1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Ông xã ảnh đế mau vào trong chén - Đồ Mỹ Lệ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 45: Trong nhà cũng đói.

      Editor: Trịnh Phương.

      Niếp Quân Hạo nhìn bộ dạng sửng sốt của hai người cũng chậm rãi nở nụ cười.

      người từ khi sinh ra vẫn luôn ra vẻ hời hợt, khi cười lên lại trông rất vui tai vui mắt. Nụ cười này của Niếp Quân Hạo càng đúng như vậy, khiến cả hai người trong nhà đều giật mình, đáy mắt tự chủ toát ra mấy phần kinh ngạc, chỉ là lời tiếp theo của Niếp Quân Hạo khiến bọn họ có chút đỡ được.

      "Lại , hai người mới vừa vây quanh tôi nhiều như vậy, rốt cuộc là định làm chuyện bí hiểm gì?" Ánh mắt Niếp Quân Qạo quét qua hai người cái, mặt có chút tối tăm.

      ghét loại cảm giác này, ghét việc bản thân có chút hiểu biết nào đối với thế giới này, ghét việc chính mình hiểu phần lớn những chuyện mà hai người An Cẩn Du . Đáng ghét hơn là An Cẩn Du có chung đề tài với người khác, mà mình lại giống như người ngoài cuộc, làm sao cũng thể chen vào, chỉ có thể trơ mắt nhìn vui vẻ trò chuyện với người khách cho dù đề tài của bọn họ hình như là .

      An Cẩn Du cùng Tô Minh Duệ lại sửng sốt. Tô Minh Duệ cảm thấy lạ lùng với thẳng thắn và phòng bị của Niếp Quân Hạo, cho là Niếp Quân Hạo như vậy là bởi vì có thành kiến đối với làng giải trí, trong lòng vang lên hồi chuông cảnh báo lớn, dây thần kinh bắt đầu hoạt động với công suất cao, suy nghĩ xem bản thân nên khuyên nhủ Niếp Quân Hạo thế nào.

      Mà An Cẩn Du biết chân tướng cũng mới kịp phản ứng. Những lời bọn họ vừa đối với vị cổ nhân này có thể là có chút khó hiểu. Chẳng trách từ nãy tới giờ vẫn lên tiếng, hóa ra là nghe hiểu, làm hại cho là chấp nhận.

      Cảm nhận được điều này, mắt An Cẩn Du đột nhiên trợn trắng lên vì kích động. Suy nghĩ lúc, quyết định giải thích trước với Niếp Quân Hạo chút, cho có thời gian để chuẩn bị tâm lý.

      "Chúng tôi thảo luận về việc, ngài Tô hi vọng có thể tham gia vào làng giải trí."

      Niếp Quân Hạo nhíu mày, rốt cuộc đặt ra câu hỏi khiến thắc mắc từ đầu tới giờ: "Làng giải trí là cái gì?"

      Quả nhiên là khác biệt giữa người cổ đại cùng người đại rất khó có thể vượt qua. nên giải thích chuyện này như thế nào đây?

      Tiểu nhân ở nội tâm An Cẩn Du ôm đầu ngổn ngang trong gió trong chốc lát, sau đó kéo Niếp Quân Hạo qua, giọng sâu kín phun ra câu: "Làng giải trí chính là nơi có thể kiếm tiền, có
      [​IMG]
      Tôm Thỏ thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 46: phải là sợ chó chứ?

      Editor: Trịnh Phương.

      Niếp Quân Hạo để ý đến An Cẩn Du dùng tới ba chữ “nhà chúng ta”, chính An Cẩn Du cũng càng ý thức được.

      Niếp Quân Hạo nghe xong lời của An Cẩn Du, sắc mặt trầm xuống, : " bị người khác hại nên mất việc?"

      An Cẩn Du yên lặng liếc mắt, hạ đôi tay khoác lên vai Niếp Quân Hạo của chính mình xuống, : "Đây phải là trọng điểm, trọng điểm là tại tôi có việc làm, ngày hôm qua còn làm trong nhà loạn hết lên, bây giờ đến TV cũng thể mang sửa. Cứ tiếp tục như vậy, chúng ta là ngay cả cơm cũng có mà ăn."

      Sắc mặt Niếp Quân Hạo tối sầm lại. Ngay từ lúc ở cổ đại, nghe tới những câu tương tự như: “ đồng tiền có thể bức tử hùng hảo hán”, chỉ là khi đó sớm trở thành giáo chủ Ma giáo vạn người, tất cả tiền bạc dùng cho việc chi tiêu đều do phòng thu chi đưa lên, căn bản cần phí tâm phương diện này. Sao có thể nghĩ tới, nhiều năm sau lại có lần xuyên qua thể ngờ tới, làm tới nơi kỳ lạ như vậy, người cũng càng thể có chút ngân lượng có thể sử dụng.

      " phải là bổn tọa cho khối ngọc bội có chất lượng rất tốt sao? Mang nó bán cũng có thể lấy được số tiền lớn cho dùng."

      Niếp Quân Hạo vừa như thế, An Cẩn Du mới xem như nhớ lại khối ngọc bội lấy được từ người Niếp Quân Hạo lúc trước. die#nd^an#l_e=quy8d*on

      Khối ngọc đó đúng là đồ hiếm có, nhưng cho tới giờ, An Cẩn Du cũng từng có ý định bán nó ra ngoài, bởi vì…

      " có từng nghe qua câu , hoàng kim có giá ngọc vô giá? Khối ngọc kia của quả rất quý giá, nhưng chính là bởi vì quá quý giá nên tôi mới dám tùy tiện mang ra ngoài. Phải biết rằng khối ngọc kia của là đồ cổ chính cống. Mọi người đều biết tôi là người dân bé vô cùng bình thường, sao có thể có được khối ngọc quý giá như vậy. Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội*, nếu tôi có gia tài bạc vạn chắc chắn đưa tới họa sát thân. Có tiền nhưng lại mất mạng, chuyện này phải là quá thiệt thòi sao."

      *Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội: Kẻ vô tri có tội, chỉ vì có bảo ngọc mà mang tội – nguyên chỉ người vốn có tội, nhưng người có vật quý bên mình mang lại tai hoạ, sau cũng có ý so sánh người có tài hoa hay ý tưởng,nhan sắc,…cũng có thể mang đến tai hoạ.

      Niếp Quân Hạo lại nghĩ tới An Cẩn Du như vậy, sợ run trong chốc lát, chế giễu : " ngờ nha đầu nhà vẫn quá đần nha."

      An Cẩn Du: "Giáo chủ đại nhân, đừng cho là tôi nghe ra hơi tí là liền châm chọc, công kích tôi. Còn có thể vui vẻ chơi đùa hay hả?”

      "Nếu có thời gian chèn ép tôi, còn bằng suy nghĩ kỹ xem nên giải quyết nguy cơ tài chính của chúng ta như thế nào ." An Cẩn Du hừ lạnh tiếng, quay trở lại đề tài ban đầu.

      Nụ cười mặt Niếp Quân Hạo hơi cứng lại, sắc mặt cũng càng khó coi. Nhớ tới việc giáo chủ Ma giáo đại sát tứ phương, khí phách hiên ngang, vậy mà cũng có ngày phải buồn phiền vì tiền tài, quả nhiên là đời khó đoán.

      An Cẩn Du thấy ý tứ muốn ràng
      [​IMG]
      Tôm Thỏ thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 47: Cùng nhau rơi xuống nước!

      Editor: Trịnh Phương.

      số việc ra phát , khi nào có việc cần đến, những phát mà trước kia người ta vốn để ý đó lập tức lên vô số.

      Niếp Quân Hạo vẫn rất chán ghét Tiền Đa Đa, An Cẩn Du biết điều này từ sớm. Từ lần đầu tiên nhìn thấy Tiền Đa Đa, bắt Tiền Đa Đa ra chỗ khác ăn cơm, căn bản cho Tiền Đa Đa lên bàn ăn cùng. Hơn nữa, sau khi bị đuổi ra ngoài, Niếp Quân Hạo bắt buộc phải lập hiệp ước ba điều luật, trong đó có cái là cho Tiền Đa Đa .

      Mới đầu An Cẩn Du cũng chỉ cho là Niếp Quân Hạo ghét chó, nhưng bây giờ nghĩ lại, có lẽ cũng đơn giản như vậy. Mặc dù quen biết Niếp Quân Hạo lâu, nhưng Ăn Cẩn Du cũng hiểu được chút ít về tính cách kỳ cục kiêu ngạo của . Chỉ vì con chó mà làm ra hành động thái quá như vậy hiển nhiên phải phong cách của .

      Mặc dù Niếp Quân Hạo vẫn uy hiếp mình là muốn thịt Tiền Đa Đa rồi mang hầm cách thủy làm thành lẩu thịt chó, nhưng là Tiền Đa Đa quấy phá nhiều lần mà lại chưa bao giờ thực lời cảnh báo độc ác của mình.

      Ngày đó, sau khi "cùng giường chung gối", lúc Tiền Đa Đa bổ nhào tới chỗ , thân thể ràng trở nên căng cứng, có vẻ rất hồi hộp, mặt càng biểu lộ ra vẻ chán ghét. Tuy vậy, lúc đó chỉ quan tâm tới an nguy của chó cưng, căn bản chưa kịp suy nghĩ nhiều.

      Ngày hôm qua, sau khi ra ngoài rồi trở lại, trong nhà chỉ bị làm cho bừa bộn hơn chút, Tiền Đa Đa theo cách của Niếp Quân Hạo là bị điện giật cho thảm hại nên kinh sợ rồi tháo chạy tứ tung. Nhưng khi Niếp Quân Hạo ở trong nhà, nếu ghét chó, thích Tiền Đa Đa chạy loạn khắp phòng khách, vậy lấy lực tấn công của , chỉ cần chưởng là có thể giết chết Tiền Đa Đa, sau đó mang hầm cách thuỷ hoặc làm lẩu thịt chó như , sao có thể để Tiền Đa Đa nhảy lên nhảy xuống làm loạn như vậy. Nó náo loạn nửa ngày, đến khi về nhà vẫn còn bị tổn thất sợi lông nào.

      những vậy, hôm qua, trước khi
      [​IMG]
      Tôm Thỏ thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 48: Tiểu Ngư Nhi mê tiền.

      Editor: Trịnh Phương.

      Nghe thấy phải Niếp Quân Hạo muốn làm, Tô Minh Duệ khẽ thở phào, cười hỏi: " cầu gì"

      Niếp Quân Hạo cười , chỉ hài hước nhìn An Cẩn Du cái.

      An Cẩn Du nhận được ánh mắt của , chợt cảm thấy sau lưng lạnh toát, dự cảm xấu bỗng dâng lên trong lòng, làm cả người ngừng run lên. Quả nhiên…

      Lời của Niếp Quân Hạo vang lên, tay chỉ vào An Cẩn Du cái, gằn từng chữ : "Tôi muốn ấy cùng tôi, ở bên cạnh tôi như hình với bóng, chăm sóc tôi, phục vụ tôi."

      "…" An Cẩn Du sửng sốt, ngẩng đầu lên, vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía Niếp Quân Hạo, hiểu vì sao ta đột nhiên bắt mình theo ta, chăm sóc ta, phục vụ ta. Choáng nha, xem mình là hầu bên người ta sao?

      Niếp Quân Hạo nhìn khuôn mặt nhắn tràn đầy kinh ngạc của An Cẩn Du, đáy lòng chợt sinh ra cảm giác thoải mái. Cho tùy tiện bán tôi đó, nhìn xem tôi có kéo xuống nước chung hay .

      Tô Minh Duệ cũng có chút sửng sốt vì lời của Niếp Quân Hạo, chốc lát sau, ánh mắt cũng tự chủ được mà nhìn hai người An Cẩn Du bằng ánh mắt mập mờ thôi, vẻ mặt này ràng là : "Xem xem , còn hai người chỉ là quan hệ bạn bè bình thường? Ra ngoài cũng muốn dính với nhau mà vẫn dám hai người là quan hệ bạn bè bình thường, lừa ai vậy?"

      "…" An Cẩn Du bị ánh nhìn chăm chú tràn ngập thâm ý của Tô Minh Duệ làm cho sợ hãi, lần nữa xác định người đàn ông nhìn qua có vẻ lịch phong nhã từ trong xương này còn bà tám hơn so với bất cứ người nào.

      Cho người đại diện bà tám mang theo Niếp Quân Hạo còn chưa kịp thích ứng với cuộc sống thời đại, xảy ra chuyện gì chứ?

      Tô Minh Duệ nhìn chằm chằm hai người hồi lâu, cuối cùng vẫn bị ánh mắt lạnh lẽo mang đầy ý tứ cảnh cáo của Niếp Quân Hạo dọa cho thể thu hồi ánh mắt, ho tiếng, : " Niếp muốn An ở gần chăm sóc là vì muốn ấy làm trợ lí của ?"

      "Trợ lí"? Đó là cái quỷ gì? Nhưng mà nghe
      [​IMG]
      Tôm Thỏ thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 49: Các bà bác hung hãn.

      Editor: Trịnh Phương.

      Sau khi bàn bạc vài chuyện liên quan tới công việc với Tô Minh Duệ, màn đêm bất tri bất giác buông xuống. An Cẩn Du vốn định giữ đối phương ở lại ăn cơm tối, dù sao vị này sau này có thể là kim chủ của mình.

      Tô Minh Duệ ngược lại rất vui lòng, chỉ tiếc ánh mắt lạnh lẽo chiếu vào sau lưng này làm ta có cảm giác mình là nếu mình ở lại, những tiêu hóa tốt, còn có khả năng bị giết người diệt khẩu. Cho nên, để mạng của mình được bảo toàn, ta chỉ đành phải uyển chuyển cự tuyệt lời mời của An Cẩn Du, mang theo chó cưng hoảng hốt chạy mất.

      Sau khi An Cẩn Du cùng Niếp Quân Hạo ăn xong, nghĩ tới Niếp Quân Hạo muốn vào làng giải trí, mỗi lời hành động đều bị mọi người chú ý, cho nên cần bù lại vài kiến thức thông thường cho chút.

      Vì vậy, buổi tối hôm đó, An Cẩn Du khẳng khái bỏ qua chiếc laptop bé của mình, cho Niếp Quân Hạo biết những thứ thông dụng và kiến thức liên quan đến thời đại này, cho Niếp Quân Hạo biết làng giải trí, người đại diện, minh tinh... rốt cuộc là cái gì.

      Lần này Niếp Quân Hạo ngược lại ra vẻ mất kiên nhẫn, bởi vì cũng biết mình quả nên hoàn toàn hiểu thế giới này. ghét việc chính mình biết gì, cảm giác hợp với thế giới này, đáng ghét hơn là giữa mình cùng An Cẩn Du vẫn cách nhau tầng màng mỏng nhìn thấy. Mặc dù biết vì
      [​IMG]
      Tôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :