1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Hiện đại - Hắc bang] Ác Ma Chi Sủng - Nhược Thủy Lưu Ly (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Âu Dương Nhan

      Âu Dương Nhan Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      969
      Chương 19

      Tư Minh Dạ gì mà nhìn về bên Hạ Duy Y, trải qua chuyện này trở nên trầm mặc rất nhiều, lại dường như đột nhiên trưởng thành.

      Hạ Duy Y lẳng lặng ngồi bên người , đùa nghịch Tiểu Hùng trong lòng, tuy Tiểu Hùng được giặt sạch nhưng dường như còn ngửi được mùi máu tươi, tay bé nắm lại chặt.

      Tư Minh Dạ đưa tay nắm lấy tay , trong mắt có chút lo lắng,“Bé cưng ?”

      “Ân ?”

      Hạ Duy Y giống như mới hồi phục tinh thần lại, ngẩng đầu nhìn , trong mắt nhàn nhạt mờ mịt,“Dạ… Làm sao vậy ?”


      Tư Minh Dạ nhíu mày, đem ôm vào trong lòng, giọng ,“ có việc gì…”


      Ở bệnh viện hai ngày, Tư Minh Dạ cùng Lãnh Dạ Bạch đều xuất viện, nhưng có trở lại căn biệt thự kia mà trở về căn biệt thự khác lớn hơn nữa.

      Biệt thự lúc trước có phòng vệ đủ nghiêm mật, trải qua chuyện lần này Tư Minh Dạ quyết định vẫn là quay về nơi ở tương đối an toàn của mình, muốn Hạ Duy Y lại cùng mạo hiểm.

      Trong căn biệt thự này tất cả mọi người đều là người U Minh Điện, hơn nữa hệ thống phòng ngự an toàn là An Thụy tự mình thiết lập, có thể là hoàn mỹ, mà căn biệt thự này bên cạnh còn có căn biệt thự hơn chút, phòng vệ nghiêm mật giống nhau, Hạ Duy Y nhạy bén nghe thấy bên trong có thanh kỳ quái nhưng lại im lặng có đặt câu hỏi.

      Căn biệt thự này có tổng cộng ba tầng, như cũ toàn bộ lầu 3 đều thuộc về Tư Minh Dạ, trừ phi có chuyện cần thiết, nếu ai được lên lầu quấy rầy.

      Lúc này Tư Minh Dạ lẳng lặng ôm Hạ Duy Y nằm chiếc giường lớn, khẽ cau mày,“Bé cưng…”

      Hạ Duy Y ngẩng đầu nhìn hướng , thấy trong mắt lo lắng khóe miệng hơi giơ lên, tươi cười ngọt ngào như trước, cũng giống bộ dáng bị ám ảnh gì, đưa tay ôm lấy thắt lưng của , Hạ Duy Y nghiêm túc ,“Dạ, cần lo lắng cho em, em sao…”

      Cho dù là vì , cũng có chuyện gì, chỉ là có chút bất mãn bất lực của mình, cảm thấy mình nên như vậy, cũng có thể bảo vệ mình, có thể bảo hộ , cảm giác mãnh liệt như vậy.

      Tư Minh Dạ hôn lên trán cái, dịu dàng ,“Nghỉ ngơi chút…”

      Hạ Duy Y gật đầu, nhắm mắt lại, Tư Minh Dạ lại nhíu mày, đem Tiểu Hùng chen giữa hai người ném sang bên, thấy mở hai mắt, có chút bất mãn ,“Ôm là được rồi !”

      Hạ Duy Y cười tiến vào trong lòng cọ cọ, sau đó mới nhớ tới hỏi,“Có thể đem King đưa tới đây ?”

      rất thích King.

      Tư Minh Dạ đem ôm sát chút, dịu dàng ,“Tùy em, rồi ngoan ngoãn ngủ .”

      Hạ Duy Y đáp tiếng, im lặng nhắm mắt lại, rất nhanh liền ngủ, trong khoảng thời gian này cũng chưa thể ngủ ngon, quả thực mệt muốn chết.

      Ngày hôm sau, Tư Minh Dạ liền bảo Lãnh Nguyệt Tâm mang theo King đến căn biệt thự này, vừa hay hai ngày này có chút việc, King có thể chơi cùng Hạ Duy Y, mà Lãnh Nguyệt Tâm, Tư Minh Dạ đối với biểu lúc trước của coi như vừa lòng, cho nên để cho tiếp tục theo bên cạnh Hạ Duy Y.

      Thấy bận rộn như vậy, Hạ Duy Y cũng ngoan ngoãn theo quấy rầy , trong lòng vẫn có chút tò mò với biệt thự bên cạnh, liền thừa dịp lúc Tư Minh Dạ để ý tới , lặng lẽ ra ngoài, nhưng sợ tìm thấy lo lắng nên có để lại tờ giấy , Tư Minh Dạ nghĩ muốn tìm King nên chỉ nhìn cái liền tùy ý .

      Lúc cùng Tư Minh Dạ chỗ, Lãnh Nguyệt Tâm bình thường theo bên người , cho nên Hạ Duy Y lần đầu tiên trộm rất thành công.

      Ngoài biệt thự, Hạ Duy Y từ từ nhắm hai mắt đứng yên lâu, bên tai truyền đến thanh loáng thoáng làm cho cảm thấy rất quen thuộc, giống như đem mang vào thế giới kia, lại mở mắt ra, trong mắt mang theo vài phần mờ mịt, chưa suy nghĩ bước chân theo bản năng về phía trước.

      Nếu lúc này có người ngoài thấy lúc này biến hóa, thân thủ linh hoạt như nhảy múa tuyệt đẹp, biểu tình đông lạnh khiến thêm vài phần lạnh lẽo, giống như hoàn toàn biến thành người khác, đợi lúc phục hồi tinh thần lại, xuất trong biệt thự. cư nhiên thoải mái mà tránh thoát phòng vệ an toàn nghiêm mật chung quanh biệt thự, camera theo dõi đối với cư nhiên hề có tác dụng, làm Nam Cung Liệt lúc nhìn thấy giật mình mở lớn miệng, biểu tình hoàn toàn giống như gặp quỷ,“Chị… chị dâu , chị sao ở trong này, lão đại đâu ?”



      Mở to đôi mắt tròn xinh đẹp ra sức nhìn phía sau Hạ Duy Y, hy vọng có thể nhìn thấy bóng dáng Tư Minh Dạ, như vậy có thể là Tư Minh Dạ dẫn đến, có thể giải cứu trái tim cậu bị kinh hách.

      “Dạ có việc.” Hạ Duy Y giọng trả lời vấn đề của cậu, ánh mắt cả nháy mắt cái cũng mà quan sát, sau đó đột nhiên hỏi,“ có thể dẫn tôi xuống phía dưới ?”

      Thanh quen thuộc để cho nghe thấy là từ phía dưới truyền đến.

      được !”

      Nam Cung Liệt mực bác bỏ, nếu để cho lão đại biết cậu còn có thể sống hay ? Trong lòng kinh ngạc thoáng ổn định mới mở miệng hỏi,“Chị dâu , chị vào bằng cách nào ?”

      Hạ Duy Y kỳ quái nhìn cậu, biểu tình rất vô tội,“ vào a !”

      Nam Cung Liệt đứng hình, vào ? Nơi này dễ dàng có thể vào như vậy sao ? Chẳng lẽ là vận khí rất tốt, mỗi nơi theo dõi đều đúng lúc tránh được góc chết ? Này căn bản là lừa mình dối người thôi !

      Nơi này theo dõi hệ thống là An Thụy tự mình thiết lập, hơn nữa bọn họ đều có tham dự, cậu biết , cái gọi là “góc chết” kia căn bản có khả năng thành lập, mặc dù cậu tham dự thiết kế này muốn xông vào cũng nhất định thành công.

      mặt trẻ con đáng mày nhăn lại, thỉnh thoảng lại đánh giá liếc mắt người con bên cạnh nhìn qua thực vô hại. Hạ Duy Y mím môi, có chút vui ,“ dẫn tôi , tôi tự mình !” \

      \Mắt thấy thẳng về phía trước, Nam Cung Liệt vội vàng theo,“Chị dâu , chị đừng xông loạn a !” Nếu bị thương, lão đại lột da cậu ! Tuy rằng bây giờ cậu có chút hoài nghi bị thương hay .

      Cậu cũng có hoài nghi Hạ Duy Y có phải có mục đích tiếp cận Tư Minh Dạ hay , mà là đối với Tư Minh Dạ tín nhiệm, tin năng lực của !

      Tầng hầm ngầm, Hạ Duy Y nhìn nơi này hoàn toàn chính là sân huấn luyện, sân bắn có thủy tinh cách vây quanh, vài tên mặc áo đen tập bắn, có nam có nữ, mặc dù có cách thủy tinh cách nhưng vẫn có thể nghe thấy từng tiếng súng, bên cạnh còn có sân vật lộn.

      Nam Cung Liệt thất trách giải thích,“Nơi này là trong sân huấn luyện của U Minh Điện.” Trong lòng may mắn, hoàn hảo nơi huấn luyện này tính là tàn khốc, hẳn là dọa đến .

      Nhưng nhìn Hạ Duy Y hai tay có chút phát run, trong mắt mang theo mờ mịt, bộ dáng bị dọa đến choáng váng, Nam Cung Liệt trong lòng “lộp bộp” tiếng, xong rồi, cậu đem bảo bối của lão đại dọa đến choáng váng rồi.

      Hạ Duy Y hai tay có chút run run, trong lòng cũng có chút kích động, đó là loại cảm xúc gì, cũng tự chủ đột nhiên ,“Bọn họ, quá yếu !”

      Thanh lãnh khốc vô tình, hoàn toàn mang theo tia cảm tình nào mà tuyên phán.
      linhdiep17thuyt thích bài này.

    2. Âu Dương Nhan

      Âu Dương Nhan Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      969
      Chương 20

      “Dọa sao ?”

      Nam Cung Liệt lại trợn tròn đôi mắt vốn tròn, tuy rằng những người này là sát thủ trình độ trung bình nhưng nhìn qua yếu đuối như vậy tại cảnh tượng này lại thế, chút chấn động.

      đợi cậu chuyện, Hạ Duy Y trực tiếp vào sân bắn, tùy tay cầm lấy khẩu súng, động tác dư thừa, ngay cả nhắm cũng có, trực tiếp “Bang bang banh” mấy phát, sau đó ném súng , lại hướng đến sân vật lộn.

      Nam Cung Liệt trợn to mắt nhìn tấm bia bắn trước mắt, nuốt nuốt nước miếng,“ vết đạn !”

      Đúng vậy, mặt bia chỉ có vết đạn, cách khác, Hạ Duy Y bắn mấy phát hoàn toàn bắn ở cùng vị trí, chút chếch cũng có, hơn nữa khoảng cách bắn kia cũng tính là gần, Nam Cung Liệt sững sờ phun ra câu,“Người biến thái thứ hai ra đời…”

      Người thứ nhất cần phải , hiển nhiên là Tư Minh Dạ, Tư Minh Dạ ở trong lòng bọn họ gần như là làm được, tựa như chuyện bom lần này, sau khi thông báo bọn họ căn bản lo lắng nữa, nhưng bọn họ lại quên Tư Minh Dạ bây giờ giống, có nhược điểm trí mạng.

      lúc sững sờ lẩm bẩm, đột nhiên nghe thấy sân vật lộn truyền đến tiếng kêu thảm thiết kinh khủng. Nam Cung Liệt vội vàng tiến đến, chỉ trong cái nháy mắt, người đàn ông vạm vỡ bị Hạ Duy Y gọi đến toàn bộ các đốt ngón tay đều bị bẻ gãy.


      Nam Cung Liệt khóe miệng ngừng run rẩy, lão đại rốt cuộc nhặt về con quái vật gì a ? Vốn người đàn ông này cùng người đàn ông khác đánh nhau, nhưng Hạ Duy Y đến gần liền bật ra câu “ chịu nổi đòn” liền thành công chọc giận người đàn ông này, bởi vì thuộc nhóm người có thân thủ tốt nhất, nay bị tiểu nha đầu như vậy mặt mũi để đâu nữa ?

      Cho nên hai lời muốn giáo huấn tiểu nha đầu biết sống chết này chút, cũng nghĩ chỉ qua chiêu. Sau đó trong đầu chỉ còn duy nhất cảm giác đau đớn ràng, mà Hạ Duy Y trong lòng còn ôm Tiểu Hùng vững vàng, hai mắt nhìn mang theo tia cảm tình, giống như thê thảm của hoàn toàn lên quan đến .

      “Chị dâu …” Nam Cung Liệt biết nên cái gì.


      “Ách ?” Hạ Duy Y giống như mới hồi phục tinh thần lại, nhưng nhìn người thê thảm, dường như lại biết là mình động thủ, vô cùng ngượng ngùng kéo kéo tóc mình, đối Nam Cung Liệt ,“Tôi phải cố ý…”

      Muốn xin lỗi người đàn ông đó là có khả năng, vừa mới còn muốn hạ thủ với tàn nhẫn.

      Cho dù quên như thế nào nhưng chuyện ở trong lòng thay đổi, này cũng như nữ giúp việc trước kia tuy rằng bắt nạt nhưng đều sao, căn bản để ở trong lòng, nhưng nếu vừa rồi thân thủ kém, khả năng bị tên đàn ông kia đánh chết, cho nên đối với bộ dáng thê thảm tại của , đương nhiên cho rằng đó là trừng phạt xứng đáng.

      Người chung quanh trận mồ hôi lạnh, người ta bị chỉnh thảm như vậy, tại cư nhiên lộ vẻ mặt vô tội phải cố ý ?

      “Chị dâu … Chúng ta vẫn là mau ra , bằng lão đại tìm thấy chị sốt ruột đó !”

      Nếu tiếp tục để cho xuống phía dưới nữa, biết nơi này bị làm rối thành bộ dáng gì nữa đây !

      Chị dâu ?

      Nghe Nam Cung Liệt gọi như thế, hơn nữa thân thủ mới vừa rồi của Hạ Duy Y, người vây xem vô cùng im lặng, cũng dám nhiều lời, trong mắt mang theo tia sợ hãi.

      Hạ Duy Y nghe lời hướng đến cửa, miệng lại ,“Tôi có với Dạ, ấy lo lắng.” có lưu lại tờ giấy nhưng là Tư Minh Dạ có thấy hay lại là chuyện khác.

      Nam Cung Liệt dẫn theo trở lại biệt thự, vừa đến cửa liền nghe thấy tiếng chuyện ở đại sảnh. Bùi Diệc có chút lo lắng hỏi,“Lão đại, phải làm như vậy ?”

      Tư Minh Dạ quay đầu bảo Lãnh Nguyệt Tâm tìm Hạ Duy Y trở về, sau đó mới quay đầu ,“Vì sao ?”


      lo lắng làm ấy sợ sao ?”

      Bùi Diệc ràng sao đồng ý, thủ đoạn lão đại lúc trước cậu nhìn thấy còn cảm thấy sợ, huống chi là Hạ Duy Y ?

      “Đây là ấy phải chấp nhận, tôi kéo ấy cùng xuống địa ngục !” Giọng có chút lạnh lẽo lại lộ ra kiên định được phép nghi ngờ.


      sớm hiểu được Hạ Duy Y cùng chỗ phải trải qua những chuyện tàn khốc, song lúc đem ôm vào trong lòng, liền quyết định vĩnh viễn buông tay, chỉ như thế mới có thể để cho thích ứng thế giới tàn khốc này, trải qua chuyện lần này lại khiến vốn có chút do dự đều đánh tan.


      Mà người vốn nên sợ hãi lúc này lại lộ ra tươi cười ngọt ngào vọt vào trong lòng , ngừng xoay đầu ,“Em muốn ở cùng Dạ !” bây giờ rất vui vẻ, bởi vì vừa rồi phát hóa ra cũng rất lợi hại, luôn luôn ở cùng , cho bị thương, bảo vệ !

      Ôm cơ thể nhắn của , Tư Minh Dạ mặt tuyệt mỹ vốn lạnh lùng lại lộ ra mỉm cười, hơi thở ác ma tản ra hai mắt cư nhiên nháy mắt trở nên dịu dàng như nước, người xem sửng sốt đến mất hồn.

      Ai…

      Bọn họ vẫn là chưa thích ứng lão đại dịu dàng a ! Thấy Tư Minh Dạ trực tiếp ôm Hạ Duy Y hướng ra ngoài, Bùi Diệc nhíu mày, lão đại xem ra là quyết tâm, cậu bây giờ trong đầu ngừng truyền tin là, Hạ Duy Y bị dọa điên rồi, lão đại thương tâm quá độ cũng điên rồi.

      lúc cậu “lo cho nước lo cho dân”, Nam Cung Liệt tay vỗ vai cậu dọa cậu nhảy dựng, thiếu chút nữa theo bản năng cho quyền.


      Nam Cung Liệt cười đến vẻ mặt quỷ dị, giọng điệu cũng lạ quái,“ em, yên tâm ! Chúng ta bây giờ phải chứng kiến người biến thái thứ hai ra đời !”


      Nhìn ánh mắt Bùi Diệc có chút mờ mịt, Nam Cung Liệt vẻ mặt cười gian, trong lòng vô cùng kích động, muốn nhìn cảnh tượng lão đại bị dọa ngốc chút a ! Ha ha…


      Bùi Diệc nhìn khuôn mặt cậu tươi cười ghê tởm, liền đẩy cậu ra, vỗ vỗ âu phục thủ công cao cấp người, bạc môi tức muốn người chết đền mạng phun ra ba chữ,“Bệnh thần kinh !” Sau đó đuổi kịp theo Tư Minh Dạ.


      Nam Cung Liệt hừ lạnh tiếng,“ tôi bệnh thần kinh ? Xem cậu lát xấu mặt như thế nào !” Cũng theo lên.


      Mọi người lại đến biệt thự bên cạnh kia, trải qua phân biệt vân tay, phân biệt đồng tử, đến khi camera chụp ảnh bọn họ, bên trong có người tạm thời đóng cửa chính có tia hồng ngoại, lại qua vài trạm mới tiến vào biệt thự.


      Hạ Duy Y ngoan ngoãn ôm Tiểu Hùng tựa vào trong lòng Tư Minh Dạ, vất vả đứng ở đại sảnh biệt thự, bĩu môi oán giận ,“ phiền phức !”


      Nam Cung Liệt kéo khóe miệng, phiền phức nhưng vẫn là ngăn được lão nhân gia người a ! Cậu lo lắng có nên hướng lão đại đề nghị trang bị hệ thống an toàn lần nữa hay , nhưng nghĩ nghĩ, kỳ sân huấn luyện này cũng phải quan trọng như vậy, vẫn là quên , dù sao đời này người biến thái hẳn là nhiều như vậy.


      Tư Minh Dạ hôn lên trán cái, ôm hướng đến căn phòng, phòng rất lớn nhưng cũng xem là thoải mái, vì phòng này nhìn qua giống nhà tù hơn. Trong phòng giam mười mấy người, đều bị đánh đập giá, có nam có nữ, có già có trẻ, còn có Lâm Phái San Hạ Duy Y chán ghét.
      linhdiep17thuyt thích bài này.

    3. Âu Dương Nhan

      Âu Dương Nhan Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      969
      Chương 21

      Thấy Tư Minh Dạ, người đàn ông lớn tuổi trong đó biến sắc, trong mắt mang theo tia sợ hãi. Tư Minh Dạ ôm Hạ Duy Y động tác dịu dàng như cũ nhưng mặt biểu tình vẫn trầm lạnh như băng, con ngươi kia làm cho người ta cảm thấy càng thêm khủng bố dọa người, người đàn ông đó dám nhìn , thanh cũng có chút run run,“Điện chủ…”

      đợi nhiều lời, Lâm Phái San kích động gào to,“Điện chủ, tin tôi , tôi phải cố ý…”


      nghĩ tới thuốc nổ kia lợi hại như vậy, Đoạn Phi Ưng ràng chỉ là muốn cho cảnh cáo.


      “Câm miệng !” Nam Cung Liệt trực tiếp tát cái, xuống tay chút lưu tình.


      Lâm Phái San nửa bên mặt nháy mắt sưng lên, khóe miệng cũng chảy ra máu, chỉ cảm thấy trận đầu váng mắt hoa, đúng là còn sức mở miệng nữa.


      Tư Minh Dạ cánh tay nắm chặt, đấu tranh chút mới nghiêng đầu nhìn về phía Hạ Duy Y, thấy nghi hoặc nhìn ,“Dạ, làm sao vậy ?”

      Tư Minh Dạ mím môi, thanh có chút mờ ảo,“Bé cưng thấy tàn nhẫn ?”

      Tuy rằng sớm quyết định phải kéo vào thế giới của nhưng vẫn lo lắng sau khi phát gương mặt của , xấu xa của , biết giới hạn của ở mức độ nào.

      “A ?” Hạ Duy Y vẻ mặt nghi hoặc, dường như căn bản nghe hiểu cái gì.

      Nam Cung Liệt vẻ mặt nghiêm túc nhưng trong bụng lại cười nghiêng ngả, cái này gọi là tàn nhẫn ? biết để cho lão đại thấy người đàn ông kia vô lực nằm bò mặt đất có cảm giác gì !

      Tư Minh Dạ chỉ là nhìn gì, sau đó đối Bùi Diệc vươn tay ra, Bùi Diệc hiểu ý đưa cho khẩu súng, Tư Minh Dạ quay đầu nhìn người đàn ông kia, người đàn ông trong mắt càng thêm sợ hãi, hô lớn,“Điện chủ, tôi bị oan…”

      Bùi Diệc châm chọc cười ,“Lão Lâm, ông giãy dụa làm gì ? Ông biết lão đại làm việc có nguyên tắc, có chứng cứ chính xác sao có thể bắt người ? Hơn nữa cho dù ông phản bội lão đại, con ông làm chuyện này cũng đủ cả nhà ông chết thêm vài lần !”

      Người đàn ông này là trong năm đại trưởng lão của U Minh Điện, đại trưởng lão Lâm Nhung, nghĩ tới nội gián U Minh Điện lại có thể chính là ông !

      Lâm Nhung dường như cũng ý thức được rơi vào trong tay Tư Minh Dạ, ông tuyệt đối có mạng sống, hai mắt nhìn Tư Minh Dạ cầu xin,“Điện chủ, việc này là mình tôi làm, là tôi phản bội U Minh Điện, tôi đáng chết, xin buông tha những người khác…”


      Nơi này có vợ của ông, tình nhân, con trai, con , thậm chí vẫn còn đứa trong bụng mẹ. Tư Minh Dạ để ý đến thỉnh cầu của ông, ánh mắt thâm thúy nhìn thấy đáy, ai biết suy nghĩ cái gì.

      “Bang bang bang” hồi súng vang lên, Lâm Nhung toàn thân bị nhiễm máu tươi, nhìn qua vô cùng thê thảm nhưng thể lấy mạng, này chính là bắt đầu tra tấn, đây là cái giá phản bội ác ma, phải chết là có thể giải quyết.


      “A…”


      Sau lúc vô cùng im lặng, đột nhiên truyền đến tiếng phụ nữ hoảng sợ la lên, chính là người phụ nữ mang thai kia, sau tiếng kêu sợ hãi thấy sắc mặt ta đột nhiên trở nên tái nhợt, trán ngừng toát ra mồ hôi lạnh, khó khăn mở miệng,“Cứu… Cứu ta… Đau quá…”

      Những người khác đều vẻ mặt sợ hãi nhìn Tư Minh Dạ, ai cũng để ý tới ta, dù sao bọn họ cùng người phụ nữ này có liên quan gì, đứa con trong bụng ta chết càng tốt, ít người cùng bọn họ tranh gia sản, nhưng tại bọn họ có thể còn sống ra ngoài sao ? Bọn họ đều cảm thấy đối mặt bọn họ căn bản phải người mà là ác ma khủng bố, mặc dù cái gì cũng chưa làm, người tỏa ra hơi thở cũng làm người ta cảm thấy tim đập nhanh, càng đến bây giờ bất cứ lúc nào cũng muốn mạng của bọn họ, , có lẽ chờ đợi so với cái chết tra tấn càng đau khổ


      . Tư Minh Dạ nhếch môi cũng quay đầu lại đem súng ném ra sau, Bùi Diệc vội vàng đưa tay tiếp được, Lâm Nhung nghe tiếng người phụ nữ đau đớn rên rỉ, khó khăn mở miệng ,“Điện chủ… Xin cứu cứu ta…”

      Dù sao đó cũng là cốt nhục của ông, hơn nữa đó là người phụ nữ ông thích nhất. Tư Minh Dạ như cũ có biểu tình gì, trầm mặc , Hạ Duy Y ôm thắt lưng của , đáy mắt đầy lo lắng,“Dạ…” có thể cảm giác được tâm trạng của tốt nhưng lại biết rốt cuộc làm sao.


      Nam Cung Liệt thở dài tiếng, lão đại rất để ý , cũng có tâm trạng xem kịch vui, biểu tình chậm chạp đối Hạ Duy Y ,“Chị dâu , người phụ nữ kia quá ồn nên lão đại tâm trạng mới có thể tốt, chị giết ta, lão đại còn vui!”

      xong đưa cho khẩu súng.


      Hạ Duy Y hoài nghi nhìn Nam Cung Liệt liếc mắt cái, sau đó lại nhìn Tư Minh Dạ, thấy có phản đối mới đưa tay nhận súng trong tay Nam Cung Liệt, hỏi,“Muốn giết như thế nào ?”


      Trong đầu phút chốc lên rất nhiều cách giết người.


      “Khụ khụ…” Nam Cung Liệt bị nước miếng của mình làm bị sặc, giết như thế nào ? chưa từng giết người sao ? Chẳng lẽ cậu lúc nãy nhìn thấy đều là ảo giác của cậu sao ?


      Hạ Duy Y cầm súng trong tay, người khí chất đột nhiên thay đổi, sắc mặt lạnh vài phần, trong mắt sát ý lạnh như băng chợt lóe qua, họng súng nhắm ngay người phụ nữ kia, thanh vô tình lạnh như băng,“Trúng đạn sau bao lâu chết ?”


      Giống như từng có người hướng đưa ra cầu này. Bùi Diệc thấy đột nhiên thay đổi trừng lớn mắt, hoài nghi mình có phải nằm mơ hay , người sao có thể nháy mắt thay đổi nhiều như vậy ?


      Tư Minh Dạ nhíu nhíu mày nhưng có ngăn cản. Mà Nam Cung Liệt sau khi sửng sốt chút, dường như có chút hưng phấn,“20 phút !”


      Cậu vừa dứt lời, Hạ Duy Y hai mắt híp lại, ngón tay dứt khoát bóp cò,“Bang” tiếng súng vang lên, Nam Cung Liệt cực kỳ hứng thú bắt đầu tính giờ.


      “Bé cưng…” Tư Minh Dạ đau lòng ôm vào trong lòng, đưa tay nhận súng trong tay , Hạ Duy Y ngẩn người, lấy lại tinh thần nhìn ,“Dạ…”


      Tư Minh Dạ trong lòng có chút đau lòng, năng lực xuất sắc như vậy phải dựa vào thiên phú có thể, thủ pháp chuyên nghiệp như vậy, được huấn luyện tàn khốc có khả năng đạt tới cảnh giới này.


      Hạ Duy Y đưa tay ôm lấy , trong mắt mang theo tia mờ mịt, chỉ cảm thấy hôm nay kì quái ! Lâm Nhung nhắm mắt lại, nhưng bởi vì cảm xúc kích động, người máu chảy càng nhiều, mở mắt ra nhìn Hạ Duy Y, trong mắt mang theo thù hận cùng sát ý.


      Hạ Duy Y dường như đối với sát khí đặc biệt nhạy cảm, đột nhiên xoay người nhìn về phía ông, ánh mắt lạnh lùng, chỉ thấy nâng tay, ai biết làm cái gì bên tai lại đột nhiên vang lên tiếng kêu thê thảm.


      Lâm Nhung cả khuôn mặt đều méo mó, dường như phải chịu đựng đau khổ tới cực điểm, thân thể vặn vẹo hơi hơi run rẩy.


      Nam Cung Liệt được xem như sát thủ chuyên nghiệp, đương nhiên hiểu được cơ thể người có vài huyệt khi bị tập kích làm người ta đau khổ vô cùng, sống bằng chết, nhưng cậu lại hoàn toàn biết ra tay như thế nào.


      Tư Minh Dạ đem kéo vào trong lòng, bạc môi nhàng giơ lên, như vậy tốt lắm, có năng lực, đủ tàn nhẫn, để chính mình bị thương, ánh mắt liếc qua chiếc nhẫn ngón trỏ của , đối với chiếc nhẫn này chỉ là vật trang sức phẩm, mà còn là vũ khí hiếm có.


      thôi…” Hạ Duy Y thấy nở nụ cười cuối cùng cũng yên tâm, lộ ra nụ cười ngọt ngào, gật gật đầu.


      “Điện chủ… Điện chủ cứu tôi…” Lâm Phái San thấy Tư Minh Dạ phải , lại lên tiếng, bởi vì nửa bên mặt bị sưng so với bánh bao còn lớn hơn, lời ra khỏi miệng cũng thay đổi theo. Tư Minh Dạ hề phản ứng, ôm Hạ Duy Y cũng quay đầu ra ngoài.


      Nhìn hai người rời , Bùi Diệc cùng Nam Cung Liệt có theo sau, mục đích lão đại tới được, chuyện còn lại cần bọn họ xử lý.


      Nhưng lúc này tình hình rất quỷ dị, chỉ thấy Nam Cung Liệt mở to đôi mắt to ra sức nhìn chằm chằm đồng hồ đặc chế cổ tay, mà Bùi Diệc dường như chưa có lấy lại tinh thần.


      “A… Giết tôi… Van cầu các cậu giết tôi…” Nghe tiếng kêu Lâm Nhung thê thảm, những người còn lại đều sợ tới mức lạnh run, trong mắt tất cả đều là hoảng sợ, biết hai người kia còn có thể tra tấn bọn họ như thế nào.


      Bùi Diệc phục hồi tinh thần lại, nhìn bộ dáng Lâm Nhung thê thảm, thân mình run lên, thầm ,“Còn tưởng rằng chỉ là tiểu bạch thỏ, nghĩ tới cư nhiên là tiểu ác ma !”


      linhdiep17thuyt thích bài này.

    4. Âu Dương Nhan

      Âu Dương Nhan Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      969
      Chương 22

      Đảo mắt nhìn về phía Nam Cung Liệt,“Này, cậu làm cái gì vậy ? Bắt đầu !”


      Nam Cung Liệt phất tay, giống như đuổi ruồi bọ,“Đừng ồn !”


      Sau đó nhìn đồng hồ, lại nhìn người phụ nữ kia, tầm mắt ngừng đảo qua đảo lại.


      Bùi Diệc nuốt nuốt nước miếng,“ thể nào ?”


      Chỉ thấy người phụ nữ kia thân thể run rẩy vài cái, quay đầu , tắt thở, Nam Cung Liệt ánh mắt bình tĩnh xem xét sau đó bỗng nhiên ngẩng đầu lên, quát,“Tôi muốn bái chị dâu làm sư phụ !”


      Bùi Diệc vỗ vỗ trái tim bị kinh hách, lại thầm,“Tiểu ác ma !” Sau đó nhìn về phía Nam Cung Liệt ,“Lão đại so với ấy kém hơn !”


      Nam Cung Liệt hai mắt trợn trắng, dùng ánh mắt xem thường nhìn ,“Cậu cho rằng lão đại nhận tôi sao ?” Sau đó tự nhủ thầm,“Chị dâu giống như vậy, nhìn qua rất dễ lừa…”


      Bùi Diệc rút khóe miệng, Liệt có phải quên còn là tiểu bạch thỏ dễ lừa hay , đúng, luôn luôn phải, chẳng qua bọn họ bị bộ dáng vô hại của lừa gạt thôi !


      *****


      “Điện chủ…” Lãnh Nguyệt Tâm thấy Tư Minh Dạ, cung kính khom người.


      Tư Minh Dạ chỉ là thản nhiên gật đầu, ôm Hạ Duy Y tiếp tục hướng lên lầu, Hạ Duy Y quay đầu nhìn thoáng qua, vừa vặn chống lại tầm mắt của Lãnh Nguyệt Tâm, mất hứng bĩu môi, cảm giác Lãnh Nguyệt Tâm càng ngày càng kỳ quái, trước kia lúc ta nhìn thấy Dạ tuy rằng rất cung kính nhưng cố ý chào hỏi, hơn nữa ánh mắt ta nhìn Dạ cũng làm cho càng ngày càng thích.


      Mãi cho đến khi bị người đè vào cửa, Hạ Duy Y mới phản ứng lại, nuốt nuốt nước miếng,“Dạ ?”


      sao có cảm giác giống như muốn ăn .


      “Bé cưng…” Thanh khàn khàn mang theo khêu gợi, ánh mắt chút nào che giấu lửa nóng, tay kéo Tiểu Hùng trong lòng ném ra phía sau, thân hình cao lớn dán chặt vào đường cong mềm mại của .


      Cảm giác được lửa nóng để ở bụng, Hạ Duy Y khuôn mặt nhắn đỏ lên, hiểu được muốn làm gì, tự nhiên mà chấn động, trong mắt dâng lên tầng sương mù, càng thêm kiều mỵ động lòng người,“Dạ…”


      Nhìn biểu của , Tư Minh Dạ trong mắt mang theo mỉm cười, bàn tay to dễ dàng từ vạt áo sơ mi của mà chui vào, môi lưỡi chậm rãi mút hôn chiếc cổ trắng nõn.


      Hạ Duy Y có chút run run, đầu óc mơ mơ màng màng, hai mắt sương mù nhìn về phía , lắp bắp ,“Dạ… Em… chân em mềm…”


      “Ha ha…” Tư Minh Dạ nhịn được cười ra tiếng, nhìn bộ dáng đáng trong lòng tất cả đều là vui vẻ.


      Hạ Duy Y thẹn quá thành giận, quyền vung tới , Tư Minh Dạ rất nhanh nghiêng đầu tránh thoát, bàn tay tiếp được nắm tay của , có chút bất đắc dĩ,“Bé cưng, với cũng ra tay nặng như vậy sao ?”


      quyền này xuống như thế nào cũng gãy hai cái răng, trước kia sao có phát bạo lực như vậy ? Giống như sau khi bị thương mới bắt đầu trở nên khác như vậy.


      “Ai cho cười em ?” Hạ Duy Y thở hổn hển lại nhưng ràng bộ dáng có chút chột dạ, kỳ trong lúc nhất thời quên kiềm lực.


      Tư Minh Dạ cũng tức giận, lại trở về tiếp cận cổ , bàn tay to vuốt ve trước ngực đầy đặn, ái muội hỏi,“Chân còn mềm sao ?”


      Hạ Duy Y mê man gật đầu, Tư Minh Dạ dường như cảm thấy trêu rất vui, bàn tay to càng thêm ái muội khiêu khích , hỏi,“Bé cưng muốn ?”


      “Ân… Muốn…” Mơ mơ màng màng đưa tay cởi cúc áo sơ mi của . Tư Minh Dạ nhìn cởi nửa ngày cũng cởi được cúc áo, trong lòng bật cười, trong mắt cũng lộ ra ý cười,“Muốn ai ?”


      “Dạ…” Hạ Duy Y cởi nửa ngày cởi được, kiên nhẫn nhíu nhíu mày, dứt khoát dùng sức xé. Tư Minh Dạ nhìn áo sơ mi đắt tiền người bị hư, có chút bất đắc dĩ, lại cảm thấy buồn cười. Tay người sờ tới sờ lui làm cho hô hấp càng thêm nặng nề, trêu nữa, liền ôm lấy hướng về giường lớn trong phòng.


      *****


      Biệt thự Kiều gia, bàn cơm, Đồng Uyển Dao bất mãn nhìn người đàn ông ngồi ở vị trí chủ, hỏi,“Ông vẫn còn phái người tìm nha đầu chết tiệt kia sao ?”


      Kiều Nghị nhíu mày ,“Bối Nhi tại là phu nhân tổng giám đốc tập đoàn Vũ Văn, hơn nữa Vũ Văn Lạc giống như rất thích nó, vẫn luôn phái người tìm kiếm.”


      Cho nên tìm về, với Kiều thị có ít ích lợi. Đồng Uyển Dao trừng mắt ông ,“Ông cũng phải biết Tịch Nhan thích Vũ Văn Lạc, cư nhiên còn để cho loại con hoang đó gả cho cậu ta !”


      Kiều Nghị đối với chỉ trích của bà rất vui nhưng chỉ có thể áp chế cơn tức trong lòng. Vốn Kiều Nghị chỉ là tiểu tử nghèo, thành tựu như ngày hôm nay tất cả đều là dựa vào vị thiên kim tiểu thư Đồng Uyển Dao này. Cha Đồng Uyển Dao rất con , bởi vì Đồng Uyển Dao thích Kiều Nghị nên cũng nhẫn tâm chia rẽ bọn họ, thậm chí ngại tập đoàn Đồng thị sửa họ Kiều, ông cụ suy nghĩ sâu xa, dù sao ông chết cũng mang cái gì, chỉ cần con hạnh phúc là tốt rồi.


      Vì đề phòng Kiều Nghị thay lòng đổi dạ, ông cụ đem cổ phần công ty Kiều thị chia thành hai, để cho vợ chồng bọn họ cùng nhau giữ, cho nên Kiều Nghị dám đắc tội Đồng Uyển Dao quá mức, nếu vị trí tổng giám đốc của ông ngồi vững. Kiều Nghị biết Đồng Uyển Dao rất thương ông nhưng bà tính tình thiên kim tiểu thư, làm cho người ta rất khó chịu được, hơn nữa phụ nữ bên ngoài lại nhiều như vậy, cho nên Kiều Nghị ngầm có rất nhiều tình nhân, ông cũng cảm thấy có lỗi với Đồng Uyển Dao, người có thân phận giống như ông, người nào có vô số tình nhân ?


      Lúc trước Kiều Nghị say mê mẹ Kiều Bối Nhi, Chung Viện, thiếu chút nữa liền trở mặt ầm ĩ với Đồng Uyển Dao. Kỳ Kiều Nghị vốn tính giảng hòa, ông tuyệt người phụ nữ mà mất tiền đồ của mình, cho dù người phụ nữ này xinh đẹp mê người như thế nào.


      Nhưng chưa từng nghĩ tới Đồng Uyển Dao cư nhiên thỏa hiệp trước bước, đồng ý mẹ con Chung Viện tiến vào Kiều gia, chỉ vì bà quá Kiều Nghị, sợ mất ông.


      Mà Kiều Nghị cũng rất biết điều, muốn làm ầm với Đồng Uyển Dao, cho nên mặc dù biết Đồng Uyển Dao ngầm khi dễ mẹ con Chung Viện, ông cũng mở con mắt nhắm con mắt.


      Dù sao Chung Viện chẳng qua cũng chỉ là tình nhân, công cụ ấm giường, cũng bởi vậy Đồng Uyển Dao lại càng đối xử tệ hơn. “Uyển Dao, bà cũng biết tôi muốn gả Tịch Nhan cho Vũ Văn Lạc, nhưng Vũ Văn Lạc muốn kết hôn với Bối Nhi, tôi cũng có cách phải sao ?”


      Kỳ ông mặc kệ gả ai cho Vũ Văn Lạc, chỉ cần có thể đạt tới mục đích của ông là được. Kiều Tịch Nhan từ bên ngoài trở về, nghe bọn họ chuyện, xen miệng ,“Cha, con biết chuyện lần trước thể trách cha, nhưng lần này cha nhất định phải giúp con !”


      Kiều Nghị nhíu mày,“Giúp con như thế nào ? Vũ Văn Lạc kết hôn cùng Bối Nhi !”


      Kiều Tịch Nhan khinh thường bĩu môi ,“Kết hôn có thể ly hôn thôi ! Chỉ cần cha cần đem đứa con hoang kia trở về là được rồi, Vũ Văn Lạc con tự mình thu phục !”


      Kiều Nghị có chút do dự, đứa con này mọi mặt đều xuất sắc hơn so với Bối Nhi, theo lý thuyết hẳn là càng có thể tóm lấy tim đàn ông, nhưng Vũ Văn Lạc ràng càng thích Bối Nhi, Bối Nhi mất tích lâu như vậy Vũ Văn Lạc cũng bỏ qua tìm kiếm, nếu bây giờ ông nửa đường đổi người chọc giận cậu ta, kia phải mất nhiều hơn được sao.


      Đồng Uyển Dao thấy ông do dự, kiên nhẫn ,“Tịch Nhan cũng thu phục Vũ Văn Lạc, ông còn lo lắng cái gì ?”


      Kiều Nghị nhìn hai mẹ con liếc mắt cái, gật đầu đồng ý, nhưng trong lòng lại suy nghĩ, hay là phải ngầm tìm Bối Nhi, hai bút cùng vẽ, mặc kệ như thế nào ông cũng có thể bám víu cây to Vũ Văn Lạc này.
      linhdiep17, thuyttart_trung thích bài này.

    5. Âu Dương Nhan

      Âu Dương Nhan Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      969
      Chương 23

      “Ân… A… Nghị…”


      giường lớn, người phụ nữ ý loạn tình mê vặn vẹo vòng eo phối hợp dũng mãnh tiến vào của người đàn ông người, mặt tất cả đều là sung sướng.


      Kiều Nghị sau khi phát tiết, chút vui trong lòng đối với Đồng Uyển Dao cũng biến mất, vừa lòng nhéo người phụ nữ trong lòng, ái muội cười ,“Cũng là bà hiểu chuyện !”

      Người phụ nữ vẻ mặt thẹn thùng dựa vào trong lòng ông, bộ ngực đầy đặn cố ý cọ người ông, ngón tay ái muội vẽ vòng tròn trước ngực ông, giống như vô tình hỏi,“Nghị, có tin của Bối Nhi ?”


      “Vẫn chưa có.”


      Kiều Nghị lấy tay bà ra, đứng dậy mặc xong quần áo, thản nhiên ,“Tôi cần phải trở về.”


      Nhìn Kiều Nghị rời , Chung Viện vui châm điếu thuốc, mệt mỏi tựa vào giường hút thuốc, trong mắt bất mãn chợt lóe qua,“Nha đầu chết tiệt kia, ngay cả tao cũng bị cản trở !”


      Vốn Kiều Bối Nhi trước đây bộ dáng phấn điêu ngọc mài, ngay cả bộ dáng Kiều Tịch Nhan cũng so ra kém hơn nên Kiều Nghị đối với hai mẹ con bà cũng tệ lắm, tuy chống đối ràng với Đồng Uyển Dao nhưng ngầm đối với mẹ con bà xem như tốt.


      Nhưng lại ngờ Kiều Bối Nhi dần lớn lên cư nhiên càng ngày càng xấu, Kiều Nghị liền đem hy vọng đặt người Kiều Tịch Nhan, đối với mẹ con bà cũng có chút lạnh nhạt.


      Nhưng càng ngờ Kiều Bối Nhi bề ngoài xuất chúng cư nhiên lại trở thành phu nhân tổng giám đốc tập đoàn Vũ Văn, nhờ con cao quý, Kiều Nghị đối với bà thái độ tốt ít, nhưng bây giờ nha đầu chết tiệt kia cư nhiên mất tích, có phải muốn bà xấu mặt hay ?

      Buồn bực rít hơi thuốc, tức giận mắng câu,“Nha đầu chết tiệt !”


      *****


      giường to như vậy, hai thân thể trần trụi quấn cùng chỗ, Hạ Duy Y gắt gao bám lấy Tư Minh Dạ, tiếp nhận va chạm mạnh mẽ của lần lại lần, thở gấp thôi.

      “Ầm” tiếng, cửa phòng hề báo trước bị phá ra.


      Tư Minh Dạ rất nhanh kéo chăn bên qua che kín cơ thể trần trụi của hai người chặt chẽ kết hợp cùng chỗ, tầm mắt u lạnh lẽo quét về phía cửa. Nam Cung Liệt thân mình run lên, nuốt nuốt nước miếng,“Lão… Lão đại… Tôi phải cố ý…” xong xoay người bỏ chạy, trong lòng thầm oán Lãnh Nguyệt Tâm, lão đại ràng rất bận, ta cư nhiên với cậu lão đại có việc gì.


      Cậu chạy trốn quá nhanh, có nhìn đến Lãnh Nguyệt Tâm theo sau cậu lên lầu đứng ở trước cửa như cũ.


      “Xem đủ chưa ?” Thanh lãnh khiến cho Lãnh Nguyệt Tâm phục hồi tinh thần lại, vội vàng cúi đầu,“Điện chủ…”


      “Cút !”


      Lãnh Nguyệt Tâm trong lòng có chút khổ sở, thấp giọng ,“Vâng…”


      Đưa tay giúp bọn họ đóng cửa lại, cuối cùng vẫn nhịn được ngẩng đầu liếc mắt nhìn cái, đúng lúc thấy vẻ mặt dịu dàng nhìn người phụ nữ dưới thân, khóe miệng thậm chí mang theo mỉm cười, biết chỉ khi đối mặt với người phụ nữ trong lòng, mặt mới có thể xuất biểu tình dịu dàng này.


      “Răng rắc” Cửa chậm rãi khép lại, Lãnh Nguyệt Tâm cúi đầu, ánh mắt u.


      “Dạ…” Hạ Duy Y mở to hai mắt sương mù nhìn , có chút bất mãn thúc giục,“Động chút…”


      Tư Minh Dạ khẽ cười tiếng, lắc lư thắt lưng, thỏa mãn mèo lười dưới thân còn chưa được ăn no.


      … “Chị dâu …”


      Nam Cung Liệt hai ngày nay có việc gì lúc này lanh quanh trong biệt thự, nhưng dám lại trở lên lầu 3, bây giờ rất vất vả thấy Hạ Duy Y, vội vàng bám theo.


      “Làm gì ?”


      Hạ Duy Y bưng sữa hướng lên lầu, khóe mắt cũng bố thí cho cậu, Nam Cung Liệt chút cũng tức giận, ánh mắt hừng hực nhìn ,“Chị dâu , chị nhận tôi làm đồ đệ được ?” Hai tay tạo thành chữ thập,“Làm ơn ! Chị dâu , chỉ cần chị nhận tôi làm đồ đệ, muốn tôi làm trâu làm ngựa đều có thể…”

      Ân ? Hạ Duy Y hai mắt sáng ngời, con mắt linh động chuyển vòng vo, giống như tính toán về khoản mua bán này, sau đó nhìn về phía Nam Cung Liệt vẻ mặt thành kính, ,“Cũng cần làm trâu làm ngựa, nhưng ngày làm thầy cả đời là mẹ, về sau đều phải nghe tôi , bằng chính là bất hiếu !”


      Muốn cậu làm trâu làm ngựa làm cái gì ? cần trâu ngựa Dạ nhất định mua cho , còn người có lúc dùng.


      “A ?” Nam Cung Liệt do dự chút, sau đó hung hăng gật đầu,“Được, tôi từ đây về sau đều nghe lời chị dâu !” Dù sao lão đại cũng nghe lời chị dâu , cũng có gì mất mặt.

      Hạ Duy Y cười gật gật đầu, bộ dáng vừa lòng, sau đó bưng sữa tiếp tục hướng lên lầu.


      “Ách… Chị dâu , chị chừng nào dạy tôi thuật bắn súng a ?” Hạ Duy Y quay đầu nhìn cậu, trong mắt có chút nghi hoặc,“Dạy thuật bắn súng ?”


      Nam Cung Liệt sửng sốt, kéo kéo khóe miệng,“Chị dâu , chị làm thầy nhưng chỉ có danh mà cái gì cũng làm chứ ?”


      Hạ Duy Y nghi hoặc ,“ chưa sư phụ phải làm gì a ?” Ách… Nam Cung Liệt quýnh, ngờ mình lại bái sư phụ vì nghe lời của ?


      Hạ Duy Y để ý tới bộ dáng cậu ai oán, xoay người hướng lên lầu, khóe miệng lại a to, trong mắt tất cả đều là giảo hoạt. Đem sữa đặt ở trước mặt Tư Minh Dạ,“Dạ, uống sữa !”


      Tư Minh Dạ bớt thời gian nhìn cái, ngửa đầu, Hạ Duy Y hiểu ý hôn lên bạc môi của , Tư Minh Dạ cười cười, đem kéo vào trong lòng, sau khi hôn lúc lâu mới buông ra, bưng sữa bàn lên uống hơi cạn sạch.

      Thấy bề bộn nhiều việc, Hạ Duy Y lấy ly ,“Em tìm King.”


      “Uhm.”


      Tư Minh Dạ lên tiếng, lại hôn lên môi cái,“ sắp xong rồi.”


      Hạ Duy Y gật gật đầu,“Em chơi lát.” Nam Cung Liệt nhìn Hạ Duy Y xuống lầu, lại vội vàng theo,“Chị dâu , chị nhất định phải dạy tôi thuật bắn súng… Chị dâu …”


      Hạ Duy Y chun mũi, kéo tóc nghĩ nghĩ, sau đó cười đến ngọt ngào, trong mắt còn mang theo tia chờ đợi,“Tôi muốn tìm King, nếu cậu cùng King đánh trận, nếu cậu thắng tôi dạy cậu !”


      King ?


      Nam Cung Liệt khóe miệng run run, tuy rằng King hung mãnh dị thường nhưng cậu đường đường đầu lĩnh sát thủ chẳng lẽ còn sợ nó sao ?


      Nghĩ gật gật đầu,“Được !”


      Hoa viên, Hạ Duy Y ngồi xổm bên, tay chống cằm, nhìn Nam Cung Liệt cùng King ngươi tới ta , thỉnh thoảng lại kêu lên,“King, cố lên !”


      Trong lòng nghĩ, quả nhiên so với xem tivi phấn khích hơn. Nam Cung Liệt hổ là đầu lĩnh sát thủ, King tuy rằng hung mãnh nhưng Tư Minh Dạ vẫn chưa huấn luyện nó, cho nên cuối cùng tự nhiên là Nam Cung Liệt thắng.


      Nhìn King bị áp chế, Hạ Duy Y bất mãn chu miệng ,“Nam Cung Liệt, làm King bị dơ.”

      Lông tuyết trắng người King trải qua trận đánh, quả thực nhiễm chút bụi. Nam Cung Liệt ràng muốn thảo luận vấn đề này, ánh mắt phát sáng nhìn Hạ Duy Y,“Chị dâu , tôi thắng, có thể dạy ta ?”

      “Được rồi !” vẫn là giữ lời, xem biểu diễn vậy dạy cậu chút cũng sao.
      linhdiep17thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :