1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Cưng chiều đến cùng - An Nhiên Nhất Thế

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. beheo94

      beheo94 Well-Known Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      Chương 6:

      Editor: Ka Ka Ngốc

      Theo phát sóng của《Bố ơi mình đâu thế》, chương trình này nhanh chóng trở nên nổi tiếng, chỉ trong đêm, các loại fan hâm mộ của các ông bố các bé dễ thương cứ như măng mọc sau mưa xuân mà mọc ra vậy.

      Mà trong đó, được chú ý nhất cũng như chịu tranh luận nhất vẫn là thiên vương Úc Tử Phàm.

      Úc Tử Phàm là nhân vật đại biểu của giới ca nhạc giới giải trí, đời sống tình cảm luôn chịu chú ý của truyền thông công chúng, nhưng Úc Tử Phàm dưới chú ý từng giây từng phút của truyền thông, thế nhưng sớm hôn sinh con, con cũng ba tuổi, hơn nữa trong suốt ba năm vẫn mực có tiết lộ bất kì tin tức nào cả.

      Hành vi như vậy khiến ít fan hâm mộ cảm thấy mình bị lừa gạt, cũng vì vậy, có ít fan làm ầm ĩ lên, dưới Weibo của bị fan chiếm đóng, tieba của cũng xuất màn chiến tranh kịch liệt giữa ủng hộ và phản đối.

      Nhưng cũng may là, fan hâm mộ của và cư dân mạng đều lựa chọn đến con của , dù sao, tiểu bánh bao Úc Hiên quả rất dễ thương.

      Lúc này, Nhan Hạ vừa đưa Lục Hạo đến trường mầm non, lúc trở về xe, liền thấy Lục Phỉ nghiêm túc lướt điện thoại.

      “Sao rồi?” Nhan Hạ hỏi.

      “Trước mắt, phản ứng của fan Úc Tử Phàm tương đối kịch liệt.” Lục Phỉ nhàn nhạt , hôm qua là thấy phản ứng của các cư dân mạng, họ đối với việc nghệ sĩ sinh con vẫn là tương đối bao dung nhẫn nại, nhưng qua đêm lên men, ngược lại là fan bắt đầu nháo lên.

      “Ồ, em xem xem.” Nhan Hạ cũng lấy di động của mình ra, nhanh chóng đăng nhập vào xem Weibo của Úc Tử Phàm.

      Tin mới nhất trang Weibo của Úc Tử Phàm là ảnh chụp của và con trai của , lớn hình, lớn tươi cười rạng rỡ, mang theo nụ cười thẹn thùng, đứng chung chỗ là hài hòa nên lời, nhìn về phía bình luận, nhưng lại có ít người mắng những câu đại loại như Úc Tử Phàm “Tên lừa gạt”.

      Đây quả thực nghiêm là trọng hơn những gì thấy hôm qua.

      Nhan Hạ khỏi nghĩ đến Lục Phỉ ở bên cạnh, Lục Phỉ nổi tiếng hơn so với Úc Tử Phàm, mà fan hâm mộ cũng nhiều hơn, đến lúc đó nháo lên, có phải càng nghiêm trọng hơn.

      Lục Phỉ bất động thanh sắc nhìn phản ứng của Nhan Hạ, như chút để ý , “Có điều ngoài nhắm vào việc hôn của ta, đối với con trai ta, thái độ của fan hâm mộ nhưng lại rất hòa hoãn, bộ phận fan của ta còn tự lập fan club Weibo cho con trai của ta.”

      “Hả, vậy sao ?” Nhan Hạ kinh ngạc nhìn Lục Phỉ.

      Lục Phỉ cong môi, bấm vài cái điện thoại của mình, sau đó đưa điện thoại cho Nhan Hạ.

      Nhan Hạ vừa cầm lấy điện thoại liền thấy, tài khoản tên #Fan club Úc Hiên toàn quốc Weibo”, trái ngược với ầm ĩ ở Weibo Úc Tử Phàm, Weibo bên này có thể mảnh yên bình.

      Nhìn đến đây, lòng Nhan Hạ liền được buông lỏng, sau đó ngẩng đầu lên chạm phải ánh mắt ôn nhu của Lục Phỉ, cảm thấy khuôn mặt của mình hơi nóng lên, lo đến nữa, hình như lại nhọc lòng rồi.

      Thấy Nhan Hạ nhanh chóng điều chỉnh xong, Lục Phỉ nghiêng người về phía trước, nhàng đặt lên mặt Nhan Hạ nụ hôn, môi mỏng gợi cảm mím lại, giọng kiên định , “Bất kể gặp phải chuyện gì, nhà chúng ta cũng cùng nhau vượt qua.”

      “Ừm.” Nhan Hạ nghe vậy, gật đầu với Lục Phỉ, lòng thế nhưng lại chậm rãi buông lỏng, fan hâm mộ có quậy sao, chẳng lẽ họ còn phải từ bỏ việc công khai ? So với việc gửi hi vọng fan cần biết gì hết mà tiếp nhận tồn tại của họ, còn bằng tự tăng cường tố chất tâm lý cho mình, hơn nữa, tình trạng bây giờ cũng tệ như tưởng tượng.

      “Vậy bây giờ đưa em phòng làm việc ?” Nhìn bộ dáng ngại ngùng của Nhan Hạ, nụ cười môi Lục Phỉ càng đậm hơn, vợ nhà , chính là dễ thương như vậy.

      “Lái xe !” Nhan Hạ nở nụ cười nhàn nhạt với Lục Phỉ.

      Lục Phỉ gật đầu, quay đầu xe, xe rất nhanh liền rời khỏi trường mầm non, đến tòa nhà văn phòng trong thành phố.

      “Hôm nay đến công ty chuyến, em bàn xong việc của em tìm .” Mở cửa xe, Lục Phỉ nhanh chóng dặn dò.

      “Ừm.”

      Nhan Hạ xuống xe, vẫy tay với Lục Phỉ, sau đó xoay người vào trong.

      Sau khi Nhan Hạ rời , đôi mắt đen của Lục Phỉ liền từ dịu dàng ôn nhu chuyển sang băng lãnh, ngay sau đó, xe chạy về hướng công ty, lần này, chuyện hôn sinh con của Úc Tử Phàm chỉ có thể viên mãn hạ màn.

      *

      Nhan Hạ vừa bước chân vào văn phòng, ánh mắt của nhân viên tiếp tân liền sáng lên, vội vàng nghênh đón, “Nhan tổng!”

      “Tôi đến nộp bản thảo thiết kế của kỳ này.” Nhan Hạ mỉm cười với nhân viên tiếp tân, nụ cười như tắm mình trong gió xuân lập tức khiến ít người trong văn phòng nhìn đến hoa mắt, đây quả thực là mê chết người đền mạng.

      Đợi sau khi Nhan Hạ bị nghênh đón vào phòng làm việc của boss cao nhất của bọn họ, những nhân viên cấp dưới liền lập tức bàn luận xôn xao lên.

      “A a a, lần nào gặp Nhan tổng cũng đều đẹp như vậy, đúng là hâm mộ chết người mà.”

      “Buổi trình diễn thời trang kỳ này của văn phòng chúng ta, Nhan tổng chính là tổng thiết kế, haizz, có tài có sắc có tiền, quả thực chính là người thắng cuộc của cuộc đời !”

      chỉ vậy! biết hình như boss cao cấp của chúng ta thích Nhan tổng sao? Nếu Nhan tổng có thể thu phục được người đàn ông độc thân hoàng kim này, đó mới là người thắng cuộc.”

      “Nhưng Nhan tổng đẹp như vậy, chắc là sớm có bạn trai rồi ! Tôi nhiều lần thấy qua có xe đến đón Nhan tổng !”

      “Cũng phải, mặc kệ thế nào, người ta so với chúng ta cũng đều tốt hơn nhiều, chỉ là biết lần này, ai có cơ hội cùng Nhan tổng tuần lễ thời trang đây.”

      “Năm nay Nhan tổng muốn tự mình ?”

      “Ừ, hôm qua mới ra thông báo, đại khái là muốn xuất trước mặt truyền thông rồi, nếu vì sao trước đây Nhan tổng đều là nghe danh mà thấy mặt, bộ dáng đó của ấy mà ra ngoài, còn tốt hơn mấy ngôi sao trong giới giải trí biết bao nhiêu lần, ha ha, tôi chờ mong văn phòng chúng ta nhờ nhan sắc của Nhan tổng mà thành công làm cho truyền thông điên cuồng, đến lúc đó có phải giá trị của tôi cũng tăng lên hay .”

      “Mơ !”

      Lúc này, trong phòng làm việc.

      Nhan Hạ vừa vào cửa liền nhìn thấy bóng dáng Mạnh Luật vùi đầu xóa xóa sửa sửa, lên trước, bình tĩnh lấy bản thảo thiết kế của kỳ này từ trong túi xách ra đặt ở trước mặt , thong thả ung dung , “Mạnh tổng.”

      Bị động tác của Nhan Hạ quấy rầy, Mạnh Luật ngẩng đầu lên, đáy mắt lộ ra mảnh nhu hòa, nhưng mà rất nhanh bị che dấu, nhận lấy bản thiết kế từ trong tay Nhan Hạ , “Gặp em cái người bận rộn này khó.”

      Nghe vậy, Nhan Hạ cười cười, “ có cách nào khác, ai bảo em còn phải chăm con.”

      Nghe Nhan Hạ nhắc đến con, đáy mắt Mạnh Luật hơi tối lại, ngoài mặt vẫn tự nhiên , “Lần này em muốn tham gia tuần lễ thời trang có phải là dự định công khai rồi .”

      Nhan Hạ nghe thấy lời của Mạnh Luật, trong lòng trận kinh ngạc: “Sao biết ?”

      “Nếu vì công khai, theo tính cách của em, sao lại muốn xuất trước mặt truyền thông.” Mạnh Luật cười , chỉ là trong tươi cười có chút chua xót.

      “Hạo Hạo lớn rồi, em cũng muốn ba của nó có thể thường xuyên ở bên cạnh nó, cần trốn trốn tránh tránh.” đến cái này, ý niệm trong lòng Nhan Hạ càng thêm kiên định, ba của con trai nổi tiếng, người làm mẹ như đây đương nhiên cũng thể quá tệ, quan trọng hơn là, cũng muốn, khi đứng bên cạnh , có ai xứng với .

      Đương nhiên, tâm tư này cho Lục Phỉ.

      Nhìn nụ cười của Nhan Hạ, Mạnh Luật bất giác thất thần, làn da trắng nõn nà, ngũ quan tinh xảo, hoàn toàn giống với người đứa con năm tuổi, cộng thêm lúm đồng tiền mê người do tươi cười mà lộ ra, cả người thoạt nhìn rạng rỡ.

      Chỉ là, rạng rỡ này khiến cảm thấy có chút chói mắt, bởi vì hạnh phúc của ở chỗ , có lẽ, cũng chỉ có thể lặng lẽ thầm mà quan tâm .

      Mạnh Luật hoàn hồn tiếp tục cười : “Truyền thông đối với nhà thiết kế là em đây có thể là tò mò lâu, lần này em chủ động xuất , họ rất vui mừng, ngoài ra, em chọn ai cùng em thành phố NY ?”

      chọn , em thường đến văn phòng, cho nên đều hiểu lắm.” Nhan Hạ lắc đầu .

      “Vậy để tiểu Ngô cùng em ! bây giờ liền kêu ấy vào.” Mạnh Luật trực tiếp bấm điện thọai bàn, để thư ký gọi tiểu Ngô vào.

      lát sau, người có gương mặt tròn trĩnh dễ thương từ bên ngoài bước vào, nhìn thấy Nhan Hạ khuôn mặt liền dấu nổi tia kích động, Nhan Hạ tuyệt đối là nữ thần của ấy !

      “Đây là Ngô Hà, em gọi ấy tiểu Ngô là được rồi.” Mạnh Luật giới thiệu với Nhan Hạ xong, nhìn tiểu Ngô, “Vị này là Nhan Hạ, nhà thiết kế cao cấp của văn phòng làm việc chúng ta, tiểu Ngô, lần này cùng Nhan Hạ tuần lễ thời trang NY, nếu hai người hợp tác tệ, sau này hãy làm trợ lý bên cạnh Nhan Hạ !”

      Tiểu Ngô nghe xong, lập tức gật gật đầu, đưa tay về phía Nhan Hạ: “Nhan tổng, mong chị chỉ giáo cho, em nhất định cố gắng.”

      “Chào em.” Nhan Hạ đưa tay ra bắt tay, cảm giác đầu tiên khi nhìn thấy tiểu Ngô là cảm thấy rất thuận mắt !

      Mà tiểu Ngô sau khi bắt tay xong, nhanh chóng đem mu bàn tay để ở sau lưng mình, nghĩ: Hôm nay tuyệt đối rửa tay !

      Theo sau, tiểu Ngô liền ra ngoài.

      Mạnh Luật nhớ đến hành động lúc nãy của tiểu Ngô, cười với Nhan Hạ, “Tiểu Ngô chính là hơi vui mừng chút, nhưng miệng của ấy tương đối kín, ở trước khi em chính thức công khai, ấy ở bên cạnh em, cũng giúp em bảo mật.”

      “Ừm, cảm ơn .” Nhan Hạ lòng cảm ơn , là do Mạnh Luật giúp giải quyết hết những nỗi lo về sau, mới có được thành tựu của ngày hôm nay, Mạnh Luật đối với là người thầy tốt cũng là người bạn tốt.

      “Chúng ta quen biết bao nhiêu năm rồi, còn khách sáo cái gì.” Mạnh Luật cười đáp, sau đó dời tầm mắt đến bản thảo thiết kế của Nhan Hạ, “Đây chính là trang phục mà em chuẩn bị cho tuần lễ thời trang kỳ này ?”

      “Ừm.” đến thiết kế lần này của mình, ánh mắt Nhan Hạ liền sáng lên trong nháy mắt, tràng dài, “Chủ đề kỳ này của em là thể mạnh mẽ cùng nét dịu dàng của người phụ nữ, lấy đen trắng xanh làm màu sắc chủ đạo, trong đó......”

      Cứ như vậy, Mạnh Luật ở bên yên lặng ngồi nghe, ngẫu nhiên cho Nhan Hạ chút kiến nghị.

      Bất tri bất giác, đến mười giờ trưa.

      Uống ngụm nước do Mạnh Luật rót, Nhan Hạ nhìn nhìn thời gian , “ ra sắp đến buổi trưa rồi !”

      “Chúng ta đến nhà hành bên cạnh ăn cơm, đợi chút nữa bàn tiếp được ?” Mạnh Luật đề nghị .

      “Được.” Nhan Hạ gật đầu đồng ý.

      lúc sau, khi hai người ra khỏi phòng làm việc, trong văn phòng lập tức mảnh yên lạnh.

      “Tôi cùng Nhan tổng của mọi người xuống dưới ăn cơm, mọi người có muốn ăn gì ? Hôm nay tôi mời.” Mạnh Luật ôn tồn lễ độ , trong giọng mang theo tác dụng làm an ổn lòng người.

      Tất cả vừa nghe, lập tức líu rít .

      Mạnh Luật ghi lại từng thứ , dẫn Nhan Hạ ra khỏi văn phòng.

      Nhân viên trong văn phòng nhìn tôi, tôi nhìn , lại bắt đầu thảo luận tiếp.

      Nghe những lời bát quái bên cạnh, tiểu Ngô nắm chặt tay mình cười đắc ý. Về sau, ở cùng nữ thần, nhất định có được tin tức mới nhất về nữ thần, nhưng mà những tin tức này, vẫn là mình thưởng thức là được rồi !

    2. beheo94

      beheo94 Well-Known Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      Chương 7: Đếm ngược thời gian tham gia chương trình

      Editor: Ka Ka Ngốc

      Bên kia, trong công ty giải trí Chí Tôn.

      Giải trí Chí Tôn, công ty giải trí lớn nhất showbiz, từ tên gọi nhìn ra được địa vị bá chủ trong giới công ty giải trí.

      Mà có thể làm được đến vị trí này, tập đoàn Chí Tôn sau lưng giải trí Chí Tôn có tác dụng .

      Tập đoàn Chí Tôn, trong các tập đoàn tài chính lớn nhất Trung Quốc, tham gia vào nhiều ngành nghề, dưới trướng còn có tám công ty đại chúng (1), kinh tế hậu thuẫn cường đại, giúp giải trí Chí Tôn ngay từ lúc bắt đầu đứng vai của người khổng lồ, năng lực đào tạo nghệ sĩ tầm thường.

      Giới giải trí có câu , vào được cửa lớn của giải trí Chí Tôn, bạn chính là ngôi sao sáng chói mới trong tương lai của giới giải trí.

      Mà Lục Phỉ chính là ngôi sao sáng chói nhất do giải trí Chí Tôn bồi dưỡng ra.

      Lúc này, chủ tịch giải trí Chí Tôn - Mục Kỳ cười hì hì nhìn Lục Phỉ, “Lục Phỉ, lần này lấy được giải Oscar, ý của công ty là tăng thêm 1% cổ phần cho cậu.”

      “Ừm.” Lục Phỉ đáp, thái độ hoàn toàn bình tĩnh, dường như 1% cổ phần này chẳng là gì cả trong mắt .

      Thái độ như vậy có thể coi là rất vô lý.

      Nhưng Mục Kỳ lại để tâm, vì hiểu tính cách của Lục Phỉ.

      Từ lần đầu tiên đến công ty, qua mười năm, đối với , từ trước đến nay Lục Phỉ đều như vậy giả tạo.

      Lúc ban đầu, còn cố ý muốn đè áp tính tình của Lục Phỉ, nhưng chính là cái người thoạt nhìn thanh lãnh cao ngạo lại vô hại trước mắt này dùng thành tích của mình cho bạt tai vang dội, nổi lên từ vai phụ, sáng tạo kỳ tích.

      Kỳ tích này khiến thay đổi thái độ của mình, chứng minh, sai, Lục Phỉ của tại trở thành chiêu bài sống của giải trí Chí Tôn, ngoài ra chính là theo lợi nhuận mà đem lại cho tập đoàn, địa vị của trong tập đoàn cũng ngày càng cao hơn, người đến nịnh nọt ngày càng nhiều, biết là do già rồi hay gì đó, chính là thích người có tính cách như Lục Phỉ vậy.

      Hoàn hồn, tiếp tục cười : “Hôm qua Hình Ảnh cũng đem ý của cậu truyền đạt đến tôi rồi, công ty suốt đêm triển khai thảo luận, đưa ra số kế hoạch, cậu xem thử như thế nào ?

      xong, Mục Kỳ đem văn kiện để ở bên đưa đến trước mặt Lục Phỉ.

      Lục Phỉ tiếp nhận, mở ra, trực tiếp nhìn xem.

      “《Bố trở về》?” Nhìn thấy tên chương trình, Lục Phỉ kinh ngạc nhìn thoáng qua Mục Kỳ.

      “《Bố ơi mình đâu thế》bây giờ rất nổi, là lựa chọn tồi, nhưng đợi mùa hai cậu ghi hình, đến lúc phát sóng chắc cũng phải đến năm sau rồi, cho nên chúng tôi đem mục tiêu đặt ở chương trình《Bố trở về》của đài Việt Quất, chủ yếu là ghi hình hai bố con ở nhà mình trong hai ngày, ngoại cảnh cũng có, nhưng chiếm ít hơn, quan trọng nhất là,《Bố trở về》đồng ý phối hợp với cậu thực cách thức vừa quay vừa chiếu, cậu cũng biết đó, dựa vào danh tiếng của cậu, cần tuyên truyền, cũng có thể thu hút đám fan lớn.” Mục Kỳ chậm rãi phân tích cho Lục Phỉ.

      Lục Phỉ xem xét lời của Mục Kỳ, rồi chậm rãi xem bảng kế hoạch.

      thể , bảng kế hoạch này suy xét rất chu toàn, thậm chí là việc công khai Nhan Hạ cũng nằm trong phạm vi suy xét.

      《Bố trở về》chủ yếu là ghi hình ở nhà, trong kế hoạch là trong mấy tập đầu cho fan thấy giao lưu của bố con Lục Phỉ cùng với tình trạng của gia đình họ, để các fan từ từ làm quen với tồn tại của con trai, cuối cùng mới từ từ dẫn ra Nhan Hạ.

      Tiếp theo sau khi công khai, còn có chương trình giải trí vợ chồng, chương trình giải trí gia đình......

      lúc sau, Lục Phỉ nhìn Mục Kỳ, gật gật đầu: “Cứ thực theo kế hoạch của công ty , nhưng mà có lúc cũng cần thay đổi theo tình huống thực tế, ví dụ như lần này, việc hôn của Úc Tử Phàm chính là ví dụ điển hình, người trước trồng cây người sau gặt quả, chỉ cần Úc Tử Phàm có thể bình yên vượt qua, đối với việc công khai của tôi cũng có ích lợi đúng ?”

      Tuy lời của Lục Phỉ là lời thương lượng, nhưng trong đó lại có thêm phần kiên trì, mặt mày lạnh lẽo, ánh mắt thâm thúy, cho dù biểu cảm mặt rất bình thản, nhưng lại đem đến cho người khác cảm giác rất có trọng lượng.

      Mục Kỳ chính là rất thích bộ dáng rất có chủ kiến của Lục Phỉ này, nếu thích, sao lại đồng ý, đương nhiên đập bàn đồng ý rồi !

      Nhưng mà, Lục Phỉ đạt được lợi, công ty như thế nào cũng phải được lợi ! Tuy rằng
      bây giờ công ty đứng đầu công ty giải trí, nhưng có ít công ty bên dưới như
      hổ đói rình mồi ! Cũng phải để mọi người xem xem, Chí Tôn bọn họ đó là bảo đao
      chưa già.

      Họ tiếng, chậm rãi , “Thế lực của mấy công ty giải trí khác cũng lớn
      dần, số người mới có tư chất bị giành ít, thân là đàn lớn của công
      ty, đến lúc lên chương trình cậu đừng quên đến công ty dạo dạo, giúp công ty tuyên
      truyền tuyên truyền nhiều chút. ”

      Nghe vậy, Lục Phỉ cười như cười nhìn Mục Kỳ cái, sau đó : “Chủ tịch, uống nước nhớ nguồn, đạo lý này, tôi hiểu! ”

      “Vậy , hợp tác vui vẻ? ” Mục Kỳ như lão ngoan đồng đưa tay ra với Lục Phỉ.

      “Hợp tác vui vẻ! ” Lục Phỉ cũng đưa tay ra bắt tay.

      *

      Lúc này, Nhan Hạ cùng Mạnh Luật hai người nhà hàng bên cạnh phòng làm việc ăn trưa.

      Nhan Hạ cầm điện thoại lên, nhìn hai chữ “ông xã” đó, khóe môi lập tức gợi lên nụ cười tươi đẹp, ngón tay thon dài bấm vào phím nghe.

      “Em ở phòng làm việc sao ? Công việc bên giải quyết xong rồi. ” Điện thoại vừa kết nối, liền truyền tới giọng trầm thấp của Lục Phỉ.

      “Em cùng Mạnh Luật ở nhà hàng bên cạnh văn phòng ăn cơm! muốn qua đây ? ” Nhan Hạ cười đáp.

      Mạnh Luật? Lục Phỉ ở đầu dây bên kia nghe thấy cái tên này, ánh mắt từng chút từng chút trở nên u ám, người đàn ông này, tựa hồ là tình địch ngầm của ?

      Vợ ăn cơm cùng tình địch, có thể mặc kệ ? Đương nhiên thể.

      “Vừa đúng lúc đói rồi, địa điểm.”

      Nghe thấy Lục Phỉ đồng ý, Nhan Hạ liền đọc địa chỉ ra.

      Sau khi cúp điện thoại, ánh mắt Mạnh Luật nhìn theo gương mặt vui vẻ của Nhan Hạ, ôn nhu , “Lục Phỉ muốn qua đây? ”

      “Ừm, để ý chứ? ” Nhan Hạ hỏi ngược lại.

      ngại. ” Mạnh Luật nhàng đáp, nhưng trong lòng lại là mảnh chua xót, sao có thể để ý, có tư cách để để ý.

      lâu sau, Lục Phỉ đeo kính râm theo nhân viên phục vụ vào phòng bao.

      Vừa vào cửa, Lục Phỉ liền lập tức đến ngồi bên cạnh Nhan Hạ, bình tĩnh tự nhiên tháo kính ra, gật đầu chào hỏi với Mạnh Luật: “Mạnh tổng! ”

      “Gọi tôi Mạnh Luật là được rồi. ” Mạnh Luật cười ôn hòa.

      Thấy vậy, ánh mắt Lục Phỉ khẽ động, thờ ơ : “Ừm. ”

      Nhìn thấy thái độ lạnh nhạt của Lục Phỉ, Mạnh Luật thêm gì nữa, tiếp theo liền bắt đầu chiêu đãi Lục Phỉ.

      Thấy Mạnh Luật từ đầu đến cuối đều có biểu dị thường gì trước mặt bản thân, khóe môi Lục Phỉ tạo ra độ cong lạnh lẽo.

      Vị tình địch ngầm này, cả người chính là quân tử ôn nhuận.

      Loại người này, ghét, nhưng cũng tuyệt đối thích, càng đến, người này đối với vợ còn có như có như tình cảm.

      Tiếp theo sau, trong lúc ăn cơm, nhìn thấy Lục Phỉ đối xử lạnh lùng với người khác chu đáo tỉ mỉ chăm sóc Nhan Hạ, tuy mặt có gì khác thường, nhưng ánh sáng trong mắt lại ảm đạm ít so với lúc đến.

      Ăn xong cơm trưa, Mạnh Luật ở ngoài cửa nhà hàng tiễn Lục Phỉ và Nhan Hạ.

      Nhìn xe chạy xa, thẳng đến lúc thấy bóng dáng xe, Mạnh Luật mới xoay người vào tòa nhà văn phòng, của trước kia thường thôi miên mình xem tồn tại của Lục Phỉ, nhưng mà bây giờ, thể xem được nữa, trong tương lai xa, họ là cặp vợ chồng được người người trong giới giải trí hâm mộ.

      lúc sau, Mạnh Luật người trở về văn phòng, nhìn thấy Mạnh Luật người ảm đạm trở về, cả văn phòng mảnh yên lạnh, Nhan tổng đâu ? Sao ăn bữa cơm xong lại thấy người rồi ?

      Có người nhiều chuyện hỏi câu.

      Thức ăn trong tay Mạnh Luật đặt bàn làm việc, tươi cười ôn hòa , “Nhan tổng của mọi người cùng chồng rồi, mọi người cần nhớ thương nữa, ăn cơm cho tốt, buổi chiều tiếp tục làm việc. ”

      Hoàn toàn quan tâm bản thân mình ở trước mặt mọi người ném xuống quả bom, vừa xong, liền xoay người trở về phòng làm việc của mình.

      Thẳng đến lúc nghe thấy tiếng cửa bị đóng lại, mọi người mới chậm rãi kịp phản ứng lại.

      Bọn họ vữa nãy nghe lầm chứ, Nhan tổng có chồng rồi ? Rốt cuộc là từ đâu chui ra ? Xoàn xoạt, tức khắc thảo luận lên.

      *

      Mà lúc này, Lục Phỉ cùng Nhan Hạ về đến nhà.

      , dự định dẫn theo Hạo Hạo tham gia chương trình phụ huynh và con cái 《Bố trở về》? ” Tuy Nhan Hạ hiểu lắm về《Bố trở về》, nhưng tuyệt đối tin tưởng mắt nhìn của đài Việt Quất, hơn nữa trong lúc ăn cơm khi nãy, Lục Phỉ có việc quan trọng phải thương lượng với , có chút đoán ra là liên quan đến họ, nghĩ đến là đem về tin tức này.

      “Quyết định của công ty, có thể vừa quay vừa phát sóng.”

      “Khi nào? ”

      “Ngày mốt. ” Lục Phỉ bình tĩnh tự nhiên .

      Nhưng Nhan Hạ nghe xong đáp án này liền có chút bình tĩnh rồi, “Sao lại gấp như vậy? ”

      “Đúng ra quyết định xong rồi, là đột nhiên tham gia vào, ngoài ra còn có bốn tổ gia đình, lẽ để người khác đợi chúng ta chuẩn bị xong ? ” Nhìn phản ứng của Nhan Hạ, khóe môi Lục Phỉ hơi cong lên, ánh mắt mang theo tia ý cười, nghĩ tới phản ứng của Nhan Hạ lại lớn như vậy ?

      “Nhưng cảm thấy có chút quá gấp gáp sao? ” Nhan Hạ nghĩ đến phải công khai, nhưng nghĩ đến vừa mới , liền trực tiếp bắt đầu ngay.

      “Chỉ là ghi hình thôi, phát sóng có thể phải đợi đến tuần sau rồi, dù sao sớm muộn cũng phải công khai, sớm chút trễ chút có gì khác biệt sao ? ” Lục Phỉ trấn an, giọng càng thêm trầm ổn.

      Nghe giọng của Lục Phỉ, cảm xúc của Nhan Hạ từ từ ổn định lại, nghiêm túc nghĩ chút, cũng thể Lục Phỉ rất có lý.

      “Vậy bắt đầu từ ngày mốt tự mình ở nhà chăm sóc Hạo Hạo hai ngày ? ” Sau khi nghĩ thông suốt, lực chú ý của Nhan Hạ trở về đến chương trình.

      “Ừm. ” Lục Phỉ gật đầu, lại , cũng có chút đau đầu, tựa hồ chưa từng đơn độc ở cùng con trai trong khoảng thời gian dài như vậy ?

      Nghĩ đến, Lục Phỉ lập tức nghiêm túc nhìn Nhan Hạ: “Bà xã, có thể biết, bình thường con trai có thói quen gì ? ”

      Nghe thấy lời lo lắng của Lục Phỉ, Nhan Hạ phụt cái cười ra tiếng, nghĩ đến Lục Phỉ vị ba tốt tuyệt thế này bây giờ liền bắt đầu lo lắng vấn đề này rồi, bị làm cái như vậy, tâm trạng của lập tức thả lỏng lại, mang theo ý cười chậm rãi với Lục Phỉ số điều cần chú ý.

      Nhưng mà, trong lòng Nhan Hạ lúc này là vui sướng khi người gặp họa, có lẽ rất nhanh, ông xã nhà nhận ra rằng, lý thuyết và thực tế là có mang theo khoảng cách.

      Đặc biệt là loại mưu mô như con trai đây !

    3. beheo94

      beheo94 Well-Known Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      Chương 8:

      Có lẽ biểu cảm vui sướng khi người gặp họa của Nhan Hạ quá ràng nên chẳng bao lâu sau, Lục Phỉ phát ra khác thường của vợ và con trai, nhận ra tin tưởng tràn đầy trong đôi mắt , ánh mắt híp lại :” Em cảm thấy mình thể chăm sóc tốt cho con trai sao?”

      Thấy bộ dạng Lục Phỉ lúc này có chút thẹn quá hóa giận, Nhan Hạ giả vờ nghiêm trang lắc đầu:” có thể chuyển lời hỏi thăm của em cho con, em chỉ lo bị con mình làm nũng mà nhịn được tước vũ khí đầu hàng , chứ phải từng có tiền án sao? còn nợ con trai túi khoai tây chiên đó!”

      bị lừa gạt lần , còn bị lừa lần thứ hai sao? Vợ à, em cứ yên tâm rằng chăm sóc con mình tốt.” Lục Phỉ nhanh chậm, trong giọng còn mang theo tự tin.

      Nghe vậy, Nhan Hạ cũng còn ý kiến.

      Cả ngày ở bên nhau, có lẽ Lục Phỉ cũng nên biết rằng đứa trẻ năm tuổi khó chăm như thế nào, ra cũng rất mong đợi được thấy khoảnh khắc Lục Phỉ gặp khó khăn như thế nào.

      Buổi chiều, giờ tan học, Nhan Hạ và Lục Phỉ lại đứng ngoài vườn trẻ chờ đợi.

      lúc sau, hai người cuối cùng cũng thấy con nhà mình, Lục Phỉ lập tức đến ôm Lục Hạo vào lòng như ngày hôm qua.

      Tuy nhiên, hôm nay có khác biệt, đó chính là đôi mắt giáo Lý vẫn luôn lấp lánh nhìn chằm chằm vào Lục Phỉ, sau khi cố gắng xác nhận lại nhiều lần liên tục, mới giọng hỏi : “ Lục nam thần?”

      Nghe được câu này, Nhan Hạ hoảng sợ, nghĩ thầm , bị nhận ra rồi?

      Lập tức, nắm chặt tay Lục Phỉ, Lục Phỉ đưa tay giữ lấy bàn tay , truyền cho sức mạnh, sau đó bình tĩnh nhìn về phía giáo Lý :” Đúng vậy”.

      Thấy Lục Phỉ thừa nhận, giáo kia suýt chút nữa kìm được mà thét lên, hôm qua nghi ngờ chuyện này, dù cho hôm qua cố gắng phản bác lại bản thân, nhưng bây giờ nhìn thấy lần nữa, cái cảm giác quen thuộc ấy lại ùa về.

      Chính là ấy. đúng là Lục nam thần.

      Aaaaaaaaaa………….

      vui mừng sắp ngất mất!

      Thời gian trôi qua, mất lúc, giáo Lý mới tìm về được nhịp tim của bản thân, nhìn về phía Nhan Hạ rồi lại quay sang nhìn Lục Hạo ngồi trong vòng tay , lập tức :” Lục nam thần, yên tâm, tôi tiết lộ chuyện kết hôn và có con, thế nhưng bây giờ công khai đón Lục Hạo là bởi vì muốn công khai chuyện này rồi phải ?”

      “Đúng vậy.” Lục Phỉ vẫn tỏ ra cao lãnh trả lời ngắn gọn.

      Thế nhưng Lý lúc này cũng chẳng thèm để ý, đôi mắt cong lên : “Lục nam thần, thấy hạnh phúc như vậy tôi cảm thấy đủ rồi.” ( fan girl Lý trí (*^^*) )

      “Cảm ơn ” thấy giáo Lý vẫn còn rất tỉnh táo sau khi nhận ra mình, đối với fan mà bản thân ngoài ý muốn gặp được, thái độ Lục Phỉ tốt hơn rất nhiều.

      giáo Lý vừa cười vẫy tay chào hai người, vừa kích động :“Hẹn gặp lại, haha, tôi là fan đầu tiên biết tin Lục nam thần kết hôn.”

      Lục Phỉ gì, chỉ kéo tay Nhan Hạ đưa vào trong xe.

      Ngồi trong xe, cảm giác sợ hãi vừa rồi của mới dần lắng xuống.

      Nhớ lại bộ dạng khẩn trương của khi bị phát , Lục Phỉ kêu tên . Nhan Hạ nghe vậy liền ngẩng đầu, nhìn đầy nghi hoặc.

      Lục Phỉ thở dài cái, chậm rãi mở miệng hỏi :” Nhan Hạ, chính là kẻ được công nhận sao?”

      “……….”

      “Nếu vì sao em lại sợ mọi người biết là chồng của em như vậy?” Lục Phỉ xong, con ngươi trong trẻo lạnh lùng tựa như còn có thêm tia lên án.

      Hiểu được dụng ý của Lục Phỉ, Nhan Hạ giọng xin lỗi :” Là do em chưa chuẩn bị tâm lí xong.”

      Nhan Hạ rất tin tưởng vào tình cảm giữa hai người, thế nhưng, đối với việc phải đưa mối quan hệ này ra ngoài ánh sáng, còn có chút lo lắng, băn khoăn, trong mắt đa số công chúng, Lục Phỉ chính là nam thần cao cao tại thượng (1), thể với tới, mà người đàn ông đó, lại chính là người cùng kết hôn, sinh con, cùng làm bạn với suốt bảy năm trời.

      Mỗi lần nghe người xung quanh khen ngợi, sùng bái , lại cảm thấy vô cùng tự hào, dù cho ai biết là vợ người đàn ông đó, nhưng trong lòng vẫn rất vui vẻ, tự nhủ chỉ cần bản thân biết là đủ rồi.

      Nhưng bây giờ, khi muốn công khai chuyện này, lại có áp lực tâm lý lớn!

      sợ, sợ yên bình hạnh phúc này bị phá hủy.

      xong, thấy Lục Phỉ vẫn nhìn chằm chằm mình nhúc nhích, Nhan Hạ có đôi chút chột dạ, nhưng vẫn tiếp tục biện hộ:” Vừa nãy là lần đầu tiên bị người lạ nhận ra, em cảm thấy bất ngờ, kịp thích ứng mà, về sau em thích ứng dần dần.”

      Thấy tội nghiệp giải thích, Lục Phỉ có chút nghiêm túc dặn dò:” Nhan Hạ, bất kể chuyện như thế nào, cũng hi vọng em vui vẻ, nếu như……”

      Lục Phỉ chưa xong, Nhan Hạ đưa tay che miệng lại, kiên định trả lời :”Em rất vui.”

      Nghe vậy, Lục Phỉ cũng có ý kiến gì nữa, đưa tay ôm lấy , dùng hành động lên tất cả.

      Cảm nhận hơi ấm người , Nhan Hạ bỗng cảm thấy cả cơ thể tràn ngập sức mạnh, nghĩ lại những điều mình còn băn khoăn trong lòng, rồi chợt nhận ra, những điều đó cũng chỉ là chuyện .

      Dù cho có công khai quan hệ chồng vẫn như trước , vẫn là chồng của , con vẫn là con mà. (Ý chị là hai thứ quan trọng nhất là chồng và con vẫn thay đổi còn điều gì để phải lo lắng nữa)

      Nhớ đến con trai, Nhan Hạ lập tức nhìn lên, chỉ thấy Lục Hạo tỏ vẻ như biết câu chuyện hai người , đôi mắt chớp mà nhìn chằm chằm mình và Lục Phỉ, quấy nhiễu cũng nháo loạn, Nhan Hạ ngay lập tức bị con trai mình giết chết! (ai có thể góp ý dịch sát hơn ạ chứ mình cũng biết nên dùng từ gì cho hợp tâm trạng của nữ chính nữa)

      Đáng quá!

      Nhìn theo ánh mắt của Nhan Hạ, Lục Phỉ cũng hướng mắt về phía đứa con trai ngoan của mình, ngay sau đó, nhéo nhéo khuôn mặt bụ bẫm nhắn của Lục Hạo, thấp giọng hỏi : ” Con trai, con làm gì vậy?”

      Thấy hai người lớn trong nhà đều chú ý đến mình,Lục Hạo ồm ồm :” Ba , mẹ, nam thần là cái gì vậy? Vừa nãy Lý cứ gọi ba là Lục nam thần , ba phải là Lục Phỉ sao?”

      Cái gì?

      Nghe xong vấn đề của Lục Hạo, Nhan Hạ hơi cong khóe môi, liếc nhìn Lục Phỉ cái, : “ giải thích .”

      Lục Phỉ dừng chút, sau đó lại chậm rãi mở miệng:” Nam thần chính là đối tượng được phái nữ thích, hoặc là thần tượng, là người có khuôn mặt vóc dáng đẹp.”

      “Vậy Hạo Hạo cũng là nam thần đúng ?” ánh mắt cậu sáng trong :” Trong lớp cũng có rất nhiều bạn thích chơi với con.”

      Nghe vậy, Nhan Hạ cũng nhịn được mà nở nụ cười, kéo Lục Hạo ra khỏi vòng tay của Lục Phỉ, ôm lấy cậu, đưa tay búng cái mũi , giọng trả lời :” Da mặt là dày, cùng lắm con cũng chỉ là tiểu Nam thần thôi.”

      “Tiểu Nam thần cũng được.” Lục Hạo nghe xong, vui vẻ .

      Thấy hai mẹ con chơi đùa với nhau, ánh mắt Lục Phỉ dường như lướt qua chút ý cười, sau đó , mở cửa xuống xe, đến ngồi vào ghế tài xế, quay đầu về phía hai người :” Thắt chặt dây an toàn, chúng ta về nhà!”

      thôi.” Lục Hạo giòn giã đáp lời, giọng vui sướng thể tâm trạng vui vẻ của cậu, sau khi xe bắt đầu chuyển bánh, cậu ngồi kể cho Nhan Hạ nghe những chuyện thú vị trong buổi học hôm nay ở nhà trẻ, cuối cùng , cậu ta còn nghêu ngao hát bài hát mới được học.

      Nhìn Nhan Hạ và Lục Hạo qua kính chiếu hậu, trong lòng Lục Phỉ có chút xúc động, cảm giác ấm áp cứ thế tràn lan trong tim.

      Đôi mắt đen trở nên sắc bén, để cho bất cứ ai phá hủy tổ ấm của mình.

      Vợ con của , dùng toàn lực để bảo vệ bọn họ dưới cánh chim của mình.

      ********

      Trong khi gia đình Lục Phỉ ấm áp bên nhau bên kia gia đình trong tình cảnh thấp thỏm yên.

      “Tử Phàm, tình hình tại cái phải là quá khả quan hay ?” Văn Di hỏi chồng, trong lòng cũng có chút khó chịu.

      cần lo lắng, chỉ là có vài người lợi dụng thời cơ để gây chuyện thôi, đợi dư luận trôi qua, người hâm mộ đón nhận, tất cả còn vấn đề gì nữa.” Úc Tử Phàm nắm chặt tay vợ mình, an ủi .

      “Tình hình tại như vậy, nếu em bước ra ngoài ánh sáng………” Văn Di ra lo lắng của bản thân, sợ mình trở thành cản trở , phá hủy nghiệp của chồng mình.

      “Chuyện có trở nên tồi tệ hơn nữa chỉ cần chúng ta vẫn là gia đình là được, khiến cho em phải che giấu nhiều năm như vậy là lỗi của .” xong, Úc Tử Phàm cầm tay Văn Di đặt bên môi khẽ hôn cái.

      nghiệp đúng là quan trọng, thế nhưng vợ con của còn quan trọng hơn.

      “Nhưng………”

      Văn Di còn chưa xong, điện thoại của Úc Tử Phàm bỗng vang lên, thấy là người đại diện gọi đến nên vội vàng trả lời.

      Tào, có chuyện gì vậy?”

      “…………..”

      sao?”

      “…………”

      “Em hiểu.”

      xong, Úc Tử Phàm tắt điện thoại, hơi nhíu mày trầm tư.

      “Chuyện gì vậy?” Văn Di khẩn trương hỏi .

      “Chuyện tốt, Tào , công ty giải trí Chí Tôn biết vì sao mà hướng dư luận mạng theo hướng có lợi cho chúng ta.”

      “Chí Tôn? Đó phải là công ty giải trí lớn nhất trong giới sao? Bọn họ tại sao lại giúp mình? Có mục đích gì hay ?” Văn Di lúc đầu là fan ruột của Úc Tử Phàm, vì , tìm hiểu ít thông tin về làng giải trí, giới showbiz, vì vậy cũng biết công ty giải trí Chí Tôn.

      “Tạm thời chưa biết họ có mục đích gì, có lẽ , vài ngày nữa có manh mối lộ ra thôi.” Úc Tử Phàm có chút lo lắng, chắc chắn là có mưu, khi chưa biết mục đích bên trong mà tiếp nhận giúp đỡ của Chí Tôn làm cũng có chút thoải mái.

      Mà cũng rất nhanh, ngày thứ ba sau chuyện này, Úc Tử Phàm cuối cùng cũng biết được nguyên nhân.

      Có người đăng chùm ảnh lên mạng, tin này ngay lập tức thay thế cho tin tức hôn của Úc Tử Phàm.


      1. cao cao tại thượng: ở vị trí cao thể với tới, chỉ có thể ở dưới chiêm ngưỡng ( Theo em đấy ạ)

      chương mới đây chương mới đây

    4. beheo94

      beheo94 Well-Known Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      Chương 9:

      Lúc này, loạt ảnh được gắn ở đầu trang tin tức giải trí, chỉ cần dân mạng lướt web hầu hết đều có thể thấy chúng.

      Sau khi nhận được tin, Úc Tử Phàm cũng nhanh chóng lên mạng và cũng rất nhanh sau đó là thấy được dòng title.

      #chùm hình tin nóng: Lục Phỉ gặp mặt trao đổi với đạo diễn chương trình << Bố ơi mình đâu thế>> của đài truyền hình Việt Quất.

      Nhìn dòng tựa đề mà suýt chút nữa đánh rơi chiếc điện thoại.

      Úc Tử Phàm tự trấn định lại tâm tình rồi mới nhanh chóng click vào, cẩn thận xem tất cả hình ảnh và tin tức.

      “Trang Sohu đưa tin hot: Hôm nay nam thần quốc dân Lục Phỉ đến công ty giải trí Chí Tôn, sau khi biết tin này, tôi đứng chờ tại cửa công ty, vốn dĩ tôi dự định đợi Lục nam thần ra tiến đến phỏng vấn , thế nhưng lại cẩn thận bắt gặp cuộc trò chuyện của Lục nam thần và đạo diễn chương trình << Bố ơi mình đâu thế>> của đài Việt Quất, tôi kích động vô cùng, Thiên vương Úc Tử Phàm trong giới ca sĩ cách đây lâu mới tuôn ra tin hôn , có con, bây giờ chẳng lẽ lại đến phiên nam thần quốc dân của chúng ta rồi sao?”

      Xem xong, Úc Tử Phàm nhàng thở ra hơi, Lục Phỉ là ai? Đó chính là quốc bảo tại của làng showbiz, người Hoa duy nhất dành được giải ảnh đế thế giới, cũng chính là “ báu vật trong lòng bàn tay” của công ty giải trí Chí Tôn………….

      Nghĩ đến đây, Úc Tử Phàm bỗng cảm thấy độ tin cậy của bản tin này là khá cao, bởi vì chỉ có như vậy mới có thể giải thích hành động của Chí Tôn khi thay đổi chiều hướng dư luận trong vụ hôn của , đây ràng chính là để lót đường cho Lục Phỉ.

      Chẳng trách hai ngày nay có ít người đăng những dòng tus hướng fan thông cảm, tha thứ cho giới nghệ sĩ, minh tinh, đó phải là vì chuẩn bị cho ngày hôm nay hay sao?

      Thế nhưng, nếu Lục Phỉ thực hôn, vậy khẳng định gây ra tác động lớn như ném bom nguyên tử vào Làng giải trí, phạm vi phóng xạ chắc chắn thể tưởng tượng được, dù cho có trải nệm trước đó nhưng chỉ sợ cũng có kết cục tốt đẹp?

      Với tâm tình khó thành lời, Úc Tử Phàm kéo đến cuối bài xem bình luận phía dưới.

      “Tên phóng viên kia, ra ngoài xem tôi có đánh chết , nam thần nhà tôi sao có thể hôn chứ!”

      “Tôi tin, tôi nghe, có lẽ chỉ là cuộc gặp gỡ vô tình của nam thần.”

      “ Phóng viên chính là loại có cũng có thể viết thành có, vậy nên bây giờ chuyện là dùng Lục nam thần để hút view đúng ?”

      “ Nồi này nam thần nhà tôi gánh, aaaaa……… Lục nam thần ràng vẫn độc thân.”

      “………..”

      “Hai ngày trước ,tại phòng ăn, tôi có nhìn thấy người giống Lục Phỉ cùng người phụ nữ ra vào, lúc ấy tôi còn nghĩ chắc mình nhìn lầm………….huhu, tôi có dự cảm chẳng lành.”

      “…………”

      “Phóng viên cút ! Đừng dùng mấy tấm ảnh ràng này lừa người được ?”

      ………………..

      Xem được nửa, Úc Tử Phàm cũng định xem tiếp, thế nhưng nhìn phía dưới còn hàng dài bình luận, trong lòng chỉ có bốn chữ: Tinh phong huyết vũ ( gió tanh mưa máu, tình hình nguy hiểm)

      Chuyện của so với chuyện của Lục Phỉ, đúng là gặp sư phụ.

      Nhưng cứ nghĩ loại người cao cao tại thượng như Lục Phỉ mà cũng kết hôn sinh con, Úc Tử Phàm bỗng cảm thấy khoảng cách giữa mình với Lục Phỉ được kéo gần lại rất nhiều, vì vậy có chút mong đợi có thể gặp Lục Phỉ và con ta khi tham gia gameshow sắp tới, dù sao, bây giờ nhớ lại khoảng thời gian tham gia << bố ơi mình đâu thế>>, tương tác cùng con, vẫn cảm thấy có chút bất khả tư nghị ( muốn nhớ lại đấy ạ)!

      Lồng ghép hình tượng vú em lên người kẻ cao lãnh , bạn bè , còn mang danh nam thần quốc dân như Lục Phỉ ? Làm sao đây? cảm thấy hình ảnh đó khó có thể thành lời!

      Mà có cùng chung ý tưởng vớiÚc Tử Phàm cũng là số ít.

      Sau khi biết tin, số nghệ sĩ trong làng giải trí cũng bắt đầu ngừng share bài viết này, thậm chí có người còn bắt đầu hỏi thăm tin tức trong nội bộ Chí Tôn và tổ kịch << bố ơi mình đâu thế>>để xác nhận độ chính xác của thông tin, bọn họ cũng muốn biết nếu Lục Phỉ có con bộ dáng chăm sóc con như thế nào?

      Thành ra, trong làng giải trí nhấc lên trận gió ảo tưởng lan tràn.

      ******

      Lúc này, người đại diện của Lục Phỉ cũng lái xe đến nhà , chiếc điện thoại đặt bên ghế tài xế vang chuông ngừng như đoạt mạng, dừng lại trong chốc lát rồi lại vang dứt.

      lúc sau, xe cũng đến biệt thự.

      Sau khi ấn chuông cửa người ra là Lục Phỉ.

      Thấy người mặc đồ ngủ trước mặt, khóe miệng Hình Ảnh giật giật, mỗi lần đến nhà Lục Phỉ, chẳng bao giờ thấy có chút hình tượng nam thần gì cả và vẫn có chút thể tiếp nhận nổi, dù sao, ở bên ngoài, vẫn luôn thấy Lục Phỉ quần áo chỉn chu.

      Chỉ là, cũng hiểu rằng, chỉ có ở nhà , Lục Phỉ mới có thể buông xuống phòng bị.

      “Có chuyện gì sao?” Lục Phỉ hỏi, cả người có vẻ hơi chút lười biếng, hẳn là vừa mới rời giường lâu.

      “Tin định tham gia << bố ơi mình đâu thế>> bị tiết lộ sớm hơn so với dự tính.” Hình Ảnh bứt ra khỏi suy nghĩ của bản thân, vội vàng trả lời.

      “ Ừm, tôi vừa mới thấy tin đó.” Lục Phỉ gật đầu , vẻ mặt chút thay đổi.

      nghĩ sao? Có cần làm gì thanh minh ?’ Hình Ảnh vừa hỏi, vừa theo Lục Phỉ tiến vào nhà.

      Vừa vào, lập tức ngẩn người.

      Chỉ thấy có vài cái camera quay bọn họ.

      “Hôm nay là ngày quay chụp << bố ơi mình đâu thế>>?” Hình Ảnh sững sờ hỏi, bởi có chuyện xảy ra mà quên vấn đề quan trọng này.

      “Ừm.” Lục Phỉ gật đầu, có chút quan tâm.

      Hình Ảnh muốn đỡ trán, nhưng nghĩ đến việc đối diện mình còn có vài ống kính, lại lôi ra thái độ của người đại diện hoàn hảo ra, hỏi lại lần, “ Tin tức đó cần đưa ra thanh minh sao?”

      cần, cứ thuận theo tự nhiên !” Lục Phỉ bình tĩnh , kết hợp với khuôn mặt xuất sắc khiến cho người ta có cảm giác nên theo bước chân người đàn ông đó.

      Đó chính là suy nghĩ trong lòng Hình Ảnh, bởi tin tưởng Lục Phỉ, cũng chút do dự tiếp nhận đáp án của : “ok, vậy tôi về trước.”

      Trước khi rời , Hình Ảnh còn lo lắng nhìn lướt qua biệt thự, thấy nơi đây có biết bao nhiêu cái máy quay phim, lại thở dài cái, hi vọng sau khi chương trình phát ra hình tượng cao lãnh của nghệ sĩ nhà mình bị hủy sạch .

      Sau khi tiễn Hình Ảnh rời , Lục Phỉ nhìn đồng hồ rồi trực tiếp vào phòng của Lục Hạo.

      Lúc này, những tay quay phim theo phía sau Lục Phỉ bắt đầu kích động lên, cuối cùng cũng có thể nhìn thấy đứa trẻ đáng nhà nam thần rồi.

      Cùng với hình ảnh cánh cửa mở ra là căn phòng tràn ngập thú bông xuất trước mắt mọi người, thú bông, các loại mô hình nằm gọn trong các khoang tủ đứng, tất cả những loại đồ chơi ấy đều đặt tại bên, còn chiếc tủ xinh cạnh đó là tủ sách, ống kính máy quay lướt qua, ghi lại nào là truyện cổ tích, sách tranh vẽ,…. Dù cho có rất nhiều đồ thế nhưng chúng được sắp xếp rất gọn gàng, những người quay phim trong phòng đều yên lặng khen ngợi cậu bé này câu.

      Sau khi quay cả căn phòng lần, ống kính bắt đầu hướng về phía tên nhóc nào đó ngủ say giường.

      Máy quay tiến đến càng gần, người quay phim lại càng kích động, cậu bé ấy trông vô cùng giống Lục Phỉ, chỉ là đường nét khuôn mặt có chút nhu hòa hơn, nhưng điều đó chỉ càng khiến trái tim người nhìncàng thêm mềm nhũn, nếu chỉ đơn thuần xét về hình dạng bề ngoài mà đây ràng chính là tiểu nam thần nha!

      Trong lúc họ còn kích động Lục Phỉ ngồi đến bên giường, giọng gọi:”Hạo Hạo, rời giường!”

      Nghe thấy có người gọi, Lục Hạo nhàng ưm tiếng, lông mi dài, cong hơi giật giật, sau đó, cậu mơ màng giơ hai cánh tay ra, lầm bầm :” Mẹ ôm con.”

      “Là ba.” Lục Phỉ nhắc nhở , thuận tay đỡ Lục Hạo lên.

      Nghe vậy, Lục Hạo từ từ mở mắt, thấy mấy người quay phim sau lưng Lục Phỉ cùng camera, cậu xoa hai mắt mình để hoàn toàn tỉnh táo lại, sau khi thấy nhiều người, Lục Hạo tò mò hỏi ba: “ Họ chính là các chú quay phim mà ba sao?”

      “Đúng vậy, chúng ta cứ dậy mặc quần áo trước .” Lục Phỉ vừa trả lời vừa cầm quần áo để cho Lục Hạo thay.

      Lục Hạo cũng định thay quần áo, nhưng sau đó cậu lập tức xấu hổ :” ba, con muốn người khác nhìn thấy thân thể mềm mại trắng nõn của con trong TV”.

      Lời vừa rơi xuống, mấy người quay phim phía sau liền cảm thấy buồn cười, mềm mại trắng nõn? Ai dậy thằng bé từ ngữ đầy liên tưởng này vậy?

      Lục Phỉ nhìn lướt qua mấy cái camera, rồi lại nhìn quần áo của con, bình tĩnh :” Ba giúp con che , con cứ ở sau lưng ba thay ?”

      “Vâng.” Lục Hạo ngẹo đầu suy nghĩ hồi, sau đó nghiêm túc gật đầu.

      Chỉ thấy , sau đó Lục Phỉ nâng lên bên ga giường, cứ như vậy chắn trước người Lục Hạo.

      Xột xột xoạt xoạt nửa ngày, Lục Hạo câu ổn, camera mới lần nữa bắt được bóng dáng của cậu.

      Lúc này, người Lục Hạo khoác chiếc áo bông trắng, phía dưới mặc quần jean, cổ quấn chiếc khăn quàng cổ , mặc dù phối đồ đơn giản, thế nhưng kết hợp với khuôn mặt tuấn tú xinh kia đúng là tiểu nam thần với vẻ đẹp thể soi mói đối với màn ảnh .

      Sau khi thay xong quần áo, Lục Phỉ lập tức dẫn Lục Hạo vào toilet, bởi vì gian của toilet nên lúc này chỉ có người quay phim Lục Phỉ đứng ngoài cửa phòng chờ.

      Trong phòng rửa tay, bởi lý do chiều cao, Lục Hạo phải đứng bên cạnh bồn rửa tay đánh răng.

      Cọ lúc rồi uống ngụm nước, sau đó xùng xục xúc miệng rồi nhổ ra, cứ thế mấy lần, Lục Hạo mới buông bàn chải đánh răng , cậu quay sang nhìn Lục Phỉ, nghiêm túc dặn dò, “Ba, giúp con rửa mặt, nhớ, lau khuôn mặt bầu bĩnh của con nên nhàng, nếu con cảm thấy đau.”

      Thấy bộ dạng con trai nghiêm túc dặn dò, tay cầm khăn lông hơi dừng chút, sau đó Lục Phỉ lại bắt đầu lau cẩn thận.

      Thế nhưng dù cẩn thận nhưng Lục Hạo vẫn cảm thấy bị đau, cậu đưa tay cầm khăn lông, sau đó : “ Ba, thôi để con tự làm !”

      xong, Lục Hạo rút khăn khỏi tay Lục Phỉ, lau từ từ, lau xong, cậu đưa nó vào tay Lục Phỉ rồi chạy thẳng đến phòng bếp.

      Nhìn bàn ăn sạch bày biện món nào, Lục Hạo mím miệng, xoay ngường, buồn bã nhìn ba , “Ba, bữa sáng của con đâu?”


      và thế là lục hạo đc lên sóng truyền hình nhé, hihi đáng lắm luôn
      sorry mọi ng vì mình ngu kĩ thuật mà k post đc bài sớm hơn, à, mình xin phép post lịch đăng bài trong tuần mình làm nhé, là thứ 2, 4, 7 nhé mọi người.

    5. beheo94

      beheo94 Well-Known Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      Chương 10:

      Đối với người ham ăn mà cái gì cũng có thể nhịn được chứ tuyệt đối thể nhịn được điều gì liên quan đến đồ ăn.

      Khuôn mặt Lục Hạo nhìn qua giống như khóc ra nước mắt, khi mẹ có nhà là ba lại như vậy đó!

      Nhìn bộ dáng của cậu , mấy vị đạo diễn chung quanh đều cảm thấy đáng thương.

      Sau khi Lục Phỉ bước ra ngoài nhìn thấy dáng vẻ uất ức của con trai, bước chân hơi dừng lại chút, rồi mới chậm rãi đến trước mặt luc hạo , bình tĩnh :” Con muốn ăn cái gì? Bây giờ ba làm .”

      “………..Ưm, con muốn ăn trứng ốp la, nửa sống nửa chín kẹp với bánh mì, quét thêm sốt chấm salad, à, con còn muốn ly sữa tươi nữa, hơi ngọt chút.” Nghe thấy câu này, đôi mắt Lục Hạo sáng lên, cậu hoàn toàn quên “bi thương” mà quay sang nhanh chóng ra cầu của mình, trong lúc kiến nghị còn nhịn được vươn đầu lưỡi liếm liếm môi.

      “ Ừm.” Lục Phỉ đáp lời, sau đó lập tức xoay người vào phòng bếp, trong lúc xoay người, khóe miệng vốn banh chặt dần buông lỏng xuống dưới, Nhan Hạ sai, thức ăn chính là phương án tốt nhất để đánh lạc hướng chú ý của con trai .

      Mà lúc này, Lục Hạo mang trong mình tâm lý háo hức chờ mong thức ăn ngon, câu vui vẻ chạy ra phòng khách, cầm điều khiển từ xa bật TV rồi ngồi ghế salon, xem chớp mắt.

      Người quay phim Lục Hạo cũng tìm vị trí thuận lợi để quay cậu, nhận ra tồn tại của người khác, Lục Hạo dời tầm mắt, mỉm cười ngọt ngào với màn ảnh camera, sau đó lại đưa mắt nhìn về phía chương trình TV.

      Lúc này, vị biên đạo nhận được nhiệm vụ , đến trò chuyện với Lục Hạo.

      “ Cậu bạn , chào cháu.”

      “ Chào dì ạ.” Nghe được giọng , Lục Hạo quay đầu nhìn về phía vị biên đạo, mẹ từng dặn, nếu có người hỏi mình nhất định phải trả lời lễ phép, tỏ ra tôn trọng họ.

      Biên đạo thấy Lục Hạo chú ý đến mình, cố gắng kiềm chế tâm trạng kích động của mình, hỏi :” Dì có thể hỏi cháu vài vấn đề được ?”

      “ Được ạ.” Lục Hạo gật đầu.

      “Ba cháu có thường làm bữa sáng cho cháu ?” Biên đạo hỏi, biết tình hình tại trong bếp như thế nào nên đối với tài nấu nướng của Lục nam thần vẫn dám đưa ra phán đoán .

      Nghe câu hỏi, Lục Hạo lắc lắc cái đầu :” Chỉ có hôm nào mẹ thức khuya sáng dậy được, baba mới làm bữa sáng.” xong, như nhớ đến cái gì, cậu lại thêm câu:” tối qua trước khi mẹ ràng có nhắc baba làm bữa sáng . thế mà baba lại quên mất!”

      Nghe xong câu trả lời của Lục Hạo, mặt của vị biên đạo lập tức đỏ lên, tại sao bỗng cảm thấy tiểu nam thần trả lời có chút thích hợp nha.

      Tư tưởng đen tối mau biến mất !

      Biên đạo ngừng tự thôi miên bản thân, nhìn cậu bé ngồi ở đối diện , tiếp tục hỏi:” Vậy baba làm bữa sáng có ngon ?”

      “ Ngon ạ” đến đây, ánh mắt cậu hướng về phía phòng bếp, vẻ mặt chờ mong.

      Mười lăm phút sau, như thể nghe thấy nguyện cầu của Lục Hạo, trong phòng bếp tràn ra mùi thức ăn thơm ngào ngạt, Lục Hạo phắt cái, đứng dậy , chạy lộc cộc vào phòng bếp.

      Biên đạo vẫn đứng bên chuẩn bị vài vấn đề nữa để hỏi, thấy cảnh tượng này, lập tức ngây người.

      Tiểu nam thần của Lục nam thần chẳng lẽ chính là tiểu tham ăn sao?

      Lúc này, bóng dáng của Lục Hạo xuất trong ống kính người quay phim Lục Phỉ.

      Chỉ thấy ánh mắt cậu chăm chăm vào đĩa trứng ốp la Lục Phỉ để bàn ăn, miệng lẩm bẩm :” Ba ơi, khi nào con mới được ăn? Bụng con đói kêu ùng ục rồi này.”

      “Nhanh thôi.” Nhìn bộ dáng ngốc nghếch làm nũng của con trai, Lục Phỉ nhịn được nhoẻn miệng cười, nhìn con , ánh mắt luôn lạnh lùng trong trẻo giờ cũng thay bằng nhu hòa ấm áp.

      Hình ảnh này khiến cho những nhà quay phim bỗng cảm thấy ấm áp trong lòng, ấm áp đến mức họ nỡ đánh vỡ khoảnh khắc ấy.

      Hơn nữa, nhìn Lục Phỉ ngày thường đều có vẻ cao cao tại thượng giờ bỗng lộ ra nét mềm mại của bản thân, đối với bọn họ đúng là chẳng khác nào được chứng kiến kì quan, mấy nhà quay phim đều cảm thấy, kì đầu tiên của “ bố ơi mình đâu thế “ , với tham gia của Lục Phỉ, chắc chắn hot vô cùng.

      lát sau, Lục Phỉ làm xong hai phần sandwich, đặt ngay ngắn lên đĩa, sau đó mang ra khỏi khu bếp.

      Lục Hạo theo phía sau như cái đuôi , đôi mắt dời đĩa thức ăn giây nào.

      Chờ đến bà ăn, Lục Phỉ mới đặt đĩa xuống, Lục Hạo lập tức giơ đôi tay ngắn của mình ra, ngừng thúc giục “ Baba, ôm con lên, nhanh lên nào ~~~”

      Nhìn bộ dáng sốt sắng của con trai, Lục Phỉ chỉ nhàng nâng lên cái là nhấc cậu ngồi lên ghế ăn.

      Sau đó, trong đôi mắt của Lục Hạo cũng chẳng còn gì nữa.

      Trong mắt cậu giờ đây, chỉ còn có sandwich!

      việc xảy ra tiếp theo mà ống kính máy quay quay được chính là như thế này.

      Lục Phỉ ngồi bên, tư thái ưu nhã mà ăn bữa sáng của mình, đôi lúc cũng quay sang lau chút mảnh vụn bên khóe môi Lục Hạo.

      Mà Lục Hạo ……… Đôi bàn tay bé cầm miếng sandwich, miệng há hết cỡ, cắn được miếng lớn, sau đó gò má phồng lên nhấm nuốt, giống như chuột sa hũ nếp vậy đó.

      Hai khuôn mặt giống hệt nhau, lớn bé, mọi người chỉ muốn câu.

      là quá đáng mất thôi! Nhìn bên này Lục Hạo chuyên chú gặm đồ , mấy phụ tá cũng nhịn được muốn đem cậu ôm vào lòng sờ nắn, xoa bóp.

      Chỉ lúc sau, Lục Hạo ăn sạch miếng sandwich, vẻ mặt cậu thỏa mãn mà ợ cái.

      “Ăn no rồi?” Lục Phỉ hỏi.

      Lục Hạo đưa tay sờ cái bụng tròn vo của mình, hài lòng trả lời :” Con no rồi.”

      Nghe vậy, Lục Phỉ gật đầu, nhưng lúc sau, biết phải làm gì nữa, mọi ngày đều có Nhan Hạ đứng giữa làm người trung hòa quan hệ giữa hai cha con, chỉ đứng bên cảm thụ khí ấm áp ,viên mãn của gia đình, thế nhưng bây giờ có mỗi hai người, bỗng có cảm giác luống cuống.

      Trong lòng nghĩ vậy, nhưng vẻ mặt Lục Phỉ vẫn chút thay đổi, ôm Lục Hạo từ ghế ăn xuống, sau đó cầm hai chiếc đĩa vào trong bếp.

      Rửa đĩa xong, mở tủ lạnh xem chút thấy tủ lạnh vơi ít, trong lòng liền nghĩ ra cách.

      Lục Phỉ nghiêng đầu nhìn về phía cái đuôi ở đằng sau, :” Con trai, có muốn siêu thị ?”

      Siêu thị?

      Nghe đến hai chữ này, trong đầu Lục Hạo chỉ toàn đồ ăn, sau đó cậu chẳng hề nghĩ ngợi gật đầu liên tiếp.

      ******

      lát sau, Lục Phỉ cùng Lục Hạo xuất tại siêu thị .

      Đẩy xe bước vào siêu thị, đoàn của Lục Hạo bị ít người chú ý.

      Chỉ thấy Lục Phỉ mặc thân quần áo thể thao đơn giản, thân hình cao to, ngũ quan tuấn vô cùng, tay trái ôm Lục Hạo, tay phải đẩy xe.

      Lục Hạo nằm trong lòng , đưa tay ôm cổ Lục Phỉ, đôi mắt hưng phấn nhìn quanh.

      Làn trước cùng mẹ, cậu đều chỉ có thể tự hoặc ngồi trong shopping cart, bây giờ được ngồi ở độ cao khác, gian chung quanh bỗng có chút khác lạ.

      Hai cha con chạy đến khu đồ sinh hoạt.

      Trong khi đó, những người đứng sau những giá hàng ở các quầy đều kích động đến mức giậm chân.

      Là Lục Phỉ đúng ?

      Đúng là Lục Phỉ phải ?

      sai chứ?

      Bọn họ bắt gặp cảnh nam thần siêu thị!

      Nhưng mà đúng !

      Trong lòng nam thần hình như còn ôm đứa trẻ nha!

      Huhuhu , chẳng lẽ nam thần kết hôn sinh con rồi? việc tham gia gameshow cũng là sao?

      Nhớ lại tin đồn vẫn lan tràn internet ngày hôm nay, người người đều dùng sức nhìn chằm chằm vào Lục Hạo.

      Bởi vì xung quanh hai cha con còn có mấy nhà quay phim, có vài người muốn vào trong nhưng cũng chỉ có thể đứng ở phía sau nhìn bọn họ, căn bản cũng thể nhìn thấy hình dáng, mặt mũi đứa trẻ như thế nào, bộ phận đành lặng lẽ lôi điện thoại ra, hướng về phía nam thần chụp vài cái, bộ phận còn theo sát đằng sau đoàn quay phim.

      Trong khu sinh hoạt của siêu thị, hàng bên trái là đồ dùng sinh hoạt thiết yếu, ở giữa là những giá đồ ăn vặt phong phú, còn bên phải bày rau dưa tươi mới, trải dài theo ba khu vực là dãy đồ hải sản tươi ngon đa dạng.

      Lục Phỉ để Lục Hạo xuống dưới , hai người cùng đẩy xe đẩy nhìn chung quanh.

      Lục Phỉ vốn chỉ định mua chút đồ làm món ăn, thế nhưng chẳng biết lúc nào, xe đẩy được Lục Hạo đưa đến khu đồ ăn vặt.

      “Baba, khoai tây chiên, khoai tây chiên,lần trước , trước khi ngủ ba đồng ý mua cho con rồi.” Lục Phỉ và Lục Hạo đứng ở giá snack khoai tây chiên, đôi mắt Lục Hạo hướng về phía Lục Phỉ, ánh nhìn đầy trông mong.

      Lục Phỉ có lý do để tin rằng, nếu phía sau Lục Hạo có cái đuôi, ắt hẳn nó bây giờ vẫy vẫy mạnh.

      Dường như nhìn thấu khác biệt giữa thái độ của ba và mẹ, lúc sau, Lục Hạo nhịn đau vươn ngón tay :” Ba, gói, chỉ gói thôi! Mua xong, ba ăn phần nhiều, con ăn chút thôi cũng được.”

      “Haha……..” câu của Lục Hạo khiến cho người vây xem chung quanh đều nhịn được mà cười ra tiếng, đến cả những người quay phim cũng cẩn thận làm máy quay trong tay run lên chút.

      Cậu bé là ngây thơ, đáng nha!

      Lục Phỉ cũng có chút cảm giác khóc ra nước mắt, nhìn đôi mắt trông mong khẩn cầu của con, trong lòng đúng là có chút ……….. lung lay.

      Hơn nữa, đúng là đêm hôm trước đồng ý với cầu của cậu.

      Nghĩ vậy, Lục Phỉ cũng giơ ngón trỏ lên, cường điệu trả lời :” Chỉ gói.”

      Thấy baba đồng ý, ánh mắt Lục Hạo lập tức sáng lên, cậu nhanh chóng gật đầu cái, khôn khéo trả lời :” giữ lời, chỉ gói.”

      “Vậy con chọn .” Lục Phỉ đưa ra chỉ thị.

      Nghe vậy, Lục Hạo vui sướng xoay người, ánh mắt quét tới quét lui giá khoai tây chiên, tay đông sờ tây sờ cái, trong chốc lát vẫn chưa thể chọn được, cuối cùng, khuôn mặt nhăn nhúm :” là khó chọn!”

      Thấy bộ dáng rối rắm của con, Lục Phỉ đứng bên vui bẻ nhìn.

      Chẳng biết qua bao lâu, Lục Hạo rốt cuộc cầm lấy gói snack lớn nhất vị cà chua cho vào xe.

      Sau khi để gói snack vào xe đẩy, Lục Hạo nhịn được liếc nhìn Lục Phỉ cái, vừa thấy đôi mắt đầy ý cười của , cậu có chút chột dạ quay đầu, rồi vội vàng kéo tay ba :” Chúng ta mua trái cây thôi.”


      đây mọi người ạ, tuần sau miu miu đăng nhé, hẹn các b tuần sau nữa

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :