1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Kẻ lập mưu - Tổng Công Đại Nhân (Hoàn)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 40:

      Editor: Thơ

      Tháng mười , thời tiết của thành phố Giang dần dần chuyển lạnh, bạn Lệ Hạ cung xử nữ cũng được 100 ngày rồi.

      "Oh! My love
      my darling
      I hunger for your touch
      a long time..."

      hưởng của bài hát Uned Melody phát ra từ tivi, Hạ Tuyền nằm ngửa ghế, bên tấm thảm ở bên cạnh là Lệ Hạ chổng bốn vó lên trời. Trong phòng mở điều hòa, khí ấm áp đến mức có thể khiến người ta phải đổ mồ hôi. Nhóc con kia loay hoay kéo chiếc áo người dường như muốn tự cởi ra nhưng vì tuổi còn quá nên cuối cùng vẫn thất bại.

      Lệ Tịnh Lương tan tầm về nhà lập tức nhìn thấy màn này, bước chân của rất , tới bên cạnh hai mẹ con, tay còn mang theo cặp tài liệu, tay kia chậm rãi nới lỏng caravat.

      "Hửm?" Hạ Tuyền lười biếng mở con mắt, chân vắt chéo, : "Xem xem ai đây, đây phải là bệ hạ sao? ngày kiếm được hàng tỷ vậy mà còn biết đường về nhà sao!"

      Ngày mai là ngày tổ chức lễ khánh thành của công ty mới của Hạ Tuyền, địa điểm đương nhiên là tòa cao ốc của công ty AR nhưng mà đương nhiên là thể làm rồi. Từ ngày tuyên bố rời khỏi làng giải trí xong dường như hề ra khỏi cửa, ngoại trừ lúc đưa con ra ngoài tản bộ mỗi ngày.

      So sánh với trước kia bây giờ có thể người mẹ siêu tốt.

      Khi đưa con tản bộ cũng từng gặp chó săn chụp lén hình ảnh sinh hoạt bình thường của nhưng hề bài xích những chuyện này. Mặc kệ bọn họ , dù sao thời gian lâu bọn họ cũng tiếp tục chú ý đến người vợ, người mẹ liên quan gì đến làng giải trí nữa.

      Lệ Tịnh Lương cầm quyển tạp chí bàn lên, trang bìa là ảnh chụp Hạ Tuyền đẩy xe của trẻ em đưa con chơi, nhíu mày, sau khi nhìn thấy gương mặt của con được làm mờ sắc mặt mới tốt hơn chút.

      để tạp chí xuống bà, vô cùng tùy ý ngồi tay vịn của sofa, chân dài để mặt đất, dáng vẻ hề đứng đắn kia hoàn toàn khác ới ông chủ Lệ cẩn thận tỷ mỉ ngày xưa nhưng nhìn qua lại càng mê người hơn.

      "Đói bụng ? Em làm chút gì đó cho nhé?" Hạ Tuyền nghiêng người đề nghị.

      Lệ Tịnh Lương đứng dậy bế con lên, Lệ Hạ chui vào lòng ba ba cọ xát, ê ê a a như muốn điều gì. Sau khi hai cha con liếc nhau cái Lệ Tịnh Lương hiểu : "À... mẹ lạnh nhạt với con sao?" nghiên người liếc mắt nhìn Hạ Tuyền bằng ánh mắt trách cứ.

      Hạ Tuyền khẽ ho tiếng: "Nào có, chúng em chỉ là... can thiệp vào chuyện của nhau."

      Lệ Hạ quơ quơ nắm đấm , sau khi có được chỗ dựa vững chắc tính tình trở nên rất kiêu ngạo. Hạ Tuyền trừng mắt nhìn cậu, cậu bé chớp chớp đôi mắt lấp lánh, đưa hai tay ra với mẹ, miệng ra những thanh ràng: "Phì phì..."

      Hạ Tuyền lập tức ngồi dậy đón lấy cậu bé, lườm Lệ Tịnh Lương mặc tây trang có hai hàng cúc , đồng ý : "Muốn bế con phải mặc đồ ở nhà, nhiều cúc như vậy, còn có cả kẹp caravat, làm xước da của con sao?"

      Lệ Tịnh Lương cúi đầu nhìn thoáng qua: "Dường như gần đây làm cái gì cũng đúng."

      "Làm gì có chuyện đó, chỉ là ảo giác mà thôi." Hạ Tuyền đứng dậy : "Em cho con ăn sữa sau đó nấu cơm cho , nhanh thay quần áo ."

      Tuy Lệ Tịnh Lương có người giúp việc theo giờ cố định mỗi ngày đến dọn dẹp và giúp đỡ nấu cơn nhưng bản thân người thích người bên ngoài thường xuyên xuất ở bên cạnh. Bảo mẫu của con là ngoại lệ, còn người giúp việc theo giờ từ khi có Hạ Tuyền cũng thuê nữa rồi.

      tại thức ăn của ông chủ Lệ hoàn toàn từ do tay của Hạ tiểu thư làm ra. Tuy rằng tay nghề của Hạ Tuyền tính là tuyệt hảo nhưng làm đồ ăn cũng tệ lắm, cũng biết làm nhiều món, ông chủ Lệ miễn cưỡng chấp nhận.

      Lệ Tịnh Lương cực kỳ nghe lời lên lầu thay quần áo, khi xuống lầu phát ra Hạ Tuyền nấu cơm, bảo mẫu trông Lệ Hạ, có lẽ vừa rồi bảo mẫu vẫn ở lầu hai dọn phòng cho nên phát ra.

      Cúi đầu nhìn đồng hồ cái, Lệ Tịnh Lương đến bên cạnh bảo mẫu, : "Đưa cho tôi , bà có thể về nhà rồi."

      Dì bảo mẫu cười : "Lệ tiên sinh đối xử với đứa bé tốt, trước kia tôi từng làm bảo mẫu của nhiều nhà rồi, các ông chủ trước kia đều biết phải bế đứa bé thế nào."

      Lệ Tịnh Lương lễ phép cong môi : "Vậy sao, cảm ơn!"

      Bảo mẫu thấy lạnh nhạt chỉ vài câu rồi nhanh chóng rời . Hạ Tuyền nấu cơm xong, ra ngoài gọi hai cha con thấy bảo mẫu đâu nữa, cần cũng biết xảy ra chuyện gì.

      "Thực ra cần kiêng kị người ngoài như vậy, thím Lưu là người rất tốt." Hạ Tuyền đón lấy con, : "Nhân lúc còn nóng, nhanh ăn , đều là món thích đó."

      Ông chủ Lệ thích ăn cái gì? Ngồi xuống bàn ăn, liếc mắt cái chỉ nhìn thấy đều là màu xanh mượt hoặc trắng nõn.

      Đậu phụ và rau dưa, đây là những thứ ông chủ Lệ thích nhất.

      Hạ Tuyền cảm thán nhìn chồng mình giống như chú thỏ, phiền muộn : "Thực biết là cơ bụng của làm thế nào mà có thể luyện được, tại sao có thể luyện được mà cần ăn thịt chứ, có thể nào có ngày khi em mở mắt ra biến thành con thỏ ?"

      Lệ Tịnh Lương hề nâng mắt lên,: "Buổi sáng, khi em tỉnh lại chạy bộ trở về rồi."

      "... À..( "▔□▔) " Hạ Tuyền trầm tư giây " ám chỉ rằng em lười sao?" cúi đầu nhìn Lệ Hạ: "Vậy con càng lười hơn, còn dậy trễ hơn cả mẹ. Lần này tốt rồi, ba ba của con ghét bỏ chúng ta rồi."

      Tiểu Lệ Hạ bị mẹ đả kích, tuy hiểu vì sao nhưng vẫn hơi hơi muốn khóc. Hạ Tuyền vội vàng dỗ con, thèm để ý đến chồng.

      Lệ Tịnh Lương ăn cơm, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn hai mẹ con, mỗi lần nhìn ánh mắt đều vô cùng dịu dàng, nếu như thấy được đương nhiên cảm thấy rất uất ức.

      Cơm nước xong xuôi, thu dọn xong, nhà ba người trở về phòng ngủ nghỉ ngơi. Lệ Tịnh Lương vội vàng làm việc như thường lệ, ước chừng đến xx giờ(*) xong việc sau đó tắm rửa. Tắm rửa xong trở về phòng lại phát ra Lệ Hạ còn chưa ngủ lập tức có chút vui.

      (*) Chỗ đó tác giả ghi là mấy giờ.

      Chỉ thấy ông chủ Lệ mặc áo ngủ bằng tơ tằm đến bên giường, từ cao nhìn xuống con trai, lớn tiếng : "Vì sao còn chưa ngủ!"

      Lệ Hạ làm sao có thể hiểu được ý của ba ba mình chứ? Chỉ thấy ba ba hung dữ như vậy,
      [​IMG]
      Tuyết Liênngocanh thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 41:

      Editor: Tiểu Ốc

      Phòng họp tập đoàn AR, Lệ Tịnh Lương ngồi ở vị trí chủ trì, Thủy Tu Tề đứng ở bên dặn dò các việc cần làm trong cuộc họp, những nhân viên tham dự đều tới, người cuối cùng ổn định chỗ ngồi chính là vị khách hàng của cuộc họp lần này, tổng giám đốc điện tử Ân Thượng.

      "Lệ tổng."

      Người phụ nữ xinh đẹp thành thục mặc chiếc váy công sở trắng đen, giữa hai hàng lông mày tỏa ra luồng khí thế kiêu ngạo, tựa như con thiên nga trắng cao quý và thanh lịch. ta điềm đạm chào hỏi Lệ Tịnh Lương, lúc này Lệ Tịnh Lương mới giương mắt lên nhìn về phía ta.

      “Trễ năm phút đồng hồ." nhìn đồng hồ, khép lại bản hợp đồng, "Hi vọng vào lần gặp mặt sau Tống tiểu thư có thể đến đúng giờ."

      Dứt lời, lập tức đứng dậy, vừa cài khuy áo tây trang vừa rời , Thủy Tu Tề nhấc chân đuổi theo, để lại đám người của điện tử Ân Thượng lúng túng.

      "Hà phó tổng, chuyện này......" Tống Lương Thần chần chờ nhìn về phía trong những vị phó tổng của tập đoàn AR, vẻ mặt hơi khó xử, "Bị kẹt xe đường cho nên mới bị trễ năm phút, Lệ tổng ấy......"

      "Lệ tiên sinh rất ghét người đúng giờ." Hà phó tổng đứng dậy lạnh nhạt , " đáng tiếc, tôi vốn rất có lòng tin đối với bản kế hoạch của , cũng tin tưởng vào năng lực của công ty , nhưng mà đến đúng giờ, lần này bàn bạc gì hết, trở về ."

      Tống Lương Thần vội : "Hà phó tổng, mới vừa rồi trước khi Lệ tổng có là vẫn còn có lần sau, vậy xin hỏi chút lần sau là khi nào vậy?"

      Hà phó tổng : "Cái này rất khó để , nhưng tôi giúp với Lệ tiên sinh, nếu như ngài ấy có ý muốn hợp tác, tôi thông báo cho ." Dứt lời, ngay cả đầu cũng quay lại rời , Tống Lương Thần đuổi theo mấy bước liền dừng lại, khẽ đảo mắt về phía rời .

      "Bà chủ, ngài định đâu vậy?" Nhân viên điện tử Ân Thượng khó hiểu .

      Tống Lương Thần : "Đưa bản hợp đồng, tập tài liệu cùng với bản kế hoạch cho tôi, tôi muốn tìm Lệ Tịnh Lương."

      " ta cũng rồi, ngài định tìm ở đâu?" Tuy cấp dưới cảm thấy nghi ngờ, nhưng vẫn nhanh chóng đưa tài liệu.

      "Tôi tự có biện pháp."

      Tống Lương Thần nhận lấy tài liệu rồi bước nhanh rời khỏi đó, tự leo cầu thang lên tầng của Lệ Tịnh Lương. Trước khi ta đến đây nghiên cứu qua bản đồ của tòa nhà đồ sộ tập đoàn AR này, biết phòng làm việc của tổng giám đốc ở tầng nào, nếu như cơ hội ta được gặp mặt Lệ Tịnh Lương ở lần sau rất , vậy hôm nay ta tuyệt đối tay trở về, vì chuyện này đại biểu cho việc công sức bao nhiêu năm qua của ta đổ sông đổ bể.

      Giờ phút này Hạ Tuyền ở trong phòng làm việc nhìn các bản thiết kế, đột nhiên cảm thấy bụng hơi đói, nhưng khi ra cửa lại phát ra tất cả mọi người đều bận, nghĩ thầm vẫn là nên làm phiền người khác, tự mua ít đồ ăn, sau đó cũng thuận tiện mua ít cho đồng nghiệp luôn.

      Cầm túi xách đeo kính râm lên ra khỏi phòng làm việc, Hạ Tuyền từng bước về phía thang máy, đúng lúc ngang qua cửa cầu thang thoát hiểm nghe thấy tiếng bước chân dồn dập. quay đầu nhìn lại, xuyên qua lớp cửa kính thủy tinh, có thể thấy được người phụ nữ mặc quần áo công sở, lớn hơn khoảng chừng hai tuổi, trông xinh đẹp, phương hướng mà ta ...... là tầng của Lệ Tịnh Lương sao?

      Hạ Tuyền dừng bước chân lại, vừa lúc thang máy cũng đến, hơi nghĩ ngợi, vào thang máy rồi nhấn nút tầng bên .

      Trước khi trở về văn phòng, Lệ Tịnh Lương có chuyến tới phòng làm việc của Thủy Tu Tề để lấy danh sách những gì cần mua cho con, nên hơi chậm trễ chút. Điều này dẫn đến việc chuẩn bị đến cửa phòng làm việc vừa vặn bị Tống Lương Thần đuổi tới kịp chặn lại.

      "Lệ tổng xin chờ chút!" Tống Lương Thần thở hồng hộc chạy tới, cũng dám mè nheo, với Lệ Tịnh Lương nhíu chặt chân mày, "Lệ tổng, hôm nay tới trễ năm phút là do tôi đúng, tôi tìm cách để bào chữa cho sai lầm của mình, nhưng tôi hi vọng Lệ tổng có cho tôi cơ hội, hãy xem xét bản kế hoạch của chúng tôi, nó nhất định làm cho thay đổi quyết định."

      Lệ Tịnh Lương từ từ bình tĩnh liếc ta từ xuống dưới, hỏi: "Nếu như sau khi xem xong tài liệu, tôi cảm thấy làm lãng phí thời gian của tôi sao?"

      Tống Lương Thần mặt biến sắc : "Nếu thế tùy Lệ tổng xử phạt."

      Lệ Tịnh Lương lạnh nhạt xoay đầu : "Người trẻ tuổi." Dứt lời, ngón tay thon dài nhận lấy tập tài liệu trong tay ta, đẩy cửa vào.

      Tống Lương Thần thở phào nhõm, cũng vào theo, thư ký đóng cửa lại giúp bọn , đúng lúc ngoái đầu nhìn lại thấy vợ của tổng giám đốc.

      "Lệ phu nhân." Nữ thư ký vội vàng khom lưng cung kính chào, Hạ Tuyền đáp lễ, hỏi , "Người vừa rồi là khách hàng à?"

      Thư ký đúng : "Là tổng giám đốc Tống của điện tử Ân Thượng."

      " phải nên chuyện làm ăn ở trong phòng họp sao?" Hạ Tuyền tự nhủ câu rồi chào tạm biệt vị thư ký, xoay người rời .

      Thư ký có chút do dự, biết có nên chuyện Hạ Tuyền vừa tới cho Lệ Tịnh Lương biết hay , trái lo phải nghĩ lâu, cuối cùng vẫn thuận theo lương tâm bấm điện thoại của ông chủ.

      Sau khi lời qua tiếng lại được vài câu, Lệ Tịnh Lương nhận điện thoại, lạnh nhạt hỏi "Chuyện gì."

      "Lệ tiên sinh, mới vừa rồi phu nhân có tới hỏi mấy câu rồi lại ngay."

      Thư ký kể lại lời của Hạ Tuyền cho Lệ Tịnh Lương nghe, Lệ Tịnh Lương im lặng nghe xong,
      [​IMG]
      duyenktn1, Tuyết LiênTrâu thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 42:

      Editor: Tiểu Ốc

      Dưới trướng tập đoàn AR đầu tư rất nhiều hạng mục, người trong đó chính là vị đại minh tinh tai to mặt lớn có địa vị mạng xã hội.

      Gần đây, ảnh đế quốc tế Vân Nhược Châu tuyên bố trang cá nhân của mình rằng muốn khóa tài khoản, đồng thời cũng đưa ra hàng loạt các điều khoản phục vụ công bằng của mạng xã hội, có thể là đẩy trang cá nhân này lên đầu sóng ngọn gió.

      Buổi sáng, Lệ Tịnh Lương ngồi ở bàn ăn vừa ăn sáng vừa đọc báo, khi đọc tới trang tin tức giải trí, hề dừng lại chút nào, chỉ lướt thoáng qua rồi lật giống như bao tin tức khác, điều này cũng dẫn đến Hạ Tuyền thèm để ý.

      Cho đến khi rời , bật ti vi lên, lúc xem đến phần tin tức giải trí mới biết được chuyện này.

      Hạ Tuyền kinh ngạc nhìn lúc lâu, suy đoán mục đích hành động lần này của Vân Nhược Châu, chắc người đàn ông này có ý muốn trả đũa, nếu như thua keo này, phải lấy lại danh dự ở keo khác.

      Nghĩ thế, vậy đợt sóng gió này có liên hệ rất trực tiếp với , Hạ Tuyền khẽ sờ đầu con trai, dịu dàng : "Bảo bối, chúng ta làm sủi cảo cho ba con , bánh nhân thịt!"

      Lệ Hạ hiểu ý tứ cụ thể của mẹ là gì, nhưng thấy mẹ hưng phấn như vậy, lập tức vỗ vỗ tay bày tỏ đồng ý.

      Vì vậy, Hạ Tuyền bắt đầu xắn tay áo xông pha trận, đợi đến khi mang được hộp đựng thức ăn đến phòng làm việc của Lệ Tịnh Lương, lại vừa vặn đụng phải Tống Lương Thần, nhưng lần này phải chỉ có mình bọn họ, mà còn có các nhân viên của AR và người của điện tử Ân Thượng.

      "Lệ phu nhân." Tống Lương Thần mỉm cười chào hỏi, "Mau ngồi ." ta sắp xếp.

      Hạ Tuyền khẽ mỉm cười: "Cảm ơn, cần phiền toái như vậy, đây là nhà của tôi, mong mọi người tự nhiên."

      Tống Lương Thần lập tức nhận thấy lời mình vừa có chút bất thường, nhưng cũng ngu mà giải thích, nếu giải thích trong những trường hợp như thế này, chỉ cho thấy mình chột dạ hơn, càng tô càng đen.

      "Sủi cảo?" Lệ Tịnh Lương mở hộp đựng thức ăn ra, cầm đũa chọc chọc chút, sau khi nhìn thấy là bánh nhân thịt lập tức nhăn mày lại, " ăn." quẳng chiếc đũa xuống quay đầu .

      Hạ Tuyền thản nhiên : "Suốt ngày ăn rau giữ được cơ bụng."

      Lời này làm cho những người có mặt khác hơi lúng túng dời mắt , Lệ Tịnh Lương nhìn về phía , mặt mang theo biểu cảm tán thành.

      "Ăn , tự tay em làm đấy, Lệ Hạ còn giúp em nắn vài miếng nữa."

      Hạ Tuyền giơ bàn tay thon dài trắng nõn của chính mình vẫy vẫy trước mặt *, Lệ Tịnh Lương nhanh chóng đổi sắc mặt, lần nữa cầm đũa lên bắt đầu ăn. (Ốc: uy hiếp trắng trợn bà con ơi :)))

      bao lâu sau, ông chủ Lệ liền ăn gần hết chỗ sủi cảo, khi chỉ còn lại tầm 2-3 miếng mới giống như chợt nhớ ra điều gì đó, nhìn về phía mấy người khác : "Mấy vị cũng ăn chút ."

      Ăn? ? ? Sao có thể ăn? ? Lão nhân gia cũng ăn sắp hết rồi, chúng tôi có nhiều người như vậy, làm sao phân chia hết 2-3 miếng được?

      Mọi người đều đồng loạt từ chối, Lệ Tịnh Lương hài lòng ăn xong miếng sủi cảo cuối cùng, đặt đũa xuống : "Mùi vị tệ, cũng biết rằng em có thiên phú này."

      Hạ Tuyền đưa khăn tay cho , giọng dịu dàng êm ái: "Gần đây bận việc, cũng được ăn cơm tử tế, chẳng phải là em đau lòng cho sao?"

      Đây chỉ là đền bù thôi. Lệ Tịnh Lương liếc cái.

      "Được rồi, mọi người tiếp tục làm việc , tôi cũng cần phải trở về rồi." Hạ Tuyền nhìn về phía Tống Lương Thần, trầm thấp , "Tống Tổng đúng là tuổi trẻ tài cao, tuổi hai chúng ta cũng chênh nhau lắm, nhưng lại có thành tựu như vậy, dáng vẻ này của tôi, cả ngày chỉ biết suy nghĩ đến chuyện chăm sóc con cái và ông xã thôi......"

      Tống Lương Thần có chút thất thần, trong lòng chợt lên suy nghĩ mà ngay cả ta cũng thấy sợ —— ta thế nhưng lại cảm thấy, có con trai và ông xã, buông tay nghiệp xây dựng gia đình như vậy cũng có gì là tốt...... Đây quả thực là có có cốt khí, ta lắc lắc đầu, miễn cưỡng cười tiếng.

      "Đâu có, Lệ phu nhân biết đùa, tôi nghe gần đây nhãn hiệu thời trang của Lệ phu nhân tổ chức buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới, tôi còn muốn xin vé đây."

      " thành vấn đề." Hạ Tuyền khoác cánh tay Lệ Tịnh Lương, "Tôi bảo nhân viên gửi cho Tống Tổng, nhưng nên mình nhé, chủ đề ngày hôm đấy là tình đó." nháy mắt trái, cái nháy mặt này khiến cho ngay cả phụ nữ cũng bị mê muội, nhưng lại coi như có chuyện gì, vung ống tay áo lên rồi rời , Lệ Tịnh Lương nhìn lướt qua bóng lưng của , lạnh nhạt , "Tiếp tục."

      Buổi họp báo nhãn hiệu thời trang của Hạ Tuyền được tổ chức vào tháng mười hai, bây giờ Giang Thành rất lạnh, nhưng trường buổi họp báo lại vô cùng ấm áp, có thể tùy ý thấy được những người mặc váy hở lưng.

      Hạ Tuyền mặc bộ váy màu xanh ngọc kéo dài tới tận đất, mái tóc đen hơi xoăn dài đến eo tự nhiên rũ xuống, khuôn mặt chút son phấn nhưng vẫn hoàn mỹ tì vết, mỗi cái nhăn mày nụ cười đều mang theo thanh tao và kiêu ngạo sau khi rút khỏi Làng Giải Trí.

      " hề đánh phấn hay trang điểm xinh đẹp, ngược lại với dự đoán của ."

      Lệ Tịnh Lương khẽ lắc ly rượu, nhìn bà xã nhấp ngụm.

      "Nhân vật chính của ngày hôm nay là quần áo của em, phải là người của em." Hạ Tuyền hờn dỗi liếc mắt cái:
      [​IMG]
      duyenktn1Trâu thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 43:

      Editor: Tiểu Ốc

      Tống Lương Thần còn cơ hội gặp mặt Lệ Tịnh Lương, rất khó để hiểu, cuộc hợp tác quan trọng như vậy, nhưng Lệ Tịnh Lương thân là nhân vật chủ chốt lại mất tích, giao lại toàn quyền lo liệu cho cấp dưới.

      Do dự lâu, cuối cùng ta cũng lấy hết dũng khí hỏi phó tổng Hà, mới biết được rằng bởi vì Lệ phu nhân vừa mới sinh xong con đầu lòng chưa được bao lâu mang thai tiếp, nên càng phải chăm sóc cẩn thận và chu đáo hơn, vì vậy trở về nhà làm ông xã nhị thập tứ hiếu* rồi.

      (*)Nhị thập tứ hiếu: hiểu nôm na là ông chồng hoàn hảo, siêu siêu tốt, chăm sóc chu đáo cho vợ, tuyệt đối thủy chung, ngoan ngoãn với vợ,….

      Tống Lương Thần: "......"

      Ở trong nhà, Hạ Tuyền nằm, Lệ Tịnh Lương đứng, cầm quyển sách trong tay, nghiêm túc đọc diễn cảm.

      Hạ Tuyền vui vẻ nghe, Lệ Hạ ở bên cạnh vỗ tay bảo hay, nhà ba người vui vẻ hòa thuận.

      lát sau, điện thoại Lệ Tịnh Lương vang lên, nhìn lướt qua số điện thoại rồi để sách xuống ra ngoài, Hạ Tuyền ở giường chờ mòn chờ mỏi, khoảng chừng gần mười phút sau mới lên tầng lần nữa, lúc về phòng trong tay cầm hai con gấu bông, con là phiên bản hoạt hình, con còn lại là...... Lệ Hạ phiên bản hoạt hình, ra nhìn bề ngoài cũng giống lắm, nhưng quần áo và khí chất phải giống đến mười phần.

      " mua ở đâu vậy?" Hạ Tuyền vui mừng nhận lấy.

      "Tâm tình rất tốt sai." có trả lời, mà hỏi ngược lại.

      Hạ Tuyền rũ mắt xuống, mặt mang theo nụ cười chân thành: "Cứ coi như có nhiều chuyện phiền muộn hơn nữa, chỉ cần nghĩ tới em và ...em cũng thấy rất vui rồi."

      "Vậy tốt." Lệ Tịnh Lương khẽ vuốt đầu con trai , " có chút chuyện phải ra ngoài, bốn người bọn em tự chơi nhé."

      Hạ Tuyền ôm gấu bông : " vẫn chưa cho em biết mua ở đâu? Tên là gì? phải là cùng tên với em chứ?" chỉ chỉ vào mình.

      " đúng là trẻ con, còn muốn đặt tên cho gấu bông nữa."

      Lệ Tịnh Lương đến bên cửa ngoái đầu lại nhìn hai mẹ con bọn họ, khẽ dừng lại mấy giây rồi : "Nó tên là thiên sứ giáng trần."

      Dứt lời, lập tức rời quay đầu lại, còn giúp bọn họ đóng cửa.

      Hạ Tuyền nhìn con gấu bông trong tay, hồi tưởng lại câu trả lời mà vừa với mình, cảm thấy câu kia rất đúng.

      Mặc dù đến nay lời của Lương Ngâm vẫn canh cánh trong lòng , nhưng có thể có Lệ Tịnh Lương làm bạn, cảm xúc của tốt hơn rất nhiều rồi.

      ra, cảm xúc của con người có thể bị chi phối bởi người mình , và khi bạn đặc biệt người, người đó có thể điều khiển mọi thứ của bạn.

      Trong gian phòng trang nhã của nhà hàng tầm thường ở ngoại ô thành phố, Lý Chí Viễn thận trọng ngồi ở ghế, thỉnh thoảng giương mắt nhìn người đàn ông đối diện, cảm xúc trong lòng phức tạp.

      Lệ Tịnh Lương thong thả ung dung uống trà, mặc dù chủ động hẹn Lý Chí Viễn tới đây, nhưng vẫn luôn giữ yên lặng, giống như có chuyện gì cả.

      Lý Chí Viễn thể chịu nổi cái áp lực tiếng động như vậy của nữa, nuốt nước miếng : "Lệ tiên sinh, ngài tìm tôi có chuyện gì ? Xin ngài đừng khách khí, có việc gì cứ thẳng."

      Đối với loại giọng điệu nhún nhường này, Lệ Tịnh Lương sớm quen lắm rồi.

      giương mắt liếc nhìn ông ta, khẽ lắc đầu : "Luật sư Lý, ông đoán được lý do tôi tới tìm ông sao? Suy nghĩ kỹ vào, hãy sử dụng thứ duy nhất vô dụng người ông."

      ...... Đầu óc ư?

      Lý Chí Viễn hoang mang tự hỏi, chợt trợn tròn hai mắt giọng : "Chẳng lẽ là bởi vì...... Lệ phu nhân?"

      Lệ Tịnh Lương tựa vào ghế nở nụ cười, Lý Chí Viễn thấy thế cũng biết mình đoán đúng.

      "Xin Lệ tiên sinh yên tâm, mặc dù bây giờ Lương Ngâm ở cùng tôi, nhưng tôi giúp bà ta làm bất cứ chuyện gì có hại đến Lệ phu nhân." Lý Chí Viễn hoảng hốt thề thốt.

      Lệ Tịnh Lương hừ lạnh tiếng khinh thường : "Tôi đương nhiên yên tâm, tuy nhiên coi như ông muốn như vậy, nhưng cũng phải xem ông có cái bản lĩnh đó hay .”

      "......" Thế là sao? Mồ hôi Lý Chí Viễn rơi như mưa khổ sở suy nghĩ, đầu cũng sắp nổ tung rồi.

      "Nghe ông nghĩ cách để giảm án tù cho Diệp Minh Tâm?"

      Lệ Tịnh Lương chỉ bâng quơ câu, Lý Chí Viễn lập tức hiểu ra vấn đề, vội vàng nịnh nọt : " ra là vì vậy? Lệ tiên sinh, bây giờ tôi chỉ mới chuẩn bị thôi, chưa trực tiếp làm gì cả, nếu như ngài thích, tôi lập tức ngừng lại."

      “Ông sợ bà Lương vui sao?"

      Lương Ngâm ly hôn với Diệp Hân, Lệ Tịnh Lương cần xưng hô đối phương là Diệp phu nhân nữa.

      "Bà ta vui hay cũng quan trọng, chỉ cần Lệ tiên sinh vui mừng là được rồi." Lý Chí Viễn nịnh hót cười tiếng.

      Lệ Tịnh Lương lịch nhếch môi khẽ cười, hắng giọng : "Bà Lương, bà có thể ra ngoài."

      Lý Chí Viễn ngẩn ra, kinh ngạc nhìn căn phòng kế bên, người phụ nữ với gương mặt tái nhợt bước ra từ bên trong, đó chính là Lương Ngâm.

      "Tại sao bà lại ở đây?" Lý Chí Viễn thể tin nổi .

      Lương Ngâm căm hận chỉ vào ông ta : "Ông là tên lừa gạt!"

      Lý Chí Viễn khẽ ghét bỏ nhíu mày: "Lừa bà sao? Với bộ dạng bây giờ của bà, ngoại trừ cái gương mặt đó ra còn có cái gì để bị người ta lừa sao?"

      Lương Ngâm tức giận đến nỗi choáng váng, suýt chút nữa ngất xỉu, Lý Chí Viễn lập tức : "Lệ tiên sinh, ngài yên tâm, nếu như bà ta ngất xỉu ở đây, tôi có đầy đủ cách để chứng minh chúng ta vô tội, còn bà ta xong đời."

      Lương Ngâm thể nào tin nổi những gì mình nghe: “Tại sao ông có thể làm vậy?" Bà ta ôm ngực, vẻ mặt nhịn đau, giống như bị tức đến nỗi phát bệnh.

      Lệ Tịnh Lương cười tủm tỉm nhìn Lương Ngâm: "Bà Lương, bây giờ bà biết rồi đấy, ngoại trừ cái chết ra, bà chẳng còn cái gì hết."

      Lời này vừa ra, Lương Ngâm lập tức hiểu những chuyện xảy ra ngày hôm nay là vì ai, bà ta phẫn hận nhìn chằm chằm Lệ Tịnh Lương: "Vậy sao? Chỉ cần tôi còn sống, như thế liền đại biểu tôi thắng."

      "Đúng, bà
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 44:

      Editor: Tiểu Ốc

      Đêm đó, Lệ Tịnh Lương về nhà, Hạ Tuyền ôm Lệ Hạ ngủ, trong bóng tối, đôi mắt đào hoa mở to khổ sở suy nghĩ rốt cuộc ngày mai phải tham gia hoạt động gì, sao lại thèm báo trước tiếng như vậy.

      Theo lý thuyết, nếu như đây là hoạt động vô cùng quan trọng và nghiêm túc, dù thế nào cũng phải biết chút ít, hơn nữa cũng thường xuyên xã giao cơ mà?

      Kỳ quái.

      Hạ Tuyền nhịn được ngồi dậy, lấy điện thoại di động ra xem đồng hồ, cũng biết rốt cuộc cái người đàn ông về nhà tối nay kia làm gì.

      Suy nghĩ chút, Hạ Tuyền bấm số . Ngoài dự đoán, thế nhưng lại nhanh chóng tiếp nhận điện thoại, giọng điệu thanh thản

      "Mấy giờ rồi, sao còn chưa ngủ."

      Hạ Tuyền như đúng rồi: "Ba giờ hơn, em chỉ muốn kiểm tra thử xem ngủ chưa thôi."

      "Coi như ngủ cũng bị em đánh thức."

      " rất bận bên kia sao? Dù bận vẫn phải chú ý sức khỏe đấy nhé, mau ngủ ." Hạ Tuyền ngáp cái thúc giục.

      "Vậy em thử xem tại sao trễ như vậy còn chưa ngủ." Lệ Tịnh Lương lại hề có ý định muốn cúp máy.

      Hạ Tuyền thở dài: "Còn phải là vì chuyện hôm nay sao, em rất tò mò rốt cuộc ngày mai phải tham gia loại hoạt động gì, em còn phải ăn mặc lộng lẫy nữa?"

      "Em rối răm chuyện này sao?"

      "Đúng vậy đó." Cũng biết có phải là do giác quan thứ sáu nhạy bén của người phụ nữ quấy rầy hay , Hạ Tuyền cảm giác chuyện này có liên quan đến mình, "Có phải là chuyện của em ?"

      "Cần gì phải biết bây giờ chứ." Lệ Tịnh Lương cười như cười , "Sáng sớm ngày mai em tỉnh dậy là biết ngay thôi, bây giờ ngủ , chúc ngủ ngon."

      đợi Hạ Tuyền trả lời lập tức cúp máy, giống như sợ tiếp tục truy vấn.

      Hạ Tuyền mấp máy môi, hừ tiếng rồi nhắm mắt lại, khẽ lẩm bẩm: "Để xem ngày mai em trừng trị thế nào......"

      Chỉ là, ngày hôm sau Hạ Tuyền có tâm tình để trừng trị ông chủ Lệ.

      Sáng sớm, Thủy Tu Tề lái xe đưa bộ lễ phục phải mặc ngày hôm nay đến, khi Hạ Tuyền mở chiếc hộp lớn tinh xảo ra nhìn thấy chiếc váy cưới.

      "Cái này đúng, tham gia hoạt động gì mà phải mặc váy cưới chứ?"

      .

      Vẻ mặt Hạ Tuyền khôbf hiểu, trong ngực vẫn ôm đứa bé, Lệ Hạ tựa vào lòng mẹ cắn ngón tay khẽ nhìn, trong mắt cũng tràn đầy vẻ hiểu.

      Thủy Tu Tề cười mỉm : "Rất xin lỗi phu nhân, tôi cũng biết Lệ tiên sinh làm gì ở bên kia, ngày hôm qua tôi nghỉ phép, hôm nay trực tiếp đến đây đón ngài, cũng vừa mới nhận bộ lễ phục này."

      Hạ Tuyền có chút suy tư đưa mắt nhìn Thủy Tu Tề, muốn nhìn ra chút kẽ hở từ gương mặt của cậu ta, nhưng thất bại.

      "Phu nhân, đến giờ rồi, ngài nhanh chóng thay quần áo , thợ trang điểm và nhà tạo hình cũng đến rồi."

      Trong chốc lát, Thủy Tu Tề gọi người vào, Lệ Hạ kinh ngạc nhìn chằm chằm đống người, bị sợ đến nỗi chui tọt vào lòng mẹ, ngừng run rẩy, khiến cho Hạ Tuyền thể đổi thành dùng cả hai cánh tay để ôm cậu.

      "Mấy người dọa sợ thằng bé rồi, đứng chờ tôi ở dưới này, tôi bế thằng bé lên trước." Hạ Tuyền vừa lên tầng hai vừa , "Thím Lưu, bà cũng lên đây ."

      Thím Lưu chuyên gia phụ trách chăm sóc tiểu thiếu gia lập tức theo sau, qua lúc lâu, Hạ Tuyền mới xuống lần nữa, khẽ vuốt tóc : "Được rồi, thay quần áo thôi."

      Thủy Tu Tề rất sốt ruột lập tức sắp xếp người trang điểm cho Hạ Tuyền, khi người phụ nữ vốn xinh đẹp mặc vào bộ váy cưới kiều mỵ tôn lên nữ tính nhất tất cả mọi người đều ngơ ngẩn tại chỗ.

      Mặc dù Thủy Tu Tề vô cùng bị kinh sợ, nhưng vẫn quên lấy điện thoại ra chụp bức, do quên chưa tắt đèn flash nên bị Hạ Tuyền phát ra sơ hở.

      "Thằng nhóc này...... Tại sao lại chụp tôi?"

      bước lên phía trước định đoạt lấy chiếc điện thoại, Thủy Tu Tề nhạy bén phát ra, cười cười gửi bức ảnh cho ông chủ, sau đó nhanh chóng cất điện thoại : "Phu nhân, có thể lên đường rồi." Cậu ta mở cánh cửa chính, ngoài cửa là tài xế và hộ vệ với trang phục chỉnh tề, màn này đúng là hoành tráng.

      Hiển nhiên, chiếc xe tới đón cũng được chỉnh trang cẩn thận, tới giá trị của bản thân chiếc xe, vòng hoa trang trí phía trước xe, ở giữa vòng hoa là bức tượng của nam nữ, nếu như vẫn nhìn ra chuyện gì xảy ra cũng quá ngu .

      "Định tổ chức đám cưới?" Hạ Tuyền có chút chắc chắn hỏi Thủy Tu Tề.

      Thủy Tu Tề khẽ cười tiếng: "Phu nhân lên xe , đến rồi biết."

      "......"

      Hạ Tuyền làm khó cậu ta nữa, nghe lời ngồi lên xe, kéo vạt váy cưới bị mắc ở dưới đất, ngồi ở hàng ghế phía sau của xe, vừa yên tĩnh vừa rộng lớn, vô cùng thoải mái, nhưng lại có cảm giác như thiếu mất ai đó.

      Lấy điện thoại di động ra, tìm thấy số máy của Lệ Tịnh Lương, vốn định gọi cho , nhưng bây giờ tâm trạng của hết sức phức tạp, cũng biết nên gì với nữa, cuối cùng dứt khoát gọi nữa.

      Nhà của bọn họ cách trung tâm thành phố xa lắm, đoàn xe chạy xuyên qua đám người dày đặc đường phố thu hút chú ý của rất nhiều người, nếu biết còn tưởng rằng chiếc xe dẫn đầu đoàn tung tiền giấy.

      Chờ đến khi xe dừng chân tại lầu dưới của tập đoàn, trễ hơn thời gian dự định rất nhiều, Hạ Tuyền lặng lẽ nhìn ra ngoài, quả nhiên trông thấy cửa chính của tập đoàn tụ tập rất nhiều người, tất cả mọi người đều giày tây trang phục lộng lẫy, cần nghĩ cũng biết là tham dự đám cưới.

      Hạ Tuyền quả muốn khóc, cắn môi chịu xuống xe, Thủy Tu Tề cầu xin nửa ngày cũng được, khẩn trương nắm chặt bó hoa dâu, bó hoa cũng sắp bị tàn phá đến héo tàn rồi.

      "Lệ phu nhân, ngài mau xuống xe , ngài nhìn xem, Lệ tiên sinh chờ ngài ở đằng kia kìa." Thủy Tu Tề chỉ về phía trước .

      Hạ Tuyền nhìn theo phương hướng cậu ta chỉ, Lệ Tịnh Lương quả nhiên đứng đợi ở đó, hôm nay cực kỳ tuấn, bộ tây trang trắng như tuyết càng làm nổi bật dáng người thon dài cao gầy của , có lẽ là do tâm tình tốt, nên gương mặt
      [​IMG]
      Phong nguyet, duyenktn1Tuyết Liên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :