1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại, Mạt thế] Trùng Khải Mạt Thế - Cổ Hi

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. duongbaolien

      duongbaolien Well-Known Member

      Bài viết:
      4,670
      Được thích:
      1,610
      Chương 345: Tìm cách ứng phó

      Dịch: motsachhanoi

      "Đáng tiếc, ta còn chưa tiến hóa lần thứ năm. Nếu , chỉ cần qua thân thể thằng nhãi này, khống chế được ngươi, mấy trò quỷ kia còn lâu mới bày ra được." Phạm Hương Ngữ nhìn con xác sống thanh niên, trong lòng có tia tiếc nuối.

      Phạm Hương Ngữ giơ cánh tay trắng muốt lên, da đầu ngón tay trỏ chợt rách ra, ít máu nhơn nhớt, đen sì lan ra. trán con xác sống, nàng nhàng vẽ ra ký hiệu phức tạp, tựa như con mắt đen sẫm.

      Khi ngón tay nàng hoàn thành đường nét cuối cùng, ký hiệu theo lỗ chân lông, dần dần chìm vào trong trán con xác sống.

      "Mặc dù khống chế được ngươi, nhưng tặng cho ngươi cái kinh hỉ nho thành vấn đề." Phạm Hương Ngữ lộ ra nụ cười thỏa mãn, ý niệm khẽ động, ra lệnh cho con xác sống rời khỏi căn cũ, theo đường cũ trở về.

      "Ngao?" Hoàng Kim Khuyển mờ mịt nhìn nàng, xem ra hiểu nàng định làm gì.

      Phạm Hương Ngữ liếc mắt, : "Cẩu ngốc, theo ta trở lại."

      "Ngao." Hoàng Kim Khuyển cúi thấp đầu, nhỏm lên, vội chạy theo nàng.

      Bns *** mshn

      "Con xác sống chủ mưu lần trước? Lần này dò xét căn cứ của chúng ta, nó muốn xâm lấn lần nữa? " Lâm Siêu nghe xong Phạm Hương Ngữ , ánh mắt lộ ra vài phần sát ý.

      tình lần trước vẫn khiến ôm cục hận trong lòng, chưa có cơ hội giải tỏa, thua con xác sống giấu mặt kia bàn.

      "Từ ký ức của tên trinh sát kia, hẳn là bọn chúng sắp sửa muốn làm gỏi chúng ta rồi." Gò má tuyệt mỹ của Phạm Hương Ngữ tràn đầy hàn ý, : "Lúc ngươi có mặt ở đây, nó mới dám đến do thám. Lần này, chắc bọn chúng thấy đoạn phim chị ngươi và Hắc Nguyệt chiến đấu, và căn cứ chúng ta cũng sắp hoàn thành công tác xây dựng, nên chúng muốn kéo dài nữa."

      Lâm Siêu khẽ lắc đầu, : "Chắc phải đâu... Lần trước, đợt thú triều kia làm được gì chúng ta. Lần này, nếu chúng muốn ngóc đầu trở lại, phải chuẩn bị mọi thứ đầy đủ. Hai tháng trước, căn cứ còn rất đơn sơ, là cơ hội xâm lấn tốt nhất, nhưng chúng lại làm gì. Ta nghĩ, lực lượng phòng ngự của căn cứ phải là thứ chúng sợ. Mà là... Ta!"

      Phạm Hương Ngữ cả kinh, lập tức hiểu ra. Nếu đúng như vậy, sắp tới bọn chúng xâm lấn, nghĩa là có biện pháp đối phó với Lâm Siêu!

      " như vậy, bọn chúng chưa làm gì là để tìm cách đối phó với ngươi... Lần trước, ngươi chém giết vô số quái vật, lúc hết sức mà vẫn có thể đập chết con hắc giao kia. Sau khi kiểm tra tế bào, con quái đó có cường độ thân thể gấp 250 lần. Nó còn mạnh hơn quái cấp S, thuộc về cấp lĩnh chủ đấy! Ngươi có thể giết chết nó, bọn chúng tìm quái cấp Vương đến đối phó với ngươi. Có khi còn có thể có 2 con nữa ấy chứ. Như vậy, bọn chúng nắm chắc ngươi trong lòng bàn tay!" đến đây, Phạm Hương Ngữ lúc trước còn phi thường tự tin cũng phải khẽ hít hơi khí lạnh.

      Quái cấp Vương là gì?

      mặt đất, số lượng quái cấp Vương ít ỏi đáng thương!

      Ánh mắt Lâm Siêu chớp động. Quái cấp Vương mạnh ngang ngửa với nhân loại có lực lượng cấp 7, thể chất xung quanh con số 500 lần. Nhưng giống loài người, cực hạn chỉ là cấp 7, thể chất bọn chúng có thể tiến hóa đến cấp cao hơn!

      Lâm Siêu được cải tạo gien, cũng chỉ có thể tiến hóa đến cấp 8!

      "Thể chất của ta là 136 lần, mới tiến hóa đến cấp 4. Nếu muốn tiến hóa tiếp, cần đạt 240 lần mới được. Nếu chỉ dựa vào thể chất cách nào chống được quái cấp Vương. Thế nhưng, khi vào trạng thái hoàng kim cự nhân có thể. Nhưng trạng thái này thể nào duy trì lâu, quá tiêu hao năng lượng tế bào, chắc cũng chỉ được mấy chục giây." Lâm Siêu khẽ nhíu mày.

      Quái cấp Vương đơn giản chỉ dựa vào thể chất là đối phó được. Để phát triển đến cấp độ đó, mỗi con quái đều là siêu cấp thiên tài trong giới quái vật. Trí tuệ và năng lực, luôn ở đẳng cấp thế giới! Chúng biết cách bào mòn chiến lực của . Nhẩn nha, lươn lẹo, vu hồi, lôi kéo. Khi trạng thái hoàng kim tiêu hao hết, như cá nắm thớt... Ai muốn nướng, hấp, gỏi... làm món gì làm!

      cho cùng, thể chất Lâm Siêu còn chưa tới tầm. 136 lần, là đỉnh phong trong nhân loại. Nhưng so với tốc độ tiến hóa biến thái của quái vật cũng chẳng bõ bèn gì. Thông qua ăn uống như Trư Bát Giới, quá trình tiến hóa của chúng rất nhanh. Tiêu biểu như con hàng Hoàng Kim Khuyển, thể chất vượt qua Lâm Siêu, đạt 150 lần.

      "Nếu như liên tục săn giết ở gần khu vực sâu, có thể tăng nhanh tốc độ tiến hóa của mình." Lâm Siêu thầm nghĩ trong lòng: "Đáng tiếc vực sâu gần nhất cũng quá xa, lập tức thực kế hoạch này được."

      "Nếu hai con quái cấp Vương tới... Ta đối phó con!" Phạm Hương Ngữ nhìn Lâm Siêu nhăn chân mày, liền cắn răng .

      Lâm Siêu khẽ run: "?"

      "Ta có thể!" mặt Phạm Hương Ngữ có tia khổ sở, nhưng bị che lấp . Nàng ngẩng đầu tự tin : "Chỉ là hi sinh ít xác sống, sau này ngươi phải hỗ trợ ta chiêu mộ lại đấy."

      Lâm Siêu nhìn nàng sâu. Đối đầu với con quái cấp Vương, đơn giản dựa vào chiến thuật biển người là có thể đánh bại. Nàng phải hi sinh bao nhiêu thủ hạ xác sống? [Chơi kiểu Tung Của!]

      "Ta lo lắng điều đó." Lâm Siêu chậm rãi lắc đầu, : "Nếu chỉ là hai con cấp Vương, ta có biện pháp giải quyết. Điều ta lo lắng... có con cấp lớn hơn đến..."

      "Cấp lớn hơn?!" Phạm Hương Ngữ kinh hoàng.

      Cấp lớn hơn quái cấp Vương sao?

      "Phải mau chóng hoàn thiện căn cứ ." Lâm Siêu muốn tạo thêm cho nàng gánh nặng. xác sống này bận rộn, cực khổ lắm rồi. mỉm cười, : "Mọi thứ còn lại cứ giao cho ta. Mọi vấn đề đều có giải pháp. Nghĩ nhiều mệt óc lắm! Được rồi, gọi mấy người Hắc Nguyệt về . Bọn họ phải nhanh chóng tới căn cứ Viêm Hoàng, vào trong di tích Ti-tan, tìm mọi cách kéo thể chất lên quá trăm lần... Như vậy, trong chiến đấu kế tiếp, mới có năng lực tự vệ."

      Năng lực tự vệ? Phạm Hương Ngữ tâm tình trầm trọng, nhìn Lâm Siêu khó mà khó cười nổi. Nàng nhàng cắn môi, gì nữa, yên lặng cúi đầu.

      Gửi vào gió mùa đông nụ cười xinh, cho muôn hoa xấu hổ...









      Chương 346: Báo thù chú ấn

      Dịch: motsachhanoi

      Phạm Hương Ngữ khống chế con xác sống thanh niên, dựa theo ký ức của nó, tới thành phố đổ nát cách căn cứ vài trăm ki-lô-mét. Nơi đây tràn ngập tiếng gầm rú của quái vật. Lũ xác sống du đãng khắp nơi.

      Con xác sống hóa thành cái bóng, dán sát mặt đất, lẩn vào khu để xe dưới tầng hầm nào đó. gian u, chẳng có chút ánh sáng. Từng chiếc ô tô móp méo, phủ đầy bụi bặm, kính chắn gió rạn nứt, đen kịt, vương vãi, lộn xộn khắp nới.

      nóc chiếc xe Bê-Mờ-Vê-đúp màu đỏ, bóng đen tựa như u linh, quỷ hồn đứng đó.

      Con xác sống thanh niên trườn về phía đó, tới trước mặt kẻ này, khôi phục lại hình người.

      "Trinh sát thế nào rồi?" Kẻ áo đen khàn khàn .

      Mặt con xác sống lộ vẻ khiêm tốn, cúi đầu : "Toàn bộ vẫn như trước đây. Căn cứ của bọn chúng vẫn xây dựng, khoảng năm sáu ngày nữa hoàn thành."

      Tên kia khẽ gật đầu, bỗng nhiên giơ tay hướng về khuôn mặt tái nhợt của con xác sống. tia sáng bắn ra trong đêm đen. Tên thanh niên kịp phản ứng, bị đánh bay về phía sau, đập mạnh vào thân chiếc xe, khiến nó móp méo, chẳng còn hình dạng gì.

      Con xác sống cố gắng đứng lên. Xương cổ nó bị gãy. Cái đầu lắc la lắc lư theo những bước chân loạng choạng, hoảng sợ. Nó cố gắng dùng hai tay ôm lấy đầu, di chuyển về vị trí cũ.

      Kẻ áo đen như cơn gió phóng tới, quyền đập ra!

      Phanh!

      Con xác sống như quả bóng cao su, lại bị đánh bay , nẩy lên nẩy xuống... dòng chất lỏng đen đặc từ cái cổ bị gãy ồ ồ chảy ra.

      "Cái này... là vì sao..." Đôi mắt cái đầu sắp đứt lìa mờ mịt.

      Phanh!

      Trả lời cái bàn chân của tên áo đen. chân giẫm xuống... Xương sọ vỡ vụn. Tương não, vụn xương, máu đen... be bét, quyện vào nhau như kem va-ni trộn sô la rắc đậu phộng vậy. [Chẹp chẹp! Biến thái!]

      Chẳng thèm liếc mắt thêm cái, tên kia bay vút khỏi tầng hầm, nhanh chóng ly khai nơi này. Chạy ra tít ngoại ô, chui vào ga tàu điện ngầm bỏ hoang, nó mới dừng lại.

      "Bí mật như vậy... mà còn bị nhận ra." Kẻ này vén mũ trùm đầu, lộ ra khuôn mặt tuấn mỹ nhưng màu da tái nhợt, trắng như vôi, đầy vẻ trầm.

      biết năng lực của nữ nhân kia. Cho dù năng lực của có mạnh hơn nữa, thể chất cường thịnh thêm, vẫn bị khống chế, lực hoàn thủ! Cho nên, dám tuỳ tiện lai vãng xung quanh con xác sống giống cái kia.

      Nhưng chân chính khiến phẫn nộ chính là năng lực trinh sát của căn cứ Tinh Thần!

      " ràng làm phép để thằng trinh sát kia gần như hết mùi xác sống rồi... Thế mà cũng bị phát . Nhất định là do con Hoàng Kim Khuyển kia!" Trong ánh mắt đầy sát ý lành lạnh. Vừa rồi, nếu xuất thủ quả quyết, thiếu chút nữa cho chân vào bẫy rập của con khốn kia.

      "Phải sớm trở về thôi! Nếu muốn có nhiều tin tức hơn, chắc phải cử thêm nhiều quái vật trinh sát mới được." thầm nghĩ. "Cho các ngươi sướng thêm mấy ngày. Chờ vị kia qua đây, cái căn cứ rách của các ngươi cũng đủ dùng. Vừa hay, thêm thời gian cho các ngươi xin cứu viện. Nhân số quá ít, chẳng nhét đủ kẽ răng!" liếm môi, xoay người bay vút .

      cũng chú ý tới, làn da tái nhợt đằng sau gáy, vài đường màu đỏ như máu chầm chậm lan ra.

      "Trúng chiêu rồi sao?" Phạm Hương Ngữ ngồi ghế, tay xoay tròn bút máy, bờ môi lả lướt đường cong.

      Từ cái nhìn cuối cùng của con xác sống thanh niên kia, nàng thấy cái chân to bè bè đạp xuống. Con xác sống chết, chết thể chết lại lần nữa! Điều này làm cho nàng cực kỳ hài lòng.

      "Tận hưởng tốt món quà của ta nha!" Tâm tình Phạm Hương Ngữ có vài phần thoải mái, "Mặc dù giết được ngươi, nhưng tư vị Chú ấn báo thù của ta cũng ngon lắm đấy!"

      Báo thù chú ấn, loại năng lực mà nàng ngộ ra khi tiến hóa lần thứ 3!

      Kẻ nào giết chết xác sống bị nàng khống chế, khi đó bị đánh dấu, chú ấn nhập vào thân thể. Nó tạo ra vết thương trí mạng, nhưng kẻ đó bị đau đớn, dằn vặt trong tinh thần, tựa như cơn ác mộng hàng đêm, ý chí ngừng bị bào mòn. Chỗ thiếu hụt duy nhất của thứ này là phân địch ta. Tại thời điểm kích hoạt, nó ngẫu nhiên chọn sinh vật gần nhất mà yểm vào.

      "Đáng tiếc, chỉ là chú ấn từ thằng nhóc kia. Nếu gặp phải tay bà trù ếm trực tiếp, mày chết với bà!"

      Phạm Hương Ngữ nhìn qua cửa sổ. Lúc trước với Lâm Siêu, mình ứng phó con quái cấp Vương nhưng nàng có ý định dùng đội quân xác sống. Trước tồn tại như vậy, chiến thuật biển người vô nghĩa. Nàng dự định hi sinh bản thân. Nếu nàng bị nó giết, chú ấn khủng bố của nàng khóa con hàng kia, cùng nhau chết chung!

      Thành quả lớn nhưng cái giá phải trả cũng quá đắt...

      Ngày thứ hai...

      Mấy người Lâm Thi Vũ trở lại căn cứ. Sau khi để lại thi thể 2 con quái cấp S và mấy con cấp A lấy được từ chỗ Liêu Cương, họ lập tức chạy tới căn cứ Viêm Hoàng. Lâm Siêu đưa nhẫn thứ nguyên cho chị mình mang theo.

    2. duongbaolien

      duongbaolien Well-Known Member

      Bài viết:
      4,670
      Được thích:
      1,610
      Chương 347: Người thức tỉnh xuất

      Dịch: motsachhanoi

      "Có tin tốt đây." Phạm Hương Ngữ nhìn Lâm Siêu, cười tủm tỉm : "Tiêu Chiến Hiên đồng ý gia nhập. Ta cử thủ hạ tiếp ứng rồi, chắc hai ngày nữa tới đây."

      "Vậy hử!" Lâm Siêu nghĩ danh tiếng của đám Hắc Nguyệt Tinh võng mang lại hiệu quả nhanh đến vậy.

      "Thế còn Kim Khoa sao?"

      " ở xa quá... Đường tới đây quá bất trắc, cho nên xin lỗi thể tới được. Bất quá, , sau này khi chúng ta có việc gì tới Hàn Quốc, nếu cần giúp đỡ rất sẵn lòng." Phạm Hương Ngữ lại cười .

      Lâm Siêu khẽ gật đầu, biết đây là Kim Khoa muốn tạo mối quan hệ. Cách làm này cũng thông minh.

      "Chuyện võ quán tạm hoãn vài ngày . Đám Hắc Nguyệt di tích rồi, dạy học được. Chờ qua kiếp nạn lần này rồi tính!"

      Phạm Hương Ngữ gật đầu, nàng cũng nghĩ như vậy.

      "Chúng ta nhờ Hứa tư lệnh tiếp viện sao?" Phạm Hương Ngữ nhìn Lâm Siêu hỏi.

      Lâm Siêu trầm ngâm, chậm rãi lắc đầu, : "Nếu như chúng ta chống đỡ được, bọn họ tới cũng là chịu chết."

      Phạm Hương Ngữ khẽ thở dài, : "Xét về tổng thể, loài người các ngươi còn quá yếu. Tốc độ tiến hóa quá chậm. Muốn cự lại đám quái vật kia chủ yếu vẫn phải dựa vào vũ khí hạt nhân và đồ trong di tích."

      Lâm Siêu khẽ gật đầu, con người nằm ở thế yếu là đúng rồi. May nhờ có những thứ kia trợ giúp, đến nỗi nhanh chóng bị tuyệt chủng.

      Lúc này, bóng dáng chạy vào phòng.

      "Có cái này... ngươi muốn xem ?" Lộ Lộ khẽ gật đầu với Phạm Hương Ngữ, rồi hỏi Lâm Siêu.

      Lâm Siêu khẽ run chút. biết, nếu phải chuyện lớn vị siêu cấp trí năng này chạy tới đây.

      "Ở đây có tiện ?"

      Lộ Lộ hiểu ý , gật đầu : "Có thể."

      "Vậy cùng nhau xem." Lâm Siêu với Phạm Hương Ngữ.

      Phạm Hương Ngữ rất hiếu kỳ, chuyện gì xảy ra, liền tiến nhanh tới bên cạnh Lâm Siêu.

      Lộ Lộ mở cái lap-tóp trong tay ra, đưa tới trước mặt hai người. Màn hình lên giao diện của Tinh võng. đoạn phim ra.

      "Vi--ô chiến đấu?" Lâm Siêu nghi hoặc.

      Lộ Lộ chậm rãi lắc đầu, nhấn nút pờ-lay.

      Góc quay là từ nóc tòa nhà cao tầng nhìn xuống. Ống kính rung . Đường phố hỗn loạn. Xe cộ cũ nát lung tung. Mảnh thi thể người và quái vật vung vãi khắp con phố.

      Giờ khắc này, con quái hình người màu đen, vừa vừa gặm cánh tay người. Nó cao chừng bốn mét, đầu có cặp sừng xanh, toàn thân phủ đầy lân phiến, gai sắc lưng, cái dài đuôi đung đưa qua lại. Kích thước của nó giống như quái cấp C.

      Lâm Siêu cùng Phạm Hương Ngữ ngẩng đầu, nghi ngờ nhìn Lộ Lộ.

      Lộ Lộ bình tĩnh : "Xem tiếp ."

      Lâm Siêu chỉ có thể tiếp tục quan sát.

      Rất nhanh, con quái này tới chính diện ống kính máy quay.

      Con ngươi Lâm Siêu bỗng nhiên co lại, trái tim như bị búa tạ đập trúng.

      Con này quái hình người này có ánh mắt... màu vàng!

      Rất nhiều quái vật có mắt vàng, phải của hiếm. Thế nhưng, đôi mắt màu vàng kia, trong đôi con ngươi, có hai cái thập tự màu bạc!

      Mắt vàng... Thập tự bạc! Đây chính là tiêu chí chỉ có người thức tỉnh mới có... Đây là NGƯỜI THỨC TỈNH!

      Lâm Siêu cảm giác cổ họng bị người khác nắm chặt, hít thở thông. Nỗi sợ hãi thể khống chế xông lên đầu, da mặt run giần giật. Người thức tỉnh... phải chăng ngủ và mơ thấy ác mộng đáng sợ nhất trong đời!

      Lộ Lộ lặng lẽ nhìn Lâm Siêu, từ những biểu tình , đoán ra nhận ra thứ này. Nàng có chút kinh ngạc.

      "Chỉ là con quái cấp C thôi, có gì đặc biệt đâu." Phạm Hương Ngữ sau khi đoạn phim chạy hết.

      kỳ quái nhìn Lộ Lộ, nàng vô ý nhìn thấy Lâm Siêu, nhất thời ngơ ngẩn. Nàng chưa từng thấy thằng cha này có vẻ mặt như thế. Tuy ta kiệt lực áp chế, nhưng chút sợ hãi sâu trong đôi mắt bị nàng nhạy bén nắm bắt được.

      "Cái này, đây là cái gì?" Tim Phạm Hương Ngữ khỏi đập nhanh hơn. Nàng có chút hoài nghi phải chăng mình bị hạ đường huyết, bị hoa mắt. Lại có thứ khiến tên quái vật này sợ hãi?

      Lâm Siêu trả lời, mà nhìn chằm chằm màn hình. Cặp mắt vàng, đôi thập tự bạc kia dường như lớn lên, xuyên qua màn hình đối mắt với .

      Lâm Siêu thấy như toàn thân rơi xuống hầm băng, ngẩng đầu với Lộ Lộ: "Vi--ô này tìm được ở đâu?"

      " mạng tin tức của Tinh võng." Lộ Lộ bình tĩnh : " người sống sót quay lén rồi tung ra. Bất quá, mấy ngày hôm nay, mạng cũng có vô số những thứ như thế này. Rất nhiều đoạn phim về quái cấp A và cấp S cũng được tải lên. Trong khoảng thời gian này thứ các ngươi vừa xem chưa gây chú ý nhiều."

      "Vậy sao ngươi tìm được?" Phạm Hương Ngữ nhìn nàng .

      Lộ Lộ nhìn nàng cái, bình tĩnh : "Ta rất rảnh rỗi..."

      Phạm Hương Ngữ hiểu gì cả.

      Lâm Siêu cảm thấy trống rỗng. Người thức tỉnh xuất , tựa như tảng đá nện mạnh lên ngực . Dù có đụng phải mấy con quái cấp Vương, cũng e ngại, đánh được chạy. Thế nhưng đối mặt với thứ này... có chút tự tin.

      Đây chính là Vương chân chính mặt đất. Nhân loại, quái vật, xác sống... tất cả đều trở thành thức ăn của nó!

      "Đoạn phim này có nguồn gốc từ đâu?" Lâm Siêu khó khăn hỏi.

      “Bắc Mĩ."

      Lâm Siêu hơi thở phào nhõm. Chỗ đó cách rất xa, trong thời gian ngắn cơn ác mộng kia chưa thể đến đây ngay được.

      "Con hàng này rất lợi hại sao?" Phạm Hương Ngữ nuốt nước miếng cái hỏi.

      Lợi hại? Lâm Siêu khổ sở... Từ “lợi hại” đủ hình dung hết về thứ này. Tóp 100 Bảng chiến đấu, dù có năng lực cao siêu, huyết dịch hoàng kim hóa, binh khí chiến giáp cường đại từ di tích, thể chất tiến hóa cực hạn... đối mặt với thứ này giống như... Trẻ con cầm que chưởng nhau với Tơ-mi-nây-tơ (Kẻ hủy diệt) vậy!

      Đây là Boss chưa?

      Chương 348: Bí mật giấu

      Dịch: motsachhanoi

      "Ngươi định làm thế nào bây giờ?" Lộ Lộ nhìn Lâm Siêu.

      Lâm Siêu ngả hẳn người vào lưng ghế, day day thái dương, cười khổ : "Còn có thể làm gì đây... Bắc Mĩ cách rất xa Châu Á, còn có cả vùng biển rộng ngăn cách. Trong thời gian ngắn, chúng ta có thể vẫn an toàn."

      "Biển rộng có thể ngăn được nó sao?" Lộ Lộ bình tĩnh nhìn Lâm Siêu.

      Lâm Siêu chậm rãi lắc đầu, trong đầu ra hình ảnh con quái thú khổng lồ ngập trời, thấp giọng : "Thái Bình Dương quá rộng lớn, rồi. Mà muốn vượt qua Đại Tây Dương cũng dễ... cho dù đó là người thức tỉnh."

      Người thức tỉnh? Phạm Hương Ngữ khẽ run chút, thầm nhớ kỹ cái tên này.

      Nàng nhìn thoáng qua Lâm Siêu và Lộ Lộ. Chuyện hai kẻ dở hơi này , khiến nàng ù ù cạc cạc. Mà lai lịch Lộ Lộ quá thần bí. Nàng đếch tin lời Lâm Siêu , là tùy tiện nhặt được ta ở đâu đó.

      Lộ Lộ chậm rãi gật đầu, : "Ngươi có kế hoạch là được. Ta đây." Nàng ôm lấy máy vi tính xách tay, chuẩn bị ly khai.

      Lâm Siêu bỗng nhiên trong lòng khẽ động, : "Ngươi có biện pháp đối phó với người thức tỉnh sao?"

      Lộ Lộ dừng lại, chậm rãi gật đầu, : "Có cũng có... nhưng với lực lượng của ngươi nay ... Vô vọng."

      Lâm Siêu mừng rỡ, vội vã hỏi: "Vậy phải làm sao?"

      Lộ Lộ vừa muốn mở miệng, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, nhìn thoáng qua Phạm Hương Ngữ.

      Lâm Siêu hiểu ý, nghiêng đầu, nhìn thoáng qua Phạm Hương Ngữ. Chỉ thấy đôi mắt long lanh, rung rinh, hy vọng, cầu xin... Lời muốn cách nào thốt ra được.

      nhìn Lộ Lộ, chậm rãi lắc đầu, : " luôn ở đây ."

      Lâm Siêu biết, khi Lộ Lộ ra. ít bí mật của , ngay cả thân phận của trí năng nhân tạo có khả năng bại lộ. Thế nhưng, Phạm Hương Ngữ rất cờ-lâu-sờ-ắp với rồi. tin tưởng ta. ăn Sắc Vi quả tuyệt có khả năng phản bội. Hơn nữa, vì mình, vì căn cứ này, nỗ lực của ta bỏ ra cũng kém .

      ta có thể... nhai cùng cái kẹo cao su với ! [Mất vệ sinh vãi!]

      Lộ Lộ nhìn Lâm Siêu, ánh mắt hơi nheo, gật đầu : "Biện pháp giải quyết người thức tỉnh là cơ mật của Liên minh tiền sử. Quyền hạn bây giờ của ngươi chưa đủ, trừ phi ngươi đạt tư cách công dân Át-lan-tít-xơ cấp III."

      "Công dân cấp III?" Lâm Siêu ngẩn ra.

      có thân phận công dân cấp II sau khi tiến nhập di tích thành Pôn. Nếu đạt được thân phận cấp V được toàn quyền điều khiển di tích này. Thế nhưng, để đạt được thân phận đó chính tay phải đập chết em người thức tỉnh.

      Người thức tỉnh hầu như đều là nam tính. Tại hậu thế, giống cái của loài này cực kỳ ít ỏi, giống như đếm các em sinh viên tốt nghiệp trong lớp Cầu Đường của Đại học Xây dựng vậy!

      thịnh dương suy... Các em thức tỉnh còn dữ như bà chằn, thực lực cực kỳ kinh khủng. Các nam giới hổ báo đều phải chào thua sư tử Hà Đông trong giống loài này!

      "Làm thế nào đạt được thân phận cấp III?"

      "Có rất nhiều lựa chọn. Ngươi có thể đến di tích coi thử. Thế nhưng, thực lực ngươi bây giờ khó có thể hoàn thành những nhiệm vụ kia. Thậm chí, có khả năng mất mạng."

      Lâm Siêu khẽ gật đầu, xem ra sau khi ứng phó xong với đám quái vật lần này, phải quay lại thành Pôn lần.

      "Ngươi mới vừa liên minh tiền sử. Đó là cái gì?"

      "Thời tiền sử, có rất nhiều nền văn minh phát triển đến trình độ cao rồi bị lụi tàn. nay, ngươi đủ quyền hạn để biết. Đạt được thân phận cấp V, có đủ tư cách để biết."

      Lâm Siêu cười khổ, lại phải có quyền hạn. Thế giới này quả đúng là thần bí. Kiếp trước, bản thân tiến hóa đến cấp A, cũng chỉ nhìn thấy phần nổi của tảng băng chìm. Những bí mật kinh khủng nhất vẫn còn bị bức màn thời gian che kín.

      "Người thức tỉnh..." Lâm Siêu nhìn ra ngoài cửa sổ, thầm nghĩ, " xuất của mình tạo thành hiệu ứng hồ điệp. Chắc ảnh hưởng đến Bắc Mĩ. Nếu kiếp trước bên đó xuất thứ này con người bị xóa sổ rồi... Hay bọn họ có cách tiêu diệt nó?"

      Kiếp trước, số lượng căn cứ của Bắc Mĩ thua gì Châu Á. Với lực lượng siêu cường của nước Mĩ cũng thể trước được điều gì.

      "Thế giới này, quả nhiên vẫn có nhiều thứ bí hiểm..." Lâm Siêu thở dài, “Vẫn còn chưa đủ mạnh... Phải tiếp tục phấn đấu mới được!”

      bns *** mshn

      Cùng lúc đó, tại căn cứ Viêm Hoàng.

      nay, Viêm Hoàng phát triển ra các thành thị xung quanh. Quái vật, xác sống bị quét sạch. Các nơi đó trở thành các căn cứ vệ tinh, có trách nhiệm tương hỗ lẫn nhau, cảnh báo từ xa cho căn cứ chính.

      Lúc này, dưới tòa nhà đổ nát bình thường tại căn cứ Viêm Hoàng, là mười mấy tầng hầm cách mặt đất hơn trăm mét. Vắng lặng, có tuần tra bảo vệ, yên tĩnh như nhà xác.

      Trong căn cứ, trừ Hứa tư lệnh cùng ít đầu não, ai biết chỗ này.

      Lúc này, trong lúc thang máy dừng ở tầng hầm thứ 7, Hứa tư lệnh đứng mình, nhìn qua ô cửa kính chống đạn của thang máy, trầm mặc hồi, rồi gõ vào bàn phím dãy mã số bí mật.

      Cửa thang máy mở ra.

      Phía trước là căn phòng trắng tinh. Tường, trần, nền hoàn toàn chỉ có màu trắng, tựa như gian trắng vô hạn. Bên trong chỉ có duy nhất cái bàn và quả cầu màu tím ở bên . Ngồi trước bàn là , tóc mai hơi bạc.

      bé từ từ mở mắt...

      "Gia gia."

      Hứa tư lệnh tiến lại gần, có chút đau lòng nhìn qua tóc nàng, : "Con kêu ta tới... là do tiên đoán được đại gì sao?"

      nhàng gật đầu, mặt chút tái nhợt, chỉ vào quả cầu, : "Con thấy được gì đó... Gia gia xem ."









      Chương 349: Mua bảo hiểm

      Dịch: motsachhanoi

      "Lần trước con tiên đoán con quái cấp S tấn công, ta mới kịp cử Lăng Vũ tiếp viện..." Hứa tư lệnh thương tiếc vuốt ve tóc bé , : "Năng lực của con quá mức nghịch thiên, mỗi lần thi triển ảnh hưởng rất lớn đến tuổi thọ. Nếu như phải chuyện đặc biệt trọng yếu, đừng tùy tiện vận dụng năng lực nghe chưa."

      "Con biết rồi mà..." Bé ôn nhu, giọng : "Nhưng... Lần này có chuyện rất nghiêm trọng! Người mà gia gia dặn con phải chú ý... hình như gặp rắc rối lớn rồi ạ."

      "Lâm Siêu?" Hứa tư lệnh khẽ run, : " ta có thể có phiền toái gì?"

      "Căn cứ của ... vài ngày tới bị rất nhiều quái vật tấn công, có mấy con còn mạnh hơn cả quái cấp S!" Bé giơ cách tay thon mềm, vuốt ve quả cầu lạnh lẽo, bên trong dần ra hình ảnh mơ hồ...

      Hứa tư lệnh chăm chú nhìn.

      Cuồn cuộn thú triều vô bờ bến, giữa đám bọn chúng là mấy bóng dáng cực lớn, giống như khủng long thời tiền sử vậy.

      Hứa tư lệnh khiếp sợ. Quá nhiều quái vật... Muốn tập kết số lượng lớn như vậy, quái cấp lĩnh chủ thể làm được.

      "Chỉ có thể tiên đoán đến thế thôi ạ..." Bé thấp giọng : "Con rất muốn nhìn thêm nhưng từ trường quá cổ quái, mạnh mẽ quấy nhiễu..."

      Hứa tư lệnh khẽ gật đầu. Năng lực của bé này là tiên đoán tương lai, giống như dự ngôn của nền văn minh May-a. Thế nhưng, nếu như mục tiêu quá mạnh mẽ, từ trường cơ thể quá cao, khiến thời vặn vẹo, năng lực của nàng liền mất tác dụng. Bất quá, nếu nàng chịu đánh đổi thọ nguyên, cố ý nhòm ngó tương lai vẫn được.

      " thấy thêm cũng sao..." Hứa tư lệnh hơi nhíu mày, : "Với quy mô tấn công này, hiển nhiên đám súc sinh có chuẩn bị mà đến. Xem ra là kẻ thù cũ đành lòng ôm hận, định lấy thịt đè người rồi!"

      "Xem ra, bọn họ có phiền toái." Hứa tư lệnh thấp giọng lẩm bẩm.

      "Gia gia, chuyện này quan trọng lắm đúng ? Để con cố gắng tiên đoán thêm nhé?"

      Hứa tư lệnh vuốt đầu nàng, giọng : "Những người đó rất quan trọng, là hi vọng của loài người chúng ta chống lại lũ quái vật. Cho nên, nhất định phải tìm mọi cách bảo vệ bọn họ trong giai đoạn phát triển này. Chỉ cần bọn họ mạnh mẽ, bảo vệ được chúng ta, bảo vệ được loài người, cần phải sợ đám súc sinh kia nữa!"

      Nhìn nữ hài, ánh mắt ông ta lộ ra vài phần thương: "Như nhi, tuổi thọ của con còn nhiều nữa... cần phải làm gì nữa đâu. Nghe lời gia gia nghe ?"

      "Con biết rồi." Bé nhàng gật đầu.

      "Nhớ đấy, được tùy tiện sử dụng năng lực!"

      "Vâng, con biết rồi mà..." Bé phụng phịu rồi hỏi: "Lần này Phong có cùng gia gia ?"

      "Có. Có nó cùng chúng ta có thêm phần chắc thắng."

      Như nhi tươi cười, : "Gia gia với ấy là con mong ấy an toàn, sớm trở về nhé."

      Hứa tư lệnh khẽ gật đầu, rời khỏi nơi này, theo thang bộ xuống tầng hầm phía dưới.

      Tầng này chỉ màu đen nhánh, trông như cái miệng khổng lồ đen ngòm, thôn phệ tất cả ánh sáng.

      Hứa tư lệnh bước vào, chỉ đứng ngoài cửa, giọng : "Có trận chiến đấu, cần ngươi hỗ trợ."

      Im thin thít, chẳng chút thanh phản hồi.

      lát sau, cái chân dài chậm rãi đưa ra khỏi cửa... [He he... tưởng tượng đê!].

      Độc giả tưởng rằng trường túc của em chân dài nào... [Ngọc Trinh chăng?!], hóa ra cái chân đầy lông màu nâu đậm!

      Xế chiều hôm đó.

      Hứa tư lệnh lên phòng họp liên minh, đưa ra tin tình báo về việc căn cứ Tinh Thần sắp bị tấn công. Toàn bộ liên minh đều sôi trào, khiếp sợ.

      Hai ngày trước, tiếp viện căn cứ Long Chiến Sĩ, căn cứ Tinh Thần trở lên cực kỳ nổi tiếng trong giới sâu-bít, phong quang vô hạn. Giờ đây, thông tin này được đưa ra, mọi ánh mắt của mấy tờ báo lá cải lại hướng vào, như có sì-căng-đan lộ ảnh chụp riêng tư điện thoại vậy.

      "Theo quy định thống nhất, các căn cứ trong phạm vi 500 ki-lô-mét cử lực lượng đến tiếp việc.” Hứa tư lệnh nhìn mọi người : "Lần này, số lượng đám súc sinh cực kỳ nhiều. Ta phái 10 vạn binh sỹ và 500 máy bay chiến đấu, do 5 người đứng đầu Thập đại chiến sĩ dẫn đầu."

      Xôn xao!

      Cả đám trong phòng họp lần nữa sôi trào.

      10 vạn binh sĩ? Số lượng lớn, tính ra cũng bằng nhân số hai căn cứ trung bình cộng lại. 500 máy bay chiến đấu... kiểu này là định làm bá chủ bầu trời rồi!

      Nhất là... Tóp 5 Thập đại chiến sỹ cùng lúc lên đài!

      Riêng Bộ Phàm là S cấp, cộng thêm bốn người còn lại lực lượng mạnh như thế nào. Hơn nữa, còn chưa tính đến 4 con quái vật thuộc căn cứ Tinh Thần xuất lần trước... Kiểu này, bọn họ định ... đánh tiết canh đám quái vật sao?

      Mọi người đều có tâm tư riêng, vội vàng, tấp nập xin tiếp viện. Trong mắt bọn họ, tiếp viện là phụ, việc chính là cơ hội tạo mối quan hệ với căn cứ Tinh Thần.

      Về phần số lượng lớn quái vật mà lão Hứa ?

      Xí! Quên cho nó nhanh! Với lực lượng tiếp viện và căn cứ Tinh Thần, vô số quái chứ... nờ lần vô số quái nữa bọn họ cũng cân luôn.

      Lúc này, càng phái nhiều tiếp viện, nghĩa là càng biểu lộ nhiều thành ý. Sau này, lỡ căn cứ của họ gặp khó khăn dựa vào quan hệ này, bọn bọ được giúp đỡ. Đây là khoản bảo hiểm đáng giá!

      Trải qua phen bàn bạc, tất cả các căn cứ trong phạm vi quy định đều đồng ý tham gia đội ngũ tiếp viện.

      Đọc chương này thấy Như nhi... lại thấy thèm có con !

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :