1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Hiện đại, H] Dạy hôn (Xấu hổ hình thức hôn môi dạy học) - Full

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trâm Trâm

      Trâm Trâm Member

      Bài viết:
      29
      Được thích:
      33
      :yoyo60::yoyo60:Thầy cho số điện thoại đấy à??
      Chapuru thích bài này.

    2. Paru

      Paru Well-Known Member

      Bài viết:
      197
      Được thích:
      251
      Cuối cùng thầy giáo có tiến triển, ahihi :yoyo14:
      "Bao giờ em mới gặp đây"
      Chapuru thích bài này.

    3. Chapuru

      Chapuru Well-Known Member

      Bài viết:
      25
      Được thích:
      1,614
      Hôm nay mình đổi tên truyện nhé, mình nghĩ mãi tên các bạn gợi ý và mấy cái tên mình nghĩ được, rồi nhân lúc nhờ bạn mình hỏi chị dịch giả dịch hộ cái đoạn Lưu Hồ Lan, Lôi Phong nhức đầu ở chương 5 ý. Tiện thể chọt chọt chị ấy nhờ chọn tên, được gợi ý cái tên: Dạy hôn. :th_41:Hihihihi, mình thấy cũng hợp lắm, nên quyết định thay tên luôn, vừa có dạy trong dạy học, lại vừa dính dáng đến nụ hôn nữa.
      Định đăng chương 6 vào chủ nhật mà có việc bận lại còn đau đầu chưa kịp edit hết, hôm nay mình mới đăng bù được nè. Chương này hôn rồi, chương sau có chút cảnh hot nhé mọi người :th_81:
      CHƯƠNG 6
      NGƯỜI THÍCH NHẤT VÀ NỤ HÔN TUYỆT VỜI NHẤT

      Số điện thoại của cứ như vậy ra trước mắt Tống Thiển Thiển.

      Tống Thiển Thiển luống cuống tay chân mà muốn bật dậy. Phần thưởng này cũng khiến người ta choáng váng mà nghĩ ngợi lung tung, thái độ của dịu dàng giống như đối với học sinh. Trong ấn tượng của Tống Thiển Thiển, vì phải là chủ nhiệm lớp nên Triệu Thuần chưa từng cho học trò nào số điện thoại cá nhân, cho dù là lớp trưởng hay cán bộ môn Toán của lớp cũng có số , ở bảng thông tin cá nhân của giáo viên, phía dưới tên cũng có số điện thoại riêng

      Triệu Thuần vẫn bình thản ngồi bàn giáo viên, thái độ thờ ơ, mắt cũng nâng lên nhìn phía dưới lớp chút nào.

      Thời gian trôi qua rất nhanh, mặt trời mùa hè dần chuyển về hướng tây, tan trường học sinh túm tụm hai ba người nhóm tỏa về phía cổng trường. Sau giờ tự học, Triệu Thuần thu thập nốt vài thứ trong văn phòng, khóa cửa rồi ra.

      Bóng cây nghiêng nghiêng, nắng vàng ấm áp chiếu lên người lưu lại bộ đồ tây sắc vàng ám ảnh. Gương mặt người đàn ông cứng rắn, đeo mắt kính, khí chất cấm dục ràng, cầm theo túi công văn bằng da, về phía thư viện, ngược hẳn với đám người đổ về cổng trường. Vào thư viện, lên thẳng tầng 3 là phòng đọc sách báo chuyên biệt.

      Thư viện trường Dục Thụ có ba tầng, tầng thứ nhất là phòng học điện tử, tầng thứ hai là phòng đọc sách giáo khoa, phần lớn là từ điển, sách học, sách tham khảo hoặc sách báo ngoại văn. Tầng thứ ba là phòng đọc sách báo chuyên biệt, gồm sách thiên văn học, tài liệu khảo cứu xã hội, lịch sử nhân văn… rất ít học sinh lên tầng 3 tìm sách, chỉ thỉnh thoảng có thầy lên tầng này mượn sách. Cho nên tầng 3 là tầng yên tĩnh, ít người nhất của thư viện.

      Người đàn ông bước vào phòng đọc, qua mắt kính phản quang, khó nhìn thấy thân hình nhắn lén lút trốn ở sau cầu thang, cẩn thận lộ ra góc váy màu hồng nhạt.

      khẽ cong khóe môi.

      là ngốc nghếch đáng , khoảng cách gần như vậy sao có thể phát ra chứ.

      Tống Thiển Thiển đợi người đàn ông vào hẳn trong phòng rồi mới dám lén lút thò đầu ra. Phùuu, thiếu chút nữa bị phát rồi, hết hồn chưa kịp bình tĩnh, vỗ vỗ lên ngực, lén lút vào bên trong. muốn hỏi thấy chút, rút cuộc thầy có ý gì vậy, tại sao để lại số điện thoại, tại sao… lại cắn vành tai mình… Rốt cuộc thái độ như vậy là sao, phải hỏi cho ràng, từ chối cũng được, vô tình cũng được, đừng có mơ hồ như vậy làm người ta khó chịu muốn chết.

      Thư viện yên tĩnh, đối mặt với là những hàng giá sách được sắp xếp cẩn thận theo thứ tự, hoàn toàn thấy bóng dáng của Triệu Thuần ở đâu cả. Tống Thiển Thiển rón rén sâu vào phía trong, cẩn thận tìm tung tích của .

      Sắc trời cũng muộn, bây giờ cũng là giờ cơm tối, thư viện hầu như còn ai, cho dù còn cũng đều tập trung ở tầng hai. Phòng sách báo chuyên biệt chỉ còn thủ thư lớn tuổi ngồi ăn cơm hộp.

      Thiếu nữ sắc mặt căng thẳng, tới giá sách phía sâu bên trong, giày da màu nâu vàng giẫm lên sàn gỗ phát ra những thanh “lộc cộc” nho .

      Haizz, biết thầy đâu mất rồi, giá sách vừa lớn vừa cao, hơn nữa cứ hàng này lại hàng nọ so le chắn khuất, chỉ có thể nghe thanh mà đoán được xung quanh có người hay .

      càng lúc càng vào sâu, vẫn thấy tung tích của . Đột nhiên cánh tay từ bên cạnh thò ra, dùng lực kéo cổ tay , ôm vào lòng, bàn tay ấm áp khô ráo cũng nhanh chóng bịt kín miệng ngăn tiếng kêu sợ hãi suýt thốt ra.

      “Suỵt.”

      Tống Thiển Thiển bị nam nhân lôi tới, đè vào tường, Triệu Thuần nheo mắt, tay ôm Tống Thiển Thiển, tay kia đặt thẳng ngón môi , ý bảo Tống Thiển Thiển cần .


      Quanh mũi Tống Thiển Thiển đều lè mùi vị đàn ông dễ chịu, đầu ngón tay mùi dịu dễ chịu. Triệu Thuần ôm Tống Thiển Thiển, bàn tay để môi rời ra, tay kia nhàng vòng quanh thắt lưng mảnh khảnh của . Áp sát vào có chút phản kháng, mặt chút thay đổi, giọng hơi khàn khàn , “ giờ, là tôi chủ động.”

      Cảm xúc mềm mại tinh tế, khuôn mặt ngượng ngùng của gần trong gang tấc, đôi mắt ướt át mở to nhìn mình chăm chú gì, thân thể đầy đặn bị cố định ở giữa bức tường cùng bản thân mình.

      “Bạn học Tống Thiển Thiển, sao nghe lời thầy , hả?” nheo mắt, chậm rãi ghé sát mặt hỏi . Vừa hỏi vừa ghé sát môi vào vành tai trái của Tống Thiển Thiển, lần này chỉ cắn , ngậm thùy tai , đầu lưỡi xoay đảo, răng nanh tàn nhẫn nhấm nháp, cắn gặp thùy tai mềm mại tinh tế của . Ngậm hồi, để ý đến vành tai xấu hổ đến độ đỏ hồng. muốn đùa giỡn như vậy từ lâu rồi, từ khi bôi thuốc cho Tống Thiển Thiển, vốn nhận ra tai cực kỳ mềm mại và nhạy cảm.

      Thân thể Tống Thiển Thiển mềm nhũn, nếu thắt lưng được ôm giữ, biết chừng mền người đứng được mà ngã xuống rồi. Trong đôi mắt ngập nước mờ mịt, như khát cầu càng thêm thương, chỉ đùa bỡn mỗi tai mình.

      Người đàn ông này cũng cảm thấy chưa đủ, hơi lùi lại phía sau, nhìn chăm chú vào ánh mắt mờ mịt của , lại hỏi: “Bạn học Tống Thiển Thiển, tại sao lại quyến rũ thầy, hả?”

      Tống Thiển Thiển bị nhốt trong lòng , có kinh nghiệm chỉ có thể tùy ý trêu chọc đùa bỡn. nhìn chằm chằm vào mắt , lại chậm rãi hỏi lại lần, giống như cố tình quên là bàn tay mình còn giữ miệng , cho , “Tại sao, ba lần đều quyến rũ thầy…” Tống Thiển Thiển bị che miệng có cách nào trả lời, nháy nháy đôi mắt, chậm rãi vươn đầu lưỡi mềm mại liếm liếm lòng bàn tay , giống như chú mèo thân thiết âu yếm người chủ, lại càng giống như biết tình hình nguy cấp mà cố tình quyến rũ thêm. Triệu Thuần cảm nhận được lòng bàn tay bị liếm ướt át, ngứa ngứa mềm mại, ánh mắt tối lại, nhả ra nốt nửa câu còn lại, “Em biết là… Thầy thể kiềm chế được rồi sao.”

      xong, Triệu Thuần rốt cuộc mở lòng từ bi, buông tay che miệng xuống.

      Tống Thiển Thiển hơi thở dốc, đầu lưỡi phấn hồng lúc lúc giữa cái miệng nhắn hé mở, gương mặt đỏ ửng, bướng bỉnh nhìn chằm chằm Triệu Thuần nhưng giọng lại mềm nhũn, “Đó là bởi vì em thích thầy… Từ lần đầu tiên nhìn thấy thầy, em biết là em tiêu rồi, bị trúng tiếng sét ái tình, em sớm thua rồi. Em chưa từng có ý muốn vì ai đó mà vui vẻ chịu đưng, vì để người đó chú ý mà nguyện cố gắng nghìn lần vạn lần.” Vì quá nhanh mà kịp thở, “Thầy có biết … Em rất thích thầy.”

      Vì thích, nên dù làm gì em cũng đều .

      Vì thích, có thể bỏ qua hết xấu hổ, e thẹn mà làm ra nhiều việc ngốc nghếch chỉ mong chú ý.

      Vì thích, mà cố gắng trở thành người tốt đẹp khiến mến.

      Vì thích, nên chỉ mong ngóng đáp lại tâm ý.

      dùng ánh mắt ấm áp, dịu dàng nghe ngây thơ hết, đành lòng ngắt lời , đến khi hết mới nhàng trả lời, “Tôi biết”.

      Bởi vì biết, mới có thể kiềm chế để những người khác chú ý đến, chỉ có thể im lặng.

      Bởi vì biết, mới chỉ dịu dàng với mình em, lại sợ bản thân kiềm lòng được.

      Bởi vì biết, mới có thể nhẫn nại trước mọi hành động quyến rũ ngốc nghếch của em, cố gắng kiềm chế tất thảy.

      Bởi vì biết, nên mới kìm được, cũng bộc lộ tâm tình nóng bỏng với em.

      Tống Thiển Thiển hiểu , bĩu môi, “Thầy mới biết đâu, thầy chỉ biết lạnh nhạt thèm nhìn em.”

      Đối với lên án ngây thơ của , chẳng chống cự, chỉ bất đắc dĩ cười, “ phải cho em số điện thoại rồi sao.” Vốn nghĩ trở về nhà gọi điện cho nhóc ngốc nghếch này để chậm rãi mà tâm , ai biết được nhóc này theo chân mình đến tận thư viện.

      Tống Thiển Thiển chu miệng thở ra, “ tự hỏi làm sao biết được trong lòng thầy nghĩ gì.”

      Triệu Thuần xoa xoa đầu , “Trẻ con quá, vậy em muốn tôi phải làm gì?”

      mở ta đôi mắt ướt sũng, đỏ mặt lại sợ hãi nhìn vào mắt , giọng , “Em muốn thầy hôn em.” Nghĩ hồi lại ngượng ngùng bổ sung, “Nhưng được cắn tai em… bị cắn có chút đau.”

      Triệu Thuần bật cười, càng ghé sát vào, cố ý đè thấp giọng, dùng thanh trầm thấp quyến rũ ngây thơ, “Muốn tôi hôn em như thế nào?”

      cười giảo hoạt, “Làm theo cách mà em thích”, xong ngượng ngùng cắn cắn môi, có vẻ như bị to gan của mình dọa đến, “Nhưng mà… thầy tự đoán .”

      Triệu Thuần cười, cả người đầy nam tính phong độ lịch lãm, quyến rũ mê hoặc, gì, chỉ cúi đầu hôn lên trán , trấn an sợ hãi và bối rối của . Sau đó dịu dàng chậm rãi ngậm lấy đôi môi xinh đẹp chưa từng có ai chạm vào của . Miệng cả hai hợp lại cùng nhau, sau vài lần nhàng chạm vào, mút cánh môi của , rồi lại liếm cánh môi, sau đó dùng răng nhàng cắn môi dưới, dùng thêm chút sức rồi chậm chạp nhả ra. Môi lưỡi dụ dỗ hé miệng, đầu lưỡi với vào trong miệng , từ dịu dàng trêu chọc thành nóng bỏng cuồng nhiệt mà cướp bóc khắp khoang miệng, liếm hàm răng, rồi quấn quít lấy lưỡi , khiến cho khuôn mặt càng đỏ hơn mà nuốt xuống nước bọt của cả hai.

      Cánh tay vốn vây quanh eo giờ lướt tới cổ Tống Thiển Thiển, vuốt ve dịu an ủi căng thẳng, mang lại cảm giác vui sướng dịu dàng, tay kia dùng sức kéo tay lên cao, mười ngón tay giao nhau, đè chặt, cố định trong lòng , tuyệt cho cơ hội chạy trốn.

      Thiếu nữ bị hôn mãnh liệt, có thời gian để thở, nước mắt lưng tròng nhìn Triệu Thuần cầu xin, yếu ớt kêu khe khẽ: “ cần…ưm… em chịu được…”

      Triệu Thuần hơi buông lỏng môi Tống Thiển Thiển, dùng ngón cái lau nước bọt còn khóe miệng , đưa ngón tay đến môi , khàn khàn ra lệnh, “Liếm sạch .”

      thở hổn hển, thẹn thùng dám mở to mắt, đầu lưỡi hơi vươn ra, run run liếm ngón tay .

      lại càng muốn nhìn thấy thêm thẹn thùng thất thố, “Ngoan, mở mắt ra.”

      đành phải mở to đôi mắt ướt át, từng chút từng chút liếm hết nước bọt dinh tay , đầu lưỡi lùi lại, ngượng ngùng e thẹn như đứa trẻ sợ hãi người lạ. Chính vẻ mặt đó khiến người ta vừa muốn cưng chiều thương, lại nhịn được mà muốn hung hăng bắt nạt, nhìn xem còn có thể e thẹn đến nhường nào.

      Triệu Thuần vừa lòng , “Thiển Thiển ngoan.” đưa tay trìu mến xoa đầu , Tống Thiển Thiển mỹ mãn dựa vào ngực , cái miệng nhắn than thở, “Đầu bị thầy hôn sưng lên rồi…”

      Thư viện trống trải, ánh mặt trời ban chiều xuyên qua nhè , khí dường như cũng thấm đẫm hương vị ngọt ngào của tình . Phía sâu trong những giá sách lớn, giọng nam tính loáng thoáng dịu dàng dỗ dành, “Phải … Để xem nào…”

      Tống Thiển Thiển trong lòng vui sướng nắm lấy bàn tay lớn ấm áp của người đàn ông bên cạnh, chậm rãi thong thả bước về nhà. Sắc trời tối, phía xa xa đèn đuốc lờ mở sáng, ánh đèn đường chiếu bóng hai dài ra, đan vào nhau. bóng lớn, cái bỏng , hài hòa ngoài ý muốn.

      Tống Thiển Thiển giấu được nụ cười môi, chốc chốc lại nghiêng đầu nhìn người bên cạnh, nghịch ngợm dùng ngón út ngoắc ngoắc bàn tay . Người đàn ông dịu dàng , cúi đầu nhìn , bóng hình hai người chạm đầu vào nhau.

      Qua ngã tư này là đến nhà mình, chỉ về phía trước, “Thầy ơi, chúng ta sắp đến rồi.”

      Triệu Thuần ngẩn người, “Nhanh như vậy à.”

      Hai người dừng bước, Tống Thiển Thiển kiễng chân, thân thiết cọ cọ vào người , giọng bẫng “ ràng lâu như vậy, chân đều mỏi nhừ rồi, vậy… Ngày mai gặp nha?”

      Triệu Thuần im lặng, nhìn thấy vẻ hân hoan của , dịu dàng nhìn khó khăn từng bước rời .

      bước… Hai bước… Năm bước… Bảy bước.

      Đến bước thứ bảy, chậm rãi từng bước đột nhiên quay đầu, tóc đuôi ngựa quất trung đường cong đẹp mắt, môi bĩu ra, thái độ giận hờn, trong mắt lại giấu được ý cười, chạy ngược lại, ôm mạnh lấy thắt lưng cường tráng của , dùng tay đấm đấm vào ngực , tức giận hỏi: “Thầy sao ngăn em lại! Trong phim truyền hình đó, phải lúc nữ chính quay nam chính chính ôm chặt lấy ấy, cho ấy rời sao! Thầy đáng ghét… ưm…” Lời oán giận nũng nịu còn chưa hết bị lập tức che môi, chỉ có thanh “Ưm ưm” phát ra.

      tham lam mút lấy cánh môi mềm mại của , dùng đầu lưỡi liếm quanh viền môi, đầu lưỡi hơi dùng sức, nhàng lôi đầu lưỡi của ra ngoài quện lấy, khiến nữ sinh khỏi thẹn thùng mà vươn đầu lưỡi cuốn quýt cùng . Đùa giỡn đủ lại bị đầu lưỡi nhàng đẩy trở vào miệng tiếp tục khiêu khích, khám phá trong khoang miệng , nước bọt kịp nuốt xuống theo khóe miệng chảy xuống. tay giữ mặt , tay kia lướt qua vành tai vuốt ve. đỏ mặt, khuôn ngực phập phồng, bị giữ chặt, dưới bóng tối bị ôm lấy hôn ngừng.

      Cho đến khi cảm thấy đủ mới chậm rãi rút lưỡi khỏi miệng , đầu lưỡi còn vương vấn với theo. ấn cổ tay , thở hổn hển cười : “Em ở đâu xem được mấy tình tiết vớ vẩn như vậy.”

      Tống Thiển Thiển tóc tai lộn xộn, thở dốc hồi, ấm ức nhìn Triệu Thuần chằm chằm: “Vậy sao thầy lại ngăn em lại?”

      Sau cặp kính, đôi mắt Triệu Thuần cũng dâng lên làn sương mù, lấy kính xuống, nheo mắt dịu dàng xoa đầu Tống Thiển Thiển, “Bởi vì tôi biết em chạy ngược lại. Hơn nữa…” hơi dùng sức ôm lấy eo , “Tôi cũng muốn biết cảm giác bị em chạy lại ôm như thế nào.”

      cảm giác đó so với trong tưởng tượng… còn tốt hơn nhiều lắm.

      Tống Thiển Thiển mất lúc mới hồi phục, ngượng ngùng dụi đầu vào lòng , “Hóa ra thầy sớm mưu rồi.”

      Triệu Thuần đẩy khẽ Tống Thiển Thiển chút, đeo kính lên lần nữa, nét mặt trở nên nghiêm túc, “Thiển Thiển nghe này, tôi cảm thấy con người vĩnh viễn cũng biết được hết bản thân mình muốn gì, bởi vì con người chỉ có thể sống lần. Kiếp trước trôi qua biết được, kiếp sau lại càng thể đoán được, cho nên tại nhất định phải nắm chắc. Đối với em, tôi cũng biết phải thế nào. Nhưng tôi nghĩ rất nhiều, muốn phải nuối tiếc cả đời, hãy nghe theo tiếng gọi của con tim mình mà giữ lấy em, làm việc mà tôi cho là đúng.”

      Tống Thiển Thiển bị lời nghiêm túc, ràng của Triệu Thuần làm cho choáng váng, trái tim cũng ấm lên đập liên hồi, giống như người kiên trì trong sa mạc rốt cuộc nhìn thấy ốc đảo, như nhìn thấy ánh đèn ở cuối con đường hoang vắng độc.

      ngước mắt, đưa tay chạm lên lồng ngực , dùng giọng mềm mại trả lời: “Em biết, em hiểu được. Nắm chắc tại, nắm chắc cơ hội trước mắt chính là… em thích , vì em muốn trở thành người tốt hơn.” Muốn tương lai có thể sánh bước cùng , ở bên cạnh , khiến tự hào.

      Triệu Thuần nghiêm túc nhìn Tống Thiển Thiển, rốt cục nở nụ cười: “Cho nên bước đầu tiên, có phải nên phấn đấu vào top 100 ? Bạn học số 399?”

      Tống Thiển Thiển biến sắc, “Thầy được dùng biệt hiệu đó gọi em.”

      Toàn khóa có tổng cộng gần 1.000 học sinh, top 100 là những học sinh giỏi mũi nhọn, thành tích top 400 thường có thay đổi nhiều, học sinh top 400 đều cố gắng phấn đấu để thay đổi xếp hạng. Tống Thiển Thiển hai lần bị xếp hạng 399, là thành tích chưa từng xuất của lớp, cho nên bạn cùng lớp thường trêu đùa . ngờ ngay đến cả giáo viên đều biết.

      Triệu Thuần bật cười, dịu dàng cúi xuống gần, đôi môi chạm khẽ vào trán , “Vậy cùng thầy giao hẹn nhé, kiểm tra tháng sau nhất định lọt top 100, được ?”

      Tống Thiển Thiển gật đầu, vươn ngón tay lắc lắc trước mặt , “Được, nhưng là… Thầy có thể giúp em học bổ túc ?” le lưỡi cười, “ thiệt nha, kiểm tra tháng trước, ba câu cuối em đều đoán bừa… còn câu khác tuy là tìm ra đúng đáp số, nhưng quá trình tính toán cũng làm lung tung...”

      nghe vậy liền nheo mắt đầy nguy hiểm, “Hửm?”

      “A! Thầy à, em sai rồi, là em bừa, phải em đoán bừa đáp số, em tự tính đó… Ư… A a thầy đừng cắn tai em… A…”

      Tại ánh đèn mờ mờ nơi ngã tư đường, hai thân thể nhiệt tình cuốn lấy nhau, lúc lâu sau cũng tách ra,

      Đêm dài yên tĩnh, Tống Thiển Thiển nằm giường, sờ sờ đôi môi sưng đỏ cùng vành tai bị người đàn ông nào đó vừa cắn vừa xoa nắn. Cảm giác nụ hôn dịu dàng khó cưỡng dường như vẫn còn vương vấn, thẹn thùng phẫn uất dùng chăn che kín đầu…

      “A a a! bao giờ thèm để ý đến nữa.”
      Last edited: 7/8/17

    4. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Chương dài quá nàng ơi
      Đọc luôn
      Thanh nàng nhiều
      Ốc sên tìm chỗ trú mưaChapuru thích bài này.

    5. Paru

      Paru Well-Known Member

      Bài viết:
      197
      Được thích:
      251
      Thank ed nha, trang nhìn rất ngắn nhưng đọc hoài mới hết được ^^
      Chapuru thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :