1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Hiện đại - Ngụy inc] Sông vẫn chảy về nơi ấy - C Tây Khê C (HOÀN)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227
      [​IMG][​IMG]
      ☆, năm mươi bảy. Giữa bao người có “

      Editor : Kimiko


      "Sao? Thế nào? xác nhận rồi chứ?" Chu Doanh châm điếu thuốc, hút sâu vài hơi, màu khói trắng mù, hé ra khuôn mặt tuấn dật, đáng tiếc, nếu như phải ta chỉ muốn Thang Diệc Thần, người ở trước mắt tuyệt đối là người ta chọn đầu tiên.


      "Thế nào?" Lời cử chỉ của cũng hơi lạnh nhạt, cùng với vẻ mặt ấm áp hoàn toàn hợp.


      "Giống như tôi , chỉ cần hợp tác với tôi, có được người muốn, vì sao lại làm?" Chu Doanh phủi tàn thuốc lá, như vậy mảy may tốn sức mà có thể hoàn thành chuyện tốt, cũng có người từ chối.


      Người kia im lặng, cũng muốn bị người khác kiềm chế, nhưng mà... kia, quả làm cho có chút do dự.


      "Cũng phải giết người phóng hỏa, có tổn thất, mà tôi, cũng có được thứ tôi muốn. Coi như là, cũng là mũi tên trúng hai con chim." Chu Doanh biết do dự, thế là càng thêm dùng sức thuyệt phục : "Hơn nữa, phải biết, thế giới này, chỉ có ấy, Nhu Duyệt... Cũng trở lại."


      Lúc người kia nghe hai chữ “Nhu Duyệt”, cuối cùng đôi mắt cũng do dự nữa, "Được." Ngay sau đóđứng lên, vỗ nếp áo hơi nhăn, "Đúng rồi, " cúi đầu, nâng lên nụ cười sáng lạn, "Tôi ghét phụ nữ hút thuốc lá." Sau đó mang theo tia lưu luyến xoay người rời .


      Chu Doanh suýt chút nữa bị sặc thuốc, ta dùng sức ấn hơn nửa phần thuốc lá kia vào gạt tàn, cắn răng nghiến lợi nhìn người đàn ông vừa rời .


      An Nhu Y vừa tắm xong ngồi ở mép giường lau đầu ướt chút, trong đầu chỉ toàn là lời của Vu Chương với lúc đưa trở về đường, biết cậu hi vọng có thể tiếp nhận Chu Doanh.


      Bọn họ quen biết nhau trong hoạt động khánh thành của công ty Vu Chương, Chu Doanh là khách quý được mời đến, khi giới thiệu đến là kiến trúc sư nổi tiếng, Chu Doanh e dènói có cảm tình với , trong lời tràn đầy sùng bái và ngưỡng mộ, sau đó bọn họ trao đổi số điện thoại.


      Năm xưa bận rộn vì nghiệp, cho nên Vu Chương tuổi gần bốn mươi vẫn chưa lập gia đình, lúc còn trẻ chuyện tình cảm đều ràng, hiểu làm sao để làm hài lòng con , cũng may Chu Doanh rất chủđộng, chăm sóc hắnđầy đủ, đối mặt với xinh đẹp trẻ tuổi lại nhiệt tình, Vu Chương rất nhanh chóng rơi vào vòng xoáy tình .


      "Muốn ngủ?" Thang Diệc Thần tới phía sau An Nhu Y, cầm lấy khăn lông trong tay , tỉ mỉlau khô tóc .


      trầm ngâm chốc lát, quay mặt sang nhìn : "Em có chuyện muốn với ."


      dừng lại động tác tay, thuận theo ngồi vào bên cạnh thẳng tắp nhìn chăm chú: " ."


      "... Tối nay cậu dẫn bạn đến gặp mặt gia đình..." Lúc An Nhu Y vừa tự chủ nhíu chân mày, vẻ mặt tự nhiên rất thoát khỏi ánh mắt nhanh trí của Thang Diệc Thần.


      "... Bạn của cậu là Chu Doanh..." xong, nhịn được giương mắt nhìn , vẻ mặt của biểu cảm, chẳng qua là đôi môi hơi mím chặt.


      "Vậy sao?" mở ra hai tay ôm vào trong ngực, lúc nhìn thấy mới hiển ra cảm xúc chán ghét, bề ngoài bình tĩnh im lặng chỉ vì sợ lo lắng.


      Người phụ nữ Chu Doanh này biết đùa trò gì, cũng lo lắng cho mình, sợ nhất chính là ta đến gần An Nhu Y là có ý đồ khác.


      "... ngại sao?" An Nhu Y quyến luyến mùi hương và ấm áp người , giống như là morphine mê người, khiến người ta nghiện.


      " lại lần nữa?" Thang Diệc Thần dùng sức vỗ cái vào cái mông của , này biết điều, cũng với ràng, nghĩ và Chu Doanh có gì đó chứ?


      "Ai... Em... Dù sao hai người..." bịđau thở dài, vỗ đau, ban đầu ràng dẫn đó đến trước mặt diễn trò ân ái.


      dùng sức nhéo gương mặt mềm mại của , " kén ăn!" Trừ , những người khác đừng nghĩ chạm đến, , cả việc nghĩ cũng có.


      An Nhu Y vuốt gương mặt bị nhéo đau, khóe miệng lại lặng lẽ cong lên nụ cười xinh đẹp, trong lòng ngọt ngào.


      "Cho nên An An..." Ngay lúc phân tâm, bàn tay xấu xa của Thang Diệc Thần lẻn vào bên trong váy ngủ, "Để cho ăn em." Mang theo người trong ngực đến bên giường, chuẩn bị hưởng thụ bữa tiệc lớn của .


      Mặc dù nghĩ rằng Chu Doanh có thể làm ra chuyện gì, nhưng mọi việc đều có khả năng xảy ra. Dù thế nào, ngày mai trước hết để cho Lộ Nghiêm sắp xếp số người thầm bảo vệ bên cạnh An Nhu Y, , muốn chuyện gì xảy ra.





      [​IMG]
      Last edited: 1/1/18
      amandatruc, Linh miwi, Ngọc Yochan13 others thích bài này.

    2. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      T có duyên ghê á, mỗi lần nàng đăng chương mới là t có mặt liền. :yoyo60:. Chắc người mới xuất là người quen ngày xưa của NY, ND rồi. Khả năng là khi xưa thích Nhu Duyệt. Mãi tác giả vẫn chưa đến ND nhỉ? Tò mò về nhân vật này ghê.
      Thank nàng nhiều. :038:
      Ốc sên tìm chỗ trú mưaKimiko thích bài này.

    3. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Ôi cái bà Chu Doanh kia lại mưu mô gì rồi, đúng là yên ổn được vài hôm lại sóng gió
      Tháng hồm có khác, toàn hồn bất tán thôi, may là nhà cũng bắt đầu cảnh giác rồi ý
      Ốc sên tìm chỗ trú mưaKimiko thích bài này.

    4. mailinh

      mailinh Active Member

      Bài viết:
      223
      Được thích:
      251
      Ối ôi lâu ngày mới lên mà đọc 1 phát đc mấy chương liền. Thích quá. Đúng mấy chương 2 chị ngọt ngào nữa. ^^ cảm ơn nàng editor nhé
      Ốc sên tìm chỗ trú mưaKimiko thích bài này.

    5. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227
      Chúc các nàng nghỉ lễ dui :v ta nằm nhà nghỉ ngơi xem phin đây :v
      ☆, năm mươi tám. thể nắm tay

      Editor : Kimiko


      Vu San đặt bữa sáng trước mặt An Trường Thanh, cũng biết vì sao từ tối qua đến giờ gương mặt ông vẫn luôn lạnh lùng, " đừng bày vẻ mặt đó, có gì muốn ra ." Bà ghét nhất vẻ mặt thanh cao này của ông, giống như bà làm ra chuyện gì thể dung thứ.


      "... Tối hôm qua những lời em với Chu, em có nghĩ đến Nhu Y nghe xong cảm nhận ra sao ?" An Trường Thanh thở dài, những năm này bà đối xử với Nhu Y ra sao ông đều thấy , ông , chỉ là bởi vì biết trong lòng bà đau, nhưng mà vô tình, con lại bị bọn họ càng đẩy càng xa.


      "Em thích tính tình Chu Doanh sao?? Cảm nhận của Nhu Y? Vậy có nghĩ đến em?" Vu San tức giận đập bàn đứng lên, chỉ vào An Trường Thanh lên án.


      "San, Nhu Duyệt còn ở đây, chúng ta thay đổi được, chẳng lẽ mất Nhu Y nữa em mới thay đổi suy nghĩ?" Cuối cùng ông cũng cảm thấy mình sai lầm rồi, những năm này ông cố gắng bao dung những thái độ lạnh nhạt của Vu San đối với An Nhu Y, chỉ thể khiến bà hóa giải nỗi đau Nhu Duyệt, ngược lại còn tiếp tay thêm.


      "Em rồi, em rồi, nếu như người chết là Nhu Y là tốt biết bao! ràng người đáng chết chính là nó!" Vu San cuồn loạn khóc gào, Nhu Duyệt của bà, đứa con đáng tính tình giống hệt bà, con bé nên mất .


      "Vu San! Đủ rồi!" An Trường Thanh dùng sức giữ hai cánh tay bà, " rồi, lúc em đẩy Nhu Y xuống lầu cũng ! cho phép như vậy nữa!"


      Cả người Vu San run rẩy, cũng dám lung tung nữa, bà bị ông nghiêm nghị lớn tiếng quát, rất hiếm khi ông quát bà, nhất là trong mười năm này chưa từng có.


      "Hôm nay sai lại đến đây sớm thế? Ăn sáng chưa?" Lúc Lạc Lê Vũ xong việc chạy đến An Nhu Y ở trong phòng bác sĩ Trần hoàn thành xong vật lý trị liệu.


      Tối hôm qua ngủ yên giấc, Thang Diệc Thần ngủ bên cạnh cũng tự nhiên ngủ được, để cho xin nghỉ ở nhà ngày, sau đó chăm chú quan sát ăn xong bữa ăn sáng rồi dặn dò rất nhiều thứ mới yên lòng ra cửa làm.


      "Ăn rồi, hôm nay em xin nghỉ nên đến sớm." An Nhu Y nhìn Lạc Lê Vũ cười tiếng, lần trước đến đây là trước tuần trăng mật, suy nghĩ dù sao có việc gì, dứt khoát sáng sớm tới tái khám.


      thêm gì nữa, chẳng qua là chăm chú nhìn chằm chằm gương mặt , trong ánh mắt đầy vẻ ấm áp rực rỡ. giống Nhất Nhất của .


      "Sao vậy??" An Nhu Y lên trước, tay bé giơ giơ trước mặt , xuất thần nhìn như vậy, sắp nhìn xuyên qua người rồi.


      "... Nhất Nhất, em thay đổi." Bắt được tay bé trước mặt, giọng lạnh lẽo trở nên tịch mịch, thay đổi, trở nên hơn đáng hoạt bát hơn nhưng cũng cách xa hơn.


      "A?" đột nhiên giật mình, bàn tay nắm nóng quá, nóng đến mức khiến tay cũng phát đau, lòng của cũng đau.


      "Chân sao rồi? Có phải ổn thành vấn đề?" Lạc Lê Vũ nở nụ cười, đưa tay xoa đầu , thuận thế cúi đầu nhìn hai chân của , lại lơ đãng phát , cũng đeo lắc chân tặng.


      "Hả, " An Nhu Y có chút hốt hoảng rút tay mình ra, cất lắc chân kia, đối với , giá trị quá nặng nề, "Bây giờ em có thể nhảy bật cho xem nữa đó, em nhảy cho xem." Vừa , nhanh chóng chạy về trước.


      Lạc Lê Vũ đứng tại chỗ sững sờ nhìn lòng bàn tay trống trơn, cuối cùng vẫn nắm được tay sao?


      xem, em em có thể nhảy... Ai..." muốn xoay người, lại bị người bên cạnh ngang qua cẩn thận đụng cái, trọng tâm vững khiến cả người An Nhu Y ngã về phía trước.


      "Nhất Nhất..." Lạc Lê Vũ cảm giác như toàn thân mình đông cứng, liều mạng chạy tới muốn tiếp , An Nhu Y lại được người phía sau chạy tới trước bước ôm lấy .


      " sao chứ?" Người kia đỡ lấy thân thể gầy của , đôi mắt to nhìn chằm chằm gương mặt , nhìn gần mới phát gương mặt kia… giống nhau như đúc, đêm đó còn có chút khoảng cách, cho nên cũng nhìn .


      "... có, sao, cảm ơn..." An Nhu Y chưa hết hoảng, ôm ngực ngừng thở gấp, chú ý tới tầm mắt của người vẫn rời khỏi gương mặt .


      "Nhất Nhất, sao chứ?" Lạc Lê Vũ ở cách đó xa lại nhạy cảm nhận ra tầm mắt nóng bỏng của người kia nhìn An Nhu Y, lập tức tới kéo cách người kia ra, sau đó che chở bên người.


      Người kia híp mắt cười khẽ, à, còn chưa làm gì mà người đàn ông kia nóng lòng kéo người bên cạnh ra, biết điều.


      "Nhu Y, em nhớ ?" muốn lãng phí thời gian nữa, lần sau, nên đứng bên cạnh .


      Kinh ngạc ngẩng đầu lên, An Nhu Y mới nghiêm túc quan sát người đàn ông trước mặt, dáng người trời sinh cao gầy, thanh tú khiến nhìn sơ qua có vẻ trẻ hơn tuổi , còn có màu tóc cháy nắng —— " là... học trưởng Hàn?"


      mặt Hàn Diệu nhất thời xuất nụ cười ấm áp như mặt trời buổi bình minh: "Xem ra, vẫn chưa quên mất ." Dưới nụ cười ấm áp đó chính là ý nghĩ muốn chiếm đoạt đáng sợ muốn ai biết.






      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 1/1/18
      amandatruc, Linh miwi, Ngọc Yochan14 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :