1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Rất yêu cô vợ ép hôn - A Tục

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 5 Mẹ nuôi


      ra Tuyết Thuần cũng có gia đình ba người hạnh phúc, ba là quản lý cấp cao của xí nghiệp, mẹ là giáo sư trung học, phải loại quá giàu có, nhưng mà trôi qua yên bình, hòa thuận vui vẻ làm bao người ghen tỵ.

      Nhưng năm 14 tuổi ấy, cuộc hỏa hoạn phá hủy tất cả của . Từ đó, rơi vào địa ngục.

      Nếu như phải là ham chơi, nghịch bật lửa đốt sổ ghi chép của ba, ba mẹ còn có thể sống tốt. tội nhân!

      Khi đó, tất cả mọi người mắng sao chổi, khắc tinh, khắc chết cha mẹ, tương lai cũng khắc chết người thân thích. Thậm chí ngay cả bác , dì cũng chịu nhận nuôi , toàn thế giới cũng bỏ lại bơ vơ.

      Trời tuyệt đường người, may mắn chính là, được phụ nữ giàu có nhận nuôi rồi.

      Để cho sống tiếp thành người, là mẹ nuôi.

      Chỉ có mẹ nuôi, có trách mắng , là khắc tinh, dẫn thoát khỏi địa ngục.

      Mẹ nuôi đối với cũng xem là tốt, mặc dù tính khí có chút cáu kỉnh, nhưng tâm địa rất tốt, cũng bạc đãi Tuyết Thuần. Chỉ là vì trong lòng Tuyết Thuần có cảm giác ăn nhờ ở đậu, vì vậy mọi chuyện đều nhìn sắc mặt mà làm việc, thường xuyên nhân nhượng bà.

      Mẹ nuôi bị bệnh, làm y tá. Con trai mẹ nuôi bị thiểu năng ở trong bệnh viện gây họa, lại chạy dọn dẹp đầu tiên. . . . . . Đây là nhà tịch mịch, mặc dù có rất nhiều tiền bạc, nhưng có ấm áp.

      Mỗi lần đêm khuya yên tĩnh, lại nhớ tới cha mẹ, Hình ảnh cha mẹ trước khi chết lần lượt ra, mặt bọn họ nhăn nhó, nhưng trong mắt lại mang theo ý cười, cười đến rất khó coi, cũng là nụ cười đẹp nhất thế giới. Bọn họ vung tay qua ngọn lửa, qua: "Tuyết Thuần cần phải sợ, cần áy náy, hạnh phúc sống tốt, ba mẹ trách con."

      Làm tỉnh giấc cắn chăn khóc đến trời sáng, khóc khóc hồi lâu rồi lại ngủ mất rồi, sau đó khi tỉnh lại, gối đầu ươn ướt.

      Mỗi ngày đều có giọng ..., là kẻ giết chết ba mẹ. Nhưng vẫn cố chấp sống tiếp, bởi vì sợ đến thiên đường, ba mẹ trách cứ . biết tâm nguyện lớn nhất của ba mẹ chính là hi vọng hạnh phúc cả đời.

      Ấm áp mà cha mẹ từng dành cho thấm vào tim gan, là động vật lực cho sống tiếp.

      Khi lần đầu Tần Dung nhìn thấy , lại cảm thấy người đứa bé này giống như mang theo tia ánh nắng ấm áp, có thể chiếu sáng tất cả bóng tối.

      Bà mới có cái rỗi rãnh thu dưỡng đứa bé nhà người khác đó, hơn nữa lúc Tuyết Thuần trở thành nhi 14 tuổi, đứa bé có trí nhớ, người bình thường là muốn thu nuôi, sợ uổng công nuôi, lớn lên liền chạy mất.

      Nhưng bà nhớ mặt Tuyết Thuần.

      Trước đây con trai của bà huyên náo thể tách rời ra, áp lực từ công việc khiến tinh thần bà quá mệt mỏi. Xe hư, tâm tình của bà kinh khủng! ở giữa đường cao tốc vẫn tự biết, mà chú ý nguy hiểm tính mạng, nhưng có người lôi bà, chính là mười mấy tuổi này.

      Vẻ ngoài luôn vui vẻ, ấm áp, vừa nhìn biết là lương thiện, đứa bé đáng . Người như vậy, dù là lớn hay , đều có thể làm cho người ta cảm thấy thích. Trong lòng có tiếng ..., trong nhà cần người như vậy tới làm ấm áp.

      Vì vậy bà rất thuận lợi làm thủ tục, nhận nuôi . bạn đọc truyện dieenxddanleequydon.com

      Tuyết Thuần đúng là khéo léo làm người khác hài lòng, Tần Dung biết tính khí mình được tốt, nhưng mỗi lần cáu giận xong, lại đối xử với bà tốt hơn nhiều lần. Thói quen thiện lương như vậy, ấm áp như vậy, bà bắt đầu sợ Tuyết Thuần rời khỏi bà, rất lâu bà có ai thương, cho dù là đứa bé, cũng có thể làm cho trái tim đơn bà có chút an ủi .

      Đối mặt với điều kiện Lại Tư đưa ra, bà do dự hồi lâu.

      Nhưng quyết định cuối cùng, vì tương lai con trai của bà, chỉ có thể lựa chọn tình huống, bà chỉ có thể hạ quyết tâm.

      "Tuyết Thuần à, trai con hơn bốn mươi tuổi rồi, nhưng lại chỉ như đứa bé ba tuổi, mẹ xem con là con ruột của mình, cũng chưa từng có bạc đãi con. Nếu như con gả cho người thừa kế tập đoàn YD, Tần thị chúng ta là xong đời. Tất cả cũng chỉ có thể trông cậy vào con."

      Tuyết Thuần có lên tiếng, mắt phiếm lệ, nhìn miệng mẹ nuôi . còn có thể cái gì? cũng biết phải làm sao, nếu như có thể, tình nguyện ăn ngủ làm việc cùng mẹ nuôi, cũng nguyện ý gả cho người xa lạ.

      Trong lòng rất khó chịu, rốt cuộc phải ruột. Từ lúc ban đầu cũng biết, thể so sanh với con trai của bà, cho dù là thông minh. Chỉ là nghĩ tới, còn kém hơn so với công ty.

      Hôn nhân là hạnh phúc cả đời ! Muốn gả cho người hại mẹ nuôi, còn là người đàn ông , theo tính tình đơn thuần và nghiêm túc của , quyết dễ dàng thỏa hiệp.

      Thế nhưng chính người này, khi ở trong địa ngục, lôi thoát ra, có thể đền đáp sao?
      truyện được đăng tải dieendan**quydon.com
      "Tất cả cổ phần của công ty Tần thị mẹ chuyển sang tên còn rồi, sau khi con gả bị tức, hơn nữa Lại Tư đó, mẹ điều tra, là người xuất chúng nổi bật. . . . . ."

      Tuyết Thuần chua xót trong lòng, rất muốn ôm mẹ nuôi , tốt nghiệp đại học, có thể ra ngoài nuôi gia đình . Vậy mà, vật chất Phú Quý quán dưỡng mẫu làm sao có thể để ý này thu nhập ít ỏi đây? Hơn nữa trai thông minh cũng cần số tiền lớn để sống.

      đợi mẹ nuôi xong, Tuyết Thuần cúi đầu lên tiếng cắt đứt, "Mẹ làm sao lại tin tưởng con đem cổ phần nuốt riêng đây? Ngộ nhỡ con bán hết toàn bộ cổ phần sao đây? Sau đó ôm khoản lẻn trốn làm thế nào?"
      Last edited: 1/12/16
      Chrislêthanh9009 thích bài này.

    2. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :