1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Cầm thú nuôi nhốt cô gái nhỏ - Lạc Nguyệt Thất Thất

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 12

      Edit: TrangQA830810

      Hai người về đến nhà, Uý Lam ngồi bên nhìn Tằng Trạm loay hoay nấu nước, lòng tràn ngập vui mừng. Tằng Trạm bỏ thêm củi, để lửa cháy bùng lên, lại chạy xách nước đổ thêm vào. Uý Lam ngồi cạnh đống lửa, cực kỳ ấm áp, lâu lâu lại giơ hai tay bé về phía ánh lửa hơ hơ. Đợi nước nấu xong, Tằng Trạm bê thùng gỗ cùng chậu vào phòng cho , sau đó lại ra bê nồi nước nóng đổ vào thùng.

      Uý Lam tươi cười hớn hở chạy theo, Tằng Trạm có chút thương cảm trong lòng, nhà nghèo, ngay cả ấm đun nước cũng có. nhìn Uý Lam, giọng hỏi " Bình thường muốn uống nước em làm thế nào? " Uý Lam nở nụ cười, vui vẻ " Em ít khi uống nước " Tằng Trạm nhíu mày, vui hỏi " Vậy lúc khát phải làm sao? "

      Uý Lam chỉ về phía thùng gỗ " có nước lạnh, ngẫu nhiên cũng nhà người khác uống " thở dài, chỉ vài dịp ngẫu nhiên mới được uống nước tử tế, Tằng Trạm có chút đau lòng, bé như vậy, chỉ đơn mình, làm thế nào có thể sống tới bây giờ. giơ tay nhéo má , dịu dàng " Về sau tôi chăm sóc cho em, đồng ý ? " Uý Lam ngẩn người, khoé mắt đỏ lên, ngước đầu chăm chú nhìn người đàn ông trước mặt, cho tới bây giờ chưa ai chăm sóc cho , càng có ai đối với tốt như vậy. Uý Lam còn chưa trả lời, trong đầu Tằng Trạm bắt đầu hối hận, chăm sóc? Về thành phố G, có rất nhiều phụ nữ, bé còn như vậy ăn chẳng được, lại thể cưới về.

      Tằng Trạm tưởng gật đầu đồng ý, nhưng chỉ thấy Uý Lam cắn môi suy nghĩ lát rồi lắc đầu " Tôi có thể tự chăm sóc tốt bản thân mình " Vừa nhìn vào đôi mắt long lanh tự tin của , lại muốn phạm tội. Uý Lam chỉ về phía cửa rồi với Tằng Trạm " Chú ra ngoài , lúc cần kì lưng tôi gọi " Tằng Trạm gật đầu đáp ứng, rồi ra. Uý Lam khoan khoái tắm rửa, Tằng Trạm còn đưa cho cục xà phòng, đem xà phòng xoa loạn lên người, cơ thể tràn đầy hương vị thơm mát. Tằng Trạm ngồi đợi bên ngoài, cảm nhận từng trận mùi hương bay ra, trước đây cảm thấy thích mùi hương xà phòng, nhưng giờ ...Trong lòng xao động, cố gắng kiềm chế, ngồi yên chờ đợi bé gọi mình.

      lúc sau, Uý Lam thấy người hoàn toàn sạch , mới đứng dậy lau người, đem quần mặc vào, cầm lấy áo che ngực xong mới lên tiếng gọi " Chú " Tằng Trạm mím môi, hồi hộp bước vào phòng. Uý Lam đưa lưng về phía , quần mặc tốt, che cặp mông , trước ngực cũng bị che chắn rất kỹ càng, nhỉ nhìn được vùng lưng trắng nõn, mịm màng, bé ít uống nước sao da có thể đẹp tới như vậy. "

      Em mặc như vậy tôi làm sao chà lưng được " Tằng Trạm ngồi xổm phía sau lưng Uý Lam, cầm lấy cái khăn mặt đưa, ra lưng rất sạch , căn bản cần tẩy rửa. Càng nhìn càng đẹp, Tằng Trạm khẽ nuốt nước bọt, giơ tay ra, đặt lên vai . Uý Lam lắc đầu, đồng ý " Được mà, chú cứ chà lên lưng là xong " Tằng Trạm bao biện " Như vậy quần em ướt " Uý Lam nhanh chóng trả lời " sao " " bị cảm " Tằng Trạm tiếp tục biện hộ. Uý Lam lại cứ lắc đầu " ..."

      có chút bất đắc dĩ, đành đem khăn nhúng nước, sau đó cần vắt liền chà lên lưng . " Á..." Uý Lam kêu lên tiếng sợ hãi, rồi nhìn mắng " Đầy nước rồi ..." Nước lưng đều chảy xuống dưới quần, ướt đẫm. Tằng Trạm cười xấu xa, cực kỳ hài lòng, ai biểu bé này nghe lời, xứng đáng bị như vậy. Nước chỉ chảy xuống ướt quần Uý Lam, còn văn đầy lên ngực , Uý Lam rất tức giận, hai mắt trừng lớn nhìn . " Sớm biết chú ngốc như vậy tôi nhờ rồi " Uý Lam dùng ngón tay chỉ vào trước ngực của mình tiếp " Chú xem, ướt hết rồi, chú ngu muốn chết " Bỏ qua vẻ mặt vặn vẹo hết trắng rồi xanh của Tằng Trạm, Uý Lam giật lấy chiếc khăn trong tay .

      Mắt nhìn vào hai điểm nổi lên trước ngực Uý Lam, quần áo dù hơi mỏng lại dính nước nhưng vẫn nhìn ra màu sắc của hai khoả đào. Tằng Trạm lại nuốt nước bọt, nắm lấy cằm " Đồ ngốc này " Sao có thể khờ đến như vậy... đời có người ngốc như sao? Là , hay giả vờ?

      rất muốn biết, liền giơ tay ôm lấy eo , vác lên người. Uý Lam bị là đồ ngốc cực kỳ tức giận, dùng tay đấm đấm lên lưng , chân đá loạn vào ngực " Chú ngốc, chú mới là đồ ngốc " Tằng Trạm bước tới bên giường thả xuống, lưng Uý Lam đập lên ván giường có chút đau, vươn tay đem chiếc áo che trước ngực của kéo , lộ ra cơ thể như bạch ngọc, do vừa rồi bị ướt có phần bóng loáng. Trời lạnh, Uý Lam run run ngồi dậy, hai tay ôm lấy bụng mình nghẹn ngào " Lạnh..."





      [​IMG]




      Chương 14

      Edit: TrangQA830810

      Cái gì? nghe lầm đó chứ, muốn cùng với . Tằng Trạm mím môi, nhìn chằm chằm, đột nhiên hỏi " Tại sao?" Úy Lam cúi đầu, giọng đáp " Bởi chú là người xấu " Úy Lam là bé ngây thơ, biết che giấu, trong lòng nghĩ gì thành ra, từ quen dùng thái độ như vậy đối với mọi người xung quanh, hay ghét đều ràng.

      Tằng Trạm liếc nhìn cúi đầu đứng trước mặt mình, trong lòng có chút tức giận, giơ tay nắm lấy vai Úy Lam, lực đạo hơi mạnh, cảm thấy vai đau nhói, hoảng sợ muốn hét lớn lên, luôn cho rằng chú là người tốt, vậy mà lúc này. Nghĩ tới đây Úy Lam nhịn được khóc rống lên, thanh đứt quãng nghẹn ngào " Chú...buông ra..đau..."

      Lúc này đầu óc Tằng Trạm đắm chìm vào khuôn mặt nhắn đầy nước mắt, rửa mặt nhiều, lại hay đánh răng, nhưng sao bé vẫn sạch , đáng như vậy...răng trắng, khuôn mặt cũng trắng, nếu đem vào thành phố nuôi tốt, như vậy qua vài năm nữa nhất định lớn lên rất đẹp. Nhưng mà, như thế nào nuôi đây? Nhận nuôi đơn thuần? Tằng Trạm lập tức bỏ qua ý nghĩ này, vốn phải loại người lương thiện, tâm chưa bao giờ đơn thuần. Bao dưỡng ghê tởm?

      Vậy chỉ cầu hoan ái, cần lo lắng cảm xúc của bé, nhưng như vậy lại có chút đành lòng. Nuôi nhốt đáng khinh? Ừ có lẽ nhốt lại trước, chậm rãi nuôi từ từ rồi hẵng ăn... Nhanh chóng nghĩ xong, sắc mặt Tằng Trạm bỗng trở nên dịu dàng, bỏ tay nắm vai Úy Lam xuống, thanh nhàng tràn đầy khổ sở " Tôi là người xấu sao?" Tiếp theo đưa tay vỗ vỗ lưng Úy Lam, đôi mắt chứa nhu tình nhìn " Chú sai lầm ở đâu Úy Lam cứ , chú lập tức sửa đổi, có được hay ?"

      Úy Lam kinh ngạc nhìn vào mắt Tằng Trạm, sao chú lại thay đổi nhanh như vậy? Tuy lúc này có chút khác lạ, nhưng nhìn chú như vậy quả thực rất đẹp nha! Úy Lam cũng như đa số những bé khác, rất dễ bị vẻ ngoài đẹp đẽ, cùng lời dịu dàng đánh lừa, làm sao có thể hiểu được tâm tư và thủ đoạn của người trưởng thành có bao nhiêu đáng sợ. " Về sau..." Úy Lam né tránh bàn tay to lớn vỗ lưng mình ấp úng " ... được ngủ chung với tôi " luôn sống khép kín bao nhiêu năm nay, chưa từng được ai dạy dỗ, mãi tới tối hôm qua mới ý thức được, nên cùng đàn ông ngủ chung giường, càng thể để đàn ông chạm vào cơ thể mình.

      Tằng Trạm thu tay, thanh " Tôi biết rồi " ngày này trôi qua hết sức bình yên, Tằng Trạm làm ra bất kỳ hành động vượt rào nào, hầu hạ Úy Lam đâu vào đấy, trưởng thôn mang cho hai người chút thịt heo, liền xung phong nấu đồ ăn, nhìn thức ăn ngon dọn sẵn cùng thái độ ân cần của Tằng Trạm, rất nhanh Úy Lam lại thấy chú cũng phải người xấu ... Chờ dùng bữa xong, Tằng Trạm liền tất bật chuẩn bị thức ăn cho đám gà vịt trong chuồng.

      Đợi tới khi trời tối, lại nấu nước cho lau người, tiếp đó tận tình đem phòng ốc dọn dẹp lần, vất vả cả ngày, còn tự ý dời về phòng cũ ngủ, luôn tự nhủ trong lòng, ráng nhịn chút thôi sau đó... nếm được vị ngon ngọt. Ngày hôm nay thực rất tốt, nếu mỗi ngày đều được như vậy còn gì bằng, Úy Lam nghĩ thầm trong bụng, chỉ là, có chú nằm kế bên quả rất lạnh. Tằng Trạm cứ duy trì công việc như vậy liên tiếp ba bốn ngày sau, rốt cục nhận thấy Úy Lam hoàn toàn tin tưởng mình, mới buông lời lừa gạt " Úy Lam, em cùng tôi trở về thành phố, tôi chăm sóc em tốt " Đôi mắt Úy Lam trợn to, quan sát kỹ khuôn mặt , phát ra điều bất thường, lại hỏi " Tại sao chú tốt với tôi như vậy?"

      Tằng Trạm dùng lời thâm tình kèm theo giọng điệu dịu dàng giải thích " mình em sống ở đây cũng chẳng dễ dàng gì, tôi cũng có cha mẹ, biết cuộc sống thân mình có bao nhiêu đau khổ " Tằng Trạm lại bước tới gần Úy Lam, đưa tay vuốt ve vầng trán lán mịm của tiếp " Tôi chỉ hy vọng em được sống tốt hơn " Ánh mắt chan chứa tình thương, dường như sắp chảy ra nước, Úy Lam ngước nhìn , cảm thấy rung động, làm cho người ta hết sức an tâm, chú luôn như vậy chứ?

      Úy Lam cầm lấy tay Tằng Trạm " Chú, chú đừng khóc mà" Tằng Trạm ngây người, lẽ nào... diễn quá sâu. Tằng Trạm giơ tay lau lau khóe mắt khô ráo, thương cảm " Ừ, khóc " Úy Lam gật gật đầu, " Vậy Úy Lam với chú, sau này Úy Lam cùng chú sống tốt cùng với nhau " Úy Lam nắm lấy quần áo , giọng thêm " Úy Lam cố gắng học..." Úy Lam tiếp, bởi cũng chắc mình có học tốt được hay . Tằng Trạm có chút bối rối trong lòng, lại lừa gạt bé ngoan ngoãn như vậy!
      linhdiep17, ChrisTrâu thích bài này.

    2. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 15

      Úy Lam đồng ý cùng Tằng
      [​IMG]
      linhdiep17, Hale205, AnAn2 others thích bài này.

    3. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 16

      Uý Lam nằm giường, trong lòng bắt đầu hối hận, lẽ ra nên đồng ý cùng với chú ấy, dù được đến trường nữa cũng đâu có sao. Xung quanh quá mức yên tĩnh, Uý Lam có chút sợ hãi, cả người trốn trong chăn chỉ chừa ra đôi mắt chăm chú nhìn về phía cửa.

      Trong đầu Tằng Trạm bây giờ toàn là dư vị đôi môi nhắn của Uý Lam, non mềm, muốn mỗi ngày đều được nhắm nháp, mỗi ngày phải hung hăng ngậm vào trong miệng cắn mút chơi đùa, còn cả bộ ngực sữa bé kia, ráng nuôi thêm vài năm đợi nó căng tròn, biết tuyệt đến thế nào. muốn với sao? có cửa đâu, ngay cả cửa sổ cũng
      [​IMG]
      Trâu, linhdiep17, xixon2 others thích bài này.

    4. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      K bít đến khi nào Úy Lam bị làm thịt nhỉ hiiiiii...ngóng chương mới cửa ed

    5. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 17

      Thành phố G cách thôn này khá xa, nên từ sáng sớm, Tằng Trạm dắt Uý Lam đến chào từ biệt trưởng thôn, Uý Lam ngừng dặn dò trưởng thôn nhớ chiếu cố đám gà vịt của mình. Trưởng thôn cười vui vẻ xoa đầu

      " đến nhà chú ở phải cố gắng học tập "

      Khoé mắt Úy Lam đỏ hoe, giọng đáp " Dạ "

      Trưởng thôn tiếp tục căn dặn " Phải biết ngoan ngoãn nghe lời chú "

      Đáy lòng Tằng Trạm thầmTruyện được edit duy nhất tại D.đ Lê Quý Đôn. Muốn nhanh chóng đọc chương mới hãy qua Lê Quý Đôn đọc. Cung Quảng Hằng là web trộm cắp truyện này!!!đúng đúng, lúc nào cũng phải nghe lời .

      Lúc này chiếc xe việt dã đợi sẳn, Tằng Trạm mở cửa cho Uý Lam ngồi sau, còn bản thân ngồi kế bên ghế tài xế, Cao Nhẫm quay đầu quan sát Uý Lam, vẻ mặt tràn đầy thích thú.

      " Trời, sao lại có bé mềm mại trắng nõn đây?" Tuy là dân thôn quê, nhưng bé này quả rất đẹp mắt, giống như con búp bê.

      Tằng Trạm liếc nhìn Cao Nhẫm cái, nhấn mạnh " Lo lái xe của cậu "

      Uý Lam quay đầu nhìn lại phía sau, thôn xóm dần mất hút, trong lòng thương cảm, biết lần này rời là đúng hay sai? Cao Nhẫm lái xe rất nhanh, đường quê lại đất đá gồ ghề, cơ thể nhắn của Uý Lam liên tục xóc nảy, làm cực kỳ khó chịu, nhưng hành trình này phải hai tiếng mới xongTruyện được edit duy nhất tại D.đ Lê Quý Đôn. Muốn nhanh chóng đọc chương mới hãy qua Lê Quý Đôn đọc. Cung Quảng Hằng là web trộm cắp truyện nàyUý Lam nghiêng người nằm xuống đệm xe, chậm rãi nhắm mắt lại.

      Cao Nhẫm liếc nhìn bé ngồi sau qua kính chiếu hậu, thấp giọng hỏi Tằng Trạm " bé này là ai?"

      Tằng Trạm bâng quơ đáp " phải chuyện của cậu "

      Cao Nhẫm hiểu ra đôi chút, giọng trách Tằng Trạm " như vậy, cậu nhắm chứa nổi cậu " Cao Nhẫm từng thấy qua chỗ nam tính của Tằng Trạm, kích cỡ phải bình thường, đứa kia vóc người ôm yếu, lại còn chưa trưởng thành, làm sao vào?

      Tằng Trạm vui nhìn Cao Nhẫm, giờ chưa được, nhưng nuôi thêm mấy năm được thôi.

      Tằng Trạm đành lái qua vấn đề khác " Như thế nào, mọi việc ổn chứ? " tới công ty hai người cùng nhau mở.

      Cao Nhẫm gật đầu, đầy tự tin " Dĩ nhiên, có Cao Nhẫm đây, có gì được chứ " Dứt lời còn thêm " Cậu còn nhớ Nghê Như ?"

      Nghê Như? Là người theo đuổi ba năm, lúc đó còn bận việc học nên từ chối. Tằng Trạm gật đầu " Có biết "

      " giờ làm ở công ty chúng ta " Cao Nhẫm tiếp " Xinh đẹp hơn trước rất nhiều, nếu cậu tới làm ở công ty là thư ký của cậu, còn giờ...là thư ký của mình " Cao Nhẫm đúng là có hứng thú với Nghê Như, chỉ là đó chịu chấp nhận thôi.

      Tằng Trạm ừ hử đáp lời, cũng quá quan tâm.

      " Ba của cậu, thăng chức như diều gặp gió " Cao Nhẫm nhìn Tằng Trạm cười cười, giọng giễu cợt " Bây giờ là tổng tham mưu "

      Tằng Trạm quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe, đáy lòng khinh bỉ, tư lệnh sao, trong mắt của đáng xu, chỉ muốn điều duy nhất - trả thù ông ta.

      " Chú..." Xe chạy được bốn mươi phút, Uý Lam ngồi dậy, hai tay vịn lên lưng ghế trước mặt, mệt mỏi gọi Tằng Trạm. Tằng Trạm quay đầu nhìn khuôn mặt trắng bệch, và vẻ suy yếu của , chắc phải bị say xe ?

      Ánh mắt Tằng Trạm nhu hoà, ân cần hỏi thăm " Như thế nào?"

      Uý Lam bụm miệng, thào " Tôi khó chịu, tôi thể...tôi muốn xuống xe "

      Cao Nhẫm xuyên qua kính chiếu hậu ngắm , khuôn mặt xinh đẹp, thanh nhàng, chỉ là...tên Tằng Trạm này khẩu vị nặng, Cao Nhẫm đánh cái rùng mình, với Tằng Trạm " Chắc là say xe rồi "

      Tằng Trạm gật đầu, Cao Nhẫm đem xe tấp vào lề, Tằng Trạm leo xuống phía ghế sau, ngồi kế bên bé, giơ hai tay ra " Nằm trong lòng tôi thoải mái hơn "

      Uý Lam chút nghĩ ngợi tiến vào lồng ngực Tằng Trạm, khuôn mặt nhắn dán lên người , hai tay ôm cổ chặt. Tằng Trạm ấn mở cửa sổ, để cho Uý Lam dễ thở hơn. Cao Nhẫm ngồi yên quan sát hai người, có chút giật mình, Tằng Trạm mà biết có bao giờ đối với phụ nữ tốt như vậy, Cao Nhẫm tiếp tục lái xe, rất nhanh chạy vào đường cao tốc, lướt êm ái. Uý Lam trong lồng ngực ấm áp của Tằng Trạm cũng nhanh chóng vào giấc ngủ sâu.

      Tằng Trạm ngắm nhìn khuôn mặt nhắn đáng ngủ say, cúi xuống hôn lên má , lại nhìn cái miệng đào đỏ hồng hé mở, môi lại tìm xuống.

      " Khụ..khụ..." Đúng lúc này Cao Nhẫm ho khan mấy tiếng nhắc nhở .

      Tằng Trạm liếc về phía Cao Nhẫm, sao đó xoay mặt bé hướng vào ngực mình, đây là của , ai cũng đừng mơ tưởng tới, cảm thấy như vậy cũng chưa an toàn, Tằng Trạm dùng cơ thể cao lớn của mình vây chặt lại, kín cổng cao tường...muốn nhìn cũng đừng hòng. Cao Nhẫm nhìn hành động ấu trĩ của bạn mình thở dài, có hứng thú với bé nha
      Hale205Trâu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :