1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Kẻ lập mưu - Tổng Công Đại Nhân (Hoàn)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 45:

      Editor: Tiểu Ốc

      Đêm động phòng hoa chúc thể tiến hành hoạt động tạo người, mất hứng, rất mất hứng.

      Lệ Tịnh Lương lăn qua lộn lại ngủ được, sau khi Hạ Tuyền rời khỏi nhà vào buổi sáng có chuyên gia đến trang trí cho phòng ngủ tràn ngập hơi thở ái muôi, vị nữ chủ nhân vẫn chưa ngủ bật đèn đầu giường, ánh sáng mờ ảo hắt lên người , mặt có lớp ánh vàng kim nhàn nhạt.

      " chưa ngủ à?" Hạ Tuyền khẽ đẩy gọng kính , “Là em quấy rầy sao? Nếu em đọc nữa." đọc cuốn sách chăm sóc cơ thể, bởi vì lần mang thai này quá sớm, nên cả và Lệ Tịnh Lương đều rất lo lắng biết cơ thể có chịu đựng được hay .

      Lệ Tịnh Lương dứt khoát ngồi dậy, híp mắt nhìn bà xã đeo kính, lúc lâu sau mới ra câu: "Lần đầu tiên thấy em đeo kính."

      "Hả? Trước kia em đều đeo áp tròng, nhưng gần đây cảm thấy thoải mái cho lắm, cho nên đổi sang dùng kính thường, có vấn đề gì sao?"

      " có gì."

      "Vậy tốt."

      "Rất đẹp mắt."

      "Oa! khen em sao?" Hạ Tuyền cười tiếng, bộ dạng xinh đẹp quyến rũ như hoa khiến cho lòng như bị kim đâm.

      " vệ sinh."

      Lệ Tịnh Lương quả quyết vén chăn lên xuống giường, do vừa mới tắm xong nên mặc áo ngủ, chỉ mặc mỗi chiếc quần lót tứ giác, bắp thịt ràng sau lưng cùng bả vai rộng lớn mê người khiến cho chút tâm tư đọc sách của Hạ Tuyền cũng biến mất.

      "Ông xã, trở lại ." Hạ Tuyền dang tay định kéo về, nhưng lại thất bại, để chạy thoát mất, khỏi hừ tiếng, "Chạy nhanh như vậy, em có thể ăn sao?"

      ra thể ăn , nhưng sợ rằng mình nhịn được ăn luôn, cho nên mới chạy nhanh như vậy.

      Trong nhà vệ sinh, Lệ Tịnh Lương đứng dưới vòi hoa sen, mở mức nước lạnh nhất xối thẳng vào người, hai tay chống đỡ lên vách tường, chân mày nhíu chặt cho thấy khó chịu khi bị nước lạnh bủa vây.

      Sốt ruột, rất muốn tắm trận nước lạnh sau đó ra ngoài đua xe, nhưng mà tình huống thời gian cho phép, nếu như ra ngoài biết Hạ Tuyền suy nghĩ gì nữa.

      Thở dài hơi, Lệ Tịnh Lương đóng vòi nước, chút để ý lau nước người, động tác này chỉ mới được tiến hành hai phút, sau lưng có người ôm lấy , xúc cảm ấm áp này cần phải cũng biết là ai.

      "Sao em lại ra đây?" Lệ Tịnh Lương quay đầu vui , "Lạnh lắm, cách xa chút."

      Hạ Tuyền chau mày : "Sao lại tắm nước lạnh vào đêm khuya? Có biết bây giờ là tháng mấy ?"

      Tết Nguyên Đán vừa trôi qua, vẫn chưa tới mùa xuân, trời lạnh như thế mà Lệ Tịnh Lương lại chạy tắm nước lạnh, đúng là muốn sống nữa.

      "Trong này rất ấm."

      Tìm cái cớ, Lệ Tịnh Lương định dắt tay ra ngoài, nhưng dẫm lên mu bàn chân , những bản thân chịu , mà ngay cả cũng cho .

      "Nếu như trong này rất ấm vậy chúng ta đừng nữa." Hạ Tuyền ngẩng đầu : "Chúng ta ngủ ở đây ."

      Lệ Tịnh Lương híp mắt nhìn : "Hồ đồ."

      "Ha ha." Hạ Tuyền khẽ cười tiếng, nhón chân lên hôn môi , chắc chắn lần này thể cứu vãn được rồi.

      Bây giờ Lệ Tịnh Lương vốn rất dễ cháy, khiêu khích như vậy lại càng khiến cho thể nào nhàng tha thứ , hai người ở trong phòng tắm lăn qua lộn lại trận, khoảng chừng đúng tiếng đồng hồ sau mới dần dần trở lại bình thường, đương nhiên bọn họ hề tiến hành hoạt động gì khác, chỉ có mỗi ôm ôm hôn hôn thôi, có thể kéo dài những hành động thuần khiết trong khoảng thời gian lâu như vậy, đây mới là tình đích thực.

      "Trở về phòng thôi."

      Giọng khàn khàn của Lệ Tịnh Lương vừa vang lên, liền bế ngang về phòng ngủ, nên ghi nhớ điều rằng, bởi vì ông chủ Lệ vừa tắm nước lạnh xong, nên từ khi Hạ Tuyền vào ôm cho đến khi ôm ra ngoài, đều mảnh vải che thân.

      Chỉ thấy Hạ Tuyền cười tươi như hoa tựa vào lòng , ánh mắt rất xấu xa nhìn xuống phía dưới,bộ dạng được voi đòi tiên kia khiến cho người ta muốn hung hăng trừng phạt , nhưng mà được, là...... haiz.

      Trở lại phòng, Lệ Tịnh Lương vẫn mất buồn ngủ, khẽ khoác áo ngủ tựa vào đầu giường xem TV, mở CD, ban đầu Hạ Tuyền cho rằng đây là phim tài liệu gì đó, bởi vì ông chủ Lệ rất hay xem cái này, nhưng lát sau mới phát đó là 《 Hắc Vũ 》.

      "Bộ phim này có thể giúp em giành được giải thưởng." Lệ Tịnh Lương thong thả ung dung , "Gần đây giải điện ảnh Wies sắp khai mạc, Trần Quyền và các diễn viên chính đều , duy chỉ thiếu mỗi em."

      "Em muốn ." Hạ Tuyền tỏ thái độ.

      "Nếu có cũng trách em." cũng tỏ thái độ, "Dù sao đây có khả năng là giải thưởng duy nhất của em trong đời này, cũng coi như là khẳng định đối với nghiệp diễn xuất ngắn ngủi của em."

      "Đây là khích lệ sao? Tại sao em càng thấy khó chịu hơn." Hạ Tuyền (╯﹏╰)

      Lệ Tịnh Lương nhếch môi cười, trầm giọng : "Xem thử , lần trước mang theo thằng bé, nên để ý đến phim."

      Nhớ tới lần bao hết phòng chiếu 《 Hắc Vũ 》trước đó, và Lệ Tịnh Lương chỉ lo trò chuyện với nhau, có mỗi Lệ Hạ là chú ý đến màn hình lớn, nhất thời vô cùng cảm khái, nên liền nhào vào ngực , chăm chú xem phim với .

      Toàn bộ bộ phim dài 120 phút, nên khi xem xong hơn giờ đêm, cậu bé ở căn phòng cách vách ngủ từ lâu rồi, nhưng hai vị phụ huynh bên này vẫn chưa ngủ.

      "Cảm thấy thế nào?" Hạ Tuyền hưng phấn , "Em cảm thấy em quá tuyệt vời, sao em có thể diễn tốt như vậy cơ chứ? Giải ảnh hậu Wies lần này phải của em còn là của ai."

      Lệ Tịnh Lương bình chân như vại : "Rất đáng tiếc, em thể tự mình nhận giải."

      Hạ Tuyền có chút lúng túng, thở dài lâm vào trầm mặc, Lệ Tịnh Lương chần chừ lúc, chợt : " với em nhé?"

      Từ trước đến nay khi bước lên thảm đỏ, diễn viên đều mang theo bạn , bạn trai, vợ hoặc là chồng, đâu đâu cũng có, nhưng với loại chồng như Lệ Tịnh Lương … cho dù là ai cũng dám hy vọng xa vời rằng bước lên thảm đỏ cùng với nữ diễn viên.

      Mặc dù Hạ Tuyền giải nghệ, nhưng mà......

      " nguyện ý sao?" Hạ Tuyền thể tin nổi.

      Trả lời là cuộc điện thoại của Lệ Tịnh Lương, dặn dò Thủy Tu Tề đặt mua
      [​IMG]
      Phong nguyet thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 45:

      Editor: Tiểu Ốc

      Đêm động phòng hoa chúc thể tiến hành hoạt động tạo người, mất hứng, rất mất hứng.

      Lệ Tịnh Lương lăn qua lộn lại ngủ được, sau khi Hạ Tuyền rời khỏi nhà vào buổi sáng có chuyên gia đến trang trí cho phòng ngủ tràn ngập hơi thở ái muôi, vị nữ chủ nhân vẫn chưa ngủ bật đèn đầu giường, ánh sáng mờ ảo hắt lên người , mặt có lớp ánh vàng kim nhàn nhạt.

      " chưa ngủ à?" Hạ Tuyền khẽ đẩy gọng kính , “Là em quấy rầy sao? Nếu em đọc nữa." đọc cuốn sách chăm sóc cơ thể, bởi vì lần mang thai này quá sớm, nên cả và Lệ Tịnh Lương đều rất lo lắng biết cơ thể có chịu đựng được hay .

      Lệ Tịnh Lương dứt khoát ngồi dậy, híp mắt nhìn bà xã đeo kính, lúc lâu sau mới ra câu: "Lần đầu tiên thấy em đeo kính."

      "Hả? Trước kia em đều đeo áp tròng, nhưng gần đây cảm thấy thoải mái cho lắm, cho nên đổi sang dùng kính thường, có vấn đề gì sao?"

      " có gì."

      "Vậy tốt."

      "Rất đẹp mắt."

      "Oa! khen em sao?" Hạ Tuyền cười tiếng, bộ dạng xinh đẹp quyến rũ như hoa khiến cho lòng như bị kim đâm.

      " vệ sinh."

      Lệ Tịnh Lương quả quyết vén chăn lên xuống giường, do vừa mới tắm xong nên mặc áo ngủ, chỉ mặc mỗi chiếc quần lót tứ giác, bắp thịt ràng sau lưng cùng bả vai rộng lớn mê người khiến cho chút tâm tư đọc sách của Hạ Tuyền cũng biến mất.

      "Ông xã, trở lại ." Hạ Tuyền dang tay định kéo về, nhưng lại thất bại, để chạy thoát mất, khỏi hừ tiếng, "Chạy nhanh như vậy, em có thể ăn sao?"

      ra thể ăn , nhưng sợ rằng mình nhịn được ăn luôn, cho nên mới chạy nhanh như vậy.

      Trong nhà vệ sinh, Lệ Tịnh Lương đứng dưới vòi hoa sen, mở mức nước lạnh nhất xối thẳng vào người, hai tay chống đỡ lên vách tường, chân mày nhíu chặt cho thấy khó chịu khi bị nước lạnh bủa vây.

      Sốt ruột, rất muốn tắm trận nước lạnh sau đó ra ngoài đua xe, nhưng mà tình huống thời gian cho phép, nếu như ra ngoài biết Hạ Tuyền suy nghĩ gì nữa.

      Thở dài hơi, Lệ Tịnh Lương đóng vòi nước, chút để ý lau nước người, động tác này chỉ mới được tiến hành hai phút, sau lưng có người ôm lấy , xúc cảm ấm áp này cần phải cũng biết là ai.

      "Sao em lại ra đây?" Lệ Tịnh Lương quay đầu vui , "Lạnh lắm, cách xa chút."

      Hạ Tuyền chau mày : "Sao lại tắm nước lạnh vào đêm khuya? Có biết bây giờ là tháng mấy ?"

      Tết Nguyên Đán vừa trôi qua, vẫn chưa tới mùa xuân, trời lạnh như thế mà Lệ Tịnh Lương lại chạy tắm nước lạnh, đúng là muốn sống nữa.

      "Trong này rất ấm."

      Tìm cái cớ, Lệ Tịnh Lương định dắt tay ra ngoài, nhưng dẫm lên mu bàn chân , những bản thân chịu , mà ngay cả cũng cho .

      "Nếu như trong này rất ấm vậy chúng ta đừng nữa." Hạ Tuyền ngẩng đầu : "Chúng ta ngủ ở đây ."

      Lệ Tịnh Lương híp mắt nhìn : "Hồ đồ."

      "Ha ha." Hạ Tuyền khẽ cười tiếng, nhón chân lên hôn môi , chắc chắn lần này thể cứu vãn được rồi.

      Bây giờ Lệ Tịnh Lương vốn rất dễ cháy, khiêu khích như vậy lại càng khiến cho thể nào nhàng tha thứ , hai người ở trong phòng tắm lăn qua lộn lại trận, khoảng chừng đúng tiếng đồng hồ sau mới dần dần trở lại bình thường, đương nhiên bọn họ hề tiến hành hoạt động gì khác, chỉ có mỗi ôm ôm hôn hôn thôi, có thể kéo dài những hành động thuần khiết trong khoảng thời gian lâu như vậy, đây mới là tình đích thực.

      "Trở về phòng thôi."

      Giọng khàn khàn của Lệ Tịnh Lương vừa vang lên, liền bế ngang về phòng ngủ, nên ghi nhớ điều rằng, bởi vì ông chủ Lệ vừa tắm nước lạnh xong, nên từ khi Hạ Tuyền vào ôm cho đến khi ôm ra ngoài, đều mảnh vải che thân.

      Chỉ thấy Hạ Tuyền cười tươi như hoa tựa vào lòng , ánh mắt rất xấu xa nhìn xuống phía dưới,bộ dạng được voi đòi tiên kia khiến cho người ta muốn hung hăng trừng phạt , nhưng mà được, là...... haiz.

      Trở lại phòng, Lệ Tịnh Lương vẫn mất buồn ngủ, khẽ khoác áo ngủ tựa vào đầu giường xem TV, mở CD, ban đầu Hạ Tuyền cho rằng đây là phim tài liệu gì đó, bởi vì ông chủ Lệ rất hay xem cái này, nhưng lát sau mới phát đó là 《 Hắc Vũ 》.

      "Bộ phim này có thể giúp em giành được giải thưởng." Lệ Tịnh Lương thong thả ung dung , "Gần đây giải điện ảnh Wies sắp khai mạc, Trần Quyền và các diễn viên chính đều , duy chỉ thiếu mỗi em."

      "Em muốn ." Hạ Tuyền tỏ thái độ.

      "Nếu có cũng trách em." cũng tỏ thái độ, "Dù sao đây có khả năng là giải thưởng duy nhất của em trong đời này, cũng coi như là khẳng định đối với nghiệp diễn xuất ngắn ngủi của em."

      "Đây là khích lệ sao? Tại sao em càng thấy khó chịu hơn." Hạ Tuyền (╯﹏╰)

      Lệ Tịnh Lương nhếch môi cười, trầm giọng : "Xem thử , lần trước mang theo thằng bé, nên để ý đến phim."

      Nhớ tới lần bao hết phòng chiếu 《 Hắc Vũ 》trước đó, và Lệ Tịnh Lương chỉ lo trò chuyện với nhau, có mỗi Lệ Hạ là chú ý đến màn hình lớn, nhất thời vô cùng cảm khái, nên liền nhào vào ngực , chăm chú xem phim với .

      Toàn bộ bộ phim dài 120 phút, nên khi xem xong hơn giờ đêm, cậu bé ở căn phòng cách vách ngủ từ lâu rồi, nhưng hai vị phụ huynh bên này vẫn chưa ngủ.

      "Cảm thấy thế nào?" Hạ Tuyền hưng phấn , "Em cảm thấy em quá tuyệt vời, sao em có thể diễn tốt như vậy cơ chứ? Giải ảnh hậu Wies lần này phải của em còn là của ai."

      Lệ Tịnh Lương bình chân như vại : "Rất đáng tiếc, em thể tự mình nhận giải."

      Hạ Tuyền có chút lúng túng, thở dài lâm vào trầm mặc, Lệ Tịnh Lương chần chừ lúc, chợt : " với em nhé?"

      Từ trước đến nay khi bước lên thảm đỏ, diễn viên đều mang theo bạn , bạn trai, vợ hoặc là chồng, đâu đâu cũng có, nhưng với loại chồng như Lệ Tịnh Lương … cho dù là ai cũng dám hy vọng xa vời rằng bước lên thảm đỏ cùng với nữ diễn viên.

      Mặc dù Hạ Tuyền giải nghệ, nhưng mà......

      " nguyện ý sao?" Hạ Tuyền thể tin nổi.

      Trả lời là cuộc điện thoại của Lệ Tịnh Lương, dặn dò Thủy Tu Tề đặt mua
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 46:

      Editor: Tiểu Ốc

      Cái gọi là oan gia ngõ hẹp, có lẽ để chỉ tình huống này.

      Trần Quyền và những người ở tổ biên kịch ngồi chiếc xe, Hạ Tuyền và Lệ Tịnh Lương ngồi chiếc khác, và chiếc xe phía trước bọn họ, chính là chiếc xe chở người em tốt của Kiều Mục Thiên - Vân Nhược Châu tranh đoạt giải ảnh đế Wies với họ.

      Danh tiếng của Vân Thiên vương như thế nào khỏi cần phải , sau khi xe ngừng lại, cửa xe mở ra, Vân Nhược Châu bước xuống bước đầu tiên, đèn flash ở trường lập tức trở nên chói mắt chịu nổi, dù là những minh tinh sớm quen với cảnh cũng phải ngừng nháy mắt. Nhưng Vân Nhược Châu hề gặp phải tình trạng như vậy, ta hết sức lạnh nhạt phất tay chào nhóm truyền thông, nện những bước chân kiên định phóng khoáng tiến về phía trước, mặt bộ tây trang màu đen bước lên thảm đỏ, thể nghi ngờ rằng ta chính là ngôi sao diễn viên lóe sáng nhất đêm nay.

      Thấy Hạ Tuyền nhìn chằm chằm ra ngoài xe, Lệ Tịnh Lương thong thả ung dung lau nhẫn cưới, rũ mắt xuống hỏi: "Thấy đẹp ?"

      Hạ Tuyền như đúng rồi: "Đẹp."

      Lệ Tịnh Lương liếc mắt nhìn , vội vàng xoay đầu lại cười làm lành : "Nhưng vẫn đẹp bằng phần của ."

      Lệ Tịnh Lương cười lạnh tiếng, hiển nhiên là tin lời của ..., Hạ Tuyền thở dài : "Lời lòng cũng tin, vậy muốn nghe em dối sao?" ôm ngực trái, "Em được lời trái với lương tâm."

      Lệ Tịnh Lương hờ hững : "Vậy chúng ta xuống xe."

      Hạ Tuyền che giấu cảm xúc, giờ phút này xe dừng lại, đám người Trần Quyền tới cuối thảm đỏ, giờ đến lượt bọn họ ra sân.

      "Bây giờ hối hận vẫn còn kịp." Hạ Tuyền nghiêm túc .

      Trả lời thanh Lệ Tịnh Lương mở cửa xe, đầu tiên bước xuống xe, mặt đổi sắc cài nút áo tây trang rồi vòng qua bên kia của xe, bình tĩnh mở cửa cho Hạ Tuyền.

      Khi Hạ Tuyền bước xuống xe tiếng thét chói tai và ánh đèn flash ở trường càng kinh khủng hơn, cho dù là ai cũng ngờ được rằng Lệ Tịnh Lương xuất nơi giải trí thế này, chứ đừng chi đến việc còn có người vợ xinh đẹp trong truyền thuyết kia của nữa.

      Ông chủ Lệ luôn luôn ru rú ở trong nhà trở nên khiêm tốn cách lạ thường khi lần đầu đối mặt với nhiều đèn flash như vậy, nhưng hình như còn bình tĩnh hơn cả bà xã ở bên cạnh. kéo cánh tay Hạ Tuyền, mang theo bên mình người phụ nữ mặc lễ phục cúp ngực phong cách Trung Quốc màu đỏ đen về phía thảm đỏ, tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn bọn họ, bao gồm cả những người trong làng giải trí, hình như bọn họ cũng thể nào tin nổi nhân vật lớn như Lệ Tịnh Lương lại có thể đến thảm đỏ cùng với Hạ Tuyền.

      Hạ Tuyền có chút khẩn trương, kéo cánh tay Lệ Tịnh Lương, trong lòng ngừng lặp lại "Đừng dẫm lên váy, đừng dẫm lên váy", nhưng ghét của nào trời cho của đấy, càng sợ cái gì cái đó càng tới, vào lúc sắp bước đến cuối thảm đỏ, thắng lợi ngay trong tầm mắt, giày cao gót chợt dẫm lên váy, toàn thân ngã xuống mặt đất, hét lên tiếng, nhớ tới con của mình liền bảo vệ bụng theo bản năng, cực kỳ hối hận bản thân ôm tâm lý may mắn khi lựa chọn giày cao gót, nghĩ tới hậu quả sau khi ngã, quả áy náy đến nỗi muốn giết chết mình!

      Nhưng mà, đau đớn trong suy đoán có đến, thứ bảo vệ chính là cánh tay hữu lực của Lệ Tịnh Lương, theo bản năng dùng hai cánh tay ôm lấy cổ , hai người xoay vòng, biểu diễn màn chỉ có thể xuất trong phim truyền hình ngay trước mặt mọi người.

      "Ông xã......" Hạ Tuyền tự chủ kêu lên tiếng, sau đó chợt nhắm mắt lại, bởi vì ánh đèn flash quá mức chói mắt, cảm giác mắt thích ứng được.

      Lệ Tịnh Lương vui nhìn xung quanh, camera quay được khuôn mặt lạnh lùng tuấn của , tất cả các xem truyền hình trực tiếp máy tính đều hét ầm lên —— Xong rồi, dáng vẻ của người đàn ông này quá mức uy nghiêm, hiển nhiên là thể loại tổng giám đốc bá đạo mà!

      "Cảm thấy thế nào." Cẩn thận đỡ Hạ Tuyền lên, Lệ Tịnh Lương chau mày , " thoải mái lập tức rời ." Lời này giống như giải điện ảnh Wies là kiện hết sức bình thường, có gì quan trọng cả.

      Hạ Tuyền ho tiếng : "Em sao, sớm biết như thế giày cao gót rồi."

      Lệ Tịnh Lương ôm lấy bả vai của , hai người nhanh đến cuối thảm đỏ, ký tên rồi đứng đó cho truyền thông chụp hình, trong lúc đó, Lệ Tịnh Lương chợt hạ thấp giọng với người phụ nữ bên cạnh: "Em có thể , bởi vì ở bên cạnh em."

      Hạ Tuyền thất thần nhìn , gần đây kỹ năng ăn của Lệ tiên sinh cải thiện, quả bị đánh bại từng giây từng phút.

      "Nên ."

      Lệ Tịnh Lương cười như cười mở miệng , nắm lấy cổ tay của , dịu dàng dắt rời khỏi trường, các phái nữ xem trực tiếp đều thể cảm thán lần nữa, có khuôn mặt đẹp lập tức có phúc, có thể tìm được người đàn ông tốt như Lệ Tịnh Lương, mỗi hành vi cử chỉ quả đều chính là vai nam chính hoàn mỹ trong các cuốn tiểu thuyết.

      Bên dưới sân khấu, Lệ Tịnh Lương và Hạ Tuyền theo Trần Quyền ngồi ở hàng ghế đầu, Trần Quyền và Lệ Tịnh Lương ngồi kề bên, Hạ Tuyền ngồi ở bên còn lại của Lệ Tịnh Lương, tựa vào vai nghỉ ngơi, vừa rồi hơi bị kinh sợ nên bụng có chút thoải mái, nhưng cũng nghiêm trọng lắm.

      Bàn tay ấm áp của Lệ Tịnh Lương luôn đặt ở bụng , dịu dàng xoa cho , sức lực rất , nhưng sức hút với lại vô cùng lớn, khiến cho cảm thấy tốt hơn nhiều.

      "Em sao rồi." Hạ Tuyền ngồi thẳng người, mọi người căn bản đến đông đủ, lễ trao thưởng cũng sắp khai mạc, nếu như bọn họ vẫn làm như vậy có chút làm kiêu. Tuy bọn họ thể tấm chân tình, nhưng cũng nên để những người khác nghĩ rằng bọn họ diễn
      [​IMG]
      Phong nguyetTrâu thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 47:

      Editor: Tiểu Ốc

      Trong lần mang thai này, Hạ Tuyền bị giày vò vô cùng thảm.

      Sau khi trở về nước, Hạ Tuyền liền bắt đầu nghiêm túc bảo dưỡng thân thể, tránh trường hợp sau khi sinh xong, mình bị lão hóa quá nhanh. Nhưng dường như vị tiểu tổ tông trong bụng cố ý muốn chống lại mẹ, vào khoảng ba bốn tháng phản ứng ốm nghén của Hạ Tuyền rất nghiêm trọng.

      Có chút hạ đường huyết, Hạ Tuyền dứt khoát nằm bất động ở giường, vuốt bụng suy nghĩ, hành hạ như thế giống như con ngoan, chẳng lẽ lại là tiểu quỷ nghịch ngợm? Nếu như sinh ra con trai Hạ Tuyền muốn lệ rơi rồi, con trai để khoe bằng con để chơi cùng.

      Vì có thể để cho Hạ Tuyền được thoải mái hơn chút, Lệ Tịnh Lương định đưa và Lệ Hạ đến Hồng Kông để nghỉ ngoi, ở bờ biển bên kia, khí tốt hơn chút, mặc dù có chút lạnh, nhưng nếu so với Giang Thành môi trường tốt hơn nhiều. Mặc dù Giang Thành phát triển, nhưng lại có những tai hại của thành phố phát triển.

      Đối với chuyện nghỉ ngơi ở Hồng Kông, Hạ Tuyền bày tỏ hết sức tán thành, nhanh chóng sắp xếp đồ đạc lên đường.

      Lần bọn họ rời này là vào lúc Hạ Tuyền mang thai bốn tháng, thanh thản ổn định ở lại Hồng Kông tháng, đúng vào lúc mang thai năm tháng xảy ra chuyện làm cho người ta như đưa đám.

      Lượng tiêu thụ của nhãn hiệu thời trang Hạ Tuyền gần đây tệ lắm, kế hoạch vụng trộm đả kích công ty Diệp Hân của cũng vẫn rất thuận lợi, vốn dự định là chỉ cần ba tháng chèn ép được đối phương, đối phương chắc chắc cũng duy trì thái độ tiêu cực, nhưng gần tháng chẳng biết tại sao, lượng tiêu thụ của đối phương đột nhiên tăng cao nhanh chóng, thậm chí còn nhiều lần ra mắt những mẫu mới, trước bước so với công ty của Hạ Tuyền, giới thiệu những mẫu thiết kế mới có kiểu dáng giống y hệt những sản phẩm mà công ty Hạ Tuyền chuẩn bị ra mắt!

      Nhìn những hình ảnh mà cấp dưới gửi tới, Hạ Tuyền giận đến nỗi tay cũng phát run, giống như mỗi khi đối mặt với chuyện của Diệp Hân, đều rất dễ dàng kích động, cũng có thể là bởi vì mang thai cho nên tâm trạng của nhạy cảm hơn bình thường, dù sao chính là...... rất vui.

      ra, trước đó khoảng thời gian, thấy Diệp Hân bị chèn ép từng chút , phải sinh ra những thủ đoạn hạ thủ lưu tình, vốn định nếu như Diệp Hân chịu biết khó mà lui, rời khỏi tầm mắt của , xem như ông ta chết, mọi chuyện qua coi như xóa bỏ.

      Nhưng đối phương lại thực khổ nhục kế với , ở ngoài giả vờ yếu đuối gượng dậy nổi nhưng trong tối lại ầm thầm công kích , hổ là Diệp tổng.

      Hai ngày nay Lệ Tịnh Lương đều có nhà, ở nước ngoài có hạng mục mà phải tự tay kiểm chứng, biết bao giờ mới trở về, Lệ Hạ sắp tuổi thấy mẹ ngẩn người, liền lấy món đồ chơi trong tay mình nhét vào tay mẹ, ríu rít kêu mẹ cùng chơi với cậu.

      Hạ Tuyền làm gì có tâm trạng chứ? Nhưng quay đầu lại nhìn thấy cậu con trai xinh xắn đáng , bỗng cảm thấy hành động từ chối chơi với con là hành động rất độc ác.

      "Bảo bối." Hạ Tuyền ngồi xuống ôm lấy con, khẽ cọ vào người con giống như cầu mong chú ý, Lệ Hạ bị cọ đến bối rối, giống như cảm thấy vai trò của hai người bị đảo lộn, nhất thời biết nên phản ứng như thế nào, cứ để mẹ ôm như vậy.

      Trong chốc lát, Hạ Tuyền buông Lệ Hạ ra, cầm món đồ chơi chơi đùa với con, vừa chơi vừa : "Bảo bối, ông ta cũng làm như vậy với mẹ rồi, mẹ cũng cần phải nể tình nữa."

      Lệ Hạ đâu hiểu ý tứ của mẹ, chảy nước miếng quơ quơ quả đấm về phía mẹ, dường như muốn chọc cười Hạ Tuyền.

      "Đây là con khuyến khích mẹ sao?" Hạ Tuyền suy đoán.

      Lệ Hạ tiếp tục quơ quả đấm , cười vô cùng ngọt ngào, cậu thừa hưởng trọn vẹn vẻ đẹp của ông chủ Lệ và Lệ phu nhân, mặc dù chưa tới tuổi, nhưng lại trắng trẻo đáng , người gặp người thích, nếu như mang cậu ra ngoài, biết khiến cho bao nhiêu người vội vã về nhà tạo người nữa.

      Đứa trẻ đáng như vậy, ai muốn đứa chứ?

      Liếc nhìn hình ảnh máy tính lần nữa, Hạ Tuyền hạ quyết tâm trong lòng, bất nhân, cũng đừng trách bất nghĩa.

      Trong công ty, Mã Nghĩ vốn rầu rĩ vì chuyện sản phẩm mới trong buổi họp báo sắp tới bị rò rỉ, nhưng cuộc điện thoại của Hạ Tuyền nhanh chóng giúp giải quyết vấn đề này.

      "Tuyên bố với truyền thống là buổi họp báo sản phẩm mới bị hoãn, cứ sản phẩm mới lần này là do chị tự thiết kế, nhưng bởi vì chị mang thai đứa thứ hai, thân thể được thoải mái, cho nên kịp thời gian, lời xin lỗi với mọi người."

      Lý do này quá mức đầy đủ, đồng thời cũng thuận tiện tung ra tin tức có tính chất khủng bố.

      ra, tất cả mọi người đề biết chuyện Hạ Tuyền mang thai đứa thứ hai, nên nếu như chuyện này được tung ra, những có thể hóa giải thời điểm khẩn cấp của công ty, mà còn có thể hấp dẫn chú ý của đại chúng, khiến cho ánh mắt của mọi người hướng về phía công ty lần nữa.

      Mọi chuyện quả nhiên đúng với dự đoán của , sau khi tin tức được tung ra, tin tức hai năm ôm hai đứa, có hi vọng thành ba năm ôm ba đứa của Hạ Tuyền và ông chủ Lệ nhanh chóng chiếm lĩnh trang đầu các bài báo, mặc dù công ty Diệp Hân nhận được rất nhiều đơn đặt hàng, nhưng bởi vì trước đó tổn thất rất nghiêm trọng, cho nên cũng bù đắp được bao nhiêu, nếu duy trì được sản lượng tiêu thụ trong quý tiếp theo, có lẽ phá sản.

      Nhìn tin tức tờ báo, Diệp Hân suy nghĩ Hạ Tuyền trong thời kỳ mang thai, có lẽ khi thấy bản thiết kế những bị trộm, mà còn được ra mắt trước, rất tức giận, chẳng lẽ ảnh hưởng đến cơ thể rồi

      Có suy nghĩ như vậy, Diệp Hân hơi do dự, nhưng sau đó chợt suy nghĩ lại, so với tất cả những tổn thất của ông ta, những thua thiệt của Hạ Tuyền cũng đáng là bao nhiêu, nếu so ra, bản thân ông ta vẫn tương đối quan trọng hơn, vì vậy cuối cùng cũng chịu rút lui.

      Tên Diệp Hân này giống như bao giờ quan tâm đến bất kỳ ai, có lẽ từ đầu tới cuối, người ông ta quan tâm nhất chính là bản thân mình.

      Ông chủ Lệ ở nước ngoài là người cuối cùng biết được tin tức này, nhìn qua nội dung tờ báo, ngẫm lại vẻ mặt mấy vui vẻ của Hạ Tuyền vài ngày trước, lập tức biết vì sao lại xảy ra chuyện này. Nhưng mà, tán thành chuyện tung ra tin tức này, bản thân cũng rút lui khỏi làng giải trí, ước mong của chính là gia đình bọn họ có cuộc sống bình yên, bị những người bên ngoài can thiệp vào.

      Giống như bảo vệ của đối với Lệ Hạ, truyền thông căn bản hề biết bất cứ điều gì về Lệ Hạ, coi như trong tương lai, Lệ Hạ có lớn lên học, cũng cho cậu du học, tránh cho cậu gặp phải quấy rầy. Cách làm của Hạ Tuyền hoàn toàn khác trời vực so với suy nghĩ của .

      Nhưng mà, Lệ Tịnh Lương cũng thể nào trách được, vì xảy ra loại chuyện như vậy, cách mà lựa chọn để trả đũa cũng chính là cách duy nhất mà có thể nghĩ tới. Càng nghĩ càng thấy phiền não, bỏ tờ báo xuống châm điếu thuốc, khẽ tựa vào ghế ngẩng đầu lên, nhìn trần nhà xây dựng theo phong cách Châu Âu, tâm trạng kiềm chế nóng nảy.

      Lệ Tịnh Lương phản ứng như thế nào, trong lòng Hạ Tuyền ít nhiều cũng
      [​IMG]
      Phong nguyet, Trâuduyenktn1 thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 48:

      Editor: Tiểu Ốc

      Bây giờ Lương Ngâm đánh cược mọi thứ lên vụ va chạm này, chỉ thấy Thủy Tu Tề và tài xế bước xuống xe nhưng thấy Lệ Tịnh Lương đâu, đợi hai người gì lập tức cao giọng kêu đau, thu hút chú ý của người đường.

      Chờ đến khi dừng đèn đỏ ít chủ xe mở cửa sổ nhìn sang, tất cả đều là vẻ mặt vui sướng khi người khác gặp họa, đại khái là vì, chiếc xe sang trọng này gặp phải người giả vờ bị đâm, người phụ nữ vừa ngã xuống nhìn cũng biết là nên động vào, nhưng hình như chủ xe lại càng nên động vào hơn, biết chuyện ngày hôm nay diễn ra thế nào.

      Thấy người vây xem càng ngày càng đông, Lệ Tịnh Lương ngồi ở hàng ghế sau cuối cùng cũng nhàng xuống xe.

      tự mở cửa xe, chân dài bước ra, tiến vào tầm mắt của mọi người, khí thế và bề ngoài của làm cho mọi người mở rộng tầm mắt. Có mấy thầm với nhau muốn lấy điện thoại ra chụp hình, nhưng bị Thủy Tu Tề ngăn lại.

      "Làm phiền chụp hình, cảm ơn."

      Cậu ta đưa ra tờ 100 tệ, đôi mắt kia lập tức sáng lên, dứt khoát nhận lấy tiền rồi cất điện thoại đ.

      "Mấy người cũng giống như thiếu tiền, người phụ nữ này chảy máu rồi, xem ra là bị thương, cho bà ta ít tiền rồi để bà ta ." tốt bụng khuyên nhủ, "Nếu càng thêm phiền phức đấy."

      Thủy Tu Tề cảm ơn với , ngoái đầu lại nhìn về phía ông chủ, chỉ thấy Lệ Tịnh Lương thong thả ung dung tới phía trước xe, khẽ quỳ xuống chân dùng khăn tay cẩn thận lau chùi phần đầu xe, bộ dạng tỉ mỉ lạnh lùng kia cùng với chiếc kính gọng càng làm tôn lên vẻ nhã nhặn và trong đó là cả nham hiểm, mọi người khỏi trong lòng, chỉ sợ hôm nay người phụ nữ kia gặp phải họa lớn rồi!

      Quả nhiên, Lệ Tịnh Lương nhìn ngắm xe xong lập tức đứng lên, tới trước mặt bà ta, nhìn lướt qua vũng máu mặt đất, dưới cái nhìn chằm chằm ác độc chậm rãi ra: "Vết cứa, đại khái tầm mười phân, người bà có đồ vật bằng kim loại."

      Lương Ngâm sững sờ, còn chưa kịp phản ứng thấy tài xế của Lệ Tịnh Lương tới, nhanh chóng lục soát người bà ta, bà ta thét lên "Phi lễ", nhưng khi nhìn thấy phong độ và tuổi tác của người kia với bà, mọi người lại cảm thấy lời này có chút miễn cưỡng.

      " muốn làm gì!" Mắt thấy lưỡi dao của mình bị tài xế lấy mất, Lương Ngâm giận dữ kêu gào, "Các người đâm vào tôi, tại sao còn gọi xe cứu thương? Tôi muốn báo cảnh sát!" Bà ta lấy điện thoại di động định gọi cảnh sát, Lệ Tịnh Lương thấy vậy liền trực tiếp cười ra tiếng, điều này làm cho bà ta hơi chần chờ.

      "Sao tiếp tục nữa vậy?" Lệ Tịnh Lương cười mỉm , "Làm phiền bà Lương hãy tiếp tục, cảm ơn bà báo cảnh sát giúp tôi."

      "Giúp cậu?" Vẻ mặt Lương Ngâm có chút vặn vẹo.

      "Xe của tôi bị con dao mà bà giữ trong người cào xước, chẳng lẽ nên cảm ơn bà vì báo cảnh sát giúp tôi sao?" Lệ Tịnh Lương chậc tiếng: "Bà cũng được coi như là từng có thời hoàng kim, chắc cũng biết chiếc xe này trị giá bao nhiêu tiền chứ."

      Lương Ngâm có chút sợ hãi, giọng : "Mày đừng có ngậm máu phun người, sao tao có thể cào xước xe của mày được? Càng thể nào tự cứa bản thân, chẳng lẽ tao bị điên à?"

      "Vẫn thể nào thông minh." Lệ Tịnh Lương dùng khăn tay nhận lấy con dao mà tài xế đưa tới, mặc dù vết máu ở bị quần áo của Lương Ngâm lau sạch khá nhiều, nhưng vẫn còn lưu lại dấu vết, hơn nữa, "Mang xét nghiệm, tìm người có cùng DNA."

      Lương Ngâm hoàn toàn chịu nổi nữa, lớn tiếng gào khóc: "Có ai tốt bụng giúp tôi tay ! Có tiền khá lắm sao! Có tiền có thể khi dễ người khác sao?!"

      Bà ta vừa dứt lời, đợi Lệ Tịnh Lương mở miệng, người phụ nữ xinh đẹp vác bụng bầu lập tức chen lấn từ bên ngoài vào trong đám người, ngừng xin lỗi mọi người nhường vị trí, nhìn thấy người bên trong quả nhiên là Lệ Tịnh Lương từ từ tháo kính râm xuống.

      "Đây phải là Hạ Tuyền sao?"

      Có người đàn ông nhận ra , kinh ngạc nhìn bản thân rồi lại nhìn cái bụng của , sau đó lập tức nhìn về phía chủ xe sang trọng kia. Người đàn ông nhìn kỹ liền bừng tỉnh hiểu ra, đây là chồng mà!

      " xảy ra chuyện gì?" Hạ Tuyền tới bên cạnh Lệ Tịnh Lương, tay chống nạnh , "Chờ tới đón em tận nửa ngày rồi, em còn tưởng bị hồ ly tinh nào câu mất, hóa ra là tên ăn mày." chán ghét liếc mắt cái, hắng giọng , "Tất cả giải tán, giải tán , chưa từng thấy người ta bị người khác giả vờ đâm sao? Ở đây có người phát lương cho mấy người à?"

      Mọi người vốn chính là người đường, nghe thấy chủ nhà như vậy cũng xấu hổ nhìn lại, rối rít rời khỏi trường. Lương Ngâm thấy tình thế vô cùng bất lợi đối với mình, lập tức cố gắng giữ lại những người vây xem, nhưng tất cả mọi người đều ôm suy nghĩ chuyện liên quan đến mình và nên chọc vào những kẻ có tiền, nên trường rất nhanh chỉ còn lại mấy người bọn họ.

      " ngờ bà lại làm ra loại chuyện như thế này." Hạ Tuyền cười tự nhiên, "Lương Ngâm, dù sao bà cũng từng là thiên kim tiểu thư của tập đoàn Lương thị, sao bây giờ lại biến thành mấy mụ già giả vờ bị đâm xe rồi?" vịn tay Lệ Tịnh Lương : " xe có camera đấy, bà có chắc là muốn tiếp tục nằm đó ? Máu chảy ra ít, chẳng lẽ tự mình cắt vào động mạch rồi à?"

      Vừa nãy Hạ Tuyền ở nơi xa nghe thấy chút nội dung, vừa cảm thán trí thông minh của Lệ Tịnh Lương, cũng vừa có cái nhìn
      [​IMG]
      Phong nguyetTrâu thích bài này.

    6. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 49:

      Editor: Thơ.

      Vì thời gian và số nguyên nhân khác nên tiệc đầy tháng của Lệ Hạ cũng được tổ chức, lần này cuối cùng cũng có danh phận và cơ hội nên Hạ Tuyền muốn cho hai đứa bé cùng làm.

      Thực ra nghĩ đến những điều này hơi sớm, vừa mới sinh con, tuy lần này sinh con rất thuận lợi những cũng ảnh hưởng đến sức khỏe của , phải nghỉ ngơi tốt thời gian.

      Nhìn đứa con ở trong lòng chồng, Hạ Tuyền từ từ cong môi cười, chân mày hay khóe mắt đều là vẻ dịu dàng khéo léo. Trải qua năm tháng và hai lần sinh nở khiến cho vẻ đẹp của càng trở nên đoan trang chững chạc hơn, so với xinh đẹp rực rỡ trước kia dường như như bây giờ mới chính là .

      "Diệp Hân đến lần." Lệ Tịnh Lương đặt con vào giường trẻ em, đột nhiên .

      Biểu tình của Hạ Tuyền hơi cứng lại sau đó cười : " Em gặp ông ta, xem ra thay em quyết định rồi."

      Dáng vẻ thay tã cho con của Lệ Tịnh Lương giống như uống trà, vô cùng phi phàm, khi nghiêng người quay mặt về phía khuôn mặt tuấn đó khiến cho người ra nhìn bao nhiêu lần cũng thấy ngán.

      "Tốt nhất là về sau em đừng gặp lại ông ta nữa." như vậy.

      " phải là em muốn gặp là có thể gặp." Hạ Tuyền thở dài: "Đối thủ kinh doanh, cúi đầu thấy ngẩng đầu cũng thấy nha."

      Lệ Tịnh Lương mỉm cười: "Ông ta còn là đối thủ của em nữa rồi."

      "Cái gì?" ngẩn người.

      "Trong lúc em mang thai sinh con công ty của ông ta đóng cửa, hơn nữa khỏi Giang Thành rồi."

      Tin tức này thực quá kích thích, Hạ Tuyền nhịn được mà mở to mắt, là hưng phấn hay tiếc nuối : " sao?"

      Lệ Tịnh Lương gì nhưng biểu tình trả lời câu hỏi của .

      "Em thực muốn thấy cảnh này." Hạ Tuyền nở nụ cười: " ra thực ra cũng hơi tiếc nuối, phải là tự tay em đánh bại ông ta nhưng là chồng của em, giữa chúng ta cũng cần phân biệt với nhau, như vậy cũng được."

      Ý cười của Lệ Tịnh Lương càng chân thành hơn: "Em có thể nghĩ như vậy là tốt rồi."

      "Bế con qua đây em xem chút." Hạ Tuyền dang tay ra .

      Lệ Tịnh Lương bế con giao cho , ôm đứa con nửa tình nửa mơ của mình, tùy ý hỏi: "Tên của con là gì?"

      "Lệ Thu Mạt."

      "...." Hạ Tuyền nhìn chằm chằm vào .

      "Sao vậy?" Lệ Tịnh Lương : "Em cũng cảm thấy nghiêm túc sao?"

      "Xem ra phải là mình em cảm thấy nghiêm túc." Hạ Tuyền dứt khoát .

      " phải như vậy." Lệ Tịnh Lương thực giải thích: "Thu Mạt, rất êm tai, cũng rất đặc biệt ."

      "Phải rồi, trực tiếp đổi tên Lệ Hạ thành Lệ Hạ Chí càng tốt, là hợp nhau." (Chắc ai cũng biết Hạ Chí là ngày dài nhất của mùa hè nhỉ? Còn Thu Mạt có nghĩa là ngày cuối thu.)

      "Đề nghị tồi."

      "... chết ." Hạ Tuyền ghét bỏ nhìn cái, ôn con xoay người lẩm bẩm như niệm thần chú: "Tên con nhà người ta đều văn nhã êm tai như vậy, vừa nghe biết là tiểu thư khuê các. Con khác, sinh vào cuối thu tên là Thu Mạt, nếu như sinh vào tháng chạp có phải là có tên là Tịch Nguyệt hay ." (Tịch Nguyệt nghĩa là tháng 12)

      "...."

      "Xem ra trong lòng có em nữa rồi, là cảm thấy em sinh được con trai cho nên vui sao? Lệ Tịnh Lương, ngờ lại trọng nam khinh nữ." càng càng có điểm dừng.

      Lệ Tịnh Lương đến bên giường, khom lưng lấy tay nhàng chạm vào trán , dưới ánh mắt nghi hoặc của nhíu mày : " bị sốt nha, tại sao lại ăn lung tung như vậy chứ."

      "...." Hạ Tuyền nghiến răng nghiến lợi : " cút ra ngoài."

      "Tính tình của em càng ngày càng nóng nảy rồi." Lệ Tịnh Lương động đậy.

      " ra ngoài phải ?" Hạ Tuyền cao giọng .

      Bỗng nhiên truyền đến tiếng mở cửa, Lệ Chấp cười như cười : "Làm sao vậy, vừa mới tới thấy các con cãi nhau."

      Hạ Tuyền thấy bố chồng đến lập tức đổi thành khuôn mặt tươi cười: "Ba, ba đến rồi."

      Lệ Chấp mang đồ đạc vào, : "Cãi nhau với Tịnh Lương à? Nó biết chuyện, con đừng để trong lòng." Dứt lời, đặt đồ đạc xuống nhìn về phía Lệ Tịnh Lương, cau mày : "Bảo con ra ngoài ra , giống như cọc gỗ đứng ở đó làm gì."

      Lệ Tịnh Lương muốn lại thôi, cân nhắc chút rồi cũng nhấc chân rời , Hạ Tuyền thấy vậy vội vàng đuổi theo kéo ống tay áo của , : "Em đùa thôi, đâu chứ?" Để lại và bố chồng ở đây xấu hổ nhìn nhau à?

      Lệ Tịnh Lương thấy vậy cũng rời nữa, chỉ hỏi cha mình: "Thu Mạt dễ nghe sao?"

      Lệ Chấp nghe thấy câu hỏi này lập tức biết vì sao bọn họ lại cãi nhau, ông ngồi xuống ghế dựa, mỉm cười : " phải dễ nghe mà là cảm thấy con đủ nghiêm túc. Tên con trai có thể là kết hợp tên của con và con dâu, còn tên con sao?"

      "Tên chỉ là danh hiệu mà thôi." Lệ Tịnh Lương ngồi vào cạnh giường bóc hoa quả cho Hạ Tuyền.

      Hạ Tuyền lập tức tranh thủ phúc lợi cho con của mình: "Cho dù như vậy cũng thể quá tùy tiện chứ."

      Lệ Tịnh Lương thỏa hiệp: "Vậy em xem, gọi con là gì?"

      ".... Em cũng biết." cũng bị vấn đề này làm khó rồi.

      "Được rồi, ta quyết định, tên của đứa bé sửa lại nữa, đứa tiếp theo lại đặt tốt là được." Lệ Chấp vỗ bàn, những người khác đương nhiên cũng phản bác, nhưng mà...

      " có đứa tiếp theo nữa." Lệ Tịnh Lương đưa hoa quả cho Hạ Tuyền xong với cha mình: "Con định thắt ống dẫn tinh."

      Hạ Tuyền vốn ăn trái cây nghe thấy câu của lập tức phun ra, vô cùng thiếu lịch , đứa bé trong lòng nàng cũng bị đánh thức.

      "Hu hu hu..." Đứa bé khóc lên, dáng vẻ đáng thương tội nghiệp khiến cho Hạ Tuyền cực kỳ tự trách, lại nghĩ đến Lệ Hạ đơn ở nhà, có chút đành lòng : "Hay là chúng ta về nhà ?"

      "Về nhà?" Lệ Tịnh Lương quay đầu lại nhìn : "Ngày mai ."

      Hạ Tuyền thở dài, trong lòng vô cùng muốn, nửa khắc cũng muốn ở lại đây.

      "Chuyện thắt ống dẫn tinh, nếu như con quyết định vậy làm ." Lệ Chấp kéo đề tài lại chuyện lúc trước.

      Hạ Tuyền lập tức : " cần , chuyện này."

      "Dạ." Lệ Tịnh Lương trực tiếp ngắt lời Hạ Tuyền, : "Em nghỉ ngơi chút , ra ngoài với ba." đứng lên vỗ vỗ tay cho sạch vụn hoa quả, liếc nhìn Lệ Chấp cái rồi cùng nhau ra ngoài.

      Hạ Tuyền vội vàng : " chờ chút, em còn chưa xong, này, Lệ Tịnh Lương!"

      Lệ Tịnh Lương giống như nghe thấy, cũng quay đầu lại, rời khỏi phòng bệnh, để lại hai mẹ con hai người.

      Người đàn ông này là! Tâm tình của Hạ Tuyền vô cùng phức tạp, nổi điên
      [​IMG]
      Phong nguyetTrâu thích bài này.

    7. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :