1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Ông xã ảnh đế mau vào trong chén - Đồ Mỹ Lệ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 56: Nằm cũng trúng đạn.

      Editor: Trịnh Phương.

      Ánh mắt của thiếu niên đối diện quét qua người hai người Niếp Quân Hạo lượt, sau đó lại như phát ra cái gì, lửa giận mặt lập tức biến thành bừng tỉnh, tiếp đó, sắc mặt càng trở nên khó coi, mặt đen thui tới chỗ hai người Niếp Quân Hạo đứng. quá trình vô cùng bình thường như vậy, lại khiến người ta cảm thấy vô cùng kịch tính.

      Người đại diện đáng thương đứng bên cạnh thiếu niên mới vừa đóng vai trò nơi trút giận chợt phát đầu thanh, có chút kinh ngạc ngẩng đầu lên, lại thấy nghệ sĩ mình chịu trách nhiệm quản lí vậy mà lại tới chỗ hai người xa lạ, lập tức sốt ruột mở miệng: "Phương Vũ, cậu chạy tới bên đó làm gì? Mau trở lại, lát nữa chúng ta còn có buổi phỏng vấn đấy."

      An Cẩn Du nghe được tiếng hô to này của người đại diện, sửng sốt chút, cảm giác cái tên Phương Vũ này cực kỳ quen tai. Phương Vũ Phương Vũ… Ôi mẹ nó, Phương Vũ phải là nam trư Tô Kiệt Khắc trong bộ phim võ hiệp ngôn tình cẩu huyết được nhiều người thích gần đây sao?

      Nghe người tên Phương Vũ này là thần tượng mới nổi gần đây, nhưng thanh thế rất lớn. Người bên ngoài cũng thân thiết gọi là nam diễn viên trẻ xuất sắc, được khen là người có khả năng giành được giải thưởng người mới có thực lực nhất sau ảnh đế Nhan Mặc, là nghệ sĩ rất có tiềm năng. ngờ cậu ta vậy mà cũng là thành viên của Tinh Thành, càng nghĩ tới lần đầu tiên bọn họ đến Tinh Thành, nghệ sĩ đầu tiên gặp được chính là cậu ta.

      Phương Vũ nghe được tiếng gào thét của người đại diện ở sau lưng, biểu tình càng trở nên giận giữ, ngừng chân, quay đầu lại rống to với người đại diện: "Kêu cái gì mà kêu! phải người phát ngôn nhìn tôi vừa mắt sao? Chẳng lẽ tôi còn phải mặt nóng dán mông lạnh* của gã? Gã là cái thá gì? Chỉ bằng gã mà cũng muốn tranh với tôi, gã cũng xứng?"

      * người đối đãi nhiệt tình với người kia, nhưng người kia lại chẳng thèm để ý, ngó ngàng tới.

      Sở dĩ Phương Vũ lại nổi giận như vậy ở trước công chúng, nguyên nhân cuối cùng là bởi vì, trước đó vài ngày, Tô thị mới sản xuất ra loại đồng hồ đeo tay, tìm người phát ngôn thích hợp.

      Tinh Thành danh nghĩa vốn là phần của Tô thị, danh tiếng của Phương Vũ càng lớn mạnh hơn nhờ vào bộ phim võ hiệp cẩu huyết cách đây lâu, tài năng cũng thuộc dạng mà người cùng thế hệ căn bản người dám so sánh. Mà với sản phẩm đồng hồ đeo tay mà Tô thị tốn gần nửa năm để hoàn thành các giai đoạn sản xuất, khi làm người phát ngôn cho nó, khác nào trải sẵn con đường bằng phẳng cho nghiệp của cậu ta, sau này, công việc phát ngôn tại vô số công ty dưới trướng Tô thị liền có thể để cậu ta tùy tiện lựa chọn.

      Phương Vũ vốn tràn đầy lòng tin, cảm thấy vị trí người phát ngôn của sản phẩm lần này, trừ chính mình ra còn ai khác, nào có thể đoán được, trước đây lâu, người đại diện của mình tình cờ nhận được tin tức. Lần này, trong danh sách thí sinh của Tô thị quả có mình, nhưng vẫn còn người khác, cũng là nghệ sĩ của Tinh Thành, ca sĩ nổi tiếng vừa ra mắt tên Quý Hân, hơn nữa, theo ý của cấp , dường như là coi trọng Quý Hân hơn chút.

      Tin tức này thể nghi ngờ là chạm tới chỗ hiểm của Phương Vũ. Cậu ta cảm thấy việc cấp đánh đồng cậu ta với ca sĩ tay mơ, đối với cậu ta mà , quả là vô cùng nhục nhã.

      Người đại diện ngờ Phương Vũ kích động như vậy, còn có đầu óc mà thể bất mãn ở trước mặt mọi người, lập tức khẩn trương nhìn xung quanh, chỉ sợ cẩn thận liền bị đám chó săn (paparazzi- thợ săn ảnh) bắt được.

      Cũng may ta quét qua trường vòng, cũng chỉ nhìn thấy bọn họ cùng hai người An Cẩn Du, lập tức thở phào nhõm.
      Còn đợi ta yên lòng quá lâu, Phương Vũ liền tới chỗ hai người kia, hiển nhiên là muốn lấy hai người làm thành nơi trút giận mới.

      Thành , An Cẩn Du cũng thích Phương Vũ, hoặc là , thích nhân vật giả tạo lại khoa trương mà Phương Vũ đóng trong bộ phim cẩu huyết kia. Trong phim, Phương Vũ chính là nhân vật chính theo khuôn sáo cũ- có rất nhiều bàn tay vàng, phương diện thoải mái cũng rất đủ, nhưng nếu khó nghe chút, đó chính là đầu óc có chút quá mức đơn thuần, thường xuyên biết tự lượng sức, đấu với đối thủ có
      [​IMG]
      Tôm Thỏ thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 57: Giáo chủ độc miệng.

      Editor: Trịnh Phương.

      Phương Vũ coi như là đối tượng tương đối nổi bật trong đợt huấn luyện người mới lần này của Tinh Thành. Cậu ta có gương mặt tuấn tú hiền lành rất dễ lừa gạt người xem, còn có người đàn bà giàu có ở phía sau chống lưng, cho nên cũng như thuận buồm xuôi gió trong ngành giải trí chỉ chú ý tới khuôn mặt.

      Nhưng đáng tiếc chính là, Phương Vũ này quá mức tự đại cùng ích kỷ, chuyện gì cũng tính toán chi li, lại thèm để người khác vào trong mắt, khoa trương chính là vì quá tài năng nên nhìn nổi người khác tốt hơn cậu ta nửa phần. Người bên ngoài biết bản tính của cậu ta, bị ngoại hình của cậu ta lừa gạt, cho nên từ lúc ra mắt tới giờ, Phương Vũ vẫn luôn được rất nhiều người thích. Nhân viên nội bộ của Tinh Thành cũng biết bộ mặt của cậu ta, phần lớn cũng ấn tượng tốt gì đối với cậu ta.

      Phương Vũ cậy vào chính mình tại được công ty trọng dụng, khi dễ người mới có tiềm lực của công ty phải là lần lần hai, những người mới này vừa vào làng giải trí, có danh tiếng gì, tự nhiên dám đối đầu trực tiếp cùng Phương Vũ, chỉ có thể cắn răng chịu đựng uất ức, im hơi lặng tiếng. Mà mọi người trong công ty cố kị địa vị kim chủ tại của cậu ta, cũng đều mắt nhắm mắt mở, nhưng lần này giống.

      "Xxx con mẹ nó, Phương tiểu tiện nhân lại bắt nạt người mới rồi, hơn nữa lần này rất đáng chết, dám bắt nạt nam thần nhà tôi, thể tha thứ! Lão nương phải lên đánh cho gã mặt mũi bầm dập, cho gã biết tại sao hoa lại hồng như vậy!" Tận mắt thấy nam thần của mình bị biến thành nơi trút giận, trong nháy mắt, Tiểu Thất thu hồi bộ dáng thục nữ thường ngày, lập tức hóa thân thành khủng long bạo chúa phun lửa, biểu lộ ra bộ dạng hung tàn, vung tay áo lên muốn chạy về phía trước.

      Người bên cũng bị dáng vẻ đối lập của nàng dọa cho sợ ngây người, cũng may trong đó còn có người thần trí tương đối tỉnh táo, lập tức kéo lại cánh tay của nàng, : "Tiểu Phiến, bình tĩnh chút."

      "Chị Duyệt, ngươi để cho ta thế nào tỉnh táo nhà ta Nam thần bị người khi dễ cũng" Tiểu Thất quay đầu lại nhìn bắt được mình người, nóng nảy khẽ hô .

      Chị Duyệt tỉnh táo đáp lại nàng câu: "Tiểu Phiến, đừng quên chúng ta chỉ là nhân viên của Tinh Thành, nhân viên thể nhúng tay vào chuyện của các nghệ sĩ, quy định này còn được in thành văn bản nữa kìa."

      Tiểu Thất ngẩn ra, gương mặt khổ sở, lòng đầy căm phẫn : "Chẳng lẽ chỉ có thể trơ mắt nhìn nam thần nhà em bị người ta bắt nạt… Aaaa, nghĩ chút cảm thấy thể nhẫn nhịn được! Coi như là bị đuổi việc, em cũng phải bảo vệ nam thần."

      Chị Duyệt nhìn bộ dạng thiếu não của Tiểu Thất mà dở khóc dở cười: "Trước hết đừng có gấp, chị có cách."

      Nghe vậy, chỉ là Tiểu Thất, những bên cạn vất vả mới tỉnh hồn lại cũng đều bu lại, hiếu kỳ : "Cách gì?"

      "Ngài Niếp kia cùng An tới gặp ngài Tô, cho dù bọn họ chỉ là người mới, nhưng lại là người mà ngài Tô đích thân tuyển, là người của ngài Tô. như vậy, nếu bọn họ xảy ra chuyện, đương nhiên mời ngài Tô ra mặt giải quyết là thích hợp nhất."

      Mọi người bừng tỉnh, chợt hiểu ra, hẹn mà cùng cảm thán câu: "Vẫn là chị Duyệt suy nghĩ chu đáo."

      "Việc này nên chậm trễ. Hai người Tiểu
      [​IMG]
      Tôm Thỏ thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 58: Thực tế cũng phải là diễn trò.

      Editor: Trịnh Phương.

      "Hì hì..." Lúc Tô Minh Duệ xuống lầu cùng Tiểu Thất và Tiểu Ngụy, nghe được lời này của Niếp Quân Hạo, sửng sốt chút, hẳn là nhịn được mà bật cười.

      Tiểu Ngụy, Tiểu Thất theo sát phía sau hiển nhiên cũng nghĩ tới Niếp Quân Hạo như vậy, kinh ngạc hai mặt nhìn nhau.

      vất vả mới nhịn được cười, Tô Minh Duệ định đứng ở góc bí mật tại khúc quanh, khoanh tay trước ngực, mặt nhàn nhã xem náo nhiệt.

      Mới rồi Tiểu Ngụy cùng Tiểu Thất lên cho ta biết, người vừa ra từ phòng làm việc của ta cách đây lâu bị người khác làm khó ở dưới lầu, ta còn khẩn trương xuống, tại xem ra ngược lại mình lo sợ đâu rồi. Hồi tưởng lại ở bộ dạng khó dây vào của người này lúc ở nhà An Cẩn Du, sao có thể dễ dàng bị người bắt nạt như vậy.

      Vừa đúng, thừa cơ hội này, ta cũng muốn nhìn chút xem tên tiểu tử này phản kích như thế nào. Dù sao chuyện bị người ta nhằm vào chèn ép sau khi vào làng giải trí nhìn mãi cũng quen mắt, học cách ứng đối những chuyện này ra sao cũng là thứ mà sau này Niếp Quân Hạo phải học.

      "Chó má, mày lại dám mắng tao? Mày là cái thá gì, bất quá chỉ là người mới nghèo kiết hủ lậu, lại dám tao như vậy? Mày có biết tao là ai ? Chỉ cần tao nhúc nhích đầu ngón tay là có thể bóp chết mày dễ như trở bàn tay!"

      Niếp Quân Hạo liếc kẻ nhếch nhác phát điên ở phía đối diện cái, khẽ cười : "Người ở chỗ này cũng có thể làm chứng, lần này tôi có chỉ mặt gọi tên hay . Là tự nhận về mình, sao có thể trách tôi? Chỉ là, có đôi lời tôi quả cần sửa lại, các hạ đúng là tài giỏi, tùy tiện nhúc nhích đầu ngón tay liền có thể bóp chết người, điểm này chó cũng thể làm được, tối thiểu cũng phải là heo mới được."

      "..." Giáo chủ đại nhân, người đây là biến tướng châm chọc người đối diện là đầu heo sao? Chỉ là, có phải Giáo chủ đại nhân quên mất chuyện hay ? D§Đ&*LQ@Đ

      An Cẩn Du ho hai tiếng, vô cùng tốt bụng mà nhắc nhở Giáo chủ câu: "Niếp Quân Hạo, cái kia, hình như heo
      [​IMG]
      Chương 59: Lời ác độc lại miệng thiếu.

      Editor: Trịnh Phương.

      Bởi vì câu đột ngột vang lên của An Cẩn Du, trường khả nghi mà yên tĩnh mấy giây.

      lúc này, bên ngoài bất thình lình truyền đến thanh xôn xao ngừng, mấy người quay đầu lại theo phản xạ, liền thấy nhóm phóng viên vọt tới chỗ Niếp Quân Hạo.

      An Cẩn Du gần như lập tức phản ứng lại mà kéo Niếp Quân Hạo sang bên, đồng thời khẽ hô tiếng: "Niếp Quân Hạo, mau cúi đầu."

      Niếp Quân Hạo ngẩn ra, mặc dù hiểu rằng vì sao An Cẩn Du lại như vậy, nhưng vẫn mím mím môi, cúi đầu xuống.

      An Cẩn Du thừa dịp này mà ngăn ở trước mặt Niếp Quân Hạo, giúp đỡ từ từ lui về phía sau.

      ngoài dự đoán, những ký giả kia trực tiếp lướt qua hai người, chen chúc chạy tới chỗ Phương Vũ. Sau đó, hai người An Cẩn Du liền nghe được cách đó xa truyền đến hồi huyên náo cùng tiếng đặt câu hỏi hùng hổ dọa người.

      "Phương Vũ, nghe vừa làm khó người mới ở nơi nạy, là sao? Hơn nữa, đây giống như phải là lần đầu tiên làm khó người mới, hình như cái này rất phù hợp với hình tượng ôn hòa lễ độ mà biểu ra ở màn ảnh. cách khác, những thứ mà công chúng thấy được lúc trước đều là giả sao?"

      "Phương Vũ, xem tư thế này của , chẳng lẽ là chuẩn bị đánh người? Hình như cùng người đại diện của mình cũng xảy ra xung đột, vậy xin hỏi, có phải hai người có mâu thuẫn gì ?"

      "Phương Vũ, xưa nay vẫn nổi danh vì khéo léo lễ độ màn ảnh, hôm nay cư nhiên truyền ra tin tức rằng chèn ép người mới, ra tay đánh người. Có phải những hành động việc làm màn ảnh đều là gạt người ? muốn giải thích như thế nào về chuyện này?"

      "Phương Vũ…"

      "Phương Vũ…"

      thanh chất vấn, trách móc nặng nề theo nhau mà đến, làm hai người Phương Vũ kịp đối phó, khi bọn họ khôi phục tinh thần lại muốn tìm hai người Niếp Quân Hạo, lại phát hai người sớm bỏ trốn mất dạng.

      An Cẩn Du thừa dịp hai người Phương Vũ hai người bị người bao vây liền mang theo Niếp Quân Hạo trốn ra khỏi vòng vây, nhanh chóng trốn ra cửa chính của Tinh Thành. Cho đến khi hoàn toàn thấy được những người đó, An Cẩn Du mới xem như dừng bước lại, thở gấp : "Ha ha ha, nghĩ tới thế nhưng lại ra được những lời như vậy, cũng nhìn thấy sắc mặt ban nãy của Quân Vũ* khó nhìn bao nhiêu. Còn có, nhớ tới từng người trong những kí giả kia đều đâm vào đúng chỗ đau của ta, dáng vẻ kia, là quá buồn cười."

      * biết chỗ này có phải là tác giả viết nhầm nữa. Ở chương 55 cũng có chỗ tác giả viết “Quân tiên sinh”, chương này lại nhắc đến tên Quân Vũ khá nhiều lần nên mình cứ giữ nguyên là Quân Vũ vậy.

      " rất vui vẻ?" Niếp Quân Hạo nhìn bộ dạng hả hê của An Cẩn Du cũng có chút xem thường. Trong mắt , Phương Vũ đó bất quá là chỉ là tên tôm tép nhãi nhép thích nhảy lung tung mà thôi, nếu phải là An Cẩn Du từng rằng thể tùy tiện ra tay đánh người, sớm ném con người dám can đảm cản trở mình ra đường.

      "Tôi cũng phải là rất vui vẻ nha... Chẳng qua là cảm thấy đầu óc người này có chút vấn đề,
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 60: Hóa ra là nhân (*).

      (*) Nhân : Người đồng tính.

      Editor: Trịnh Phương.

      Đúng như lời của Nhan Mặc , trong vòng tròn này, có mắt tròng, đắc tội người nên đắc tội đáng sợ hơn nhiều so với bất cứ chuyện gì.

      Bởi vì trước đó Phương Vũ gây chuyện với người đại diện của gã cùng Niếp Quân Hạo, sau đó lại vì những ký giả này đột nhiên xông tới mà mất cơ hội dạy dỗ Niếp Quân Hạo ngay tại chỗ, khi trở về lập tức muốn xả giận.

      Các ký giả vừa rời khỏi, Phương Vũ lập tức gọi điện thoại cho kim chủ phú bà của gã, liền mạch tất cả mọi chuyện xảy ra với chính mình trong ngày hôm nay, cuối cùng vẫn quên oan ức oán trách.

      Người ở đầu bên kia điện thoại hiển nhiên là rất nhân nhượng với gã, ngay từ đầu dùng lời dụ dỗ, mặc dù khi nghe tới Tô thị dừng hồi lâu, nhưng sau đó lại vẫn khéo léo lựa lời dụ dỗ gã, với gã rằng về sau tìm cho gã người đại diện khác, điều này khiến cho tâm tình của Phương Vũ tốt hơn ít.

      Sau khi cúp điện thoại, Phương Vũ còn nghĩ, nếu Niếp Quân Hạo cũng là người mới của Tinh Thành, vậy sau này có rất nhiều cơ hội gặp lại được , đến lúc đó mình dạy dỗ ta tốt, để ta biết được hậu quả khi đắc tội với mình, cần quá vội.

      Vậy mà, lần này Phương Vũ cũng phải chịu tổn thất rất lớn. Từ sau ngày đó, các loại thông báo, quảng cáo, thậm chí còn phim điện ảnh và truyền hình dự định kí hợp đồng với gã đều bất tri bất giác giảm bớt hơn nửa. Đợi đến khi gã cảm thấy có điều đúng, công ty cho gã nhận công tác mới trong thời gian dài, hơn nữa còn chuẩn bị thu hồi người đại diện.

      Phát điểm này, lòng Phương Vũ nóng như lửa đốt, muốn chạy tìm người quản lý cấp cao của công ty, nhưng bị báo cho biết những người đó đều rất bận, rảnh để gặp gã. Trong tuyệt lộ (*), gã lần nữa gọi điện thoại tìm kiếm cứu trợ từ kim chủ của mình, lại liên tiếp gọi mười cuộc mà cũng có người nhận, cuộc gọi cuối cùng thậm chí biến thành số tồn tại. Di*end&anl@eqU7yd(on

      (*) Tuyệt lộ: bước đường cùng.

      Phương Vũ thế mới ý thức được rằng có thể là bản thân gây đại họa, đắc tội với người nên đắc tội mà biết, lúc này mới bước lên con đường lạnh băng có lối thoát tàn nhẫn nhất với nghệ sĩ.

      Những chuyện xảy ra với Phương Vũ này, An Cẩn Du cùng Niếp Quân Hạo đương nhiên biết.

      Ba ngày kế tiếp, có việc gì làm, An Cẩn Du cùng Niếp Quân Hạo liền nhàn nhã ở trong nhà chờ thông tin từ Tô Minh Duệ, mà cùng lúc đó, cuộc sống ở chung của bọn họ rốt cuộc cũng được cải thiện hơn, ít nhất là xảy ra chuyện hơi chút là lại ra tay với nhau như trước nữa.

      Dĩ nhiên, An Cẩn Du cũng phải là cả ngày đều ở nhà đợi. Hôm nay có việc làm, cả ngày chỉ ở , cảm thấy vô cùng bức bối, cho nên liền chạy tới nhà Kỷ An An để cải thiện bữa ăn cho ấy, thỉnh thoảng còn tới chỗ của Diệp Sơ Tình chút, nhưng ở lại lâu. Di*endan)le$q*uy%don

      Tuy Diệp Sơ Tình ở tương đối gần, nhưng tại ấy cũng phải chỉ có mình, thể tùy tiện tới nhà người ta làm kỳ đà cản mũi, quấy nhiễu thế giới hai người của nhà bọn họ, An Cẩn Du vẫn tự ý thức được điều này.

      Mấy ngày nay được sống dễ chịu khác thường, An Cẩn Du phát ra rằng khi thường xuyên ra cửa lại trong mấy ngày nay, người khác trong nhà dần dần thích ứng với cuộc sống đại, hơn nữa còn thường xuyên thừa dịp ra ngoài hoặc là lúc ngủ mà vận công chữa thương hoặc trộm dùng chiếc laptop của để bổ sung kiến thức về thế giới này.

      Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủ,Giáo chủ đại nhân xảy ra lần lột xác mà người bình thường khó có thể tưởng tượng được, ngay sau đó, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn sau lưng An Cẩn Du cũng chuyển từ tìm tòi, nghiên cứu, nghi ngờ của ban đầu trở thành vô cùng có tính xâm lược. Còn An Cẩn Du hoàn toàn hề có cảm giác về tất cả chuyện này cũng vì vậy mà định ra số phận bị lấn áp đầy bi kịch của về sau.

      Ba ngày sau, Tô Minh Duệ quả nhiên gọi điện thoại tới đúng hẹn, với hai người chuyện làm xong chứng minh thư, hai người có thể tới ngay bây giờ. Trái tim treo cao của An Cẩn Du trong mấy ngày lúc này mới coi như hạ xuống.

      Làm người đại diện chủ chốt của Tinh Thành, hiệu suất làm việc của Tô Minh Duệ cũng phải là cao bình thường. Ngày hôm sau, hai người An Cẩn Du liền nhận được cuộc gọi thứ hai của ta, ta vừa nhận quảng cáo cho Niếp Quân Hạo, bảo An Cẩn Du lập tức đưa Niếp Quân Hạo qua, ta sắp xếp nhà tạo mẫu ngự dụng (*) xong xuôi rồi.

      (*) Ngự dụng: Vật vua dùng. Chắc cách gọi “nhà tạo mẫu ngự dụng” này là để chỉ những nhà tạo mẫu tài giỏi mà chỉ những người ‘tai to mặt lớn’ mới mời được.

      Nhà tạo mẫu ngự dụng, giống như tên, chính là người tạo mẫu dành riêng cho nghệ sĩ. Nhà tạo mẫu có thể mang hai chữ “ngự dụng” đều là người vô cùng có tài hoa trong lĩnh vực tạo hình, mà bình thường, có thể mời được người như vậy làm nhà tạo mẫu dành riêng cho mình cũng chỉ có những nghệ sĩ nổi danh. Niếp Quân Hạo chỉ là người tính là người mới của làng giải trí, vậy mà Tô Minh Duệ đặc biệt mời nhân vật như vậy hóa trang cho , đủ thấy ta coi trọng Niếp Quân Hạo như thế nào.

      An Cẩn Du biết nhưng người có thành tích cao trong lĩnh vực nào đó thường có tính cách giống người bình thường, cho nên trước khi nhìn thấy nhà tạo mẫu này, nghe Tô Minh Duệ ngừng khoe khoang rằng người nọ tài giỏi như thế nào, giành được bao nhiêu giải thưởng quốc tế. Từ lúc đó bắt đầu ngừng mơ mộng tới hình tượng của người nọ rồi. Di(43nd@nl)eQu9yd0n

      Nhưng chứng minh, năng lực YY (*) của An Cẩn Du vẫn còn quá kém. Trong chớp mắt khi nhìn thấy nhà tạo mẫu thời thượng được thích nhất, nhân vật nổi tiếng quốc tế này, An Cẩn Du chỉ muốn rống to câu: Dựa vào, ai tới cho tôi biết, người đầu tóc dài mào gà xanh xanh đỏ đỏ, khuôn mặt trắng tới nỗi có thể cần trang điểm có thể biểu diễn The Ring (*), quan trọng nhất là khi giơ tay nhấc chân tận mang theo mùi hương hỗn loạn kì lạ, chỉ cần duỗi tay ra nhất định là Lan Hoa chỉ mất hồn. Rốt cuộc là người bị bệnh thần kinh ở bệnh viện nào lén chạy ra ngoài vậy!?

      (*) The Ring (Còn có tên “Vòng tròn định mệnh”): Đây là bộ phim kinh dị tâm linh sản xuất năm2002, được làm lại từ phim Ring của Nhật Bản năm 1998 (hay còn gọi là Ringu). Cả hai bộ phim đều dựa theo cuốn tiểu thuyếtRing - Vòng tròn ác nghiệt của Koji Suzuki. Bộ phim được đạo diễn bởi Gore Verbinski với các diễn viên chính Naomi Watts vàMartin Henderson. Bộ phim xếp thứ 20 trong top 100 khoảnh khắc kinh dị nhất mọi thời đại của kênh truyền hình cáp Bravo.

      đợi An Cẩn Du lấy lại tinh thần từ trong cơn khiếp sợ, hai mắt của người đàn ông kia vậy mà bỗng sáng rực lên giống như đèn pha, trực tiếp bổ nhào tới chỗ mình, tại lúc tất cả mọi người kinh ngạc nhìn soi mói mà chộp ngay lấy tay của mình, kích động : " chính là người mới khiến A Duệ cố ý tìm người ta tới giúp sao? hổ là người A Duệ nhìn trúng, đúng là rất hoàn mỹ! Qua đây nhanh lên, để người ta tận tình thay da đổi thịt cho ."

      "…" Quý ông này, bị bệnh đục tinh thể sao? Người hoàn mỹ chân chính đứng bên cạnh tôi, có việc gì lại bổ nhào lên người ta làm gì?! thấy người bên cạnh đều nhìn sang đây sao?

      Cả người An Cẩn Du cứng ngắc cười khan hai tiếng: "Quý ngài này, ngài hiểu lầm. Tôi chỉ là trợ lý, người cần ngài hóa trang là vị bên cạnh tôi."

      Hiển nhiên là Tô Minh Duệ cũng bị biến cố bất thình lình này dọa sợ, nghe được lời của An Cẩn Du mới xem như phục hồi tinh thần lại, vội hoà giải : "Đúng vậy đúng vậy. Alie, nghệ sĩ tôi đưa tới phải là người bên cạnh này mới đúng."

      Alie ngẩn ra, lúc này mới lưu luyến đưa mắt từ người An Cẩn Du rời đến người Niếp Quân Hạo, hai mắt vừa sáng lên, cũng thấy có cảm giác mãnh liệt khi nhìn An Cẩn Du: "Người này tồi. A Duệ, lần này đúng là nhặt được báu vật nha, khó trách lại gọi tôi trở về từ nước ngoài gấp như vậy."

      Niếp Quân Hạo cũng có chút xíu ấn tượng tốt đẹp nào đối với người đàn ông có sức cám dỗ, lần đầu tiên gặp mặt liền trực tiếp nhào tới thân thiết còn nắm tay An Cẩn Du này. bước nhanh về phía trước, đánh rụng bàn tay quấy rối nắm lấy tay An Cẩn Du của Alie, lôi An Cẩn Du ra sau lưng mình. Di*end$anl&e!qu*yd_on

      Cùng lúc đó, ánh mắt Niếp Quân Hạo hơi có vẻ lạnh lẽo bắt đầu nhanh chóng tuần tra người của người này. Tóc dài, đàn ông, có sức cám dỗ, mắc cỡ ngại ngùng như phụ nữ, người như thế được gọi là gì nhỉ?

      Niếp Quân Hạo chợt hồi tưởng lại lời An Cẩn Du với mình khi ở tiệm cắt tóc lúc trước, vào lúc tất cả mọi người chưa kịp phản ứng, khạc ra câu: "Hóa ra là nhân ."

      Alie cùng Tô Minh Duệ: "..."

      Quần chúng vây xem: "..."

      An Cẩn Du: "..."

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 61: phải là nhân , mà là người đàn ông có cử chỉ như phụ nữ.

      Editor: Trịnh Phương.

      khí trong phòng hóa trang rơi vào tình trạng tĩnh mịch trong mấy giây. Alie giống như là bị đâm trúng điểm chết, cặp mắt giống hệt mắt hồ ly kia gần như tràn đầy nước mắt trong suốt chỉ trong chớp mắt, đoán chừng ngay cả vòi nước cũng phun nước nhanh tới khoa trương như vậy.

      ở lúc tất cả mọi người đều cho là ta sắp khóc ra thành tiếng, nước mắt trong đôi mắt trắng xanh của ta đều chảy ngược trở về, hai mắt đỏ ngầu. Sau khi làm bộ đáng thương khụt khịt cái mũi, ta chạy ra khỏi chỗ đông người ở trước mắt nhanh như trận gió, ngồi xổm trong góc trồng nấm.

      Xa xa mọi người còn có thể nghe được thanh buồn bã, oán trách dứt của ta: "Nhân nhân , dám người khuynh thành tuyệt đại, phong nhã hào hoa, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở như người ta là nhân . Hu hu hu, quá khinh người, quá khinh người, người tầm thường chút thẩm mỹ nào! Vẽ vòng xoáy nguyền rủa , nguyền rủa , rủa chết …"

      Mọi người vây xem: "…"

      Niếp Quân Hạo: "…"

      Khóe miệng An Cẩn Du giật giật, mặt im lặng nhìn người ở cách đó xa, thầm nghĩ vị quý ông này, ngài quả phải là nhân , mà nhiều lắm là cũng chỉ có thể cũng coi là người đàn ông có tính cách như phụ nữ. ngài là nhân , quả thực là vũ nhục hai chữ “nhân ” mà! dI8end&anl)e~qui8do_n

      Nghĩ tới đây, An Cẩn Du khỏi thở dài tiếng, mặc dù biết người có tài trong lĩnh vực nào đó ra thường kì quái hơn so với người bình thường, nhưng mà cần kì quái đến trình độ này chứ? Năng lực chịu đựng của trái tim bé của có hạn nha.

      Tô Minh Duệ bất đắc dĩ nâng trán. Ặc, trong khoảng thời gian ngắn, thậm chí có loại cảm giác xác định được rằng chính mình cố ý tìm người này từ nước ngoài tìm trở về đến tột cùng là đúng hay sai.

      Sau thời gian ngắn ngủi tự phủ nhận cùng tự kiểm điểm bản thân, Tô Minh Duệ rốt cuộc khôi phục tỉnh táo, nhanh đến góc tường mà người nào đó vẫn còn ngồi ăn năn hối hận, dứt khoát : "Alie, thợ trang điểm nổi tiếng quốc tế. Trước kia, khi Nhan Mặc quay quảng cáo đều là ta đảm nhận công việc tạo hình, bao gồm lần cậu ấy hóa trang thành Vampire (*) để làm người phát ngôn của rượu đỏ lúc trước."

      (*) Vampire: Ma cà rồng, quỷ hút máu.

      An Cẩn Du nghe vậy, hai mắt hơi sáng lên, lập tức vứt bỏ suy nghĩ châm chọc người nào đó lên chín tầng mây, kích động thôi, hỏi: "Đó là chương trình quảng cáo chai rượu đỏ Lafite năm 96* trong vai Vampire sao? Quảng cáo đó quả rất tuyệt nha, trong đó ảnh đế Nhan quả đẹp trai ngây người!"

      * Chai Chateau Lafite Rothschild Pauillac sản xuất năm 1996, giá $ 287. Vào giữa thế kỷ thứ 18, chính trị gia người Pháp sắp sửa ra nước ngoài nhưng trước đó ông đến viếng bác sĩ. Vị bác sĩ này kê toa cho ông loại rượu Lafite như dạng rượu thuốc. Chính trị gia này quá thích loại rượu này đến nỗi ông biếu vua Louis XV vài chai và trước đó thời gian dài loại rượu này trở thành thứ rượu thượng hạng của thành Versailles và còn gọi là "Ngự tửu". GG có ghi rượu Chateau Lafite Rothschild thuộc quyền sở hữu của gia tộc Rothschild ở vùng Medoc nước Pháp.

      Khi Nhan Mặc mới ra mắt, quả ta làm người phát ngôn rượu đỏ lần. như vậy, các loại rượu đỏ được quảng cáo đó đều là đò vật xa hoa, thế nhưng lần quảng cáo đó lại ngược với những quảng cáo về rượu vang trước đó, sử dụng hình tượng của vampire.

      Trong đoạn quảng cáo của bộ phận tuyên truyền, Nhan Mặc được hóa trang thành vampire mang dáng vẻ vô cùng khốc huyễn ngồi vương tọa hoa lệ, ưu nhã nhấm nháp loại rượu đỏ thuần mỹ sáng ngời giống như máu tươi, tà mị cuồng quyến, khuôn mặt tuấn nghiêm nghị lại nghị diêm dúa lẳng lơ, trong lúc phất tay đều là khí chất quý phái cùng vẻ xa hoa lãng phí. Năm đó Nhan Mặc vẫn chỉ là người mới, chính là vào quảng cáo này mà lập tức trở nên nổi tiếng, trở thành người được thích nhất trong thế hệ mới của quảng cáo, hơn nữa từng bước từng bước đến vị trí hôm nay. Die8nD@nl3qu&yd0n

      ( Khốc huyễn: Tàn khốc, huyền ảo| Vương tọa: Ghế ngồi dành cho bậc vua chúa, quý tộc| Thuần mỹ: trong sạch tốt đẹp.)

      Niếp Quân Hạo nhìn bộ dáng kích động thôi này của An Cẩn Du, biết vì sao mà trong lòng đột nhiên cảm thấy có chút ghen ghét. Nha đầu này là… Trước mặt nhiều người như vậy lại biết thu liễm, lần ở trước mặt Diệp Tĩnh Thành còn chưa tính, bây giờ lại còn tệ hại hơn, có liêm sỉ mà bày tỏ ngưỡng mộ đối với người đàn ông xa lạ.

      Niếp Quân Hạo chút cũng phát giác, trạng thái của mình bây giờ ra vô cùng đúng, hiển nhiên là giống như người chồng hay ghen tuông phải trơ mắt nhìn vợ mình hồng hạnh xuất tường (ngoại tình).

      Alie nghe được lời của An Cẩn Du hai mắt tỏa sáng, thay đổi khí trầm lặng cùng bộ dáng buồn bã dứt trước đó, lại muốn lao về phía trước, trong miệng còn nhịn được mà hô to: "Quả nhiên vẫn là bé đáng này biết phân biệt tốt xấu."

      bé đáng hiểu sao, An Cẩn Du chợt cảm thấy cả người lạnh cóng, toàn thân nổi đầy da gà. Chính mình là hơn 20 lại bị người đàn ông luôn làm ra những cử chỉ của phụ nữ gọi thành bé đáng , loại cảm giác này đúng là phải câm nín bình thường đâu. Di(end&anl)e!Q*uy&don

      Tô Minh Duệ cũng sớm nhìn ý đồ của Alie, nhẫn tâm đập cái, sau đó lôi người trở về tại chỗ, ngược lại chỉ hướng Niếp Quân Hạo ở đối diện, : "Đây là nghệ sĩ tôi mới ký hợp đồng- Niếp Quân Hạo, cũng chính là vai nam chính của quảng cáo ngày hôm nay, phụ trách hóa trang cho người ta tốt, cần phải tạo ra hiệu quả khiến người ta hai mắt tỏa sáng, kinh ngạc dứt."

      "Kinh ngạc?" Alie ngẩn ra, làm như hiểu ra điều gì đó, cặp mắt đào hoa tinh sảo kia khẽ liến lên , nơi đuôi mắt nơi sinh ra mấy phần mị ý (quyến rũ), cho Tô Minh Duệ cái nhìn đầy thâm ý, khẽ cười : "Người này chuẩn bị biến ta thành Nhan Mặc thứ hai?"

      Tô Minh Duệ nhíu mày, khẽ cười tiếng, : ", tôi biến ta trở thành kiểu mẫu mới của làng giải trí."

      Sắc mặt của Alie hơi đổi. cách khác, Tô Minh Duệ là chuẩn bị bồi dưỡng Niếp Quân Hạo thành tồn tại vượt qua cả Nhan Mặc. Ngược lại cũng rất thú vị.

      "Bây giờ cái này còn hơi sớm, xem ta có thể nắm chặt cơ hội này hay ." Alie giơ giơ Lan Hoa chỉ (*) của ta lên, cười nhạt : "Thời gian cũng cong sớm, lát nữa nhiếp ảnh gia tới, chúng ta phải nắm chặt thời gian, mấy người lại đây với tôi."

      (*) Lan Hoa chỉ: Kiểu tay mà thái giám hay làm đó :)) Mọi người search ảnh gg nha, mình dẫn ảnh trong bài được.

      An Cẩn Du ngớ ngẩn, chỉ chỉ chính mình : "Tôi cũng phải ?"

      Alie cười cười: " phải là trợ lí của ta sao? Đương nhiên là phải vào cùng ta, nếu ta đột nhiên cảm xúc dâng trào mà muốn làm nữa, tôi quản được."

      "Ách!" An Cẩn Du im lặng. coi như là thấy rồi. Trợ lí là gì? Chức vị này căn bản là vú em, phải chăm sóc việc ăn uống cùng cuộc sống thường ngày của người khác , còn phải cùng vào cùng ra, quan trọng nhất là, nếu cảm xúc của nghệ sĩ tốt, còn phải ở bên cạnh dụ dỗ. Nghĩ như vậy, thái độ của An Cẩn Du càng trở nên buồn khổ. Mình quả nhiên là người có số vất vả mà, hức hức… D^Đ%L)~Q+Đ

      Nhưng rất nhanh, An Cẩn Du phát việc mình theo Alie là việc làm rất chính xác, bởi vì người nào đó, ách, giống như lần ở tiệm cắt tóc, cho người khác đụng vào đầu của .

      "…"

      " muốn làm gì?" Niếp Quân Hạo chộp ngay lấy cánh tay hướng tới đầu mình của Alie, ánh mắt lộ ra tia nhìn bất thiện, .

      An Cẩn Du thấy thế, chung báo động trong lòng lập tức vang rung trời, trước khi Niếp Quân Hạo ra lời kinh người nào đó, nhanh chóng đẩy bàn tay bị Niếp Quân Hạo nắm chặt của đối phương ra, cường thế chen vào giữa hai người, cười khan : "Cái đó, ất thích người khác đụng vào đầu của ấy, cho nên mới phản ứng như vậy."

      Alie sửng sốt: " thích người khác đụng vào đầu, vậy sao có thể làm tóc?"

      An Cẩn Du nghẹn lời, thận trọng trả lời câu: "Cái đó, nếu quá khó khăn, ngài cho tôi biết, tôi tới làm cho ấy, được ?"

      "?" Alie có chút kinh ngạc nhìn An Cẩn Du cái, hiển nhiên thể tin được rằng An Cẩn Du có thể làm việc này.

      "Trước kia tôi cũng từng học việc trong tiệm cắt tóc, kiểu tóc này của ấy cũng chính là do tôi làm, nếu như cầu của ngài quá khó khăn, tôi có thể làm giúp." Di8end*anl(e!qu8yd&on

      Lúc này Alie mới chú ý tới đầu tóc chỉnh tề của Niếp Quân Hạo, liếc nhìn An Cẩn Du, : "Đây là làm?"

      An Cẩn Du gật đầu cái, đáy mắt Alie xẹt qua tia sáng nhàn nhạt, khẽ cười : "Được, đúng là quá khó, làm giúp ta cũng được. qua đây, vén phần tóc bên này của ta lên phía chút, còn có…"

      Bởi vì Alie phải cho An Cẩn Du biết cách tạo kiểu tóc cho Niếp Quân Hạo, cho nên cách An Cẩn Du vô cùng gần, chính An Cẩn Du ngược lại cũng có cảm giác gì, toàn tâm cũng tập trung vào lời giảng giải của Alie, thỉnh thoảng biểu lộ ra bộ dáng khiêm tốn học tập.

      Niếp Quân Hạo lại trái ngược. Giờ phút này, hai con mắt của đều nhìn chòng chọc vào bàn tay thỉnh thoảng cầm lấy tay của An Cẩn Du, đột nhiên cảm thấy sợi dây nào đó trong đầu mình đứt phựt cái, lại cảm xúc vô cùng xa lạ vả những cũng rất quen thuộc chợt bừng lên trong lòng, giống như mới tỉnh dậy từ giấc ngủ đông, có chút vị chua, lại có phần khó chịu, ngũ vị tạp trần (*), ghen tức lăn lộn.

      (*) Ngũ vị tạp trần: Ngũ vị gồm chua, cay, ngọt, mặn, đắng. Câu này có ý chỉ nỗi lòng rối bời.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :