1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Hiện đại] Ảnh hậu làm quân tẩu - Đông Nhật Nãi Trà

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 21: Quê nhà

      "Trương Tuấn Ngạn, nếu như là đàn ông, làm phiền rời ngay bây giờ, nếu cũng đừng trách tôi gọi người tới. Nếu chuyện này truyền vào tai vị hôn thê của , tôi cũng rất muốn biết, có kết quả gì đây?" Ứng Uyển Dung lạnh lùng .

      thẳng ra là, người đàn ông này nếu như muốn mưu cầu lợi ích, như thế nào bấu víu vào bắp chân nhà Lưu Chân Chân thả?

      Trong nháy mắt mặt Trương Tuấn Ngạn nghẹn đỏ, kích động :

      "Uyển Dung, em đợi thêm mấy năm, chờ tốt nghiệp rồi giải quyết hôn này xong, liền cưới em."

      Nới tới đây Trương Tuấn Ngạn liền tỏ ra dịu dạng khắp nơi, "Em quên là em viết thư cho sao? phải ban đầu em muốn ở cùng chỗ với , hi vọng đính hôn, chồng em thô lỗ vô lễ, em hoàn toàn chịu được cuộc sống như vậy."

      "Đủ rồi!" Bây giờ Ứng Uyển Dung thể nghe nổi nữa, đây hoàn toàn phải là chuyện làm có được hay ?

      "Bất luận cho rằng bức thư đến như thế nào đó đều phải là của tôi. Tôi với chồng mình chung sống rất tốt, hy vọng đừng đến quấy rầy cuộc sống của chúng tôi. Chắc hẳn cũng biết , chồng tôi là quân nhân, là quân hôn đó, có hiểu ? Nếu như còn trở lại phá hoại tình cảm của chúng tôi, tôi gọi cảnh sát tới để xét xử đúng sai!"

      Đôi mắt Ứng Uyển Dung lạnh lùng, gương mặt oánh nhuận dưới ánh mặt trời tỏa ra ánh sáng lấp lánh, Trương Tuấn Ngạn cảm thấy Ứng Uyển Dung so với trước kia càng đẹp hơn, giống như đóa hoa mềm mại được ánh mặt trời mưa móc làm dịu, có vẻ rực rỡ lóa mắt hơn.

      Tay tự chủ được giơ lên muốn sờ mặt của , cổ tay đau xót, cánh tay liền bị vặn về phía sau, a a kêu lên, quay đầu nhìn lại, " là ai, làm gì đó... Buông tay!"

      Mặt mày Trương Tuấn Ngạn dúm dó lại, muốn tránh thoát khỏi tay của người đàn ông kia, lại phát có cách nào sử dụng sức lực. Vừa nãy vội vàng nhìn thấy mặt của người đàn ông đó, lần nữa quay đầu định mới nhìn thấy quân phục người .

      Nghĩ đến mới vừa rồi người kia rằng Ứng Uyển Dung trở về cùng người đàn ông lạ mặt, lại cho là chỉ trùng hợp cùng, bây giờ nghĩ lại, vì sao Ứng Uyển Dung lại vội vàng, lo lắng như vậy?

      Ánh mắt lạnh lẽo trừng chỉ kém chưa cầm chổi đuổi người mà thôi, điều này chứng tỏ, quan hệ của người này với ấy phải xa lạ, vô cùng có khả năng là - chồng của ấy!

      Ứng Uyển Dung nhìn thấy Cao Lãng cũng kinh ngạc chút, nhưng bản thân mình từ đầu tới cuối hề làm chuyện gì mờ ám, cũng sợ truy cứu. Chuyện qua luôn lựa chọn cách giải quyết là đối mặt, bây giờ phải vừa đúng lúc có thể đao cắt đứt quan hệ vẫy tay tạm biệt với quá khứ hay sao?

      " Lãng." Ứng Uyển Dung kêu lên, Cao Lãng đổi sắc mặt nhìn cái, lại dùng ánh mắt dò xét lạnh lùng nhìn Trương Tuấn Ngạn, nháy mắt sau lưng Trương Tuấn Ngạn bị mồ hôi lạnh thấm ướt.

      "Cậu nghe thấy vợ tôi gì sao? Nếu như lần sau tôi còn bắt gặp cậu làm phiền ấy, cũng đừng trách tôi ra tay tàn nhẫn." Ngón tay Cao Lãng dùng sức, Trương Tuấn Ngạn lại oa oa la lên.

      "Đau quá, đau... Tôi sai rồi, tôi sai rồi. Tôi sau này bao giờ... Tìm Uyển Dung nữa." Trương Tuấn Ngạn vội vàng kêu lên, trán đẫm mồ hôi.

      "Uyển Dung là để cho mày gọi sao?" Cao Lãng trực tiếp đè người xuống đất, ánh mắt tàn nhẫn kia gần như có thể chọc lỗ thủng đầu Trương Tuấn Ngạn.

      "A a a! Là bạn học Ứng, Ứng nữ sĩ..." Trương Tuấn Ngạn đau tới mức thở nổi, ngực bị đè đất khiến khó chịu muốn hộc máu.

      Mặc dù Ứng Uyển Dung rất vui khi nhìn thấy Trương Tuấn Ngạn ăn mệt, nhưng bời vì Trương Tuấn Ngạn kêu to như vậy, có người đứng lại tụ tập ở xung quanh, chỉ vào bọn họ mà xì xào bàn tán. Cao Lãng lại mặc thân quân trang, ngộ nhỡ bị Trương Tuấn Ngạn cắn ngược lại ỷ thế hiếp người, vậy mất nhiều hơn được.

      " Lãng, quên , để cho . Cần gì vì loại người như thế mà làm bẩn tay mình." Đôi mắt đen thâm thúy của Cao Lãng bình tĩnh nhìn Ứng Uyển Dung, nghe vậy liền buông tay ra.

      Trương Tuấn Ngạn bị dày vò chỉ còn hơi vội vàng đứng lên, cũng có quan tâm đến phong độ của mình nữa, trực tiếp nhấc chân bỏ chạy, hận thể cách Ứng Uyển Dung xa.

      Người đàn ông có can đảm như vậy, cũng biết nguyên chủ coi trọng ở chỗ nào?

      Ứng Uyển Dung thấy Cao Lãng yên lặng đứng yên tại chỗ, thử dò xét đưa tay kéo cánh tay của , kết quả liền nghiêng người thẳng vào trong sân.

      Ứng Uyển Dung cười khổ tiếng, Cao Lãng vẫn còn để ý ? Cũng là do nguyên chủ dây dưa với Trương Tuấn Ngạn, lại còn tòi ra thư tình gì đó nữa, haizz, biết phải quay về dỗ dành người đàn ông này như thế nào đây?

      Ứng Uyển Dung lắc đầu cái vào sân đóng kỹ cửa lại, cất bước vào trong phòng, hoa mắt cái bị môi lưỡi nóng bỏng của người đàn ông bá chiếm đôi môi mềm mại, vòng eo bị ôm chặt, như muốn nhập vào trong cơ thể , hợp thành thể với .

      Cao Lãng khàn giọng ở bên môi Ứng Uyển Dung thầm hỏi:

      "Thô lỗ vô lễ? Uyển Dung, trong lòng của em rốt cuộc nghĩ như thế nào vậy? cho là mình đủ hiểu em rồi, lại nghĩ rằng..."

      Ứng Uyển Dung hơi mở ra đôi mắt tràn ngập sương mù, chớp chớp, đáy mắt lên chút tỉnh táo, thở hổn hển :

      " Lãng..."

      thanh mềm mại ngấm vào xương tủy này lúc trước có thể khiến cho Cao Lãng nghe thấy cũng mềm nhũn cả người, bây giờ lại chỉ thờ ơ, ánh mắt cố chấp nhìn về phía đôi mắt của vợ trong ngực.

      "Đồ ngốc, nhìn thấy điều gì từ trong đôi mắt của em vậy?" Ứng Uyển Dung buồn cười , dán lại gần hơn nữa.

      Cao Lãng căng chặt hàm dưới, nhẫn nhịn nhúc nhích, trong mắt của sao? Chứa đựng đầy hình ảnh của , giống như cả thế giới này chỉ có mà thôi.

      Nhưng dám suy đoán bừa bãi, ngộ nhỡ phải làm sao đây? Có lẽ chỉ là đành lòng tổn thương mà thôi, có thể cho cái gì? cuộc sống chung đụng ít mà xa cách nhiều, nếu mỗi ngày đều trôi qua như vậy làm sao hai người có được hạnh phúc tràn đầy đây?

      Ứng Uyển Dung nhìn Cao Lãng giống như là vào ngõ cụt, khỏi thở dài tiếng, kiễng chân, trán hai người đụng vào nhau, giọng :

      "Trước kia ấy hiểu được , quý trọng . Mà em như vậy, Ứng Uyển Dung của quá khứ chết, đứng trước mặt con người hoàn toàn khác. hiểu ?"

      Cao Lãng cái hiểu cái , tựa hồ đến rất gần với , nhưng rất nhanh những thứ này bị gạt ra khỏi đầu óc . Ứng Uyển Dung hôn lên cánh môi của , giọng : " em... Lãng." Đôi mắt dịu dàng ngập nước lập tức phá tan tất cả lý trí của .

      Nhất thời ham vui, lúc tỉnh lại là sáng sớm ngày hôm sau. Ứng Uyển Dung phát kể từ sau khi ở cùng chỗ với Cao Lãng, đồng hồ sinh học của luôn tự động nhanh hơn, mỗi lần tỉnh lại đều là ban ngày.

      Rửa mặt mặc quần áo xong, Cao Lãng cũng mang theo bữa sáng trở lại, Cao Lãng của ban ngày với buổi tối giống như hai người khác nhau vậy. Người trước là Cao Lãng trầm mặc nội liễm dễ xấu hổ, buổi tối lại sinh long hoạt hổ tới dày vò , nhiệt tình chịu được.

      Cao Lãng lúc nhìn thấy ràng dịu dàng hơn rất nhiều, lên phía trước nhìn bộ dáng khẽ xoa eo mình liền vòng qua ngồi sau lưng , giúp xoa bóp chút, thấy thoải mái mới mở miệng :

      "Mới vừa rồi ra ngoài mua bữa sáng về gặp phải chủ cho thuê nhà, chuyện muốn trả phòng với bà ấy, bà ấy đợi lát nữa tự mình đến đây chuyện với em."

      Ứng Uyển Dung gật đầu cái, nhìn bữa sáng Cao Lãng mua về, bảo cùng ăn, bánh quẩy ngâm trong sữa đậu nành hút hết nước, cắn miếng, mùi vị đặc biệt thơm ngon. Ứng Uyển Dung do dự hồi lâu rồi vẫn ăn hết cái bánh quẩy uống bát sữa đậu nành, so với dáng vẻ chậm rãi của , Cao Lãng lại nhanh chóng thoải mái hơn, bốn cái bánh quẩy hai bát sữa đậu nành vào hết bụng .

      Ăn xong liền bắt đầu thu dọn đồ đạc trong phòng, vật dụng trong nhà thuộc về chủ nhà, còn các đồ vật khác là chọn mua, phương pháp giải quyết của Ứng Uyển Dung là đóng gói tất cả mang về nhà Cao Lãng —— nơi vốn là phòng của hai người họ.

      Trong lúc đó bà chủ cho thuê nhà cũng tới chuyến, xác định thuê nữa, liền kết toán tiền thuê phòng, trừ tiền điện nước chia đều, ra cũng còn dư lại mấy.

      Bận rộn từ sáng sớm đến buổi trưa mới chuẩn bị xong, ngồi chiếc xe kéo thuê được đến hướng thôn Cao gia.

      Buổi trưa Cao Nhu làm xong cơm trưa chuẩn bị mang ra ruộng, liền nhìn thấy chiếc máy kéo kêu ầm ĩ dừng trước của nhà, ngẩng đầu nhìn, nghẹn ngào la lên: "!"

      Cao Nhu tiến lên muốn hỏi tại sao trai lại trở về, nhìn thấy nhảy xuống xe, đỡ Ứng Uyển Dung bước xuống. Ứng Uyển Dung nhìn đôi mắt cong cong của , kêu lên: "Cao Nhu."

      Cao Nhu bất đắc dĩ gọi tiếng: "Chị dâu." Vốn là muốn thừa nhận, hơn nữa người phụ nữ này còn ầm ĩ khó coi như vậy, nhưng mà ba mẹ sau chuyến tới quân doanh của trai, khi trở về liền chuyện với , sau này nhìn thấy Ứng Uyển Dung phải coi chị ấy như chị dâu.

      Mặc dù Cao Lãng ít ít cười, nhưng nhìn thấy em , ánh mắt vẫn dịu dàng hơn, ừ tiếng :

      "Sao hôm nay lại trở về? phải học ở trường sao?"

      Cao Nhu lấy lại tinh thần, ghé vào bên cạnh mình : "Mấy hôm nay trường cho nghỉ, em liền về nhà, ngày kia lại trở về trường." Cao Nhu ở lại trường, mỗi tuần chỉ trở về hai ngày.

      Cao Nhu nhìn Ứng Uyển Dung đứng sóng vai với Cao Lãng, lông mày nhíu lại chỗ dãn ra được, nhịn được tò mò hỏi ra: ", tại sao lại... trở về cùng chị dâu?"

      Ứng Uyển Dung sớm nghĩ xong lý do, ở nông thôn chuyện quay phim mặc dù có chút khoe khoang, nhưng mà cũng muốn, với bên ngoài đều là lấy lý do đến thủ đô tìm công việc, muốn đến nơi đó làm việc.

      Về phần sau khi phim quay xong chiếu lên TV, đó cũng là chuyện của vài năm sau, đến lúc đó sau cũng được. Nếu quay phim mấy năm có kết quả, người ta còn tưởng rằng ngươi là đồ mặt dày tự biên tự diễn đó.

      "Chị dâu em muốn đến thủ đô làm việc, đồ đạc huyện dọn dẹp mang về hết, đến lúc đó đưa ấy đến thủ đô." Cao Lãng giọng .

      Cao Nhu dám tin nhìn Ứng Uyển Dung, thủ đô? Đó chính là thủ đô nha. Nghe người ở đó vật giá cao, tiền lương cũng cao, Ứng Uyển Dung có thể ở nơi đó tìm được công việc, làm sao có thể?

      Nhưng lời này vừa được ra từ trong miệng của mình, cũng thể tin.

      Ứng Uyển Dung nhìn khuôn mặt đủ loại màu sắc của Cao Nhu, cười : "Chú lái xe cũng chờ lâu, chúng ta ra ngoài dỡ đồ đạc xuống mang vào dọn dẹp xong rồi chuyện tiếp."

      Cao Lãng nghe vậy liền trực tiếp đem bọc quần áo phía lấy xuống, mỗi tay túi, trong chốc lát liền bỏ vào trong sân.

      Cao gia là điển hình tiểu viện nhà nông, trong sân được sửa sang lại, nhìn rất bằng phẳng, bên trái dựng vòng hàng rào , bên trong nuôi mấy con gà. mảnh đất bên phải đặt cái máy bơm nước bằng sức người, nhìn cũng biết là nơi để rửa rau rửa chén.

      Ứng Uyển Dung liền xách theo bọc quần áo vào, Cao Lãng cũng tiện tay nhanh chóng đem cất những thứ khác. Bởi vì có thông báo trước về nhà, gian phòng của hai người còn chưa được dọn dẹp, nhưng mà trong phòng vẫn rất sạch , nhìn là biết thường được quét dọn.

      "Bởi vì chị báo trước là về, chăn cũng chưa giặt, lát nữa em lấy cái chăn khác cho chị." Cao Nhu giải thích cho trai.

      Ứng Uyển Dung đứng bên người Cao Lãng :

      " cần đâu, chỗ đồ chị mang về có chăn, lát nữa phơi chút cho khô ráo là được rồi."

      Cao Nhu nghe vậy liếc nhìn cái, đối với vẫn lạnh nóng, đối với trai mình ân cần hỏi han cẩn thận.
      Last edited: 18/7/19
      levuong, Suuuly, Thanh Hằng11 others thích bài này.

    2. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 22: Người nhà

      May là Cao Lãng thúc dục em đưa cơm, nếu biết Ứng Uyển Dung phải giữ nụ cười mặt bao lâu để bồi người nữa.

      Đứng dậy lấy bình nước từ góc tới rót chén đưa cho Ứng Uyển Dung, hỏi:

      "Lát nữa cùng em trở về nhà chuyến, thời điểm kết hôn lần trước quá vội vàng, cũng có về nhà lại mặt với em được, gặp mặt ba mẹ vợ."

      Ứng Uyển Dung hạ mắt suy nghĩ chút rồi gật đầu :

      "Cũng được, lát mang theo đồ rồi thăm nhà."

      Đây cũng là lần đầu tiên gặp mặt ba mẹ của nguyên chủ, em họ hàng, có Cao Lãng cùng, tự tin hơn rất nhiều.

      Lễ vật cho Ứng gia và Cao gia được phân loại từ sớm, Cao Lãng chờ Cao Nhu trở về để tiếng, liền chuẩn bị cùng Ứng Uyển Dung Ứng gia chuyến.

      Cao Nhu bày vẻ mặt lạnh nhạt vui :

      "Làm sao phải vội vã như vậy? Ba mẹ biết chị trở về, buổi tối muốn làm thêm mấy món ăn ngon. Ứng gia có cái gì có thể ăn chứ."

      Cao Lãng nghe lời này liền lông mày nhíu lại, ánh mắt thản nhiên nhìn cái, Cao Nhu lập tức ngừng lời lại, nhưng ở trong lòng vẫn là ngừng thầm.

      Ứng gia sống ở thôn bên cạnh, tới cũng tính là xa, trong nhà hẳn là nghèo, nhưng cũng có nhiều tiền. Cao Lãng lính từ rất sớm, cứ thời gian lại gửi tiền về nhà, Cao Nhu cũng chịu thua kém, học đều giành được học bổng, trong nhà cũng chỉ tốn thêm chút tiền ăn, tiền lại. Tình trạng so với Ứng gia dĩ nhiên là tốt hơn ít.

      Ứng Uyển Dung tựa như nghe thấy lời của Cao Nhu, vẫn nở nụ cười dịu dàng hào phóng như trước đối với , "Nếu như ba mẹ trở về, vậy liền làm phiền em đưa túi đồ này cho ba mẹ trước. Đồ đắt, là chút tâm ý của hai người chúng ta."

      Mặc dù Cao Nhu cảm thấy Ứng Uyển Dung mua được thứ gì tốt, nhưng có của ở đây, chị dâu cũng làm chuyện gì thái quá. Gật đầu cái :

      " biết, vậy hai người trở về sớm chút."

      Cao Lãng xách lên cái túi da rắn khác hướng gật đầu cái, liền cùng Ứng Uyển Dung ra khỏi cửa sân. Thời gian này tất cả mọi người đều bận rộn làm việc ngoài đồng, đường trong thôn cũng nhìn thấy mấy người.

      Việc này cũng giúp cho Ứng Uyển Dung tránh khỏi vây xem của người thôn Cao gia, chủ yếu là do nguyên chủ ở trong thôn làm ầm ĩ rất khó coi. Tin tưởng lần này Cao Lãng trở về nhất định có rất nhiều kẻ nhiệt tình tới khoe những thành tích trước đây của .

      Trong đầu Ứng Uyển Dung lần nữa nhớ lại nhà của Ứng Uyển Dung, tổng thể mà , chính là gia đình bình thường, chưa tới cực phẩm họ hàng gì đó, lần này trở về hai ngày rồi lại phải chuẩn bị , cũng biết Cao Lãng còn mấy ngày nghỉ nữa.

      " Lãng, xin nghỉ mấy ngày vậy?" Ứng Uyển Dung đường hỏi, chung quanh đều là những tảng đá thấp bé kết hợp với mảnh ngói tạo thành nhà cửa, cực kỳ xưa cũ.

      Cao Lãng nhìn Ứng Uyển Dung lo lắng hỏi , có nhìn đường, thiếu chút nữa dẫm chân vào cái hố lùn, kéo lại : "Đủ thời gian để đưa em thủ đô, chờ thu xếp ổn thỏa cho em rồi trở về."

      Ứng Uyển Dung hiểu nhìn về phía , đôi môi mỏng của Cao Lãng lộ ra nụ cười , nhìn dáng vẻ suy nghĩ mãi cũng ra của tâm tình lập tức phấn chấn hơn.

      là ngày nghỉ cũng quá đáng, ra năm nay trong doanh trại có danh ngạch cử bồi dưỡng học tập, địa điểm là ở thủ đô. Trước kia cảm thấy mình thích hợp đào tạo sâu hơn, cũng có hứng thú đối với học tập gì đó, nhưng mà vợ nhà mình bay đến thủ đô rồi, nếu đào tạo chuyên sâu thêm, sợ là bị rơi lại phía sau.

      Lần này thủ đô cũng chỉ là đệ trình tài liệu mà thôi, chính thức học tập còn phải chờ trở về đội giao phó tốt mọi chuyện rồi mới đào tạo sâu. Cho nên thời gian vẫn còn tương đối nhiều, đặc biệt tại còn chưa có dùng hết thời gian nghỉ bệnh đâu.

      Ứng Uyển Dung và Cao Lãng còn chưa vào thôn Lý gia, nhìn thấy ràng cửa hàng bán lẻ ở cửa thôn, hoặc gọi là tiệm tạp hóa có vẻ thích hợp hơn, bên trong cái gì cũng có.

      Ngồi chính giữa là người đàn ông ngồi vắt chéo chân cắn hạt dưa nhìn cái TV ở chỗ cao, chỉ thiếu cảnh rót ly rượu uống rồi ăn với mấy hạt đậu phộng.

      Người đàn ông nhìn thấy Ứng Uyển Dung ngoài cửa từ xa lại gần, kêu lên tiếng:

      "Uyển Dung? Em trở về lúc nào vậy?"

      Cao Lãng cùng quay đầu lại liếc nhìn người đàn ông, nhíu mày suy nghĩ lát, thử thăm dò kêu lên: " rể?"

      trách Cao Lãng nhận ra, mấy lần đến Ứng gia, đều có gặp mặt Ứng Văn Triết, ngoại trừ biết người này mở cửa hàng tạp hóa trong thôn ra biết gì cả. Duy chỉ có gặp hai lần, chính là ngày Ứng Uyển Dung lấy chồng, Ứng Văn Triết mặc thân âu phục thời thượng mới nhất, mặt dính đầy keo dưỡng tóc.

      Ứng Uyển Dung đem người trong trí nhớ hòa cùng với người trước mặt rồi khéo léo gọi tiếng: " hai." thanh trong trẻo uyển chuyển hàm súc, Ứng Văn Triết cũng cảm thấy em có chút khác lạ.

      "Uyển Dung, người trong thôn bên cạnh em chăm sóc em rể, sao em trở về nhanh vậy? còn tưởng rằng em muốn tùy quân." Ứng Văn Triết kéo hai cái ghế nhựa tới, ý bảo hai người họ ngồi.

      " cần đâu , em còn phải với Lãng về nhà chuyến, mấy ngày nữa là rồi." Ứng Uyển Dung lắc đầu cự tuyệt , biểu so với trước kia cũng có gì khác biệt.

      Ứng Văn Triết rất tò mò hai người trở về vì chuyện gì, mấy người nhiều chuyện ở thôn bên cạnh sớm Uyển Dung thành người đàn bà chanh chua, người so với người có đầu có đuôi, chẳng lẽ lần này trở về là muốn ly hôn?

      "Hai em về nhà trước , chắc là ba mẹ cũng sắp về rồi, em cầm ít hạt dưa về nhà với em rể trước . Trong cửa hàng thể có người trông, đợi lát nữa liền đóng cửa thu dọn về nhà." Ứng Văn Triết cầm hai túi hạt dưa từ trong góc ra, nhét vào trong tay Ứng Uyển Dung.

      Ứng Uyển Dung dựa theo ngữ khí của nguyên chủ :

      "Cảm ơn , vậy em với Lãng về trước, nhớ về nhà sớm chút, em cũng có mang quà cho đó."

      Ứng Văn Triết vẫy vẫy tay, ngược lại nụ cười rất lòng. Cao Lãng từ cuộc chuyện của hai người có thể nhìn ra, địa vị ở nhà của Ứng Uyển Dung cũng thấp, là dáng vẻ rất được cưng chiều.

      Ứng Uyển Dung và Cao Lãng đường gặp ít trưởng bối quen mặt, hàng xóm cũng chào hỏi với bọn họ, ngoại trừ ánh mắt có chút quái dị, những thứ khác đều rất tốt.

      Vòng qua mấy đầu ngõ, thêm đoạn đường liền đến Ứng gia, trong sân Ứng gia có nuôi gà nuôi vịt, rất vắng vẻ, trước sau là hai ngôi nhà đá, trời mưa còn có thể bị dột, ngay giữa sân là cái miệng giếng sâu dùng đá bản xanh đè lên, bên cạnh là cái thùng gỗ.

      Ứng Uyển Dung trở về đúng lúc Ứng Đại Hùng ở trong sân sửa lại cái cuốc, Lý Hương Hoa ở trong bếp vo gạo chuẩn bị nấu cơm, bà vừa nhìn thấy người tới liền kêu lên tiếng, Ứng Đại Hùng ngẩng đầu liền nhìn thấy con và con rể mình.

      "Uyển Dung, Cao Lãng, sao hai con lại trở về? Còn mang theo đồ?" Mặt mũi Ứng Đại Hùng thà chất phác, mặt cũng có nhiều nếp nhăn, khuôn mặt ông nhăn lại hỏi , lời đồn ở bên cạnh sớm truyền tới tai họ.

      Trước khi Ứng Uyển Dung kết hôn tính tình ra sao, bọn họ làm ba mẹ sao có thể biết? Mặc dù đứa này có chút mềm yếu, điểm này lúc gặp mặt hai nhà bạn họ cũng ràng, giờ lại qua cái gì mà làm việc nhà, lật bàn, họ cảm giác như nghe sach trời, đó là con của họ sao?

      Dù sao hai người cũng nhất định tin, cho nên lúc nhìn thấy Cao Lãng cầm túi da rắn trong tay vẻ mặt hai người tốt, khó tránh chỉ nghĩ đến việc xấu trước.

      Tình tình Lý Hương Hoa thẳng thắn, mu bàn tay xoa xoa lên tạp dề, trực tiếp bước lên hỏi: "Bên trong đựng gì vậy, có phải là vật dụng của Uyển Dung ? Cao gia các người đừng có khinh người quá đáng. Trước mặt Uyển Dung chỗ này tốt chỗ kia tốt, là do chúng tôi dạy dỗ cẩn thận, nhưng lần này nghe bị thương phải nằm viện, chẳng lẽ nó chăm sóc sao? , chẳng lẽ muốn ly hôn?!"

      Miệng Lý Hương Hoa vừa nhanh vừa chuẩn trực tiếp ra, chừa chỗ hở nào cho Ứng Uyển Dung chen vào, muốn kéo Lý Hương Hoa ra lại bị Ứng Đại Hùng kéo qua phía sau.

      "Mẹ, phải như vậy..." Ứng Uyển Dung quả dở khóc dở cười, về chuyện này oan nhất sợ phải ai khác mà chính là người Cao gia ? chịu lỗi cho người khác.

      "Con đừng có xen mồm vào, để cho mẹ con ! Ban đầu con cũng phải là vui vẻ gả qua, ba thấy nhân phẩm Cao Lãng tệ, còn làm lính, rất đáng tin cậy, nghĩ tới, mắt chúng ta đúng là bị mù. Muốn ly hôn ly hôn, ta đây quen tật xấu này của bọn họ, làm nhục người khác!" Ứng Đại Hùng nổi trận lôi đình mắng, nếu phải nhìn thấy vóc dáng Cao Lãng cao lớn cường tráng hơn mình, ông sớm muốn đánh tên này trận.

      Ứng Thừa Văn nghe thấy tiếng động nên ra, nhìn thấy chị hai và rể đứng ở ngoài cửa còn khó hiểu :

      "Ba mẹ, hai người làm gì vậy? rể, về rồi sao, là đến thăm nhà sao?"

      Ứng Đại Hùng thờ ơ hừ lạnh tiếng, vẻ mặt cực kỳ khó coi.

      Cao Lãng cũng có để đồ xuống, trầm giọng giải thích:

      "Những thứ này là quà Uyển Dung mua về cho mọi người. Con cũng có ý định ly hôn với ấy, ba mẹ hiểu lầm rồi."

      Lý Hương Hoa và Ứng Đại Hùng kinh ngạc chớp mắt cái, nhưng mà nghĩ đến những lời đồn đãi thối tha kia, vẫn tức giận như cũ.

      Ứng Uyển Dung lôi kéo tay ba mẹ mình :

      "Mọi người vào rồi chuyện, nhìn hai người lớn tiếng như vậy, hàng xóm đều ra ngoài chế giễu rồi."

      Lý Hương Hoa và Ứng Đại Hùng nghe vậy mới cam lòng xoay người vào trong nhà, Ứng Uyển Dung nháy mắt với Cao Lãng ý bảo đuổi theo họ. cần , Cao Lãng cũng nhất định đuổi theo, Ứng Thừa Văn hấp ta hấp tấp tiến lên hỏi:

      " rể, có cần giúp gì , hay để em giúp mang đồ vào?"

      Nếu trong Ứng gia ai là người chào đón Cao Lãng nhất, vậy nhất định phải là Ứng Thừa Văn rồi. Cậu trời sinh sùng bái đối với quân nhân, đàn ông sao, nên là người như vậy, mặc quân phục mang binh đánh giặc, rất oai phong đó!

      " cần." Cao Lãng từ chối , vẻ mặt nghiêm túc, dáng vẻ lạnh lùng càng khiến cho Ứng Thừa Văn sùng bái hơn.

      Cao Lãng đặt đồ cạnh cửa ra vào chính, Ứng Uyển Dung tự động tới mở ra, lấy từng thứ chuẩn bị trước như quần áo mùa đông, cái bao đầu gối, gang tay, còn có các loại đặc sản, bày đầy bàn.

      "Những thứ này đều do Lãng mua cho mọi người, là bình thường có ở nhà, có nhiều cơ hội thể tâm ý với mọi người, khi chuẩn bị trở về còn đặc biệt bảo con chọn mua đồ cho mọi người trước." Ứng Uyển Dung tươi cười khéo léo, gương mặt trắng hồng bây giờ giống của được nuôi lớn ở nông thôn.

      Ứng Đại Hùng rầu rĩ vui ngồi bên đáp lời, Lý Hương Hoa đau lòng cho con , nhận lấy đồ trong tay liếc nhìn cái rồi vội vàng đặt qua bên : "Ba với mẹ cũng thiếu những thứ đồ này, chỉ cần con sống tốt, so với món quà nào cũng quý giá hơn."

      Đây là dáng vẻ có ngụ ý, Cao Lãng sao có thể hiểu là bạc đãi Ứng Uyển Dung hay sao? Mở miệng muốn gì đó Ứng Uyển Dung liền tiếp lời cúi đầu kêu lên: "Ba, mẹ."

      "Chuyện này thể trách Cao Lãng được, vài ngày trước đúng là do con hồ đồ, kiểm soát được bản thân. Nhưng con và Lãng, tuyệt đối có ý định muốn ly hôn gì cả." Ngẩng đầu nhìn Cao Lãng .

      "Ba, mẹ." Cao Lãng khàn giọng : "Nếu như đời này con đối với Uyển Dung hai lòng, vậy con được chết cách tử tế!"

      Lời này rất nghiêm trọng, Ứng Uyển Dung thích nghe, nhíu mày nhìn chằm chằm Cao Lãng, mở miệng cái gì vậy hả, chuyện như vậy cũng có thể được sao? vài câu dễ nghe rồi cho chuyện này vào quá khứ là được, làm sao còn muốn thề thốt.
      Last edited: 18/7/19
      levuong, Suuuly, Thanh Hằng8 others thích bài này.

    3. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 23: Ba mẹ

      Lý Hương Hoa phải là người trẻ tuổi, nghe lời dễ nghe chút liền bại trận, thấy Cao Lãng mở miệng bảo đảm liền :

      "Chỉ cần con có thể làm ba điều này là được."

      Ánh mắt Cao Lãng thẳng tắp nhìn về phía Lý Hương Hoa, Lý Hương Hoa cầm lấy tay của con :

      "Thứ nhất, mẹ mặc kệ lời đồn đãi mấy ngày nay là chuyện gì, nếu như con muốn tiếp tục chung sống hòa thuận với Uyển Dung, nên để cho người khác biết."

      Đây chính là muốn Cao gia giải thích. Trong lòng Ứng Uyển Dung suy nghĩ có chút bất đắc dĩ, nhưng đây chính là .

      "Thứ hai, lời cam đoan con , mẹ nghe cũng chẳng bảo đảm được gì, con viết cho mẹ tờ giấy cam đoan, nếu như thể ở với nhau được nữa, vậy ly hôn, chúng ta cũng níu kéo con."

      Lời này của Lý Hương Hoa ở đầu năm nay là rất khác biệt, nhất là đối với những bậc làm cha làm mẹ ở thế hệ này, chỉ cần có thể vượt qua việc này, bọn họ nhất định khuyên con chịu đựng nhẫn nhịn chút, rất hiếm người thẳng là hợp ly hôn.

      Ứng Uyển Dung kinh ngạc nhìn về phía Lý Hương Hoa mang vẻ mặt ngưng trọng, đuôi lông mày nhếch lên, chuyện. Cao Lãng trịnh trọng gật đầu cái, tỏ ý hiểu.

      "Thứ ba..." Lý Hương Hoa tới chỗ này giọng có chút khàn khàn, trong nháy mắt để cho Ứng Uyển Dung cảm nhận được tâm tình chỉ có ở người làm mẹ, tang thương mạnh mẽ, tay bị mẹ nắm chặt, còn cảm nhận được bàn tay bà hơi run run.

      "Đây chính là điều mà hai vợ chồng chúng ta muốn ." Lý Hương Hoa mang theo chút run run còn chưa hết, Ứng Đại Hùng liền tiếp: "Con phải đối với Uyển Dung tốt, nha đầu này là đứa cố chấp. Lúc học rất cứng ngắc, nhất định thay đổi. Nếu bây giờ nó muốn chung sống hòa thuận với con, con cũng phải đối tốt với nó."

      Cao Lãng quỳ xuống dập đầu với bọn họ cái, ngồi dậy, bảo đảm : "Cái khác con nhiều, cầu của hai người con nhất định làm được, nếu làm được tùy ba mẹ xử trí. Con có thể viết giấy cam đoan ngay bây giờ."

      xong đúng là lục tìm người lấy ra cái bút, Ứng Thừa Văn có mắt nhìn liền vào trong lấy giấy viết ra ngoài. Chữ viết của Cao Lãng giống như bản thân vậy, dứt khoát ngay ngắn, nét nét viết ra mang theo sức lực cả cơ thể.

      Giấy cam đoan viết xong liền đưa cho Lý Hương Hoa cất , rốt cuộc lúc này vẻ mặt Cao Lãng mới tốt hơn chút, mặc dù khí còn chút lúng túng, nhưng có Ứng Uyển Dung ở đây làm nóng khí, cũng đến nỗi quá cứng ngắc.

      "Đến đến còn tặng quà làm gì nữa, lãng phí tiền. Các con có tiền phải giữ lại, sau này nuôi con cũng phải tốn tiền đó, Uyển Dung con sao cũng khuyên nhủ Cao Lãng chút." Lý Hương Hoa đem hạt dưa Ứng Uyển Dung mang về bày ra đĩa rồi đặt lên bàn, xoay người hướng con oán trách câu.

      Ứng Uyển Dung thầm nghĩ, may là ba mẹ biết người chuẩn bị quà là , nếu chuyện này cũng đừng mong yên ổn, nhất định bị càu nhàu suốt.

      "Bình thường bọn con ít khi trở về, bây giờ những thứ đồ này tương đối hữu dụng, mùa đông lạnh như vậy , cũng có máy sưởi, ba mẹ mặc quần áo này sợ lạnh." Ứng Uyển Dung .

      Cao Lãng ngồi bên cạnh cũng tiếp lời:

      "Mấy ngày nữa con phải trở về quân đội, năm mới có thể con về được, những thứ này coi như là con đưa lễ trước, mẹ hai người hãy nhận ."

      Ứng Đại Hùng thuận miệng hỏi: "Vậy lần này Uyển Dung cũng theo quân luôn sao?"

      Cao Lãng và Ứng Uyển Dung liếc mắt nhìn nhau, ngược lại Ứng Uyển Dung lại lời với ba mẹ mình: "Con ở quân đội biểu diễn tiết mục múa, có lão sư ở thủ đô cảm thấy con tệ, muốn tìm con lên đó học tập biểu diễn, làm diễn viên."

      "Diễn viên?" Ba người Ứng gia đồng thời kinh ngạc .

      Ứng Uyển Dung gật đầu cái, "Chính là những người diễn kịch ở TV đó, bọn họ chính là diễn viên, chuyên môn đóng phim truyền hình."

      "Mẹ và ba con đương nhiên biết diễn viên là cái gì. Ý mẹ là, thực có người tìm con học cái kia... phải là kẻ lừa gạt chứ?" Lý Hương Hoa hỏi.

      Ứng Uyển Dung mỉm cười tiếng : "Mọi người nghĩ gì vậy? Ở trong quân đội, còn có tên lừa đảo nào dám vào đó gạt người được? Ba, mẹ, hai người cứ yên tâm , tuyệt đối có vấn đề gì. Có điều do thời gian học tập rất lâu, mọi người cũng đừng lỡ miệng ra ngoài, với người khác con thủ đô làm việc là được."

      Ứng Thừa Văn có chút hồn nhiên, thiếu niên mười năm tuổi đối với thứ mới mẻ tiếp thu cũng rất nhanh: "Chị, chị muốn làm diễn viên sao? Có phải muốn làm đại minh tinh , em thấy TV mấy người đó đặc biệt lợi hại."

      Ứng Uyển Dung đỏ mặt chút nào đón nhận lời khen tặng của em trai, cho dù người trong nhà hỏi thế nào, cũng chưa mình diễn kịch gì, chỉ là muốn đến học tập trước .

      "Cũng tới nhà rồi, ở đây ăn bữa cơm rồi về, hai ngày nữa là các con liền rồi, biết lúc nào mới trở về lần nữa." Lý Hương Hoa xoa xoa mắt chút, nhìn trời bên ngoài bắt đầu tối liền quay sang với Cao Lãng.

      "Thừa Văn, con đến nhà rể tiếng, tối nay hai chị ở nhà mình ăn cơm, đừng để cho bà thông gia phải ở nhà chờ."

      Cao Lãng biết đến nhất định là thể về ngay được, cho nên gật đầu đồng ý. Ứng Uyển Dung xuống phòng bếp giúp Lý Hương Hoa tay thái rau nhóm lửa, Ứng Đại Hùng lại lôi kéo Cao Lãng hỏi chuyện của , Ứng Thừa Văn ngồi bên cắn hạt dưa nghe rể chuyện cũ giống như nghe thoại bản.

      " rể, lợi hại! Sau này trưởng thành em cũng muốn tham gia quân đội giống như !" Ứng Thừa Văn rất nhanh liền nịnh hót , đôi mắt sáng ngời có thần, trán còn mọc mấy hạt mụn.

      "Được, chờ em lớn lên. Có điều bây giờ quân đội thiếu nhất là người tài có trình độ học vấn cao, sau này em nên học đại học, khi đó có kiến thức rồi đầu quân tốt hơn." Cao Lãng .

      Ứng Đại Hùng ngồi bên cạnh hài lòng nghe Cao Lãng , cảm giác cực kỳ có đạo lý, con trai có muốn đầu quân hay đó là chuyện sau này, có thể vào đại học là tốt nhất, thi đậu làm nhân viên nhà nước, đó mới là công việc ổn định.

      Thời điểm Ứng Văn Triết trở về cơm tối cũng làm xong, còn mang theo túi bia, vào trong sân bịch tiếng đem bia đặt xuống đất.

      " cũng biết hôm nay em rể ở nhà ăn cơm tối, nhiều, buổi tối uống chén được ?" Ứng Văn Triết vỗ vỗ chai mấy chai bia .

      Ứng Uyển Dung bưng thức ăn ra ngoài, nghe Ứng Văn Triết vậy đồng ý : "Em rể mới trở về liền uống rượu, uống ít chút, đối với cơ thể tốt đâu."

      Ứng Văn Triết sớm quen em hay càu nhàu, đại lão gia Cao Lãng đồng ý là được, Uyển Dung còn có thể quản được miệng bọn họ sao?

      "Được, có điều thể nhiều hơn nữa, ngồi ngay ở đây uống luôn cũng được ." Cao Lãng liếc nhìn mấy chai bia, trong lòng cũng thầm đếm, chỉ cần những thứ này phải rượu trắng, uống mấy chai bia đối với cũng thành vấn đề.

      Ứng Văn Triết ôm lấy bả vai Cao Lãng, hai người ngồi bên của cái bàn, giơ chai bia lên cụng nhau cái liền đưa về phía miệng uống hết chai, Cao Lãng thấy dâu phóng khoáng như vậy, cũng thể thua kém được, trực tiếp ngửa cổ uống, hormone phái nam tỏa ra bốn phía.

      Ứng Uyển Dung lắc đầu cái, muốn cùng hai cái đầu bò này chuyện, với Ứng Đại Hùng câu: Để cho hai người họ kiềm chế chút, đừng để lát nữa nổi.

      Đợi đến lúc bê thức ăn ra lần nữa, sâu rượu liền biến thành ba người, trừ Ứng Thừa Văn còn là vị thành niên, Ứng Đại Hùng để cho cậu uống rượu, ông cũng cũng con trai, con rể uống.

      Dọn xong thức ăn lên bàn, Lý Hương Hoa và Ứng Uyển Dung cũng ngồi vào bàn, bọn họ uống bia cũng sai biệt lắm, tất cả đều mang vẻ mặt đỏ bừng tập trung gắp thức ăn, chuyện mang theo mùi rượu nồng nặc, lượng còn rất lớn.

      Ứng Uyển Dung liếc mắt nhìn Cao Lãng ngồi bên cạnh, ánh mắt rất tỉnh táo, chắc hẳn tửu lượng tệ. còn có thể bên gắp thức ăn cho bên trả lời những câu hỏi liên tiếp ngừng của người Ứng gia.

      Lý Hương Hoa quan tâm đến phương diện sinh hoạt của , Ứng Đại Hùng còn thầm rằng con ông rất tốt, sao lại có thể có mấy tin đồn nhảm như vây được? Ứng Văn Triết lại đến nghiệp của mình, bây giờ còn có tiền cưới vợ, thực phiền não. Ứng Thừa Văn lại thỉnh thoảng phát ra tiếng kinh ngạc, cảm thán, sùng bái của cậu đối với Cao Lãng đúng là thể che giấu được.

      Ứng Uyển Dung coi như là bội phục Cao Lãng, lặng lẽ ghé vào bên tai khen ngợi: " Lãng lợi hại, ba với cả đều say hết cả rồi, cần tích cực như vậy." Làm gì có con ma men nào sau khi tỉnh rượu vẫn có thể nhớ được lời mình hôm trước.

      Cao Lãng khẽ nắm lấy tay ở dưới bàn, hướng lắc đầu cái, nghiêng đầu lại tiếp tục chuyện với người Ứng gia. Tay phải Ứng Uyển Dung chống má, híp mắt hướng cười cười, hôm nay cửa này coi như qua ?

      bữa cơm hiếm có, phải ăn giờ mới xong, bởi vì thông báo trước cho cả nhà, gian phòng của Ứng Uyển Dung cũng thích hợp cho hai người ngủ lại.

      Cao Lãng và Ứng Uyển Dung đứng ở lời tạm biệt với cả nhà, nhân lúc vẫn còn ánh trăng chiếu sáng mặt đất, nắm tay nhau ra về.

      Lúc hai người trở về thôn dân chung quanh sớm ở nhà ngủ, mặc dù TV phải thứ quá quý giá, nhưng mà mua cái cũng phải tiêu xài ít. Cái TV ở trong tiệm của Ứng Văn Triết, chính là trong những sính lễ của Ứng Uyển Dung, trực tiếp đặt trong tiệm để hút khách.

      Người Cao gia còn chưa có ngủ, hai vợ chồng Cao Lão Hán đều ở trong nhà, người ở trong nhà đóng đế giày, người ngồi cạnh cửa hút thuốc lá, nhìn thấy hai người trở về liền đứng lên.

      " về? A Lãng con và vợ mình chu đáo, nhà thông gia lâu như vậy chưa có gặp lại Uyển Dung, đoán chừng bọn họ ở nhà đều nhắc mãi." Cao Lão Hán trực tiếp Cao Lãng phải.

      Nghiêng đầu nhìn Ứng Uyển Dung vẻ mặt ông liền hòa hoãn rất nhiều: "Ba cũng có nghe Tiểu Nhu , con ở thủ đô tìm được công việc, đây là chuyện tốt, nhưng mà mình con ở đó, sinh hoạt quen, còn phải suy nghĩ nhiều."

      Trương Kim Hoa mở miệng :

      "Vào nhà , sao lại đứng ở cửa chuyện như vậy. Mẹ vừa mới đun nước, a Lãng con có phải uống rượu hay ? Cả người toàn mùi rượu, nhanh vào nhà uống ngụm trà giải rượu ."

      Trương Kim Hoa đem chiếc giày đặt trong giỏ, xoay người vào trong nhà rót nước nóng pha trà, lá trà là loại trà giá rẻ, mùi vị tạm được, ngâm nước lúc liền đưa cho Cao Lãng vào.

      Ngoại trừ tật xấu trước đây của Ứng Uyển Dung, Trương Kim Hoa đối với người con dâu này cũng có gì để bắt bẻ, người trí thức đều có cái tật xấu này, thanh cao kiêu ngạo, người khác cái gì cũng nghe. Dù sao đạo lý lớn bà nghe cũng hiểu, con dâu nguyện ý sửa đổi, bà cũng phải là loại mẹ chồng hà khắc.

      "Uyển Dung, con vào trong phòng này, để cho a Lãng chuyện với ba nó chút, chúng ta trải giường trải chiếu." Trương Kim Hoa kêu Ứng Uyển Dung đến trước gian phòng của họ vào.

      Chính giữa căn nhà là phòng khách, trái phải còn có hai gian phòng, phòng ngủ của Ứng Uyển Dung bọn họ cũng ở gần phòng của Cao Nhu, coi như khá tốt rồi.

      Trương Kim Hoa gọi Ứng Uyển Dung vào, trực tiếp đưa cho cuốn sổ tiết kiệm, Ứng Uyển Dung nhìn con số phía chút có chút kinh ngạc nhìn về phía bà.

      Trương Kim Hoa lấy ra ruột chăn cùng lồng vào vỏ chăn, khẽ :

      "Những thứ này trừ tiền Tiểu Nhu dùng để học, còn lại đều là tiền Cao Lãng gửi về. Chúng ta đều giữ lại cho các con, ở bên ngoài phải chi tiêu nhiều, trước kia mẹ sợ con tiêu tiền như nước, cũng dám lấy ra."

      "Biết con tỉnh ngộ, ba a Lãng và mẹ quyết định đem chỗ tiền này giao cho con cất giữ. Sau này... tốt hơn."

      Nhất thời Ứng Uyển Dung cảm thấy cuốn sổ tiết kiệm tay nặng ngàn cân, người thế hệ trước mặc dù cố chấp với suy nghĩ của mình, nhưng mà tình đối với con cái đều đơn thuần giống nhau. Nhưng chỗ tiền này, lại thể cầm.
      Last edited: 18/7/19
      levuong, Thanh Hằng, huyen160410 others thích bài này.

    4. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      :yoyo59:
      Last edited: 11/7/19
      levuonglinhdiep17 thích bài này.

    5. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Last edited: 11/7/19
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :