1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Hiện đại - Ngụy inc] Sông vẫn chảy về nơi ấy - C Tây Khê C (HOÀN)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Béo khỏe béo đẹp

      Béo khỏe béo đẹp Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      69
      Thần mạnh mẽ mà hihi:yoyo40::yoyo40::yoyo40:
      Thank Editor nhìu
      Kimiko thích bài này.

    2. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227
      [​IMG]
      ☆, hai mươi sáu. có “Nếu như”

      Editor : Kimiko


      Đúng lúc suy nghĩ, chủ nhân cà vạt vào, cầm tay quần áo giặt xong.


      Sau khi ngất ôm về căn hộ của mình, hôm nay theo lời mẹ đón về nhà, nhưng lâu như vậy cũng chưa đưa người về đến nhà, biết mẹ có để cho Thang Diệc Khiên đến tìm .


      Lý do vì an toàn, sau này các loại "Hoạt động" chỉ nên tiến hành ở nhà .


      An Nhu Y nhìn thấy mới giật mình, được đồng ý của mà tự ý tiến vào phòng, "Em... Muốn tìm quần..." ngừng lại, là bởi vì Thang Diệc Thần vẫn nhìn chằm chằm cà vạt trong tay .


      "Khụ... tiện tay ném rồi" ho , vẻ mặt có chút mất tự nhiên nhanh chóng rút cái cà vạt trong tay bỏ lại trong tủ sau đó đóng cửa, động tác làm liền mạch.


      Ném? Nhưng mà vừa nãy sắp xếp rất gọn gàng ở trong ngăn kéo, giống như là tiện tay ném .


      "Quần áo. Ăn cơm." Thang Diệc Thần ngắn gọn, cầm quần áo nhét vào trong tay , chân dài nhanh chóng ra ngoài.


      ngạc nhiên nhìn rời khỏi, phải là ... thấy xấu hổ chứ?


      Lúc An Nhu Y tới phòng ăn, bàn ăn bày đủ các món ăn khác nhau, vừa nhìn cảm thấy đói bụng. Thang Diệc Thần ở vị trí đối diện đặt bộ chén đũa, hiển nhiên là vì mà chuẩn bị, thế là kéo ra cái ghế đối diện rồi ngồi xuống.


      có chút lo lắng, mặc dù trước đây lâu bọn họ mới thân mật như vậy... Nhưng mà mặt đối mặt cùng cùng nhau ăn cơm như vậy, là lần đầu tiên sau mười năm.


      An Nhu Y cầm lên chiếc đũa, cứng rắn câu: "Vậy em... khách khí."


      "An Nhu Y, có cần nhắc em thứ tự ăn cơm ?" Thang Diệc Thần hài lòng với thói quen dùng cơm của , gõ chén canh.


      "..." Ăn cơm còn phải theo thứ tự? khẽ nhíu mày, thế là cầm lên cái muỗng trước hớp muỗng canh. Canh rất thơm ngon, nhiều chất dinh dưỡng dễ ăn, hẳn là chân gà hầm củ sen.


      Nhìn chằm chằm ngoan ngoãn uống cạn canh hơn phân nửa, mới tiếp tục ăn thức ăn trước mặt. Canh này đặc biệt chuẩn bị cho , mới ra viện lại bị giày vò hồi, nên bồi bổ tốt mới được.


      "Ngày mai về nhà chuyến, cha mẹ muốn bàn chuyện tuần trăng mật của em và trai ." Thang Diệc Thần bình tĩnh, báo cáo chuyện chưa thể hoàn thành hôm nay cho .


      Còn có tuần trăng mật? Nhưng mà như vậy cũng tốt, cũng cần thời gian điều chỉnh tâm tình kiên định của mình.


      "Được." dịu dàng đồng ý, rũ mặt xuống chuyên tâm ăn cơm. Có lẽ là rất đói bụng, hoặc có lẽ là thức ăn rất hợp khẩu vị nên An Nhu Y ăn rất ngon miệng.


      Khẩu vị tốt cũng ảnh hưởng đến , vì vậy cũng gắp nhiều thức ăn, thậm chí ngay cả đuôi lông mày cũng nhếch lên.


      Nếu như giữa bọn họ chưa từng xảy ra chuyện mười năm kia, có phải sớm có hình ảnh này ?


      Nếu như, bọn họ đều có thể quên chuyện mười năm trước.


      Nếu như.


      Sau khi Thang Diệc Khiên nhậm chức CFO ở tập đoàn Vĩnh Sướng trở nên bận rộn rất nhiều, hơn nữa còn phải lén lút giúp Lưu Trạch Huân tay giải quyết những chuyện lặt vặt trong việc thành lập công ty mới.


      "Zoe, em nghĩ gì vậy?" nhìn mềm mại ngồi đối diện bàn làm việc của mình, hình như còn mải suy nghĩ chuyện gì đó.


      "Ừm, em biết Diệc Khiên bận rộn nhiều việc, nhưng mà... Em muốn phụ ý tốt của cha mẹ." Ngày hôm qua trở về nhà họ Thang chuyến, Nghiêm Mẫn biết bệnh nặng mới khỏi, nấu rất nhiều thuốc bổ cho bồi bổ sức khỏe.


      Sau bữa cơm tối Thang Hưng Đức cầm rất nhiều tờ quảng cáo về những nơi thích hợp tuần trăng mật, hưng phấn kể nghe năm xưa đến những nơi đó đẹp ra sao. Bây giờ An Nhu Y có cách từ chối, chỉ có thể tự mình chủ trương đồng ý.


      "Được, vậy cố gắng hoàn thành tất cả công việc gần đây." ra có tâm trạng tuần trăng mật vào lúc này, hy vọng có thể nhanh chóng hoàn thành tất cả mọi chuyện, trả lại tự do cho Nhu Y giúp đỡ bọn họ. Nhưng làm như vậy cũng là lấy đại cục làm trọng, chẳng lẽ lại từ chối.


      "A... Nếu như em , có cách vừa có thể trăng mật, cũng có thể để cho hoàn thành tốt công việc, còn có thể nhìn thấy người muốn gặp, có phải rất nhất cử tam tiện?" An Nhu Y êm ái cười tiếng, vui vẻ có nét quyến rũ của người phụ nữ.


      Thang Diệc Khiên cảm thấy thay đổi, mặc dù từ trước đến nay hiểu bao nhiêu về phụ nữ. Nhưng từ lúc vào phòng làm việc đến bây giờ mang bộ dạng ngoan ngoãn cười dịu dàng, đều cảm thấy mỗi lần giơ tay nhấc chân đều mang vẻ chín chắn, ngây ngô như trước.



      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 29/10/18

    3. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      10 năm trước xảy ra chuyện gì vậy ta??? Muốn biết ghê á.
      Thanks nàng nha, truyện hay quá ý. :038::038::tungtung::tungtung:
      Kimiko thích bài này.

    4. Béo khỏe béo đẹp

      Béo khỏe béo đẹp Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      69
      hì hì, thời gian vui vẻ đây mà
      Kimiko thích bài này.

    5. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227
      [​IMG]
      Hai mươi bảy: . Bên cạnh ta


      “Thân thể khá hơn chút nào ?” Lạc Lê Vũ ưu nhã cầm lên khăn ăn, lau khéo miệng.


      “Ừm,..” Trong miệng An Nhu Y còn thức ăn, thế là gật đầu đáp lại.


      Bên trong nhà hàng xa xỉ, bởi vì phải là lúc dùng cơm nên cũng vắng người, khúc dương cầm ràng rất thích hợp với khí tĩnh lặng này.


      “Nhất Nhất”, mê muội nhìn lúc lâu, “Em tránh ?” rất nhạy cảm, nhất là liên quan đến .


      “Khụ…” An Nhu Y bị sặc mù tạt, cầm ly nước uống hớp, sau đó có, có…” Về chuyện này phải cẩn thận ngàn vạn lần nên để nhận ra.


      “Nhiệt độ ở Paris chênh lệch trong ngày rất lớn, nên chuẩn bị quần áo ấm nhiều chút.” Lạc Lê Vũ chuyển đề tài, biết muốn đến chuyện kia. muốn miễn cưỡng , bằng lòng chờ, chờ tự mình cho biết.


      “A…” dịu dàng cười “Em từng sống ở Paris năm năm rồi”, xòe bàn tay ra với .


      “Đúng, khiến em chết đói là người dân Paris lương thiện rồi.” Lạc Lê Vũ cong khóe miệng, nhìn vẻ mặt đắc ý, biết thích Paris, thích nơi đó yên tĩnh và lãng mạn. Nơi đó có ai biết , ai xem như thế thân.


      “Cái gì chứ…” An Nhu Y bĩu môi tỏ vẻ bất mãn, mặc dù . Nếu phải may mắn gặp được người chị em tốt Cao Tiểu Điệp ở Paris, e rằng thích nghi với cuộc sống ở nước ngoài nhanh như vậy.


      “Lạc viện trưởng?” giọng nữ từ sau truyền đến, Lạc Lê Vũ và An Nhu Y theo tiếng quay đầu nhìn lại.


      Tuấn nam mỹ nữ cùng nhau đến, đây phải lần đầu tiên An Nhu Y cảm thấy như vậy, chỉ có người như Chu Doanh mới đủ xứng bên cạnh .


      cảm thấy trái tim có chút co rút và đau đớn, quả nhiên, lòng tham của lại trỗi dậy.


      “Chào Chu” Lạc Lê Vũ đứng dậy, lễ phép cười.


      , trùng hợp quá.” Chu Doanh cười lẳng lơ, ánh mắt rất nhanh quét qua bên cạnh, rồi trở lại. “Thang, đây là viện trưởng bệnh viện tư nhân - Lạc viện trưởng.”


      “Lạc viện trưởng, đây là bạn trai tôi - Thang Diệc Thần.” Giọng đầy thỏa mãn và kiêu ngạo, lúc còn quên nhìn về phía An Nhu Y nãy giờ vẫn yên lặng lên tiếng.


      “Chào .” Lạc Lê Vũ vươn tay. “Chào .” Thang Diệc Thần đưa tay ra nắm.


      có mùi thuốc súng, hai người đều bắt tay, sau đó nhanh chóng buông ra.


      “Thang, em nhớ lầm người này… là chị dâu nhỉ?” Chu Doanh nhìn về phía Thang Diệc Thần, vũ khí lợi hại nhất của phụ nữ chính là giả vờ ngốc.


      Nghe thấy mình bị nhắc tới, An Nhu Y cũng đứng lên, cười “Chào ”. Nhìn lại hướng Thang Diệc Thần gương mặt kiên nhẫn, ánh mắt nhìn cực kỳ thờ ơ.


      Chu là khách VIP của bệnh viện.” Lạc Lê Vũ giọng giải thích bên tai An Nhu Y, trong mắt lóe lên vẽ mặt thay đổi rất của Thang Diệc Thần dù chỉ là trong chốc lát.


      Người đàn ông này rất quan tâm . ta và Nhất Nhất tuy chuyện thân thiết nhưng chỉ hành động thôi cũng có thể nhìn ra.


      Lần đầu tiên thấy ta bất an, ta cũng phải vô tình với , thậm chí có thể còn có tình cảm khác.


      ngại tôi gọi chị là chị dâu giống Thang chứ? ngờ thế giới này như vậy.” Chu Doanh lễ phép hỏi câu, dễ dàng vạch ra giới hạn ràng giữa họ.


      An Nhu Y cười trả lời, xét theo vai vế, đúng là chị dâu của Thang Diệc Thần.


      Lạc Lê Vũ cũng khong quen thân Chu Doanh, nhưng từ mấy câu bình thường hôm nay cũng có thể nhìn ra tâm cơ trong lời của ta.


      Cho dù đối phương là chị dâu của Thang Diệc Thần, ta cũng cho bất kỳ cơ hội nào cả.


      phải đói bụng sao?” Thang Diệc Thần hiếm khi lên tiếng xen ngang, nhàn nhạt liếc An Nhu Y cái, thân thiết bên cạnh Lạc Lê Vũ, khuôn mặt hề che giấu tin tưởng.


      ghi nhớ người đàn ông này.


      sao, biết đau lòng cho em mà. Vậy Lạc viện trưởng, chị dâu, lần sau gặp.” Chu Doanh hớn hở, cười tươi như hoa, kéo cánh tay Thang Diệc Thần chuẩn bị rời .


      “Đúng rồi…Chị dâu”, Thang Diệc Thần đột ngột nhớ ra gì đó, xoay người mở miệng lần nữa, “Mẹ có ít thứ muốn chị giúp tay mang từ Paris về, tối nay chị về nhà chuyến ”.

      “À, được…” An Nhu Y sửng sốt chút, ngày mốt phải lên đường, nhưng sao chưa từng nghe mẹ nhắc qua?


      “Được, Lộ Nghiêm đưa chị ”. cong môi, nụ cười tà mị có ý sâu xa.


      “…” Còn muốn sắp xếp người đến đón ? Này… An Nhu Y nhìn về phía Lạc Lê Vũ, chỉ thấy gật đầu, hiểu cười tiếng.



      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 29/10/18

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :