1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Cưng chiều đến cùng - An Nhiên Nhất Thế

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. beheo94

      beheo94 Well-Known Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      Mặc dù lúc trước có lòng tin tương đối lớn, nhưng nhìn tình trạng của Úc Tử Phàm, thế nhưng lại đoán được hoàn cảnh tương lai của Nhan Hạ.

      Nghĩ tới đây, Lục Phỉ nhìn thời gian điện thoại, lấy điện thoại di động ra bấm số gọi cho Hình Ảnh.

      "Chị Hình, chị có cách nào để liên lạc với Úc Tử Phàm ?" Điện thoại vừa thông, Lục Phỉ thẳng vào chủ đề.

      "Để tôi hỏi chút, đợi lát nữa gửi đến điện thoại di động của cậu." ~ dieen dann - MarisMiu - lee quyy doon ~ Hơi thở của Hình Ảnh ở bên đầu điện thoại đọng lại mấy giây, sau đó lập tức .

      "Ừ."

      Sau khi cúp điện thoại, trong chốc lát, tin nhắn lập tức gửi đến trong hộp thư của Lục Phỉ.

      Nhấn số, Lục Phỉ liền goi điện thoại cho Úc Tử Phàm.

      Rất nhanh, đầu bên kia điện thoại liền truyền đến giọng của Úc Tử Phàm.

      "Xin chào, là. . . . . ." Khi Úc Tử Phàm nhận được điện thoại. nhìn số điện thoại lạ ở phía , nhất thời có chút ngoài ý muốn. Đây chính là điện thoại cá nhân của mình, nghĩ vậy nhưng vẫn nhận thử.

      "Tôi là Lục Phỉ." Đơn giản bốn chữ, thiếu chút nữa khiến Úc Tử Phàm giữ được điện thoại di động. Người này là đại thần của Làng Giải Trí gọi điện thoại cho mình làm cái gì?

      Sau đó nghĩ đến mấy ngày nay mình cũng đọc được số tin tức, Úc Tử Phàm bình tĩnh lại, vào điện thoại: "Tìm tôi có việc sao?"

      "Có thời gian ? ra ngoài chuyện với nhau chút?" Giọng của Lục Phỉ xuyên thấu qua điện thoại di động từ từ vào lỗ tai của Úc Tử Phàm.

      Cuối cùng cúp điện thoại, Úc Tử Phàm có chút mơ hồ, với Lục Phỉ rất thân sao?

      lát sau, Lục Phỉ và Úc Tử Phàm hẹn nhau ở bên trong quán cà phê cách phòng làm việc của Nhan Hạ xa.

      "Chào ." Úc Tử Phàm ngồi xuống, vội vàng chào hỏi với Lục Phỉ. Mặc dù hai người cùng ở trong Làng Giải Trí, nhưng diễn viên và ca sĩ cùng nhau xuất cũng nhiều, càng đừng , Lục Phỉ trước mắt còn là nhân vật lớn trong giới nghệ sĩ.

      "Ừ, ngồi ." Lục Phỉ vuốt cằm nhìn nhìn Úc Tử Phàm, vẻ mặt có hơi lạnh nhạt.

      Nhìn thái độ của Lục Phỉ, Úc Tử Phàm cảm thấy lúng túng. Tại sao lại có cảm giác giống như mình tới gặp mặt lãnh đạo vậy?

      " tìm tôi là bởi vì chuyện con?" Úc Tử Phàm cũng muốn quanh co lòng vòng, trực tiếp .

      "Nghe fan của cậu vẫn còn chống lại bà xã của cậu."

      Nghe được lời của Lục Phỉ, Úc Tử Phàm gật đầu. Giọng có hơi mệt mỏi: "Ừ."

      Mặc dù được gọi là Thiên vương, nhưng lại con đường của phái thần tượng (*), ngoại hình mang đến cho nổi tiếng ai bằng, nhưng cũng khiến chút hạn chế. d.i.e.n.d.a.n.l.e.q.u.y.d.o.n
      Phần lớn những người hâm mộ đều là những nữ sinh có số tuổi lớn .
      (*) Phái thần tượng: ở Trung Quốc giới giải trí chia ra 2 phái, 1 là thực lực phái (dựa vào thực lực của chính bản thân), 1 là thần tượng phái (dựa vào vẻ bề ngoài).

      Lúc trước, từng tuyên bố là độc thân, mà lúc này đột nhiên lại lộ ra tin con. Điều này, fan chấp nhận, ban đầu muốn tẩy chay . Nhưng giải trí Chí Tôn can thiệp vào nên tình huống mới có chút chuyển biến tốt đẹp.


      Nhưng bây giờ, nhóm fan lại đào móc vợ của , châm biếm vợ đúng chút nào.


      Đối mặt với trạng thái ổn định này, hoàn toàn cách nào nắm trong tay.


      Ngay cả công ty giải trí Chí Tôn ở sau lưng đều để con trai của lộ mặt, để chuyện vợ của lắng xuống, tránh ở phía sau màn.


      Nhưng như vậy, chẳng phải là phụ người luôn sau lưng yên lặng ủng hộ . Vì mà lo liệu tất cả mọi thứ trong nhà?

      muốn cả đời vợ của mình trốn ở trong bóng tối, chỉ có thể yên lặng mà nhìn .

      Đột nhiên, có chút hâm mộ Lục Phỉ trước mặt này. Lục Phỉ có đủ thực lực có thể bảo vệ vợ của mình. Giải trí Chí Tôn giúp chuyện này liền biết thái độ của giải trí Chí Tôn đối với việc con của Lục Phỉ.



      "Vì đưa vợ con ra ánh sáng tôi ra kế hoạch. Nếu nguyện ý, trước tiên có thể thử lần." Lục Phỉ nhìn vẻ mặt mệt mỏi của Úc Tử Phàm, chậm rãi .

      " muốn hai vợ chồng chúng tôi trở thành vật thí nghiệm của ."

      " cũng có thể nghĩ như vậy." Lục Phỉ chút để ý .

      Nhìn Lục Phỉ trước mặt, Úc Tử Phàm chậm rãi lâm vào trầm tư. thể thừa nhận, bởi vì giải trí Chí Tôn nhúng tay, để cho từ đả kích khôi phục lại sức lực. Lục Phỉ cũng vì vậy mà ổn định lại vị trí. Mà bây giờ giải trí Chí Tôn nhất định tốn tâm tư người nữa. tại vợ gặp phải vấn đề hơi khó giải quyết.

      Nhưng nếu là quan hệ xã hội sau lưng của Lục Phỉ giống nhau nữa!

      Đây là cơ hội rất tốt.

      Nhưng, cũng thể cứ đáp ứng như vậy, dừng chút, tiếp tục : "Tất cả kế hoạch tôi cũng có thể tham gia sao?"

      "Ừm." Lục Phỉ gật đầu.

      "Vậy nhờ cả vào rồi." Úc Tử Phàm rất nghiêm túc cảm tạ Lục Phỉ.

      " cần, theo nhu cầu thôi." Lục Phỉ lạnh nhạt , Làng Giải Trí vốn là nơi thực tế.

      thực tế, vẫn có chút chán ghét Úc Tử Phàm, khi vợ đối mặt với những công kích mạng, ta là người chồng nhưng lại làm được gì cả.

      Nếu là , khi rơi vào hoàn cảnh của Úc Tử Phàm, chỉ có lựa chọn: Toàn bộ thế giới nếu thể chấp nhận vợ của , như thế chỉ có thể buông tha toàn bộ thế giới.

      Nhưng, Nhan Hạ muốn nhìn thấy cảnh như vậy, ^.^ Diễn ^-^ Đàn ^.^ MarisMiu ^-^ Lê ^.^ Quý ^-^ Đôn ^.^ vì thế chỉ có thể chọn con đường khác để : Để toàn bộ thế giới chấp nhận vợ của .

      Cảm giác của Úc Tử Phàm cực kỳ nhạy, nhìn thái độ của Lục Phỉ, liền biết đối phương thích mình lắm.

      Kế tiếp, hai người nhìn nhau gì nữa.

      Đúng lúc này, chuông điện thoại của Lục Phỉ phá vỡ khí giằng co này.

      Úc Tử Phàm nhìn thấy ràng, khi Lục Phỉ nhìn thấy dãy số di động, tất cả thái độ đều thay thế bằng vẻ dịu dàng.

      "..."

      " tại ở dưới lầu công ty của em."

      "..."

      " ở trước cửa chờ em."

      "..."

      "Ừm."

      Lời ngắn gọn, sau đó Lục Phỉ cúp điện thoại, ánh mắt đen nhánh thâm thúy nhìn về phía Úc Tử Phàm: "Tôi trước!"

      "Ừm." Úc Tử Phàm gật đầu, sau đó nhìn theo bước chân Lục Phỉ ra khỏi quán cà phê.

      Cứ như vậy cách cánh cửa sổ nhìn bóng dáng cao to của Lục Phỉ càng ngày càng xa.

      Thời điểm chuẩn bị thu hồi ánh mắt, đột nhiên nhìn thấy bóng dáng mảnh khảnh tới trước mặt Lục Phỉ.

      Sau cùng, chỉ thấy được bóng dáng kia kéo Lục Phỉ cùng rời khỏi đó, mà khắc khi quay người, thấy được mặt Lục Phỉ chút nào che giấu dịu dàng.

      Lúc này Lục Phỉ khiến Úc Tử Phàm ngẩn ngơ trong nháy mắt. nhìn đến Lục Phỉ ở trong quá khứ là bộ dạng trong veo mà lạnh lùng xa cách.

      Lúc thấy được Lục Phỉ dịu dàng đối với vợ, đột nhiên biết vì sao Lục Phỉ lại lạnh nhạt đối với .

      quen nhìn thái độ của xử lý chuyện của vợ mình sao?

      làm cho người ta nhìn quen, có chuẩn bị bất cứ cái gì. Cứ như vậy đẩy vợ mình tới trước mặt người khác, để thừa nhận áp lực từ dư luận.

      Cầm điện thoại ra, nhìn weibo của chính mình xuất đống bài viết trách móc phản đối, Úc Tử Phàm viết dòng trạng thái mới cập nhật lại weibo.

      # Úc Tử Phàm: Bà xã của tôi rất tốt, hãy chúc chúng tôi hạnh phúc! #

      Viết xong dòng trạng thái lên weibo này, trong lòng Úc Tử Phàm đột nhiên cảm thấy nhõm hẳn.

      Bất kể kết quả như thế nào, nên kiên định đứng ở bên người vợ mình.

      Lúc này, ngồi xe, di động của Lục phỉ truyền đến tiếng thông báo, cầm lên thấy Úc Tử Phàm vừa cập nhật dòng trạng thái mới. Đôi mắt thâm thúy nhếch lên, Úc Tử Phàm này đúng là trẻ dễ dạy.

      Nhìn khóe miệng Lục Phỉ hơi vểnh nhìn di động chăm chú, Nhan Hạ nhón người qua: "Nhìn cái gì mà vui vẻ thế?"

      Ngay lúc Nhan Hạ nhìn qua, Lục Phỉ cất điện thoại vào, hai tay thắt dây an toàn cho Nhan Hạ: " có gì, chỉ là đánh thức con người ngủ."

      Nghe xong, Nhan Hạ mảnh mờ mịt, thế nào lại nghe hiểu nhỉ?

      Lục Phỉ thấy thế, khóe môi trong veo mà lạnh lùng gợn lên độ cung, khởi động xe, : " đón Hạo Hạo thôi!"

    2. beheo94

      beheo94 Well-Known Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      Chương 23a:

      Thấy Lục Phỉ nhắc tới Hạo Hạo, Nhan Hạ nhịn được mà nghĩ tới cảnh con trai đứng chuyện trước mặt mình.

      "Mẹ, sáng nay mẹ còn tiễn con học đâu đấy, con gọi mẹ lâu, vậy mà mẹ còn ngủ được."

      Vừa nhớ lại, mọi tâm tư trong lòng đều biến mất, đến lúc gặp mặt, chỉ mong có thể ứng phó cậu con trai của mình.

      Nhưng khi Nhan Hạ và Lục Phỉ đến nhà trẻ lại thấy cảnh tượng khác biệt rất lớn so với quá khứ.

      Lục Hạo mang theo vẻ mặt ủy khuất đứng ở sau lưng Lý, trông tinh thần cậu bé có chút uể oải, mà khi thấy bóng dáng ba mẹ đến đón mình lập tức chạy tới.

      "Mẹ." Lục Hạo ôm chặt bắp đùi Nhan Hạ, vẻ mặt khóc lóc, cặp mắt sương mù mờ mịt mà nhìn chằm chằm vào .

      "Sao vậy?" Từ trước đến giờ, khi Nhan Hạ tới đón Lục Hạo, cậu vẫn luôn vui vẻ, hôm nay thấy Lục Hạo như vậy, Nhan Hạ có chút ngoài ý muốn hỏi.

      Lục Hạo chỉ ôm Nhan Hạ lời nào, nhưng cảm xúc ràng còn xuống.

      Thấy thế, Nhan Hạ đưa mắt nhìn về phía Lý .

      Lúc này, người đối diện mới ngượng ngùng : " phải Hạo Hạo xuất TV sao? Đúng lúc hôm nay có vài gia đình nhận ra cậu bé, thái độ quá nhiệt tình, có lẽ Hạo Hạo bị sợ hãi."

      Ngày hôm qua còn hứa với nam thần là chăm nom Hạo Hạo tốt, ngờ hôm nay lại để cho cậu bị kinh sợ như vậy.

      "Vậy bọn họ. . . . . . gì chứ?" Nhan Hạ hỏi, nhịp tim lập tức gia tốc nhảy lên.

      Như thể nhìn thấu lo lắng của , Lý vội vàng trả lời cách bảo đảm : "Yên tâm, chẳng qua là người nhà bọn trẻ quá thích Hạo Hạo mà thôi, hơn nữa tôi với bọn họ, nếu trường mầm non Hạo Hạo học bị tiết lộ ra bên ngoài, con họ cũng liên tục bị quấy rầy, mặt khác, bên chúng tôi có các biện pháp kiểm soát ra vào nghiêm ngặt, cho dù có nhà báo, nhà trường cũng để tiểu Hạo bị bọn họ quấy rầy."

      "Vậy cám ơn ." Nhan Hạ gật đầu cái, sau đó ngồi xổm xuống ôm lấy Lục Hạo, sờ sờ đầu con, rồi lại quay ra câu cảm ơn với giáo Lý .

      " sao, đây cũng là trách nhiệm tôi phải làm." Lý vội vàng xua tay , ánh mắt chạm đến mặt đối diện, trong lòng lại có chút cảm thán.

      Bộ dáng tiểu Hạo đẹp, năm phần giống ba, năm phần giống mẹ, chỉ khi họ đứng chung chỗ, người ta mới có thể thấy điều đó, nếu , bình thường khó để phát ra Lục Hạo là giống ai.

      "Chúng ta nên thôi." Ánh mắt Lục Phỉ quét chung quanh vòng, có người nhà đám trẻ biết, có lẽ rất nhanh thôi có paparazi nghe tin chạy tới đây.

      "Ừ." Nghe hiểu hàm ý trong câu của , Nhan Hạ lập tức ôm Lục Hạo, chuẩn bị theo Lục Phỉ rời khỏi đây.

      Đúng lúc này, giọng nghiêm túc của Lý từ phía sau cất lên: " Chị ơi, với tư cách là fan trung thành của Lục nam thần, tôi thích chị là mẹ của Hạo Hạo, tôi tin rằng sớm muộn mọi người cũng tiếp nhận chị."

      Bởi vì biết, trừ Nhan Hạ ra, còn ai thích hợp đứng ở bên người Lục Phỉ nữa.

      Nghe được câu này, Nhan Hạ quay đầu lại, hướng về phía đứng đằng sau, cười rực rỡ: "Tôi cũng tin vào điều này."

      xong câu đó, nhà ba người nghênh ngang rời .

      Lý đứng tại chỗ nhìn bóng dáng ba người bọn họ,cười ngốc nghếch, mẹ Hạo Hạo quả nhiên là mỹ nhân a!

      Cả câu tuyên ngôn đầy khí phách kia nữa. . . . . .

      A a a. . . . . .Cuối cùng cũng bị kinh sợ bởi sắc đẹp rồi!

      thể chờ đợi được nữa, chỉ muốn thấy cảnh mẹ Hạo Hạo xuất trước mặt cánh truyền thông, đến lúc đó nhất định khiến mọi người bị chói sáng đến mù mắt.

      *

      Lên xe, Lục Phỉ vừa cầm lái, thỉnh thoảng lại vừa xuyên qua kính chiếu hậu nhìn động tĩnh của hai mẹ con ở phía sau, nhưng lựa chọn trầm mặc, đem gian riêng cho Nhan Hạ và Lục Hạo.

      Lúc này, Nhan Hạ ôm con trai, giọng hỏi: "Hạo Hạo, vừa nãy lúc mẹ hỏi con, sao chịu trả lời mẹ vậy?"

      "Mẹ, con vui, muốn xấu người khác trước mặt giáo." Lục Hạo giọng đáp lời.

      Nghe được câu này, Nhan Hạ sờ sờ khuôn mặt nhắn trong lòng : "Vậy bây giờ có thể với mẹ được ?"

      "Con ghét việc bọn họ bóp mặt con, hơn nữa, con thích ánh mắt khi bọn họ nhìn mình." Cậu nằm trong ngực mẹ, buồn buồn bày tỏ, cậu cảm thấy, mấy chú đó cũng phải bởi vì thích cậu mà bóp mặt , mà đơn giản chỉ là vì họ thấy thứ đồ mới lạ, loại cảm giác đó tốt chút nào.

      Nghe lời con trai , Nhan Hạ lập tức trầm mặc, thở dài, trẻ con quả nhiên rất nhạy cảm.

      Nghĩ vậy, hôn Lục Hạo cái rồi tiếp tục : "Vậy lúc ấy con có cho bọn họ biết ?"

      " ạ, mẹ từng dạy trẻ con nên hơi chút là cáu giận." Lục Hạo lắc lắc cái đầu .

      "Vậy bây giờ mẹ cho con biết thêm điều nữa, nếu con cảm thấy hành động của người khác thích hợp, con có thể cho mẹ, mẹ giúp con biết cách ứng phó, sau đó nếu gặp lại họ, con có thể rằng con thích mọi người quấy rầy con." Nhan Hạ chậm rãi từng câu, từng câu để Lục Hạo nghe hơn.

      "Cái gì là hành động thích hợp ạ?" Lục Hạo mê mang nhìn Nhan Hạ, cậu nghe hiểu câu sau, nhưng hành động thích hợp. . . . . . biết nghĩa là gì nha.

      Đột nhiên bị cậu chuyển đề tài, Nhan Hạ có chút dở khóc dở cười, cũng kìm được mà : "Ví dụ như khi con thích bọn họ bóp mặt mình, cảm thấy người ta làm vậy là tốt đó."

      "A, con hiểu rồi." Lục Hạo như có chút suy nghĩ mà gật đầu cái, sau đó cậu nắm chặt quả đấm , tràn đầy tinh thần chiến đấu : " Ngày mai, nhất định con cự tuyệt các chú ấy."

      "Tốt." Nhìn bộ dáng này của thằng bé, Nhan Hạ có chút thích, mặc dù tự với mình rằng nên cười, nhưng có vẻ như vẫn nhịn được mà bật ra thành tiếng.

      Lục Hạo vừa ngẩng đầu, liền thấy nụ cười dịu dàng của mẹ, chẳng hiểu vì sao bỗng thấy có chút xấu hổ, cậu vùi đầu vào trong lồng ngực .

      Cuộc chuyện đơn giản kết thúc, tâm trạng suy sụp của Lục Hạo hoàn toàn bay hết, sau khi hết ngượng, cậu lại ríu ra ríu rít kể cho mẹ nghe những chuyện xảy ra trong trường.

      Mặc dù bị phản ứng của người lớn dọa sợ, nhưng có vẻ bây giờ các bạn trong lớp thích chơi với cậu hơn trước.

      Về đến nhà, Nhan Hạ rửa mặt cho Lục Hạo, Lục Phỉ ở trong phòng bếp làm bữa tối.

      Trong lúc chờ đợi, nhớ lại cảm giác bắt được ống kính hướng về phía mình khi lên xe, giữa hai đầu lông mày lại tăng thêm tia kiên định.

      Lục Phỉ cầm điện thoại di động lên, gọi điện cho Hình Ảnh, hai người bàn bạc về chuyện hôm nay, chỉ đến khi nghe được giọng đầy hưng phấn của tiểu Hạo, mới cúp điện thoại, bê bữa tối ra ngoài.

      "Oa! Có cánh gà nướng mà con thích nè." Vừa lên bàn, Lục Hạo liền mở miệng, vui sướng , đôi mắt to sáng trong, lấp lánh, sau đó cậu ngẩng đầu nhìn Lục Phỉ: "Ba, hôm nay Hạo Hạo có thể ăn nhiều hơn chút được ?"

      " Chỉ cho phép ăn thêm hai cái so với bình thường ." Lục Phỉ liếc mắt nhìn Nhan Hạ, đưa hai ngón tay về phía Lục Hạo.

      "Chỉ hai con a!" Lục Hạo dùng đôi mắt to chan chứa nhìn chằm chằm Lục Phỉ, cố gắng làm đối phương bị cảm động.

      Ai ngờ, lúc này Lục Phỉ dời ghế cho vợ, hoàn toàn chú ý đến con trai .

      Miệng lập tức bĩu cái, Lục Hạo hừ tiếng, baba mẹ hơn cậu, nhưng coi như là xem người bị so sánh là mẹ , cậu thèm so đo.

      Nghe được tiếng hừ, Nhan Hạ và Lục Phỉ lập tức nhìn về phía Lục Hạo, chỉ thấy “đồ tham ăn” nhà mình vùi đầu dùng chiếc nĩa hang hái chiến đấu với đĩa mì sợi trước mặt.

      Nhìn hành động của con trai, hai người nhìn nhau cái , nhịn được cười thành tiếng.

      Sau khi ăn xong mì trong đĩa, Lục Hạo mới bắt đầu hưởng thụ những chiếc cánh gà của mình.

      Lúc này, mặt Lục Hạo lộ ra vẻ mặt vô cùng thỏa mãn, những chiếc cánh gà mềm non, thơm ngon mười phần đưa vào miệng , chẳng mấy chốc, cái cánh gà trong tay chỉ còn xương.

      cái lại cái, Lục Hạo ăn ngon lành .

    3. beheo94

      beheo94 Well-Known Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      Cuối cùng,sau khi gặm xong tất cả cánh gà trong mâm, Lục Hạo xoa xoa tay , sau đó vuốt chiếc bụng tròn xoe của mình, trong miệng tràn ra tiếng than khẽ: "Nếu ngày nào cũng được ăn cánh gà, mặt con có bị nhéo mấy cái cũng sao cả."

      Nhìn bộ dáng tiền đồ của cậu , hai người ngồi biết nên tức hay nên cười nữa rồi.

      Nhưng cả hai đều tin chắc điều, ra Lục Hạo chỉ vậy chứ việc cậu chán ghét bị người xa lạ đụng chạm vào mình ra sao, họ đều biết.
      *

      Chờ sau khi Lục Hạo ngủ, Nhan Hạ và Lục Phỉ cùng nhau ngồi phòng khách xem ti vi.

      Dĩ nhiên, mục đích của hai người chỉ dừng ở việc xem truyền hình.
      "Chị Hình , đúng là có phóng viên chụp được hình của em, nhưng mua lại với giá cao, chỉ để lại những hình thấy mặt." Lục Phỉ xong, vẻ mặt có chút ý vị , mặc dù chuyện hôm nay coi như được xử lý kịp thời, nhưng nó cho biết điều, khi chưa chuẩn bị tốt tất cả mọi thứ rất có thể khiến Nhan Hạ lộ diện trước mặt công chúng.

      " ra em cũng ngại gì nữa." Nhan Hạ trầm ngâm chút rồi trịnh trọng : "Hạo Hạo là đứa trẻ, nếu hữu của được mong đợi, thằng bé cảm thấy thương tâm khổ sở, mà em khác, em có thể thản nhiên đối mặt ống kính, em là vợ cũng là mẹ Hạo Hạo, đây là tồn tại thể nghi ngờ, em vì định kiến của người khác mà dao động."

      "Nhưng nếu em tổn thương, chỉ tiểu Hạo khó chịu, cũng khó chịu." Lục Phỉ thẳng yếu điểm, hiểu ý định của Nhan Hạ, nhưng chính bởi vì hiểu nên mới muốn vợ mình phải chịu đựng, muốn cho mình gánh vác.

      , Lục Phỉ, tuyệt đối để bất kỳ yếu tố bên ngoài nào coi thường người bên gối của mình.

      "Nhưng. . . . . ." Nhan Hạ nhìn Lục Phỉ , ánh mắt có cảm động ,lại cũng có vài phần do dự.

      " có nhưng gì cả, bây giờ tất cả mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của ." Giọng của Lục Phỉ mang theo tia kiên định, ánh mắt nhìn Nhan Hạ dần trở nên mềm mại, tiếp tục :"Tiến hành theo chất lượng tốt hơn so với việc lập tức bộc phát thông tin, trước chúng ta lộ hình ra ngoài, quan sát phản ứng của công chúng, sau đó, đưa thông tin về em ra ánh sáng nhiều hơn, so với việc lập tức xuất trước mặt mọi người : "Xin chào, tôi là vợ Lục Phỉ ." phải tốt hơn sao?"

      Nghe Lục Phỉ bắt chước giọng điệu của mình, Nhan Hạ phù tiếng bật cười, tâm tình vốn dĩ có chút nặng nề lập tức bay biến hết còn sót lại chút gì.

      thể thừa nhận, Lục Phỉ rất có lý, chỉ là đôi lúc, đôi diện chuyện liên quan đến hai người thân nhất, tỉnh táo của gần như biến mất.

      Lục Phỉ nhìn nụ cười của Nhan Hạ, khóe môi cũng từ từ dâng lên.

      Tâm trạng của tốt cũng vậy.

      Ngay sau đó, Lục Phỉ nghĩ tới cuộc chuyện hôm nay của mình và Úc Tử phàm, tròng mắt dần dần thâm thúy, chuyện của Úc Tử phàm nên lên báo rồi.

    4. beheo94

      beheo94 Well-Known Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      Chương 23b:


      === ========Hôm sau, thông tin về "Hình ảnh ngoài đời của vợ Lục Phỉ" lập tức thắp sáng tinh thần buôn dưa của công chúng.

      Vài tờ báo bán hàng rất chạy, lượt click xem của các trang mạng cũng liên tục tăng lên.

      Nhưng khi mọi người nhìn thấy tấm ảnh chụp bóng lưng kia nhịn được mà châm chọc câu.

      "Còn tưởng có tin hot! Kết quả chỉ là bóng lưng, có thể có lương tâm chút được a!"

      "Tôi cũng mong hụt phen. Mặt ! Khuôn mặt ở nơi nào? Có thể đừng lừa nhau như vậy hay chứ!"

      "Từ bóng lưng có thể thấy, vợ Lục Phỉ tuyệt đối là mỹ nữ."

      " Tia niệm tưởng cuối cùng cũng tan biến rồi, vợ hợp pháp của nam thần xuất !"

      "Bước đầu tiên là đứa bé, bước kế tiếp chính là người vợ, tôi hoàn toàn hiểu tính toán của bọn họ."

      ". . . . . ."

      Bình luận của cộng đồng mạng tăng lên đến hàng trăm hàng ngàn lượt.

      Nhưng cho dù trong hình, Nhan Hạ chỉ lộ ra bóng lưng khó có thể phân biệt ai với ai , câu chuyện # vợ Lục Phỉ bước ra ánh sáng # vẫn lấy tốc độ sét đánh kịp bưng tai, vững vàng chiếm vị trí đầu bảng trong danh sách lượt truy cập nhiều nhất của ngày hôm nay.

      Bởi vì, hình ảnh này xuất , ít nhất cũng chứng minh điều, vợ Lục nam thần là tồn tại , hơn nữa, fan hâm mộ thể tiếp tục coi thường hàm ý trong bốn chữ “vợ của Lục Phỉ” nữa rồi.

      Bên trong công ty giải trí Chí Tôn.

      Lục Phỉ nhìn lướt qua phản ứng của người hâm mộ sau khi mình vừa đăng Microblogging, tia dao động cảm xúc, ngồi vị trí đầu não của bàn hội nghị, nghe nhân viên trong đoàn quan hệ xã hội thảo luận ở phía dưới.

      " ra , chuyện Úc thiên vương hôn, điểm xấu lớn nhất trong đó chính là ta từng công khai rằng mình còn độc thân , trước kia chúng ta quên mất điều này, nhưng tại, khi chuyện dính dáng đếnngười vợ, bên ta cần đào vấn đề này lên lần nữa ,sau đó để Úc thiên vương đúng ra lời xin lỗi trước công chúng, đây là nhất định."

      "Nhưng có vẻ như công ty quản lý của ấy ngăn cản điều đó, theo điều tra của bên tôi, công ty sau lưng Úc Tử Phàm vẫn luôn cố gắng dội hết nước bẩn về phía vợ ta, tỷ như có thông tin ta mang thai mới được lên làm vợ hợp pháp, chứ thực ra Úc thiên vương cũng thích vợ mình, bây giờ, chúng ta làm ngược lại, đem ta đắp nặn thành người đàn ông tốt, có trách nhiệm, hành động của bên kia sai, nhưng để người phụ nữ gánh hết tất cả đúng là hạ thấp phong cách bản thân quá."

      "Úc Tử Phàm là ca sĩ nổi danh nhất mà Hoa Hưng đào tạo được trong mấy năm gần đây, vậy nên tất nhiên bọn họ muốn ta rơi xuống, nếu muốn bên ấy phối hợp bên phía Úc Tử Phàm cũng thể tự dời trận tuyến, tuần này truyền phát chương trình << bố ơi mình đâu thế>>, đây có thể là cơ hội tốt để chúng ta thuê thủy quân (1) .”
      "Tôi hỏi qua tổ chuyên mục <<bố ơi mình đâu thế>>, ở giai đoạn sau, vợ Úc Tử Phàm xuất nhiều hơn trong ống kính, đến lúc đó có thể hướng chú ý của người xem đến cả nhà bọn họ.”
      "Tôi nhớ Úc Tử Phàm có ít fan ruột, họ là những người hâm mộ đầu tiên của ấy , trong đó ra cũng có vài người đứng ở phe chúc phúc cho thần tượng của mình, chỉ là tiếng của họ có nhiều trọng lượng, dẫn đến tượng giả là tất cả fan của Úc thiên vương đều thích vợ ta ."

      "Điểm này tôi cũng hiểu, nhưng thực tế, nguyên nhânchính ở đây là fans Úc Tử Phàm bị bên công ty Hoa Hưng dắt mũi theo đuôi, nếu rằng những fan có lực ảnh hưởng chỉ là công cụ khống chế dư luận của bên kia, tôi sợ rằng nội bộ cấp cao của Hoa Hưng xuất vài vấn đề, khi chưa hiểu tình hình,chỉ sợ dù bên ta giải thích như thế nào Hoa Hưng vẫn động tay động chân vào chuyện này."

      ". . . . . ."

      Mấy vị quan hệ xã hội thảo luận xong, tầm mắt nhìn về phía Lục Phỉ, trong đó vị trưởng đoàn thẳng thắn trình bày: "Boss, bây giờ chúng ta có hai phương án, phương án là hợp tác với công ty Hoa Hưng, phương án còn lại là chính chúng ta tự mình hành động , cảm thấy thế nào?"

      Tất cả bọn họ đều chỉ là nhân viên của Lục Phỉ, đôi lúc cũng phối hợp với đoàn quan hệ xã hội bên giải trí Chí Tôn ,nhưng đa số, những vấn đề liên quan đến Lục Phỉ do họ giải quyết, chỉ là lần này, bọn họ cũng nghĩ tới, Lục Phỉ đột nhiên cầu đoàn mình khai thông quan hệ xã hội cho người khác, nhưng thực ra, bất kể việc này có nguyên do là gì, họ cũng phải dùng toàn lực để đối phó vấn đề, tiền lương hàng năm Lục Phỉ trả cho bọn họ nhiều như vậy cũng phải là để bọn họ phung phí.

      "Các người nắm chắc chuyện này bao nhiêu phần trăm?" Lục Phỉ trả lời mà hỏi thẳng, tiến vào chủ đề câu chuyện luôn, giọng lành lạnh khiến người ta cảm giác được áp lực như có như ở xung quanh .

      "Hai phương án này có vấn đề gì." Đội trưởng tràn đầy tự tin trả lời.

      "Mọi người liên lạc với Úc Tử Phàm, để ta tự quyết định con đường, mặt khác, tôi chỉ muốn thấy kết quả, quá trình tôi sẽvkhông quan tâm." Lục Phỉ lạnh nhạt , việc giúp Úc Tử Phàm chỉ là vì chuyện của ta có giá trị lợi dụng đối với mình, nếu phải tốn thêm nhiều phần tâm tư hơn…….. cũng có thời gian và tinh lực như vậy .

      Chỉ là, cũng bắt được điểm quan trọng từ cuộc thảo luận ,《 siêu nhân trở lại 》 và 《 bố ơi mình đâu thế >> truyền phát cùng thời điểm với nhau.
      *

      Bên kia, trong phòng làm việc của Nhan Hạ.

      Đám Tiểu Ngô đứng tụ lại chỗ nhìn bài báo với hình "Vợ Lục Phỉ" , mắt trợn tròn đến mức xót cả lên cũng nhìn thấy gì cả .

      Cuối cùng, Tiểu Ngô chỉ có thể thở dài hơi : "Bây giờ đám truyền thông quá đáng, luôn dùng mấy thứ giả giả để viết bài, vợ nam thần trông như thế nào, tôi còn chưa biết a!"

      "Haha, Tiểu Ngô, biết làm được gì?"

      "Biết có thể hoàn toàn tuyệt vọng rồi, muốn làm vợ của Lục ảnh đế, ít nhất cũng phải có danh hiệu nữ thần ." Tiểu Ngô cách đương nhiên, điều kiện mọi mặt của thần tượng nhà mình quá tốt, nếu nửa kia của ấy lại đủ tư cách, chắc chắn khiến mọi người có cảm giác quỷ dị.

      " Người phụ nữ có thể khiến Lục nam thần cưới về nhà, nhất định là người thường, để ý xem, Làng Giải Trí có bao nhiêu nữ minh tinh với sức ảnh hưởng lớn như vậy đều hướng cành ô liu về phía Lục Phỉ ,mà ấy có nhận ai đâu?"

      "Cho nên tôi mới càng tò mò về thần thánh kia a!" Tiểu Ngô với vẻ đương nhiên, cũng được coi là fan ruột thịt của Lục Phỉ đó.

      Khi mọi người còn đàm luận, Nhan Hạ xuất trong phòng làm việc.

      "Nhan tổng." Đám Tiểu Ngô lập tức chào hỏi.

      "Buổi sáng tốt lành." Nhan Hạ cười cười với bọn họ, sau đó về phía văn phòng của mình.

      Lúc này, Tiểu Ngô nhìn chằm chằm bóng lưng , bỗng cảm thấy hình ảnh này có chút quen thuộc.

      Sau khắc, tầm mắt lại rơi vào tấm hình còn màn hình laptop, bóng lưng vợ Lục nam thần = bóng lưng Nhan tổng ?

      Oh my god! Giống quá a!

      "Tiểu Ngô, nghĩ gì vậy ?" vị đồng nghiệp nhìn bộ dáng ngây ngốc của bên cạnh, đưa tay lắc lắc trước mặt hỏi.

      " Có vẻ như tôi . . . . . . phát ra bí mật nào đó!" Tiểu Ngô lộp bộp , cũng biết ý tưởng của mình có đúng hay , nhưng hai bóng lưng kia vô cùng vô cùng giống nhau nha!

      "Bí mật gì cơ?" người chung quanh đều mang theo vẻ mặt hiếu kỳ hỏi.

      Bị mọi người vây quanh hỏi như vậy, Tiểu Ngô nhanh chóng hồi hồn, sau đó lắc đầu : " có gì, ít chuyện riêng thôi."

      Sau đó, lập tức trở về vị trí làm việc của mình, vuốt phẳng tâm trạng bản thân.

      Nếu phải bởi vì bình thường vẫn luôn điên cuồng hâm mộ Nhan tổng chắc nhận ra điều này.

      Liên kết mấy chuyện phát sinh trong thời gian gần đây, càng nghĩ kỹ, Tiểu Ngô lại càng có phát mới, rồi bắt đầu xâu chuỗi chúng lại từ đầu.

      Bảy năm trước, sau khi Nhan tổng bắt đầu công tác tại đây ấy còn xuất trước mặt công chúng nữa, cho dù khi trở thành nhà thiết kế nổi tiếng ở hai năm sau đó, kể cả khi được mời tham dự tuần lễ thời trang ny , ấy cũng chịu ra mặt nữa.

      Lục nam thần cũng kết hôn vào bảy năm trước, năm năm trước, ấy cũng mới bắt đầu bị mọi người bắt gặp tại tuần lễ thời trang ny, và dù có bao nhiêu vướng bận năm nào cũng tham dự, chưa bao giờ từ bỏ.

      Gần đây ,Nhan tổng lại quyết định xuất đầu lộ diện trong ny.

      Vợ Lục nam thần bước ra ngoài ánh sáng.

      Nhan tổng vừa bị phát có chống và con trai năm tuổi

      Lục nam thần thông báo mình cũng có vợ và con trai năm tuổi.

      . . . . . .

      Trời đất, từng kiện sắp xếp lại với nhau khớp.

      Nam thần và nữ thần của ở bên nhau!

      Điều này khiến thể tin nổi!

      Mở máy, lại lần nữa tìm kiếm hình ảnh # Vợ Lục Phỉ # , Tiểu Ngô nghiêm túc nhìn nhìn rồi bỗng cảm thấy , nam thần và nữ thần nhà mình đứng chung chỗ quả quá xứng đôi.

      Sau đó, điện thoại bàn đột nhiên vang lên.

      Tiểu Ngô bắt máy,ngay sau đó, bên trong truyền đến giọng của Nhan Hạ.

      "Tiểu Ngô, vào phòng tôi chút."

      "Vâng."

      Suy nghĩ bắt đầu trở nên vững chắc, thở thở ra hơi, sau đó vào phòng giám đốc.

      "Nhan tổng." Đứng ở Nhan Hạ trước mặt, Tiểu Ngô khỏi nghiêm túc quan sát .

      Chăm chú nhìn lúc, bất thình lình lại cảm thấy, nữ thần nhà mình là hoàn mỹ nha! Thích mãi hết, bóp tim gãi phổi , mà cũng muốn biết Lục nam thần ở nhà như thế nào nha? ở trước mặt tiểu Hạo dịu dàng như vậy, biết khi đứng trước mặt nữ thần ra sao đây? Tiểu Ngô nhịn được mà tưởng tượng khuôn mặt ở trong đầu , cả người kích động.
      Nhưng mà dáng vẻ giữ kín như bưng của Nhan tổng, Tiểu Ngô cố gắng để kích động hỏi ra nghi hoặc trong lòng, nếu bây giờ nữ thần vẫn chưa muốn tiết lộ cũng coi như biết , chỉ là cái cảm giác biết bí mật khiến con người ta kích động, đặc biệt với tình hình tại, bản thân rất muốn chia sẻ cùng mọi người , lại thể ra thành lời như này.

      Nhan Hạ nhìn Tiểu Ngô, đáy mắt mang theo nghi ngờ, sao bỗng dưng cảm thấy ánh mắt Tiểu Ngô nhìn mình có chút quái dị vậy?

      Khôngnghĩ gì nhiều, Nhan Hạ tiếp tục : "Thời gian tham dự ny của chúng ta định, bởi cần đến trước để chuẩn bị nên ba ngày sau chúng ta qua bên đó."

      "Yes sir, tôi chuẩn bị chờ lệnh." Tiểu Ngô lập tức trả lời ngay, cả người nhất thời có chút hưng phấn.

      Tuần lễ thời trang ny có địa vị chí cao vô thượng trong giới Fashion, nhàthiết kế nổi tiếng, hàng hiệu, người mẫu, các sao cùng vô số loại trang phục, phụ kiện đan dệt lại với nhau tạo nên bữa đại tiệc xa hoa, đây là nơi mà tất cả người làm trong giới đều tha thiết mơ ước.

      Mà bây giờ, cuối cùng cũng có cơ hội tham gia, hơn nữa còn là theo nhà thiết kế nổi tiếng nữa chứ, quả là quá may mắn.
      Tiểu Ngô hoàn toàn quên chuyện mà mình nghĩ trước đó, trong đầu ấy bây giờ chỉ có đại tiệc ny mà thôi.
      Nhìn dáng vẻ mất hồn của Tiểu Ngô, Nhan Hạ bất đắc dĩ cười cười, Tiểu Ngô khiến nhớ lại mình của quá khứ, khi biết bản thân có cơ hội được tuần lễ thời trang Newyork cũng như vậy, và chính cũng ngờ là tác phẩm của mình được đón nhận như vậy.

      Chỉ là khi đó vừa lúc mang thai Hạo Hạo, hơn nữa chứng sợ hãi tầm nhìn vẫn chưa giải quyết dứt điểm nên cuối cùng đành bỏ qua cơ hội đó, sau này, khi Hạo Hạo lớn hơn, cũng vẫn tham dự, từ đó bỗng trở thành vị thiết kế sư thần bí nhất trong giới Fashion.

      Bởi vì cảm giác thần bí, chẳng những bị lu mờ, ngược lại điều đó lại càng khiến danh tiếng của cái tên Nhan Hạ tăng cao.

      tại, thân phận này cũng có thể giúp có dũng khí đứng bên người đàn ông của mình.

      Chờ Tiểu Ngô ra ngoài, Nhan Hạ liền xem xét hành trình biểu an bài.

      Thứ sáu, thứ bảy tuần này đúng là đợt quay tiếp theo của《 siêu nhân trở lại , chờ hai cha conquay chụp xong, vừa lúc có thể ny rồi.

      Đây là lần đầu tiên cả nhà công diễn tập thể tại tuần lễ thời trang, lần này, là Lục Phỉ đứng ở đó đại diện cho nữa, mà là cả nhà bọn họ cùng đứng ở nơi ấy, hưởng thụ giấc mộng của , hưởng thụ niềm vui cùng .

      Cảm giác này, rất tuyệt!

      Cho nên, bất kể là vì chính mình hay là vì các thành viên trong gia đình, nhất định tạo nên buổi công diễn tuyệt vời nhất trước mặt truyền thông, báo giới.

      *

      Tuy ở cùng nơi, nhưng Nhan Hạ và Lục Phỉ đều cố gắng nỗ lực vì tương lai của họ.

    5. beheo94

      beheo94 Well-Known Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      Chương 24:

      Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh, hôm nay chính là thứ sáu, cũng là lần quay chụp thứ hai của hai cha con Lục Phỉ, trong lúc, đoàn làm phim trang bị máy quay ở nhà Lục nam thần , Nhan Hạ cũng sắp xếp hành lí chuẩn bị cho chuyến tuần lễ thời trang ny của mình.

      "Mẹ, này." Lục Hạo giúp Nhan Hạ lấy chiếc áo khoác ngoài từ trong tủ ra, sau đó đưa đến trước mặt mẹ, vẻ mặt cầu khen ngợi.

      "Ngoan, cám ơn con trai nha." Nhan Hạ nhìn thân hình bé của thằng bé cầm áo cho mình, nhìn nhìn lại vẫn cảm thấy có mấy phần tức cười, chỉ là con mình còn nghiêm túc làm việc, cũng thể giễu cợt thằng bé.

      "Mẹ có cần Hạo Hạo lấy cái gì nữa ?" tiểu Hạo nhận được khích lệ , sắc mặt phơi phới hẳn lên, nếu cậu bé có cái đuôi , chắc chắn nó ngừng phe phẩy, vẫy vẫy.

      "Vậy Hạo Hạo lấy cho mama cái áo màu đỏ đó đến đây !” nỡ lòng đả kích tích cực của con trai nhà mình, Nhan Hạ đành tiếp tục chỉ huy .

      "Yes Sir."

      Nhìn bóng lưng vui mừng hớn hở kia, Nhan Hạ bất đắc dĩ mà lắc đầu, cúi đầu tiếp tục thu vén rương hành lý của mình.

      Mà lúc này, Lục Phỉ dựa vào cạnh cửa nhìn toàn bộ màn trình diễn vừa rồi, khóe môi nhiễm nụ cười, cả người tản ra hơi thở thanh thản yên bình.

      Chờ Lục Hạo đem cái áo choàng dài len lén đưa cho Nhan Hạ, chuẩn bị lại tiếp tục giúp mẹ mình phen, Lục Phỉ di chuyển bước chân tới trước mặt hai người, ôm lấy con trai.

      "Ba." Thân thể bỗng bay lên trung, theo bản năng, Lục Hạo ôm lấy cổ người đối diện, sau đó, khi thấy người đến là Lục Phỉ, cậu mới giòn giã gọi câu, thanh mang theo thanh thúy, trong trẻo đặc trưng của trẻ , gần như muốn làm người tan chảy.

      "Đừng quấy rầy mama thu dọn đồ đạc, nếu con muốn có thể trở về phòng thu thập quần áo của mình nha.” Lục Phỉ nhéo khuôn mặt nộn nộn bé của con trai, thể , da thằng bé quá non nớt, phỏng chừng còn có thể nhéo ra nước , xúc cảm tệ.

      Nghe mấy câu đầu của baba, Lục Hạo còn rất tức giận, ràng cậu giúp mẹ nha, có quấy rầy đâu? Chỉ là khi nghe đến câu tiếp theo, đôi mắt to lập tức chớp động ánh sáng, lắc lắc Lục Phỉ : "Ba, con dọn hành lý để làm cái gì? Chẳng lẽ con cũng có thể chơi cùng mẹ sao?”

      "Chờ khi nào kết thúc đợt quay chụp này, chúng ta liền gặp mẹ ." Lục Phỉ cười đồng ý , ánh mắt liếc về phía Nhan Hạ .

      "Hoan hô, hoan hô!" Lục Hạo lập tức vỗ tay .

      Nhìn bộ dạng hưng phấn của con, Lục Phỉ đưa mắt về phía Nhan Hạ :"Em thuê phòng khách sạn chưa?Nhà nào?”

      "Khách sạn Văn Hoa, đây là do công ty quyết định."

      "Ừ, đến lúc đó gửi địa chỉ phòng ở cụ thể cho , và con thuê cùng tầng với em.” Ngay sau đó Lục Phỉ lên tiếng dặn dò.

      Nhan Hạ gật đầu cái, đem bộ quần áo cuối cùng gấp bỏ vào hành lý, kéo lên.

      Lục Phỉ thuận tay nhận lấy, giúp đưa nó ra ngoài.

      nhà ba người vừa ra, lập tức khiến mọi người trong tổ đạo diễn và tổ quay chụp kinh hãi quá mức.

      Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy tất cả thành viên trong gia đình bước vào ống kính, lần trước khi tới đây vợ Lục ảnh đế có việc dời nhà từ sớm.

      Bây giờ được chiêm ngưỡng khung cảnh này, mọi người chỉ cảm thấy, bọn họ đứng chung chỗ quả quá xứng đôi rồi.

      Thấy người khác nhìn mình chằm chằm bằng ánh mắt nóng cháy, Nhan Hạ cười tiếng: "Chúc mọi người buổi sáng tốt lành, lần trước tôi quá vội , kịp chào hỏi mọi người."

      " có việc gì." Đám người vội vàng , đây chính là vợ hợp pháp của Lục ảnh đế a! Quả nhiên là xinh đẹp dịu dàng lại hào phóng.

      Sau khi chào hỏi xong, Nhan Hạ cũng thêm gì nữa, kéo hành lý liền chuẩn bị rời .

      Thế nhưng khi nhìn mẹ sắp xa, đột nhiên Lục Hạo cảm thấy tia quyến luyến thôi.

      Cậu lập tức trượt từ người Lục Phỉ xuống, vọt tới trước mặt mẹ, ôm lấy bắp đùi , giọng : "Mẹ, hôn Hạo Hạo cái rồi hãy !"

      "Phốc. . . . . ."Nhân viên đứng hai bên trái phải thấy vậy nhịn được cười ra tiếng.

      Tiểu nam thần, giọng trẻ con ngôn ngữ trẻ con , quả là quá đáng .

      Nhan Hạ nghe vậy cũng cảm thấy có chút khóc ra nước mắt, từ từ cúi người xuống, nhàng in nụ hôn lên khuôn mặt bé của tiểu Hạo Hạo.

      Lục Hạo lúc này mới hài lòng buông Nhan Hạ ra: "Mẹ phải nhớ nghĩ về Hạo Hạo đó nha."

      "Ừ, mẹ nhất định nhớ." Nhan Hạ nhịn được vuốt đầu con trai, là bởi , cảm thấy con trai mình quá đáng mà!

      Lúc này, Lục Phỉ đứng bên cũng bước lên trước vài bước, hôn khẽ lên mặt vợ, sau đó : "Đến bên kia nhớ gọi lại cho ."

      "Ừm." Nhan Hạ đưa mắt quét vòng căn phòng, nhìn những người trong tổ kịch đứng xung quanh, sắc mặt ửng đỏ, sau đó, nhanh chóng lấy hành lý rời , thế mà lại quên mất trong phòng còn có những người khác.

      Mà lúc này, Lục Phỉ và Lục Hạo đứng ở cửa ra vào, hai người cùng nhìn đến khi bóng dáng Nhan Hạ biến mất mới liếc về phía nhau.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :