1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Hiện đại, H] Dạy hôn (Xấu hổ hình thức hôn môi dạy học) - Full

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      23. Kế hoạch của bé Tống Thiển Thiển (camera ái tình, đồng phục dụ hoặc)

      Tuy là xấu hổ, nhưng Thiển Thiển vẫn nghe theo Triệu Thuần, cong cái mông trần trụi, cúi đầu liếm dâm thủy ghế nằm. Đây phải lần đầu tiên, lúc ở bên cạnh, cũng đặc biệt thích nhìn ở trước mặt làm chuyện xấu hổ này, tư thế càng chịu nổi càng thích. Loại thú vị tà ác này oán thầm trong lòng cả nghìn lần, nhưng chậm rãi hình như cũng bắt đầu thích... thầy dạy dỗ và dâm ô.

      Nếu giờ thầy ở đây, nhất định là đường hoàng ngồi bên cạnh, chỉ dùng cặp môi mỏng, truyền đạt đống mệnh lệnh dâm tà. Cặp mắt bình thường trầm mặc, tràn ngập nóng bỏng, thong thả quét qua mỗi tấc da thịt, giống như thị gian, cảm giác giây tiếp theo áp lên hung hăng làm , nhưng lại tự nhịn xuống, làm gì chỉ nhìn thân thể trần trụi, vểnh mông, còn hơi loạng choạng, vươn cái lưỡi phấn hồng từng chút liếm sạch toàn bộ dâm thủy phun ra.

      Trò chơi đó, bại lộ trước , vặn vẹo rên rỉ, kêu thét chói tai, hít thở hổn hển, đều chỉ có mình quan sát thưởng thức cũng sao. Cho dù xấu hổ chịu nổi, lúc ấy trong lòng vẫn vui sướng khoái hoạt. Loại khoái hoạt này cũng quá khó mà mở miệng, cho nên lúc dùng ánh mắt sáng ngời nhìn , luôn nhịn được làm ra tư thái kháng cự, trừ phi là hoàn toàn bị lạc trong khoái cảm dâm mỹ, nếu tuyệt đối chịu dâm kêu quá mức.

      Nhưng mà... tại ở bên cạnh... cách khác, chính mình làm tư thái dâm đãng... dù làm thế nào cũng ai trông thấy... Tự mình giống sủng vật liếm láp dâm thủy, dùng sức niết núm vú này nọ... Chỉ cần mình ... cũng biết. A... nghĩ tới thấy thẹn thùng nha... Nhưng mà... rất trầm mê trong khoái cảm tự mình làm mình...

      Thiếu nữ trẻ trung mới nếm tình dục, vốn rất dễ dàng thực tủy biết vị, huống chi là nam nhân mị lực thành thục, vừa cường ngạnh dẫn dắt vừa ôn nhu dạy dỗ, hai bút cùng vẽ, giao phó tâm trước, thân thể đương nhiên luân hãm nhanh hơn.

      Tống Thiển Thiển thở hổn hểm, mang theo tiếng thở dốc mị ý cùng tiếng nước lép nhép, rất nhanh truyền qua điện thoại vào tai Triệu Thuần, từng chút ăn mòn tự chủ của .

      "Thầy... em... liếm sạch ..."

      Tống Thiển Thiển toàn thân trần trụi, ngồi xổm ghế nằm, cầm di động tay.

      Triệu Thuần ngồi ghế, nhắm mắt lại, hầu kết lăn lộn, tay cầm lấy tay ghế bằng gỗ càng thêm dùng sức, trầm ngâm : "Rất tốt. Thiển Thiển... mở camera ra, muốn nhìn em."

      Mắt Tống Thiển Thiển lập tức mở to!

      Chiếu camera?

      Nhưng tại bộ dáng trần trụi, chẳng nhẽ đều bị thấy?

      Tống Thiển Thiển vội vàng đứng lên, cầu xin: " cần..."

      Triệu Thuần hơi hơi nở nụ cười, khí định thần nhàn : "Thiển Thiển, rất nhớ em, nhìn em tốt sao. Nếu thẹn thùng, mặc quần áo vào."

      Tống Thiển Thiển lúc này mới hòa hoãn lại, nếu cả người trần trụi chiếu camera, vậy cũng mắc cỡ chết. May mắn chỉ muốn nhìn chút, cầu đó cũng thành vấn đề, , chính thực cũng muốn nhìn thầy... Chỉ nghe giọng , nhìn thấy người, trong lòng ngược lại càng thất lạc .

      Còn đơn thuần hoàn toàn biết thủ đoạn của , Triệu Thuần lo lắng lần đầu tiên bật camera bảo cởi hết quần áo, ngược lại làm cho rất thẹn thùng, vậy tốt. Xem camera đến chỗ động tình... đương nhiên cần cũng biết.

      Tống Thiển Thiển đáp ứng, muốn trở về phòng thay quần áo, đợi chút kết nối, Triệu Thuần đồng ý, sau đó treo điện thoại. càm di động, ngón tay lơ đãng vuốt ve di động, ánh mắt dừng văn kiện của mình ở bàn vẫn chưa xem xong, khỏi thở dài hơi, trong lòng bất đắc dĩ bật cười, trách được người ta hồng nhan họa thủy, ràng còn đống việc chưa làm xong, lại hồ nháo với . nhớ mình, mình sao nhớ.

      Triệu Thuần lần nữa đẩy văn kiện tư liệu bàn ra, lắc đầu : "Thôi, cũng điên lần."

      Tống Thiển Thiển dùng áo ngủ che trước ngực chạy nhanh đến phòng ngủ, nghĩ nghĩ, vẫn là vào phòng tắm tắm rửa. thích sạch , đương nhiên muốn người còn dính ngấy gặp anhn. Lúc tắm, Tống Thiển Thiển đầu ngón tay xoa bọt, vừa ngửa đầu hứng nước ấm từ vòi sen. Đầu ngón tay non mềm xẹt da thịt, kích khởi từng đợt run rẩy . khỏi mỉm cười, biết có phải thầy đợi đến kiên nhẫn , nhưng gặp dù sao cũng phải sạch mới tốt, nhưng, mặc cái gì đây, đương nhiên thể cả người trần trụi, vậy cũng quá... , nếu mặc áo ngủ... Vừa rồi bị mình làm ẩm ướt ...

      Mắt Tống Thiển Thiển dừng đồng phục của mình vừa mới giặt sạch xếp gọn.

      lúc lâu, còn chưa đưa ra lời mời kết nối xem camera, Triệu Thuần có chút nghi hoặc, phát tin nhắn hỏi làm sao, Tống Thiển Thiển nhanh chóng trả lời “lập tức tốt rồi”. Nhưng "Lập tức tốt rồi" này cũng trôi qua cả ngày.

      Triệu Thuần sửa sang quần áo, dục hỏa dần dần bình ổn, thậm chí còn xem được hai phần tư liệu. Lời mời xem camera của mới thong dong xuất .

      Ánh mắt Triệu Thuần còn đặt số liệu phân tích phức tạp, phát vài chỗ tựa hồ có chút vấn đề, cau mày, cầm văn kiện tay, cũng thèm nhìn nữa tùy tay kí đồng ý, trong miệng , "Sao mà nghĩ cả nửa ngày."

      Bên kia lại chậm chạp đáp, sau lúc lâu mới giọng gọi tiếng: "Thầy..."

      Triệu Thuần vô tình giương mắt, lập tức bị chấn động.

      mặc đồng phục trường trung học Dục thụ, dáng vẻ tựa hồ như ở bình thường trong trường, nhưng mà lại có chút bất đồng. Đồng phục nữ trường trung học Dục thụ, có vẻ nghiêng về phong cách châu Âu, phía là áo sơmi trắng, phía dưới váy ngắn ô vuông màu xám, thời tiết vào thu, các nữ sinh cũng thường mặc quần tất tối màu hoặc màu trắng để giữ ấm.

      Tống Thiển Thiển ngồi ở giường, máy tính đặt bàn trước mặt. Chính mình mặc đồng phục, bên trong lại mặc áo ngực, núm vú cứng rắn trọc lên áo sơmi trắng ràng, áo sơmi mỏng, thậm chí có thể tinh tường nhìn thấy màu đỏ bừng. Áo sơmi cởi hai cúc, nửa kím nửa hở, xương quai xanh tinh xảo mảnh khảnh lộ ra, có rãnh nhũ rất sâu, còn lại đều dấu . Phía dưới mặc váy ngắn, nhưng mặc quần tất, lộ ra hai cái chân nõn nà, hai cái đùi tách ra ngồi xổm giường. Biểu tình thanh thuần vô tội, tựa như hoàn toàn ý thức được mình ăn mặc thành dạng gì. Thậm chí còn buộc hai cái đuôi ngựa, thắti hai cái nơ bướm nho , thoạt nhìn hoàn toàn phải mười bảy mười tám tuổi, chỉ giống đậu khấu sơ khai mười lăm mười sáu tuổi. Nhưng trước ngực đôi vú lớn muốn chọc thủng áo sơmi, đặc biệt vừa rồi núm vú còn bị tự chơi đùa, vẫn còn cứng rắn sưng đỏ, làm cho trong thanh thuần lại có phần cảm giác tình dục.

      Triệu Thuần hít sâu hơi, mặt trẻ con, vú lại lớn, rất tốt.

      sau lúc lâu Triệu Thuần mới từ trong kinh ngạc hòa hoãn lại, lắc đầu cười : "Thiển Thiển, em đây là từ đâu nhi được."

      Tống Thiển Thiển trong lòng kỳ thực thẹn thùng đến được, tuy phải trần truồng, nhưng đồng phục dụ hoặc như vậy so với trần truồng càng làm cho người ta thêm khó nhịn. ràng có thể cảm giác được vừa rồi canh òn tùy ý tự nhiên, tại trong mắt cuồn cuộn tình dục biết tên, tựa hồ như ngọn lửa tùy thời muốn thiêu đốt mình. Đành phải ngượng ngùng cố ý : "Đáng sao?"

      Triệu Thuần gật đầu, "Đáng ."

      Tống Thiển Thiển hỏi lại, "Vậy... Thầy thích ?"

      Triệu Thuần dung mạo ôn nhu, "Thích, nhưng mà..." nửa câu ra vẻ do dự.

      Tống Thiển Thiển vội vàng sốt ruột truy vấn: "Là cái gì? Thầy ?" Khuôn mặt treo đầy sốt ruột.

      Triệu Thuần mặt chút thay đổi : "Nhưng mà khả năng bị bắt, xin chào bé ."

      Tống Thiển Thiển ngẩn người, hiểu được, cố tình ngượng ngùng nghiêng đầu, động tác này có vẻ vốn giả dạng làm bé lại càng thêm sinh động đáng . thở ra hơi, cố tình hùa theo, cũng học theo vài phần hài hước kiểu lạnh lùng của , nghịch ngợm : "Thầy yên tâm, em tố cáo ."

      Sau lúc lâu mới cúi đầu, ngượng ngùng : "Em vốn rất ngượng ngùng, nhưng mà... chỉ cần thích là tốt rồi."

      Triệu Thuần dục hỏa bị câu vô cùng đơn giản này dập tắt, trong lòng chỉ còn lại lo lắng ấm áp. Hiểu được nha đầu ngốc này ép buộc nửa ngày, chỉ là muốn dỗ mình vui vẻ.

      Triệu Thuần cười : "Thiển Thiển tốt, thầy già rồi, chịu nổi ép buộc. Tha cho ."

      Tống Thiển Thiển lúc này mới mặt mày hớn hở, "Mới cần, em suy nghĩ cả nửa ngày đó. Thầy phải theo em."

      Triệu Thuần bất đắc dĩ, đành phải đáp ứng. Nhìn thiếu nữ quay camera bộ dáng linh động, trong lòng là hận thể xé nát hết văn kiện bay nhanh trở về ôm lấy , hung hăng trừng phạt . Nhưng chỉ có thể cách màn hình băng lãnh, mặc tùy ý chơi đùa.

      Triệu Thuần nhìn đồng hồ, sắp mười giờ bốn mươi, liền : "Lại cùng em lúc, trước mười hai giờ phải ngủ, bằng ..." Triệu Thuần mặt chút thay đổi, "Em cứ chờ trở về giết chết em."

      Tống Thiển Thiển che miệng, cười đến thể nhịn, tựa hồ càng thích chậm rãi dạy dỗ cùng dụ dỗ, rất ít khi trần trụi lộ ra dục vọng chiếm hữu như vậy. Xem ra lần này là chọc đốt lửa lên.

      Thầy thứ Hai mới có thể trở về, bây giờ hồ nháo chút cũng sao, dù sao cũng có khả năng lập tức bay về trừng phạt mình. Cùng lắm ... Thứ Hai trốn về nhà, nghĩ đến hẳn thầy cũng có cách nào.

      Sau đó lâu, bạn học Tống Thiển Thiển vì ý tưởng đơn thuần này, trả giá bằng giáo huấn thảm thiết.

      Nhưng tại còn biết, cho nên định chủ ý rồi, lập tức bắt đầu tùy ý câu dẫn.

      Thiếu nữ cố tình nghiêng đầu, chu chu miệng vô cùng đáng , thân thể hơi đổ về phía trước, lộ ra nửa bộ ngực rất tròn, vô tội : "Thầy nhìn chằm chằm em làm gì nha?" Còn đợi đáp, tự mình lấy tay sờ cái vú lớn, nặng trịch lòng bàn tay, xoa qua lại vài cái, oán trách: "Đều do thầy, cứ hút chỗ này... trở nên lớn hơn... bàn tay cũng cầm được ..."

      đương nhiên biết, được mình dạy dỗ, bộ ngực lớn càng trở nên màu mỡ, lúc trước mới ra hình dáng, tại tay thể cầm hết.

      Triệu Thuần khỏi nhìn thẳng núm vú .

      Nơi đó tựa hồ... còn vô cùng đỏ bừng. Sưng đỏ, đáng thương. Bất quá cũng giống như câu dẫn hung hăng cắn nó, bóp hỏng nó. Câu dẫn dục vọng bạo ngược của .

      Tay bé trượt xuống, duỗi đến háng, cả người khỏi run lên, vú lớn tự nhiên cũng cùng run rẩy theo, dùng tiếng thở dốc chịu nổi nhất : "A... thầy... rất nhớ ..."

      Bất luận người đàn ông bình thường nào đối diện với mình sâu sắc, tự an ủi trước mặt mình, còn gọi mình, đều chịu nổi.

      Triệu Thuần xiết chặt nắm tay.

      sắp duỗi ngón tay rút chọc vào trong non huyệt, bởi vì Triệu Thuần nghe được có tiếng nước. có bao nhiêu nước ngon miệng, biết. lúc chuẩn bị mở miệng, lại cong mắt, tràn ngập mị ý nhìn chằm chằm , trong mắt ngập nước.

      Tay thong thả kéo váy lên... Rất hiển nhiên, phía dưới váy… trống ...

      hoàn toàn có thể nghĩ đến dáng vẻ ở giữa hai chân đó... Hoa huyệt phun nước... Ướt đẫm...

      ngừng hô hấp...

      Ngay giờ khắc này... camera ngừng!

      Đối diện màn hình đen tuyền, biết nên cười hay khóc.

      rất nhanh phát tin nhắn tới, "Thầy, quay camera chơi được, em ở nhà chờ nha."

      Triệu Thuần xiết chặt điện thoại di động, bộ dáng trêu tức giống như ngay trước mắt, sợ trời sợ đất .

      hít sâu hơi, trong mắt lên dục hỏa nồng đậm chưa từng có, khàn khàn : "Rất tốt."

      Chúng ta vì bạn học Tống Thiển Thiển bi ai phút đồng hồ.
      _tata_, tieunai691993, Minh huyen 8453 others thích bài này.

    2. Shiro25

      Shiro25 Member

      Bài viết:
      23
      Được thích:
      31
      Haha mong chờ Thiển Thiển bị giáo huấn, dám đùa với lửa sao
      heavydizzy thích bài này.

    3. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Hôm sau là đẹp trai xuất rồi chăng huhu
      Thiển Thiển lần này coi trời bằng vung rồi, hóng sử phạt hah
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      @Shiro25 , @baoyeubaoyeu chương này kích thích chết người.

      24. Trong nhà thầy bị "Người đàn ông cường tráng xa lạ" gian dâm (tiết mục ngụy cưỡng gian)

      Tống Thiển Thiển treo điện thoại, để ý hình tượng cười đến lăn lộn ra đất, cơ hội làm càn như vậy nhiều, ở xa ngàn dặm, dù làm càn thế nào cũng có biện pháp trừng phạt mình. Cùng lắm , lúc thầy trở về ngoan ngoãn nhận sai, còn "Trừng phạt" ...

      Tống Thiển Thiển đỏ mặt lên.

      "Trừng phạt" của thầy luôn làm cho người ta mặt đỏ tim đập. Chính mình hoàn toàn có cách nào chống cự, đến lúc đó tùy thầy ép buộc thế nào, mình phản kháng là được... Dù sao... Thầy cũng hại mình, đại khái vẫn là lấy ít thủ đoạn giày vò khi dễ mình... cùng lắm ... nằm yên nhận chà đạp! Ừ! là dũng khí này! rất tốt! Giữ vững!

      Nghĩ đến đây ra vẻ đứng đắn vung nắm tay trong khí, trong lòng ngược lại bốc lên cỗ chờ mong cùng ngượng ngùng nho .

      Bình thường thầy giáo nghiêm túc sắc bén, đến giường tựa như thay đổi dạng, năng lưu manh, thủ đoạn chọc ghẹo cũng cả bó lớn. Cả người trở nên gợi cảm mà cưỡng chế, bộ dáng muốn nắm trong tay hoàn toàn.

      May là thứ hai mới có thể trở về, cùng lắm ... Thứ hai mình bỏ chạy về nhà! Dù sao bắt được cũng có biện pháp .

      Tống Thiển Thiển yên tâm hưởng thụ thời gian cuối tuần mình, dự tính buổi tối cuối tuần lặng lẽ trốn về, nghe khẩu khí của thầy, dù sao hai ngày này cũng có cách nào trở về.

      Thời gian ngày bay nhanh qua rồi, Tống Thiển Thiển cơ hồ lưu luyến mình ở lại trong nhà Triệu Thuần. Bên kia động tĩnh gì, giống như cũng thèm để ý tiểu nhóc con là mình. Thậm chí giữa trưa còn phát tin nhắn, dặn dò còn bận, bảo mình cẩn thận ăn cơm, cẩn thận đọc sách. Cứ như vậy, cảm xúc lo lắng của Tống Thiển Thiển cuối cùng chậm rãi hảo bay .

      Triệu Thuần ở nhà, ngồi ghế dựa, xem sách, lại, đối với Tống Thiển Thiển có lực hấp dẫn vô cùng lớn. Tống Thiển Thiển cứ như vậy ngây ngốc ghé vào bàn cơm, nhìn chằm chằm hoa đồ mi tươi hồng, lúc mình đến lần đầu tiên, hoa vẫn là nụ, xấu hổ đợi nở, tại biết có phải là đóa hoa lúc đó , nếu là cùng đóa, có phải cũng chứng kiến khoảnh khắc mình được ôm hay ?

      mặt Tống Thiển Thiển trắng nõn nổi lên tia đỏ ửng.

      Trước khi cho trừ thư phòng, chỗ khác đều có thể vào, thư phòng đương nhiên cũng bị khóa. cũng có để ý cầu cổ quái này. Đương nhiên rồi, "Nữ chủ nhân" thông minh nên hiểu được nhất định phải cho người đàn ông gian riêng. Tống Thiển Thiển thậm chí cổ quái nghĩ, chắc có khả năng dấu nũng nịu ở trong thư phòng. Cho nên Tống Thiển Thiển đối với những phòng khác cũng cũng có gì hứng thú, càng thích nằm ghế dưới lầu trước cửa sổ của Triệu Thuần, lúc thời tiết tốt, gió thổi tới, dương quang ấm áp rơi người, tựa như âu yếm mềm dịu.

      Còn phòng khác lầu và ban công, Tống Thiển Thiển cũng . giống con mèo thích mùi quen thuộc, thích ngốc ở nơi mình có cảm giác an toàn, thà rằng chỗ xa lạ khác. Triệu Thuần cho thương, và cũng dung túng cái tật xấu yếu ớt này.

      Bất tri bất giác màn đêm sắp buông xuống. Tống Thiển Thiển mình ở nhà thầy giáo, trong tủ lạnh đầy nguyên liệu nấu ăn và đồ ăn, tưg mình làm chén mì thịt thơm ngào ngạt, ngồi trước bàn ăn khỏi có chút hoảng hốt. Như vậy... có vẻ giống vợ thầy... Im lặng ở trong nhà, lúc ở nhà nấu cơm cho , lúc ở nhà, giúp trông nhà, sửa sang lại gọn gàng ngăn nắp, sau đó tự mình sinh hoạt, chờ đợi chồng từ nơi xa trở về.

      ánh mắt Tống Thiển Thiển mê ly.

      Giống như vậy cũng sai, ừ.

      Nhưng mà, lập tức ý thức được mình ngu xuẩn cùng thất sách, bất tri bất giác, quên tương lai gần, mình đối mặt với nguy cơ tiềm tàng "A a a ăn nhanh chút rồi về nhà —— vạn nhất bị bắt lúc còn ở nhà —— nhất định bị thầy giết chết!"

      Tống Thiển Thiển vội ăn xong mì, rửa sạch bát, chạy tới phòng ngủ, bắt đầu nhanh chóng thu thập đồ đác rút lui.

      Bên ngoài sắc trời hoàn toàn tối, trong thành phố đèn điện huy hoàng thắp sáng từng tòa nhà cao lớn. Tống Thiển Thiển bật sáng đèn trong phòng, ngồi bên giường thu thập quần áo, thu thập rất nhanh, hết sức chuyên chú muốn chạy trốn. thể phụ nữ trời sinh giác quan thứ sáu phi thường chuẩn, phiền toái tới gần từng chút.

      Tống Thiển Thiển cúi đầu xếp quần áo, thích sạch , thể chấp nhận quần áo loạn thất bát tao nhét cùng chỗ để mang . Ngoài cửa phòng lại truyền đến tiếng động cực .

      Tống Thiển Thiển yên lặng lắng nghe, cảm giác có gì, lắc đầu hoài nghi mình nghe lầm.

      Thanh đó cực khẽ, giống như phát sinh chuyện gì.

      Ngoài cửa sổ gió đêm trong giây lát thổi càng mãnh liệt, hung hăng quét lá cây ngoài cửa sổ, cuốn toàn bộ lá cây xào xạc rung động, thậm chí có nhành cây cứng rắn, cứ như vậy hung hăng đập vào cửa sổ, phát ra tiếng "lạch cạch" trầm đục.

      Đêm tối, ánh đèn vàng trong phòng ấm áp, bình thường chỉ cảm thấy thoải mái, nhưng bây giờ ánh đèn vàng lại có vẻ trầm đáng sợ. Tống Thiển Thiển khỏi hơi sợ hãi, thể là có quỷ đâu... Đột nhiên cuồng phong gào thét, căn phòng to như vậy chỉ có mình, hơn nữa... gian phòng xa lạ này mình còn vào, có thể có gì đáng sợ bên trong hay ...

      Miên man suy nghĩ đến sắc trời hôn ám, làm cho Tống Thiển Thiển từ đáy trong bốc lên loại sợ hãi hiểu.

      Ngoài cửa tiếng động như càng gần, vẫn là tiềng động sột soạt rất , giống con chuột cũng giống con chuột, càng giống vải dệt hoặc là tiếng cọ sát kỳ quái gì.

      Bên ngoài gió mạnh mẽ thổi tung rèm cửa, Tống Thiển Thiển bị hoảng sợ, vội vàng đứng dậy, đến bên cửa sổ, luống cuống tay chân muốn khép cửa sổ lại. Gió mạnh thổi đến, vô cùng mãnh liệt, thổi cho Tống Thiển Thiển mở mắt ra được. Ngay trong nháy mắt này!

      thân ảnh tối đen lặng lẽ đứng ở cửa.

      Trong phòng đèn lập tức bị tắt! Nhất thời tối đen mảnh, nhìn thấy năm ngón tay!

      "A a ——" Tống Thiển Thiển sợ hãi, lập tức nhịn được lớn tiếng thét chói tai, túm chặt cửa sổ. Phía trước vô cùng tối đen, cái gì cũng nhìn thấy, rồi sau đó cũng thể lui.

      bàn tay to mạnh mẽ hữu lực nắm lấy cổ tay mảnh khảnh, lập tức kéo từ mép cửa sổ cuồng phong gào thét đẩy lên giường!

      Tống Thiển Thiển phát ra tiếng thét ngắn ngủi, "A a —— cứu mạng!" độc ác cúi đầu lập tức hung hăng cắn bàn tay xa lạ, người đàn ông xa lạ bị cắn miếng cực đau, phát ra tiếng kêu ngắn ngủi, thanh khàn khàn, lập tức lại ngậm miệng. Tiếp theo, hung hăng đẩy ngã giường lớn.

      Tống Thiển Thiển tóc rối tung, trong bóng đêm chỉ có thể nhìn thấy hình dáng , giọng xa lạ nhận ra, mang theo tia hy vọng cuối cùng run rẩy hỏi: "Thầy... đừng... đùa em..."

      Miệng lại bị mảnh vải dài mềm mại gắt gao bịt lại, lập tức được, hi vọng cuối cùng cũng bị phá hủy!

      Thầy đối đãi mình như vậy, như vậy... thể là thầy!

      phải thầy... người đàn ông trưởng thành xa lạ đột nhiên xâm nhập vào nhà, còn phát ra mình, lập tức làm cho mình thể há mồm chuyện, còn đẩy ngã lên giường... Kết quả rất dễ tưởng tượng.

      Tống Thiển Thiển tuyệt vọng trừng mắt, muốn nhìn chút người trước mặt rốt cuộc là ai, nhưng thân thể cường tráng xa lạ cho cơ hội, từ miệng bị ngăn chặn, cái gì che hai mắt . Hai tay bị trói cùng chỗ, bị đẩy qua đầu giữ chặt.

      Tống Thiển Thiển lấy tư thế cực kì khuất nhục bị người xa lạ mạnh mẽ đặt giường, chen vào giữa hai chân , hai chân bất đắc dĩ tách ra. Mắt nhìn thầy, miệng thể , chỉ nghe được tiếng trầm trọng thở dốc hổn hển bên tai.

      Tống Thiển Thiển có thể tinh tường ngửi được hương vị xa lạ người kẻ kia, phải mùi phong lan quen thuộc người thầy, mà là mùi bụi trộn với mùi thuốc cực mạnh. , thời khắc khẩn cấp này, đầu óc Tống Thiển Thiển cũng hỗn loạn, càng ngừng nức nở, định ra, trong lòng chỉ có ý niệm trong đầu —— chẳng lẽ hôm nay ở nhà thầy, mình bị người xa lạ cưỡng gian sao?

      Tống Thiển Thiển nước mắt lập tức ướt đẫm mảnh vải che mắt, thân thể run rẩy ngừng, trong lòng tuyệt vọng đến cực điểm.

      đè lên , thong thả chậm rãi yên tĩnh lại, tiếng thở dốc theo trầm trọng trở nên vững vàng. Tống Thiển Thiển cho dù nhìn thấy, nhưng cũng có thể cảm nhận được —— thị gian mình.

      Ánh mắt mang theo nhiệt độ từ trước ngực cao ngất lướt nơi tư mật người . Loại ánh mắt này kiêng kị này như mang theo ma lực, Tống Thiển Thiển xấu hổ cảm giác thân thể mình, lại dần dần nóng lên. Tiếp theo, kẻ xa lạ này trầm mặc lúc, rồi hung hăng vạch áo , lực xé rất mạnh, thậm chí cúc áp cũng bung ra từng cái, cái vú lớn bị áo ngực bao vây lập tức bị thu vào mắt.

      Tống Thiển Thiển khẩn trương vặn vẹo thân thể, ý đồ thoát khỏi khống chế, lại biết mình bị bịt mắt, quần áo chỉnh, còn ra bộ ngực lớn, có thể càng làm dục vọng trong lòng bốc lên dữ dội.

      tiếp tục lưu tình chút nào mở váy , thậm chí trực tiếp cởi quần lót. Lại cố tình lưu lại áo bên ngoài thiếu chút nữa bị xé rách còn chưa cởi ra.

      Tống Thiển Thiển hoàn toàn biết mình tại là bộ dáng gì nữa ——thiếu nữ kiều giường lớn màu trắng bị trói hai tay, hoàn toàn thể tránh né, vú lớn vì tư thế vặn vẹo lúc lắc dưới, vẽ ra sóng nhũ, có áo mỏng như che lại che được núm vú đỏ bừng. Phía dưới lại hoàn toàn trần trụi, nơi tư mật nhất cứ như vậy bị người đàn ông xa lạ nhìn xót cái gì.

      lạnh run, lại chút do dự cúi đầu ngậm núm vú mềm mại, dùng răng nanh bạo ngược hung hăng mài cắn, hung hăng hút núm vú, chút cố kỵ khóc kêu vặn vẹo, sau đó ngoan độc lôi kéo rồi buông ra, chơi đến bất diệc nhạc hồ. cảm thấy núm vú truyền đến cảm giác vừa đau vừa nhuyễn, lập tức tình triều mãnh liệt châm lên ở đáy lòng. Thầy... thầy thực thích chơi đùa núm vú mình... Cũng chơi thô lỗ như vậy, người này thô lỗ, nhưng thô lỗ bạo ngược này chính mình cũng... thực thích...

      là kỳ quái ... Chẳng lẽ mình là nữ hài dâm đãng như thế này sao?

      Trong lòng Tống Thiển Thiển phải tuyệt vọng, vừa chống đỡ khoái cảm sinh lý thuần túy, vừa vô cùng áy náy xấu hổ với thầy còn chưa trở về. Thầy còn chưa về, mình lại ở nhà bị người xa lạ hung hăng dâm ô... Hơn nữa mình... còn rất thoải mái... Có phải rất đáng xấu hổ hay ... ô...

      Nhưng lúc này hoàn toàn rảnh nghĩ nhiều như vậy, kẻ này vừa vào nhà cho đến bây giờ cũng câu, câu , tay đùa bỡn lại thuần thục... Vừa rồi mới vất vả buông núm vú sưng đỏ chịu nổi ra, tay lại trực tiếp xoa lên hoa huyệt mềm mại, tiểu đế bị khe khẽ cầm lấy, xoa xoa qua lại, hoa huyệt bắt đầu chậm rãi chảy dâm thủy, Tống Thiển Thiển chưa bao giờ thống hận thân thể mẫn cảm của mình như thế.

      vừa xoa vừa liếm hôn, trùng điệp mút mát rồi mềm dịu liếm hôn, chung quanh cổ nhất định bị ấn đầy dấu hôn xấu hổ... Làm sao có thể... là của thầy ... Làm sao có thể bị người khác vũ nhục như vậy... co có thể bị... người này... hung hăng cưỡng gian ... .

      Sợ hãi cực độ cùng với khoái cảm kịch liệt, lập tức đưa vào cao trào . Trong hoa huyệt lập tức phun ra cỗ dâm thủy.

      Lúc này người đó ra ngoài dự đoán rút ngón tay dính đầy dâm thủy về, lập tức cởi mảnh vải bịt miệng . Lập tức cầm cái cằm khéo léo, đầu lưỡi thô lỗ vói vào miệng , tùy ý liếm đầu lưỡi mịn màng, còn bắt chước động tác tính giao rút cắm, nước bọt kịp nuốt vào chảy dọc theo cổ. Đến lúc cả hai sắp thở nổi, mới rút đầu lưỡi ra, buông tha .

      Tống Thiển Thiển lúc này hoàn toàn có khí lực, cả người xụi lơ, sợ hãi thở dốc : " cần... Thầy tôi sắp về ... cần để ấy nhìn thấy tôi như vậy... A..."

      ngắn ngủi trầm mặc lúc, bắt đầu cởi khóa quần, thanh rất , lúc này so với cái gì cũng khủng bố hơn, lập tức cảm giác được thứ cứng rắn, tràn ngập nhiệt độ cọ vào miệng tiểu huyệt của mình.

      vẫn cầu xin: " cần... Tôi thể... cần gian dâm tôi... A..."

      Lời còn chưa dứt, gậy thịt thô to chút do dự chọc vào, non huyệt ấm áp ẩm ướt, gắt gao vây lấy gậy thịt, cơ khát ngậm vào, hoàn toàn vi phạm ý nguyện chân của chủ nhân.

      Nước măt chảy ra, lập tức hoàn toàn sụp đổ, xong rồi, mình ở nhà thầy bị kẻ xa lạ hung hăng gian dâm đùa bỡn, nếu thầy biết, khẳng định cần mình... Tình dục lập tức phai nhạt vài phần, cả người tuyệt vọng run rẩy.

      lúc khóc thể kìm nổi, người xa lạ vẫn lời, chỉ hung hăng làm , đột nhiên tiến đến bên tai, phát ra tiếng thở dài ôn nhu quen thuộc, giọng nhớ thương khe khẽ : "Đừng sợ, là , Thiển Thiển..."

      Tống Thiển Thiển lập tức mở to hai mắt, tuy người đó vẫn cởi bỏ che mắt cho , nhưng có thể từ giọng nhận ra, đây là giọng thầy!

      giống như cảm nhận được sợ hãi và phẫn nộ của , lập tức ôm chặt , tiếp tục : "Thiển Thiển ngoan, tạm thời đừng gì, ... nhớ em muốn chết." Câu cuối cùng trầm thấp như thở dài. Dưới thân ngừng lại, tiếp tục hung hăng rút cắm bốn phía trong tiểu huyệt.

      Tống Thiển Thiển lập tức rên rỉ, "Thầy... Làm em sợ muốn chết... Ô... Vì sao..."

      nghĩ tới đúng lý hợp tình : "Tình thú. Em chơi tình thú, cũng cho chơi sao?"

      Tống Thiển Thiển lập tức bị chọc tức bật cười, xuất phát từ báo thù, dùng tiểu huyệt hung hăng xiết gậy thịt chút, như nguyện nghe được đè nén hút khí, : "Sắp làm em sợ muốn chết... Em còn tưởng rằng... tưởng rằng..."

      Triệu Thuần hạ thân ngưng chút, thở dốc : "Tưởng bị người xa lạ cưỡng gian ?"

      "Ừ..."

      "Đừng sợ Thiển Thiển... ... Hơn nữa... Vừa rồi em có vẻ thực thích trò thô bạo này, ừ, nhớ kỹ."

      Kẻ ngốc cũng có thể nghe ra thanh trêu tức.

      Tống Thiển Thiển bị làm đến cơ hồ thể tự hỏi, giống như có khí lực vô tận, thâm trầm làm mình. , đương nhiên buông xuống đề phòng. Chỉ có thể giọng thét: "Thầy… chậm chút... Rất thô ..."

      lại hoàn toàn buông tha

      "Hử? Nhưng giống như Thiển Thiển rất thích cảm giác bị đàn ông cường tráng hung hăng gian dâm vậy?"

      "..."

      "Nhưng vừa rồi càng thô bạo, em lại càng hưng phấn..."

      " phải..."

      “Có phải chờ mong bị hung hăng cường bạo hay ? Hoàn toàn để ý đến em, cứ như vậy tiết dục, hử?"

      " phải! Em... A... thầy... em chịu nổi… ô..."

      Tiểu thư Tống Thiển Thiển đụng tới quý ngài cường tráng, lại bị chinh phục, KO!
      _tata_, tieunai691993, Minh huyen 8456 others thích bài này.

    5. Shiro25

      Shiro25 Member

      Bài viết:
      23
      Được thích:
      31
      Biết trước là nhà mà vẫn hồi hộp từng giây hà :yoyo44: nhà làm vậy sợ lắm ấy
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :