Chương 8: Người thứ sáu, người số 3, người thứ tư
Bữa tiệc thân mật diễn ra ở biệt thự tại quận 2, ngoài mục đích muốn kết nối những người muốn kết nối.
biết vậy, nhưng quan trọng vẫn là được uống rượu.
tự mình mua hai chai rượu, lại đem từ nhà thêm hai chai rượu nữa, tổng cộng bốn chai sang ủng hộ. Quả nhiên rất có đất sử dụng. Lâu ngày ngứa tay, bắt chước người ta pha pha chế chế.
bị khách hàng thân thiết kéo vào vài trò chơi tập thể. Bên hay hành động, luôn chọn hành động thế là bị bắt làm mấy trò hôn hít, ai muốn tỏ ra ngại ngùng. Bên bị phạt, làm mấy trò xấu hổ hơn.
Tối, ai về cứ về, có người có cặp, có người hội, lại có kẻ mình. uống đủ loại rượu đủ liều lượng, cảm thấy buồn ngủ. Những người ở lại ai muốn về phòng ai về, thích cái sofa, cuộn mình ngủ ngay chiếc sofa đơn.
ít khi nào ngủ say, càng bao giờ ngủ ngay. Dù uống nhiều rượu, nhắm mắt lại nhưng tâm trí vẫn còn suy nghĩ. nhận ra ai đó vừa mới lén lút chụp ảnh mình, lại có ai đó ngồi chiếc ghế sofa đơn bên cạnh.
đó bật quạt rất lớn. chịu được lạnh, đợi ta ngủ hẳn rồi, tư thế thay đổi tự nhiên hơn, mới dậy chỉnh lại chiếc quạt rồi quay lại ngủ tiếp.
Thời gian vừa qua ăn nhiều hơn khiến tự dưng lại ngủ ít , giống như là cơ thể muốn phải tự đốt năng lượng vậy. Ngủ lúc mười hai giờ hơn, nhưng bốn rưỡi sáng dậy.
ra phòng khách, dọn dẹp vài thứ cho bớt bừa rồi khẽ mở cửa sổ. thích khí tờ mờ sáng, khoảng từ bốn giờ cho đến gần sáu giờ. hay thức suốt đêm cũng chỉ vì quãng thời gian ngắn ngủi này.
ngồi ngắm nhìn lúc kia thức dậy. ta đến ngồi bên cạnh , giờ mới nhớ ta hôm qua có chơi trò trừng phạt với mình, chà chà môi nhau gì đó.
hỏi han vài chuyện, thản nhiên đáp lại. tới lui, nhận ra rằng mình lại lần nữa những thứ người khác muốn nghe. Hai người về buổi tiệc hôm qua, ta vuốt bàn tay , ngần ngại đáp lại.
, có ý định quen biết gì ai, đến chỉ muốn uống rượu mà thôi. ta bảo ta cũng vậy, biết ta vậy nữa.
trái phải hồi, ta khen giọng rất hay, có chút gì đó khàn khàn mà an tĩnh. thầm nghĩ giọng mình như vịt đực vậy, thậm chí có bớt hút thuốc vẫn thế, nhiều khi ra dám vì tai vốn nghe được ràng những gì mình , lại dám lớn vì như vậy là bất lịch . vòng vèo, đáp lại ta y như những gì nghĩ.
Ngày thứ hai của buổi tiệc đến tối mới phải kết thúc. Buổi trưa lại buồn ngủ, muốn ăn tìm căn phòng nấp vào. vào nấp chung với , sẵn tiện kể về thành tích của bản thân, đại loại là công dân tốt, có thành tựu, có chí hướng, chưa quan hệ bừa bãi với ai, trinh vẫn còn. tự thấy mình là kẻ dễ dãi, đụng đâu cũng ngủ được, có thành tích nổi bật, có tương lai ràng, càng có chỗ chen vào câu chuyện. tối qua cố ý muốn ngủ bên cạnh , muốn gây chú ý với . ra phát ra từ sớm nhưng lười , cảm thấy ta đúng là chưa mất trinh , vẫn còn kém khoản quyến rũ lắm.
Hết chuyện để , vuốt ve kích thích. rốt cuộc cũng là đàn ông ở độ tuổi đầu hai mươi trẻ trung đầy sức sống, thể cưỡng lại phụ nữ xinh đẹp. còn trinh, làm gì quá đáng, cả hai chỉ vuốt ve cho nhau.
Sau đó, tìm được trang cá nhân của , kết bạn rồi nhắn tin có ý muốn nối dài mối quan hệ. ngay từ đầu rằng mình có ý định liên quan.
bữa, muốn có tình đêm với , cười cười đồng ý. Hai người hẹn gặp nhau ở khách sạn, cũng làm tới cùng chỉ sơ qua rồi ngừng lại, khéo để ta chuyển sang trò chuyện. Phụ nữ, nhất là khi còn trinh, thường cần tình dục nhiều, quan trọng là phải được quan tâm. Nhưng quan tâm quá mức gây ra ảo giác, cho nên phải cho ta biết điểm dừng của là ở đây. Trách nhiệm với người, xin được từ chối.
tối khác, nhắn tin bảo mình say xỉn ở khu Hồ Bán Nguyệt, nhất quyết phải ra đón, nếu ta phải mất trinh vào người ta thích thú gì, có thể là người lạ. thấy ta nhắn được tin là vẫn còn tỉnh táo lắm, lại nghĩ đến trinh sau của mình bay bởi người đồng nghiệp, cảm thấy nếu là người lạ cũng khác biệt gì, quyết định tắt điện thoại tắt mạng ngủ. tại chỉ cần mềm lòng chút khiến người kia ảo tưởng kinh hoàng.
tối sau Giáng sinh, bảo muốn gặp vì qua năm mới làm việc ở Sài Gòn nữa, cũng từ bỏ ý định rồi. sẵn ngồi ở quán cóc công viên kia mình, bảo ta cứ ra. ta lại gì đó, lại gì đó, câu chuyện liên quan đến nhau.
Sau này đến tận cuối tháng chín năm hai ngàn mười bảy, đó vẫn dùng đủ cách, đủ số điện thoại, đủ danh tính khác nhau để nhắn tin được với . Mối tình đầu rất đau khổ. che đậy vụng về đó biết hết nhưng để tâm đến, chỉ lại nhớ về nàng vậy.
.
vài ngày sau khi cùng kia ở khách sạn về, cậu thiết kế nhắn tin cho , thành khai báo đường vừa mới quan hệ với trong đoàn tối qua, nhưng có đeo bao đầy đủ, sợ bệnh tật gì.
bình thản trả lời, vài bữa trước cũng khách sạn với , định hù dọa ta nhưng bất thành.
Hai người ngang hàng trái phải như vậy khiến thoải mái vô cùng. gọi cậu ta là H, biết được rằng mình thể thoát khỏi người này rồi.
H về Nga sau ngày 24, ở bên đó sử dụng lịch riêng nên Giáng sinh là vào ngày 7 tháng . Cậu ta bên đó cũng ăn mừng tưng bừng gì cả, cũng nhân dịp chơi bời gì. ậm ừ nhận tấm hình vuông vức chụp cây khô phủ đầy tuyết, nhất thời nên lời.
trời tờ mờ sáng là quãng thời gian mà thích nhất trong ngày, hôm đó ở bên kia cả tỉnh trời quang, mọi thứ được phủ lớp tuyết rất .
.
Hai mười bảy, hầu như ở rịt trong phòng mình.
Thỉnh thoảng y rủ rê uống bia, có uống nhưng xong cũng về ngủ. Đôi khi hai người lại vẽ vời những thứ vớ vẩn cho đời. Cuối tuần y hay mở tiệc tại nhà, đầy đủ tất thảy là sáu người Việt, Nga, Sing bọn họ. Ăn nhậu no say bốn đứa chơi mạt chược. và H hoàn toàn hiểu gì về bộ môn ngoằn ngoèo này, thường ra ban công ngắm phố phường chuyện khe khẽ từng câu. Đôi khi phải bật cười vì ngớ ngẩn của cậu ta đối với văn hóa người Việt, đôi khi cậu ta phải nhăn mày vì khó chịu trong tính tình của .
Ở bên cạnh H, thường biểu cảm nhiều như khi với người khác. Nếu có, chắc chắn chỉ cười cậu ta ngờ nghệch.
Đôi khi sáu người cùng chơi xì dách, chủ nhà Việt Nam nên lấy luật Việt Nam mà vận hành. phát ra mình may mắn trong mấy trò bài bạc khác nhưng cực kỳ may mắn ở trò xì dách này. Lần nào kéo lên hai mốt cũng mười chín. Mỗi ván tính vui năm mươi xen, chơi buổi tối có khi trong túi gần trăm đô-la. Tiền thắng cược mang mua rượu uống tiếp.
tâm muốn dây dưa bên cạnh H. Điểm chung lớn nhất của hai người là đều thích làm việc, thích được bận rộn. Thế nhưng cuối tuần nào cũng sang bên cậu ta chơi từ tối thứ sáu đến sáng thứ hai. Từ đến lớn năm đầu tiên xem nhiều phim điện ảnh đến vậy, lại còn được phân tích chuyên môn khiến tầm nhìn mở rộng hẳn. Sáng ra H thường uống cà phê đọc tin tức kinh tế. Kẻ làm kinh tế uống trà đọc vài mẩu truyện mạng.
Đôi khi tỉnh dậy từ rất sớm, nấu bữa sáng với bánh phở cùng nước dùng đơn giản cho ra dáng người Việt, hoặc làm bánh kếp cho thuận miệng người châu Âu. ra gia đình của rất ấm áp, cha của luôn dậy cực sớm làm thức ăn sáng nóng hổi với nước dùng ngon cho mẹ . Chỉ có là lạnh nhạt mà thôi.
Đôi khi tối đến rất muộn, cầm chiếc thẻ được làm sau tự tiện vào. Có lúc vứt hết quần áo vào sọt chỉ chừa cái quần đùi nhảy lên giường, cậu ta mơ mơ màng màng thế nào lại quay qua ôm . Có lúc yên tĩnh ngồi ở phòng khách, gõ chữ đến sáng.
với J về H, nghĩ nhiều về cảm nhận của , cũng giống như nghĩ nhiều về cảm nhận của chính bản thân mình vậy.
Có bữa em với về người đồng nghiệp, bảo rằng đó rất tài giỏi hơn ba mươi lăm mà vẫn còn mình. bảo đó cũng giống , vừa thích nam vừa thích nữ được, nhưng giống người khác thường là tỉ lệ chênh lệch, có cảm giác đó thích cả hai đồng đều, người như vậy thấy rất nguy hiểm. cười cười, cảm giác họ chỉ bản thân nhất, hoặc là ai hết phải . đồng tình, cũng cho cảm giác như vậy hoặc sắp thành như vậy.
Có bữa hai người bạn lần lượt hỏi, rốt cuộc với cậu ta là mối quan hệ gì, người , bạn tình, hay là chẳng có quan hệ gì cả. suy nghĩ hồi, vẫn thể bước ra khỏi những lằn ranh.
Với , H giống như dải màu vàng vậy, giống như màu tóc của cậu ta, thường hay bị gọi đùa con chó lông vàng. Có nhiều cấp độ vàng khác nhau, trong tất cả các màu, thấy màu vàng là khó dùng nhất, dải màu vàng càng thêm khó xử.
.
ngày mùa hè nóng nực, được cha mẹ mua cho căn nhà. Ngoài biết ơn nhận lấy còn suy nghĩ gì khác. Nếu có điều kiện mà sử dụng đúng là ngu ngốc.
Căn phòng trọ kia của ra đến mùa hè là rất kinh khủng. thời gian này hay chạy việc ngoài đường, chịu đủ cái nắng nóng Sài Gòn căn phòng của từ sáng đến chiều cực kỳ mát mẻ. Đến tối khi về, bên ngoài mát mẻ trong phòng lại nóng đến mức chịu được. hen suyễn lại dị ứng nên dùng máy lạnh, năm vừa rồi vậy mà cũng qua được mấy ngày đổ lửa. nóng hay lạnh cũng muốn chọn, vừa định chuyển phòng trọ khác được cho căn nhà.
Nhà mới của cũng ở gần phòng trọ cũ, chỉ loáng chuyển nhà xong. Có ba phòng ngủ, dùng phòng, phòng cho bạn cùng ngành khá thân thiết thuê lại, phòng để cho cha mẹ nếu cần.
Mỗi tháng lại làm công việc , thu nhập chỉ đủ để dằn túi. lười biếng ôm mãi cái ý tưởng kia chưa tìm ra hướng ra. Tháng tám, nhận được tin nhắn từ trưởng nhóm trước kia.
Gã phát ung thư tủy thời kỳ cuối, sắp chết rồi.
cần bàn đến thời kỳ cuối, hiểu ung thư tủy thôi là đủ chết. Gã gã rất nhiều, tại chỉ cần được thấy dù qua màn hình thôi cũng tốt rồi. dành thời gian gọi video với gã. Gã rất tốt bụng, rất tốt bụng.
đồng ý, rằng mình chỉ tử tế. Trong thâm tâm của tất cả những lần hành xử người khác nhìn vào có thể là mềm lòng hay tốt bụng, ra chỉ là tử tế mà thôi. Gã vẫn cứng đầu bảo rằng rất tốt bụng.
cãi nhau với gã. Nghĩ thầm, nếu tốt bụng từ chối gã, từ chối nhiều người khác, từ chối H luôn rồi.
Vì tàn nhẫn, nên mới tử tế và dịu dàng.
Đặc biệt là với gã. kính phục gã nhưng ích kỷ và tàn nhẫn với gã. Gã càng nhiều về tình trạng tại của gã, lại càng chia sẻ gì thêm về bản thân tại.
Tháng chín, gã muốn đến thăm nhưng chỉ có thể nằm ở nhà; mặc kệ chỉ nhìn thèm để tâm. Gã đến cuối cùng vẫn tham công tiếc việc cố gắng làm được chừng nào hay chừng nấy, xương cốt gặp mưa Sài Gòn như muốn tan nát; mặc kệ bảo gã tự lượng sức mình ai cản được.
Gã phát điên nhắn liên tục cho chục tin, gọi vài cuộc thấy bắt máy bản tính dễ nóng nảy trong quan hệ lúc trước trở lại; giờ giấc mỗi ngày mỗi khác vô cùng mệt mỏi tắt máy tranh thủ ngủ, lúc tỉnh dậy cả trăm tin nhắn diễn biến rất ghê. Từ năn nỉ đến gào thét, từ gào thét đến nội dung ảo tưởng ý là gì, từ ảo tưởng lại đến ra vẻ đáng thương, từ đáng thương sang mạnh mẽ cầu, hết cầu được đòi chia lìa loạn xạ, chưa kịp chia lìa chuyển sang xin lỗi rồi.
đọc lần đầu thấy đặc sắc, y như phim truyền hình giờ vàng vậy. Chán nản muốn trả lời.
Giữa tháng bảy hai mười bảy, và nàng trò chuyện với nhau lần đầu tiên diễn đàn là mười năm trước.
Cuối tháng bảy hai mười bảy, gặp bạn nhậu năm năm trước, trở thành bạn nhậu ngay sau đó, rồi vội vã hợp tan.
Đầu tháng tám hai mười bảy, cùng D ngồi ở quán cóc công viên, về người vừa mới tự sát.
Đầu tháng chín hai mười bảy, người lớn hơn tuổi ở chung nhà tu nghiệp ở Philippines. Sau khi bị trầm cảm vài tháng, trước khi hai thằng dạo vòng quanh Sài Gòn, kể hú họa về chuyện lúc nào cũng sẵn sàng đón nhận cái chết của D, bạn cùng phòng hỏi nếu tao tự dưng chết mày thấy sao ta, trả lời chắc là chẳng thấy gì.
Giữa tháng chín, ngủ vùi qua ngày sinh nhật, mơ thấy rất nhiều người bên cạnh chết lúc làm được gì, giấc mơ chồng chéo nối tiếp giấc mơ. Lúc tỉnh dậy lên mạng lên mạng nhận được vài tin nhắn rất tâm từ mấy đứa em đứa bạn, tấm hình chụp điếu thuốc bay bay khói nhắc sinh nhật năm trước được mua cho cái bánh ở tiệm cà phê, cắm điều thuốc cũng từa tựa như vầy. Quán cà phê đó giờ dẹp, nhắn cho người gửi tấm hình cũng là bạn tu nghiệp rằng vừa mới mơ thấy chết.
Đầu tháng chín gã liên lạc với . Tháng mười, ngừng liên lạc với gã nữa.
Trong năm hai mười bảy chỉ có vài lần lên cơn đau tim, lần là ở bên ngoài còn những lần khác là ở nhà. có kinh nghiệm hơn nhưng bị tấn công bất ngờ nên lần nào cũng quằn quại co người dám thở vì đau, chưa thể quen được.
.
( hết chương 8 )