1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Nháo Cưới: Cưng chiều vợ như mạng - Thần Mộ Nhi

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      [​IMG]
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      [​IMG]

      Chương 09: Điện thoại Cố Nghị Quân!

      "Học trưởng, lần này trở về, có tính nữa hay ?" Thích Hiểu chần chờ giương mắt, lên tiếng hỏi câu.

      Nhìn bộ dáng thấp thỏm của làm Khang Viêm buồn cười, "Trước mắt mà , định nữa, ở nước ngoài học thạc sĩ luật pháp, vừa vặn có thề về giúp đỡ xí nghiệp trong nhà, chờ lý lịch đủ rồi, tự mình mở văn phòng luật sư."

      Nhà họ Khang cũng xem như là gia tộc nổi danh, ông nội Khang Viêm lúc còn trẻ tạo ra đế quốc buôn bán, liên tục kéo dài đến nay.

      Đúng là ngay cả như vậy, Khang Viêm vẫn muốn dựa vào thế lực của gia tộc , ngược lại cố gắng phấn đấu , làm cho mình trở nên nổi bật.

      Hoặc là cũng bởi vì phẩm chất đạc biệt này, làm Thích Hiểu líu lưỡi, khỏi sinh ra chút hâm mộ.

      chăm chú quấy nước chanh, thỉnh thoảng liếc nhìn Khang Viêm phía đối diện, có ngũ quan tuấn, lông mày đen dày, lông mi thon dài như con , khóa môi cười vui vẻ làm người ta có loại cảm giác ấm áp.

      Thích Hiểu cúi đầu, cầm lấy cái muỗng múc ngụm nước chanh, nhấp .

      Trong đầu, hé ra
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 11: Làm bạn của ?

      "Nha đầu?"

      "Nha đầu?"

      "Nha đầu?"

      Lúc Khang Viêm gọi lần thứ ba, Thích Hiểu mới như ở trong mộng tỉnh lại, toàn thân run cái, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng giống như mới vừa chạy Marathon xong, "Ách? A? Làm sao vậy?"

      "Làm sao vậy? thoải mái sao?" Khang Viêm đưa tay, xem xét trán của , cảm giác ấm áp đột nhiên tới làm cho Thích Hiểu rụt về sau, có chút khó có thể thích ứng.

      " có, có việc gì, chính là... Học trưởng, hắc hắc, em ăn no rồi, chúng ta về ?” Môi đỏ mọng khẽ mở, Thích Hiểu hết sức thành .

      Trong lòng lại lo sợ bất an, nếu là tại về, xem chừng vào nhà được?

      Bất quá... Cố đại Boss, khi nào bắt đầu quản cuộc sống riêng tư của rồi?

      "Ăn no?" Khang Viêm nhìn đĩa gan ngỗng còn ít bàn, vuốt ve khuôn mặt của .

      Thích Hiểu quýnh chút, còn có lựa chọn khác sao? Trong lòng sớm đem người nào đó nguyền rủa trăm ngàn lần, sau đó cái đầu gật cái vạn phần khẳng định với Khang Viêm.

      Từ nhà hàng Tây ra, Thích Hiểu vốn định tùy ý bắt chiếc tắc xi để về nhà, nhưng Khang Viêm lại chủ động muốn đưa về, Thích Hiểu tiện từ chối, chỉ có thể giống như là ốc sên, kéo dài theo ở phía sau, dưới đèn đường mờ mờ, hai người trước sau, bóng lưng thon dài in mặt đất.

      Vì Thích Hiểu mang giày cao gót, lúc chân vấp vào cục đá suýt nữa té, Khang Viêm chợt quay đầu lại, ôm đầu vào lòng.

      cả kinh, còn chưa kịp mở miệng rơi vào lòng bàn tay ấm áp, Khang Viêm sảng lãng cười , " qua lâu như vậy, sao vẫn qua loa giống như thời đại học?"

      Miệng Thích Hiểu lầu bầu, gì, cảm giác thấy động tác của hai người có chút lạ quái, như vậy có phải là ngoại tình hay ?

      Thích Hiểu thầm ảo não, muốn rút tay của mình ra, Khang Viêm giống như hoàn toàn có phát ra, lòng bàn tay ấm áp hoàn toàn đem bao vây, sau đó dắt từng bước từng bước về phía trước.

      "Chờ chút, học trưởng."

      Thích Hiểu bước chậm, nếu thêm đoạn nữa chính là nhà của cha mẹ , 'Trang viên Lam tước' là biệt thự lớn số ở thành phố A, Khang Viêm từng rất nhiều lần đưa về nhà, chỉ là lần này, rất trùng hợp chính là, phòng cưới của cùng Cố Nghị Quân là 'Thanh Viên' vừa vặn cách xa 'Trang viên Lam tước'. Thích Hiểu thừa nhận, cho đến tận lúc này vẫn có dũng khí cho Khang Viêm biết còn là em đồng học đơn thuần như trước kia, kết hôn!

      "Học trưởng, đưa em đến đây thôi, mau trở về ."

      Ánh mắt Thích Hiểu né tránh, làm cho Khang Viêm nhận ra tia khác thường, ánh mắt của Thích Hiểu trước kia luôn tươi cười trong suốt và sáng rỡ, mà hôm nay lại luôn luôn kỳ lạ làm cho đoán biết được.

      "Nha đầu, em có việc gạt sao?"

      Thích Hiểu chỉ lo dùng ánh mắt u oán nhìn thoáng qua ánh đèn còn sáng trong biệt thự xa hoa cách đó xa, lúc lấy lại tinh thần mới nhớ đến chính mình vẫn trả lời câu hỏi của Khang Viêm, khẽ cười đẩy ra, "Đừng nghĩ nhiều a, học trưởng, vừa mới từ nước ngoài trở về, nhất định còn có rất nhiều chuyện cần phải làm, em cũng thể liên tục làm phiền ?"

      Thích Hiểu hướng mắt nhìn lên trời, ung dung , "Hơn nữa, nhất định còn chưa có về nhà gặp bác trai bác , sợ bọn họ lo lắng cho sao?"

      Đẩy Khang Viêm cách chính mình khoảng, Thích Hiểu hơi ngẩn đầu nhìn Khang Viêm, sau đó xê dịch bước chân, hướng phất tay, "Học trưởng, lần sau gặp!"

      Lúc ra những lời này, trái tim lại như trút được gánh nặng.

      Thích Hiểu hướng về sau vài bước, nhưng sau đó xoay người, đưa tay bắt chiếc taxi ở ven đường, đúng lúc có chiếc vừa qua đèn đỏ sau đó dừng ở trước mặt của .

      "Học trưởng, nhanh lên xe ." lần đầu tiên như vậy khẩn cấp hi vọng có thể mau chóng rời , cũng là lần đầu tiên chủ động đưa tay đẩy ra.

      Lúc Khang Viêm tới trước xe, lại ngừng lại, Thích Hiểu biết phát sinh chuyện gì, quay đầu đến, bất ngờ Khang Viêm đột nhiên xoay người, sau đó cánh tay dài đem hung hăng kéo vào trong ngực của .

      "A!"

      Bộ ngực mềm mại vừa vặn đụng vào khối cơ ngực cứng rắn, Thích Hiểu đau nhe răng nhếch miệng, nhưng là so với kinh ngạc càng giật mình hơn, miệng khoa trương mở to thành hình chữ O, hai tay có vòng lên ôm eo Khang Viêm, ngược lại là luống cuống giơ trung.

      Khang Viêm lực đạo rất lớn, ôm rất chặt khe hở, mà Thích Hiểu nghĩ thầm, nhất định mệt chết , Khang Viêm thuận thế tựa đầu vai của , mà mặt của dán chặt mái tóc của , ngửi mùi thơm thanh nhã trong mái tóc của .

      Đây là hương vị liên tục khát vọng trong hơn ngàn ngày đêm.

      Lúc Khang Viêm duỗi ngón tay thon dài vuốt sợi tóc mềm nhẵn của , tim Thích Hiểu giống như đánh trống, chỉ là vừa ngẩn đầu bắt gặp tài xế xe taxi dùng vẻ mặt thương cảm nhìn hai người, vội vàng đưa tay đẩy .

      "Học trưởng, nhanh !"

      "Nha đầu, làm bạn của !" Đỉnh đầu, xác thực trầm thấp và khàn khàn thở dốc.

      Lần này, Thích Hiểu bối rối, "Gì?"
      Chris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 12: Đại Boss đáng giận!


      Đứng ở cửa biệt thự lớn, Thích Hiểu lén liếc nhìn đồng hồ cổ tay.

      Trời ạ... Thích Hiểu phẫn hận cắn răng, còn kém mười phút, phải ngủ ở bên ngoài đêm ? Tệ hơn chính là, thẻ căn cước cùng tiền của , đều để ở nhà a a a!

      Thích Hiểu hít sâu hơi, cố gắng kiềm chế đáy lòng nóng rang, sau lúc chần chờ lâu, mới chuẩn bị đưa tay gõ cửa, kết quả tay vừa chạm vào mặt cửa, cửa mở ra hơn phân nữa.

      Cửa khóa? Đây là phản ứng đầu tiên của .

      Lập tức, Thích Hiểu cười trộm, lách người bước vào trong bóng tối, sờ tay chạm được chốt mở đèn mặt tường, trong chớp mắt đèn mở ra, ánh sáng màu xanh ngọc tản mát ra sáng chói, chiếu sáng cả gian phòng khách, Thích Hiểu đứng trước cửa bắt đầu nhìn hết thảy chung quanh.

      bàn sạch trơn, cũng có canh thừa cơm cặn để lại, thậm chí bàn ghế đều chỉnh tề, ta đêm nay chưa ăn cơm?

      Thích Hiểu cau mày lại trầm tư suy nghĩ, chẳng lẽ ta cũng ăn ở bên ngoài rồi trở về?

      nhấc chân, tháo giày cao gót chân xuống, sau đó chân ngọc trần trụi rón ra rón rén lên lầu, mỗi bước đều phải ngừng nghỉ hồi lâu.

      Thích Hiểu phải thừa nhận, mình là có năng lực làm trộm!

      Biệt thự lầu ba tổng cộng có năm phòng ngủ, mà thư phòng của Cố Nghị Quân là ở phía nam, Thích Hiểu nhìn thoáng qua bóng đen ra từ trong khe cửa, lại chuyển mắt về phía cửa phòng đóng chặt bên kia hành lang, hoang mang, ta ngủ?

      Dưới tình huống bình thường, Cố Nghị Quân sau khi dùng bữa xong cũng ở trong thư phòng xử lý công vụ đến rạng sáng, mà bọn họ từ ngày bắt đầu nhận giấy hôn thú, liền hết sức ăn ý đều tự ở trong phòng riêng.

      Chỉ là hôm nay, trong thư phòng có người, vậy có phải ta ngủ hay ?

      Nghĩ tới đây, nội tâm liên tục lo lắng của Thích Hiểu rốt cục cũng được thả lỏng.

      chút khách khí đem cửa phòng của mình đẩy ra, sau đó đem ví da tinh xảo vai vứt xuống giường của mình, xoay tròn bước chân đến đầu giường mở đèn bàn, ngọn đèn mờ nhạt tạo ra tia mập mờ, tăng thêm phần ấm áp cho cả cái gian phòng.

      Đầu Thích Hiểu sáng ngời, lúc chuẩn bị cởi quần áo ra tắm, eo nhiều hơn bàn tay ấm áp, sinh ra cổ dự cảm bất thường!

      giây sau, "A - - "

      Tiếng kêu thanh thúy vang vọng lâu trong phòng ngủ, Thích Hiểu chỉ cảm thấy trời đất xoay chuyển, giống như là quay cuồng trung, cả người hung hăng bị ném xuống tấm nệm mềm giường, vừa định dùng cánh tay cố hết sức chống mình ngồi dậy, bóng người cao lớn màu đen liền đem hoàn toàn bao trùm, hơi thở xông vào mũi chính là mùi nước hoa nam.

      " còn biết trở về?"

      Đỉnh đầu, là giọng nam khàn khàn đè nén đến mức tận cùng.

      Thanh trong nháy mắt ngưng tụ thành cổ cường thế áp bức, khí trở nên khẩn trương, Thích Hiểu khỏi nheo con mắt lại, có thể là mơ hồ xuyên qua đường , kinh sợ hai cánh tay người đàn ông này chống đỡ hai bên đầu , bọt nước ngực màu đồng ra trong suốt, lộ ra sáng bóng mê người.

      Trong khắc bốn mắt nhìn nhau, Thích Hiểu mẫn cảm giác phát giác được cơ bụng khít khao kia giật giật, trong nháy mắt ngưng hô hấp, đôi mắt đẹp chỉ sợ hãi trợn tròn.

      "Cái kia... Tôi biết , tôi trở về muộn là tôi đúng... Đúng là, Cố Nghị Quân... .... Cái kia .... Có thể trước đứng lên hay ?"

      luống cuống , mặc dù hai tay cứng ngắc là dám nhúc nhích, cũng có thể phát giác được khuôn mặt của mình nóng hổi còn giống như là bị thiêu cháy, cảm thấy rất may mắn vì ngọn đèn quá mờ, nhìn ra điều gì khác thường.

      Nghe lắp bắp, con mắt Cố Nghị Quân trầm xuống vài phần, " còn biết trở về?"

      Cố Nghị Quân nhìn chằm chằm vào , trong con mắt nổi lên ngọn lửa.

      "Tôi. . ." Thích Hiểu nghẹn lại gì, thầm , "Tôi phải rồi sao, tôi ở nhà bạn ăn cơm sau đó chơi cùng đứa , quên nhìn đồng hồ ... . . . Trước đứng lên được ? Tôi muốn . . ."

      Thích Hiểu cơ hồ muốn khóc ra thành tiếng, muốn tắm rửa a!

      Đúng vào hai chữ cuối cùng kia, lại sững sờ cách nào ra từ trong miệng, sắc mặt nghẹn đỏ bừng, cuối cùng hóa thành tiếng hờn dỗi yếu ớt.

      Trời ạ - - người đàn ông này cũng phải là muốn ăn ?

      Trong đại não tự nhiên nhớ tới cảnh tượng hoạt sắc sinh hương * trong tiểu thuyết thường xuyên miêu tả, Thích Hiểu thấp cúi đầu, nhìn lướt qua phía dưới áo choàng tắm, mơ hồ có thể thấy được cơ bụng sáu múi, nuốt ngụm nước miếng.

      Chỗ đầu ngón tay mảnh nóng bỏng vô cùng lo lắng, nhịn được siết chặt ga giường dưới người.

      "Cùng bạn? Ừ hừ?" Cố Nghị Quân cười lạnh tiếng, hơi thở nguy hiểm tràn ngập bốn phía Thích Hiểu, thậm chí cách nào làm ra vẻ mặt khóc, chưa phát giác ra chỉ lo hồn nhiên nhìn xem .

      Cố Nghị Quân nắm cằm của , con mắt sắc sâu hơn, "Thích hiểu,định đem tôi đùa giỡn giống như con khỉ sao?"

      tiếng gầm phát ra từ cổ họng, Thích Hiểu chỉ cảm thấy hai lỗ tai tê dại, ngay lập tức lắc lắc đầu.

      Nhưng bên tai vang lên tiếng của các đốt ngón tay, tay Cố Nghị Quân tạo thành quả đấm.

      Trông thấy vẻ mặt vô tội ngu ngốc của giống như đại bạch thỏ, trong lòng Cố Nghị Quân cũng nuốt trôi hơi.

      Thích Hiểu liếc nhìn quả đấm giơ lên cao, máu toàn thân trong nháy mắt sôi trào, vừa nghĩ tới chính mình rất có thể bị người đàn ông này bóp chết, Thích Hiểu khẩn trương nghiêng người mạnh, hai tay thuận thế ôm cổ Cố Nghị Quân, quả đấm kia vừa mới chuẩn bị đánh tới giường, hề đề phòng che lên phía sau lưng của .

      Khoảng cách hai người trong nháy mắt kéo vào, Thích Hiểu chỉ cảm thấy bộ ngực sữa mềm mại bị chà đạp cái, thiếu chút nữa đem gan ngỗng mới vừa ăn vào buổi tối nôn ra.

      "Đừng như vậy! ... Cố Nghị Quân, có chuyện gì từ từ ."

      Chương 13: Tuột rút!

      Thích Hiểu thở hổn hển, năng lộn xộn.

      "Từ từ ? Ừ hừ? Em cảm thấy giữa chúng ta..... còn có thể có chuyện gì để sao?"

      Tiếng khàn khàn chứa tia nghiền ngẫm, Thích Hiểu phản ứng kịp thời, đúng lúc bắt gặp con ngươi đen dục hỏa đốt người kia, trong nháy mắt tâm hoảng ý loạn, dùng sức đẩy , "Tôi, tôi tắm rửa!"

      Chỉ tiếc, lại có cách nào đẩy 'con vật khổng lồ' người ra, đừng là thoát ra từ dưới người .......

      Hai cánh tay Thích Hiểu giống như bị rút khí lực, chỉ có thể buông tha cho việc giãy dụa, dùng ánh mắt kì quái tức giận trừng Cố Nghị Quân
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :