1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Cưng chiều đến cùng - An Nhiên Nhất Thế

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. beheo94

      beheo94 Well-Known Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      Chương 21

      Xe chạy hồi cũng về đến nhà.

      So với ăn ở bên ngoài cơm mà , ra Lục Phỉ thích ở trong nhà hơn.

      Lúc về đến nhà, Lục Phỉ nhận lấy Lục Hạo ngủ say từ trong tay Nhan Hạ.

      Đứa trẻ cho dù có sức khỏe tới đâu, vui chơi thỏa thích cả buổi chiều cũng mệt mỏi

      tay ôm Lục Hạo, tay nắm tay Nhan Hạ. Lúc này trở về nhà, Lục Phỉ thấy được cảm giác tràn đầy hạnh phúc.

      Mặc dù trong quá khứ, tình hình như vậy xảy ra vô số lần nhưng mỗi lần đều mang đến cho những xúc động khác nhau.

      Sau khi ôm Lục Hạo về gian phòng của thằng bé, lúc Lục Hạo ra liền thấy bóng dáng Nhan Hạ bận rộn ở trong phòng bếp.

      tay cầm dao, tay giữ rau, cắt từng miếng từng miếng, vẻ mặt vô cùng chuyên tâm.

      Lục Phỉ đứng ở bên lẳng lặng nhìn, trong đầu đột nhiên ra những bánh xe cảnh tượng của vài năm trước.

      Năm tháng hình như để lại quá nhiều dấu vết người Nhan Hạ, lại nghĩ rằng bất tri bất giác, hai người cứ như vậy trôi qua bảy năm.

      Mọi người đều cuộc hôn nhân sau bảy năm theo ý lại là truyện cười. nghĩ, cho dù có bảy chục năm, vĩnh viễn cũng bao giờ chán ghét .
      (*) Cuộc hôn nhân sau bảy năm: dùng để giải thích vấn đề hôn nhân xuất chút vấn đề sau khi chung sống với nhau sau thời gian dài.

      Bước lên từng bước, Lục Phỉ chậm rãi đến sau lưng Nhan Hạ, trực tiếp ôm lấy vòng eo mảnh khảnh Nhan Hạ, hơi nghiêng đầu, cứ như vậy cùng Nhan Hạ "vành tai và tóc mai chạm vào nhau".

      Cảm giác bên tai truyền tới từng trận ngứa ngáy, Nhan Hạ dừng lại động tác cắt rau trong tay, giật giật cơ thể của mình, : " làm gì vậy? Em cắt rau mà!"

      "Nhớ em của tới bảy năm trước, nhịn được suy nghĩ, bảy năm sau em như ra sao, như thế nào?" Đè thấp giọng , Lục Phỉ chậm rãi, trong giọng bí mật mang theo nụ cười thản nhiên, phối hợp với tiếng đặc biệt này, cho thấy lực hấp dẫn cực kỳ đặc biệt.

      Đối với lần này Nhan Hạ cũng như vậy. cũng thừa nhận chính mình ngăn được sức quyến rũ của Lục Phỉ. Lục Phỉ là người khiến nhịn được buông bỏ vũ khí đầu hàng.

      Chỉ là khắc này, lại bắt đầu suy nghĩ những điều Lục Phỉ vừa .

      ra lúc đó bất tri bất giác, và Lục Phỉ trải qua bảy năm cùng nhau!

      Trong thoáng chốc, nhớ tới ít chuyện... Có người thiếu niên ngăn trở đường khi trở về ký túc xá.

      "Tôi là Lục Phỉ!" Chỉ đơn giản bốn chữ như vậy, giọng trong trẻo lạnh lùng của thiếu niên đó cứ như vậy để lại ấn ký khắc sâu vào trong lòng .

      Có lẽ, khắc kia, quyết định, lấy tên của khắc vào cuộc đời của .

      " nghĩ gì vậy?" Cảm giác được người trong ngực tập trung, Lục Phỉ cúi đầu hỏi, cái tay tiếp nhận con dao trong tay Nhan Hạ để sang bên, sợ chú ý lại bị thương.

      " có gì, nhớ tới cảnh tượng lúc trước giới thiệu chính mình với em." Nhan Hạ trở lại bình thường, cười cong mắt. ra , lúc Lục Phỉ tìm đến tự giới thiệu, trừ bỏ ngạc nhiên chính là thấy kỳ quái.

      Nghe vậy, Lục Phỉ khỏi cười khẽ, khi đó bị kích thích chạy tới tự giới thiệu trước mặt , cũng chỉ bởi vì nghe có người khác thổ lộ với rồi, mà hình như giống như trước đó trực tiếp cự tuyệt, sau đó liền nhịn được rồi.

      sai, tại đương đường là nam thần quốc dân như vậy nhưng từng trong năm tháng trẻ con cũng chỉ là thiếu niên thầm mến người khác.

      "Vậy khi đó em cảm thấy được khi đó có vẻ đẹp trai hơn bây giờ ?" Lục Phỉ tiếp tục hỏi.

      "Có gì khác nhau sao?"

      "Bởi vì muốn bản thân mình ở trong mắt em mãi mãi tốt đẹp như vậy!" Lục Phỉ từng chữ, luôn để ý hình tượng chính mình ở trong lòng của Nhan Hạ.

      Thực ra em cảm thấy...."

      "Hả?"

      "Bất kể như thế nào trong mắt em đều là đẹp trai nhất. Em thích trẻ trung của , trong trẻo lạnh lùng của , kiêu ngạo của , dịu dàng của .... Chỉ cần là , em đều thích!" Khó có lúc Nhan Hạ kín đáo đoạn tình cảm dài như vậy, đúng hơn là đáy lòng của chân chính ra tiếng.

      Sau khi xong, Nhan Hạ phát lúc lâu sau cũng nghe động tĩnh từ phía sau truyền tới, dừng lát, chậm rãi quay người lại xem thử.

      Lọt vào tầm mắt là bộ dáng ngây người tại chỗ của Lục Phỉ.

      Nhìn Lục Phỉ như vậy, Nhan Hạ nhịn được nở nụ cười, má lúm đồng tiền xinh đẹp như như , tùy ý có thể thấy được dấu vết của hạnh phúc.

      Nghe được tiếng cười, Lục Phỉ mới kịp phản ứng. Chống lại ánh mắt có ý cười của Nhan Hạ, nhịn được đặt nụ hôn như lông chim lên đôi mắt của , rời khỏi đó mới : "Bà xã, đây là lời lời tâm tình tốt nhất mà từng nghe qua."

      Chớp chớp đôi mắt, Nhan Hạ nhìn gương mặt tuấn tú của người trước mắt này, trong lòng ngọt giống như ngâm ở trong hũ mật.

      Ngọt ngào từ từ chậm rãi lên men giữa hai người.

      Nhưng sau khắc, hũ mật này bị người chút khách khí "phá" vỡ.

      "Ba mẹ, con đói!"

      Tiếng trẻ con ở trong phòng bếp vang lên giống như tiếng sét đánh.

      tay Nhan Hạ lập tức đẩy Lục Phỉ ra, sắc mặt hơi đỏ lên nhìn Lục Hạo đứng ở ngoài cửa xoa xoa đôi mắt.

      Bỉ đẩy ra bước, Lục Phỉ nhìn con trai nhà mình ràng vẫn chưa tỉnh ngủ mà đòi ăn, ngẫm lại chuyện tốt bị cắt đứt giữa mình và Nhan Hạ, nhất thời cũng có chút dở khóc dở cười.

      Con trai này của , có đôi khi trời sinh là tới phá hư chuyện tốt của !

      "Em đưa con trai rửa mặt, để làm tiếp cho!" Lục Phỉ với Nhan Hạ, bầu khí tốt đẹp cứ như vậy bị con trai phá hư hầu như còn, còn có thể giúp nó sao?

      Nhưng mà cũng tính là có thu hoạch, ít nhất bây giờ nghe được lời tâm tình tốt nhất rồi.

      "Ừm." Hồi phục lại tinh thần, Nhan Hạ xấu hổ đáp lại câu, sau đó về phía Lục hạo vẫn còn đứng ở cửa phòng bếp, trực tiếp dẫn cậu bé vào phòng vệ sinh rửa mặt.

      cũng nghĩ tới Lục Hạo lại tỉnh nhanh như vậy.

      "Mẹ, người lau hai lần rồi, quá sạch rồi." Trong lúc Nhan Hạ thất thần, Lục Hạo tốt bụng nhắc nhở câu.

      "...Ừm." Nghe được lời con trai , động tác Nhan Hạ tạm dừng, sau đó cầm khăn long bắt đầu lau đôi tay bé của tiểu Hạo.

      Sau khi rửa mặt sạch xong, tâm tình Lục Hạo rất tốt chạy ra khỏi phòng tắm, vuốt cái bụng đói của mình chạy vào trong phòng bếp.

      Khi Nhan Hạ ra, con trai sớm trở thành cái đuôi phía sau Lục Phỉ.

      Nhìn ánh mắt của con trai nhìn Lục Phỉ thỉnh thoảng như trẻ con quấn quýt cha mẹ, Nhan Hạ liền hiểu, có đôi khi người mẹ thể thay thế bằng người cha được.

      Sau khi công viên trò chơi về, quan hệ tình cảm thân thiết của chồng và con trai càng thêm tốt hơn rồi.

      Hơi mỉm cười, quay người trực tiếp phòng khách mở xem tivi.

      Khi còn trai và chồng phấn đấu vì bữa tối, chỉ biết TV thôi.

      Mở ra kênh thường hay xem, chính là phim truyền hình mà Nhan Hạ hay xem.

      Bởi vì Lục Phỉ nên thích phim truyền hình và điện ảnh. Cứ có cảm giác là hiểu nhiều chút, là có thể càng gần Lục Phỉ thêm chút.

      Khi Lục Phỉ và Lục Hạo ra ngoài nhìn thấy Nhan Hạ chăm chú xem tivi.

      "Hạo Hạo, bảo mẹ con ăn cơm thôi." Lục Phỉ đặt hai chén mì lên mặt bàn rồi với Lục Hạo, sau đó quay người vào phòng bếp.

      "Dạ...." Lục Hạo lên tiếng, nuốt nước miếng, sau đó chạy đến bên người Nhan Hạ, lập tức : "Mẹ, ăn cơm tối thôi."

      xong, còn đưa tay lôi kéo Nhan Hạ, hiển nhiên là muốn nhanh kéo Nhan Hạ vào bàn cơm.

      Bị con trai vừa gọi vừa lôi kéo như vây, tâm tình Nhan Hạ xem kịch cũng biến mất.

      Ôm con trai trở lại bàn ăn, trước mặt hai người để hai chén mỳ Ý, phía còn dùng cục thịt và rau dưa làm ra khuôn mặt tươi cười, nhìn khiến người ta tự chủ mà thèm ăn.

      "Mẹ…"

      "Hả?"

      "Có thể ăn được chưa? Bụng của con rất đói, luôn kêu ngừng."

      "Con trai, mẹ cũng đói, đợi ba con ra là có thể ăn rồi."

      "Được ạ."

      Đoạn đối thoại ngắn gọn giữa hai mẹ con kết thúc như thế.

      Chờ lúc Lục Phỉ ra liền nhìn đến nét mặt của hai người cùng xuất vẻ " muốn ăn".

      Vợ nhà mình cả ngày con trai biết di truyền bản tính tham ăn của ai, theo như thấy, còn phải là di truyền từ Nhan Hạ sao?

      Lại nhìn khuôn mặt hơi tương tự kia, Lục Phỉ chỉ muốn , có phải nuôi dưỡng hai đứa hay ?

      Kéo khay, đặt chén mì của mình vào trước mặt mình, lại đem ba chén canh cùng với muỗng và nĩa chia ra đặt ở trước mặt mọi người , lúc này Lục Phỉ mới ngồi xuống, dịu dàng , "Ăn !"

      Tiếng vừa dứt, chỉ thấy hai tay lớn nhanh chóng cầm lấy nĩa, sau đó cùng nhau cuốn lấy đồ ăn trước mặt vào trong khay bắt đầu ăn.

      Yên lặng nhìn tướng ăn của hai người, ngay sau đó, Lục Phỉ cũng học bộ dáng hai người, chậm rãi cuốn mì sợi lên và ăn.

      Cảm giác người nhà cùng nhau ăn cơm, cho dù là chén mì cũng có thể ăn vô cùng ấm áp.

    2. beheo94

      beheo94 Well-Known Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      Chương 21.2

      Ngày hạnh phúc ngọt ngào cứ trôi qua như vậy, hoàn toàn khác hẳn trước kia. Bây giờ, Lục Phỉ có nhiều thời gian ở bên cạnh Lục Hạo và Nhan Hạ hơn.

      Thứ sáu tuần này, Lục Phỉ và Nhan Hạ cùng nhau xuất tại nhà trẻ của Lục Hạo, khi đó liền nghe thấy tiếng giáo Lý nhắc tới mấy ngày nay biểu của Lục Hạo ở trường rất tốt.

      "Trong khoảng thời gian này, Tiểu Hạo vui vẻ hơn trước kia rất nhiều. Mỗi ngày đều cười tươi cười hạnh phúc. Trong lớp, bạn học trai và bạn học đều thích tìm cậu bé chơi." giáo Lý hưng phấn theo nam thần của mình và qua biểu của tiểu nam thần.

      Nghe xong, Nhan Hạ nhìn Lục Hạo ở trong ngực Lục Phỉ, phát sắc mặt con trai nhà mình đúng là là trở nên càng tốt hơn rồi.

      " gây phiền phức cho giáo Lý rồi!" Lục Phỉ gật đầu với giáo Lý.

      " phiền, phiền...." giáo Lý kích động lắc đầu, tuy miệng phiền, nhưng trong lòng lại ngọt ngào trận: A a a, nam thần nhà gây phiền toái cho kìa!

      Tiếp xúc gần gũi với nam thần nhà mình như vậy, giáo Lý cảm thấy chính mình theo đuổi nam thần nhầm mà. tại, điều hạnh phúc nhất của chính là mỗi ngày nhìn cả nhà nam thần ngọt ngào hạnh phúc.

      "Còn muốn nhờ giáo Lý chuyện." Lục Phỉ tiếp tục mở miệng .

      Mà lời chưa xong, giáo Lý liền kích động : "Lục nam thần cứ , chỉ cần tôi có thể làm được, nhất định làm." Nếu làm được, nghĩ biện pháp làm cho được.

      "Hôm nay phát sóng chương trình <<siêu nhân trở lại>>, khi truyền ra, tôi nghĩ Hạo Hạo bị người khác chú ý. Hi vọng trường học các có thể bảo vệ chu toàn con của tôi, đồng thời cũng hi vọng giáo Lý ở trường giúp tôi nhìn Hạo Hạo chút." Miu-*************** Lục Phỉ xong, tiếng ràng còn mang theo chút trịnh trọng.

      Nhất thời khiến chính nghĩa trong lòng giáo Lý vùng lên bừng bừng, lập tức gật đầu: "Lục nam thần, yên tâm ! Hạo Hạo là học trò của tôi, tôi bảo vệ tốt cậu bé."

      "Cảm ơn." câu đó với giáo Lý xong, Lục Phỉ liền dẫn Nhan Hạ về.

      Lại lần nữa nhìn nóng lưng của ba người, giáo Lý bị hoảng sợ phân đâu là phía Bắc rồi.

      Sau đó nhớ tới đoạn đối thoại giữa mình với nam thần, ngay tức khắc vội vàng chạy về văn phòng của mình.

      phải dọn dẹp chút rồi về nhà gấp. Đêm nay <<siêu nhân trở lại>> phát sóng đó!

      === ====== ====== ====== =======

      Buối tối, ăn tối xong sớm. nhà ba người lần nữa cùng ngồi chờ ở trước TV, chờ phát sóng chương trình <<siêu nhân trở lại>> .

      Khi tivi chuyển tới chương trình <<siêu nhân trở về>>, nhạc quảng cáo riêng biệt vang lên, cùng theo đó là giọng giới thiệu khiến Lục Hạo nhìn chớp mắt.

      Vừa kết thúc, cảnh tượng đầu tiên xuất .

      Cảnh vật xung quanh căn nhà của Lục Phỉ bắt đầu xuất trước mặt ba người.

      "Ba, mẹ, cái nhà này giống như nhà của chúng ta quá!" Lục Hạo thầm với Lục Phỉ và Nhan Hạ.

      Lục Phỉ và Nhan Hạ hai người cùng cười, đây phải là nhà của bọn họ là nhà của ai chứ?

      Sau đó, bóng dáng Lục Phỉ bỗng xuất . Lục Hạo trợn tròn mắt, ra đúng là nhà của bọn họ!

      "Dì Hình Ảnh cũng có kìa." Lục Hạo lại thầm.

      Sau khi chiếu đoạn của Hình Ảnh lâu, Lục Hạo thấy được phòng cùng với bóng dáng của mình.

      Lần này, trong nháy mắt ánh mắt của Lục Hạo trợn tròn.

      Mặc dù ba mẹ từng với cậu ở tivi nhìn thấy chính mình, nhưng khi chính thức nhìn thấy Lục Hạo loại cảm giác hết sức mới lạ. Nhìn chớp mắt, ngay cả trái cây trước mặt cũng quên ăn, cứ như vậy chớp mắt nhìn TV chằm chằm.

      "Con muốn để người khác thấy thấy thân thể trắng noãn của con ở TV đâu."

      Nghe giọng trẻ con này, Nhan Hạ nhịn được cười ngã vào trong ngực Lục Phỉ. ngờ đứa con nhà mình còn có thiên phú khôi hài như thế.

      Lại tiếp sau đó chính là cảnh tượng Lục Hạo đánh răng rửa mặt, còn buồn bực nhìn chằm chằm Lục Phỉ, hỏi câu: "Ba, bữa sáng của con đâu?"

      Thấy con trai từng bước từng bước ngừng hủy hình tượng của Lục Phỉ như vậy, còn có màn cầu xin ăn snack . . . . . . Từ từ xem tiếp, Nhan Hạ chỉ có suy nghĩ: Con trai nhà mình quá đáng !

      Nghĩ tới điều đó, sau khắc liền ôm con trai nhà mình vào trong ngực, dùng sức mà chà đạp và chà đạp.

      Quá.... là quá đáng rồi!

      "Mẹ, mẹ làm cái gì vậy?" Bị ôm ấp như thế, Lục Hạo có chút mê mang nhìn chằm chằm Nhan Hạ.

      "Con trai, mẹ con chết mất." Nhan Hạ trực tiếp đáp lời Lục Hạo.

      "Mẹ, con cũng mẹ lắm." Lục Hạo cũng đối đáp lại Nhan Hạ, bộ dáng nghiêm trang khuôn mặt nhắn trắng noãn nhìn hết sức đáng .

      Sau khi xong, quả nhiên tiếp đó lại là trận ôm hôn thắm thiết.

      Nhìn hành động của hai mẹ con vô cùng thân thiết, Lục Phỉ cứ ở bên cưng chiều nhìn chằm chằm. Ánh đèn ở phòng khách chiếu xuống càng thêm lộ ra vẻ nhu hòa và sinh động.

      khí tốt đẹp cứ tăng lên như thế, cũng truy cứu con trai mình ăn bao nhiêu đậu hũ của bã xã mình nữa.

      Bên này, Nhan Hạ vì biểu của Lục Hạo mà cảm thấy xúc động internet cũng bắt đầu dấy lên trận sóng trào.

      Đài Truyền Hình Việt Quất ở internet đều cùng phát trực tiếp chương trình này ra bị người xem mạng bình luận kín hết.

      "Nhìn về phía Lục nam thần, nhìn kìa, trực tiếp bị Lục tiểu nam thần đáng che mất rồi."

      "A a a, sao Hạo Hạo lại có thể đáng thế chứ, cậu bé lắm. Tiểu nam thần hổ là con của Lục nam thần, trong nháy mắt nhìn là thấy thích rồi!"

      "Hạo dễ thương, Tâm Tâm hoạt bát, An An đáng , Noãn Noãn láu lỉnh, Hòa Hòa ấm áp... Rất thích năm đứa bé này, nhưng thích nhất vẫn là Hạo Hạo, cậu bé được di truyền từ gen của nam thần, quả là danh bất hư truyền mà!"

      "..."

      "Hạo Hạo là quá đáng , cái biểu tình ăn kia là làm tôi nhịn được muốn dâng tất cả đồ ăn vào trước mặt của cậu bé. Quả nhiên là nam thần cũng thể chịu đựng được sức quyến rũ của cậu bé mà!"

      "An An cũng đáng quá! Thích nhất là đôi mắt to của bé ấy."

      "Còn có Tâm Tâm, nhưng mắt hơi chút."

      "Noãn Noãn láu lỉnh và hoạt bát. nghĩ tới từng là nam thần cao lãnh cũng có ngày trở thành vú em."

      "Hình như tuổi của Hòa hòa hơi lớn, nhưng đúng là thằng bé tình cảm, cả người rất có phong thái của tổng giám đốc bá đạo, tương lai là tổng giám đốc bá đạo sao?"

      "Còn tôi thích nhất là Hạo Hạo, có lẽ là do ấn tượng đầu tiên , chờ mong nhiều hình ảnh của Hạo Hạo chút quá !"

      "Đều thích cả, tất cả đều đáng , nhóm người ba cũng vậy. ^.^ Diễn ^-^ Đàn ^_^ Maris ^.^ Lê ^-^ Miu ^_^ Quý ^.^ Đôn ^-^ Chỉ có duy nhất điều nghĩ tới ngày thường Lục nam thần bộ dáng ăn khói lửa nhân gian, nghĩ tới làm thức ăn giỏi như thế, nhìn Hạo Hạo giống như muốn ăn sạch cái đĩa luôn rồi!"

      "..."

      Bình luận ngừng tăng lên, điều này sức hút của chương trình <<siêu nhân trở lại>> nhờ những bọn này mà tăng lên.

      Bốn gia đình khác, thực tế trừ bỏ Lục Phỉ ở ngoài, còn lại bé con của mấy nhà khác fan biết hết. Cho nên khi tiết mục bắt đầu, rất nhiều người ôm tâm tình mong chờ theo dõi.

      Cũng có số fan của Lục Phỉ bất đồng. Lúc này, có ít người tâm tư phức tạp nhìn từng hành động của thần tượng nhà mình và của con trai của TV.

      Nam thần nhà bọn họ trong sinh hoạt hàng ngày là chênh lệch quá lớn với thực.

      ai có thể nghĩ đến nam thần luôn luôn cao lãnh kia lại có mặt dịu dàng cùng với bất đắc dĩ dối với con trai như vậy.

      Khẩn trương khi bị con trai hỏi bữa ăn sáng, thành thạo chuẩn bị bữa sáng vì con trai, chịu được phải thỏa hiệp khi con trai làm nũng, điều kiện cùng với con trai, bị con trai phá hủy hết hình tượng.... Từng gương mặt khác nhau đập vào tầm mắt của từng fan, nhưng cũng làm cho nhóm fan được trải nghiệm gương mặt mới của Lục Phỉ.

      Ngày ấy, Lục Phỉ lộ ra ít tin đồn khiến cho toàn người náo nhiệt hẳn, thực ra phần tin tức rất đúng, Lục Phỉ bắt đầu từ cao xuống rồi.

      Lục Phỉ hoàn toàn mới bắt đầu xuất trước mặt fan.

      Thực ra khi tiếp nhận Lục Phỉ rồi. Lại phát thêm bí mật mới của nam thần, điều đó cũng dễ dàng tiếp nhận mà phải sao?

      Mang theo từng tâm tình khác nhau, nhóm fan weibo của Lục Phỉ cũng bắt đầu bàn tán sôi nổi.


      Lúc này, Lục Phỉ ở nhà.

      Thông qua tivi, cũng hiểu vì sao khi đó Lục Hạo lại khóc, Lục Phỉ nhìn chằm chằm khuôn mặt của Nhan Hạ cho đến khi nó đỏ lên.

      nghĩ qua vô số khả năng, nhưng lại nghĩ tới lời tư mật với Lục Phỉ như vậy lại bị Lục Hạo nghe được. biết thằng bé nghe được từ lúc nào?

      Tầm mắt hai người cứ dây dưa dứt xuyên thấu qua khí vài giây.

      Trong lúc đó, Lục Hạo ai oán cắt đứt trao đổi giữa Lục Phỉ và Nhan Hạ.

      "Mẹ, Hạo Hạo ăn nhiều bánh snack lắm sao?" Lục Hạo nhớ tới hình ảnh vừa rồi của mình, trong lòng bi thương nhất thời chảy thành dòng sông. Cậu thể nào hưởng thụ mình bịch snack nữa rồi. ra ngày đó, cậu ăn cũng phải chỉ là ít.

      Nhan Hạ nhìn Lục Hạo bên cạnh khổ sở chỉ vì bịch snack, cảm giác ngượng ngùng vừa mới dâng lên lại chậm rãi tụt xuống. Trẻ con vẫn là trẻ con, thể trông cậy vào thằng bé để có thể hiểu được phức tạp của thế giới người lớn. So với sinh em , có lẽ tầm quan trọng của còn bằng bịch snack đối với Lục Hạo.

      Ho tiếng, Nhan Hạ bất đắc dĩ : "Hạo Hạo, ngày đó con là ăn hơi nhiều snack."

      "Vậy ước định snack với ba cũng bị mất phải ?" Thời điểm những lời này, Lục Hạo có chút khóc ra nước mắt. ^_^ Diễn ^.^ Đàn ^.^ Maris ^-^ Lê ^~^ Miu ^_^ Quý ^.^ Đôn ^_^ Ánh mắt ướt sũng cứ nhìn chằm chằm Nhan Hạ như vậy, cũng khiến người ta có loại cảm giác nhịn được muốn buông bỏ vũ khí đầu hàng.

      Nhan Hạ dời tầm mắt qua Lục Phỉ, trong ánh mắt mang theo ý tứ "Chuyện này là giao ước của và con trai, tới giải quyết".

      Nhận được ý của Nhan Hạ, sau đó Lục Phỉ gọi tiếng "Hạo Hạo". Hai người liền bắt đầu nghiên cứu về vấn đề bịch bánh snack.

      Nhìn hai cha con trao đổi rất nghiêm túc, Nhan Hạ cũng xem hết kết cục còn lại rồi lập tức cầm điện thoại ra bắt đầu xem bình luận về Lục Hạo internet.

      Nhưng nghĩ tới, khi vừa vào weibo của Lục Phỉ, kinh hãi khi nhìn các bài bình luận của mọi người tràn kín tường nhà Lục Phỉ.

      "Lục nam thần, tôi chính thức trở thành fan hâm mộ của , bởi vì tôi trở thành fan nam thần tương lai rồi!"

      "Nam thần, Hạo Hạo nhà là quá đáng , nhìn đáng đến nỗi muốn xịt máu mũi!"

      "Ban đầu còn có chút nghi ngờ, nhưng giờ nhìn hạnh phúc như vậy, tôi cũng yên tâm giao cho gia đình rồi."

      " ra hạnh phúc của quan trọng hơn, tôi chỉ có thể chúc phúc cho rồi."

      "Nhìn biểu của Hạo Hạo có thể thấy được và mẹ của Hạo Hạo tình cảm rất tốt, hạnh phúc nha!"

      "..."

      "Thích nam thần, thích Hạo Hạo…."

      "Chụp hình Hạo Hạo. Nam thần, hãy chụp hình Hạo Hạo . Đột nhiên phát , chính bản thân fan chúng tôi thế mà đều có ảnh chụp của tiểu nam thần nhà , quá thất bại mà!"

      "....."

      Đọc loạt bài bình luận khen ngợi, tâm Nhan Hạ nhịn được cứ nhảy rộn lên. Chỉ có duy nhất người nhắc tới mẹ của Hạo Hạo, còn đâu Nhan Hạ đều trực tiếp bị bỏ quên.

      Fan Lục Phỉ cứ chấp nhận tồn tại của Lục Hạo như thế? Đến lúc này, Nhan Hạ vẫn cảm thấy còn ở trong sương mù, tình huống phát triển tốt hơn nghĩ.

      Nắm chặt di động trong tay, tầm mắt Nhan Hạ dừng lại người Lục Hạo.

      Chỉ cần Lục Hạo được chấp nhận, kỳ cũng thấy sợ cái gì nữa!

      Lúc này, Lục Phỉ và Lục Hạo cũng kết thúc đề tài bịch bánh snack.

      Nghĩ đến sau này, mặc dù mình có thể có ăn snack nhưng được ăn nguyên bịch, ~ dieen dann - MarisMiu - lee quyy doon ~ tâm tình Lục Hạo được vui cho lắm, cả người giống như bị nhiễm trong sương mờ.

      Chỉ có thể , hi vọng bao nhiêu thất vọng bấy nhiêu !

      Lục Phỉ nhìn chăm chú hồi, lấy ra di động của mình "tách" tiếng, chụp lại bộ dáng này của Lục Hạo.

      Sau đó đưa Lục Hạo cho Nhan Hạ ôm, cầm lấy điện thoại bắt đầu đăng dòng tin mới lên weibo của mình.

      # Lục Phỉ: Xem xong chương trình, biết chính mình được ăn bọc snack nữa, Hạo Hạo có chút bi thương rồi! Đáp lại là cầu ảnh chụp của mọi người! Hình minh họa #

      Gửi xong tin mới này, Lục Phỉ mỉm cười kéo xuống dưới, bắt đầu nhìn mọi người trả lời lại, vừa vặn Nhan Hạ cũng vô đọc tin mới đó.

      Nhìn thấy nhóm fan thản nhiên tiếp nhận tồn tại của Lục Hạo, trong lòng Lục Phỉ rất vui mừng.

      Đồng thời cũng nhìn ra fan của hình như nguyện thích nhắc tới vợ của cho lắm.

      Nhưng đối với thời điểm tại mà , chỉ điều này thôi cũng đủ rồi. Chỉ cần nhóm fan chịu tiếp nhận Lục Hạo, tin bọn họ chấp nhận Nhan Hạ.

      Bởi vì sớm hay muộn bọn phát .

      Nhan Hạ mới chính là trung tâm của gia đình bọn họ.

      Thiếu ấy, nhà bọn họ thể gọi là nhà nữa!

    3. beheo94

      beheo94 Well-Known Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      Chương 21.3

      kiện Lục Phỉ " con" được mở đầu sôi trào. Bắt đầu xuất làn sóng mới.

      Lúc chương trình này được truyền ra ngoài, công ty giải trí Chí Tôn bắt đầu dự trù cho những tình huống xấu nhất cộng với những anti-fan mạng thừa nước đục thả câu.

      Nhưng nhìn tình hình thực tế phát những thứ này hoàn toàn có công dụng nữa.

      Tất cả ý chính bình luận đều xoay quanh năm gia đình. Năm đứa bé tới ghi hình, ngẫu nhiên tràn ra đợt sóng mới, nhưng những bọt nước này mọi người đều trầm trồ khen ngợi vì thế tình huống rất tốt.

      Trong đó, Lục Hạo là con trai của Lục Phỉ, tiết mục của tổ gia đình họ chiếm tỉ lệ người xem cao nhất, đồng thời cũng là tổ gia đình có sức hút nhất.

      Nhìn tình huống này, mọi người đều hết ý kiến, bọn họ cũng là lần đầu tiên gặp phải tình huống này.

      Tình huống như vậy, nhân viên công ty cũng thu được chút ít tin tức liên quan, bao gồm Hình Ảnh, là người đại diện của Lục Phỉ.

      Nhìn tỉ lệ người xem tv, nhìn # Hạo Hạo đáng #, # tiểu nam thần nhà Lục Phỉ # cùng với các loại đề tại ngắn ngủi, trong thời gian ngắn hình thành nên bảng xếp hạng. Thấy vậy, Hình Ảnh lập tức gọi điện cho Lục Phỉ.

      Vừa nhấn nút gọi, đầu bên kia tiếp máy.

      "Tin tức tốt, cho tới bây giờ, công ty có hành động gì nữa. Phản ứng của nhóm người fan cùng với tỉ lệ người xem TV đều vô cùng tốt." Vừa thông máy, Hình Ảnh lập tức với Lục Phỉ. Loại tình huống như này, người làm đại diện như càng dễ thở hơn.

      "Ừ, tôi biết rồi." Trong điện thoại, giọng của Lục Phỉ trầm thấp cũng mang theo trong trẻo lạnh lùng. Nhưng lúc này, khó có thể xem có bao nhiêu vui sướng trong giọng của .

      Hình Ảnh theo bên người Lục Phỉ nhiều năm, đương nhiên bây giờ cũng hiểu tâm tình Lục Phỉ. Khóe môi bất giác quét qua ý cười, chân thành : "Chúc mừng , ước nguyện được hoàn thành rồi!"

      ai ràng hơn Hình Ảnh, Lục Phỉ có bao nhiêu mong muốn để vợ con xuất hiên trước mặt người khác, có thể quang mình chính đại ở cùng chỗ. Miu - lequydon

      Làm người đại diện, cũng cảm thấy vui mừng thay cho Lục Phỉ.

      "Cám ơn chị, chị Hình."

      "Đừng, đừng lấy hai chữ đơn giản này đuổi tôi. Vẫn là tình hình bây giờ quan trọng hơn." Hình Ảnh cười đáp.

      "Hay là, chị Hình nhận kịch bản rồi đưa đến em xem chút, có thể chọn ra bản thích hợp cho em được ?" Lục Phỉ cười : "Nhưng quay chụp ở gần đây thôi, em muốn mỗi ngày đều có thể về nhà."

      Hình Ảnh nghe được câu đầu tiên còn tưởng mình nghe lầm, nghe đến câu sau cũng chỉ thản nhiên tiếp nhận.

      Nghệ sĩ nhà tại hoàn toàn trở thành phụ nam của gia đình rồi, hơn nữa còn rất vui vẻ!

      "Được, tôi chọn lựa xong sau đưa cho cậu xem, trong đó có mấy kịch bản cũng rất hay." Hình ảnh suy nghĩ chút rồi .

      tại Lục Phỉ cần phải bảo trì vị trí vững chắc .

      cái ảnh đế ask này, thực tế đủ cho Lục Phỉ sống cả đời. Tuy nhiên, muốn tiếp nhận nghệ sĩ như mình, sống cuộc sống tầm thường vô vị như thế.

      "Được, tôi nhìn thử." Lục Phỉ đáp.

      Trong chốc lát, hai người liền kết thúc cuộc trò chuyện.

      Tắt điện thoại, Lục Phỉ nhìn thấy bóng dáng Lục Hạo chìm vào giấc ngủ nằm ở trong lòng Nhan Hạ.

      " ôm thằng bé trở về phòng ." Nhan Hạ nhìn Lục Phỉ , ngón tay sờ lên khuôn mặt trắng nõn của Lục Hạo, đáy lòng từng trần mềm mại.

      " ôm nó trở về phòng, em cũng nghỉ ngơi !" Lục Phỉ gật đầu, nhận lấy Lục Hạo nằm trong lòng Nhan Hạ, về phía phòng của Lục Hạo.

      Nhìn bóng dáng hai cha con, Nhan Hạ đứng dậy, liền thấy mỏi lưng liền trở về phòng rửa mặt trước.

      Chờ cho đến khi khỏi ra nhà tắm, Lục Phỉ thay quần áo xong nằm ở giường.

      Thấy Nhan Hạ ra, xốc chăn bên cạnh lên, vỗ vỗ vào bên cạnh rồi với Nhan Hạ: "Lên đây ."

      Nhan Hạ cũng cảm thấy có gì thích hợp, liền trực tiếp lên giường. Sau đó tựa vào trong ngực Lục Phỉ, nhìn chằm chằm di động trong tay Lục Phỉ, ngáp cái, : "Chuyện gì vậy?"

      "Em nhìn những cái này , tất cả mọi người đều Lục Hạo nhà chúng ta đáng đó!" xong, Lục Phỉ dời điện thoại tới trước mặt Nhan Hạ. Nhan Hạ thấy ràng phía có rất nhiều lời chúc mừng Lục Phỉ. Miu-***************

      Lục Phỉ, có biết suy nghĩ hả, Hạo Hạo lớn như vậy mà cho chú biết!

      Lục Phỉ, Hạo Hạo nhà cậu đáng , lúc nào cho chúng tôi nhìn đây.

      Lục Phỉ, chuẩn bị đến nhà cậu chơi, có nghênh đón ?

      .....

      Hơn mười năm này, mặc dù Lục Phỉ này kết giao bạn bè nhiều, nhưng bạn bè tốt vẫn có số.

      Đương nhiên, những người này có độ hot kém hơn Lục Phỉ bao nhiêu.

      Ngày thường, Lục Phỉ cũng thường hay ra ngoài với bọn họ.

      tồn tại của Nhan Hạ và Lục Hạo, Lục Phỉ , vì thế cũng ai nhắc tới.

      Lục Phỉ cũng ý thức được, ra mình che giấu kín như vậy!

      Có đôi khi Lục Phỉ cũng suy nghĩ. Lần này, nếu phải bởi vì Nhan Hạ chủ động mở miệng, có phải tính toán cả đời để cho người khác biết có vợ con rồi hay ?

      Mải mê suy nghĩ, Lục Phỉ hoàn toàn cảm thấy có thể xảy ra khả năng này.

      Bởi vì Nhan Hạ và con trai chính là hai người quan trọng nhất trong lòng .

      Cúi đầu, Lục Phỉ có thể thấy ràng cái trán trơn bóng của Nhan Hạ, cùng với đó cũng có thể nhìn thấy lông mi dài vút của Nhan Hạ. diễn.đàn.lê.quý.đôn Trong lòng nhất thời trở nên mềm mại, ôm cả người Nhan Hạ, chậm rãi cúi đầu, khẽ hôn lên mái tóc của , từ từ : "Nhan Hạ, có cơ hội, chúng ta hãy sinh đứa con ! Dịu dàng, giống như em tốt!"

      Nghe thấy câu này, cơ thể Nhan Hạ thả lõng lập tức trở nên căng cứng, di động trong tay thiếu chút nữa lấy ra nổi nữa rồi.

      "Sinh con ?" Nhan Hạ hỏi ngược lại, trong đầu đột nhiên nghĩ tới bức vẽ của Lục Hạo.

      "Ừm." Lục Phỉ tiếp tục gật đầu, nghĩ, hai người con , nhất định là hạnh phúc đẹp nhất thế giới.

      Nhìn khuôn mặt của bà xã từ từ trở nên ửng đỏ, Lục Phỉ nở nụ cười.

      nghĩ tới, Nhan Hạ sinh con trai lần rồi mà vẫn còn cảm thấy thẹn thùng về những lời này của .

      Nhớ lại chuyện xưa, khóe môi tự giác mỉm cười, đè thấp giọng : "Có được ?"

      xong, lật người cái, cũng ép Nhan Hạ chặt chẽ ở dưới thân.

      Mặt đối mặt, hơi thở của hai người quấn quít vào nhau, cỗ khí ái muội như có như bắt đầu chậm rãi phát sinh.

      "Nhưng...."

      Nhan Hạ còn chưa hết câu, tất cả lời tiếp theo đều bị đôi môi mềm mại kia ngăn chặn lại kẽ hở. Giờ khắc này, Nhan Hạ hoàn toàn kịp suy nghĩ gì nữa, cả người bắt đầu đáp lại nhiệt tình mãnh liệt của Lục Phỉ.

      Giờ khắc này, Lục Phỉ giống như muốn ăn tươi nuốt sống Nhan Hạ, cả người tản ra hơi thở nguy hiểm.

      lúc lâu sau, hô hấp Lục Phỉ nặng nề rời khỏi đôi môi của Nhan Hạ. Nhìn đôi mắt mờ mịt của Nhan Hạ, khóe môi hình thành đường cong. Ngay sau đó, vươn tay ra vuốt cằm của Nhan Hạ, lại hôn thêm lần nữa.

      Từng chút từng chút, giống như là nhấp nhám bảo bối. Lục Phỉ cực lực phát ra lực hấp dẫn nam tính của mình.

      Lôi kéo Nhan Hạ cùng nhau trầm luân, loại tư vị này khiến Lục Phỉ nhịn được mà trầm mê vào.

      Từng chút, quần áo người hai người cũng bắt đầu nhiệt tình mà rơi ra từng cái.

      Chứng kiến hai người tiếp nhận điều nguyên thủy nhất của chính mình.

      Kích tình cả đêm, trong phòng tràn đầy ấm áp.

      Ngày hôm sau tỉnh lại, người Nhan Hạ đầy những vết xanh xanh tím tím biết bao nhiêu lần hơn trước kia.

      Nhìn chính mình trong gương, lấy phấn che lại những dấu vết cổ mình. Lục Phỉ chậm rãi ôm từ phía sau.

      "Ô mai này nhìn đẹp." Giọng Lục Phỉ khàn khàn vang lên bên tai Nhan Hạ. nhìn kiệt tác của chính mình, đáy mắt chỉ còn lại nụ cười xấu xa.

      Nghe trong giọng Lục Phỉ trêu chọc, Nhan Hạ cũng để ý đến. Chỉ được cái khoe mẽ là giỏi.

      "Con trai đâu rồi?" Nhan Hạ đỏ mặt dời đề tài.

      " đưa thằng bé đến trường rồi, buổi sáng thừa lúc chú ý liền chạy vào phòng kêu em. Chỉ tiếc em ngủ như heo chết, thằng bé chỉ có thể can tâm tình nguyện cùng đến trường. ~ dieen dann - MarisMiu - lee quyy doon ~ Nhưng con có qua, buổi tối hai chúng ta nhất định phải tới đón nó." Lục Phỉ giọng lại.

      Đột nhiên cảm thấy, cuộc sống bây giờ giống như ở trong thiên đường hơn so với cuộc sống đơn điệu trước kia.

      ra, để cho bọn họ quang minh chính đại đứng bên cạnh là cảm giác tốt đẹp như thế, khiến bao giờ muốn rời khỏi bên người bà xã và con trai rồi.

      "Vậy tan tầm qua đón em rồi chúng ta cùng đón thằng bé. Bây giờ, em còn phải làm!" Nhan Hạ sửa soạn xong chính mình, kéo bàn tay của Lục Phỉ ở eo mình ra, ra khỏi phòng tắm.

      Dĩ nhiên, Lục Phỉ cũng ra theo.

      Nhìn Nhan Hạ khó xử lựa chọn quần áo ở trước tủ quần áo. Sau đó lên phía trước, lấy ra bộ quần áo từ trong tủ quần áo, lười biếng : "Bà xã, để giúp em thay nhé!"

      Nắm lấy quần áo trong tay Lục Phỉ, Nhan Hạ chạy nhanh vào phòng thay đồ, đóng cửa lại, hoàn toàn ngăn cách Lục Phỉ ở bên ngoài.

      Nếu để cho Lục Phỉ thay, hôm nay xác định chắc chắn thể ra khỏi cửa, dù sao chuyện như vậy Lục Phỉ làm ít rồi.

      Nhìn cánh cửa đóng chặt, Lục Phỉ cảm thấy buồn cười, sau đó quay người rời khỏi phòng.

      Cùng nhau ăn cơm trưa xong, Lục Phỉ liền đưa Nhan Hạ đến công ty.

      Chờ khi Nhan Hạ xuống xe, lòng tràn đầy vui sướng. Lục Phỉ lái xe đến công ty giải trí Chí Tôn.

      Đây là bước đầu tiên, sau này phải bước thêm vài bước nữa rồi.

      Sau khi đến công ty, đứng ở cửa, đột nhiên tròn lúc đó, đám mây trôi qua lơ lửng. Ánh mặt trời cứ lẳng lặng rơi xuống từ bầu trời như thế.

      Nghênh đón ánh mặt trời đúng lúc!

    4. beheo94

      beheo94 Well-Known Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      Chương 22.1:

      Edit: Tuyen83 - DĐLQD

      Lúc này, các phóng viên ngồi chổm hổm chờ ở cửa nhìn thấy Lục Phỉ đón nắng tới, khỏi có chút thất thần.

      Bóng dáng cao lớn, cần đến ngũ quan tuấn tú, chỉ cần đứng ở dưới ánh mặt trời cũng phản chiếu ra màn chói lọi rực rỡ.

      Đây là người đàn ông vô cùng quyến rũ, khi đứng ở nơi đó, ấy là trung tâm khiến mọi người chú ý, thậm chí làm cho người ta nhịn được muốn đuổi theo.

      Chỉ có thể câu, Lục Phỉ xứng đáng được gọi là" Nam Thần Quốc dân".

      Trong lúc các phóng viên mất hồn, Lục Phỉ tới trước mặt bọn họ.

      Lúc này, các phóng viên mới phản ứng kịp, lập tức cầm micro và máy chụp hình hướng về phía Lục Phỉ.

      Từ khi Lục Phỉ về nước, cũng rất lâu rồi các phóng viên tìm được tung tích của Lục Phỉ, nhưng hôm nay bọn họ chỉ tới thử vận may chút, vậy mà nghĩ tới gặp được.

      "Lục Ảnh đế, công bố tồn tại của con trai mình rồi, vậy kế tiếp cũng công bố thân phận của vợ của mình chứ? Thuận tiện có thể cho chúng tôi biết ấy là người trong giới nghệ sỹ hay là người ngoài ?" Các phóng viên cảm thấy rất hứng thú đối với người vợ thần bí của Lục Phỉ này.

      Mặc dù internet vẫn chưa có bất kỳ tin tức nào, nhưng ít người lén lút bắt đầu tìm hiểu tin tức khắp nơi, hi vọng lần có thể lấy được tin tức lên trang bìa.

      tại đến thăm dò ý tứ của Lục Phỉ cũng là để chuẩn bị tốt chút.

      Nghe vậy, ánh mắt Lục Phỉ nhìn chằm chằm vào người phóng viên kia, thản nhiên : "Tạm thời chưa tuyên bố."

      "Vậy đến khi nào Lục ảnh đế mới sẵn lòng công bố, có thể trước với chúng tôi tiếng ? diễn.đàn.lê.quý.đôn Đến lúc đó cũng tiết kiệm chút hình ảnh đáng có." Người phóng viên tiếp tục , nếu bọn họ có thể chụp hình vợ của Lục Phỉ, dĩ nhiên bọn họ khách khí. Khi đó nếu điều tra được, bọn họ phải gửi hy vọng vào chủ động của Lục Phỉ rồi.

      "Ừ." Lục Phỉ khẽ gật đầu, coi như là đạt thành hiệp ước với đám phóng viên này.

      Về phần những thứ khác, dựa vào bản lãnh của mình rồi.

      Sau đó, các phóng viên lại hỏi thăm những câu hỏi về phương diện công tác khác của Lục Phỉ chút, rồi kết thúc phỏng vấn để Lục Phỉ .

      Nhìn bóng dáng Lục Phỉ rời , các phóng viên ngơ ngác nhìn nhau. ra , bọn họ cũng rất tò mò rốt cuộc là người phụ nữ như thế nào mới có thể thu phục được Lục Phỉ?

      Trong số bọn họ từng có ít người tin chuyện quỷ quái, theo dõi Lục Phỉ suốt mấy tháng, cuối cùng lại phát cuộc sống sinh hoạt của Lục Phỉ chuẩn dọa người. đóng phim với ngôi sao nữ có quá nhiều rắc rối, cũng đến quán bar hộp đêm, thể xác và tinh thần sạch dọa người. Ở nơi phù phiếm này, nơi Làng Giải Trí tràn đầy danh lợi mà hành động của Lục Phỉ rất hiếm thấy, cũng làm cho người ta cảm thấy xúc động.

      Nếu lần này phải Lục Phỉ chủ động để lộ ra có con , những điều này phóng viên bọn họ cũng phát được!

      Thân ở Làng Giải Trí, kỳ đối với ngôi sao giữ mình trong sạch như Lục Phỉ, bọn họ cũng có mấy phần bội phục. Dù sao, lấy địa vị và bộ dáng của Lục Phỉ, biết bao nhiêu phụ nữ xinh đẹp ngã vào!

      Nhưng may, người giống như Lục Phỉ là quá ít, nếu những người phóng viên như bọn họ đúng là ăn khí để sống qua ngày rồi.


      Lúc này, bên trong công ty.

      Lục Phỉ đến hấp dẫn chú ý của nhiều người, ánh mắt của ít các diễn viên mới cũng hâm mộ và kính nể dõi theo . Miu-*************** Bọn họ biết tốn bao nhiêu thời gian mới có thể đạt đến đỉnh cao của . Có lẽ, vĩnh viễn cũng có thể đạt tới.

      Nhìn bước vào thang máy, những người này mới lặng lẽ thu hồi ánh mắt của mình, sau đó nhìn vào cái người tấm poster khổng lồ giữa đại sảnh của công ty giải trí Chí Tôn.

      Phía hình, là ảnh chụp Lục Phỉ đứng ở bục cao nhất nhận giải thưởng nam diễn viên xuất sắc nhất của liên hoan phim ASK. Nhìn chút, tất cả mọi người thể thừa nhận, bất kể là Lục Phỉ trong thực tế hay là Lục Phỉ trong hình, nhất định chính là vật sáng di động.

      Lục Phỉ biết suy nghĩ của người khác, tới tầng lầu cao nhất của công ty giải trí này. Vừa ra khỏi thang máy, sớm nhận được tin tức nên thấy Tiểu Tạ trợ lý của Mục Kỳ tiến lên đón.

      Thấy Lục Phỉ xuất , tiểu Tạ vội vàng , "Lục tiên sinh, tổng giám đốc đợi lâu rồi."

      "Ừ." Lục Phỉ gật đầu cái, theo tiểu Tạ vào phòng làm việc của tổng giám đốc.

      "Ngồi ." vào phòng làm việc, Lục Phỉ tới trước mặt Mục Kỳ, Mục Kỳ vội vàng chào hỏi.

      Nghe vậy, Lục Phỉ trực tiếp tìm vị trí ngồi xuống, con mắt chăm chú nhìn Mục Kỳ.

      Mục Kỳ thấy thế, ho tiếng : "Tối hôm qua tôi xem qua chương trình đó, Hạo Hạo rất đáng . Mọi người internet cũng rất thích cậu bé."

      "Cho nên?"

      "Có ít công ty quảng cáo tìm tới công ty, ra giá cao muốn mời con trai của làm người phát ngôn cho quảng cáo của bọn họ. Trong đó có ít nhãn hiệu quần áo trẻ em." ~ dieen dann - MarisMiu - lee quyy doon ~ Mục Kỳ thẳng, Lục Hạo có người ba Lục Phỉ này, bản thân Lục Hạo là kiểu người thấy đáng , cũng làm cho ít người nhìn chằm chằm.

      "Tôi từ chối." Lục Phỉ chút suy nghĩ liền .

      "Con của danh tiếng càng lớn, tương lai nhất định có tác dụng đưa vợ của ra ánh sáng." Mục Kỳ tiếp tục khuyên, đối với người vợ của Lục Phỉ này, cũng rất tò mò. Lục Phỉ bảo vệ vợ mình quá chặt, đến bây giờ đều biết vợ Lục Phỉ là người như thế nào?

      Dĩ nhiên, từ bộ dáng của Lục Hạo cũng có thể thấy được dáng dấp của đối phương kém, nhưng là có thể được nhóm fan Lục Phỉ tiếp nhận hay mới chính là vấn đề lớn.

      nghĩ, những người ái mộ chắc chắn thích bình hoa đứng ở bên cạnh Lục Phỉ.

      Đừng là fan, ngay cả cũng có chút hoài nghi.

      Dù sao, qua nhiều năm như vậy, ít nữ ngôi sao tài mạo song toàn (tài hoa và dung mạo) người được công chúng công nhận, nhưng mặc kệ là ai, chỉ cần có chút dính líu với Lục Phỉ, đều bị thương tích đầy mình.

      "Tôi vì vợ tôi mà hy sinh con trai của tôi, vợ tôi lại càng . Hơn nữa, tôi nghĩ, lâu sau, ấy cũng trở thành mục tiêu của các phóng viên theo đuổi, ai có thể ấy xứng với tôi!" Lục Phỉ mím môi, trong ánh mắt mang theo giá rét.

      "Vợ cũng muốn vào Làng Giải Trí?" Mục Kỳ cau mày, muốn vợ Lục Phỉ này kéo chân Lục Phỉ. Ở trong giới giải trí, địa vị nam nữ hơn kém nhau trời vực, hôn nhân xuất vấn đề rất lớn.

      Mục Kỳ suy nghĩ, có phải vợ Lục Phỉ thấy Lục Phỉ lấy được ASK ảnh đế, giá trị con người tăng vọt, muốn mượn cơ hội nhanh chóng thành công, muốn thử cảm giác tồn tại chút. Dù sao chuyện như vậy ở Làng Giải Trí phải là có.

      Nếu tại sao phải chọn thời gian này ra ánh sáng?

      Nghe vậy, Lục Phỉ khinh bỉ liếc nhìn Mục Kỳ: "Vợ tôi là chuyên gia thiết kế thời trang nổi tiếng, ấy hoàn toàn có hứng thú đối với Làng Giải Trí!"

      Nhìn bộ dáng của Lục Phỉ khinh bỉ che giấu chút nào, Mục Kỳ sờ sờ cái mũi của mình. Lục Phỉ đúng là rất bảo vệ vợ của mình, chút cũng được sao? Chỉ là nghĩ tới lời của Lục Phỉ, thuận miệng hỏi: "Người nào thế?"

      "Nhan Hạ!" Lục Phỉ tên Nhan Hạ, trong ánh mắt lập tức đầy tràn dịu dàng và quyến luyến.

      Mà cảm xúc cũng tránh được ánh mắt của Mục Kỳ.

      Cho tới bây giờ, Mục Kỳ chưa từng thấy Lục Phỉ như vậy, trong chớp mắt khiến hoảng hồn.

      Chỉ là, nghĩ đến cái tên Nhan Hạ này, Mục Kỳ rất muốn biết có phải là người ở trong tưởng tượng của hay .

      Ngay sau đó, nhập hai chữ Nhan Hạ này vào máy tính của mình.

      Nhập vào cái, loạt tin tức xuất .

      Nhấp vào, nhà thiết kế Nhan Hạ này ở trong giới thiết kế thấy đầu thấy đuôi, kéo xuống chút nữa, bỗng nhiên hợp lại vừa khớp với hình tượng của Lục Phỉ.

      Nếu là người này, ra cũng khó để tiếp nhận.

      Vợ con của cũng rất thích quần áo của nhà thiết kế Nhan Hạ này, mỗi năm phòng công tác của họ tham gia triển lãm NY, khi đó cũng là vợ con nhà mình tốn nhiều tiền nhất.

      Suy nghĩ thời gian, phải cũng sắp tới triển lãm thời trang NY rồi sao?

      Vội vàng nhìn về phía Lục Phỉ: "Bây giờ bà xã chịu xuất ở trước mặt truyền thông rồi hả?"

      "Ừ, vì tôi." Giọng Lục Phỉ trong trẻo lạnh lùng, nhưng trong ánh mắt lại bí mật mang theo nhàn nhạt vui vẻ.

      Nhìn bộ dáng Lục Phỉ "khó chịu" như thế, khóe môi Mục Kỳ run rẩy trận. vẫn cho là Lục Phỉ là người cao cao tại thượng. ^_^ Diễn ^.^ Đàn ^.^ Maris ^-^ Lê ^~^ Miu ^_^ Quý ^.^ Đôn ^_^ Bây giờ, thế nào lại lòng trung thành? Nếu để cho người ngoài nhìn thấy, chỉ sợ làm cho rất nhiều người được mở rộng tầm mắt.

      " ra là mỗi lần có tuần lễ thời trang lớn, bất kể có nhiều bao nhiêu công việc rộn cậu đều rút ra thời gian cho tuần lễ thời trang NY là vì nguyên nhân này." Hoàn hồn, Mục Kỳ tiếp tục hỏi. Lục Phỉ ngoại trừ là diễn viên được thích, thực tế, cũng là người mẫu được nhiều người thích nhất. Dáng người cao lớn mạnh mẽ kia, ngũ quan đều đặn, hơn nữa danh tiếng được trời ưu ái như vậy, để cho rất dễ dàng trở thành mục tiêu truy đuổi của các tạp chí thời thượng.

      Mà ở quá khứ, chính Lục Phỉ cũng tuần lễ thời trang chút, cũng quay chụp ít tạp chí thời thượng nổi tiếng trong nước, nhưng số lượng cũng nhiều.

      Nhưng trải qua nhiều năm xác nhận, tất cả mọi người đều hiểu, những tuần lễ thời trang khác dám đảm bảo, nhưng tuần lễ thời trang New York nhất định .

      Rất nhiều người từng tìm kiếm đáp án, nhưng cuối cùng đều nắm được chút nào.

      tại, coi như hiểu.

      ra là vì bà xã của ấy.

      tại, cẩn thận đếm thói quen muốn người biết của Lục Phỉ chút, chỉ cần liên hệ với bà xã của , tất cả đều có đáp án.

      Lục Phỉ như vậy, quả nhiên như nhóm fan , từ thiên đàn xuống rồi.

      "Lục Phỉ, hãy con đường mà muốn!"

      ra , ở Làng Giải Trí nhiều năm như vậy. Mục Kỳ gặp nhiều cặp vợ chồng ly ly hợp hợp, ngay cả cũng từng chống lại được hấp dẫn, lầm đường. Có thể có người như thế, cho dù thân ở hoàn cảnh hỗn loạn nào, lại vẫn như cũ mảnh lá dính vào người.

      có thể thấy loại mùi vị tốt đẹp từ người ấy.

      cũng muốn thấy cái tốt đẹp này bị phá hư.

      Đối với hoàn cảnh tốt đẹp này, ngoại trừ muốn phá hư, cũng chỉ còn lại có bảo vệ, tại liền có suy nghĩ muốn bảo vệ.

      "Đường của tôi, cho tới bây giờ đều chỉ có đường duy nhất!" Khóe môi Lục Phỉ chậm rãi gợi lên vòng cung. Giống như lạnh nhạt xa cách, sờ được. Khoảng mấy giây như thế, lại có thể làm cho người ta hiểu, phải sờ được, mà là đem toàn bộ bản thân để cho người có thể chạm vào nơi đó.

      Nhìn Lục Phỉ kiên định như vậy, đột nhiên Mục Kỳ cảm thấy. Nếu nhìn đến Lục Phỉ như vậy, nhất định có nhiều phụ nữ tới ôm ấp thương, vì si mê vì phát cuồng.

      Nhưng cho dù là như vậy, ở trong mắt Lục Phỉ, người đẹp toàn thế giới có lẽ cũng bằng được Nhan Hạ duy nhất ở trong lòng .

    5. beheo94

      beheo94 Well-Known Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      Chương 22.2:

      Edit: MarisMiu - DĐLQD

      Rời khỏi công ty, Lục Phỉ trực tiếp lái xe tới công ty Nhan Hạ.

      Ngồi trong xe, lặng lẽ đếm tầng lầu của Nhan Hạ làm việc, cuối cùng tầm mắt dừng cửa sổ ở tầng nào đó.

      Ngay sau đó, lấy di động ra chuẩn bị bấm số điện thoại của Nhan Hạ, nhưng ở đầu ngón tay thon dài lại do dự lát, lại mang điện thoại di động cất vào.

      Mấy ngày này, là thời gian Nhan Hạ bận rộn nhất. vẫn nên quấy rầy thôi, chờ tan việc lại cùng nhau đón Hạo Hạo.

      Nghĩ đến Nhan Hạ và con trai, đôi mắt Lục Phỉ từ từ có chút nhiệt độ.

      Nghĩ vậy, Lục Phỉ liền mở ra weibo, nhìn xem tối hôm qua weibo có đề cập đến con trai .

      Phía loạt bài viết an ủi về tiểu nam thần của tham ăn.

      Kéo lên kéo xuống, cuối cùng nhìn thấy bài bình luận trong đó động tác Lục Phỉ mới dừng lại.

      "Nam Thần, có thể đừng giống Úc Thiên vương được , chỉ muốn ở trong weibo đó tìm kiếm hình bóng của nam thần và tiểu nam thần.”


      Hơi nhíu mày, Lục Phỉ trực tiếp tìm kiếm tên của Úc Tử Phàm.

      Trong chốc lát, thấy weibo của Úc Tử Phàm.

      weibo, ảnh cá nhân của Úc Tử Phàm chính là bóng lưng nhà ba người, bóng dáng của hai lớn nhìn hết sức hài hòa.

      Nhìn xuống, lại thấy được ít bình luận sôi nổi.

      " này xấu như vậy, sao Úc Thiên vương có thể coi trọng chứ."

      "Cảm giác bà xã của úc Thiên vương xứng với ."

      ". . . . . ."

      Chỉ đơn giản nhìn hai tin, Lục Phỉ cũng có thể cảm nhận được trong những lời bình luận này mang theo ác ý.

      Những câu bình luận hợp lắm bị che mất. Những người này lấy bàn phím của họ làm vũ khí, tùy ý xúc phạm người khác.

      Thấy vậy, Lục Phỉ tiếp tục kéo xuống weibo của Úc Tử Phàm.

      Đến cuối cùng, lại phát đối phương và mình có điểm giống nhau.

      Đối với xuất của bà xã, đa số nhóm fan dễ tiếp nhận đứa bé hơn.

      Từ kiện con bùng nổ cho đến nay, fan nhắc tới Nhan Hạ rất ít. Cho dù tình cờ có hai người, nhưng từ thái độ né tránh của những fan khác cũng có thể thấy được tâm tư của bọn họ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :