1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Hiện đại] Nhân ngư - Nhật Kiêm (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 7

      Trực giác mách cho Cửu biết dường như có điều gì đó vượt khỏi mong muốn của mình, nhưng choáng váng đầu, thể suy nghĩ như bình thường, chỉ có thể gật đầu qua loa. [Em mở đèn phòng khách nhé.]

      Cúi người lịch ôm bả vai người cá cái, lảo đảo trở về biệt thự.

      Tắm rửa qua loa chốc, sấy tóc xong liền ngã vực xuống giường dậy nổi, mơ mơ màng màng ngủ hồi lâu. Cửu chợt cảm thấy cơ thể mình ngày càng nóng hơn, toàn thân khó chịu như bị thiêu cháy.

      Có vẻ như… mình quên uống thuốc rồi nhỉ?

      Nhưng mà tình hình trước mắt, có vẻ như thể dùng thuốc để giải quyết, khó nhọc di chuyển đến bên giường, tay run run cầm ống nghe bấm số điện thoại.

      Đổi lại là năm trước, dù ai có cái gì, Cửu cũng tin rằng bản thân có lúc xa hoa đến mức gọi điện thoại nhờ máy bay trực thăng chở bác sĩ đến hòn đảo chữa bệnh cho mình, xoa xoa đầu mình hồi, sau đó ấn nút mở cửa chính bằng điều khiển từ xa.

      Từ khóe mắt phát giác bác sĩ nhanh chóng bước đến, chuẩn đoán sơ lược bệnh tình của , kéo Cửu từ trong chăn ra chích cho mũi, nâng đầu dậy, đút uống chút thuốc với nước ấm.

      mềm nhũn mặc cho bác sĩ sắp xếp, rốt cuộc chịu nổi nữa, nặng nề thiếp .

      Ngày hôm sau, ánh mặt trời từ ô cửa thủy tinh chiếu rọi lên chiếc giường khiến Cửu tỉnh lại. Cánh cửa ở phía Tây mở, ánh nắng cũng theo đó mà rọi vào, khó khăn quay đầu nhìn đồng hồ, hóa ra hơn hai giờ chiều rồi.

      ngồi bật dậy, đầu vẫn hơi nhức, toàn thân bủn rủn vô lực sau cơn nóng sốt tối qua. Chợt phát bác sĩ có để lại tờ giấy nhắn bên giường cho mình, bọn họ vào lúc rạng sáng, chờ Cửu hạ sốt mới rời khỏi.

      Trông ánh dương chói mắt bên ngoài, lại xoa xoa đầu, dự định khi trời tối ra bờ biển tìm Ngả Thụy Tư… Ừm, còn phải mặc nhiều áo chút. bước ra cửa phòng xuống lầu dưới, trong đầu thầm suy nghĩ buối tối có nên trang điểm chút để che đậy sắc mặt tiều tụy sau cơn bệnh.

      “Haizz… Cần gì phiền phức như vậy chứ, mình ngốc.” Chợt nhớ buổi tối ánh sáng lập lòe, làm chuyện đó dường như chả có ý nghĩa gì cả, lắc đầu, mở tủ lạnh định nấu ít đồ ăn lót dạ… Hử? Cái gì bên ngoài thế?

      Từ cửa sổ sát mặt đất rọi lên bóng người, lờ mờ nhìn lại, bịt miệng, cố nén tiếng kêu sợ hãi.

      Ai ở ngoài đó? Người cá? Ngả, Ngả Thụy Tư?

      , phải là người cá sao? Tại sao lại ở đây?

      Vứt đồ vật trong tay, Cửu chạy tới mở toang cửa thủy tinh, thân thể nằm dựa vào cửa, ngã sầm về phía sau, luống cuống tay chân đỡ . Dường như nhìn thấy động tác của mà khóe mắt ươn ướt, đồng thời có thứ gì đó óng ánh bé từ tóc và từ người rơi ra ngoài, rớt xuống sàn được ánh mặt trời sáng rọi, rạng rỡ lấp lánh như hạt kim cương bé tinh tế.

      Vào lúc này, Cửu cũng có tâm tình để chú ý đến cảnh đẹp đó, Ngả Thụy Tư hôn mê. Từ cánh tay, phần bụng, lồng ngực đều bị trầy xước, lấm tấm bẩn, chiếc đuôi cá dày đặc vết thương, vảy cá biết bị vật cứng gì đó đâm trúng, trở thành mớ hỗn loạn.

      Tình hình có vẻ gay go, chỗ của có mái che nắng, dễ dàng nhận thấy, ít nhất người cá bị mặt trời thiêu đốt mấy tiếng đồng hồ, làn da và vảy cá đều bị khô cứng, nứt nẻ đáng sợ, Cửu cảm thấy bản thân bị dọa đến hồn phách cũng muốn văng ra ngoài. [Ngả Thụy Tư!] vỗ lên mặt , nhưng hề phản ứng.

      Phải đưa xuống nước. cố hết sức ôm thắt lưng người cá, tay vịn tường ôm nửa người Ngả Thụy Tư… được, dù tối qua bị bệnh, cũng đủ sức lực mang chàng người cá trưởng thành từ đây trở ra biển… khẽ cắn môi, kéo Ngả Thụy Tư vào phòng.

      “Hộc hộc”, “hộc hộc”… Cửu dùng sức lực từ lúc bú sữa mẹ mới có thể gắng gượng kéo người cá hôn mê vào bồn tắm lớn chứa được hai người, thở hổn hển vặn ba cái vòi nước.

      Nhưng nước ngọt có sao nhỉ? Phòng tắm có van nối thẳng với nước biển, vội ra ngoài, tra nồng độ nước biển mạng, dùng ngón tay run run tính toán phải tăng thêm ít muối trong bồn tắm. Tuy cách này rất ngốc, nhưng biết ngoại trừ những việc này mình còn có thể làm được cái gì nữa.

      Ước lượng đại khái phân lượng, vào phòng bếp cầm cái hộp gia vị lớn. May thay tốt nghiệp bao lâu, vẫn còn có thể biết đại khái áng chừng khoảng bao nhiêu muối. bỏ khoảng hai muỗng muối vào bồn tắm rồi khuấy đều.

      Dùng iot sát trùng miệng vết thương được nhỉ?

      Người cá... có thể dùng ?

      Lúc ôm hộp cứu thương do dự thôi, người cá hôn mê phát ra những tiếng hừ nhè . Trông thấy thế, Cửu vội vã ném đồ vật trong ngực ra ngoài, nhào tới bên cạnh bồn tắm nắm chặt lấy tay . “Ngả Thụy Tư!” xoa gương mặt của .

      [Cửu… Cửu ?] nhíu chặt lông mày, nắm chặt lấy tay xoa mặt , qua hồi lâu mới mở mắt ra.

      [ cảm thấy thế nào? Em phải giúp gì cho đây?] Thấy tỉnh lại, bấy giờ Cửu thở phào nhõm. [Em, em biết phải chữa trị cho người cá như sao nữa, …] Chưa dứt lời, bị kéo xuống nước.

      Thêm người, nước trong bồn tắm liền dâng lên tràn ra ngoài. Mặc dù lúc này thân thể người cá còn rất yếu ớt, nhưng vẫn còn sức đặt dưới thân. [Cửu … Cửu …] liên tục gọi cái tên ấy. [Tưởng em rồi…]

      [A hử?] vốn hiểu chuyện gì, biết làm gì hơn nên vỗ vỗ tấm lưng trần lõa lồ của .

      [Em mở đèn, ở gần đó…] năng hơi lộn xộn, cánh tay ghì chặt lấy thắt lưng Cửu , vùi mặt mình vào hõm cổ . [Khi có người đến… còn đèn nữa, tưởng em rồi…]

      Cửu thể hỏi cặn kẽ thêm mấy lần, mới hiểu rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

      Sau khi rời khỏi, người cá vì lo cho , vẫn luôn chầu chực ở bờ biển thôi. Cho đến khi trông thấy máy bay trực thăng chở bác sĩ đến, Ngả Thụy Tư mới lặn xuống, giấu mình sau bãi đá ngầm. Mãi đến khi bác sĩ rời khỏi, họ tiện tay đóng cửa tắt đèn phòng khách. Hơn nữa, tầm nhìn rạng sáng tốt, khi trông thấy máy bay rời đảo , Ngả Thụy Tư liền nghĩ rằng Cửu nhân dịp này rời khỏi nơi đây rồi.

      [Vì vậy, quyết định tới tìm em, biết đâu chừng, em chưa chạy mất.] Dù chỉ là truyền mật với nhau, nhưng có vẻ như vì thiếu nước mà giọng trở nên khàn khàn. cho phép của chủ nhân, ai có thể mở mã khóa cửa biệt thự, có cách nào tiến vào, chỉ có thể trèo vào dựa lên cửa sổ sát đất mà chờ đợi.

      [Nhưng mà…] Nhìn thấy vết thương thân thể , Cửu cảm thấy bất lực. [Chỉ vì vậy?] Chỉ vì muốn thấy còn ở đây hay , liền cố sức dùng hai tay trèo vào biệt thự. tưởng mình là rắn đấy à??? [Ước hẹn của chúng ta sao em giữ lời được cơ chứ? Hơn nữa, dù em có cũng về đúng hẹn…]

      [ đâu!] ngắt lời Cửu , duỗi ngón tay nhàng vuốt ve gương mặt . [Em trở về nữa… Ừm, sao có thể vì kẻ khác loài mà về chứ? Em rồi muốn về. Cửu , em đâu phải biết, với em khác biệt nhau như vậy. Em ở lại bờ biển lâu chút đổ bệnh, mà cách nào rời xa nguồn nước!]
      Last edited: 8/2/16
      NBT, Khủng Long, Hotaru_yuki33 others thích bài này.

    2. tialia88

      tialia88 Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      185
      hay lém lém...!!

    3. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Khổ thân

    4. Yuusa

      Yuusa Active Member

      Bài viết:
      248
      Được thích:
      67
      aizzz, truyện có 11c hơi tiếc

    5. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 8

      Cửu khiến cơn thịnh nộ mà cố nén bấy lâu bộc phát, qua hơn mười giây sau mới có phản ứng, lúc muốn mở miệng , đầu lại bị người cá nâng lên, đôi môi trĩu nặng phủ xuống.

      Dù Cửu có cảm tình với Ngả Thụy Tư, nhưng bất chợt diễn ra cảnh này, dọa sợ hãi ngớt.

      “Á…” vừa định giãy giụa, hai tay bị người cá khóa chặt vững vàng, Ngả Thụy Tư thậm chí còn thừa tay, chậm rãi vuốt ve từ cằm xuống phía dưới. [Cửu , em cũng thích phải ?]

      [Cái, cái gì hả?] Giờ phút này, đầu óc mềm oặt, ngổn ngang, vốn tài nào nhận thức được Ngả Thụy Tư cái gì, chỉ biết rằng đầu lưỡi cạy mở đôi môi mình, dần dần khuynh đảo.

      [Em có bằng lòng theo ?] Lời tựa như lời thầm bên tai, giọng của người đặc biệt trầm thấp lại cực kỳ dịu dàng khiến cho Cửu bất giác buông bỏ mọi chống cự, hai tay vô lực choàng lên vai .

      Đúng vậy, đương nhiên bằng lòng.

      Tuy biết việc phát triển đến nước nào, nhưng lý trí còn sót lại mách cho Cửu biết, có lợi phải chiếm. ngoan ngoãn ngẩng đầu, tùy ý để hôn lên phần cổ mềm mại, thậm chí còn tự cởi áo choàng ngủ của mình.

      Cảm giác này rất kỳ lạ, ở với người cá, làm chuyện này trong bồn tắm. Ngả Thụy Tư khuấy động cả người , đầu óc bay bổng miên man.

      Chiếc đuôi cá vảy bạc chen vào giữa hai chân hơi quẩy làm nước gợn sóng. hơi đắn đo chút, sau đó thử dùng hai chân quấy lấy phần hông được che kín bởi vảy bạc của người cá. Cảm nhận được động tác của , cổ họng người cá phát ra tiếng thở dốc trầm thấp gấp gáp. buông chiếc xương quai xanh mà vẫn luôn cắn nãy giờ, tiếp tục thè lưỡi liếm hôn chiếc mũi nhô cao săn chắc. Hai tay vuốt ve bên hông Cửu , dần dần chạm vào móc khóa áo lót.

      Mỗi khi từng món đồ người bị kéo xuống, toàn thân liền run rẩy vì căng thẳng, bắt bản thân phải trấn tĩnh lại, ngẩng đầu nghênh đón nụ hôn của .

      Động tác của người cá cũng thành thạo, nhưng mỗi cái vuốt ve, an ủi đều vô cùng cẩn trọng. tay đặt sau đầu Cửu , khẽ khàng xoa lên mái tóc , tay kia tiến đến bên đùi, dịu dàng ma sát lớp vải mỏng.

      Ngả Thụy Tư quen với thân thể của loài người, nhưng cũng khiến cho Cửu thể đỏ bừng cả mặt, sau đó giơ tay dẫn dắt động tác của . Dây thần kinh dày đặc trải đều tấm màng liên tục bị kích thích khi mười ngón tay họ đan cài vào nhau, gửi phản hồi lên đại não phía . khó chịu dùng hai chân quấn chặt lấy phần thắt lưng, bàn chân cọ cọ vào vảy đuôi của .

      Dịch thể sền sệt theo va chạm, thăm dò, ma sát của Ngả Thụy Tư mà dần dần tiết ra, quay đầu liếm láp vành tai Cửu , lặp lặp lại những tiết mà nghe hiểu, đó là ngôn ngữ đẹp đẽ của người cá. Thân thể mềm mại của , tựa vào cạnh bồn, muốn nhiệt tình đáp lại nhưng biết phải làm sao, đành tùy tiện vuốt ve những đường cong cơ bắp của người cá vì tình dục mà căng cứng.

      [Đừng nhúc nhích…] thở gấp hổn hển, đè bờ mông Cửu ngừng lắc lư trong nước.

      Cửu bị người cá chặn môi lần nữa, ngón tay thon dài lạnh giá của Ngả Thụy Tư dường như tìm được lối vào, từ từ cắm xuống. “A… Ừm…”

      Tiếng kêu thất thanh của hoàn toàn bị nuốt vào miệng, ngón tay hơi trúc trắc xâm nhập vào hành lang uốn lượn chặt khít bên trong, co duỗi thăm dò, mãi cho đến khi dùng hết khả năng chạm đến điểm cuối.

      [Ngả, Ngả Thụy Tư…] Mười ngón tay giữ chặt lấy cánh tay người cá, do kích thích mà màng mỏng non mềm hồng hồng theo bản năng thắt chặt, dường như muốn níu giữ ngón tay lành lạnh ấy mãi mãi ở lại bên trong.

      [Sao lại có thể như vậy?] đột ngột hỏi, nghiêng người nhìn thẳng vào Cửu , ngay sau đó thốt ra câu hài hước: [Trứng của em đâu?]

      [A hừ, ừm hử?] Cửu mãi chìm đắm trong cơn ân ái nên kịp phản ứng, ngây ngốc trả lời: [Trứng, trứng của em nằm ở buồng trứng bên trong ấy.]

      Ngả Thụy Tư như gặp phải vấn đề nan giải nghìn xưa mà nhíu chặt đôi lông mày. [Vậy à? Nhưng sao thấy?]

      Ngón tay cắm sâu trong cơ thể bỗng khuấy đảo chút với biên độ , sau lúc người cá chán nản dùng chóp mũi cọ cọ vào bộ ngực mềm mại của Cửu , thất vọng lầm bầm: [Em mau đưa trứng ra đây…]

      Lấy trứng ra? Làm, làm sao được… nửa tháng nữa dì cả mới ghé thăm mà… A a a a a!!!

      Qua hồi lâu, Cửu mới nhớ đến việc.

      Đại đa số loài cá… đều thụ tinh bên ngoài cơ thể phải.

      Cá mái đẻ trứng, cá đực thụ tinh… Bắt gặp dáng vẻ chuyên tâm đào khoét, dường như người cá có ý định đào lên thứ gì, liền xấu hổ lấy tay che mặt, tiếp đó bắt lấy cái tay khơi mào dục vọng của mình. Làm sao có thể cho chàng người cá hiểu về tập tính của loài người đây, loài người phải là loài đẻ trứng mà…

      Trước tiên, cần phải ngăn chặn ngón tay kia làm nhiễu loạn lý trí của .

      Sau đó rồi mới… giải thích.

      ra chuyện này cũng khó khăn như trong tưởng tượng.

      [Giống như cá voi sao?] Người cá chợt tỉnh ngộ sau màn giải thích lắp ba lắp bắp đỏ tới mang tai của Cửu , sau đó chán nản rút lui, dựa vào vách tường. [ còn tưởng rằng kinh nghiệm của đủ.]

      [… Ừm.] thấy xấu hổ cởi bỏ áo choàng trôi nổi trong nước, cho dù cái áo choàng đó cũng thể che kín cho bao nhiêu, vì váy ngủ mùa hè mỏng tanh ướt sũng trở nên trong suốt.

      Lúc định đứng dậy đổi bộ quần áo khác, Cửu lại bị người cá giữ chặt lần nữa, nhàng tách bắp đùi ra . [Nơi chật hẹp đó có thể đâm vừa sao? khó tin.]

      [Ơ? Ơ ơ ơ!?] cái quái gì vậy?!

      Ngả Thụy Tư dường như nhận thấy giãy giụa của , cúi đầu tự mình nghiên cứu, [ từng thấy cá voi giao phối, côn thịt của bọn họ đều rất dài.] Ngón tay thon dài ấy dường như chuyển đổi tỉ lệ từ cá voi sang người, cuối cùng quét qua phần bụng đến trước ngực . [Đâm vào toàn bộ, đại khái là đến đây. Nhưng em là người mà, ừm, tử cung đâu nhỉ? Nó ở đây à?] Ngón tay dời xuống, ấn lên phần bụng của Cửu .

      Khoan, chờ nào! chợt hóa đá, trong đầu đều tràn đầy cái từ “côn thịt” mà Ngả Thụy Tư vừa ra, làm sao mà người cá thoạt nhìn cực kỳ thanh nhã như lại biết đến cái từ đó! vừa , vừa “côn thịt” đó!!!

      [, phải, đàn ông loài người giống vậy… Cái đó, cái đó chỉ đến đây.] Tôn Hải , xin ngài hãy cho tôi theo cùng! Mặt đỏ bừng đến mang tai, khua tay múa chân mô tả kích thước.

      [Côn thịt của đàn ông loài người !] mở to hai mắt nhìn, ra vẻ khó tin cảm khái.

      […] Cái thứ kia của đàn ông loài người mà thành xin lỗi ! Cửu thầm rơi lệ trong lòng, chiều dài vật đó của sinh vật khổng lồ hiển nhiên tất cả giống đực của các loài khác theo kịp, mỗi lần cá voi “phun trào” dịch thể cũng đủ để tắm táp cả ngày. Bây giờ cảm thấy chán nản giống như hoàng đế quen ở cung vàng điện ngọc bỗng phải sống trong căn nhà lợp bằng rơm rạ của dân nghèo.
      Last edited: 8/2/16
      Khủng Long, Hotaru_yuki, Mikky_nqn34 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :