1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Hiện đại, H] Dạy hôn (Xấu hổ hình thức hôn môi dạy học) - Full

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      18, Thầy yên giấc, thể trù nghệ (mặc áo trắng của nấu cơm, liếm ngón tay)

      Rèm cửa sổ mỏng bị gió đêm khe khẽ vỗ về chơi đùa, giường lớn màu trẳng, thiếu nữ kiều cuộn mình trong lòng nam nhân, nửa ngủ nửa tỉnh, như có như dùng ngón tay non mịn nghịch lỗ tai . mặc cái áo màu trắng rộng thùng thình, ràng phải của , cổ áo chữ V rất rộng, lúc nằm nghiêng lộ ra xương quai xanh mảnh khảnh, bộ ngực tròn trịa bị đè ép tựa vào tay , dưới áo trống , chỉ mặc cái quần lót mỏng manh.

      Triệu Thuần ngực trần trụi cường tráng, đầu gối lên cánh tay, tay kia vòng quanh . Lỗ tai bị sờ ngứa , khỏi cúi đầu nhìn, " đổi áo ngủ cho em. Áo của , em mặc bị rộng." Áo này may theo dáng người , mặc ôm người, nhưng mặc lên người , núm vú mềm mại cũng hở ra ngoài do cổ áo rộng.

      Tống Thiển Thiển chu miệng, : "Em mới cần. Thầy hiểu phong tình." Oán hận dùng ngón trỏ chọc chọc tai .

      Triệu Thuần lập tức bắt được tay , khép lại trong lòng bàn tay, cho tác quái nữa, lại thay kéo cổ áo, giấu bộ ngực lớn hở ra ngoài, nặng nề cười : "Thế này lại muốn làm gì?" Tiếng thuần hậu vang lên bên tai , chọc tâm tư ngứa ngáy.

      Tống Thiển Thiển ánh mắt lập tức sáng lên, nhưng che che dấu dấu : " thể , ngày mai biết." Bỗng nhiên dường như nhớ tới cái gì, xoay người tìm di động, "A a đúng rồi, phải đặt đồng hồ báo thức..."

      Triệu Thuần nhìn Tống Thiển Thiển mặc áo trắng của mình, lấy di động tự mình hưng phấn đặt chuông báo thức, lúc ồn ào đặt sớm lúc lại thấy mình đặt muôn, bộ dáng bận rộn vui vẻ bất diệc nhạc hồ, trong mắt lên tia suy nghĩ sâu xa.

      Tống Thiển Thiển rốt cục cảm thấy mỹ mãn đặt xong chuông báo thức, cho Triệu Thuần xem, hóa ra liên tục đặt ba lần báo thức, lần 6h, lần 6h mười, lần 6 giờ rưỡi.

      Triệu Thuần biết làm sao, : "Tám giờ học, em đặt sớm như vậy làm gì?"

      Tống Thiển Thiển trịnh trọng tắt máy di động đặt xong chuông báo thức, thúc giục Triệu Thuần nhanh ngủ, : "Có việc, thầy mau ngủ , ngủ ngon." Dùng tay bé non mịn sờ sờ mặt , nhàng vuốt mí mắt , ôn nhu : "Thầy ngủ , Thiển Thiển ."

      Triệu Thuần khó được thuận theo nhắm mắt lại, hưởng thụ ôn nhu an ủi, nhàng : " cũng em."

      cuộn mình trong lòng , hạnh phúc nhắm mắt ngủ say.

      luôn luôn ngủ sâu, cũng thế ngủ ngon, động tĩnh rất có thể khiến bừng tỉnh, lúc có việc thậm chí cần thuốc để giúp mình vào giấc ngủ. Nhưng hôm nay ôm lại ngoài ý muốn ngủ ngon, trong lòng mềm mại thơm tho, muốn xa rời, thân mật tựa vào trong lòng , xúc cảm mềm mại làm cho người ta an tâm. Bình thường hơn năm giờ bừng tỉnh, nhưng bất tri bất giác vừa ngủ ngủ đến lúc ánh nắng sáng ngời.

      có chút kinh ngạc nhìn nhìn đồng hồ đầu giường, đến 6h hai mươi. Tống Thiển Thiển giường, chỗ ngủ còn lộn xộn, vừa thấy chính là vội vã nhảy xuống giường, nhưng bên cạnh gối đầu lại có tờ giấy.

      Triệu Thuần xoa xoa mắt, cầm lấy tờ giấy, híp mắt đọc, "—— thầy, tỉnh dậy mặc quần áo xuống dưới nhà ăn cơm nha!"

      Lúc Triệu Thuần mang kính mắt, sắc bén người giảm rất nhiều, càng giống thiếu niên. Tóc vẫn còn toán loạn đầu, giống bình thường ở ngoài, dáng vẻ cẩn thận tỉ mỉ, khí chất cấm dục ràng. giờ mặc áo ngủ tơ tằm màu xám, bộ dạng dường như trẻ lại ít, thực ít có người nhìn thấy mặt này của .

      Triệu Thuần cầm tờ giấy trong lòng bàn tay, biết lại có trò mới.

      Nhà là kiểu hai tầng, tầng hai là thư phòng và phòng ngủ chính, tầng là phòng ngủ phụ. Lần đầu tiên đưa Tống Thiển Thiển đến, nhẫn nại lên lầu hai mà trực tiếp phòng phụ, ngày hôm qua mang về phòng chính hồ nháo trận. Lúc xuống cầu thang, mùi thơm ấm áp lặng yên bay tới, Triệu Thuần ngửi ngửi, là hương vị đồ ăn nóng hầm hập.

      Định thần nhìn, Tống Thiển Thiển mặc áo sơmi trắng rộng thùng thình của , che được gì, lộ ra cái mông rất tròn, hề tự giác đưa lưng về phía xếp thức ăn bàn cơm, tâm tình tốt còn ngâm nga hát . Mùi đồ ăn chính là từ bàn cơm truyền đến .

      Triệu Thuần có chút hoảng thần, lâu ở nhà mình tự ăn bữa sáng, bình thường tùy tiện giải quyết ở đường, ở nhà rất ít có cơ hội đun bếp. Có thời gian bởi vì ăn uống quy củ nên mời dì đến nấu cơm, nhưng hương vị hiểu sao lại quen. Dì nấu cơm người phương bắc, hương vị thiên về cay, Triệu Thuần khẩu vị đương nhiên thích, khách khí cho nghỉ rồi cũng tiếp tục mời ai đến nấu cơm nữa. Ăn cơm luôn qua loa cho xong. Triệu Thuần tựa như hầu hết đàn ông, am hiểu nấu nướng, đối với nhà bếp có chút cảm giác thể làm gì. Đề toán khó vẫn giải được thành thạo, nguyên lý kinh tế học phức tạp cũng có thể tìm hiểu ràng, nhưng cháo trắng ăn sáng lại có thể đem làm khó .

      Tống Thiển Thiển kỳ thực sớm biết đứng sau lưng mình.

      Loại trực giác đặc biệt của phụ nữ thể , nhưng hiểu sao rất chuẩn.

      cứ như vậy lẳng lặng đứng sau lưng, dọn bữa sáng, nhiều lắm, cũng chỉ là tâm ý cẩn thận chuẩn bị lâu. Bỏ thêm rau dưa cùng cháo trắng nấu thịt, mùi thơm đầy mũi, trứng rán vàng tươi cố ý có hình có dáng, hai miếng bánh mì nướng hơi vàng cũng đổ đầy sữa đặc. Bàn ăn sáng xếp xong, giờ phút này giống người vợ mới cưới —— đầy cõi lòng chờ mong lẳng lặng đợi người âu yếm nhất xuống.

      ảo tưởng như vậy làm đỏ ửng mặt.

      Tâm ý của run run vui thích, để đợi lâu lắm.

      Cánh tay ấm áp lập tức gắt gao ôm lấy từ phía sau, mang theo kích động và cấp bách hiếm có. Môi dừng ở bên tai Tống Thiển Thiển, mang đến chút ngứa, khe khẽ mở miệng, : "Thiển Thiển, cảm ơn em."

      Thiếu nữ trong sáng sớm mùa thu lạnh lẽo, tâm lập tức bị hòa tan.

      Tống Thiển Thiển phải tâm huyết dâng trào muốn làm bữa sáng cho Triệu Thuần. sớm biết chưa từng ăn uống cẩn thận, vài lần từ canteen giáo viên nhìn vừa cau mày điện thoại cùng người nào, vừa ngụm có ngụm ăn cơm. Chưa ăn mấy miệng để lại đồ ăn, tiếp tục điện thoại. Còn có buổi sáng, tự học sớm lại có bốn tiết học, bận rộn chỉ uống sữa đậu nành cũng coi như ăn điểm tâm.

      Cho nên lần này chuẩn bị bữa sáng, phải tâm huyết dâng trào, mà là chân chính thương tiếc người đàn ông của .

      Giọng Triệu Thuần hiểu sao có chút khàn khàn, "Đó đều là... em chuẩn bị ?"

      Tống Thiển Thiển xoay người, trong mắt biết khi nào có nước mắt, đem ngón tay bị phỏng lúc nấu cháo lặng lẽ giấu ra phía sau, lộ ra tươi cười long lanh, nhuyễn giọng thầm oán : "Trong nhà thầy là, cái gì cũng có... Tìm nửa ngày mới chỉ có thế này... Ô..."

      Môi hơi hơi khô ráo,lúc dừng ở môi , thong dong khiêu khích giống trước đây, mang theo vội vàng mà thiếu niên mới có. Bức thiết hấp thu nước bọt ngọt ngào của , liếm cánh môi no đủ, sau đó ngậm đầu lưỡi mút vào. lúc lâu cũng chịu buông ra.

      kiễng mũi chân, làm cho cái hôn này hòa tan trong gắn bó. cẩn thận, ngón tay đặt bàn cơm, đau đến nức nở tiếng.

      lập tức phát khác thường. Dừng lại nhìn Tống Thiển Thiển, hỏi: "Làm sao vậy?"

      Tống Thiển Thiển cắn cắn môi, vẫn khe khẽ đem ngón tay bị bỏng đỏ lên đưa tới trước mặt , cúi đầu : " cẩn thận bị bỏng. . . nhưng còn đau !"

      đau lòng thổi thổi, nặng nề : "Tiểu lừa đảo."

      xong ngậm ngón tay , liếm ướt ngón tay bị thương, đầu ngón tay tê dại rơi vào trái tim. Tống Thiển Thiển khỏi yếu ớt kêu lên, "A..."

      phun ngón tay ra, ôn nhu ôm lấy Tống Thiển Thiển, nặng nề : "Em biết , rất cao hứng."

      Tống Thiển Thiển đáp, ôm lấy . Nắng sớm sáng dần.

      Qua lúc lâu, trong nhà ăn truyền đến tiếng kêu to: "A a a —— còn thời gian ! Thầy mau ăn —— "

      Thành công tự mình phá hỏng khí ái muội.

    2. Shiro25

      Shiro25 Member

      Bài viết:
      23
      Được thích:
      31
      Ngọt thế này cho ai xem đây :yoyo64:

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Oa oa... nàng còn phóng khoáng edit sắc luôn. Ủng hộ nha.

    4. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Ngọt tận tim rồi, ôi đầu năm hết thịt rồi đến mật ngọt thế này dân tình biết phải làm saooo

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      19. Người phụ nữ xa lạ xuất , chất vấn bị thầy hung hăng cường (nội y tình thú dụ hoặc trước)

      Cho dù cùng thầy nùng tình mật ý ăn điểm tâm, cũng cùng nhau vượt qua đêm nhàng vui vẻ đầm đìa, nhưng—— vẫn phải học!

      Hơn nữa Triệu Thuần trời sinh tính tình nghiêm cẩn, cho Tống Thiển Thiển quy định hai ba điều, cái gì ở trường học được quá thân cận, cái gì học được tùy tiện câu dẫn, cái gì tuần nhiều nhất chỉ có thể ở nhà ngủ lại hai lần, thời gian khác phải về nhà . còn viết ra toàn bộ quy định quan trọng lên giấy, ký tên mình, sau đó buộc Tống Thiển Thiển cũng phải kí tên. Đợi đến lúc Tống Thiển Thiển làm nũng xấu hổ bị trấn áp hết, tình nguyện cũng ký tên, cam đoan nghe lời, mới vừa lòng ban thưởng cái hôn lên trán. Mang theo Tống Thiển Thiển, đường—— đến trường.

      Thoạt nhìn làm điểm tâm quả thực là công, Tống Thiển Thiển cầm tờ giấy viết cái gọi là "Điều lệ đương (thử nghiệm)", mắt như dao tức giận nhìn chằm chằm Triệu Thuần bục giảng viết bảng.

      Hôm nay thần thái Triệu Thuần có vẻ quá mức sáng láng, ôn hương nhuyễn ngọc làm bạn đêm, buổi sáng lại được ăn no uống tốt, tinh thần dâng mười phần, ánh mắt sắc bén cũng càng có lực sát thương, vừa viết bảng vừa cảm giác được ánh mắt đằng sau, thanh chậm rãi dừng lại, tiếp tục giảng: "... Cho nên đường phụ trợ này gắn kết hai điểm AB..." Phấn viết bảng đen tiêu sái từng nét, thậm chí cần thước cũng có thể vễ được đường thẳng tắp tuyệt đẹp, tiếp theo quay đầu bí trừng mắt, đành phải cất tờ giấy, ngoan ngoãn nghe giảng bài.

      Ngồi ở cùng bàn cạnh Tống Thiển Thiển là Lý Hà cảm thấy thầy giáo toán học hiểu sao hình trừng mắt nhìn về phía này, khỏi rùng mình, đáng sợ... quả nhiên thầy giáo toán học đẹp trai đều là tồn tại đáng sợ...

      Tống Thiển Thiển giống như thường cẩn thận ghi chép, lúc cúi đầu lại nhịn được mỉm cười, lúc sắp ra cửa, thầy chịu đeo caravat, cố tình muốn mình đến giúp đeo, dù với mình biết thắt, làm khó coi, vẫn phải kiên trì thắt cho cái nút xiêu xiêu vẹo vẹo, tuy là quá tệ, nhưng so với tay làm biết kém đến đâu. Nhưng hiểu sao thầy rất vừa lòng, chỉnh lại caravat, đeo cái caravat nghiêng lệch đắc ý đường rêu rao huênh hoang. Mới vừa rồi hình như càng lệch , còn hồn nhiên biết. là... giống đứa trẻ.

      Tống Thiển Thiển miệng tự giác tràn ra chút mỉm cười ngọt ngào.

      khỏi bắt đầu suy tư... Kỳ thực trừ lúc buổi sáng nấu cơm cho , còn vụng trộm chuẩn bị cái "Kinh hỉ" khác cho , cũng chính là muốn buổi tối cho xem...

      Nghĩ đến đây, mặt khỏi ra ngượng ngùng lại nghịch ngợm tươi cười, vụng trộm chuyển động cái mông rất vểnh.

      "Tại vị trí điểm C này... Chờ chút."

      Tống Thiển Thiển viết, bỗng nhiên thấy thanh Triệu Thuần lạnh lùng thản nhiên ngừng lại, phòng học yên tĩnh đột nhiên tranh cãi ầm ĩ chút, đặt bút ngẩng đầu, lại nhìn thấy Triệu Thuần ở bục giảng, đứng ở cửa, chuyện cùng phụ nữ xa lạ.

      Triệu Thuần nghe thấy lớp học ồn ào, lập tức quay đầu, nhăn mày, nghiêm mặt giáo huấn, "Yên lặng! Tự xem đề."

      ở lớp học xây dựng ảnh hưởng rất lớn, vừa vậy, rất nhiều người dám nhìn .

      Tống Thiển Thiển vẫn nhìn bọn họ.

      Người phụ nữ xa lạ kia, thân quần áo công sở, cầm theo túi nữ , tóc cuộn sóng, màu hạt dẻ cực đẹp, mặt mày lãnh diễm, mặc âu phục ôm người màu đen, phía dưới mặc váy màu xám hoa văn, bộ ngực rất tròn đứng thẳng, nhìn ra tuyệt đối đến cup G, tương đối có chút hương vị thục nữ. Lúc chuyện với Triệu Thuần, ngay từ đầu còn nghiêm mặt, sau đó biết đến cái gì, Triệu Thuần thỏa hiệp gật gật đầu, gương mặt ấy đỏ ửng, trong ánh mắt dấu vài phần vui thích, thậm chí dựa vào Triệu Thuần chút, Tống Thiển Thiển thậm chí thấy ràng ấy sơn móng tay đỏ tươi, kiều quyến rũ. Mà Triệu Thuần thế nhưng hoàn toàn cự tuyệt, còn vỗ vỗ lưng ấy, môi mỏng khẽ mở, còn mấy câu.

      Tống Thiển Thiển nhìn bọn họ ôm khẽ, cơ hồ muốn vò nát tờ giấy trong tay. Mặt phấn nén giận, tức thôi.

      Triệu Thuần rất ít, hoặc phải là cực ít dừng giảng lớp học để nhận điện thoại hoặc là ra ngoài chuyện, bởi vì thấy như vậy phá hỏng khí lớp. Cho nên hôm nay cho cả lớp đợi mình, lại ra ngoài, có thể là rất hiếm có.

      Người phụ nữ xa lạ kia chỉ hàn huyên hồi với Triệu Thuần rồi , trước khi tựa hồ chú ý thấy caravat Triệu Thuần bị nghiêng, còn tự tay thay sửa sang lại, mà Triệu Thuần cự tuyệt. Tống Thiển Thiển nhìn ấy lắc mông rời , trong lòng tức chịu được, nào có người có thể trong giờ học trực tiếp tìm Triệu Thuần chuyện thân mật còn ôm như vậy? Bình thường lạnh nhạt sắc bén sao có thể ra ngoài lâu thế? Hơn nữa chuyện thân mật như sửa lại caravat phải bạn bình thường có thể làm được —— có thể là... Có phải là...

      Tống Thiển Thiển cắn cắn môi, hít sâu hơi, nhìn chằm chằm Triệu Thuần mới quay vào lớp học, nghĩ nhất định cho mình ánh mắt! Cho dù gì, chỉ cần ánh mắt trấn an, mình cũng có thể tin tưởng khẳng định là có nguyên nhân. Nhưng mà Triệu Thuần biểu tình lạnh nhạt, bình thản, tiêu sái vào, tiếp tục cầm sách giáo khoa giảng bài, hoàn toàn nhìn cái, ánh mắt hoàn toàn dừng ở người ?

      Tống Thiển Thiển trong lòng đau đớn, thầm nghĩ nhất định phải hỏi ràng.

      Triệu Thuần cứ theo lệ thường giảng xong tiết học, chuông tan học vang lên liền rời , hề lưu luyến.

      Tống Thiển Thiển lăng lăng ngồi tại chỗ.

      Lý Hà ngồi cùng bàn hưng phấn đẩy đẩy cánh tay Tống Thiển Thiển, khoa tay múa chân bát quái: "Oa a! Đó là bạn thầy Triệu sao! Dáng người tốt ! nghĩ thầy Triệu còn giấu bạn như vậy!" Cũng để ý Tống Thiển Thiển cứng đơ có phản ứng gì, Lý Hà tiếp tục : "Nhưng vì sao đột nhiên đến trường tìm thầy Triệu đây, kỳ quái... Ai nha biết, quên ..."

      Tống Thiển Thiển hoàn toàn nghe thấy Lý Hà gì, chỉ lẳng lặng nhớ lại sườn mặt lãnh đạm của Triệu Thuần bỏ qua mình. Lãnh đạm bỏ qua so với ánh mắt trực tiếp trào phúng còn đáng sợ hơn.

      Tống Thiển Thiển vô ý thức sờ sờ váy mình, thoải mái lắm giật giật. Bỗng nhiên nhớ mình còn biết xấu hổ hôm nay chuẩn bị câu dẫn, đột nhiên thấy rất buồn cười.

      Như vậy mới xứng đôi ?

      Thày giáo toán học phong độ phải có người xinh đẹp tri thức trình độ cao, trai tài sắc.

      ai nghe thầy giáo cùng nữ học sinh so với mình hơn mười tuổi lại cùng chỗ...

      Bỗng nhiên di động trong ngăn bàn rung lên.

      Tống Thiển Thiển vô ý thức sờ di động xem, vừa mở ra, tin nhắn của đập vào mắt: "Thiển Thiển, tháng này đừng tới nhà ."

      ... Đừng tới nhà ?

      Buổi sáng còn quy định quy tắc và điều lệ đường, giờ thấy bạn trước lập tức đổi ý cùng với mình ?

      Hoặc là... Căn bản phải bạn trước?

      Tống Thiển Thiển trong đầu lộn xộn, cũng biết mình suy nghĩ cái gì.

      Lý Hà tự cười ngửa tới ngửa lui, dư quang nhìn thấy Tống Thiển Thiển, kinh ngạc kêu lên: "Thiển Thiển! Sao cậu lại khóc?"

      ngày thu chạng vạng, mang theo hương vị làm cho người ta thoải mái. Dương quang phải quá gay gắ, ấm áp chiếu vào ký túc xá, ra hình ảnh hư vàng chói.

      Tống Thiển Thiển nắm tay đứng tại của khoa toán học.

      đứng yên rất lâu.

      Tống Thiển Thiển biết có thói quen chưa phê chữa xong bài tập, sau đó tỉ mỉ chuẩn bị tốt ngày hôm sau, trở về. Cho nên thường thường rời văn phòng cuối cùng.

      Cách cửa, bên trong là Triệu Thuần, bên ngoài là Tống Thiển Thiển.

      Tiết buổi chiều, Triệu Thuần như trước giải thích gì với Tống Thiển Thiển, có giải thích người phụ nữ kia, vì sao cho phép mình tới nhà , thậm chí so với bình thường ánh mắt càng ít nhiều lắm. Tựa như có vẻ muốn bỏ qua mình.

      Tống Thiển Thiển trong lòng nghẹn hơi, hỏi quyết bỏ qua. lúc run rẩy vươn hai tay, dự tính đẩy cửa, đột nhiên cửa mở ra từ bên trong.

      Triệu Thuần kéo tay nắm cửa, vẻ mặt mỏi mệt, ánh mắt lãnh đạm, nhìn thấy cũng chỉ nâng mí mắt, hờ hững : "Sao còn chưa ?"

      Tống Thiển Thiển trong lòng ủy khuất và khó hiểu bốc thành cực kì khó chịu, thấp giọng : "Em đợi ."

      Triệu Thuần tựa hồ có chút kiên nhẫn, : "Thiển Thiển, giờ bề bộn nhiều việc, ngày mai lại cùng em."

      Tống Thiển Thiển run rẩy ngẩng đầu, nhìn mặt cơ hồ xa lạ, : "Thầy... cần em nữa sao?"

      Triệu Thuần sửng sốt chút, : "Em cái gì?"

      Tống Thiển Thiển cúi đầu, tiếp tục : "Em biết, thầy cũng cần giấu giếm em, phải sao? Chỉ cần thầy với em... Em ..." đến câu sau giọng bắt đầu run rẩy.

      Triệu Thuần càng nghe càng nghi hoặc, : "Thiển Thiển em ràng."

      lập tức bạo phát, ánh mắt rưng rưng ngẩng đầu, úy kỵ nhìn thẳng mắt , : "Là thấy ràng ! Cái gì cũng giải thích! Bỗng lạnh bỗng nóng rất có ý tứ sao? Hoặc là em căn bản chính là đồ chơi của thầy, nghĩ tới gọi em đến, thích cũng chỉ với em ' bề bộn nhiều việc' ?"

      Triệu Thuần rất ít nhìn thấy y thất thố như vậy, trong trí nhớ của , Tống Thiển Thiển luôn xấu hổ hoảng hốt nhìn , ngẫu nhiên giống mèo hoang , khi đó ánh mắt cũng sáng ngời, chưa từng có ánh mắt câm lặng, tàn khốc lại khủng hoảng như vậy.

      Triệu Thuần yên tĩnh, kéo vào văn phòng, nặng nề : " muốn cãi nhau, chúng ta từ từ chuyện."

      Tống Thiển Thiển khó được phản kháng kịch liệt, rơi lệ đầy mặt, " cần! Em thấy có gì để ! Thầy cần em nữa, cứ như vậy ! Em hiểu !" ràng giọng rất lớn, nhưng trong đó mang theo run rẩy, đúng là miệng cọp gan thỏ.

      khí lực lớn, trực tiếp đặt Tống Thiển Thiển sau cửa, híp mắt, cúi đầu : "Em... Dựa vào cái gì hoài nghi là người như vậy? ràng, lại tử tế chuyện, còn phát hỏa với ? Là quá sủng em sao, Thiển Thiển? Hử?"

      đợi đáp, cúi đầu ấn cái hôn quá thô bạo lên đôi môi run rẩy của . xoa , cũng khiêu khích tình dục, mà là muốn chứng minh cảm giác mình tồn tại, thô bạo liếm cắn cánh môi , chút do dự vươn đầu lưỡi tiến quân thần tốc, giống xác nhận lãnh thổ của mình, liếm qua từng chỗ. hề phối hợp, ngược lại hung hăng cắn đầu lưỡi , bị đau, trong miệng nếm ra hương vị rỉ sắt của máu tươi, ràng là bị cắn rách.

      Triệu Thuần rút đầu lưỡi ra, vây thiếu nữ quật cường trong cánh cửa và cánh tay mình, ánh mắt nguy hiểm mà lạnh nhạt, khe khẽ lau máu tươi bên môi, động tác này thong thả mà gợi cảm, nhưng mà vì lời kế tiếp, trở nên càng thêm nguy hiểm.

      rành mạch nghe được dùng loại ngữ khí xa lạ : "Rất tốt."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :