1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Hiện đại, H] Dạy hôn (Xấu hổ hình thức hôn môi dạy học) - Full

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Đọc mấy chương này u buồn quá, tội gia đình thầy Triệu.
      Chúc nàng edit nghỉ lễ vui vẻ nhé.

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Cố lên nàng ơi

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      39. Thi đại học chấm dứt, du lịch hải đảo, cầu hôn dưới bầu trời (chơi trước cửa sổ sát đất)

      Triệu Quốc Thoại mất làm cho Triệu Thuần tinh thần sa sút thời gian, Triệu Thuần thậm chí trầm mặc đến mức trừ dạy học, tuyệt mở miệng, cũng ngủ được. Tống Thiển Thiển cũng có biện pháp, chỉ có thể ôm cả đêm, lắng nghe tiếng lòng che giấu lâu. Nhưng may mà cuối cùng, đến đầu hạ, Triệu Thuần rốt cuộc chậm rãi khôi phục lại.

      buổi tối, Tống Thiển Thiển vùi đầu viết đề thi đến nhập thần, bỗng nhiên hơi thở thanh liệt của ập đây, trực tiếp cầm bút của , như ở bên cạnh nhìn lâu, nhàng mở miệng: "Đề này... phải theo hàm số lượng giác..."

      Tống Thiển Thiển nghiêng mặt nhìn Triệu Thuần, phát Triệu Thuần chuyên chú viết lời giải, khỏi mở miệng: "Thầy..."

      Tầm mắt Triệu Thuần tiếp tục nhìn bài thi, ngón tay trái hơi gập, ôn nhu gõ đầu chút, cực khẽ ngắt lời : "Còn nhìn, xem đề. Có thi , hử?" Trong ánh mắt khôi phục sắc bén sáng ngời mà Tống Thiển Thiển quen thuộc.

      Tống Thiển Thiển cúi đầu xem đề, khỏi lộ ra an tâm tươi cười lâu.

      Dương quang mãnh liệt như vàng chút nào keo kiệt rơi từng chút, hương vị ngày hè ngọt ngào nóng cay theo lá cây xào xạc rung động, sẻ rành thế đứng đầu cành ngừng vui thích hót vàng, cái lông chim non nớt chậm rãi rơi trước bàn .

      Tấm bảng đếm ngược đỏ tươi dừng lại ở hình ảnh số "1" .

      Cách thi đại học chỉ có ngày .

      Từ ban đầu tấm bảng treo lên, cách thi đại học có 100 ngày, 50 ngày, 10 ngày, lại đến chỉ còn 1 ngày. Mỗi lần Tống Thiển Thiển nhìn tấm bảng này, trong lòng bắt đầu khởi động cảm xúc phức tạp. Nghĩ thời gian trôi chậm, nhưng đảo mắt là quang quá dài.

      Hôm đó là ngày học cuối cùng. Chủ nhiệm lớp chuyện bục, đơn giản là "Thoải mái ứng chiến", "Mười năm mài kiếm" mấy câu. Tống Thiển Thiển lỗ tai ông ông vang lên, hiểu sao có chút phiền muộn. là quá nhanh, từ cao nhị bắt đầu gặp Triệu Thuần, bánh xe thời gian từ bước chậm biến thành xoay tròn cực nhanh, rầm rập về tương lai. qua yếu đuối mẫn cảm giống băng tuyết hòa tan, biến thành người mới tinh mà dũng cảm.

      "... Cho nên a, mọi người cần lo lắng, ngày mai chỉ cần đem thực lực chân chính phát huy ra, tuyệt đối có vấn đề!" Chủ nhiệm lớp đến nước miếng tung tóe chung quanh, vung tay kích động vạn phần, "Các em là giỏi nhất! giờ là lúc chân chính lên chiến trường!"

      Tống Thiển Thiển từ trong ngăn bàn lấy ra ảnh tốt nghiệp chụp tuần trước, áo sơmi trắng, váy xanh, phía trước lá cây đong đưa, phía sau là tòa nhà màu trắng, đứng giữa hàng thứ hai, tóc mái bị gió thổi bay thành độ cong, ánh mắt sáng ngời, hướng về phía máy ảnh lộ ra mỉm cười long lanh. cùng các thầy giáo trong khóa khác ngồi ở hàng thứ nhất, có dòng chữ "Ban thứ hai", như trước là bộ dáng lạnh lùng thản nhiên, nhưng khóe mắt hơi cong có thể đọc ra phần sung sướng và tia thương cảm.

      , thời trung học kết thúc.

      Người vào xã hội thường nhìn lại thời đại học của mình, người vào đại học lại lưu luyến thời trung học. Tựa hồ năm tháng qua luôn năm tháng tốt nhất, thời gian nhanh chậm, thong thả bước từng bước rời khỏi nơi ta từng ghi dấu, về nơi mới. Chỉ có lúc quay đầu, mới bỗng nhiên có vài phần thở dài bãi biển nương dâu.

      "Thầy, bụng em căng..." Tống Thiển Thiển lộ ra cái bụng hơn căng nằm ở trong lòng , có vài phần khó chịu muốn xoa xoa bụng. Buổi tối, Hứa Uyển Quế hầm nồi canh gà cho Tống Thiển Thiển bổ sung dinh dưỡng, để ngày mai thi cho tốt. Kết quả cẩn thận liền ăn nhiều. Tống Thiển Thiển ăn no ợ cái, lập tức ngượng ngùng che miệng mình, chỉ dùng đôi mắt tròn nhìn .

      Triệu Thuần dở khóc dở cười, vươn tay, ôn nhu đặt lên bụng , khẽ xoa, " còn nghĩ làm thế nào tiêu trừ cảm xúc khẩn trương của em, nghĩ tới em chút cũng khẩn trương, ngược lại giống con heo , ăn nhiều như vậy."

      Tống Thiển Thiển lập tức muốn nhảy dựng lên, "Em khẩn trương! Em rất khẩn trương ! ngày mai em thi đại học a!" Làm động tác rút kiếm, ngang tàng : "Mười năm mài kiếm, chưa từng thử lần!"

      Khuôn mặt tươi tắn, chậm rãi tiếp: "Hôm nay tỏ với quân, ai mà bình ?" Lắc lắc đầu, "Báo cáo nữ hiệp, ta an phận thủ thường, phải bình ."

      Tống Thiển Thiển cười khẽ tiếng, làm động tác thu kiếm vào vỏ. Triệu Thuần vội làm cho an tĩnh nằm xuống, tiếp tục xoa xoa bụng cho , đề nghị: "Ngược lại bây giờ đề nghị tiếp tục đọc sách. Nếu lại chút, tiêu hóa thức ăn?"

      Tống Thiển Thiển lắc đầu, "... em muốn cùng ngốc lúc." Mắt xoay tròn nghịch ngợm nhìn chằm chằm , bỗng nhiên đảo mắt vòng vo, "Tốt nhất có bí tịch thi đại học gì! Hết thảy cho em biết!"

      Mặt chút thay đổi : " có, hấp tinh đại pháp của trẫm đều dạy cho ngươi, ngày mai Hoa sơn luận kiếm ngươi nhất định có thể trở thành giáo chủ ma giáo."

      Hai người trêu ghẹo hồi, bỗng nhiên an tĩnh xuống.

      thay đổi tư thế, ôm ngồi lên gối mình, dùng cái mũi ôn nhu để lên mũi , nhàng hỏi: "Thiển Thiển muốn thi trường nào?"

      thoải mái híp mắt, giống mèo con ăn no, bắt đầu ảo tưởng, "Còn chưa nghĩ, nhưng em muốn thành thị ven biển nha, nghĩ thế này, mở cửa có thể nhìn thấy biến lớn, giống《 tòa thành di động》vậy, ở bờ biển có phòng để ở, cối xay gió, hoa viên, rất an tĩnh, rất thỏa mãn."

      Mặt chút thay đổi: "Thiển Thiển tiểu thư, em muốn đến trường, hay muốn hưởng tuần trăng mật."

      Tống Thiển Thiển đỏ mặt, "Em muốn , đợi thi đại học xong rồi còn phải là nghỉ?"

      Triệu Thuần khều cái mũi , "Thi cho tốt, tin tưởng em." Môi dán lên môi mềm mại, cơ hồ dùng khí thuần hậu : "Chờ em thi xong, chống em mang em nơi rất đẹp."

      che mặt, đến lỗ tai cũng đỏ lên, " cần tự xưng như vậy a a a a — mắc cỡ chết được —"

      Triệu Thuần nhíu mày, ", lúc đó, Thiển Thiển còn chưa từng gọi là chồng?"

      biết ứng đối thế nào, "Sao biết xấu hổ ra miệng."

      Triệu Thuần như có chút suy nghĩ, "Vậy lần sau thử xem."

      sụp đổ : "Thầy, cần làm em sợ! Thử? Thử cái gì vậy trời ơi!"

      Nam nhân đẹp trai nhún vai.

      Dù mong mỏi thời gian trôi chậm, hoặc là khẩn cầu nó trôi nhanh hơn. Thời gian cứ như vậy nhanh chậm trôi . Tống Thiển Thiển cùng ngàn ngàn vạn vạn thí sinh toàn quốc, trong trường thi kỷ luật nghiêm ngặt, múa bút thành văn.

      là môn thi tiếng cuối cùng.

      Mọi người ở trong này đem chính mình vì chính mình viết xuống bài thi.

      Lúc cuộc thi còn năm phút đồng hồ chấm dứt, Tống Thiển Thiển viết xong bài luận tiếng . Lần này đề mục là "viết phong thư cho thời trung học của mình", ngoài ý muốn sát đề, mà... thương cảm.

      Lúc viết xuống dấu chấm tròn cuối cùng, ký ức phủ đầy bụi bỗng nhiên mãnh liệt mênh mông, lập tức thổi qua óc.

      "Sợ vệ sinh? tiêu độc rồi."

      ", hành lang đứng phạt, đứng đến tan học."

      "Có phải để ý tới em, em càng làm thế hay ?"

      "Muốn hôn em thế nào đây?"

      " thế nào bỏ được."

      "Trời sao đầu, cùng tình trong lòng."

      Ký ức trong đầu nở ra hoa lửa sáng lạn, trong nháy mắt nở đầy trong lòng. Tống Thiển Thiển cáo biệt toàn bộ thời học sinh của mình cùng người khác ra khỏi trường thi. Tất cả mọi người như kích động vạn phần, có so đáp án, có khóc thút thít, có ôm cha mẹ cùng chỗ lớn tiếng cười. Tống Thiển Thiển liếc mắt cái liền thấy Triệu Thuần trong đám người.

      Xuyên qua đám người ồn ào, Triệu Thuần đứng trước mặt Tống Thiển Thiển.

      Tống Thiển Thiển thoáng có chút run rẩy, "Thầy, em..."

      Triệu Thuần cúi đầu chăm chú nhìn lát, bỗng nhiên mỉm cười, cúi đầu trở ngại trực tiếp hôn môi run rẩy. Cánh môi run run cọ sát lẫn nhau, đầu lưỡi mang theo nhiệt lượng kinh người vói vào miệng , tham lam mà nhiệt tình đòi lấy. Tống Thiển Thiển trong ôn nhu hốt hoảng nghĩ, tựa hồ hai tháng cùng thầy hôn môi đâu.

      Sau lúc lâu hai người rời môi ra, thấp giọng thở hổn hển, nhìn mọi người bên cạnh hoặc kinh ngạc hoặc kỳ quái, trong ánh mắt mang theo quang mang cực nóng, " muốn làm như vậy lâu." Tự tự cười, "Em còn là học sinh của , tốt."

      Tống Thiển Thiển muốn phản bác, vươn ngón tay quẹt lên môi , mặt mày tuấn lúc này vô cùng chói mắt, "Em là người của , tốt."

      Người .

      Trong thanh mọi người kinh ngạc hít vào, kiễng mũi chân, ôm cổ , chủ động dâng lên nụ hôn. Dùng cái hôn tình nhất, cùng cáo biệt thời thiếu nữ cảu mình.

      tạm biệt, mà chút hối hận.

      giờ sau.

      Triệu Thuần tay mang hành lý, tay ôm Tống Thiển Thiển mặt chút thay đổi, bước nhanh trong sân bay đến quầy đăng ký.

      "Thầy , có phải dự mưu lâu ? Hoặc là bây giờ annh cho em biết, kỳ thực là tổng tài bá đạo, em hoàn toàn tin tưởng." Tống Thiển Thiển bị kéo đường chạy chậm, thở ra , "Em vừa mới thi đại học xong muốn đưa em hải đảo?"

      Triệu Thuần đeo kính râm, vô cùng đẹp trai nâng tay xem giờ, "Thứ nhất, cần bởi vì coi là thầy giáo lâu, em liền xem thân phận chân nam nhân của em là tổng tài bá đạo; thứ hai, quả dự mưu lâu; thứ ba, chúng ta còn năm phút đồng hồ, nếu đăng ký, chuyến bay đến đảo Sa Ba bỏ em mà ."

      Tống Thiển Thiển nghẹn đủ hơi, chủ động đoạt lấy ba lô, lôi kéo tay Triệu Thuần, mặt đỏ lên hô to, "Thầy —— hướng kia a —— "

      " bao nhiêu lần gọi là chồng phải thầy —— "

      Đại hải giống ngọc bích, nước biển tinh thuần chuyển động, tựa như bảo thạch trong suốt long lanh trân quý. Cây cọ lá to như cái quạt giấy ở bãi biển cách đó xa sinh trưởng tươi tốt, Triệu Thuần chọn phòng hướng biển, xuyên qua cửa sổ sát đất có thể trực tiếp nhìn toàn cảnh biển.

      "A a a ——" Tống Thiển Thiển bị diện mạo bá đạo tổng tài chân của Triệu Thuần cơ hồ dọa muốn ngất xỉu, từ lúc máy bay đáp xuống đất, hoàn toàn thể giữ bình tĩnh. Từ quốc nội còn vòng vo chuyến, tới Sa Ba đến năm giờ chiếu, làm các loại thủ tục, tiến vào khách sạn cũng là lúc mặt trời lặn xuống.

      Ánh nắng chiều nồng nhiệt mà ôn nhu nhuộm mảnh mây trời thành màu đỏ, biển xanh sẫm giống như mang theo hơi thở, từng chút vỗ vào bãi biển vàng óng.

      nhìn ngây ngốc, " đẹp ..."

      từ phía sau ôm thắt lưng mảnh khảnh, cắn lỗ tai , "Muốn cho em thứ tốt nhất..."

      lẩm bẩm: "Như vậy làm hư em..."

      Tay tham lan tiến vào trong làn váy mỏng của , nặng nề cười : " chỉ có muốn làm hư em, hơn nữa muốn làm hỏng em..."

      Bên ngoài chậm rãi tối dần, bãi biển mỗi đêm đều có hoạt động, hôm nay là đốt lửa trại, ít du khách và người địa phương Sa Ba đều cao hứng phấn chấn chuẩn bị đốt lửa. Ánh lửa sáng ngời trong mắt thành bóng dáng mơ hồ màu đỏ, lăn qua lộn lại ép buộc hơn hai giờ, tư thế gì cũng muốn đến lần, muốn bổ sung hoàn toàn hai tháng này cấm dục.

      núm vú đỏ tươi lưu lại dấu răng của , cái vú lớn thậm chí lưu lại dấu vết bạch trọc tinh dịch, là vừa mới lúc nhũ giao bị bắn lên. Tiểu huyệt mềm mại phun ra ngoài từng cỗ tinh dịch, cơ hồ cũng bị làm hỏng.

      Thậm chí còn thấy đủ, ôm đến trước cửa sổ sát đất, để đối diện với bên ngoài, lộ ra núm vú trần trụi bị xoa nắn cùng tiểu huyệt chảy tinh dịch.

      thở hổn hển mang theo khóc nức nở : "Thầy đừng... Thiển Thiển cần... Tiểu huyệt cũng bị làm hỏng rồi... Đừng cho người khác trông thấy —— "

      ngoảnh mặt làm ngơ, gậy thịt nóng rực đầy gân xanh rút ra cắm vào tận gốc, vừa ngoan độc đâm sâu vào trong tiểu huyệt run rẩy co rút, vừa cắn lỗ tai Tống Thiển Thiển ngừng bắt chước tư thế tính giao, đem đầu lưỡi chọc ra vào, nặng nề thở: "Phải làm hỏng em mới tốt, miễn cho ngày đêm đều muốn—— "

      cái chọc sâu, cơ hồ vào chỗ sâu chưa từng tới, hét lên tiếng, run run đến thủy triều."Chồng —— a chồng —— em được —— em sắp bị làm đến mang thai a —— "

      run run biết mình cái gì nữa, ý thức hỗn loạn, câu này lại khơi dậy ngược dục của , động tác gậy thịt càng hung ác, "Vậy có mang cho —— ừ ——" Triệu Thuần đụng vào chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt hung hăng thao làm.

      Có đám người ở phía dưới, tùy thời đều có nguy cơ bị họ phát , nhưng lại có vẻ càng kích thích, Tống Thiển Thiển so với bình thường cao trào nhanh hơn, bị gậy thịt hữu lực làm đến thở nổi, đối diện với cửa sổ sát đất ngừng khóc kêu, cơ hồ hoàn toàn bay lên, chỉ dựa vào lực của , tư thế kích thích và địa điểm này làm cho hoàn toàn chịu nổi.

      "Có mang a a —— bị bắn đầy ô ô——" dâm thủy mạnh mẽ phun ra, bắn tung tóe đầy cửa sổ.

      Liên tục hai ngày, như vĩnh viễn chưa đủ, liên tục muốn Tống Thiển Thiển.

      Ngày hôm sau buổi tối, Tống Thiển Thiển khí lực nâng ngón tay cũng còn. Sửa sang lại sạch rồi được ôm vào trong ngực, hỗn loạn muốn ngủ, chỉ cảm thấy ôm mình lên, ôm xuống lầu, biết muốn làm cái gì, bị ái tình kịch liệt hao hết toàn bộ khí lực, chỉ nhắm mắt lại an tâm nằng trong ngực , cũng quản muốn ôm mình nơi nào.

      Giống như chậm rãi rất xa, ôm ấp của rất ấm áp, nghe hơi thở của , Tống Thiển Thiển buồn ngủ.

      Bên canh là tiếng nước biển vỗ bờ cát, còn có mùi nước biển.

      Gió đêm nổi lên, đầy trời những vì sao.

      Giọng rất , "Thiển Thiển, tỉnh tỉnh, Thiển Thiển."

      mơ mơ màng màng mở mắt.

      biết khi nào ôm đến bãi biển, cũng buông tay, vừa ôm vừa : "Em xem đó là cái gì?"

      Ban đêm biển yên tĩnh, xanh sẫm, trong biển, có con thuyền màu trắng bạc chậm rãi nhàng trôi lại. Thuyền rất , phát ra ánh sáng bàng bạc.

      Chậm rãi đến gần, thuyền tựa hồ có cái gì.

      Tống Thiển Thiển dán vào lỗ tai hiếu kỳ : "Thuyền ..."

      ôn nhu đặt Tống Thiển Thiển đứng bãi biển, nâng thuyền lên chậm rãi quỳ gối xuống, ánh mắt nhìn thẳng , thuyền đặt vào tay , "Thiển Thiển, em xem."

      Tống Thiển Thiển có chút tin, run rẩy mở thuyền ra, bên trong có cái hộp .

      viên kim cương chói sáng hình sao được khảm nhẫn, giống sao trời được hái xuống, lẳng lặng nằm trong thuyền .

      ràng có chút khẩn trương.

      "Gả cho , được ?" Triệu Thuần quỳ gối trước mặt Tống Thiển Thiển, ánh mắt ôn nhu giống xuân thủy, lưu quang mãn sắc.

      Tống Thiển Thiển hít sâu hơi, nước mắt biết khi nào tràn ra hốc mắt.

      Những vì sao chợt lóe, nước biển ôn nhu như trước.

      "Em nguyện ý —— "

      "Ui —— Thiển Thiển em đừng đột nhiên nhảy lên —— sắp ngã —— "

      Hai người cuối cùng hoàn toàn ngã vào trong nước biển hơi lạnh, Tống Thiển Thiển cười ha ha, Triệu Thuần cười lắc đầu, cũng nghĩ tình huống thế này, vẫn còn đeo nhẫn kim cương lên tay Tống Thiển Thiển.

      " em."

      "Em cũng vậy."

      PS: Còn 1 chương cuối nữa.
      Last edited: 2/5/18
      _tata_, Tiểu Ly 1111, Khủng Long39 others thích bài này.

    4. keodang133

      keodang133 Member

      Bài viết:
      63
      Được thích:
      93
      Vậy là hoàn rồi đúng k bạn??? Có ngoại truyện hơm vậy :yoyo26::yoyo26::yoyo26:cầu có ngoại truyện :cute::cute::cute:
      heavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      @keodang133 hoàn truyện đây nhé.

      Chương 40. đời thế, hôn lễ ở cổ bảo (toànvăn đại kết cục)

      Tống Thiển Thiển ảo tưởng buổi sáng ngày hôm sau cầu hôn hẳn là như vậy.

      Triệu tuấn: Thiển Thiển em ngồi, chồng em xử lý tốt lắm, ngày mai chúng ta Italy kết hôn, ngày kia chúng ta lĩnh chứng, lại ngày kìa sinh đứa ——

      Tống Thiển Thiển: Ngừng —— a nhưng kỳ thực tựa hồ so với ngày hôm qua, cùng hôm kia có khác biệt lớn.

      Triệu tuấn chi tiết đáp: chỉ chuẩn bị cầu hôn, đường kết hôn còn chưa chuẩn bị tốt.

      Tống Thiển Thiển mặt chút thay đổi, làm bộ chuẩn bị tháo nhẫn kim cương.

      Triệu tuấn lập tức nhảy lại gần: cần tháo a —— lập tức an bài —— vui đùa vui đùa, ngày nghỉ vẫn ngọt như mật.

      buổi sáng, Tống Thiển Thiển bỗng nhiên tỉnh trước, nhìn sườn mặt Triệu Thuần ngủ say, bỗng nhiên thấy cuộc sống cho mình kinh hỉ quá lớn.

      Rón ra rón rén rời giường, chuẩn bị chuẩn bị bữa sáng cho Triệu Thuần. Bỗng nhiên mắt chuyển động, trồi lên tươi cười có hảo ý.

      Vì thế Triệu Thuần xuống lầu thấy màn như vậy.

      người dấu vết ái tình còn chưa hoàn toàn tiêu tán. trong phòng bếp đưa lưng về phía , mặc tạp dề màu phấn hồng, phía sau buộc lỏng, tựa hồ chỉ cần khe khẽ rút là có thể tuột ra. Bên trong... tựa hồ hoàn toàn mặc quần áo, cái vú lớn vụt sáng xuất , mông tròn kênh tạp dề khi khi , cố tình còn tự giác lắc lắc mông tới lui. Càng có vẻ thanh thuần lại tình dục.

      nuốt ngụm nước miếng. tới.

      Thiển Thiển —— "

      tựa như vừa mới biết tới bên mình, xấu hổ đỏ mặt: "Chồng tỉnh —— "

      giống như bị mê hoặc, "Em đây là ——" tay sờ lên.

      đỏ mặt, giống như thực được: Dì cả của em tới——tay cứng đờ. cam lòng thu tay, "Vậy quên —— "

      Tâm tình vô cùng tốt, tiếp tục : "Em lừa —— ha ha!"

      Trong ánh mắt Triệu Thuần lên ánh sáng nguy hiểm.

      thấy mình trở thành vị hôn thê đầu tiên trong lịch sử bị ôm chết.

      Trong nắng hè chói chang, ngày hè nở hoa, đêm đông cuộn mình trong người ôm ấp, thẳng đến tiết xuân năm thứ hai, cành lá mới mở ra. Bắt đầu từ cao nhất, cùng xuân phong lạnh thấu xương mà ôn nhu lặng lẽ chuyện.

      Bó hoa non mềm nhất ném ra từng đóa hoa vụn, tựa như ngày xuân phát ra nỉ non mềm dịu.

      Sau đó, Thiển Thiển có kết quả thi đại học, cao hơn điểm chuẩn hai mươi điểm, Hứa Uyển Quế tóc tai bù xù ôm di ảnh đen trắng của cha Tống Thiển Thiển, khàn cả giọng, gào khóc.

      Sau đó, nguyện vọng thứ nhất Thiển Thiển chọn học viện có khu nhà ở ven biển, học viện phải tốt nhất, nhưng có hơi thở nhân văn nồng hậu, phong cảnh tuyệt đẹp, ở rất tốt.

      Sau đó, Triệu Thuần giao công ty cho chị chủ trì, tự mình chia cổ phần, từ chức ở trung học Dục Thụ, bằng vào chuyên môn xuất sắc và tố chất cùng năng lực, trở thành giáo sư trẻ tuổi nhất ở đại học của Tống Thiển Thiển.

      Lại sau đó, Tống Thiển Thiển trải qua cân nhắc thận trọng, sửa lại chuyên ngành, bắt đầu học tập thiết kế trang phục. Triệu Thuần vô điều kiện hỗ trợ.

      Italy ba năm sau.

      Thiên trong xanh gợn mây, bồ câu trắng đậu quảng trường, người già tóc vàng mắt xanh mặt mày thả lỏng, ngồi ghế dài cho bồ câu ăn. Hết thảy đều yên tĩnh.

      Nhà thờ đúng giờ gõ vang tiếng chuông tươi vui.

      Tống Thiển Thiển đứng trước cửa nhà thở cổ, nhắm mắt lại, có chút khẩn trương, lòng bàn tay nóng lên, lại có chút vui mừng xa xôi. Tay trái cầm bó hoa trắng noãn dài, tay phải cầm tay mẹ mình Hứa Uyển Quế.

      Áo cưới người được thợ thủ công lanh nghề cao cấp làm ra tốn gần 500 giờ may vá mới thành, khăn trùm thêu hoa văn phiêu dật mềm mại dài đến 3m, thiết kế vai trần, đầu vai thêu hoa hồng, trong thanh thuần có gợi cảm, thắt eo rất tinh tế, vạt váy rộng thiết kế nếp gấp, bên ngoài tầng tầng tầng lớp lớp lụa mỏng màu trắng điểm xuyết màu lam, tựa như màn trời bày ra những vì sao, tùy ý mà duy mỹ. Đuôi váy dài đến 2m, lả lướt duyên dáng, tựa như lướt qua mỗi tấc thảm đỏ đều tỏa ra đóa hoa thuần khiết.

      Tống Thiển Thiển tóc dài như thác được tỉ mỉ chải chuốt, đỉnh đầu đội miện hoa mỹ tinh xảo, vành tai khéo léo đeo khuyên tai hình những vì sao, môi tươi đỏ, ánh mắt sáng ngời, trọn bộ thiết kế được gọi tên "Tinh vĩnh hằng " .

      Giờ phút này, sắp nghênh đón thời khắc quan trọng nhất trong đời.

      Hứa Uyển Quế nắm chặt tay Tống Thiển Thiển, khẩn trương : " đến giờ, thôi Thiển Thiển." Trong mắt lên tia lệ quang.

      Cửa chính mở ra.

      Mặt cúi xuống, đầu đội sa dài trắng noãn, hoa phục thân, tay cầm bó hoa, được mẹ dẫn dắt chậm rãi về phía trước, tĩnh mỹ ôn nhu.

      Bên trong nhà thờ cổ thiết kế thành bức tranh vẽ trời sao, trần thiết kế đèn treo bắt chước bầu trời xanh sẫm, hai bên là biển hoa màu trắng bạc, sắc thái hư và chân thực dung hợp, như người hài hòa mà trầm ổn, yên tĩnh mà trịnh trọng. Bầu trời đêm hè chói sáng, lóe hào quang cẩn thận nhu nhập mỗi chi tiết trong thiết kế.

      Người của đợi .

      tựa hồ vĩnh viễn đều là bộ dáng trầm tĩnh. Là loại khí chất từ trong ra ngoài, trong ánh mắt cất giấu tinh thần, trong lòng là mảnh đại hải rộng lớn.

      thảm đỏ cố tình giống dài như qua thế kỷ, cuối cùng đến trước mặt Triệu Thuần, Tống Thiển Thiển thậm chí hơi hơi thở dốc. Sắc mặt thay đổi, ôn nhu thấp giọng : "Giống ốc sên, đợi lâu đến mức sắp trực tiếp đến ôm em tới đây."

      mặt lên đỏ ửng thản nhiên, giống thoa son, giọng : "Thầy..."

      nheo mắt lại, "Vẫn sửa được?"

      Mặt càng đỏ hơn, lòng bàn tay chảy ra mồ hôi, ấm áp ẩm ướt, khó xử : "Chồng..."

      vừa lòng mỉm cười, "Thiển Thiển ngoan."

      Mục sư bắt đầu tuyên đọc lời thề dài, cuối cùng hỏi: "Triệu Thuần tiên sinh, có nguyện ý cưới mỹ lệ bên cạnh làm vợ vĩnh viễn ? Dù bần cùng hay giàu có, cả đời đều trân trọng ấy, cho đến vĩnh viễn?"

      Trong thanh Triệu Thuần mang theo ôn nhu, "Tôi nguyện ý."

      "Tống Thiển Thiển nữ sĩ, có nguyện ý gả cho chàng trai tuấn bên cạnh làm chồng duy nhất ? Dù bần cùng hay giàu có, cả đời đều ở bên ấy, cho đến vĩnh viễn?"

      Mục sư hiền lành mặt mang theo ý cười, "Chú rể dâu, trao đổi nhẫn."

      Triệu Thuần ôn nhu cúi người, đeo nhẫn cho vợ , hơi thở lần lượt thay đổi, Tống Thiển Thiển có chút ngây thơ giọng với : "Cái nhẫn này cho em sao? Sao giống với cái lúc trước?"

      bật cười, "Thiển Thiển ngốc, đó là nhẫn đính hôn, đây là nhẫn kết hôn, đương nhiên giống nhau."

      ra vẻ hiểu chuyện gật gật đầu, "Có hai cái a? Vậy tay trái em đeo nhẫn đính hôn, tay phải đeo nhẫn kết hôn là tốt rồi."

      kiệt lực nhịn xuống bật cười ra.

      Mục sư tuyên bố: " giờ, chú rể có thể hôn dâu."

      Triệu Thuần giây cũng do dự, môi ấm áp dán lên cánh môi kiều diễm của .

      Ngoài cửa sổ bỗng nhiên đám bồ câu trắng noãn bay qua.

      đời thế, vĩnh viễn. (Hết)

      PS: Lời cuối của editor: vậy là truyện hoàn rồi. Tuy cốt truyện có tình tiết gì hấp dẫn, chủ yếu là làm nền cho H nhưng mà ta thích cái ngọt ở truyện này, nó an ủi tâm hồn những mụ già như ta. Aizzza, thanh xuân tuyệt vời, thanh xuân ko trở lại nên càng phải trân trọng những năm tháng thanh xuân. Anyway, các thiếu nữ cũng đừng quá bồng bột mà mờ mắt vì tình nếu rất dễ nhận quả đắng vì soái ca chỉ có trong ngôn tình thôi.

      Tóm lại, truyện đọc giải trí rất tốt, chỉ có ngọt, sủng và sắc, ngược tâm ngược thân, cẩu huyết, thô thiển, tình cũng rất ấm áp chân thành.
      Phong Vũ Yên, _tata_, Tiểu Ly 111145 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :