1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện Đại] SỐNG LẠI BẢO VỆ HẠNH PHÚC

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 25: Lý Minh Ngọc biết

      Editor: demcodon


      Thu dọn giường xong rồi để đồ vật xuống, Tiểu Hoa dẫn bọn họ tham quan chút căn tin Bắc Đại. Ba Giang nhìn thức ăn cũng tệ lắm, còn có thức ăn của các nước, chỉ cần có tiền là được. Ăn chút gì đó xong ba Giang để cho và bạn cùng phòng bồi dưỡng tình cảm còn mình mang theo tiểu Hổ về, Tiểu Hoa suy nghĩ chút cũng xa nên đồng ý.

      Khi Tiểu Hoa trở lại ký túc xá lần nữa có 2 người tới, người tên là Lưu Dao, là vùng Đông Bắc. người tên là Thượng Ngữ, là người Thượng Hải. Lưu Dao là mình đến, còn Thượng Ngữ được toàn bộ ba mẹ ông bà nội xuất động. phòng nhà người ta mà Tiểu Hoa nghe hiểu được cứ cười vui, Tiểu Hoa chỉ đứng ở bên ngây ngô cười.

      "Gì đó? Cậu cũng nghe hiểu đúng ?" Lưu Dao thu xếp xong chạy đến trước mặt Tiểu Hoa chọc chọc nhìn thấp giọng hỏi.

      Tiểu Hoa vội vàng gật đầu cái : "Nghe hiểu... chúng ta lại là người vứt , tiếng nước ngoài có thể biết chút nhưng tiếng Trung Quốc lại hiểu gì..."

      Hai người nhìn nhau cười. Lưu Dao lấy túi hạt thông từ trong bao của mình ra, Tiểu Hoa cũng rửa sạch quả táo ba Giang vừa mới mua cho mình đặt ở bàn. Lưu Dao nhìn Thượng Ngữ cũng có chút ngượng ngùng, cười tủm tỉm : "Thượng Ngữ đúng ? Cái đó… xin chú dì ông bà nếm thử đặc sản quê nhà của bọn cháu.... À! Còn có trái cây của Giang Hiểu Hoa, lúc này bình nước của bọn cháu đều là mới, còn chưa kịp múc nước..."

      " cần cần... nhà tớ ăn cơm, các cậu ăn chưa?" Thượng Ngữ vội vàng khoát tay .

      Tiểu Hoa tiếp tục cười, Lưu Dao : "Ăn rồi..., tớ ăn cách đây lâu. Giang Hiểu Hoa, còn cậu?"

      "Tớ và ba còn có em trai cũng ăn rồi mới trở về." Tiểu Hoa .

      Ba mẹ Thượng Ngữ cũng vội vàng mời hai ra ngoài ăn nhưng hai người ăn rồi nên từ chối, tiếp theo ông bà nội Thượng Ngữ còn mong hai giúp đỡ Thượng Ngữ nhiều chút, thế nào rồi thế nào... Tiểu Hoa và Lưu Dao đều cười đồng ý, rốt cục nhìn thời gian quả còn sớm mấy người mới .

      "Ăn quả táo ? rửa sạch..." Tiểu Hoa đưa cho Lưu Dao quả táo, mình cũng cầm quả.

      Lưu Dao nhận lấy, vừa ăn vừa : "Cậu cũng ăn hạt thông ..."

      Hai người vừa ăn vừa chuyện rất nhanh quen thuộc. Khi Lưu Dao biết được Tiểu Hoa chỉ có 16 tuổi kinh ngạc kêu lên: " trách được tớ nhìn cậu như vậy, còn tưởng rằng cậu biết bảo dưỡng, ra là tuổi còn ! Yên tâm, về sau tớ che chở cho cậu."

      "..." Tiểu Hoa gì, chẳng lẽ mình lớn tuổi hơn dễ dàng bị bắt nạt hả? Tức giận bất bình lấy hạt thông, cắn tách ra... Hở? Còn ăn rất ngon, hơn nữa cũng có thể làm khai vị nhắm rượu, lại cắn hạt...

      lâu lắm bạn học khác cũng đến, cũng được ba mẹ dẫn đến là người Tô Châu tên Hồng Tư, là nữ sinh rất nhắn đánh , giọng nghe qua thưa dạ rất êm tai.

      Ba mẹ Hồng Tư giúp sắp xếp giường xong chào hỏi với Tiểu Hoa và Lưu Dao rời . Hồng Tư giải thích người nhà là tới Bắc Kinh đưa mình đến trường rồi thuận tiện du lịch, tại phải về khách sạn thu xếp chút đến sân bay.

      Hồng Tư cũng mang theo ít đặc sản quê nhà, gia nhập vào trong đội ngũ của Tiểu Hoa và Lưu Dao chuyện phiếm. demcodon-lqd Buổi tối lúc Thượng Ngữ trở về mấy người lại cùng tâm lát muốn quen thuộc. Sau đó dựa theo tuổi chọn Lưu Dao làm trưởng phòng, bởi vì Tiểu Hoa tại coi như là người Bắc Kinh nên đồng ý dẫn mọi người dạo Bắc Kinh, tìm thức ăn ngon và nơi chơi.

      Bởi vì trong lớp Tiểu Hoa học trung học phổ thông có mấy người bạn tốt đều thi đậu lên Bắc Đại. Quan hệ với mọi người mặc dù thể là bạn thân nhưng là có trải qua loại tình cảm cùng phấn đấu trận chiến hào, có việc gì hẹn Tiểu Hoa ra ngoài họp mặt. Tiểu Hoa cũng nhân cơ hội kéo mấy người ở ký túc xá này chung, trong lúc nhất thời cuộc sống đại học trôi qua cũng rất thuận lợi.

      * * *
      Ngày 11 khi Tiểu Hoa về đến nhà Cao Giang Cảnh trở lại, ngồi ở trong nhà Tiểu Hoa chuyện phiếm với ba Giang. Vốn là từ trong điện thoại của Vương Tử Nghiên biết được tin tức bình an nhưng nhìn thấy người Tiểu Hoa vẫn là chạy tới mừng rỡ.

      Mấy người trò chuyện chuyện cũ Cao Giang Cảnh chống lũ cứu tế xuôi tai đến chút cảm động, Lâm Hạo Hiên cũng mang theo trái cây tới cửa.

      "Woa! Hai đại hùng đều trở lại, là quá tốt, em làm mấy món ngon mời các !" Tiểu Hoa cười .

      Tiểu Hổ vốn là nghe chuyện xưa nhìn thấy Lâm Hạo Hiên cũng chỉ là cười chào hỏi lại thúc giục Cao Giang Cảnh tiếp tục kể, Tiểu Hoa cười lắc đầu thẳng đến phòng bếp.

      “Từ lúc học đại học đến nay đây vẫn là lần đầu tiên ngày 11 có thể ở nhà đó!" Lúc ăn cơm Lâm Hạo Hiên cười .

      " phải vì nhờ vào các vất vả hả? Thế nào? Lần này cảm xúc rất lớn đúng ? Nghĩ lại bởi vì mình mà có người nhiều còn sống như vậy, có phải rất kích động hay ?" Tiểu Hoa cười hỏi.

      Miệng của Lâm Hạo Hiên giật giật, nuốt xuống thức ăn trong miệng mới : "Ấn tượng sâu nhất là bọn ngồi thuyền cứu người của nhà, cả nhà bọn họ đều ở nóc nhà, căn nhà dường như bị chìm đắm trong nước. thuyền có 2 người bọn , đường giải cứu được 2 người nên chỉ có thể ngồi thêm 3 người, nhà bọn họ đàn ông nhường cho phụ nữ, phụ nữ nhường cho ông già, ông già nhường cho đứa ... rất là cảm động. Cuối cùng lúc , tất cả mọi người đều để lại áo cứu sinh và thức ăn cho người ở lại. Lúc ấy loại cảm giác này biết thế nào, dù sao chính là cực kỳ khó chịu, may mắn sau đó lại có chiến hữu chiếc thuyền khác đến giải cứu người còn lại..."

      "Người dân cũng cám ơn bọn cháu!" Ba Giang cảm khái .

      "Ba, về sau con cũng muốn tham gia quân ngũ!" Tiểu Hổ đột nhiên .

      Tiểu Hoa nhìn nó cười : "Vậy phải cố gắng lên! Về sau thi đậu trường quân đội, cũng làm quân nhân."

      ...

      Cao Giang Cảnh ăn cơm nước xong , lát sau Lâm Hạo Hiên cũng muốn . Tiểu Hoa tiễn đến đầu đường, lúc vừa muốn về nhà : "Hiểu Hoa, ông Lý bị bệnh, em thăm ông được ?"

      " Hạo Hiên, em muốn có bất kỳ dính dáng gì đến người nhà bọn họ nữa, có thể hiểu ?" Tiểu Hoa nghĩ lại trong trí nhớ ông Lý trong khoảng thời gian này thân thể tốt lắm, bây giờ phải khí hậu rất tốt ư? Nhưng mà cuối cùng thân thể lại có gì trở ngại, vì thế mới .

      Lâm Hạo Hiên gãi đầu, có chút buồn rầu : " cũng biết , kỳ cũng muốn để ý, chẳng qua là… ông Lý… dù sao... dù sao cũng lớn tuổi..."

      "Ai... có thời gian em trở về thăm, nhưng mà em muốn nhìn thấy những người khác." Tiểu Hoa thỏa hiệp , cũng đúng, chuyện này thể dựa vào trí nhớ, nếu ông ấy vạn nhất...

      "Được! sắp xếp cho em." Lâm Hạo Hiên sảng khoái .

      Tiểu Hoa gật đầu cái sau đó về nhà.

      * * *
      Lúc này ngày 11 chỉ có thể nghỉ phép 3 ngày. Ngày cuối cùng Lâm Hạo Hiên đến đón Tiểu Hoa bệnh viện thăm Lý Đại Lộ, thấy Tiểu Hoa có thể đến thăm mình Lý Đại Lộ rất vui vẻ, cũng biết muốn gặp những người khác vì thế đều đuổi tất cả người chăm sóc mình .

      Lúc gặp mặt Tiểu Hoa còn có chút cố chấp, dường như là Lý Đại Lộ hỏi còn Tiểu Hoa trả lời. Mặc dù có chút xa lạ nhưng mà dưới Lâm Hạo Hiên pha trò khí cũng tệ lắm.

      Trong lúc Lý Đại Lộ theo chân bọn họ chuyện vui vẻ cửa phòng bệnh đột nhiên bị mở ra.

      "Ông nội, cháu đến thăm ông nè, hôm nay ông có khỏe hơn chút nào ?" Lý Minh Ngọc đẩy cửa ra hét lên.

      Lý Đại Lộ nhìn thấy cháu trai đến trước mặt liếc mắt nhìn Tiểu Hoa cái, nhìn cũng có phản ứng gì đặc biệt vì thế vui tươi hớn hở : "Khỏe hơn nhiều! Cháu xem cháu kìa, cũng thấy được còn có người khác ở đây hả? Còn chào hỏi. Đây là chị Hiểu Hoa của cháu, lớn hơn cháu 1 tuổi, cũng là học sinh Bắc Đại, cháu nên có gắng học tập theo chị ấy."

      Tiểu Hoa có ác cảm gì với Lý Minh Ngọc nhưng mà cũng có cảm giác gì. Trước kia lúc vừa mới đến nhà bọn họ bị hiểu lầm là con riêng của Lý Hướng Dương, Lý Minh Ngọc cũng ít lần chỉnh mình. Cuối cùng mặc dù biết hiểu lầm nhưng hai người cũng có nhiều lần xuất cùng nhau, vẫn luôn là thản nhiên. người muốn để ý, người có chút ngượng ngùng, cho nên nhìn thấy cảm xúc của Tiểu Hoa cũng có gì dao động.

      "Chào Hạo Hiên, chào chị Hiểu Hoa..." Lý Minh Ngọc lễ phép chào hỏi bọn họ nhưng hiển nhiên và Lâm Hạo Hiên quan hệ rất tốt, trong chốc lát dây dưa chuyện với y.

      Tiểu Hoa qua loa trong chốc lát rời . Lý Đại Lộ mặc dù có chút tha nhưng cũng dám quá mức cưỡng cầu, Tiểu Hoa cũng coi như thuận lợi rời .

      "Cháu hỏi ông nội nè! Chị Hiểu Hoa kia rốt cuộc là lai lịch gì? Ông để ý cẩn thận với chị ấy như vậy." Lý Minh Ngọc sau khi bọn họ rồi mới hỏi.

      Lý Đại Lộ nhìn Lý Minh Ngọc trong chốc lát cảm thấy chị em gặp mặt quen biết phải là biện pháp, quyết định tức thời thẳng thắn chút, thở dài hơi với : "Chị ấy là chị cùng ba khác mẹ với cháu."

      "Cái gì? Cháu có chị?" Lý Minh Ngọc kinh ngạc .

      Lý Đại Lộ gật đầu cái : "Cháu cũng biết ba cháu là cưới 2 lần, chị ấy là con vợ trước của ba cháu sinh. Lúc ly hôn mang thai, chẳng qua là ba cháu biết mà thôi. Đoạn thời gian trước mới hiểu được, chị ấy lớn hơn cháu 1 tuổi, về sau thấy chị ấy lễ phép chút."

      Lý Minh Ngọc ngây ngốc đứng lát mới : "Ba cháu cũng là ngốc, ngay cả mình còn có con cũng biết."

      Lý Đại Lộ tràn đầy đồng cảm gật đầu. ***************.com-demcodon

      "Ông nội, lúc này đầu óc của cháu có chút loạn! kỳ lạ." Lý Minh Ngọc buồn rầu .

      Lý Đại Lộ nhìn cháu trai : "Mẹ chị ấy cũng tái hôn, chị ấy có ba dượng và em trai, bọn họ đối với chị ấy đều rất tốt. Cháu chỉ cần biết rằng chị ấy là chị của cháu là được rồi, chị ấy chưa chắc nhận chúng ta. Cháu cũng đừng chuyện của chị ấy cho bà nội và mẹ cháu biết."

      " muốn nhận? Ai... sao lại phức tạp như vậy...ông nội, cháu biết, cháu ." Mặc dù tâm tình rất phiền nhưng mà Lý Minh Ngọc vẫn biết việc này cho mẹ biết tốt. Bất quá chuyện này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Chuyện ba tái hôn mình cũng biết, sao lại còn có người chị? Nhiều năm như vậy còn có liên lạc? là phức tạp!
      Nguyên NguyễnPhongVy thích bài này.

    2. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 26: Bạn cũ tới chơi

      Editor: demcodon


      Ngày 3 tháng 10 khi Tiểu Hoa thăm ông Lý xong thời gian còn sớm phải trở về trường học, vừa mới vào ký túc xá nghe được tin tức tốt.

      " gọi là Hạ Đồng?" Tiểu Hoa trở về nghe nam nữ đến tìm mình rất là ngạc nhiên vui mừng.

      Lưu Dao gật đầu cái : "Người nam kia dáng vẻ rất nhã nhặn còn cầm ảnh chụp trước đây của cậu, là tìm ở khắp đại học Thanh Hoa gần 1 tháng. Nếu phải bọn họ cả ngày cầm ảnh chụp, khắp nơi hỏi có học sinh mới tên Giang Tiểu Hoa hay , cùng tên của cậu. Bởi vì nghe qua rất giống, dáng vẻ cũng có chút giống nên có người cậu ở chỗ này. Vậy Tiểu Hoa, phải là tìm cậu chứ?"

      Tiểu Hoa cười : "Tớ trước kia gọi là Tiểu Hoa, dân quê nên có đặt tên gì hay, gọi là Chiêu Đệ gì đó tớ cũng rất thỏa mãn rồi."

      "Lại chữ đất!" Thượng Ngữ ở bên .

      "Ba mẹ phải là văn hóa thấp ư? Sau đó phải sửa lại hay sao? Đúng rồi, là dãy số này phải ?" Tiểu Hoa ngại .

      Lưu Dao gật đầu cái, chứng minh Hạ đồng lưu lại đúng là dãy số kia.

      Tiểu Hoa cầm giấy hưng phấn mà đến buồng điện thoại trong trường học, nhét thẻ IC* vào bấm nút.

      (*Thẻ IC /IC Card: IC card còn được gọi là "card thông minh", điểm nổi bật của nó so với các loại khác là trong IC được lắp lõi vi mạch có khả năng xử lý, ghi nhớ và đấu nối tương ứng. Vì nó có chức năng ghi nhớ số liệu và tính toán, khả năng ghi nhớ cũng khá lớn, có thể lên đến mấy ngàn hoặc mấy triệu đơn vị. Vì vậy nó những được sử dụng như thẻ tín dụng mà được coi là cuốn sổ tay ghi chép những điều quan trọng: ví dụ tình hình sức khoẻ, bệnh án bệnh sử [ giống như thẻ bệnh sử], trình độ học vấn, học qua trường nào, chuyên khoa nào, bảng điểm thi [giống thẻ học sinh].)

      "Alô, xin chào, tớ tìm Hạ Đồng." Sau khi thông điện thoại Tiểu Hoa .

      Chỉ chốc lát sau Hạ Đồng đến nhận điện thoại: "Tớ là Giang Tiểu Hoa..." Tiểu Hoa còn chưa hết câu chợt nghe bên kia cơn gào khóc thảm thiết: "Hoa Hoa, là cậu hả? Cậu ở đâu vậy?"

      "Tớ ở trường Bắc Đại khoa tiếng Trung, nữ sinh ký túc xá tòa nhà số 17 phòng 1302, hôm nay phải cậu tới hả?" Tiểu Hoa bất đắc dĩ .

      "Vậy sao cậu đổi tên rồi? Tớ cho là hôm nay lại bị đùa giỡn cái gì nữa đó? Cậu đợi chút tớ lại tới... chuyện đó... tớ dám đăng ký Bắc Đại, tớ đăng ký là trường Đại học ngôn ngữ Bắc Kinh học tiếng . Trường đó rất gần với trường cậu, cậu... cậu có muốn gặp tớ ? Lý Hạo Nam ngược lại thi đậu vào trường Thanh Hoa." Giọng bên kia nghe qua có chút oan ức.

      Tiểu Hoa cười tiếng, tình cảm đó vẫn còn nhớ vì thế an ủi : " khác biệt lớn, đến đây !"

      "Vậy à! Ồ! Tớ đến đây, tớ với bạn học ký túc xá đêm nay trở lại ở chung chỗ đó với cậu nha, sáng mai bọn tớ có tiết..." Hạ Đồng ở bên kia kích động chuyện ngừng.

      Tiểu Hoa vội cắt đứt lời : "Được! Đều được, cậu chạy nhanh lại đây ! Chú ý an toàn, thuê xe lại đây tớ chờ cậu."

      " biết..." Vừa xong Hạ Đồng cúp điện thoại.

      Hạ Đồng nhất định vừa cúp điện thoại gọi báo cho Lý Hạo Nam biết. Có lẽ là nam sinh chân dài nên Lý Hạo Nam đến tương đối sớm, biến hóa của rất lớn hoàn toàn nhìn ra dáng vẻ mập mạp trước đây, đeo mắt kính thoạt nhìn rất nhã nhặn. demcodon-lqd Bất quá bạn bè lâu như vậy gặp nên hai người chuyện rất vui vẻ, vừa chuyện vừa chờ Hạ Đồng.

      "Hoa Hoa, tớ đến rồi! Tớ rất nhớ cậu!" Hạ Đồng vừa nhìn thấy nữ sinh chuyện phiếm với Lý Hạo Nam là Tiểu Hoa nhảy bổ lại ôm .

      Tiểu Hoa cũng quay lại ôm lấy cười : "Tớ cũng nhớ cậu!" Thuận tay giúp lau nước mắt.

      Hai người cảm khái Lý Hạo Nam cũng ôm hai người kích động : "Chúng ta rốt cục lại ở chung chỗ!"

      "Ừ!" Tiểu Hoa và Hạ Đồng trăm miệng lời .

      Nhưng mà cảm động được bao lâu Hạ Đồng đẩy Lý Hạo Nam ra tức giận quát: "Cậu rốt cuộc muốn chiếm tiện nghi bao lâu nữa!"

      "Ha ha..." Lại nhìn thấy màn ghét bỏ như vậy Tiểu Hoa nhịn được bật cười thành tiếng.

      Tiểu Hoa nhìn thời gian còn sớm, bởi vì qua với bạn ở ký túc xá muốn chiêu đãi bạn bè nên chung với các , mang theo bọn họ đến căn tin trường học mời bọn họ ăn cơm.

      Dọc theo đường Hạ Đồng vẫn kéo Tiểu Hoa líu ríu hỏi cuộc sống của Tiểu Hoa mấy năm nay như thế nào. Khi biết được ba Giang có việc gì, tiểu Hổ cũng ở Bắc Kinh kích động bày tỏ nghỉ học muốn thăm bọn họ, chủ nhật mình cũng có nơi .

      Lý Hạo Nam nhìn trầm ổn hơn, Hạ Đồng vẫn là bộ dáng tim phổi như cũ. Bất quá cẩn thận quan sát khi Lý Hạo Nam nhìn về phía Hạ Đồng có thêm phần nuông chiều. Tiểu Hoa lén lút trừng mắt nhìn , Lý Hạo Nam có chút bất đắc dĩ cúi đầu xuống lỗ tai hơi đỏ lên.

      * * *
      Cuộc sống có Hạ Đồng thể nghi ngờ là náo nhiệt, dường như mỗi ngày đều gọi điện thoại đến ký túc xá cho Tiểu Hoa, làm cho Tiểu Hoa vì phương diện này đặc biệt mua thẻ điện thoại để có thể gọi điện thoại ở ký túc xá.

      Trong ký túc xá 3 chị em tốt tám chuyện về Lý Hạo Nam bị Tiểu Hoa nhàng chuyển qua: " là thanh mai trúc mã của Hạ Đồng. Hai người từ chính là đôi, từ khi sinh ra đến bây giờ vẫn ở chung chỗ."

      "Woa! lãng mạn nha! Sao tớ lại có gặp được ngựa tre tốt như vậy chứ?" Hồng Tư rất là cảm khái. Những người khác cũng phụ họa .

      Ngày Hạ Đồng có tiết dường như đều ngâm mình ở bên cạnh Tiểu Hoa, dùng lời của là "Giải hết nỗi khổ tương tư."

      Tiểu Hoa có việc gì cũng đến trường học của bọn họ chơi, đến chủ nhật còn dẫn hai người bọn họ về nhà, vừa đến nhà Hạ Đồng ầm ĩ nhà và giường của Tiểu Hoa, còn có tài nấu nướng của Tiểu Hoa, vv... Ba Giang ở bên trò chuyện những chuyện mấy năm nay với Lý Hạo Nam, bên nhìn Hạ Đồng chơi đùa với tiểu Hổ, cảm thấy rất lâu trong nhà có náo nhiệt như vậy.

      "Hoa Hoa, hai lính kia là chuyện gì xảy ra vậy?" Đương nhiên Hạ Đồng cũng có may mắn thấy được hai người Lâm Hạo Hiên và Cao Giang Cảnh từ cửa xông vào.

      Tiểu Hoa nhún nhún vai : "Sau khi các cậu 1 năm phải có bộ đội huấn luyện dã ngoại ở nơi đó của chúng ta hay sao? Tớ giúp bọn họ ít việc sau đó biết nhau, lại sau đó nữa đến Bắc Kinh Cao Giang Cảnh kia còn là họ của bạn học tớ, cho nên mới có liên lạc. Có thể có cái gì nữa chứ?"

      Hạ Đồng vừa nghe kích động phe phẩy cánh tay của Tiểu Hoa : "Hoa Hoa, cái này gọi là 'viên phẩn'* nha! là 'viên phẩn' mà!"

      (*Viên phẩn: cứt, phân tròn. Nghĩa bóng là gặp người đeo bám.)

      Tiểu Hoa rút ra cánh tay của mình, liếc mắt nhìn cái hỏi: "Cậu và Hạo Nam cũng phải là 'viên phẩn' hả?"

      "Bọn tớ..." Hạ Đồng có chút nhăn nhó.

      "Thế nào?" Tiểu Hoa hỏi.

      Hạ Đồng có chút ngượng ngùng : "Bọn tớ từ khi học trung học phổ thông cũng còn học chung chỗ, ai biết cậu ấy nổi điên cái gì năm lớp 11 khi tớ nhận được thư tình khoe với cậu ấy cậu ấy... cậu ấy..."

      Tiểu Hoa buồn cười hỏi: "Cậu ấy làm gì?"

      "Cậu ấy xé thư của tớ, còn giở trò lưu manh với tớ nữa!" Hạ Đồng tức giận .

      Tiểu Hoa nhịn cười hỏi: "Giở trò lưu manh với cậu thế nào? Tớ xem bây giờ các cậu phải rất tốt ư?"

      Hạ Đồng xấu hổ ngồi ở giường để ý tới Tiểu Hoa, lâu mới : "Cậu ấy cũng nhận thư tình của bạn học nữ, còn tớ có ai muốn! Tớ nhận được thư tình... cậu ấy... Dù sao nữa cậu ấy cũng phải là người tốt gì, nếu phải ba mẹ tớ nhờ cậu ấy lên đại học chăm sóc tớ tớ mới muốn để ý tới cậu ấy đâu!"

      Tiểu Hoa vừa nhìn thấy đây phải là chàng có tình thiếp có ý, ngay cả ba mẹ cũng đồng ý hả? Chỗ nào lại có được chuyện tốt như vậy, này rất biết đủ rồi. Nhưng mà làm bạn của mình Tiểu Hoa vẫn là nhịn được an ủi : "Cậu thấy thời gian dài như vậy cậu ấy vẫn đứng ở bên cạnh cậu sao, tùy lúc nào gọi cũng đến? Sau này nếu cậu ấy dám nhận thư tình của nữ sinh nữa cậu hãy dùng võ phòng thân dành cho con năm đó ông Lưu dạy cho cậu đối phó với cậu ấy, phỏng đoán thân thể của cậu ấy chịu đựng được 2 chiêu."

      "Ai da da! chuyện đàng hoàng với cậu mà, sao lại trêu ghẹo lên đầu tớ... nhìn lại ! Bây giờ tớ muốn đến chuyện này." Hạ Đồng đỏ mặt cười ha ha.

      Tiểu Hoa lắc đầu cười : "Cậu cứ thẹn thùng ! Quên , dù sao Hạo Nam cũng vội, tớ gấp cái gì chứ?"

      "Cậu còn chưa , cậu và hai lính kia là gì? Nhìn hai người thoạt nhìn rất cương nghị, bộ dáng cũng tệ, chính là... chính là... tuổi lớn chút! Cậu còn quá , Hoa Hoa, tớ cho cậu biết là mẹ tớ ngược lại trước khi 18 tuổi được đương. Bây giờ tớ mới 17, tớ nghiêm túc thực theo phương châm của lãnh đạo tới cùng. Cậu cũng phải học tập thep tớ, dù sao cậu cũng còn đấy!" Hạ Đồng lôi kéo Tiểu Hoa lải nhải hồi.

      Tiểu Hoa bật cười, ra là mẹ Hạ dặn dò rồi! trách được Hạ Đồng có thể đương đầu lâu như vậy có bị Lý Hạo Nam bắt. Bất quá nhìn lại thời gian này cũng lâu lắm, nhiều lắm cũng 1 năm...

      * * *
      "Bạn học Lý Hạo Nam hãy thành khai báo, nghe cậu còn nhận thư tình của nữ sinh, chuyện gì xảy ra thế?" Lúc Tiểu Hoa lần chuyện phiếm với Lý Hạo Nam đột nhiên nhớ tới nguyên nhân làm cho Hạ Đồng được tự nhiên, vì thế lên tiếng hỏi.

      Lý Hạo Nam có chút cầu xin tha thứ : "Tiểu Hoa à! Cậu cũng tin chuyện này hả? Người ta nhét bức thư vào trong sách của tớ, tớ cũng biết. Đồng Đồng tự mình lật sách nhìn thấy rồi ấy mở ra xem, tớ đến cuối cùng cũng biết là ai? Cũng có hỏi ấy bị ấy nhớ lâu như vậy! Cậu biết chứ ngay cả ba mẹ tớ, ba mẹ ấy đều biết, bọn họ còn trêu chọc tớ nữa. Nếu phải ba tớ nhìn ra tâm tư của tớ lúc ấy chừng tớ bị buộc gây ra chuyện gì nữa chứ?"

      Tiểu Hoa cảm thấy đỉnh đầu đám quạ đen bay qua, ngờ mình quan tâm ràng như thế căn bản chính là chó đen hồi. Chuyện hai người kia về sau mình xen vào nữa, nhìn ra được bé Hạ Đồng ngốc kia là tuyệt đối chịu thiệt thòi, là Lý Hạo Nam động lòng trước chính là tập hợp chỗ dựa phía sau còn bao gồm ba mẹ Lý Hạo Nam nữa!

      Bất quá có thể nhìn thấy bên cạnh có thanh mai trúc mã nhau như vậy, cùng nhau trưởng thành làm cho Tiểu Hoa cảm thấy rất vui vẻ, hy vọng bọn họ cả đời này đều hạnh phúc như vậy!

      Tiểu Hoa và Lý Hạo Nam tách ra về ký túc xá gọi điện thoại, mình còn mang theo vui vẻ về phòng. Sáng mai có tiết nên về thăm ba và tiểu Hổ vậy!

      được nửa đột nhiên bị người ngăn lại làm Tiểu Hoa sửng sốt. biết người trước mắt, người tới chính là Lý Minh Ngọc.

      "Có việc gì thế?" Tiểu Hoa hỏi. ***************.com-demcodon

      Lý Minh Ngọc có chút ngượng ngùng, lớn tiếng : "Chuyện đó, chị cẩn thận bạn trai của chị chút, ấy và nữ sinh khác rất thân mật!"

      "Bạn trai?" Tiểu Hoa kinh ngạc , mình khi nào có bạn trai mà mình lại biết.

      "Đúng! Chính là người vừa rồi chuyện với chị, mua nước uống cho chị. Ngày hôm qua tôi còn thấy ấy còn lôi kéo với nữ sinh khác. Chị xem tuyệt đối giống như đàn ông, cũng đưa chị về nhà, loại người đàn ông đào hoa như vậy sớm nên chia tay." Lý Minh Ngọc nhìn Tiểu Hoa tin lại cường điệu .

      "Phụt..." Tiểu Hoa nhịn được cười, sao mình lại có thể thành đôi với Lý Hạo Nam chứ? Sau đó nhìn Lý Minh Ngọc : "Chuyện đó, cậu hiểu lầm rồi! Cậu ấy là bạn thân từ cùng nhau lớn lên của tôi, cậu ấy có người trong lòng, cậu ấy thích là người bạn khác của tôi."

      Lý Minh Ngọc nhíu mày hồi rồi xoay người rời , lưu lại câu: "Vậy có việc gì."

      Tiểu Hoa nhìn bóng dáng của lắc đầu cũng biết ông Lý giới thiệu về mình với như thế nào, đứa này có vẻ đối với mình có ác cảm gì. Quên nghĩ ra, Tiểu Hoa cũng suy nghĩ thêm nặng nề, những chuyện này để cho nó giống như mây bay tan !
      Nguyên NguyễnPhongVy thích bài này.

    3. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 27: Cao Giang Cảnh xem mắt

      Editor: demcodon


      Sau đó Cao Giang Cảnh cũng quanh co lòng vòng hỏi quan hệ của Tiểu Hoa và Lý Hạo Nam. Tiểu Hoa trợn mắt lên chỉ câu là bạn trai của bạn tốt mình, mọi người đều lớn lên chung chỗ. Kỳ Cao Giang Cảnh có cảm giác nên lời, trong ấn tượng của Tiểu Hoa còn rất , nhưng mà bây giờ bạn bè bên cạnh sao lại mỗi người đều tới tình . Ngay cả Vương Tử Nghiên cũng lén lút cho biết quen bạn trai, để cho lúc rãnh rỗi giúp kiểm tra.

      tại những đứa này đều xảy ra chuyện gì vậy? như vậy bắt đầu tìm đối tượng, nhớ ngày đó lúc mình học đại học hoàn toàn có loại suy nghĩ này, chẳng lẽ mình giống như Tử Nghiên , già rồi? Kém những thứ này 80 lần rồi? Cao Giang Cảnh vuốt cằm của mình suy nghĩ.

      Sau khi có loại ý nghĩ này Cao Giang Cảnh cũng cố ý lảng tránh dì sắp xếp buổi xem mắt. Nhưng mà biết chuyện gì xảy ra, luôn cảm thấy mình đối diện với có chút nào sức lực. Luôn thiếu cái gì đó? Mặc cái mỏng manh, cảm thấy trời rất lạnh người ta mặc như thế muốn phong độ có nhiệt độ; ăn mặc dày, lại chê mặt mũi của người ta; dáng vẻ xinh đẹp, chê cách ăn của người ta... Dù sao chỉ là giới thiệu cho người cũng để ý, thực tế cũng phải cố ý là có coi trọng, cũng thể nên oan ức mình phải sao?

      "Tiểu Cảnh à! Người lần này dì tìm cho cháu là bác sĩ trẻ tuổi làm ở bệnh viện trung đội Võ cảnh Bắc Kinh, người này dáng vẻ xinh đẹp còn là bác sĩ giỏi, nghe là tốt nghiệp trường y của Bắc Kinh, trình độ học vấn tốt, tuổi cũng xứng với cháu, chỉ hơn cháu 1 tuổi, cháu xem chút được ?"

      Kể từ khi Cao Giang Cảnh bắt đầu đồng ý với mẹ của Vương Tử Nghiên nguyện ý để bà lo lắng xem mắt. Dì của Cao Giang Cảnh là Lâm Tâm Vũ nữ sĩ cũng liên kết với tất cả bạn bè quen biết bên cạnh mình thay đổi phương pháp tìm đối tượng cho cháu trai. demcodon-lqd cơ bản bởi vì ba mẹ thường xuyên công tác nên thời gian Cao Giang Cảnh theo dì của còn nhiều hơn mẹ của , cho nên có người phản đối hành vi này của dì .

      Cao Giang Cảnh có chút bất đắc dĩ nhìn sức lực điên cuồng của dì mình căn bản là nên đồng ý nhưng vẫn đành lòng làm cho bà thất vọng. Vì thế : " lần cuối cùng nha! Xem ra cháu thích hợp con đường xem mắt này, hơn nữa cháu cũng còn cần cứ gấp gáp như vậy."

      "Được được được... Dì cũng nhìn ra cháu vội, nhưng mà bây giờ tìm hiểu người rồi 2 năm sau kết hôn cũng sớm." Lâm Tâm Vũ nghiêm túc .

      Cao Giang Cảnh trợn mắt cái tùy bà vậy! Dù sao trong nhà chỉ có mình dì là tượng đối rãnh rỗi, những người khác đều có thời gian quan tâm việc này, ứng phó qua 2 ngày nữa về đội được rồi, phỏng đoán chỉ lần này thôi về sau ít trở về chút...

      * * *
      Cao Giang Cảnh ngồi ở trong quán cà phê uống cà phê có chút đắng rồi chau mày, sao lại cảm thấy uống có giải khát giống như trà ông nội pha nhỉ? Vì sao bây giờ mọi người thích vậy?

      Căn cứ vào nguyên tắc lãng phí nên hai ngụm uống xong, sau đó gọi bình trà xanh mới giãn chân mày ra. Đây mới là cho người uống, cà phê đồ chơi kia đều là những thứ người trẻ tuổi bây giờ làm ra, rất thích hợp với mình.

      Lúc Mã Hân vào nhìn thấy người đàn ông trẻ tuổi dựa về phía cửa sổ vừa uống trà vừa lật tạp chí. lẳng lặng ngồi ở đó khuôn mặt vui vẻ, phải tài giỏi lúc này hoàn toàn bị nghiêm túc lấp đầy, nhìn vào chính là người đáng tin tưởng. Mã Hân nghiêng mái tóc , cúi đầu lại quan sát quần áo của mình chút mang theo nụ cười tự tin về phía trước.

      "Xin chào, là Cao Giang Cảnh hả? Tôi là Mã Hân, xin lỗi tôi đến trễ." Mã Hân tự nhiên hào phóng chào hỏi.

      Cao Giang Cảnh vừa ngẩng đầu nhìn thấy bộ dáng tệ, còn mang đồ trang sức trang nhã, có giống như bộ dạng trang điểm xinh đẹp như những lúc trước gặp qua. Tóc uốn to xõa bờ vai, vừa nhìn thấy này chỉ làm cho người ta cảm thấy rất thoải mái, sau đó : " sao, là tôi đến sớm. có muốn uống chút gì ?"

      "Cho tôi ly Cappuccino." Mã Hân cười với Cao Giang Cảnh cái sau đó với nhân viên phục vụ.

      "Tôi nghe là quân nhân, còn tưởng rằng hôm nay mặc quân trang chứ?" Mã Hân nhìn kỹ Cao Giang Cảnh, mặc dù phải là đàn ông rất tuấn tú nhưng vẫn là rất đáng xem, nhớ tới lời chủ nhiệm Lưu hoàn cảnh trong nhà cũng tệ trong lòng có chút hài lòng, vì thế chủ động .

      Cao Giang Cảnh trả lời: "Bình thường ở bên ngoài chúng tôi đều muốn mặc quân trang, phải là cho phép."

      "Bệnh viện chúng tôi cũng phát quân trang cho chúng tôi, chẳng qua là cơ hội được mặc vô cùng ít, bình thường chính là blouse trắng!" Mã Hân có để ý Cao Giang Cảnh trả lời có chút cố chấp, ngược lại cảm thấy có chút đáng thèm để ý.

      Cao Giang Cảnh hiểu được tiếp theo phải cái gì nhất thời im lặng cầm lấy cái ly uống ngụm trà.

      Trong lúc nhất thời khí có chút nặng nề, vừa vặn lúc này Cappuccino của Mã Hân được đưa lên. Mã Hân bưng lên uống ngụm, sau đó mới tìm đề tài : "Nghe các rất bận, qua 2 ngày nữa phải về đơn vị?"

      Cao Giang Cảnh gật đầu cái cũng thấy được tốt khi để cho tốt chủ động vì thế : "Ngày kia ! Năm nay coi như ngày nghỉ dư dả, sau khi cứu tế đội chúng tôi cũng có chuyện gì, bình thường chủ nhật đều có thể trở về ngày."

      "Vậy rất tốt, lúc tôi vừa mới bắt đầu làm cơ bản là có ngày nghỉ phép, thỉnh thoảng còn phải trực ca đêm làm cho mẹ tôi thường xuyên cảm khái tại sao tôi lại muốn học y chứ?" Mã Hân cười .

      Cao Giang Cảnh tò mò hỏi: "Vậy tại sao lại muốn làm bác sĩ vậy?"

      Mã Hân trả lời : "Trước kia thân thể của bà nội tốt phải chạy đến bệnh viện nhiều lần, tôi cảm thấy bác sĩ quá kiên nhẫn, đến chỗ nào cũng được tôn kính. Vì thế nghĩ muốn phô trương phen, lúc thi đại học đáng ra được học y, bất quá người trong nhà có mạnh mẽ vì thế đồng ý."

      "Nhìn ra được rất có chủ kiến." Cao Giang Cảnh đột nhiên nhớ tới em Giang Hiểu Hoa kia của mình, lúc trước học Trung y vì ba hay sao? Nghĩ đến Giang Hiểu Hoa Cao Giang Cảnh cười thầm, bé này ngày hôm qua mình gắp chân gà của , còn mất hứng đấy!

      Mã Hân nhìn thấy Cao Giang Cảnh cười có chút hưng phấn, xem ra lần này có hy vọng đây! Vì thế càng thêm ân cần : "Cuộc sống của người trong quân đội khẳng định đặc biệt hạn chế phải ? Lúc tôi còn xem phim còn muốn làm lính nữa!"

      biết vì sao nghĩ đến Hiểu Hoa Cao Giang Cảnh đột nhiên đối mặt trước này có cảm giác thích, cũng thể là vì sao. Nhưng mà ngốc ở trong này cảm thấy có chút phiền chán gãi gãi tóc, đột nhiên ngây ngẩn cả người...

      Người muốn nghĩ đến nhưng Cao Giang Cảnh bây giờ lại nhìn thấy Giang Hiểu Hoa. Chẳng qua là bị người con trai nắm tay lôi kéo, Cao Giang Cảnh có chút khó chịu cảm thấy sao lại có người thức thời như vậy, thấy Hiểu Hoa từ chối hả? Vì thế chợt đứng lên cái với Mã Hân: " xin lỗi! Tôi có chút việc trước." xong để ý tới Mã Hân từ chối mà thẳng đến quầy tính tiền rồi ra ngoài.

      "Này! Cậu làm gì đó?" Cao Giang Cảnh bước nhanh đến trước mặt Tiểu Hoa hất tay của người con trai kia lôi kéo ra quát.

      Tiểu Hoa vốn là thầm bực vận khí hôm nay được tốt sao lại gặp gỡ học trưởng thế nào cũng thông này, phải là nhường chỗ ngồi cho hay sao? Về phần mỗi ngày quấn lấy mình, đều mình là vị thành niên rồi sao còn lại như vậy chứ! Nghe được Cao Giang Cảnh gầm lên Tiểu Hoa nhất thời trấn tĩnh lại vội vàng tiến lên giữ chặt tay áo của Cao Giang Cảnh : "Học trưởng, tôi có bạn trai. Chính là người này!"

      "Em phải em vị thành niên đương hay sao?" Học trưởng hét lên. Truyện được edit đăng duy nhất ***************.com-demcodon

      Tiểu Hoa trợn mắt cái : "Học trưởng cũng tại đều học đại học, trong nhà bất kể những chuyện này, lại cũng là bởi vì học đại học nên ba tôi sợ tôi học cái xấu mới chọn cho tôi bạn trai này, chúng tôi ngược lại là trải qua ba mẹ đồng ý mới quen nhau."

      "Hiểu Hoa, cần dài dòng với , chúng ta !" Cao Giang Cảnh hung ác trừng mắt nhìn học trưởng kia cái, dưới ánh mắt đó học trưởng kia lui ra phía sau hai bước. Cao Giang Cảnh mới với Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa gật đầu cái xoay người theo Cao Giang Cảnh rời , lúc quay đầu còn : "Học trưởng, gặp được người có duyên với , chúng ta hợp!"

      Cao Giang Cảnh nhìn Tiểu Hoa còn rầy rà cầm lấy tay sải bước rời . Chân của tương đối dài nên bước chân bước cũng lớn hơn, Tiểu Hoa phải chạy chậm mới có thể đuổi theo.

      Chạy chậm lát Tiểu Hoa cảm thấy hơi mệt, vì thế đứng ngay tại chỗ . Cao Giang Cảnh cũng cảm nhận được mắt liếc nhìn .

      "Chuyện đó, Cao à, em chạy theo cũng rất mệt, xin mời em nước trái cây hay cái gì giải khát có được ?" Tiểu Hoa toét miệng cười hỏi.

      Cao Giang Cảnh nhìn nhìn gần đó chút cũng có nơi nào bán thức uống gì lại lôi kéo Tiểu Hoa trở về đến quán cà phê trước đó.

      Mã Hân vẫn ngồi ở trong cửa sổ nhìn Cao Giang Cảnh, khi nhìn thấy Cao Giang Cảnh kéo xinh đẹp kia rời có chút nhụt chí, nghĩ rằng có bạn mà còn muốn xem mắt cái gì chứ! Nhưng phát bọn họ bao lâu lại quay trở về, còn là về phía mình. lập tức soi gương lần nữa kiểm tra mặt mũi của mình chút, cảm thấy chê vào đâu được mới chờ bọn họ vào cửa.

      " Cao, em có thể ăn ly kem hay ?" Tiểu Hoa nhìn thấy quán cà phê đột nhiên có chút thèm ăn. Bây giờ các loại thức uống lạnh phải rất nhiều, muốn ăn ly kem phải đến quán cà phê.

      Cao Giang Cảnh nhìn thời tiết chút : "Có chút lạnh, chờ trời nóng mời em ăn."

      " Cao, cách trời nóng còn rất lâu! Bây giờ em muốn ăn." Tiểu Hoa nghe được từ chối ngược lại càng muốn ăn.

      Cao Giang Cảnh suy nghĩ chút mới : "Vậy cần ăn quá lạnh, lát uống thêm ly trà nóng ấm áp dạ dày."

      "Được! Em còn muốn ăn cái bánh ngọt ." Tiểu Hoa cười , trong lòng biết phản đối.

      Quả nhiên Cao Giang Cảnh gật đầu cái vào quán cà phê, Cao Giang Cảnh cũng vào phía trong mà đến bàn gần cửa ra vào ngồi xuống với Tiểu Hoa, cầm lấy thực đơn để mình gọi món cho Tiểu Hoa.

      Cách làm này của Cao Giang Cảnh làm cho Mã Hân vô cùng bất mãn. lên phía trước cười hỏi: "Cao Giang Cảnh, vị này là?"
      Nguyên NguyễnPhongVy thích bài này.

    4. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 28: Rối rắm

      Editor: demcodon


      Cao Giang Cảnh lúc này nghĩ tới Mã Hân nhưng đối với quấy rầy của có chút thoải mái. Nhưng dù sao trước là đúng cho nên kiềm chế tính tình : "Em của tôi Giang Hiểu Hoa."

      Mã Hân tiếp tục nhìn Tiểu Hoa, cảm thấy rất trẻ tuổi còn có chút mập mạp như trẻ con. Vì thế lường trước Cao Giang Cảnh hẳn là có lừa gạt mình, tự giác có chút ngượng ngùng mình lỗ mãng nên xin lỗi : "Xin chào! Em Hiểu Hoa, chị là bạn của em Mã Hân."

      Tiểu Hoa khi thấy Mã Hân tiến lên trong nháy mắt đột nhiên nghĩ đến Vương Tử Nghiên mẹ tìm đối tượng giới thiệu cho Cao, phải là vị này trước mặt mình chứ? demcodon-lqd Vừa rồi Cao dường như cũng là ra ngoài từ nơi này, mình có quấy rầy bọn họ chứ? Có chút bất an : "Chuyện đó... chuyện đó vừa rồi có phải là em quấy rầy hai người rồi hay ?"

      " thể nào! Em phải muốn ăn ly kem và bánh ngọt hay sao? Gọi món ! Bác sĩ Mã, cũng ngồi , còn muốn uống chút gì nữa ?" Cao Giang Cảnh thèm để ý .

      Tiểu Hoa đột nhiên có loại cảm giác tội ác, mình dường như quấy rầy người ta xem mắt còn muốn ăn uống, làm sao có thể trở thành người chậm chạp như thế nhỉ! Nhưng đến đây lại ngượng ngùng muốn , Tiểu Hoa có chút nịnh nọt cười cười với bọn họ: "Em muốn ly kem ba màu và cái bánh ngọt trái cây."

      "Còn có bình trà long nhãn trái cây." Cao Giang Cảnh nhìn chút bổ sung, sau đó đưa thực đơn cho Mã Hân. Mã Hân lúc này cũng ngượng ngùng lại ngồi xuống nữa, người ta ràng có chuyện với em vì thế : "Bệnh viện còn có việc, tôi trước, về sau thường xuyên liên lạc!"

      "À! Được, tạm biệt!" Cao Giang Cảnh thèm để ý .

      Tiểu Hoa ngẩng đầu lên ngọt ngào : "Tạm biệt chị."

      Mã Hân mới vừa Tiểu Hoa xụ mặt xuống than thở chỉ trích Cao Giang Cảnh: " Cao, sao lại xem mắt chứ? Lần này thảm rồi, ấy có ấn tượng tốt với rồi!"

      " có việc gì, dù sao cũng hợp." Cao Giang Cảnh sao cả .

      "Sao lại hợp? Em cảm thấy chị ấy rất xinh đẹp, hơn nữa phải gọi chị ấy là bác sĩ hay sao? Nghề nghiệp cũng tệ, hơn nữa em nhìn thấy chị ấy cũng có thiện cảm với . phải em nha, Cao à, cũng quá kén chọn rồi!" Tiểu Hoa có chút nhiều chuyện, Cao Giang Cảnh rốt cuộc muốn tìm kiểu người gì, nghe Vương Tử Nghiên mẹ bất kể các kiểu gì cũng tìm khắp rồi nhưng người ta sửng sốt có nhìn trúng!

      Cao Giang Cảnh có trả lời, chính cũng biết mình nên tìm kiểu người nào, dù sao chính là thích, có cách nào khác. Vừa vặn món gì đó Tiểu Hoa gọi mang lên mới tránh cho Cao Giang Cảnh lúng túng.

      Cao Giang Cảnh nhìn Tiểu Hoa vui vẻ ăn món ăn cũng hiểu được món ăn này ăn rất ngon, mình cũng gọi thêm cái bánh ngọt. Cao Giang Cảnh ăn đột nhiên nghĩ đến chuyện ngày hôm nay vì thế hỏi: "Hiểu Hoa, trong trường học có rất nhiều người theo đuổi em hả?"

      Tiểu Hoa lắc đầu thành : "Chỉ có học trưởng kia ngày hôm nay thôi, em phải còn à!"

      "Đúng vậy, em mới bao lớn chứ! Đừng nghĩ chuyện đương, về sau đến tuổi .... giới thiệu người tốt... cho em." biết vì sao khi Cao Giang Cảnh muốn giới thiệu cho Tiểu Hoa đột nhiên cảm thấy bánh ngọt trong miệng có chút chua sót ăn ngon, cầm lấy ly trà rồi tự rót cho mình chén nước trà trái cây, dùng nó quét hết thức ăn trong miệng xuống.

      "Tốt! Em chờ tìm người tốt cho em." Tiểu Hoa gật đầu cái, cảm thấy người Cao Giang Cảnh coi trọng hẳn là tệ đâu!

      Nhìn thấy Tiểu Hoa gật đầu Cao Giang Cảnh càng thêm mất hứng, chờ Tiểu Hoa ăn xong tiễn bước Tiểu Hoa tâm tình của Cao Giang Cảnh vẫn tốt. Đợi đến buổi tối dì biết hôm nay làm chuyện có chút tức giận đến hỏi Cao Giang Cảnh còn nằm ở giường biết suy nghĩ cái gì.

      Lâm Tâm Vũ nhìn thấy dáng vẻ của cháu ngoại trai biết nó suy nghĩ cái gì, nhìn bộ dáng này của nó giống như ba già nhà mình có chút buồn bực. Giọng có tức giận : "Nghe cháu để cho người ta leo cây?"

      "Cái gì leo cây chứ? Cháu có việc nên trước thôi." Cao Giang Cảnh có chút kiên nhẫn.

      Lâm Tâm Vũ căn bản là để ý tới nó tiếp tục hỏi: "Cháu khi nào còn có em vậy? Nghe cháu còn chủ động mua thức ăn cho đó? Tử Nghiên muốn cái gì còn phải hỏi cháu có đồng ý đấy!"

      "Dì à, cháu và bác sĩ Mã hợp! Dì đó, cũng cần quan tâm nữa. kia hôm nay là bạn học trung học phổ thông của Tử Nghiên, cháu nhìn thấy có người dây dưa với ấy nên đến giúp chút chuyện mà thôi." Cao Giang Cảnh biết ràng nhà mình bỏ qua cho mình.

      "Bạn học của Tử Nghiên? Ừm... mặc dù chút nhưng mà có thể đương, lại dì còn là lần đầu tiên nghe cháu chủ động giúp đỡ chăm sóc đó, còn mời ăn món gì." Lâm Tâm Vũ cảm thấy cháu trai giải thích thể thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình.

      Cao Giang Cảnh thở dài hơi : " người ta mới 16, dì có thể chuyện gì? Lại cháu xem ấy như... như em ."

      Sau khi đuổi dì Cao Giang Cảnh cảm thấy mình phải rất là bình thường, nhưng cứ mãi nghĩ đến chuyện Tiểu Hoa, trong lòng thầm nghĩ: ‘mình còn chưa có già phải ? Sao lại cứ sinh ra loại tình cảm bậc ba chú thế này? Hiểu Hoa tuy còn nhưng mà bây giờ học đại học cũng có thể đương, mình rốt cuộc khó chịu cái gì chứ?’

      * * *
      "Tử Nghiên, tớ giống như làm chuyện xấu rồi! Làm sao bây giờ?" Buổi tối lúc Tiểu Hoa và Vương Tử Nghiên gọi điện thoại với .

      "Chuyện gì xấu? Là cậu? Có thể làm chuyện xấu gì?" Vương Tử Nghiên bên kia điện thoại hiển nhiên tin.

      "Chuyện đó... chuyện đó.... tớ trong lúc vô ý quấy rầy Cao xem mắt." Tiểu Hoa ấp a ấp úng .

      "Xem mắt? Chuyện đó à! tớ trở về cũng được bao lâu, có việc gì! Đừng để ý!" Vương Tử Nghiên biết là họ nhà mình dường như xem mắt lần thành công.

      "..." Tiểu Hoa im lặng.

      "Cậu chút gây ra cái gì?" Vương Tử Nghiên đối với chuyện này có vẻ tò mò.

      Tiểu Hoa nhìn trời : "Có học trưởng dây dưa với tớ vừa vặn Cao thấy giúp tớ giải vây, nhưng mà ảnh hẳn là xem mắt, vì thế bị tớ phá hủy."

      " ra là chuyện này? có gì, cậu cần để ý." Vương Tử Nghiên cảm thấy chuyện rất đơn giản, cũng phù hợp thái độ của Cảnh từ trước đến nay đối với Tiểu Hoa.

      Cao Giang Cảnh có việc gì, Vương Tử Nghiên cũng có việc gì. Tiểu Hoa cảm thấy đó khẳng định là có việc gì, vì thế cúp điện thoại buông tâm nằm ở trong ổ chăn, tâm tình thoải mái mà tiến vào mộng đẹp.

      Vương Tử Nghiên bên này điện thoại nhìn cười với điện thoại cái, nghĩ rằng: ‘những kẻ tầm thường thô tục làm sao xứng đôi với họ nhà mình chứ. Nếu như mình biết Cảnh xem mắt ở chỗ nào chừng cũng ngăn cản nữa đấy! nếu Hiểu Hoa lại lớn hơn chút, ngược lại rất tốt để chọn chị dâu lắm, xinh đẹp, học tập lại giỏi, mấu chốt là làm được tay thức ăn ngon nữa!

      * * *
      Mã Hân kể từ khi gặp Cao Giang Cảnh cảm thấy đối tượng lý tưởng, đáng tiếc dường như người ta có quan tâm mình. Bất quá có vấn đề gì, đàn ông theo đuổi phụ nữ khó khăn như phải vượt núi, còn phụ nữ theo đuổi đàn ông dễ dàng như xé toạc tờ giấy, mình cố gắng. Mặc dù Cao Giang Cảnh phải về quân đội nhưng Mã Hân tìm người hỏi địa chỉ của , bắt đầu viết thư cho . tin tưởng cách viết văn của mình vẫn là tệ, cuộc sống trong doanh trại đều buồn tẻ cho nên dự định có thể mang đến cho Cao Giang Cảnh chút vui vẻ.

      Sau khi Cao Giang Cảnh về quân đội cố gắng vứt bỏ suy nghĩ vẩn vơ trong đầu, mang tất cả tâm tư đều đặt ở trong huấn luyện thành tích nổi bật.

      "Tôi các cậu có ai biết Đại đội phó của chúng ta gần đây xảy ra chuyện gì ?" Chỉ đạo viên Từ Thịnh Duệ hỏi Đại đội trưởng và mấy tổ trưởng khác.

      Đại đội trưởng Lưu Triết cười hớ hớ nhìn mọi người : "Quản xảy ra chuyện gì, dù sao lần này liên đội thi đấu thể thao, chúng ta thắng chắc rồi."

      "Sau khi thắng, tất cả mọi người hít đất" Hùng Tu Kiệt tổ 3 đảo mắt .

      " bậy! Cậu xem các cậu làm cái gì, đội phó của các cậu đều theo, sao lại có hít đất?" Lưu Triết nổi giận .

      Tạ Bằng tổ 2 cười ha ha : "Chúng ta bây giờ thảo luận là đội phó rốt cuộc làm sao? Có phải có tâm gì quan trọng hay ? Có chuyện gì khó làm ra cho mọi người giúp đỡ giải quyết phải tốt sao, liều mạng như vậy làm thân xác mệt muốn chết làm sao bây giờ?"

      Trương Kiến tổ 1 phụ họa loạt dài : "Đúng vậy, đúng vậy, tại mặc kệ như thế nào tôi cũng cảm thấy đội phó bình thường. Chúng ta phải quan tâm chiến hữu của mình chứ!"

      Lưu Triết gãi gãi cái trán với Từ Thịnh Duệ: "Tài ăn của cậu tốt, cậu hỏi chút ?"

      Từ Thịnh Duệ cười khổ: "Tài ăn của tôi nhưng đụng phải cái đầu gỗ kia có thể làm được gì?" ***************.com-demcodon

      "Ai! Các cậu đội phó phải là có quan hệ tệ với Lâm Hạo Hiên đội trưởng đội 6 kia hay sao, muốn hỏi xem hay ?" Hùng Tu Kiệt vỗ đùi mình cái, đột nhiên đề nghị .

      Lưu Triết chỉ vào Hùng Tu Kiệt : "Tổ trưởng tổ 3 của tôi ơi, cậu đưa ra vấn đề này như vậy tự cậu giải quyết , các cậu cũng biết tôi lập tức phải điều rồi, về sau đội này còn phải là có đội phó của các cậu quản à, cho nên... vấn đề tự mình giải quyết!" xong Lưu Triết bước , đột nhiên nghĩ rằng: ‘tên Giang Cảnh này phải là luyến tiếc mình chứ?’ Rùng mình cái cảm thấy ý tưởng này dường như quá thực tế, nhân duyên người của mình người dường như có tốt như vậy.

      Cao Giang Cảnh cảm thấy mình có chút kỳ quái, lúc huấn luyện thường xuyên suy nghĩ đến Giang Hiểu Hoa, nghĩ đến có lại bị nam sinh trường học dây dưa hay ? Quan hệ giữa bạn học có tốt ? Nghĩ đến bộ dáng thỏa mãn lúc ăn ly kem, nghĩ đến dáng vẻ hạnh phúc lúc nhìn ba và em trai ăn cơm mình nấu, nghĩ đến ...

      Cao Giang Cảnh cảm thấy mình hẳn là sinh bệnh, sao trong đầu đều là Giang Hiểu Hoa, biết Giang Hiểu Hoa cũng nhiều năm như vậy nhưng trước kia đều có bộ dáng này, chỉ là lần này thể giải thích được nghĩ đến , Tử Nghiên cũng là em của mình mà? Tại sao mình cũng có nghĩ đến Tử Nghiên?

      Lần đầu tiên nhìn thấy Giang Hiểu Hoa nghiêm túc cứu Lâm Hạo Hiên, đối mặt với người sắp chết nhưng ứng phó hoàn toàn giống đứa 13 tuổi. Sau đó dưới hướng dẫn của Lâm Hạo Hiên đến nhà Giang Hiểu Hoa, loáng thoáng từ trong miệng Lâm Hạo Hiên biết được ba Hiểu Hoa chính là ba dượng của , nhìn dùng bả vai non nớt dường như gánh lên toàn bộ gia đình Cao Giang Cảnh cảm thấy có chút đau lòng đứa này. Vì thế quyết định xem giống như em của mình chăm sóc tốt.

      Tiếp sau đó ở Bắc Kinh lại gặp được Giang Hiểu Hoa, nghiêm túc dạy vài người già đánh Thái cực quyền có chút nào kiên nhẫn, vẫn luôn là cười thướt tha, nhìn và người nhà ấm áp ở chung Cao Giang Cảnh cảm thấy rất là khó có được, đứa tốt đơn giản. So sánh với em họ mặc dù lớn tuổi hơn nhưng tính tình Tử Nghiên khá lớn, nhưng mà bắt đầu ở chung vẫn cảm thấy Hiểu Hoa nhường nhịn Tử Nghiên, so sánh với Tử Nghiên vẫn là quá mức non nớt.
      Nguyên NguyễnPhongVy thích bài này.

    5. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 29: Gặp lại Tô Thiên Triết

      Editor: demcodon


      Cao Giang Cảnh ở chỗ này rối rắm cảm giác của mình đối với Tiểu Hoa, còn Tiểu Hoa hoàn toàn biết. Lúc này Tiểu Hoa có chút khủng hoảng, bởi vì vị hôn phu kiếp trước của lại bắt đầu theo đuổi . Trước kia hẳn là 2 năm sau mới thi đậu vào trường Bắc Đại, lúc học đại học năm 2 mới trong lần về trường làm việc coi trọng , đời này ước chừng là trước 4 năm.

      Lại lần nữa nhìn thấy Tô Thiên Triết làm cho Tiểu Hoa dường như có cảm giác qua mấy đời, nghĩ đến lời ngon tiếng ngọt của cũng nghĩ đến dịu dàng săn sóc của , lại nghĩ đến hơi áy náy cho biết đứa của Trương Nguyệt Kỳ là của . demcodon-lqd Tất cả mọi người đứng ở phía giống nhau cố tình gây . Tô Thiên Triết là người Tiểu Hoa từ khi sống lại tới nay mong muốn nhìn thấy nhất, là người mình từng coi là cứu rỗi, cũng là người mình từ trước muốn dựa vào cả đời lại thương sâu nhất...

      Mỗi lần Tiểu Hoa nhìn thấy Tô Thiên Triết đều có sắc mặt tốt. Kỳ biết mình nên đối mặt với như thế nào, bây giờ chỉ muốn trở thành người xa lạ cả đời qua lại với nhau.

      "Hiểu Hoa, học trường Tô là người xuất sắc như vậy cậu vì sao thích thế?" Thượng Ngữ có chút tò mò hỏi.

      Khóe miệng Tiểu Hoa có chút run rẩy, dùng cách của mình trước sau như trả lời: "Các chị hai à, em tớ còn vị thành niên đó? Các cậu sao lại đám đều quan tâm đến chung thân đại của tớ vậy?"

      Hồng Tư lại khinh bỉ nhìn Tiểu Hoa liếc mắt cái : "Tớ tại trung học cơ sở hay trung học phổ thông đều chuyện đương rồi đấy, cậu cần cả ngày lấy cớ cậu là vị thành niên như vậy, lại chỉ là đương ai nhất định phải kết hôn chứ?"

      "Nhưng mà tớ muốn . đương rất phí tinh lực, tớ đồng ý với ba cố gắng học tập." Tiểu Hoa trợn mắt cái ra ba Giang.

      Lưu Dao cười : "Hiểu Hoa chúng ta chưa đến tuổi hả? Quả có chút , hay là muốn ngoan ngoãn nghe lời ba đấy!"

      Tiểu Hoa để ý tới các hỏi: "Tớ muốn thư viện, các cậu có ai ?"

      Lưu Dao và Hồng Tư lắc đầu, Thượng Ngữ tỏ vẻ cũng muốn nên Tiểu Hoa chờ mình lát.

      * * *
      Tiểu Hoa vẫn cố gắng trải qua cuộc sống đại học khiêm tốn của mình, ngoài học tập về nhà ở bên ba, nhìn xem em trai. Tiểu Hoa đối với cuộc sống tại rất hài lòng muốn làm cái gì thay đổi. Vì thế mặc kệ là Tô Thiên Triết cũng tốt, Lý Hướng Dương cũng thế, Tiểu Hoa cũng muốn làm cho bọn họ ảnh hưởng đến cuộc sống hạnh phúc của mình.

      Nhưng mà người trước mắt này giống như nghe ràng ý từ chối lắm, Tiểu Hoa lưu tình chút nào : "Học trưởng Tô, tôi có thể hỏi vấn đề được hay ?"

      "Em ." Tô Thiên Triết sửng sốt .

      " có thể cho tôi biết tôi có điểm nào làm cho thích, cứ ra để tôi sửa có được hay ?" Tiểu Hoa tiếng tức giận hỏi.

      Tô Thiên Triết nhìn Tiểu Hoa có chút ngẩn người, mình coi như là bạch mã hoàng tử trong cảm nhận của các , vì sao trước mắt này lại thích nhỉ? Chẳng lẽ bởi vì quá , còn có xác lập ánh mắt thẩm mỹ của mình?

      "Hiểu Hoa, thích em, cho cơ hội có được ?" Tô Thiên Triết thuận theo khỏi đường vòng.

      Tiểu Hoa hai lời đến bên quầy bán tạp hóa cầm lấy điện thoại bấm số, sau khi thông trực tiếp cho Lâm Hạo Hiên biết mình bị vô lại dây dưa xin giúp mình giải quyết. ***************.com-demcodon Tiểu Hoa nhớ Tô Thiên Triết là con của Lâm Hạo Hiên, hình như tương đối rất nghe lời Lâm Hạo Hiên .

      "Học trưởng Tô, trai của tôi tìm ." Sau khi xong Tiểu Hoa đưa điện thoại cho Tô Thiên Triết sau đó rời .

      Lâm Hạo Hiên ở trong đầu kia điện thoại nghĩ tới tên khốn kiếp nào dám dây dưa với em nuôi của mình. Tô Thiên Triết vừa nhận được điện thoại lời mắng chửi vang lên: "Cậu có tật xấu phải ? Em tôi còn vị thành niên, cậu cả ngày dây dưa với nó phải bệnh gì chứ?"

      " phải, trai, em là học trưởng của Hiểu Hoa, em là lòng thích Hiểu Hoa, chuyện đó..." Tô Thiên Triết vội vàng giải thích .

      "Tôi quan tâm là lòng hay là giả ý, dù sao em tôi thích cậu nên cậu cách xa nó chút, có phải là đàn ông hay cứ bắt nạt nhà người ta thế?" Lâm Hạo Hiên cắt đứt lời của Tô Thiên Triết trách móc.

      Lúc này Tô Thiên Triết đột nhiên nghe ra tiếng từ điện thoại đầu bên kia rất quen thuộc vì thế hỏi: "Xin hỏi họ gì?"

      "Ông đây tên là Lâm Hạo Hiên, thằng nhóc cậu nhớ kỹ cho tôi, lại dây dưa em tôi nữa cậu cứ chờ tôi đó!" Lâm Hạo Hiên tiếp tục uy hiếp .

      " Hiên, em là tiểu Triết..." Tô Thiên Triết nhìn bóng dáng Tiểu Hoa rất xa bất đắc dĩ .

      "Tiểu Triết? là em hả? Em quấn lấy Hiểu Hoa làm gì?" Lâm Hạo Hiên sửng sốt hỏi.

      Tô Thiên Triết thở dài hơi : "Em xem trọng ấy, muốn ấy làm bạn của em..."

      " thằng nhóc em ngày ở trường học làm gì thế? Tùy ý bắt nạt người ta, coi như biết Hiểu Hoa vì sao gọi điện thoại cho rồi. Lần trước còn cho con bé biết vạn nhất ở trường học bị bắt nạt lên tên của hoặc tìm em, vậy mà người khác bắt nạt mà là em bắt nạt?" Lâm Hạo Hiên cảm thấy mình mạnh miệng có chút tức giận.

      " Hiên..."
      Nguyên NguyễnPhongVy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :