1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Hiện đại] Ảnh hậu làm quân tẩu - Đông Nhật Nãi Trà

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 34: Làm sáng tỏ

      Khi Cao Lãng đến trường quân đội để báo cáo gặp được Trương Diệu Tổ, tên này còn đặc biệt nhiệt tình cho biết, ký túc xá của bọn họ vẫn còn giường, có thể chuyển tới ở cùng nhau.

      ra ngày ở trường quân đội đối với Cao Lãng mà vẫn tương đối nhàng, ban ngày vội vàng học tập các kiến thức mới, buổi tối nằm giường nhớ tới Ứng Uyển Dung, mới biết thế nào mùi vị của đơn.

      Mấy người Trương Diệu Tổ đều là tiểu tử mới lớn chưa kết hôn, buổi tối lúc tắt đèn chuyện với nhau chút, bàn tán về mấy nữ minh tinh gì đó, cũng có cả về người tình trong mộng của họ.

      Bình thường Cao Lãng cũng tham gia vào mấy cuộc thảo luận như thế này, vừa nghe bọn họ đến đối tượng thầm mến của mình, liền yên lặng nhớ đến Uyển Dung của so với ai khác đều tốt hơn.

      Trương Diệu Tổ chính là tên quỷ ranh mãnh, thấy Cao Lãng trầm mặc lời nào, biết kết hôn, nhưng những người khác biết, còn tưởng là hòa hợp với đồng đội đấy, cho nên ngồi dậy giọng .

      "Chậc chậc, mấy cậu những thứ này có là cái gì? Vợ của Cao Lãng mới đại mỹ nhân, rất xinh đẹp. tại ba tớ cũng ngây ngốc ở cái đoàn phim đó để chuẩn bị quay phim, so với mấy nữ minh tinh TV mà các cậu mạnh hơn nhiều lắm."

      Đây là cuộc sống mà có những người xung quanh nhận ra các nữ diễn viên truyền hình, vừa nghe thấy lời này mọi người liền sôi trào.

      "Ấy ấy ấy, vậy chúng ta có thể qua đó tham ban hay ? Tớ nghe người thân có thể tham ban, hay chúng ta cùng qua đó ra mắt chị dâu chút, đấy!"

      "Cậu có biết xấu hổ hả, Cao Lãng dẫn tớ , sau này tớ có thể giúp cậu lấy cơm, lấy nước nóng!"

      "Tớ này, Cao Lãng cậu thể như vậy được, cậu cũng kết hôn rồi, các em vẫn còn độc thân đây đó. Nhìn chỗ này chút xem, ngay cả con muỗi cũng đều là con đực, tớ cảm thấy, sau này cậu phải thăm chị dâu nhiều chút, chúng ta có thể làm quen với các nữ diễn viên ở đó đúng ? Người đường Giáp Ất Bính gì đó, miễn là ổn, chúng tớ đều vấn đề gì!"

      Trương Diệu Tổ nghẹn họng trân trối nhìn đám binh lính này bắt đầu quan tâm tới đời sống tình cảm của Cao Lãng và chị dâu, làm như là chuyện rất quan trọng.

      , phải thường xuyên thăm chị dâu nhiều chút, nếu tình cảm xảy ra vấn đề!

      Hai, đám binh lính độc thân, máu nóng tràn đầy có chỗ phát tiết, chuẩn bị cống hiến cho đoàn phim!

      Cao Lãng vốn định chủ nhật đến thăm Uyển Dung, nhưng mà bây giờ thừa nhiều ra rất nhiều cái đuôi lại có chút vui, đây là trắng trợn làm bóng đèn, còn là đám bóng đèn tỏa sáng đặc biệt nhiệt tình.

      Cuối cùng vẫn là Trương Diệu Tổ thuyết phục Cao Lãng, vốn cậu chính là muốn có thể để Cao Lãng nhanh chóng hòa nhập vào tập thể này chút, theo ý cậu là dẫn người làm nhân viên tạp vụ miễn phí cho đoàn phim, biết là Khang đạo diễn vui mừng đến mức nào đây.

      Hơn nữa, Cao Lãng là gặp vợ , những người khác vội vàng để mình vô tình gặp được mỹ nữ, làm gì có thời gian để ý xem làm gì.

      Cho nên vào tối thứ sáu Ứng Uyển Dung nhận được điện thoại của Cao Lãng đến thăm, còn là có thể dẫn theo mấy vài đồng đội, cũng để ý quá mức, đặc biệt với Nhạc Tu Minh là xin nghỉ ngày chuẩn bị về thăm đoàn phim Hồng Lâu mộng chuyến.

      Mấy ngày nay mặt mũi của Nhạc Tu Minh đều rất hồng hào vui vẻ, từ sau lần giải quyết cái sóng ngầm trong đoàn phim kia, ông phát mọi người có phối hợp trước nay chưa từng có, bớt chuyện phiền lòng, độ ăn ý giữa các diễn viên cũng tăng cao, quay phim phải là thuận buồm xuôi gió.

      Cho nên khi Ứng Uyển Dung đến xin nghỉ ông liền đặc biệt hào phóng phê chuẩn, nào biết được đây chỉ là mở đầu, Cao Lãng chính là lam nhan họa thủy, mỗi ngày thông đồng với Ứng Uyển Dung làm mấy việc đàng hoàng!

      Nếu là muốn đoàn phim Hồng Lâu mộng để chăm sóc mấy người Tinh Tinh, thuận tiện thăm mấy người Khang đạo diễn, Ứng Uyển Dung trực tiếp hẹn Cao Lãng gặp mặt ở công viên gần đó.

      Khi Ứng Uyển Dung mặc áo lông đội mũ len, đeo khẩu trang xuất ở trước mặt Cao Lãng, mấy người Trương Diệu Tổ còn chưa kịp phản ứng, may có Cao Lãng phản ứng nhanh, nhìn thấy tới liền kêu : "Uyển Dung..."

      Ứng Uyển Dung kéo khẩu trang xuống, lộ ra khuôn mặt tươi cười, hướng năm người họ : "Đây là tới để thăm quan sao? Còn là tất cả cùng nữa."

      Mặc dù da mặt Trương Diệu Tổ có dày, nhưng nghe lời trêu đùa ràng như vậy, vẫn nhịn được đỏ mặt lên, ho giải thích: "Hôm nay là chủ nhật nên chúng tôi cũng có gì để làm, muốn ra ngoài dạo chút, liền cùng nhau thôi."

      Ứng Uyển Dung nháy mắt mấy cái với Cao Lãng, ngầm hiểu lẫn nhau. Lúc Cao Lãng muốn tới thăm cũng biết là chủ nhật đến chỗ này, hay là muốn ra ngoài hẹn hò, cho nên mới , lấy cái cớ này cũng quá kém rồi.

      Cao Lãng cũng muốn đứng dưới trời tuyết lạnh rét này chuyện phiếm, liền nghiêng đầu :

      "Chúng ta vào thôi, mất lát nữa tuyết lại rơi tiếp giờ."

      Ứng Uyển Dung mỉm cười gật đầu, đôi mắt lấp lánh có hồn liếc nhìn xung quanh, trong nháy mắt mọi người liền quyết định tập thể cùng ghen tỵ với Cao Lãng! Khó trách lại có hứng thú với mấy đề tài này của bọn họ, nếu như bọn họ cưới được vợ xinh đẹp như vậy, có muốn sao trời họ cũng nhất định hái xuống cho!

      đám người chen chúc trước cửa sân gõ cửa, nếu như nhân viên làm việc mở cửa biết mặt Ứng Uyển Dung và Cao Lãng, thiếu chút nữa là bị đám người cao to khỏe mạnh dọa sợ đến mức đóng sầm của lại mất, là nhìn rất giống mấy kẻ đàng hoàng trong xã hội.

      Lúc này Ứng Uyển Dung là dở khóc dở cười, kiên nhẫn giải thích mấy câu: "Mấy người họ đều là học sinh của trường quân đội, hôm nay tới đây với chồng tôi để tham ban, phải là người xấu."

      Có phải là người xấu hay , trước tiên cũng phải dẫn người đến trước mặt đạo diễn , tự có đạo diễn quyết định xem những người này nên chỗ này.

      Khang đạo diễn khó có được lúc nhàn rỗi như hôm nay, quyết định thăm nhóm hạt giống trong đoàn phim chút xem có nghiêm túc học tập hay , khoảng thời gian này hẳn phải là học lễ nghi cổ đại với lão sư, lại quỳ lạy gì đó đều có nguyên tắc, bọn họ phải luyện tập mỗi ngày mới có thể hành động tự nhiên như thường.

      Nghe Ứng Uyển Dung tới, Kante lộ ra vẻ vui vẻ hứng thú, trực tiếp : "Được rồi, tôi biết, cậu giúp tôi dẫn mấy người Ứng Uyển Dung chúng quanh thăm quan chút."

      Lúc gặp lại Cao Lãng, Kante gật đầu cười với cái, liền với Ứng Uyển Dung: "Tôi cứ tưởng là tên tiểu tử Nhạc Tu Minh kia phải ép ngày ngày quay phim chứ, nghĩ tới hôm nay lại thả người cho ra ngoài, xem ra là quay phim rất thuận lợi."

      Sau khi vào Ứng Uyển Dung sớm bỏ mũ ra, chải chuốt tóc tai đàng hoàng nhìn trông có vẻ có tinh thần hơn nhiều, có chút vẻ tiều tụy sau khi quay phim cả đêm cả.

      "Ngài đúng hết rồi, chỉ quay phim thuận lợi, chúng tôi còn tăng ca mỗi ngày để quay đêm, cũng quay xong hết ngoại cảnh rồi, giờ chỉ cần tập trung vào quay cảnh trong nhà thôi."

      Cao Lãng thế mới biết Ứng Uyển Dung vì để trống ngày hôm nay, mỗi ngày phải khổ cực bao nhiêu, đuôi lông mày cũng nhíu lại, trong tim cũng tràn ngập đau lòng.

      Ứng Uyển Dung cảm thấy việc này có bao nhiêu cực khổ, chọn theo nghiệp này, được cái gì mất cái gì sớm hiểu , làm sao có thể chỉ vì chút cực khổ này mà oán trời trách đất đây?

      Thậm chí có thể tự tìm niềm vui trong đau khổ, có thể là tư tưởng vô cùng tốt.

      "Làm nhiều rồi quen, sau này quá trình chúng ta làm việc cơ bản cũng giống như vậy, thậm chí còn lâu hơn, máy quay được phải làm lại lần nữa." Mức độ để ý của Kante đối với bộ phim này là vô cùng cao, so với soi mói của Nhạc Tu Minh lại càng kỹ càng hơn.

      Ứng Uyển Dung để ý :

      "Vâng, tôi hiểu. Đúng rồi, Khang đạo diễn, ngài nhìn thấy chưa, hôm nay tôi kéo tới cho đoàn phim của chúng ta ít lính ở trường quân đội, bọn họ còn cực kỳ tích cực muốn đến đoàn phim chúng ta xem quay phim là làm như thế nào. Có việc gì cứ để cho họ làm, bao cơm là được."

      Ứng Uyển Dung nín cười làm chuyện xấu xong, trừ Trương Diệu Tổ có chút ai oán ra, những người khác đều dựng thẳng sống lưng, vô cùng phối hợp mà lộ ra vẻ mặt ‘cứ tùy ý sai bảo tôi, tôi chính là viên gạch, nơi nào cần là hướng mặt tới nơi đó.’

      Kante gặp nhiều loại người, nhìn ánh mắt của những người này cũng hiểu được chút, liền bày vẻ mặt nghiêm túc :

      "Ừm, vừa đúng lúc hôm nay chúng ta có cảnh quay ở ngoại cảnh chưa dựng xong, ôi chao, mấy cũng sắp bị đông lạnh mất rồi, tất cả đều chỉ đứng chờ để quay thôi."

      Rất nhiều lính vội vàng tỏ vẻ bọn họ có vấn đề gì, bây giờ cần ngay đúng ? A, cần uống nước, bọn họ muốn làm việc ngay!

      Năng lực lừa dối của Kante vô cùng cao, dẫn theo đám người mênh mông cuồn cuộn tới khu đất bằng phẳng dựng lều, đường vô tình gặp được mấy nhân viên làm việc đều nhao nhao dùng ánh mắt tò mò nhìn Ứng Uyển Dung trở về cùng đám đàn ông.

      Nghĩ tới những lời đồn nhảm trong mấy ngày nay, đừng xem mấy ánh mắt kia có bao nhiêu phong phú.

      Lúc Kante tới, có nhóm các đứng chuyện ở hành lang, chờ dựng xong phông nền dùng để quay phim, thay trang phục đứng ở trong đó, tất cả đều được trang điểm hoàn hảo, nhìn vào quả vô cùng xinh đẹp.

      Trương Diệu Tổ và các bạn học cùng phòng lập tức thẳng mắt mà nhìn họ, cần Kante , liền đặc biệt biểu muốn chạy tới hỗ trợ, mặc dù Cao Lãng muốn lộ mặt trước mặt những người khác, nhưng có thể thể tốt trước mặt vợ là được rồi.

      Mấy người Cố Tinh Tinh mới nhìn thấy Ứng Uyển Dung đứng bên cạnh Kante liền giọng kêu tiếng rồi lập tức chạy qua, lôi kéo cánh tay của lắc lắc kích động :

      "Tớ còn tưởng là hôm nay hay ngày mai cậu mới tới đây, nghĩ là nhanh như vậy nhìn thấy người rồi, đúng rồi, chồng của cậu đâu?"

      Nhân viên đoàn phim ở phía sau cũng tham gia náo nhiệt, nghe thấy Cố Tinh Tinh hỏi thế liền rối rít dùng ánh mắt nghi hoặc đối mắt nhìn nhau.

      Ứng Uyển Dung kết hôn? Chuyện khi nào vậy?

      Kante cao giọng mà cười, chỉ chỉ vào Cao Lãng đứng ở chỗ mấy cái giá được dựng lên, :

      "Cái người cao nhất, đẹp trai nhất kia còn phải là người của Ứng Uyển Dung sao."

      Lời này giống như kích phát thứ gì đó phát nổ to, mọi người bắt đầu nghị luận, nhất là có người còn dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Ứng Uyển Dung, người kết hôn thế rồi sao còn tới nơi này quyến rũ ánh mắt của người khác.

      Kante làm như vô ý với Ứng Uyển Dung:

      "Cũng biết là mấy ngày nay ai là nhìn thấy và Cao Lãng ôm ấp nhau ở chỗ Nhạc Tu Minh, tác phong đàng hoàng. Việc làm này của Cao Lãng là quá mức rồi, thời tiết lạnh cóng cũng thể trực tiếp ôm lấy người được, chân lạnh lạnh, danh tiếng so với chuyện gì cũng quan trọng hơn."

      Thế mọi người mới biết là Khang đạo diễn phải là biết gì về những lời đồn trong đoàn phim, chẳng qua là ông nhịn chưa thôi, bây giờ ra chính là để mỉa mai, cảnh báo các đừng có mà cả ngày chỉ biết làm những chuyện ra gì, phá hỏng cuộc sống của hai vợ chồng son người ta.

      Trong lòng mọi người cảm thấy rất oan ức, chuyện này cũng phải do họ truyền ra, chẳng lẽ phải là hôm đó Lữ An Dịch và Lâm Tuyết trở về liền trong tối ngoài sáng ngầm ám hiệu với các , Ứng Uyển Dung chính là loại người ham hư vinh, nhìn Lữ An Dịch vừa mắt cũng là do bám được vào cành cây cao hơn.

      Ứng Uyển Dung cảm kích nhìn Kante có ý tốt, xin lỗi:

      "Là tôi đúng, ngày hôm đó giày vải quá mỏng, lại còn phải trong tuyết, Cao Lãng vì thấy tôi chịu nổi nên mới... Haizzz, trách mọi người hiểu lầm được, trước đó tôi cũng là với mấy người Tinh Tinh là tôi kết hôn, mấy ấy cũng tin, tôi mới nghĩ là cũng có gì đáng ."

      Từ trong góc trí nhớ của mọi người hình như là có chuyện như vậy, xem ra là bọn họ hiểu lầm... Sắc mặt mọi người đỏ lên, vội vàng cúi đầu xin lỗi.

      Lâm Tuyết cũng cúi đầu, nhưng đáy mắt vẫn mang theo tia cam lòng, cắn môi lời nào.

      Lữ An Dịch bị kích thích, trực tiếp với Ứng Uyển Dung: "Là tôi tự mình đa tình, cho là giỡn, nếu sớm là mình kết hôn làm gì mà tôi phải lấy lòng mỗi ngày? đến cùng, cũng là do thích được người ta theo đuổi thôi đúng ?"

      Sắc mặt Kante tối sầm, Lữ An Dịch này chính là đầu óc có vấn đề? Cứ như vậy ở ngay trước mặt ông, mười mấy người đứng ở chỗ này, liền đúng tình hợp lý mà oán trách người ta coi trọng , cũng may mà Ứng Uyển Dung có để ý người này, nếu đúng là khổ tám đời rồi!
      Last edited: 18/7/19
      levuong, Thanh Hằng, huyen16047 others thích bài này.

    2. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 35: Tôi

      Ứng Uyển Dung thấy nhiều việc đời này, đối với việc Lữ An Dịch đổi trắng thay đen cũng chỉ nhếch môi nở nụ cười, dùng ánh mắt thương hại nhìn , giống như là quan tâm bệnh nhân nào đó.

      "Mơ mộng là bệnh, nhớ phải uống nhiều thuốc chút." Từ ngữ nhã nhặn thốt ra từ miệng của Ứng Uyển Dung thành công khiến cho Lữ An Dịch thiếu chút nữa tức đến nổ não.

      Mặt Lữ An Dịch căng lên đỏ bừng, sắc mặt cũng thành công biến đen, nào còn nhớ được đến ánh mắt vừa lòng của Khang đạo diễn ở bên cạnh.

      Bình thường Lữ An Dịch có thói quen muốn cái gì có cái đó, mặc dù trong nhà cũng phải kiểu giàu có nhất nhì gì đó, nhưng cũng là gia đình sống dư dả, cho nên đối với hành động giống như là trèo cành cao của Ứng Uyển Dung kích thích đến .

      Coi như bây giờ biết được phải người như vậy nữa trong lòng vẫn tràn đầy nỗi oán hận và hiểu như cũ, tình nguyện gả cho tên lính quèn cũng muốn tiếp nhận tôi?! Rốt cuộc tôi có chỗ nào tốt, tương lai của tôi so với người đó có tiền đồ hơn nhiều.

      Nếu như để cho Ứng Uyển Dung biết được trong đầu óc toàn những suy nghĩ như thế này, chắc chắn nhìn cũng thèm nhìn cái, người bệnh nguy kịch cần phải uống thuốc, nên bỏ qua việc trị liệu sớm chút !

      "Đủ rồi!" Bây giờ Kante muốn nhẫn nại với người như vậy ở trong đoàn phim, theo ông dù sao cũng là người trẻ tuổi, khó tránh khỏi việc phạm sai lầm là điều có thể hiểu được, nhưng mà người giống như Lữ An Dịch, chút nào liêm sỉ của người trẻ tuổi, cũng là loại người mà ông chán ghét nhất.

      "Lữ An Dịch, phẩm tính của cậu như vậy, tôi tin tưởng là đoàn phim của chúng tôi thể giữ được vị đại Phật tôn quý như cậu, trở về thu dọn đồ đạc ." Kante làm đạo diễn chính của đoàn phim Hồng Lâu mộng, tự nhiên có quyền được đuổi người, chỉ là ông muốn cho thêm cơ hội nữa, nghĩ tới...

      Mặt mày Lữ An Dịch ngỡ ngàng nhìn Kante, lẩm bẩm : "! Ngài thể làm như vậy! Tôi có lỗi gì, tại sao lại đuổi tôi được? Tại sao Ứng Uyển Dung có thể vui vẻ đứng vững ở chỗ này, lẽ ngài với ta ... A!"

      Lữ An Dịch kinh sợ kêu lên tiếng, cánh tay giống như là bị kìm sắt giữ chặt truyền đến từng đợt đau nhức ngừng, khiến cho có cách nào ra được câu kế tiếp.

      Khí lạnh dày đặc xen lẫn giọng lạnh lùng vang lên: "Tốt nhất cậu nên câm miệng của mình lại! Nếu tôi cũng thể đảm bảo tiếp theo cậu xảy ra chuyện gì đâu."

      Lữ An Dịch đau đến mức nước mắt nước mũi thi nhau chảy xuống dính đầy mặt, phong thái ban đầu của quý công tử cũng biến thành vẻ chật vật chịu được, hơn nữa nghĩ lại mấy lời mà vừa mới , mọi người nhìn càng giấu được vẻ chán ghét.

      Ứng Uyển Dung khẽ hất cằm lên, ngọt ngào với Cao Lãng: " Lãng, người này là rất vô lễ. Em với nhiều lần là em kết hôn rồi, đều xem ra gì mà tiếp tục quấn lấy em."

      Vợ bị ủy khuất lớn, Cao Lãng cảm thấy tim mình cũng đau sắp chết rồi, đặc biệt là việc hiểu được mà bị người đàn ông này dây dưa, đúng là thiếu đánh mà!

      vừa giúp đỡ đoàn phim lắp đặt tốt giá quay phim cao xong, vừa mới xuống đến nửa đường liền nghe thấy mấy lời này, thiếu chút nữa cẩn thận được mà ngã từ phía xuống, nhanh chân xuống lại nghe thấy người này muốn bôi nhọ , muốn hất bát nước bẩn này vào Ứng Uyển Dung, liền trực tiếp đem người khống chế lại.

      " xin lỗi." Giọng Cao Lãng lạnh nhạt, mọi người đứng xung quanh vẫn còn cảm thấy chồng của Ứng Uyển Dung có tính tình rất tốt. Đối mặt với kẻ tiểu nhân như Lữ An Dịch mà vẫn còn có thể bình tĩnh đứng chuyện tốt.

      Lữ An Dịch bị bàn tay giống như kìm sắt giữ chặt bả vai cảm thấy mình sắp ngất đến nơi rồi: "..."

      " xin lỗi..." Trong lòng Lữ An Dịch thấy cam lòng, rồi lại muốn kích động Cao Lãng, liền tính toán về sau rồi lấy lại danh dự, bây giờ tình thế so với người còn mạnh hơn, liền nhận thua .

      Ứng Uyển Dung chỉ nghe là biết Lữ An Dịch người này căn bản là tỏ vẻ thuận theo nhưng trong lòng lại khác hoàn toàn, đoán chừng về sau còn có thể là tai họa tiềm , nhưng bây giờ có thể lời xin lỗi cũng tệ rồi.

      "Tôi tiếp nhận lời xin lỗi của cậu... Tôi biết là trong lòng cậu chắc chắn cảm thấy cam lòng. Cao Lãng là chồng của tôi, tôi với cậu rất nhiều lần rồi, tôi cũng chưa bao giờ rằng mình độc thân mong có người theo đuổi tôi cả. Cậu tôi hưởng thụ theo đuổi của cậu, tôi nghĩ rằng đây là điều mà tất cả mọi người đều biết. Vì để tránh mặt cậu, ngày ngày tôi đều chỉ ở trong phòng ký túc xá ra khỏi cửa, cũng đừng tới việc hưởng thụ cái gì cả."

      Ứng Uyển Dung là người tài có thể sẵn sàng chịu đựng được mọi chuyện, nhưng nếu quay trở lại trận địa này cũng gọi là Ứng Uyển Dung!

      Hơn nữa giống như , vì để tránh mặt tên đáng ghét này mà luôn ở trong phòng ký túc xá ra khỏi cửa, nếu có ra ngoài cũng đều là cùng với bạn cùng phòng, tránh cho việc lại xuất thêm mấy lời đồn nhảm hay nữa.

      Mọi người giống như nghĩ đến điều gì đó, bắt đầu thi nhau đính chính lời này, cùng nhau chỉ trích Lữ An Dịch tự mình đa tình, sớm quên chuyện hai ngày trước các còn Ứng Uyển Dung là người trong ngoài đồng nhất.

      Nếu như phải vì ngại còn đứng trước mặt mọi người, Cao Lãng tuyệt đối tự mình ra tay đánh cho tên Lữ An Dịch thừa sống thiếu chết, đánh cho đến khi nào hiểu là cái gì nên , cái gì nên .

      Nhếch đôi môi mỏng, Cao Lãng nhíu mày với Kante: "Khang đạo diễn, để tôi giám sát thu dọn đồ đạc, mọi người cứ chuyện tiếp ."

      Lông mày Ứng Uyển Dung vừa động, cười như cười mà liếc nhìn Lữ Dịch An cái, thâm ý trong ánh mắt kia đủ để Lữ An Dịch ngay lập tức hiểu được là bọn họ muốn tự mình thu thập , lập tức giãy dụa hét lớn.

      "Tôi muốn lấy đồ, bây giờ tôi về ngay lập tức!" Lữ An Dịch kêu ầm lên, mặc dù mất cơ hội ở lại đoàn phim Hồng Lâu mộng, nhưng mà cũng phải là thể đến các đoàn phim khác, kinh điển phải là thứ mà ai cũng có thể tạo ra.

      cho cùng, tư tâm của Lữ An Dịch cũng nhìn trúng tâm ý lớn của Kante, bây giờ trong lòng lại càng thêm tràn trề hy vọng mong chờ bọn họ quay bộ phim truyền hình này thất bại.

      Ứng Uyển Dung hiểu vẫy vẫy tay:

      "Cậu muốn như vậy, vậy lời tạm biệt với cậu trước, lên đường thuận buồm xuôi gió."

      Tuy rằng chán ghét Lữ An Dịch có đầu óc, Kante cũng hy vọng chuyện này ầm ĩ lên, nhàng với Cao Lãng: "Thôi, theo , chúng ta vào chuyện, để cho ."

      Đôi mắt đen của Cao Lãng hơi híp lại, tay hơi đè ép xuống thấp rồi liền giơ lên, khóe môi lộ ra nụ cười, ra Ứng Uyển Dung và Cao Lãng đều có vài mặt rất giống nhau, hơn nữa Lữ An Dịch nhìn nụ cười này thấy thế nào cũng khiến trái tim cảm thấy có chút rét lạnh.

      Hậu tri hậu giác nghĩ đến, chẳng lẽ hai người này có bối cảnh gì đó? Nhưng đầu năm nay rất nhanh bị phủ nhận, cái dáng vẻ đó của bọn họ sao có thể chứ? Nhất định là hù dọa ! Thiếu chút nữa còn bị dọa sợ.

      Lữ An Dịch hừ tiếng, lần này cũng thèm chào hỏi tiếng với Kante, trực tiếp phất tay áo rời , mọi người đứng xung quanh ngừng thở trong chốc lát rôi lại ồn ào bàn tán, Lữ An Dịch tự cho mình là cao hơn người, cũng chỉ là trong nhà có chút tiền, liền học theo mấy vị công tử kia cả ngày tán .

      Quan trọng là mắt người ta chưa có mù mà coi trọng người này!

      Kante luôn luôn là lấy đức thu phục lòng người, lấy bạo chế bạo mới là cách mà Nhạc Tu Minh thường dùng, cho nên mang hiểu lầm ra giải thích , còn mấy việc cạnh tranh lén lút gì đó thêm ý kiến gì.

      Có đối lập, có tranh đua so lòng mới có tiến bộ. Sợ nhất chính là được gì hay đấy, có Ứng Uyển Dung phía trước, mọi người nhất định liều mạng đuổi theo.

      Đây là lần đầu tiên Ứng Uyển Dung trở lại đoàn phim Hồng Lâu sau khi được xác nhận chọn vào vai Đại Ngọc, là hôm nay tới đây tham ban, nhưng bởi vì còn dẫn theo đám người đến đây, Ứng Uyển Dung vô cùng xin lỗi Kante mà đồng ý theo đề nghị chuẩn bị quay thử gần nửa đoạn.

      Đúng lúc là cảnh tuyết rơi, quay diễn phân cảnh ở trong nhà cũng vừa vặn, mặc dù ít Lữ An Dịch, nhưng vẫn có ít người được đề cử vào vai Bảo Ngọc cũng kém, người hôm nay đóng vai phụ diễn với Ứng Uyển Dung chính là Tạ Thiên Thành, dáng vẻ tinh xảo quá mức hơi mang theo chút nữ khí, nhưng dưới bàn tay của người thợ trang điểm liền có dáng vẻ gần giống với hình tượng của Bảo Ngọc.

      Bốn người ngồi xung quanh, Tiết di nương, Tiết Bảo Thoa, Bảo Ngọc, Đại Ngọc ngồi xuống, Kante ngồi trong lều ở ngoài phòng nhìn vào cảnh tượng trong màn ảnh , trong phòng gần như để kín máy quay, cố gắng bỏ qua góc chết nào để quay mặt từng người.

      Đây phải là lần đầu tiên Cao Lãng nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt bình tĩnh rất nhiều, Trương Diệu Tổ và các bạn cùng phòng ở phía sau ngừng chuyện chen chúc phía sau đạo diễn, nín thở tập trung nhìn xem bộ phim truyền hình được tạo ra như thế nào.

      Tạ Thiên Thành có chút khẩn trương, là thử quay đoạn ngắn, nhưng cũng là thử thách đối với cậu, nếu như thông qua, vậy cậu được thay thế vào vị trí do Lữ An Dịch dễ dàng đạt được vì là người thứ nhất được đề cử vào vai Bảo Ngọc, cho nên khó tránh khỏi việc vẻ mặt có chút cứng ngắc.

      Lông mày của Kante nhíu lại chỗ, đôi môi mím chặt, các vết hằn lên sâu ở trán, ông điều chỉnh lại lần nữa thứ tự các máy quay, bắt đầu quay từ Ứng Uyển Dung bên này.

      Rèm được vén lên, tiểu nha hoàn của Đại Ngọc là Tuyết Nhạn tới đưa cho Đại Ngọc cái lò sưởi , Đại Ngọc mỉm cười hỏi nàng: "Ai bảo ngươi đưa tới? Làm phiền người đó quan tâm rồi, sắp lạnh chết ta mất!"

      Tuyết Nhạn : "Tử Quyên tỷ tỷ sợ tiểu thư lạnh nên sai ta đưa tới."

      Đại Ngọc nhận, ôm vào trong ngực, cười : "Cũng mệt người chịu nghe lời em ấy, thường ngày ta gì với ngươi, toàn bộ đều vào tai này ra tai kia, thế nào mà em ấy vừa ngươi liền nghe theo, so với thánh chỉ còn nhanh hơn ấy chứ!"

      Trong trích đoạn này, điểm sáng chủ yếu tập trung vào Đại Ngọc do Ứng Uyển Dung thủ vai, Tạ Thiên Thành muốn biểu cũng rất đơn giản, cười cười hì hì, sau đó ra vẻ để ý và hiểu biết đối với Đại Ngọc, cuối cùng vẫn là thuận theo suy nghĩ của Đại Ngọc .

      đoạn diễn quay đều khiến mọi người xung quanh nhìn tới vui sướng, Khang đạo diễn vui vẻ vỗ tay, ngay cả mấy người Trương Diệu Tổ bọn họ hiểu gì về diễn phim này nọ cũng cảm thấy kinh hãi đối với diễn xuất giống như của Ứng Uyển Dung.

      Suy nghĩ chút, đây chính là chị dâu?! Cao Lãng là uy vũ! làm thế nào mà theo đuổi được chị dâu vậy, này, này, ra bọn họ cũng muốn cưới được người vợ xinh đẹp, săn sóc như vậy mà...

      Diễn xong Ứng Uyển Dung liền khôi phục lại dáng vẻ tươi cười, Tạ Thiên Thành đứng lên chắp tay :

      "Uyển Dung diễn là rất hay, chỉ vừa nhìn , tôi giống như là liền nhập vào vai diễn, kiềm chế được mà liền ra lời diễn trong kịch bản."

      người Ứng Uyển Dung còn khoác áo choàng màu hồng, trong phòng vẫn lạnh nên cũng có cởi xuống, khiêm tốn :

      "Đều là do các vị tỷ tỷ diễn tốt, tôi cũng chỉ là dính chút ánh sáng thôi."

      Diễn viên diễn vai Bảo Thoa là hào sảng, thấy Ứng Uyển Dung như vậy lập tức khoát tay:

      "Tôi đây dám nhận, tôi nhìn thấy cũng ngây người, lần đầu tiên hiểu được, ra phim truyền hình là quay như vậy, muốn học thêm nhiều quá."

      Ứng Uyển Dung cười cười lên tiếng, vẻ mặt bình thản, yên bình dịu dàng, từ xa nhìn lại giống như bức tranh thủy mặc tĩnh lặng.

      Chờ Ứng Uyển Dung và Cao Lãng lời tạm biệt với Kante, sắc trời đều tối đen lại, có chút tiếc nuối mà nắm chặt vạt áo ấm áp của , áy náy : "Em chỉ xin nghỉ ngày, nghĩ tới đến đây quay phim liền quay mất ngày, lần sau nhất định em khắp nơi với tốt."

      Cao Lãng cầm lấy tay nhét vào trong túi áo của mình, sắc trời tối sầm, dẫn người đến chỗ khúc quanh, rồi cúi đầu hôn xuống, đôi môi tươi tắn lung lay trước mặt nguyên cả ngày, cho dù là lộ vẻ cười tươi, cười lạnh, hay là ăn khéo léo như rót lời đường mật, cũng đều muốn thưởng thức kỹ càng.

      Đây là đôi môi chỉ thuộc về , tuyệt đối ai có thể có được nó!

      Ứng Uyển Dung bị động chịu đựng nhiệt tình đột nhiên bùng phát của người đàn ông, khí lạnh buốt chui vào trong cơ thể, hơi thở của hai người lại cực kỳ nóng bỏng, tiếng nhịp tim đập nhanh bên trong lồng ngực, đến lúc này mới hiểu là có phải người đàn ông này ghen hay ?

      còn tưởng rằng Cao Lãng yên lặng cả ngày nay là do thèm để ý, nào biết được tích góp lại từng chút vào chỗ, nghẹn đến bây giờ mới ra tay.

      "Em là của ."

      Giọng trầm thấp của Cao Lãng giống như tiếng đàn Cello* vang lên bên tai của Ứng Uyển Dung, câu bộc lộ dục vọng độc chiếm của đôi với , ý muốn hoàn toàn được bày ra hề che, ánh mắt thể ra bây giờ mới là con người .

      (*Đàn Cello hay còn gọi là trung hồ cầm là loại đàn cùng họ với vĩ cầm. Giống như Violin và Viola, Cello cũng được tạo ra thanh dựa vào cộng hưởng của thùng đàn và việc kéo cây vĩ với dây đàn, khác với Violin 1 chút chỉ là việc cello kéo ngang vì kích thước đàn khá lớn nên thể dựa vào vai mà để vào nền còn nhạc công ngồi ghế kẹp hồ cầm giữa hai chân.

      Theo mình nghĩ ý tác giả là giọng của Cao Lãng có chút trầm thấp, từ tính tựa như nội liễm trong tính cách của , hòa trong đó là chút vang hùng hậu của quân nhân từng lăn lộn chiến trường).
      Last edited: 18/7/19
      levuong, Thanh Hằng, huyen16048 others thích bài này.

    3. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Chưa thấy bộ nào tốc độ như bộ này, cám ơn nàng nhiều!

    4. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      @Tôm Thỏ có gì tiếp tục đọc nào
      levuong, huyen1604Tôm Thỏ thích bài này.

    5. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 36: Tướng phu thê

      Qua đêm, Ứng Uyển Dung tỉnh lại trong mùi thức ăn thơm lừng, cũng may dù đêm qua Cao Lãng có chút càn rỡ nhưng vẫn có chừng mực, nếu lịch trình quay phim hôm nay của đoàn phim cũng chỉ có thể hủy bỏ.

      Mơ mơ màng màng rửa mặt xong, ngồi trước bàn ăn cơm, Cao Lãng đem bát cháo nóng đặt trước mặt , nhìn qua thức ăn mặt bàn đều là những món thích ăn, số lượng cũng ít, đừng bây giờ Ứng Uyển Dung có bao nhiêu thỏa mãn.

      Nhìn chỉ kém chưa híp mắt thả lỏng cơ thể, hệt như chú mèo lười biếng chờ được vuốt lông, chọc cho đầu trái tim Cao Lãng như là bị mèo cào, ngứa đến lợi hại.

      Ở trong quân doanh kia cũng chỉ có đám đàn ông thô kệch, khó có được lúc có thể nhìn vợ thêm ấy lần, Cao Lãng cũng liền thuận theo lòng mình mà chăm chú nhìn .

      Ứng Uyển Dung ăn uống no đủ xong liền nhìn thấy đôi mắt ngăm đen của Cao Lãng, biết lát nữa là phải quay phim, cũng làm gì mình liền có tâm muốn làm chuyện xấu.

      tay nâng má dùng ánh mắt nửa híp lại như cái móc câu nhìn Cao Lãng, khóe môi khẽ cong lên, vài sợi tóc mềm mại như tác phẩm nghệ thuật buông cần cổ, làn da trắng sáng mềm mịn, tương phản mạnh mẽ này gần như chiếm đoạt toàn bộ ánh mắt của Cao Lãng.

      " Lãng..."

      Cao Lãng liếc nhìn cái, đôi mắt toát ra nóng bỏng như hòn đá lửa rực cháy, phẫn hận há miệng ngụm ăn hết tất cả chỗ thức ăn còn lại bàn, kiên quyết cho có cơ hội chơi xấu.

      Thấy Ứng Uyển Dung lại muốn mở miệng chuyện, Cao Lãng nín giận giọng : "Nếu còn tiếp tục chơi xấu hôm nay em cứ tiếp tục xin nghỉ , dù sao buổi chiều mới về trường, vẫn còn thời gian."

      Còn thời gian làm chuyện gì cần cũng biết, Ứng Uyển Dung đặc biệt thức thời mà cầm kịch bản lên tiếp tục nghiên cứu, trong đầu lại tự chủ được mà nghĩ đến những cảnh thân mật tối hôm qua.

      Kể từ khi Cao Lãng bày tỏ chính xác muốn ủng hộ chuyện nghiệp sau này của Ứng Uyển Dung, đúng là hỗ trợ toàn bộ mọi mặt, bao gồm cả vấn đề tại thích hợp để có con, cũng rất tự giác mà làm.

      Người Cao gia biết muốn đóng phim, lúc gần còn tha thiết dặn dò hai người họ đừng quên chuyện có con, đàn ông 30 tuổi, ở trong mắt ba mẹ già ở nhà nghiệp cái gì cũng có, thiếu sót duy nhất chính là còn chưa thấy truyền đến tin tức mang thai.

      Mà quả tại Ứng Uyển Dung cũng thích hợp để mang thai, ngoại trừ việc còn trẻ, nghiệp cũng cần phải tiếp tục cố gắng hơn, đứa ...

      Ở trong lòng của nghiệp và đứa cũng xảy ra xung đột với nhau, nhưng mà có vết xe đổ của ba mẹ kiếp trước, cần rất nhiều thời gian để làm bạn với con, lúc cần thiết còn có thể phải nghỉ ngơi mấy năm.

      Cao Lãng biết Ứng Uyển Dung lên kế hoạch tốt cho tương lai mấy năm tiếp theo của bọn họ, chỉ ăn xong dọn bàn sach , rồi theo Ứng Uyển Dung đến đoàn phim.

      Mà mấy người Trương Diệu Tổ lại tìm được mục tiêu trong mấy ngày nghỉ cuối tuần, hôm nay lại cùng nhau đến đoàn phim Hồng Lâu mộng hỗ trợ làm việc, còn cho hay là giúp chị dâu tăng nhanh tiến độ quay phim.

      Chị dâu cũng đến đoàn phim khác quay phim rồi tăng nhanh cái quỷ gì...

      Lúc Cao Lãng và Ứng Uyển Dung đến, Ngô Minh chuyện với nữ diễn viên trẻ tuổi khác, là nữ minh tinh mới nổi tên Vạn Dạng Dạng diễn vai bằng hữu của nhân vật chính và cũng là công chúa địch quốc.

      Bởi vì trước đó chưa đến phần diễn, cho nên hôm nay Vạn Dạng Dạng mới vào đoàn phim, dù chưa từng gặp mặt Ứng Uyển Dung, nhưng trợ lý của sớm nhận được ít tin đồn, đúng sai phải trái cũng tiện nhận xét.

      Nhưng hôm nay sau khi nhìn thấy Ứng Uyển Dung coi như có nhận thức mới đối với mấy lời đồn kia, người mới mạnh mẽ còn rất điềm tĩnh, từ ánh mắt của ấy là có thể nhìn ra.

      Ôm mục đích tạo mối quan hệ thân thiết, Vạn Dạng Dạng chủ động đến đưa tay ra :

      "Vạn Dạng Dạng, diễn vai công chúa Chu quốc."

      Ứng Uyển Dung đưa tay ra nắm lấy, cười :

      "Ứng Uyển Dung, diễn vai công chúa Minh Châu."

      Hôm nay Ngô Minh thay bộ trang phục khác, có mặc quần áo và tráng sức dành cho vua nữa, giống là công tử nhà giàu, cầm trong tay cái quạt giấy, trời rất lạnh mà còn cầm quạt phe phẩy, mày kiếm phi dương, khuôn mặt tuấn mỹ cười như cười mà nhìn mấy người họ.

      " lát nữa Nhạc đạo diễn mà qua đây nhất định nổi giận mất."

      Ứng Uyển Dung nhìn Nhạc Tu Minh cầm cái loa sai bảo nhân viên làm việc cho cẩn thận lại xảy ra chuyện gì may, ông chú nho nhã đẹp trai mà lần đầu nhìn thấy sớm trở lại.

      Lắc đầu cái có chút bất đắc dĩ mà với Vạn Dạng Dạng:

      "Tôi hóa trang trước, lát nữa rảnh rỗi rồi chuyện tiếp."

      Lúc trước Vạn Dạng Dạng và Nhạc Tu Minh từng hợp tác với nhau trong bộ phim, tự nhiên biết tính tình soi mói của ông, có chút hiểu gật đầu, còn giục nhanh lên chút, đừng để cho đạo diễn chờ lâu.

      Cao Lãng xách theo túi trực tiếp theo Ứng Uyển Dung, Vạn Dạng Dạng nghi ngờ nhìn Cao Lãng chút, ràng nhìn vẻ bên ngoài thấy giống như là trợ lý, trợ lý của các nữ minh tinh chủ yếu là nữ, như vậy việc sinh hoạt hàng ngày cũng bớt nhiều vấn đề phiền toái.

      Ngô Minh phe phẩy cây quạt tới liếc nhìn mấy người Cao Lãng, gập cây quạt lại :

      "Đó là chồng của Ứng Uyển Dung, chắc là hôm nay có thời gian nên đến đây bồi ấy."

      Vạn Dạng Dạng có chút giật mình nhìn về phía Ngô Minh hỏi: "Làm sao ? Uyển Dung nhìn qua còn rất trẻ tuổi mà kết hôn sớm như vậy sao?"

      còn muốn hơn là, đúng là bình thường có mấy nữ minh tinh trẻ tuổi mình kết hôn sớm, có bạn trai còn muốn giấu kín, chỉ sợ những người mê ca nhạc mê điện ảnh biết được lại có ảnh hưởng tốt, Ứng Uyển Dung chính là loại người kỳ diệu trong cái vòng này.

      Ngô Minh lắc đầu cái cũng có nhiều lời, có kết hay đều là lựa chọn của người khác, thản nhiên ghi thân phận kết hôn như vậy, vừa là để từ chối những người theo đuổi quen biết gì kia, cũng là biểu thị thái độ của mình, để cho những fans hâm mộ quan tâm hơn đến các tác phẩm của phải là cuộc sống riêng tư của .

      rất thưởng thức Ứng Uyển Dung như vậy, cho nên ngại tự mình giúp tay, để cho Nhạc Tu Minh châm biếm mọi người trong đoàn phim phen.

      Hôm nay Ngô Minh - làm chuyện tốt lưu tên mặc thành như vậy chính là để diễn cảnh bồi Ứng Uyển Dung dạo phố rồi vô tình gặp được Vạn Dạng Dạng, trong lòng công chúa Minh Châu có hận nhưng kể từ khi đồng ý gả cho Chu Cảnh Diệu liền hoàn toàn yên tĩnh trở lại, đối với Chu Cảnh Diệu đều là ngoan ngoãn dịu dàng, rất nhanh liền khiến buông lỏng quản chế với nàng, hôm nay còn bồi nàng du ngoạn ngoài cung.

      Ai biết được công chúa Minh Châu chính là chờ đợi ngày ra khỏi cung này, vì để liên lạc với thám tử Đại Uyên núp vào Chu quốc, nhất định nàng phải gây ra trận hỗn loạn rồi thừa dịp liên lạc với người đó, rồi mới có thể áp dụng bước tiếp theo trong kế hoạch.

      Vạn Dạng Dạng chính là nhân dịp loạn này đụng phải công chúa Minh Châu, lần đầu tiên gặp mặt là dáng vẻ chật vật, nhưng dần dần nàng cảm thấy công chúa Minh Châu mình đơn chiếc bóng ở trong hoàng cung, liền bắt đầu làm bằng hữu với nàng. Công chúa Minh Châu cũng tùy dịp mà ngừng trao đổi tình báo với ngoại giới.

      Nhân vật mà Vạn Dạng Dạng muốn diễn so với tính tình của bản thân cũng khác nhau là mấy, đều là dáng vẻ hoạt bát đáng , nếu cũng khiến cho công chúa Minh Châu thay đổi tâm ý trong thời khắc cuối cùng kia, lần lượt ngăn cản những thứ kia ám sát.

      Toàn thân Ứng Uyển Dung khoác bộ váy áo màu trắng ra ngoài, công chúa mất nước, cha mẹ cũng chết đất Đại Uyên, thân váy áo đỏ lửa cũng sớm mai táng theo trí nhớ của nàng, trước kia đỏ lửa về sau mộc mạc có thể nhìn ra được nội tâm trưởng thành của công chúa Minh Châu.

      Vạn Dạng Dạng vốn chính là người đẹp, nhưng lúc nhìn thấy Ứng Uyển Dung cũng khó tránh khỏi kinh diễm trong chớp mắt, cũng hiểu được vì sao Nhạc đạo diễn lại tìm diễn viên mới vào nghề như vậy diễn vai nữ chính.

      Chờ tới lúc quay phim mới hiểu được câu ‘người so với người tức chết.’ là có người được ông trời thưởng cơm ăn, Ứng Uyển Dung từ lúc bắt đầu quay phim cho đến khi đối diễn với hoàn toàn phải gọi là mây trôi nước chảy, vô cùng thuận lợi, căn bản là bị đạo diễn ghét bỏ, nhìn thấy Nhạc đạo diễn cầm cái loa ngừng tốt là hiểu.

      Người đến người đường lớn, tiểu thương đứng ở của gào thét mời chào khách, hơi nóng lượn lờ bốc lên, tuyết đọng đường được quét dọn sang hai bên đường, Ngô Minh và Ứng Uyển Dung trong đó giống như bức tranh hấp dẫn ánh mắt người xem.

      Vì cảnh quay lần này, Nhạc Tu Minh sớm thu xếp xong cho nhóm diễn viên quần chúng ở chỗ này, tất cả dụng cụ, cái bàn, cái ghế, xe đẩy, thậm chí ngay cả bữa ăn sáng trong nồi cũng là do ông trực tiếp đóng gói, đợi các tiểu thương thay quần áo xong là đến phần diễn.

      Diễn viên quần chúng phụ trách tới ăn, hoặc là dạo trong đó tạo ra cảnh tượng dòng người chật chội, Nhạc Tu Minh liền có thể hào phóng tiêu xài tiền vì cảnh quay như này.

      Khó trách Nhạc đạo diễn tiền bạc đợi người, nếu như là đều thuê nguyên cả con phố như này, quả biết ngày phải tiêu tốn bao nhiêu tiền đây.

      Cảnh khó quay tốt nhất là cảnh có nhiều diễn viên quần chúng, chỉ cần có chỗ sai lầm thôi là phải quay lại lần nữa. Lại trải qua mấy lần chuyện vai diễn quần chúng ít nhiều cũng có lỗi sai ngăn cản ống kính về sau, cuối cùng trọng tâm đều dồn vào mấy người Ứng Uyển Dung.

      "Thích khách, có thích khách! Mau hộ giá!"

      "Chủ tử! Mau tránh ra!"

      gã thích khách che mặt cầm trường kiếm trong tay trực tiếp khua kiếm hướng về phía Chu đế, đám thị vệ mặc thường phục nhảy ra từ trong đám người chặn lại thế tấn công của thích khách, che chắn trước mặt Chu Cảnh Diệu. Đám người hỗn loạn, công chúa Minh Châu vốn nên ở bên cạnh Chu đế lại biết bị đám người chen lấn chỗ nào.

      Chu Cảnh Diệu đẩy bọn thị vệ ra, thích khách sớm chạy chỗ nào biết, sắc mặt tối sầm lại, trầm giọng :

      " tìm công chúa Minh Châu ngay cho ta, nếu như tìm được, các ngươi cũng đừng có quay lại."

      Lạnh lùng xong lời này, bọn thị vệ kêu lên tiếng nhận lệnh, lưu lại nhóm người bảo vệ Chu đế, những người khác phân tán ra các phía tìm người.

      Chu đế nhìn chăm chú vào đường phố hỗn loạn, giọng : "Minh Châu..." Trong mắt lóe lên tia sáng tối tăm khó phân biệt, cũng biết là suy nghĩ việc gì.

      Đương nhiên là công chúa Minh Châu được thích khách trực tiếp mang , thích khách này cũng phải ai khác, là thanh mai trúc mã con trai tướng quân lớn lên cùng nàng ở Đại Uyên, vì muốn bị người khác nhận ra khuôn mặt tuấn tú của mình mà trực tiếp dùng dao rạch hai phát để phá hủy hoàn toàn khuôn mặt, còn lại đó là đôi mắt sáng rực mà nàng quen thuộc kia.

      Sau khi giao phó xong kế hoạch của mình, nàng mới áy náy : "Là ta làm liên lụy tới người."

      Thích khách cũng có tháo khăn che mặt xuống, nghe vậy chẳng qua là khẽ lắc đầu cái, giọng : "Vì Đại Uyên, chúng ta nhất định thành công!"

      Đôi mắt Minh Châu rưng rưng, đám người mất nước vọng tưởng phục quốc, sao có thể là chuyện dễ dàng, hơn nữa thực lực của Chu quốc rất mạnh, trừ việc thầm mưu đồ bọn họ thậm chí ngay cả sức lực để đánh trận cũng có.

      "Chăm sóc bản thân tốt, ta đây." Thích khách nhìn công chúa Minh Châu cái sâu, tình ý nhàn nhạt trong đôi mắt lúc xoay người kia tiết lộ chút gì đó, bóng lưng kiên quyết rời cũng khiến trong lòng công chúa Minh Châu càng kiên định hơn với ý niệm phục quốc.

      "Cắt!"

      " tệ nha, tôi phát hai người rất thích hợp quay phim với nhau, tôi này Cao Lãng, cậu suy nghĩ chút về việc ở lại đây quay phim hay sao?" Nhạc Tu Minh kích động đứng lên .

      sai, vai diễn thích khách vừa rồi là do Cao Lãng thủ vai, thể , Nhạc Tu Minh chính là lão Grandet vô cùng keo kiệt, có thể dùng miễn phí phải trả tiền lại có kỹ năng như Cao Lãng đến tham ban, chính là người mà ông muốn hợp tác nhất trong nhóm diễn viên quần chúng!

      Ứng Uyển Dung liếc nhìn ông cái, trực tiếp thay Cao Lãng từ chối: "Nhạc đạo diễn, ngài quên là công việc của Cao Lãng có tính nhất như thế nào sao? Những ngày qua có thể lộ mặt tham gia náo nhiệt là tệ rồi, đừng có làm khó ấy."

      Lúc này Nhạc Tu Minh mới cắt đứt ý tưởng đúng lúc này trong đầu mình, cực kỳ tiếc nuối :

      " là đáng tiếc, phải là tôi tốt đâu, hai người ở màn ảnh rất có tướng phu thê đó, ."

      Cao Lãng tháo khăn che mặt ra, vừa tới nghe Nhạc Tu Minh vậy liền có chút ngoài ý muốn mà nhìn Ứng Uyển Dung chút, trong lòng biết có bao nhiêu vui vẻ.

      và Uyển Dung có tướng phu thê, ừ, sau này có thể giúp Nhạc đạo diễn nhiều thêm chút, lấy tiền cũng sao.

      Ứng Uyển Dung: "..."
      Last edited: 18/7/19
      levuong, Thanh Hằng, huyen16048 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :