[Hiện đại, khoa huyễn] Đứa con của Sói - Nguyệt Phong Dao.

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • ?

    Bạn thích nhất nhân vật nào?

    1. Lam Tố Tố

      0 vote(s)
      0.0%
    2. Lam Hạ Nhật

      0 vote(s)
      0.0%
    3. Họa Vương

      0 vote(s)
      0.0%
    4. Lâm Tiểu An

      0 vote(s)
      0.0%
    1. Nguyệt Phong Dao

      Nguyệt Phong Dao New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      0
      Đứa con của Sói

      Tác giả: Nguyệt Phong Dao.
      Thể loại: khoa huyễn, teen,...
      Tình trạng: On - going.
      Giới hạn độ tuổi đọc: mọi lứa tuổi.
      Nguồn: http://doctruyen360.vn/threads/dua-con-cua-soi-dang-sang-tac-nguyet-phong-dao.1476/
      [​IMG]

      Văn án:

      Cậu bạn ngồi cách hẳn hai dãy ghế, lúc nào cũng nhìn bằng đôi mắt dịu dàng.

      Cậu ta chỉ có mặt vào ba ngày sau lễ khai giảng và hề đến lớp học thêm vào buổi tối.

      Và rồi, khi bắt gặp ánh mắt cậu ta nhìn trìu mến, trong đầu khỏi đặt ra câu nghi vấn, mà còn thắc mắc vì sao cậu ta lại quan tâm đến mình như thế.

      Bí mật đằng sau đôi mắt màu xám...

      Đứa con của Sói - Lang chi tử!

    2. Nguyệt Phong Dao

      Nguyệt Phong Dao New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      0
      Chương 1: Lam Hạ Nhật.

      - Kìa, là người vắng mặt trong buổi lễ khai giảng đấy.

      - Đúng rồi! Cậu ta vẫn chưa bị đuổi học à? phải vắng mặt hai ngày ở lớp bị đình chỉ vĩnh viễn sao?

      - Nghe mọi người cậu ta có việc riêng, gia đình bị gì gì đó nên ba ngày qua tính cả lễ khai giảng mới đến, hình như bị tai nạn giao thông!

      - cũng phải lại, phải trường mình có nội quy rất quá đáng ư, hai ngày vắng mặt liền đuổi học...

      - Chính thế...

      ...

      Lam Tố Tố đưa tay gập cuốn sách để bàn, mi mắt khẽ mở. " ồn ào! Rốt cuộc đây là cái lớp hay cái chợ? Năm mươi con người bàn tán xôn xao, mỗi người cái miệng, đó là khủng bố lớn nhất đối với mình!" Lam Tố Tố thầm nghiến răng. đúng là hối hận khi cố gắng thi vào chỗ này, lúc đầu là vì danh tiếng của nó, nhưng bây giờ mới hiểu rằng tại sao trường điểm nổi tiếng lại chỉ có năm mươi trăm phần trăm sinh viên muốn thi vào, chính là tại vì nó chứa quá nhiều người! Ai cũng thích tám chuyện, để ai yên bao giờ! Riêng chỉ ngồi chỗ thôi có mười tám năm mươi người đến chuyện này chuyện nọ, hỏi chuyện này chuyện kia rồi! Ôi trời đất quỷ thần ơi!

      Khẽ đẩy ghế đứng dậy, qua ba chiếc ghế theo hàng ngang rồi vươn tay đóng cửa sổ lại. Mùa đông về từ lâu rồi mà vẫn còn mở cửa lớn như vậy, ai sợ lạnh sao chứ! nhàng xoa xoa hai bàn tay lại với nhau, lại quay trở về chỗ ngồi của mình.

      Dẫu sao vẫn là con , vẫn có thói tò mò trong người, vì vậy tự hỏi chàng trai trong cuộc chuyện của hai ngồi đằng trước là ai. Cũng là có gan mà, ba ngày vắng mặt, vậy lễ khai giảng cũng thèm tới, ta là thần thánh phương nào a... Chợt ánh mắt lướt ngang qua hàng ghế thứ năm, ngay tại chỗ ngồi được đánh số chín. Dù chỉ là lướt qua nhưng vẫn có cảm giác rằng chàng kia nhìn mình từ nãy tới giờ.

      - Này này, đừng nhìn tôi như thế chứ. - đứng dậy, nhịn được mà lên tiếng trước, tay bất giác đưa lên xoa đầu. Có thể cảm thấy mình bây giờ ngốc, chắc gì cậu ta nhìn , cũng có thể là bạn nữ xinh xắn nào đó nhỉ.

      Cậu ta nghe thế nhưng chẳng gì, mắt vẫn cứ rời nhìn . Này nhé, nếu kịp thời cắt ngang dòng suy nghĩ nghĩ cậu ta bị vẻ đẹp trời phú của mê hoặc rồi. Lại ngồi xuống giở sách ra, tiếp tục công việc đọc sách của mình.

      "Reeng... reeng..." Tiếng chuông thần thánh cuối cùng cũng reo lên, tiết học mới chuẩn bị bắt đầu. Lam Tố Tố liền gật đầu cái, cả người suýt theo quán tính mà đổ rạp xuống đằng trước. Chỉ mới đây còn ngồi đọc sách, vậy mà ngủ mất tiêu từ đời nào rồi, và nếu may kịp thời tỉnh giấc bởi tiếng chuông thiêng liêng có lẽ còn cái mặt để ngẩng lên rồi.

      Ngay sau tiếng chuông vào lớp, giáo viên chủ nhiệm lớp nhanh chóng bước vào dẹp loạn.

      - Trật tự!

      Mọi người lập tức quay đầu nhìn lên, lập tức đứng dậy chào giáo, dám ho he. Cái này biết nhé, điều ba trong Nội quy của trường: " được chống đối giáo viên chủ nhiệm dưới mọi hình thức."

      - Các em im lặng nghe . Hạ Nhật, em lên đây.

      Trong nháy mắt, cả lớp quay xuống hướng mắt về phía hàng ghế số năm với ánh mắt tò mò. Cậu bạn ngồi cách hai dãy ghế bỗng chốc trở lên nổi tiếng, khẽ đứng dậy, lặng lẽ bước lên bục giảng mà gì. Ừ nhìn kĩ, cậu ta cũng hẳn là khó ưa.

      - Cả lớp chắc cũng biết, bạn Hạ Nhật trong ba ngày vừa qua hoàn toàn đến lớp, nhưng theo nhà trường được biết bạn Hạ Nhật đây bị tai nạn giao thông vào khoảng hai tuần trước và bị mất trí nhớ, chính vì vậy nhà trường đặc cách cho bạn bị đình chỉ học. Mong cả lớp từ nay giúp đỡ bạn.

      Nhắc tới đó, Trương Y mỉm cười nhìn cậu. Chỉ là, Lam Tố Tố ngồi ở dưới hiểu cái mô tê gì, mắt tròn mắt dẹt nhìn chàng trai đương đứng bục giảng. "Cái gì? Cậu ta là người thèm đến lớp ba ngày á? Hả?" - Đây là hậu quả khi con người ta chịu lắng nghe cái gì đó...

      - Tôi là Lam Hạ Nhật, mong mọi người giúp đỡ.

      - Hạ Nhật, em về chỗ .

      Bỗng, từ phía cuối, giọng nam vang lên thu hút chú ý của các thành viên trong lớp.

      - Thưa , em có ý kiến.

      Trương Y hơi ngạc nhiên, đưa tay lên đẩy gọng kính, :

      - Em .

      - Theo nội quy của trường điều thứ ba mươi ba, phải người đến lớp từ hai ngày trở bị đình chì vĩnh viễn dù với bất cứ lí do nào sao ạ?

      - Theo như cũ là vậy, nhưng chẳng phải rằng bạn ấy được đặc cách sao? Hai... được rồi, em ngồi xuống .

      Mọi người luôn có lí do để mất trật tự trong lớp và trong những lí do đó chính là Trương Y. Cậu ta chưa bị gì là tốt lắm rồi đấy. Lam Tố Tố khác với các thành viên trong lớp, bởi vì biết tại sao cậu ta lại dám hỏi như vậy.

      Chỉ việc mà bây giờ có thể giải thích, đó chính là cậu bạn kia chắc chắn hề cảm thấy tốt chút nào.

      - Nhưng thưa ...

      - Em mau ngồi xuống cho tôi. - Trương Y hết kiên nhẫn. Hai người vi phạm nội quy là quá đủ trong ngày hôm nay rồi!

      Cậu ta trong lòng tránh khỏi bất mãn, đành tạm nuốt cục tức này xuống dưới. Tư Diệu Minh cậu hiểu vì sao người vi phạm nội quy như Lam Hạ Nhật liền có thể được cái đãi ngộ gọi là "đặc cách"!

      Trong thâm tâm Lam Tố Tố, rất hiểu tâm trạng bây giờ của Tư Diệu Minh. Dẫu sao cũng suýt bị đuổi vì lí do cực kì ngớ ngẩn...

      Mà có ai để ý rằng, mất ba mươi phút của tiết học rồi ?

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,785
      @Nguyệt Phong Dao ơi, em cố gắng post hoàn truyện nha, sau tuần thấy em hồi chị ban nick hoặc trừ ruby cho phần truyện này nhé.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :