1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Ông xã ảnh đế mau vào trong chén - Đồ Mỹ Lệ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 10: Nhân vật ghê gớm

      Edit: hongheechan

      Đường phố vắng vẻ tĩnh mịch đáng ngờ mấy giây, giống như bất thình lình tỉnh lại, trở nên càng huyên náo hơn trước kia.

      "Oh My God, có phải tôi vừa xuất ảo giác sai là ảo giác sai đúng ? Ai có thể tới cho tôi biết vừa rồi tôi giống như thấy được cao thủ võ lâm trong truyền thuyết phải là !" người trong mấy theo sau lưng Niếp Quân Hạo kia chợt tỉnh lại, càng kích động bắt lấy người bạn bên cạnh lớn tiếng la lên.

      " phải là mình cậu, mới vừa rồi mình cũng nhìn thấy, cứ vèo cái như vậy chạy trốn ra ngoài rồi. Chờ khi tỉnh hồn lại người nọ ôm đứa bé kia bay ra ngoài từ phía trước xe, là bay bay phải ?"

      "Cho nên mới rồi phải là do tôi hoa mắt mà thấy cái đó mà ra là quay phim ở đây đúng nhưng tổ diễn kịch đâu lại thấy?"

      "Cậu ngốc sao mà có thể quay phim? Cứ thấy mỹ nam cổ đại và xe hơi cùng chỗ là cậu lại coi thành phim xuyên cẩu huyết sao? có thường thức cũng muốn đọc nhiều sách sao?"

      bé kia vừa ra lời này, mấy thiếu nữ tụ tập ở giữa lại yên lặng mấy giây lần nữa, lúc sau phát ra tiếng thét chói tai cao vút.

      " cách khác, mẹ nó những thứ kia đều phải bản sao trường, lần đầu tiên khi còn sống thấy cao thủ võ lâm chân tài thực học trong truyền thuyết đó, trời ạ, trời ạ."

      "Đúng vật, quả choáng rồi, nhanh lên chút nhanh lên chút, có người nào chụp lại cảnh đó hay ? Có hay ?"

      "Ai nha, quên mất, loại tình huống đó ai còn lo lắng cơ hội chụp ảnh cơ chứ, hu hu hu."

      “...” Này này, các tiểu nương, bây giờ điều nên quan tâm phải là nhìn thấy ông chủ quán cà phê bên kia gần như sắp khóc rồi sao, còn có chủ xe chiếc xe xiêu vẹo sứt sẹo kia cũng biết là sống hay chết. Sống chết ở trước mắt các mà các vẫn còn ở nơi này thảo luận loại chuyện như vậy là đúng hả?

      Những người đường bên cạnh bị ít biến cố vừa rồi làm cho khiếp sợ im lặng nhìn chăm chú vào mấy thiếu nữ lộ vẻ háo sắc ở chỗ đó, nhưng nghĩ lại, lại cảm thấy chuyện vừa rồi nếu những lời kia là , đây chính là lần đầu từ khi lớn như vậy thấy được trường hợp kình bạo đặc hiệu mà chỉ có thể thấy trong trong phim võ thuật, quá hoành tráng rồi.

      Niếp Quân Hạo cúi đầu nhìn qua đứa bé mình ôm lấy cái, lại phát đứa bé
      [​IMG]
      Xuxu2109, Phong Vũ YênTôm Thỏ thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 11: Bóng ma đến từ ngoài cửa sổ

      Edit: hongheechan

      Mọi người ngơ ngẩn, vẻ mặt kinh sợ nhìn người đàn ông lung la lung lay vặn vẹo ra từ trong xe BMW, đỉnh đầu có vết thương mới vừa bị đụng, cả người nhếch nhác mà vẫn còn ngừng kêu gào.

      "Người đâu cút ra đây cho ông, dám đạp xe của ông mà dám ra ngoài lộ diện, đồ hèn nhát biết ông là người nào nên còn chưa mọc đủ lông dám lớn lối như vậy, dám đụng xe của ông, đợi ông tra ra mày là ai xem xem ông có giết chết mày hay ?"

      “...” Rốt cuộc người chưa mọc đủ lông phách lối là ai vậy? Đầu năm nay chưa từng thấy qua người thích trả đũa như vậy đâu.

      Những người đường vây xem nghe thấy vậy tất cả hẹn mà cùng cau mày lại, ít người bắt đầu chỉ chỉ chỏ chỏ vào cái người đụng vào người ta còn lộ ra bộ dạng đại gia, hoàn toàn biết hối cải, trong đó còn có mấy người nhận ra thân phận của người đàn ông này, giọng nghị luận.

      " ta nhìn quen mắt, cảm thấy giống như từng gặp ở nơi nào rồi."

      "Đúng vậy, sao nhắc tới tôi cũng cảm thấy giống như gặp ở đâu vậy."

      "Mọi người quên rồi sao, trước đó vài ngày cái vị đứng bên cạnh chủ tịch tập đoàn Nhật Diệu phải là ta sao? Nghe vị chủ tịch kia cũng gần năm mươi còn chưa có con trai, ta là con riêng vị chủ tịch kia mới từ bên ngoài tìm trở về gần đây đó."

      " vừa tôi cũng nghĩ tới. ra là công tử nhà giàu, chẳng trách chuyện hung hăng như vậy, lúc nãy lái xe cũng ngang ngược, nhất định là ỷ vào nhà có tiền, dù có đụng chết người cũng có thể bồi thường tiền. die-nd-nlê-q0yd-n May mà vừa nãy có ai gặp chuyện may, nếu có người bị đụng, sợ cũng chỉ có thể tự nhận xui xẻo thôi."

      Tô Nghị mang vẻ mặt sa sầm nghe tiếng nghị luận của mọi người bên cạnh, khóe môi từ từ gợi lên độ cong lãnh.

      Tự nhận xui xẻo ha ha, Tô Nghị từ khi vào thương trường cho tới bây giờ cũng biết bốn chữ này viết như thế nào đâu, suýt nữa đụng vào đứa bé nhà còn dám lớn lốí như thế, muốn xem người xui xẻo lần này đến tột cùng là người nào.

      Tô Nghị liếc mắt nhìn người say rượu đến điên cách đó xa, cứ vô lại tê liệt ngã xuống đất như vậy, mi phong nhíu cái, gọi cú điện thoại ra ngoài.

      ràng thư kí bên đầu điện thoại kia có hơi kinh ngạc với tổng giám đốc tan sở còn gọi điện thoại cho mình, xác định lắm hỏi câu: "Tổng giám đốc, có chuyện gì ạ?"

      "Thông báo xuống dưới, lập tức ngưng hẳn toàn bộ hợp tác giữa Tô thị và tập đoàn Nhật Diệu. Nếu người phụ trách bên Nhật Diệu hỏi, bảo chủ tịch bọn họ hỏi thăm con trai bảo bối của ông ta chút."

      Tô Nghị đơn giản dặn dò làm thư ký bên kia đầu điện thoại lấy làm kinh hãi, nhưng ngay sau đó lập tức bình tĩnh lại, cung kính : "Tôi biết rồi, làm ngay."

      Tô Nghị mới vừa cúp điện thoại, nghe được tiếng còi xe cảnh sát nổi lên cách đó xa, nhìn tình huống là do ông chủ quán cà phê đột nhiên bị tai họa bất ngờ kia thông báo.

      trường lập tức rối loạn lên, Tô Nghị ôm Đậu Đậu nhích sang bên cạnh chút, lại phát Đậu Đậu ôm cổ của mình, ngó dáo dác xem bên này chút lại xem bên kia chút giống như tìm cái gì.

      "Đậu Đậu, sao vậy?" Tô Nghị sờ sờ khuôn mặt nhắn của bảo bối nhà mình, giọng hỏi.

      Đậu Đậu có hơi uất ức vùi ở vai Tô Nghị, lầm bầm tiếng: "." Đậu Đậu chỉ xoay người, thấy tăm hơi , Đậu Đậu tìm được rồi.

      Tô Nghị ngẩn ra, nhìn bộ dáng thất vọng của đứa bé, nhớ lại
      [​IMG]
      Xuxu2109Phong Vũ Yên thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 12: Nhặt về phải phụ trách

      Edit: hongheechan

      An Cẩn Du hít hơi lạnh, cầm gối ôm lên che trước người, run rẩy quát to tiếng với bóng đen trầm cao ngất kia: " nghiệt phương nào, lại dám giả thần giả quỷ ở trước mặt lão nương. cho ngươi biết, đối diện lầu dưới của lão nương chính là lão thần côn chuyên bắt quỷ, thích nhất là bắt loại tiểu quỷ mời tự đến như mi. Thức thời cút nhanh lên, bằng đợi đến khi ông ta lên bắt quỷ, dù mi muốn cũng được, đến lúc đó nếu mi tan thành mây khói, ngay cả quỷ cũng làm được cũng đừng trách lão nương."

      An Cẩn Du còn chưa dứt lời, thấy bóng đen kia khẽ dao động lung lay hạ xuống, chẳng những rời , còn đến gần hơn vừa rồi. Gần như là cả người, à, , toàn bộ con quỷ dính vào cửa sổ, cực kỳ giống hồn dã quỷ mặt trắng kinh khủng bay vào phòng người khác trong phim ma.

      An Cẩn Du lập tức bị sợ đến chạy trối chết, tay cầm gối ôm che ở đầu, núp xuống run lẩy bẩy : "Quỷ đại gia quỷ đại tỷ, tôi sai rồi, tôi nên luôn ham món lợi tiện nghi, ra cửa mang theo giấy vệ sinh, còn lúc ở trong nhà vệ sinh công cộng, thuận tay lấy giấy cầu tiêu của người ta về nhà, nên khi mua hoa quả ở trong siêu thị luôn làm dập trái cây ngon làm giả trái cây giá đặc biệt rồi mang về nhà, lại càng nên ở lúc mua thức ăn rất hay mặc cả với các bác các thím, nhân tiện cầm lấy bó hành hành tỏi tỏi to làm tặng phẩm. nên vì kiếm thêm nhiều tiền xài vặt chút mà cả ngày viết những thứ hùa theo hứng thú tệ hại của tiểu nữ sinh khẩu vị nặng, tàn phá đóa hoa tương lai của tổ quốc, còn vô cùng kiêu ngạo bốc đồng bảo đào hố lập tức đào, gài bẫy cho người đền mạng."

      An Cẩn Du bưng bít trọn cái gối ở đầu, nhân tiện đắp lên lỗ tai của mình, đến nhắm mắt làm ngơ, tai nghe gì. Đến nỗi hoàn toàn phát ra cái gọi là ‘bóng ma’ ngoài cửa sổ kia, kéo cái cửa sổ đóng chặt này ra từ lâu, nhàng nhảy vào bên trong nhà, khoanh tay trước ngực đứng ở dưới cửa, vẻ mặt biểu tình nhìn mình
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 13: Kí ước pháp tam chương

      Edit: hongheechan

      An Cẩn Du chợt cảm thấy lạnh, hai chân bị chế trụ cũng bắt đầu ra sức đấu tranh, cười khan : "Cái đó, cái đó, ra đuổi ra ngoài phải là ý định của tôi. xem tôi nhặt lần, cũng coi là có chút ân tình hơi với . Sau đó cũng mạo phạm giáo chủ đại nhân mấy lần, ngài đại nhân có đại lượng, xem thấy tiểu nhân nhặt ngài về nhà, để cho ngài khỏi bị nỗi khổ luân lạc đầu đường, cứ như vậy mà xóa bỏ. Về sau chúng ta nước giếng phạm nước sông, ngài vẫn phong hoa tuyệt đại, mà tôi vẫn tiếp tục làm tiểu thị dân phố phường của tôi, giữ khuôn phép cuộc sống, có được hay "

      Lời gần như lấy lòng của An Cẩn Du cũng đả động đến Niếp Quân Hạo, chân mày cao ngạo của Niếp Quân Hạo run lên, tàn nhẫn phát ra hai chữ: " được."

      “...” Đúng là đồ đàn ông đáng chết, tư thế của mình cũng thả thấp như vậy rồi, ta còn muốn như thế nào nữa? An Cẩn Du bắt đầu tức giận nghiến răng.

      Niếp Quân Hạo cũng hoàn toàn coi dáng vẻ biểu lộ tức giận của An Cẩn Du trở thành việc vui, khẽ cười : "Có nên xóa bỏ hay cũng phải do là được. Huống hồ, luôn miệng nhặt được bổn tọa, có ân cứu mạng với bổn tọa. Ân cứu mạng cũng phải có thể dễ dàng trả sạch như thế."

      "A ha ha ha, phải giáo chủ đại nhân còn để lại khối ngọc kia sao, vật kia rất trân quý trong mắt tôi, cho nên. . ."

      An Cẩn Du còn chưa xong, bị Niếp Quân Hạo cắt đứt: "Khối ngọc kia đương nhiên là trân quý, làm sao thứ ở thân bổn tọa có thể là vật phẩm bình thường nhưng ngọc này có trân quý nữa cũng chỉ là vật chết, làm thế nào cũng sánh được với mạng người quý giá, chẳng lẽ là cảm thấy tính mạng của bổn tọa cũng chỉ trị giá khối ngọc sao?"

      Đúng vậy, ở trong mắt tôi còn sánh nổi nửa khối ngọc kia đâu. Dĩ nhiên An Cẩn Du dám lời này ngay trước mặt Niếp Quân Hạo, vì phải tự vệ,
      [​IMG] [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 14: Đêm nay bổn tọa ngủ thế nào?

      Edit: hongheechan

      muốn cái ước pháp tam chương thế nào?" An Cẩn Du gian nan nuốt ngụm nước miếng, thử hỏi.

      "Rất đơn giản. Thứ nhất, nhặt bổn tọa, tất nhiên phải phụ trách. Kể từ hôm nay, bổn tọa ở lại nơi này, chỉ cần bổn tọa muốn tuyệt thể đuổi bổn tọa ra ngoài giống như lần này. Dĩ nhiên, bổn tọa cảm thấy chỉ sợ về sau cũng có bản lĩnh kia nữa thôi."

      “...” Ha ha, có bản lĩnh đó, người hai lần trước bị điện giật ngã xuống đất, mặc tôi đụng tay đụng chân là vị nào hả? An Cẩn Du yên lặng tính toán cách thoát thân sau này ở đáy lòng, làm thế nào đế lặp lại chiêu cũ khiến người này nằm sấp xuống rồi ném ra ngoài.

      Niếp Quân Hạo lại giống như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng , cười lạnh tiếng : "Nếu như còn muốn dùng cái màu đen kia đối phó với bổn tọa, bổn tọa khuyên nên để cái tâm tư này chết . Hai lần trước là bổn tọa khinh thường quá mức, mà bây giờ bổn tọa biết được tồn tại của vật kia, cho rằng bổn tọa có thể để cho có cơ hội đụng chạm vào vật kia sao?"

      Nếu như khi vừa bắt đầu lời bên của An Cẩn Du cũng làm cho Niếp Quân Hạo tin mình xuyên qua đến nơi biết, hôm nay Niếp Quân Hạo tự mình ra ngoài loanh quanh vòng, khi thấy được những tòa nhà mọc như rừng cao bên ngoài, đám người chen lấn, xe hơi qua lại cùng với đủ loại trang phục hoàn toàn khác lạ của mọi người, dĩ nhiên tin lời lúc trước của An Cẩn Du, dù sao người muốn gạt mình rất dễ dàng, nhưng toàn bộ thế giới đều gạt mình, vậy cũng chỉ có thể là điều đó vô căn cứ thôi.

      Mà khi giáo chủ đại nhân trong u mê rơi từ dị thế xuống hoàn toàn phản ứng lại, rốt cuộc cũng biết vật màu đen trong tay An Cẩn Du kia, ra cũng phải là ám
      [​IMG]
      Xuxu2109Phong Vũ Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :