1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Ông xã ảnh đế mau vào trong chén - Đồ Mỹ Lệ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 35: Bi kịch là bỗng nhiên nổi tiếng.*

      Nguyên văn: 悲剧是酱紫产生的

      Editor: Trịnh Phương.

      Đầu đuôi câu chuyện là phải kể từ chuyện An Cẩn Du ra ngoài vào giờ trước, mặc dù Niếp Quân Hạo có chút bất mãn vì An Cẩn Du cứ như vậy mà ném mình ở trong phòng nên tự tìm thú vui, nhưng cũng duy trì được bao lâu.

      Nhàm chán tới cực điểm, lại cầm điều khiển ti vi ở bàn lên, tìm được nút màu đỏ phía , nghĩ tới lời dặn dò của An Cẩn Du trước khi , có chút hiếu kỳ giơ tay lên nhấn hướng về cái hộp màu đen lớn phía trước mặt.

      Chỉ nghe tiếng “bíp”, màn hình vốn tối đen của cái hộp đen nhánh khẽ sáng lên, sau đó lại chợt có mấy bóng người nhảy ra, Niếp Quân Hạo cả kinh, toàn thân cứng đờ, suýt nữa đánh ra chưởng, đập cho cái hộp đen kia chia năm xẻ bảy.

      Nhưng rất nhanh Niếp Quân Hạo phát , trong chiếc hộp lớn màu đen này vậy mà có chứa mấy mặ giống mình lúc trước, nhưng mơ hồ lại có chút khác nhau.

      Lông mày của Niếp Quân Hạo trong nháy mắt liền nhíu lại thành ngọn núi , trong lòng rằng phải là nha đầu kia nơi này là thế giới tương lai nên người giống như mình sao? Vậy tại sao người trong ti vi này lại có chút giống với mình lúc trước? Chẳng lẽ, cho tới nay An Cẩn Du đều gạt mình?

      Niếp Quân Hạo biết là, sở dĩ ti vi xuất người giống như mình là bởi vì gần đây An Cẩn Du dõi bộ phim cổ trang kịch. Lần trước, sau khi xem xong, liền tắt TV cho nên lúc này bật lên đương nhiên vẫn là kênh đó, hơn nữa còn phát lại bộ phim cổ trang này, kết quả là trùng hợp xuất ở đây.

      Ngược lại là Niếp Quân Hạo lại đầy bụng nghi ngờ, cả người bắt đầu phòng bị mà đứng dậy đến phía sau ghế
      [​IMG]
      Xuxu2109 thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 36: Lại bị đuổi ra ngoài!

      Edit: hongheechan

      người chó nhìn nhau trong chốc lát, mặt mày Niếp Quân Hạo xanh lét, gần như là theo bản năng mà dùng sức ném đồ trong ngực ra ngoài.

      Tiền Đa Đa chịu khổ bị cả hai vứt bỏ trực tiếp tiến đến sô pha, cũng may còn có ghế sa lon giảm xóc, nó cũng bị thương. Nhưng cái khẽ ném này cũng thành công khiến nó chịu rất nhiều kinh sợ chưa thể khôi phục thần trí, chó cùng rứt giậu, lật người cái, bốn chân vươn hết sức nắm lấy ghế sa lon mạnh mẽ cào cái, nhe răng trợn mắt phát ra từng tiếng gầm với Niếp Quân Hạo.

      Niếp Quân Hạo thấy thế khỏi dâng lên dòng dự cảm xấu, quả nhiên, Tiền Đa Đa dùng ghế sa lon mài móng vuốt, giây kế tiếp lại nhào thẳng tới Niếp Quân Hạo lần nữa, bộ dáng kia như hận thể gặm Niếp Quân Hạo miếng thịt làm Niếp Quân Hạo sợ tới mức trắng nhợt mặt, nên vô thức lui về phía sau, vì tránh né Tiền Đa Đa nổi điên mà nhảy lên nhảy xuống ở bên trong nhà, trong lúc nguy hiểm cũng làm đổ vô số đồ sứ bàn ghế trong nhà, thành trường phá án mà khi An Cẩn Du trở về nhà phát được.

      An Cẩn Du biết được đại khái chuyện đầu đuôi từ trong oán trách đứt quãng của Niếp Quân Hạo, dĩ nhiên Niếp đại giáo chủ che giấu quá trình bi thảm bị chó đuổi đến có chút hình tượng nào kia.

      An Cẩn Du nhìn cả mặt đất bừa bãi, hít hơi lạnh, bên ngoài cười nhưng trong lòng cười : " như vậy tất cả chỗ này đều là do và Tiền Đa Đa làm ra sao?"

      Niếp Quân Hạo nhẹn lời, quay đầu đáp lời, như muốn giả chết đến cùng.

      An Cẩn Du hít sâu hơi lần nữa, muốn áp chế lửa giận trong lòng, lại rốt cuộc bởi vì nhức nhối rồi thất bại trong gang tấc, hai tay chống nạnh, đứng lên tức miệng mắng to: " có biết mua những đồ này mất bao nhiêu tiền hay ? Có biết mua những đồ này lại lần nữa phải tốn hao bao nhiêu tiền hay ? là trẻ con hả, chơi trốn tìm trong nhà với con chó, chạy loạn khắp nơi rồi làm đồ đạc rơi đầy đất, đáng chết, là tên phá của!"

      "Tên phá của?" Sắc mặt Niếp Quân Hạo trầm xuống, lớn như vậy mà có ai dám là tên phá của đâu!

      " phải tên phá của là cái gì?" Rốt cuộc lửa giận An Cẩn Du đè nén lâu bị cả
      [​IMG]
      Xuxu2109Tôm Thỏ thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 37: Dám cướp đồ của bổn giáo chủ.



      Editor: Trịnh Phương.



      An Cẩn Du dùng cước tống Niếp Quân Hạo ra khỏi nhà mình cách sạch gọn gàng xong, tâm tình rốt cuộc cũng tốt hơn chút. Nhưng khi vừa quay đầu lại thấy sàn nhà bừa bộn trước mắt, trong nháy mắt, sắc mặt lại trầm xuống.



      Cất bước muốn về phía trước, lại phát ngay cả chỗ đặt chân cho mình cũng có, muốn thu dọn rồi lại biết nên dọn từ đâu, An Cẩn Du nhất thời lại biết gì.



      Ánh mắt của An Cẩn Du quét qua phòng khách vòng, cuối cùng dừng lại ở màn hình TV bị phá mất hơn nửa cùng với ấm đun nước hoàn hảo chút tổn hao ở bên cạnh.



      Cho nên , nên cảm thấy may mắn vì khi hai ngôi sao tai họa kia gây họa làm đổ ấm nấu nước, nếu nước mà bị đổ ra ngoài, còn đến gần cái TV chập điện biết khi trở lại có thể thấy được người sống hay .



      Nghĩ như vậy, An Cẩn Du đưa tay tắt công tắc nguồn điện của phòng khách ở bên cạnh, sau đó khẽ thở dài, xoay người vào phòng ngủ, quyết định làm ngơ đối với tình trạng loạn đến thể loạn hơn ở ngoài phòng khách.



      TV báo hỏng, trong nhà An Cẩn Du chỉ còn sót lại duy nhất món đồ điện có giá trị, chính là thứ mà An Cẩn Du vẫn giữ từ lúc học đại học đến bây giờ, mặc dù hơi cũ, nhưng là thứ duy nhất giờ có thể an ủi An Cẩn Du- chiếc laptop nhắn đáng của .



      An Cẩn Du mở laptop ra, muốn tìm vài thứ để ổn định tâm tình, lại nghĩ rằng vừa mới mở laptop liền tự động làm An Cẩn Du chết đứng.



      Kết quả là, An Cẩn Du cứ như vậy mà bi kịch nhìn hộp thoại bỗng dưng xuất màn hình. Sau khi sững người mất lúc, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn màn hình chiếc laptop của mình bị loạt chữ lớn màu đỏ ngừng quét qua.



      Chớp mắt cái, An Cẩn Du vốn cho là laptop có vầng sáng bảo vệ nên mới làm sao cũng bởi vì vậy mà bị tin tức lên làm cho tức chết.



      Mẹ nó, cái màu đỏ rực rỡ này, ma quỷ phá rối.



      Khiếp sợ ngắn ngủi qua, An Cẩn Du mới phát hộp thoại góc bên trái. Chậc, được rồi, phải ma quỷ phá rối, là đại đại nhà nổi điên.



      Trong lòng An Cẩn Du vẫn có chút sợ hãi mà nhấn con chuột, kéo vài hàng chữ to màu đỏ lên, phát ra là bắt đầu từ lúc cúp điện thoại vào hôm qua, người nào đó liền liên tục phá hoại, phá đến tận sáng sớm hôm nay, nghị lực của ta cũng có thể là trâu bò đó. Di#3nda$nL0equ&yd_on



      An Cẩn Du thấy mấy dòng cuối cùng còn là lời thúc giục, uy hiếp cập nhật chương mới nữa, ngược lại là biến thành mấy câu hỏi như mình chết ở đâu rồi, điện thoại di động cũng mở. chợt nhớ ra là từ ngày nhặt được người nào đó xong vẫn bận đến bể đầu sứt trán, ngay cả điện thoại hết điện cũng quên sạc.



      Lúc này nhớ tới, An Cẩn Du cuống quít lấy ra điện thoại hàng nhái mới sạc điện được lúc của mình rồi bật lên, quả nhiên, trong nhật kí cuộc gọi vậy mà có đến mấy chục cuộc gọi nhỡ.



      Cả người An Cẩn Du cứng ngắc bò tới trước bàn máy vi tính, còn phát ra là sau khi người nào đó dò xét lâu, liền sửa đổi nick name thành "Quỳ xuống gọi ta là nữ vương đại nhân", có thể thấy được mức độ tức giận của người kia vào lúc đó.



      An Cẩn Du yên lặng lau mồ hôi lạnh đầu, lập tức dám chậm trễ trả lời câu.



      Rảnh
      [​IMG]
      Xuxu2109, PhongVyTôm Thỏ thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 38: Cướp bóc bất thành và bị đánh

      Edit: hongheechan

      Hai mắt Niếp Quân Hạo híp lại, cực kì nguy hiểm nhìn đám thiếu niên tóc hồng hồng xanh xanh, cả người mặc quần áo kỳ kỳ quái quái, cà lơ phất phơ cản đường, đáy mắt u ám, hơi thở nguy hiểm.

      Đầu năm nay người có mắt quả nhiên ít, đánh cướp mà lại đánh tới đầu giáo chủ ma giáo, hơn nữa tâm tình còn tốt, lúc này những người này cứ đụng thẳng đến, đơn thuần tìm chết.

      Nghĩ như vậy, mặt Niếp Quân Hạo chẳng những toát ra hoảng sợ như trong dự liệu của những tên côn đồ kia, ngược lại còn giương lên nụ cười nhạt thản nhiên.

      Những tên côn đồ cũng phát điểm này, thấy Niếp Quân Hạo cả hồi lâu cũng lời nào, chỉ nghĩ bị giật mình, càng tỏ ra khinh bỉ chút kiêng kị với Niếp Quân Hạo nhìn qua cũng rất giống tiểu bạch kiểm yếu đuối này.

      "Người em à, gọi mi đấy xem bộ dáng kia của mày, chắc phải có tiền chứ, gần đây em có hơi eo hẹp, cho chút tiền lẻ hoa hồng ." Thiếu niên bất lương cầm đầu cười lạnh tiếng, lời mới rồi hơn chút.

      Đáp lại ta vẫn là gió lạnh trong ngõ hẻm như cũ, tên thiếu niên bất lương kia thấy Niếp Quân Hạo còn chưa phát ra tiếng, sắc mặt lập tức trầm xuống, hừ lạnh tiếng : " chuyện , ra mày câm rồi đúng đừng thấy cho chút mặt mũi rồi lên mặt, em muốn tiền mày là nể mặt mày, mau đàng hoàng giao tiền ra đây chúng tao còn có thể bỏ qua cho mày, nếu đừng trách quả đấm của những huynh đệ này quá cứng!"

      Lần này rốt cuộc Niếp Quân Hạo vẫn trầm mặc cũng chuyển động, lại giống như những thiếu niên bất lương kia dự đoán, chủ động ngoan ngoãn móc tiền ra, ngược lại thấy lộ ra vẻ khinh thường cười lạnh với bọn họ.

      Vì vậy chỉ có thiếu niên cầm đầu vừa rồi, ngay cả những thiếu niên bất lương lúc trước còn coi Niếp Quân Hạo như tiểu bạch kiểm ăn cơm chùa mặt khác cũng lập tức thay đổi sắc mặt.

      "Cái tên tiểu tử này!" Tên thiếu niên bất lương đứng ở trước mặt Niếp Quân Hạo kia khẽ nguyền rủa tiếng, nâng quả đấm lên lập tức đập tới gương mặt tuấn tú của Niếp Quân Hạo, ràng có ý kiến với gương mặt nhân thần căm phẫn mặt của Niếp Quân
      [​IMG]
      Xuxu2109, PhongVyTôm Thỏ thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 39: Bởi vì vây xem mà dẫn tới thảm kịch!

      Editor: Trịnh Phương.

      Niếp Quân Hạo tuyệt đối biết mình thành phong cảnh trong mắt người khác, hơn nữa còn khiến tiểu nhân trong nội tâm của người ta ôm đầu ngổn ngang trong gió, vô cùng cáu kỉnh đối với đầu sỏ gây nên, lấy tốc độ vô cùng nhanh nhẹn mà mãnh liệt tấn công đám côn đồ dở dở ương ương kia.

      Sau khi người dẫn đầu đám thiếu niên bất lương kia bắt đầu đánh được lúc, trừ Niếp Quân Hạo ra, tất cả mọi người đều tê liệt ngã xuống mặt đất, cách nào nhúc nhích, cả quá trình chỉ dùng ngắn ngủn đến 10 phút.

      Ngay từ lúc những người đó ra tay, Tiền Đa Đa theo phía sau mông Niếp đại giáo chủ cũng vô cùng sáng suốt mà tránh sang bên cạnh, cho đến khi đánh nhau kết thúc mới an tâm ra.

      Nhìn người bị thương đầy đất, Tiền Đa Đa thể thừa nhận tên đàn ông hư đốn này vẫn đủ tài giỏi ở lĩnh vực khác. Chỉ là có giỏi hơn nữa cũng vô ích, còn phải là bị chủ nhân đuổi ra ngoài sao? Hơn nữa, nếu loại tài giỏi này mà lấy ra để dùng đối phó với chủ nhân nhất định chủ nhân bị thua thiệt, cho nên nó vẫn quyết định là đổi cái nhìn với người trước mặt này cách dễ dàng như vậy.

      Niếp Quân Hạo có chút ghét bỏ mà vỗ vỗ ống tay áo bị nhiễm chút bụi đất, vốn định cứ như vậy mà rời khỏi, lại chợt giống như là nghĩ tới điều gì nên lại dừng chân.

      Xoay người tới trước mặt thiếu niên cầm đầu, đưa mắt nhìn cậu ta từ cao.

      Còn đợi Niếp Quân Hạo có động tác tiếp theo, thiếu niên kia như chim sợ cành cong, thét lên tiếng rồi bịt kín gương mặt đầm đìa máu tươi của mình, : "Đại ca, tôi sai rồi, tôi sai rồi, bỏ qua cho tôi lần , tôi biết sai rồi, về sau dám nữa."

      Gương mặt Niếp Quân Hạo lạnh lùng, chút lưu tình : "Đại ca tôi muốn dậy nổi như cậu vậy, em trai."

      Cả người thiếu niên run lên, bởi vì lời của Niếp Quân Hạo mà càng sợ hãi đến suýt vỡ mật, đôi tay che mặt lại biến thành ôm đầu, run rẩy : " phải đại ca, phải đại ca. Quý ông, là quý ông."

      Niếp Quân Hạo nhíu nhíu mày, muốn tiếp tục nghe thiếu niên này nhảm nhiều, đơn giản: "Giao hết tiền tài bất nghĩa mà cậu cướp được ra đây."

      Tay của thiếu niên vốn ôm đầu khẽ run, ngẩng đầu lên dùng ánh mắt dám tin nhìn về phía Niếp Quân Hạo, trong lòng phức tạp chịu nổi. Chậc chậc, quả nhiên là giang hồ hỗn, đây là bọn họ gặp phải tình huống đen ăn đen, cướp người lại bị người cướp lại sao?

      *Tương tự kiểu xã hội đen đấu với nhau.

      Niếp Quân Hạo cũng biết suy nghĩ trong lòng tiểu thiếu niên, giờ phút này trong đầu chỉ có suy nghĩ. Nha đầu kia tức giận đuổi mình ra khỏi nhà là bởi vì những mình làm hư những đồ vật có giá trị cao kia, cho nên chỉ cần mình mang tiền trở về hết giận. Tiền trong tay bọn người này cũng phải là do bọn họ quang minh chính đại làm ra, cho nên nếu mình lấy chính là uổng phí.

      Nghĩ như vậy, Niếp Quân Hạo liếc mắt nhìn bộ dạng sững sờ của thiếu niên dưới đất, nhíu mày, trầm giọng : "Thế nào? Muốn tiền muốn mạng?"

      Thiếu niên khẽ run rẩy, cuống quít lắc đầu liên tục giống như trống bỏi*, móc tay vào trong túi mình, thành thành đưa tất cả cho Niếp Quân Hạo.

      *Loại trống mà trẻ em hay chơi, có hai sợi dây bằng nhau gắn đối xứng hai bên, cuối sợ dây có hai cái hạt hình tròn như viên bi gỗ, nếu lắc hai viên hình tròn đó đập vào mặt trống và tạo ra thanh. Vì khi dùng trống này người ta thường lắc nhanh nên nó hay được dùng để so sánh với việc lắc đầu nhanh và liên tục.

      Niếp Quân Hạo cau mày liếc mắt nhìn tiền giấy xanh xanh đỏ đỏ tay mình.

      Mặc dù tại sao tiền của thời đại này biến thành mấy tờ giấy mỏng như vậy nhưng trước kia, khi mua quần áo quả thấy An Cẩn Du dùng mấy tờ giấy xanh xanh đỏ đỏ này để trả tiền, với lại những người này cũng dám lừa gạt mình.

      Niếp Quân Hạo cất tiền giấy vào túi quần của mình sau đó dò xét mấy thiếu niên bất lương ngã đầy đất mà dậy nổi cách đó xa, nhếch miệng cái: "Là các người tự mình giao ra đây, hay là tôi tự mình lục soát?"

      Chúng lưu manh: "…"

      Có câu : “Sông có khúc, đời có lúc”, tất cả mọi người đều biết chính mình may mắn mà đụng vào tình huống đen ăn đen rồi.

      đám người cân nhắc giữa tính mạng và tiền tài chút, tất cả đều quyết định động tay, rất cung kính giao toàn bộ gia sản của mình ra.

      Mà Tô Minh Duệ có bản lĩnh cùng khuôn mặt đẹp đẽ bị Niếp Quân Hạo cho quyền vừa mới phục hồi tinh thần lại thấy cảnh tượng Niếp Quân Hạo tùy ý vơ vét “của cải” của những thiếu niên bất lương này khỏi 囧. Nhưng rất nhanh liền để ý những thứ này nữa, bởi vì Niếp Quân Hạo thực hành vi “cướp đáp lại” xong chuẩn bị xoay người rời .

      Niếp Quân Hạo cực kỳ hài lòng đối với mấy tên côn đồ dở dở ương ương lại thức thời này, sờ sờ trong túi của mình có đầy những tờ tiền giấy xanh đỏ, khóe môi nhếch lên.

      Vừa mới chuẩn bị quay người , lại chợt cảm thấy có người vọt tới ở sau lưng mình, liền đánh lại quyền theo bản năng.

      Tô Minh Duệ nóng nảy chạy tới gần Niếp Quân Hạo, muốn ngăn đối phương lại. Nào có thể đoán được
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :