1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Hiện đại - Ngụy inc] Sông vẫn chảy về nơi ấy - C Tây Khê C (HOÀN)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. meomeoiu

      meomeoiu New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      6
      Mong bạn sớm sửa các chương bị lỗi pic!❤
      Kimiko thích bài này.

    2. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227
      ☆, phiên ngoại . Tranh giành lợi ích với con trai (thượng *)


      Sau khi bé con ra đời, tất cả người nhà họ Thang đều đặt quan tâm lên thằng bé —— trừ cha của nó Thang Diệc Thần. Thang Hưng Đức và Nghiêm Mẫn rất cưng chiều cháu trai, An Nhu Y cũng chăm sóc chu đáo cho thằng bé nên căn bản người cha này cũng có nhiều cơ hội phải động tay.


      Giống như hôm nay, vì tiệc đầy tháng của bé con, Thang Diệc Thần hoàn toàn như người rảnh rỗi, nhìn cha mẹ bận rộn chào hỏi khách đến.


      "Mẹ này Diệc Thần, nếu có việc gì mau đến phòng ngủ giúp Nhu Y, đừng để con bé mình loay hoay." Nghiêm Mẫn đẩy con trai bên cạnh, thằng bé cứ ở đây cũng giúp được gì.


      ràng cảm nhận được bị ghét bỏ, sắc mặt Thang Diệc Thần nhanh chóng rũ xuống, kể từ lúc thằng nhóc con kia ra đời, địa vị của bị giảm xuống, hừ lạnh tiếng, bước nhanh tới phòng nghỉ của bà xã..


      Đẩy ra cửa phòng nghỉ ngơi, rơi vào trong mắt của chính là hình ảnh An Nhu Y cho bé con uống sữa, sau áo mở hơi rộng là bầu ngực đầy đặn hơn lúc trước, gương mặt cũng xinh đẹp thuần khiết thua gì với cao quý người.


      Nhưng có chút chướng mắt, chính là Thang Thiên Hành uống sữa trước ngực An Nhu Y, thằng bé vừa uống sữa, vừa dùng bàn tay mập mạp vuốt lung tung ngực mẹ của nó.


      Ánh mắt Thang Diệc Thần buồn bã, sau khi khóa cửa phòng nghỉ ngơi, ngồi vào bên cạnh An Nhu Y, lẳng lặng chờ cho bé con uống sữa xong, rồi lại đợi dỗ bé con ngủ.


      "Bữa tiệc bắt đầu?" An Nhu Y cẩn thận ôm bảo bối trong lòng đưa cho , nhận lấy bé con trong ngực , nhàng đặt bé con vào trong nôi, đắp chăn lên.


      "Chưa đâu, ba mẹ đón khách." Thang Diệc Thần ngồi trở lại ghế sa lon, tự nhiên ôm lấy .


      "Vậy nên giúp đỡ ba mẹ." An Nhu Y biết sao nhưng lại xấu hổ, cũng phải lần đầu tiên cho bé con bú trước mặt .


      " ‘nhận mệnh’ đến đây chăm sóc em." vén vài sợi tóc trán , chút do dự nghiêng người hôn .


      "...Ưm..." Nụ hôn này đột nhiên xảy ra khiến hơi kinh ngạc nhưng nhanh chóng, liền bị hôn sâu đến mức choáng voáng hoa mắt, thậm chí quên mất bên cạnh có nôi em bé.


      mặc cho hôn từng chút , trằn trọc lưu luyến, dùng thương vô hạn chiếm lấy tất cả giác quan của . Từ từ, cũng bắt đầu đáp lại nụ hôn của , hề bị động để hôn, hai cái lưỡi tự nhiên dây dưa chung chỗ, tới lui trong khoang miệng của nhau.


      Kể từ sau khi An Nhu Y mang thai, Thang Diệc Thần có chạm vào , đừng là chuyện , ngay cả việc thân mật bình thường cũng rất ít, thương , cho nên dù phải kiên nhẫn chịu đựng cũng muốn làm tổn thương đến .


      Mà giờ phút này, thể nhịn nổi nữa, hết ở cữ, thân thể cũng khôi phục rất tốt, có thể quan hệ bình thường. Nghĩ như vậy, tay của theo vào trong áo cởi nút, thuần thục cởi ra áo lót, bầu vú trơn mịn còn gì che chắn để cho nhàng xoa bóp.


      "... Ưm... ..." Lời của An Nhu Y bị đầu lưỡi đánh sâu vào trong miệng, thân thể cũng muốn , chẳng qua chút lý trí còn sót lại vẫn còn kháng cự, trường hợp này… được nha!


      Nhiệt liệt hôn từ môi của rồi rời , dọc theo cổ rồi đến trước ngực, mùi hương trầm khiến trái tim Thang Diệc Thần nóng lên, há mồm ngậm lấy quả mâm xôi đứng thẳng kia vào trong miệng.


      "... A... muốn..." muốn từ chối, nhưng lại ôm đầu của , thân thể cũng phối hợp ngả ra phía sau, mặc cho người đàn ông trước mặt dùng sức cắn mút.


      Chất lỏng ngọt ngào tràn đầy trong miệng của , có bất kỳ thứ gì có thể so được với mùi vị thơm ngọt của sữa tươi tinh khiết, khó trách thằng quỷ kia ngày nào cũng khóc đòi uống.


      "... Đừng như vậy..." Gương mặt An Nhu Y đỏ ửng, mặc dù chuyện chảy sữa lúc khó mà tránh khỏi nhưng vẫn xấu hổ vô cùng.


      Càng dùng sức mút vào, quả mâm xôi càng trở nên cứng ngắc thẳng đứng, nhịn được dùng hàm răng cắn nó, thoáng dùng sức cọ, phối hợp thêm đầu lưỡi.


      "Ưm a a..." Hai chân căng cứng thỉnh thoảng ma sát lẫn nhau, cảm giác ngứa ngày và khoái cảm bắt đầu khiến cảm thấy nóng, người truyền tới cảm giác khuây khỏa chưa đủ, muốn nhiều hơn nữa.


      Thang Diệc Thần đưa tay xuống váy, vạch quần lót ra, ngón tay dài trêu chọc ở nơi khe hở hẹp, mật dịch chậm rãi thấm ướt.


      Hai ngón tay trêu cánh hoa, theo khe hở tiết ra mật dịch xông vào, vừa vào chạm phải hạch , đầu ngón tay cứ thế ra vào.


      "A a... Thần..." An Nhu Y giật mình, chợt mở ra hai chân, thuận thế để cho ngón tay chôn sâu vào trong cơ thể, càn rỡ giày xéo hoa hạch , cho đến khi nó trở nên sưng đỏ.


      Nhưng có ý muốn dừng lại, tiếp tục lấy chọn hạch làm mục tiêu, xoa nắn, véo lấy, cuối cùng lại dùng lực hướng ra phía ngoài.


      "A! ! !" Thân thể co rút cho thấy An Nhu Y đạt tới cao trào, mật dịch ồ ạt chảy ra ngoài chính là bằng chứng.


      đợi qua cơn cao trào, tiếng khóc trẻ con từ nôi em bé truyền đến. chợt tỉnh táo lại, quay đầu nhìn con trai khóc tỉnh bên cạnh, gấp gáp đẩy ra, "Thiên Hành khóc."


      Thang Diệc Thần cũng nhúc nhích, tiếp tục đè xuống bên dưới, "Để cho thằng bé khóc, coi như rèn luyện phổi." vui liếc con trai cái, bé con mắt to nhìn chằm chằm ba mẹ, dường như biết ba muốn giành mẹ với bé.


      "... Ai, nhưng mà..." An Nhu Y vẫn có chút yên lòng, nhưng vẫn mạnh mẽ ôm lấy , để dựa lưng vào tường ngồi vào thành ghế salon rộng.


      đẩy cao váy ngắn của , ngón tay vẫn còn lưu luyến ở miệng huyệt, "Bà xã, em thể lơ là cảm nhận của ."


      buồn buồn thấp giọng khiến nhanh chóng cảm thấy đau lòng, quả kể từ ngày có Thiên Hành, tất cả quan tâm đều dành cho con trai, đương nhiên có chút chú ý đến .

    3. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Cảm ơn bạn tiếp tục phiên ngoại, nhớ cặp đôi này quá đii
      Ốc sên tìm chỗ trú mưaKimiko thích bài này.

    4. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227
      ☆, phiên ngoại . Tranh giành lợi ích với con trai (hạ *)


      An Nhu Y vội vàng ôm , "Thần, em xin lỗi", rất , lúc nào cũng vì , thậm chí gần mười tháng có chạm qua .


      "Bé ngốc, đừng xin lỗi, em ." Thang Diệc Thần dịu dàng ở bên tai , có thể rất con trai của bọn họ nhưng đương nhiên người trong lòng vĩnh viễn chỉ có .


      " cũng biết người em nhất, chỉ có ." Sau này Thiên Hành cũng gặp người mà thằng bé thích, còn đối với , tình cảm chân thành cả đời chỉ có Thang Diệc Thần.


      " cũng vậy." ôm sát người trong ngực, bọn họ nhau rất nhiều, rất mãnh liệt, ích kỷ muốn dành cho ai khác, cho dù là con của mình cũng chỉ có thể xếp thứ hai.


      " vào, có được ?" Vật to lớn kia đặt bên ngoài khó nhịn vô cùng, đó là vườn hoa bí mật cách biệt lâu, nó muốn vào trong đó, cảm thụ ấm áp và chặt chẽ kia.


      An Nhu Y e lệ gật đầu cái, trơ mắt nhìn Thang Diệc Thần đứng trước mặt nhanh chóng cởi quần áo người, sau đó dễ dàng tách ra hai chân của , cúi người về phía .


      "A" thân thể của ngừng run rẩy, đầu cự vật thuận lợi bị ngậm vào trong hoa huyệt, mật dịch thấm ướt khiến chỉ cần hơi dùng sức động nhanh chóng tiến vào.


      " a, An An" dính lấy chặt chẽ khiến Thang Diệc Thần thở hốc vì kinh ngạc, quá gấp, dường như trước và sau khi sinh đều có khác nhau, thậm chí vì thời gian dài có hoan ái mà càng chặt hơn vậy.


      "A Thần đừng sâu như vậy" An Nhu Y vỗ bụng của mình, ở trong đó trướng, giống như thân thể chưa từng thích ứng việc bị cự vật to lớn xâm nhập vậy.


      "Như vậy có được ?" thoáng thối lui ra chút, ước chừng chỉ chừa hai phần ba ở bên trong hoa huyệt, lại nhanh chóng đâm vào.


      "A a chậm, chậm chút" cự vật to lớn nhanh chóng ra vào, ma sát hang động mềm, ngay cả những nếp thịt ngăn trở, cũng cách nào làm suy yếu việc rút ra đâm vào.


      Mặc dù An Nhu Y ngồi, nhưng đôi chân của lại liên tục tung lắc, Thang Diệc Thần nhanh chóng giữ mắt cá chân, đặt hai chân trước người, chẳng khác nào nửa người dưới hoàn toàn phô ra trước mặt .


      "A được" chợt muốn đứng dậy, vừa đúng lúc cự vật tiến lên xâm nhập sâu vào trong, "A a" bên trong huyệt cự long sớm chiếm lấy, công kích mãnh liệt khiến bất chấp tư thế xấu hổ.


      Hai tay Thang Diệc Thần đè lại đầu gối, thắt lưng phối hợp với mông mãnh liệt vận động, thịt non ra sức ngọa nguậy bên trong, cảm nhận chặt chẽ chạm cự vật, sức lực ... ... đủ, cũng bị cự long hung hăng nghiền những tầng thịt đâm sâu vào tử cung.


      "Aha ông xã ông xã a" kịch liệt đâm vào khiến sau lưng An Nhu Y thỉnh thoảng bị đụng vào vách tường lạnh như băng, sinh ra đau đớn khiến dùng hết sức tập trung vào bụng dưới, rụt lại chặt, cự long cũng bị mút chặt lấy, tạm ngừng khuấy đảo.


      Thang Diệc Thần thấy khó chịu, tay nhặt gối đặt sau lưng , "Nhu Y, ngoan, đừng gồng cứng như vậy" trấn an hôn cái lên trán của , lên mặt, bàn tay lần nữa xoa bóp bầu ngực trắng mịn.


      "Ừ ưm" bầu ngực trắng được xoa bóp vuốt ve hầu hạ rất là thoải mái, thân thể cũng bắt đầu dần dần buông lỏng, nhanh chóng cử động, lúc cạn lúc sâu thể đếm được bao nhiêu lần rút ra đâm vào tấn công chỗ mềm mịn của An Nhu Y, cảm giác sung sướng như chất nghiện khiến vừa cảm thấy khó chịu rồi lại mang đến vui sướng khó tả.


      Mắt thấy sắp cao trào, Thang Diệc Thần lại vào lúc này quả quyết rút cự vật to lớn ra, hồi trống rỗng khiến run rẩy, lượng lớn mật dịch cũng chảy ra.


      ôm lấy , để cho xoay người, nửa người nằm ở ghế sa lon, nửa người dưới bị nâng lên, hai chân tách rộng ra, cự vật to lớn đâm từ phía sau vào bên trong mật huyệt.


      "A a Thần" lần này cắm vào nhanh chóng mà lại dứt khoát, đâm vào chỗ sâu nhất, cho bất kỳ chuẩn bị nào, trực tiếp bắt đầu càn rỡ khuấy động.


      Thang Diệc Thần nắm hai chân của , có thể lợi dụng tốt tư thế này như cũ, muốn cạn chút có thể đứng xa, muốn sâu chỉ cần tiến sát là được.


      "A a muốn" An Nhu Y lắc đầu , cao trào vừa bị cắt đứt, bây giờ thân thể vô cùng nhạy cảm, đừng kịch liệt cắm vô, sợ chẳng qua là ngón tay trêu chọc cũng đủ khiến nhanh chóng lên đỉnh.


      "An An An An" dịu dàng gọi tên của , động tác lại càng mạnh mẽ, cự vật bắt đầu đùa bỡn thịt mềm nhạy cảm, xuyên dưới đâm, mỗi lần như muốn đánh vỡ vậy.


      "Ông xã, xin " chịu nổi, mật dịch bên trong nhiều đến mức chứa nổi, toàn thân bủn rủn và khoái cảm đánh tan ý thức mỏng manh của .


      "Cộc cộc" chợt truyền đến tràng tiếng gõ cửa, "Boss, phu nhân bữa tiệc sắp bắt đầu." Lộ Nghiêm cười thâm sâu thông báo sau cánh cửa.


      "A Thần dừng lại a" An Nhu Y nghe được ngoài cửa người này? Vừa , cả người căng thẳng lên, kia gắt gao kẹp Long hành mật huyệt tự nhiên cũng được co rúc lại đứng lên.


      "Vậy em đừng quyến rũ nữa, dừng lại", cũng muốn dừng lại, chẳng qua quá chặt khiến hoàn toàn thể dừng lại, cúi người nằm lưng, dán chặt vào mông , nhanh chóng xâm nhập kích thích, lần hai lần ba lượt bốn lần.


      Khi gần xuất, còn xấu xa đưa tay đến chỗ nơi bọn họ, tìm hoa hạch, ma sát, trêu chọc, đồng thời bắn vào tinh hoa nóng bỏng của mình.


      "A a" An Nhu Y toàn thân xụi lơ, ánh mắt cũng mệt mỏi.


      "Bà xã, cần ra ngoài được ?" Thang Diệc Thần ôm vào trong ngực, sau khi hoan ái vô cùng kiều diễm mà lại muốn người khác nhìn thấy.


      dính vào trong ngực , vô ý thức gật đầu cái, chỉ cảm thấy mệt quá.


      Cuối cùng, tiệc đầy tháng của Thiên Hành cũng kết thúc với vắng mặt của ba mẹ.


      Rất lâu sau đó, mỗi khi Thang Thiên Hành xem lại hình và clip tiệc đầy tháng, cũng cảm thấy rất đau lòng, ràng ba mẹ có thương cậu mà!
      Thích ăn thịt, KY_BIBG, amandatruc9 others thích bài này.

    5. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227
      ☆, phiên ngoại hai. Thang Điềm thích nhất


      "Bảo bối, ăn có ngon ?" Thang Diệc Thần dịu dàng giọng hỏi, chỉ chỉ phần trái cây dĩa, "Hay muốn ăn trứng chiên?" Suy nghĩ chút, vẫn cảm thấy dinh dưỡng trứng gà cũng chưa đủ, "Hay uống sữa tươi?" Sữa phải nóng vì uống lạnh cũng ngon.


      "Cha, để cho em ấy ăn " bên Thang Thiên Hành nhíu lại chân mày, bây giờ cậu nhìn nổi nữa, ngày ba bữa mà lúc nào ba cũng nhẫn nại hỏi như vậy, cậu cũng thấy phiền.


      "Con ăn nhanh lên chút, phải sau đó còn nhà trẻ sao?" Thang Diệc Thần ngẩng đầu, giọng lại ràng dịu dàng như lúc nãy.


      Thang Thiên Hành 4 tuổi hiển nhiên sớm quen thái độ như vậy, mình ngoan ngoãn cầm lên cái muỗng ăn sạch thức ăn trong chén, còn hơi uống hết ly sữa.


      "Cục cưng, con ăn nhanh cha nuôi tới đợi con đó." An Nhu Y ra khỏi phòng bếp, đặt chén cháo gà trước mặt bé con xinh đẹp bên cạnh Thang Diệc Thần.


      "Cha nuôi tới sao?" Thang Tịnh Điềm nghe tên cha nuôi, đôi mắt to ảm đảm lúc nãy chợt sáng lên.


      "Đúng vậy, phải lần trước cha nuôi hứa hôm nay dẫn con công viên sao?" An Nhu Y trộm liếc nhìn sắc mặt người nào đó, quả nhiên lạnh ngắt.


      "Dạ, vậy con phải ăn nhanh lên." Thang Tịnh Điềm gật đầu cái, chủ động cầm lên muỗng , hớp rồi lại môt hớp.


      "Bảo bối ăn chậm chút, để cha đút con ăn nhé?" Nhìn dáng vẻ gấp gáp, Thang Diệc Thần lo lắng con bé tiêu hóa tốt, muốn nhận lấy muỗng trong tay đút.


      " muốn ~" Thang Tịnh Điềm nũng nịu từ chối.


      " để cho con bé tự ăn , cũng 2 tuổi rồi." An Nhu Y đẩy phần ăn sáng đến trước mặt Thang Diệc Thần, mỗi sáng sớm đều phải dỗ công chúa của bọn họ ăn bữa sáng, ít nhất cũng nửa tiếng, tất cả cũng do nuông chiều mà ra.


      "Lạc Lê Vũ rảnh rỗi vậy sao? phải ta là viện trưởng sao?" Thang Diệc Thần hừ lạnh, kể từ hai năm trước sau khi Thang Tịnh Điềm ra đời, Lạc Lê Vũ ngày càng lui tới nhà bọn họ nhiều hơn, nhắc tới cũng kỳ quái, con bé Thang Tịnh Điềm này quấn ba mẹ, nhưng lại rất thích Lạc Lê Vũ, điều này khiến Thang Diệc Thần cực kỳ khó chịu, đây chính là con mong mỏi suốt hai năm!


      An Nhu Y bất đắc dĩ im lặng, trong hai năm phát sinh bao nhiêu lần, là cha ruột của công chúa nhưng lại ăn ít dấm chua của cha nuôi.


      "Cục cưng à, "Thang Diệc Thần ôm Thang Tịnh Điềm từ ghế ăn sang đùi, " cho cha nghe, có phải con thích cha nhất ?" Thuận thế còn hôn cái lên gương mặt mũm mĩm, đáng của con bé.


      "Dạ ~" Thang Tịnh Điềm vui vẻ gật đầu, còn dùng đầu lưỡi liếm liếm dầu mỡ dính quanh cái miệng .


      Thang Diệc Thần nghe câu trả lời đơn giản mà cũng hồi hộp, quả nhiên bảo bối của thích nhất!


      "Con cũng thích mẹ nhất ~ cũng thích nhất ~ cũng thích cha nuôi nhất ~" Công chúa vung tay bé, quên lấy lòng mẹ và .


      Tướng mạo Thang Tịnh Điềm và An Nhu Y có 6, 7 phần tương tự, nhưng cảm giác ngọt ngào đáng hơn An Nhu Y chút, nhưng mà tính tình của con bé lại hoàn toàn khác An Nhu Y, Thang Tịnh Điềm hoạt bát đáng , hơn nữa miệng lưỡi vô cùng ngọt, mặc dùmới 2 tuổi, nhưng gặp ai cũng có thể chuyện.


      An Nhu Y cảm thấy, tính tình của con bé cực kỳ giống Nhu Duyệt, có lẽ Nghiêm Mẫn cũng cảm thấy điểm này, Thang Diệc Thần cũng dành tình cảm cho hai mẹ con như nhau, có lẽ cũng vì lí do này, quan hệ của An Nhu Y và mẹ cải thiện nhiều trong hai năm gần đây.


      Thang Diệc Thần vui nhíu chân mày, "Cục cưng, thích nhất chỉ có người thôi." Xem ra Thang Tịnh Điềm cũng hiểu nghĩa thích nhất.


      "Hừm ~~?" Gương mặt công chúa bối rối, "Vậy con thích cha nuôi nhất ~" ba Thang đáng thương bị ghét bỏ.


      Người khác thiếu chút nữa đập bàn, nhịn được lửa ghen, " được! Cục cưng thích ba nhất, đúng ?" Mềm được liền trực tiếp uy hiếp.


      “Gì chứ ?" Thang Tịnh Điềm ủy khuất bỉu môi, "Cha nuôi tốt lắm, có giống cha mẹ hơn, cho nên con mới thương cha nuôi nhiều hơn.”


      An Nhu Y vui vẻ cười gật đầu cái, con hai tuổi còn hiểu chuyện hơn chồng .


      "Mẹ, con ăn no rồi." Thang Thiên Hành quả quyết nhảy xuống cái ghế, tình hình tranh giành này nhìn nổi nữa.


      "Được, đến phòng khách chờ mẹ tí." An Nhu Y đưa ly nước chanh đặt xuống trước mặt Thang Diệc Thần, " đó, ăn sáng xong rồi đưa Thiên Hành học, còn bé con để em." Sau đó thuần thục ôm lấy Thang Tịnh Điềm.


      Người nào đó dám lên tiếng, mặc dù cam lòng nhưng mà nghe lời ăn xong bữa ăn sáng bà xã dặn.


      Thang Thiên Hành và Thang Tịnh Điềm muốn vỗ tay khen, quả nhiên thời khắc quan trọng chỉ có mẹ bọn nhóc rat ay là ổn thỏa.


      "Còn ghen tức?" An Nhu Y thay Thang Diệc Thần thắt cà vạt, đây là việc mỗi sáng làm giúp .


      có ghen," ho tiếng, " muốn dạy quan điểm chính xác cho con bé." Người thích nhất là cha mình, đây mới là chân lý.


      "A" An Nhu Y rũ xuống gương mặt cười dịu dàng như nước, "Cục cưng còn , đâu phải biết con bé, hai ngày trước còn người nó thích nhất là ông nội, khiến ba vui vẻ rất lâu."


      Ánh mắt Thang Diệc Thần sâu thẳm, hình như có chuyện này. lần khác, con bé gọi điện thoại chuyện với Hàn Diệu, cũng người nó thích nhất là dượng.


      “Con bé thích ai nhất cũng sao, chỉ cần biết người em thích nhất là ." An Nhu Y nhón chân lên, chủ động hôn lên môi mỏng của .


      Thang Diệc Thần phản ứng cực nhanh giữ eo , cong môi xuất nụ cười xấu xa, giọng hơi khàn khàn : " lại lần nữa." Cho dù là mẹ của hai đứa bé, rất hay xấu hổ ít chủ động lời với .


      An Nhu Y vui vẻ, lần nữa nhón chân lên hôn môi , mang theo lời ngọt ngào đưa vào trong miệng , "Em , mỗi ngày em càng nhiều hơn.”


      Gương mặt Thang Diệc Thần thỏa mãn, nhưng vẫn giành phần: "Em còn kém xa quá bà xã, mỗi giây lại em nhiều hơn." Cúi người, thâm tình ôm hôn , lần lại lần.


      " hai, sao gọi cha" Thang Tịnh Điềm tò mò đưa đầu , muốn nhìn ba mẹ trong phòng sao mãi ra.


      " thôi, em tìm ông ba nội, sau đó cha nuôi qua đó tìm em." Thang Thiên Hành bộ dang như người lớn, giống như trải qua hồi cân nhắc, nắm tay em về nhà ông nội bà nội.


      Ở phương diện này cậu có thể có kinh nghiệm hiểu biết hơn em , từ lúc cậu nhà trẻ đến nay, bởi vì ba mẹ tránh ở trong phòng biết làm gì mà chuyện đưa cậu học trễ xảy ra quá nhiều lần thành thói quen, vì vậy vào thời điểm này tốt nhất tự mình tìm cách giải quyết.


      Gương mặt Thang Tịnh Điềm tràn đầy sùng bái nhìn người vô cùng “cao lớn”, Điềm Điềm nắm cánh tay của : " hai, Thang Điềm thích nhất~!”


      (hoàn)

      ---Lời editor:
      Lẽ ra truyện hoàn từ sớm mà do việc cá nhân và nghỉ dưỡng quá lâu :)) Anw cảm ơn các nàng theo dõi tới giờ. Mình sửa các chương lỗi còn eb bao giờ có cập nhật. Bây giờ mình phải lấp hố siêu H của mình tiếp đây T^T Hãy tiếp tục ủng hộ mình nhé!!!
      okane81, Thích ăn thịt, amandatruc9 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :