1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Ông xã ảnh đế mau vào trong chén - Đồ Mỹ Lệ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 20: Giáo chủ vui buồn thất thường

      Edit: hongheechan

      Động tác bất ngờ của Niếp Quân Hạo làm mọi người tại đây hẹn mà cùng sững sờ, từng người đều kinh ngạc quay đầu nhìn lại.

      An Cẩn Du cũng ngẩn ra, khuôn mặt cứng lại nhìn về phía Niếp Quân Hạo : "Tôi sao?"

      "Tôi cái gì mà tôi... chỉ cần câu, có cắt hay ?" Niếp Quân Hạo nhíu nhíu mày, trực tiếp cắt đứt lời của An Cẩn Du, hơi có vẻ vui hỏi.

      An Cẩn Du nhẹn lời, có hơi khó xử : "Cắt cũng được, nhưng. . ."

      Trước đây vì trả tiền mướn phòng cực kì độc ác kia, từng làm học việc ở tiệm uốn tóc này, mặc dù cắt tóc tốt bằng trưởng tiệm Diệp Tĩnh Thành, nhưng cũng khá hơn những học việc khác ít, cũng chính vì vậy nên mới có thể quen thuộc Diệp Tĩnh Thành như vậy. Nhưng cũng phải là nhân viên tiệm uốn tóc này từ lâu rồi, đột nhiên Niếp Quân Hạo như vậy, làm cho có hơi bất ngờ kịp chuẩn bị.

      "Cắt cắt, đừng nhảm." Niếp Quân Hạo quay đầu nhìn An Cẩn Du cái, có hơi cường ngạnh cắt đứt lời An Cẩn Du, buồn bực .

      mặt An Cẩn Du càng lúng túng, nhìn Diệp Tĩnh Thành cái : "Nếu , để Diệp cắt cho , Diệp là chủ tiệm của quán này, thủ nghệ cũng tốt nhất trong cửa tiệm này, nếu thích để nữ giới cắt cho mình, vậy để cho Diệp. . ."

      An Cẩn Du còn chưa hết thấy sắc mặt của Niếp Quân Hạo càng khó coi hơn vừa rồi, còn chưa có xong, nghe thấy Niếp Quân Hạo kéo lại bên cạnh lần nữa, cắn răng nghiến lợi : "Cắt tóc cho tôi phải khó khăn như vậy hả?"

      "Ặc, cũng phải như vậy." An Cẩn Du giựt giựt khóe miệng, cầu cứu nhìn về phía Diệp Tĩnh Thành ở sau lưng.

      Diệp Tĩnh Thành thấy thế cười đến càng dịu dàng, tiến lên hoà giải : "Nếu Niếp tiên sinh cố ý để Tiểu Du cắt cho , vậy
      [​IMG]
      Xuxu2109 thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 21: Thọc gậy bánh xe ngay trước mặt

      Edit: hongheechan

      biết người nào đó rất hay vui vẻ thất thường nên An Cẩn Du chỉ sững sờ trong chốc lát, cũng quá để ý, chỉ thầm oán trách mấy câu trong lòng lại tiến lên tìm cái áo choàng sạch cho Niếp Quân Hạo, bắt đầu chải vuốt tóc dài của .

      Như những học việc nữ kia vừa thấy, tóc Niếp Quân Hạo vô cùng mềm mại, mặc dù gội cũng sờ mượt hơn đầu những người sau khi gội đầu xong. May mà có điểm tốt này, An Cẩn Du có thể thuận tiện lập tức nhấc tay cắt tóc cho , mà cần lại rối rắm với cái vấn đề gội đầu cho hay , phải biết rằng khi học việc nữ kia muốn gội đầu cho Niếp Quân Hạo, Niếp Quân Hạo suy nghĩ chút nào lập tức cự tuyệt.

      Cây kéo màu bạc qua lại ở đầu Niếp Quân Hạo, tóc dài đen bóng giống như bướm tung bay, liên tục rơi từ đầu xuống đến trước người, vai của Niếp Quân Hạo, còn có đất.

      Niếp Quân Hạo nhìn xuyên qua những sợt tóc bay múa đứt đoạn kia, thấy vẻ mặt nghiêm túc của người sau lưng, khóe môi tự chủ mà câu lên.

      Niếp Quân Hạo cho bất kì người nào, sở dĩ vẫn cực kì bài xích người khác động đến tóc , thứ nhất là vì trước đó qua với An Cẩn Du, da thịt thân thể, là của cha mẹ, thứ hai có lẽ chỉ cần là người tập võ đều biết , đầu là nơi hội tụ tất cả dương khí, là chỗ trăm mạch thông thoáng, hội tụ trăm thứ: mặt trời, thần linh, trời đất, khống chế sống chết của con người, mà nếu để lộ cái này ở trước mắt người khác, khác nào giao sống chết của mình cho đối phương, quả là đại kỵ của người luyện võ.

      Cho dù là ở cổ đại, trước mặt thân tín Niếp Quân Hạo coi trọng và tin tưởng nhất, cũng chưa từng làm như vậy, càng đến ở dưới con mắt của mọi người mà để đầu của mình ra ở trước mặt những người xa lạ.

      Cũng biết tại sao, cảm thấy An Cẩn Du rất khác. ràng ở chung tới hai ngày, nhưng lại có cảm giác, ấy rất an toàn, ấy làm bị thương.

      Có lẽ là vì người đầu tiên nhìn thấy sau khi mở mắt ở dị thế này chính là , hay là vì ràng ấy vẫn luôn nổi giận với , lại trừ lần bị ép đến ném ra ngoài ra, chưa bao giờ làm chuyện gì nguy hại đến cả, mặc kệ rốt cuộc có như thế nào, Niếp Quân Hạo cảm giác đáy lòng như có tiếng , tự với mình, có thể tin tưởng người này.

      Sáng sớm chủ nhật, thành phố
      [​IMG]
      Xuxu2109Tôm Thỏ thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 22: Giáo chủ say xe

      Edit: hongheechan

      Cả đám người Diệp Tĩnh Thành đều bị lời nhẫn tâm của Niếp Quân Hạo làm cho ngẩn ra.

      Niếp Quân Hạo cũng để ý đến bọn họ, chỉ quay đầu nhìn An Cẩn Du cái, kỳ cục : " cắt tóc cũng cắt xong rồi, còn ở lại chỗ này làm cái gì, cho người ta soi mói hả?"

      Hừ cái nơi rách nát này làm cho cả người đều thoải mái, càng rời sớm càng tốt, về sau cũng bao giờ tới nữa.

      thể phủ nhận, bị Niếp Quân Hạo quấy rầy trận như vậy, An Cẩn Du cũng tỉnh táo ra ít, khôi phục nụ cười ban đầu, uyển chuyển : "Mặc dù cái điều kiện tiền hoa hồng này rất có sức hút, nhưng vẫn là thôi , bây giờ em có công việc khác, em cũng phải muốn kiếm tiền hoa hồng, cho nên cũng chỉ có thể phụ lòng ý tốt của Diệp. Chúng em còn phải ra ngoài chuyến để mua ít thứ, nên em trước, Tiểu Tuyết, giúp chị tính tiền."

      "Dạ." Tiểu Tuyết cực kì tiếc nuối gật đầu cái, theo hai người An Cẩn Du tới quầy tính tiền.

      Vốn dĩ An Cẩn Du mang Niếp Quân Hạo tới tiệm uốn tóc này là do nhìn trúng nơi này cắt rất tốt lại đúng giá. di-ễnđ-nlê-q-úyđô-n Lúc nãy còn giảm giá 30%, cho cùng vẫn là chiếm tiện nghi lớn, cho nên An Cẩn Du giao tiền xong cũng nhức nhối tí nào mà dẫn Niếp Quân Hạo .

      Tiểu Tuyết nằm ở quầy nhìn bóng lưng hai người xa, bất đắc dĩ lầm bầm câu: "Chị Tiểu Du còn nhớ chuyện lúc trước sao?"

      "Tiểu Tuyết, rồi, về sau nên nhắc lại chuyện kia."

      Tiểu Tuyết đột nhiên nghe thấy tiếng quát khẽ truyền đến từ sau lưng, giật mình, bỗng dưng quay đầu nhìn Diệp Tĩnh Thành cái, trong lòng lo sợ : "Em biết rồi ạ."

      Chỉ chốc lát sau lại cẩn thận ngẩng đầu nhìn Diệp Tĩnh Thành cái, khỏi khẽ thở ra, giọng sang chuyện khác: "Nhưng mà cái người chị Tiểu Du vừa mang tới kia đúng là rất đẹp mắt đó, mặc dù tính khí có hơi nóng giận, nhưng phải đầu năm nay đều chuộng loại nhị thiếu gia khốc soái cuồng bá duệ này sao, nghĩ lại chút cũng thấy rất manh đó."

      Diệp Tĩnh Thành nhìn vẻ mặt hơi nhộn nhạo của Tiểu Tuyết, dở khóc dở cười : "Đúng là bộ dáng tệ, chẳng qua nếu Tiểu Tuyết em có ý với vị Niếp tiên sinh kia, khuyên em nên sớm chết lòng tốt hơn."

      "Ah, tại sao?" Tiểu Tuyết ngẩn ra, có hơi kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn về phía Diệp Tĩnh Thành.

      Diệp Tĩnh Thành bất đắc dĩ nhìn tiểu nha đầu bộ dáng đơn thuần lại thiếu đầu óc này, cười cười : "Em phát ra vị Niếp tiên sinh kia trừ chị Tiểu Du của em ra, hoàn toàn đồng ý
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 23: Giáo chủ đại nhân, tiết tháo của đâu?

      Edit: hongheechan

      “Mẹ nó, mới sáng sớm nôn ở trong xe của tôi. Lần này mới qua con đường, ói đầy xe của tôi rồi, tôi làm sao kéo khách hàng khác được đây chứ?" Chú tài xế trước mặt thấy thế cũng kinh hãi, kinh ngạc ngắn ngủi qua, sau đó hồi oán giận mắng, "Đen đủi quá, đúng là dạng chó hình người, ngồi được cả ô tô, là yếu kém, còn mau xuống xe cho ông, ông đây chở các người nữa!"

      Niếp Quân Hạo nghe thấy tài xế kia mắng chửi chút khách khí, hai mắt bỗng trở nên rét lạnh, muốn tức giận. Nhưng khí bên trong xe làm cho khó chịu đủ loại, muốn nôn mửa, hoàn toàn có tâm tình truy cứu vô lễ của đối phương. Vừa mới cảm thấy xe ngừng lại, nhanh chóng kéo cửa ra, nhảy ra ngoài từ trong xe.

      Niếp Quân Hạo giật mình ra ngoài, An Cẩn Du tự nhiên cũng cần phải tiếp tục ngây ngô ở trong xe, cũng nhanh chóng mở cửa xe chạy ra.

      Tài xế kia vừa thấy hai người rời khỏi, nhấn ga cái, lập tức lái xe nghênh ngang rời , hồn nhiên để ý tới tiếng An Cẩn Du hô to phía sau xe.

      "Này, tài xế tài xế, ông còn chưa thu tiền đâu?" An Cẩn Du hô to tiếng về phía lái xe giống như chạy nạn kia.

      Thấy nó hoàn toàn có ý tứ quay đầu, khẽ thở dài, cũng tiếp tục để ý tài xế kia nữa, đương nhiên mà nhặt được cái lợi. d,dlqđôn Dù sao cũng phải là trả tiền cho ông ta, là chính bản thân ông ta cần, trách được.

      An Cẩn Du nghĩ như vậy, xoay người đuổi tới bên người Niếp Quân Hạo vỗ vỗ lưng của , có hơi lo lắng : "Này, Niếp Quân Hạo, sao chứ? Cảm thấy như thế nào?"

      "Tôi có thể có chuyện gì, chẳng qua chỉ là cái hộp đen nho thôi, làm sao có thể làm khó được .... ọe."

      An Cẩn Du: “...”

      An Cẩn Du trầm mặc chốc lát, yên lặng liếc mắt nhìn trời, đưa lưng về phía Niếp Quân Hạo, đưa tay vỗ phần lưng của , lưu lại cho cái tên đàn ông ngạo kiều kỳ cục này chút tôn nghiêm cuối cùng, khóe môi cũng tự giác cong lên đường cong đắc ý mờ nhạt. ra tên này cũng lợi hại như trong tưởng tượng nha, lại còn say xe, cũng biết là chỉ say xe con hay là say cả xe buýt, nếu là vế sau, có phải về sau cũng phải. . .

      Trong lòng An Cẩn Du tính toán nhặt, nụ cười mặt cũng nổi lên mấy phần giảo hoạt, mà thân là nhân vật bị tính toán nào đó, giáo chủ lại biết gì vế việc này cả, còn vật lộn với cảm giác khổ ép và choáng váng.

      hồi lâu sau, rốt cuộc Niếp Quân Hạo cũng nôn đủ rồi, gương mặt càng trở nên khó coi đến có thể nặn ra mực nước, cả người đều tản ra hơi thở người sống chớ lại gần, thấy vậy An Cẩn Du càng muốn cười.

      Cũng may mới vừa rồi Niếp Quân Hạo cũng phun tới người hai người, cũng may vị tài xế đó
      [​IMG]
      Xuxu2109 thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 24: Cái này mặc thế nào?

      Edit: hongheechan

      An Cẩn Du hít hơi lạnh, cố gắng kềm chế câu tục đến miệng, nhấc gói to cầm trong tay lên, bước nhanh vọt tới chàng trai cách đó xa.

      Mấy thiếu nữ bên cạnh cũng bị khí thế và bộ dáng hùng hổ kia của An Cẩn Du làm cho sợ hết hồn, hẹn mà cùng lui về phía sau vài bước.

      An Cẩn Du cũng để ý đến, giờ phút này toàn bộ lực chú ý của đều tập trung ở người đàn ông rớt hết tiết tháo mà biết kia.

      An Cẩn Du mới cất bước, Niếp Quân Hạo lập tức nhận ra động tĩnh bốn bề, nhanh chóng thu hồi đáy mắt hiếu kỳ, ngẩng đầu nhìn lại. Liếc thấy An Cẩn Du ở phía sau, nặng nề mặt giảm mà càng tăng lên, khoanh tay trước ngực đợi An Cẩn Du tới nơi cách trước mặt của mình xa mới làm khó dễ : "A, con lừa ngốc trở lại. Thế nào, có cướp được quả dưa vừa ý kia ?"

      "Con con con con lừa ngốc?" Lửa giận tăng cao của An Cẩn Du cứ bị Niếp Quân Hạo thổi phù phù tiếng khi nghe thấy lời này của , lập tức dừng lại, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc và kinh ngạc hỏi.

      "Đúng vậy, phải tên là tiểu mõ mõ cái gì đó sao, phải chỉ có hòa thượng ni cạo đầu tu mới dùng loại đồ như thế hả? Tôi gọi là con lừa ngốc có gì sai chứ?"

      Niếp Quân Hạo mang vẻ mặt đương nhiên làm cho An Cẩn Du giận đến thiếu chút nữa muốn sặc khí tại chỗ, die-n d0nl eq uydo n cũng may còn biết trường hợp xung quanh nơi này, dù thế nào cũng phải duy trì hình tượng còn dư lại mấy của mình, nếu , đoán chừng lập tức vung tay đấm lên người nào đó ở bên cạnh rồi.

      nhịn loạn mưu lớn, tôi nhẫn nhịn tôi nhẫn nhịn tôi nhẫn nhịn An Cẩn Du yên lặng với mình vô số lần ở trong lòng, hít hơi sâu lần nữa, lúc này mới lên tiếng, hơi cắn răng nghiến lợi : "Tôi tên là An Cẩn Du, An trong an tĩnh, Cẩn Du trong “hoài cẩn ác du, bất đắc sở kì"*, phải là cái mõ gì cả, càng phải là con lừa ngốc gì. Có phải đầu bị động kinh mắc chứng mất trí nhớ gián đoạn hay , hãy nhớ cái tên này tốt cho tôi, nếu . . . khà khà khà."

      *mỹ đức thể để lộ ra.

      Tiếng cười gian cuối cùng của An Cẩn Du làm sau lưng Niếp Quân Hạo tự chủ chợt lạnh, trực giác cho biết, chó gấp nhảy tường, ép người phụ nữ trước mắt này, chừng là chuyện rất đáng sợ.

      Nhưng tuy trực giác là như thế, phần tôn nghiêm chủ nghĩa đại nam tử ở đáy lòng Niếp Quân Hạo kia cho phép cúi đầu trước người phụ nữ, cho nên giáo chủ ngạo kiều chỉ giữ yên lặng quay đầu , để lại bóng lưng lạnh lùng kháng nghị.

      An Cẩn Du thấy như vậy, gân xanh đầu cũng đập càng mạnh hơn. Mới vừa thấy tên này chạy đến khu áo lót phụ nữ, hơn nữa còn bỉ ổi háo sắc nhìn chằm chằm áo lót trước mắt, lửa giận vốn rừng rực khác thường, cố tình tên này còn hề ăn năn mà quật lại.

      "Còn nữa, tôi hỏi , chạy tới nơi này làm gì? phải tôi chờ tôi ở khu mua quần áo sao?"

      An Cẩn Du chưa dứt lời, cùng
      [​IMG]
      Xuxu2109 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :