1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Hiện đại - Ngụy inc] Sông vẫn chảy về nơi ấy - C Tây Khê C (HOÀN)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Tung bông chào mừng nàng trở lại. :yoyo55::yoyo55::yoyo55:
      Ốc sên tìm chỗ trú mưaKimiko thích bài này.

    2. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Chào mừng bạn editor quay trở lại, nhớ cặp đôi này quá. Nhu Y lại định 1 lần nữa bỏ rơi Diệc Thần, thương quá. Truyện lại ngược rồi
      Ốc sên tìm chỗ trú mưaKimiko thích bài này.

    3. Paru

      Paru Well-Known Member

      Bài viết:
      197
      Được thích:
      251
      :yoyo55: T vừa quay về cung, nàng cũng post chương mới! Nhanh quá, đến chương 77 rồi, còn gần 20c nữa là hết :-( Tội nghiệp TDT, vừa bảo rời nhau YY lại chuẩn bị rời , chắc phát điên luôn và trừng phạt YY :060:
      Ốc sên tìm chỗ trú mưaKimiko thích bài này.

    4. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227
      [​IMG]
      ☆, bảy mươi tám. Rời khỏi hạnh phúc (*)


      "Ưm a a..." An Nhu Y cố gắng đong đưa cái mông , dời cả người tới nơi bọn họ giao hợp, để cho thịt non bên trong mật huyệt có thể mút chặt lấy cự long liên tục tấn công mấy tiếng kia.


      Trong ba bốn lần hoan ái, bọn họ đổi nhiều tư thế, mà lúc này, Thang Diệc Thần thoải mái nửa nằm ở giường, mà An Nhu Y quay lưng về phía quỳ, hai tay đỡ lên đầu gối của , từ từ dùng sức ngồi xuống.


      "An An, mệt ?" Thang Diệc Thần ở phía sau, hai cánh tay xuyên qua từ dưới nách , hai tay nâng bầu ngực còn nhìn ra nguyên hình mà vuốt ve, ngón tay càng thêm thỉnh thoảng xoa xoa quả mâm xôi nhô ra.


      "A a... Mệt..." Có thể mệt sao? Thể lực của bọn họ cách xa, hơn nữa tư thế này hoàn toàn đều do chủ động dùng sức.


      "Để cho phục vụ An An, có được ?" nghiêng người, cả lồng ngực rắn chắc dán vào lưng , thu mông lại đột nhiên đâm sâu vào, vốn là cự long chưa hoàn toàn xâm nhập trong nháy mắt đâm vào chỗ sâu.


      "A... muốn..." An Nhu Y cứng còng nửa người thừa nhận càn rỡ, quyền chủ động trong tay sợ rằng chỉ làm mệt hơn đó?


      " muốn sao? Còn chặt thế này, hửm?" Thịt non sâu bên trong giống như giương cái miệng nhắn ra sức mút lấy, muốn rút lui cũng phải mất hồi sức lực.


      "... thể, bắt nạt, em... A a..." Lời của khiến vừa xấu hổ vừa giận, vội vàng muốn nâng lên cái mông rời khỏi , chứng minh phải như .


      "An An, ngoan, đừng lộn xộn!" Thang Diệc Thần thấy tình thế vội vàng nắm eo thon của , bổ sung thêm hai lần trừng phạt sâu, hai lần đều chỉa vào khối thịt mềm hơi nhô ra.


      "A Thần... A..." Cái mông lần nữa ngồi xuống lúc vừa đúng lúc cự long tiến lên chạm vào, lại đâm sâu vào nơi mẫn cảm nhất, đánh tan lý trí còn sót lại của , cũng đánh tan mật huyệt sớm sưng đỏ, liên tục tràn ra khá nhiều mật dịch.


      "Xin lỗi, nên vậy..." an ủi hôn xuống lưng , sau đó đôi môi tà mị cong lên, giọng trầm thấp nóng bỏng hôn lên tai rồi : "Phải thích em chặt như vậy..."


      "... Thang Diệc Thần... Aha..." Sao có thể lời đứng đắn vậy mà đỏ mặt chứ! Nhưng chưa kịp kháng cựđã bị tốc độ rút ra đâm vào làm cho chịu nổi.


      Nơi bọn họ giao hợp sớm bị hỗn hợp mồ hôi, tinh dịch và mật dịch làm cho trơn trợt dứt, số còn dính lên mông khiến thể nào ngồi vững vàng, hai chân quỳ xuống bị buộc dùng sức chống đỡ thân thể, lúc dùng lực vừa đúng tập trung ở giữa, từ đó làm áp lực bên trong mật huyệt, xiết chặt co rút.


      "A..." Thang Diệc Thần rên tiếng, này hễ xấu hổ mút chặt lấy , có biết là "Thói xấu" này chỉ khiến càng hãm sâu vào dục vọng hơn ra sức “bắt nạt” .


      "Thần...Ưm a... Đủ sâu rồi..." Cự long chạm đến miệng tử cung, ép xuống, xoay tròn như viên đạn, vô số hình thù cũng được tạo thành, cho đến lúc miệng tử cung bị chạm phát đau, cảm thấy tất cả trước mắt bắt đầu trở nên mơ hồ...


      Nhìn người trong ngực, "An An?" Thang Diệc Thần vỗ gương mặt , xác định chẳng qua chỉ ngất mới ôm sát thân thể của , như cũ ngọa nguậy sâu bên trong mật huyệt thêm nhiều lần, nhanh chóng rưới vào dòng nước nóng bỏng.


      Khi An Nhu Y...tỉnh lại, trời bắt đầu sáng, muốn quay người xem giờ, lại phát người bên cạnh cho dù ngủ thiếp nhưng ôm rất chặt, đưa tay bé đặt tay ôm mình, gương mặt tinh tế cúi xuống nhìn đường gân mu bàn tay.


      đều quen thuộc tất cả về , thậm chí nhớ mu bàn tay của có bao nhiêu gân xanh nhô lên. Mỗi lần bọn họ ngủ cùng giường, sau khi ngủ say đều lặng lẽ mở mắt, cẩn thận nhìn mỗi bộ phận, sau đó mô phỏng lại trong đầu vô số lần.


      dịu dàng cười, biết nhỉ? Nếu biết, nhất định ôm cười , em ngốc quá, muốn nhìn, có thể ngày ngày để em nhìn.


      Nghĩ đến cảnh này, chợt trong lòng An Nhu Y chua xót, hốc mắt cũng ươn ướt, hạnh phúc này nắm trong tay, vẫn cẩn thận lo sợ bất an, sợ tan vỡ, sợ biến mất.


      Nhưng cho dù cẩn thận thế nào cũng thuộc về mình, vẫn nên rời .

      [​IMG]
      Last edited: 7/1/18
      amandatruc, Linh miwi, Ngọc Yochan8 others thích bài này.

    5. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227
      ☆, bảy mươi chín. Em nhưng em xin lỗi


      Chiếc xe màu trắng Aventador dừng trước cao ốc cao cấp, chủ xe Thang Diệc Thần dịu dàng giải thích với của , " đổi xe là vì em chiếc kia quá nổi bật." ra là do dùng cách che giấu , đây chính là xe lần đầu đầu bọn họ “xe chấn”, dĩ nhiên cho biết nguyên nhân chính này.


      "..." An Nhu Y hơi nhíu đôi mi thanh tú, buổi sáng muốn đưa làm, kết quả đến garage, mới phát đổi xe. Hai chiếc xe, trừ chiếc màu trắng, chiếc màu cam, hoàn toàn nhìn ra điểm gì khác, " phải đổi chiếc xe bình thường chút sao?"


      "Màu trắng là bình thường nhất." Thang Diệc Thần nhún vai, đối với phụ nữ và xe rất giống nhau, gần như cố chấp, thích đổi lại, đổi màu rất nhượng bộ rồi.


      "Bà xã, dù sao sau này quyền tài chính trong tay em, tất cả đều nghe theo em." cợt nhả nâng lên khuôn mặt nhắn của , lại khẽ mút môi , tràn đầy lấy lòng.


      Cả người An Nhu Y run lên, đây là lần đầu tiên gọi là "Bà xã", thích xưng hô như vậy, dù chỉ nghe lần cũng thỏa mãn, "Em lên trước." Khẽ run tay muốn tháo dây an toàn mà được.


      " muốn có phải ?" Thang Diệc Thần thay tháo ra thuận thế đặt tay lên eo thon, "Tan việc tới đón em."


      "Ừ." ngẩng đầu, nhìn mặt của sâu, sau đó in lên môi nụ hôn, mỉm cười : "Em ."


      "Được, buổi chiều gặp." Tâm tình vui vẻ nên phát giác khác thường của , thấy vào cao ốc ô-tô mới rời .


      An Nhu Y núp trong bóng tối, vẫn len lén nhìn xe của rời , cho đến lúc nhìn thấy nữa...


      Mộ vườn vô cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng gió lạnh gào thét, cũng may bốn phía cây cối xanh tốt hằng năm mới đến mức thê lương.


      An Nhu Y ngồi xổm người xuống, đặt xuống bó hoa cúc hồng phấn thêm vài bông cúc dại màu vàng, rồi lại mở hộp bánh mới mua, "Nhu Duyệt, chị tới thăm em, mỗi lần cậu đều mua hoa trắng đến đây, chị biết, ra em hoa cúc màu hồng phấn và vàng đúng ?" Bộ dạng cười yếu ớt, giống như tâm với người thân vậy.


      "Cửa hàng bánh em thích khó mua, đều có số lượng giới hạn, may mắn hôm nay chị sớm." An Nhu Y lấy ra bánh ngọt, ở bên cạnh còn đặt nĩa .


      "Em cũng thay đổi, trước kia người khác luôn chúng ta giống nhau, nhưng bây giờ phải như vậy." lấy ra khăn giấy trong túi xách, lau tấm hình lạnh như băng bia mộ có khuôn mặt giống như đúc, đúng vậy, mười năm, sớm còn mang gương mặt trẻ con, có lẽ ánh mắt cũng sáng ngời như Nhu Duyệt.


      "Em có hận chị ?" lau hình, nước mắt cũng rơi xuống, "Nhu Duyệt, nếu như có thể làm lại, chị nhất định để cho em ..." nghĩ nghĩ lại bao nhiêu lần, cũng mong người chết là mình.


      rất đau lòng, luôn tự trách. hoàn toàn thể mang theo đau đớn nàyđến bên cạnh Thang Diệc Thần sống hạnh phúc vui vẻ, có tư cách.


      chỉ có thể lựa chọn lại lần nữa rời khỏi , nhưng mà lần này tha thứ cho nữa nhỉ?Xin lỗi xin lỗi xin lỗi... Nhưng mà , gián tiếp hại chết Nhu Duyệt, Thang Diệc Thần có thể tiếp nhận sao? Chưa kể, vẫn tự ti, người thích... là người tầm thường như ? có bóng dáng người khác?


      "Nhu Duyệt chắc chắn muốn nhìn thấy em đau buồn như vậy." chiếc khăn tay sạch đưa tới trước mắt An Nhu Y, quay đầu lại, Hàn Diệu mặc đồ đen chẳng biết lúc nào đứng ở phía sau .


      "Học trưởng... ?" cảm thấy trùng hợp, chỉ bởi vì Hàn Diệu ở đây, còn có hộp bánh cùng cửa tiệm cầm trong tay.


      " ra em cũng mua, cứ tưởng mình sớm, kết quả nhân viên bán cái." Hàn Diệu khom lưng, mở hộp bánh ra, đặt ở bên cạnh hộp bánh của An Nhu Y.


      "Ngược lại có mua hoa, bé kia thích hoa." phong độ đỡ dậy, dùng khăn tay nhận lấy thay xoa nước mắt mặt, " lau đóng băng mất." cười như ánh mặt trời ấm áp.


      "... Cám ơn." An Nhu Y theo bản năng cúi đầu né tránh, đối với người đàn ông khác ngoài Thang Diệc Thần và Lạc Lê Vũ ra, vẫn có chút kháng cự.


      Hàn Diệu nhìn khuôn mặt trước mặt ngượng ngùng, giống như thấy mười năm trước kia, bởi vì cái hôn trán của mà đỏ mặt.


      "Học trưởng?" thích ánh mắt như thế, trống rỗng vô đáy, lại tản ra hơi thở nguy hiểm.


      "... thôi, nơi này rất lạnh, đưa em về." Sau thoáng thất thần, Hàn Diệu khôi phục khuôn mặt tươi cười, lễ phép khom người để cho trước mặt .


      An Nhu Y im lặng, muốn từ chối, nhưng lại tìm được lý do. vốn muốnvề phòng Nhu Duyệt thu dọn đồ đạc, sau đó buổi trưa bay đến Paris, bây giờ đến gần mười giờ, thể làm gì khác hơn đành phải trở về thành phố.
      Last edited: 7/1/18
      amandatruc, Linh miwi, Ngọc Yochan13 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :