1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Hiện đại] Em là ánh sáng của đời anh! - Du Nhàn Miêu

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,952
      Chương 68: (Kết thúc chính văn)
      Editor: tử đinh hương

      Trong những tháng ngày tiếp theo, đều là hai người đàn ông lớn và hai người phụ nữ nhanh chóng vượt qua chiến tranh, cuối cùng có ngày, Văn Thông tìm được tôi trong phòng, rất nghiêm túc nghiêm túc với tôi.

      "Bảo bối, nhất định phải với em chút."

      "Chuyện gì đây, nghiêm túc như vậy."

      Tôi nhìn bộ dạng nghiêm túc của , cũng thay đổi rất biết điều đứng ở bên cạnh .

      " thể để cho ăn như vậy nữa, em xem bụng của cũng sắp phình ra, vậy được."

      "Tại sao?"

      "Em phát , mặt càng lúc càng mập, nhưng chân của cũng càng ngày càng gầy sao? Như vậy làm bộ trở nên khó khăn hơn."

      Ở trong giọng của Văn Thông, tôi nghe được ý lo lắng rất nghiêm trọng, tôi thể làm gì khác hơn là đầu hàng, die,n; da.nlze.qu;ydo/nn từ đó về sau, chúng tôi buộc uống thuốc bổ điên cuồng, tôi còn khổ sở xin Văn Thông, cuối cùng được đồng ý của , tăng thêm việc làm, mỗi ngày làm số vận động chân đơn giản giúp .

      Hôm nay đến bệnh viện làm kiểm tra toàn diện với Văn Thông, chỗ giãi phẫu của khôi phục rất tốt, có thể là bình phục, nhưng còn phải đến bệnh viện khác, chính là muốn làm hai chân COURSE để khôi phục chức năng chân của giúp Văn Thông, nhanh chóng làm cho có thể chống gậy bộ.

      Văn Thông trải qua cố gắng, rốt cuộc lại có thể sóng vai với tôi ở đường phố Newyork, đây là cầu mãnh liệt, bởi vì hôm nay là của ngày cuối cùng năm.

      Hôm nay chúng tôi lái xe, cũng để trai đưa , ngồi ở trênTAXI, lại kẹt xe dừng ở phố thứ sáu mươi của Man¬hat¬tan, Văn Thông nhìn đồng hồ đeo tay cái, liền kiên trì muốn tôi xuống xe với đến nhà hàng mà chúng tôi phải .

      Mặc dù đây chỉ là đoạn đường ngắn ngủn, nhưng cũng nhàng như thường ngày, tôi kéo cánh tay của , còn phải nhìn con đường trước mắt, rất nhanh cũng bắt đầu thở hổn hển bên cạnh tôi.

      " vất vả như vậy còn phải ra ngoài, chúng ta hoàn toàn có thể đón đêm giao thừa cùng với gia đình trai mà." Tôi oán trách , nhưng trong giọng tràn đầy đau lòng.

      " có vấn đề gì, nhất định phải bộ nhiều mới khôi phục nhanh, hơn nữa đây là lần đầu tiên chúng ta đón giao thừa ở đây, nhất định phải dẫn em ăn bữa tiệc lớn."

      Nhìn khổ cực như vậy cũng phải dẫn mình tới ăn bữa tiệc giao thừa lớn, trong lòng tràn đầy cảm kích, nhưng trong miệng tôi vẫn nhả ra lời ngọt.

      " sợ ăn lại mập sao?"

      "Ăn bữa có vấn đề, và em cùng kêu khẩu hiệu giống nhau, ăn lại giảm." Văn Thông cười , bây giờ thở hổn hển rất kịch liệt, ở thời tiết rét lạnh, tôi cũng cảm thấy sắp toát mồ hôi.

      "Chồng ơi, chúng ta nghỉ ngơi chút thôi." Tôi dừng bước, quan tâm .

      "Bảo bối, đừng lo cho ... chúng ta cố gắng chút nữa, lập tức tới ngay, đứng ở bên ngoài rất lạnh, sợ em cảm."

      Chúng tôi giúp đỡ lẫn nhau vào Jean Georges, đây là nhà hàng rất nổi tiếng ở Newyork, chúng tôi tới đến bàn Văn Thông đặt bữa trước, tôi biết vô cùng mệt mỏi, die,n; da.nlze.qu;ydo/nn muốn để ngồi xuống trước, nhưng vẫn cố gắng nhắc nhở tôi, chính là tôi nhất định phải ngồi trước, mới tới chỗ ngồi của , được waiter đỡ, từ từ ngồi xuống, tôi thấy cánh tay chống gậy của đều run rẩy, nhưng bây giờ tôi thấy như vậy để cho mình đau lòng nữa, mà càng hơn, điên cuồng .

      Quản lý nhà hàng nhiệt tình chuyện với Văn Thông, ta rất vui vẻ khi có thể thấy được Văn Thông, cũng giúp chúng tôi sắp xếp xong, rồi rời .

      "Xem ra trước kia là khách quen của nơi này."

      "Em quên, lần đầu tiên lúc gặp mặt ở nhà em, từng qua là người rất thích ăn."

      Nghĩ lại, gật đầu cái.

      ***

      Dùng cơm xong, tôi cho rằng phải về nhà nên chuẩn bị ra ngoài, vừa mới xoay người bị Văn Thông gọi lại, tôi tò mò nhìn , thế mà lại cười, chuyện, ý bảo tôi theo , vào thang máy.

      dẫn tôi tới đến căn phòng ở tầng17, từ bài trí của căn phòng tôi biết đây là phòng khách sạn, híp mắt với :

      "Chồng, tất cả đều do mưu tính trước hả?"

      "Cái gì gọi là mưu tính trước, chỉ muốn đơn độc trải qua đêm 30 với vợ đại nhân đáng của ."

      tới trước cửa sổ sát đất trong phòng, từ nơi này có thể thấy cảnh đẹp ở Man¬hat¬tan, Văn Thông cũng chậm rãi tới phía sau của tôi, tựa đầu ở trước ngực , mặc dù đứng nên đôi tay có cách nào ôm chặt tôi, nhưng xuyên qua từ sau người tôi, nhiệt lượng của cũng đủ làm tôi say mê.

      Chúng tôi ôm nhau ở cùng chỗ, là ở giường, nằm ở trong ngực của , bao giờ có bất kỳ áy náy nữa, có chỉ là tình dào dạt, để cho tôi tìm về tất cả những thứ mà tôi cẩn thận đánh mất, ở trong nháy mắt năm mới bắt đầu, tôi cười vui vẻ, nụ cười phát ra từ trong đáy lòng, mà cười để cho tôi tìm về người tôi , bạn trai, vị hôn phu và chồng của tôi.

      ***

      Tôi dời việc học lại, mãnh liệt cầu sau kết hôn về sau trở lại hoàn thành, dĩ nhiên cũng nhận được sao chồng đồng ý, ở chúng tôi phải về cảng trước, Văn Thông đối với tôi % :

      "Bảo bối, dẫn em đến trước mộ ba mẹ của xem chút, cũng để cho bọn họ thấy vợ [​IMG]
      cô gái bạch dương thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Editor: tử đinh hương

      Ngoại truyện

      Cùng chồng Tinh Tinh kề cận bên nhau ở bên hồ, theo mặt trời xuống núi, khí lạnh chui thẳng vào tận xương, lấy tay sờ sờ chân của , phát chúng cũng trở nên lạnh lẽo, vội vàng đứng lên, xoay người lại giúp xoa bóp hai chân của chút, có chút lo lắng : "Đều tại em, ở trong lòng cũng cảm thấy lạnh, nhất định đông cứng rồi. Sao rồi, chân có việc gì chứ?"

      Văn Thông nâng hai tay của tôi từ đùi của lên, mỉm cười nhìn tôi : "Yên tâm , ôm mèo đáng chắc chắn cảm thấy lạnh."

      Tính đến hôm nay vẫn luôn bị tôi kéo rất nhiều chỗ, hơn nữa cũng hồi phục sau giải phẫu chưa được bao lâu, chắc chắn gạt tôi. Vậy nên tôi đề nghị đêm tân hôn của chúng tôi trải qua ở trấn này.

      Trong trấn vô cùng vắng vẻ, ồn ào náo nhiệt như thành phố lớn phồn hoa, cũng có khách sạn sang trọng, tôi và Văn Thông tới khách sạn nho , bên trong trang trí vô cùng đơn giản, Re¬cep¬tion ngồi bên trong là bà chủ lớn tuổi, bộ dạng của bà ấy rất hòa ái, nhìn thấy chúng tôi tới, liền nhiệt tình ra nghênh đón chúng tôi từ bên trong.

      Chúng tôi điền đăng kí xong, bà chủ liền dẫn chúng tôi đến phòng, khách sạn này là tòa nhà ba tầng, tôi nghĩ bà ấy thấy Văn Thông bộ phải chống gậy, cho căn phòng ở lầu Dieenndkdan/leeequhydonnn, nhưng hình như bà ấy nghĩ tới điều gì, nên dừng bước, xoay người lại nhìn chúng tôi, có chút lo âu : " xin lỗi, tiên sinh, phu nhân, phòng của chúng tôi có thiết bị dành cho người tàn tật."

      " có vấn đề gì, tôi có thể ." Văn Thông lập tức lễ phép trả lời.

      Ngay sau đó mặt của bà ấy xuất nụ cười, còn chăm chú nhìn chúng tôi cái rồi vui vẻ : "Hai người rất xứng đôi, thoạt nhìn rất ân ái."

      Đó là dĩ nhiên, từ bên ngoài tới đây, tay tôi cũng chưa từng rời khỏi tiên sinh Lương Văn Thông của tôi.

      "Cám ơn bà khen ngợi, hôm nay chúng tôi vừa mới kết hôn."

      "Chúc mừng hai người, vui khi hai người có thể tới khách sạn của tôi." Bà ấy bị lây vui vẻ của chúng tôi, nên cho tôi cái ôm nhiệt tình, còn hôn cái ở khuôn mặt của tôi, giống như trưởng lão chúc phúc, làm tôi rất cảm động, bà là người đầu tiên biết chúng tôi kết hôn.

      Vui vẻ theo bà ấy tới căn phòng của chúng tôi, bà ấy mở cửa cũng mở đèn cũng ra giúp chúng tôi.

      "Hi vọng hai người trải qua hôm nay vui vẻ, có giấc mơ đẹp, có chuyện gì, hãy tìm tôi bất cứ khi nào."

      Trước khi bà ấy , còn vui vẻ nháy mắt với tôi.

      Nhìn xung quanh căn phòng này, giấy dán tường hoa lớn màu hồng nhạt, có hương vị nông thôn nồng đậm, làm cho người tôi có cảm giác như ở nhà mình, vô cùng ấm áp, vừa đúng lúc phù hợp với tâm nguyện của chúng tôi hôm nay, xoay người lại tới bên người Văn Thông, ngay sau đó ngồi xuống bên cạnh , tựa đầu ở đầu vai của , cảm thấy thoải mái, liền thuận thế nằm xuống, đầu gối ở bắp đùi của , đưa tay nhàng vuốt cliff nho cằm , tôi cũng muốn lời nào, hưởng thụ hai người chúng tôi lẳng lặng mà ngồi ở trong phòng nho , xung quanh được ấm áp, ngọt ngào bao vây, giống như cũng có thể ngửi được mùi vị honey, thoang thoảng, ngọt ngào mềm mại xâm nhập vào nội tâm.

      Văn Thông cũng gì, tay của nhàng chạy ở mặt của tôi.

      Lẳng lặng cảm thụ hơi thở của đối phương, tâm tình bình tĩnh của chúng tôi nổi lên sóng gợn, dần dần biến thành sóng cuộn, đợt lại đợt sóng lớn xông vào tâm linh của chúng tôi, biến thành tình cảm mãnh liệt, tôi biết Văn Thông khom lưng sâu phải chuyện dễ dàng, ngẩng đầu dậy, dùng miệng tìm miệng của , chúng tôi gặp nhau, hòa vào nhau. . . . . .

      "Nếu ông trời có thể cho năng lực ôm em lên giường, cho dù chỉ có lần, cũng đủ hài lòng."

      Giọng đầy từ tính của Văn Thông vang lên ở bên tai tôi, tôi nghe ra mùi vị van xin và tiếc nuối.

      " ngày như vậy."

      ". . . . . ."

      Tôi đứng dậy, hơi đỏ mặt, đỡ Văn Thông đứng lên, để cho hai tay của đều khoác lên đầu vai của tôi.

      "Chồng, cố gắng lên, chúng ta cùng đến bên giường."

      Văn Thông chống gậy, đỡ tôi, đây là lần đầu tiên chúng tôi thử bộ như vậy, tôi đứng ở trước mặt , tay nắm bả vai của tôi, tôi biết chuẩn bị tốt, nên : "Chúng ta cùng cất bước thôi."

      ***

      Đứng ở bên giường, bắt hai tay lại, để cho chúng rời khỏi bả vai của tôi, lập tức liền cảm thấy tay của gia tăng lực độ, mà thân thể tôi lập tức xoay vòng 180° đối mặt với , tay của tôi còn lắc lắc, hai người chúng tôi giống như khiêu vũ, Dieenndkdan/leeequhydonnn bước về phía trước, đôi tay dùng sức ôm hông của , cho chút sức lực có thể để đứng vững hơn, cũng dùng sức ôm tôi, tư thế của chúng tôi giống như tình nhân bình thường hôn môi nhiệt liệt. . . . . .

      "Vợ ơi, chúng ta ngồi xuống , sắp đứng vững rồi."

      Văn Thông nhắc nhở tôi, đỡ ngồi ở giường, nhìn khuôn mặt đẹp đẽ, ánh mắt của vẫn có chút tiếc nuối.

      "Chồng, có gì đáng để tiếc nuối, rất tuyệt, theo em đứng lâu như vậy, còn hơn cả điều em vẫn kỳ vọng, em cảm thấy rất tốt, cũng phải giống như em."

      nhìn tôi chằm chằm, đường cong khóe miệng dần dần trở nên lớn.

      "Tại sao có thể có tiếc nuối đây, có thể trở thành vợ chồng với em, vui mừng còn kịp nữa, chỉ hơi lo lắng bẳn thân mình làm tốt."

      "Đây là lời mà Lương Văn Thông tiên sinh em biết nên sao?

      "Vợ nhắc nhở đúng, nhất định có thể làm tốt, làm em hạnh phúc, để báo đáp nợ chủ nợ của ."

      "Lúc này mới giống lời ."

      Cười vui vẻ trận, chúng tôi đều nằm giường, nhưng tay cũng nhàn rỗi, bắt đầu cởi quần áo của đối phương, sao mặc nhiều như vậy chứ?

      "Vẫn là mùa hè tốt nhất, cởi quần áo tương đối đơn giản." Tôi bắt đầu oán trách.

      " nên oán giận, bảo bối, động tác của em có thể nhanh hơn chút ?"

      " còn sốt ruột, xem chút, áo sơ mi này nhiều nút áo như vậy, phương pháp tốt nhất là chúng ta tự cởi của mình."

      ". . . . . ."

      bắt đầu cởi quần áo, quần, còn có cái đỡ giúp mình rồi.

      Vẫn là tôi nhanh, bởi vì tôi ít đồ hơn so với , lẳng lặng nằm xong, nhìn , tâm tình kích động.

      Nhìn dời hai chân đến giường,
      [​IMG]
      cô gái bạch dương thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Editor: tử đinh hương

      Ngoại truyện hai (Phần Văn Thông)

      Trải qua chia lìa, rốt cuộc tôi cưới được thiên sứ thể thiếu trong sinh mệnh của mình, con khỉ đáng của tôi, hơn nữa chúng tôi lại trải qua cuộc sống như hình với bóng lần nữa, vất vả thuyết phục con khỉ cần đến công ty làm, nhưng hơn tuần sau, tôi liền hối hận.

      Ăn cơm tối xong, ngồi ở ghế sa lon nghĩ ngợi, tôi nên với như thế nào, mở ti vi lên, mà tôi suy nghĩ hề có biện pháp tập
      [​IMG]
      cô gái bạch dương thích bài này.

    4. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      Hết rồi sao
      còn 1 ngoại truyện nữa mà bn

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :