1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện Đại] SỐNG LẠI BẢO VỆ HẠNH PHÚC

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 35: Con người rất yếu ớt

      Editor: demcodon


      Từ Thịnh Duệ nhìn thấy Đại đội trưởng nhà mình và đội trưởng đội 3 Lâm Hạo Hiên ở chỗ chuyện. Đầu đột nhiên tia sáng chợt lóe, Giang Hiểu Hoa này phải là năm đó cứu Lâm Hạo Hiên ư? Nhớ lúc ấy bởi vì thôn dân đồn đãi rất tốt mới có người ra chủ ý phổ biến kiến thức cấp cứu thông dụng.

      Nghĩ đến đây Từ Thịnh Duệ khỏi lắc đầu, là duyên phận mà! Sau khi trở về mang những điều mình biết cho mọi người nghe rước lấy trận sói tru. Đại đội trưởng của mình có thể cướp được ân nhân cứu mạng của đội trưởng đội 3 phải là chuyện rất đáng giá kích động hay sao?

      Tất cả chuyện này Cao Giang Cảnh trước mắt cũng biết, mặc dù cảm thấy mình thừa dịp Tiểu Hoa còn xác định là . Vốn là lòng có áy náy nhưng tại bị Lâm Hạo Hiên vạch trần làm cho Cao Giang Cảnh càng khó chịu.

      "Hiểu Hoa, em có thích ?" Cao Giang Cảnh tại chỉ muốn lấy được thừa nhận của Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa nhận được điện thoại đầu đuôi lại nghe được câu như vậy, có chút kỳ quái hỏi: " làm sao vậy?"

      "Trả lời , em có thích ?" Cao Giang Cảnh lại hỏi.

      Tiểu Hoa trợn mắt cái biết sợi dây nào của lại bình thường, nhưng vẫn trả lời theo câu hỏi của : "Thích, em thích ."

      Nghe được Tiểu Hoa trả lời trong lòng Cao Giang Cảnh bình tĩnh lại ít, về phía điện thoại dịu dàng: " đối xử với em tốt, tốt."

      "Em biết rất tốt với em, chẳng qua là Giang Cảnh, làm sao vậy? xảy ra chuyện gì hả?" Tiểu Hoa quan tâm hỏi, biết như thế nào nhưng mà nghe ra giọng điệu của sau này chứng minh an tâm.

      " có chuyện gì! Chỉ là đột nhiên muốn hỏi chút." Cao Giang Cảnh muốn Tiểu Hoa phiền lòng vì thế cười ha ha.

      Tiểu Hoa nghe ra ý của sau đó cũng có hỏi nhiều, bắt đầu tán gẫu với gần đây mình làm gì, cũng quan tâm cuộc sống của .

      Cao Giang Cảnh sau khi chuyện điện thoại với Tiểu Hoa xong tâm tình tốt hơn rất nhiều, cũng tự tin rất nhiều. Mặc kệ như thế nào Tiểu Hoa là bạn của mình, mình chỉ cần vẫn , cho hạnh phúc là đủ rồi.

      * * *
      So sánh với Cao Giang Cảnh lúc này thoải mái tâm tình của Lâm Hạo Hiên lại nặng nề mấy phần. Kể từ khi biết chuyện năm đó cũng có chút đau lòng với Giang Hiểu Hoa, đau lòng như vậy cố gắng gánh vác trách nhiệm của gia đình. Sau đó Tiểu Hoa lại cứu mình, ở trong lòng thầm thề nhất định bảo vệ tốt em này để cho bị người bắt nạt. Cho nên lúc Tô Thiên Triết theo đuổi , bởi vì biết cuộc sống riêng tư của y cũng phải rất tốt cho nên vẫn ngăn cản. chưa từng nghĩ tới Giang Hiểu Hoa quen bạn trai, ở trong ấn tượng của Giang Hiểu Hoa vẫn là ở trong sân nhà mình phơi chăn. Nhưng mà bây giờ lại quen bạn trai, mà người bạn trai này còn là bạn tốt của mình. Lâm Hạo Hiên cảm thấy trong lòng có tư vị gì, vì sao bọn họ lại ở chung chỗ chứ?

      Bởi vì nhiệm vụ hoàn thành nên có thể nghỉ ngơi vài ngày, Lâm Hạo Hiên xin phép rồi thu xếp chút ra ngoài. Lâm Hạo Hiên đứng ở gần nhà Tiểu Hoa vẫn có tiến lên, nhìn Tiểu Hoa giúp ba Giang bán hàng rồi chuyện với người chung quanh. ***************.com-demcodon Lâm Hạo Hiên nhìn dáng vẻ của Tiểu Hoa lúc này mới phát trong trí nhớ trưởng thành, đứng lát Lâm Hạo Hiên trước sau vẫn biết nên cái gì với Tiểu Hoa, đương tốt? tại có mấy 20 tuổi đến. Cao Giang Cảnh tốt, ngay cả mình cũng nên lời. Suy nghĩ lâu cũng biết nên cái gì, vì thế Lâm Hạo Hiên cũng có tiến lên quấy rầy bọn người Tiểu Hoa mà về mình.

      Về đến nhà, Lâm Hạo Hiên nằm ở giường nhớ lại từng ly từng tý quen biết Tiểu Hoa trong lòng có chút ảo não, đồng thời có chút hâm mộ Cao Giang Cảnh, hâm mộ có thể có được này. Nếu... có nếu như, mình chưa từng có nghĩ tới loại chuyện này, quá trễ...

      Em trai họ về nhà nhìn thấy Lâm Hạo Hiên trong miệng oán giận nếu phải là ngăn cản mình sớm theo đuổi Giang Hiểu Hoa, làm cho trong lòng Lâm Hạo Hiên càng thêm phiền muộn, hung hăng trừng mắt nhìn y cái hỏi: " phục?"

      Tô Thiên Triết nhìn họ của mình nắm chặt quyền đành chuyện gì về Tiểu Hoa nữa, chỉ là : ", em muốn ra nước ngoài!"

      " phải muốn thời gian nữa mới hả?" Lâm Hạo Hiên có chút kỳ quái hỏi, mình cũng chỉ chừng năm có trở về sao mọi chuyện lại phát sinh biến hóa như thế?

      Tô Thiên Triết rầu rĩ : " sớm hay trễ cũng đều là , phải sao? Dù sao ra ngoài bận chút trong lòng có thể dễ chịu hơn, dù sao cũng là lần đầu tiên em theo đuổi lại bị từ chối, có chút thoải mái."

      Lâm Hạo Hiên ngẫm lại cũng đúng, dù sao cũng phải là trở lại, lại nó thất tình mình quả có phần trách nhiệm, quên , cứ theo nó vậy! Ở nhà nằm vài ngày sau đó suy nghĩ cẩn thận, ngày về đội Lâm Hạo Hiên gọi Cao Giang Cảnh ra với : "Về sau nếu cậu dám làm điều gì có lỗi với Hiểu Hoa tôi bỏ qua cho cậu đâu."

      Cao Giang Cảnh nhìn nghiêm túc : " có khả năng xảy ra loại chuyện này."

      Lâm Hạo Hiên : "Con bé rất khổ, đối xử với con bé tốt chút!"

      Cao Giang Cảnh gật đầu cái.

      * * *
      Về những chuyện này của Lâm Hạo Hiên Cao Giang Cảnh căn bản có tính cho Tiểu Hoa biết. Sau cùng Cao Giang Cảnh và Tiểu Hoa mời Lâm Hạo Hiên ăn cơm Lâm Hạo Hiên cũng . Tiểu Hoa cũng có cảm thấy có cái gì khác thường.

      Sau khi tốt nghiệp đại học Tiểu Hoa ở nhà viết văn gửi bản thảo cho tòa soạn tạp chí. Mỗi ngày nấu cơm cho ba Giang và tiểu Hổ ăn, người nhà ở chung chỗ rất là ấm áp. Ba Giang hỏi rất nhiều lần Tiểu Hoa đều mình tính học lên cao, sách muốn đọc đủ, cuộc sống như vậy cũng rất tốt.

      Năm 2002 này tiểu thuyết Internet cũng phát triển rất nhanh, Tiểu Hoa cũng bắt đầu thử tự mình sáng tác. Dù sao học nhiều năm văn học như vậy bản lãnh văn học của Tiểu Hoa rất là dày, hơn nữa thời gian dư giả cũng có thể cam đoan cập nhập đổi mới, rất nhanh danh tiếng ở mạng rất tốt, cộng thêm tiền lương ở tòa soạn tạp chí Tiểu Hoa thu vào tuyệt kém hơn với thành phần tri thức bao nhiêu, từ đó Tiểu Hoa rất thỏa mãn.

      So sánh với Tiểu Hoa Cao Giang Cảnh năm này bận rất nhiều. Doanh trưởng bọn họ năm này phục hồi như cũ, cho nên là người được đề cử được phân phối ít nhiệm vụ; giữa và Tiểu Hoa gặp mặt cũng ít rất nhiều, điều này làm cho Hạ Đồng la cà phát ra ít bực tức. Nhưng cũng biết quân nhân là thân bất do kỷ, chẳng qua là cảm thấy Tiểu Hoa có bao nhiêu đáng giá, cảm thấy ấy đáng giá với người tốt hơn.

      "Đồng Đồng, cái gì là tốt hơn? Từ lúc tớ bắt đầu quen ảnh, ảnh chính là quân nhân, thân phận của ảnh chưa bao giờ thay đổi. Tớ sớm biết như thế, nếu như tớ lựa chọn ảnh cũng chính là lựa chọn loại cuộc sống này, cậu cũng cần lo lắng cho tớ." Tiểu Hoa nhìn thấy dáng vẻ này của cười an ủi .

      Hạ Đồng hơi cam lòng nhưng mà tôn trọng lựa chọn của Tiểu Hoa, vì thế : "Hoa Hoa, đạo lý lớn ai mà biết chứ? Chẳng qua là có chút cảm khái thôi! Muốn càu nhàu, cậu đừng làm ."

      Tiểu Hoa "ừ" tiếng, sau đó bật cười : “ ra như vậy rất tốt, tớ càng có nhiều thời gian ở bên ba còn có tiểu Hổ. Người nhà họ Cao cũng bởi vì công việc bận rộn của Giang Cảnh đối với tớ có chút áy náy, căn bản có xảy ra mâu thuẫn gia đình gì, phải là rất tốt hay sao?"

      "Cậu cũng nhớ ảnh hả? muốn mỗi ngày đều sống chung chỗ với ảnh hả? Cậu tốt như vậy, đến nhà ai họ cũng đều thích cậu, có xảy ra gia đình mâu thuẫn gì!" Hạ Đồng nhìn thấy dáng vẻ này của có tiếng tức giận , tình cảm chỉ người lo lắng cũng vô ích.

      Tiểu Hoa nhìn về phía máy tính vừa gõ vừa : "Nhớ chứ! Lúc nhớ tới gõ nhiều chữ, nhiều khi gõ được 2 chương, sau đó nhìn tiền nhuận bút tăng lên cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn! Lại , ảnh mặc dù bận rộn chút nhưng mà qua thời gian này tốt hơn nhiều, có việc gì đâu!"

      Hạ Đồng đứng ở trước mặt nhìn gõ chữ : "Cũng đúng! Ít nhất chúng ta viết văn cũng thoải mái hơn! Lúc bận chút xác muốn để cho người khác quản, cũng rất phiền!"

      "Ha ha, Hạo Nam đối với cậu đủ thoải mái rồi, cậu còn muốn như thế nào nữa? ở trong phúc mà biết!" Tiểu Hoa cười .

      Hạ Đồng bĩu môi, : "Tốt, đúng là tốt, bọn họ học phần mềm cả ngày hận thể 24 giờ dính vào máy tính, nhìn tớ còn có nhiều bằng máy tính bảo bối của ảnh, còn cho oai là vì cố gắng phấn đấu cho tương lai!"

      " tớ cảm thấy chúng ta đều gặp được đàn ông tốt, ít nhất mặc dù công việc bận rộn nhưng mà có phiền não khác, ít nhất tớ chỉ biết Hạo Nam tuyệt đối với cậu toàn tâm toàn ý. Mùa hè tớ viết văn tính viết chuyện xưa của các cậu." Tiểu Hoa an ủi .

      "Chúng tớ?" Hạ Đồng lắp bắp kinh ngạc, ngượng ngùng : "Chúng tớ có cái gì tốt mà viết, giống như những người bình thường, rất nhàm chán!"

      Tiểu Hoa cười mà , đôi này ầm ỹ nhiều năm như vậy, tình cảm còn tốt như vậy. Dường như là từ khi sinh ra ở chung chỗ, đề tài tốt như vậy, thanh mai trúc mã nhau cỡ nào, viết chính là kẻ ngốc.

      * * *
      Tiểu Hoa vẫn ở nhà, ngoại trừ mỗi ngày sớm muộn gì cũng ra ngoài rèn luyện thân thể, thăm hai ông bà nhà họ Cao, cuộc sống cũng có quá nhiều xã giao. demcodon-ddlqd Cho nên cũng vẫn có chú ý thời gian, lúc Cao Giang Cảnh gọi điện thoại tới Tiểu Hoa chú ý trừ độc cho cả nhà, thông gió, tránh đến nơi nhiều người, vv... Tiểu Hoa mới nghĩ đến năm trong 3 năm này toàn cầu có nguy cơ bệnh dịch.

      Tiểu Hoa đối với dự phòng bệnh dịch ở trong trí nhớ lúc ấy mình còn ở trường học. Trường học lần lại lần làm quy mô trừ độc rất lớn, cho người phát ra khẩu trang rất dày cho mọi người tránh lây cảm lạnh, vv... Tiểu Hoa tổng kết chút chính là chú ý vệ sinh cá nhân và vệ sinh gia đình, chú ý rèn luyện thân thể, mỗi ngày đo nhiệt độ cơ thể, vv... rồi mang tổng kết của mình đăng ở mạng. Sau đó Tiểu Hoa lại gọi điện thoại cho những người mình quen biết quan tâm hỏi thăm hồi. Sau đó tiến hành lần vệ sinh quét tước và trừ độc quy mô lớn cho cả nhà, cũng cầu tiểu Hổ mỗi ngày về nhà đều phải rửa tay rửa mặt, cấm ba Giang ra cửa. Bởi vì thân thể ba Giang tốt, công việc buôn bán mỗi ngày cũng sớm mướn người giúp đỡ, hơn nữa làm cho ông mỗi ngày cũng phải chú ý vệ sinh, thậm chí nấu thuốc tăng cường sức đề kháng cho ba uống.

      Có lẽ là Tiểu Hoa đưa ra các biện pháp thích đáng, có lẽ là người nhà Tiểu Hoa vẫn đều kiên trì rèn luyện cho nên nhà Tiểu Hoa có bất luận người nào lại khoẻ nhiễm bệnh; hơn nữa Tiểu Hoa nhớ mặc dù truyền bá rất rộng nhưng mà nhà nước khống chế tệ, cơ bản đều cứu được. Chỉ có cực cực ít người tử vong, cho nên Tiểu Hoa đối việc này cũng có lo lắng bao nhiêu, chỉ là an tâm chờ nó qua. Tiểu Hoa cũng từng nghĩ tới mình dù sao cũng coi như có thể biết trước chuyện tương lai, mặc dù chuyện lần này có cách nào khống chế, như vậy tương lai sao? Muốn làm cho mọi người có thể chuẩn bị trước, có phải tốt hơn rất nhiều hay ?

      Tiểu Hoa mình suy nghĩ lâu, chuyện này có cách nào cho ba, dù sao lúc đó có rất nhiều người tử vong. Vì thế Tiểu Hoa lật xem rất nhiều sách, ở trong tiểu thuyết của cũng nhắc tới nhắc lui nhiều lần tai nạn sắp tới phía trước. Các loại phản ứng tự nhiên bình thường, lúc đối mặt với tai nạn nên có thái độ và phương thức đối phó. Ngoại trừ tại chuyện bệnh dịch ở ngoài Tiểu Hoa còn viết rất nhiều thiên tai bệnh dịch trước mặt, thái độ của mọi người cũng bởi vì chuyện bây giờ có vẻ tin tưởng, vừa đóng góp rất nhanh đăng ra.

      Tiểu Hoa việc làm chiếm được mọi người tích cực hưởng ứng và khen ngợi, nhưng mà Tiểu Hoa cũng có bởi vậy mà bắt đầu vui vẻ. Chuyện về sau sắp xảy ra làm cho Tiểu Hoa cảm thấy mình bất lực như vậy, Tiểu Hoa có cách nào coi thường sinh mạng nhiều người như vậy cứ như thế biến mất. tại nếu là tất cả đều là vì tương lai có thể an tâm, nhưng mà Tiểu Hoa cũng biết năng lực của mình có hạn. Cho dù mình kiện kia ra lại có bao nhiêu người tin tưởng chứ? Chỉ sợ càng nhiều người cho rằng điên.

      Cho dù có cách nào thay đổi ít nhất về sau mình có thể giúp bọn họ nhỉ? Tiểu Hoa nghĩ như thế cũng là an ủi chính .

    2. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 36: Tiến hành trong ngọt ngào

      Editor: demcodon


      Lúc bước vào bệnh dịch Cao Giang Cảnh ở bộ đội rất lo lắng, lo lắng cho Tiểu Hoa, lo lắng cho ông bà nội, nhưng mà mình là quân nhân phải phục tùng mệnh lệnh. Nhìn những chiến hữu có người nhà theo này trong lòng lại hâm mộ, nghĩ rằng nếu như Tiểu Hoa cũng có thể theo quân là tốt bao nhiêu. Nhưng mà lại nghĩ đến thân thể của ba Giang Cao Giang Cảnh thở dài hồi. Tiểu Hoa tuyệt đối mặc kệ buông ba của xuống, nhưng mà mình cả ngày sống ở quân đội năm cũng trở về được mấy lần, vẫn lo lắng có người thừa dịp mình ở bên cạnh mà nhảy vào phá hư. Tiểu Hoa nếu nguyện ý lựa chọn của rất nhiều. demcodon-lqd Cho dù tin tưởng Tiểu Hoa nhưng trong lòng Cao Giang Cảnh vẫn là có thêm bất an, quân nhân hàng năm bốn mùa ở nhà, thể mang quan hệ đó làm mình luôn bất an.

      Lúc bởi vì cho phép ra vào nên Cao Giang Cảnh ngoại trừ dùng sức ép buộc với binh lính của mình thời gian rảnh rỗi dường như ngày ngày đều muốn gọi điện thoại hỏi tình hình trong nhà, hỏi tình hình nhà Tiểu Hoa. Mùa hè vừa qua bệnh dịch được khống chế Cao Giang Cảnh đến ngày nghỉ là vội vàng xin phép về nhà.

      Cao Giang Cảnh đủ loại bất an, lúc nhìn thấy Tiểu Hoa trong nháy mắt đột nhiên bình tĩnh lại. Tiểu Hoa nhìn thấy lại là dáng vẻ ngây ngốc cười tiến lên chủ động ôm lấy .

      " trở lại!" Tiểu Hoa vùi ở trong lòng Cao Giang Cảnh cười .

      Cao Giang Cảnh 'ừ' tiếng, gắt gao ôm có chút đau lòng : " xin lỗi, thời gian vừa qua có ở bên em."

      "Ha ha!" Tiểu Hoa cười khẽ hồi lâu mới : " có gì, cũng phải cố ý."

      Cao Giang Cảnh ôm người của mình trong lòng đột nhiên câu ngay cả mình cũng ngờ: "Chúng ta kết hôn !"

      Tiểu Hoa sửng sốt, dường như ngờ mình ở trong tình huống như thế được cầu hôn, trong lòng có chút khinh bỉ Cao Giang Cảnh có tế bào lãng mạn, nhưng mà vẫn là kiềm nén được vui vẻ.

      Tiểu Hoa chậm chạp có trả lời, ngay lúc Cao Giang Cảnh nghĩ đến muốn từ chối mới nghe lười biếng : " có hoa tươi..."

      Tiểu Hoa ngẩng đầu lên nghiêm túc nhìn người đàn ông trước mắt này, lại bĩu môi cười : "Cũng có nhẫn... phỏng đoán là cầu hôn đơn giản nhất thế giới nhỉ?"

      Cao Giang Cảnh vừa nghe xong lôi kéo Tiểu Hoa chạy , đến cửa hàng bán hoa, để cho ông chủ cửa hàng bán hoa gói lại bó hoa hồng lớn. Sau đó lại kéo Tiểu Hoa đến tiệm trang sức, nắm tay đến quầy bán nhẫn rồi hỏi Tiểu Hoa thích kiểu dáng gì.

      Tiểu Hoa bị làm cho choáng váng chóng mặt, bây giờ mới hiểu được mặt đỏ lên, nhìn dáng vẻ nghiêm túc cúi đầu : " chọn !"

      Nếu phải tại ở bên ngoài Cao Giang Cảnh nhìn thấy dáng vẻ thẹn thùng của Tiểu Hoa sớm nhào tới hôn môi. Nhưng mà tại ở nơi thích hợp nên ho cái, sau đó với nhân viên bán hàng: "Tiệm này của các có kiểu nhẫn cưới gì mới ?"

      Nhân viên bán hàng hỏi: " cầu gì giá cả ?"

      "Hở... Muốn viên kim cương lớn chút, đẹp mắt chút ..." Cao Giang Cảnh nhìn kỹ chút, tất cả nhẫn ở trong mắt kiểu dáng đều khác nhau mấy, vì thế nhờ nhân viên bán hàng cho mình chút ý kiến.

      Tiểu Hoa vừa nghe vội ngăn cản : " cần viên kim cương quá lớn, bình thường chút là được."

      "Kết hôn đương nhiên phải chọn nhẫn cưới tốt chút, em đừng quan tâm, có tiền." Cao Giang Cảnh cho là Tiểu Hoa sợ mình có tiền nên vội vàng cho biết.

      Tiểu Hoa liếc mắt nhìn : "Em biết có tiền, nhưng mà về sau chỗ cần tiêu tiền rất nhiều. cần thiết mua loại đắt tiền như vậy, đó!" Sau đó mặc kệ ý kiến của mà nhìn vào nhẫn trong quầy chọn lựa hồi, chỉ vào chiếc nhẫn thoạt nhìn rất bình thường : "Lấy chiếc này ra cho tôi xem chút."

      Ngay cả Cao Giang Cảnh cũng cảm thấy quá mức đơn giản, vội vàng ngăn cản: "Chiếc này được, quá đơn giản! muốn mua cho em kiểu đẹp chút."

      Nhân viên bán hàng nhìn hồi hai người ý kiến cũng thống nhất. Sau đó chỉ vào chiếc cũng là kiểu nhẫn bình thường, nhưng chính giữa có gắn viên kim cương hỏi: "Chiếc này thế nào? Kiểu đơn giản, hào phóng, chính giữa cũng có gắn kim cương. Hơn nữa bên trong nhẫn còn có thể khắc tên lẫn nhau, năm nay rất thịnh hành loại này."

      Tiểu Hoa vừa thấy có chút giống như chiếc nhẫn trong phim Hàn. Bất quá mình thích kiểu đơn giản cũng cảm thấy có thể mua. Nhưng khi Cao Giang Cảnh nhìn thấy cũng rất thích hỏi khắc chữ phải bao lâu, còn để cho nhân viên bán hàng mang vào tay cho Tiểu Hoa thử.

      " cần thử hả?" Sau khi Tiểu Hoa thử xong Cao Giang Cảnh cho khắc tên, nhân viên bán hàng vội hỏi.

      Cao Giang Cảnh sửng sốt, tay thể mang nhẫn cho nên vốn có lo lắng, nhìn dáng vẻ của nhân viên bán hàng nghi hoặc Tiểu Hoa cười giải thích : "Quân nhân bọn họ cho phép mang trang sức."

      Trước khi hỏi qua có thể mua chiếc hay Tiểu Hoa lại muốn mình trước tiên xem chiếc nhẫn của nam rồi mang vào cho Cao Giang Cảnh chút, tay của Cao Giang Cảnh rất thích hợp mang nhẫn. Tay có bao nhiêu thịt nhưng mà các đốt ngón tay rất lớn, chiếc nhẫn thỉnh thoảng bị mắt kẹt mang vào, thử rất nhiều lần nhưng đều được Tiểu Hoa mới buông tha. Cuối cùng vẫn chỉ mua cho mình, bất quá Tiểu Hoa cũng biết Cao Giang Cảnh để cho nhân viên bán hàng giúp khắc cái gì ở bên trong chiếc nhẫn, đợi Tiểu Hoa xem trực tiếp mang nhẫn vào tay của cho tháo xuống.

      "Em là của rồi!" Sau khi mang nhẫn vào Cao Giang Cảnh đột nhiên .

      Tiểu Hoa nhìn chiếc nhẫn tay có quan tâm .

      "Vừa rồi có hỏi qua, thời xưa là dựa vào cướp, sau khi cướp được về sau phải mang theo gông xiềng tỏ vẻ đó là của mình. Sau đó mới ngừng thay đổi, đến bây giờ mang vào ngón áp út bàn tay trái, em cũng mang rồi bày tỏ em là của ." Cao Giang Cảnh nghiêm túc giải thích.

      Tiểu Hoa thể cười khổ có chút bất đắc dĩ : " đó vừa rồi thảo luận chuyện này hả? Em còn tưởng rằng hai người chuyện gì chứ?"

      "Còn cần cái gì nữa? Hoa tươi, nhẫn đều có..." Cao Giang Cảnh lôi kéo tay Tiểu Hoa lại hỏi.

      Tiểu Hoa hết chỗ rồi, chuyện này còn cần phải hỏi sao? tiếng tức giận : "Các muốn kết hôn có phải làm báo cáo hay ?"

      "Nộp rồi..." Cao Giang Cảnh thấp giọng .

      Tiểu Hoa kinh ngạc, chuyện này làm từ khi nào mà mình lại biết? ra là có mưu à? Mình còn nghĩ rằng nhất thời kích động đột nhiên nghĩ đến chứ.

      Cao Giang Cảnh nhìn thấy Tiểu Hoa có lên tiếng vội vàng giải thích: "Lúc em tốt nghiệp nộp..."

      "Cũng năm rồi?" Tiểu Hoa ngạc nhiên hỏi, sau đó bất đắc dĩ : "Còn có cái gì đều hết ?"

      Cao Giang Cảnh nghe vậy cũng có giấu giếm thẳng: "Có <giấy xác nhận đủ điều kiện kết hôn> cần em điền, vốn là đơn vị điền nhưng em làm nghề tác giả tự do cho nên tự mình điền, còn có ảnh chụp và kiểm tra sức khoẻ."

      Tiểu Hoa cố ý hung hăng hỏi: "Cái gì cũng làm tiếng động, có phải sớm chuẩn bị xong rồi hay ?"

      "Con người của đặc biệt có mắt nhìn xa, từ khi bắt đầu thích em tính cưới em." Nhìn ra Tiểu Hoa là cố ý hỏi nên Cao Giang Cảnh cũng thèm để ý thành thừa nhận.

      Đối với lời đúng lý hợp tình của Tiểu Hoa ngược lại có nghi ngờ gì, nhón chân lên hôn cái ở mặt của : "Vất vả cho rồi!"

      Cao Giang Cảnh kéo Tiểu Hoa ra rất nghiêm túc : "Ở bên ngoài đừng làm như vậy! Ảnh hưởng tốt!" xong đợi Tiểu Hoa phản ứng lại thấp giọng : " về tùy em muốn làm thế nào..."

      Tiểu Hoa quay đầu nhìn , nhìn thấy lỗ tai của hơi đỏ lên cười trộm cái. ra Cao Giang Cảnh cũng phải người hoàn mỹ nhất, biết lãng mạn, cũng lời ngon tiếng ngọt mà chuyện rất ngốc, nhưng mà Tiểu Hoa có thể cảm nhận được thích mình, đối với mình tâm ý. Tiểu Hoa cảm thấy Cao Giang Cảnh rất thích hợp với mình, hơn nữa đối xử với mình rất tốt. Ngẩng đầu nhìn bầu trời, nghĩ rằng: ‘lần này mình hẳn là có được hạnh phúc nhỉ?’

      Tiểu Hoa gì làm cho Cao Giang Cảnh cho là mất hứng vì thái độ vừa rồi của mình, nên lôi kéo Tiểu Hoa bước nhanh đến cái hẻm . Tiểu Hoa dựa lưng vào tường, Cao Giang Cảnh đứng ở trước mặt của , hai tay khoát lên vai của hỏi: "Em mất hứng hả? Chuyện đó, ý muốn dạy dỗ em, chỉ là có chút ngượng ngùng, bên ngoài nhiều người như vậy. ra... ra ... rất vui vẻ."

      "Ha ha..." Nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của Tiểu Hoa rốt cuộc ngừng được cười, rất đáng . ***************.com-demcodon

      Biết Tiểu Hoa có tức giận Cao Giang Cảnh thở phào nhõm, nhưng lại nhìn bởi vì vui vẻ mà hai má ửng đỏ, đôi mắt sáng ngời, còn có miệng khẽ nhếch và đôi môi đỏ mềm mại, ngửi được mùi thơm nhàn nhạt của cơ thể Cao Giang Cảnh cúi đầu chặn miệng Tiểu Hoa lại, nuốt vào tiếng cười của , lưỡi cực nóng tùy ý càn quét ở trong khoan răng miệng của Tiểu Hoa, nụ hôn này so với lúc trước còn cuồng nhiệt hơn. Tiểu Hoa dưới cuồng nhiệt của Cao Giang Cảnh cũng tiến vào trạng thái, vươn cánh tay ôm lấy thắt lưng của rồi hôn lại. Kết quả đổi lấy Cao Giang Cảnh càng hôn sâu vào.

      Sau khi kết thúc nụ hôn này Tiểu Hoa hơi xụi lơ mang sức nặng của mình đều giao cho người , liếm liếm môi có chút sưng đỏ giọng oán giận : " cũng biết chút sao?"

      Cao Giang Cảnh cúi đầu nâng lên gương mặt của cẩn thận nhìn nhìn, cũng có chút đau lòng : " xin lỗi! khống chế được!"

      "Quên ! Đúng rồi, chuyện kết hôn kia em mặc kệ, dù sao là người muốn kết hôn, cho nên trở về tự cho mọi người biết." Tiểu Hoa bĩu môi .

      "Dĩ nhiên, đây vốn là chuyện của ." Cao Giang Cảnh lập tức trả lời.

      Tiểu Hoa sau khi nhận được hứa hẹn lẳng lặng dựa vào trong lòng của , cảm nhận được ấm áp lúc này.

      Đột nhiên Cao Giang Cảnh đẩy ra, sau đó được tự nhiên : " thôi!"

      Lại làm sao vậy? Tiểu Hoa nhìn sang chung quanh thấy có người nào. Cao Giang Cảnh nhìn thấy Tiểu Hoa hết nhìn đông tới nhìn tây mới : "Sau khi kết hôn tùy em muốn ôm như thế nào, bây giờ khả năng kiềm chế của cũng phải là rất tốt."

      Tiểu Hoa hiểu , sau đó ánh mắt tự chủ được dừng ở quần của . Cao Giang Cảnh có chút tức giận kéo Tiểu Hoa nhanh về phía trước, Tiểu Hoa chạy chậm mới có thể theo bước chân của , hồi lâu mới : "Trước khi kết hôn ánh mắt đừng tùy tiện nhìn như thế, sau khi kết hôn tùy ý em."

      Tiểu Hoa im lặng, người này sao đột nhiên lại...
      PhongVy thích bài này.

    3. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 37: Nhận giấy chứng nhận

      Editor: demcodon


      Khi đưa Tiểu Hoa về nhà ba Giang nhìn thấy trong tay Tiểu Hoa là bó hoa hồng và chiếc nhẫn trong lòng hiểu nhưng mà cũng có tỏ vẻ gì. Chẳng qua là giống như ngày thường kêu Cao Giang Cảnh ở lại ăn cơm chung rồi cùng tán gẫu về cuộc sống trong quân đội của . Cao Giang Cảnh vẫn nhiều lắm nhưng khi chuyện với ba Giang tia kiên nhẫn, ba Giang hỏi gì cũng nghiêm túc trả lời. Tiểu Hoa ngồi yên ở bên chuyện phiếm với tiểu Hổ, nghe tiểu Hổ kể về cuộc sống trung học phổ thông của nó. Tiểu Hổ năm nay 17 tuổi, vóc dáng còn cao hơn Tiểu Hoa gần cái đầu. Mặc dù được Tiểu Hoa dạy kèm nhiều như vậy nhưng mà thành tích của nó cũng phải tốt nhất, chẳng qua là cũng được loại khá. Nhưng dù sao cũng là trường học trọng điểm, muốn thi đậu vào đại học cũng có vấn đề quá lớn, Tiểu Hoa cũng có quá nhiều lo lắng.

      "Chú Giang, cháu muốn kết hôn với Hiểu Hoa!" Tiểu Hoa mặc dù vẫn chuyện với tiểu Hổ nhưng lỗ tai vẫn tự chủ được nghe động tĩnh bên Cao Giang Cảnh và ba Giang, rốt cục nghe ra Tiểu Hoa cũng coi như thở phào nhõm.

      Ba Giang sửng sốt, nhưng mà ông bình thường nhúng tay vào chuyện của Tiểu Hoa, chỉ là nghiêm túc hỏi: "Cháu có thể bảo đảm cả đời đối xử tốt với Tiểu Hoa chứ? Cả đời đối với con bé xa lìa rời bỏ?"

      "Cháu có thể!" Cao Giang Cảnh rất khẳng định trả lời.

      "Thân thế của Tiểu Hoa có chút phức tạp, nhưng mà cháu có thể bảo đảm vĩnh viễn can thiệp vào bất kỳ cách làm nào của Tiểu Hoa?" Ba Giang lại hỏi.

      Cao Giang Cảnh tiếp tục gật đầu : "Cháu có thể bảo đảm."

      "Chuyện của những người trẻ tuổi các cháu chú cũng quản được, nhưng mà chú hy vọng cháu có thể nhớ kỹ lời hứa hẹn của cháu hôm nay, cùng con chú sống đến bạch đầu giai lão, vĩnh viễn chỉ có người." Lúc ba Giang những lời này hốc mắt đều có chút đỏ lên. Mặc dù trong lòng có chuẩn bị nhưng mà mang con của mình tay nuôi lớn giao vào trong tay người khác vẫn là chịu được.

      Cao Giang Cảnh nhìn bộ dáng này của ba Giang trịnh trọng gật đầu cái.

      "Cả đời được bắt nạt chị của em, được ngăn cản chị của em về nhà, được làm chuyện gì có lỗi với chị của em. Về sau tất cả mọi chuyện đều phải nghe chị em, thể làm cho chị ấy tức giận, cũng thể làm cho chị ấy đau lòng. Nếu , em bỏ qua cho đâu." Tiểu Hổ cũng với Cao Giang Cảnh.

      Cao Giang Cảnh còn chưa gì thêm Tiểu Hoa túm lỗ tai của tiểu Hổ : "Bộ dáng của chị em giống như người dễ bắt nạt hả?"

      "Chị, chị... chút... em làm chỗ dựa cho chị, chị cũng cần quấy rối như thế chứ!" Tiểu Hổ lôi kéo tay Tiểu Hoa ủy khuất .

      Tiểu Hoa vỗ vỗ vào hai má của nó cười : "Tiểu Hồ nhà chúng ta trưởng thành rồi, tệ, có thể làm chỗ dựa cho chị! Ha ha! Yên tâm ! Tin tưởng Cao của em, ảnh bắt nạt chị."

      " sợ có chuyện, chỉ sợ chuyện bất thình lình sao?" Tiểu Hổ giọng phản bác.

      "Hử?" Tiểu Hoa nhìn nó.

      Tiểu Hổ vội vàng : " có gì?" Xoay mặt lại với Cao Giang Cảnh: "Chuyện đó, Cao, , rể, xác định muốn kết hôn? phải nhớ kỹ nếu quyết định thể lùi bước!"

      Tiểu Hoa lên đá cái làm tiểu Hổ nhảy ra, tiếng đau rồi bỏ chạy về phòng. ***************.com-demcodon

      "Cần ba làm cái gì ?" Tiểu Hoa sau khi tiễn Cao Giang Cảnh xong trở về ba Giang mở cửa rồi hỏi .

      Tiểu Hoa đưa tay kéo cánh tay của ông làm nũng : "Cái gì cũng cần làm, ba tự chăm sóc tốt cho mình là được. Về sau chờ giúp chúng con giữ đứa , chăm sóc cháu tốt rồi."

      "Được, ba chờ đến ngày đó!" Ba Giang vuốt đầu con cười .

      * * *
      Động tác của Cao Giang Cảnh rất nhanh, vừa trở về cho người nhà biết chuyện mình tính kết hôn. Người nhà họ Cao vừa nghe vội vàng bắt đầu hành động.

      Ngày hôm sau ông nội Cao, bà nội Cao và dì của Cao Giang Cảnh là dì Lâm, 3 người lại đến cùng ba Giang bàn bạc đám cưới.

      Tiểu Hoa nhìn bọn họ khí thế ngất trời thảo luận, ngược lại cảm thấy có chuyện gì của mình nên ở bên giọng chuyện với Cao Giang Cảnh.

      Thời gian của Cao Giang Cảnh nhiều lắm cho nên chỉ Tiểu Hoa điền xong giấy tờ kéo cùng nhau kiểm tra sức khoẻ trước khi về quân đội.

      Nhà của ông nội Cao rất lớn, lại ba Cao cũng chia phòng ở. danh nghĩa Tiểu Hoa cũng có phòng ở cho nên Tiểu Hoa ngăn cản bọn họ mua nhà, chỉ muốn ở chung chỗ với người lớn, những thứ khác cũng cầu gì.

      Người nhà họ Cao nhìn thấy Tiểu Hoa tùy ý như vậy cảm thấy thể bạc đãi , hơn nữa Tiểu Hoa cũng có người lớn là phụ nữ, cho nên tại Tiểu Hoa cũng theo Cao Giang Cảnh gọi dì Lâm là dì nên bà cảm thấy trách nhiệm của mình lớn lao nặng nề. Bà trang hoàng phòng ở, mua quần áo đồ trang sức gì đó cho Tiểu Hoa. Cả người ý chí chiến đấu sục sôi, cơ bản cái gì cũng mình ôm lấy mọi việc. Vì lây nhiệt tình của dì nên Tiểu Hoa cũng từ từ có cảm giác làm dâu. Hôn lễ cuối cùng sau khi bàn bạc kết quả là tổng cộng tổ chức hai nơi, nơi mời người nhà và bạn bè, nơi ở trong quân đội.

      Cao Giang Cảnh về quân đội giao giấy tờ chính xác của Tiểu Hoa, hơn nữa bắt đầu xin thời gian nghỉ kết hôn. loạt hành động cũng có gì giấu giếm, cho nên mọi người bên cạnh biết hết.

      "Tôi Giang Cảnh này! Cậu đầu tiên là thăng chức, bây giờ lại muốn lập gia đình, nghiệp và tình đều thu hoạch được. Dù thế nào cũng phải tiếp đãi tốt những người bạn thân này là chúng tôi chứ!" Từ Thịnh Duệ ôm lấy bả vai Cao Giang Cảnh .

      "Tiếp đãi như thế nào cậu ?" Cao Giang Cảnh liếc mắt nhìn , tâm tình rất tốt hỏi.

      Cao Giang Cảnh sảng khoái như vậy Từ Thịnh Duệ hơi cảm thấy quen, nhìn dáng vẻ đắc ý của thầm quyết định hôn lễ nhất định muốn chuốc say , làm cho động phòng được.

      * * *
      "Tặng quà cưới cho Hiểu Hoa còn lại cũng đừng quan tâm." Lý Đại Lộ nghe được Tiểu Hoa muốn kết hôn dặn dò Lý Hướng Dương như thế.

      Lý Hướng Dương chua sót gật đầu cái : " biết." Sau đó lại hỏi: "Có thông báo cho Minh Ngọc ?"

      Lý Đại Lộ thở dài hơi : "Thôi, Minh Ngọc ngay từ đầu rất thích Hiểu Hoa. Sau khi lại biết tất cả mọi chuyện bản thân cảm thấy rất xin lỗi Hiểu Hoa, mới vừa có chút bình tĩnh cũng đừng quấy rầy nó. Lại lúc này trường quân đội cũng tiện xin nghỉ, cũng biết ngày cưới."

      Lý Hướng Dương hiển nhiên cũng nghĩ đến, con trai biết tất cả tình hình thực tế đều khinh bỉ mình và vợ, điều này làm cho bản thân từ trước đến nay thương vợ con cũng chịu nổi. demcodon-lqd Căn bản nghe được bất cứ chuyện gì về Hiểu Hoa mình làm người chồng thất trách. Lúc này thể lại đau lòng vì con bé. Mặc dù biết mình tìm cớ nhưng đối với ánh mắt xa lạ xa cách của Tiểu Hoa Lý Hướng Dương dám đối mặt. Cuối cùng cả đời mình ở trong lòng con bé chỉ là người xa lạ mà thôi.

      * * *
      Cao Giang Cảnh viết báo cáo kết hôn cũng rất lâu, cho nên tốc độ tổ chức phê chuẩn cực nhanh. Vừa nhận được phê chuẩn xin nghỉ phép gọi Tiểu Hoa ra kéo đến phòng đăng ký Hộ tịch.

      Từ Ủy ban nhân nhân ra Cao Giang Cảnh kéo Tiểu Hoa cảm khái câu: "Rốt cục có giấy chứng nhận rồi!"

      "Có giấy chứng nhận có gì đặc biệt hơn người, tại đổi chứng nhận cũng rất dễ dàng!" Tiểu Hoa nhìn bộ dáng của phản bác .

      "Nghĩ cũng đừng nghĩ!" Cao Giang Cảnh lớn tiếng xong lấy cả hai bản giấy chứng nhận kết hôn từ trong túi xách của Tiểu Hoa cất vào trong túi to của mình.

      Tiểu Hoa nhìn hành vi cướp giật của nhún nhún vai, giữ chặt cánh tay của hỏi: "Ông xã, hôm nay mời em ăn cái gì nha?"

      tiếng ‘ông xã’ gọi Cao Giang Cảnh làm cho có chút lâng lâng, khóe miệng khống chế được nhếch lên hỏi: "Em muốn ăn cái gì?" suy nghĩ chút bỏ thêm câu "Bà xã..."

      Tiểu Hoa ngẩng đầu nhìn sau đó chỉ vào nhà hàng cơm Tây : "Cái kia!"

      Mặc dù bản thân mình có hứng thú với cơm Tây nhưng mà lúc này Cao Giang Cảnh lại đồng ý tiếng rồi lôi kéo Tiểu Hoa vào nhà hàng cơm Tây.

      * * *
      Đám cưới càng ngày càng gần nên Cao Giang Cảnh rút thời gian chụp hình cưới với Tiểu Hoa. Cao Giang Cảnh nhìn Tiểu Hoa mặc đầm cưới màu trắng chậm rãi về phía mình bất giác tâm tình có chút thả lỏng, cũng ngại bộ vest trói buộc ở người nhìn Tiểu Hoa chằm chằm chớp mắt.

      "Xinh đẹp ?" Tiểu Hoa đến trước mắt Cao Giang Cảnh vươn hai cánh tay ra cười hỏi.

      "Đẹp lắm!" Cao Giang Cảnh gật đầu cái, nhưng mà khi Tiểu Hoa xoay người trong nháy mắt nhìn thấy phần lưng Tiểu Hoa phơi da ra vẫn là đen mặt : "Đổi !"

      Tiểu Hoa vô tội mở to hai mắt : "Em rất thích mà! Vì sao phải đổi? cũng phải xinh đẹp ư?"

      "Quá lộ, được!" Cao Giang Cảnh cởi áo khoác ra khoác lên vai của rồi thẳng.

      Tiểu Hoa mặc kệ ngồi ở ghế hỏi: " xem chút áo cưới bây giờ , chỗ đó hề lộ. phải lộ đùi chính là lộ ngực, cái này của em đủ bảo thủ rồi phải sao?"

      "Dù sao quá lộ chính là được, mặc kệ là lộ chỗ nào vẫn phải bảo thủ, chọn cái khác tốt hơn ." Cao Giang Cảnh an ủi .

      Tiểu Hoa chớp mắt chỉ vào bộ khác ở cúp ngực bó sát người phía dưới đuôi cá dài với Cao Giang Cảnh: "Em chỉ thích hai bộ này, chọn cái !"

      Cao Giang Cảnh vừa thấy sắc mặt càng khó coi, mặc dù bộ áo cưới kia cũng còn có thể chấp nhận nhưng mấu chốt là vô cùng bó sát, chính là quá bó sát rồi, Cao Giang Cảnh vẫn là đồng ý.

      Cứ như vậy hai người tốn rất nhiều thời gian, Tiểu Hoa nhìn tính nhẫn nại của Cao Giang Cảnh dùng tệ lắm mới cố gắng đổi bộ áo cưới cúp ngực. Mặc dù còn có chút bất mãn nhưng so với hai bộ trước Cao Giang Cảnh đối với bộ này vẫn có thể chấp nhận, chẳng qua là dễ dàng gì cho chụp hết phía sau. Cao Giang Cảnh quanh co lòng vòng nhắc nhở Tiểu Hoa lúc cử hành hôn lễ là giữa tháng 10 thời tiết cũng sắp lạnh, tốt nhất lại mặc kèm thêm cái áo khoác. Tiểu Hoa chỉ là cười mà , nghĩ thầm: ‘ai lúc đám cưới em còn mặc bộ này thế?’

    4. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 38: Hôn lễ hai nơi

      Editor: demcodon


      Hôn lễ ngày hôm đó mặc dù có Hạ Đồng khích lệ nhưng mà Tiểu Hoa vẫn là lo lắng đến Cao Giang Cảnh, hai người cuối cùng lại chọn bộ áo cưới đuôi cá dài coi như kín. Hạ Đồng nhìn dáng vẻ của Tiểu Hoa hạnh phúc bĩu môi mình cũng muốn làm dâu. Tiểu Hoa chỉ vào Lý Hạo Nam ở bên ngoài bàn bạc với tiểu Hổ làm thế nào để làm khó chú rể ngăn cho vào cửa, để cho Hạ Đồng mang những lời này cho biết.

      Hạ Đồng liếc Tiểu Hoa cái để ý đến Tiểu Hoa trêu chọc. Bất quá lúc nhìn về phía Lý Hạo Nam cũng là vẻ mặt ngọt ngào, sau đó lặng lẽ ghé vào bên tai Tiểu Hoa : "Ít nhất lúc tớ kết hôn xem ngày lành, để cho chú rể có cách nào động phòng..."

      Lỗ tai của Tiểu Hoa đỏ lên, ngày kết hôn cũng phải mình xem, chờ người lớn hai nhà chọn ngày tốt xong mới đột nhiên nghĩ đến phỏng đoán hai ngày kết hôn này thân thể mình lại khoẻ, xoay người nhăn nhó sau khi cho Cao Giang Cảnh biết có khả năng này lại sao. demcodon-lqd Tiểu Hoa cũng biết Cao Giang Cảnh bởi vì nếu chọn ngày này phải buổi tối hai tuần nữa. Kết quả quả nhiên trước khi ngày đám cưới ngày kinh nguyệt đến tìm.

      Toàn bộ hôn lễ rất náo nhiệt nhưng mà bởi vì thân thể Tiểu Hoa hơi khó chịu nên gạt bỏ phân chút lực chú ý, cũng lo lắng khẩn trương.

      "Ông xã, người dẫn chương trình này dài dòng đó! Sao lại còn chưa chấm dứt?" Người dẫn chương trình ở trước mặt miệng lưỡi lưu loát chủ trì, Tiểu Hoa giọng ở bên tai Cao Giang Cảnh.

      Cao Giang Cảnh vội hỏi: "Rất thoải mái hả?"

      Tiểu Hoa duy trì mỉm cười mặt thản nhiên gật đầu cái: "Có chút, bất quá còn có thể chịu đựng được!"

      Cách Tiểu Hoa gần nhất chính là phụ dâu Hạ Đồng đều sắp muốn cười phun ra! May mà phụ rể bên cũng hiểu lắm chuyện gì, nếu Tiểu Hoa muốn tìm cái lỗ mặt đất chui vào.

      "Xem em vì xinh đẹp mà chọn áo cưới mỏng như vậy, chịu khổ rồi phải ? Về sau phải chú ý nhiệt độ!" Cao Giang Cảnh nhân cơ hội dạy dỗ Tiểu Hoa, ngay từ đầu nhìn thấy áo cưới người Tiểu Hoa, lại nhìn thấy nhiều người như vậy nhìn trong lòng Cao Giang Cảnh còn có chút bất mãn, vợ của mình có việc gì các người nhìn cái gì vậy?

      "Cả đời chỉ có lần như vậy, cũng để cho em đẹp chút sao, cũng thể nào như thế chứ? Cẩn thận em hối hận!" Tiểu Hoa cảnh cáo .

      "Em dám! Giấy kết hôn cũng nhận, những lời này thu lại !" Cao Giang Cảnh ở bên giọng trò chuyện với Tiểu Hoa ý đồ phân tán chút lực chú ý của , chẳng qua là những lời từ miệng Tiểu Hoa làm cho có chút thoải mái.

      "Tuân mệnh, tuân mệnh, thu lại!" Tiểu Hoa nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của vội vàng .

      vất vả cử hành xong nghi thức Tiểu Hoa lại vội vàng thay quần áo ra bàn mời rượu. Chờ đến lúc rốt cục có thể nghỉ ngơi dường như nằm xụi lơ sô pha trong phòng nghỉ. Người khác kết hôn nhìn rất hạnh phúc, sao mình kết hôn lại khó chịu như vậy chứ?

      Tiểu Hoa cầm ly nước nóng Hạ Đồng vừa mang đến cho vừa thổi vừa uống, lại vừa hỏi Cao Giang Cảnh: "Làm bên quân đội có phải đơn giản chút hay vậy ?"

      "Hẳn là như vậy!" Cao Giang Cảnh nhớ lại chút hôn lễ mình từng tham gia gật đầu cái.

      Vậy là tốt rồi, gương mặt của Tiểu Hoa chậm rãi giãn ra.

      Bởi vì có mua nhà riêng mà ở chung nhà với ông bà nội, cho nên hai người lớn tuổi tri kỷ để lại nhà này cho hai đứa cháu rồi chuyển đến nhà con trai ở để cho bọn họ có gian yên tĩnh.

      Cao Giang Cảnh rửa mặt xong nhìn vợ giường thở dài hơi mạnh, vất vả em của mình cũng đến náo động phòng mà dâu lại... Nhưng có biện pháp, cách chăn ôm Tiểu Hoa hỏi: "Còn đau ?"

      " đau, ngày hôm qua có đau chút, có việc gì, em quen rồi!" Tiểu Hoa miễn cưỡng .

      Cao Giang Cảnh nâng mặt của Tiểu Hoa lên hôn mạnh lên môi của , lâu mới mơ hồ : "Nhớ kỹ, em nợ đêm động phòng, hai ngày sau cần phải bổ sung lại tốt cho đó!"

      Tiểu Hoa cười cười, buổi sáng rất sớm thức dậy trang điểm, mệt mỏi ngày có trả lời của , ngáp cái nhắm mắt lại nặng nề ngủ say sưa.

      Cao Giang Cảnh nhìn gương mặt vợ ngủ đáng lại hôn xuống hai cái rồi cũng kéo cái chăn qua ôm lấy Tiểu Hoa nhắm mắt lại, trước khi ngủ còn tự an ủi mình: ‘còn nhiều thời gian.’

      * * *
      Cứ như vậy chuyện động phòng Cao Giang Cảnh nhớ mong cho đến buổi tối Tiểu Hoa lại mặt mới có thể tiến hành.

      Xác định Tiểu Hoa có vấn đề gì ngày lại mặt hôm nay Cao Giang Cảnh vẫn tinh lực dư thừa, tính tình vất vả nhẫn nại đến khi Tiểu Hoa và ba Giang còn có tiểu Hổ tạm biệt, vừa ra khỏi cửa Tiểu Hoa còn chưa có phản ứng lại đón xe taxi trở về nhà.

      Về nhà đến cửa nhà nôn nóng ôm lấy Tiểu Hoa vào phòng tân hôn của bọn họ. Tiểu Hoa bị ánh mắt của nhìn làm cho có chút sợ hãi dọa chút, chân vừa chạm xuống đất đầu tiên là muốn tắm rửa, tắm xong sau đó lại là thúc giục tắm. Chờ sau khi chiến đấu tắm chưa đến 1 phút ra Tiểu Hoa còn cầm máy sấy chậm chạp sấy tóc.

      Cao Giang Cảnh nhìn bộ dáng của quá chậm nên lấy máy sấy , tay ôm lấy đặt lên giường đè lên.

      Tiểu Hoa vội vàng vươn tay chống trong ngực của , ấp a ấp úng : "Chuyện đó... chuyện đó... ông xã, tóc còn chưa có sấy khô nữa? Em..."

      Lời còn lại nên lời, bởi vì bị chặn miệng lại...

      Khi hôn xuống nóng bỏng Tiểu Hoa cuối cùng buông chống cự, quân lính tan rã, tự chủ phát ra tiếng rên rỉ rất vươn tay ôm lấy ...

      Hôm nay Cao Giang Cảnh rốt cục hoàn thành chuyện mình nhớ mong lâu nay, Tiểu Hoa hoàn toàn thuộc về .

      Ngày hôm sau Tiểu Hoa từ trong đau thắt lưng tỉnh lại cực kỳ khó chịu, bụng đau ỉ, người giống như bị vật nặng đè cảm thấy nặng trịch, vừa mở mắt nhìn thấy trước ngực mình có cánh tay màu đồng để ngang qua, hai chân cũng bị cái đùi giam lại, dưới cổ giống như cũng có cánh tay.

      Tiểu Hoa nhìn tư thế thoải mái của người đàn ông này bên cạnh chỉ có thể cảm thán: ‘mình sao lại rơi vào tình huống như vậy, cũng may còn sống, dễ dàng mà!’ Tinh tế nhìn gương mặt ngủ của Cao Giang Cảnh, Tiểu Hoa cẩn thận lấy cánh tay của ra, tiếp đến rút chân của mình ra. Lúc nhịn đau chuẩn bị cầm lấy quần áo để bên sau lưng vươn ra hai cánh tay kéo lại giường!

      "A ——" Tiểu Hoa kinh ngạc kêu lên, Tiểu Hoa nhìn đôi mắt đen láy của Cao Giang Cảnh bĩu môi tiếng tức giận hỏi: "Có thể đứng dậy được chưa?"

      "Bà xã!" Cao Giang Cảnh gọi rồi hôn lên miệng của , vùi đầu vào trong cổ của thầm: "Em là của !"

      Tiểu Hoa ôm , vỗ vỗ lưng của : "Em là của , là của , bây giờ để cho em đứng lên được chứ?"

      Hai người đều biết mình có mặc quần áo nên vừa cử động như vậy dấu hôn rậm rạp chằng chịt của Cao Giang Cảnh đập vào mặt…. vất vả chờ khi Cao Giang Cảnh thỏa mãn bò khỏi giường Tiểu Hoa còn chút sức lực, tức hận nhìn tinh thần sáng láng của Cao Giang Cảnh rồi chỉ huy chuẩn bị nước tắm cho mình, chuẩn bị chút thức ăn đến giờ cơm trưa.

      Cao Giang Cảnh nhìn Tiểu Hoa khó khăn cầm lấy đôi đũa chuẩn bị ăn cơm ở bên cạnh muốn giúp đỡ. Kết quả Tiểu Hoa cần, Cao Giang Cảnh sờ sờ mũi ngượng ngùng : "Chuyện đó... có chút thô lỗ rồi, em còn đau ?"

      " cứ ?" Tiểu Hoa liếc mắt nhìn cái, buông tha cho đôi đũa mà nâng chén cháo có chút mùi khét lên uống.

      Tiểu Hoa uống xong hai chén cháo lại ngã đầu lên giường ngủ.

      May mà Cao Giang Cảnh còn biết tiết chế, bởi vì sáng sớm hôm sau bọn họ còn phải chạy đến doanh trại của Cao Giang Cảnh mời mọi người ăn cơm.

      * * *
      Tiểu Hoa dậy sớm nhìn dấu vết cổ qua ngày còn chưa tan hết cầm lấy hộp phấn bàn hung hăng đánh lên, ý đồ che giấu chút.

      Tiểu Hoa mặc sườn xám màu đỏ thẫm, mang theo quần áo đơn giản để tắm thay và đồ dùng rửa mặt. Sau khi chuẩn bị xong cùng Cao Giang Cảnh đến doanh trại của .

      Trong lúc các chiến hữu hát quân ca có gì lãng mạn Tiểu Hoa kéo Cao Giang Cảnh về phía căn tin dùng để làm nơi 'lễ đường' kia. Lần hôn lễ này người dẫn chương trình hiển nhiên ngắn gọn hơn, hai câu tuyên bố tiệc cưới bắt đầu. Trong hôn lễ ầm ĩ nhất chính là uống rượu, đây cũng giống như buổi hôn lễ trước trước, có thể dùng ly rượu bắt đầu mời rượu, mọi người đều là uống .

      Cao Giang Cảnh lấy ly rượu của Tiểu Hoa từ Từ Thịnh Duệ đưa cho : "Vợ tôi uống được rượu, cậu đừng có dọa ấy."

      "Được được được, chị dâu thể uống uống thay cũng được, chúng tôi để ý, các em, lên!" Từ Thịnh Duệ cũng thèm để ý cười híp mắt .

      Ngay sau đó đám người tới ào ạt mời rượu làm cho Tiểu Hoa thầm nghĩ: ‘chẳng lẽ mình gả cho người nghiện rượu?’ Bất quá Tiểu Hoa nhìn thấy mọi người đều khí thế ngẩng cao cũng dám khuyên mà trốn ở bên nhìn bọn họ cùng uống rượu.

      "Hiểu Hoa, bị dọa hả?" Lâm Hạo Hiên đến trước mặt Tiểu Hoa giọng hỏi.

      Tiểu Hoa cười gật đầu cái : " Hạo Hiên, chiến sĩ nơi này của các rất nhiệt tình!"

      Lâm Hạo Hiên cười cao giọng : "Các em, chuốc say cậu ta, cho tên nhóc này đẹp mặt, chuốc say cậu ta để cho cậu ta có sức lực động phòng."

      "Đừng đừng đừng! Tốt xấu gì cũng chừa cho tôi chút khí lực chứ, tôi muốn vào động phòng chứ thể bị mang vào được, như vậy rất mất mặt..." Cao Giang Cảnh vừa nghe thế vội vàng hô.

      Mọi người cũng nghe mà hét to đều cầm lấy ly rượu xông về phía . Bất quá dường như tửu lượng của Cao Giang Cảnh cũng tệ, cho nên lúc kết thúc tuy lảo đảo nhưng vẫn còn có thể tự mình .

      Đến dưới lầu ký túc xá có mấy chiến hữu quen thuộc lại kêu lên: "Doanh trưởng Cao, có phải ôm dâu vào động phòng hay ? Có thể ôm hay ? Nếu thể em làm thay ."

      Cao Giang Cảnh đẩy ra cái rồi ôm ngang lấy Tiểu Hoa : "Sức lực ôm vợ vẫn phải có, mấy người các cậu đừng nữa ngày mai thêm cơm cho các cậu!"

      "Chuyện ngày mai ngày mai sau, bây giờ nên phải , nên nháo phải nháo... Các cậu có đúng ?" Từ Thịnh Duệ ở bên cười .

      Mọi người ồn ào cùng nhau theo Cao Giang Cảnh lên , bậc thang 3 tầng lầu Cao Giang Cảnh cũng ổn, dọa cho Tiểu Hoa sợ tới mức vội ôm lấy cổ của sợ rớt xuống chọc cho mọi người cười nhạo trận.

      Nháo động phòng rất kịch liệt, dù là Tiểu Hoa cũng bị buộc hôn Cao Giang Cảnh lại vài cái, càng đừng đến bọn họ ùn ùn đòi ăn cái gì kẹo cưới, chuyện cầu độc mộc, vv...

      vất vả Chính ủy nhìn thấy thời gian còn sớm mới giúp đuổi bọn họ .

      Chờ bọn họ rồi Tiểu Hoa vội vàng tắm, Cao Giang Cảnh qua loa dọn dẹp phòng chút. Cao Giang Cảnh tắm xong ra nhìn thấy Tiểu Hoa cũng lau tóc xong kéo qua đặt đùi của mình hôn hai gò má của : "Lúc này có thể động phòng rồi phải ?"

      "Cũng phải là chưa làm qua, còn nhớ mong gì chứ?" Tiểu Hoa đỏ mặt giọng trách mắng. ***************.com-demcodon

      Cao Giang Cảnh ôm lấy vừa vừa chuyện: "Động phòng là 1 trong 4 niềm vui của cuộc sống, sao lại thể nhớ được?"

      Tiểu Hoa đấm cười : "Cả đầu đều là những thứ này, cũng biếc mắc cỡ à!"

      Vừa mới xong bị Cao Giang Cảnh ném lên giường, Cao Giang Cảnh tháo khăn tắm quấn người cái rồi nhào tới, vừa cắn vừa : "Vợ của mình còn mắc cỡ làm gì?"

      Tiểu Hoa kéo chăn bên qua thương lượng với : "Ông xã, em lần đầu tiên tới nơi này chừa cho em chút mặt mũi được ? Em cũng muốn sáng mai rời giường được!"

      " có việc gì! ai dám em đâu, yên tâm !" Cao Giang Cảnh hơi khàn khàn giọng ở bên tai .

      Khi quần áo người đều bị cởi hết Tiểu Hoa biết thể ngăn cản nên thẹn thùng : "Tắt đèn !"

      "Tuân lệnh!" Cao Giang Cảnh cầm lấy cây bút bi tủ đầu giường ném về cái nút đèn huỳnh quang, trong nháy mắt phòng tối đen. Cao Giang Cảnh lại mang lực chú ý đến người Tiểu Hoa...

    5. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 39: Cuộc sống bình thản trong quân đội

      Editor: demcodon


      Hôm sau chờ lúc Tiểu Hoa tỉnh lại Cao Giang Cảnh về đơn vị, Tiểu Hoa xoa thắt lưng đau nhức thôi rồi mặc quần áo vào run rẩy bước vào phòng vệ sinh tắm rửa sạch . Sau khi rửa mặt xong thay bộ quần áo khác Tiểu Hoa mới chậm rãi thăm nhà của liên đội dành cho và Cao Giang Cảnh ở. Nhà lớn có phòng ngủ, phòng khách, phòng bếp, phòng vệ sinh, còn có cái ban công. Trong nhà trang trí cũng rất đơn giản, phòng ngủ ngoại trừ bày cái giường cho hai người ra chính là cái giá sách, cái tủ quần áo lớn và cái máy tính bàn, nhìn kỹ chút còn có đường dây mạng. giường bày đều là đệm chăn quân đội, vừa mở tủ quần áo ra nhìn thấy bên trong cũng chỉ có bộ quân trang ngụy trang của Cao Giang Cảnh và hai bộ quần áo hàng ngày cùng với các loại đệm chăn chờ giặc. giá sách để chút sách của Cao Giang Cảnh, phần lớn là có liên quan đến chuyện quân .

      Phòng khách lớn hơn phòng ngủ chút, chắc là nguyên nhân phòng bếp và phòng vệ sinh chiếm ít diện tích nhất. Trong phòng khách có bộ ghế bằng gỗ, phía trước có cái bàn trà, đối diện có tivi và tủ để tivi. Đến gần phòng bếp có bày cái bàn vuông ăn cơm, bên cạnh bàn trong góc tường có để 10 cái ghế xếp rất cao, bên cạnh bàn cũng để cái ghế, bàn có cái cặp lồng cơm đậy kín. Tiểu Hoa đến gần nhìn phát bên cạnh có tờ giấy, phía có viết ‘đây là bữa sáng của Tiểu Hoa’, nhìn nhìn đồng hồ tường hơn 9 giờ. Tiểu Hoa mở cặp lồng cơm ra nhìn thấy bên trong là chén cháo, mặc dù có chút nguội nhưng Tiểu Hoa vẫn ăn nó.

      Sau khi ăn xong Tiểu Hoa cầm cặp lồng cơm lại đến phòng bếp, phòng bếp ngược lại dọn dẹp tệ, nồi chén muỗng đũa đều có, hơn nữa nhìn thấy đều là mới, thao và tấm thớt, tủ lạnh đầy đủ mọi thứ. Tiểu Hoa rửa cặp lồng cơm xong lau khô tay ngồi ở trong phòng khách nhìn chằm chằm tất cả trước mắt ngẩn người.

      Nhà mặc dù lớn nhưng mà thứ nên có đều có, ngay cả máy tính, phòng bếp cũng chuẩn bị đầy đủ. ***************.com Hiển nhiên xem ra ý của Cao Giang Cảnh là muốn để mình ở nơi này, chẳng qua là mình ở nhưng yên lòng về tiểu Hổ và ba, cũng biết khi theo quân có thể tùy lúc rời hay . Nếu có thể tùy lúc rời còn sao cả, khoảng cách cũng phải rất xa, cũng chỉ là vấn đề ngồi yên mấy giờ thôi, cách 2 – 3 ngày về thăm là được. Nếu như thể mình kiên quyết đồng ý ở lại chỗ này.

      Sau khi suy nghĩ thông suốt Tiểu Hoa lại vào phòng ngủ xếp chăn đệm lại, nhìn ra bên ngoài thấy ban công lại có máy giặt và cái thao, thuận tiện muốn giặc chăn đệm nên lấy nó quăng vào máy giặt, đến lấy bột giặt và nước vào rồi bấm nút để cho nó bắt đầu tự giặc.

      Ban công chỉ có vòng lưới sắt ngăn chung quanh cao, bên ngoài dãy nhà lầu còn có loạt hàng cây to. Tiểu Hoa nhìn thấy ít cành lá của cây to muốn đưa vào ban công khỏi giật giật khóe miệng, dựa vào cửa của phòng ngủ ngoài ban công suy nghĩ. Đây cũng quá thuận tiện cho kẻ trộm rồi, đúng, nơi này cả ngày đều có người tuần tra, hơn nữa thao trường huấn luyện cách chỗ này xa. Tiểu Hoa khỏi xấu hổ vì suy nghĩ của mình, sao mình lại có thể tin những chiến sĩ đáng đó chứ?

      Giặc chăn đệm xong lấy nó ra phơi thanh sắt, Tiểu Hoa lấy bộ quần áo hôm qua mình mặc bỏ vào túi chuẩn bị lúc trở về thả tới tiệm giặt quần áo là có thể vĩnh viễn giữ được. Về phần quần áo của Cao Giang Cảnh phải là bộ quân trang sao, còn dày như vậy, cũng biết bình thường xử lý như thế nào.

      có chuyện gì làm Tiểu Hoa trở về phòng mở máy tính, vô tâm gõ chữ tùy ý xem.

      * * *
      "A ——" Tiểu Hoa mở nhạc nghe nên có nghe thấy tiếng mở cửa, bị người ôm từ sau lưng lên làm cho kinh ngạc.

      Tiểu Hoa vừa ngẩng đầu nhìn thấy Cao Giang Cảnh rồi liếc cái, tiếng tức giận hỏi: "Nhớ mua tủ lạnh, sao lại nhớ mua thức ăn, mua gạo, mì, dầu, muối thế? Tất cả đều là bia, cẩn thận có bụng bia đấy!" ra là lúc giữa trưa Tiểu Hoa chuẩn bị nấu cơm, đến phòng bếp mở tủ lạnh ra nhìn thấy bên trong chỉnh tề tủ đầy bia, trong tủ chứa đồ cũng trống rỗng.

      "Cái đó là mọi người gửi... lại em vừa tới cũng tính cho em nấu cơm, chúng ta căn tin ăn." Cao Giang Cảnh vội vàng giải thích.

      như vậy cũng nghe được , Tiểu Hoa đẩy đẩy : "Vậy còn buông em xuống, bây giờ lã giữa trưa đấy?"

      Cao Giang Cảnh ôm hôn cái mới thả xuống dưới, giúp chỉnh lại vạt áo mới dẫn đến căn tin quân đội. Dọc theo đường Cao Giang Cảnh ở phía trước hưng phấn cho Tiểu Hoa biết chỗ đó là thư viện, chỗ đó là câu lạc bộ, chỗ đó có quầy bán đồ lặt vặt, vv...

      Tiểu Hoa nhìn dáng vẻ hưng trí bừng bừng của cảm thấy ngượng ngùng dám quấy rầy , nhưng dù sao ánh mắt người chung quanh nhìn mình rất kỳ quái. Cho nên Tiểu Hoa vẫn là vươn tay kéo : "Ông xã, sao mọi người lại đều nhìn chúng ta vậy?" Tiểu Hoa giả bộ vô tình phát tò mò hỏi.

      Cao Giang Cảnh lúc này mới chú ý tới chung quanh ít người cố ý chậm bước chân nhìn bọn họ. Ánh mắt của Cao Giang Cảnh nhíu lại quét vòng mới tốt chút, dù vậy cũng có ít người ra vẻ quen biết gọi là chị dâu rồi chị dâu. Tiểu Hoa căn bản biết ai chỉ phải nâng khuôn mặt tươi cười gật đầu chào hỏi.

      "Đừng để ý đến bọn họ, dù sao em cũng biết!" Cao Giang Cảnh thấp giọng .

      Tiểu Hoa cứng người tỏ vẻ bất động, từ trong kẽ răng nặn ra câu: "Như vậy rất lễ phép đấy?"

      Cao Giang Cảnh gì nữa, có điều ràng là bước chân nhanh hơn. Tiểu Hoa cũng chỉ đành đuổi theo . Trong doanh trại được nắm tay cho nên Tiểu Hoa giống như vợ theo phía sau Cao Giang Cảnh. Tiểu Hoa lơ đãng hung hăng liếc hai mắt nghĩ thầm: ‘ nhanh như vậy làm gì? Giống như là chạy bước vậy, cũng biết thương hương tiếc ngọc chút nữa.’

      Đến căn tin Cao Giang Cảnh trực tiếp dẫn Tiểu Hoa từ cầu thang lên lầu hai.

      Lúc này có người quan hệ tốt với Cao Giang Cảnh lấy cơm giúp bọn họ xong. Tiểu Hoa theo Cao Giang Cảnh ngồi xuống, vốn biết đám người Từ Thịnh Duệ muốn chào hỏi nhưng lại nghe Cao Giang Cảnh giới thiệu là người biết.

      "Chị dâu, thấy chỗ này của chúng tôi thế nào?" Chào hỏi xong Từ Thịnh Duệ cười hỏi.

      Tiểu Hoa cũng cười : " tệ! Chỉ là thiếu người thân chút..."

      "Chị dâu, chuyện này chị cũng biết chứ trong đây có mấy đứa đến trường ở trong thành phố, các chị dâu đều chăm sóc bọn nó, còn có vợ của Chính ủy Triệu sinh con, có mấy người bệnh viện thăm, còn có làm ở bên ngoài cuối tuần mới tới được..." Sau khi Cao Giang Cảnh lên chức Doanh trưởng Trương Kiến được đề bạt lên chức Đại đội trưởng vội vàng giải thích cho Tiểu Hoa biết.

      Tiểu Hoa có chút nghi ngờ hỏi: "Chỗ này của các cậu ra ngoài dễ dàng hay ?"

      "Dễ dàng! Sao lại dễ chứ, mỗi ngày đều có xe vào trong thành phố làm việc, cùng theo là được! Lúc trở về gọi điện thoại để cho bọn họ thuận tiện chở về là được, rất dễ dàng!" Từ Thịnh Duệ tiếp theo.

      "Người ta còn làm việc mà! Như vậy quấy rầy hả?" Tiểu Hoa lại hỏi.

      Cao Giang Cảnh gắp cho Tiểu Hoa miếng bông cải xanh thích rồi : "Đều có cố định thời gian, chỉ cần vượt quá khoản thời gian kia sao!"

      Tiểu Hoa hiểu gật đầu cái cười cười với , cúi đầu bắt đầu ăn cơm.

      * * *
      Buổi chiều Cao Giang Cảnh có việc gì, vì thế sau khi cho mọi người biết tiếng dẫn Tiểu Hoa tham quan doanh trại. Tiểu Hoa nhìn các chiến sĩ trong thao trường khí thế ngất trời huấn luyện cũng cảm thấy rất kích thích. Cao Giang Cảnh còn dẫn Tiểu Hoa ngồi xe tăng, Tiểu Hoa chưa bao giờ say xe, say máy bay, cũng say tàu mà lần đầu tiên biết choáng váng là mùi vị gì, choáng váng vì xe tăng.

      Từ xe tăng xuống, Tiểu Hoa phải nhờ Cao Giang Cảnh đỡ mới có thể miễn cưỡng đứng vững, mặt trắng bệch : " lòng vòng nữa, trở về nghỉ lát."

      Cao Giang Cảnh lúc này mới trong tiếng cười của mọi người đỡ Tiểu Hoa về phòng. Nghỉ ngơi xong Tiểu Hoa nhìn thời gian còn sớm, sau khi hỏi qua Cao Giang Cảnh kêu lái xe chở mình mua vài thứ về. Trong nhà trống rỗng, tuy phòng bếp coi như tương đối đầy đủ nhưng mà ngay cả đôi đũa cũng có chứ đừng đến những thứ khác.

      Cao Giang Cảnh cũng biết mình chuẩn bị đủ, hai lời kêu tài xế chở bọn họ mua.

      "Sao lại lái xe?" Lúc Cao Giang Cảnh gọi điện thoại Tiểu Hoa tò mò hỏi.

      Cao Giang Cảnh nhìn : "Đồng chí Giang Hiểu Hoa, ý thức an toàn của em chưa đủ, quan tâm chồng mình chưa đủ, cần phải tăng cường! Buổi trưa phải uống rượu hay sao?"

      Tiểu Hoa 'phụt' cười : "Đây là em sai, em thừa nhận! Xin bày tỏ xin lỗi với đồng chí Cao Giang Cảnh và bảo đảm về sau tăng cường về hai phương diện này."

      Tiểu Hoa xong hai người đối mặt cùng cười, lúc này mới vào cửa.

      Đến siêu thị, Tiểu Hoa chỉ huy Cao Giang Cảnh đẩy hai chiếc xe còn trước lấy đồ dùng hằng ngày để vào, mua muỗng, đũa, chén, và mấy hộp gia vị, vv... Lại mua chăn đệm khăn trải giường mới, còn có khung hình, khăn trải bàn, vv... và gạo, mì, dầu, muối, gia vị, vv...

      Cuối cùng hai chiếc xe đẩy cũng còn chỗ, Tiểu Hoa lại đẩy cái nữa. Cũng may xe đẩy có thể đẩy ra cửa tài xế mới có thể giúp bọn họ mang để vào trong xe.

      "Chị dâu đây là tính ở lâu hả?" Tài xế cười hỏi. Tài xế họ Trương, mọi người đều gọi là tiểu Trương. Tiểu Hoa cũng theo Cao Giang Cảnh cùng gọi là tiểu Trương.

      Tiểu Hoa : "Có cơ hội thường xuyên đến đây, chẳng qua là mua sẵn để trong nhà, như vậy tùy lúc tới đây cũng tiện hơn."

      "Đúng vậy! Bất quá lần sau chị tới cần mua mấy thứ như rau dưa, thịt. Phòng bếp mỗi ngày đều có mua đồ tươi mới về, chị muốn mua gì liệt kê ra trước ngày đưa cho bọn họ, bọn họ giúp chị mua về." Tiểu Trương đề nghị với Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa vừa nghe vội vàng : "Cám ơn nha! Vừa hay, rất nhiều chuyện tôi cũng biết!" demcodon-ddlqd

      " có gì! Chị dâu cùng mấy chị dâu chung ký túc xá trao đổi chút là tốt thôi! cơ bản có chuyện gì! Quân đội của bọn em cũng phải vùng núi xa xôi gì, cho nên còn rất dễ dàng." Tiểu Trương trả lời.

      Tiểu Hoa gật đầu cái bày tỏ đồng ý.

      * * *
      Về đến phòng, Cao Giang Cảnh đặt Tiểu Hoa ở sô pha chủ động thu dọn. Tiểu Hoa hơi mệt lại nhìn thu dọn đồ đạc, quét nhà, lau bụi vv... Có phải nên khen ngợi cỗ vũ hay , kết quả làm việc càng hăng say. Thậm chí còn đem đống chăn buổi sáng Tiểu Hoa mang giặc gấp lại chút.

      Tiểu Hoa sửng sốt, có chút khó tin hỏi: "Ông xã, về sau em cũng phải gấp chăn vuông góc như vậy hả?"

      Cao Giang Cảnh vừa nhìn cũng có chút ngốc, gãi gãi đầu ngượng ngùng : " sao, cái đó về sau để gấp chăn cho."

      "Nhưng mà em thức dậy trễ hơn ." Tiểu Hoa hỏi.

      " sao, để về gấp là được!" Cao Giang Cảnh cam kết.

      Tiểu Hoa liếc mắt xem thường : "Vạn nhất có người vào phòng phải là chê cười chết em sao? Mặc dù em gấp được vuông góc như các nhưng mà em còn có thể gấp chỉnh tề, gấp chăn còn nghĩ ra dáng vẻ gì nữa?" Tiểu Hoa lại nhìn đồng hồ phía sau tivi : " dọn dẹp trước, em nấu cơm."

      " căn tin lấy là được, đừng nấu vất vả." Cao Giang Cảnh ngăn cản .

      Tiểu Hoa khoát khoát tay : " có việc gì, nấu chút cháo làm hai món ăn là được, mua bánh bao ! Em sợ uống cháo đủ no."

      Cao Giang Cảnh gật đầu cái ra ngoài.

      Tiểu Hoa rất nhanh thu dọn xong phòng bếp, đây là bữa cơm gia đình đầu tiên lấy gạo nấu.

      Bởi vì hiểu lượng cơm ăn của Cao Giang Cảnh cho nên Cao Giang Cảnh rất nể tình quét sạch tất cả thức ăn, cũng chủ động gánh vác chuyện rửa chén. Hai người ở sô pha ôm nhau cùng xem tivi trò chuyện trong ngày, tắm rửa xong Cao Giang Cảnh ôm Tiểu Hoa nghỉ ngơi sớm.

      Bởi vì ra vào coi như thuận tiện nên Tiểu Hoa bắt đầu cuộc sống chạy đến 3 chỗ là quân đội, nhà ba, nhà chồng. cơ bản ở quân đội đến thứ 6 rồi chạy về Bắc Kinh thăm xong ông bà nội lại thăm ba mẹ chồng. Cao Giang Cảnh có thời gian cũng ở bên , có thời gian Tiểu Hoa ở mình. Đối với chuyện này phải rất mệt nhọc vì bôn ba khắp nơi, ngược lại Tiểu Hoa cảm thấy mình còn có thể thích ứng rất tốt.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :