1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Ông xã ảnh đế mau vào trong chén - Đồ Mỹ Lệ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 40: Giáo chủ, cướp bóc cũng là phạm pháp!

      Edit: hongheechan

      Niếp Quân Hạo cầm tiền, tất nhiên có lý do trở về tìm An Cẩn Du. Nhớ tới cảnh hoàn toàn cần thêm cái gì với An Cẩn Du, chỉ cần trực tiếp vứt các loại tiền giấy đỏ xanh xuống trước mặt của An Cẩn Du, để mình vào cửa nhà, tâm tình tốt lên, ngay cả Tiền Đa Đa bước theo sát sau mình vài bước cũng trở nên thuận mắt nhiều hơn.

      Từ lúc An Cẩn Du đuổi Niếp Quân Hạo ra ngoài, liền bị ép buộc viết chương nhiều thịt. Sau khi phát tiết, tâm tình tốt hơn chút, ăn bữa cơm trưa đơn giản, cảm thấy có hơi vô công rồi nghề, lại mở bản văn ra, tiếp tục phát tiết.

      vài chương làm trước này chính là phương thức phát tiết của , đến ý văn chảy ra, tâm tình cũng trong mỗi lần lần mơ mộng cảnh tượng mỗ giáo chủ bị áp các loại mà sảng khoái khác thường.

      buổi chiều ngắn ngủi trong lúc gõ chữ nghĩ tình tiết và cười châm chọc lặng lẽ trôi qua. Đợi phục hồi tinh thần lại, cây kim đồng hồ báo thức tường chỉ hướng sáu giờ.

      Lúc này An Cẩn Du mới phát mình cứ trôi qua buổi chiều như vậy, viết xong nốt mấy chương sau rồi lưu vào trang web, duỗi lưng mỏi đứng dậy vào phòng bếp làm cơm tối, vừa làm vừa nghĩ đến người chó bị chính mình ném ra ngoài kia.

      biết bây giờ hai người thế nào rồi, có nên ra ngoài tìm chút hay ? An Cẩn Du nhíu nhíu mày, trầm tư chốc lát, nhanh chóng làm lo lắng ở đáy mắt của mình tản ra.

      được, thể dung túng bọn họ như vậy nữa, mặc kệ ba ngày, lần này phòng chính bị đập phá những bình bình lon lon này, lần sau có khả năng là đốt phòng ốc thậm chí còn làm ra bài học kinh nghiệm cho mạng người của bọn họ.

      Xây dựng tốt tâm lý, ngay sau đó An Cẩn Du kéo lực chú ý đến nấu cơm, đợi đến khi chuẩn bị bưng thức ăn ra bàn, chợt nghe được bên ngoài truyền đến đợt tiếng động.

      An Cẩn Du nhíu nhíu mày, thầm nghĩ lúc này ai tới chứ, vội vội vàng vàng tới mở cửa: "Đợi chút, tới rồi, đừng gõ nữa."

      An Cẩn Du kéo cửa ra, chớp mắt cái, cái tay nhanh chóng luồn qua đến chắn ngang cạnh cửa. Cùng lúc đó, người ngoài cửa cũng mau nhanh chóng chen nửa người vào ngăn cản được cửa chính, phòng ngừa An Cẩn Du vung cửa chính lần nữa, phòng ngừa cho mặt mình.

      An Cẩn Du bị động tác này của người ngoài cửa làm sợ hết hồn, sau khi nhìn diện mạo người tới, sắc mặt khẽ biến thành kinh ngạc: "Niếp Quân Hạo!"

      "Nhìn thấy tôi, rất giật mình hả?" Niếp Quân Hạo chống đỡ ở cửa, mặt hài hước hỏi.

      An Cẩn Du còn chưa kịp
      [​IMG]
      PhongVyTôm Thỏ thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 41: Quy tắc ngầm. Chịu tiếng xấu thay cho người khác.

      Editor: Trịnh Phương.

      An Cẩn Du chợt nghe thấy có người gọi mình cũng sững sờ, ngẩng đầu nhìn lại, mới phát người gọi mình chính là đồng nghiệp của mình và thư ký, là rất xinh đẹp.

      Người nọ chợt nhìn sang biết sao lại bỗng sửng sốt chút, đáy mắt xẹt qua chút chột dạ, rất nhanh sau đó bị ta ép vào đáy mắt, nghiêm mặt : "An Cẩn Du, quản lý tìm ."

      "A, tôi tới ngay." An Cẩn Du nhíu nhíu mày, mặc dù trong lòng có chút nghi ngờ lúc này quản lí tìm mình làm gì, nhưng vẫn nhanh chóng theo vị thư ký kia vào phòng làm việc của quản lí.

      An Cẩn Du vừa mới bước vào của chính phòng làm việc liền cảm thấy khí bên trong có chút đúng, ánh mắt tự chủ tìm tòi bên trong lần, phát chỉ là ông chú Tổng giám đốc bụng bia háo sắc ở đây, mà Tổng giám đốc bộ phận tài vụ bên kia cũng tới. Lúc trước An Cẩn Du gặp người này mấy lần khi tới phòng tài vụ đưa bản báo cáo, nghe người trong gia tộc của chủ tịch tổng công ty, là người vô cùng ngang ngược càn rỡ, để người khác trong mắt.

      Thấy quản lý bộ phận tài vụ, trong lòng An Cẩn Du run lên, chợt có loại dự cảm xấu.

      Quả nhiên, vị quản lý bộ phận tài vụ kia vừa thấy vào cửa liền rất coi thường, hừ lạnh tiếng, hỏi: " chính là An Cẩn Du?"

      Đầu ngón tay của An Cẩn Du run lên, khẽ gật đầu. giây kế tiếp, phần văn kiện liền lập tức bay đến trước mặt , trực tiếp trượt đến bên chân .

      Cùng lúc đó, tiếng gầm vô cùng vang dội của quản lý bộ phận tài vụ cũng truyền vào tai , suýt nữa khiến ù tai: "Xem xem làm ra bao nhiêu sai lầm trong việc tổng kết thu chi? Nếu như phải là người của bộ phận tài vụ chúng tôi cẩn thận, phát có chỗ đúng, công ty tổn thất vô cùng lớn, ai bồi thường cho những tổn thất kia của bộ phận? sao? Chỉ bằng , cho dù có bán cũng bồi thường nổi!"

      Quản lý bộ phận tài vụ tức giận còn dùng giọng điệu khinh miệt làm sắc mặt An Cẩn Du có chút khó coi, khom người nhặt bản báo cáo dưới chân lên, liếc qua mấy cái liền phát sai lầm trí mạng trong đó, trách được quản lý bộ phận tài vụ lại tức giận như vậy. Nếu là người của bộ phận tài vụ dựa theo bản ghi chép này mà gây sức ép, đến lúc đó người đầu tiên phải gánh vác tội lỗi chỉ sợ .

      Nhưng chuyện này phải là điều quan trọng nhất, quan trọng nhất là, xxx con mẹ nó, phần báo cáo này chính
      [​IMG]
      PhongVyTôm Thỏ thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 42: Người bị hại tìm tới cửa

      Edit: hongheechan

      An Cẩn Du đột nhiên trở nên có khí phách làm mấy người bên trong nhà đều ngây ngẩn cả người.

      Chỉ chốc lát sau, quản lý tài vụ này mới bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại, cực kỳ tức giận chỉ vào An Cẩn Du: "!" Giơ tay muốn đánh người.

      Quản lý mập cũng muốn làm lớn chuyện này, cuống quít tiến lên ngăn lại quản lý tài vụ muốn động thủ, còn liên tục nghiêng đầu khuyên nhủ An Cẩn Du: "Tiểu An, sao lại còn mau xin lỗi với quản lý. Nhanh nhanh nhanh."

      An Cẩn Du lại muốn đứng dưới màn che của quản lý mập, cười lạnh tiếng : "Tôi vốn có lỗi, xin lỗi cái gì?"

      "." Quản lý tài vụ nghe vậy lửa giận càng tăng, vốn chuyện này phát kịp thời, rốt cuộc cũng gây ra tổn thất lớn gì, tội gì ta phải nổi giận lớn như vậy.

      Nhưng gần đây vừa lúc ta đuổi theo quyến rũ, với bối cảnh gia tài của ta theo đuổi đó dễ như trở bàn tay, cố tình kia biết phải trái, liên tục cự tuyệt ta. Vừa bắt đầu ta còn cảm thấy rất mới mẻ kích thích, sau lại bị chọc giận. Vừa lúc đụng phải chuyện này, để cho quản lý tài vụ có đường dây phát tiết rất tốt, khiến cho An Cẩn Du xét duyệt tài liệu hoàn toàn trở thành nơi trút giận của ta.

      Nhưng dù thế nào ta cũng thể ngờ, vốn là tới trút giận, cuối cùng lại bị nha đầu An Cẩn Du này chọc giận hơn.

      An Cẩn Du nhìn tên mập mạp chết bầm đẩy mình ra ngăn chặn quản lý tài vụ, đáy mắt càng trào phúng, cười nhạo tiếng : "Vừa rồi Bạch quản lý cũng đúng đôi lời, loại chuyện như vậy lần tức có lần thứ hai, lần này qua loa tha cho người đó, chừng về sau lại gây ra việc nhiễu loạn lớn gì. Trước khi , tôi tốt bụng nhắc nhở quản lý câu, xin lỗi, phần bảng báo cáo kia phải là tôi làm, nếu về sau quản lý muốn dọn dẹp tàn cuộc cho người kia, hãy tìm đúng người mắng, tìm đúng người rồi truy cứu cho thỏa đáng, tránh khỏi về sau lại náo động lớn việc lên, mặt của quản lý cũng khó nhìn."

      Sau khi An Cẩn Du xong câu hai nghĩa này, cũng ở lâu, lạnh lùng liếc mắt nhìn vẻ mặt kinh ngạc của quản lý mập và trắng bệch sắc mặt đó, lưu luyến chút nào xoay người bước ra phòng làm việc của quản lý.

      để ý đến vẻ mặt kinh ngạc và tìm tòi nghiên cứu của những người khác trong cả phòng làm việc, thu thập qua loa đồ đạc của mình chút, bước nhanh ra ngoài công ty.

      Phía sau là quản lý tài vụ tông cửa xông ra và tiếng hô tức giận của quản lý mập, An Cẩn Du cũng rảnh bận tâm, giờ phút này chỉ muốn mau mau rời khỏi nơi làm người ta nôn mửa này.

      Lúc ra cửa công ty, ánh mặt trời chói mắt chiếu đến mặt của , làm có loại
      [​IMG]
      PhongVyTôm Thỏ thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 43: Tôi muốn làm người đại diện của

      Edit: hongheechan

      Biết được người trước mắt chính là vị chủ nhân của cái ví tiền kếch xù kia, An Cẩn Du vội thu hồi phòng bị lúc đầu, cười xòa nghênh Tô Minh Duệ vào cửa, còn cực kì nhanh nhẹn vào phòng bếp pha trà.

      Lúc này An Cẩn Du cảm thấy vô cùng may mắn, buổi tối hôm qua tốn thời gian rất lâu mới thu thập phòng cho sạch , nếu hôm nay vị khách này vào cửa mà thấy cảnh tượng thê lương như có cả đội quỷ vào thôn càn quét kia, đoán chừng cho rằng bị hại mà báo cảnh sát tại chỗ.

      An Cẩn Du nhìn Tô Minh Duệ uống hớp trà xong, mới lấy ra cái ví tiền hôm qua vẫn giữ lại, đưa cho Tô Minh Duệ : "Tô tiên sinh, đây là ví tiền của , nhìn đồ bên trong cái xem có mất cái gì hay ? xin lỗi, ngày hôm qua bạn của tôi đúng. Khi đó vừa lúc ấy bị người ta gây hấn cướp bóc, biết tiên sinh chỉ là người vô tội tình cờ ngang qua, mới ngộ thương , mong đại nhân có đại lượng, đừng so đo với ta."

      An Cẩn Du xong, còn để lại dấu vết nhìn lướt qua vết tím bầm còn chưa kịp nhạt má phải Tô Minh Duệ, có hơi chột dạ. Nhưng trong lòng vẫn cảm thấy may mắn, cũng may, Niếp Quân Hạo còn nhớ mấy lời ban đầu với ta, ghi nhớ ở chỗ này giết người là phạm pháp, nếu An Cẩn Du lập tức nghĩ đến bộ mặt hung tàn của giáo chủ khi ra ngoài.

      Niếp Quân Hạo thấy An Cẩn Du trả lại tiền mình “khổ khổ sở sở” cầm về cho ngụy quân tử vừa nhìn thấy giả dối đối diện, còn bưng trà rót nước cho ta, quả còn tốt hơn với mình, cuối cùng còn cái gì mà để cho ta đại nhân có đại lượng, đừng so đo với mình. Nghĩ lại mình so đo với ta cũng tệ rồi, mặc dù người ở trước mắt này đúng như nha đầu kia từng , chỉ là người đường vây xem vô tội bị dính líu, đó cũng là ta tự làm tự chịu.

      Há ai cũng có thể vây xem náo nhiệt của Niếp Quân Hạo ? Ngày hôm qua đánh ta đến liệt nửa người, là sai lầm.

      An Cẩn Du an vị ở cách Niếp Quân Hạo xa tất nhiên cũng cảm giác được tức giận của , lúc này lạnh lùng háy cái, cảnh cáo
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 44: hỏi ý kiến của tôi chưa?

      Edit: hongheechan

      An Cẩn Du vì lời của Tô Minh Duệ, hai mắt đột nhiên sáng lên, bộ dáng hai mắt sáng lấp lánh này, giống như ngồi ở đối diện phải là người đàn ông, mà là tòa núi vàng khổng lồ chớp mù mắt chó của mọi người.

      Niếp Quân Hạo biết những danh từ riêng Tô Minh Duệ mới vừa tí nào cả, cái gì gọi là người đại diện? Tại sao sau khi nha đầu kia nghe người này lại trở nên kích động như vậy?

      Niếp Quân Hạo ôm bụng đầy nghi hoặc, hiểu ra sao, ràng là bộ dạng mơ hồ bị người bán còn giúp người ta đếm tiền.

      Cũng may An Cẩn Du vẫn chưa có bị tiền bạc xơi tái lý trí hoàn toàn, luống cuống chốc lát, vội ho hai tiếng, cố làm trấn định : " là vị Tô Minh Duệ của Tinh Thành kia?"

      " thể giả được." Tô Minh Duệ biết An Cẩn Du hỏi như thế 89% là nghe qua thanh danh ở bên ngoài của mình, d-đ;lq.đ càng có tự tin bắt Niếp Quân Hạo lại làm nghệ sĩ, "Vừa đúng lúc tại tôi ở tại bên trong chung cư đối diện nhà hai người, nếu An tin, cũng có thể đến trong chung cư hỏi thăm chút, xem lời tôi hay giả."

      An Cẩn Du liếc mắt nhìn bộ dáng thành thạo này của Tô Minh Duệ, ra trong lòng tin hơn phân nửa, mặc dù cái chung cư An Cẩn Du ở này cách chung cư đối diện con đường, nhưng lại khác nhau trời vực, ràng là hai cảnh tượng khác biệt.

      Khu chung cư đối diện chung cư của An Cẩn Du họ được khen là trong những tòa nhà đắt tiền nhất cũng tòa nhà sang trọng nhất, người có thể vào bên trong đó đều phải có ít phú quý. Mà so sánh với nó, cái chung cư này của họ lại mộc mạc đến đáng thương, cho nên thường xuyên bị người ta gọi đùa, cách con phố, từ trời rơi xuống đất. Nếu người trước mắt ở trong đó cũng phải là nhân vật đơn giản gì, tội gì hao tổn tâm cơ để gạt những dân chúng phổ thông bé như bọn họ, hơn nữa bây giờ bọn họ nghèo hai trắng, cũng có gì để người ta lừa gạt.

      Nhưng tuy như vậy, An Cẩn Du vẫn có chút yên lòng : "Tôi có thể hỏi Tô tiên sinh chuyện ?"

      Tô Minh Duệ gật đầu cái: " An cứ hỏi."

      "Tại sao lại nhìn trúng người bạn của tôi? Chẳng lẽ chỉ là vì buổi tối hôm qua nhìn thấy ta đánh người, cảm thấy ta lớn lên rất đẹp trai sao?"

      Tô Minh Duệ ngớ ngẩn, cũng cười nhạt lắc đầu : "Tuy buổi tối hôm qua thấy Niếp tiên sinh ra tay đánh người khiến tôi cực kì kinh ngạc, nhưng chuyện này hoàn toàn phải là lí do tôi
      [​IMG]
      Tôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :