1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện Đại] SỐNG LẠI BẢO VỆ HẠNH PHÚC

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 40: Vợ lính giúp đỡ lẫn nhau

      Editor: demcodon


      Sau đám cưới cuộc sống hạnh phúc bình thản như vậy Tiểu Hoa rất vừa lòng, mặc dù chạy tới chạy lui có chút bận rộn.

      “Cốc cốc cốc..." Tiểu Hoa ngồi ở trước mặt máy tính gõ chữ muốn chia bản thảo nộp cho tòa soạn tạp chí lúc này truyền đến tiếng gõ cửa dồn dập.

      "Ai vậy?" Tiểu Hoa bởi vì tính chất của công việc nên ngốc ở trong phòng, ngoại trừ buổi sáng ra ngoài chạy hai vòng rèn luyện sức khỏe còn lại chỉ là ở phòng nấu cơm, gõ chữ, luyện yoga chút vv... Mà Cao Giang Cảnh cơ bản đều dùng chìa khóa mở cửa nên Tiểu Hoa rất ít tiếp xúc với người khác, đây vẫn là lần đầu tiên nghe được có người gõ cửa.

      Vừa mở cửa ra nhìn thấy phụ nữ trung niên đứng trước cửa với vẻ mặt rất là lo lắng, hơn nữa hơi co quắp.

      "Chào dì, xin hỏi dì tìm ai?" Tiểu Hoa tò mò hỏi.

      Phụ nữ này vội vàng lôi kéo tay Tiểu Hoa : "Chuyện đó, cháu là vợ của Doanh trưởng Cao phải ?"

      Tiểu Hoa gật đầu cái.

      Phụ nữ cắn cắn môi mới nhanh chóng : "Tôi cũng là vợ quân nhân, chuyện đó… đứa bé nhà Chính ủy Triệu vừa sinh lâu bị bệnh muốn đưa bệnh viện khám nhưng đủ tiền. Lúc gọi điện thoại thông báo Chính ủy Triệu có ở đây, là Doanh trưởng Cao nhận điện thoại, cậu ấy ..."

      Tiểu Hoa vừa nghe thế này đợi bà xong cũng biết có ý gì, vội vàng lên tiếng : " biết, cháu lấy thẻ rút tiền." bỏ chạy vào phòng mở ví ra lấy thẻ rút tiền ra lại cầm thêm tờ giấy ghi mật mã lấy nó giao cho phụ nữ kia, sau đó lại hỏi: "Cháu còn có thể giúp gì ?"

      "Cùng đến bệnh viện. Có làm trễ nải công việc của cháu ?" Phụ nữ hỏi.

      Tiểu Hoa lắc đầu quay người lại vội vàng cầm túi, áo khoát và chìa khóa theo phụ nữ đó cùng nhau chạy xuống lầu.

      Dưới lầu có hơi mập mạp ôm đứa xe lo lắng chờ. Tiểu Hoa lên xe lấy tay sờ sờ trán của đứa bé rất nóng, lại thấy môi có chút tím tái thầm nghĩ tốt, phỏng đoán là tim có vấn đề, hơn nữa đứa bé còn phát sốt. Vội vàng kêu tài xế chạy nhanh chút.

      Phụ nữ ngồi ở hàng trước tò mò hỏi: "Cháu biết y thuật?" demcodon-lqd

      Tiểu Hoa : "Học Trung y 2 năm." Sau đó với mẹ của đứa bé: "Chị à, tim đứa bé tốt lắm có phải ?"

      "Ừ! Bác sĩ là bệnh tim bẩm sinh, chỉ cần chú ý để cảm lạnh là được, nhưng mà..." kia lại sốt ruột đến độ chảy nước mắt.

      "Ôm đứa bé nữa ngồi dậy, đầu hơi ngửa ra sau để cho nó hô hấp giữ thông suốt. Tiểu Trương, cậu mở nhiệt độ thoải mái chút! Trực tiếp đến bệnh viện An Trinh Bắc Kinh, nơi đó chuyên trị bệnh này." Tiểu Hoa sau khi dặn dò xong bắt đầu lấy điện thoại gọi hỏi thăm bác sĩ bệnh viện An Trinh. Sau khi hỏi kể tình huống của đứa bé cho bác sĩ biết.

      Đối phương sau khi nhận được điện thoại rất là phụ trách hỏi thăm tất cả tình trạng sau đó dặn người nhà cần gấp, bọn họ nhanh chóng sắp xếp nhập viện cho đứa bé.

      "Chị à, chị cũng đừng nóng vội, trước đó chị đứa bé cũng cần giải phẫu, vậy có vấn đề gì quá lớn, chị nóng vội thành bộ dáng này làm sao còn có thể chăm sóc đứa bé được chứ?" Sau khi sắp xếp xong tất cả Tiểu Hoa nhìn dáng vẻ mẹ đứa bé lo lắng an ủi.

      Phụ nữ ngồi hàng trước cũng vội vàng : "Đúng vậy, đúng vậy, tiểu Từ à! Nghe lời tiểu Giang , đúng đó! Chồng dì cũng cho dì biết, tiểu Giang là sinh viên tài giỏi nhất Bắc Đại, hiểu biết rất nhiều thứ!"

      "Cám ơn, cám ơn... Nếu như có mọi người giúp đỡ cháu có cũng biết nên làm gì bây giờ?" gọi là tiểu Từ này trải qua an ủi cảm xúc cũng tốt hơn chút, vội vàng cám ơn mọi người.

      Tiểu Hoa vội vàng : " có gì, đều là hàng xóm với nhau, cần phải khách sáo như thế chứ?"

      Cứ như vậy khoảng chừng tiếng mới đến, vừa đến bệnh viện có bác sĩ hiểu tình hình ra đón đứa bé, chụp dưỡng khí lên mặt cho đứa bé rồi đẩy vào. Nhìn đứa bé vào phòng kiểm tra tâm tình của Tiểu Hoa mới từ từ bình tĩnh lại.

      y tá tới với các : "Các người nào làm thủ tục nhập viện chút?"

      Người phụ nữ trung niên để cho Tiểu Hoa gọi mình là dì Lưu lấy thẻ rút tiền trước đó Tiểu Hoa đưa cho từ trong túi ra. Tiểu Hoa nhìn chút nhận thẻ, hỏi mẹ đứa bé là chị Từ ít thông tin cơ bản rồi mình theo y tá đóng tiền viện phí.

      Chờ lúc Tiểu Hoa trở về kiểm tra còn chưa có kết thúc, đợi lát bác sĩ ra với các : "Cũng may đưa vào cũng tương đối kịp lúc. Bây giờ chúng tôi chủ yếu trị cảm lạnh phát sốt cho đứa bé trước. Bất quá chờ cảm lạnh của đứa bé hết vẫn là nhanh chóng làm giải phẫu thôi, đứa bé dưới 1 tuổi giải phẫu thành công tương đối cao, tỷ số chữa khỏi cũng cao. Mọi người suy nghĩ chút, giải phẫu này càng sớm càng tốt."

      " thành vấn đề, bác sĩ xem làm thế nào tốt nhất cho đứa bé cứ làm, chúng tôi có ý kiến!" Tiểu Hoa sau khi nghe xong nhìn thấy hai người trực tiếp trả lời.

      Chị Từ sửng sốt chút hỏi: "Giải phẫu cần bao nhiêu tiền?"

      "Chi phí giải phẫu đại khái cần chuẩn bị khoản 3 - 4 vạn!" Bác sĩ trả lời.

      Chị Từ do dự chút, thấp giọng : "Chúng tôi cần suy nghĩ chút..."

      "Suy nghĩ cái gì? Chữa bệnh cho đứa bé quan trọng hơn, còn thiếu bao nhiêu dì về nhà lấy ít cho cháu mượn, mọi người còn muốn gom góp chút đấy, đứa bé quan trọng hơn." Dì Lưu nhíu mày cái .

      Tiểu Hoa cũng vội vàng : "Đúng vậy đó! Chị Từ, dì Lưu rất đúng, đứa bé quan trọng hơn, chuyện tiền chị cần phải lo lắng."

      "Cám ơn mọi người, tiền này tính là cháu mượn, cháu Khẩu viết giấy nợ cho mọi người!" Chị Từ lau lau nước mắt cảm kích.

      "Viết giấy nợ gì chứ? có việc gì, bệnh đứa bé tốt hơn rồi sau!" Tiểu Hoa thèm để ý , sau khi xong nhìn dì Lưu nháy nháy mắt với bà còn : "Dì cũng cháu là sinh viên tài giỏi nhất, cho nên chuyện tốt này để cho cháu làm , cũng đừng tranh giành với cháu đó?"

      Dì Lưu cười cái : " vậy vợ chồng son các cháu vừa kết hôn ở cũng dư dả, dì cũng giành làm gì, để cho cháu làm chuyện tốt này."

      Tiểu Hoa nghe xong hỏi bác sĩ, cần thiết nhất là đóng thêm chi phí phẫu thuật cho đứa bé, phí nằm viện để sau lại đóng lần nữa. Dì Lưu nhìn tạm thời có chuyện gì nên chủ động cầu cùng tàu xế tiểu Trương về giúp lấy những đồ đạc cần thiết để nằm viện.

      Nhìn chị Từ vẫn chưa có khôi phục thân thể nên Tiểu Hoa chạy trước chạy sau giúp đỡ dàn xếp cho đứa bé, nhìn đứa bé đưa vào phòng bệnh chích thuốc hạ sốt mới coi là yên lòng. Sắp đến giờ cơm Tiểu Hoa lại giúp mua đồ ăn, tại những chăm sóc cho đứa bé mà còn phải chăm sóc tốt cho mẹ đứa bé.

      Chờ lúc bọn người Cao Giang Cảnh và Chính ủy Triệu đến là buổi tối, đứa bé cũng hết sốt.

      Chính ủy Triệu nghe kể tất cả chuyện con và vợ được dàn xếp xong hốc mắt cũng hơi đỏ lên lôi kéo tay Cao Giang Cảnh : "Cám ơn, là cám ơn mọi người!"

      "Chuyện này có gì? Thuận tay giúp đỡ mà thôi, có việc gì!" Cao Giang Cảnh vỗ vỗ vào bả vai của .

      Tiểu Hoa cũng cười : "Đúng vậy, chuyện này có gì, bất quá đêm nay người ta chỉ cho có người ở lại, em đưa chị dâu về nhà ở lại mình được ?"

      Chính ủy Triệu gật đầu cái đồng ý, cũng rất lo lắng cho thân thể của vợ. Vốn là chị Từ muốn nhưng mà cuối cùng Chính ủy Triệu vẫn là làm công tác cho vợ thông suốt.

      Cao Giang Cảnh sáng mai còn có việc nên Tiểu Hoa để cho về. Sau khi gọi điện thoại cho ba Giang kể chút chuyện mang theo chị Từ về nhà.

      * * *
      Buổi tối sau khi trở về lại an ủi lo lắng cho chị Từ hồi Tiểu Hoa mới tiến vào giấc mộng. Ba giờ sáng, sớm dậy nấu canh cá trích dành cho phụ nữ cho con bú để chị Từ uống rồi mới đóng gói phần bữa sáng cho mang vào bệnh viện.

      Tình trạng của đứa bé cũng tệ lắm cho nên Chính ủy Triệu mặc dù nhìn mệt chết nhưng vẻ mặt có chút thoải mái, uống cháo rồi cười với Tiểu Hoa: " sớm nghe Giang Cảnh tìm được vợ khéo tay, nấu cơm là tuyệt nhất, hôm nay có thể nếm được rồi!"

      Tiểu Hoa xem đứa bé xong hơi ngượng ngùng : "Cái gì chứ? Làm gì có tốt như vậy? khen ở đây làm em cảm thấy ngượng ngùng."

      Chị Từ trải qua buổi chiều và buổi tối ngày hôm qua ở chung với Tiểu Hoa có chút hiểu biết về Tiểu Hoa, đứa bé có việc gì cũng có tâm tình trêu Tiểu Hoa: "Lúc trước chị nhìn thấy em ở trong phòng ra khỏi cửa nên bọn chị cũng dám quấy rầy em, sợ em trẻ tuổi muốn ở chung, ai biết vừa tiếp xúc mới phát em tốt như vậy, trách được lúc trước mặt Giang Cảnh luôn nghiêm nghị nhưng bây giờ khuôn mặt lại tươi cười nhiều như thế!"

      Mặt Tiểu Hoa đỏ lên : "Hai vị sao lại cứ lấy em ra chuyện như thế?"

      Chính ủy Triệu uống cháo xong lại ăn bánh bao, sau khi mang cặp lồng cơm rửa sạch trở về nhìn Tiểu Hoa : "Giang Cảnh có phúc khi cưới được vợ như em. Trách được mọi người vừa hỏi đến em vẻ mặt của mềm mại hơn trước kia."

      "Lúc vừa mới kết hôn, đến chị Từ cũng phải cả ngày vui tươi hớn hở à?" Tiểu Hoa nghịch ngợm hỏi lại.

      Chị Từ nhéo nhéo mặt của Tiểu Hoa cười : "Em đó! Cũng nghịch ngợm! Lúc đó bọn chị làm sao có thể biết em ở chung tốt chứ?"

      "Còn phải Giang Cảnh nộp báo cáo kết hôn hơn năm nhưng còn có thấy động tĩnh, cho nên mọi người mới hiểu lầm?" Chính ủy Triệu ngẫm lại trả lời. ***************.com-demcodon

      " chút chuyện gì xảy ra ?" Chị Từ chọc chọc hỏi.

      Tiểu Hoa ngượng ngùng : "Chuyện này em biết, chị vẫn là hỏi ảnh ?"

      Lại trò chuyện lát điện thoại của Chính ủy Triệu vang lên thông báo trở về họp. Dường như bọn họ gần đây có buổi diễn tập, Cao Giang Cảnh ngày cũng bận rộn ngừng được nên Tiểu Hoa gánh vác chuyện chăm sóc đứa bé và chị Từ. Mặc dù còn có dì Lưu chạy tới giúp tay nhưng mà mỗi ngày nấu cơm cho các , giúp đỡ chạy lại chút, ngày cũng rất bận.

      Cứ như vậy chờ đứa bé kiểm tra các hạng mục của triệu chứng bệnh đều đạt được thời cơ giải phẫu tốt nhất mới bị đưa vào phòng giải phẫu. Khi giải phẫu kéo dài gần 5 tiếng, Tiểu Hoa chờ rất nóng ruột, đồng thời còn phải ở bên cạnh an ủi dì Lưu, bà còn lo lắng sốt ruột hơn cả chị Từ, nhìn lúc chị Từ ký tên tay run rẩy thể cầm bút, tinh thần của Tiểu Hoa cũng buộc rất chặt chẽ.

      May mà giải phẫu rất thành công, 3 phụ nữ mới xụi lơ ở ghế bên ngoài phòng mổ. Chờ lúc đứa bé khỏi hẳn xuất viện Tiểu Hoa mới coi là rãnh rỗi lại. Bất quá thông qua lần tiếp xúc này, sau khi trở về Tiểu Hoa lại biết ít vợ lính, mọi người cũng có việc gì lủi lủi làm người sai vặt, làm cho cuộc sống quân đội của Tiểu Hoa dâng lên chút ấm áp.

    2. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 41: Gặp lại Lý Minh Ngọc

      Editor: demcodon


      Sau khi đưa chị Từ về nhà Tiểu Hoa chuẩn bị về nhà nghỉ ngơi chút, gần đây tinh thần khẩn trương làm cho cũng nghỉ ngơi tốt.

      Vừa mở cửa ra trong cửa vươn ra bàn tay kéo vào, cái chân to đá đóng cửa lại rồi Tiểu Hoa bị người gắt gao ôm vào trong ngực, ngay sau đó nụ hôn nóng bỏng quen thuộc tập kích lên môi của Tiểu Hoa.

      lâu sau nụ hôn này mới kết thúc, Tiểu Hoa vùi mặt ở trong ngực Cao Giang Cảnh. Cao Giang Cảnh nhìn vợ kết hôn lâu như vậy còn ngượng ngùng nhịn được ôm lấy hồi, mới vừa hai bước đột nhiên dừng lại hỏi: "Sao em lại gầy như thế?"

      " lung tung, cái này gọi là thon thả!" Tiểu Hoa bĩu môi giải thích.

      Cao Giang Cảnh có chút đau lòng : "Cái gì thon thả, em vốn là mập nhưng đừng học những người khác giảm cân gì đó. Ai... vất vả cho em rồi!"

      Tiểu Hoa gần đây bị người khác khen rất nhiều lần nhưng mà vẫn còn có quen, đặc biệt là tại trong tư thế này, khuôn mặt vẫn là nhịn được đỏ bừng lên.

      Cao Giang Cảnh ôm Tiểu Hoa nhanh hai bước thả lên giường có chút sốt ruột cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng của lần nữa, hai tay nhanh chóng cởi quần áo của , vuốt da thịt mềm mại của .

      "Mặc dù gầy ít nhưng mà nên gầy vẫn là gầy. Bất quá bà xã à, em đem thịt của em bồi bổ trở lại, nhìn em gầy như vậy đau lòng lắm!" Sờ xong Cao Giang Cảnh với Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa đưa tay lấy tay của ở trước ngực mình ra, bất lực liếc mắt xem thường, mặt càng đỏ hơn : "Tay chân của nếu như an phận chút em cảm động hơn."

      Cao Giang Cảnh cười hắc hắc đè lên, môi tay lại bắt đầu thành , lẩm bẩm : "Bà xã, nhớ em lắm, gặp thời gian dài như vậy em nhớ hả?"

      Tiểu Hoa dùng sức đẩy ra nhưng mà cách xa quá lớn, hơn nữa tại cũng có bao nhiêu sức lực, hoàn toàn bất động vờ làm nũng : "Ông xã, người ta mệt mỏi lắm!"

      " có việc gì, em ngủ ! còn mệt." xong tay bộc phát bắt đầu làm càn.

      "Cao Giang Cảnh! …. …. chính là tên…. vô lại..." Tiểu Hoa nhịn được bắt đầu rên rỉ, nhìn dáng vẻ đắc ý của Tiểu Hoa ngẩng đầu quay về phía bờ vai của cắn cái.

      * * *
      Chờ lúc Tiểu Hoa tỉnh lại trời tối đen, Tiểu Hoa tức giận đập lên giường cái nhìn ông chồng trước mắt tinh thần sảng khoái bưng cơm cho mình, vươn tay kéo qua nhéo cái ở thịt non dưới nách .

      Cao Giang Cảnh hít vào hơi nhưng mà cơm trong tay vẫn có rơi ra ngoài nửa phần, có chút xin khoan dung đưa cơm đến trước mặt Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa nhìn bộ dáng của trừng mắt liếc nhìn cái, lại nhìn nhìn chăn người mình tình nguyện mới hé miệng. demcodon-lqd Cao Giang Cảnh ngồi yên ở bên giường đút từng muỗng từng muỗng cơm cho ăn có chút nào kiên nhẫn.

      Cơm nước xong thừa dịp cơ hội rửa chén Tiểu Hoa nhanh chóng mặc quần áo rồi với mình muốn tản bộ. biết nếu như làm chút gì mình có thể nằm ở giường đến ngày mai.

      Lúc hai người ra cửa gặp được Chính ủy Triệu về ăn cơm, mọi người chuyện hồi Chính ủy Triệu còn ít lời cảm ơn Tiểu Hoa mới tính buông tha bọn họ.

      "Chỗ này cái gì cũng tốt, chỉ là người quá nhiệt tình, nhiều lúc ra cửa có ít người tới chào hỏi em, cũng làm cho em ngượng ngùng!" Tiểu Hoa vừa vừa oán giận với Cao Giang Cảnh.

      Cao Giang Cảnh hỏi: "Nhiều người chào hỏi?"

      Tiểu Hoa gật đầu cái thành : "Đúng vậy? Thế nào?"

      " có việc gì, bọn nhóc thúi này lượng hoạt động quá ít, cần phải luyện tập nhiều hơn nữa." Cao Giang Cảnh trả lời.

      Tiểu Hoa lúc này mới coi là nhìn ra được vị này là ghen tỵ? Cũng bởi vì đối phương tiếng chào hỏi với mình kêu tiếng 'chị dâu' ư? Mặc dù số lượng đối phương nhiều hơn chút: "Trước kia sao em lại nhìn ra là bình dấm chua thế nhỉ?"

      "Ai ghen tỵ? Đừng bừa." Cao Giang Cảnh phản bác.

      Tiểu Hoa đến trước mặt rồi bước ra hai bước với : "Vậy em đây có thể mang giày cao gót, mặc váy ngắn được ?"

      Cao Giang Cảnh đứng lại nhìn Tiểu Hoa rồi phun ra hai chữ: "Nằm mơ!"

      Tiểu Hoa thở dài hơi mới : "Con vịt chết còn cãi, ràng chính là ghen tỵ còn thừa nhận?"

      "Đây là hai chuyện khác nhau có được hay ? Trong quân trại làm sao có thể mang giày cao gót, mặc váy ngắn chứ?" Cao Giang Cảnh vừa tới đây lại bỏ thêm câu: "Đương nhiên, ở bên ngoài cũng được, phải thường bây giờ tia tử ngoại làm tổn thương đến làn da hay sao, mặc nhiều chút có thể bảo vệ làn da đó."

      Tiểu Hoa nghe sạo nhịn được cười ra tiếng.

      Cao Giang Cảnh nhìn khuôn mặt tươi cười xán lạn của cũng nhịn được cười giọng với : "Đúng là ghen tỵ đó, cho nên em phải chú ý!"

      Tiểu Hoa lại thêm vui mừng cúi gập người.

      "Chị!" tiếng chị làm cho Tiểu Hoa quay đầu lại nhìn thấy Lý Minh Ngọc lâu rồi gặp, mặc quân phục có quân hàm của lính học viên đứng ở phía sau Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa liếc mắt nhìn Cao Giang Cảnh cái, Cao Giang Cảnh khẽ lắc đầu, tự bản thân biết có lính học viên đến đây huấn luyện nhưng mà lại biết bên trong có Lý Minh Ngọc.

      Tiểu Hoa quay đầu lại cười với : "Đến đây huấn luyện hả?"

      "Dạ! Năm nay trường học tổ chức đến các liên đội rèn luyện, em được phân đến chỗ này." Lý Minh Ngọc trả lời.

      Tiểu Hoa mỗi lần đối mặt với vẻ mặt nhiệt tình của Lý Minh Ngọc cũng biết nên cái gì, đặc biệt lúc thân thiết kêu mình là chị. Tiểu Hoa thường cảm thấy rất châm chọc, chẳng qua là làm chút chuyện đơn giản như ân cần thăm hỏi rồi sau đó lơ đãng nhéo nhéo Cao Giang Cảnh.

      Kế tiếp Cao Giang Cảnh hỏi rất nhiều vấn đề, hai người về cường độ huấn luyện, tiến độ huấn luyện, vv... mải mê đến nỗi quên cả trời đất. Vì vậy Tiểu Hoa bước lui sang bên mỉm cười nhìn hai người bọn họ làm cảnh.

      chuyện lát nhìn xem thời gian vừa tới Cao Giang Cảnh mới : "Thời gian các cậu tập hợp cũng sắp đến, nhanh chóng về đơn vị !"

      Lý Minh Ngọc gật đầu chào cái, sau đó tiếng ‘tạm biệt’ với Tiểu Hoa mới xoay người rời .

      Tiểu Hoa nhìn bóng dáng của cảm khái hồi, dáng vẻ của và người trong trí nhớ của mình hoàn toàn khác nhau.

      " muốn gặp chuyển biến tốt, dù sao bọn họ đến huấn luyện cũng bao lâu, cũng chỉ 3 tháng." Cao Giang Cảnh an ủi .

      Tiểu Hoa lắc đầu : " phải như thế, chỉ là biết nên đối mặt như thế nào. Mặc dù biết cậu ấy sai, nhưng mà vừa nhìn thấy cậu ấy nghĩ đến chuyện xấu biết nên cái gì mà thôi."

      "Vậy đừng , gặp mặt chào hỏi vài câu là được rồi, dù sao lại thông thường gặp." Cao Giang Cảnh sao cả.

      Kế tiếp cũng giống như lời Cao Giang Cảnh , Tiểu Hoa và Lý Minh Ngọc cơ bản vốn có cơ hội gặp mặt nên Tiểu Hoa cũng quên chuyện này.

      * * *
      ngày Tiểu Hoa chỉ vào đống ghế xếp kia trong góc tường hỏi: "Ông xã, sao lại chuẩn bị nhiều ghế như thế làm gì vậy?"

      "Hả?" Cao Giang Cảnh xoay người nhìn thoáng qua : "Vốn là tính mời bạn bè đến nhà ngồi chơi, nhưng mà sợ đám sói kia đến lần lại cho nên vẫn có thực mà thôi."

      Tiểu Hoa nghĩ đến kết hôn cũng được mấy tháng Cao Giang Cảnh đúng là có mời chiến hữu về nhà chơi, vì thế : "Chị Từ còn hỏi em nhà chúng ta sao lại im lặng như vậy? Nhà bọn họ trước kia có nhiều người đến ăn ké, còn tưởng rằng em thích tiếp xúc đấy?"

      Cao Giang Cảnh ngẩng đầu, đôi mắt lóe sáng nhìn Tiểu Hoa : "Em xem em ngày nào thuận tiện mời bọn họ đến nhà ăn bữa cơm ."

      "Vậy ngày mai ! phỏng đoán chút số người và lượng cơm ăn cho em biết, vừa hay lát em đưa thực đơn đến cho nhà bếp." Tiểu Hoa nhìn tờ danh sách dưới ngòi bút dứt khoát vò cái ném vào trong thùng rác.

      Cao Giang Cảnh suy nghĩ chút : "Thời gian có gấp lắm ? Đám người này ăn rất nhiều!"

      " có việc gì, trong nhà dì Lưu có nồi lớn đến mượn dùng chút, lần tới nghỉ chúng ta cũng mua vài cái lớn. Em thấy mua chén gì cũng rất lớn, phỏng đoán cũng đủ rồi." Tiểu Hoa nghĩ đến dì Lưu, chị Từ truyền dạy cho mình biết như thế nào xứng đáng làm người vợ lính tốt, như thế nào làm tốt quan hệ với chồng và chiến hữu, vv... Ngồi bàn bạc loạt chuyện nghĩ thầm: 'mình mấy tháng này còn làm nhiều chuyện rất xứng với chức vụ này. Ngược lại Cao Giang Cảnh mỗi ngày gọi điện thoại cho ba, trở về là giúp mình thu dọn phòng, rửa chén, giặt quần áo, vv... cảm thấy có chút chột dạ.'

      Cao Giang Cảnh phỏng đoán chút muốn mời mấy người và lượng cơm ăn của mọi người, nghĩ đến món ăn mình bình thường ăn định vài món ăn theo Tiểu Hoa, rửa tay xong lại xoa xoa đầu cái : "9 người, phần ăn cũng khác là mấy, nhiều người như vậy nấu đơn giản chút, mấu chốt là số lượng thịt lớn là được."

      Tiểu Hoa đột nhiên nghĩ đến trước kia ở trong nhà mình, xem lượng cơm ăn của Cao Giang Cảnh cũng bình thường, nghĩ đến mình ngay từ đầu làm cho đủ ăn, buổi tối thường xuyên phải lấy đồ ăn vặt của mình ăn cho đỡ đói, có ý tốt hỏi: "Ông xã, trước kia tới nhà em có phải cũng ăn no hay ?"

      Cao Giang Cảnh đơ người ra cái, quẹt mũi thừa nhận: "Lượng cơm ăn của nhà em đều , em xem em hay dùng chén như đầu nắm tay ăn cơm, ngay cả tiểu Hổ cũng bất quá ăn hai chén cơm ăn mà thôi, phải sợ dọa đến mọi người hay sao? Hơn nữa, vận động lớn ăn cơm cũng lớn hơn. Ở nhà của em nửa lại làm gì, có đói như vậy."

      "Vậy tại sao sau này lại cũng để đói bụng mấy ngày?" Tiểu Hoa lườm cái, giấy viết muốn mua lượng thịt và đồ ăn, lại suy nghĩ rồi viết thêm túi gạo.

      Cao Giang Cảnh nhìn bộ dáng Tiểu Hoa cúi đầu nghiêm túc viết thực đơn trong lòng cảm thấy ấm áp.

      Cho dù trong lòng có chuẩn bị Tiểu Hoa cũng chuẩn bị rất phong phú. Buổi tối ngày hôm sau nhìn thấy bàn thức ăn trước mặt của mình trở thành hư còn hạt cơm trong nồi lớn trong lòng Tiểu Hoa giật mình thôi, nhưng mặt vẫn là cười : " phải cố ý, có nắm chắc lượng cơm ăn của các cậu. Bất quá chuyện này cũng thể trách tôi, là Giang Cảnh cung cấp tư liệu cho tôi." ràng có 10 người đàn ông lớn mà mình lại chuẩn bị 13 phần theo lượng cơm bình thường của Cao Giang Cảnh, nhưng lại quét dọn sạch như vậy.

      "Chị dâu, ít, là chị nấu thức ăn quá ngon, chị thấy bụng bọn em cũng phình lên rồi sao?" Trương Kiến giải thích với Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa cười chút hỏi: "Ha ha, chuyện đó, trong tủ lạnh còn sủi cảo, đủ ăn cứ tiếng tôi nấu sủi cảo cho các cậu ăn, rất nhanh!" liếc nhìn Cao Giang Cảnh cái, nhìn thấy có ngăn cản cũng biết mọi người lời khách sáo nên lấy đồ ăn trước đó mình chuẩn bị khẩn cấp cho Cao Giang Cảnh ra nấu tiếp.

      Tiểu Hoa nhìn 5 đĩa sủi cảo lớn lại bị tiêu diệt nhìn về phía Cao Giang Cảnh, dùng ánh mắt hỏi : ' phải no rồi sao, còn ăn nữa?' Cao Giang Cảnh : "Được rồi, vội, bọn họ đều ăn no, em thấy đám đều ngồi ở đây động đậy được sao?"

      Tiểu Hoa nhìn mọi người ngây ngốc cười, trán lên vạch đen hồi. Bất quá trải qua lần này cũng coi như làm cho Tiểu Hoa hiểu lượng cơm ăn của bọn họ.

      Lúc trả nồi Tiểu Hoa nhìn dì Lưu buồn rầu : "Xem ra nồi của nhà dì vẫn là đủ lớn."

      "Cháu có chuẩn bị thêm mấy chai bia hả?" Dì Lưu giật mình hỏi. Bà biết Tiểu Hoa rốt cuộc mua bao nhiêu thứ vì còn cầm giúp mang về.

      Tiểu Hoa gật đầu cái.

      "Nha đầu ngốc, chuẩn bị trong nhà thêm mất kết bia, uống vào đầy bụng nồi của dì đủ dùng." Dì Lưu cười . ***************.com-demcodon

      Tiểu Hoa giật giật khóe miệng, ra là còn có thể như vậy à? Nghĩ đến lúc trước trong tủ lạnh đều là chai rượu, mặc dù biết sau đó Cao Giang Cảnh lấy chúng mang đến chỗ nào Tiểu Hoa cũng hiểu .

      Buổi tối về hỏi Cao Giang Cảnh Cao Giang Cảnh chẳng qua là cười , bởi vì Tiểu Hoa chuẩn bị cho nên mọi người đều ngượng ngùng. Dù sao đàn ông uống rượu rất ầm ĩ, rất nhiều người thích.

      * * *
      là có hai, trải qua hai lần thỉnh thoảng lại đến đây ăn ké, bất quá trước tiên về chút. Dù sao Tiểu Hoa dự trữ trong nhà cũng có hạn. Nghĩ đến lúc trước mình còn chê cười nhà chị Từ tỷ mua nhiều thứ như vậy, Tiểu Hoa thế mới biết người ta là cho mình mặt mũi.

      Tiểu Hoa còn mua cái nồi siêu lớn đề hầm canh và lò than ở ban công nấu, thỉnh thoảng nấu nồi súp mời mọi người đến uống. Cao Giang Cảnh nhìn thấy Tiểu Hoa đối với những người này là lòng hoan nghênh trong lòng tràn ngập cảm kích.

      Đương nhiên chỗ được cũng có, mua than đá, mua gạo và mì hoặc đồ nặng gì đó cũng ngượng ngùng từ chối người khác giúp, chờ Cao Giang Cảnh trở về giúp mình xách lên.

      có việc gì cũng đến nhà Chính ủy Triệu trêu ghẹo cực cưng Triệu Khang Toàn sắp khỏi bệnh của nhà y.

      "Hiểu Hoa, Giang Cảnh cũng , các cháu khi nào sinh cục cưng vậy?" Dì Triệu nhìn Tiểu Hoa ôm cục cưng và cảnh chơi đùa với cục cưng hỏi.

      "Đúng vậy, sinh bé làm vợ của Toàn Toàn nhà chị." Chị Từ cũng cười .

      Tiểu Hoa ngượng ngùng có trả lời ôm cục cưng, hôn lên cái mũi của nó hỏi: "Toàn Toàn à! Cháu xem mọi người đều bắt nạt dì nè, nhanh tới cười với dì , an ủi tâm hồn bị tổn thương của dì chút."

      Lúc Cao Giang Cảnh tới đón Tiểu Hoa nhìn thấy chính là cảnh Tiểu Hoa và cục cưng chơi đùa với nhau.

      "Cái gì bắt nạt chứ? thấy vợ chồng son hai người đều rất thích đứa bé, sớm làm đứa ." Chính ủy Triệu cùng Cao Giang Cảnh trở về nhìn thấy bộ dáng của Cao Giang Cảnh sang sảng.

      Tiểu Hoa ngượng ngùng giao đứa bé cho dì Lưu rồi kéo Cao Giang Cảnh trở về.

    3. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 42: Bánh bao đến

      Editor: demcodon


      Về đến nhà Tiểu Hoa cũng bắt đầu lo lắng vấn đề này, đứa bé sinh ra sớm hay muộn cũng phải sinh, chỉ là khi có thai tạm thời thể tiếp xúc với máy tính. Bất quá cái hố tay cũng sắp kết thúc rồi có ảnh hưởng lớn bao nhiêu, bản thảo của tòa soạn có thể dùng bút viết để cho người khác đánh máy lại là được. Ba hẳn là cũng muốn ôm cháu ngoại chứ nhỉ?

      "Suy nghĩ gì mà nhập thần như thế?" Cao Giang Cảnh nhìn cúi đầu muốn biết chuyện của Tiểu Hoa, lấy bản thảo của ra rồi mặt đối mặt với : "Đừng để ý lời bọn họ , khi nào em muốn đứa bé chúng ta chờ đến đó, vội!"

      Tiểu Hoa nhún nhún vai thèm để ý : "Em sao cả. Khi nào muốn cũng được. Em lại cố ý tránh thai, chỉ là nghĩ nhiều về vấn đề này mà thôi."

      " ?" Cao Giang Cảnh ôm lấy Tiểu Hoa, nhìn ánh mắt vui mừng của hỏi.

      Tiểu Hoa rất là nghiêm túc gật đầu cái.

      "A! làm gì thế? Còn chưa ăn cơm mà?" Sau khi xác nhận Cao Giang Cảnh giam Tiểu Hoa ở tường, hai tay lại vội vàng xé rách quần áo của . Quần áo của Tiểu Hoa rất nhanh bị vứt mặt đất, Cao Giang Cảnh vừa hôn vừa : " ăn, lạnh..."

      "Em... buông tay... nhanh chút..." Cao Giang Cảnh vội vàng hôn và vuốt ve, dần dần khơi mào tình dục của Tiểu Hoa. Tiểu Hoa vươn tay ôm lấy : "Lên giường ... ông xã..."

      Cao Giang Cảnh nghe xong ôm Tiểu Hoa vừa hôn vừa , hai người cùng nhau ngã xuống giường lăn thành đống, chỉ chốc lát sau lại truyền ra tiếng rên rỉ làm cho người ta mặt đỏ tai hồng.

      Nếu quyết định mang thai hai người bắt đầu thảo luận phải làm công tác chuẩn bị. Đầu tiên Cao Giang Cảnh đều phải cai rượu và thuốc lá, Tiểu Hoa cũng muốn chạy chóng hoàn thành công việc tay, chú ý thân thể...

      Nhưng mà thỉnh thoảng kế hoạch lại biến hóa khó lường, hai người vừa mới xong còn chưa có bắt đầu chuẩn bị, lúc rời giường chuẩn bị ăn cơm Tiểu Hoa nhìn Cao Giang Cảnh hâm nóng lại thức ăn buồn nôn hồi.

      "Cái đó... hâm nóng quá... có chút khó ăn, nếu căn tin mua chút gì về?" Cao Giang Cảnh nhìn Tiểu Hoa quan tâm hỏi.

      Tiểu Hoa sau khi ói xong quay đầu nhìn thức ăn xem bàn, cầm lấy lịch bàn bàn trà có chút nghi ngờ, lại đụng đụng thức ăn trước đó ăn vẫn còn rất ghê tởm. Sau đó vẻ mặt kỳ quái nhìn Cao Giang Cảnh : "Ông xã, chúng ta thảo luận chuyện trễ này chút được ?"

      "Chuyện trễ gì?" Cao Giang Cảnh lơ đãng hỏi, có chút ngượng ngùng bắt đầu thu dọn thức ăn. Trong lòng có chút khinh bỉ chính mình, ngay cả hâm nóng thức ăn cũng có thể làm cho bà xã ghê tởm, mình đây là trình độ gì đây chứ? Quả quá thất bại mà!

      "Em là em nghĩ mang thai rồi." Tiểu Hoa rất bình thản .

      Cao Giang Cảnh cầm chén để xuống cái nhanh chóng vọt tới, nhìn Tiểu Hoa lắp bắp hỏi: "... ... ... ... mang thai? Chuyện này sao lại nhanh như vậy?"

      Tiểu Hoa tát cái lên đầu của , tiếng tức giận : " cái gì ngốc vậy? Em là em có khả năng mang thai trước hôm nay." Tiểu Hoa nhìn dáng vẻ ngây ngốc của Cao Giang Cảnh còn : "Kinh nguyệt của em vẫn rất chuẩn phải sao? Nhưng mà dựa theo bình thường là ngày hôm qua nên có, vốn là trễ 1 -2 ngày cũng kỳ quái nhưng mà vừa rồi lúc nấu cơm ngửi thấy khói dầu còn có chút ghê tởm, em có quá để ý. demcodon-lqd Vừa rồi chúng ta thương lượng chuyện mang thai lại có chút muốn ói, phải rất giống dấu hiệu mang thai ư?"

      "Xác định?" Cao Giang Cảnh hỏi.

      Tiểu Hoa lắc đầu : " xác định, chẳng qua là suy đoán!"

      Cao Giang Cảnh đứng lên ra ngoài, vừa vừa chuyện: "Em đừng động, hỏi chút."

      "Đừng ..." Tiểu Hoa căn bản kịp ngăn cản, câu 'vạn nhất có lại mất mặt' còn chưa ra Cao Giang Cảnh chạy tới ngoài cửa.

      Chỉ chốc lát sau theo Cao Giang Cảnh trở về còn có chị Từ. Chị Từ buồn cười nhìn Tiểu Hoa, sau khi hỏi qua cho Cao Giang Cảnh yên tâm: "Rất có thể, chị cảm thấy đúng vậy, bất quá ngày mai vẫn là bệnh viện kiểm tra chút !"

      "Dạ! Sáng mai dẫn ấy bệnh viện. Cám ơn chị, chị dâu." Cao Giang Cảnh vội vàng trả lời.

      Chị Từ che miệng cười : "Cám ơn gì chứ? Bất quá, đúng là vừa mới đến cái gì đến cái đó. Vừa rồi mới cho các em cố gắng sinh con kết quả có."

      "Chị Từ, có xác định hay chị cũng đừng cười trước, vạn nhất phải em lại mất mặt sao?" Tiểu Hoa nhìn hai người bọn họ hỏi.

      Cao Giang Cảnh vội vàng : " mất mặt, chuyện này có gì mất mặt chứ? Nếu là chúng ta lại cố gắng nữa là được! Chuyện này có cái gì đâu?"

      Tiểu Hoa vươn tay nhéo cái dưới nách của xấu hổ : " ít chút được ?"

      "Ha ha! Vợ chồng son các em chơi đùa , chị trước!" Chị Từ nhìn dáng vẻ của bọn họ đứng dậy rời .

      Chị Từ rồi Tiểu Hoa lại trừng mắt liếc nhìn Cao Giang Cảnh cái, Cao Giang Cảnh cẩn thận thấy mình phải nên đưa cánh tay qua để cho nhéo đủ.

      Tiểu Hoa nhéo xong cái : "Nhanh ăn cơm thôi!"

      "Vậy em ăn cái gì căn tin mua cho em?" Cao Giang Cảnh vội vàng hỏi.

      "Rửa cho em trái táo, bây giờ em chỉ muốn ăn trái cây thôi." Tiểu Hoa khách khí dặn dò.

      Cao Giang Cảnh vội vàng gật đầu rửa sạch trái táo rồi săn sóc gọt vỏ đưa qua cho Tiểu Hoa. Tiểu Hoa nhìn trái táo bị gọt bỏ ít nhất nửa thịt, lại nhìn Cao Giang Cảnh rồi nhận đến cắn cái.

      * * *
      Sáng sớm ngày hôm sau Cao Giang Cảnh ra ngoài xin nghỉ phép rồi trở về ngồi ở bên giường nhìn Tiểu Hoa, cho đến khi tỉnh ngủ hai người mới ngồi xe đến bệnh viện.

      "Xác định mang thai!" Sau khi kiểm tra xong bác sĩ khẳng định .

      "Thai được bao lâu?" Tiểu Hoa hỏi.

      "Khoảng 3 tuần rồi, xin hỏi là muốn sinh hay là bỏ?" Bác sĩ sau khi trả lời lại hỏi.

      Tiểu Hoa rất khẳng định : "Sinh!"

      Sau khi ra nhìn thấy Cao Giang Cảnh chờ lo lắng Tiểu Hoa phụng phịu về phía trước.

      "Chuyện đó, bà xã, có mang thai thôi, chúng ta trở về cố gắng chút, em đừng tức giận mà?" Cao Giang Cảnh nhìn dáng vẻ này của Tiểu Hoa cho là bọn họ nghĩ sai rồi, vội vàng an ủi .

      Tiểu Hoa dừng lại, hé miệng cười cái : "Về sau được bắt nạt bọn em đó, nhớ ?"

      "Em... bọn em?" Cao Giang Cảnh mở to hai mắt, kích động chỉ chỉ vào bụng Tiểu Hoa lại chỉ chỉ mình hỏi: " sắp làm ba? sắp làm ba?"

      Tiểu Hoa vừa gật đầu bị Cao Giang Cảnh ôm lấy, trong miệng còn hơi xác định : " sắp làm ba? Làm ba..."

      Tiểu Hoa che mặt, đây chính là bệnh viện mà! Người này làm mất mặt, muốn biết .

      "Cẩn thận bụng của em!" Tiểu Hoa dùng tới đòn sát thủ.

      Cao Giang Cảnh vừa nghe vội vàng cứng lại, từ từ thả xuống dưới. Tiểu Hoa vừa chạm hai chân xuống đất vội ra ngoài.

      "Bà xã, em chậm chút. Chậm chút..." Cao Giang Cảnh vội vàng đuổi theo.

      Đến cửa bệnh viện Tiểu Hoa vội vàng chui vào trong xe để ý tới Cao Giang Cảnh vẫn ngây ngô cười. lần lượt gọi điện thoại cho từng người, đầu tiên là ba, tiếp đó là ông bà nội, tiếp đó là ba mẹ chồng rồi dì , cuối cùng cũng cho Hạ Đồng và mấy người bạn tốt của biết chút.

      "Em muốn về nhà, bà nội muốn nấu đồ tốt nhất cho em ăn, em quân đội đâu!" Tiểu Hoa cúp điện thoại rồi với Cao Giang Cảnh.

      Cao Giang Cảnh ngẫm lại cũng đúng, về nhà có thể tiện hơn vì thế gật đầu đồng ý. Dọc theo đường Cao Giang Cảnh lái xe rất chậm, chạy đến nửa lại cho ngừng lại.

      Ánh mắt của Tiểu Hoa nghi ngờ nhìn Cao Giang Cảnh, Cao Giang Cảnh chà xát tay có chút ngượng ngùng hỏi: "Ngày hôm qua... chúng ta... có tổn thương đến con chứ?"

      Lỗ tai của Tiểu Hoa đỏ lên có lệ gật đầu cái, sau đó : "Chuyện đó... về sau phải cấm trước..."

      "Biết, biết!" Cao Giang Cảnh vội vàng bảo đảm xong mới mở xe chạy đưa Tiểu Hoa về nhà.

      * * *
      Vừa đến nhà Tiểu Hoa nhận được chiêu đãi nhiệt tình của ông bà nội còn có dì , căn bản có ai quan tâm Cao Giang Cảnh. Mọi người vây quanh Tiểu Hoa hỏi đủ thứ, Tiểu Hoa đỏ mặt trả lời.

      sau khi tò mò xong mới xoay người nhìn thấy Cao Giang Cảnh phía sau, kinh ngạc chút vỗ ngực cái hỏi: "Sao cháu còn chưa ?"

      Lời của bà chọc cho mọi người cười ha ha, Tiểu Hoa cười đập vào ghế sô pha bên cạnh. Cao Giang Cảnh dở khóc dở cười tiến lên lại dặn dò Tiểu Hoa vài câu mới lưu luyến rời .

      Vào trong nhà tất cả mọi người vây quanh , bởi vì Tiểu Hoa kiên trì viết xong bản thảo nên mọi người nghiêm khắc khống chế thời gian mỗi ngày lên mạng, hơn nữa tiểu Hổ còn cửa hàng hoa cỏ mua đống cây hút bức xạ để đầy xung quanh máy tính. Dì mua đến quần áo phòng phóng xạ cầu lúc nào cũng mặc.

      Lúc ba Giang bệnh viện kiểm tra đặc biệt chạy đến khoa phụ sản hỏi chút những điều cần chú ý. Sau khi trở về Tiểu Hoa bị buộc bổ sung vitamin B11*, bổ sung lòng trắng trứng, bổ sung các loại rau lá sẫm màu, bổ sung canxi, vv... Bởi vì Tiểu Hoa có thai phản ứng quá nặng cho nên bà nội Cao là thiên sứ thận trọng biến đổi nấu cơm đa dạng cho với ý đồ muốn cho có thể ăn nhiều chút. Mẹ chồng còn đặc biệt xin phép nghỉ vài ngày về chăm sóc cho , trong nhà các loại rau dưa hoa quả, gà cá tôm, vv..., phàm là tốt cho mẹ đứa bé dì đều mỗi ngày ngừng đưa tới đây.

      (*Đây là loại vitamin vô cùng cần thiết đối với những phụ nữ sắp làm mẹ, chúng thể thiếu trong việc phân chia tế bào, nó có thể đề phòng cho thai nhi bị khiếm khuyết về số hệ thống thần kinh bẩm sinh nào đó và bị thiếu hồng cầu, bạch cầu, truyền được mật mã di truyền, tránh cho thai nhi khỏi bị dị tật, có ảnh hưởng rất lớn tối sinh mệnh bé của đứa trẻ.)

      Lúc hơn tháng khám thai Cao Giang Cảnh vừa vặn trở về, đội ngũ lại khổng lồ. Tiểu Hoa vừa đến cửa khoa phụ sản nhìn thấy rất nhiều người đến khám như mình, nhìn người ta bụng rất lớn mới được người khác chung Tiểu Hoa gục đầu xuống có chút ngượng ngùng. Mặc dù vẫn có hỏi mọi người thích bé trai hay bé nhưng bọn họ đều trai đều giống nhau. Tiểu Hoa biết người thế hệ trước vẫn là hy vọng có bé trai, chỉ có Cao Giang Cảnh mỗi ngày gọi điện thoại đều gọi là con ngoan thế này rồi thế kia.

      Lúc kiểm tra toàn bộ hành trình dì đều cùng, những người khác cũng chỉ có thể ở bên ngoài chờ.

      "Tất cả bình thường, bất quá là mang thai đôi cho nên phải càng thêm chú ý." Bác sĩ sau khi cẩn thận kiểm tra xong cười .

      Tiểu Hoa ngây ngốc nhìn dì , dì cũng ngây ngốc chớp chớp mắt nhìn kết quả kiểm tra rồi theo bản năng đỡ Tiểu Hoa ra cửa.

      Hai người ra vẻ mặt đều rất ngây dại ra, Cao Giang Cảnh có chút khẩn trương lại dám hỏi, cuối cùng vẫn là ba Giang hỏi.

      đưa kết quả vừa mới kiểm tra cho mọi người xem Cao Giang Cảnh đoạt lấy, vừa thấy cũng ngây người nhìn Tiểu Hoa vươn hai ngón tay : "Hai đứa?"

      Tiểu Hoa : "Bác sĩ như vậy!"

      "Đây là chuyện tốt mà! Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của hai người làm chúng ta sợ hết hồn." Ba Giang nghe xong vui vẻ .

      Mọi người đều nhìn nhìn bụng của Tiểu Hoa còn chưa nổi lên quá mức ràng đều vui vẻ cười.

      * * *
      Truyện tay sau khi kết thúc Tiểu Hoa nhắn lại cho mọi người biết tin tức mình mang thai, sau đó dứt khoát đóng máy tính. Toàn bộ bản thảo của tòa soạn đều viết tay, cuối cùng giao cho Hạ Đồng hoặc là Vương Tử Nghiên giúp mình gõ vào máy tính rồi gửi .

      Mọi người sau khi cố vấn vô số bác sĩ nghiêm khắc quy định ăn uống, giấc ngủ, dưỡng thai, tản bộ, đánh đàn, vv… mỗi ngày của Tiểu Hoa. Tiểu Hoa mỗi lần muốn phản kháng vừa nghĩ đến hai cục cưng trong bụng cũng đành phải ngoan ngoãn chấp hành.

      Cao Giang Cảnh cố gắng hoàn thành xong công việc nhanh chóng trở về giúp xoa chân, kể chuyện xưa cho con nghe, chuyện, tản bộ với , vv... Tiểu Hoa cảm giác cuộc sống bây giờ của mình khác gì Hoàng hậu, Thái Hậu bậc; ngay cả lời lơ đãng cũng bị người khác nhớ kỹ thậm chí là làm theo. Tiểu Hoa cảm thấy áp lực rất lớn, sau khi kháng nghị vô số lần cũng có hiệu quả sau đó Tiểu Hoa cũng quan tâm, nên như thế nào như thế vậy! Nhiệm vụ chính của mình bây giờ là chăm sóc cho mình và bụng mình.

      Lúc mang thai đến tuần thứ 39 Tiểu Hoa rốt cục cùng mọi người chờ đợi sinh, sinh cặp bé trai song sinh, cả hai chỉ nặng 5 kg. Mặc dù hơn những đứa bé thường chút nhưng đều rất khỏe mạnh. Tiểu Hoa nhìn hồi cũng chỉ nhìn thấy hai gương mặt nhiều nếp nhăn, mặt đỏ hồng như khỉ con, nhìn thế nào cũng nhìn ra xinh đẹp như lời mọi người , càng nhìn ra lông mi giống ai, đôi mắt giống ai, miệng giống ai.

      "Ba, lúc con sinh ra có phải cũng giống bộ dạng này hay ?" Lúc ba Giang đến thăm Tiểu Hoa Tiểu Hoa nghi ngờ hỏi.

      Ba Giang rất khẳng định : "Giống con như đúc, con khi đó thiếu dinh dưỡng nên cũng nho , bọn nó bởi vì là thai đôi cho nên các cháu nhìn thấy rất giống."

      Tiểu Hoa nhìn ánh mắt hoài niệm của ba cố ý ghét bỏ : "Con trước đây cũng xấu như vậy hả?" ***************.com-demcodon

      " bậy! Xấu chỗ nào, xinh đẹp như vậy, ba chưa từng thấy qua đứa bé nào xinh đẹp hơn bọn nó hết." Ba Giang phản bác .

      Cao Giang Cảnh cũng tiến lên khẳng định gật đầu cái tỏ vẻ đồng ý.

      "Ông xã, đều là con trai đó! phải thích con ư?" Tiểu Hoa chờ mọi người đều rồi mới giọng với Cao Giang Cảnh.

      Cao Giang Cảnh vuốt mặt của vui vẻ : "Đều giống nhau, đều giống nhau, em thấy chứ lúc vừa tới mẹ cho biết là hai đứa con trai ánh mắt của người chung quanh đều là hâm mộ, chậc chậc... có biện pháp hình dung, đó, bà xã, cám ơn em, tới trễ..."

      "Ha ha! Cho nên phải trừng phạt , chỉ cần ở nhà phải tắm rửa thay tã cho con." Tiểu Hoa híp mắt ngáp cái mơ hồ .

      "Ừ!" Cao Giang Cảnh nhìn gương mặt buồn ngủ của Tiểu Hoa tiến lên hôn cái, ở bên tai Tiểu Hoa đồng ý đề nghị.

    4. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 43: Mẹ Minh Ngọc

      Editor: demcodon


      Sau khi có hai đứa con Tiểu Hoa cảm thấy lòng của mình kiên định ít, mỗi lần nhìn thấy hai khuôn mặt nhắn kia trong lòng giống như có dòng nước ấm chạy qua. Trải qua mấy người lớn nhiều lần thảo luận quyết định tên của hai bé, con cả tên Cao Hạo Nhiên, con thứ hai tên Cao Hạo Thần. Ngoại trừ bé đói bụng được ôm ra bên ngoài chơi, những thời gian khác luôn có người bên cạnh chơi với bé. Ông bà nội cũng ra ngoài chơi cờ, khiêu vũ hay tìm người tán gẫu. Ba Giang dường như mỗi buổi sáng đều dựa vào cớ đưa thức ăn tới, khi ở lại cũng dường như là ngày, mọi người đối với chuyện này cũng hiểu ngầm ra.

      Tiểu Hoa nhìn vẻ mặt của ba nhìn hai bé nhu hòa trong lòng cũng vui vẻ. Cao Giang Cảnh nghỉ phép trở về nhìn dáng vẻ đáng của hai bé chụp lại rất nhiều ảnh, là muốn đặt ở phòng từ từ xem. Kể từ khi có con Cao Giang Cảnh cũng biết trong nhà dù sao cũng quá , Tiểu Hoa cũng thể tự chăm sóc hai con. Cho nên cũng để cho Tiểu Hoa trở về.

      "Bà xã, cảm thấy mỗi lần trở về hai con đều trở nên càng xinh đẹp." Cao Giang Cảnh vui sướng hài lòng nhìn con với Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa tựa vào người : "Con mỗi ngày đều thay đổi, mỗi ngày đều giống nhau, mỗi ngày em nhìn đều cảm thấy càng xinh đẹp huống chi là !"

      "Em cũng trở nên xinh đẹp!" Cao Giang Cảnh vuốt khuôn mặt của Tiểu Hoa dịu dàng . ***************.com-demcodon

      Tiểu Hoa nhìn cơ thể mình bởi vì sinh sản có chút mập mạp, thuận tiện sờ sờ cằm bị hai cằm : "Quan niệm thẩm mỹ của đúng là giống với người bình thường."

      Cao Giang Cảnh hôn lên hai gò má của mới : "Ánh mắt của em càng phát ra dịu dàng, có loại ánh sáng rực rỡ của người làm mẹ, hơn nữa em cũng mập bao nhiêu, chỉ là mượt mà thôi..."

      Tiểu Hoa hưng phấn ngồi thẳng, ngây ngốc nhìn chằm chằm Cao Giang Cảnh : " cứ tiếp tục... em thích nghe, thêm chút nữa ..."

      Cao Giang Cảnh trong lúc nhất thời biết nên cái gì, nhưng nhìn dáng vẻ vui vẻ của Tiểu Hoa vẫn là bỏ thêm câu: "Dù sao chỉ cảm thấy em càng ngày càng xinh đẹp."

      Tiểu Hoa vọt vào trong lòng Cao Giang Cảnh làm nũng : "Ông xã, lúc cầu hôn có đưa hoa cho em nhưng mà em chưa bao giờ nhận được thư tình gì hết, viết cho em bức ! Để cho em giữa làm kỷ niệm!"

      Cao Giang Cảnh cứng người lại cái, 'thư tình'? Đồ chơi này chơi có vui ? Đúng lúc này đứa bé tỉnh khóc 'oa oa' lên, Cao Giang Cảnh vội vàng đứng dậy chăm sóc hai bé cũng coi như né tránh vấn đề của Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa nhìn lỗ tai của Cao Giang Cảnh hồng hồng, còn dám nhìn mình nhất thời nhịn được cười. Việc này là làm khó cho .

      Lúc hai bé ngoan đáng , mỗi người đều thích đến chọc nó. Nhưng mà khi khóc lên rất ầm ĩ, đứa bé như thế mà giọng như người lớn, hơn nữa theo từng ngày lớn lên. Thời gian giấc ngủ lại dính vào tật xấu thay đổi đêm ngày điên đảo làm cho Tiểu Hoa buồn lo thôi. Ban ngày còn có người giúp mình, buổi tối mặc kệ tìm ai cho dù là bảo mẫu Tiểu Hoa cũng ngượng ngùng dám nhờ giúp đỡ.

      chỉ đành phải nghĩ biện pháp ban ngày cùng chơi với bọn nó nhiều chút. Buổi tối trước khi ngủ cũng có nhiều sữa cho hai đứa bé bú, nhưng mà dần dần sữa của Tiểu Hoa cũng đủ để thỏa mãn nhu cầu của hai bé. Vì thế chỉ đành phải cho bọn nó phối hợp với uống sữa bột. Xảy ra chuyện như vậy Tiểu Hoa căn bản cần giảm cân cũng gầy xuống. Cao Giang Cảnh nhìn thấy mà đau lòng thôi, trong lòng thỉnh thoảng suy nghĩ chờ bọn nó trưởng thành phải dạy dỗ bọn nó nghe lời Tiểu Hoa.

      * * *
      "Bạn già, Tiểu Hoa có phải làm giải phẫu hạn chế sinh đẻ hay ?" Lúc Cao Giang Cảnh xuống lầu đột nhiên nghe được bà nội với ông nội.

      "Ừ! Phải, Giang Cảnh là quân nhân, hơn nữa kế hoạch hoá gia đình là quốc sách, Tiểu Hoa lần sinh hai đứa đủ rồi." Ông nội Cao với bà nội Cao.

      Cao Giang Cảnh nghe xong cau mày, ở trong lòng hy vọng Tiểu Hoa leo lên bàn mỗ nữa. Vì thế sau khi về quân trại hỏi đồng đội có mấy đứa con, mọi người dường như đều vợ làm giải phẫu, nhưng mà có người lại là mình thắt ống dẫn tinh. Cao Giang Cảnh vừa nghe mắt sáng lên.

      Buổi tối hai bé từ từ bắt đầu uống sữa bột, vì sợ ảnh hưởng đến Tiểu Hoa nghỉ ngơi cho nên hai bé bị chuyển qua phòng trẻ con chuẩn bị từ trước có bảo mẫu chăm sóc.

      Cao Giang Cảnh trở về sau khi thăm con xong về phòng nhìn thấy đường cong ràng của vợ dưới tấm chăn cảm thấy nóng người lên, vội vàng tắm rửa sạch lên sờ soạng.

      Tiểu Hoa vốn có ngủ say, mở mắt ra nhìn thấy Cao Giang Cảnh nhếch môi : " trở lại!"

      Cao Giang Cảnh có trả lời mà trực tiếp hôn lên môi của , nụ hôn qua hai tay chạy ở người Tiểu Hoa thở hổn hển hỏi: "Có thể ?"

      sắp sinh được 3 tháng, Tiểu Hoa bị khiêu khích cũng hơi nóng người nhắm mắt lại khẽ gật đầu.

      Tiểu Hoa gật đầu trong chớp mắt Cao Giang Cảnh quen thuộc cởi quần áo lẫn nhau...

      Kể từ khi mang thai hai người ở dưới mắt mọi người nên Cao Giang Cảnh cũng chạm qua Tiểu Hoa mấy lần nên thể chống lại trêu chọc. Dường như ép buộc cả đêm mới phấn chấn tinh thần rời giường chăm con, chuyện phiếm với mọi người để cho Tiểu Hoa ngủ mình đến gần giữa trưa mới tỉnh lại. Nhìn dáng vẻ của mọi người cũng biết xảy ra chuyện gì, cũng để cho người đánh thức Tiểu Hoa.

      "Ông xã, rót cho em ly nước rồi mở ngăn tủ lấy cho em hai viên thuốc ngừa thai." Tiểu Hoa sau khi tỉnh lại xoa xoa thắt lưng đau nhức, đột nhiên nghĩ đến hình như có làm biện pháp gì bảo vệ, vì vậy nhờ Cao Giang Cảnh lấy giúp.

      Cao Giang Cảnh hề nhúc nhích chỉ là sau khi giúp mặc quần áo rất lạnh nhạt : " cần, thắt ống dẫn tinh."

      Tiểu Hoa vội vàng hỏi: "Chuyện khi nào? Đau ? Sao lại gì thế?"

      Vẻ mặt của Cao Giang Cảnh đổi : "Chỉ là tiểu phẫu, cũng có ảnh hưởng đến chuyện gì. Sau khi nghe mang bao cũng an toàn cho nên trong đội có người làm cũng theo làm..."

      Tiểu Hoa nhào vào trong ngực ôm , nước mắt chậm rãi chảy xuống.

      " có việc gì, đau, căn bản chút cảm giác cũng có, hơn nữa cũng có ảnh hưởng gì, đừng khóc!" Cao Giang Cảnh sốt ruột tay chân luống cuống an ủi.

      Tiểu Hoa vừa nghe nước mắt càng chảy nhiều hơn, mình còn suy nghĩ lúc trước mấy người dì còn muốn dẫn mình bệnh viện nhưng gần đây sao lại . ra là...

      * * *
      Sau khi cưới Tiểu Hoa vẫn cảm thấy rất hạnh phúc, mặc dù Cao Giang Cảnh có ngày ngày ở bên mình, thời gian hai người ở chung chỗ cũng nhiều. Nhưng mà Tiểu Hoa cảm thấy rất hạnh phúc, bởi vì Cao Giang Cảnh mình chút tạp chất, cố gắng để mình . Bây giờ còn có hai đứa con trai đáng cũng có xung đột gì với người nhà chồng, cũng cố gắng đến có thể thông cảm cho mình. Thân thể của ba cũng chăm sóc tốt hơn, thành tích của tiểu Hổ cũng cần lo lắng, Tiểu Hoa ngẫm lại đều nhịn được cười ra tiếng.

      Nhưng mà ngay lúc hạnh phúc người xuất làm cho tâm tình của Tiểu Hoa tụt xuống chút.

      Sau khi hai con được 100 ngày thân thể của Tiểu Hoa cũng khôi phục tệ. Vì thế thỉnh thoảng đẩy chiếc xe trẻ con đặc chế tản bộ ở bên ngoài. Hôm nay Tiểu Hoa đẩy xe trẻ con vừa vừa chuyện phiếm với bà nội nhưng mà lại bị người cản đường. Tiểu Hoa vừa nhìn thấy ra là mẹ kế của mình, mẹ Lý Minh Ngọc. Nhưng sau này Tiểu Hoa hẳn là chưa từng gặp qua cho nên nhìn ngây ngốc chút rồi Tiểu Hoa hỏi: "Xin hỏi dì là?"

      "Tôi là mẹ Minh Ngọc, tôi muốn chuyện với ." Lưu Nhã thẳng.

      Tiểu Hoa nhíu mày liếc nhìn hai con và bà nội cái, sau đó dứt khoát từ chối: "Ngại quá, tôi nghĩ tôi với dì có chuyện gì để , hơn nữa bây giờ tôi cũng có thời gian."

      Bà nội Cao biết chuyện năm đó, vốn là có chút thiện cảm với người phụ nữ này nhưng biểu hôm nay của làm cho bà nội Cao lại vui. Vì thế sau khi Tiểu Hoa xong bà nội Cao tiếp: "Tìm người chuyện phải xem thời gian, sao lại có mắt nhìn như thế?"

      Lưu Nhã ngờ Tiểu Hoa lại từ chối mình, chỉ là kiên trì : "Chỉ lát thôi, chúng ta nhất định phải chuyện!"

      " này sao lại hiểu chuyện như thế? tiện, sao lại như vậy?" Hai bé bởi vì bị người che phong cảnh, cũng có người quan tâm vì thế bắt đầu ầm ĩ lên. Bà nội Cao vừa thấy đau lòng muốn chết, khẩu khí tốt chất vấn Lưu Nhã.

      Tiểu Hoa cũng vội vàng ngồi xổm xuống cười với hai con, nhìn thấy có người để ý đến mình nên hai bé từ từ yên tĩnh lại.

      Tiểu Hoa cũng quan tâm Lưu Nhã mà trực tiếp đẩy xe vòng qua về phía trước.

      Bà nội Cao cũng khinh thị liếc nhìn Lưu Nhã cái làm cho Lưu Nhã tức chết được.

      * * *
      Sau đó Lưu Nhã lại thường xuyên cầu chuyện với Tiểu Hoa. Tiểu Hoa cảm thấy quan tâm được, nhưng mà muốn đối mặt với bà. Vì thế mở danh bạ điện thoại ra tìm số điện thoại của Lý Hướng Dương rồi gọi điện thoại cho ông.

      Lý Hướng Dương là lần đầu tiên nhận được điện thoại của Tiểu Hoa có chút kích động. Đầu tiên là hỏi thăm cuộc sống bây giờ của Tiểu Hoa, lại hỏi thăm hai bé có ngoan hay . Tiểu Hoa cũng rất kiên nhẫn cho ông biết trạng của hai con và các chuyện thú vị, thậm chí đồng ý cho Lý Hướng Dương xem hình chụp của hai bé.

      Hai người cứ như vậy chuyện phiếm trong chốc lát Tiểu Hoa mới hỏi ông gần đây trong nhà có chuyện gì . demcodon-ddlqd Lý Hướng Dương đều rất tốt, vì thế Tiểu Hoa chuyển khẩu khí nghi ngờ : "Chuyện đó, gần đây thường xuyên có phụ nữ mình là mẹ Lý Minh Ngọc, bà đến quấn quít lấy tôi, tôi lại chưa gặp qua bà, cũng có chuyện gì với bà, ông cảm thấy thế nào?"

      Lý Hướng Dương ở đầu điện thoại bên kia dừng chút mới : "Cha biết, con muốn chuyện với bà cần phải gì. Cha đồng ý với con tuyệt đối quấy rầy cuộc sống của con, chuyện này vĩnh viễn có hiệu lực."

      Lấy được bảo đảm của Lý Hướng Dương Tiểu Hoa cũng yên lòng. Bình thường chuyện Lý Hướng Dương đồng ý đều có thể làm được, nhiều năm như vậy cũng có rất quấy rầy qua mình, chuyện nhà bọn họ vẫn là giao cho ông xử lý !

      Xử lý xong chuyện này Tiểu Hoa nhìn hai con bắt đầu lo lắng có muốn quân đội ở thời gian ngắn hay ? Dù sao Cao Giang Cảnh dường như 1 tháng mới có thể gặp con được 2 lần, hơn nữa đến chỗ đó cũng có các 'chị dâu' nhiệt tình giúp đỡ mình.

      "Ông nội, bà nội, cháu muốn mang con đến ở chỗ Giang Cảnh thời gian, tại đứa bé nhận thức, cháu muốn để cho Giang Cảnh bỏ qua." Tiểu Hoa sau khi nghĩ kỹ suy nghĩ này với hai ông bà nhà họ Cao.

      Hai ông bà có chút nỡ nhìn nhìn hai chắc trai, bà nội Cao hỏi: "Cháu có thể chăm sóc được hai đứa ?"

      Tiểu Hoa cũng biết tâm tình của hai ông bà nỡ xa chắt, vì thế cười : "Thử lần vậy, nếu chăm sóc nổi cháu trở lại. Lại cháu lại tính ở lâu chỗ đó, lần cũng chỉ ở 3 - 4 ngày thôi, chỉ là cảm thấy Giang Cảnh thể nhìn thấy đứa bé trưởng thành rất tiếc nuối."

      Ông nội Cao cũng có thấy qua con mình lúc trưởng thành nên có chút hiểu được mà đồng ý. Bà nội Cao dặn dò đống chuyện mới cho . Nếu phải trong nhà quả đủ bà nội Cao cũng muốn theo.

      Sau khi trải qua đồng ý Tiểu Hoa gọi điện thoại chút cho ba biết, tiếp đó gọi cho người ở quân đội trở về đến đây đón mình chút. Hành lý của con rất nhiều, chỉ là cái giường trẻ con to kia cũng chiếm diện tích rất nhiều, vẫn là ông nội Cao ngại đưa đến chuyển phiền phức nên trực tiếp ra ngoài mua cái mới còn chưa có lắp ráp.
      PhongVy thích bài này.

    5. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 44: Cực cưng nghịch ngợm

      Editor: demcodon


      Vì thế Tiểu Hoa ôm hai con mang theo bao lớn bao về quân đội, lại dưới hỗ trợ của tài xế mang đồ vật chuyển vào nhà. Lần đầu tiên mình chăm sóc hai con Tiểu Hoa có chút luống cuống tay chân, chờ hai con đều ngủ say Tiểu Hoa cũng mệt mỏi nằm xuống ở bên cạnh bọn nó. Trong lúc đó dì Lưu có đến thăm lần nhưng nhìn thấy ba người đều nghỉ ngơi vì thế gì mà về, còn ngăn cản những người khác muốn tới xem cặp sinh đôi.

      Cao Giang Cảnh tan tầm đến căn tin ăn cơm mới về nhà, đường về nhà thấy ánh mắt của mọi người nhìn khác lạ, còn có ý trách cứ. Cao Giang Cảnh nghi ngờ chút nhưng có để ý. Về đến nhà lấy chìa khóa chuẩn bị mở cửa kết quả cửa có khóa.

      Cao Giang Cảnh chần chờ chút nhàng đẩy cửa ra, trong phòng khách dường như có chút lộn xộn, bao lớn bao gì đó để đầy sô pha và bàn trà. Cao Giang Cảnh vừa nhìn thấy có chút mừng như điên chạy vào mở cửa phòng ngủ ra, kết quả dáng vẻ 3 mẹ con ngủ đập vào mắt . Cao Giang Cảnh lặng lẽ đến phòng bếp rửa tay, sau đó trở về phòng cầm bộ quần áo sạch tắm mới ngồi ở bên giường nhìn bọn họ.

      Con cả Nhiên Nhiên tỉnh lại trước, vừa tỉnh lại mở to mắt nhìn thấy phải khung cảnh quen thuộc há miệng khóc lên. Nó vừa khóc con thứ hai Thần Thần cũng tỉnh lại, trong lúc nhất thời trong phòng nho lại vang lên hai tiếng khóc nặng nề. Tiểu Hoa vừa nghe thấy tiếng con khóc trong nháy mắt đến cứu tinh, mở to mắt trước hết kiểm tra xem hai con có tiểu hay . Sau đó giơ tay lên xem giờ, cũng phải đến lúc uống sữa cho nên bắt đầu tay thuần thục bắt đầu vỗ mỗi đứa, chỉ chốc lát sau hai đứa bé ngừng khóc.

      Con ngừng khóc Tiểu Hoa mới chú ý thấy Cao Giang Cảnh ở bên cạnh, vì thế trừng mắt liếc nhìn cái hỏi: " cũng biết tay hả?"

      Cao Giang Cảnh sờ sờ mũi có chút ngượng ngùng : "Còn chưa kịp động tay em dỗ xong rồi!"

      Tiểu Hoa ôm lấy con cả nhét vào trong ngực Cao Giang Cảnh cái, còn mình ôm con thứ hai rồi với : "Hai đứa xem ra đều phải tiểu, ôm Nhiên Nhiên vào phòng vệ sinh trước, em theo sau."

      Lúc ở nhà Cao Giang Cảnh làm qua việc này nên mới lạ ngoan ngoãn ôm con vào phòng vệ sinh. Tiểu Hoa ôm con thứ hai lấy bô vệ sinh trong đống đồ hành lý kia ra.

      Sau khi giải quyết nhu cầu sinh lý của hai con Tiểu Hoa lại đút sữa cho hai con uống mới với Cao Giang Cảnh: "Ông xã, em đói bụng..."

      Cao Giang Cảnh nhìn Tiểu Hoa : "Em muốn ăn cái gì, mua cho em?"

      Tiểu Hoa đoán nhiệt độ bên ngoài chút rồi với Cao Giang Cảnh: "Em với nha! Vừa vặn trời còn chưa có tối có thể đẩy hai con dạo. Bọn nó có thói quen chạng vạng ra cửa dạo."

      Cao Giang Cảnh nghe xong dựa theo Tiểu Hoa chỉ huy, tay ôm đứa con, tay cầm xe trẻ con trong phòng khách. Tiểu Hoa theo phía sau ôm lấy đứa con khác rồi cầm chìa khóa ra cửa.

      Dọc theo đường rất nhiều người đến xem cặp song sinh, Cao Giang Cảnh sợ Tiểu Hoa đói nên để cho bọn họ trước giúp trông hai cục cưng rồi tự mình mang Tiểu Hoa ăn cơm trước.

      Tiểu Hoa nhanh chóng ăn cơm uống nước, còn Cao Giang Cảnh nhờ cậy bếp trưởng căn tin, nhờ ông ngày mai giúp nấu canh gà. Hai người vội vàng trở lại thao trường nhưng chỉ có xe trẻ con bị để bên, hai cục cưng sớm bị ôm chơi ở bên.

      Vẻ mặt Tiểu Hoa đầy vạch đen nhìn hai con cười đặc biệt hăng hái, nghĩ rằng: ‘lúc này sao lại nhận người rồi?’

      "Chị dâu, hai đứa bé lớn lên giống nhau như đúc, là xinh đẹp! Làm sao chị sinh ra được vậy?" Có người Tiểu Hoa vui vẻ hỏi.

      Cao Giang Cảnh trừng mắt liếc nhìn cái : "Còn có thể sinh ra thế nào? Cứ như vậy sinh ra thôi!"

      Tiểu Hoa chỉ cười cười tiến lên : "Các cậu đừng có lắc mạnh như vậy, dưỡng thành thói quen tôi lại thể phục vụ!"

      "Chị dâu, lắc lắc như vậy cục cưng phải vui vẻ sao? lắc bọn nó khóc."

      "Đúng vậy, cậu xem cục cưng vui vẻ."
      ...

      Mọi người cậu câu tôi câu lên, Tiểu Hoa xoa xoa cái trán ý bảo Cao Giang Cảnh lên tiếng. demcodon-lqd Cao Giang Cảnh ho cái : “Thường ngày mình chị dâu các cậu giữ đứa , đừng tập những tật xấu này cho đứa , ấy làm được."

      Mọi người vừa nghe thấy cũng thấy đúng vì thế hai người ôm đứa bé cũng ngừng động tác tay. Lúc này Lưu Đông ôm đứa bé đột nhiên : "Chị dâu, cháu tiểu người em!"

      Tiểu Hoa vừa nhìn thấy biết tã của cục cưng ở nơi nào, vì vậy tiến lên nhận đứa bé hỏi: "Tã của đứa bé đâu? lát cởi quần áo ra, tôi giặt cho cậu."

      "Giặt cái gì chứ? Nước tiểu của trẻ con rất sạch , cháu vẽ bản đồ cho cậu là để mắt đến cậu rồi." Trương Kiến cho đá rồi cười .

      Lưu Đông cũng vội vàng cần.

      Mọi người hàn huyên lát thấy trời tối mới giúp Tiểu Hoa ôm hai bé về nhà. Sau khi về nhà vợ chồng son lấy nước tắm rửa cho hai bé, lại hầu hạ cho hai bé uống sữa no lần nữa. Cao Giang Cảnh cũng lắp rắp giường trẻ con xong, Tiểu Hoa mới vỗ bọn nó ngủ.

      Sau khi cục cưng ngủ Tiểu Hoa lại ở bên cạnh lát mới tắm rửa sấy khô tóc. Lúc chuẩn bị dọn dẹp tã và quần áo tắm rửa Cao Giang Cảnh tắm xong còn nấu nước nóng, mới chống vào cái giá đứng lên.

      "Giữ con mệt như vậy những việc này em cũng đừng quan tâm, để buổi tối về làm cho." Sau khi chuẩn bị xong Cao Giang Cảnh với Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa ôm : "Ban ngày mấy người dì Lưu giúp em rồi, buổi tối chút việc như thế còn muốn giành với em hả?"

      Cao Giang Cảnh cũng ôm , cằm cọ lên đỉnh đầu của : "Người khác có thể giúp được em bao nhiêu? Dường như đều là dựa vào chính em, em thấy từ sau khi sinh hai con em gầy bao nhiêu hả? Còn mỏng manh hơn trước khi kết hôn với nữa."

      Tay Tiểu Hoa lặng lẽ từ quần áo của mò lên, cười ha ha : "Gầy chỗ nào? Theo em thấy cân nặng còn nặng ít đâu!"

      Cao Giang Cảnh cầm lấy tay làm mấy chuyện xấu ở người mình, ôm lên trầm thấp : " ? Vậy phải xem kỹ chút."

      * * *
      Ngày hôm sau Tiểu Hoa ngủ rất sâu, ngay cả buổi tối cũng là Cao Giang Cảnh pha hai lần sữa cho hai con bú. Buổi sáng còn giúp Tiểu Hoa mua đồ ăn sớm chút, nhìn thấy tinh thần của Tiểu Hoa mệt mỏi xoa xoa đầu , rất là ân cần giúp mặc quần áo, hầu hạ 3 người bọn họ ăn uống xong mới .

      Tiểu Hoa nhìn hai con tinh thần phấn chấn ôm bọn nó lên giường nổi hứng lên chơi trò hôn môi với hai con. Trong chốc lát dì Lưu và chị Từ cũng lại đây.

      Con trai nhà chị Từ kể từ khi làm giải phẫu tại khôi phục rất tốt, cũng khác gì những đứa bé bình thường. Cậu nhóc cũng sắp 2 tuổi, cái miệng nhắn ngừng, nhìn thấy hai em trai rất hiếm lạ lôi kéo Tiểu Hoa hỏi đủ thứ, học bộ dáng như Tiểu Hoa chuyện với hai em.

      "Cũng là em giỏi, lần lại sinh ra hai đứa, em biết chuyện em sinh hai đứa con trai bị mọi người biết được có bao nhiêu hâm mộ đâu!" Chị Từ trêu ghẹo .

      Tiểu Hoa lau lau chút mồ hôi trán : "Hâm mộ cái gì chứ, em cũng chịu tội ít, mang hai đứa còn mệt mỏi hơn đứa nhiều."

      "Đúng vậy! Có được tất có mất chứ sao? Bất quá dì nhìn thấy mọi người đều đồng ý chịu tội nhiều chút, cháu xem hai đứa nhóc này đáng phải sao?" Dì Lưu đùa với hai bé rồi với Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa gật đầu cái.

      * * *
      Bởi vì có hai bé cần phải chăm sóc nên nhà Tiểu Hoa cơ bản khai hỏa, những quan hệ tốt còn làm chút thức ăn ngon đưa đến, chính là Cao Giang Cảnh căn tin mang về.

      Ban ngày có người giúp đỡ, buổi tối Cao Giang Cảnh chăm sóc nên Tiểu Hoa cũng có cảm thấy mệt mỏi, nhưng mà hơi đau lòng Cao Giang Cảnh ngủ buổi tối yên. Mỗi tuần ở quân đội 3 ngày, nhiều thêm 1 ngày cũng được. Mặc kệ Cao Giang Cảnh dù như thế nào mình mệt mỏi cũng được.

      Từ từ con lớn lên chút, hai bé có da thịt hơn tiểu Hổ năm đó, tuổi còn tuổi có lực phá hoại kinh người. Lúc 11 tháng tuổi biết bò, nhất là chú ý ngắt hết hoa trong tất cả chậu hoa của ông nội Cao, từ đó ông nội Cao dám để chậu hoa ở nhà.

      Câu đầu tiên học được phải ba mẹ mà là "chạy" làm cho Tiểu Hoa trợn tròn mắt nhìn. Sau khi hỏi qua ba khẳng định mình trước đây tuyệt đối có loại tật xấu này. Sau đó đem tất cả nguyên nhân này quy nạp lên người Cao Giang Cảnh, hai bé này tuyệt đối là giống ba bọn nó. Cũng để ý tới Cao Giang Cảnh yếu ớt giải thích, mình cũng loại tật xấu này.

      Đến quân đội, chuyện thích làm nhất chính là rút sao quân hàm của quân nhân ôm bọn nó. Có lần Thủ trưởng quân đội nhìn thấy hai bé trắng trẻo mập mạp rất đáng nên ôm Nhiên Nhiên chút. Lúc Tiểu Hoa lại phát trong tay Nhiên Nhiên cầm ngôi sao, Tiểu Hoa vội vàng đuổi theo người, vừa nhìn thấy 2 gạch 4 sao mà bây giờ bên bả vai biến thành 2 gạch 3 sao. vô cùng áy náy và xấu hổ lòng cẩn thận mang sao đưa qua chọc cho Thủ trưởng cười ha ha. Ngày hôm sau còn đặc biệt để cho người khác tặng hộp sao đến cho bọn nó chơi.

      "Xem ra hai thằng nhóc nhà tôi về sau cũng là đồng nghiệp làm quân nhân đây!" Cao Giang Cảnh còn vì thế rất đắc ý, suy nghĩ đến kiêu ngạo.

      Nhưng khi đứa bé ném chiếc máy bay bằng vỏ đạn lần đầu tiên Cao Giang Cảnh tặng cho Tiểu Hoa xuống đất làm cho nó vỡ tan nát Cao Giang Cảnh cũng cười nổi, muốn hung hăng dạy dỗ bọn nó trận. Nhưng mà nhìn thấy hai đứa con trai kêu ba ba vui tươi hớn hở tay vừa giơ lên trời được nửa hạ xuống, lời nặng ngoài miệng cũng , chỉ là nhặt hết vỏ đạn lên bận rộn hồi dính lại lần nữa.

      Tiểu Hoa ở bên liếc mắt xem thường, thầm nghĩ: 'kẻ ngốc.'

      Bất quá dính máy bay lần nữa Tiểu Hoa vẫn là rất cẩn thận cất lại. Trải qua việc này Tiểu Hoa quyết định thể lại chiều những tật xấu này cho bọn nó, dứt khoát quyết tâm sửa chữa phen, đánh mắng, chỉ cần hai bé phạm chuyện xấu để ý đến hai bé. Từ từ hai bé biết mẹ thích nên điều thu liễm, nhưng mà chỉ ở trước mặt Tiểu Hoa mới như thế mà thôi.

      * * *
      "Bà xã, cho em biết chuyện này." hôm Cao Giang Cảnh trở về với Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa hỏi: "Chuyện gì?"

      "Lý Minh Ngọc tốt nghiệp được phân đến đây!" Cao Giang Cảnh .

      Tiểu Hoa tay đút cháo cho con xong sau đó mới : "Phân phân! có việc gì." ***************.com-demcodon

      Cao Giang Cảnh tiến lên lấy cái chén trong tay tự mình đút cho con rồi : " có việc gì là tốt rồi! Em ăn cơm trước !"

      Tiểu Hoa cũng khách khí, trước múc cơm rồi bắt đầu ăn. Sau khi ăn xong chờ cũng ăn xong rửa chén mới hỏi: " đồng ý tiểu Hổ thi xong đến đây, ngày mai nó đến rồi ở chỗ nào?"

      "Sắp xếp đến ký túc xá, nó phải cũng muốn đến trường quân đội ư? Coi như là trước tiên thích ứng với cuộc sống quân đội vậy." Cao Giang Cảnh thèm để ý .

      Tiểu Hoa vừa nghe có chỗ ở cũng có để ý, nắm chặt lấy đầu ngón tay tính tiểu Hổ thích cái gì. Cao Giang Cảnh nhìn hâm mộ thôi nhưng cũng dám ngăn cản. Tiểu Hoa vẫn luôn tỉ mỉ chăm sóc em trai, việc này sớm biết.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :