1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Hiện đại] Ảnh hậu làm quân tẩu - Đông Nhật Nãi Trà

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 67: Công ty giải trí Thời Đại

      Ứng Uyển Dung lại quay lại thành phố quen thuộc này lần nữa, lúc này kéo vali , đeo chiếc kính râm thời đại này lưu hành, mặc quần jean áo ngắn tay, thân thoải mái thanh tân hệt như học sinh vừa bước ra từ cổng trường, sợi tóc đen nhánh nhu thuận xõa sau lưng, yểu điệu động lòng người.

      Đứng chờ ở đại sảnh sân bay, ở đây người đến người rất nhiều, thiếu những người trẻ tuổi tự nhận là thời thượng, mặc áo choàng rộng, quần dài hơi rách, đầu tóc vuốt cao như bị gió thổi trúng, đầu năm nay nếu uốn tóc cuộn sóng chút, người đó liền OUT*

      (* Ý là lỗi thời, nhà quê)

      Cho nên lúc Ứng Uyển Dung ra cực kỳ thu hút ánh mắt của mọi người, càng có ít người nhìn thấy đều cảm thấy cực kỳ quen mắt, biết là do ảnh hưởng bởi hiệu ứng mỹ nữ hay cái gì, mà trong những người ở đây có cả Vưu Lương Tài.

      Vưu Lương Tài tuy 40 tuổi nhưng dáng người vẫn bảo dưỡng rất tốt, học theo người trẻ tuổi mà để kiểu tóc ngắn xõa tung như bị gió thổi trúng, dùng keo xịt tóc giữ nếp gọn gàng, đây cũng là vì ông phải làm gương cho các nghệ sĩ dưới tay mình, chứng minh cho câu ông thường treo bên miệng để răn dạy bọn họ, ông ——

      Các người là minh tinh màn ảnh, chỉ khi có thể bảo đảm được hình tượng của mình, thậm chí là lúc bản thân bị chụp lén mà hình ảnh chụp ra cũng giống như đứng trước ống kính, khi đó các người mới là minh tinh thành công.

      Lúc này ông dùng ngón tay kéo kính râm của mình xuống, đem tờ báo cầm trong tay vo lại, sửa sang âu phục cẩn thận rồi nhàng phong độ ngăn trước người Ứng Uyển Dung, mặt nở nụ cười lấy ra tấm danh thiếp.

      “Tiểu thư, có hứng thú làm minh tinh hay ?”

      Hai chân thon dài của Ứng Uyển Dung ngừng lại, thấy ánh mắt bị giấu sau kính râm của , rất có hứng thú hỏi: “Minh tinh? Ông là người của công ty nào?”

      Trăm triệu lần thể nghĩ tới chuyện, bây giờ thế nhưng còn có người ngăn lại, cho xem danh thiếp rồi hỏi có hứng thú làm minh tinh hay . Đây xem như là lần đầu tiên được hỏi như vậy trong hai kiếp sống của .

      Ở thời điểm trước kia khi còn còn tuổi trẻ mĩ mạo, sớm có rất nhiều công ty giải trí hoạt động, cũng có thiếu người mới nhan sắc trăm hoa đua nở, đường ở thủ đô, phóng mắt nhìn lại, tuấn nam mỹ nữ nhiều đếm xuể.

      Cũng có ít người của các công ty giải trí tìm người có tố chất đường, càng có ít nghệ sĩ nổi tiếng bắt đầu bước chân vào nghệ thuật theo cách đó, bất quá chuyện này hề có quan hệ gì với . Khó có được dịp có người tiến lên chiêu mộ, cũng nguyện ý tốn thời gian chuyện phiếm với người này hai câu.

      có biết công ty giải trí Thời Đại ? Trong tay chúng tôi có rất nhiều minh tinh nổi tiếng, có biết Dịch Bắc ? Chính là ca sĩ thuộc công ty chúng tôi. biết Đinh Văn Ngạn ? Cũng là ảnh đế do công ty chúng tôi nâng đỡ từ khi mới vào nghề.”

      đến những nghệ sĩ vương bài của công ty nhà mình, chắc chắn Vưu Lương Tài say sưa dứt, đọc thuộc như lòng bàn tay, khuôn mặt đầy tự hào kia khiến Ứng Uyển Dung nhìn nhiều hơn chút.

      “Kẻ hèn bất tài, tôi là tổng giám đốc công ty giải trí Thời Đại.” Vưu Lương Tài ‘khiêm tốn’ .

      như vậy… Bọn họ đều là nghệ sĩ dưới tay ông sao?” Ứng Uyển Dung nhướng mày cười hỏi.

      “Khụ khụ, cũng phải, bọn họ tất nhiên là có người đại diện của riêng mình, giống với việc tôi quản lý. Đương nhiên, nếu chấp nhận ký kết hợp đồng tiến vào công ty, tôi đảm bảo có đãi ngộ rất tốt, tôi tự mình nâng đỡ xuất đạo. Bảo đảm nổi tiếng chỉ trong lần!”

      Minh tinh và người thường rốt cuộc có chỗ nào khác nhau? Có người , chỉ cần bọn họ đường, bạn liếc mắt cái là có thể nhận ra khác nhau giữa họ với mọi người xung quanh.

      Vưu Lương Tài nghĩ đến câu này rồi lên tiếng, đó chỉ là đánh rắm.

      Minh tinh và người thường đương nhiên là khác nhau ở chỗ nào cả, quan trọng là —— khí tràng.

      Đây là thứ thể nhìn thấy, nhưng lúc bạn đối diện với nó bạn chỉ cần liếc mắt cái là có thể phân được. Tự như việc Ứng Uyển Dung dùng kỹ thuật diễn xuất của bản thân đè lên đầu Vương Phương, khiến cho ta thể hiểu được là xảy ra chuyện gì, nhưng Vưu Lương Tài hoàn toàn có thể hiểu được và rất ràng, đó chính là khí tràng chỉ thuộc về mình Ứng Uyển Dung.

      Lúc Ứng Uyển Dung thướt tha bước qua, cái bóng đèn trong đầu Vưu Lương Tài lập tức phát sáng, người này tuyệt đối có khả năng trở thành siêu sao, đây là loại dự cảm cực kỳ chuẩn xác.

      Ứng Uyển Dung dùng ngón tay trắng thuần oánh nhuận đầu nghịch tấm danh thiếp , có nhiều hoa văn như sau này, đây là tấm danh thiếp danh xứng với thực, danh thiếp màu trắng tô đậm chữ in màu đen, phía sau viết công ty giải trí hữu hạn Thời Đại.

      “Tôi hoài nghi.” Ứng Uyển Dung thay đổi tư thế đứng, ý cười bên môi dần dần tăng lên, ánh mắt có thêm tia trêu chọc khôi hài nhưng người đàn ông đứng trước mặt chút cũng chưa phát ra.

      Trán Vưu Lương Tài đổ đầy mồ hôi, thể nào? Đây là lần đầu tiên ông xuất mã mà lại thất bại hay sao?

      Về sau ông bao giờ răn dạy thuộc hạ dưới tay nữa, nguyên lại tên tuổi của Thời Đại cũng lợi hại như ông nghĩ, chỉ người qua đường cũng để ý đến công ty giải trí có nhiều minh tinh của bọn họ.

      “Lời tôi chính là , hoài nghi tôi là kẻ lừa đảo sao? Xe của tôi ở bên ngoài, tôi đưa đến công ty của chúng tôi để nhìn chút. Hay là bây giờ vẫn chưa đủ mười tám tuổi? Tôi có thể chuyện với cha mẹ , đây phải là vấn đề gì lớn.”

      Ứng Uyển Dung nghe lát liền thở dài, tháo kính râm xuống treo lên cổ áo, ra khuôn mặt thanh lệ, con ngươi linh động, ý cười khóe môi càng sâu hơn, : “Tôi hoài nghi, vậy mà ông lại nhận ra tôi là ai. Nếu ông làm người đại diện cho tôi, ông khẳng định tô nổi tiếng sao?”

      Lời này Ứng Uyển Dung ra cũng phải là tự cao tự đại, bây giờ [Nữ Đế] vẫn là bộ phim rất nổi tiếng, về tình cảm có thể tha thứ cho việc có người bình thường nhận ra Ứng Uyển Dung, rốt cuộc mình tinh cách họ rất xa, thích bộ phim cũng chứng minh cho việc trở thành fans cuồng của người đó.

      Mà vị mỗ nam được xưng là tổng giám độc của công ty giải trí Thời Đại này, đến cả nữ chính của bộ phim được thích nhất trong thời gian gần đây cũng nhận ra, hoài nghi ánh mắt của ông ta có vấn đề, nguyên nhân có lẽ là do quá sung sức .

      Vưu Lương Tài đương nhiên phải là người chú ý đến hướng của giới giải trí, chỉ là trong khoảng thời gian ngắn ông hề liên tưởng đến chuyện này, nhìn thấy khuôn mặt của Ứng Uyển Dung liền lập tức nhận ra, nhịn được mà đỏ cả mặt già.

      phim Ứng Uyển Dung lấy dung mạo xuất trần tuyệt sắc của mình bước lên màn ảnh, ban đầu là nhan sắc 'đoạt nhân tâm phách thấy chi khuynh tâm', lúc đến cuối phim khí phách bốn phía, độc ác tàn nhẫn tính kế với người bên gối, ông làm sao có thể nhìn người có phong cách thanh tuần, hào phóng trước mắt mà liên tưởng đến vị nữ hoàng thiên cổ kia chứ!

      “Tôi… Khụ, Vưu Lương Tài, rất vui khi biết .” Vưu Lương Tài có chỗ tốt đó là rất nhanh quên tình huống xấu hổ của mình, nếu cùng là người trong giới giải trí, coi như làm bạn bè cũng tệ.

      Ứng Uyển Dung bắt tay vớ Vưu Lương Tài, lại đeo kính râm lên mặt, có ít người chú ý đến bọn họ, chỉ là những ngời đó còn do dự tự hỏi xem có phải do bản thân nhìn lầm hay , cho nên vẫn bước đến quấy rầy hai người.

      “Tôi cũng rất vui. phải ông là muốn mang tôi đến công ty của các ông nhìn chút hay sao? thôi, tôi muốn đến đó quan sát chút.” Ứng Uyển Dung kéo vali về hướng cửa sân bay, Vưu Lương Tài sửng sốt chút, bất quá rất nhanh liền đuổi theo.

      “Để chê cười rồi, ký hợp đồng với công ty nào hay chưa? phải tôi suông nhưng đãi ngộ của công ty chúng tôi rất tốt, năm nay còn muốn cho ra mắt nhóm người mới, nếu gia nhập công ty chúng tôi tuyệt đối kiếm lời.”

      Vưu Lương Tài hệt như nhân viên tiêu thụ mà vừa vừa tiếp thị, ngừng đẩy mạnh tiêu thụ đãi ngộ tốt từ công ty của bọn họ, nếu Ứng Uyển Dung ký hợp đồng với công ty khác cũng sao, lưu lại chút ấn tượng tốt với , chờ sau này nếu muốn đổi công ty quản lý ông cũng rất hoan nghênh.

      Sau khi lên xe, Ứng Uyển Dung ngồi an vị ở ghế sau, tháo kính râm xuống mới : “Tôi suy xét chút.”

      Vưu Lương Tài cảm thấy đường này xe của ông cứ như bay, đương nhiên đó chỉ là ảo giác của ông mà thôi, xe di chuyển rất vững vàng, đường hôm nay rất chật chội, chen chúc khiến cho xe của ông rất chậm, nhanh được.

      Bất quá sau khi biết Ứng Uyển Dung vẫn chưa ký hợp đồng với công ty giải trí nào, ông cảm thấy cơ hội của mình tới.

      Ông xác thực là tổng giám đốc của công ty giải trí Thời Đại, nhưng phía cũng có người quản ông, ông treo mình danh hiệu tổng giám đốc cũng chứng minh cho việc ông có quyền lực điều khiển cả công ty, ông cũng từng làm đại diện cho ít nghệ sĩ nổi tiếng, nhưng những người đó nếu ăn máng khác* cũng là rút khỏi giới giải trí, cuối cùng trong tay ông còn ai có thể đảm đương vị trí đứng đầu phía**.

      (* Ý là thay đổi công ty đại diện)

      (** Ý nghĩa tương tự như người đứng đầu lĩnh vực như ca hát, đóng phim hay còn gọi là Ca vương, Thiên vương…)

      Tuy rằng phim do Cảng Đài sản xuất được hoan nghênh hơn so với phim ở Nội địa, nhưng theo quan sát của ông bây giờ thị trường phim nhựa nội địa có dấu hiệu phát triển rất lớn, mọi người phải quan tâm đến phim do quốc nội sản xuất, họ cũng muốn cống hiến cho rạp chiếu phim chút, nhưng vẫn còn thiếu cái gì đó.

      Ông tin tưởng mình có thể nâng đỡ Ứng Uyển Dung trở nên nổi tiếng, sau đó càng có thêm quyền lên tiếng ở Thời Đại, đầu tư tốt hơn cho những bộ phim mà đóng, đối với điều kiện đãi ngộ có được sau khi ký hợp đồng với , ông tin tưởng hai người rất thành công.

      Chờ đến khi hai người lái xe đến tổng công ty của Thời Đại ở thủ đô, qua hai giờ đồng hồ, tổng công ty của Thời Đại chiếm diện tích , tuy bề ngoài của công ty nhìn rất giống với các công ty khác, nhưng nam nữ ra vào công ty đều trang điểm nghiêm túc, quần áo chỉnh tề.

      “Đây chính là ưu điểm của công ty Thời Đại, đây cũng là nơi lão tổng tài của chúng tôi mua phòng ở cho riêng mình, cách trung tâm thành phố rất gần, các công ty giải trí bây giờ còn phải thuê văn phòng ở các tòa nhà cao ốc khác, công ty chúng tôi xuy xét đến việc tiếp tục mua đất nhằm mở rộng diện tích công ty.”

      Ứng Uyển Dung nghe những lời giống như tự thổi phồng bản thân của Vưu Lương Tài chỉ gật gật đầu, lúc vào công ty có ít người quen biết Vưu Lương Tài chào hỏi ông ta, hai người thang máy lên tầng sáu.

      “Đây là nơi huấn luyện cho những nghệ sĩ chưa xuất đạo, có thể tham quan chút.” Vưu Lương Tài mang Ứng Uyển Dung vòng công ty tham quan, bày ra tính chuyên nghiệp của công ty bọn họ qua các phương diện khác nhau.

      “Chỗ chúng tôi cũng có phòng thu chuyên nghiệp, bây giờ những người ở đó chắc rất bận rộn.”

      Vưu Lương Tài đem Ứng Uyển Dung cùng lên tầng , cũng sợ có cảm xúc gì khi nghe những bài hát đó, ông tin tưởng Ứng Uyển Dung phải là loại người kiến thức hạn hẹp, chỉ vì khúc hát mà cắt đứt con đường phát triển sau này của mình.

      Sau khi hai người đẩy cửa phòng ghi ra cơ hồ người nào trong phòng phát ra có mặt của bọn họ, người phụ nữ đứng bên trong chính là chủ nhân của MV ca nhạc mà Ứng Uyển Dung hợp tác tham gia diễn xuất lần này —— Dịch Bắc.

      Dịch Bắc có tiếng ngọt ngào động lòng người, tuy bề ngoài của ấy trông rất bình thường, nhưng tiếng hát sớm trở thành dấu ấn riêng, làm cho người ta vừa nghe thấy liền nhận ra đó là ai, là công cụ nhận biết có hiệu quả rất tốt.

      Hát xong khúc, Dịch Bắc đẩy cửa bước ra, chào hỏi với Vưu Lương Tài, : “ Vưu, sao cùng Uyển Dung vậy? biết tôi mời ấy tới quay MV nên đến đây canh chừng sao?”

      Vưu Lương Tài sửng sốt, ông căn bản nghe thấy Ứng Uyển Dung nhắc tới việc này.

      “Xin chào Uyển Dung, sớm muốn làm quen với , hôm nay gặp, người so với TV còn đẹp hơn nhiều.” Miệng Dịch Bắc như được bôi tầng mật ong, nhưng lời ra lại là , với địa vị minh tinh của ấy hoàn toàn cần phải khen tặng Ứng Uyển Dung, điều này thể tính cách chất phác của .

      Ứng Uyển Dung cười, thích thái độ hiền hòa như vậy của Dịch Bắc, nhàng bắt tay ấy, : “Cảm ơn, chị Dịch cũng rất xinh đẹp.”

      Dịch Bắc cười lay động hàng mi, trực tiếp khoác cánh tay Ứng Uyển Dung, với Vưu Lương Tài rằng: “ Vưu, chúng ta cùng đến studio , có lẽ chị Ngô vẫn còn ở đó.”

      Vưu Lương Tài vội vàng đuổi theo, nhìn thấy Ứng Uyển Dung và Dịch Bắc mới gặp nhau lần đầu mà quen thuộc như vậy, thể công nhận đây cũng là loại bản lĩnh, ông thầm gật đầu.

      nghĩ tới Ứng Uyển Dung cũng bị làm cho kinh ngạc bởi thái độ hiền hòa thân thiết này của Dịch Bắc, đây là lần đầu tiên hai người gặp nhau đúng ? Cho dù có là vừa gặp mà giống như thân quen lâu cũng đến mức ‘tay cầm tay’ thế này chứ.

      đường Dịch Bắc mới biết được tại sao Vưu Lương Tài lại xuất trong phòng ghi với Ứng Uyển Dung, sau khi biết nguyên nhân cũng giúp đỡ ông thuyết phục Ứng Uyển Dung, bộ dạng hứng thú bừng bừng, tính cách thẳng thắn hề tương xứng với người có tính cách cao lãnh trong lời đồn.
      Last edited: 28/8/19
      huyen1604, buithuyngan, Tôm Thỏ11 others thích bài này.

    2. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 68: Ký hợp đồng

      Chị Ngô tên là Ngô Tuệ Như, dù ở độ tuổi trung niên nhưng trái tim vẫn mang đầy nhiệt huyết tuổi trẻ, chị Ngô rất cao tay trong việc sản xuất ra những bộ phim ngắn và MV tràn đầy hương vị tinh tế.

      So sánh với những đạo diễn sản xuất nghệ thuật khác, chị Ngô là người ăn mặc đặc biệt thời thượng, rất có hương vị phụ nữ, tóc dài cuộn sóng lớn buộc hết sau đầu, tay cầm camera đơn phản chuyện với nhân viên công tác bên cạnh, khoé môi căng chặt nghiêm túc thuyết minh là người có tính cách vô cùng nghiêm cẩn.

      “Chị Ngô.” Dịch Bắc trực tiếp lên tiếng, kéo Ứng Uyển Dung đưa tới trước mặt chị Ngô, giới thiệu hai người với nhau.

      “Đây là nữ chính cho MV của tôi, Ứng Uyển Dung.” Quay sang với Ứng Uyển Dung: “Đây là chị Ngô, đạo diễn của MV, là người nổi danh có tính tình rất tốt trong giới đạo diễn.”

      Chị Ngộ mắt trợn trắng, đưa camera đơn phản cho người bên cạnh rồi quay sang với Dịch Bắc: “Thôi đừng tâng bốc nữa , nếu nguyện ý sớm đáp ứng quay MV với tôi.”

      Dịch Bắc có chút xấu hổ trừng mắt liếc nhìn chị Ngô cái, giải thích với Ứng Uyển Dung: “Đừng suy nghĩ nhiều, là vì tôi cảm thấy ca khúc này cần hình tượng để phụ họa cho lắm, cho nên mới mời em đến đóng vai nữ chính, chị Ngô cũng đồng ý.”

      Ý , lời này của chị Ngô phải là vì ghét bỏ dùng được, đừng nghĩ nhiều.

      Ứng Uyển Dung dương môi cười gật đầu, lời nào hệt như bức họa xinh đẹp động lòng người, chị Ngô liếc mắt nhìn cái lại nhìn thêm cái, sửa lại ấn tượng của Ứng Uyển Dung trong lòng mình —— tốt xấu gì người này lớn lên cũng có gương mặt tồi.

      “Hôm nay nếu tới rồi thử trang phục , vạn nhất có vấn đề gì cũng có thể sửa lại trong hôm nay được, ngày mai lập tức bắt đầu quay.” Chị Ngô chỉ vào loạt giá áo cách đó xa, phía treo ít quần áo, .

      Trợ lý của chị Ngô sớm chọn ra trang phục tốt nhất đưa cho Ứng Uyển Dung, vừa nhìn thấy biết là trang phục cổ trang, thuần sắc trắng, dùng chỉ thêu phù văn kim sắc phượng hoàng huyền ảo, nhìn qua vừa phiên nhiên như tiên vừa thần bí khó lường.

      Ứng Uyển Dung hề biết Dịch Bắc muốn hát ca khúc gì, hề chuẩn bị tâm lý để quay MV, chỉ xem đây là trò đùa khá là đặc biệt. Bất quá đối với cầu của chị Ngô, cũng nhiều lời, chị Ngô là đạo diễn ấy có quyền lên tiếng.

      Ứng Uyển Dung vào phòng thay quần áo, người bên ngoài ngồi sô pha hàn huyên với nhau vài câu.

      “Đây là nữ chính mà cực lực đề cử? Lớn lên nhìn rất tốt.” Chị Ngô bình tĩnh, điềm nhiên đưa ra nhận xét.

      Lời này đến cả Vưu Lương Tài cũng đồng ý, khóe miệng run run, chuẩn bị lên tiếng lại nghe thấy thanh thở dài của Dịch Bắc, bất mãn lên tiếng: “Chị Ngô, chị thấy bộ phim đứng đầu cả nước gần đây sao? Uyển Dung lớn lên chỉ đẹp mà kỹ thuật diễn cũng đặc biệt tốt, tôi rất thích xem vai diễn Minh Châu công chúa của ấy, cho nên lần này tôi mới có thể dùng việc công làm việc tư mà mời ấy đến đây, chị đừng dọa người ta chạy nha.”

      Khóe miệng Vưu Lương Tài run rẩy mạnh hơn, ông biết Dịch Bắc có ít tật xấu, đừng nhìn bây giờ trong giới ca sĩ giống như mặt trời ban trưa mà nhầm, thực chất Dịch Bắc có tật xấu làm khác đặc biệt biết gì hơn, đó chính là kỹ thuật diễn của bằng .

      Diễn hay hát, hát hay mà diễn xuất cũng giỏi, diễn viên vượt qua cả giới ca sĩ bây giờ nhiều đếm xuể. Dịch Bắc nổi danh như vậy có đạo lý nào mà công ty Thời Đại đầu tư để đóng phim, nhưng bộ phim duy nhất mà Dịch Bắc đảm đương vai nữ chính kia, đừng đến phòng bán vé, phí tổn đến nay cũng chưa thu hồi lại được.

      Kỹ thuật diễn chỉ có thể miễn cưỡng mà khen ngợi, lúc ấy đạo diên chính quay xong phim trở về cũng gầy xuống tận mười cân, trực tiếp với cao tầng công ty Thời Đại là làm hết sức rồi.

      Tuy kỹ thuật diễn ra làm sao cũng chẳng đả kích đến lòng tự tin của Dịch Bắc, nhưng lại khiến trở nên đặc biệt thích những diễn viên có kỹ thuật diễn xuất kia, đây cũng phải là bí mật lớn gì, ít nhất đến cả Vưu Lương Tài ông cũng biết.

      Khóe miệng chị Ngô run rẩy chút, điểm cây thuốc lá cho phụ nữ trong tay lên gạt tàn thủy tinh trong suốt, cười : “Này, nếu đây là diễn viên thích, chắc chắn tôi cho ấy chút mặt mũi. Bất quá suy xét đến việc đóng vai khách mới hay sao, hai người cùng nhau đóng MV này?”

      Dịch Bắc có chút động tâm, tuy mọi người đều đến trăm tám mươi lần là kỹ thuật diễn của ra sao nhưng vẫn rất thích đóng phim, điều đó giống như việc được trải qua nhân sinh của người khác, khác hoàn toàn với lúc ca hát.

      Khi mọi người chuyện cửa phòng thay quần áo bị đẩy ra, Ứng Uyển Dung sau khi thay tốt trang phục diễn trực tiếp đến trước mặt chị Ngô, mái tóc đen như thác nước được vấn lên bằng cây trâm ngọc sắc tùng, có chút tóc rơi xuống đầu vai, mặt, làn váy uốn lượn buông xuống ở phía sau người.

      khí chung quanh nháy mắt trở nên đình trệ, thời gian như bị ma pháp ảnh hưởng khiến cho động tác của mọi người ngừng lại.

      Chị Ngô chỉ liếc mắt cái lập tức đứng lên, ánh mắt sáng ngời dưới đánh giá Ứng Uyển Dung, mặt lên vài phần vừa lòng.

      Trong lòng Vưu Lương Tài cảm khái thôi, điều này chứng tỏ ánh mắt của mình phải tốt nên mới nhận ra . Thay đổi thân váy cổ trang, Ứng Uyển Dung lập tức khác nào vị thần rơi xuống trần gian, đẹp tuyệt diễm xuất trần, rung động lòng người, trang điểm nhàng mặt càng làn da oánh nhuận thông thấu hệt như mỹ ngọc bóng loáng tì vết, ánh mắt ba quang lưu chuyển, khí chất được lười biếng lại thoải mái.

      Trong ba người Dịch Bắc là người kích động nhất, lập tức đứng lên, hai mắt cự kỳ nóng cháy, gương mặt hồng nhuận, kích động mà với chị Ngô: “Chị Ngô, tôi đồng ý, tôi muốn hợp tác với Ứng Uyển Dung lần.”

      Ứng Uyển Dung khó hiểu, điều này là các vẫn chưa hợp tác với nhau hay sao? Vưu Lương Tài che mặt, vạn phần dám nhìn vào hai mắt thuần chí của Ứng Uyển Dung, đây là vì ấy còn chưa được lãnh hội ‘kỹ thuật diễn’ của Dịch Bắc, chờ sau khi biết hiểu nó hố người bao nhiêu.

      Chị Ngô ràng muốn để cho Dịch Bắc có cơ hội đổi ý, : “Có thể có thể! Chuyện này quyết định tốt rồi, Uyển Dung, bộ váy này mặc rất hợp, cứ như vậy , ngày mai đến đây sớm chút, chúng ta cùng nhau ngồi xe ra ngoài quay MV.”

      Ứng Uyển Dung vẫn còn ở trong tình trạng mơ mơ màng màng mà bị đẩy mạnh vào gian phòng thay quần áo, sau khi bước ra chỉ thấy Vưu Lương Tài vẫn còn ở chỗ này, chị Ngô và Dịch Bắc lại thấy đâu, cũng biết hai người họ chỗ nào rồi.

      vẫn chưa đặt phòng khách sạn phải ? Để tôi đưa , Dịch Bắc và chị Ngô có việc phải trước, họ nhờ tôi chuyển lời với là gặp lại sau.” Vưu Lương Tài nhàng giật tay áo .

      Ứng Uyển Dung gật đầu : “Chuyện này vội, Tài, phải muốn ký hợp đồng với tôi sao, bằng bây giờ mang tôi đến văn phòng xem hiệp ước chút, có được ?”

      Lúc này trái tim Vưu Lương Tài giống hệt như ngồi tàu lượn siêu tốc, ông cho rằng việc này thất bại rồi nên nghĩ đến nưa, ai ngờ quanh co chút lai có hy vọng! Vì quá mức kích động nên biểu tình ông cương cứng nửa ngày, cứ đứng đó mà ngây ngốc nhìn Ứng Uyển Dung.

      Ứng Uyển Dung nhướng mày, hiểu tại sao ông lại có phản ứng này, chẳng lẽ đổi ý rồi? phải chứ.

      Rốt cuộc Vưu Lương Tài cũng phản ứng lại đây, trong nháy mắt biểu tình của ông trở nên vặn vẹo, cuối cùng là khuôn mặt cực kỳ hưng phấn, hận thể kéo Ứng Uyển Dung vọt thẳng vào văn phòng trực tiếp ký tên.

      thang máy đến văn phòng lầu ba, sau khi quay cuồng trận Vưu Lương Tài mới tìm ra được hiệp ước chỉ dành cho diễn viên hàng đầu mới có, đưa đến trước mặt Ứng Uyển Dung, hai tay giao nhau đặt bàn, hai chân giao điệp nghênh cổ nhìn Ứng Uyển Dung xem kỹ hiệp ước.

      Ứng Uyển Dung cũng chờ mong có thể có được hiệp ước nhiều hậu đãi như vậy, rốt cuộc chỉ có trong tay bộ phim nổi danh, tiếp theo như thế nào cũng chưa biết được, Vưu Lương Tài xác vô cùng có tâm, trong hợp đồng có rất nhiều điều khoản cực kỳ phóng khoáng, chia lợi nhuận cũng tồi.

      Tài, tin tưởng tôi như vậy sao, sợ bị lỗ vốn sao?” Ngón tay Ứng Uyển Dung nhàng gõ lên trang giấy, đó viết năm ít nhất được ra mắt hai bộ phim.

      Vưu Lương Tài cười cách tự tin, đôi mắt loé lên ánh sáng cực kỳ cơ trí, : “Nếu tôi đánh cuộc thắng sao?” Ảnh hậu tương lai nở rộ sáng rọi trong tay ông, ông ở công ty giải trí Thời Đại càng có thêm nhiều quyền lên tiếng hơn.

      “Hợp tác vui vẻ.”

      Ứng Uyển Dung nhấp môi cười, mắt hạnh doanh doanh đựng đầy ý cười, lập tức ký tên hiệp ước rồi đứng lên vươn tay phải ra.

      Vưu Lương Tài đứng dậy bắt tay , ông có dự cảm xuất của khiến cho thế nhân kinh ngạc cảm thán, con đường bày ra dưới chân vô cùng bắt mắt sáng rọi, rộng lớn và bình thản…

      Đừng nhìn Vưu Lương Tài vội vàng ký hợp đồng với Ứng Uyển Dung mà lầm, trợ lý được phân cho được đưa đến rất kịp thời, Ứng Uyển Dung mới ăn cơm trưa ở khách sạn xong, buổi chiều nhìn thấy Vưu Lương Tài phân cho nữ trợ lý rồi.

      Tống Tiểu Nha mặt mang bộ mắt kính nhìn qua cực kỳ văn nhược, nhưng sức lực rất lớn, còn có thân võ nghệ tồi, tuy giá trị vũ lực bằng Cao Lãng, nhưng vẫn đủ sức để đối phó với lưu manh hay paparazzi.

      Bởi vì có rất nhiều thời gian nên thời điểm Tổn Tiểu Nha đến cũng mang theo kịch bản giản dị cho Ứng Uyển Dung, hơi mỏng chỉ có ba trang giấy, đó chính là nội dung MV mà hai ngày sau quay.

      Rất ràng ca khúc lần này của Dịch Bắc là tình ca cổ phong, vẫn có chút đặc biệt so với các loại làn điệu lưu hành giờ.

      Ca khúc này lên chuyện tình xưa. Cổ đại xa xôi chiến hỏa bay tán loạn, có tiểu quốc, họ thờ phụng thần minh, hơn nữa còn tu sửa thần miếu để hiến tế và hầu hạ, mỗi năm đều khẩn cầu thần minh năm sau được mưa thuận gió hòa.

      Câu chuyện mở đầu bằng kiện sau khi vị tế tu già mất , nữ tế tu mới bước lên thần đàn mở đàn tế thiên, nữ tế tu tuổi trẻ thân bạch y tuyệt diễm gặp đế vương tuổi trẻ khí thịnh, cách ngàn vạn người liếc mắt cái chính là bắt đầu của trầm luân sau này.

      Người gánh trách nhiệm hiến tế cả đời chỉ có thể hầu hạ thần minh tuyệt đối thể gả chồng, hôn nhân của đế vương trước nay tất cả đều là vật hi sinh, vào ngày đại hôn của đế vương khoảng khắc khi màn che rơi xuống cũng là lúc tình rơi vào tuyệt vọng, lúc đó lửa chiến hỏa lan đến đất nước của họ, lúc bước lên tế đàn cầu thắng lợi cho quốc gia nữ tế tu lại bị mũi tên bắn xuyên trái tim, ngã xuống chiến trường.

      Ứng Uyển Dung đọc hai trang giấy mỏng, mới phát ra Dịch Bắc cũng tham dự diễn xuất, chính là vị Hoàng Hậu, trong ngày đại hôn, sau khi biết nữ tế tu chết rồi bị đế vương ném trong hoàng cung.

      Ứng Uyển Dung:……

      Cho nên, vậy chẳng phải là bộ MV này của hai càng cần phải có thêm nam chính nữa sao? còn tưởng rằng chỉ cần hai là đủ rồi.

      Ngày hôm sau Ứng Uyển Dung trực tiếp cùng ngồi chung xe do Tống Tiểu Nha lái, đến chỗ quay MV, chỗ này cũng chút xa lạ nào với , chính là Thành điện ảnh ở thủ đô.

      Tống Tiểu Nha dừng xe tốt rồi mới cùng Ứng Uyển Dung đến chỗ dự định tốt để quay thấy Dịch Bắc chờ ở đó, người đàn ông đứng bên người ấy cũng là người mà Ứng Uyển Dung phi thường quen thuộc —— Ngô Minh.

      Dịch Bắc luôn là người đầu tiên phát ra xuất của Ứng Uyển Dung, ánh mắt sáng ngời vẫy tay với , : “Uyển Dung, đến đây, đây là nam chính của chúng ta, trước kia cũng từng hợp tác đóng phim với , bây giờ lại hợp tác có phải khiến cảm thấy quen thuộc hơn hay ? Tôi phải mất rất nhiều sức lực mới có thể mời được ta đấy.”

      Ngô Minh liếc mắt nhìn cái, hai tay bỏ vào túi quần chút để ý mà : “Đúng vậy, ngàn dặm xa xôi triệu hồi tôi đến đây, còn cho tôi chút phí vất vả nào, biểu diễn hữu nghị, vậy nên phải nhớ ân tình này của tôi đấy.”

      Ngô Minh chút phóng khoáng nào làm cho Dịch Bắc cảm thấy ê cả hàm răng, mắt trợn trắng muốn phản ứng lại tên đó nữa.

      tại công việc sản xuất đĩa nhạc cũng trong tình trạng đình trệ kinh tế, quay MV phải tốn ít phí tổn hơn so với sản xuất băng từ đơn độc, muốn để cho những người đam mê ca nhạc bỏ tiền ra mua, dùng chút mánh lới chắc chắn được.

      Hôm qua Ứng Uyển Dung trực tiếp ký hợp đồng với công ty Thời Đại, bây giờ cũng coi như là người cùng cửa với bọn họ, tự nhiên là có thể thân cận mà ở chung với nhau hơn, Dịch Bắc càng trực tiếp xem như tiểu sư muội mà chỉ dạy đôi chút.

      Đến cả Ngô Minh cười như hồ ly kia lúc rảnh rổi cũng chỉ bảo cho , điều này khiến Ứng Uyển Dung cảm thấy khí bên trong những người của công ty Thời Đại rất là hài hòa.

      Ứng Uyển Dung lúc trước đóng phim cùng Ngô Minh xem như là dạng tương ái tương sát, bây giờ còn là dạng ta nàng, nàng ta, nhưng là loại tình chỉ có thể đặt trong lòng mà thể ra. Dù sao cũng là diễn bằng ánh mắt, điều này cũng làm khó hai diễn viên chính được.

      Khó khăn chân chính là Dịch Bắc, người thỉnh thoảng xuất trong đó, trở thành người chứng kiến hết câu chuyện của hai người họ, mà kỹ thuật diễn của Dịch Bắc… Thực vấn đề khó.
      Last edited: 18/9/19

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :