1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Chọc lửa thiêu thân - Ngôn Vô Chỉ Cảnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 2

      Editor: Vân Đóa

      có chút mơ hồ, đôi môi mỏng chút dấu hiệu nào dịu dàng đáp xuống môi , ngay sau đó mạnh mẽ mà bá đạo xâm nhập vào trong khoang miệng của .

      thô lỗ hôn .

      Trong lòng Dịch Dĩ Đồng thầm đắc ý, cơ hội khó có được, tận dụng thời cơ, thời gian trôi bao giờ trở lại. nhanh chóng chủ động đưa tay ôm lấy hông của , vuốt ve bắp thịt rắn chắc, nhiệt tình hôn trả
      .

      Lúc buông ra, cả hai người đều thở hồng hộc, hai tay Dịch Dĩ Đồng ôm lấy cổ , chón chân ngửa đầu nhìn thẳng , hô hấp dồn dập.

      mở miệng ám muội hỏi , " thích tư thế gì?"

      Con ngươi Cố Gia Cảnh đen nhánh thâm thúy, cúi đầu thâm trầm nhìn , nghe xong lời của khóe môi bỗng cong lên, môi mỏng chạm vào bên tai , cúi đầu trầm giọng , "Tôi thích tư thế em nằm giường nhúc nhích?"

      Dịch Dĩ Đồng khẽ thở gấp, nghe vậy có chút khó hiểu bèn dừng lại hỏi , "Đó có gì hứng thú?"

      Cố Gia Cảnh cười như cười, khóe miệng hơi cong lên, lại siết chặt eo , khiến cho thân thể nghiêng về phía trước, hai người sát gần nhau hơn.

      chậm rãi vào bên tai , "Em xem băng luyến có gì hứng thú?"

      Ý là băng luyến?

      Cái gọi là băng luyến, là tầng cao nhất của trò chơi SM, hắc ám đến mức tử-vong- điều-giáo, người gần như diệt tuyệt có thể cảm nhận được cực hạn khoái cảm của SM, kết thúc trò chơi SM của chủ nô, chủ ăn hết thân thể của nô, từ đó sống chết tương dung, linh * hòa làm thể.

      Dịch Dĩ Đồng thấy hứng thú bừng bừng nhìn , vẻ mặt rất mong chờ, có chút tin tưởng lời .

      Nghĩ đến tầng ý nghĩa sâu xa kia của băng luyến, chợt cảm thấy rợn cả tóc gáy.

      Dáng tươi cười bên miệng giờ cứng đờ, miễn cưỡng duy trì ý cười nhìn , cái ôm thắt lưng cường tráng của cũng buông lỏng chút.

      thể xác định nên thử dò xét , " đùa phải ?"

      Cố Gia Cảnh tràn đầy hứng thú nhìn , khiến cảm thấy rất hứng thú bàn với vấn đề này, trong mắt có chứa ý tứ mời cùng làm việc này, đồng thời còn có chỗ để bàn chuyện *.

      Có điều thừa nhận cũng phủ nhận, chỉ nhíu mày, hỏi lại , "Em thử xem?"

      Thái độ hàm hồ như vậy, cộng thêm vẻ mặt của phóng đại nỗi sợ hãi trong lòng Dịch Dĩ Đồng, cảm nhận được trận rung mình, nụ cười mặt cũng duy trì được nữa.

      Thế nào mà lại chọc phải tên biến thái! Tình huống bất ngờ, nhất thời biết nên phản ứng thế nào mới có thể an toàn rời khỏi đây, trong lòng vô cùng sốt ruột.

      Đúng lúc này, cửa thang máy mở, vội vàng rời khỏi thân hình cao to của , cười khan với , "Em đến nơi rồi, đề tài này nếu có thời gian chúng ta trò chuyện tiếp."

      Dịch Dĩ Đồng chờ trả lời liền cấp tốc rời khỏi thang máy, gần như chạy trối chết.

      Cố Gia Cảnh nhìn nhanh chóng rời , khóe miệng cong lên, lại nhìn thang máy ở tầng trệt, theo ra cửa thang máy.

      Dịch Dĩ Đồng rời khỏi thang máy trong nháy mắt, thở dài hơi, dám quay đầu lại, đia về phía trước thêm đoạn ngắn, đến trước cửa phòng, cảm thấy cửa căn phòng trước mặt trang trí rất xa lạ, bỗng phản ứng được đây phải nhà trọ ở tầng trệt, hình như nhầm thang máy rồi.

      Dịch Dĩ Đồng dừng bước chân, hít sâu hơi, lấy dung khí quay lại, mắt thấy Cố Gia Cảnh ở ngay phía sau , về phía .

      lại càng hoảng sợ!

      Cố Gia Cảnh nhìn bị dọa sợ ở phía trước, bỗng nhiên cảm thấy vui vẻ, khéo miệng cong lên đầy hứng thú nhìn .

      Dịch Dĩ Đồng vô cùng sợ hãi, nhưng lúc này có đường lui, đành giấu vẻ mặt đau khổ , giả vờ bình tĩnh cười với .

      Khóe miệng Cố Gia Cảnh cong đến mức đẹp mắt, vẻ mặt cười như cười, chậm rãi hỏi , " đến tận cửa nhà tôi, Dịch tiểu thư đây là. . . kịp chờ đợi, muốn cùng tôi vào nhà làm chuyện đó sao?"

      Nội tâm Dịch Dĩ Đồng tan vỡ, vội vàng xua tay giải thích, " phải, phải, tôi nhầm, tôi có việc gấp trước."

      vừa vừa vòng qua người , cũng dám nhìn thẳng , vội vã thoát khỏi nơi này.

      Cố Gia Cảnh nhìn bóng lưng chạy trối chết của , cười ra tiếng rồi vào trong nhà.

      Sau khi bị chuyện băng luyến dọa sợ, mấy ngày Dịch Dĩ Đồng dám quay về khu nhà trọ, sợ lỡ như bị người đàn ông kia nhìn trúng, ngày nào đó lén mang làm thịt, lúc đó coi như xong, ngẫm lại cảm thấy kinh khủng.

      Xét thấy mình dám về nhà trọ, mấy ngày này ngoại trừ làm, đàng hoàng núp trong nhà, mặc kệ Hà San lải nhải.

      Hà San thấy hết ăn lại nằm, mỗi ngày đều chui trong nhà đến chướng mắt, liền thúc giục mang vài thứ cho họ của .

      họ tên Kha Nghị Lỗi, là họ hàng bên nhà nội, là trong những người khác phái mà tiếp xúc nhiều nhất. Kha Nghị Lỗi đối với giống như trai ruột thịt, từ nhìn lớn lên, cũng tương đối thân thiết với , cho nên từ trước đến nay ở trước mặt cũng chẳng kiêng nể gì cả.

      Dịch Dĩ Đồng nhận lấy túi văn kiện trong tay Hà Sa, tò mò muốn mở ra xem chút bị Hà San đập cái, còn cấm lén mở ra xem, lệnh cho nhanh chóng đưa đến tay họ Kha Nghị Lỗi.

      Kha Nghị Lỗi là luật sư của Sở vụ thành phố S, là do sáng lập sau khi rời khỏi Công ty Kha thị, giờ danh tiếng của Sở vụ ngày càng lớn, dưới công ty đều cần tới phối hợp quản lí, cả ngày vô cùng bận rộn.

      Trước khi gọi điện cho Kha Nghị Lỗi, biết ở nhà mới lái xe đến nhà .

      Cửa nhà Kha Nghị Lỗi khóa, nhưng có chìa khóa nhà , liền trực tiếp lấy chìa khóa mở cửa nhà, phát Kha Nghị Lỗi ở nhà, trong nhà lại có người đàn ông quen thuộc ngồi, là cái người thích băng luyến kia!

      Tại sao ta lại ở nhà Kha Nghị Lỗi???

      Cố Gia Cảnh nghe thấy tiếng mở cửa liền xoay người nhìn, ánh mắt hai người giao nhau, thấy ràng sắc mặt của , khóe miệng ngoắc ngoắc.

      Dịch Dĩ Đồng bị nhìn đến nỗi nổi da gà, vội rời khỏi tầm mắt của , tay nắm chặt túi văn kiện, cảnh giác nhìn , bức bách bản thân phải mạnh mẽ bình tĩnh vào. đến trước ghế sô pha nhìn xuống , giọng cường thế hỏi , "Tại sao lại ở đây?"

      Cố Gia Cảnh nhìn bộ dáng sợ hãi của mà tức cười, cong khóe miệng, cười như cười nhìn , lại hỏi ngược lại, "Em thử xem?"

      Dịch Dĩ Đồng nhìn sắc mặt có chứa nụ cười của , cảnh giác nhìn , đưa ra lời cảnh cáo, " đừng có làm loạn."

      Mặc dù biểu ra dáng vẻ mạnh mẽ ung dung, nhưng giọng để lộ nhát gan của , bộ dạng mâu thuẫn của khiến nhịn được lại cong khóe miệng cười khẽ.

      "Em ngốc nghếch cái gì vậy?" Giọng của Kha Nghị Lỗi vang lên phía sau , bàn tay vỗ lên đầu .

      sờ sờ đầu mình rồi quay lại nhìn Kha Nghị Lỗi, dùng ánh mắt hung hăng lườm , hết sức oán giận, sao lúc nào cũng vỗ đầu , có điều có Kha Nghị Lỗi bên cạnh còn sợ nữa.

      Cố Gia Cảnh có chút ngạc nhiên tại sao Dịch Dĩ Đồng lại có chìa khóa nhà Kha Nghị Lỗi, và tại sao lại xuất ở nơi này, im lặng nhìn hai người bọn họ. Hành động của Kha Nghị Lỗi rất dịu dàng và thân thiết với Dịch Dĩ Đồng, chợt mở miệng thử hỏi, "Bạn cậu?"

      Kha Nghị Lỗi xoay người nhìn , cười giới thiệu với , "Em họ tớ Dịch Dĩ Đồng."

      vừa vừa giới thiệu Cố Gia Cảnh với Dịch Dĩ Đồng, "Bạn thân của Cố Gia Cảnh."

      Hóa ra tên biến thái tên là Cố Gia Cảnh, tại sao tại lại là bạn thân của ??

      "Ồ."

      Dịch Dĩ Đồng lạnh nhạt đáp tiếng, giọng chứa chút vui.

      Kha Nghị Lỗi cười nhìn , thấy túi văn kiện tay liền với , "Đem lại đây."

      "Cái gì?"

      Dịch Dĩ Đồng nhất thời kịp phản ứng nên biết gì.

      Kha Nghị Lỗi , "Túi văn kiện tay em."

      "À!"

      Dịch Dĩ Đồng đưa túi văn kiện trong tay cho , lại nguyên văn lời của Hà San cho Kha Nghị Lỗi, còn dặn dò, "Mẹ em phần văn kiện này rất quan trọng, bảo phải giữ cẩn thận, được làm mất."

      Kha Nghị Lỗi mở túi ra kiểm tra văn kiện bên trong, Dịch Dĩ Đồng hiếu kỳ, rướn cổ lên muốn xem đó là thứ gì. Kha Nghị Lỗi lập tức thu lại văn kiện khiến chẳng nhìn thấy chữ nào.

      "Nhìn cái gì?" Kha Nghị Lỗi cưng chiều câu.

      Dịch Dĩ Đồng sờ mũi, trong lòng lặng lẽ phản bác, cho xem thôi, tưởng muốn nhìn chắc.

      Kha Nghị Lỗi cất văn kiện vào trong túi rồi với .

      "Giúp tiếp khách lát."

      ném cho câu như vậy rồi cầm túi văn kiện vào thư phòng, hoàn toàn để ý đến Cố Gia Cảnh ngồi trong phòng khách. Dịch Dĩ Đồng nhìn bóng lưng Kha Nghị Lỗi biến mất ở cửa, trong lòng mười phần tình nguyện. quay đầu nhìn về phía sô pha, thấy Cố Gia Cảnh ngồi sô pha cúi đầu xem tạp chí, cần tiếp.

      Dịch Dĩ Đồng đối với vẫn có chút lo sợ, dám mình ở chung với , thầm nghĩ có nên lén trốn hay . đứng tại chỗ rầu rĩ lúc, thấy vẫn chăm chú xem tạp chí, hoàn toàn để ý đến .

      nhón chân lén đến chỗ thay giày ở cửa, cẩn thận mở cửa, yên lặng tiếng động rời khỏi nhà Kha Nghị Lỗi.

      "Bảo em thay tiếp khách lúc, mới vừa vào thư phòng, em lại chạy đâu?"

      Lúc Kha Nghị Lỗi gọi điện thoại hỏi tội, Dịch Dĩ Đồng ở Trung tâm thương mại thử quần áo.

      "Em có việc gì? dạo phố hả?" Kha Nghị Lỗi nhất quyết hỏi cho .

      Dịch Dĩ Đồng: ". . ."

      Giao tiếp hợp nhau.

      Dịch Dĩ Đồng ứng phó qua loa với chất vấn của Kha Nghị Lỗi, hiếm khi có thời gian rảnh, phải dạo tới bến.

      Buổi tối khoái trá xách túi lớn túi về nhà, vừa bước vào cửa thấy chàng băng luyến ngồi ghế sô pha nhà . Lễ phép khiêm tốn với cha mẹ , còn cười với Kha Nghị Lỗi. Cha mẹ cười đến híp mắt, thái độ đối với đều là hài lòng và mến.

      Dịch Dĩ Đồng nhìn hình ảnh quỷ dị này, trong lòng bỗng có dự cảm hay, ta muốn làm gì vậy? phải nhìn trúng chứ? Sao lúc trước lại trêu chọc ta a a a?

      Nội tâm vô cùng hối hận, vác khuôn mặt đau khổ vào nhà. Khi ngang qua phòng khách, Hà San kêu qua chào hỏi, cực kỳ tình nguyện qua.

      Hà San để dì giúp việc nhận lấy đồ trong tay rồi kéo qua, giới thiệu Cố Gia Cảnh cho . Hà San ta tên Cố Gia Cảnh, là con trai người bạn của bà, mới từ nước ngoài trở về, lại chỉ vào Dịch Dĩ Đồng với Cố Gia Cảnh, đây là con của bà.

      Cố Gia Cảnh thấy vẻ mặt phiền muộn của , cứ ngỡ có liên quan đến việc mấy hôm trước đùa giỡn , nhếch khóe miệng, có ý muốn chống lại ánh mắt của Dịch Dĩ Đồng, cười như cười chào , "Chào Dĩ Đồng!"

      Thấy nửa điểm cũng tốt chút nào! Dịch Dĩ Đồng phẫn nộ trong lòng, nhưng vì để ý đến mặt mũi của cha mẹ nên thể chú ý đến , đành cười khan chào hỏi với , "Xin chào!"

      Hà San thấy Dịch Dĩ Đồng phản ứng có hơi lạnh nhạt, ra vẻ hứng thú với Cố Gia Cảnh. Bà để hai người ngồi gần nhau, lại bổ sung thêm, trước đây lúc Dịch Dĩ Đồng đầy tháng, Cố Gia Cảnh theo mẹ sang thăm , lúc đó vừa gặp thích , muốn lấy em làm vợ, khi về còn khóc lóc muốn dẫn về nhà, nếu chịu về.

      Sau đó mẹ mới dối, em còn quá thể rời xa mẹ, cũng giống như thể rời xa mẹ vậy, chờ khi lớn cưới làm vợ, mới bất đắc dĩ trở về. thời gian dài sau đó đều sang nhà , vui vẻ chơi với , cho đến khi ba mẹ tống ra nước ngoài học tập, vẫn luôn ở nước ngoài, hai người cũng gặp lại nhau.

      Mấy năm nay sức khỏe của ba Cố Gia Cảnh được tốt nên mới gọi Cố Gia Cảnh trở về tiếp quản vị trí của ông, để đảm nhận vị trí CEO của Công ty Viễn Gia.

      Dịch Dĩ Đồng biết Công ty Viễn Gia, đó là công ty nổi danh trong và ngoài nước, sản nghiệp bao gồm bất động sản, tài chính, thời trang, các phương diện ăn uống, so với công ty của cha lớn hơn rất nhiều, giữ vị trí rất quan trọng trong thương giới.

      Cố Gia Cảnh nghe Hà San giới thiệu xong, lại cười nhìn .

      Nhất thời lông măng cả người Dịch Dĩ Đồng dựng đứng, cũng muốn làm vợ của tên biến thái.

      Từ sau khi tạm biệt tại cửa thang máy mấy hôm trước, đâu còn dám có tâm tư gì với . Mặc kệ có bao nhiêu tuấn tiêu sái, bao nhiêu phong độ, gia tài bạc triệu, cho dù là con của ông trời cũng muốn lấy, còn muốn sống lâu trăm tuổi, sống tốt.

      Hà San muốn thúc đẩy bầu khí, mực chuyện giữa hai người. Nghe ý tứ của Hà San, Cố Gia Cảnh chính là đối tượng hẹn hò mà hôm qua bà sắp xếp cho Dịch Dĩ Đồng, hai nhà Cố Dịch có lui tới phương diện làm ăn. Hôm nay Cố Gia Cảnh sang bàn chuyện làm ăn với ba Dịch - Dịch Phong, nhân tiện Hà San giữ bọn họ lại ăn cơm.

      Ý tứ của Hà San với Gia Cảnh rất ràng, hiển nhiên là để Cố Gia Cảnh và Dịch Dĩ Đồng được ở bên nhau nhiều hơn. Dịch Dĩ Đồng có hứng thú lắm với lời của Hà San, mượn cớ phóng lên lầu về phòng mình, đến giờ cơm mới xuống.

      bàn cơm, theo thứ tự có ba mẹ , Kha Nghị Lỗi và Cố Gia Cảnh, vị trí của ở ngay bên cạnh Cố Gia Cảnh khiến cả người khó chịu, bữa cơm chẳng có mùi vị gì.

      Hết lần này tới lần khác Hà San nhiệt tình thúc giục, bắt Dịch Dĩ Đồng gắp thức ăn cho Cố Gia Cảnh. Mỗi lần làm theo cầu của Hà San, khi gắp thức ăn cho Cố Gia Cảnh ánh mắt Cố Gia Cảnh lại nhìn , chứa đầy ý tứ hàm xúc mà cười với .

      Dịch Dĩ Đồng bị nhìn đến bực bội, chỉ ước nhanh chóng kết thúc bữa cơm này, tùy tiện ăn vài miếng cơm rồi với mọi người bàn, "Con ăn xong rồi."

      cũng quản phản ứng của mọi người, nhanh chóng đặt đũa xuống, đứng lên ra phòng khách nghỉ ngơi.

      "Đứa này, biết lễ phép gì cả."

      Sau lưng truyền đến tiếng trách cứ bất đắc dĩ của Hà San, Cố Gia Cảnh tiếp lời Hà San.

      "Con nên duyên dáng chút tốt hơn." Duyên dáng cái mông ! Trong lòng Dịch Dĩ Đồng thầm phỉ báng, rời khỏi phòng ăn ra phòng khách lấy cốc nước, ngồi sô pha uống nước.

      uống nước phía sau bỗng có lồng ngực cường tráng dựa vào, hơi thở nam tính lập tức xông tới, bao phủ xung quanh , vội vàng quay lại nhìn.

      Thấy khuôn mặt tuấn tú của Cố Gia Cảnh gần trong gang tấc, hai người chỉ cách nhau lưng tựa của ghế sô pha, nghiêng mình giang hai tay vòng qua , hoàn toàn ôm vào lòng, đôi môi phả ra hơi thở ấm áp vào bên tai , tay khoác lên cánh tay .

      muốn đứng lên lại bị hai tay cố định sô pha, có cách nào đứng lên được, nhìn hai cánh tay siết chặt bả vai, trong lòng vừa sợ vừa lo.

      "Em ra đây trốn tránh tôi?" Giọng của trầm thấp.
      Last edited: 10/8/16
      PhongVy thích bài này.

    2. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 3

      Editor: Vân Đóa


      Bên tai Dịch Dĩ Đồng cảm nhận được hơi thở ấm áp của , dám lộn xộn, đuôi mắt chăm chú nhìn cử chỉ của , giọng có phần lắp bắp, ". . . có."

      "Hử?" Thanh lười biếng đầy nghi vấn của Cố Gia Cảnh phát ra từ trong cổ họng, lại áp sát gần thêm chút.

      Dịch Dĩ Đồng lại càng hoảng sợ, cảnh giác nhìn , sốt ruột , " chớ làm loạn, có chuyện gì từ từ ."

      "Ngày đó trong thang máy chẳng phải lá gan của em lớn lắm sao?" Cố Gia Cảnh thản nhiên , đôi môi mỏng lại tiến sát hơn, gần như dán vào vành tai của .

      hiểu đây là tình huống gì nữa! ngờ lại chọc phải tên biến thái!

      Dịch Dĩ Đồng rất muốn khóc, ra lời cảnh cáo , "Ba mẹ tôi ở gian phòng cách vách, chớ làm loạn."

      Ở bên ngoài dù nghịch ngợm như thế nào, nhưng ở nhà tuyệt đối là đứa con ngoan ngoãn. Ba mẹ ở ngay phòng ăn, muốn bọn họ nhìn thấy cảnh này, Dịch Dĩ Đồng thầm lo lắng.

      Cố Gia Cảnh thấy bộ dạng này của khẽ cười, phun hơi thở ấm áp vào vành tai , khiến cả người run lên, rụt cổ, cảm nhận được trận tê dại lan ra toàn thân.

      Đương lúc biết làm sao bỗng đứng thẳng, vòng qua sô pha rồi ngồi xuống bên cạnh . Dịch Dĩ Đồng thở phào hơi.

      Hà San đẩy cửa vào, thấy hai người ngồi sô pha, xem chừng như chuyện, bà hài lòng cười, dặn Dịch Dĩ Đồng tiếp chuyện Cố Gia Cảnh tử tế.

      Dịch Dĩ Đồng vội vàng đứng dậy , "Tôi muốn nhà vệ sinh."

      đoạn liền mang dép về hướng nhà vệ sinh, đến cửa nhà vệ sinh lén trốn về phòng mình. Đóng cửa lại nằm xuống giường, cuối cùng cũng thoát rồi ~

      Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, điện thoại di động giường cũng kêu, là Kha Nghị Lỗi gọi ra mở cửa, Dịch Dĩ Đồng có chút tình nguyện mở cửa.

      "Mợ bảo em tiếp Cố Gia Cảnh, em lại chạy về phòng làm gì?"

      Dịch Dĩ Đồng quay lại phòng ngủ, Kha Nghị Lỗi theo sau hỏi .

      Dịch Dĩ Đồng mở miệng , "Thân thể em khó chịu."

      Nghe những lời này, Kha Nghị Lỗi thừa biết là bịa chuyện, ràng tin nhưng cũng hỏi tiếp, lại hỏi , "Em thấy Cố Gia Cảnh thế nào?"

      "Cái gì thế nào?" Dịch Dĩ Đồng hiểu hỏi ngược lại.

      Kha Nghị Lỗi ngồi xuống sô pha trong phòng , nhìn cái, "Còn giả vờ."

      Dịch Dĩ Đồng hùa theo, "Ừm, cũng tạm được."

      Kha Nghị Lỗi đến tìm là có mục đích, cũng muốn đánh đố Dịch Dĩ Đồng nên hỏi thẳng, "Cậu mợ rất hài lòng với Cố Gia Cảnh, mợ bảo đến hỏi ý tứ của em?"

      Dịch Dĩ Đồng cũng biết ý tứ của ba mẹ , nghe xong xong lời của , lập tức kích động, "Mọi người như vậy là ném em vào hố lửa đấy!"

      Kha Nghị Lỗi cầm lấy quyển tạp chí bàn gõ vào đầu , thèm đếm xỉa lời của , " vớ vẩn gì vậy?"

      Dịch Dĩ Đồng thấy tin, trong lòng phiền muộn, " ta là người thích băng luyến."

      Kha Nghị Lỗi nghe thấy như vậy, tay dừng động tác, chăm chú tổng kết lại, " như vậy là trước đây các em từng tiếp xúc với nhau rồi?"

      ràng ý của phải thế!

      Ông à, ta là biến thái đấy! Sao nhẫn tâm đẩy em vào hố lửa vậy!

      Dịch Dĩ Đồng mất hứng phản bác, "Có biến thái mới tiếp xúc với loại người như ta."

      Kha Nghị Lỗi nghe xong nhịn được liền nở nụ cười, hỏi , "Ai ?"

      "Chính ta ."

      Dịch Dĩ Đồng đem chuyện ngày đó vô tình gặp Cố Gia Cảnh ở thang máy kể lại toàn bộ, đương nhiên lược bỏ số nội dung thích hợp. Sau khi nghe xong, Kha Nghị Lỗi liền nằm ra ghế sô pha cười phá lên.

      Dịch Dĩ Đồng đứng bên cạnh , thấy cười đến nghiêng ngả bèn liếc mắt lườm . Kha Nghị Lỗi cười lúc lâu mới dừng lại, "Chỉ có đứa trẻ ba tuổi như em mới tin lời cậu ta thôi."

      Kha Nghị Lỗi làm bạn tốt với Cố Gia Cảnh nhiều năm, hai người thường qua lại với nhau, cũng thấy cậu ta có hẹn hò với mấy bạn , tuyệt đối có chuyện thích băng luyến, chắc là dọa Dịch Dĩ Đồng mà thôi.

      ngờ Cố Gia Cảnh còn phúc hắc như thế, mình ăn hiếp con , Kha Nghị Lỗi vừa vừa nhịn được cười bò sô pha.

      Dịch Dĩ Đồng nhìn Kha Nghị Lỗi nằm sô pha cười đến mất hết hình tượng, vô cùng phẫn uất đá ra khỏi phòng, mặc có gõ cửa thế nào cũng cho vào.

      Đùa giỡn rất vui có đúng ? Tên lừa gạt Cố Gia Cảnh này!

      Hai tên lừa đảo cấu kết với nhau làm việc xấu!

      Buổi tối sau khi tiễn Cố Gia Cảnh và Kha Nghị Lỗi về, Dịch Dĩ Đồng bị ba Dịch gọi vào thư phòng. Ba Dịch nặng nề với Dịch Dĩ Đồng về tình hình công ty, gần đây Công ty nhà họ Dịch bị thua lỗ nghiêm trọng, công ty tràn ngập nguy cơ, cần gấp nguồn vốn đầu tư. Dịch Dĩ Đồng là con duy nhất của nhà họ Dịch, có trách nhiệm gánh vác công ty, ý tứ của ba Dịch là để Dịch Dĩ Đồng tiếp xúc với Cố Gia Cảnh nhiều hơn, nếu cần, hai nhà mới có thể kết thông gia.

      nhìn người cha từ nâng niu tay, trước đây luôn cảm thấy ông giống như cây đại thụ chống đỡ cả bầu trời, che mưa che gió, giải quyết mọi khó khăn cho . Thư phòng này cũng tính là rộng lớn gì, Dịch Dĩ Đồng ngồi đối diện với ông bàn đọc sách, bỗng nhiên phát tóc ba Dịch biết từ lúc nào có thêm nhiều sợi bạc, hình như ông già ít.

      Dịch Dĩ Đồng , "Ba, con biết rồi."

      ——

      Tan làm, Dịch Dĩ Đồng quay về nhà trọ độc thân của mình, nhấn nút chờ thang máy, cửa thang máy mở ra, nhấc chân định vào, thấy bên trong có bóng dáng thon dài cao lớn đứng, lại là Cố Gia Cảnh, vẫn mặt biểu cảm đứng trong thang máy.

      Nhìn thấy đứng ở cửa, gương mặt lạnh lùng của có biến hóa, khóe miệng cong lên, "Trùng hợp nhỉ, Dịch tiểu thư."

      Dịch Dĩ Đồng nhìn thấy người ở bên trong, nghĩ đến họ cười đến quên hình tượng, trong lòng vẫn còn tức. đứng bất động tại chỗ, cửa thang máy chậm rãi khép lại, Cố Gia Cảnh nhấn nút, cửa lần nữa mở ra, ánh mắt nghi hoặc nhìn Dịch Dĩ Đồng, "Dịch tiểu thư định vào?"

      Dịch Dĩ Đồng đứng tại chỗ, ngoài cười nhưng trong cười với , " cần, tôi đợi lượt tiếp theo."

      Cố Gia Cảnh nghe giọng quái gở của , nhìn nụ cười cứng ngắc của , khóe miệng giật giật, chân mày mơ hồ mỉm cười, nhấn nút mở cửa, với , "Em vào tôi ra vậy, chúng ta cùng nhau chờ lượt."

      muốn ra.

      Dịch Dĩ Đồng nhìn bộ dạng này của , giận mà có chỗ phát tiết, ăn hiếp rất vui hả? phẫn uất vào thang máy, thèm nhìn người đàn ông bên cạnh, đứng trong góc cách rất xa.

      Thang máy chậm rãi lên, bên trong có chút yên tĩnh, Dịch Dĩ Đồng hơi khó chịu nhìn con số chuyển động màn hình thang máy.

      Đột nhiên bị cánh tay mạnh mẽ kéo vào trong lòng , bối rối đặt tay lên lồng ngực rắn chắc của , giọng thâm trần nhàn nhạt của từ đỉnh đầu truyền đến, "Hình như Dịch tiểu thư rất sợ tôi?"

      Dịch Dĩ Đồng ngẩng đầu nhìn , mất hứng hỏi, " muốn làm gì?"

      Con ngươi Cố Gia Cảnh thâm trầm, đối diện với ánh mắt của , trong mắt giờ đây chỉ toàn là hình bóng của . Thấy hốt hoảng, đột nhiên rất muốn hôn , vì vậy thuận thế cúi đầu xuống, môi mỏng dịu dàng phong kín môi .

      Trong nháy mắt môi chạm môi, ngẩn người, tay đặt ngực bỗng giật giật, muốn đẩy ra, nhưng sức lực của quá , chừng ấy lực đối với hề có tác dụng. chế trụ eo , cho nhúc nhích, đôi môi miêu tả môi của .

      Thừa lúc lơ đãng, đầu lưỡi dò xét vào trong, cuốn lấy đầu lưỡi , làm loạn trong miệng .

      Dịch Dĩ Đồng vốn có chút chống cự, nhưng trong lòng hơi dao động, từ chống cự biến thành nghênh hợp, hai tay ôm cổ , nhón chân hôn đáp trả , chăm chú vào nụ hôn này.

      Trong lúc hôn nhập thần, tay đặt lưng bắt đầu hoạt động, vuốt ve qua lại, khát vọng muốn cùng tiếp xúc nhiều hơn. Nụ hôn của bỗng dừng lại, mũi đặt ở chóp mũi , tay vẫn làm càn người , khàn giọng với , "Tôi đến nơi rồi."

      Vừa dứt lời cửa thang máy mở, tay rời khỏi thắt lưng .

      Khi ra ngoài, đuôi mắt quét qua vẻ mặt mờ mịt của , khóe miệng kìm được mà cong lên, mỉm cười ra khỏi thang máy.

      Dịch Dĩ Đồng vẫn đắm chìm trong nụ hôn vừa rồi, kịp phản ứng, mờ mịt nhìn , thấy ra khỏi cửa mới hiểu ra, xa.

      dám khẳng định là cố ý làm như vậy, đùa giỡn trận rồi khiến bừng tỉnh, bản thân lại ra ngoài, nhìn bóng dáng của biến mất ở cửa, trong lòng vừa tức giận vừa bất bình.
      Last edited: 10/8/16
      PhongVy thích bài này.

    3. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 4

      Editor: Vân Đóa


      Trở lại nhà trọ, Dịch Dĩ Đồng nhận được điện thoại của Dịch Phong nhắc nhở về dạ tiệc đêm mai, dạ tiệc nhằm chúc mừng Cố Gia Cảnh nhậm chức. Nhà họ Dịch tốn ít công phu lên người Dịch Dĩ Đồng, có thể thấy nhà họ Dịch rất coi trọng Cố Gia Cảnh, chuyện quan trọng như vậy đương nhiên Dịch Dĩ Đồng dám quên.

      đêm yên giấc, buổi sáng Dịch Dĩ Đồng tùy ý chọn bộ quần áo thể thao mặc lên người, rồi xuống lầu chạy bộ.

      Trước giờ Dịch Dĩ Đồng luôn có thói quen chạy bộ buổi sáng, thói quen này do Dịch Phong luyện cho . Dịch Phong rất thích vận động, lúc còn ông thường dẫn theo chạy bộ sáng sớm, lâu ngày trở thành thói quen hằng ngày của , mỗi sáng sớm đều chạy bộ quanh tiểu khu.

      Dịch Dĩ Đồng phát chạy bộ còn có chỗ tốt cho công việc giờ, có thể vừa chạy bộ vừa suy nghĩ chuyện công việc, lúc mới chạy bộ tinh thần rất sảng khoái, chạy thời gian lâu vài vấn đề công việc cũng được nghĩ thông suốt, nhất cử lưỡng tiện.

      Cố Gia Cảnh từ lầu xuống, tài xế chờ ở dưới lầu, Cố Gia Cảnh tới bên cạnh xe, mở cửa xe định vào trông thấy bóng hình quen thuộc mặc quần áo thể thao xanh nhạt chạy tới, trông rất xinh đẹp. đứng ngoài xe chờ lúc, đến khi nhìn gần đúng là Dịch Dĩ Đồng.

      Tóc buộc đuôi ngựa, lộ ra cái trán trơn bóng đẹp mắt, trẻ trung động lòng người, tràn đầy sức sống, mang theo khí chất của nữ sinh. Tuy lúc trước mặc trang phục thục nữ thành thục rất đẹp, nhưng thỉnh thoảng ăn mặc trẻ trung cũng rất đẹp mắt. khỏi dừng lại, đứng bên cạnh xe ngắm .

      Dịch Dĩ Đồng mặt biến sắc chạy lướt qua bên cạnh , chút biểu cũng có, hoàn toàn đếm xỉa tới đứng ven đường. vô tâm này, hôm qua trong thang máy còn hôn , hôm nay lại tỏ ra quen biết .

      Buổi tối xem trừng trị thế nào!

      Cố Gia Cảnh nhìn bóng dáng xa, híp mắt đóng cửa xe, lệnh cho tài xế lái xe đến công ty.

      —— Buổi tối, Dịch Dĩ Đồng theo Dịch Phong tham dự dạ tiệc, cùng còn có Kha Nghị Lỗi, Kha Dục và Thẩm Vận.

      Kha Dục là em trai Kha Nghị Lỗi, Thẩm Vận là vợ của Kha Dục, mới vừa kết hôn lâu. Ngày đó Dịch Dĩ Đồng cuống cuồng ngồi máy bay trở về chính là vì tham dự hôn lễ của Kha Dục, chẳng ngờ khi chạy đến hôn lẽ kết thúc.

      Dịch Dĩ Đồng nhìn về phía Thẩm Vận, mấy ngày gặp, chị dâu Thẩm Vận của lại xinh đẹp hơn rồi, phụ nữ được đàn ông tưới nhuần quả khác biệt. Thẩm Vận hưởng tuần trăng mật trở về hình như đẹp ra ít.

      Lúc Kha Dục thấy mặc bộ đồ này ánh mắt lóe lên, cười , "Dĩ Dĩ hôm nay muốn xinh đẹp lấn át toàn bữa tiệc sao?"

      Dịch Dĩ Đồng nhấc làn váy dài màu trắng, có chút ngượng ngùng, dám nhìn thẳng vào ánh mắt của Kha Dục, ngược lại mỉm cười với Thẩm Vận.

      Thẩm Vận mặc lễ phục vàng nhạt, tỏ ra dịu dàng động lòng người, như chú chim nép vào người.

      Khi nhóm Dịch Dĩ Đồng đến dạ tiệc, cũng có nhiều người đến.

      Trong hội trường lớn của Công ty Cố Hân, đèn pha lê treo rực rỡ tráng lệ, mọi người lại dưới ánh đèn, nam Tây trang giày da, nữ toàn thân dạ phục, đua nhau khoe sắc. Người cầm ly rượu tìm đối tượng bắt chuyện, người quen nhau đứng thành nhóm trò chuyện vui vẻ, tiếng ồn ào ngớt.

      Đây là bữa tiệc tẩy trần của Cố Gia Cảnh, có ý muốn tuyên bố việc Cố Gia Cảnh tiếp quản Công ty Cố Hân. Cố thị là công ty lớn đứng nhất nhì trong nước, trụ sở nằm ở thành phố S, người mới nhậm chức nắm quyền công ty đương nhiên rất được quan tâm, các nhân vật nổi tiếng của cả giới chính trị và thương giới đều tới.

      Khi Dịch Phong và Dịch Dĩ Đồng tiến vào hội trường được rất nhiều người chú ý, đặc biệt trang phục của Dịch Dĩ Đồng hấp dẫn vô số ánh nhìn của phái nam. Nhìn Dịch Dĩ Đồng xinh đẹp động lòng người bên cạnh Dịch Phong, rất nhiều đàn ông nóng lòng muốn làm quen.

      Đêm nay Dịch Dĩ Đồng diện bộ lễ phục màu trắng, quần kết hợp với làn váy dài được thiết kế phía sau, trông vừa thanh nhã lại kém phần già giặn, lộ ra tấm lưng yểu điệu mà gợi cảm, xinh đẹp lại quyến rũ.

      Hai người chưa được mấy bước có người đến bắt chuyện với Dịch Phong. Dịch Dĩ Đồng lần đầu tham dự yến tiệc long trọng như vậy nên cảm thấy hơi khó chịu, thấy Dịch Phong trò chuyện vui vẻ với ông tổng của công ty nào đó, về chỗ ngồi nghỉ ngơi.

      Đến khi bầu khí của yến tiệc trở nên sôi nổi, Cố Gia Cảnh và Cố tổng Cố Lâm mới thong dong vào, mọi người đều nhường lối . Cố Lâm lên sân khấu phát biểu, tiếp đó mời Cố Gia Cảnh lên. Cố Gia Cảnh đứng sân khấu, ánh mắt quét qua những người bên dưới, dừng ở chỗ Dịch Dĩ Đồng chút, nhưng dời rất nhanh rồi nhìn về phía những người khác.

      Cố Gia Cảnh tập trung ánh mắt của tất cả mọi người về phía mình, nghi ngờ gì, lúc này Dịch Dĩ Đồng cũng nhìn , nhìn lên tiếng.

      Ánh đèn tản gương mặt tuấn tú của , như bừng sáng dưới ánh đèn, dáng người cao ráo, người mặc Tây trang được cắt may khéo léo. trần ổn mà bình tĩnh giới thiệu về những từng trải và thành tựu của mình, rồi đến kế hoạch và phương hướng phát triển của công ty trong thời gian tới. . . Giọng của trầm thấp mạnh mẽ, trong lời chứa đầy cơ trí và tài năng thương nghiệp.

      Màn phát biểu vẫn tiếp tục, chinh phục rất nhiều người bên dưới, nhiều tinh ngồi đều lộ ra ý sùng kính đối với , ai còn nghi ngờ năng lực lãnh đạo của , còn hoài nghi vị sân khấu này trở thành kỳ tài trong thương giới.

      Đây chính là hiệu quả mà Cố thị mong muốn.

      Cố Gia Cảnh xuống dưới, có rất nhiều ông tổng trong thương giới tới bắt chuyện với , xung quanh ít người vây quanh. Dịch Dĩ Đồng thấy cầm lấy ly rượu nhân viên phục vụ đưa tới, khiêm tốn đáp lễ với những người mời rượu, ưu nhã mà cao quý, chứng tỏ được giáo dục vô cùng tốt.

      Lúc này Dịch Dĩ Đồng thể thừa nhận, ba Dịch đúng, Cố Gia Cảnh quả thực rất có năng lực ở phương diện buôn bán.

      Dịch Dĩ Đồng vào nhà vệ sinh, lúc ra bỗng bị Cố Gia Cảnh ép vào tường, phát Cố Gia Cảnh đặc biệt thích dồn ép người vào tường.

      Người này vốn dĩ nên ở hội trường tiếp khách, lúc này lại cúi đầu thâm trầm bên tai , "Hôm nay em mặc đồ này khiến người ta muốn suy nghĩ bậy bạ."

      Lưng Dịch Dĩ Đồng chạm vào bức tường cứng rắn lạnh lẽo, bàn tay trắng nõn thon dài đặt bên hông, trượt về phía thắt lưng của . Dịch Dĩ Đồng nhón chân, giơ tay lên ôm lấy cổ , ngẩng đầu nhìn thẳng , kiều mị cười hỏi, " thích em mặc trang phục như vậy sao?"

      Hầu kết Cố Gia Cảnh chuyển động, nhéo vào hông cái, mâu mắt đen kịt, nặng nề , "Lần sau còn ăn mặc gợi cảm như vậy nữa, tuyệt đối buông tha cho em."

      Dịch Dĩ Đồng khẽ mỉm cười, xít lại gần môi , môi chạm vào môi của , nhàng ngậm lấy làn môi mỏng, hành động này thành công gợi lên ngọn lửa ham muốn của Cố Gia Cảnh. đổi khách thành chủ, chiếm cứ làn môi của , hung hăng giày vò làn môi mỏng. Dịch Dĩ Đồng bị ép ngẩng đầu, thừa nhận nụ hôn vô tận của .

      Đúng lúc này, hai bóng dáng quen thuộc qua ngay lúc hai người hôn hừng hực khí thế, hình như là Kha Dục và Thẩm Vận. Cơ thể Dịch Dĩ Đồng cứng đờ, đẩy Cố Gia Cảnh ra theo bản năng, đổi lại là trừng phạt nghiêm khắc của . Cố Gia Cảnh đột nhiên dữ dằn hơn, hung hăng cắn môi . môi truyền đến đau đớn khiến Dịch Dĩ Đồng bừng tỉnh, nhiệt tình đáp lại nụ hôn của .

      Hồi lâu sau, buông hô hấp dồn dập ra, cũng khá hơn là mấy, hơi thở cũng dồn dập.

      Dịch Dĩ Đồng lai vì vậy mà từ bỏ, tay vuốt ve cơ thể cường tráng khỏe mạnh của , dần dần trượt đến dưới người , đụng phải nơi nào đó cứng ngắc. Nháy mắt Cố Gia Cảnh nắm lấy tay , đẩy tay rời khỏi nơi nào đó, hai người tay nắm chặt tay, mâu mắt thâm trầm u ám, môi mỏng mím chặt, ánh mắt cảnh cáo .

      Dịch Dĩ Đồng nhìn , cười ngây thơ vô tội, nhón chân hôn lên khóe miệng của .

      Hành động của đối với Cố Gia Cảnh mà chẳng khác gì cháy lửa đổ thêm dầu, vất vả lắm mới đè nén được dục vọng xuống, mà cư nhiên lại khơi lên.

      Cố Gia Cảnh đột nhiên siết lấy cổ tay , vội vàng lôi kéo vào thang máy. Dịch Dĩ Đồng bị k

      éo bước lảo đảo theo sau , hiểu vì sao lại để tùy ý kéo .

      Hai người dừng tại cửa căn phòng, Cố Gia Cảnh vội vàng mở cửa, đẩy vào trong phòng rồi ép vào cánh cửa.

      Sau lưng Dịch Dĩ Đồng bị áp vào cánh cửa lạnh lẽo, trước mặt là Cố Gia Cảnh như nước lũ và thú dữ, bất cứ lúc nào cũng có thể chiếm đoạt .

      "Bây giờ em hối hận vẫn còn kịp." Cố Gia Cảnh ngực phập phồng, hơi thở hổn hển, nhìn chằm chằm năng nề .

      Dịch Dĩ Đồng vòng qua hông của , hai tay bé mảnh khảnh vuốt ve sau lưng , ánh mắt mỉm cười, đối diện với hai tròng mắt đen kịt của , hơi thở phả vào miệng rồi đến mặt Cố Gia Cảnh, quyến rũ hỏi, "Lẽ nào muốn sao?"

      Lời của dẫn đến hô hấp nặng nề của Cố Gia cảnh, ánh mắt quan sát , chợt ôm lấy về hướng giường.

      Cố Gia Cảnh nhìn dưới thân, mỉm cười vẻ mặt mang theo chút sợ hãi, mặc dù cố gắng dấu nhưng vẫn có thể thấy được khẩn trương và sợ hãi.

      "Sợ rồi phải ?" Cố Gia Cảnh tiến đến bên tai , giọng khàn khàn hỏi .

      Dịch Dĩ Đồng giật mình, ngược lại cười tiến gần , thổi vào bên tai hơi, giọng mê hoặc , "Ai sợ chứ."

      chăm chú nhìn vẻ mặt của , Dịch Dĩ Đồng chờ hồi lâu mà thấy hành động tiếp theo của , nghi ngờ nhìn , thấy mâu mắt thâm trầm u ám, ánh mắt ràng quan sát người , hai người mắt đối mắt.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :