1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Bạo nữ thuần phu - Mị Dạ Thủy Thảo

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 2: Nhớ lại chuyện thê thảm tuyệt vời

      “Có cái gì thể, chúng ta đều là người trưởng thành, dẹp ngay cái bộ dáng kinh ngạc đó .”

      , , tôi ràng là muốn làm loại chuyện này mà a! , đây là cường, cường, bạo!”

      Tinh Văn Dương cũng nghĩ ra được từ nào tốt hơn từ này, chỉ cần nhớ đến chuyện hôm, là nghĩ ngay đến từ này Đầu tiên là bị đánh, sau đó là bị dụ hoặc, chính là cái loại dụ hoặc phản kháng được này, cuối cùng là hồ đồ nhấn chìm trong bể dục vọng, trong sạch 30 năm gìn giữ giờ mất rồi, hơn nữa, vẫn là cho nữ nhân bạo lực. Nghĩ đến đây, Tinh Văn Dương cảm giác thân thể của mình còn đau, mà hết thảy đều do nữ nhân này gây ra. “Cường! Bạo! phải hôm qua cũng rất hưởng thụ sao? Sao lại là do tôi bắt buộc !” Hỏa Viêm bắt đầu bốc hỏa, nam nhân này làm sao vậy, dám dùng bộ dạng uỷ khuất này cường bạo !

      …… phải, khi dễ tôi, …. còn đánh tôi…”

      Bị Hỏa Viêm doạ sợ, giọng của Tinh Văn Dương đứt quãng, sau đó cúi đầu, có chút sợ cái nắm đấm của Hỏa Viêm!

      “Hừ, tôi cưỡng bức thế nào, có bản lĩnh đánh tôi , nếu , câm miệng, là đàn ông con trai khóc gì mà khóc, muốn bị đánh à?” Tinh Văn Dương bị bộ dáng tức giận của Hỏa Viêm doạ cho sợ, năng lung tung! Tuy rằng bình thường luôn khi dễ người, nhưng chuyện đêm qua xem như là hai bên tình nguyện, sao bây giờ lại biến thành dùng sức mạnh cưỡng ép, nam nhân này , quả đáng đánh đòn mà!

      “Tôi…… Tôi…… …… Ô!” Tinh Văn Dương run chỉ tay vào Hỏa Viêm, mà Hỏa Viêm ghét người ta chỉ tay vào mặt, quyền đánh vào khuôn mặt đáng kia.

      Mà Tinh Văn Dương che mặt kêu ô ô, cảm giác mùi máu người mình. Có điều, nhìn Hỏa Viêm tức giận , Tinh Văn Dương đột nhiên ý thức được vấn đề! Vừa nãy cái gì, ngu ngốc mà, sao lại như vậy!

      “Cái đó, thực xin lỗi.” Che miệng, Tinh Văn Dương xin lỗi Hỏa Viêm , vừa nãy chắc bị choáng đầu, mới có thể ra những lời xấu hổ như thế, là đàn ông sao có thể lời như vậy với , cái này chính là muốn chịu trách nhiệm, nhất định là hiểu lầm, cho nên, mới tức giận như vậy. Đôi khi, người tốt có, mà hiểu lầm cũng có .

      cái gì?” Hỏa Viêm có chút hoài nghi có phải mình đánh nam nhân này hỏng luôn rồi , sao lại nghe được lời xin lỗi của ! “Tôi , xin lỗi.” Tinh Văn Dương lặp lại lần nữa, hơn nữa còn mỉm cười , chẳng qua, cười như vậy, làm cho máu tươi từ miệng chảy ra, màu đỏ tươi khiến Hỏa Viêm nheo mắt!

      “Vì sao muốn xin lỗi?” Cau mày, Hỏa Viêm bị sao, vừa nãy uỷ khuất, sao giờ thành dạng này, giống như mang theo chút áy náy xin lỗi!

      “Vừa nãy tôi vậy là do kích động quá, vốn, vốn, tôi dự định giữ cái kia cho đến khi kết hôn, lại nghĩ rằng…… Sau đó, ân, hiểu ý tôi chứ?” xong, Tinh Văn Dương ngẩng đầu chờ mong nhìn Hỏa Viêm. Khoé miệng Hỏa Viêm giật giật, tiếng nắm tay nghe rốt rốt! ghét nhất là người cằn nhằn, có chuyện gì thẳng phải tốt sao, phải đoán nữa, chỉ số thông minh cao của rảnh dùng cho chuyện này đâu!

      “Muốn mau, đừng vô nghĩa!” Hỏa Viêm cắn răng , nếu còn dám lời vô nghĩa, nắm đấm này dạy lại cho cách chuyện.

      “Được, được, được, tôi , đừng tức giận, ý của tôi là tôi là đàn ông, chuyện này phải do tôi phụ trách, cần tức giận, tôi chối bỏ trách nhiệm, chỉ cần nguyện ý, giờ tôi có thể cưới ngay, vừa nãy tôi bậy bạ, đừng có để trong lòng, tôi phải là người chịu trách nhiệm, hãy tin tôi.”

      Tinh Văn Dương cấp vội đem ý của mình ra, cần nhát gan, mà nắm đấm của này dễ chịu mấy đâu. Chẳng qua, ngờ rằng, giải thích vậy mà vẫn đấm như thường. “A!” Lần này nắm đấm đánh vào mũi Tinh Văn Dương, máu tươi liền chảy.

      Tinh Văn Dương ôm cái mũi cùng miệng, ai oán nhìn Hỏa Viêm, trong mắt là tiếng động lên án! thế rồi sao còn bị đánh! Cái này có thiên lý mà, hơn nữa, quan trọng nhất là muốn kết hôn với , vậy cuộc sống sau này của như thế này ư, trời ạ, nghĩ đến đây Tinh Văn Dương nhất thời thấy quạ đen bay đầy đầu.

      rất giỏi, tôi cho biết, Hỏa Viêm chưa bao giờ cần người phụ trách, càng cần người nam nhân, chuyện ngày hôm qua trắng ra chỉ là 419*, tôi cần phụ trách, cho nên, thu hồi lại tự tôn nhàm chán của , bây giờ là thời đại nào rồi mà còn phụ trách, cho rằng con là kẻ mềm yếu à, lúc nào cũng đợi đàn ông các người phụ trách, dám nhắc đến vấn đề phụ trách với tôi, đúng là con heo vô dụng, tức chết mà, mau cút , bằng tôi đánh thành đầu heo.”

      *419: For one night (tình đêm)

      Nghe luận điệu của Tinh Văn Dương, Hỏa Viêm càng thêm tức giận, thích nhất là đàn ông tự cho mình là đúng, nam nhân cùng nữ nhân lên giường, trừ phi là bị bắt buộc, bằng là ngang hàng, hai người đều cần tình ái; Hai người mà nguyện ý, mới gọi là lưỡng tình tướng nguyện! Nếu thực muốn phụ trách, chỉ có tên ngốc này, muốn phụ trách chỉ có thể là chính mình! Người khác? Hừ, chê cười!

      Hỏa Viêm là nữ nhân độc lập, chuyện chọc chết người khác thiếu, nhưng chưa từng vì cái nhìn của người khác mà miễn cưỡng chính mình, mà đối với vấn đề nam nữ, Hỏa Viêm trực tiếp dùng quan điểm của mình để . Nam cùng nữ, trời sinh ngang hàng, mặc kệ là địa vị hay năng lực, đương nhiên bao gồm số vấn đề riêng tư, ví dụ như chuyện liên quan đến vấn đề phụ trách.

      Tư tưởng của Hỏa Viêm , nữ nhân cần nam nhân phụ trách mới là kẻ ngu xuẩn, hơn nữa, nam nhân nguyện ý phụ trách lại càng thêm ngốc, nữ nhân vì sao phải để cho người khác phụ trách?

      Chẳng lẽ nữ nhân có năng lực phụ trách sao?

      Nam nữ ngang hàng? Loại chuyện này chưa cần đến vấn đề ngang hàng, như vậy có chân chính ngang hàng .

      , ……” thể tin được nghe Hỏa Viêm vậy, Tinh Văn Dương cảm thấy chính mình thực ủy khuất, sai gì rồi sao? Vì sao bị đánh luôn là ?

      Mặc kệ nghĩ thế nào khi thân thể đối mặt với nguy hiểm theo bản năng lẩn tránh, mở cửa xe, Tinh Văn Dương nhảy xuống xe, né tránh quyền Hỏa Viêm đánh tới Chỉ là, quần áo xốc xếch, Tinh Văn Dương sẫy chân ngã mặt đất, tư thế chật vật vô cùng. Hỏa Viêm thấy thế, toàn bộ cơn giận biến sạch, hơn nữa còn có ý cười. Bộ dạng này của Tinh Văn Dương thực quá đáng , giống như con chó lạc đường, cực kỳ tội nghiệp kích trúng tình của Hỏa Viêm.

      Chỉ là, Hỏa Viêm có ít tình quá, chỉ là dùng hai chân đá , cho nên, Hỏa Viêm nhìn Tinh Văn Dương xong, liền lên xe, lái xe rời . Phía sau Tinh Văn Dương chật vật quỳ rạp mặt đất, mặt sưng đỏ lên, quần áo hỗn độn lộ ra dấu vết kích tình, vài giọt máu tươi theo lỗ mũi chảy xuống bờ cát……

      Đây là tình hình tách ra sau khi Tinh Văn Dương cùng Hỏa Viêm lần đầu tiên gặp nhau…… Tinh Văn Dương từng câu: Ngày đó với tôi là ác mộng, nhưng là ác mộng tuyệt vời quên được! Lái xe, Hỏa Viêm trực tiếp về tới biệt thự cạnh bờ biển, đêm qua ở trong xe ngủ eo mỏi lưng đau, bây giờ muốn nhảy lên giường đánh giấc, nhưng mà, nghĩ đến đêm qua, cùng với khuôn mặt đáng lên trong đầu, tinh tế ngẫm lại, cảm giác đêm qua rất tốt, nhất là biểu cảm của nam nhân kia.

      “Lão đại, ngài trở lại, tối hôm qua đùa vui ?”

      Hỏa Viêm vừa xuống xe, liền đụng phải Ngô Hà, Ngô Hà cười mờ ám hỏi. “Phái người đến bãi biển tìm nam nhân kia, sau đó đưa ta về, đừng có nhiều lời, chị mày muốn nghỉ ngơi, còn nữa hôm nay đừng có làm phiền” xong, Hỏa Viêm liền vào phòng, về tới phòng mình, ngay cả đám hạ nhân dám ầm ĩ làm phiền đến , bởi vì, ai muốn bị đánh!

      …… Lại Tinh Văn Dương bên này! Sau khi Hỏa Viêm lái xe rồi, Tinh Văn Dương cử động nổi, bởi vì cả người đau nhức thôi, cho nên, như đà điểu nằm ở đó, bất tri bất giác ngủ say. Tinh Văn Dương tin rằng, ngủ là chuyện tốt nhất. Cho nên, hôm qua nằm ở giường lớn của Hỏa Viêm phải là chuyện kỳ quái gì.

      “Tiểu tam, nam nhân mà lão đại có phải là ?”

      nam nhân hỏi nam nhân bên cạnh. “Tiểu Tứ, mày xem còn sống ?

      Tuy rằng lão đại rất ít sảy tay đánh chết người, nhưng mày xem thử xem, ngay cả động cũng động, mày xem có phải lão đại bảo chúng ta đến nhặt xác ?”

      Nam nhân gọi là tiểu Tam suy nghĩ, chỉ vào Tinh Văn Dương nằm cát. “Hẳn là còn sống , mày xem còn thở kìa.” Hai người đến gần, thấy Tinh Văn Dương thở . “Xem ra lão đại còn để lại hơi, như vậy chúng ta cần nhặt xác, nhưng chuyện này cũng phiền toái, bởi vì lão đại bảo chúng ta đem người về, nhưng là ngay cả động cũng động, chúng ta đem về thế nào đây” Tiểu Tứ oán giận, tựa hồ đối với người chết, cảm giác đáng tiếc.

      “Cái này đơn giản thôi, xem tao nè .” Tiểu Tam lại, ngồi xổm trước mặt Tinh Văn Dương , cùng ngón tay chọc chọc Tinh Văn Dương giật giật, nhưng vẫn có tỉnh lại. Tiểu Tam dùng sức chọt chọt, Tinh Văn Dương từ từ mở hai mắt, chẳng qua giây sau lại nhắm lại, còn phất tay như phủi ruồi. Tiểu Tam khó thở, hai tay nắm bả vai Tinh Văn Dương lắc lắc, lần đầu tiên đụng phải người như vậy,ra cái dạng này mà còn ngủ! “Đứng lên, đứng lên, đứng lên tao đánh mày !”

      Tiểu Tam kêu gào, chuyện như thế hổ là tiểu đệ của là Hỏa Viêm, ngay cả uy hiếp cũng giống nhau . Lần này, dưới cố gắng của tiểu Tam, Tinh Văn Dương rốt cục mở hai mắt đáng ra.

      “Tôi thành như vậy rồi, còn muốn đánh tôi?” Mở miệng câu đầu tiên, Tinh Văn Dương như vậy, bởi vì bây giờ rất nhạy cảm với mấy lời này, hơn nữa, cảm giác toàn thân đau đớn Tiểu Tam sửng sốt, lập tức phản ứng lại , nam nhân này hôm qua phải bị đánh thảm thế này chứ, có biện pháp, lão đại bọn họ đúng là rất khủng bố, tính tình hỏa bạo, nắm đấm cường hãn, ngay cả bọn họ làm tiểu đệ cũng theo phản xạ mà chạy trốn, chỉ cần nhìn thấy lão đại phát hoả là chạy ngay, bằng , bị đánh thành đầu heo chỉ có thể oán mình chạy chậm quá.

      “Đứng lên , lão đại phân phó bọn tao phải đưa mày về.” Tiểu Tứ bước đến . “Lão đại? Lão đại các người là ai?” Tinh Văn Dương có chút kỳ quái, xưng hô lão đại như thế sao cảm giác đó phải là người tốt. Chẳng lẽ có người muốn bắt cóc ? “Mày biết lão đại bọn tao?” Tiểu Tam kinh ngạc nhìn Tinh Văn Dương, chẳng lẽ là bọn họ tìm lầm người? Mà bên tiểu Tứ ở bên suy nghĩ hồi lâu mới :“Ngày hôm qua mày với nữ nhân?” Trừ bỏ lúc đánh nhau, bình thường bọn họ rất ít khi tên.

      “Ân, sao biết?”

      “Vậy sai, bọn tao đưa mày về, nhà mày ở đâu.”

      …… Ước chừng 40 phút sau, Tinh Văn Dương về tới nhà mình, biệt thự trong khu biệt thự xa hoa, nhà Tinh Văn Dương, trừ bỏ đống người hầu cũng có người khác,cha mẹ đều là người rất có tiếng trong giới từ thiện. Tinh Văn Dương xuống xe, tiểu Tam cùng tiểu Tứ liền lái xe , lưu lại Tinh Văn Dương khập khiễng về biệt thự. Đến khi người hầu nhìn thấy, lập tức chạy đến đỡ vào trong nhà, sau đó lại là phen ép buộc, mời bác sĩ, tẩy trùng, băng bó, bôi thuốc, từng chút cuối cùng nghỉ ngơi, đằng đẵng mất hết 4 giờ! Sau đêm qua mang Tinh Văn Dương quán bar, đám bạn tốt kéo tới hỏi thăm, phen tra khảo xong mới chịu , mà Tinh Văn Dương cũng được tự do, nặng nề ngủ. Chỉ là trong mộng, mơ thấy nữ nhân bạo lực kia, thân thể toả ra luồng nhiệt nóng rực, làm cho người ta cảm giác ấm áp……

      Ba ngày sau. Thương thế của Tinh Văn Dương tốt lên, tuy rằng còn vết hôn chưa mất, nhưng cảm giác đau đớn giảm rất nhiều, vết thương ở miệng Tinh Văn Dương cũng liền lại. “Thiếu gia, hôm nay ngài có muốn ra ngoài ?” Lão quản gia nhà Tinh quan tâm hỏi Tinh Văn Dương, từ ba ngày trước thiếu gia thân đầy vết thương trở về, ông là người chăm sóc thiếu gia từ khi ngài còn , cũng biết là ai lại nhẫn tâm đánh thiếu gia thiện lương bị thương nặng như thế, nhưng hỏi thiếu gia, thiếu gia cái gì cũng , rất quật cường.

      “Tôi muốn ra ngoài dạo chút, lát nữa về.”

      Tinh Văn Dương ở nhà ngây người ba ngày, trừ bỏ ăn ngủ, rất nhàm chán, hơn nữa, quan trọng nhất là, thường nhìn thấy hình ảnh nữ nhân bạo lực kia trong đầu, điều này làm cho vừa kinh vừa sợ, có loại dự cảm, những ngày nhàn nhã sắp kết thúc. Nghĩ đến đây, Tinh Văn Dương có chút hoảng hốt ra ngoài biệt thự, phía sau là ánh mắt lão quản gia quan tâm nhìn ……

      Mà ba ngày này, Hỏa Viêm muốn sống cuộc sống nhàn nhã tí nào, đây cũng là lý tưởng của Trừ bỏ ăn cùng ngủ, ngày thường Hỏa Viêm thích nhất chính là đánh nhau, chẳng qua, càng đánh võ thuật càng cao, địa vị vì thế tăng cao, người bên cạnh ai nguyện ý đánh nhau cùng nữa, bởi vì ai muốn trở thành bao cát “Lại đây.” Hỏa Viêm nắm nắm đấm trừng mắt tiểu đệ.

      “……”
      linhdiep17 thích bài này.

    2. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 3: Bạo nữ lái Hummer cứu người

      Biệt thự của Hỏa Viêm , trong phòng luyện võ. “Lại đây.” “Lão đại, van cầu chị, chị bỏ qua cho em , nhiều người như vậy nằm mặt đất, cũng phải có người dọn dẹp chứ, bằng ảnh hưởng đến tâm tình phải sao?” Tiểu đệ xong liền lui về phía sau mấy bước, cũng biết lão đại làm sao nữa, mấy ngày này chỉ cần đụng đám tiểu đệ là chẳng có ai sống sót dưới ma chưởng của lão đại, toàn bộ đều là bị đánh nằm sấp xuống, sau đó nâng ! “Muốn chị mày lần thứ 3 à, có lại ?” Nắm đấm giơ lên, Hỏa Viêm uy hiếp tiểu đệ muốn chạy.

      cần, cần, tiểu nhân làm sao dám, lão đại, chỉ có thể chút…… A!” Chân muốn lui về phía sau, nhưng bị buộc phải bước lên, sợ rằng còn lề mề nữa Hỏa Viêm bước nhanh đến cho quyền, mà tiểu đệ dùng tay chắn, nhưng vẫn chậm bước, bị Hỏa Viêm đánh trúng, quang vinh trở thành tiểu đệ cuối cùng nằm mặt đất!

      “Ai!” Hỏa Viêm nhìn đống người nằm mặt đất đứng dậy nổi, đám tiểu đệ, tiểu muội này ngày càng vô dụng, bị đánh mấy quyền ngã rạp, phải bắt tụi nó thao luyện tốt. Càng nghĩ càng phiền chán, Hỏa Viêm liếc nhìn đám này, sau đó sải bước dạo. Tùy ý đá người gần mình nhất, Hỏa Viêm ra lệnh:“Dọn dẹp chút, về sau phải rèn luyện nhiều, nếu còn vô dụng thế nữa, lần sau chị bây đánh tụi bây đến bệnh viện nằm luôn.”

      xong, Hỏa Viêm ra bãi đỗ xe, leo lên chiếc Hummer chạy ra khỏi biệt thự. Mà phía sau mọi người xác định lão đại rồi, hoan hô đứng lên, chẳng qua tư thế khác nhau, có chút quái dị. …… Hỏa Viêm ở đường lớn lái xe nghênh ngang vô cùng, ai dám cùng đua xe, bởi vì, mọi người biết sinh mệnh đều quý giá . Mà ngay lúc Hỏa Viêm muốn rẽ sang chỗ khác, thấy bên hổ , có bóng dáng vô cùng quen thuộc bị người truy đuổi. Tiếng phanh xe chói tai vang lên, Hỏa Viêm hề nghĩ ngợi nhảy xuống xe, chạy về phía hồ, người chung quanh bởi vì hành động quá lưu loát của mà kinh ngạc ……

      “Các người muốn làm cái gì?” Bất tri bất giác chạy đến phía sau quán bar, Tinh Văn Dương cũng biết vì sao mình lại đến đây, mà lúc muốn rời khỏi đây, bị đám người chắn trước mặt. “Mày là Tinh Văn Dương đúng ?” Người tới thân hắc y, khẩu khí hung ác, thoạt nhìn phải người tốt. “Tôi là Tinh Văn Dương, các người tìm tôi có việc gì?” Tinh Văn Dương xong liền lui về phía sau bước, đơn thuần như cũng nhìn ra mấy người này phải người tốt, nhưng trong ngõ thực an tĩnh, ngay cả người cũng có, cho nên, Tinh Văn Dương đành phải buông tha chuyện kêu cứu, ngược lại tính kế xem nên làm sao để chạy thoát Lại , đối mặt chuyện như vậy, Tinh Văn Dương cũng phải gặp lần đầu tiên, trước kia có vệ sĩ theo, nhưng lần này ra ngoài có mang theo người, cho nên, mới bị dồn đến chỗ này.

      Mà sở dĩ thường xuyên gặp chuyện như vậy, cũng là bởi vì thân phận của , nhà từ thiện “Ngoan ngoãn theo bọn tao, bằng bọn tao khách khí .” Nam nhân, cũng chính là bọn cướp xong liền xông tới bắt Tinh Văn Dương, mà Tinh Văn Dương nhìn hành động của đối phương, liền chạy về phía sau! Cha nhất định để người xấu đạt đồ tốt, bằng bọn họ vét hết tiền tài cứu trợ cho nhiều người! Lúc Tinh Văn Dương 7 tuổi, cha Tinh Văn Dương với , mà nhớ kỹ điều này suốt hơn 20 năm. Để người xấu đoạt đồ tốt, người chịu tội là người tốt. “Đừng chạy.” Mấy nam nhân phía sau thấy Tinh Văn Dương muốn chạy, lập tức đuổi theo. Chạy vài bước, thân thể còn có khôi phục hoàn toàn, nhận ra mình sắp bị bọn chúng đuổi kịp, có chút sốt ruột, tốc độ nhanh hơn chút, chỉ cái sẩy chân thế là ngã xuống đất. Mà ngay tại lúc như mành treo chuông, bóng dáng rực lửa chạy tới, tốc độ nhanh như ánh lửa! ……

      Khom người đỡ lấy Tinh Văn Dương, Hỏa Viêm khiêu khích đám nam nhân đuổi tới “Muốn chết lưu lại, muốn chết liền cút.” Hỏa Viêm khách khí , cũng giống như tên , giống như ngọn lửa tuỳ thời đốt chết người . “Hảo nữ nhân cuồng vọng, tao thấy mày muốn sống nữa rồi, hôm nay bọn tao bắt mày luôn, xem……

      A!” Nam nhân vốn kêu gào bị quyền của Hỏa Viêm đánh ra ngoài, tiếng động ngã tường, mấy nam nhân còn lại, sắc mặt ngưng trọng nhìn Hỏa Viêm. Về phần Tinh Văn Dương đột nhiên nhớ đến phim hoạt hình xem hồi , nhớ tên, chỉ nhớ có chi tiết siêu nhân bay xuống cứu Địa Cầu sắp bị huỷ diệt, sau đó thế nhân đều dùng ánh mắt cảm kích nhìn cứu tinh, Tinh Văn Dương nghĩ, có lẽ ánh mắt bây giờ của chính là tràn ngập cảm kích. Đột nhiên, Tinh Văn Dương cảm thấy cái này tuy rằng bạo lực, nhưng là cũng đáng . Nhìn đối phương vọt đến, Hỏa Viêm kéo Tinh Văn Dương sang bên, sau đó liền động thân vọt tới, chỉ vài quyền, đám nam nhân kia ngã rạp xuống đất hết, mà lần này, Tinh Văn Dương cũng học thông minh có tiến lên, chỉ đứng im nhìn Hỏa Viêm đánh xong bước lại chỗ .

      “Ách…… tên gì?” Vốn muốn cám ơn, nhưng mà, Tinh Văn Dương đột nhiên nhớ tới ngay cả tên , cũng biết, cảm giác có chút ngượng ngùng, hơn nữa, mấy ngày trước bọn họ còn thân mật như vậy…… Mà mình mấy ngày này đối với nhớ mãi quên…… Tình đêm đó luôn xuất trong đầu “Hỏa Viêm.” nghĩ tới đây là điều hỏi đầu tiên, Hỏa Viêm cho rằng đối phương nhào tới đánh , dù sao mấy ngày trước đánh người ta thành đầu heo mà, nếu đánh , khách khí đánh bay ra ngoài vũ trụ.

      “Hỏa Diễm!” Đôi mắt trợn to vì kinh ngạc, Tinh Văn Dương nghĩ tới có người có tên như vậy, hiển nhiên, nghe nhầm tên . “Hỏa Viêm, Viêm trong ngoạn lửa cao thấp.” Hỏa Viêm kiên nhẫn lập lại lần, sau đó có cảm giác kỳ quái, tâm tình nóng nảy mấy ngày nay đột nhiên bình ổn “Nga, cám ơn cứu tôi.”

      Hỏa Viêm, tên nghe thấy lửa, đúng là giống , nhiệt tình như lửa…… Khụ khụ, lại nghĩ bậy rồi, sao cứu có suy nghĩ thế này. “Sao lại ở đây?” Thấy Tinh Văn Dương tựa hồ lâm vào trầm tư, Hỏa Viêm nghi hoặc hỏi. “Vết thương của tôi tốt hơn, nên muốn dạo.” Nghe Hỏa Viêm hỏi, Tinh Văn Dương rất tự nhiên trả lời, nhưng xong mới giật mình nhớ lại, bị thương như vậy có quan hệ rất lớn đến trước mặt này……

      Mà Hỏa Viêm cũng ý thức được điểm này, chỉ là, nhíu mày, sau đó kéo Tinh Văn Dương đến bãi đỗ xe. Mà Tinh Văn Dương nhìn Hỏa Viêm có sinh khí, cũng có biểu cảm vui gì, cho nên thở phào theo Hỏa Viêm , căn bản nghĩ đến dẫn đâu. “Tí tách, tí tách……”

      đến chỗ Hỏa Viêm đậu xe, đủ loại còi ô tô vang lên, tạo thành bản giao hưởng khiến người ta phiền chán Hỏa Viêm cau mày nhìn xe bị đám xe kia vây quanh, hoá ra vừa rồi gấp quá, Hỏa Viêm đậu xe ở giữa đường! Lôi Tinh Văn Dương , Hỏa Viêm ở trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người đến trước xe , tiếng còi ô tô vang lên liên tục, Hỏa Viêm tiêu sái lái xe , Tinh Văn Dương xấu hổ, nghĩ tới Hỏa Viêm đậu xe ở đây, nhưng là, điều này khiến nghĩ đến vấn đề, sao Hỏa Viêm lại cứu ? Chẳng lẽ là duyên phận? Ha ha a, Tinh Văn Dương cười ngây ngô, hai người họ xem ra rất có duyên với nhau, hơn nữa, Hỏa Viêm đậu xe ở đây là muốn cứu ……

      loại cảm động tên xuất . Nhưng Mà, ngay sau đó loại cảm giác kinh sợ lấn át mất. Sau khi Tinh Văn Dương lên xe Hỏa Viêm, đầu tiên là tiếng khinh thường hừ , sau đó liền nhìn chiếc Hummer bị Hỏa Viêm điều khiển , tiếng rít quay tròn sau đó xông ra ngoài theo hướng khác, nhất thời toàn bộ ngã tư đường đại loạn, nhất là hướng mà Hummer chạy qua, mọi người kinh hoảng lái xe tránh hết. “A!” Bên trong xe Tinh Văn Dương thét chói tai, chiếc Hummer lấy tốc độ mạnh mẽ xông ra. Những chiếc xe khác kinh hoảng nhường lối, mà Hỏa Viêm lấy kỹ thuật lái xe cao siêu thoát khỏi vòng vây! Xe đường chạy bay, cuối sung dừng trước kiến trúc kỳ lạ Cửa xe mở ra, Tinh Văn Dương chạy đến ven đường nôn khan, lái xe quá điên cuồng, lần trước ngồi xe , cũng tốc độ này nhưng nhanh đến thế, xem ra lần này gặp phải vua tốc độ rồi!

      “Nam nhân vô dụng, cái này cũng chịu nổi, lần sau tôi mang đua xe, để biết cái gì là kích thích, cảm thấy cái này là gì cả .” Hỏa Viêm thấy bộ dạng thống khổ của Tinh Văn Dương an ủi thôi, vậy còn rất vui vẻ khi thấy người gặp hoạ. “Tôi, khụ khụ…… , lái xe rất nhanh, tôi muốn……” Sắc mặt của Tinh Văn Dương rất trắng, chuyện cũng ràng, luôn bị tiếng ho khan đánh gãy. “Được rồi, dong dài quá, tôi mang chơi.” Tinh Văn Dương chưa hết, Hỏa Viêm tiến tới túm cổ , kéo vào toà kiến trúc kỳ lạ kia, mà tên toà kiến trúc đó là “Đô thị tinh”.

      …… Đẩy cánh cửa quái dị giống như cửa động, Hỏa Viêm cùng Tinh Văn Dương vào, cửa tự động đóng, che hết tầm mắt bên ngoài! “Hỏa Viêm, tôi có thể gọi như vậy ?” “Vô nghĩa, gọi cũng gọi rồi, hỏi làm gì!” Hỏa Viêm nhìn với đôi mắt nhìn kẻ đần,Tinh Văn Dương có chút xấu hổ. “Ha ha, đây là đâu ?” Tinh Văn Dương mỉm cười hỏi, tuy rằng Hỏa Viêm chuyện khách khí chút nào, nhưng lúc nãy đúng là hỏi điều vô nghĩa. “Là nơi tệ.” Hỏa Viêm tùy ý đáp, vốn hôm nay muốn đến đây,đây là trong những sản nghiệp của , chỉ hơi đặc sắc chút thôi! “Sao lại có người ở đây?” vào cũng hơn 1 phút, Tinh Văn Dương trừ bỏ nhìn đường hầm như sơn động ra cũng chẳng thấy bóng ma nào, chẳng lẽ nơi này phải nơi công cộng sao? “Đừng có gấp, lập tức thấy.” Hỏa Viêm như vậy thực làm cho người ta kinh ngạc. Tinh Văn Dương nghe vậy cũng chả buồn hỏi, mà là cẩn thận quan sát cảnh sắc xung quanh. Tĩnh tâm lại, nơi này tuyệt đối là nơi khiến người ta có cảm giác mới mẻ, giống như sơn động tự nhiên, bên trong có đủ loại thực vật hi hữu, chẳng qua thêm chút thứ do bàn tay con người làm ra, còn có thể thấy những mẫu điêu khắc. Tinh Văn Dương rất hiếu kỳ đây là nơi nào. Rốt cục, ước chừng lại qua phút sau, Tinh Văn Dương thấy được người đầu tiên.

      Chính là! Tinh Văn Dương mở to hai mắt, dám tin nhìn người trước mặt, ta chỉ mặc chút lá cây người! Chẳng lẽ vào bộ lạc của người nguyên thuỷ? “Lão đại, ngờ chị lại đến, lần này chị chọn ai?” Giọng nam tử mang theo mị, có kinh hỉ có sợ hãi, công việc của ta ở đây là tiếp khách.

      gì, mà lắc lắc đầu, trực tiếp mang theo Tinh Văn Dương vào! Sau đó Tinh Văn Dương liền nhìn thấy cảnh mà cả đời khó mà quên được! “Trời ạ!” Tinh Văn Dương mở to hai mắt, thực hoài nghi chính mình có phải đến viễn cổ rồi ! Này quá điên cuồng, có lẽ chưa ai ngờ được nơi có nền văn minh tiên tiến này lại tồn tại nơi thế này đây!

    3. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 4: Đô thị tinh so đấu

      Khác với lúc vào, nhìn quanh lượt đại sảnh , có rất nhiều người ăn mặc theo phong cách nguyên thủy! Hơn nữa, khiến người ta phải kinh ngạc là nửa người ở đây chỉ dùng lá cây che nửa ngừơi dưới, còn những người ăn mặc mát mẻ với phục sức rất chi bình thường, tất cả tụ tập với nhau nhảy múa điên cuồng. “Này, này, này......”

      Tinh Văn Dương chỉ vào đám người trứơc mặt nên lời, biết hình dung kinh ngạc lúc này của mình như thế nào đây “, chúng ta nhảy.” Hỏa Viêm cởi áo khoác tùy ý ném bên, sau đó kéo Tinh Văn Dương ngây ngốc hòa vào đám người. Tinh Văn Dương kháng cự, nhưng bị Hỏa Viêm đánh quyền vào bụng cũng chỉ có thể nghe lời mà thôi, cả người nghiêng ngã bị Hỏa Viêm kéo .

      “Nhảy!” Hỏa Viêm đứng cạnh Tinh Văn Dương hô to, bởi vì tiếng nhạc rất lớn, muốn chuyện phải hét lên, bằng đối phương nghe thấy . Mà theo tiếng hô của Hỏa Viêm, tiếng nhạc dần lớn,về phần Tinh Văn Dương muốn bỏ kinh ngạc nhìn Hỏa Viêm nhảy giống như nhìn thấy ngọn lửa nhảy múa!

      Khiến cũng muốn thử cái loại cảm giác điên cuồng này, chậm rãi, chậm rãi, Tinh Văn Dương bắt đầu nhảy, sau đó càng lúc càng hăng, dần chìm vào trong tiết tâú điên cuồng “A, a, a!” Mọi người xung quanh đều hét to, phát tiết hết cảm xúc của mình. ....... Mà Hỏa Viêm tuy rằng nhảy điên cuồng nhưng vẫn chú ý đến Tinh Văn Dương , mà khi nhìn thấy Tinh Văn Dương chảy cả mồ hôi vì nhảy, đột nhiên cảm thấy người đàn ông này đáng . Chỉ là phát Tinh Văn Dương đáng phải chỉ có mình ! nữ nhân, mặc váy ngắn, mặc nội y cùng màu nhảy bên cạnh Hỏa Viêm. Bắt đầu giáp sát Tinh Văn Dương, trong mắt mang theo tia quyến rũ, mà đối tượng được chú ý còn nhảy nhót điên cuồng.

      ta gì, căn bản là trong này quá ồn cũng chả ai nghe được, liền trực tiếp dùng bộ ngực đầy đặn của mình dựa vào Tinh Văn Dương, trong ánh mắt tràn đầy dụ hoặc, đây là lời mời dụ tình, vì trong sàn nhảy này có rất nhiều người làm hành động như thế. Mà khi Tinh Văn Dương cảm giác được cái gì đó ấm áp dựa vào mình mới phát ả lẳng lơ này. Cái này muốn làm cái gì? Tinh Văn Dương có chút hiểu nhìn ta, mà thân thể còn tự động lui lui về phía sau bước, thích đụng chạm này.

      Còn ả kia chẳng những mặc kệ kháng cự của Tinh Văn Dương ngược lại càng sáp lại gần hơn nữa, chảng qua chưa kịp tránh hỏa Viêm ra tay. Hỏa Viêm vừa nắm chặt cánh tay Tinh Văn Dương, vừa nhìn ả kia nở nụ cười khinh bỉ, ngờ cũng có người có ánh mắt giống . ả kia nhíu mày nhìn Hỏa Viêm, sau đó lại làm như có gì nhìn Tinh Văn Dương cười:“Chàng trai, đây là chị cậu à? Lớn như vậy rồi mà còn dẫn theo người nhà ra ngoài chơi.” Oanh tiếng, ả này thành công khơi lên lửa giận của Hỏa Viêm Quả thực là thể tha thứ, phải giáo huấn ta mới được. Hỏa Viêm nghĩ thế cũng giơ nắm đấm lên “Đừng!” Tinh Văn Dương kịp thời bắt lấy cánh tay Hỏa Viêm , ngăn đánh người. Mắt Hỏa Viêm đỏ lên, quay đầu nhìn cái người ngăn lại. “Đừng, đánh người tốt.” Tinh Văn Dương sống chết giữ chặt tay Hỏa Viêm.

      “Trời ạ, là con đừng có hung hăng như thế, coi chừng gả đựơc đấy.” ả kia vốn sợ hãi nhưng thấy Tinh Văn Dương kiềm được Hỏa Viêm, liền biết sống chết . “MD, buông tay, buông tôi đánh .” Hỏa Viêm tức giận, thô tục mắng chửi, sau đó nhân lúc Tinh Văn Dương đề phòng mà xoay người giữ cánh tay lại, tay khác nắm thành đấm nhắm vào ả kia. Phút chốc mọi ánh mắt trong sàn nhảy đều hướng về phía họ Mà nhạc cũng lặng lẽ ngừng lại, số bảo an khác cũng thấy tình hình ở đây, vốn muốn xen vào, vì việc này cứ để mấy vị khách này tự giải quyết với nhau, nơi này vốn chính là thiên đường tự do, ai can thiệp vào việc , ngay cả khi họ muốn làm tình ngay tại đại sảnh cũng thế, nhưng mà, lần này lại khác lão đại chơi trong này, lại gặp phải chuyện như thế, bọn họ can thiệp vào sao?Chẳng qua, phải họ sợ lão đại bị khi dễ mà là sợ lão đại nhất thời tức giận, phá nát chỗ này, nơi này trang hoàng thôi cũng kỳ công.

      “Hỏa Viêm, đừng mà.” Tinh Văn Dương bị đẩy ra phía sau hô lên, trơ mắt nhìn người bị đánh kia, nhưng mà cũng may Hỏa Viêm tay nên ả chỉ ngã xuống đất, hơi chật vật chút thôi, cũng có bị thương nặng gì. Phải biết rằng, bằng vào sức mạnh đó Hỏa Viêm có thể đánh chết được bộ đội đặc chủng. “Dám đánh chủ ý vào người đàn ông của tôi à, nếu muốn chết tôi cho vé xuống địa ngục, xem còn dám nghĩ muốn ta .” Hỏa Viêm nhìn ả nằm dưới sàn, kiêu ngạo .

      dám đánh tôi, có biết tôi là ai , tôi muốn quyết đấu với ,nếu thua người đàn ông này thuộc về tôi còn cút ra khỏi đây!” đó đứng dậy, điên cuồng nhìn Hỏa Viêm khiêu chiến. ta lăn lộn giang hồ lâu như vậy, chưa ai dám đối với ta như vậy, hơn nữa còn đánh ta, hôm nay nhất định phải cho cái con đàn bà trước mặt này trận đòn mới được. Bị Hỏa Viêm làm cho nhục mặc mặt ta sớm điên rồi.

      “Quyết đấu? muốn đấu với tôi? Hẳn là biết quy cũ nơi này?” Hỏa Viêm nhíu mày, nhưng cũng rất hứng thú, quyết đấu ở đây có hai loại, hơn nữa do định ra, vì ở đây khách nhân có thể quyết đấu giải quyết chuyện của mình, hơn nữa, chỉ cần song phương quyết định quyết đấu, người thua làm theo cầu của người kia, đây là trò chơi điên cuồng. Hai loại quyết đấu này cũng rất đơn gỉan, là đấu văn và đấu võ, đấu võ hai người đánh nhau mãi khi có người chịu thua mới thôi, mà văn đấu chính là đấu rượu, ai say người đó thắng. “Đô thị tinh” mơ được ba năm, lúc mới mở, có rất nhiều người rất hứng thú với loại hình so đấu này, vì thấy nó đơn giản, nhưng thực tế nó rất tàn khốc, khốc liệt nhất có hai nam nhân tranh đoạt nữ nhân à đấu rượu kết quả bị ngộ độc rượu mà chết.

      Tuy ít người so đấu, nhưng ai cũng biết kiểu đấu này còn tồn tại, hơn nữa chỉ tồn tại ở đây, bởi vì Hỏa Viêm quy định, chỉ cần là tới đây mọi người phải tuân theo quy cũ ở đây, mà quy củ này chính là bị người ta khiêu chiến được quyền cự tuyệt, mà người thua cũng thể thực lời hứa. Bằng , toàn bộ Hỏa bang người này giữ chữ tín. “Đương nhiên biết, Ngô Diễm Ngọc ăn lộn ở đây hai năm, cũng phải là lần đầu tiên, hơn nữa chưa có ai thắng được tôi, tốt nhất nên cầu xin tôi tha cho , bằng lát nữa thua , giao người đàn ông cho tôi còn phải ra ngoài nữa .”

      Người tên Ngô Diễm Ngọc này kiêu ngạo chịu nổi, Hỏa viêm muốn cười ta. “Được thôi, đấu đấu nếu tôi thua ta ở lại đây còn tôi , nhưng nếu thua phải cởi sạch đồ, ở đây nhảy khỏa thân hai giờ, đồng ý ?” Hỏa Viêm cười nhận khiêu chiến, so với Ngô Diễm Ngọc còn kiêu ngạo hơn Mặc kệ đấu võ hay văn ta định sẵn thua rồi. “Hảo, ai sợ ai, chúng ta đấu văn, hôm nay say chết, tôi ở đây nhảy thoát y.” Hiển nhiên ta rất tự tin với tửu lượng của mình. “Hỏa Viêm, muốn đấu với ấy sao?”

      Thấy ta tự tin như thế, Tinh Văn Dương có chút lo lắng, cảm thấy hơi áy náy, vì mà mới xảy ra chuyện như vậy, mà bây giờ chỉ có thể khoanh tay đứng nhìn, thấy mình quá vô dụng. “Hừ, từ lúc tôi bước chân vào giới này, mặc kệ là uống rượu hay đánh nhau cũng chưa từng thua, làm sao có thể sợ chứ, đứng ở đây nhìn , lát nữa chúng ta chơi tiếp, nào, mang rượu lên đây!” Hỏa Viêm khinh thường hừ , sau đó kêu nhân viên mang rượu lên. Hôm nay cho mọi người thấy, tửu lượng của đại tỷ hắc đạo này như thế nào ......

      lát sau, nhân viên mang lên 20 ly rượu, mỗi người 10 chén, đương nhiên rượu trong mỗi chén đều giống nhau Hỏa Viêm và Ngô Diễm Ngọc vây ở giữa, Tinh Văn Dương vừa xấu hổ vừa khẩn trương đứng ở phía sau Hỏa Viêm, những khách nhân kia mặt là biểu tình chờ xem kịch vui, về phần máy tiểu đệ biết thân phận của Hỏa Viêm đồng cảm với Ngô Diễm Ngọc biết sống chết này.

      có biện pháp, người trong Hỏa bang đều biết uống rượu, đua xe, đánh nhau là ba thú tiêu khiển mà lão đại thích nhất, hơn nữa, cũng là ba thứ lão đại am hiểu nhất, cho tới nay, bọn họ chưa từng thấy lão đại thua bao giờ. Khi biết đối thủ của lão đại là Ngô Diễm Ngọc , họ cũng biết ta, vì đây cũng là khách quen, cũng thường xuyên ở đây ăn chơi tìm mồi, ta cũng là thiên kim, nhưng thường so đấu với các giành nam nhân của họ, sau chén thứ năm, kia ngã xuống cũng xem như rất lợi hại rồi. Chẳng qua, ai bảo đối thủ của ta là lão đại chứ, làm gì có phần thắng đây. Mấy tiểu đệ của Hỏa Viêm cũng tưởng tượng trường hợp Ngô Diễm Ngọc nhảy thoát y. Ngô Diễm Ngọc tiếp tục khiêu khích Hỏa Viêm.

      “Bây giờ bắt đầu, cũng đừng tôi khi dễ , tôi uống trước!” Ngô Diễm Ngọc cố làm ra vẻ cầm lấy ly rượu ngửa đầu uống hết. Nếu là người mới đến, nhìn thấy 10 ly rượu đấu như vậy có phải quá đơn giản , nhưng thực tế, 10 ly rượu này đều do bartender chuyên nghiệp điều chế ra, độ rượu rất nặng, mỗi chén hàm lượng cồn cao đến dọa người, hơn nữa, hương vị cũng rất mới lạ, đây là chiêu bài của Đô thị tinh, người bình thường chỉ uống 2 chén chịu hết nổi, mà người có tửu lượng tốt cũng chỉ được chén, nhớ ngày đó Ngô Diễm Ngọc uống được 5 chén khoe mẽ. Thấy Ngô Diễm Ngọc uống xong, Hỏa Viêm lạnh lùng nở nụ cười, làm gì hết “Sao uống? phải sợ rồi chứ?”

      Buông ly rượu, Ngô Diễm Ngọc khinh bỉ nhìn Hỏa Viêm. “ uống , đợi uống nổi nữa tôi mới uống.” Hỏa Viêm thoải mái , cũng quản mọi người bởi vì lời của mà khinh thường , ai cũng cho rằng sợ. “Hỏa Viêm, bằng để tôi uống, đừng uống.” Đúng lúc này Tinh Văn Dương muốn thay Hỏa Viêm uống. “Nam nhân đứng sang bên, đây là chuyện của nữ nhân chúng tôi.”

      Hỏa Viêm trừng mắt nhìn Tinh Văn Dương, khiến khỏi nhiều chuyện quấy rầy . Tinh Văn Dương bất đắc dĩ đành phải lui về phía sau. “Hừ, uống uống, cũng thua thôi.” Ngô Diễm Ngọc tự cho mình tửu lượng hơn người, cũng có so đo với Hỏa Viêm xong, Ngô Diễm Ngọc uống xong chén thứ hai!

      “Hảo!” Trong đám người có người bắt đầu hoan hô . Ngô Diễm Ngọc liếc sang Hỏa Viêm kiêu khích, lại cầm lấy chén thứ ba, lúc này hai gò má Ngô Diễm Ngọc đỏ ửng . Uống xong chén thứ ba, mọi người vỗ tay cuồng nhiệt hơn, Ngô Diễm Ngọc cười khoa trương, tựa hồ nắm chắc phần thắng. “Uống uống uống……” Mọi người bắt đầu kêu gào, Ngô Diễm Ngọc cầm lấy chén thứ tư

    4. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 5.1: Cuồng ngạo hỏa diễm

      “Uống uống uống......” Mọi người bắt đầu kêu gào, Ngô Diễm Ngọc cầm lấy chén thứ tư. “Tôi uống, nhưng tôi uống xong chén này cũng uống .” Ngô Diễm Ngọc nhìn Hỏa Viêm, ánh mắt có chút mơ hồ, nhưng cũng xem như thanh tỉnh, dù sao uống ba chén, người bình thường gục xuống lâu rồi. Hơi nhíu mày, Hỏa Viêm cầm chén lên, xem như đáp ứng Ngô Diễm Ngọc Sau đó Ngô Diễm Ngọc ngửa đầu uống xong chén thứ tư, toàn trường nhất thời vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt Ngô Diễm Ngọc càng thêm tự tin,dùng ánh mắt kiêu ngạo khiêu khích Hỏa Viêm, luc này lực chú ý của mọi người chuyển hết lên người Hỏa Viêm.

      Hỏa Viêm cười cuồng ngạo, sau đó ngoắc phục vụ đến ní vài câu, người phục vụ ánh mắt kinh ngạc tránh chút, sau đó lĩnh mệnh mà , mọi người bắt đầu tò mò chờ xem Hỏa Viêm định làm gì. “Hỏa Viêm, bằng để ta uống thay, cần...... Ngô!” Lần này, Tinh Văn Dương còn chưa xong bị Hỏa Viêm đánh ngã, ôm bụng có chút ủy khuất nhìn Hỏa Viêm, phải là vì tốt cho sao. Mọi người cảm thán vì tính tình nóng nảy của Hỏa Viêm, đồng thời cũng đồng cảm với nam nhân thương kia. Đẹp có đẹp nhưng tính tình yếu đuối khiến người ta tài nào chấp nhận nổi ... ... ....

      lát sau, phục vụ quay trở lại nhưng trong tay còn cầm theo cái bát lớn, Hỏa Viêm thuận tay tiếp nhận, dưới cái nhìn của mọi người xung quanh, cầm ly rượu vào bát lớn Dưới cái nhìn nghi hoặc của mọi người, Hỏa Viêm lấy chén thứ hai, chén thứ ba, mãi đến khi chén thứ mười ũng dổ vào, lúc này mọi người rốt cục hiểu Hỏa Viêm muốn làm cái gì ! Tiếng kinh hô nổi lên bốn phía, có người bắt đầu cảm thấy Hỏa Viêm điên rồi. Hỏa Viêm dưới con mắt kinh ngạc của mọi người, cầm cái bát rượu lớn, ngửa đầu uống sạch. “A!” Toàn trường kinh ngạc ! “Hỏa Viêm, muốn sống nữa à!”

      Tinh Văn Dương lo lắng vô cùng, rượu này mạnh thế nào, nhưng uống nhiều như thế xảy ra tai nạn chết người mất, tuy biết cuồng ngạo như vậy nhưng lại chẳng ngờ liều mạng đến mạng sống cũng chả cần. chút đau lòng khiến cho Tinh Văn Dương muốn tiến tới đoạt lấy bát rượu từ tay Hỏa Viêm, mà thành công đoạt được nhưng bát rượu trống Trong mắt Hỏa Viêm xuất tia lửa nóng, lúc nhìn thấy quan tâm trong mắt Tinh Văn Dương, mắt đột nhiên lóe lên ánh sáng khác thường, để cho đoạt lấy bát rượu, xong kéo tay , Tinh Văn Dương theo quán tính ngã chúi xuống, nụ hôn nồng nhiệt đặt lên môi , mà ngụm rượu cuối cùng chưa uống hết, theo nụ hôn vào miệng loại cảm giác nóng bừng bừng lại ngọt ngào khiến miệng Tinh Văn Dương mở lớn hơn. biết là do mơ màng hay là bị mọi người vây ở giữa, Tinh Văn Dương cùng Hỏa Viêm kịch liệt ôm hôn, chung quanh an tĩnh kỳ dị.

      Hôn xong, Hỏa Viêm buông Tinh Văn Dương ra, nhưng Tinh Văn Dương dùng ánh mắt nóng rực nhìn Hỏa Viêm, đây là lần đầu tiên Hỏa Viêm nhìn tháy ánh mắt này của , mang theo dục vọng lại chiều, quyến luyến thôi. Sắc mặt Hỏa Viêm cực kì hồng nhuận, biết là do rượu hay là do nụ hôn nồng nhiệt vừa rồi. ... ... .... “, cởi quần áo!” Xoay người, Hỏa Viêm bá đạo chỉ vào Ngô Diễm Ngọc, lưu tình chút nào bắt ta thực giao ước. Đối với Hỏa Viêm mà , nhận lời hay lập lời thề phải làm cho bằng được, được phép chối bỏ, hơn nữa khi đồng ý cho phép vi phạm, với lại người thích tự do nên bao giờ tự tiện hứa hẹn lung tung, nhưng với lời thề lại rất coi trọng.

      Ngô Diễm Ngọc có chút kinh hoảng, ta ngờ Hỏa Viêm lại kiêu ngạo đến mức dùng cách này để uống rượu Đột nhiên ta biết phải làm sao, chỉ đứng khựng chỗ Ánh mắt nóng bỏng của Hỏa Viêm dần trở nên lạnh lùng, đối với loại người dám làm mà dám nhận, khinh thường vô cùng, dù sao phải có ý thức trách nhiệm chút chứ.

      “Các người mau cho này nghe quy củ của đô thị tinh . ” Từ người Hỏa Viêm tỏa ra khí thé mãnh liệt củ lão đại hắc bang già dặn. “Dạ!”Mấy tiểu đệ trong đô thị tinh chấp hành mệnh lệnh, tiến tới. “, rốt cuộc là ai?” Thấy thái độ cung kính của nhân viên, Ngô Diễm Ngọc tựa hồ nghĩ tới gì đó, kinh sợ nhìn Hỏa Viêm. Mà những người còn lại xem kịch tựa hồ đoán ra, chỉ đứng ở bên xem tình hình.

      “Hừ, ngay cả lão nương còn biết mà dám ở trong này ngang ngược à, ho biết, lần sau có nhìn trúng nam nhân nào phải mở to măt chó ra nhìn xem đó là nam nhân của ai, tụi bây sao còn động thủ, đứng đực ra đó làm gì." Khinh thường giáo huấn Ngô diễm Ngọc, Hỏa Viêm ra lệnh đám tiểu đệ làm việc, còn mình xoay người kéo Tinh Văn Dương . Mà những người khác tự động lui sang hai bên tạo thành con đường, mà phía sau họ là tiếng la hét của nữ nhân. ... ... ....

      Uống hết mười ly rượu nặng, đối với Hỏa Viêm mà có ảnh hưởng, chỉ là do trời sinh kháng cự với cồn, nên tửu lượng của tốt hơn những người bình thường nhiều, nhưng uống quá nhiều rượu mạnh như thế, lượng nhiệt hỏa lắng đọng muốn tìm chỗ phát ra hết. “Hỏa Viêm, chúng ta đâu vậy? Tôi lái xe nha?” Tuy rằng nhìn Hỏa Viêm có gì khác thường, nhưng nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng này của , Tinh Văn Dương biết khó chịu trong người. “Để lái xe tốc độ rùa bò hả?

      Tôi đên mới lạ, , lên xe tôi dẫn chơi cái gì đó kích thích chút." Cự tuyệt ý tốt của Tinh Văn Dương , Hỏa Viêm xoay người nhảy lên xe, Tinh Văn Dương bất đắc dĩ ngồi ở chỗ phó lái. Siêu xe lần nữa chaỵ với tốc độ chóng mặt, Tinh Văn Dương vừa khẩn trương nhưng thiếu điều quan tâm nhìn Hỏa Viêm lái xe. Với tốc độ chống mặt, vượt qua mấy đại lộ cao tốc, ước chừng 10 phút sau, Hỏa Viêm dừng xe ở bãi đỗ xe hoang vu. Vài cái tiểu đệ vừa thấy là xe của Hỏa Viêm , liền chạy đến nghênh đón, Hỏa Viêm hạ kính xe xuống.

      “Hỏa lão đại, ngài tới, hôm nay ngài muốn chơi sao?” Đám tiểu đệ ân cần hỏi thăm Hỏa Viêm “Hôm nay chơi cái gì?” Đây là bãi đỗ xe, nhưng thực tế nó là trường đua xe, mà trò chơi đua xe cũng có nhiều loại, cho nên Hỏa Viêm mới hỏi thế. “Dừng trước bờ vực, 10 phút sau bắt đầu, có rất nhiều người tụ tập ở đó .” Tiểu đệ hứng thú , giống như cảm giác trò chơi hôm nay thú vị lắm.

      “Có người lợi hại lắm à?" Trò chơi này Hỏa Viêm chơi lắm rồi, tuy rằng thiết kế thực kích thích, nhưng đối thủ đều quá yếu, Hỏa Viêm căn bản là chơi chưa tận hứng. “Có, gần đây có tiểu tử, tựa hồ là thiếu tiền, mà hình như cũng muốn sống, mỗi lần chơi đều giành hạng nhất, hôm nay thằng nhóc đó cũng đến đây, lão đại có muốn chơi ?"

      Tiểu đệ đó ngày càng hưng phấn, chờ mong xem trò hay sắp diễn ra. “Đương nhiên!” Hỏa Viêm đạp chân ga chạy về phía sau bãi đỗ xe. Trong xe, Tinh Văn Dương tỏ ra hiểu, dừng trước bờ vực? Là ý gì?

    5. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 5.2

      “A, là xe của Hỏa lão đại!” thiếu niên tinh mắt hô lớn. “Hỏa lão đại đến đây, Hỏa lão đại đến đây!” Thiếu nữ bên cạnh thiếu niên thất thanh kêu lên. “Hỏa Viêm, là Hỏa Viêm của Hỏa bang, mọi người mau nhìn kìa, hôm nay rốt cục cũng nhìn thấy được người nha.” người nam nhân chỉ cho đồng bạn hướng xe Hỏa Viêm chạy tới. Ngay sau đó, Hỏa Viêm lái chiếc Hummer hấp dẫn biết bao ánh nhìn.

      “Hỏa Viêm, chúng ta chơi gì vậy?” Nhìn đám người ngư xà hỗn tạp, Tinh Văn Dương tò mò chịu được lên tiếng hỏi. “ chơi trò kích thích.” Hỏa Viêm dừng xe lại, chỗ này là chỗ đặc biệt chỉ dành cho , cho dù đến, người khác cũng là thể chiếm dụng, đây là quyền lực đặc thù của Hỏa Viêm ! Ở trong giới hắc đạo, địa vị của Hỏa Viêm ai có thể so sánh được, kể cả tính táo bạo hay phóng túng của , Hỏa bang có lão đại là Hỏa Viêm chính là hữu mạnh mẽ nhất, người tài giỏi nào mà ngã rạp trước nữ nhân kiều diễm kiêu ngạo này. “Lão đại, ngài có gì cần căn dặn ạ?” tiểu đệ Hỏa bang chạy đến trước xe của Hỏa Viêm hỏi, ánh mắt tò mò nhìn Tinh Văn Dương ngồi vị trí bên cạnh.

      Trong xe của lão đại có đàn ông kìa! “ đặt cược vạn ta thắng.” Dặn dò câu, Hỏa Viêm nhìn qua kính xe quan sát mọi thứ bên ngoài, ngoại trừ tiếng hò la ra, Hỏa Viêm mẫn cảm phát địch ý phát ra từ chiếc xe màu đen. “Dạ!” Tiểu đệ chạy làm ngay, tuy thêm lời vô nghĩa nào, nhưng thầm ngh4 mình nên đặt bao nhiêu tiền cược lão đại thắng đây, cái này gọi la sinh ý lớn kiếm hoài mà mệt nè. ... ........ “Hỏa Viêm, đánh cược gì vậy, cho tôi biết được ?” Tinh Văn Dương thấy Hỏa Viêm cứ thần bí trả lời như thế, có chút bất mãn, biết vì sao, nhìn mấy người xung quanh đây hò hét mà hết hồn, linh cảm mách bảo nhất định có chuyện hay ho sắp xảy ra. “Cược xe.” Hỏa Viêm chỉ vào mấy chiếc xe đậu song song, trong mắt đầy hưng phấn.

      “Cược thế nào chứ?” Tinh Văn Dương sở dĩ hỏi như vậy là do có để ý mấy chiếc xe còn lại, ngoài vùng đất vàng trước mặt hai người, cũng chẳng có gì. “ lát nữa biết.” Hỏa Viêm thần bí cho Tinh Văn Dương biế cược thế nào, thân thể bắt đầu tiến vào trạng thái chuẩn bị. Ngoài xe, tay cầm cờ đỏ phất qua phất lại, tay cầm loa bắt đầu đếm ngược “19,1817,1,15..... 3,2,1! Bắt đầu!” vừa dứt lời, ước chừng có hơn hai mươi chiếc xe liều mạng phóng nhanh Tinh Văn Dương lần này có la hét gì, tay nắm chặt ghế, bởi vì, bởi vì muốn Hỏa Viêm bị phân tán lực chú ý.

      Nếu có lựa chọn, để Hỏa Viêm làm chuyện nguy hiểm như vậy, mặc kệ Hỏa Viêm là người thế nào, cũng muốn dùng sinh mệnh để đặt cược trò chơi, tuy là thời gian quen biết Hỏa Viêm rất ngắn, nhưng với tính cách bướng bỉnh, táo bạo cùng cuồng ngạo của , Tinh Văn Dương biết rất , nghĩ nếu ở cùng với , cũng chi có thể tập cách thích ứng với cách sống này của , bởi vì, là người tự do lại cuồng ngạo bao giờ chịu câu thúc. Nếu ngọn lửa khí, nó bùng cháy mà chỉ có thể tàn lụi. ... ........

      Tốc độ xe càng ngày càng nhanh, những chiếc xe khác như muốn sống liều mạng phóng nhanh, có điều theo con đường trước mặt ra, Tinh Văn Dương phát chuyện đáng sợ! Phía trước có đường nào cả, mà là cái vách núi đen! Lúc này, Tinh Văn Dương rốt cục hiểu vì sao tất cả bọn họ đều điên cuồng như thế rồi, vì sao trò chơi này gọi là dừng trước bờ vực !

      Cái này đúng là dùng mạng sống để đánh cược mà! Tinh Văn Dương mở to mắt nhìn Hỏa Viêm! Mà úc này, khi Hỏa Viêm nhấn chân ga, còn quay lại nở nụ cười cuồng ngạo với , nhất thời, mọi cảm xúc kinh sợ đều biến mất, Tinh Văn Dương thấy bất đắc dĩ. Tốc độ xe rất nhanh, tiến gần đến vách núi, có nhiều xe giảm tốc độ lại, dù sao họ vẫn sợ chết, thế mà Hỏa Viêm lại có giảm tốc độ lại, ngược lại còn nhấn mạnh chân ga chạy thẳng về phía trước, hơn nữa cùng với chiếc Hummer của Hỏa Viêm còn có chiếc xe thể thao màu đen khác. Hai chiếc xe như muốn tự sát dùng tốc độ nhanh nhất chạy về phía vách núi! Tinh Văn Dương khẩn trương muốn nhắm mắt lại, nhưng thể nào nhắm lại được, hơn nữa, trước ranh giới sinh tử, Tinh Văn Dương thế nhưng lại nhớ đến khuôn mặt kiều diễm của Hỏa Viêm....

      thực rất đẹp, rất đẹp, chỉ là, hấp dẫn người khác phải bởi vẻ bề ngoài của mình, mà là nhiệt huyết tỏa ra từ người , cái sức sống mãnh liệt này có thể lây sang người khác, ở cạnh , thấy mình càng tỉnh táo đến lạ thường. biết, bị giống như mặt trời này mê hoặc rồi, giống như thanh nam châm, mà chính giống như khối thiết thể giãy dụa được mà bị hấp dẫn,ở bên , tuy rằng luôn bị làm cho kinh sợ như xem phim kinh dị, nhưng lại trầm mê thể nào thoát được.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :