1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Nghe nói ngươi là người ngoài hành tinh - Tam Thiên Lưu Ly

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      chương 10.1 Nội Tâm Ôn Nhu

      còn phần nữa bổ xung sau

      Ở vị trí mà người ngoài hành tinh chỉ xuống, Dịch Đề im lặng tìm tòi "Loại đồ chơi " Trong lòng có chút ít bi thương:

      "Tôi này Cecil, cảm thấy đồ vật này thích hợp với tôi sao?" Rút cuộc hình tượng trong lòng là cái gì a?

      Cecil bổ sung thêm: "Tuổi như mới sinh."

      Dịch Đề: "..."

      Rưng rưng nước mắt.

      "Chính là cái này."

      xem Vật phẩm ở hướng xúc tu chỉ, đọc tên của nó ra "Tư duy chuyển đổi khí", giới thiệu là —— có thể đem tư duy chuyển đổi thành hình ảnh, trợ giúp trẻ nhận thức thế giới dễ dàng hơn.

      Nghe có vẻ có nhiều lợi ích , nhưng mà rút cuộc nó là cái gì?

      Vì vậy Dịch Đề hỏi: "Mua nó có hữu dụng gì sao?"

      "Lúc trước đọc sách, thường 'Nếu có có tranh tốt rồi' ." Cecil tiếp tục tiếp, "Có lẽ nó có thể giúp ngươi."

      Trong Vũ Trụ phải là tất cả chủng tộc cũng giống như bộ tộc được trời ưu ái như vậy, có thể thông qua việc tiếp nhận tin tức liền có thể tự học tập. Ngược lại, các bộ tộc khác cùng người Trái Đất giống nhau, cần thông qua hình thức "Giáo dục" này. Mà loại chuyện này giống như dạy trẻ sử dụng công cụ khi vừa mới sinh, có thể có hiệu quả giúp nâng cao hiệu xuất học tập.

      Ví dụ như người lớn dạy bảo trẻ “ ngôi sao màu lam" . Ngay từ lúc này, thể giải thích ràng cho trẻ có thể hiểu, có thể dùng “tư duy chuyển đổi khí” đem hình ảnh trong đầu về hình ảnh Địa Cầu chuyển hóa trực tiếp thành hình ảnh , cho trẻ nhìn lần nữa.

      Lại ví dụ như lúc kiểm tra trình độ học tập của trẻ , có thể ra từ, rồi sau đó để cho tưởng tượng ra kiện vật phẩm này, thông qua hình ảnh ra để xác định xem có hiểu được các từ ngữ này .

      "Nghe là lợi hại" thoáng cái phản ứng lại, như vậy quả rất hữu dụng! như vậy người ta dùng để bút họa tranh Manga, mà có thể dùng đầu óc để vẽ?

      "Nó cũng có thuận tiện như nghĩ” Cecil lắc xúc tu

      "Muốn đạt tới trình độ mong đợi , vẫn phải tiến hành điều chỉnh máy móc."

      Ngày trước, lúc thu thập tin tức, đặc biệt hiểu manga là cái gì. Đối với công cụ phụ trợ bất kì ai cũng có thể làm ra điện ảnh giản như những tinh cầu khác, có lẽ chỉ có Trái Đất vẫn giữ loại hình thức nguyên thủy đặc biệt này. Mặc dù là hình ảnh bất động, nhưng lại cảm giác được sống động trong đó.

      "Điều chỉnh? Làm sao điều chỉnh?"

      “Cái này tôi có” trong thanh Cecil tràn đầy cảm giác sung sướng: "Cái này tôi có." Mặc dù có thiên phú trong phương diện điều chế linh dược, nhưng ở phương diện này có thể đến giúp "Nhưng mà công cụ của tôi cũng để ở nhà rồi, có thể giúp tôi mua cái bao công cụ đơn giản sao?"

      " có vấn đề!"

      Vì vậy, cái "Tư duy chuyển đổi khí", cái "bao công cụ đơn giản loại ", cùng ít bưu phí, tiêu hết điểm số còn lại còn điểm nào.

      Đương nhiên có đau lòng, nhưng hưng phấn nhiều hơn.

      Đem tư duy chuyển đổi khí cùng bao công cụ giao cho Cecil lập lại lời dặn dò: về sau nên sử dụng năng lượng của nó quá độ, Dịch Đề bị kích động mà chạy vào bên trong động, lấy được hạt giống đem trồng xuống dưới, rồi sau đó vui mừng mà dùng linh dịch tưới lên chúng . Linh khí dùng hết liền thổ nạp, mệt mỏi nhìn Cecil cái mong chờ chỉ cho cách điều chế

      như thế nào đây?

      Trong Vũ Trụ cách điều chế cùng cách điều chế sách cổ khác biệt rất lớn.

      Người xưa miêu tả số lượng gần như chính xác đến số lẻ sau ba đơn vị, rồi sau đó chỉ viết dược liệu cần thiết, về phần pha trộn ghi là sao cho cân đối, chỉ dùng mấy chữ đơn giản để chỉ dẫn

      Dịch Đề: "..."

      Đột nhiên nhớ tới người đầu bếp ngoại quốc hướng dẫn làm món ăn "Số lượng vừa phải" làm đau đầu người xem.

      Vì để nắm chắc hơn, sau khi biết cách mua được dược thảo , quyết định lấy dược thảo thông thường ở Trái Đất để luyện tập trước .

      Dịch Đề luyện chế dược có thể làm miệng vết thương khép lại nhanh hơn, nó được ghi chép lại sách cổ là nước thuốc tên "Hồi Xuân"

      Nghe chỉ cần người bị thương còn hơi thở, sau khi uống xong chai nước thuốc này, dù vết thương thân thể có nặng như thế nào cũng đều biến mất toàn bộ . Bởi vì phương thuốc trong tất cả các loại dược thảo đều lại tìm thấy phương thức điều chế, sư phụ thử tạo cách điều chế mới, cuối cùng chế tạo ra nước thuốc tuy rằng cũng trị vết thương hiệu quả, nhưng tác dụng kém hơn rất nhiều, vì vậy bị lười biếng đặt luôn tên là "Tiểu Hồi Xuân "

      Dịch Đề ở trong Dược Điền tìm được vị trí đặt của vài loại dược liệu, cũng có như lần trước như vậy vô cùng lo lắng mà rút lên, mà là ngồi xếp bằng tại nguyên chỗ, hít hơi sâu.

      Rồi sau đó hướng trong đó viên thảo dược đưa tay ra, theo đầu ngón tay run rẩy, đám chất lỏng lục sắc biến đổi thực vật thành chất trôi lơ lủng. Vào lúc đó, thoạt nhìn nó trông thiếu sức sống so với trước , bởi vì tinh hoa trong thân thể bị lấy rồi, nhưng vẫn còn sống.


      Linh Thực sư chế dược chính là như thế, để cho thực vật chết , ngược lại để lại cho chúng nó có cơ hội khôi phục nguyên khí. Chỉ cần có đầy đủ Linh khí, chúng nó tự khôi phục, chẳng qua vấn đề là thời gian dài ngắn mà thôi.

      Vậy nguyên nhân để Linh Thực Sư có được thiên phú là phải có tình đối với thực vật, vì thế họ tùy tiện cướp đoạt sống của thảo dược.

      Nhưng là Dịch Đề cảm thấy, bất cứ người nào có thể cảm nhận được cmả giác của các loài thực vật rất khó có thể làm việc hại chúng. Bây giờ nghĩ lại, lúc trước trực tiếp đào thảo dược là hành động có chút thô lỗ.

      Sau khi mang vài loại dịch dược liệu dạng lỏng theo thứ tự , Dịch Đề đặt chúng gần nhau. Nhìn chăm chú dịch thuốc nhiều màu sắc nổi lơ lửng trước mặt , nhớ lại lúc trước đọc được cách điều chế, bây giờ mới phát vốn cần quá chú trọng số lượng, trong đầu có cách điều chế giống như trời sinh biết nên làm như thế nào.

      Với tâm tình phấn khởi, Dịch Đề vung tay nhàng, tư dịch thuốc phân ra vài giọt đến hơn mười giọt dịch thuốc dạng lỏng, hội tụ lại với nhau trước mặt .

      Dịch Đề cảm thấy dược trôi lơ lửng ở trước mặt như "Món thập cẩm", bỗng nhiên hơi nhíu mày, nội tâm cảm thấy có chỗ nào đúng.

      Nghĩ như vậy vô thức giật giật ngón tay, giọt dịch thuốc dạng lỏng từ trong đó bay ra ngoài, bay vào trong hỗn hợp dịch .

      CHƯƠNG 10.2 Nội Tâm Ôn Nhu

      Lúc này mới giãn ra lông mày, nhìn các dịch thuốc dạng lỏng trước mặt bắt đầu quyện lại với nhau, lúc chúng hòa lại làm , tản ra mùi thuốc thấm vào ruột gan . Cùng lúc đó từ màu xanh lục cũng dần dần chuyển thành màu trắng.

      Quá trình đều diễn ra ở bên trong, Dịch Đề cảm nhận được Linh Khí bên trong thân thể càng cạn dần.

      Cuối cùng trước khi bị khô cạn Linh khí tất cả dừng lại.

      lấy ra cái bình thủy tinh rỗng mà sư phụ lưu lại, ngoắc ngón tay phía dịch thuốc, chúng nó liền tự bay vào trong bình. Chỉ còn lại linh dịch cũng tự tách biệt với những thuốc bên trong thân thể thảo dược.

      Dịch Đề tiện tay đem bình dược được chế tạo tốt để qua bên, bắt đầu thổ nạp nữa. Trong gian tràn đầy Linh khí , chỉ chốc lát sau đan điền của lại lần nữa dồi dào , đứng lên, đến bên cạnh chỗ thảo dược bị hút tinh hoa ra, rất hào phóng mà dùng lượng lớn linh dịch đổ vào chúng nó theo thứ tự, trong lúc ấy cũng thổ nạp lại nhiều lần. Tuy rằng tinh thần có chút mệt mỏi, nhưng nhìn sức sống nhóm thực vật lần nữa, cảm nhận được chúng nó vui sướng, cảm thấy mọi mệt mỏi đều đáng giá

      Làm tốt hết tất cả mọi việc, trở lại cầm lấy Linh dược mà bản thân chế tạo, cầm lên cái bình sư phụ để lại, quan sát chút. Phát có gì thay đổi, lại chạy ra tìm Cecil để xác nhận lại, cuối cùng xác định là đúng!

      Điều này làm cho Dịch Đề an tâm ít, xem ra đích thực vẫn có chút thiên phú đấy!.

      Nhưng dù vậy, vẫn dám nếm thử linh dược sơ cấp luyện, bởi vì dù sao vẫn là người mới.

      Trong những ngày kế tiếp, Dịch Đề điên cuồng luyện để thành thục kĩ năng luyện dược, mỗi ngày trừ ăn cơm ra, chăm sóc hoa cỏ và cùng với cùng Cecil trao đổi, hầu như toàn bộ thời gian còn lại đều ở trong gian, chú tâm luyện tập. Nhưng mà vệc tập chung tinh thần ngừng chế dược cùng việc thổ nạp dẫn đến việc vô cùng mệt mỏi , cho nên những ngày này nằm giường là ngủ sâu, có mộng mị cái gì.

      Cho đến ngày nào đó ——

      "Tiểu đề." Cecil đột nhiên gọi Dịch Đề lại.

      "Hả?"

      "Đêm nay ăn mừng sao?"

      "Ăn mừng?" Dịch Đề sửng sốt, "Hôm nay là ngày đặc biệt gì sao?"

      "Mười lăm Tháng tám."

      "... Phốc!"

      "..."

      "Cecil, tính sai ngày rồi." Dịch Đề ngồi xổm xuống, chăm chú nhìn lên bóng dáng đoan chính ngồi ở ghế sa lon, mỗi xúc tua đều cầm theo công cụ, thoạt nhìn rất giống nhà khoa học ngoài hành tinh, "Tiết Trung thu là lịch a."

      " lịch?" Cecil nhanh chóng kiểm tra lại lúc bắt được tin tức, quả nhiên phát nơi này có lịch thần kì, quốc gia dùng hai loại lịch vẫn hoàn toàn hỗn loạn gì , người Trái Đất quả nhiên đơn giản. Nhưng mà, như vậy...

      Dịch Đề nhìn chăm chú lên bánh pút-đing có chút ủ rũ , bỗng nhiên an ủi: "Cecil, phải là... muốn nhân cơ hội giúp ta nghỉ ngơi cả đêm ?"
      Dù thế nào, với tư cách ;à người ngoài hành tinh , cũng đột nhiên đối với ngày lễ Trái Đất có hứng thú a. Hơn nữa nếu quả có hứng thú, làm sao có thể tính sai Dương lịch cùng lịch.

      Thạch đầu lam run nhè dưới, lần nữa phát ra "Hô HƯU...U...U hô HƯU...U...U ——" thanh , xem ra lại có thể là dấu hiệu hòa tan. ( Nam 9 da mặt mỏng. Bị trúng lần thẹn thùng, mà thẹn thùng biến thành mềm nhũn kkk)

      "Chúng ta chúc mừng !" Dịch Đề vội vàng .

      "Nhưng là hôm nay phải là Trung thu."

      "Nhưng chúng ta có thể chúc mừng cái khác nha." Dịch Đề bấm ngón tay tính toán, "Ví dụ như chúng ta quen biết được hai mươi hai hay là hai mươi ba ngày? Chỉ như vậy thôi cũng đủ để chúc mừng, hơn nữa dù thế nào hôm nay cũng là ngày trăng tròn nha."

      Cecil: "..."

      "đến chúc mừng !" Dịch Đề phủi tay , "Đầu tiên muốn mua thức ăn, gần đây đều có mua đồ ăn gì, sau đó lại mua chút ít đồ uống. Đúng rồi, giờ chắc cũng bắt đầu bán bánh Trung thu rồi. Cecil, cùng siêu thị xem cái ?"

      "Thế nhưng là..." Cecil ràng có chút rung động, rồi lại do dự, "Người ta , mùa hạ ôm gấu bông giống như quái nhân." Tuy rằng rất muốn cùng , nhưng mà sơ mang đến phiền phức?

      "Vậy quái nhân ." Dịch Đề cúi người, duỗi ra ngón tay cùng xúc tua của kề nhau

      "Ta lại có làm chuyện gì xấu, sợ cái gì hết. Cecil, cùng siêu thị ."

      "... Ừ."
      Last edited: 22/1/17
      B.CatTrâu thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 11 Hình mẫu mà thích

      Cứ như vậy, sau ba giờ chiều mùa hạ, thời điểm có nhiệt độ cao nhất trong ngày, Dịch Đề tắm rửa sạch mặc bộ váy dài màu hồng nhạt, thèm mang dù ôm gấu bông ra ngoài—xét theo thể trạng tại của , thực tế cũng cần thiết phải mang dù che nắng, sau khi tẩy tủy và thổ nạp xong, thành công đạt được: " Da dễ đen dễ nổi mụn dễ xuất tàn nhang dễ lão hoá" X1.


      Lại , nếu như bị cháy nắng, bà lão cũng sáng tạo ít phương thuốc có tác dụng chữa trị việc này, cho nên hoàn toàn cần thiết lo lắng những chuyện như vậy.


      Khụ, đương nhiên, nếu trước kia có người với như vậy, nhất định đánh cho đối phương tơi bời trận. Trong lúc vô tình, có vẻ như thay đổi trở thành đối tượng để người khác ghen tị a.


      Ý của nữ thần vận mệnh quả nhiên là khó đoán.


      Thời gian bây giờ vẫn còn trong giờ làm việc, mà những người ở nhà, vào lúc này cũng rất ít phơi mặt ra ngoài trời nắng. Do vậy mà Dịch Đề ở đường cũng có thu hút nhiều ánh mắt kỳ quái.


      ra khỏi ngõ , vào con phố từng qua trước đây, lựa chọn siêu thị có vẻ lớn lắm nhưng tương đối gần, siêu thị này có cái tên rất thú vị, lại có tên gọi là -- siêu thị.


      Mới bước vào, hơi lạnh tràn đầy liền phả vào mặt, làm cho người ta mát mẻ hơn rất nhiều nhưng lại hơi rùng mình. khỏi siết chặt cánh tay, ôm ghì gấu bông vào trong lòng, rất nhanh, từ người nó truyền đến làn hơi cực nóng.


      Dịch Đề: "... Tôi nhận sai còn được sao?"

      vừa giọng thầm, vừa đảo mắt nhìn chung quanh, phát có vẻ như ông chủ có ở quầy tính tiền. Vì thế đành tự tìm cái xe đẩy, tự vào bên trong siêu thị.


      Chim sẻ tuy nhưng đầy đủ ngũ tạng, siêu thị này cũng giống như vậy.


      chỉ quét tước rất sạch , vị trí sắp xếp hàng hoá hợp lý, rau dưa thịt cá nhìn qua có vẻ còn rất tươi.


      Nhưng mà lâu nay, và Cecil thương lượng với nhau mua ít đồ. Trong lòng thầm tính toán Dịch Đề đột nhiên nhớ tới, trong khoảng thời gian này bản thân vẫn miệng ăn núi lở, còn tiếp tục như vậy chết đói. Bà lão vì muốn người khác chú ý, ở trong gian để lại cho chứng minh thư và thẻ ngân hàng, bên trong có lẽ ít tiền. Nhưng trừ khi bất đắc dĩ, nếu sử dụng số tiền kia. Mặc dù làm con sâu gạo luôn là tâm nguyện của nhưng sư phụ cho quá nhiều, có cách nào yên tâm thoải mái tiêu xài tài sản bà để lại.


      Xem ra, khi luyện chế thành công dược tề sơ cấp, mở tiệm bán hoa trở lại. Nhưng hình như muốn buôn bán còn phải đăng kí kinh doanh và nộp thuế. Có điều, nghe cá nhân đăng kí giấy phép tương đối dễ dàng thuận tiện... Hai ngày nữa hỏi chút xem sao.


      Nửa giờ sau, đẩy rổ đầy, ôm Cecil tới quầy tính tiền, lại ngoài ý muốn gặp được bóng dáng quen thuộc.


      Áo vest đen, sơ mi trắng, cavat hồng, tóc đen chải chuốt gọn gàng, cổ tay áo trắng sáng lấp lánh, nếp quần phẳng phiu...


      dòng chữ "bệnh ám ảnh cưỡng chế" đập vào mặt Dịch Đề.

      " là trùng hợp quá." Người thanh niên ngồi tại quầy thu tiền vừa thấy , đôi mắt phát sáng, đứng lên khom người hành lễ:" biết quý danh tiểu thư xinh đẹp là gì."


      Dịch Đề: "..." có nên hay kéo góc quần đáp lễ? Đừng như vậy, rất kỳ quái!


      Cũng may đối phương cũng có chờ mong, chỉ : "Nếu ông trời cho chúng ta cơ hội gặp nhau lần thứ hai, như vậy, có thể cho tôi biết tên của ?"


      Dịch Đề: "..." Lại nữa ! Trong đời chán ghét nhất là việc giới thiệu tên của mình cho người khác, có chuyện nào hơn! Nhưng nếu trả lời thiếu lịch , vì thế : "Tôi họ Dịch, Dịch trong dịch dung(dễ dàng) ."


      "Hoá ra là Dịch tiểu thư?" Thanh niên khẽ cười trả lời : " trùng hợp, tôi họ Tiết, tên là Tiết Dung, Dung trong dịch dung(dễ dàng). Nếu có duyên như vậy, có muốn ở lại uống trà chiều với tôi chút ?" Khi chuyện, ta làm ra tư thế "mời".


      Lúc này Dịch Đề mới phát , bàn thu ngân chẳng biết đặt khay trà, mặt trải khăn bàn được thêu thùa thủ công, bày bộ trà sứ cao cấp đẹp đẽ cùng với khay điểm tâm cao tới ba tầng. giật khóe miệng mãnh liệt, chút cũng nghĩ đồng ý lời mời của đối phương, bởi vì – phong cách hai người bọn họ hoàn toàn cùng đẳng cấp!


      "Tiết Dạ, sửa lại tên khi nào vậy, làm sao tôi lại biết?" Đột nhiên giọng từ cửa truyền đến.


      Dịch Đề quay đầu lại nhìn, nhận ra phải ai xa lạ, chính là người thanh niên tên Lương Thần. ta vẫn như cũ mặc bộ áo t-shirt và quần soóc, chỉ là mang tạp dề, hai tay đút trong túi quần, mặt đầy khiêu khích nhìn về người thanh niên: " đổi tên thường xuyên như vậy, có đổi tên chứng minh thư được ?"

      Mặc dù ở chung với ta cũng vui vẻ cho lắm, nhưng giờ phút này Dịch Đề mơ hồ có cảm giác người thân, bởi vì tình nguyện ở cùng với người thiếu niên này, cũng muốn cùng uống trà với người khác xa mình như thế kia.


      Người thanh niên có tên Tiết Dạ hoàn toàn xấu hổ khi lời dối bị người ta vạch trần, chỉ khẽ cười trả lời : " Nếu loại chuyện này mỗi lần đều báo cho biết, người khác hoài nghi quan hệ của chúng ta, nghĩ vậy sao?"


      Dịch Đề cảm thấy, khi từ "Quan hệ" giọng điệu của ta có chút ái | muội.


      Thiếu niên sau hồi sửng sốt, lập tức lộ ra biểu tình như ăn phải con ruồi. Dứt khoát thèm phản ứng, trực tiếp vào bên trong siêu thị, kéo lấy cổ tay Dịch Đề: "!"


      "Còn đồ..."


      "Mặc kệ để ta tự thu dọn!" Khi chuyện, ánh mắt Lương Thần dừng ở thú bông bọt biển trong lòng Dịch Đề, lộ ra biểu tình ghét bỏ mười phần: "Thế mà lại bán loại thú bông này, là xấu hổ."


      Dịch Đề cảm thấy đầu gối chính mình hơi co lại: "... Đây là của tôi mang đến ."


      "..." Lời của thiếu niên chợt dừng, nhưng rất nhanh lại dùng giọng lớn hơn quát lên: "Giữa ngày hè ôm thú bông ra cửa, là người ngu sao?"


      Dịch Đề: "..." Thẹn quá hoá giận cũng cần như vậy chứ?


      Rất nhanh, thiếu niên từ trong ánh nhìn cười như cười của chàng trai trẻ, kéo Dịch Đề ra khỏi siêu thị. thêm đoạn nữa, cậu ta mới buông mạnh tay ra, vậy mà còn lau vài cái người, tức giận hỏi: " siêu thị làm cái gì? phải ngày trước đừng tiếp xúc với ta hay sao? Hay là cảm thấy ta đẹp trai, liền chủ động đưa tới cửa?"


      Nghe được lời như vậy, Dịch Đề lại tức giận giống lần trước, chắc là bởi vì tin tưởng phán đoán của sư phụ, thêm nữa là do phát đối phương phải là người xấu. Nhưng dù vậy, cũng biết phải trả lời câu của đối phương như thế nào, đành phải hộc ra câu thế này: " phải mặt cậu cũng rất đẹp trai sao ."


      "..." Thiếu niên lại lần nữa lộ ra vẻ mặt như ăn phải ruồi bọ : "Tôi có hứng thú đối với ."


      "Tôi cũng có hứng thú đối vị thành niên." Dịch Đề thành khẩn trả lời. Bản thân từng là giáo, điểm cơ bản nhất về phẩm hạnh vẫn phải có, hơn nữa nếu làm có thể bị kiện.


      Thiếu niên nghe xong lời của nàng, thế nhưng giận dữ: "Còn mắt nào của thấy tôi là vị thành niên ? !"


      "... A?" Mắt nào cũng...


      "Mắt có vấn đề sao? Tôi 23 tuổi !"


      "A?" , thể nào? Thế nhưng lại bằng tuổi ? Cảm thấy lòng tự trọng bị tổn thương vô cùng nghiêm trọng .


      "Biểu tình như trời sụp đất đổ của là sao?"


      "Cái này..."


      "Tóm lại, cho tôi là vị thành niên lần nào nữa! Bằng tôi --" thiếu niên tới đây, dừng lại, môi rung rung hai lần sau, rốt cuộc tiếp: "Tôi bán cơm cho ăn !"


      Dịch Đề: = =


      " đúng, bây giờ phải là lúc để chuyện này . " thiếu niên... đúng, phải là chàng trai có bề ngoài rất giống thiếu niên kia đột nhiên phát hai người lạc đề tài, vì thế trở về:" siêu thị của thằng kia làm cái gì?"


      "Tôi biết đó là siêu thị của Tiết, lúc vào quầy thanh toán có người."


      Lương Thần sửng sốt lát, giọng : "Nếu bây giờ biết hãy cách xa nơi đó ra chút!"


      Dịch Đề cũng thích người khác can thiệp vào cuộc sống sinh hoạt của bản thân, nhưng nếu sư phụ có thể tín tưởng Lương Thần, cũng quyết định tin tưởng phán đoán của bà, vì thế rất là trịnh trọng gật gật đầu: "Được."


      "..." Lương Thần ngờ quyết đoán, thành khẩn đồng ý với mình như vậy, nhất thời ngây ngốc tại chỗ.

      Mà Dịch Đề lại nhân cơ hội hỏi: "Đúng rồi, gần đây có siêu thị nào khác ? Chất lượng tốt giá cả lại hợp lý."


      " cứ về phía trước năm, sáu mươi mét, có siêu thị tên là Hoàng Quang, vật phẩm và ông chủ nơi đó cũng tệ lắm." Lương Thần vươn ngón cái ra chỉ đường, hoàn toàn cảm thấy mình đem đồ vật cùng ông chủ hộp chung có chỗ nào đúng: "Đúng rồi, mua nhiều đồ ăn như vậy để làm cái gì?"


      Dịch Đề cười khan hai tiếng: "Hôm nay phải mười lăm tháng tám dương lịch sao?" Tuy rằng cảm thấy lời của mình hoàn toàn có sức thuyết phục.


      "..." phải là mười lăm tháng tám lịch sao? Còn có người theo tính theo lịch dương à? Hoàn toàn chưa từng nghe qua tập tục tương tự như này. ho tiếng: "Đúng vậy, quả là nên chúc mừng ." Thôi cứ tuỳ tiện hùa theo chắc sai đâu.


      Dịch Đề: "..." Hả? Thằng nhóc này như thế nào có vẻ hơi lạ? bình thường chút nào, giống như Cecil vậy.


      Có lẽ cảm thấy đột nhiên lên khí xấu hổ, khóe miệng Lương Thần co rút, quyết đoán xoay người: "Tôi về đây."


      "Được, hẹn gặp lại, còn có, hôm nay cám ơn ."


      "Chớ hiểu lầm." Chàng thanh niên hung dữ trừng mắt nhìn : "Tôi chỉ là vừa vặn ngang qua, phải cố ý giúp ."


      "... Tôi biết ."

      ta... Nhất định là có bạn !


      Sau đó, Dịch Đề ôm Cecil siêu thị mà Lương Thần giới thiệu, từ lúc mua đồ ăn đến khi về đến nhà, đường có xảy ra chuyện gì nữa. Nhưng đợi đến khi về nhà mới phát Cecil có vẻ được ổn, chuẩn bị hỏi, đột nhiên từ từ trượt xuống sô pha, rồi sau đó biến thành bộ dáng của con người.


      Chỉ là diện mạo... Như thế nào lại nhìn quen mắt như vậy chứ?


      Dịch Đề nghi hoặc, Cecil cũng rất hồi hộp, nghe đoạn đối thoại vừa rồi, có vẻ ấy rất thích ngoại hình tuấn. Căn cứ theo tìm hiểu của , tại tạo hình người ngoài hành tinh có ngoại hình được phái nữ Trái Đất nhất là, hẳn là... có việc gì ?


      làm rất nhiều chuyện, cũng cố gắng hết khả năng vì .


      Tuy rằng rất bé đáng kể.


      "A!" Nhưng vào lúc này, Dịch Đề vỗ tay cái:"Giáo sư Do!" sai, đây phải là nam chính trong < You Came From The Stars > sao?(Vì sao đưa tới)


      Cecil nhàng thở ra, cẩn thận hỏi: " cảm thấy hình dáng này thế nào?"


      Dịch Đề "À" tiếng, nghiêm túc nhìn chăm chú vào người ngoài hành tinh thấp thỏm kia, rốt cuộc nhịn được cười ra tiếng: "Ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha!" được , phiên bản giáo sư Do thạch rau câu màu xanh lam , chiều cao đủ mét, đau bụng quá!

      "..." QAQ
      B.Cat, Phương LăngTrâu thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :