1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Ông xã ảnh đế mau vào trong chén - Đồ Mỹ Lệ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 25: Phòng thử quần áo là nơi tốt.

      Editor: Trịnh Phương.

      Mặt An Cẩn Du đỏ bừng vì mắc cỡ, cả người hóa đá trong chốc lát, còn im lặng hỏi ông trời. Sau đó, cắn răng, bước nhanh về phía trước kéo Nhiếp Quân Hạo vẫn biết bản thân gây ra chuyện cười rồi chạy thẳng đến phòng thử quần áo, lấy cánh cửa để ngăn lại ánh mắt nóng như lửa của nững thiếu nữ kia, để lại đám người trố mắt nhìn nhau hồi lâu mới xem như lấy lại tinh thần.

      "Đến bây giờ mà vẫn còn có người đàn ông biết mặc quần lót như thế nào, ngượng ngùng."

      " phải là tôi sớm cảm thấy người đàn ông kia quá đẹp sao, nhìn thế nào cũng thấy ta tuyệt giống như người địa cầu. Bây giờ thấy ta thậm chí ngay cả quần lót cũng biết mặc, tôi càng chắc chắn rằng nhất định là đến từ hành tinh khác."

      ngừng kích động mới vừa xong liền bị người phụ nữ có vẻ lớn tuổi hơn ở bên cạnh đánh vào sau lưng cái: "Lộn xộn cái gì, bảo con đừng xem những bộ phim Hàn dinh dưỡng kia rồi, rất dễ bị giảm trí thông minh."

      vừa bị đánh rất uất ức nhíu nhíu mày, buồn bã chìa tay về phía người phụ nữ, : "Bác cả."

      "Nôn" Đáp lại là tiếng nôn mửa khó chịu của đám người vây xem ở bên cạnh, tiếp đó dien@d#anlequ&yd)on còn nhận thêm cú đập vô cùng mạnh từ người phụ nữ, kia liền hoàn toàn bị đánh ngã xuống đất mà dậy nổi.

      "Tôi , tuổi của mấy đứa vẫn còn nên biết. Cái này gọi là tình thú."

      "Tình thú?"

      "Đúng vậy, người đàn ông kia vốn phải là biết mặc, mà là vì nếu ta làm bộ như vậy bạn của ta vào mặc cho ta. Mấy đứa quên rằng người đàn ông kia vừa làm gì trong tiệm chúng ta chứ. Vậy nên , nhìn người thể chỉ nhìn bề ngoài."

      Mọi người nghe vậy bừng tỉnh hiểu ra, liếc mắt nhìn nhau sau hẹn mà cùng quay đầu nhìn về phía này lúc đóng chặc phòng thử quần áo, mặt tất cả đều nổi lên mấy phần ràng mập mờ.

      Mà lúc này, An Cẩn Du hoàn toàn biết mọi người hoàn toàn hiểu lầm quan hệ của mình và Nhiếp Quân Hạo đứng ở trong phòng thử áo, khuôn mặt nhắn đỏ bừng liếc nhìn Nhiếp Quân Hạo cái, tay cầm lấy cái áo sơ mi trắng ném vào người Nhiếp Quân Hạo, buồn bực : "Trước tiên mặc cái này lên, đây là đồ mặc ở phía ."

      Nhiếp Quân Hạo hiểu tại sao An Cẩn Du đột nhiên nổi giận lớn như vậy, hai mắt lóe lên, nhưng cũng gì, tự ý bắt đầu cởi quần áo ra.

      Ban đầu An Cẩn Du cũng cảm thấy có gì khác thường, dù sao cũng chỉ là đổi quần áo mà thôi. Thời đại này có thể gặp rất nhiều đàn ông cởi trần mà chạy khắp nơi, chỉ cần
      [​IMG]
      Xuxu2109 thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 26: Trêu hoa ghẹo nguyệt rồi!

      Edit: hongheechan

      Vẻ mặt của An Cẩn Du nứt ra trong chớp mắt, cố làm trấn định : "Mặc xong áo đương nhiên là mặc quần."

      An Cẩn Du nghĩ tới, còn chưa dứt lời, người đàn ông đối diện lại cứ đương nhiên duỗi tay của mình đến phía dây lưng quần như vậy.

      "Từ từ ." An Cẩn Du quát to tiếng, thấy Niếp Quân Hạo xoay đầu lại, có hơi kinh ngạc nhìn , sau đó gian nan nuốt ngụm nước miếng : "Cái này tự thay . Còn có cái này nữa."

      An Cẩn Du nắm lấy quần lót trong tay Niếp Quân Hạo, cười khan : "Cái này là quần , khác với khố trong của các lắm, cứ mặc vào là được. Nhớ đừng mặc ngược, còn nên nhớ đây là quần trong, là phải mặc ở bên trong rồi mặc cái quần kia bên ngoài, như vậy đó, tôi lăn đây, cứ từ từ."

      An Cẩn Du năng lộn xộn, sau khi ngượng ngùng giải thích xong về đề tài quần lót cho Niếp Quân Hạo, gương mặt đỏ lên khẽ ném quần lót trong tay thẳng đến mặt mỗ giáo chủ, tông cửa xông ra.

      Chỉ để lại cái đầu đội quần lót, giáo chủ mang vẻ mặt ngạc nhiên mình đối mặt với phòng thử quần áo trống rỗng, yên lặng gì.

      Sau hồi lâu đầu ngón tay mới lấy quần lót đỉnh đầu xuống, nhớ lại chuyện ngu xuẩn mình làm ra trước đó, cả khuôn mặt cũng trở nên đỏ bừng.

      An Cẩn Du vừa mới ra phòng thử quần áo tiếp nhận các loại ánh mắt mập mờ xuyên thấu đến từ bốn phía, nhất là khi màu đỏ bừng kịp rút mặt càng làm cho đống quần chúng vây xem đoán mò.

      "Quả nhiên là gừng càng già càng cay, lời vừa rồi của chị Trần trúng phóc, nhanh nhanh nhanh, giao tiền giao tiền, lúc nãy ai đánh cuộc cây dưa chuột mua ở khu rau quả bên cạnh, còn mau mua."

      An Cẩn Du: “...” Các nương, ban ngày mà các buôn bán như vậy là tốt, giờ làm việc lại đục nước béo cò còn đánh cuộc công khai, chẳng lẽ các sợ ông chủ nhất thời vui mừng xông đến làm cho tất cả các đều cuốn gói về nhà ăn bám sao?

      Rốt cuộc những thiếu nữ bên cạnh còn quá non nớt, từng người bất đắc dĩ móc ra mấy đồng tiền xu, lúc sau hẹn mà cùng nhìn trời góc bốn mươi lăm độ, ưu thương : "Ai, rốt cuộc cũng là chúng ta quá đơn thuần, chúng ta hiểu được thế giới của người lớn."

      Thâm ý chứa trong lời khiến An Cẩn Du nhịn được lại xấu hổ đỏ mặt hồi, mà lúc này những thiếu nữ chỉ sợ thiên hạ loạn bên kia lại vẫn chưa thỏa mãn mà bắt đầu nghị luận.

      "Nhưng là quá tốt, quả nhiên cõi đời này, phải tất cả đàn ông tốt đều chạy đàn ông rồi, tôi con mẹ nó lại tin tưởng vào tình rồi."

      "Được, dù tất cả đàn ông cõi đời này đều là đàn ông tốt cũng nhất định tới phiên ."

      "Này này này, chị Chi, làm sao chị có thể những lời mang tính hủy diệt làm thương tổn tâm hồn bé yếu đuối của em như vậy được, nó cực kì có khả năng tạo thành ám ảnh đối với đời sống tình cảm tương lai của em sau này đó, chị Chi, chị phải phụ trách với em."

      "Cút."

      An Cẩn Du quẫn, nhưng nghe mấy thiếu nữ kia bán manh vô hạn ở đó như vậy, thầm than trong lòng tiếng mình già rồi, thế mà lại hiểu được rốt cuộc người trẻ tuổi bây giờ suy nghĩ cái gì chút nào cả, quả nhiên khác nhau của cả thế hệ dễ dàng bù đắp như vậy.

      Bị các thiếu nữ quấy rối như vậy, An Cẩn Du lại tỉnh táo ít, vừa thở phào cái tìm nơi thanh tịnh để ổn định tâm tình của mình, vừa chờ Niếp Quân Hạo ra ngoài từ trong phòng thử áo.

      Đại khái qua chừng bảy
      [​IMG]
      Xuxu2109Tôm Thỏ thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 27: Bạn trai cùng bạn là con trai.

      Editor: Trịnh Phương

      Giải quyết xong vấn đề hình tượng của Nhiếp Quân Hạo, cuối cùng An Cẩn Du cũng yên tâm hơn chút, đường cùng Nhiếp Quân Hạo cũng cần lo lắng làm người khác quá chú ý. Mặc dù là với dung mạo của Nhiếp Quân Hạo, cho dù có đổi thành trang phục đại cũng hấp dẫn rất nhiều ánh mắt của người đường, nhưng ít ra bị nhìn giống như người ngoài hành tinh.

      An Cẩn Du sợ người khác làm phiền cho nên cự tuyệt vô số em muốn tới gần, là D%Đ)L$Q~Đ nhịn được mà ngước mắt nhìn qua khuôn mặt biểu cảm của Nhiếp Quân Hạo cái.

      Bản thânNhiếp Quân Hạo rất vô tội, hiểu mình đắc tội người phụ nữ vui giận thất thường này vào lúc nào. Người xưa quả nhiên sai, cũng chỉ có con và tiểu nhân là khó nuôi.

      vất vả An Cẩn Du mới giải quyết xong những đàn ong bướm tấp nập bu tới, lại vô cùng thê thảm mà gặp vị oan gia ngõ hẹp mà gặp được lão rùa đen là lão Phong ở cửa chung cư.

      Lão Phong ngồi chồm hổm mặt đất bàn tán về chuyện nhà người khác cùng ông bạn già của mình, vừa mới ngẩng đầu liền thấy An Cẩn Du trở lại cùng thiếu niên vô cùng tuấn, hai mắt bỗng chốc sáng lên, lập tức liền liền kéo lão rùa đen tới chào hỏi.

      "Ai, Du nha đầu." Khi tiếng đầu tiên của lão Phong phát ra, An Cẩn Du rốt cuộc cũng phát ra hữu của lão, sắc mặt trầm xuống, muốn đường vòng cũng kịp nữa rồi.

      Nhiếp Quân Hạo có chút kỳ quái liếc mắt nhìn người vội vàng chạy tới cách đó xa, là lão già nho nhã yếu đuối chút lực sát thương nào, trong bụng nhất thời trở nên phòng bị. Lão đầu này phải là cao thủ chữ? Nhưng nhìn bước chân của lão hề giống người tập võ, chẳng lẽ là lão tiền bối tu luyện đến cảnh giới phản phác quy chân*?

      *Phản
      [​IMG]
      Xuxu2109 thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 28: Nhất định là phương thức mình mở cửa đúng!

      Edit: hongheechan

      Xét thấy hình tượng Niếp Quân Hạo trước khi xa cửa và sau khi ra cửa xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, sau khi hai người về đến nhà, Tiền Đa Đa nghe tiếng lập tức xuất , vừa nhìn thấy Niếp Quân Hạo còn nghi ngờ chút, sao chủ nhân lại mang người đàn ông xa lạ về?

      Nhưng rất nhanh sau đó Tiền Đa Đa nhận ra người trước mắt chính là tên đàn ông hư bắt nạt chủ nhân nhà nó, dù sao dung mạo của người có biến đổi như thế nào, nhưng thể dễ dàng thay đổi phương diện phong cách cử chỉ, mặc kệ người đàn ông này biến thành như thế nào, vẫn luôn hoàn toàn chọc người ghét như trước.

      Nghĩ như vậy, Tiền Đa Đa tự nhiên cấp cho Niếp Quân Hạo được cái sắc mặt tốt gì, thân thể tròn vo bé quay ngoắt lập tức tới trong ổ chó của mình ngồi chồm hổm xuống, để lại cái mông của nó với Niếp Quân Hạo.

      ràng Niếp Quân Hạo cũng phát địch ý của mỗ chó với mình, chẳng qua từ trước đến giờ, với loại sinh vật như con chó này xin miễn thứ cho kẻ bất tài như , nếu Tiền Đa Đa chủ động trêu chọc trước, cũng tự nhiên lại tự mình chuốc lấy cực khổ. Tuy như thế, cũng ngại bài xích với loại sinh vật này, nhất là với con chó đầy địch ý hợp với mình như này.

      Kết quả là, người chó cùng ở chung mái nhà, cuối cùng đạt thành nhận thức chung, làm cách nào cũng phải đưa tên đàn ông hư/con chó này đuổi ra ngoài.

      An Cẩn Du lại để ý đến khí thế quỷ dị của người chó cùng nhìn rồi cùng thấy ghét, xoay người vào phòng bếp vo gạo đặt nồi, lúc sau ngẩng đầu liếc nhìn đồng hồ báo thức đỉnh đầu, khi phát thời gian còn sớm, gia vị bên trong phòng bếp cũng có ít thứ thấy đáy, vội ra khỏi phòng bếp , liếc mắt nhìn Niếp Quân Hạo ngồi sofa : "Tôi ra ngoài mua chút đồ, cứ ngồi ở đó, nhàm chán có thể xem TV."

      "TV?"

      "Chính là cái trước mặt đó, điều khiển ti vi ở bàn cạnh ghế sofa, cứ nhấn cái nút màu đỏ đó được. biết để Tiền Đa Đa giúp , nó cũng khá thành thạo cái này rồi." xong, An Cẩn Du cũng để ý tới phản ứng của Niếp Quân
      [​IMG]
      Xuxu2109 thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 29: Mẹ vợ gặp con dâu?

      Editor: Trịnh Phương.

      Mấy phút sau, bên trong phòng khách nhà Diệp Sơ Tinh, An Cẩn Du khoanh tay trước ngực, gương mặt lạnh lùng ngồi ghế salon, ở đối diện với là Diệp Sơ Tinh ngồi băn khoăn lo lắng cùng với thiếu niên xa lạ mà chưa từng gặp.

      Nhìn sơ qua thiếu niên này cũng khác Diệp Sơ Tinh nhiều lắm, từng cử động đều mang theo lực hấp dẫn thành thục đặc biệt của phái nam, khiến mọi người chú ý. Hơn nữa, từ ánh mắt dịu dàng có thể vắt ra nước mỗi khi nhìn vào Diệp Sơ Tinh kia là có thể nhìn ra người đàn ông này cũng có mấy phần lòng, nhưng những thứ này đều phải là điều quan trọng nhất, quan trọng là dáng dấp của người đàn ông này quá đẹp

      An Cẩn Du còn tưởng rằng loại đàn ông đẹp như bước ra từ tranh vẽ giống như Nhiếp Quân Hạo đủ khoa trương, lại nghĩ rằng người đàn ông trước mắt này so còn khoa trương hơn cả Nhiếp Quân Hạo.

      Nếu như bề ngoài của Nhiếp Quân Hạo được người đại gọi là tuấn, người đàn ông trước mắt này cũng chỉ có thể dùng hai chữ “ nghiệt” để hình dung

      Làn da của người thiếu niên trước mắt này có so với nước da trắng nõn như trứng gà mới bóc vỏ của những minh tinh ti vi, có dáng người hoàn mỹ hơn so với những diễn viên dựa vào khuôn mặt kiếm cơm ti vi, còn có ngũ quan tinh xảo hơn so với những vị thần Hy Lạp được miêu tả đặc sắc, quan trọng nhất là người của người này tràn ngập khí chất thanh tao, nhã nhặn như có như , giống như hoa sen tuyết nở rộ ở núi tuyết Cao Lĩnh, cao thượng đến thể khinh nhờn, làm cho người ta vừa nhìn liền biết ta nhất định phải người bình thường.

      An Cẩn Du vẫn cho là Diệp Sơ Tinh rất có tư thái mỹ nhân, rất nhiều người ngồi ở bên cạnh ấy đều bị ánh sáng người ấy làm lu mờ tồn tại của những người đó. Nhưng người này lại khác, ta chỉ tùy ý ngồi bên cạnh Diệp Sơ Tinh lại khiến ánh mắt người ta thể tự chủ mà di chuyển theo ta.

      Người như vậy, rốt cuộc là làm thế nào mà có thể dính líu chuyện gia đình với bạn tâm tình thân thiết quan trọng nhất mà mình lại hề biết chút gì vậy?

      "Tiểu Du." trầm mặc của An Cẩn Du hiển nhiên khiến Diệp Sơ Tinh càng lo lắng hơn, rụt rè gọi An Cẩn Du tiếng.

      An Cẩn Du nghe được thanh này bỗng rút lại ánh mắt thù địch vốn dán người thiếu niên đối diện, ho tiếng : "Trời nóng quá, tớ cảm thấy hơi khát."

      Thiếu niên đối diện hiểu ý, nụ cười mặt thay đổi, lễ độ đứng lên, : "Hai người tán gẫu, tôi pha trà."

      "Ừ." An Cẩn Du vừa thấy bóng dáng thiếu niên vừa biến mất trong phạm vi mắt nhìn, cọ cái rồi chạy đến bên cạnh Diệp Sơ Tinh, nắm tay ấy, hỏi: "Chuyện gì xảy ra? Sao cậu đột nhiên có người đàn ông tốt hơn rồi, sao tớ lại biết gì hết vậy? Hơn nữa, vừa nãy hai người…"

      "Tiểu Du, cậu đừng hiểu lầm, vừa rồi chúng tớ chỉ là vì tớ cẩn thận nên bị ngã, ấy đỡ tớ mà thôi."

      "Trùng hợp như vậy." An Cẩn Du nhìn chằm chằm khiến mặt Diệp Sơ Tinh muốn mở hoa, hiển nhiên là vô cùng hài lòng đối với lời giải thích này: "Vậy các cậu phải loại quan hệ kia?"

      "Đúng, ặc, phải."

      "Rốt cuộc phải hay
      [​IMG]
      Xuxu2109melodyevil thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :