1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại - Quân nhân] Thiển Hạ Vi Lương - Chích Hữu Ngư Tri (56/76)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      11. Vợ hiền.

      Edit : babynhox

      Kể từ lúc Vương Mộng Khuê biết Lâm Thiển Hạ phóng khoáng ở chung với người khác phái như vậy, cả ngày ấy liền quấn lấy Lâm Thiển Hạ hỏi số vấn đề khó mở miệng, Lâm Thiển Hạ mắc cở chỉ muốn đào cái hố chui vào.

      "Mình biết! Đừng phiền mình nửa! ! Cậu hỏi mình vấn đề đứng đắn nửa mình công bố thiên hạ : Hoa khôi học viên thông tin mà chính là có lòng dạ vô cùng xấu xa bỉ ổi! ! !" Lâm Thiển Hạ thẹn quá thành giận hung dữ cảnh cáo .

      Trong lòng mỗi người đều có ma quỷ và thiên sứ, ở trước mặt người ngoài Vương Mộng Khuê chính nho nhã dịu dàng, là tinh khiết động lòng người : Tóc dài đen nhánh mềm mại khéo léo rơi ở vai, khuôn mặt trái xoan đường nét tinh xảo, làn da trắng hồng, khóe miệng thường nở nụ cười ấm áp. Hơn nữa thân cao mét sáu, đường cong có lồi có lõm, xinh đẹp như vậy phải là hoa khôi còn ai có tư cách đây?

      Theo như kinh nghiệm đọc qua nhiều tiểu thuyết ngôn tình của Lâm Thiển Hạ, người có vẻ đẹp hoa nhường nguyệt thẹn giống như Vương Mộng Khuê như vậy, thường được số người tài giỏi để ý, sau đó cùng viết nên truyền thuyết tình mãnh liệt, đánh tan thế tục khiến cho người người rơi nước mắt.

      Chỉ tiếc thực tế thường giống tiểu thuyết. Vương Mộng Khuê vẫn là đứa trẻ chưa từng đương. ấy ra từ vùng núi xa xôi của thành phố K, cuộc sống trước khi lên đại học rất đơn giản, trừ đọc sách, chính là làm việc nhà. Sau khi đến thành phố K học đại học, cho dù là quần áo mộc mạc với vẻ đẹp dịu dàng hơn người ấy cũng được bạn học nam chú ý đến, nhận được rất nhiều thư tình, người lạ gọi tới cũng đếm xuể, nhưng ấy lại chưa từng tiếp nhận theo đuổi của bất kỳ ai.

      Lâm Thiển Hạ cũng từng hỏi ấy nhiều lần, ràng trong đám người theo đuổi có bạn nam điều kiện rất tốt, chẳng lẽ cũng người nào làm cậu rung động?

      Vương Mộng Khuê đều ngượng ngùng mình thích thầm người, chính là ở trường học các . Nhưng hỏi ấy là bạn nam xuất sắc nào có thể lọt vào mắt xanh của hoa khôi ấy chỉ chớp chớp mắt sau đó cười , đây là bí mật!

      Lâm Thiển Hạ cũng phải là loại người nhất định phải biết chuyện riêng bí mật người khác, vì vậy cũng liền thôi.

      Vương Mộng Khuê và Lâm Thiển Hạ có tình bạn ba năm , hơn nữa hai người lại cùng chung chí hướng, quan hệ tốt phải giống như chỉ em ruột từ lớn lên bên nhau. Vì vậy trước mặt Lâm Thiển Hạ ấy tháo vỏ ngoài thiên sứ lộ ra vẻ mặt xấu xa bỉ ổi, cũng như giờ phút này chút e dè quấn lấy vấn đề H kia.

      "Cậu đừng lừa gạt mình! Mình cũng phải là đứa trẻ ba tuổi! !" Vương Mộng Khuê mới tin Lâm Thiển Hạ, phải đêm đầu tiên của phụ nữ là cả đời khó quên sao? ấy cũng là vì tương lai đêm đầu tiên sau này của mình đấy?" nhanh chút... Lần đầu tiên cậu cảm thấy như thế nào? Có phải rất đau hay ? ? Tập Vi Lương đối với cậu dịu dàng sao? ? ?"

      Ai kiềm chế tôi ! ! ! Lâm Thiển Hạ xoa trán bất đắc dĩ : "Mình biết... Khi đó mình uống say căn bản là cũng nhớ cái gì." là đánh chết cũng muốn ra mình vô cùng phòng khoáng chơi trò tình đêm.

      "Oh... là đáng tiếc!" Vương Mộng Khuê bừng tỉnh hiểu ra : "Vậy hỏi lần đầu tiên của cậu, mà lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ tư... Cảm giác như thế nào? Có phải rất ngây ngất hay ?"

      Lâm Thiển Hạ mắng tục vô số lần ở trong lòng, sau đó nhịn được phá cửa rời .

      Đây là bạn thân gì chứ? là kết bạn cẩu thả! nhịn được nghĩ đến hình ảnh làm người ta đỏ mặt tối hôm qua , D.Đ.L.Q.Đ dường như thân thể của phải là chính nửa, Tập Vi Lương như nắm mật mã thân thể của , chi phối vui vẻ và đau đớn của , mà chỉ có thể bị động nghênh đón, cứ như vậy mà miệng ngừng cầu xin tha thứ...

      Người ta , vào lòng đàn ông thông qua dạ dày, mà vào lòng phụ nữ qua bộ phận kia.

      Đạo lý này Lâm Thiển Hạ thấu hiểu rất . Phụ nữ giống với đàn ông, có thể tách biệt thân thể và linh hồn, các thường cách nào tách tình và ra.

      Mặc dù bây giờ Lâm Thiển Hạ cũng thích Tập Vi Lương, nhưng đối với , dĩ nhiên là giống như người khác.

      ...

      Lâm Thiển Hạ và Vương Mộng Khuê bưng khay đồ ăn tìm chỗ trong góc phòng ăn ngồi xuống.

      Vì tránh Cao Phong Kỳ, hơn 12 giờ các mới ăn cơm, vì vậy bây giờ trong phòng ăn rất ít người, học sinh gần như đều hết sạch, chỉ còn lại nhân viên phòng ăn làm việc cách chỗ các ngồi năm bàn.

      "Ôi chao, con dâu vừa vào nhà của bà như thế nào? Nghe lời ? Nghe bộ dáng con bé rất xinh đẹp..."

      Công việc của các dì công nhân viên phòng ăn thường cũng rất mệt mỏi, nên bọn họ nhân lúc ăn cơm có thể chút việc nhà.

      "Phi! Đừng nhắc ta! ta cho rằng ta là đại tiểu thư ngàn vàng sao, tất cả việc nhà đều làm, đều là con tôi làm, chỉ ăn ngồi rồi! !" Dì B phòng ăn tức giận mắng.

      " làm gì cả sao? Con dâu làm việc nhà là được!" Dì B phòng ăn phụ họa.

      "Đúng vậy! Nếu ta bận rộn công việc giống như chị dâu tôi cũng thôi ! Nhưng ta có việc làm, chơi bời lêu lổng, cũng làm cái gì! Ngay cả áo lót quần lót cũng là con tôi giặt..." Lúc này lời của dì A phòng ăn lên cao, ngớt giống như nước lũ dâng cao.

      Mà Lâm Thiển Hạ giống như bị lời của bà bao phủ, chột dạ cúi đầu, giống như làm thế nào cũng tiện ngẩng lên.

      phải chính là phiên bản khác của người vợ cực phẩm kia sao? Mặc dù còn đến mức ngay cả áo lót quần lót cũng giặt. Nhưng cũng làm việc nhà gì, cả ngày liền ở phòng sách chơi máy vi tính, thỉnh thoảng đào móc vài người mới viết văn. Thức ăn cũng cần làm, cho dù Tập Vi Lương vào đơn vị rất sớm cũng làm phần bữa ăn sáng phong phú cho , mà khi thức dậy chỉ cần cho vào lò siêu sóng nóng lên là được rồi. Về phần cơm trưa và cơm tối, nếu như đuổi làm về, cũng gọi điện thoại đặt thức ăn bên ngoài cho .

      Vệ sinh, gần như là cũng chưa từng làm, Tâp Vi Lương chính là người đàn ông tốt tuyệt vời, mỗi ngày tan sở trở về đều trông nôm việc nhà quét dọn sạch , dọn dẹp lại gọn gàng ngăn nắp.

      Đối với người vợ làm chuyện gì, Tập Vi Lương cũng hề oán hận, mà cũng hưởng thụ nỗ lực của như chuyện đương nhiên.

      May mắn cha mẹ Tập Vi Lương đều qua đời, nếu loại con dâu như , khẳng định tới ba ngày liền bị đuổi ra khỏi cửa rồi !

      ...

      Buổi chiều Lâm Thiển Hạ chỉ có 2 tiết, sau khi tan lớp liền đón xe buýt trở về.

      Tập Vi Lương ở nhà, nhưng buổi sáng với trước khi trời tối về làm cơm tối.

      Gần đây Tập Vi Lương bận rất nhiều việc, dường như là ở đơn vị của phải giao lưu kinh nghiệm với đơn vị bộ đội thành phố B, ra cũng chính là thi đấu, vì vậy tại tất cả đều bận rộn huấn luyện.

      Lâm Thiển Hạ muốn tiếp tục làm sâu gạo nửa, sợ nếu mình như vậy nửa lười biếng thành tính cho dù Tập Vi Lương ruồng bỏ chính cũng khinh bỉ mình. D.Đ.L.Q.Đ Huống chi vẫn cho là, nếu như vẫn luôn là bên bỏ ra mong đáp lại còn bên kia chỉ biết đòi lấy, cho dù hôn nhân vũng vàng thế nào cuối cùng cũng thể đến cuối.

      quyết định tối nay thử làm cơm tối, vì vậy liền mở cửa đến siêu thị gần đó mua thức ăn.

      Lâm Thiển Hạ là tay mơ trong cuộc sống, rất nhiều việc cũng ràng lắm, nhất là phải chọn món ăn thế nào, chọn thịt như thế nào, những thứ này đối với là khó hiểu giống như công thức lý hóa.

      May mắn gặp bà cụ hết sức kiên nhẫn dạy chọn lựa.

      Lâm Thiển Hạ dám giết cá, cho nên liền chú nhân viên khu thủy sản xử lý sạch sẻ con cá cỏ. Bởi vì biết làm thức ăn, tiện tay cầm quyển sách nấu nướng món ăn gia đình dến quầy thu tiền tính tiền.

      dùng di động tìm phương pháp vo gạo, nhìn đến "Vo gạo như thế nào mới có thể giữ chất dinh dưỡng lớn nhất" mới hiểu được khắp nơi cuộc sống đều có lề lối.

      Đậy nắp nồi cơm điện, liền cầm sách nấu nướng suy nghĩ nghiêm túc.

      Lâm Thiển Hạ rất thích ăn thịt cá kho tàu , vì vậy cố ý mua con cá cỏ. xem theo giới thiệu trong sách, mở ga lên cho vào nồi chút dầu, lại chú ý trong nồi có nước, dầu liền mang theo nhiệt độ bắn vào tay , dọa sợ đến thét lên tiếng liên tiếp lui về phía sau.

      Lâm Thiển Hạ lui về phía sau lại đụng vào lồng ngực rắn chắc ấm áp.

      Đúng lúc Tập Vi Lương trở về, nghe trong phòng bếp có tiếng động liền qua đó xem, lại nhìn thấy Lâm Thiển Hạ bị dầu bắn vào tay.

      "Mau đưa xem!" Mặc dù chỉ là bị dầu bắn vào, nhưng Tập Vi Lương vẫn có chút khẩn trương. nhìn kỹ tay trắng nõn chút, có gì đáng ngại, chỉ là hơi hồng. dẫn Lâm Thiển Hạ tới bên vòi nước dùng nước lạnh xả vào tay để hạ nhiệt : "Phải đợi nước trong nồi bốc hơi mới có thể bỏ dầu vào, nếu bắn lên." tới tắt bếp ga tiếp: "Sau này em cần làm những chuyện này, để làm là được rồi."

      Những lời này rất bình thường, căn bản phải lời ngon tiếng ngọt gì, nhưng giữa những hàng chữ cũng lộ ra ấm áp, làm cho Lâm Thiển Hạ cảm động đến biết cái gì cho phải.

      Tại sao có thể có người đàn ông ngốc như vậy chứ? Dường như từ trước đến giờ cũng chưa từng suy tính cho mình, cho tới bây giờ cũng biết mệt mỏi.

      Dù Lâm Thiển Hạ là sinh viên đại học, nhưng trong xương của vẫn rất truyền thống, rất bảo thủ. thích phụ nữ mạnh mẽ, cảm thấy phụ nữ có thể có công việc, nhưng thể dồn quá nhiều sức lực vùi đầu vào công việc. cho rằng người phũ nữ nếu như làm thức ăn nấu cơm, cũng làm việc nhà gì, vậy cho dù ta có chức vị cao hơn nửa ta cũng phải là người phụ nữ ưu tú.

      " được, em là vợ của , những chuyện này em liền phải làm." Lâm Thiển Hạ hơi mỉm cười .

      Tập Vi Lương sửng sốt, đây là lần đầu tiên nghe được Lâm Thiển Hạ là vợ của mình, làm cho lòng như có dòng nước ấm chảy xuôi.

      Tập Vi Lương nghĩ đến trước kia cha với , bởi vì mẹ là vợ của ông, cho nên ông muốn cố gắng hết sức cưng chìu bà, che chở bà.

      lắc đầu cái, nghiêm túc : " cần, trước kia mẹ của cũng có làm việc nhà."

      Lâm Thiển Hạ nghĩ thầm là như vậy, xem ra mẹ chồng khi còn sống phải vô cùng hạnh phúc!

      Nhưng cho dù là như vậy, Lâm Thiển Hạ vẫn hi vọng mình có thể trở thành người vợ đúng mực. nâng khóe miệng lên, thành khẩn : "Vợ chồng nhất định phải cùng nhau bỏ ra, tình cảm mới có thể càng ngày càng vững chắc."

      Tập Vi Lương hiểu đối nhân xử thế lắm, nhưng theo bản năng cảm thấy Lâm Thiển Hạ đều là đúng. D.Đ.L.Q.Đ cảm thấy dường như dâu của dần dần trưởng thành, hơn nữa cũng dạy ít đạo lý làm người.

      Lúc này trời chiều ngoài cửa sổ chiếu xuyên thấu qua cửa sổ, ánh nắng ấm áp chiếu vào khuôn mặt trắng nõn của Lâm Thiển Hạ, làm cho khuôn mặt tăng thêm vẻ xinh đẹp.

      Tập Vi Lương nhìn đến hơi mất hồn, khoảng cách bọn họ rất gần, có thể nhìn thấy lông tơ lay động mặt .

      Môi của như quỷ thần xui khiến mà rơi xuống môi Lâm Thiển Hạ, vừa bắt đầu chỉ là lướt qua, nhưng sau đó nhiệt độ từ từ lên cao, hôn bắt đầu mãnh liệt dần, hô hấp của hai người cũng bắt đầu dồn dập.

      lúc tay cảu Tập Vi Lương nhịn được đưa vào trong quần áo của Lâm Thiển Hạ, khẽ vuốt da thịt bóng loáng Lâm Thiển Hạ mới đột nhiên tỉnh táo lại.

      Nơi này là phòng bếp! Chẳng lẽ bọn họ phải làm ở phòng bếp sao? Lâm Thiển Hạ bảo thủ tiếp nhận nổi kích thích này, vội vàng đè tay Tập Vi Lương lại, thở : "Em...Em đói bụng, em muốn ăn cơm..."

      "Ừ. làm thức ăn." Tập Vi Lương có chút gì là vui. cố gắng ổn định dục vọng của mình, nhìn yếu mềm tựa vào trong ngực mình thở, cảm nhận thân thể mềm mại xương của dính sát chỗ với , cảm thấy tim mình được lấp đầy từng chút.

      lâu sau này mới biết, ra cái này được gọi là hạnh phúc...
      Last edited by a moderator: 4/5/16
      DionChris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      12. Gần nhau.

      Edit : babynhox

      Mặc dù Tập Vi Lương và Lâm Thiển Hạ đăng ký hơn vài tháng nhưng số lần thân mật chỉ đếm được đầu ngón tay.

      Mà mỗi lần đều là Lâm Thiển Hạ trong trạng thái nửa mơ nửa tỉnh, đầu óc như hồ đặc, vì vậy lo ngại vô cùng quan trọng cũng bị cẩn thận bỏ quên.

      Hôm nay trong lúc lay động cuối cùng, chuyện trước tìm về chút lý trí còn sót lại, vội vàng đẩy Tập Vi Lương ra, lắp bắp : " được, ... phải mang đồ tránh thai."

      Tập Vi Lương sửng sốt, sau đó đôi tròng mắt đen dần dần dính vào nghiêm nghị ." có vật kia. Chúng ta là vợ chồng hợp pháp, mang thai đời sau là chuyện hiển nhiên, muốn vật kia làm gì."

      " được! Em mới hai mươi tuổi, em còn học, có đưa bé quá sớm! Huống chi chúng ta còn là cưới lén! Đến bây giờ cha mẹ em cũng cho là em chưa có bạn trai đấy!" Lâm Thiển Hạ bác bỏ lời Tập Vi Lương.

      Cho dù Tập Vi Lương rất tình nguyện, cũng muốn làm dâu của mình. Huống chi hiểu được lo ngại của Lâm Thiển Hạ là có đạo lý, mới học đại học năm 3, mặc dù thời nay tình huống sinh viên nữ mang thai cũng hiếm thấy, nhưng các chịu khổ cũng chỉ có các ràng.

      Huống chi trong mắt Tập Vi Lương Lâm Thiển Hạ vẫn là đứa trẻ cần người thương che chở, muốn để cho trải qua khó khăn và chua cay của người làm mẹ quá sớm.

      Dục vọng của Tập Vi Lương vừa mới hừng hực bốc cháy, giờ phút này như bị người khác tạc chậu nước lạnh dư thừa chút nào. Đây cũng phải là bởi vì Lâm Thiển Hạ muốn đứa bé, mà là đối với chuyện cưới lén vô cùng bất mãn, đối với chuyện cha mẹ vợ của còn biết có con rể đây tồn tại rất là để ý.

      Tập Vi Lương vui lắm buông ra Lâm Thiển Hạ ra liền lời vào phòng tắm.

      Lâm Thiển Hạ biết Tập Vi Lương bất mãn mình, nhưng chỉ cho là vì chuyện đứa bé.

      Dù sao,D.Đ.L.Q.Đ đàn ông 30 tuổi muốn đứa bé cũng dễ hiểu.

      cảm thấy hơi đau lòng, liền theo vào phòng tắm đứng ở bên cạnh Tập Vi Lương chuẩn bị tắm.

      Lâm cạn hạ nhìn hai người nắm tay cái ly tình nhân trong gương, trong miệng còn bốc lên nước bọt liền nhịn được xì tiếng bật cười.

      Tập Vi Lương biết cười cái gì, chẳng qua là nghi ngờ nhìn từ trong gương.

      Lâm Thiển Hạ có nghĩ đến người đàn ông luôn luôn nghiêm túc này cũng có nét mặt như vậy, đơn giản trúng giữa hồng tâm, để cho cảm thấy giống như có cái lông chim quấy nhiễu viên thủy tinh trong lòng .

      quan sát hai người trong gương, nhắn trắng nõn, cao lớn ngăm đen.

      Lần đầu tiên phát ra bọn họ cũng có xíu xứng đôi như vậy.

      Tập Vi Lương lại có suy nghĩ vấn đề hai người bọn họ xứng đôi, thực tế cảm thấy cái vấn đề này tựa như hỏi câu vô vị "Đàn ông và phụ nữ xứng đôi " . Chỉ là đôi tròng mắt đen của nhịn được rơi vào khuôn mặt nhắn của Lâm Thiển Hạ. Có thể bởi vì trời nóng bức cho nên cắt tóc ngắn chut, vốn là tóc đen dài đến vai tại chỉ vừa lúc che kín khuôn mặt nhắn. Tóc đen ngoan ngoãn năm xuôi làm cho càng lên linh động trong sáng.

      Lâm Thiển Hạ đoán ra suy nghĩ của Tập Vi Lương, chỉ là tay của nhịn được xoa gương mặt tuấn tú ngăm đen, xúc cảm thô ráp làm cho nhịn được ghét bỏ : "Tiên sinh, da của ngài cũng quá kém rồi đấy!" Đây chỉ là mùa hè ẩm ướt, nếu là đến mùa đông khô khan, có phải mặt của khô hơn nửa !

      Tập Vi Lương hơi ủy khuất, cảm thấy người đàn ông cần gì phải chú ý chăm sóc da mình giống như phụ nữ, chẳng qua là khi cảm nhận da thịt mịn màng trắng nõn của dâu của mình rốt cuộc trong lòng cũng sinh ra tia hối hận.

      Lâm Thiển Hạ nghĩ tới Tập Vi Lương đánh giá da thịt của cao như vậy, nếu đắc ý...

      Bây giờ trong lòng len lén tìm cách làm như thế nào cải thiện làn da của Tập Vi Lương, ý nghĩ của giống nhau với phần lớn đàn ông, cảm thấy đàn ông bảo dưỡng da thịt là việc hiển nhiên, phải biết trong trường học nam sinh vào cửa hàng mỹ phẩm dưỡng da cũng ít.

      Đầu tiên, chủ đề chống nắng trong mùa hè chói chan nhất định thể thiếu. Tập Vi Lương lại là quân nhân, mỗi ngày gió thổi nắng phơi là thể tránh khỏi. Tổ chức môi trường thế giời chứng minh nguyên nhân ung thư da hơn 50%~70% là do bức xạ tia tử ngoại. Huống chi tại hiệu ứng nhà kính ngày càng nghiêm trọng, tầng ô-zôn bị phá hư,D.Đ.L.Q.Đ tia tử ngoại có thể còn mạnh hơn so với trước kia. Đừng buồn lo vô cớ, vẫn nhớ giáo viên trung học phổ thông từng qua tỷ lệ % Châu Á mắc phải ung thư da cao Châu Phi, nguyên nhân là ý thức chống nắng của người Châu Á yếu kém hơn Châu Phi.

      Tiếp theo chính là bổ sung nước nữa. Trước kia lúc Lâm Thiển Hạ mua mỹ phẩm dưỡng da nhân viên hướng dẫn có tặng cho bộ mỹ phẩm dưỡng da nam giới cỡ : Sửa rửa mặt, nước, nhũ dịch, ban đầu muốn đưa cho cha, chỉ là vẫn chưa có về nhà cho nên liền có cơ hội. tại vừa đúng lúc có thể dùng.

      Nhưng nên như thế nào để người đàn ông Tập Vi Lương này dùng mỹ phẩm dưỡng da đây? Lâm Thiển Hạ cảm thấy đồng ý.

      Sau khi khuyên nhũ van nài, dùng miệng lưỡi trơn tru tấn công, rốt cục Tập Vi Lương miễn cưỡng đồng ý bảo vệ da hằng ngày. Chẳng qua là có điều kiện trao đổi, đó chính là bình thường Lâm Thiển Hạ nhất định phải giữ khoảng cách vớ người khác phái.

      Lúc Lâm Thiển Hạ đồng ý cảm thấy hết cách. thầm nghĩ đứa này thành thực, trước lại vẫn lừa gạt mình chưa từng , nhìn tính tình đa nghi này khẳng định trước kia từng gặp phải bạn phản bội, hơn nữa chừng còn nhiều lần đấy! Nhưng đồng ý coi như sảng khoái, là từ cảm thấy rất hứng thú với chuyện bảo dưỡng da này, khi nhìn da từ từ cải thiện từng ngày làm cảm thấy rất tự hào; hai là vốn là người ít giao tiếp, bạn bè khác phái tự nhiên nhiều, hơn nữa có cũng chỉ là bạn bè bình thường, căn bản có quen thân.

      làm làm!

      Trong vài chuyện Lâm Thiển Hạ chính là người có tính nôn nóng, vừa thấy Tập Vi Lương gật đầu liền chạy về phòng ngủ lấy bộ mỹ phảm nam tăng kèm từ trong ngăn kéo ra.

      Tập Vi Lương nghe theo lời dặn của Lâm Thiển Hạ, ngoan ngoãn ngồi ở ghế, nhìn đôi tay bé trắng noãn kia dùng khăn lông thấm nước nóng nhàng lau chùi ở mặt . nhìn mình đần độn trong kính, lần đầu tiên cảm thấy có chút ngượng ngùng, xem đường đường là người đàn ông lại làm những thứ dáng vẻ giống như phụ nữ, nếu truyền ra ngoài có bao nhiêu mất mặt? !

      Nhưng có cách nào, ai kêu vợ này của liền thích thế này đây? Huống chi còn có điều kiện trao đổi, Tập Vi Lương cảm thấy mất mặt này rất có giá trị.

      Sau khi rửa sửa rửa mặt mặt Tập Vi Lương, Lâm Thiển Hạ dùng bông vải trang điểm thoáng lau khô mặt của .

      Sau đó đổ ra chút nước dưỡng da vào lòng bàn tay vỗ nhè lên gương mặt Tập Vi Lương. rất hài lòng phát mặc dù da người đàn ông này khô khan nhưng vẫn rất co dãn, cách khác nền móng của rất tốt.

      Lâm Thiển Hạ vừa thoa nước và nhũ dịch vừa giảng giải chỗ quan trọng, cuối cùng nghĩ đến mỗi ngày Tập Vi Lương còn phải cạo râu liền thuận tiện bổ sung: "Trước khi muốn cạo râu phải bôi mỹ phẩm dưỡng da lên."

      nhìn người đàn ông tuấn tú trong gương nhịn được sờ sờ mặt của tự hào : "Em gả cho người đàn ông là đẹp trai!"

      Nghĩ tới đây trong lòng cũng hơi thăng bằng. Tại sao có vài người liền may mắn như vậy di truyền ưu điểm đặc biệt của cha mẹ? D.Đ.L.Q.Đ Mà xui xẻo là hợp thể khuyết điểm của cha mẹ, trừ da thịt trắng nõn trời sanh ra, người gần như là có ưu điểm gì.

      Hai người rửa mặt xong liền cùng lên giường. Lâm Thiển Hạ bẩm sinh sợ lạnh, Nhiệt độ ngày đêm ở thành phố K chênh lệch lại lớn, vì vậy cả người cũng theo thói quen rúc sâu vào trong ngực ấm áp của Tập Vi Lương sưởi ấm.

      Tập Vi Lương hưởng thụ nhất chính là thời gian tốt đẹp này. Lúc này Lâm Thiển Hạ, cũng giương nanh múa vuốt giống con nhím như bình thường. Được rồi, mặc dù mấy ngày trước còn hiểu chuyện muốn nấu cơm giống như vợ hiền, nhưng ít làm nũng, làm ra cử chỉ thân mật với .

      Ở trong lòng của Thiệu Hoa Trạch như vướng ở trong thịt, là người thể xem thường.

      Nhưng mỗi khi Lâm Thiển Hạ như chim nép vào trong ngực mình Tập Vi Lương đều an ủi mình, tất cả của cũng cho mình, Thiệu Hoa Trạch chỉ là người râu ria thôi.

      Cảm nhận da thịt trẻ trung trơn mềm dưới người, Tập Vi Lương lơ đãng hỏi: "Da của em đều la do em tự dưỡng sao?"

      Tập Vi Lương cũng có ý gì khác, chỉ muốn khơi dậy bộ dáng chuyện nghiệp lúc Lâm Thiển Hạ dưỡng da cho liền hỏi vấn đề này.

      Nhưng Lâm Thiển Hạ nhạy cảm lòng tự ái lại bị tổn thương sâu sắc. nâng lên khuôn mặt nhắn cảm thấy ủy khuất : "Cũng phải cho em ưu điểm chứ? Da của em đây là di truyền từ mẹ được ? ! Mắt nào thấy dưỡng da có thể dưỡng đến toàn thân đều tốt như vậy? nhảm!" Giờ phút này rốt cuộc cũng hiểu lúc Vương Mộng Khuê nghe được lời đồn đãi người khác tại sao phải tức giận như vậy. Vẻ đẹp trời sinh là ước mơ mà mỗi người phụ nữ đều muốn.

      Tập Vi Lương nhìn bộ dáng Lâm Thiển Hạ mất hứng quẹt miệng nhắn cảm thấy trong lòng ngứa ngáy. vuốt vuốt bộ ngực xem như là đầy đặn, hơi bực mình : "Ngày mai mua bao ngừa thai." Hơn nữa còn phải chục!
      Last edited: 4/5/16
      DionChris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      13. Thầm mến.

      Edit : babynhox

      Rạng sáng 5 giờ 30 hôm sau Tập Vi Lương rời giường, ngạc nhiên phát Lâm Thiển Hạ cũng chui ra khỏi chăn xuống giường theo sát .

      "Em làm gì thế? Bây giờ còn sớm, mới hơn năm giờ. phải là sáng sớm hôm nay em tiết sao?" Tập Vi Lương thuận tiện lấy áo khoác treo mép giường phủ thêm cho Lâm Thiển Hạ, để tránh cảm lạnh.

      Lâm Thiển Hạ xoa hai mắt lim dim ngáp dài : "Tối hôm qua em còn chưa có dạy cách phòng sương tránh nắng!"

      "..." Tập Vi Lương hoàn toàn hết ý kiến. nghĩ tới vợ của để ý đến chuyện nhặt kia như vậy...

      Đúng là Lâm Thiển Hạ đối với chuyện bảo vệ da này nhiệt tình vượt mức người thường, mở thẩm mỹ viện cũng là mơ ước từ của , mặc dù cái này cực kỳ khác xa với chuyên ngành của . Vì vậy sau này ở phương diện này Lâm Thiển Hạ và cha mẹ nổi lên xung đột rất lớn, may nhờ Tập Vi Lương ra mặt điều chỉnh, dĩ nhiên đây đều là sau rồi.

      "Em liền vì chuyện này mà dậy sớm như thế?" Tập Vi Lương dở khóc dở cười, nhóc này ngay cả đến trường học cũng ngại tám giờ học là quá sớm, bây giờ lại vì dạy phòng sương tránh nắng mà năm giờ rưỡi thức dậy? !

      "Đúng vậy, nhanh lên chút, đừng có rề rà nữa!" Lâm Thiển Hạ hùng hổ đẩy mạnh Tập Vi Lương vào phòng tắm, khi lấy tốc độ ánh sáng đánh răng rửa mặt xong lại bôi loạn hỗn hợp nhũ dịch và nước lên mặt .

      " cảm thấy dùng sửa rửa mặt chỉ cần buổi tối dùng là được, ban ngày chỉ cần cầm khăn lông xoa chút là được..." Cuối cùng đến lúc thoa kem chống nắng rồi. Bởi vì có kem chống nắng chuyên dụng cho nam, Lâm Thiển Hạ liền lấy của chính mình tạm thời thay thế.

      nhàng vỗ kem chống nắng lên mặt Tập Vi Lương, Lâm Thiển Hạ cẩn thận dặn dò : "Lúc dùng kem chống nắng nhất định phải dùng cách vỗ vào kem chống nắng vào mặt, được dùng cách bôi thoa, nếu làm giảm hiệu quả chống nắng."

      Tập Vi Lương im lặng nhìn trời. Lúc ra cửa còn vì cảm giác khác thường mặt mà cảm thấy rất tự nhiên. nghĩ thầm phải nuốt lời, cái gì mà " lời hứa đáng giá ngàn vàng", "quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy" vào lúc này đoán chừng cũng phải thành nhảm.

      ...

      Sau khi Tập Vi Lương , Lâm Thiển Hạ phát mình cũng ngủ được, vì vậy liền định tắm nhanh thay quần áo xong sau ăn bữa ăn sáng Tập Vi Lương chuẩn bị trường học.

      Mặc dù bây giờ mới hơn 6 giờ, nhưng khí ở thành phố K hơi lạnh.

      đường còn có thể thỉnh thoảng thấy mấy người đường tham gia chạy bộ buổi sáng rèn luyện sức khỏe.

      Bởi vì tuyến xe buýt đến trường đến sáu giờ rưỡi mới mở, cho nên Lâm Thiển Hạ liền theo hướng xe buýt chạy đến trường.

      Cuối cùng qua chừng hai trạm xe buýt, có xe buýt tuyến đường 77 lái tới trạm thứ tư.

      Lâm Thiển Hạ nhàng nhảy lên xe. Dọc theo đường nhìn ngoài cửa xe thành phố dần dần náo nhiệt lên chỉ cảm thấy vui vẻ hưng thịnh.

      Đây chính là cuộc sống.

      Lúc đến trường Lâm Thiển Hạ vốn muốn đến ký túc xá xem Vương Mông Khuê có tới , lúc ở cửa lầu cầu thang thấy người đẹp họ Vương mặc cái quần cực ngắn chân thành xuống lâu.

      Đầu Lâm Thiển Hạ đầy vạch đen. nhìn khí trời bên ngoài hơi u ám, nếu như nhớ lầm, tối hôm qua lúc xem tin tức khí tượng có bảo hôm nay nhiệt độ giảm.

      Được rồi, coi như có xem tin tức khí tượng, da của cậu cũng phải là tường đồng vách sắt gì, D.Đ.L.Q.Đ cũng có thể cảm giác được khí lạnh như băng này chứ?

      “ôi! Tiểu Hạ... Sao hôm nay cậu sớm như vậy?" Vương Mộng Khuê còn biết Lâm Thiện Hạ đối với ăn mặc của uốn cong 18 lần ở trong lòng vòng, chẳng qua là thấy bạn thân liền vui vẻ chạy tới.

      Lâm Thiển Hạ lời, quan sát Vương Mông Khuê từ xuống dưới, cảm giác gần đây bạn thân của mình có chút bình thường.

      Mặc dù Vương Mộng Khuê là hoa khôi, nhưng ấy thể bị vinh quang ảnh hưởng, bình thường ăn mặc giản dị mộc mạc trước sau như . Nhưng gần đây cũng biết là xảy ra chuyện gì, ấy bắt đầu ăn mặc theo phương hướng quyến rũ, làm cho người ta thể nghi ngờ ấy rơi vào lưới tình.

      "Tiểu Mộng, đừng láo, có phải cậu hay ?" Nếu có cần gì trong thời tiết lạnh này mặc ngắn như vậy?

      " có..." Bộ dáng Vương Mộng Khuê thẹn thùng như dâu ."Tiểu Hạ, mình muốn tỏ tình với ấy. ấy sắp tốt nghiệp rồi, mình sợ bây giờ sau này liền có cơ hội gặp ấy nửa."

      Lâm Thiển Hạ bị mấy lời đơn giản của ấy chém đến chỗ mềm trong lòng. Đường đường là hoa khôi lại muốn chủ động theo đuổi người đàn ông? ! Nhưng rốt cuộc biết ra là người đàn ông làm cho Vương Mộng Khuê động lòng là học trưởng cấp cao!

      "Mình có thể gặp ta ? Mình muốn giữ cửa cho cậu." Lâm Thiển Hạ lấy lại thái độ bình thường .

      "Ừ." Đừng Lâm Thiển Hạ là bạn thân của Vương Mộng Khuê, thế nào cũng ở chung với người khác, ở phương diện tình cảm này hiểu hơn ấy." chút mình phải quyên tiền cho Trần Quỳnh ở học viện chúng ta, cậu cũng . Mình tin ấy trở về!"

      Trần Quỳnh là ủy viên tuyên truyền năm thứ hai đại học ở học viện các , bởi vì ở ngày nào đó bị tai nan xe cộ đường phải vào bệnh viện, kinh tế trong nhà cũng tốt, cho nên các bạn học liền phát động quyên tiền. Vương Mộng Khuê là bộ trưởng liên kết bên ngoài, dược bộ phó phía dưới nhờ vã đến giúp tay.

      ...

      Hoạt động quyên tiền rất đơn. Chỉ cần cái lều vải, cái bàn và cái hộp quyên tiền làm bằng giấy đỏ. Dĩ nhiên bên cạnh còn có bảng hiệu tình trạng của bạn học Trần Quỳnh.

      Lâm Thiển Hạ liền đứng ở bên cạnh Vương Mộng Khuê, hai tròng mắt màu hổ phách nhìn chằm chằm tha các nam sinh qua.

      Bây giờ còn coi là sớm, sinh viên đại học thích trải qua cuộc sống đảo loạn ngày đêm, cho nên đường cũng có nhiều người.

      Quyên tiền giống các hoạt động khác trong đại học, vì vậy tính tích cực của các bạn học cũng cao lắm. Dù sao rất nhiều học sinh mình cũng là "ngay cả bản thân còn chưa xong thể giúp người khác", vậy còn có tiền dư dùng để quyên góp người khác sao?

      Nhưng hoa khôi chính là hoa khôi, bạn học nữ đến quyên tiền rất ít, tỷ lệ bạn học nam lại chiếm vô cùng cao.

      Lâm Thiển Hạ nhìn bộ dáng cẩn thận mong đợi của Vương Mộng Khuê cũng biết MrRight của ấy còn chưa xuất .

      Rốt cục lúc nghe được tiếng than của Vương Mộng Khuê trong tầm nhìn của Lâm Thiển Hạ xuất thanh niên tái nhợt.

      Đây là thanh niên có dáng vẻ hơi yếu ớt, vóc dáng rất cao, hơi gầy. ấyyên lặng tới, cầm 100 đồng nhân dân tệ bỏ vào thùng quyên tiền liền yên lặng rời .

      Đầu tiên Vương Mộng Khuê kích động đến tay run rẩy ngừng, nhưng lúc người thanh niên lời liền rời ấy liền cực kỳ thất vọng.

      ấy làm cho người ta cảm giác luôn khó gần như vậy, ấy muốn chuyện với ấy nhưng vì vẻ mặt lạnh kia mà mở miệng được.

      Sau khi hoạt động quyên tiền kết thúc Lâm Thiển Hạ và Vương Mộng Khuê cùng trở về ký túc xá.

      Vương Mộng Khuê hơi khổ sở, ấy gục khuôn mặt nhắn xuống uể oải : "Có lúc mình cảm thấy có thể ấy cũng thích mình, nếu tại sao mỗi lần mình làm hoạt động gì ấy cũng xuất ? Nhưng có lúc mình lại cảm thấy là mình tự đa tình, bằng tại sao ngay cả nhìn mình ấy cũng nhìn cái?"

      Lâm Thiển Hạ cũng biết phải an ủi Vương Mộng Khuê như thế nào, trực giác của người thanh niên kia là người có chuyện xưa.

      vỗ vỗ bả vai của Vương Mộng Khuê an ủi, nhưng đúng lúc vô tình ngẩng đầu nhìn thấy nam sinh đứng ở lầu si ngốc nhìn các .

      " phải là tự mình đa tình." Lâm Thiển Hạ giọng .

      Đúng như lời , vị thanh niên làm Vương Mộng Khuê nhớ thương kia cũng thâm tình ngưng mắt nhìn ấy, mà Lâm Thiển Hạ bên cạnh vô tình bị bỏ quên.

      Ánh mắt ngắm nhìn gần như si mê của thanh niên kia làm cho Lâm Thiển Hạ nhịn được nhớ đến tình cảnh lúc thầm mến Thiệu Hoa Trạch.

      Kể từ sau khi thích Thiệu Hoa Trạch, D.Đ.L.Q.Đ Lâm Thiển Hạ liền nhịn được mỗi ngày len lén núp ở trước cửa nhìn ta ôm quả bóng tới, sau đó vào ngôi nhà đối diện để lại cho mất mác và bóng lưng của ta.

      Thậm chí có lúc còn len lén chạy đến trường cấp hai của Thiệu Hoa Trạch để nhìn ta.

      Khi đó cứ đứng ở trong đám người, cần cố ý núp, vốn bình thường đến đứng trong đám người cũng bị tìm được. Mà thâm tình ngắm nhìn a ta, giống như là trời sanh liền mang theo ánh sáng, đến chỗ nào cũng đứng ở giữa đài, được những trẻ như thầm mến trong lòng.

      ...

      Lâm Thiển Hạ và Vương Mộng Khuê trở lại ký túc xá, trùng hợp hai bạn cùng phòng khác cũng ra cửa, vì vậy hai người bạn thân liền bò lên giường mình bắt đầu nằm chuyện.

      "Mình cảm thấy ấy thích cậu, hơn nữa mình còn nắm chắc tám phần." Lâm Thiển Hạ phân tích, lúc mới nhìn đến tên thanh niên kia ngắm nhìn Vương Mộng Khuê đáy lòng liền thoáng chua xót.

      "Vậy tại sao ấy cũng có chút ám hiệu nào đối với mình?" Vương Mộng Khuê nghe được thanh niên ấy thầm thích cũng thích mình rất vui vẻ, nhưng nghĩ đến thái độ ấy đối mình lạnh lùng lại cảm thấy nản lòng.

      "Ách... Có thể là cảm thấy cậu thích ấy." Đây chỉ là suy đoán của Lâm Thiển Hạ. Trước kia cũng là cẩn thận kinh thầm mến Thiệu Hoa Trạch, chỉ sợ bị ta và người khác phát ." ấy tên là gì? Lúc nào mình hỏi thăm giúp cậu chút." nghĩ tới người mà hoa khôi Vương để ý lại là thanh niên có danh tiếng gì, nhưng người thanh niên kia có loại khí chất người khác có .

      " biết." Vương Mộng Khuê chau mày ủ rũ .

      "Đại tiểu thư? ! Làm sao ngay cả người ta họ tên là gì mà cậu cũng biết sao có thể thầm mến? !"

      "Đây cũng phải là mình có thể khống chế..."

      Lâm Thiển Hạ nhìn bộ dáng Vương Mộng Khuê rất ủy khuất cũng có chút đau lòng.

      "Mình quyết định qua hai ba ngày nữa thổ lộ với ấy! !" Vương Mộng Khuê thông suốt ."Nếu sau này liền có cơ hội, qua tháng nữa ấy tốt nghiệp rồi!"

      "Cậu ngàn vạn lần đừng kích động! Ngay cả tài liệu cá nhân của ấy cậu cũng biết cậu thổ cái gì chứ!" Lâm Thiển Hạ vội vàng ngăn lại ."Cậu chờ chút, mình giúp cậu hỏi thăm chút tin tức căn bản của ấy trước rồi hãy ." là phục Vương Mộng Khuê, loại thầm mến đáng tin cậy ấy cũng có thể duy trì suốt ba năm. Loại tình chân tốt nhất nên duy trì khoảng cách, nếu sau khi hai người chính thức tiếp xúc ấy mới phát ra ấy phải là người ấy muốn phải làm sao bây giờ?

      ...

      Lâm Thiển Hạ chạy đến cửa hàng in ấn tải xuống mấy trang mẫu điều tra lý lịch, buổi chiều sau khi học xong liền cùng Vương Mộng Khuê đến chỗ quyên tiền tình .

      "Cậu xác định buổi chiều ấy vẫn tới ?" Lâm Thiển Hạ khỏi nghi ngờ .

      "Nhất định ." Ánh mắt Vương Mộng Khuê lóng lánh, bộ dáng lời thề son sắt.

      Quả nhiên cũng lâu lắm, tên thanh niên tái nhợt kia lại tới.

      Lâm Thiển Hạ nhìn ấy từng bước từng bước vào, ném tờ 100 đồng vào thùng quyên tiền lần nửa, lần này tôi nắm chắc ít nhất là chín phần là thích công chúa nhà tôi!

      Lúc thanh niên muốn xoay người rời vội vàng gọi ấy lại."Bạn học, chào bạn! Gần đây mình có việc, bạn có thể giúp mình điền phần mẫu điều tra ?"

      chiêu này là Lâm Thiển Hạ học được trong tiểu thuyết sân trường, lúc ấy cảm thấy tác giả quá thông minh!

      Thanh niên do dự chốc lát, dường như đành lòng từ chối Lâm Thiển Hạ liền nhận lấy bút điền lên.

      " ra tên là Lãnh Thế Hiên... Tên rất hay!" Lâm Thiển Hạ nhìn phần mẫu điều tra hỏi, bên trong có tên họ, giới tính, trường học, chuyên ngành, lớp học, điện thoại liên lạc đều có.

      Vương Mộng Khuê kích động đến suýt chút khua tay múa chân, D.Đ.L.Q.Đ hình tượng Lâm Thiển Hạ ở lòng của ấy lần đầu tiên trở nên cao lớn uy vũ.

      ...

      Lãnh Thế Hiên là sinh viên nghiên cứu chuyên ngành hóa học, vừa đúng lúc Lâm Thiển Hạ có người bạn cùng quê chung lớp với ấy, vì vậy liền hỏi thăm chút về cách làm người của ấy.

      Tình huống dường như lớn, bạn cùng quê của Lâm Thiển Hạ cho biết Lãnh Thế Hiên là người rất lầm lí, ấy ở trong trường học người bạn nào, ngay cả bạn cùng phòng ấy cũng duy trì khoảng cách. ấy cũng cùng tiếp xúc với bất cứ ai, giống như người người khác có chứa vi khuẩn vậy, vì vậy trong lớp ấy bị rất nhiều người ghét.

      Trong đầu Lâm Thiển Hạ thoáng qua ý nghĩ đầu tiên là có bệnh tâm lý, đây khỏi làm cho liên tưởng đến cái người Tập Vi Lương này.

      sờ sờ đầu bị thương của Vương Mộng Khuê an ủi."Hay là thôi . ấy tuyệt đối có tốt như trong tưởng tượng của cậu."

      Vương Mộng Khuê im lặng lâu lâu sau mới : "Mình tin những lời đồn đãi này, muốn hiểu được người là thể nghe người khác bậy, mình phải tự mình tiếp xúc mới đúng! Mình còn phải thổ lộ với ấy! !"

      "..." Lâm cạn hạ im lặng nhìn trời. Sao trước kia lại có phát con nhóc Vương Mộng Khuê này cố chấp như vậy chứ?
      Last edited: 4/5/16
      DionChris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      14. Họa ngầm.

      Edit : babynhox

      Buổi giao lưu của đơn vị Tập Vi Lương và đơn vị thành phố B được tổ chức vào chiều nay, dưới cầu xin làm nũng của Lâm Thiển Hạ cuối cùng Tập Vi Lương gật đầu đồng ý dẫn xem thi đấu, kích động đến suốt đêm cũng ngủ được.

      Sáng sớm ngày hôm sau.

      Mặc dù Tập Vi Lương đến đơn vị nhưng nuôi thói quen chạy bộ buổi sáng từ lâu, vì vậy cho dù Lâm Thiển Hạ dậy rất sớm bên cạnh cũng có bóng dáng của .

      Đối với lần dạo trước đó với Tập Vi Lương bị mấy em học sinh châm chọc đến thương tích đầy mình nên trong lòng Lâm Thiển Hạ vẫn còn sợ hãi, vì vậy hôm nay quyết định mang giày cao gót.

      Lâm Thiển Hạ nhìn thời gian còn sớm, D.Đ.L.Q.Đ chạy đến phòng tắm dùng sửa rửa mặt rửa mặt sau đó đắp mặt nạ khoảng nửa tiếng.

      Lúc Tập Vi Lương chạy bộ trở về nhìn thấy người mặc váy liền áo màu xanh da trời, mang đôi giày cao gót nữ màu trắng cao mười phân bận rộn trong bếp.

      Lâm Thiển Hạ đem cháo mà Tập Vi Lương nấu trước đó bỏ vào lò vi sóng hâm lại, bởi vì muốn thuận tiện thích ứng cảm giác mang giày cao gót, cho nên trước khi xuất ở cửa liền mang giày cao gót. thấy Tập Vi Lương đứng ở cửa phòng bếp như người vợ gọi chồng ở gia đình bình thường : " về rồi? phòng khách ngồi chút , cháo xong ngay đây."

      Lâm Thiển Hạ xoay người thôi vừa xiay người lại để cho Tập Vi Lương thấy vòng khuyên tai tinh khiết như như làm khuôn mặt nhắn trong sáng trắng nõn càng chói lọi hơn, điều này khiến cho bản tính ham muốn của đàn ông mạnh hơn, suýt chút nửa khống chế được mà biến thành sói.

      Tập Vi Lương cứng rắn chịu đựng, bởi vì biết vợ của mình là rất ngượng ngùng bảo thủ, luôn kiên trì nhất định phải làm ở giường trong phòng ngủ, D.Đ.L.Q.Đ hơn nữa còn phải là buổi tối, ban ngày ban mặt khỏi phải nghĩ đến sàm sở !

      Lâm Thiển Hạ nghĩ đến buổi chiều mình xem thi đấu ở đơn vị quân đội, vui vẻ đến cả khuôn mặt đều dồi dào sắc xuân, hé ra cái miệng nhắn thế nào cũng thể khép lại, khóe miệng nỡ rộ hai lúm đồng tiền khiêu chiến tự chủ của Tập Vi Lương, buồn bực đến ngay cả nhìn cũng dám nhìn cái, cũng chỉ có thể cúi đầu húp cháo.

      Dĩ nhiên là Lâm Thiển Hạ có phát Tập Vi Lương khác thường, giờ phút này cả người đều đắm chìm trong mảnh vui sướng, còn đột nhiên hăng hái bừng bừng : "Lát nửa em và cùng mua thức ăn . Buổi trưa hôm nay em nấu ăn!"

      Rốt cuộc ánh mắt của Tập Vi Lương cũng chịu dời từ chén cháo đơn điệu lên mặt Lâm Thiển Hạ rồi. Chỉ thấy đôi con ngươi màu hổ phách sáng láng của nhìn mình, làn da trong suốt trắng noãn ửng lên hai mảnh hồng, kích thích nhịn được nuốt mấy ngụm nước miếng.

      ...

      Hai người trước sau ở lối trong siêu thị, Lâm Thiển Hạ ở phía trước nghiêm túc chọn đồ gia vị, mà Tập Vi Lương kiên nhẫn đẩy xe theo ở phía sau.

      Lúc Lâm Thiển Hạ thấy muối ăn đột nhiên nghĩ đến túi muối trong nhà phòng bếp, liền nhịn được dặn dò Tập Vi Lương : "Sau này nếu như chúng ta mua muối ăn liền cần mua thêm muối iot, bởi vì chúng ta ở khu ven biển, bản thân ăn hải sản tương đối nhiều, cần phải ăn thêm muối iot nửa."

      Muối iot thích hợp dân ở khu đất liền ăn vào, bởi vì cơ hội bọn họ ăn hải sản cũng nhiều. Đây là giáo viên dạy văn của Lâm Thiển Hạ ở trường trung học cơ sở , mặc dù qua gần bốn năm, vẫn nhớ rất .

      Khóe miệng Tập Vi Lương nhếch , nghĩ thầm vợ của có mùi vị hơi giống bà quản gia, như vậy cần bao lâu nửa cũng chính là lúc có đứa bé.

      Lúc hai người dạo đến khu hải sản Lâm Thiển Hạ liền lúng túng. Trái cây và rau dưa còn có thể miễn cưỡng ứng phó được, nhưng hải sản liền hoàn toàn biết phải chọn thế nào.

      Lúc này đương nhiên phải trông cậy vào Tập Vi Lương rồi.

      chỉ chỉ con cá ở bơi trong hồ: "Em xem con cá bên trái này, có phải nó có đầu to đuôi , da biến vàng, phần đuôi biến xanh hay ?"

      Lâm Thiển Hạ cẩn thận nhìn chút, phát quả nhiên đúng như Tập Vi Lương . Hơn nữa nhìn xung quanh, cảm giác sao con cá này có dáng vẻ hơi khác thường?"Đúng vậy."

      "Ừ, giống cá như vậy chính là bị nhiễm bẩn rất nặng, tuyệt đối thể mua." Tập Vi Lương lại nhìn mấy lần những con cá khác trong hồ mấy lần, cũng có phát vấn đề khác, vì vậy liền tới bên cạnh hồ cá trước, nghiêm túc chọn cá.

      lần lượt dạy Lâm Thiển Hạ nhìn mắt cá, D.Đ.L.Q.Đ ngửi mang cá, sờ thịt cá, bấm thịt cá, nhìn bụng cá để phân biệt cá có tươi hay , phía sau còn bổ sung: "Chúng ta nên lựa chọn loại giống như cá trắm. Loại có đầu cá lớn như vậy chính là thực phẩm tốt, bởi vì nó ăn cỏ nước để sống, so với những loại cá mú, cá rô, cá mè hung hãn ăn thịt, hàm lượng chất độc hại trong cơ thể nó ít hơn."

      Lâm Thiển Hạ nghe xong hơi lâng lâng, nghĩ rốt cuộc là mình có vận cứt chó gì có thể tìm được ông xã lợi hại như vậy! khỏi sùng bái nhìn Tập Vi Lương, thở dài : "Trong bộ đội học được cũng nhiều!"

      Tập Vi Lương hết cách : "Đây cũng phải là học được trong bộ đội, cha là dân đánh cá, những thứ này trước kia cha cũng dạy ." Mặc dù cha cũng có văn hóa gì, nhưng đối với cá hiểu chuyên gia bình thường cũng thể so được.

      Mới vừa Tập Vi Lương rất chuyên chú, Lâm Thiển Hạ cũng học rất nghiêm túc, vì vậy có phát mình bị khách hàng xung quanh nhất trí cho rằng là vợ chồng mẫu mực!

      "Vợ chồng đằm thắm, là làm người bên cạnh ao ước!"

      "Hơn nữa còn rất xứng đôi!"

      Mấy bà chủ gia đình nhịn được hâm mộ .

      Lâm Thiển Hạ bị xong hơi ngượng ngùng, dè dặt lôi kéo vạt áo Tập Vi Lương thúc giục mau rời .

      ...

      Sau khi hai người về đến nhà vốn là Lâm Thiển Hạ nấu ăn, kết quả máy hút khói dầu trong nhà bị hư, Lâm Thiển Hạ bị viêm họng , vừa ngửi mùi khói dầu nhịn được ho khan, Tập Vi Lương đau lòng nhìn nổi, liền hoàn toàn cho ý kiến đẩy ra phòng bếp.

      Lúc đem món ăn cuối cùng lên bàn Tập Vi Lương liền gọi Lâm Thiển Hạ xem TV tới dùng cơm, mới phát nhóc này bởi vì mang giày cao gót mà đau chân, cho dù lúc cố ý che giấu cũng nhìn ra.

      Lâm Thiển Hạ vừa vào ngồi, Tập Vi Lương liền vui tới cỡi giày của ra, nhìn thấy biết, nhìn thấy mới phát vì mang giày mà lòng bàn chân của nhóc này bị đè ép biến dạng, hơn nữa nó còn thể lập tức khôi phục hình dạng vốn có giống như người bình thường, thấy thế sợ hết hồn hết vía.

      Lâm Thiển Hạ vội vàng thu chân trở lại, hơi tự ti địa giọng : "Trời sanh em có bệnh chân dẹp cho nên mới như vậy, có gì đáng ngại."

      Bệnh chân dẹp là thích hợp mang giày cao gót, cho nên dù bạn học nữ bên cạnh mỗi ngày đều mang giày cao gót dáng vẻ thướt tha mềm mại ra ngoài, Lâm Thiển Hạ gần như là chưa từng mang giày cao gót. Hôm nay nếu phải vì phải tới đơn vị bộ đội gặp đồng chí của Tập Vi Lương sợ mất mặt, cũng đem đôi giày cao gót trắng cao mười cm kia ra mang.

      nhóc này, sao lại thích giày vò mình như vậy chứ?

      Tập Vi Lương kiềm nén lửa giận, lạnh giọng : "Sau này cho phép mang giày cao gót nửa !" Thấy Lâm Thiển Hạ còn hơi do do dự dự liền lập tức bổ sung: " thấy em bình thường mang giày đế bằng liền rất tốt, nhìn rất thoải mái."

      Lâm Thiển Hạ cũng biết mặc dù bình thường Tập Vi Lương cũng rất dung túng , nhưng ra người có chủ nghĩa đàn ông, cho phép coi như làm lật trời cũng có đường sống, vì vậy định im câm miệng tiết kiệm chút hơi sức.

      hơi ủy khuất mà thầm nghĩ, mình mang giày cao gót còn phải là vì mặt mũi của sao? Đến lúc đó bị các đồng chí cười nhạo đừng trách mình làm cho mất mặt! Hừ! !

      ...

      Mặc dù thể mang giày cao gót hoàn toàn bại lộ thiếu sót của mình, nhưng Lâm Thiển Hạ ngồi ở trong xe Land Rover quân dụng vẫn kiềm nén được hân hoan nhảy cẫng.

      Lúc bọn họ đến làm binh lính hoạt động làm nóng người, Lâm Thiển Hạ theo Tập Vi Lương ngồi vào phòng khán giả mới phát ra là những người khác cũng đều dẫn người thân tới đây.

      Lâm Thiển Hạ là khuôn mặt mới, tất cả mọi người từng nghe có đồng tá trung tá mới tới có gia đình, D.Đ.L.Q.Đ cho nên cũng đối rất tò mò đối với vợ trung tá thần bí kia.

      "Thiển... Lâm Thiển Hạ?"

      Lâm Thiển Hạ vốn là cũng cảm giác được ánh mắt sắc bốn phía bắn tới như muốn đâm thủng mấy cái lỗ người , đột nhiên nghe được có người kêu tên của mình càng là ngu ngơ cả người giống như bị sét đánh.

      "Thiệu... Thiệu Văn Trạch?" Trái tim của Lâm Thiển Hạ bị dọa đến sắp nhảy ra cổ họng.

      "Thiển Hạ, là em!" Thiệu Văn Trạch vừa mừng vừa sợ, liếc mắt nhìn Tập Vi Lương bên cạnh liền nghi ngờ : "Em kết hôn? nghe em vẫn còn học. Mấy ngày trước gặp cha mẹ em, bọn họ cũng với là em kết hôn?"

      "Cha mẹ em? !" Phải người làm việc trái với lòng sợ nhìn thấy nhất chính là cha mẹ của mình , Lâm Thiển Hạ say rượu mất lý trí, len lén kết hôn sợ nhất chính là bị cha mẹ phát !

      "Đúng vậy, dọn về đó ở."

      cần cũng biết, Thiệu Văn Trạch chính là em trai của Thiệu Hoa Trạch.

      hiểu lầm, em đâu có kết hôn, ngay cả bóng dáng bạn trai em cũng còn chưa có." Lâm Thiển Hạ thể dối, mặc dù cảm nhận được khí ép cực thấp và rét lạnh thấu xương từ người Tập Vi Lương, vẫn vừa len lén lau mồ hôi lạnh vừa tiếp tục : "Tập VI Lương chỉ là người bạn bình thường của em, vợ của ấy và em có quan hệ cũng tệ, đúng lúc hôm nay em nghĩ liền theo ấy tới xem chút. Ôi? Chẳng lẽ còn chưa gặp vợ của ấy sao?"

      Thuộc Văn Trạch bừng tỉnh : " rồi, nếu em kết hôn làm sao lại mời trai uống rượu mừng chứ."

      Lâm Thiển Hạ nhịn được oán thầm ở trong lòng, trai kết hôn cũng có mời tôi uống rượu mừng đấy? ! Vừa nhắc tới Thiệu Hoa Trạch hai tròng mắt liền u ám lý do.

      Tập Vi Lương cũng vui, vừa nghe Thiệu Văn Trạch nhắc đến trai lập tức khẳng định suy đoán của , lúc ấy nghe được tên Thiệu Văn Trạch này cũng đoán cậu ta và Thiệu Hoa Trạch có quan hệ hay rồi.

      Thiệu Văn Trạch quan sát Lâm Thiển Hạ, cười như cười : "Em Thiển Hạ, em trưởng thành! Khi đó lúc em mới mấy tuổi! Nhưng vẫn đáng như trước đây! Em còn chưa có bạn trai, bằng suy nghĩ trai đây chút?"

      "Ha ha..." Nghe được Thiệu Văn Trạch chẳng qua là đùa, Lâm Thiển Hạ cũng chỉ có thể cười khúc khích. vẫn luôn rất quý trọng người khác khen ngợi , bởi vì từ đến lớn có mấy người khen . Nhưng bây giờ vui nổi, đối với tính tình đa nghi của Tập Vi Lương chưa từng xem thường, bây giờ ngay cả nhìn cũng dám nhìn cái, lời của Thiệu Văn Trạch bây giờ có khả năng thêm dầu vào lửa.
      DionChris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 15: Ngăn cách
      Hội nghị lần này là nhằm để tổ chức giao lưu và tăng thêm tình hữu nghị giữa các đơn vị với nhau nên cũng thể gọi là thi đấu l.q.d mà giống tổ chức các trò chơi đúng hơn.

      Kéo co, bóng rổ, bóng đá Lâm Thiển Hạ đều từng thấy người ta chơi ở trường, thậm chí cũng từng chơi thử, cũng phải là quá bạo lực, nhưng mà cả hai bên l.q.d đều phải thể hết tinh thần đồng đội của mình.

      Mặc dù giống như tưởng tưởng ban đầu, l.q.d nhưng khi nhìn thấy mảng lớn màu xanh ôliu tập trung thao trường hào hứng cổ vũ, hò hét, Lâm Thiển Hạ vẫn nhìn hề chớp mắt, theo dõi rất chăm chú.

      Thiệu Văn Trạch thấy điệu bộ hào hứng, phấn chấn của Lâm Thiển Hạ, phải dựa vào gần cười : "Phần hay vẫn còn ở phía sau !" Bởi vì xung quanh quá ồn ào, phải tiến lại gần sát tai để , l.q.d người bên ngoài nhìn vào thấy giống như đôi tình nhân thầm.

      Tập Vi Lương nhìn thấy trong lòng dấy lên lửa giận, tròng mắt càng ngày càng lạnh, giống như muốn đóng thành băng. nhìn chằm chằm cuộc trò chuyện "Khí thế ngất trời" của hai người, ngay cả khi lính của mình thi đấu l.q.d cũng thèm quan tâm .

      Lâm Thiển Hạ nghe Thiệu Văn Trạch chút nữa còn nội dung đấu đối kháng, định hỏi chút về nội dung đột nhiên cảm thấy có ánh mắt nhìn mình chằm chằm, l.q.d làm cho có cảm giác rợn hết tóc gáy.
      Lâm Thiển Hạ ngẩng đầu lên, chỉ thấy Tập Vi Lương ngồi bên cạnh lời nào nhìn , gương mặt tuấn tú trầm xuống. bị dọa sợ nên lập tức nịnh nọt: “Vi Lương, doanh của có thể thắng được ?"

      Sắc mặt của Tập Vi Lương bỗng trở nên hòa hoãn hơn chút, khẽ nhíu mày, nghĩ đến thực lực của trại lính và bộ đội đặc chủng cũng rất khó so sánh. Nhưng thực lực của đối phương cũng chưa chắc giỏi hơn bọn họ, vì vậy lạnh nhạt : "Hai bên kẻ tám lạng, người nửa cân thôi."

      Chờ mãi cuối cùng trận đấu cũng bắt đầu, Lâm Thiển Hạ cũng rảnh bận tâm tới Tập Vi Lương cùng Thiệu Văn Trạch, chỉ lo cắm đầu cắm cổ xem.
      Lần này vì giao lưu, tăng tình hữu nghị là chủ yếu, l.q.d cấp hai bên cũng đều thông báo "Thứ nhất là hữu nghị, thứ hai là tranh tài", nhưng những thứ này đều chẳng có tác dụng, là lính ai cũng coi trọng mặt mũi, ai lại muốn cho quân doanh của mình toàn thắng đây? Vì vậy mỗi người đều dốc hết sức, l.q.d giống như liều mạng muốn đánh bại đối thủ.

      Khi Lâm Thiển Hạ thấy có người phi thân đá chân nhịn được thét chói tai ủng hộ.
      Quả quá xuất sắc! Chân kia dáng đá kia… cước kia rất là có lực a! !
      Thiệu Văn Trạch nhìn thấy hào hứng bất đắc dĩ lắc lắc đầu : "Đúng là chưa từng thấy à, phải là chỉ nhảy cao được chút thôi sao? Có dịp nhảy lại cho em xem."

      Tập Vi Lương chỉ cảm thấy tiếng "" kia quá chói tai, càng nghe càng tức!
      " sao? Vậy sao thi đấu?" Lâm Thiển Hạ liếc ta cái lành lạnh , ràng tin.
      " cũng muốn chứ, đáng tiếc phải là tân binh." Thiệu Văn Trạch uất ức : "Chút nữa phải tìm người giao lưu chút."

      Tập Vi Lương ra rất muốn , tôi rất vui lòng theo hầu cậu, đến lúc đó chắc chắn đánh cho cậu đến cả cha mẹ ruột cũng nhận ra!
      Nhưng mà lý trí của vẫn nhịn được, dù sao mình Trung tá còn xuất thân là lính đặc biệt, khó tránh khỏi gây ra hiềm khích.

      Hoàn toàn nghĩ tới mình bị người ta chà đạp trong đầu,Thiệu Văn Trạch nhìn sang Tập Vi Lương, đột nhiên vui vẻ ;"Tập trung tá, hay là sau khi trận đấu kết thúc chúng ta giao lưu với nhau chút?"
      Đây là câu hỏi rất vừa lòng với Tập Vi Lương, l.q.d chỉ thiếu nước nhảy dựng lên mà "OK! thành vấn đề!", nhưng mà vẫn giả bộ giống như có tài năng người thường thể so sánh l.q.d . chỉ ngồi tại chỗ liếc nhìn Thiệu Văn Trạch, lạnh nhạt : "Cậu chắc chắn? Tôi sợ khi thi đấu thể khống chế được sức mình."
      Những lời này khiến người bên ngoài cho rằng vị Trung tá này nhắc nhở cấp dưới của mình, l.q.d còn người trong cuộc lại hiểu rằng "Nếu như cậu dám đánh cậu phải là đàn ông".
      Thiệu Văn Trạch nghe thấy lời có ý khiêu khích của Tập Vi Lương chịu được, quả quyết : "Tôi đồng ý!" nghĩ mình dù sao cũng làm lính 5 năm, trình độ chắc cũng đến nỗi chênh lệch quá nhiều với trung tá chứ?
      Tập Vi Lương thầm nhướn lông mày lên, thầm nghĩ quả nhiên là tuổi trẻ, chịu nổi khiêu khích, chờ chút tôi cho cậu thỏa lòng.

      Kết quả tranh tài giống như Tập Vi Lương dự đoán, sau mấy trân tranh tài, trại lính của tuy yếu thế nhưng vẫn thắng đối phương.
      Mặc dù cuộc so tài này giành được thắng lợi có chút chật vật, nhưng dù sao cũng là phe thắng lợi, bọn lính đều rất kích động, mà Tập trung tá cũng là vui vẻ ra mặt, chưa bao giờ dễ gần như vậy.
      Người ngoài còn tưởng tự hào, chỉ có chính mới hiểu được lòng mình, bởi vì buổi tranh tài cuối cùng cũng kết thúc, ruốt cuộc có thể giáo huấn cái người nhiều lần quyến rũ, đùa giỡn với vợ !

      Tập Vi Lương và Thiệu Hoa Trạch quyết định tới phòng tập so tài với nhau. Phòng đó rất lớn, lại có rất ít dụng cụ, đủ để bọn họ “giao lưu” thoải mái.
      Lâm Thiển Hạ rất muốn xem, nhưng Tập Vi Lương lại lấy lí do an toàn đuổi theo người vợ đồng nghiệp tham quan trại lính.

      Tập Vi Lương dĩ nhiên rất muốn để nhìn thấy bản lĩnh hiên ngang của mình, cũng rất thích cổ vũ mình thi đấu, l.q.d nhưng dù sao cũng phải muốn thi đấu với Thiệu Văn Trạch, vì vậy để tránh cho suy nghĩ mình là con người bạo lực mà kiên quyết từ chối cầu của .
      Lâm Thiển Hạ dạo xong vòng trại lính liền nhận được điện thoại của Tập Vi Lương.

      "Các đấu xong rồi à? Người nào thắng vậy? Hả? Thiệu Văn Trạch đâu? Nhanh như vậy á?" Lâm Thiển Hạ ngó trái ngó phải, cũng nhìn thấy Thiệu Văn Trạch.
      Đó còn cần phải ? Đương nhiên chính là chồng em thắng rồi! Tập Vi Lương che giấu vẻ mặt đắc ý, đạm mạc : "Cậu ta chỗ quân y."
      "Quân y? ! sao chứ?" Lâm Thiển Hạ khỏi lo lắng ." gãy tay hay gãy chân chứ?"
      "Chỉ là trật khớp mà thôi." Người khởi xướng lành lạnh .
      "Trật khớp? ! Các chỉ giao lưu chút cũng có thể nghiêm trọng như thế? !" Lâm Thiển Hạ tỏ ra kinh ngạc.
      "Ban đầu với cậu ta phân biệt được nặng , cậu ta lại thèm nghe." Tập Vi Lương bất đắc dĩ .

      Lâm Thiển Hạ thầm nghĩ lại, điều này cũng thể trách Tập Vi Lương."Vậy chúng ta thăm Thiệu Văn Trạch chút. phải xin lỗi ấy ."
      "Ừ" Tập Vi Lương tình nguyện cũng phải .
      Hai người vừa mới tới cửa quân y, liền nghe được tiếng kêu như giết heo.
      Lâm Thiển Hạ giật mình, nhanh chóng chạy vọt vào, liền nhìn thấy bác sĩ chăm sóc Thiệu Văn Trạch, tại sát trùng vết thương mặt ta.
      " sao chứ?" Lâm Thiển Hạ nhìn thấy mấy mảng xanh tím, u cả cục nên trong lòng rất lo lắng.
      " sao." Thiệu Văn Trạch thấy Lâm Thiển Hạ chạy tới, cũng muốn biểu vô dụng trước mặt , vì vậy chỉ có thể nhịn đau mà .
      "Xin lỗi, tôi xuống tay hơi nặng." Tập Vi Lương theo sát Lâm Thiển Hạ vào, miễn cưỡng lời xin lỗi.

      Thiệu Văn Trạch vừa thấy Tập Vi Lương liền thấy khó chịu trong lòng, lúc nãy Tập trung tá đúng là chẳng hề nể tình, l.q.d xuống tay hề lưu tâm, giống như muốn đánh chết ta."Tập trung tá, ra tay cũng rất ác đấy, người biết còn tưởng tôi cướp bà xã của !"

      Thiệu Văn Trạch cũng quá để tâm, cũng chưa biết quan hệ giữa hai người, vì vậy cũng chỉ nghĩ rằng Tập Vi Lương vì đánh nhau nên thể khống chế lực.

      Tập Vi Lương liền nhếch mép lên, lạnh nhạt : "Cậu phải là đối thủ của tôi." Cho nên cậu cũng tuyệt đối bao giờ có cơ hội cướp bà xã của tôi.
      Thiệu Văn Trạch rất lúng túng, nghĩ thầm Tập trung tá này chuyện động chạm lòng tự ái của người khác, đành nhanh chóng rời .

      Hai người ngồi ở trong xe, cũng với nhau câu nào.
      Lâm Thiển Hạ mơ hồ đoán được nguyên nhân Tập Vi Lương ra tay ác như vậy, thể cảm thấy Tập Vi Lương có tính tình quá độc chiếm.
      Nhưng hôm nay phủ nhận quan hệ của hai người làm cho vui, vì vậy nhìn Tập Vi Lương mấy lần cũng dám có gan mở miệng.

      Tập Vi Lương mặc dù hôm nay dạy dỗ được cậu ta rất sung sướng, nhưng trong lòng vẫn rất khó chịu.
      cố gắng kiềm chế mình chất vẫn Lâm Thiển Hạ, cũng thể bảo giữ khoảng cách với Thiệu Văn Trạch.
      biết Lâm Thiển Hạ vẫn cảm thấy có tâm lý vặn vẹo, cho nên phải nhịn…
      Last edited: 4/5/16
      DionChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :