1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Hiện đại - Ngụy inc] Sông vẫn chảy về nơi ấy - C Tây Khê C (HOÀN)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227
      Xin lỗi các bạn do laptop hư màn hình chưa sửa mà bên máy đó mình lưu raw, hwa phải kím lại raw :))

      ☆, ba. Cả đời. Duy nhất

      Editor : Kimiko


      "Cảm ơn bác sĩ Trần." An Nhu Y ngồi ở ghế mang giầy, bài tập luyện lực chân suốt tiếng khiến gương mặt trắng nõn của trở nên hồng hào.


      "Bác sĩ Trần, tình hình của ấy thế nào? Ổn ?" Lạc Lê Vũ tính toán thời gian chính xác nhanh chóng tới hỏi bác sĩ của .


      Nếu như chuyên môn của phải là khoa thần kinh mà là khoa chỉnh hình, nhất định bức bách đến mỗi ngày. Công việc của bề bộn nhiều việc, còn phải đúng giờ thúc giục đến làm vật lý trị liệu, ngừng lo lắng và đau lòng.


      "Viện trưởng, tình hình cũng tệ lắm, chẳng qua là gần đây thời tiết thất thường, trời lạnh dễ khiến chân đau, nên ngâm vào nước ấm.” Nửa câu sau bác sĩ Trần nhìn An Nhu Y dặn dò.


      xinh đẹp lại điềm tĩnh này, lại là bệnh nhân khiến ông đau đầu, thường xuyên đến làm vật lý trị liệu đúng giờ giấc."Phải kiên trì làm vật lí trị liệu lỡ như còn trẻ mà bị tàn tật sao? Còn phải lập gia đình nữa." Bác sĩ Trần tuổi gần 50 mươi lo lắng .


      "Nghe chưa?" Lạc Lê Vũ đỡ dậy, từ trong túi áo màu trắng lấy ra cái khăn tay, thay lau những giọt mồ hôi trán.


      "Biết rồi." An Nhu Y đè lại khăn tay trán, ý bảo buông tay. Cũng phải quen có cử chỉ thân mật như vậy, chẳng qua nơi này là bệnh viện, thân phận của là phó viện trưởng, luôn phải chú ý chút.


      Quả nhiên, bác sĩ Trần thấy hình ảnh này vui vẻ gật đầu rời , viện trưởng từ trước đến nay lịch với phái nữ nhưng cũng có chút lạnh lùng, ngờ lại có lúc dịu dàng ngọt ngào như vậy, hiếm thấy hiếm thấy.


      "Phải về sao? tiễn em." Lạc Lê Vũ đỡ từng bậc từng bậc xuống cầu thang, vật lý trị liệu ở lầu ba trong bệnh viện, luyện tập nhiều giúp lực chân của An Nhu Y từ từ hồi phục, cho nên mỗi lần làm vật lí trị liệu xong đỡ xuống lầu .


      " cần, còn bận nhiều việc mà" vốn định để cho tiếp tục đỡ , ngờ chân trái mềm nhũn, cả người trượt xuống dưới.


      "Cẩn thận!" Lạc Lê Vũ tay mắt lanh lẹ ôm lấy cả người , bởi vì sức nặng và người trong ngực chênh vênh mà cùng nhau ngã ngồi ở bậc thang.


      "Hô" thở hổn hển, "Có ngã trúng ở đâu ?" Nóng lòng kéo từ trong ngực ra, cẩn thận quan sát mấy phen.


      " có" An Nhu Y cũng thở gấp, thấy vẻ mặt của có chút đông cứng, “ có bị thương ?" Sức nặng hai người đè ở người , sợ bị thương, nhất là đôi tay của .


      "Nhất Nhất, đừng làm sợ." dịu dàng nỉ non, ôm trở về trong ngực lần nữa.


      Giờ phút này lòng của còn ngọt ngào hơn kẹo đường, mặc dù thường đùa giỡn gọi là Nhất Nhất, nhưng biết, chữ “Nhất” này mang nhiều ý nghĩa sâu nặng.


      " Nhất Nhất, " người như có như hương thơm khiến cho lạc Lê Vũ nhịn được mở miệng lần nữa hỏi thăm , "Còn chưa phải được ?"


      Thân thể An Nhu Y cứng đờ, đưa hai tay để ở trước ngực của , để cho giữa bọn họ có khoảng cách. " xin lỗi." cúi đầu, giọng khẽ run.


      Trừ ba chữ này, bao giờ ... có thể cho những từ khác.


      " bé ngốc." Lạc Lê Vũ đỡ đứng lên, cao hơn mười bậc thang, từ cao nhìn xuống An Nhu Y lúng túng.


      " có thể chờ." hôn lên đỉnh đầu của .


      Hiển nhiên đây phải là câu trả lời muốn nghe của “Lê Vũ”, cảm giác chờ đợi này phải chưa từng trải qua. Việc chờ đợi mà có bất kỳ điều gì chắc chắn, vẫn cho là chỉ có ngu ngốc mới có thể làm vậy.


      "Được rồi, giống như trước đây từng , đừng suy nghĩ nhiều. tiễn em." vỗ vỗ đầu của , giọng nhàng nhưng vẫn rất cưng chiều.


      An Nhu Y sững sờ mặc tiếp tục đỡ mình xuống cầu thang, dám nhìn , chỉ có thể ngược lại nhìn bàn tay đỡ cánh tay , đây là đôi tay cứu vô số người, có bao nhiêu người mơ ước có thể nắm tay, nhưng mà… lại muốn buông tay.


      Giống như từng trước đây vậy —— cần cảm thấy là gánh nặng để cho luôn luôn ở bên cạnh chăm sóc ? Mà cứ ích kỷ hưởng thụ ngọt ngào của như người bạn, người trai là được?


      Thời gian càng trôi qua, càng hiểu , làm được.


      Người bên cạnh là , mà lại người khác.



      [​IMG]
      Last edited: 29/10/18

    2. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227
      Đừng hiểu lầm nam9 nha mọi ng :)) chưa xuất mà mang tiếng xấu rồi :))
      ☆, bốn. đời thứ xa xỉ nhất chính là tình

      Editor : Kimiko


      " An, đây là tài liệu hội nghị hôm nay." An Nhu Y vào phòng làm việc, trong chốc lát thư ký Trịnh đưa đến ly sữa tươi nóng cùng xấp tài liệu."Còn nữa, bốn giờ rưỡi có buổi hội nghị với trụ sở bên Pháp cần có mặt."


      "Tôi biết rồi, cám ơn." An Nhu Y mở ra tài liệu, nội dung nhiều khiến cho khẽ nhíu lại đôi mi thanh tú. Trong công việc có hơi khác chút, gương mặt thuần khiết trang điểm chút son phấn, ngày thường thích mặc trang phục trẻ trung cũng đổi thành trang phục công sở.


      Thứ thay đổi, chính là đôi giày mang kia.


      Mà những đồ mặc người, đều làm các điên cuồng vì tên nhãn hiệu của chúng —— những thứ này có được cũng từ công việc của .


      An Nhu Y ở Pháp học năm năm quản lý hàng hiệu cao cấp, lúc thực tập ở công ty hàng hiệu cao cấp của Pháp được chú trọng, phá lệ rút ngắn thời gian thử việc trực tiếp cất nhắc thành nhân viên chính thức.


      Hai năm trước được cử về nước với thân phận trưởng chi nhánh, phụ trách quản lý cả khu vực Trung Quốc. đến quản lý nhãn hiệu cao cấp rất trừu tượng, ra cũng làm nhiều chuyện vặt vãnh. Lớn sản phẩm thiết kế đóng gói tiêu thụ, kinh doanh độc quyền... Đến bố trí nhân viên đào tạo cũng bao gồm trong đó.


      Có lúc An Nhu Y cũng cảm thấy công việc này quá hào nhoáng, ra cũng khác gì người “bảo mẫu” toàn năng.


      Nhưng mà, thích công việc này phải vì danh tiếng của nó. Nhiều năm qua thích thú ban đầu cũng dần dần trở thành thói quen khó bỏ.


      Luôn có số thứ thay đổi.


      "An Nhu Y, tớ ở gần công ty của cậu, có muốn cùng tớ ăn cơm !" Vừa kết thúc buổi hội nghị, An Nhu Y nhận được điện thoại của người chị em tốt Uông Duẫn Nịnh.


      "Hửm? trễ vậy sao?" đáp lời nhìn đồng hồ, nhưng chỉ mới ba giờ, mà cũng cảm thấy đói.


      "Có cần tớ phải lên tận nơi trói cậu xuống?" Giọng Uông Duẫn Nịnh rất giống với tính cách của , thẳng thắn mà nhiệt tình.


      "Ha ha, cần làm phiền cậu, tớ xuống liền." Cũng chỉ có gặp người chị em tốt này, mới có thể lòng vui vẻ.


      "Nhu Y, ăn bữa cơm thôi mà, cần phải quá long trọng chứ?" Uông Duẫn Nịnh kéo cánh tay An Nhu Y, cùng vào nhà hàng cao cấp.


      "Chào An, hôm nay hai vị đến dùng cơm sao?" An Nhu Y mới vừa tới cửa nhà hàng, quản lý lập tức tự mình ra đón tiếp.


      "Ừ, đúng vậy, xin sắp xếp giùm tôi chỗ yên tĩnh." cười gật đầu, xem ra cũng khá quen thân với vị quản lý này.


      "Vâng, mời hai vị sang bên này." Quản lý lập tức dẫn hai đến chỗ ngồi bên cạnh cửa sổ trong nhà hàng.


      "Cậu , An Nhu Y, có phải tìm được người đàn ông tốt nào nên mới dẫn tớ đến nơi sang trọng như vậy ăn cơm?” Mới ngồi xuống, Uông Duẫn Nịnh bắt đầu bức cung bạn tốt.


      " Uông, Trình tập đoàn Kỳ Hạ nhà cậu tùy tiện chọn nhà hàng cũng kém nơi này bao nhiêu đâu?" Nhìn vẻ mặt khoa trương của , chẳng qua An Nhu Y lại thích giọng điệu dí dỏm này của .


      "Là của ấy, phải của tớ. Cậu đừng lảng sang chuyện khác, mau khai ra." Uông Duẫn Nịnh ngoài miệng như thế, nhưng mặt vẻ mặt vẫn là cảm thấy ngọt ngào khi nhắc đến người .


      tốt.


      "Là của rể, tập đoàn Kỳ Hạ." Tập đoàn Thục Thủy, tập đoàn số về thực phẩm.


      "Là chồng của chị An?" Chị họ duy nhất của An Nhu Y - An Thiên Nhai, Uông Duẫn Nịnh ít khi nghe kể.


      "Ừ." đến chị họ, mặt An Nhu Y có vài phần suy nghĩ, vì người đàn ông mà đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ An, rốt cuộc có đáng hay ?


      " đến đây Nhu Y, Trình Bạc Ý với tớ, Thang Diệc Thần trở về nước." Hôm nay đến đây là muốn cho Nhu Y tin tức này.


      có chút chuẩn bị trước khi nghe ba chữ kia, An Nhu Y chỉ cảm thấy trong lòng có cái gì đó tan vỡ thành từng mảnh khiến lòng nhói đau.


      "Hình như người nhà của ta cũng biết ta trở về, Trình Bạc Ý mấy ngày trước máy bay tình cờ nhìn thấy ta." Uông Duẫn Nịnh do dự chút, vẫn quyết định cho chuyện Trình Bạc Ý ở máy bay nhìn thấy nhị thiếu gia nhà họ Thang trao đổi số điện thoại với nữ tiếp viên hàng .


      Nhìn vẻ mặt đau thương im lặng của An Nhu Y, Uông Duẫn Nịnh có chút hối hận vì cho biết. Nhưng mà rắc rối giữa bọn họ tuyệt đối đơn giản như An Nhu Y nghĩ.


      Trực giác của phụ nữ cho biết, lần này Thang Diệc Thần trở về nước, là tìm Nhu Y.


      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 29/10/18

    3. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227
      ☆, năm. bằng thấy.

      Editor : Kimiko


      Cao Hạ dập tắt thuốc lá tay, thuận tay sửa lại trang phục lần nữa rồi trở lại bên trong nhà hàng.


      Qua chín giờ, khách dùng cơm chỉ còn lại vài người. Cho nên liền ngắm hai xinh đẹp vui vẻ chuyện ngồi bên cửa sổ.


      Thân là người thừa kế duy nhất của tập đoàn vật liệu xây dựng nhà họ Cao, mỹ nữ nào mà Cao Hạ chưa từng thấy qua, chẳng qua là vì lòng hiếu kỳ nên về phía hai , mở miệng: "Ngại quá quấy rầy hai vị mỹ nữ."


      An Nhu Y và Uông Duẫn Nịnh có chút kinh ngạc đồng thời ngẩng đầu nhìn ta, Cao Hạ nhìn chằm chằm gương mặt An Nhu Y suy tư, "Xin hỏi, có phải chúng ta từng gặp qua ở đâu ?"


      "A" Đầu tiên Uông Duẫn Nịnh phản ứng, phải dùng chiêu thức cũ này làm quen chứ khiến phì cười.


      An Nhu Y lắc đầu, "Tôi nghĩ là ." Chẳng qua là, có cảm giác khác với Uông Duẫn Nịnh, người trước mặt có tướng mạo khí chất, trang phục phải tầm thường, đơn giản là đến bắt chuyện.


      "Xin lỗi là tôi mạo muội." Cao Hạ nhận ra phản ứng của hai , nhất định là bị hiểu lầm thành trai hư.


      Sau khi rời khỏi lâu, quản lý nhà hàng đưa tới chai rượu vang đỏ, " An, đây là do vị Cao tiên sinh kia tặng."


      "Hửm, ổn lắm, giúp tôi trả lại cho ta ." Đương nhiên An Nhu Y từ chối.


      "Cao tiên sinh nếu như muốn giữ sau khi uống hết hẳn đem trả lại cho ta." Quản lý thêm nữa, đặt chai rượu xuống rồi rời .


      " là thú vị, " Uông Duẫn Nịnh tấm tắc cầm lấy chai rượu, "Là chai gốc, chai rượu này rất đắt."


      Trí nhớ An Nhu Y từ trước đến nay rất tốt, nhưng nghĩ ra từng gặp người này, đại khái là ràng nhận lầm người."Nịnh Nịnh, tớ vệ sinh.”


      " được, hôm nay em muốn để ." Giọng tha thiết, giống như cầu khẩn.


      Bên trái hành lang là phòng vệ sinh, mà bên phải là phòng bao riêng, An Nhu Y tới ngã rẽ liền nghe ngoài hành lang bên kia có giọng , biết mình vô lễ nên nhìn, nhưng vẫn mơ hồ nhìn thấy đôi nam nữ quấn quýt bên ngoài cửa phòng bao.


      "Ở lại? Ở lại làm gì?" Người đàn ông từ đầu đến cuối im lặng bỗng lên tiếng, dễ nghe được trong giọng ta che giấu được khinh thường.


      Lời ta rất , lại làm cho cả người An Nhu Y ngẩn ra. Tay nắm thành quả đấm, cứng ngắc lách người, chỉ thấy có giọng mềm mại kia vòng đùi ngọc ngang hông ta, mà mặt người đàn ông bộ hưởng thụ, nút áo sơ mi trắng mở hơn phân nửa, lộ ra cơ ngực đẹp đẽ.


      An Nhu Y rất muốn cười, phải sao? Đây phải là hình ảnh gặp lại rất buồn cười sao? Buồn cười đến mức quên mất tim của mình có bao nhiêu đau đớn.


      là cảnh tượng gặp lại mục nát, mục nát như chính quá khứ của bọn họ.


      màn yên lặng khiến cho An Nhu Y chợt ngẩng đầu lên, phát cặp nam nữ kia nhìn . Trong ánh mắt kia dĩ nhiên là có ý tốt, mà người kia dám nhìn, cho nên thấy trong đôi mắt màu xanh kia che giấu kinh ngạc.


      nhanh chóng quay đầu tới nhà vệ sinh bên kia, lúc sắp chạm nắm cửa, lại bị bàn tay to lớn đè lại từ phía sau.


      " chào hỏi sao?" Giống như là chào hỏi người quen thân thiết, nếu như trong giọng chế giễu.


      An Nhu Y nhắm mắt, còn có thể gì? sức lực mạnh mẽ khiến xoay người, bị buộc ngẩng đầu nhìn người đàn ông cao lớn trước mặt.


      " lâu gặp, An Nhu Y." Thang Diệc Thần cong khóe môi, khuôn mặt cộng thêm mái tóc cháy nắng, khiến cho nhìn thoáng qua có chút lưu manh.


      " lâu gặp." bằng thấy. Khoảng cách gần gũi như vậy khiến cho An Nhu Y khỏi hoảng sợ, cố gắng tránh ra khỏi cánh tay của , chú ý tới ánh mắt của vẫn luôn nhìn chằm chằm, rời mắt.


      "Em" Thang Diệc Thần còn chưa hết, phía sau liền vang lên tiếng Cao Hạ, "Sun, cậu ít đùa giỡn với phụ nữ ."


      Thang Diệc Thần có ý buông ra, Cao Hạ lên trước chắn ngang ở giữa hai người: " xin lỗi, ấy uống nhiều quá." ta cười giải thích với An Nhu Y, sau đó ra hiệu ánh mắt nhìn Thang Diệc Thần, ý bảo có chừng mực.


      Thang Diệc Thần vừa buông lỏng tay, An Nhu Y cũng quay đầu lại tới đại sảnh.


      "Tôi thấy ấy rất giống các bạn trước của ." Cao Hạ cười vỗ vỗ bờ vai của , ánh mắt rất giống bạn trước của Thang Diệc Thần, kể cả cái mũi, cái miệng cũng như vừa rồi trong phòng bao.


      Khó trách mặc kệ ở đâu mà cố chấp, sợ làm lớn chuyện, cho nên ta mới ngăn cản.


      " đùa." Thang Diệc Thần đứng đắn cười nhìn rời khỏi hành lang, người trừ mùi rượu, thuốc lá và mùi nước hoa xinh đẹp kia để lại, còn có mùi thơm ngọt ngào rất .


      ấy giống bọn họ? , là bọn họ giống như ấy. Cao Hạ chưa từng phát ra, nếu tổng kết các bộ phận cơ thể giống nhau giữa họ, chính là hình thành .


      ta châm biếm các kia là bộ sưu tập tem của Thang Diệc Thần, nếu vậy An Nhu Y chính là mẫu duy nhất.





      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 29/10/18

    4. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227
      ☆, sáu. Phụ nữ của nhiều như sao trời

      Editor : Kimiko


      Bên trong phòng tắm tiếng nước chảy rả rích như trời mưa vậy, hơi nước lượn lờ khiến cho thủy tinh trong suốt trở nên mông lung .


      An Nhu Y tắt vòi nước, kinh ngạc đứng tại chỗ.


      Lúc nãy vội vàng rời khỏi nhà hàng, thậm chí chạy tính tiền ở nhà hàng của rể mặc dù được dùng cơm miễn phí ở đây.


      Ngay cả Uông Duẫn Nịnh cũng cảm thấy khó hiểu, nhưng chỉ nhanh chóng xoay người .


      ... Cũng thay đổi nhiều. Bên người đầy phụ nữ, vẫn tùy tiện lỗ mãng kiềm chế, thái độ đối với cũng như vậy.


      cao hơn rất nhiều, chỉ đứng dưới cằm . Mà dáng vẻ... biết, bởi vì có nhìn .


      Cho đến lúc thân thể trần truồng run rẩy, An Nhu Y mới giật mình thấy ra là có phủ thêm khăn tắm.


      Trong lúc phủ khăn tắm vô tình chạm được vết sẹo bả vai, vết sẹo dữ tợn lớn bằng ngón cái, cứ như vậy lẳng lặng nằm vai mềm trắng nõn của . An Nhu Y ôm hai cánh tay ngồi chồm hổm xuống, muốn quên cũng thể quên được, quá khứ kia còn xấu xí hơn vết thương đó ...


      "An tiểu thư, bên này đều là đồ mới được trưng bày trong tủ kính." Bên trong cửa hàng rộng lớn, trợ lý chuẩn bị xong đồ để bày bán cho An Nhu Y xem qua lần.


      "Số lượng túi quá nhiều, đổi loạt trang phục trưng bày ở trong tủ kính ." Lượng tiêu thụ trang phục cao hơn túi xách 48%, tỉ lệ này cũng quá vượt trội.


      "Dạ, tôi biết rồi." Trợ lý khiêm tốn gật đầu, tuy vị này chỉ là nhân viên được cử đến nhưng năng lực làm việc rất tốt đến Tổng giám đốc còn biết .


      "Trợ lý, Thang tiên sinh tập đoàn Vĩnh Sướng tới." Cửa hàng trưởng chạy tới báo tin.


      "Hả? Sớm vậy?" Trợ lý gật đầu ý bảo ta sắp xếp, nơi bọn họ thuê vốn thuộc tập đoàn Vĩnh Sướng, trong đó nhị thiếu gia nhà họ Thang chính là trong số khách hàng quen thuộc.


      Vẻ mặt An Nhu Y thay đổi chút nào, chẳng qua là nắm chặt tay. nghĩ tới bọn họ nhanh chóng gặp mặt lần nữa.


      "An tiểu thư, vị này là Thang tiên sinh - khách quen của chúng ta, các cửa hàng thế giới cũng dám chậm trễ, thói quen của ta là bắt buộc phải tạm đóng cửa để những vị khách khác quấy rầy thời gian tới đây chọn lựa trang phục." Trợ lý lo lắng An Nhu Y biết việc này, bèn giải thích cặn kẽ.


      An Nhu Y gật đầu, "Tiếp đãi tốt." Trước sau như rất phù hợp với cách làm việc của .


      "Diệc Thần, em có thể…Chọn thoải mái sao?" Giọng dịu dàng mềm mại, khiến cho An Nhu Y chuẩn bị lên lầu hai khu vực trang phục nghe cũng nhịn được phải quay đầu lại nhìn có giọng dễ nghe đó.


      "Chỉ cần em thích." Trong giọng cưng chiều nếu tinh ý phát ra bên trong có chút tình cảm nào, Thang Diệc Thần mặc áo khoác dệt kim màu đen cổ sâu chữ V cộng thêm áo sơ mi màu nhạt bên trong thoải mái ngồi vào ghế sa lon, hai chân thon dài đan lại.


      Đường nét gương mặt của đặc biệt, đại khái bởi vì dòng máu lai, nhưng cũng mang tướng mạo điển hình của người ngoại quốc, so với người Trung Quốc ngũ quan lại góc cạnh hơn, lại hoàn toàn giống người ngoại quốc, vừa vặn hoàn mỹ.


      đôi mắt màu xanh thể nghi ngờ là điểm hấp dẫn người ta nhất, dường như trong suốt có thể thấy đáy nhưng lại biết chứa điều gì... Mà bên môi , luôn treo nụ cười, có chút phóng đãng.


      cần bất kỳ trang sức hay phụ kiện, có thể bản thân tạo thành bức tranh tuyệt đẹp để người ta thưởng thức.


      " , phiền trợ lí Chu dẫn ấy lên lầu hai chọn lựa." Nụ cười mị hoặc nhưng thấy đáy mắt, ánh mắt của dừng ở An Nhu Y đứng gần cầu thang.


      "Vâng, mời theo tôi." Trợ lý dẫn bạn Thang Diệc Thần lên lầu hai, dù chỉ nhìn thoáng qua trong nháy mắt, An Nhu Y vẫn thấy khuôn mặt đó, phải là cực kỳ xinh đẹp, cũng là vẻ tươi trẻ dễ chịu, còn có chút điềm đạm đáng , khiến cho người ta thương xót.


      Khác hẳn xinh đẹp ở phòng bao kia.


      Thang Diệc Thần thích kiểu người như An Nhu Y—— đáng làm nũng khiến cho người ta thích.


      "Có thể làm phiền An tiểu thư giúp tôi chọn cái cà vạt ?" dịu dàng lúc nãy khác xa với ngạo mạn trong giọng chậm chạp vang lên, ba chữ "An tiểu thư" nghe vào rất chói tai.


      An Nhu Y muốn nhấc chân lên cầu thang, nghe đột nhiên mở miệng đột nhiên giật mình biết mình thể tránh khỏi. Suy nghĩ chốc lát, xoay người nhìn về phía người đàn ông ngồi ở ghế sa lon: "Dĩ nhiên có thể."


      Ngày hôm qua chỉ muốn chạy trối chết, nhưng biết, trở lại chắc chắn bọn họ có cơ hội gặp mặt. thể nào cứ mỗi lần đều chạy trốn, thể nào cứ trốn tránh.


      Mà phương pháp tốt nhất, chính là đối mặt.


      Hít sâu, tự nhủ với mình, có chuyện gì xảy ra.

      Last edited: 29/10/18

    5. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227
      [​IMG]
      ☆, bảy. Cách "" khoảng cách

      Editor : Kimiko


      "Xin hỏi là tham dự dịp gì? Cụ thể?" An Nhu Y lướt qua , thẳng tới bên cạnh tủ trưng bày cà vạt.


      "Quán bar, KTV, hội họp linh tinh." Có vẻ như đùa giỡn nhưng giọng Thang Diệc Thần lại rất nghiêm túc.


      An Nhu Y lấy ra bộ sưu tập mới, trong đó có hai cái cà vạt thu hút chú ý của . Cái cà vạt này có màu vàng đen, màu đen quyền lực, màu vàng kim tuyến logo nhãn hiệu lấp lánh, trang trọng nhưng cũng mang theo vài phần tao nhã. Mà cái màu bạc còn lại phối với chỉ thêu trắng, so với màu đen tuy đơn giản nhưng sáng ngời.


      Tay đặt cái cà vạt màu bạc, kiểu dáng này rất thích hợp với Lê Vũ.


      "Thẩm mỹ của An tiểu thư rất tốt." Giọng từ xa đến gần khiến cho An Nhu Y cảm giác được tới, cho đến khi hai bàn tay chút khách khí rơi ở hai bên hông của , mới giật mình thấy ở phía sau.


      "... Thang tiên sinh..." thể xoay người đối mặt với , muốn nhắc nhở bọn họ nên giữ khoảng cách, nhưng giờ phút này vẻ mặt từ vốn là cười đùa trở nên trong trẻo lạnh lùng. Ai, biết rằng chạy khỏi cặp mắt màu xanh kia.


      "An tiểu thư đúng là khách khí, cần tôi nhắc nhở chúng ta là người quen cũ chứ?" Thang Diệc Thần buông lỏng mặt vẻ mặt, khẽ cười tiếng đến gần , mà càng đến gần, cũng bị nhét vào trong ngực.


      An Nhu Y chỉ cảm thấy bất đắc dĩ, khó chịu gọi là Thang tiên sinh, nhưng chính gọi An tiểu thư trước."Cà vạt kia còn thử sao?" Trong giọng có chút bất mãn, quên hai tay đặt bên hông chưa buông ra.


      "Dĩ nhiên, có người đẹp phục vụ." hài lòng cuối cùng cũng còn lời công thức khách sáo lạnh lùng, Thang Diệc Thần hào phóng buông ra hai tay để cho thắt cà vạt.


      An Nhu Y cầm cà vạt màu đen vòng qua cổ áo sơ mi của , giữa bọn họ dường như có khe hở, thậm chí có thể ngửi thấy được người mang chút mùi hương mát mẻ.


      lặng lẽ hít sâu, muốn để cho nghe thấy tiếng tim đập mạnh như sấm.


      Ngón tay mảnh khảnh dễ dàng đánh mấy vòng, cà vạt nhanh chóng xuất hình tam giác đẹp mắt."Có chặt ?" vừa hỏi vừa điều chỉnh nút thắt.


      "Kỹ thuật của An tiểu thư rất tốt." Thang Diệc Thần trả lời nẻo, nửa cười nửa . Đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm hình ảnh phản chiếu bọn họ trong gương phía sau.


      Thân mật, xứng đôi.


      "Cũng thắt cho ít người khác nhỉ?" Nhíu mày, giọng có vẻ cao thượng chút nào ảnh hưởng những lời cay độc này.


      Quả nhiên, An Nhu Y khẽ cong môi, nghĩ rằng vẫn giống như mười năm trước kia ngây thơ vì lời tán dương nho mà mừng rỡ như điên.


      Còn Thang Diệc Thần luôn lấy việc tổn thương làm thú vui nhỉ?


      "Phải." ngẩng đầu nhìn , lấy nụ cười giả tạo trả lời. Sau đó, lui từng bước về sau, hề trong phạm vi gần lồng ngực nữa.


      Thang Diệc Thần phản ứng cực nhanh, tay dài dùng sức bao lấy lưng của vây ở trong ngực của lần nữa, hơn nữa khoảng cách so với lúc nãy còn gần hơn, gần đến mức... An Nhu Y thậm chí thấy cả người .


      "An Nhu Y, em vẫn hề thay đổi." Ngón tay dài khẽ vẽ đường cong cái cằm của , cười lạnh tiếng: "Còn biết sống chết."


      ràng thấy trong nháy mắt hốt hoảng nhưng sau đó lại giả bộ điềm tĩnh ràng là gương mặt chịu khuất phục, nhưng đôi mắt to như nai con lại giả vờ vô tội đáng .


      Còn có đôi môi thoa son môi trơn bóng kia, màu sắc cũng hề tươi tắn, nhưng giống như loại quả đông lạnh ướt át khiến xúc động muốn vuốt ve.


      mới cúi đầu, An Nhu Y theo bản năng quay mặt. dĩ nhiên để ý tới, ngón cái và ngón trỏ cố định ở cằm dễ dàng xoay lại mặt của .


      nhìn đôi mắt màu xanh thấy đáy càng ngày càng gần mình, trong con ngươi tròn màu xanh kia phản chiếu gương mặt , mặt của ... Gương mặt của Nhu Duyệt —— gương mặt sinh đôi của hai người...


      Chỉ còn millimet nữa môi của có thể dán lên ... An Nhu Y dùng toàn bộ sức lực đẩy ra.


      Thang Diệc Thần bị chợt đẩy ra chẳng qua là loạn nhịp mấy giây liền lập tức khôi phục như cũ, nhấp môi, trở về bên cạnh , cúi người lạnh nhạt bên tai : " có lần sau." Chợt cười mê người : "Bảo bối." Đón bạn cầu thang từ từ xuống, nhanh chóng trở lại bên cạnh đó.


      An Nhu Y còn chưa kịp lấy hơi, trợ lý cửa hàng nhanh chóng chạy tới thông báo: "Tổng giám đốc, Thang tiên sinh muốn mua tất cả cà vạt đó của các cửa hàng còn lại——tất cả cửa hàng thế giới."


      khẽ vặn ấn đường, "Thông báo với tất cả cửa hàng cầu nhanh chóng điều hàng."


      "Vâng, tôi biết, tôi lập tức làm." Trợ lý làm liền làm, muốn nhanh chóng có thể vận chuyển hàng từ tất cả cửa hàng cũng phải là chuyện dễ dàng.


      An Nhu Y sờ cái trán nóng hổi, cảm thấy toàn thân cũng nóng lên, toàn thân mang theo hơi thở của . biết có lần sau’ là làm như vậy lần nữa, hay là cho phép lại từ chối lần nữa.







      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 29/10/18

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :