1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Hiện đại - Ngụy inc] Sông vẫn chảy về nơi ấy - C Tây Khê C (HOÀN)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227
      ☆, tám mươi mốt. Bọn em giống nhau đến vậy sao?

      Thang Diệc Thần ra khỏi phòng họp, lấy điện thoại di động ra gọi An Nhu Y, nghe được bên kia truyền tới giọng thông báo thể liên lạc, càng thêm bất an. Mới lúc nãy họp lòng cứ thấp thỏm yên, ba buộc phải để con trai rời khỏi hội nghị quan trọng trước.

      tiếp tục gọi cho , vừa về phòng làm việc của mình, lúc nãy để cho Lộ Nghiêm tự mình chuyến tới công ty An Nhu Y hỏi thăm tin tức, cũng nhanh trở lại.

      Đúng như dự đoán, Thang Diệc Thần tới cửa phòng làm việc, vừa lúc gặp Lộ Nghiêm vội vàng chạy về, ‘Sao? Thế nào?’ bước nhanh về phía trước, nóng lòng hỏi thăm.

      ‘Buổi sáng An xin nghỉ ở công ty.’ Lộ Nghiêm cùng vào phòng làm việc, tới cửa sau tiếp: ‘Sau đó, tôi tra được An định buổi trưa hôm nay 12 giờ rưỡi bay Paris, nhưng, ấy có lên máy bay.’

      Trong nháy mắt Thang Diệc Thần trống rỗng, tin tức này nghĩa là muốn ... Rời khỏi ...

      ‘Boss, chuyện này có vấn đề, nếu An nhất định , thể nào lên máy bay. Có nên gọi hỏi thăm bạn bè của ấy trước?’ Lộ Nghiêm tương đối tỉnh táo hơn, lý trí phân tích.

      ‘... Đúng, đúng...’ Thang Diệc Thần vừa gật đầu vừa lấy điện thoại ra gọi, bạn bè của An Nhu Y nhiều lắm, ngay cả Cao Tiêu Điệp ở Paris xa xôi cũng biết hành tung của , muốn phát điên.

      Bây giờ lo nhất cũng phải là cố ý trốn, mà là... có thể gặp phải nguy hiểm.

      ‘Người nhà của An đâu?’ Lộ Nghiêm nhắc lại khả năng.

      có...’ Nếu như An Nhu Y còn với cả ba người chị em tốt càng cho người nhà, ‘Lộ Nghiêm, cậu điều tra Chu Doanh, còn nữa...Người tên Hàn Diệu.’ Đáng chết, tất cả đều do sơ sót, nên thầm thu lại người bảo vệ bên cạnh An Nhu Y, suy nghĩ có ngày ngày đưa đón , chắc là xảy ra vấn đề.

      ‘Được, tôi lập tức .’ Lộ Nghiêm vừa liền sải bước nhanh tới cửa, mà Thang Diệc Thần cũng lấy chìa khóa bàn phía sau, ‘Boss, cũng muốn ?’

      , tôi muốn tìm Lạc Lê Vũ.’ ta là tia hy vọng cuối cùng.

      ‘Boss,’ Lộ Nghiêm lấy chìa khóa xe trong tay , ‘ như vậy thể lái xe.’ Sắc mặt của cực kém, tay luôn luôn run rẩy, hơn nữa tinh thần của cũng tiện, hiển nhiên cách nào tập trung tinh thần lái xe, ‘Tôi gọi tài xế giúp .’

      Cả người Thang Diệc Thần chán nản dựa vào vách tường phía sau, nhắm lại đôi mắt đầy tâm , Nhu Y, em tuyệt đối thể có chuyện gì!

      ‘Tới đây, ăn nhiều chút.’ Hàn Diệu nhiệt tình gắp thức ăn cho An Nhu Y, ‘ biết em thích ăn gì nhưng những món này đều hợp khẩu vị của em’

      An Nhu Y im lặng ăn cơm, hợp món ăn hợp khẩu vị của , tất cả đều là món Nhu Duyệt thích. May mắn trong 4 tiếng ở đây, cũng có suy nghĩ làm hại , chẳng qua là cùng chuyện, xem phim, sau đó cùng nhau ăn cơm.

      cúi đầu nhìn quần áo người mình, là chiếc váy ren màu hồng có xếp ly càng tăng thêm vẻ đáng , đây cũng là phong cách mà Nhu Duyệt thích, Hàn Diệu vì mà sắp xếp tủ quần áo trong phòng, tất cả đều là kiểu dáng mà Nhu Duyệt thích, còn có các loại đồ trang sức xinh đẹp, thậm chí ngay cả mỹ phẩm cũng đầy đủ.

      Cho dù hỏi , nhưng cũng có thể cảm giác được rất thích Nhu Duyệt, có những chi tiết thậm chí làm chị để ý, mà , đều biết hết.

      ra , rất đơn nhỉ? có Nhu Duyệt, có phải mỗi ngày cũng giống , dựa vào những kỉ niệm vượt qua mỗi ngày?

      ‘Học trưởng,’ An Nhu Y thả lại miếng thịt ba chỉ Hàn Diệu mới vừa gắp cho vào trong đĩa thức ăn trước mặt, ‘Mỗi lần Nhu Duyệt ăn thịt ba chỉ cũng nhất định xé mỏng ra.’ Vừa , tay cầm chiếc đũa, tách phần nạc và mỡ ra.

      Mắt Hàn Diệu thấy động tác của , trong thoáng chốc giống như nhìn thấy , luôn mang theo nụ cười nghịch ngợm với , nạc cho , em ăn mỡ, haha.

      ‘Học trưởng có biết?’ Thấy buồn buồn lắc đầu, đôi mắt An Nhu Y đỏ hoe, khóe miệng vui vẻ cười ngọt ngào : ‘Bởi vì em thích ăn nạc, nhưng mẹ em vì biết Nhu Duyệt thích ăn thịt mỡ mà mua thịt ba chỉ, sau đó mỗi lần con bé ăn cơm cũng xé phần thịt nạc ra cho em.’

      Hàn Diệu nhìn khóc nức nở trước mặt , ràng ở trước mắt, nhưng vẫn cảm thấy trong lòng trống rỗng như cũ.

      An Nhu Y ngẩng đầu nhìn , ‘Học trưởng, cảm thấy bọn em giống nhau sao?’ Trước Thang Diệc Thần, để hiểu được người, là An Nhu Duyệt, để cảm nhận được , cũng là An Nhu Duyệt.

      Nhu Duyệt là người lớn lên trong thương của mọi người, cũng biết dành tình cảm cho người khác sao? Khác với , chỉ biết bị động tiếp nhận, cũng giống như Nhu Duyệt nỗ lực thương.
      Last edited: 29/10/18
      amandatruc, Linh miwi, Ngọc Yochan12 others thích bài này.

    2. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Hàn Diệu thoát ra khỏi kí ức đau thương đó để sống tiếp, là người chung tình nhưng có xu hướng cực đoan. Mong việc lần này là cách mở nút thắt trong lòng Nhu Y đối với cái chết của em và tình của Diệc Thần
      Ốc sên tìm chỗ trú mưaKimiko thích bài này.

    3. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227
      ☆, tám mươi hai. Thỏa hiệp?

      Buổi sớm mùa đông, ánh mặt trời ấm áp chói mắt, trong vườn hoa màu trắng bên bài dài phong cách Châu Âu, có hai người ngồi, tướng mạo xuất sắc cùng cảnh đẹp xung quanh nhìn như bức thành vậy, đẹp nhưng .

      Đây là ngày thứ ba An Nhu Y bị Hàn Diệu giam lỏng.

      đối với rất tốt, ăn, mặc, ở, lại cũng chiếu cố rất chu đáo, cũng bởi vì và Nhu Duyệt giống nhau mà làm chuyện gì vượt quá giới hạn —— đây là điều từng lo sợ.

      Nhưng mà vẫn phải nghĩ cách rời khỏi nơi này, ít nhất, muốn cho Thang Diệc Thần biết bình an vô . dự định rời khỏi , nhưng cũng phải cứ như vậy đột nhiên biến mất, chắc chắn tra được đặt vé Paris nhưng có lên máy bay, nhất định rất lo lắng.

      Hàn Diệu đặt sách trong tay xuống, nhìn về phía đối diện yên tĩnh, hiếm khi hôm nay ánh mặt trời rất đẹp, kéo ra vườn hoa ngồi phơi nắng chút. Mặc dù thời gian chung đụng dài, nhưng cũng từ từ phát , yên tĩnh này trừ vẻ ngoài giống Nhu Duyệt còn chỗ nào giống nữa.

      An Nhu Y yên tĩnh, ngày thường đọc sách uống chút trà cũng có thể hết ngày. Nhưng mà Nhu Duyệt ngược lại, trời sinh tính hoạt bánh, để ngồi yên quá 15 phút phải là chuyện dễ dàng.

      An Nhu Y trước mắt khá thận trọng, quá ngày phát ra thói quen trong cuộc sống của Hàn Diệu, ví dụ như có thói quen ăn cơm nguội, mặc dù ngượng ngùng muốn nhiều lời, nhưng mà nhịn được càu nhàu mấy câu, ăn như vậy tốt cho dạ dày.

      Mà Nhu Duyệt cũng khá tùy tiện, gặp món gì thích ăn ăn trước rồi hẳn sau, mỗi khi Hàn Diệu nhớ , đủ MAN, quá mức nữ tính, khiến dở khóc dở cười.

      Còn có, An Nhu Y chơi cello rất hay, chẳng qua là, thích bản nhạc của Beethoven. nhớ trước kia Nhu Duyệt luôn với mình, thích bản nhạc của Schubert nhất.

      Còn nữa, còn rất nhiều điểm mà hai người giống nhau. Mà điểm khác nhất chính là lòng của hai người. Mặc dù có khả năng nhìn thấu An Nhu Y, nhưng mà từ ánh mắt của , thấy được trong lòng của người khác.

      Bộ dạng có lúc phục tùng cười ngọt ngào, có lúc khẽ nhíu mày, cũng có khi ngẩn người, đây đều là biểu nhớ người. Mà Hàn Diệu ràng, người kia phải là .

      cũng từng được thương nhớ, cái nhăn mày nụ cười đều tương tự, nhưng mà trong lòng An Nhu Y . Nhìn như thế nào cũng hề giống Nhu Duyệt.

      Ở đây ánh mặt trời rất đẹp, mà Thang Diệc Thần sớm ngã ngựa.

      Ba ngày, chút tin tức của An Nhu Y cũng có. Thậm chí cả Lạc Lê Vũ cũng biết muốn rời khỏi, mà Chu Doanh bên kia, hai ngày nay ở Milan diễn cũng tìm được bất kỳ đầu mối.

      Lần đầu tiên Thang Diệc Thần biết cảm giác phát điên là gì, so với chứng rối loạn lưỡng cực còn đáng sợ hơn rất nhiều, bất an sợ hãi bất lực liên tục ập đến, sắp chịu nổi.

      thể làm việc, phần lớn thời gian đều dùng để tìm An Nhu Y, thể ngủ, ban ngày còn có những chuyện khác phân tán chú ý của , nhưng trời vừa tối, khi nằm giường lớn của hai người, An Nhu Y ngừng quanh quẩn trong đầu .

      có cách nào nhớ , dùng rượu để làm thuốc mê mình trong phút chốc, nhưng vừa nghĩ tới có lẽ ngày thứ hai xuất trước mắt mình, cho phép mình có giây tỉnh táo.

      Mà bất ngờ khiến Thang Diệc Thần nghĩ tới là, Chu Doanh – người muốn tránh khỏi liên quan lại chủ động tìm tới cửa.

      ‘Tôi nghĩ chúng ta có gì để .’ Vốn hôm nay định tới công ty, nhưng mà Lộ Nghiêm sáng sớm Chu Doanh đến công ty, tìm có chuyện muốn thương lượng.

      ‘Nếu như là chuyện của Nhu Y, muốn chứ?’ Chu Doanh ngồi xuống ở ghế đối diện, từ trong túi xách lấy ra xấp văn kiện, đẩy tới trước mặt của .

      Bàn tay Thang Diệc Thần nắm chặt buông lỏng, cũng biết nhất định có liên quan đến Chu Doanh, ‘ dám động đến ấy, có thể thử chút.’ Mặt ngoài là gợn sóng sợ hãi, nhưng trong đôi mắt màu xanh sớm lộ ra sát khí.

      nên hiểu lầm, ấy cũng phải do tôi bắt , tôi chỉ tốt bụng cho biết tung tích của ấy.’ Chu Doanh cong đôi môi đỏ tươi, quyến rũ cười tiếng.

      Thang Diệc Thần mở ra tập văn kiện trước mặt, trong có hồ sơ khẩu trung mười năm trước An Nhu Y khai ở đồn cảnh sát, còn có cả báo cáo của bác sĩ vì quá đau khổ mà ngã cầu thang bị mất trí nhớ.

      Lật vài trang nữa, vẻ mặt của thay đổi, đôi mắt ảm đạm nhìn về phía Chu Doanh: ‘ nghĩ sao?’ Đó là hình chụp của Thang Diệc Khiên và Lưu Trạch Huân ôm hôn nhau phố ở Mỹ.

      ‘Con trai cả của tập đoàn Vĩnh Sướng là Gay, mà con trai thứ hai lại loạn luân với chị dâu, rất buồn cười, biết cha có chịu được ?’ Chu Doanh cười rất đẹp, nếu như nghe ta chuyện, cảm thấy ta uy hiếp.

      Thang Diệc Thần nheo lại cặp mắt, quá khinh thường người phụ nữ này.

      ‘Tôi cũng đòi hỏi nhiều, chẳng qua chỉ là chức danh phu nhân của cậu hai tập đoàn Vĩnh Sướng.’ Chu Doanh đưa tờ giấy cuối cùng tới trước mặt , ‘ hoàn toàn có thể làm.’

      Thang Diệc Thần cúi đầu, đó là —— thư thông báo kết hôn.
      Last edited: 29/10/18
      amandatruc, Ngọc Yochan, AliceNguyen7 others thích bài này.

    4. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227
      ☆, tám mươi ba. Hỏa mù.

      , chúng ta uống ly .’ Thang Diệc Thần gõ cửa, trực tiếp vào phòng làm việc của Thang Diệc Khiên, cầm trong tay hai chai rượu và hai ly rượi.

      Thang Diệc Khiên nhíu mày, bút điện trước mắt biểu thời gian là buổi chiều 6h38p, mặc dù tan việc, nhưng mà Thang Diệc Thần cũng tùy tiện tìm đến uống rượu như vậy, huống chi ở công ty.

      ‘Hình như lâu rồi chúng ta cùng uống rượu tán gẫu.’ Thang Diệc Thần rót đầy hai ly rượu, ra sớm muốn ngồi chuyện với Thang Diệc Khiên, nhất là chuyện của An Nhu Y.

      ‘Diệc Thần, em có tâm .’ Thang Diệc Khiên đặt công việc trong tay xuống, tới ghế sa lon bên cạnh ngồi xuống.

      ‘Uống ly này trước.’ Thang Diệc Thần đưa ly cho trai, chạm ly, sau đó uống hơi cạn sạch.’, em và Nhu Y ở cùng chỗ.’

      Thang Diệc Khiên có hơi hoảng hốt, chuyện giữa Thang Diệc Thần và An Nhu Y, chẳng qua sau mấy lần liên hoan, nhìn ra được em trai mình đối với ‘chị dâu’ khác hẳn với người khác.

      ’ Thang Diệc Thần rót ly đầy, vội vàng trút vào trong miệng, ‘Nhu Y mất tích, em cũng điên rồi.’ thể suy nghĩ, trong ba ngày tìm được An Nhu Y, Chu Doanh ra những điều kiện, cái gì cũng cần, danh tiếng của mình, nghiệp gia tộc cũng có thể cần.

      Nhưng thể bận tâm tình của , còn điều quan trọng nhất là, an nguy của An Nhu Y.

      ‘Cái gì?’ Khuôn mặt Thang Diệc Khiên khiếp sợ, ‘Sao? Chuyện gì xảy ra?’ muốn biết ngọn ngành, mới có thể xem giúp được gì.

      ‘Cho nên, em đồng ý kết hôn với người phụ nữ kia?’ Đây hoàn toàn phải là cách giải quyết vấn đề! Thang Diệc Khiên hoàn toàn đồng ý.

      , em cần tranh thủ thời gian, cho nên muốn Trạch Huân giúp tay.’ Ánh mắt màu xanh của Thang Diệc Thần mơ hồ lóe vẻ quyết tâm được ăn cả ngã về .

      ‘Em tưởng rằng cần mấy ngày để suy nghĩ, nghĩ tới đồng ý.’ Chu Doanh cười châm biếm, ta biết Thang Diệc Thần nhất định đồng ý, có lý do từ chối.

      ‘Điều kiện của tôi, cũng nghe ?’ Thang Diệc Thần lười phải nhìn ta, ngay cả mùi nước hoa người ta cũng làm cho cảm thấy ghê tởm.

      ấy nhất định an toàn.’ Chu Doanh quyến rũ nhìn , ‘Nhưng mà, bao giờ chúng ta đăng ký đây?’ ta ngu ngốc, An Nhu Y an toàn, có thể đổi ý, ta phải lấy được danh phận mình muốn trước.

      ‘Chờ thông báo kết hôn, nếu nóng lòng, có thể chọn áo cưới trước, còn nhà, tùy chọn.’ Thang Diệc Thần hào phóng đưa mấy căn chung cư cao cấp của tập đoàn Vĩnh Sướng cho ta tùy ý chọn lựa.

      ‘Nhà? cho em sao?’ Chuyện này khiến Chu Doanh rất bất ngờ, lại muốn cho nhà?

      cho rằng cậu hai tập đoàn Vĩnh Sướng thiếu thốn đến mức ngay cả nhà cũng có?’ Thang Diệc Thần ra nhàng, giống như việc cho ta căn nhà là chuyện đương nhiên.

      ‘Đăng ký tên em?’ Chu Doanh thông minh hỏi tới, nếu như để tên Thang Diệc Thần cũng chưa chắc của ta.

      ‘Nếu như còn nghi ngờ, tôi thu hồi.’ Đối phó với loại phụ nữ tự cho mình thông minh cách tốt nhất chính là dứt khoát hơn.

      ‘Em có nghi ngờ, vậy em xem nhà trước.’ Chu Doanh muốn nhảy cẫng lên, mua nhà chính là mục đích lớn nhất của đời người, tuy ta phát triển nhiều năm, nhưng mà giá nhà cao khiến ta có hơi chùn bước, mà giờ đây lại khác, ta là phu nhân của cậu hai tập đoàn Vĩnh Sướng, là người phụ nữ giàu có cao cao tại thượng, căn nhà đối với ta đơn giản chỉ cần chạm tay là có.

      Lúc này Thang Diệc Khiên chạy về chỗ của Lưu Trạch Huân, liên lạc với Trạch Huân ở nước ngoài để biết chuyện công nghệ cao.

      , người phụ nữ kia có thể công khai cầu, ra cũng chứng minh Nhu Y an toàn. Nếu ta biết tung tích của Nhu Y vậy nhất định có cách để dò ra tin tức, em cố hết sức tiếp cận ta để tìm ra dấu vết, thời gian còn lại phái người theo dõi 24 tiếng. Hơn nữa, em biết Trạch Huân có biết phần mềm công nghệ xâm nhập, dù phạm pháp em cũng phải làm, em muốn biết nội dung tin nhắn từ điện thoại của ta.’

      Lời của Thang Diệc Thần ngừng vang vọng bên tai Thang Diệc Khiên, nhất định trong thời gian ngắn nhất phải hoàn thành chuyện này.
      Last edited: 29/10/18

    5. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Mình được @Kimiko ơi. :)))
      Kimiko thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :