1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Bạo nữ thuần phu - Mị Dạ Thủy Thảo

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 6.1: Uy hiếp, làm người đàn ông của tôi

      Xe chạy nhanh về phía trước, Hỏa Viêm vừa hưng phấn vừa nhìn sang xe thể thao màu đen chạy bên cạnh, mơ hồ nhận ra tia ác ý nàng cùng khiêu khích cả người trong xe, mà điều này làm cho tế bào muốn chiến đấu trong nhộn nhạo cả lên. Mà Tinh Văn Dương ngồi bên cạnh còn chìm vào trong suy nghĩ của mình.

      Từ đêm đó hai người mơ hồ gặp nhau, lại mơ hồ làm ra cái chuyện…, cũng là lần đầu tiên trong cuộc đời xuất người mà thể nào trón thoát khỏi. Tuy rằng có rất nhiều thống khổ, nhưng con người rất xem nỗi đau thân thể, cho nên, trước trò chơi sinh tử này, Tinh Văn Dương chỉ nhớ đến cái nhiệt tình ngọt ngào kia mà thôi! nghĩ, có thể ở cùng như , hẳn là bao giờ biết nhàm chán là gì. Chỉ là, hình như thích ở cùng , mỗi lần đều hung dự như thế, phải nắm đấm là uy hiếp , muốn đánh , hơn nữa, cách sống của rất đơn giản sợ là khiến nhàm chán,còn có chuyện làm luôn canh cánh trong lòng, ngày đó muốn phụ trách, liền mắng sau dó quăng ra ngoài xe. Chẳng lẽ nhìn đê tiện lắm sao, haizz, nên làm gì bây giờ?

      Tinh Văn Dương mãi suy nghĩ, gương mặt baby nhăn nhó, đột nhiên giật mình nhớ lại, cái vấn đề sinh tử này quên mất rồi. “Két……” Tiếng phanh xe chói tai vang lên, chiếc xe màu đen bên cạnh dừng lại, mà lúc này Hỏa Viêm cười xán lạn, đạp mạnh phanh xe. Dựa theo quán tính, xe ngoặt sang bên mới dừng lại, Tinh Văn Dương bị tiếng phanh xe chói tai giật tỉnh, mắt mở to nhìn vách núi đen sát trước mặt, biết từ đây nhảy xuống như thế nào đây.

      “A!” Rốt cục, xe dừng , Tinh Văn Dương khống chế được kêu to , lúc này trong đầu Tinh Văn Dương tràn ngập cảm giác tử vong! Trong nháy mắt này, tay Tinh Văn Dương tự chủ nắm lấy tay Hỏa Viêm, cảm nhận được độ ấm từ Hỏa Viêm, cảm giác tử vong kia dường như biến mất, lúc này, chợt nghĩ, cho dù có chết như vậy cũng sao, chỉ cần có bầu bạn đường xuống hoàng tuyền độc !

      Mà đối với Hỏa Viêm cảm giác uy hiếp truớc sinh tử này chả là gì, chỉ là lúc Tinh Văn Dương mở to hai mắt khẩn thiết nhìn , Hỏa Viêm đột nhiên có loại xúc động muốn hôn người đàn ông này. cảm giác được Tinh Văn Dương nắm chặt tay , Hỏa Viêm cũng nắm lấy tay chặt, bởi vì rất tự tin với khả năng lái xe của mình, tất nhiên hai người gặp nguy hiểm được , nhưng mà, đôi tay nắm chặt tay của , biết vì sao lại nhìn thấy kiên định của , cái loại cùng nhau đồng sinh đồng tử. Suy nghĩ rất nhiều, cảm giác rất nhiều, cũng quyết định rất nhiều, nhưng thực tế từ lúc xuất phát đến khi về đích chỉ vỏn vẹn 3,4 phút mà thôi.

      “Sợ hãi sao?” Hỏa Viêm nhàng hỏi, lúc này, xe ngừng lại, chỉ có đầu xe là còn run nhàng mà thôi. “Sợ.” Đối mặt tử vong, Tinh Văn Dương đúng là có chút sợ hãi. “Hối hận ?” Hỏa Viêm nghĩ, nếu phải tin tưởng vào khả năng của mình, e là cũng sợ. …….. “Nếu đồng ý, sau này tôi vẫn ngồi đây cùng như lúc này.” Đây đúng là câu lãng mạn , nhưng mà…… “Ngu ngốc, làn đầu tiên tôi gạp phải người muốn sống như đấy, ngốc quá !” Đúng vậy, như Hỏa Viêm hiểu lãng mạn là gì. Mắt Hỏa Viêm lóe lên tia sáng kì dị “Ha ha.”

      Tinh Văn Dương cười ngây ngô, cũng đâu mình là người thông minh Thấy cười, Hỏa Viêm vươn tay kéo đâu xuống, sau đó ở cái nơi ‘lãng mạn’ kia cùng Tinh Văn Dương diễn tấu màn hôn nóng rực. Mà đám tiểu đệ mới tới chỉ có thể xấu hổ đừng chờ ngoài xe , dám quấy rầy lão đại hôn say đắm kia, sợ rằng bị đánh bầm dập. “Làm người đàn ông của tôi .” Hôn xong, Hỏa Viêm bá đạo , ánh mắt trừng cho cơ hội cự tuyệt. Hừ, đây là lần đầu tiên ra lời này, nếu ngu ngốc cự tuyệt đánh cho quỷ thây cũng phải kêu, “Gặp quỷ”!

      Tinh Văn Dương dại ra, gì. Hỏa Viêm ảo não,tay nắm chạt thành nắm đấm. “Này kia, dám xem, tôi đánh bầm dập ngay.” Hỏa Viêm đe dọa, trong mắt tràn đầy ý uy hiếp. “Tôi đồng ý.” Lần này, Tinh Văn Dương phản ứng rất nhanh, nhưng phải là do Hỏa Viêm uy hiếp, mà tình đồng ý, nhưng có lẽ, Hỏa Viêm biết Trong khoảng thời gian dài mới quyết định, Hỏa Viêm đều cho rằng Tinh Văn Dương đồng ý với vì sợ đánh , mà phải vì thích .

      “Cốc cốc!” Cửa kính bị ai đó gõ, tuy muốn dừng câu chuyện đương này, nhưng xe đậu sát vách núi đen, khiến người ta run sợ, hơn nữa đứng bên cạnh vị tiểu dệ ia là người đàn ông sát khí đằng đằng, nên đành hải liều mạng gõ cửa làm phiền lão đại. “Gì chứ?” Còn chưa có cho Tinh Văn Dương biết cầu khi làm người đàn ông của bị cắt đứt, cho nên giọng điệu của Hỏa Viêm tốt chút nào.

      Tiểu đệ kia run run. “Lão đại, đây là tiền thưởng của ngài, còn có ngài cũng nên dời xe , ở đây an toàn.” Tiểu đệ đưa cái túi đen vào cửa sổ, Hỏa Viêm xem cũng khong xem ném cho Tinh Văn Dương. “Lão đại, em xin trước, làm phiền chị và tỷ phu .” xong, tiể đệ kia dùng tốc độ ánh sáng chạy , chạy mới là ngu đấy Hỏa Viêm tức giận bị câu tỷ phu của tiểu dệ mà tiêu tan, rất thích cách xưng hô này, vui vẻ lái xe .

      “Tôi……” Hỏa Viêm xoay người muốn tiếp tục đề tài vừa nãy, nhưng cửa xe bị gõ lần nữa Hỏa Viêm quay đầu, lạnh lùng nhìn, nhưng vừa thấy Hỏa Viêm liền nhận ra người tới chính là người lái chiếc xe thể thao đen kia. đứng ở ngoài xe, biểu tình mặt cực hung ác. Hỏa Viêm khinh thường hừ , sau đó mở cửa xe ra, tên đứng ở ngoài kịp né bị cửa xe quẹt trúng. mạnh mẽ đóng cửa xe lại, đạp chân ga hướng tên đó.

      Nam nhân kinh hoảng chạy , Hỏa Viêm lái xe chạy về phía trước, đụng người tên đó, khiến ngã xuống “ điên rồi!” Nam nhân nằm dưới đất gào thét Hỏa Viêm khinh thường đạp chân ga, xe tiến lên chút, tên đó nằm dưới xe nhưng đến mức bị thương, nhưng mà trong mắt đầy kinh sợ, lần này dám kêu gào . Hỏa Viêm lạnh lùng nhìn rồi quay đầu xe, lái .

    2. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 6.2

      Sau khi lái xe đến bãi đất trống khác, Hỏa Viêm nhìn xung quanh thấy có ai, liền quay đầu hướng Tinh Văn Dương những lời chưa xong.

      “Bây giờ là nam nhân của tôi, chúng ta cần phải vài điều, về sau, làm gì tôi cũng mặc kệ, giống vậy, tôi làm cái gì cũng được quản, nếu mà dong dài là tôi đánh , còn có, lúc tôi có tìm ra ngoài chơi cũng được cự tuyệt, thể , bằng tôi có cách cho ra, có nghe ?”

      Đối với nam nhân, Hỏa Viêm cầu nhiều lắm, chỉ cần dong dài, quản việc của là ok rồi. Hơn nữa xưa nay cực ghét những kẻ dám can thiệp vào chuyện của “…… Kia, tôi có thể tìm ra ngoài chơi ?” Nghĩ hồi, Tinh Văn Dương giọng hỏi. “Vô nghĩa!” Hỏa Viêm cốc mạnh vào đầu Tinh Văn Dương , Tinh Văn Dương ủy khuất xoa đầu, chảng lẽ sai gì?

      …………

      Vài ngày sau đó, Hỏa Viêm dẫn theo Tinh Văn Dương rất nhiều nơi. Vũ trường, phòng boxing, phòng khiêu vũ, sòng bạc, hộp đêm, tiệm vịt, đua xe, xe máy vân vân, Hỏa Viêm dẫn Tinh Văn Dương chơi nhiều trò kích thích. Hỏa Viêm chơi vui vẻ, mà Tinh Văn Dương kinh hỉ đan xen nhau.

      Trước kia thế giới của , quá mức an tĩnh, tại thế giới tắc quá mức cho bây giờ lại quá điên cuồng, khác biệt lớn này làm cho Tinh Văn Dương kịp thich ứng, mà những người thân cận với Tinh Văn Dương phát ra ánh mắt vốn sáng ngơi của nh ngày càng sáng hơn, hơn nữa nhìn đáng hơn trước, làm cho người khác kinh ngạc mà.

      Mọi người đều cảm giác Tinh Văn Dương bừng bừng sức sống đến kỳ lạ. Mà Hỏa Viêm vãn như trước thay đổi gì cả, tuy rằng mọi người trong Hỏa bang biết lão đại đương, nhưng ngoại trừ có thêm người đàn ông đáng bên cạnh lão đại ra, lúc nghỉ ngơi, thói quen đều có thay đổi, lúc điên điên, lúc đùa đùa quá trớn, lúc đánh người cung khách khí chi.

    3. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 7: Nam nhân ngốc nghếch đáng

      Edit: Julia

      Tinh gia.

      “Cha mẹ, hai người quay về sao báo cho con biết, để con ra đón.” Tinh Văn Dương kinh ngạc nhìn cha mẹ đứng trong đại sảnh, phải cả hai bỏ rơi du lịch vòng quanh thế giới mấy năm sao, giờ đột nhiên quay về làm người ta ngạc nhiên mới lạ.

      “Cha mẹ muốn cho con kinh hỉ, ha ha ha.” Cha Tinh Văn Dương là Tinh Tư Dư hiền lành , ông và Tinh Văn Dương giống nhau đều có gương mặt đáng làm cho người ta nhìn ra đây là người làm cha.
      Tinh Văn Dương và Tinh Tư Dư đứng chung vời nhau đừng noi là cha con mà em còn giống hơn.

      “Ai, mỗi lần nhìn thấy hai người đứng cùng chỗ, tôi cảm thấy thế giới này công bằng mà.” Mai Thanh Uyển mẹ của Tinh Văn Dương mỉm cười nhìn hai cha con, có ông chồng nhìn trẻ tuổi và đứa con như chưa trưởng thành biết là vạn hạnh hay bất hạnh đây.

      “Mẹ.” Tinh Văn Dương bất đắc dĩ kêu tiến mẹ , đề tài này nhà họ hơn 10 năm rồi.

      “Được rồi, được rồi, mẹ nữa, nhưng mà, Văn Dương con mặc thế này là định ra ngoài à?” Mai Thanh Uyển cẩn thận đánh giá cách ăn mặc của Tinh Văn Dương , sao bà có cảm giác con trai có chút thay đổi nhỉ, hình như ngày càng tỏa sáng hơn.

      “Con có hẹn với người bạn.” Tinh Văn Dương nghĩ đếnlát nữa gặp Hỏa Viêm , nụ cười hơi mất tự nhiên, tuy rằng mấy ngày qua bọn họ luôn cùng nhau, nhưng mỗi lần nghĩ đến , luôn mất tự nhiên, kia giống như ngọn lửa, thiêu đốt , khiến quên được.

      ra ngoài nhiều cũng tốt, nhưng mà tối nay nhà chúng ta có mời vài người bạn đến chơi, con phải trở về đấy.” Mai Thanh Uyển xong còn nở nụ cười thần bí, mà Tinh Văn Dương nhìn thấy nụ cười này, cảm giác như có chuyện chẳng lành xảy ra, nhưng nghĩ đến lát nữa có thể gặp Hỏa Viêm, liền vui sướng khiến cho Tinh Văn Dương xem vấn đề này.

      “Tốt, buổi tối con về nhà đúng giờ .” Đối với lời của mẹ, Tinh Văn Dương rất nghe lời .

      …………

      Tinh Văn Dương cùng Hỏa Viêm mà chung với nhau luôn có tượng đặc biệt, đó là lái xe lúc nào cũng là Hỏa Viêm

      Bên ngoài Tinh gia , Hỏa Viêm ngồi Hummer lẳng lặng chờ ở đó.
      “Viêm.” Tinh Văn Dương ngồi chỗ phó ái, ôn nhu gọi tên Hỏa Viêm

      “Hôm nay tôi dẫn đánh nhau. Cái đám chết tiệt cũng dám chạy đến địa bàn của tôi quậy, tôi liền đến địa bàn của chúng quậy, để xem chúng còn kiêu ngạo được bao lâu.” nghe có vẻ nghiêm trọng, nhưng thực tế là có mấy tên côn đồ đến quán bar của Hỏa Viêm ăn chơi, trong lúc vô ý nháo với mấy tên côn đồ khác.

      Nhưng mà,mấy ngày nay Hỏa Viêm vừa vặn ngứa tay, cho nên đem việc xé ra to, đem mấy huynh đệ kéo đến địa bàn người ta hoạt động tay chân.

      có giết người chứ?” Ở cùng Hỏa Viêm có lúc tránh được mấy trường hợp huyết tinh, cho nên Tinh Văn Dương cũng có chút thích ứng, chính là với tính cách thiện lương cua mình hy vọng Hỏa Viêm quá mức bạo lực.

      “Haiz” Hỏa Viêm thở hơi, có trả lời, nhưng đối với Hỏa Viêm mà , cũng phải là kiểu tùy ý giết người mấy lạo hỗn chiến quy mô này đều dùng đánh đấm để giải quyết, có đoi khi đối phương dùng vũ khí lạnh, mà bọn họ cũng đâu thể đứng yên để bị đánh, nên chuyện chết người cũng đâu thể tránh được.

      Mà sở dĩ mang theo nam nhân này, là vì Hỏa Viêm muốn để nhanh chóng làm quen thế giới của , kể ả sau khi kết hôn, bị những việc của làm dọa sợ, cứ vậy Hỏa Viêm quyết đ5nh sớm là người của mình.

      …………

      “Lão đại, tỷ phu!” Tiểu đệ nhìn thấy Hỏa Viêm cùng Tinh Văn Dương cung kính kêu hai tiếng.

      “Bọn họ đều ở bên trong sao?” Hỏa Viêm tùy ý hỏi tiểu đệ, mà Tinh Văn Dương đối với xưng hô kiểu này còn chưa thích ứng nổi, xấu hổ cúi đầu.

      Tỷ phu? Ai, bây giờ giống như đại ca xã hội đen rồi, nhưng dược gì đây, ai bảo lại đại tỷ xã hội đen chi.

      “Dạ, bọn họ đều ở bên trong, bọn em luôn đứng ở đây canh chừng, chỉ có tiểu đệ ra rồi về, ai ra nữa.” tiểu đệ giữ nhiệm vụ canh chừng báo cáo.

      “Đối phương có đem vũ khí lạnh ?” Tuy rằng đối phương đều là mấy tên côn đồ, nhưng tung hoành giang hồ, chừng có 1,2 thứ vũ khí lạnh.

      “Em điều tra, lão đại bọn chúng hình như có 1 cái, còn bọn tiểu đệ có.” Bọn họ canh chừng đương nhiên cũng điều tra qua, vì biết thế nào lão đại cũng hỏi mà.

      Tuy rằng lão đại bọn họ nhìn hung bạo, hiếu chiến thế kia nhưng rất cẩn trọng, mỗi lần đánh nhau để họ điều tra qua xem, để chuẩn bị đầy đủ, đây cũng là lí do tại sao bang chúng trong bang ít bị thương vong.

      “Hảo, chúng ta tại vào, chú ý đối phương, Văn Dương , ở đây chờ bọn tôi .” xong Hỏa Viêm dẫn đầu vọt vào nhưng bị Văn Dương kéo lại.

      “Tôi cũng !” Văn Dương kiên trì, từ sau khi ở cùng Hỏa Viêm , bắt đầu học võ, chính là vì muốn sát cánh cùng đánh nhau.

      “…… Các người bảo vệ ấy cho tốt, chúng ta vào.” Hỏa Viêm nghiêm túc nhìn thoáng qua Tinh Văn Dương, có cự tuyệt, chỉ để mấy tiểu đệ bảo vệ , còn mình vọt vào trước

      Đối với cầu của Văn Dương , Hỏa Viêm có chút kinh ngạc, nam nhân này vốn đơn thuần này,chính là trước khi gặp

      Nhưngtrong khoảng thời gian này cùng nàng cùng nhau, tựa hồ bị nàng giáo phôi rất nhiều, giống như là tấm trắng noãn giấy trắng bị nhiễm lên bất đồng nhan sắc.

      Mặc kệ thay đổi thế nào, bản tính thiện lương của mơ hồ thay đổi, mỗi khi thấy chuyện gì mới đều ở to hai mắt nhìn, Hảo Viê cảm thán biết sao sống nổi đến 30 năm này.

      Nếu phải Tinh Văn Dương đem chứng minh thư cho xem, với thực ba mươi tuổi, Hỏa Viêm tin tưởng từ bề ngoài đến tính cách của , tin nổi là 30 đâu.

      …………

      Hỏa Viêm ở phía trước mở đường, cơ hồ mấy tiểu đệ phía sau có nước dụng võ, chỉ khi nào có cá lọt lưới mấy tiểu đệ mới ra tay, nên đa số chỉ có thể đứng bên cạnh xem diễn.

      Mà bị vây ở bên trong Tinh Văn Dương nhàm chán nhìn xung quanh.
      Tuy rằng tình huống đẫm máu, nhưng Tinh Văn Dương bị Hỏa Viêm dạy dỗ có chút thói quen .

      Có câu thế này, khả năng thích ứng của con người là vô hạn, mà Tinh Văn Dương chính là minh chứng tốt nhất.

      Chỉ là, làm người cũng thể quá kiêu ngạo, bằng gặp chuyện ngoài ý muốn.

      “Đoàng!” tiếng súng vang lên, Hỏa Viêm lập tức xoay người, tuy bị bắn trúng nhưng đạn vẫn xượt qua da, máu tươi liền chảy xuống,

      “Mẹ nó!” Hỏa Viêm thấp giọng mắng chửi, nghĩ tới ở lật thuyền trong mương, cái tên lão đại bỉ ổi kia gian manh trốn ở góc tối nổ súng.

      “Viêm!” Tinh Văn Dương kêu to, để ý mọi người ngăn trở vọt lại đây, bởi vì tốc độ của viên đạn và tốc độ của Hỏa Viêm đều nhanh, cho nên Tinh Văn Dương chỉ nhìn thấy Hoả viêm chảy máu chứ cũng biết thương thế của Hỏa Viêm thế nào, chỉ biết là Hỏa Viêm bị thương!

      Mà ngay tại khắc kia, làm chủ được thân thể mình nhảy đến, cho nên mới có cảnh xông ra màng sống chết của bản thân.

      “Ngu ngốc, đừng lại đây, nơi này nguy hiểm!” Hỏa Viêm hô lớn, cái tên tiểu nhân kia biết trốn ở góc khuất nào, mà nam nhân này lại chạy đến chỗ phải làm mục tiêu cho người ta chứ làm gì.

      Nhưng Hỏa Viêm Tinh Văn Dương nhanh chân, dứt lời, Tinh Văn Dương chạy tới bên cạnh Hỏa Viêm.

      sao chứ?” Tinh Văn Dương khẩn trương xem Hỏa Viêm chảy máu ỏ chỗ nào.

      Hỏa Viêm trừng mắt nhìn , nhanh chóng kéo đến góc an toàn, mấy tiểu đệ phía sau rất nhanh tìm chỗ núp vào, sau đó dựa theo địa thế tìm kẻ địch núp trong tối.

      “Viêm, có sao , viên đạn bắn vào chỗ nào, chúng ta mau đến bệnh viện, đừng sợ nhất định có việc gì.” Tinh Văn Dương gắt chặt tay Hỏa Viêm, tuy lo lắng nhưng qên an ủi Hỏa Viêm.

      Mà Hỏa Viêm dùng ánh mắt phức tạp nhìn Tinh Văn Dương.

      Nam nhân này thực ngốc, bằng phát có bị sao hết.Hơn nữa làm sao lại cố nén khóc an ủi , mà cũng dong dài quá , cứ lải nhải bên tai .

      Có điều, đầu óc hình như có vấn đề, lại cảm thấy nam nhân ngốc này đáng mới chết.

      “Ngu ngốc! Tôi có làm sao hết, mắt dùng để làm gì thế hả, sao nhìn cho cẩn thận vào.” Nam nhâ đáng sao cũng thể chiều, lúc nên cần giáo huấn phải giáo huấn, cho nên Hỏa Viêm cóc đau vào đầu Tinh Văn Dương, ăn đau liền che đầu.

      Sau đó dùng khuôn mặt vừa ủy khuất vừa cao hứng nhìn Hỏa Viêm.

      sao? có trúng đạn sao? Vậy sao lại chảy máu? đừng có gạt tôi .” Mặc dù nghe giọng chắc chắn của Hỏa Viêm , nhưngTinh Văn Dương vẫn có chút lo lắng, có điều, cảm giác lực đạo đánh vào đầu mình Hỏa Viêm , Tinh Văn Dương yên tâm ít, chỉ là, Hỏa Viêm vì sao lại đánh a!

      Haizzz, từ sau khi ở cùng Hỏa Viêm, mấy chuyện bị đánh này như cơm bữa, có đôi khi nghĩ, nếu ngày đó mà Hỏa Viêm đánh mình nữa, liệu có quen .

      “Tôi lừa làm cái gì, tôi có việc gì là có việc gì sở dĩ chảy máu là do xượt qua da.” Tuy giọng điệu được tốt, nhưng Hỏa Viêm có thể nhẫn nại giải thích khó, mà chỉ giải thích với Tinh Văn Dương xem như là đãi ngộ đặc biệt rồi

      Phải biết rằng, Hỏa Viêm rất ít khi cùng người khác giải thích cái gì.

      “Xượt qua da? Ở nơi đâu?”

      “Ở đây, tôi sao mà.” Hỏa Viêm chỉ vào vết thương ngưng chảy máu cho Tinh Văn Dương xem.

      “Đỏ như vậy, nhất định rất đau , xem chỗ này, Viêm, có phải rất đau ,tôi thổi thổi cho nha.” xong, Tinh Văn Dương kéo cánh tay bị xước da của Hảo Viêm qua thổi.

      Hỏa Viêm dại ra, mà đám tiểu đệ đứng gần đó muốn cười mà cười được, còn có vài tiểu muội hâm mộ thôi.

      “Ngu ngốc!” Lại thêm cái cốc đầu vào đầu Tinh Văn Dương , có điều Tinh Văn Dương cảm giác, tựa hồ có đau .

      “Lão đại, người bắt được, chị muốn xử lý thế nào.” lâu sau, vài tiểu đệ bắt người đàn ông lại đây, người đó rất hoảng sợ.

      “Hỏa lão đại, phải tôi cố ý nổ súng, lúc nãy tôi sợ quá nên lỡ tay bóp cò, ngài tha cho tôi , Hỏa lão đại, ngài đại nhân chấp nhặt tiểu nhân, tôi biết sai rồi, ngài bỏ qua cho tôi mà.” Người đàn ông nhìn Hỏa Viêm liền quỳ mặt đất cầu xin tha thứ , nước mắt cũng thuận thế chảy ra.

      Hỏa Viêm cùng đám tiểu đệ ở phía sau thấy tên này hèn mọn, mà Tinh Văn Dương cau mày nhìn ông.

      “Ông……” Hỏa Viêm muốn mở miệng giáo huấn người đàn ông này, nhưng là lại bị Tinh Văn Dương đánh gãy .

      “Là ông nổ súng?” Tinh Văn Dương hỏi người đàn ông đó.

      “A, tôi có cố ý, thực có cố ý, các người bỏ qua cho tôi .” Người đàn ông đó quản ai hỏi, chỉ kêu khóc cầu xin tha.

      Tất cả mọi người cảm thấy mất mặt thay ông ta, nhưng cũng tò mò nhìn Tinh Văn Dương, bọn họ đều muốn biết tỷ phu bình thường ôn hòa lại đáng này làm gì, thấy người ta đáng thương mà thả chứ.

      “Ông……”

    4. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 8: Nhuộm sắc trắng

      Edit: Julia

      “Ông cái tên xấu xa này, phải thứ tốt gì, dám nổ súng người của tôi, xem tôi đánh ông là được.” xong, Tinh Văn Dương đấm quyền tới.

      Sau đó quyền lại cước, Tinh Văn Dương đem tất cả sợ hãi lúc nãy phát tiết lên người đàn ông này.

      biết qua bao lâu, mãi đến khi Tinh Văn Dương vô lực, mọi người mới phản ứng lại, sau đó, là tiếng lại tiếng vỗ tay vang lên.

      “Tỷ phu, suất nha!” tiểu muội hoan hô .

      “Tỷ phu, hổ là nam nhân của lão đại, thực hung hãn a.” Tiểu đệ khác sùng bái, nhưng nhìn Tinh Văn Dương, mà nhìn Hỏa Viêm

      Hỏa Viêm bước đến cạnh Tinh Văn Dương, nắm tay .

      “A! Lão đại, tỷ phu, lão đại, tỷ phu!” Tiếng reo hò của đám tiểu đệ vang lên lần lượt

      Hỏa Viêm cực kỳ lấy làm kiêu ngạo, Tinh Văn Dương kinh ngạc sau đó cười toe tóe, lại có chút ngượng ngùng xấu hổ cười cười.

      Vừa nãy vì xúc động mà đánh ngời, ngờ lại đổi lấy hiệu quả tốt như vậy

      ………………

      .

      Đem chuyện còn lại giao cho mấy tiểu đệ xử lý, Hỏa Viêm kéo Tinh Văn Dương về xe.

      Hai người bốn mắt nhìn nhau, sau đó, Tinh Văn Dương ôm chặt lấy Hỏa Viêm.

      “Viêm, vừa naỹ tôi rất sợ, sợ rời xa tôi mãi, tôi sợ mất .” Gắt gao ôm chặt lấy, mà Hỏa Viêm bị ôm chặt hít thở thông.

      Nhưng Hỏa Viêm cứ thế tùy ý để ôm, tùy ý để phát tiết nỗi sợ trong lòng mình, có giãy dụa, ngược lại nhàng vỗ về lưng Tinh Văn Dương.
      Lúc này Hỏa Viêm, dị thường ôn nhu.

      “Viêm, về sau đừng làm những chuyện nguy hiểm như thế được ?” lâu sau, Tinh Văn Dương mới ra câu, khí ấm áp liền biến mất

      “A, đau!” Bị quyền đánh vào bụng, Tinh Văn Dương hô ra tiếng, sau đó lại là ủy khuất nhìn Hỏa Viêm, lúc nãy con tốt mà, sao giờ lại đánh chứ.

      “Tên kia, muốn can thiệp vào cuộc sống của tôi?” Ánh mắt Hỏa Viêm nguy hiểm nhìn chằm chằm Tinh Văn Dương, tuy rằng vừa mới vừa nãy có chút cảm động, nhưng mà, cho phép bất cứ ai can thiệp vào cuộc sống của .

      “Viêm, phải tôi muốn can thiệp và cuộc sống của , tôi chỉ là lo lắng , thực phải muốn can thiệp vào cuộc sống của đâu.” Nhìn thấy Hỏa Viêm tức giận, Tinh Văn Dương vội vàng giải thích .

      sao lại quên mất thích là người thích người khác quản chuyện của ấy, nhưng mỗi khi nhìn thấy phải gặp nguy hiểm, tâm của trở nên sợ hãi vô cùng.

      “Nam nhân, tôi cho biết, tôi gặp chuyện gì đâu” Hỏa Viêm nghiêm túc nhìn Tinh Văn Dương, sau đó kéo qua đầu của lại, hung hăn hôn lấy hôn để.

      Vô luận là vì , hay là vì chính mình, Hỏa Viêm đều để mình gặp chuyện, huống chi, có mấy người làm tổn thương được.

      “A, Viêm, tối nay tôi phải về nhà, cha và mẹ tôi về, bọn họ có khách dến nhà làm khách.” Đột nhiên, Tinh Văn Dương nghĩ tới chuyện thiếu chút nữa quên mất.

      “Khi nào về, tôi đưa về?” Mặc dù thích người khác can thiệp vào cuộc sống của mình, đồng thời Hỏa Viêm cũng thích can thiệp vào cuộc sống của người khác, hai người ở chung, cũng phải có khoảng tự do riêng, phải lúc nào cũng khống chế đối phương, làm nhau ngột ngạt.

      “Tối nay .”

      “Ân.” Bên trong xe, hai người chuyện nũa, khó được khí yên tĩnh như thế.

      ……………………

      Buổi tối

      “Tôi vào đây, về cẩn thận đấy” Tinh Văn Dương cười đáng , khiến bầu trời sầm tối bỗng nhiên có ánh nắng chiếu rọi.

      “Dài dòng, mau vào , lần nào cũng thế, thấy phiền sao, lần sau còn nữa, tôi đánh .” Hỏa Viêm xong giơ nắm đấm lên, có điều có giận gì,khiến người ta cảm giác như hổ giấy mà thôi

      “Chẳng phải mỗi lần đều như vậy sao.” Giọng có chút chế nhạo Tinh Văn Dương xong liền thừa dịp Hỏa Viêm có phát hỏa , xoay người chạy vào nhà

      vẫn sợ bị đánh.

      Phía sau , Hỏa Viêm trừng to mắt, tức giận.

      …………

      “Cha, mẹ con về rồi.” Tinh Văn Dương vừa vào nhà thấy vẻ mặt tươi cười của cha mẹ.

      “Văn Dương, con về rồi à, mau đến đây chào chú Phùng và dì Phùng, còn đây là Vân Nhi con của họ, lão Phùng, đây là Văn Dương, con trai tôi, ông nhìn .” Tinh Tư Dư trưng vẻ mặt thần bí ra, khiến cho Tinh Văn Dương có chút hiểu.

      “Chú Phùng ,dì Phùng, Phùng tiểu thư, xin chào, tôi là Tinh Văn Dương.” Tinh Văn Dương cực kỳ lễ phép chào hỏi.

      Chú Phùng là nam trung niên mập mạp có chút ổn trọng, dì Phùng xem như vẫn giữ được vóc dáng thướt tha, mơ hồ có thể nhìn ra năm xưa cũng là mỹ nhân, mà phùng tiểu thư nhìn rất giống mẹ mình, là dịu dàng thanh lịch, giống như tiểu thư khuê các ngày xưa.

      Bỗng nhiên, Tinh Văn Dương tựa hồ hiểu được chút gì, sau đó quay đầu có chút kinh ngạc nhìn Tinh Tư Dư cùng Mai Thanh Uyển, hai người mỉm cười nhìn .

      “Xin chào.” Phùng Vân Nhi dịu dàng cười, bộ dáng thục nữ lời chào.

      “Cháu à, rất vui khi quen biết cháu, về sau nếu có thời gian chúng ta chuyện nhiều hơn được chứ.” Chú Phùng khách khí cùng Tinh Văn Dương bắt chuyện, trong giọng mang chút thân thiện khác thường.

      “Định Văn, người ta là người trẻ tuổi, muốn chuyện nhiều cũng nên cùng con chúng ta, làm sao tìm ông được.” Chú Phùng vừa xong, dì Phùng ngồi bên cạnh xướng theo, sau đó đẩy con mình tới.

      đến đây, Tinh Văn Dương rốt cục có thể xác định hôm nay có vụ gì rồi.

      Haizz, cái này cũng tại , ai bảo 30 tuổi đầu rồi còn chưa kết hôn, để cho cha mẹ sốt ruột, có điều, có bạn rồi, hơn nữa rất thích ở cùng , chỉ là kia thể nào nhu thuận theo về nha gặp cha mẹ.

      Có chút đau đầu, Tinh Văn Dương xoa trán, tựa hồ sau khi ở cùng Hỏa Viêm, vốn mang tư tưởng đơn thuần cũng chậm đổi khác, cũng có thể đoán được tình hình quanh mình.

      “Làm sao vậy, Văn Dương, con thoải mái sao?” Mẹ Tinh Văn Dương quan tâm hỏi.

      có, con tốt lắm.” Nở nụ cười trấn an, Văn Dương thầm suy nghĩ xem làm sao đưa Hỏa Viêm về nhà.

      “Vậy là tốt rồi, bữa tối cũng chuẩn bị xong, chúng ta mau dùng cơm.” Mai Thanh Uyển nhìn người hầu chuẩn bị ở bên, biết bữa tối chuẩn bị tốt .

      “Hảo.” Mọi người cười cười, đến nhà ăn

      …………

      “Văn Dương, chỉ mới 30 tuổi sao?” Đây là lần đầu tiên Phùng Vân nhi chủ động đặt câu hỏi, tin nổi tuổi của Tinh Văn Dương , bởi vì Tinh Văn Dương thoạt nhìn cứ như thiếu niên 20 vậy.

      Đối với điểm này, Hỏa Viêm cũng phải thích ứng lâu

      .

      Con đúng là hay để ý tới vấn đề tuổi tác

      “Phùng tiểu thư, tôi 30 tuổi .” Đối với tuổi của mình, Tinh Văn Dương cũng là thực bất đắc dĩ

      “Văn Dương, bình thường cháu thích làm gì?” Dì Phùng như vô ý hỏi

      “Trước kia cháu thích ngủ, nhưng bây giờ thích chơi, bạn của cháu ngủ thấy là lãng phí sinh mệnh.” Tinh Văn Dương làm như vô tình đến Hỏa Viêm.

      Nhưng mà, lời của Tinh Văn Dương giống như quả bom, nổ mạnh trong đầu mọi người.

      “Con cái gì?” Tinh Tư Dư kinh ngạc đứng lên, mặt là kinh hỉ , nhưng lập tức lại có chút xấu hổ nhìn nhà họ Phùng.

      Con có bạn đối với Tinh Tư Dư mà tuyệt đối là chuyện lớn, có điều, vốn tìm người đến cho con xem mắt, vậy mà nó lại có bạn , như thế nào cũng xin lỗi nhà người ta.

      Mà vợ chồng Phùng gia ngồi đối diện nhíu mày.

      “Con , trước kia con thích ngủ nhưng giờ thích chơi.” Tinh Văn Dương cười lập lại lời lần nữa, nhưng hết.

      Tinh Tư Dư kinh ngạc nhìn nụ cười cực kỳ ôn nhu của Tinh Văn Dương, lần này ông trở về, sao thấy con trai khác trước quá vậy.

      Tuy rằng cũng là nụ cười đơn thuần đó, nhưng lại mang gì đó khác, giống với…Lẽ nào là do kia?

      Con ông đơn thuần giống như biết mùi vị nhân gian cực khổ …………

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :