1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện Đại] SỐNG LẠI BẢO VỆ HẠNH PHÚC

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 10: Chúng ta về nhà

      Editor: demcodon


      Buổi sáng ngày hôm sau Tiểu Hoa cứ theo ngày thường mang theo tiểu Hổ chạy bộ, sau đó đánh quyền với thầy, trở về sắc thuốc cho ba Giang. Ba Giang cũng làm bữa sáng, sau khi ăn xong Tiểu Hoa học sách thuốc luyện chữ bút lông, tiểu Hổ cũng ở bên học viết chữ. Lý Hướng Dương bên nhìn, nghĩ đến con trai trong nhà vừa đến ngày nghỉ chơi đến điên khùng, lại nhìn thấy Tiểu Hoa lật cuốn Bản thảo cương mục dày trước mặt mình học đến vui vẻ ngừng. Từ điển trong tay căn bản có dùng, tuổi còn biết nhiều chữ như vậy, làm cho người ta phải giật mình.

      Vừa rồi ở trong phòng Tiểu Hoa cũng nhìn thấy vài quyển sách bàn, cái gì <<Triết lý về y học>> , <<Y học cổ truyền>> , <<Pháp y linh hoạt khéo léo>> , <<Bình luận về bệnh thương hàn bình thường>> , <<Toàn tập của danh y Hoàng Nguyên Ngự >> , <<Người vận động học Trung y cổ truyền>> , <<Toàn tập của danh y Vương Sỹ Hùng>> , <<Toàn tập của danh y Từ Linh Thái>>... Người lớn nhìn thấy những quyển sách này còn chán nản lại bị đặt ngay ngắn ở bàn. Phòng lớn, tường có vài tấm giấy khen, quần áo nào cũng được xếp ngay ngắn. Trong phòng mặc dù có chút u ám nhưng là yên lặng, có mẹ ở bên cạnh nhưng có thể quản lý trong nhà thành bộ dạng như vậy rất tốt.

      Lúc này Tiểu Hoa ghi nhớ nội dung trong hôm nay vừa đủ bắt đầu dạy cho tiểu Hổ học Tam Tự Kinh*, nghe tiểu Hổ dùng giọng non nớt đọc lên: “Nhân chi sơ, tính bổn thiện. Tính tương cận, tập tương viễn. Cẩu bất giáo, tính nãi thiên….”**

      (*Tam Tự Kinh là: cuốn sách của Trung Quốc được soạn từ đời Tống, đến đời Minh, Thanh được bổ sung. Sách được dùng để dạy học cho học sinh mới học. Ở Việt Nam trước đây cũng dùng sách này. Nội dung cuốn sách hơn 1000 chữ, bố trí ba chữ câu có vần. nay những người học chữ Hán cũng học nó để có số vốn 600 chữ để rồi tiếp tục học lên cao.

      **Người ta lúc đầu vốn có tính tốt lành. Tính ấy gần như giống nhau nhưng do thói quen mà khác nhau. Nếu dạy cái tính ấy thay đổi.)

      Lý Hướng Dương nhìn Tiểu Hoa càng ngừng vừa lòng gật đầu, trong mắt tiểu Hổ biến thành bộ dáng con trai của mình. demcodon-ddlqd Tiểu Hoa ngồi ghế ở trong sân, con trai Lý Minh Ngọc ngồi ở trước mặt Tiểu Hoa nghiêm túc đọc thơ nhà Đường của Tống Từ, đó là bức tranh xinh đẹp cỡ nào chứ...

      "Bốp bốp bốp..." hồi tiếng vỗ tay làm cho Lý Hướng Dương từ trong suy nghĩ bừng tỉnh, nghe Tiểu Hoa : "Tiểu Hổ giỏi, học tốt, hôm nay chúng ta lại học tiếp 9 chữ trong Tam Tự Kinh là 'Giảng đạo - đức, nhân - nghĩa, làm Trung - dung', chờ thêm 1 năm nữa em cũng biết hết toàn bộ chữ trong Tam Tự Kinh rồi, cũng học thuộc toàn bộ, đây chính là 1140 chữ cái nha! Quá tuyệt vời! Đến lúc đó chị ba mua cho em nhiều món ngon, còn có quần áo mới. Hôm nay chúng ta học 9 chữ này có ý là..."

      Được chị khích lệ tiểu Hổ ưỡn ngực cao, đôi mắt sáng như ngôi sao... Nhìn đến đây Lý Hướng Dương có chút buồn rầu xoa xoa tóc của mình rồi thở dài hơi, gọi Trương Kiến Quân đến dặn dò hồi. Trương Kiến Quân gật đầu rồi lái xe .

      Tiểu Hổ học viết chữ nửa tiếng, sau đó Tiểu Hoa cùng nó đánh quyền, còn cầm quyển sách nhạc dạy nó ca hát, cứ như vậy cho đến khi hơi 10 giờ có người bạn ở bên ngoài kêu tiểu Hổ. Tiểu Hoa cười để cho nó chơi, sau khi tiểu Hổ Tiểu Hoa lại luyện viết chữ gần 1 tiếng thu dọn đồ dùng lại.

      Sau khi thu dọn xong Tiểu Hoa bắt đầu tắm rửa sạch , đến trước mặt Lý Hướng Dương lễ phép hỏi: "Cha, buổi trưa hôm nay ăn mì lạnh có được ?"

      Lý Hướng Dương gật đầu khen gợi. Sau đó lại nhìn thấy gương mặt thân thiện của Tiểu Hoa nấu nước nóng chần giá sống, cắt dưa chuột, chần rau xanh, cắt cà rốt, sau đó cán mì, kế tiếp thả mì vào trong nước lạnh... Lý Hướng Dương lẳng lặng ngồi ở trong sân nhìn Tiểu Hoa đâu vào đấy bắt tay vào làm công việc, giống như ở trong trí nhớ vợ trước cũng có thể làm như vậy...

      "Bé Hoa à, sao mì của ba lại nóng vậy?" Giữa trưa nhìn mọi người đều bưng mì lạnh ăn đến vui vẻ biết gì ba Giang nhìn chén mì trước mặt có trứng ốp lết bốc hơi nóng có chút rầu rỉ.

      Tiểu Hoa nuốt thức ăn trong miệng xuống sau đó mới thản nhiên : "Ba có thể ăn lạnh à? Ăn nhanh ! hồi đặc lại đó..."

      Lý Hướng Dương nhìn ánh mắt buồn rầu của Giang Đại Sơn bật cười, đắc ý nhìn ăn cảm thấy thơm ngon...

      * * *
      Ăn xong cơm trưa, Lý Hướng Dương lại hỏi ý kiến của Tiểu Hoa lần nữa. Sau khi nghe được từ chối quay lưng lại đứng trong chốc lát, lúc xoay người lại ánh mắt có chút đỏ lên. Tiểu Hoa cũng có chút thương cảm, nếu như liên lụy đến người trong nhà ông ông đối xử với mình rất tốt, cũng làm tròn trách nhiệm của người cha, chẳng qua là tình của ông đối với mình khó có thể so sánh được với ba.

      Lý Hướng Dương còn có công việc nên lúc nhận cái túi giấy từ trong tay Trương Kiến Quân đưa cho Tiểu Hoa : "Con giống như đứa trưởng thành nên cha xem con như người lớn, tiền này là cha đưa cho con làm phí sinh hoạt, học phí... Ba mẹ nuôi nấng chăm sóc con cái là nghĩa vụ, cho ba Đại Sơn của con xem bệnh xong, chăm sóc cho mình và em trai, có cần gì gọi điện thoại cho cha. Bên trong cũng có số điện thoại của cha, phòng làm việc và trong nhà đều có, còn có địa chỉ nhà, có việc gì viết thư cho cha, để cho cha biết tình hình của con, được chứ?"

      Tiểu Hoa nghe loại cầu xin như thế dùng sức gật đầu, nhận túi giấy : "Con nhớ kỹ rồi, cha cũng phải chú ý thân thể của mình, chúc hai người lên đường thuận buồm xuôi gió."

      Lý Hướng Dương mạnh mẽ ôm lấy Tiểu Hoa, sờ sờ đầu tiểu Hổ, có chút nghẹn ngào lời tạm biệt rồi lên xe rời ...

      Chờ đến khi nhìn thấy bóng xe Tiểu Hoa mới thầm nghĩ ở trong lòng: ‘Tạm biệt, cha. xin lỗi, con có việc quan trọng hơn là phải bảo vệ người nhà. Lần này con muốn tìm cuộc sống của mình, con muốn bị người nhà của các người trói buộc bất cứ chuyện gì, cũng muốn thiếu nợ các người quá nhiều.’

      Nghĩ đến đây, Tiểu Hoa cầm lấy túi giấy ném vào trong tay cho ba Giang, duỗi cái lưng mệt mỏi rồi nhéo mặt của tiểu Hổ cười : "Ba, tiểu Hổ, chúng ta về nhà !"

      "Chị buông tay, đau..." Tiểu Hổ nghĩ đến hai ngày qua có người muốn mang chị cho nên hai ngày nay phá lệ nghe lời. Bây giờ người ta rồi nhưng chị còn ở lại bắt đầu muốn ầm ĩ với Tiểu Hoa lại...

      Nghe tiếng cười của con giống như chuông bạc vang trong trẻo, Giang Đại Sơn cảm thấy mình phá lệ hạnh phúc. Vì hai con có thêm bao nhiêu đau khổ mình cũng có thể kiên trì được!

      * * *
      Lúc tối, ba Giang gọi Tiểu Hoa vào phòng mình, ý bảo mở ra túi giấy Lý Hướng Dương để lại. Tiểu Hoa vừa mở ra nhìn thấy có 6 vạn đồng chỉnh tề bên trong. Tiểu Hoa có giật mình, vì dù sao từng thấy qua rất nhiều tiền hơn thế này nữa. Nhưng ba Giang lại rất là kinh ngạc, gầm : "Sao lại nhiều tiền như vậy? được, phải trả về, quá nhiều."

      "Ông ấy cần, vài năm gần đây công ty của ông ấy kiếm được ít tiền. Tiền này chúng ta nhìn thấy nhiều chứ ở trong mắt của ông là bao nhiêu." Tiểu Hoa rất thản nhiên .

      Ba Giang giờ phút này dường như biết con mất cái gì. Bất quá nhìn đứa hạnh phúc híp mắt rúc vào bên cạnh mình cũng có chút hiểu được địa vị của mình ở trong lòng đứa là tiền tài khó có thể so sánh được.

      "Ngày mai ba mang tiền này gửi vào trong sổ tiết kiệm giữ cho con, giữ lại cho con về sau đến trường lấy ra dùng." Ba Giang .

      Tiểu Hoa mang túi tiền cất vào trong ngăn tủ : " vội, sang năm từ tháng 2 đến tháng 5 là thị trường chứng khoán của Trung Quốc có kỳ tích lớn xảy ra. Chúng ta dùng tiền này ít nhất có thể kiếm được gấp 20 lần, 6 vạn về sau ở Bắc Kinh mua cái nhà cũng đủ, giữ cũng có tác dụng, giá trị so ra còn kém hơn con mua tem con khỉ kia."

      Trong đầu ba Giang vẫn quanh quẩn 6 vạn mà 20 lần là 120 vạn. Lúc này mới thông suốt ý thức được giống như Tiểu Hoa kiếm tiền rất đơn giản, đả kích quá lớn nên đầu óc ba Giang có chút choáng váng. Chờ sau khi Tiểu Hoa trở về phòng ngủ đột nhiên nhớ tới con bé 6 vạn đồng còn đáng giá bằng mấy tấm tem kia, vừa muốn hỏi chút nhưng lại muốn quấy rầy đứa ngủ, quyết định lần sau lại đến thị trấn mà đến tỉnh thành xem, mua nhiều chút mang về, cũng coi như mình giữ lại cho 2 đứa tưởng niệm...

      * * *
      Tiểu Hoa đến trường có vẻ sớm, tháng sinh cũng tương đối , là đứa tháng 12. Năm đó mẹ vừa sinh tiểu Hổ có biện pháp chăm sóc cho nhờ vào quan hệ đưa đến học mẫu giáo sớm. Lúc ấy có nhà trẻ, học mẫu giáo cũng chỉ học được năm. Tiểu Hoa chưa đến học ở trường học nông thôn giống như những đứa trẻ trong thôn, mà là đóng tiền học chung trường học với học sinh của công nhân trong xưởng. Mình còn học hơn những đứa khác trước năm, lại còn sinh tháng 11. Mình còn 2 tháng nữa mới đủ 10 tuổi lên lớp 5, lúc này tiểu học chỉ có 5 lớp, trung học cơ sở có 4 lớp, mình còn phải học thêm 1 lớp nữa mới có thể tốt nghiệp tiểu học. Vì muốn nhét chung với những đứa này chỗ cho nên Tiểu Hoa nghĩ có phải nên nhảy lên mấy lớp hay . Bệnh của ba chỉ có thể kéo dài từ từ, cuối cùng cũng ngày phải rời xa mình và tiểu Hổ. Mình có thể tốt nghiệp sớm chút cũng có thể chăm sóc tốt cho nó để cho ba yên tâm.

      "Ba, con muốn nhảy lớp, được ?" Tiểu Hoa suy nghĩ 2 ngày, chờ ba Giang trở về suy nghĩ của mình cho ông biết.

      nghĩ tới chính là ba Giang trực tiếp từ chối, ba Giang : "Ba biết con có năng lực, có thành tích tốt nghiệp trường trung học cơ sở nhận con.Trước đây chú và dì trong xưởng còn kêu ba cho con biết nên học cho tốt, thành tích tốt thể làm học sinh trong trường học. Ba mặc dù là làm trong xưởng nhưng hộ khẩu của con vẫn là ở nông thôn."

      Nhìn Tiểu Hoa nhăn lại mày, ba Giang cười trêu chọc con : "Con có phải muốn làm bài tập nghỉ hè cho nên mới muốn nhảy lớp cần làm bài hay ?" ***************.com-demcodon

      Tiểu Hoa sửng sốt, bài tập nghỉ hè là cái gì vậy? Nghiêng đầu nhìn ba...

      Trước đó ba Giang tính đưa Tiểu Hoa nên cũng có đốc thúc con bé làm bài tập. Sau lại cũng có nhớ hỏi chuyện này mặc dù chỉ mới 9 tuổi, nhưng thực tế con trưởng thành bài tập nghỉ hè tiểu học cũng có làm?

      Ba và con chống mắt nhìn nhau, nhìn bộ dáng ngạc nhiên của Tiểu Hoa nên ba Giang để cho chạy nhanh về phòng nhìn xem có ghi chép lại nghỉ hè có bài tập gì làm hay .

      Tiểu Hoa biết nhảy lớp có hy vọng nên tính toán chờ sau khi lên trung học cơ sở rồi sau, lại bị ba Giang nhắc nhở vấn đề bài tập vội vàng trở về phòng mở cặp sách ra. May mắn trước ngày nghỉ thầy giáo có mang bài tập trong ngày nghỉ viết ở bảng đen cho tất cả mọi người chép lại.

      Tiểu Hoa vừa thấy có: hai quyển bài tập nghỉ hè, còn có 20 bài văn, 30 bài viết chữ bằng bút máy, cùng mấy tờ giấy bài kiểm tra môn toán học nhiều lắm, đối với người lớn mà nhiều lắm. Nhưng mấu chốt là ngày kia phải báo danh, mình lại thể viết lối chữ thảo*, còn phải ngay thẳng mỗi chữ đều phải viết hoa. Bởi vì bây giờ mình quen viết nét chữ kiểu này ...

      (*Chữ thảo là kiểu viết chữ Hán của thư pháp Trung Hoa.)

      "A ——" la to tiếng, Tiểu Hoa trước hết cầm lấy quyển bài nghỉ hè bắt đầu múa bút thành văn, vừa viết vừa cảm khái, may mắn mình phải là học sinh tiểu học đơn thuần, nếu tuyệt đối thể hoàn thành.

      * * *
      Rốt cục lúc chạng vạng ngày hôm sau Tiểu Hoa làm xong tất cả bài tập. Ba Giang nhìn bộ dáng chán chường của Tiểu Hoa ôm tiểu Hổ cười : "Tiểu Hổ đến trường mẫu giáo học thể học chị làm bài tập nha?"

      Tiểu Hổ vội vàng gật đầu cái vỗ vỗ bộ ngực : "Con nhất định học tập tốt, còn nghiêm túc làm bài tập."
      Tôm Thỏ, Nguyên NguyễnPhongVy thích bài này.

    2. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 11: học

      Editor: demcodon


      Tiểu Hoa nhớ lúc học tiểu học vẫn có vẻ đặc biệt, theo lý thuyết hẳn là đến trường học trong thôn nhưng ba vẫn khẽ cắn môi đưa đến trường học của học sinh trong công xưởng. Ba mặc dù làm ở trong công xưởng nhưng phải là nhân viên chính thức, cho nên có rất nhiều phúc lợi có cách nào hưởng thụ, học ở đây chỉ phải tốn thêm nhiều tiền mà Tiểu Hoa ở trong trường cũng có người bạn nào. Bởi vì vừa mới bắt đầu được tiếng phổ thông. Bởi vì học sinh trường học đến trường lại có vẻ giống như những đứa trong thôn, giai đoạn tuổi thơ này cũng có gì tốt bằng có bạn cùng lứa.

      Tiểu Hoa nhớ truyện cười náo loạn khi còn bé, mới vừa đến trường mẫu giáo giáo hỏi: "Tiểu Hoa, tại sao con tiếng phổ thông?"

      Tiểu Hoa nghiêng đầu ngây ngốc : "Bởi vì con cũng phải người bình thường, sao có thể tiếng phổ thông như mọi người chứ?"

      Vì chuyện này Tiểu Hoa bị những người lớn cười lâu, người lớn trong thôn dường như cũng biết còn là do ba tuyên truyền, điều này làm cho Tiểu Hoa sau khi hiểu chuyện rất là xấu hổ.

      Những đứa trong thôn phần lớn là đến trường học trong thôn, bọn họ mỗi ngày 6 giờ 30 phút học, 10 giờ 30 phút tan trường; buổi chiều 12 giờ học, 2 giờ lại tan trường. Học sinh trường học buổi chiều 2 giờ học, 4 – 5 giờ mới tan trường.

      Cũng bởi vậy thời gian dân quê ăn cơm và công nhân làm giống nhau. Phần lớn dân quê ăn 2 bữa cơm, bữa đầu tiên hơn 10 giờ phần lớn uống cháo, bữa thứ hai là khoảng 3 - 4 giờ chiều phần lớn ăn chút món chính như cơm hoặc mì linh tinh, buổi tối đói bụng nhai bánh bao linh tinh lót bụng là được. Nhà bởi vì ba đưa đến trường nên ngược lại thực hành đặt ra 3 bữa cơm.

      Bây giờ Tiểu Hoa phải học nên chuyện ăn cơm thành vấn đề rồi, bữa trưa làm sao mà nấu. Nhà Tiểu Hoa vẫn còn học trong trường công xưởng cơm trưa rất thịnh soạn. Bây giờ bữa cơm này thành chuyện lớn làm cho nhà họ Giang đau đầu, tại ở nhà là bếp củi cũng phải than đá đời sau, nhóm lửa chút để lâu, trời còn rất nóng thức ăn thể để lâu...

      "Ba mỗi ngày về sớm chút nấu là được." Ba Giang .

      Tiểu Hoa : "Nếu ba từ chức ! Ở nhà dưỡng thân thể tốt hơn."

      Ba Giang chua sót cười : "Thân thể này của ba khỏe nhưng làm tốt xấu gì cũng chỉ ngồi, cũng có nhàm chán như ở nhà."

      Tiểu Hoa hiểu gật đầu, hiểu được ba chịu ngồi yên vì thế : "Dù sao con cũng đề nghị ăn ở nhà ăn, thân thể của ba quan trọng hơn, dùng bếp than tổ ong hầm cháo gà hay canh cá gì đó, lúc trở về lại nấu thêm mì sợi. Nếu buổi sáng mua chút thức ăn thích, chuẩn bị đầy đủ, chỉ chờ trở lại hai người chúng ta cùng nhau làm."

      "Còn có em, em cũng muốn làm chung!" Tiểu Hổ kêu lên.

      Tiểu Hoa cười : "Buổi trưa trường mẫu giáo có phát cơm mà!"

      Tiểu Hổ ủ rũ... ***************.com-demcodon

      Kỳ nếu phải vì ba Tiểu Hoa rất nguyện ý nấu bữa nhân lúc ba còn sống, mà ba cũng muốn như vậy. Hai người đều suy nghĩ vì đối phương cho nên mới có buồn bực nho này. Tiểu Hoa nghĩ đến mà hạnh phúc.

      Thương lượng xong vấn đề ăn cơm Tiểu Hoa đeo cặp sách chứa bài tập ở vai kéo tiểu Hổ theo ba, lại lần nữa bước lên đường từ từ đến trường học.

      "Ba, con quên chỗ ngồi của mình rồi, con chỉ nhớ mình là lớp 2...." Đến cửa trường học Tiểu Hoa giọng với ba Giang.

      Ba Giang sửng sốt cười ha ha, sau đó vuốt đầu của đắc ý : "Ba nhớ đấy, ba xin cho con ngồi hàng đầu 4 năm rồi đó!" Tiểu Hoa ghét bỏ tóc của mình có chút khô vàng. Trước khi khai giảng ba lại lần nữa lên thị trấn lấy ảnh chụp và mua tem con khỉ còn đặc biệt dẫn cắt tóc. Mặt của Tiểu Hoa rất còn chưa phát triển nên ngũ quan rất là thanh tú, cắt kiểu tóc con nít rất là đáng , đương nhiên hai cái gò má đỏ như trứng là nét bút hỏng khi lớn lên.

      Ba Giang cùng báo danh cũng lặng lẽ cho biết chỗ ngồi ở nơi nào. Sau đó mang theo tiểu Hổ rời .

      Tiểu Hoa giúp thu dọn phòng học xong, vừa mới ngồi vào chỗ bên cạnh có bạn quay sang hỏi: "Giang Tiểu Hoa, cậu làm xong bài tập chưa vậy?"

      "Làm xong rồi!" Tiểu Hoa kỳ phải xác định, có lẽ mình nhớ sai cũng chừng.

      Đôi mắt của bạn kia sáng lên : "Cho tớ xem với, tớ có vài bài làm được."

      Tiểu Hoa nghi ngờ gì mà lấy bài tập nghỉ hè ra đưa cho bạn: "Nè, cho cậu!"

      Tiểu Hoa cẩn thận nhìn thoáng qua tên bài tập nghỉ hè của bạn kia, gọi là Hạ Đồng, suy nghĩ chút cũng có ấn tượng gì.

      Hạ Đồng vừa chép vừa : "Tiếng cậu học thuộc chưa? Vương kiểm tra chút đó."

      "Tiếng ?" Tiểu Hoa sợ hãi than, hai ngày nay vội vàng làm bài tập chỉ nhìn sách Ngữ văn, Toán học.

      "Đúng vậy! giáo phải trong thời gian nghỉ hè phải học thuộc tất cả bài tập sao? Hôm nay phát sách xong kiểm tra chút, cho dù đọc thuộc bất quá cũng phải đọc thuộc làu, nếu ăn măng xào thịt! Ai, phỏng đoán hôm nay chúng ta tan học trễ." Hạ Đồng có chút giật mình Tiểu Hoa có nghe lời giáo dặn, cậu ấy dù sao vẫn là học trò của giáo.

      Tiểu Hoa xấu hổ cười : "Tớ chỉ là... quên mang sách tiếng ." Chẳng qua là đọc môn tiếng của tiểu học đối với là việc gì khó.

      lát sau, Hạ Đồng bổ sung xong bài tập mình biết làm, sau đó với Tiểu Hoa: " lát gọi đến cậu tớ đưa sách cho cậu mượn. Hắc hắc, cám ơn bài tập của cậu. Bất quá chữ của cậu là rất đẹp, giống như người lớn viết vậy đó." Sau đó lén lút hỏi ở bên tai Tiểu Hoa: "Là chính cậu viết hả?"

      Tiểu Hoa cố ý mỗi nét là đóa hoa, nhưng số lượng bài tập vẫn là rất nhiều. Cho nên tự chủ mà thay đổi ít nét chữ, nhìn so với trước kia có chút kinh ngạc. Tiểu Hoa cười cái : "Những ngày nghỉ luyện chữ."

      Hạ Đồng nhún nhún vai : "Về sau tớ cũng muốn luyện, nếu so sánh với cậu chữ của tớ thể nhìn." xong lấy ra quyển sách môn tiếng đọc.

      Lại sau lát danh báo xong, lúc này tất cả mọi người cũng rất là nghe lời. giáo 8 giờ đến 10 giờ báo danh mọi người đều đến trong khoảng thời gian này. chủ nhiệm cũng trước tiên viết xong biên lai, người nào nộp tiền người đó lên, cho nên hiệu suất rất cao.

      Báo danh xong chuyện đầu tiên chính là thu bài tập của các môn, ai nộp ghi tên lại. Sau đó đều mang lên bục giảng, tiếp đó cho vài người phát sách cho mọi người. Tiểu Hoa thích hiệu suất này, kéo dài. chủ nhiệm lớp này là phụ nữ 40 tuổi, thoạt nhìn rất nghiêm túc. Lúc phát sách cho mọi người cũng lật lật xem bài tập ngày nghỉ. Tiểu Hoa cũng có giữ chức vụ gì như lớp trưởng vv...., cho nên chỉ ngồi ở ghế nhận phục vụ của bọn họ, đối với chuyện này Tiểu Hoa rất hài lòng.

      "Giang Tiểu Hoa, bài tập của con là ai viết cho con?" Đột nhiên chủ nhiệm nghiêm khắc hỏi.

      Tiểu Hoa đứng lên giải thích hồi: "Thưa , những ngày nghỉ con luyện viết chữ với ông cụ trong thôn."

      Gương mặt của chủ nhiệm nhu hòa xuống : "Vậy con lên viết thử mấy chữ bảng đen ."

      Tiểu Hoa vẫn tiến lên bục giảng như cũ, trong lòng thầm bực: ‘Chữ viết bằng phấn có thể giống như chữ viết bằng bút máy ư?’ Nhưng vẫn cầm lấy phấn viết ở bảng đen "Học kỳ mới, bắt đầu mới. Cùng nhau cố gắng, học tập tật tốt."

      Viết xong vài chữ mặt của chủ nhiệm rất là vui mừng, gật đầu : "Xem ra con nghỉ học cũng rất cố gắng, rèn luyện tốt, xuống ! Các học sinh, vừa rồi có chút oan uổng bạn học Giang Tiểu Hoa. Bởi vì chữ bài tập nghỉ hè của bạn ấy có tiến bộ rất lớn giống như lúc trước, cho nên có chút hiểu lầm bạn ấy, bây giờ xin lỗi bạn ấy. Bắt đầu học kỳ mới, chúng ta cũng nghênh đón vòng bắt đầu mới, mọi người cũng phải cùng nhau cố gắng, học tập tốt, tranh thủ tiến lên trung học biết ?"

      "Dạ biết!" Cả lớp cùng kêu lên.

      Tiểu Hoa thầm nghĩ: ‘ giáo này cũng tệ nhỉ’.

      Sau đó chủ nhiệm lại bắt đầu cổ vũ, biết giáo tiếng Vương đến cửa phòng học, lúc chủ nhiệm ra nghe được có người : " Trần lại bị Vương ép rồi." Mới biết được ra họ Trần.

      Vương vừa đến thẳng: "Chào mọi người, bắt đầu học kỳ mới, chúng ta thể lưu lại vấn đề cũ, trường học của chúng ta như vậy nhưng cũng bố trí cho chúng ta học tiếng , đây chính là trình độ của những đứa trong thành phố đấy! Cho nên chúng ta hẳn là nên cảm thấy quý trọng. Bây giờ bắt đầu chủ động giơ tay, người nào đọc xong trước có thể về trước, đọc xong buổi chiều tiếp tục. Ngày mai là chủ nhật, có thể kiểm tra xong cho mỗi học sinh."

      như vậy làm cho Tiểu Hoa thể cảm thán, thời đại này cũng còn giáo rất là nghiêm túc phụ trách. demcodon-lqd Vừa nghe đến đọc xong được về nhà đôi mắt của Tiểu Hoa sáng lên, ngẩng đầu nhìn đồng hồ tường, mới hơn 11 giờ chút. Hôm nay tiểu Hổ chỉ là báo danh và nhận sách, phỏng đoán là về nhà, ba chỉ xin nghỉ giờ nên Tiểu Hoa có chút lo lắng vội vàng giơ tay lên.

      "Bạn học Giang Tiểu Hoa, con muốn bắt đầu trước hả?" Vương rất vừa lòng lời kêu gọi của được đáp trả lại. Mặc dù chỉ có vài cánh tay giơ lên nhưng thể nghi ngờ chỉ có Giang Tiểu Hoa giơ lên chút do dự.

      Tiểu Hoa hỏi mượn sách tiếng của Hạ Đồng xong đứng lên gật đầu giải thích : "Thưa , em trai của con còn , mình ở nhà nên con lo lắng."

      Khi mẹ của Tiểu Hoa qua đời toàn bộ thầy giáo đều biết, Vương thương nhìn học trò : "Con đọc xong 3 bài cuối cùng con có thể về."

      Tiểu Hoa đứng lên cầm lấy sách giáo khoa, trước lật đến bài học cuối cùng bắt đầu đọc lên, tiếng lưu loát còn mang theo cách phát kiểu Mỹ rất là dễ nghe. Vương nghe qua cảm thấy còn lưu loát hơn mình đọc có chút giật mình.

      Tiểu Hoa đọc xong 3 bài Vương cười : "Giang Tiểu Hoa, con đọc tốt lắm, con có thể chia sẻ cho mọi người biết con học tiếng như thế nào ?"

      Tiểu Hoa : "Con học theo băng từ, nghe câu học câu, mỗi ngày đọc 1000 lần, những ngày nghỉ còn lại cũng chỉ là ôn tập tốt."

      Vương sau khi kêu gọi mọi người học tập giống như Tiểu Hoa, nhìn thấy Tiểu Hoa có chút lo lắng để cho học trò . Tiểu Hoa cầm cặp sách lên : "Tạm biệt Vương, tạm biệt các bạn học!" xong rồi bỏ chạy.

      Loáng thoáng còn có thể nghe được Vương : "Mẹ của Giang Tiểu Hoa trước học kỳ mất nhưng Giang Tiểu Hoa vẫn học tập nhiệt tình có..."

      Tiểu Hoa cảm thấy có chút khó chịu, chuyện trong nhà của mình cứ như vậy bày ra ở trước mặt mọi người có chút đau lòng. Tiểu Hổ năm đó có lẽ là lớn lên trong thương tiếc của mọi người.

      * * *
      Về đến nhà cửa lớn còn khóa, loáng thoáng có thể nghe được tiếng tiểu Hổ chơi đùa với tiểu Mỹ nhà bên cạnh. Tiểu Hoa gọi tiếng: "Tiểu Hổ, chị về rồi!" Nhất thời bên tai truyền đến hồi hoan hô.

      Vào trong nhà nấu cơm đến giữa trưa ba về, 3 người cùng nhau ăn cơm nghe tiểu Hổ cao hứng kể chuyện ở trường học gặp được rất nhiều bạn vv… Tiểu Hoa trong ngày nghỉ cố ý bồi dưỡng tiếng phổ thông cho tiểu Hổ, cho nên tiểu Hổ đến trường học mặc dù phải tốt lắm nhưng rốt cuộc có ngăn cách nên rất là vui vẻ, còn đồng ý với nó giúp nó dùng lịch treo tường bao quyển sách lại. Kỳ nhìn vài quyển sách mỏng manh kia của tiểu Hổ Tiểu Hoa cảm thấy căn bản cần thiết phải bao lại. Nhưng nhìn thấy ánh mắt hưng phấn của tiểu Hổ Tiểu Hoa vẫn phải thỏa hiệp.

      Ba Giang lúc buổi chiều làm lắc đầu với Tiểu Hoa: "Con đột nhiên trưởng thành như thế ba quen đó!"

      "Ba, con còn thế làm nũng mà, ba cứ yên tâm !" Tiểu Hoa cười .

      "Vậy gọi là giả bộ nai tơ rồi! Bất quá... ba thích..." xong ba Giang bước .

      Tiểu Hoa cũng ở trong lòng: ‘Con cũng thích.’
      Tôm Thỏ, Nguyên NguyễnPhongVy thích bài này.

    3. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 12: Chung đụng với bạn học

      Editor: demcodon


      Tiểu Hoa học tiểu học lần nữa cảm thấy rất là nhàm chán. Lúc học sinh tiểu học học đều đặn chỉ làm cho Tiểu Hoa quen cách dạy dỗ kiểu Mỹ nên quen. Trước khi vào học còn phải ca hát, khi vào học thường có thầy hỏi đến đặc biệt là môn tiếng của Vương, có việc gì cũng kêu Tiểu Hoa đứng lên đọc bài. Còn có môn toán học, ràng liếc mắt cái cũng có thể nhìn ra kết quả lại muốn viết ra nhiều bước, bước cũng thể thiếu. Ngữ văn tốt hơn chút, tốt còn có thể phát ngốc chút. Còn có cái gì suy nghĩ về phẩm đức, môn thủ công, môn mỹ thuật, môn nhạc, môn thể dục, vv... cũng làm cho Tiểu Hoa rất là buồn rầu.

      Ghen tỵ trong lòng đứa cũng có thể mạnh lên, đại biểu là môn tiếng . rất kiêu ngạo nhưng giáo môn tiếng cho tới bây giờ cũng chỉ kêu Giang Tiểu Hoa đứng lên đọc, hoàn toàn có chú ý đến mới là người đại biểu cho môn tiếng , cho nên rất là bất mãn với Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa cũng rất bất đắc dĩ, điều này làm cho Tiểu Hoa vốn quan hệ với người khác tốt lắm bây giờ trở nên kém hơn. demcodon-lqd Ngay cả giáo đều nhắc nhở phải trao đổi với bạn học nhiều hơn. Nhưng hoàn toàn phải có lợi, ví dụ như Tiểu Hoa cảm giác mình có tế bào mỹ thuật lại được giáo mỹ thuật khen ngợi, rất có linh tính. ra là cái này có linh tính hả? Tiểu Hoa nghĩ rằng: ‘Xem ra có thiên tài nào thành công đều là tới từng bước .’

      So sánh với Tiểu Hoa tiểu Hổ ở trường học giống như cá gặp nước, ở chung với bạn vô cùng tốt, giáo cũng rất thích vì nó thông minh. Mặc kệ như thế nào mỗi ngày Tiểu Hoa đều cho nó biết 9 chữ, vẫn kể chuyện xưa cho nó nghe, thể buông dạy dỗ tiểu Hổ xuống được.

      Tiểu Hoa mỗi ngày đều dành thời gian nghỉ ngơi lấy bài tập ra làm cho xong. Lúc về đặt cả sách giáo khoa và bàn tập ở trong ngăn tủ, trong cặp sách là quyển sách thuốc thầy muốn học thuộc lòng, thỉnh thoảng lợi dụng thời gian tự học lấy ra xem.

      Tiểu Hoa ở trường học cũng có kết bạn với người nào, tính cả Hạ Đồng ngồi cùng bàn là lúc mượn bài tập mới chuyện với . Mỗi ngày công việc lu bù lên làm cho Tiểu Hoa tạm thời quên lo lắng cho ba, quan tâm bạn học tránh xa . Lúc vừa khai giảng cũng có người đến rủ cùng ra ngoài chơi nhưng Tiểu Hoa cảm thấy có ý đó cho nên từ chối. lúc sau cũng có người khác đến rủ .

      * * *
      Hôm nay Tiểu Hoa đến trường học, lúc tổ trưởng thu bài tập Tiểu Hoa sờ cái vào trong ngăn tủ ngây ngẩn cả người, cúi đầu nhìn vào thấy quyển sách vẫn còn ở đây nhưng quyển bài tập lại thấy. Tiểu Hoa với tổ trưởng: " thấy mấy quyển bài tập của tớ đâu hết."

      "Cũng thấy quyển Ngữ văn, Toán học, tiếng ? Cũng thấy luôn hả?" Tổ trưởng của tổ Tiểu Hoa là bé trai mập mạp tên là Lý Hạo Nam, có chút giật mình vội vàng hỏi.

      Tiểu Hoa gật gật đầu cũng có chút kinh ngạc.

      "Ai cầm bài tập của Giang Tiểu Hoa mang nó trả lại cho tớ, tớ phải nộp đó." Lý Hạo Nam kêu lên vô cùng ngay thẳng.

      "Hừ —— hay là có vài người có làm bài rồi cố ý cái gì thấy?" Lý Dĩnh đại biểu cho môn tiếng cười mỉa mai .

      "Mới phải vậy đâu? Ngày hôm qua Giang Tiểu Hoa làm bài xong, tớ cũng nhìn thấy." Hạ Đồng đứng lên .

      Lý Dĩnh cười : "Vậy sao lại nộp? Thu bài tập nhanh chút, tớ phải mang qua cho giáo nữa, chuông tự học sắp vang lên rồi!"

      Sau khi kiểm tra hồi Tiểu Hoa vẫn tìm được bài tập của mình, cũng có người nào cho mình biết quyển bài tập ở đâu. Tiểu Hoa có cơn chán ghét kéo đến, biết đứa nào nhàm chán diễn trò như thế.

      "Cám ơn cậu giúp tớ!" Tiểu Hoa giọng với Hạ Đồng.

      Hạ Đồng cười sang sảng : "Ngày hôm qua tớ còn tham khảo mà, cậu quên rồi hả?"

      "..." Tiểu Hoa gì nữa.

      * * *
      Ngày hôm nay tất cả bài tập Tiểu Hoa cũng có nộp, kết quả tiết tự học chưa hết bị chủ nhiệm gọi lên văn phòng.

      "Giang Tiểu Hoa, vì sao con có nộp bài tập?" Trần chủ nhiệm lớp hỏi.

      Tiểu Hoa trả lời: "Thưa , con để ở trong ngăn tủ nhưng tìm thấy."

      Trần ý bảo Tiểu Hoa ngồi xuống, sau đó nhìn học trò : "Vì sao thấy bài tập của con? Con có biết ?"

      Tiểu Hoa lắc đầu, mình ngay cả mọi người trong lớp cũng biết hết, biết cộng lông à.

      "Giang Tiểu Hoa, khai giảng được 1 tháng, sớm muốn chuyện với con chút. Con có biết từ khi bắt đầu học kỳ này con thay đổi rất lớn, lớn đến mức làm cho mọi người chúng ta phải giật mình!" Trần đột nhiên .

      Tiểu Hoa sửng sốt, giáo có cảm tình này vẫn quan sát mình à!

      Trần tiếp tục : "Mẹ con qua đời, con có vì vậy mà chán suy sút đắm mình ngược lại cố gắng hăng hái, phương diện học tập có đều tiến triển, những chuyện này đều nhìn thấy ở trong mắt. Nhưng cũng phát con so với lúc trước im lặng hơn rất nhiều, cũng hợp với bạn học rất nhiều. Con dường như khinh thường chung đụng với các bạn, đây là tại sao? Lúc vừa bước vào học kỳ con ràng là rất hâm mộ các bạn có thể chơi đùa cùng nhau, là cái gì thay đổi suy nghĩ của con thế? Con có thể cho biết được ?"

      Tiểu Hoa nghĩ tới giáo này quan sát sâu sắc như vậy. biết nên trả lời như thế nào, cũng thể bởi vì sắp 30 tuổi rồi, cảm thấy bọn họ đặc biệt ngây thơ. Suy tư hồi giọng có chút khô sáp : " có, có, có suy nghĩ gì, chỉ là…. chỉ là muốn có nhiều thời gian học tập hơn."

      "Mỗi ngày con đặt sách vở ở trong ngăn kéo, bài tập ở trường học cũng hoàn thành. Còn có cái gì cần học nữa?" Trần tiếp tục hỏi.

      Mặt của Tiểu Hoa đầy vạch đen, suy nghĩ chút : " Trần, con muốn nhảy lớp, lớp 5 lúc nghỉ hè con học xong rồi. Con muốn nhảy lớp, cho nên về nhà đều xem sách trung học, cho nên có thời gian."

      "Con vừa mới được 10 tuổi thôi, biết con rất thông minh nhưng mà lớn lên quá nhanh cũng có chỗ gì tốt, đến trường học chỉ là học kiến thức còn phải học làm người, còn phải kết bạn... Con thể ép mình quá gấp, con hiểu ?" Trần có chút đau lòng , đứa bé này trưởng thành quá nhanh tốt với nó.

      "Nhưng mà... nhưng mà..." Tiểu Hoa biết nên thế nào, vẫn giỏi chuyện.

      Trần tiếp tục : "Nhưng mà con cảm thấy bạn học của con rất ngây thơ, có phải hay ?"

      Tiểu Hoa gì im lặng.

      " biết mẹ con qua đời cho nên con chịu đả kích rất sâu, con muốn lớn lên nhanh chút chứng minh con phải đứa trẻ. Con thấy bạn cùng lứa tuổi ganh đua so sánh cho nên con khinh thường, con cảm thấy con là người lớn. Nhưng con có biết hay , con suy nghĩ như vậy rất nguy hiểm?" Trần có chút nghiêm khắc .

      Tiểu Hoa cảm thấy mình ràng, đây đều là chuyện gì vậy?

      "Mời ba con đến trường học chuyến , có chuyện muốn với ông ấy." Trần đột nhiên .

      Tiểu Hoa đột nhiên ngẩng đầu vội vàng : " ơi, con có cái gì đúng con có thể sửa, nhà chúng con là do con quyết định, có chuyện gì cứ cho con biết!" Tiểu Hoa muốn làm cho ba lo lắng mình, đương nhiên biết là mình có lỗi.

      Trần bình tĩnh nhìn thở dài hơi : "Con phải ở trong 1 tuần làm quen với 1 người bạn mời ba con đến trường học."

      Tiểu Hoa sửng sốt gật đầu, mặc dù ba biết tuổi của nhưng là khó tránh khỏi ông bởi vì lời giáo mà lo lắng cho mình, có thể cho ông đến cho ông đến.

      Trần nhìn thấy Tiểu Hoa gật đầu đồng ý, sau đó lấy ra chồng lớn quyển vở từ trong ngăn tủ ra cho Tiểu Hoa : "Đây là phát còn dư lại, con trước tiên cứ mang về dùng! Về sau nên để bài tập ở lại trường nữa."

      Tiểu Hoa nhìn chồng vở trước mắt ít nhất có 30 quyển : "Có hơi nhiều rồi."

      " có việc gì, dù sao là phát còn dư lạ, con cứ cầm về dùng ! Bài tập ngày hôm qua coi như xong cần bổ sung, cho mấy thầy môn khác." Trần khoát tay ý bảo Tiểu Hoa trở về.

      Tiểu Hoa cảm ơn lại tạm biệt rồi ôm chồng quyển vở về lớp học.

      * * *
      Lúc này tiết tự học kết thúc, tiết môn toán học đầu tiên cũng bắt đầu. Tiểu Hoa vào báo cáo xong việc mình mới làm rồi về chỗ ngồi.

      "Có sao ?" Hạ Đồng di chuyển quyển sách đến trước mặt Tiểu Hoa, quyển sách có viết 3 chữ. Tiểu Hoa xoay mặt nhìn thấy Hạ Đồng, nghĩ thầm: ‘Đây phải 1 người bạn có thể tuyển chọn ư?’ Sau đó cười với bạn cái, lắc đầu ý bảo có chuyện gì.

      nghĩ tới Tiểu Hoa cười làm cho Hạ Đồng choáng váng, có chút luống cuống : "Cậu cười?"

      "Hạ Đồng, bây giờ ở trong lớp học." Thầy Lý môn toán học cầm cục phấn vụn chọi vào người Hạ Đồng. Hạ Đồng vội vàng ngồi xuống nhìn bảng đen chằm chằm chớp mắt.

      Sau khi tan tiết học Hạ Đồng chạy nhanh đến kích động với Tiểu Hoa: "Cậu vừa rồi cười với tớ?"

      Tiểu Hoa có chút buồn cười : "Đúng vậy! Vậy có cái gì kỳ quái hả?"

      "Nhưng mà… nhưng mà… từ khai giảng đến bây giờ mặt cậu vẫn đều chỉ có biểu cảm, tớ cũng dám chuyện với cậu đấy! Hôm nay cậu làm sao vậy?" Hạ Đồng hỏi lòng.

      Tiểu Hoa nhìn đứa trẻ đơn thuần trước mắt này cười : "Tớ cảm thấy cậu làm người tệ."

      "A! Giang Tiểu Hoa cũng khen tớ. Lý Hạo Nam, cậu vừa rồi còn tớ thô lỗ, cậu xem, Giang Tiểu Hoa đều tớ rất tốt." Hạ Đồng kích động kêu lên, sau đó nhéo lỗ tai của Lý Hạo Nam hung tợn .

      Lý Hạo Nam túm lỗ tai của mình xoa xoa : "Làm như vậy còn dã man, còn thô lỗ hả, đời còn có người dã man thô lỗ như vậy sao?"

      "Cậu…. cậu…. cậu nữa , tớ về nhà mách cho ba cậu biết!" Hạ Đồng tức giận chỉ vào Lý Hạo Nam quát.

      "Mách mách, cậu có ngày mách lẻo sao?" Lý Hạo Nam châm chọc .

      Hạ Đồng lại tức giận tiếp tục : "Lý Hạo Nam..."

      "Tình cảm của các cậu tốt!" Tiểu Hoa xoay đầu liếc nhìn câu cắt đứt lời của Hạ Đồng. ***************.com-demcodon

      "Tình cảm tốt? Cùng với cậy ấy?" Hạ Đồng và Lý Hạo Nam trăm miệng lời chỉ vào đối phương .

      Tiểu Hoa gật đầu cái còn nghiêm túc : "Tớ và em trai của tớ cũng như vậy."

      "Ha ha ha ha... em trai Lý Hạo Nam, đến gọi tiếng chị nghe chút. Đến đây! Nhanh lên chút!" Hạ Đồng vừa nghe sửng sốt trong chốc lát lại với Lý Hạo Nam.

      Lý Hạo Nam để ý đến chỉ : "Đúng là con và tiểu nhân nên đụng vào!"

      "Cậu lớn quá nhỉ? Còn chưa đến 12 tuổi vẫn là nhi đồng, vậy còn ở đây đến 'tiểu nhân'." Tiểu Hoa cắt ngang lời Hạ Đồng muốn , đánh giá cao thấp Lý Hạo Nam hồi lạnh nhạt .

      Hạ Đồng rốt cuộc nhịn được tiến lên ôm lấy Tiểu Hoa : "Chị em tốt, cậu coi như là trút giận cho tớ!"

      * * *
      Tâm tình tốt của Hạ Đồng vẫn kéo dài đến tan học, Tiểu Hoa vội vàng đón tiểu Hổ nên từ chối cầu muốn về chung với bạn. Hạ Đồng cũng có tức giận ngược lại : "Tớ với cậu cùng đón em trai của cậu nha."

      “Hạ Đồng, chờ chút, ba tớ bảo tớ phải về nhà chung với cậu." Lý Hạo Nam cũng đuổi theo các giải thích .

      Tiểu Hoa có từ chối, biết nếu như mình có kết bạn với người nào Trần nhất định mời ba, cho nên 3 người cùng nhau đón tiểu Hổ.

      Tiểu Hổ nhìn thấy chị vui vẻ nên dọc theo đường vẫn líu ríu chuyện với Tiểu Hoa. Tiểu Hoa cũng thỉnh thoảng vài câu với nó.

      "Tớ cảm thấy hai chúng ta ở chung là giống như hai người bọn họ." Lúc chia tay Lý Hạo Nam nhìn Tiểu Hoa và tiểu Hổ đùa giỡn đột nhiên với Hạ Đồng.

      Hạ Đồng gật đầu cái, khó có được lúc có phản bác : "Đúng vậy! Rất giống." xong lại cười đắc ý tiếp tục : "Tớ là chị, cậu là em trai."

      "Hạ Đồng, cậu có mắt ? ràng tớ giống trai còn cậu giống em ."

      "Cậu mới có mắt đó…."

      "Là cậu..."

      "Là cậu..."
      Tôm Thỏ thích bài này.

    4. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 13: Hai ba con

      Editor: demcodon


      "Giang Tiểu Hoa, bạn đưa bài tập tiếng cho mình xem chút, nhanh lên chút, nhanh lên chút..." Ngày hôm sau Hạ Đồng vừa đến trường học nhìn thấy Tiểu Hoa vội vàng kêu inh ỏi.

      Tiểu Hoa cũng có giống như ngày thường đưa bài tập đưa cho bạn mà ngược lại hỏi: "Bài nào cậu biết làm?"

      Hạ Đồng sửng sốt rồi lấy ra bài kiểm tra tiếng phát hôm qua, có chút thẹn thùng : "Trừ bỏ viết từ đơn ra những bài khác tớ đều biết làm."

      "Tớ giảng cho cậu nha!" Tiểu Hoa với .

      "Nhưng mà... nhưng mà... sắp phải nộp bài rồi!" Hạ Đồng có chút sốt ruột, hết tiết tự học phải nộp tất cả bài tập của các môn cho giáo rồi.

      Tiểu Hoa có động tĩnh gì chẳng qua là cẩn thận nhìn bài kiểm tra của bạn. Sau khi xem xong : "Từ giờ cho đến khi hết tiết tự học tớ có thể giảng cho cậu hết những bài kiểm tra này, cậu yên tâm !"

      "Tớ... tớ... thể chép bài của cậu ư?" Hạ Đồng cảm thấy rất là phiền phức.

      "Có thể, nếu như cậu muốn kết bạn với tớ có thể nghe." Tiểu Hoa hững hờ . demcodon-lqd Nếu muốn kết bạn phải lấy lòng đổi lòng, người bạn theo kịp bước chân của mình đáng cho mình phí nhiều thời gian chung đụng như vậy. Hạ Đồng rất tốt, có thể xem bạn này như em dạy dỗ giống như tiểu Hổ hẳn là có gì khó được? Đây là biện pháp đêm qua Tiểu Hoa suy nghĩ lâu mới nghĩ ra.

      Hạ Đồng sửng sốt biết nên cái gì, ngược lại Lý Hạo Nam ở phía sau cười : "Vừa vặn tớ cũng có hiểu, cậu cũng giảng cho tớ nghe chung với!"

      Cho đến khi hết tiết tự học Tiểu Hoa mới giảng xong tất cả các bài cho Hạ Đồng. Đương nhiên Lý Hạo Nam là người phụ trách mang , Lý Dĩnh chờ Lý Hạo Nam đuổi theo mang bài tập cả tổ cho mình mới mang vào cho giáo.

      "Tại sao vậy? Trước kia cậu phải là để cho tớ tùy tiện xem hay sao?" Hạ Đồng có chút hiểu.

      Tiểu Hoa nghiêm nghị nhìn bạn : "Tớ muốn kết bạn là làm bạn cả đời, cần tùy tiện hứa hẹn chúng ta vĩnh viễn đều là bạn tốt. Hãy nghe tớ , tớ nhất định thi vào lớp tốt nhất của trường trung học, cũng nhất định thi đậu được vào lớp tốt nhất của trường trung học, tương lai tớ còn muốn học lên đại học tốt nhất, trải qua ngày tháng hạnh phúc. Còn cậu? Cậu nghiêm túc học tập chênh lệch của chúng ta càng lúc càng lớn, cậu có thể bảo đảm cậu có thể thi vào trường đại học tốt nhất hay ? Cậu có thể bảo đảm về sau nhìn tớ hạnh phúc còn mình trải qua vất vả mà hâm mộ hay ? Giữa chúng ta còn có thể có tình bạn bè chân chính nữa ? ai có thể bảo đảm, cho nên muốn làm bạn với tớ phải cố gắng đuổi kịp bước chân của tớ, đương nhiên tớ giúp cậu. Tớ đốc thúc cậu, phụ đạo cậu, để cho cậu trải qua cuộc sống giống như tớ, như vậy chúng ta mới có thể chân chính trở thành bạn bè vĩnh viễn, phải sao?"

      Hạ Đồng cắn môi suy tư hồi : "Tớ hiểu thể ở chung chỗ tại sao thể trở thành bạn bè? Nhưng tớ biết cậu vì muốn tốt cho tớ, vì muốn tốt cho tương lai của tớ, cậu cứ yên tâm tớ làm theo. Cho dù bây giờ hiểu nhưng sau này tớ cũng hiểu ."

      tới đây Hạ Đồng đột nhiên cười rồi dùng sức vỗ vỗ lên bả vai Tiểu Hoa, nhìn dáng vẻ đau đớn của mà có chút đắc ý : "Ngay cả Lý Hạo Nam cũng dám bảo đảm mình có thể thị đậu vào lớp tốt nhất, có thể thi đậu vào trường đại học tốt nhất mà cậu lại có thể. Tớ Hạ Đồng bội phục cậu, vì cậu có thể giúp tớ tính toán áp đảo thắng Lý Hạo Nam, tớ nghe lời cậu."

      " ra cậu nghiêm túc học tập là vì có tình cảm với Lý Hạo Nam à, đó đúng là 'Chàng cưỡi ngựa trúc đến, nghịch đùa tung quả mơ quanh giường'* nhỉ! Tình cảm tốt!" Tiểu Hoa có chút dở khóc dở cười, đồng thời lại có chút hâm mộ hai người bọn họ vô tư.

      (*Trích đoạn trong bài thơ Trường Can Hành của Lý Bạch, chỉ về tình thắm thiết của đôi trai .)

      * * *
      Buổi tối về đến nhà, Hạ Đồng mang nghi ngờ của mình cho ba biết.

      Ba Hạ vỗ vỗ đầu con : "Con thích người bạn kia ngồi chung bàn với con ?"

      "Thích, bạn ấy cái gì cũng biết, còn lợi hại hơn Lý Hạo Nam!" Hạ Đồng dùng sức gật đầu cái.

      Ba Hạ cười, con và thằng nhóc nhà họ Lý cách vách từ lớn lên ở bên nhau, thân nhau giống như em. Nhưng tên nhóc nhà họ Lý trong học tập luôn đè ép đầu con , làm cho con bé cảm thấy thoải mái, cho nên cái gì cũng thích so với tên nhóc lần. Bất quá xem ra ánh mắt của con tệ, quen người bạn này cũng là có hiểu biết, ai hy vọng đứa của mình có thể học tập tốt, có tiền đồ tốt.

      Ba Hạ thấm thía lời của Hạ Đồng : "Thích bạn ấy hãy ở chung với bạn ấy, cùng nhau lớn lên, cùng nhau cố gắng, ba mẹ ủng hộ con!"

      "Ba tốt! Con biết Tiểu Hoa là vì muốn tốt cho con, mặc dù có chút mất hứng bạn ấy con học tập tốt chúng con thể làm bạn, nhưng bạn ấy giúp con." Hạ Đồng bổ nhào vào trong lòng ba giải thích suy nghĩ của mình.

      Ba Hạ rất là vui mừng, mặc dù con của mình có chút lỗ mãng nhưng rất để ý, như vậy là đủ rồi!

      Tiểu Hoa sau khi phát được việc học tập của Hạ Đồng có tiến độ, kỳ Ngữ văn, Toán học của cũng tệ lắm, chính là tiếng hơi yếu kém. Mặc dù giáo tiếng rất quan trọng nhưng lúc thi vào trung học thành tích tiếng căn bản là đưa vào bên trong. Cho nên Hạ Đồng cảm thấy có học hay cũng sao cả.

      Về môn Ngữ văn, Tiểu Hoa giới thiệu cho Hạ Đồng ít tác phẩm văn học nổi tiếng thích hợp cho đọc, cũng cho mỗi ngày luyện chữ chương, còn cho viết cảm nghĩ. Về Toán học, Tiểu Hoa cảm thấy làm nhiều bài tốt rồi, chỉ cần có thể hiểu tất cả kiến thức trong sách giáo khoa là được. Khó nhất là tiếng , tiếng của Hạ Đồng thể dùng từ ‘ xong’ mà , ngay cả phiên cũng biết được đầy đủ. Tiểu Hoa có cách nào, dứt khoát kéo với tiểu Hổ bắt đầu dạy lại từ đầu. Dù sao mình trước sau vẫn muốn giao cho tiểu Hổ.

      Cứ như vậy xế chiều nào sau khi tan học Hạ Đồng chơi đùa điên cuồng đều bị Tiểu Hoa xách về nhà mình cùng tiểu Hổ làm bài tập, học tiếng , vv... Đương nhiên, tiểu Hổ là ở học biết chữ. Vừa đúng lúc giờ tan tầm Tiểu Hoa mới cho về nhà.

      * * *
      "Hạ Đồng, làm xong bài tập mới được xem tivi." Mẹ Hạ nhìn thấy con vừa vào cửa nhà mở tivi ngăn cản .

      Hạ Đồng khoát tay có chút đắc ý : "Bài tập con đều làm xong rồi."

      Mẹ Hạ có chút hưng phấn, khi nào con lại tự giác như vậy nên vội hỏi: " hả?"

      "Đương nhiên là , bài tập viết, còn luyện chữ, học từ đơn. Mẹ, mẹ nấu cơm nhanh chút, sau khi ăn xong con muốn chơi." Hạ Đồng .

      "Có mệt hay ?" Ba Hạ biết chuyện bên trong nên hỏi con .

      Hạ Đồng mới vừa còn giơ lên khuôn mặt tươi cười xụ xuống cái, làm nũng : "Ba ơi, ba à, Tiểu Hoa ác đó! Bạn ấy để con và em trai ở chung chỗ, nhưng tiểu quỷ lại rất nghe lời. Tiểu Hoa cái gì em ấy cũng làm cái đó, còn rất thông minh, còn có thể học Tam Tự Kinh, Thiên Tự Văn. Con đều bị đả kích... ba, ba tại sao sinh cho con em trai nghe lời như vậy?"

      "Ha ha, con cũng nên bị bạn học so sánh với em trai. Nếu , có thể so sánh với người lớn." Ba Hạ cười .

      Hạ Đồng vội vàng gật đầu, sau đó lại có chút thương hại : "Ba, Tiểu Hoa đáng thương đó, bạn ấy về nhà kêu con và tiểu Hổ học tiếng hồi. Sau đó dạy tiểu Hổ biết chữ, tự mình dọn dẹp nhà cửa, giặt quần áo, còn phải nấu cơm... Bạn ấy còn hơn con tuổi đó! Ba, con có phải là cũng vô dụng hay , cái gì cũng biết làm?"

      Tình huống trong nhà của Tiểu Hoa ba Hạ có nghe sơ qua, nhìn dáng vẻ con chán nản an ủi : "Cục cưng của ba sao có thể vô dụng chứ? Con viết đau lòng ba mẹ, biết học tập tốt, lại còn hiểu chuyện... sao có thể vô dụng chứ? Con biết, mỗi ngày ba mẹ về nhà nhìn thấy con vui vẻ quên cả mệt mỏi. Người bạn kia của con, kỳ bạn ấy cũng muốn làm nhiều việc như thế. Nhưng bạn ấy có mẹ, ba bạn ấy phải làm để nuôi gia đình, việc trong nhà bạn ấy cũng chỉ có thể tự mình làm. Cục cưng của ba sau khi học tập xong nhìn xem có thể giúp bạn ấy làm được chút việc gì hay , để giảm bớt áp lực của bạn ấy được ?"

      "Con cũng có thể giúp đỡ hả? Con nếm qua khoai tây bạn ấy nấu, ăn ngon, con cũng có thể học được hả?" Hạ Đồng có chút bất an.

      Ba Hạ cười : "Có thể chứ! Tiểu Hạ Đồng của chúng ta quét nhà rất sạch , hơn nữa con phải có thể dạy tiểu Hổ biết chữ hay sao? Như vậy Tiểu Hoa càng có nhiều thời gian, có phải hay ?"

      Hạ Đồng hưng phấn gật đầu cái. demcodon-***************.com

      "Hai ba con hai người cái gì thế? Vui vẻ như vậy, cho mẹ nghe chút ." Mẹ Hạ sau khi nấu cơm xong bưng lên nhìn thấy hai ba con bọn họ sofa cười lăn lộn, vội hỏi.

      Hai ba con trăm miệng lời : "Bí mật!"

      "Tốt! Ở trong cái nhà này có bí mật mà mẹ biết, mau, thẳng thắn được khoan hồng, chống lại bị nghiêm trị."

      " , , đừng ... bí mật của con và ba thể cho mẹ biết."

      * * *
      Tiểu Hoa và ba châm cứu xong đường với ba trở về nhà cùng trò chuyện.

      "Nghe Tiểu Hoa quen với người bạn, phải bọn họ rất ngây thơ hả?" Ba Giang hỏi.

      Tiểu Hoa cười : "Rất ngây thơ nhưng là rất hồn nhiên, rất thích hợp ở bên tiểu Hổ."

      Ba Giang cười ha ha : " phải bạn của con hả? Tiểu Hổ phải có rất nhiều bạn của mình à? Con cũng cần kiểm soát nó chặt như vậy."

      Tiểu Hoa thở dài : "Con cũng biết đứa phải vui vẻ lớn lên, nhưng mà nó đeo dính con siêu cấp luôn, khi con rời chơi với bạn mà tìm con khắp nơi. Con lại thể cả ngày chơi với nó, cho nên tạm thời chỉ có thể như vậy."

      "Ai... ba cho rằng nó còn hiểu chuyện, nhưng đứa này giống như là rất nhạy cảm." Ba Giang cũng có chút cảm khái.

      "Dạ! Cứ từ từ ! Chỉ cần nó biết chúng ta rời bỏ nó tốt thôi." Tiểu Hoa gật đầu cái.
      Tôm Thỏ, Nguyên NguyễnPhongVy thích bài này.

    5. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 14: Cuộc sống hạnh phúc buồn lo

      Editor: demcodon


      Cứ như vậy, dưới trợ giúp của Tiểu Hoa Hạ Đồng tiến bộ từng chút từng chút. Thi giữa kỳ còn xếp hạng 20 cuối kỳ nhảy cái đến hạng 5. Lý Hạo Nam hạng 3, cao hơn 2 hạng như Hạ Đồng cũng có tức giận như trước đây.

      "Hoa Hoa à! Ba tớ tớ lần này thi tốt nên phải cảm ơn cậu tốt đó." Hạ Đồng nằm lên bàn nhìn sổ liên lạc của mình .

      Tiểu Hoa nhún nhún vai, hỏi: "Cám ơn tớ làm gì? Cậu nếu như cố gắng tớ dù có lại thúc giục thế nào cậu cũng thể tiến bộ nhanh như vậy à! Bất quá cậu còn có chút sơ ý, cái đề kia ràng biết nhưng lại ra đáp sai rồi. Nếu cậu trả lời đúng kéo hạng 3 của Lý Hạo Nam xuống dưới, tự mình ngồi ."

      Hạ Đồng cũng cảm động lây : "Đúng vậy, đúng vậy, đều do tớ, nếu như nghiêm túc chút tốt rồi... ai... đáng tiếc!"

      Tiểu Hoa cười , bởi vì ở chung chỗ còn bằng tuổi cho nên Hạ Đồng xác ít bị người khác so sánh với Lý Hạo Nam. Vì vậy dưỡng thành giây phút nào có tâm tư nghĩ muốn vượt qua Lý Hạo Nam.

      "Giang Tiểu Hoa, nghỉ đông tớ có thể đến học tập chung với các cậu được ?" Lý Hạo Nam đột nhiên .

      Tiểu Hoa còn chưa có phản ứng lại Hạ Đồng vội lắc đầu : " rảnh, rảnh, chúng tớ rảnh học với cậu, hơn nữa cậu là cậu chủ lớn, theo phía sau chúng tớ làm cái gì?"

      "Là ai 3 tuổi nhìn thấy tớ khóc lớn? Là ai buổi tối nên... ưm..." Lý Hạo Nam đến nửa bị Hạ Đồng che miệng lại.

      Tiểu Hoa nghi ngờ liếc mắt nhìn hai người bọn họ cái, Hạ Đồng vội nịnh nọt : "Tiểu Hoa, nhìn dáng vẻ đáng thương của cậu ấy như vậy, ba tớ từ để cho tớ chăm sóc cậu ấy, cậu xem có thể mang theo cậu ấy được hay ?"

      Tiểu Hoa liếc mắt nhìn Lý Hạo Nam : "Thức ăn nhà chúng tớ được tốt, đều ăn chay."

      "Ha ha..." Hạ Đồng cười kềm chế được. ***************.com-demcodon

      Lý Hạo Nam cũng bó tay, mình thích ăn thịt nhất định là Hạ Đồng truyền bá ra ngoài. Cho là có chút ngượng ngùng : "Cái đó... tớ tự chuẩn bị thức ăn được ?"

      Tiểu Hoa nhún nhún vai, suy nghĩ đến tiểu Hổ suốt ngày ở chung chỗ với mình có chút thỏa đáng. Bây giờ có trai đến vậy cao hứng đây! Vì thế : "Được đó, chỉ cần hai người có thể bảo đảm quấy rầy việc học tập của tớ tớ sao cả."

      * * *
      Ngày họp phụ huynh, ba Giang và ba Hạ ngồi chung chỗ, ba Hạ lại ra ý cảm ơn ba Giang. Ba Hạ là kỹ sư trong xưởng coi như là người chức vụ cao, cho nên ba Giang tự nhiên là biết ông.

      "Tôi có giúp đỡ cái gì, đều là công sức của đứa tự mình bỏ ra. Hạ Đồng nhà rất hiểu chuyện, còn giúp nhà chúng tôi quét sân, chăm sóc con trai của tôi nữa. đứa trẻ tốt, cũng là do dạy dỗ tốt." Ba Giang khiêm tốn hồi rồi khen ngợi Hạ Đồng.

      Ba Hạ cười : "Hạ Đồng nhà tôi thế nào tôi biết, đến đó làm cho tính tình nó yên tĩnh lại, cậu xem tại về nhà nó còn giúp mẹ nó làm việc nhà. Thành tích học tập cũng tăng lên rồi, còn chữ tôi nhìn nó viết cũng đẹp hơn nhiều. Những thứ này đều là công lao của Tiểu Hoa nhà cậu đấy! Tôi và mẹ nó mỗi ngày đều vội vàng làm vẫn có thời gian chăm sóc con . Bây giờ Tiểu Hoa chỉ có tự mình học tập tốt còn theo giúp Hạ Đồng, là đứa thông minh lại hiểu chuyện đó!"

      Ba Giang có chút tự hào, mặc dù con nhà mình trải qua chuyện đặc biệt nhưng có ai thích người khác khen ngợi con của mình, ngoài miệng lại : " quá khen!" Đột nhiên ba Giang bật cười với ba Hạ: "Chúng ta cũng đừng khen ngợi lẫn nhau nữa!"

      Ba Hạ cũng cười gật đầu cái.

      " Hạ, người này chính là ba của Giang Tiểu Hoa phải ?" Ba của Lý Hạo Nam xếp ngồi sau vỗ bả vai ba Hạ .

      Ba Hạ gật đầu cái : "Chính là cậu ấy."

      "Ai... học kỳ này Hạ Đồng nhà cũng tới nhà của em tìm thằng nhóc nhà em đó, làm cho thằng nhóc nhà em được vui. Hai đứa là lớn lên cùng nhau, Hạ Đồng cũng giống như là con ruột của em vậy, bây giờ đứa trưởng thành cũng có bạn của mình. Thằng nhóc nhà em lại , muốn nghỉ đông đến học tập cùng Hạ Đồng và Giang Tiểu Hoa. Giang, cũng đừng để ý nha!" Ba Lý Hạo Nam có chút sảng khoái .

      Ba Giang vội ngại, ngại...

      Sổ liên lạc vừa phát xuống 3 người ba đều là rất hài lòng. Tiểu Hoa xếp hạng nhất cả lớp, Lý Hạo Nam xếp hạng 3 cả lớp, năm trước xếp hạng 7. Hạ Đồng xếp hạng 5 cả lớp, năm trước xếp ở mức trung bình là hạng 10.

      Trần trước cường điệu khen ngợi vài tên, cũng phát ra giấy khen và phần thưởng. Phần thưởng cho hạng thứ nhất là hộp bút máy Hero, coi như tương đối tốt. Ba Giang biết nhưng biết tặng cái hộp này hẳn là tệ. Lý Hạo Nam là máy tính bỏ túi. Hạ Đồng cũng bởi vì năm trước hạng 10 nên được cái máy tính bỏ túi chất lượng kém chút và thưởng hộp bút máy vì tiến bộ.

      * * *
      Về đến nhà, Hạ Đồng bởi vì lần đầu tiên nhận được giấy khen và phần thưởng nên vui vẻ đến điên. Ba Hạ lúc mình ở lớp họp được người khác khen ngợi rất nhiều. Mẹ Hạ có chút hối hận, mình vì sao lại đẩy cho ba đứa họp chứ? Lại trừng mắt nhìn Hạ Đồng cái, đứa này mình họp cho nó nhiều lần rồi mà cũng thấy nó cho mình mặt mũi. Bây giờ ba nó mới lần ...

      "Tiểu Hoa, Tiểu Hoa... ba tớ câu rất nhiều cá, mẹ tớ cũng biết làm nên tớ mang hết lại cho cậu nè!" Lúc chạng vạng, Hạ Đồng chỉ huy Lý Hạo Nam mang theo bao cá lớn đến cửa nhà Tiểu Hoa kêu to.

      Khóe miệng của Tiểu Hoa giật giật, vừa thấy biết ít, lớn cũng rất nhiều nhưng tại sao thể lấy nước nuôi cho tốt, nên... Bây giờ tốt rồi, toàn bộ chết.... Tiểu Hoa ngại dơ sân nên trực tiếp để cho Lý Hạo Nam đứng ở cửa, kêu Hạ Đồng và tiểu Hổ cầm hai cái chậu, còn mình cầm kéo và dao , mấy người cùng nhau chạy đến vòi nước công cộng trong thôn. Dọc theo đường 4 đứa bao cá lớn dẫn đến chú ý của mọi người. Tiểu Hoa chỉ có thể ngừng chào hỏi chú thím bác trai bác chung quanh nhưng cũng dám chia, dù sao có nhiều hơn nữa cũng thể chia!

      Đến bên cạnh vòi nước, Tiểu Hoa lanh lợi lựa ra cá lớn cỡ bàn tay, làm sạch cạo vẩy, vv... lập tức xử lý xong cá , nhìn mấy con cá lớn kia đại khái có hơn 7 – 8 con. Tiểu Hoa làm xong con cá lớn nhất để cho tiểu Hổ mang đưa cho thầy. Sau đó làm sạch hết cá, có chỉ huy mấy người này về nhà.

      "Lý Hạo Nam bào tỏi, Hạ Đồng rửa hành gọt gừng... Tiểu Hổ nhìn là được rồi, chị làm cá kho tộ cho em ăn!" Vừa về nhà Tiểu Hoa phân công việc cho mọi người, còn mình nhàng ướp lớp muối quanh thân cá.

      Dầu nóng rồi thả cá... Tiểu Hoa phải làm 3 nồi mới kho hết những con cá này. vừa quay đầu nhìn lại nồi bị ăn gần xong, đây là cũng ăn cơm xong rồi sao? cầm cái đĩa chia cá cho Hạ Đồng và Lý Hạo Nam mỗi nhà đĩa mang về, cũng hẹn xong ngày mai cho bọn họ đến uống canh cá, ăn cá, vv... sau đó đưa bọn họ rời .

      * * *
      Hôm sau Tiểu Hoa hâm canh cá xong chia chút cho hàng xóm. Sau đó lại lấy con làm thành cá xào cải thìa, xào khoai tây sợi và cải trắng chua cay. Nấu xong kêu Hạ Đồng và Lý Hạo Nam ăn bữa ngon, lúc lại đóng gói canh cá cho bọn họ mang về.

      Kết quả Tiểu Hoa làm cá giống như rất được người 2 nhà Hạ - Lý hoan nghênh, đương nhiên ba Giang cũng rất thích. Trải qua hôm họp phụ huynh bồi dưỡng tình cảm quan hệ tại của 3 người ba rất tốt, vì thế ba Giang cũng bị 2 người bọn họ kéo chạy câu cá vài lần.

      Vừa mới bắt đầu Tiểu Hoa còn thay đổi nhiều cách làm cá cho mọi người ăn, thậm chí còn mời người 2 nhà Hạ - Lý đến nhà mình ăn bữa tiệc toàn cá. Nhưng sau khi Tiểu Hoa nghe thầy giảng y lý thầy hỏi Tiểu Hoa về sau có thể cần đưa cá cho nhà ông nữa làm cho Tiểu Hoa ngẩn người ra; ra mình cũng lười làm lười ăn, chẳng qua là nhìn thấy ba Giang rất vui vẻ cho nên cũng vẫn dung túng.

      Quay đầu lại sau khi hỏi qua tiểu Hổ Tiểu Hoa lần đầu tiên tỏ vẻ bất mãn với hành vi câu cá của bọn họ. Kết quả mọi người làm theo chính là chỉ câu cá vừa, bắt được con quá phải phóng sinh, lớn giữ lại tặng cho người khác. lần ba Lý câu được con rùa lớn, suy nghĩ có người biết làm lại đưa tới cho Tiểu Hoa.

      "Con này tốt đó! Đại bổ à, về sau mọi người câu nhiều chút..." Tiểu Hoa cầm con rùa .

      Ba Giang nhìn 4 chân con rùa rút hết vào mai với con : "Con này ăn tốt, con cũng biết làm hả?"

      Tiểu Hoa nhìn nghiên cứu hồi : "Biết biết biết! Kho tàu, hấp, nấu canh, mọi người muốn ăn kiểu nào?"

      "Tuyệt ! Con bé này là tuyệt, cái gì cũng biết, chú cắt chút thịt ăn chung ở nhà mọi người nha!" Ba Lý vừa nghe vội vàng cười .

      Ba Hạ nhìn ông cũng : "Ăn nhiều món như vậy cũng phải cống hiến chút . Con , với ba mua đồ uống , chú Giang của con thể uống rượu được ba uống nước ngọt vậy!" Ba Hạ kể từ khi biết được bệnh tình của ba Giang đối với chị em Tiểu Hoa hiểu chuyện lại càng thêm thương tiếc, hận thể mang về tự mình nuôi. Cũng theo tâm tư của Tiểu Hoa thường tìm việc giải trí với ba Giang.

      Ba Giang cũng có ngăn cản, để cho bọn họ mang đến chút gì bọn họ cũng là ngượng ngùng đến ăn. Lại để cho Lý Hạo Nam gọi mẹ Hạ và mẹ Lý, còn Tiểu Hoa bắt đầu sắp xếp.

      Lúc mẹ Hạ, mẹ Lý đến cũng tay , người mang trái cây, người mang gạo, dầu. Tiểu Hoa cũng đều nhận lấy, suy nghĩ nhất định là Hạ Đồng nhìn thấy nhà mình sắp hết gạo và dầu cho nên về nhà . Mặc dù có chút ngượng ngùng nhưng mẹ Hạ cũng thích từ chối cho nên nhận đồ của 2 mẹ mang đến trong lòng Tiểu Hoa tràn đầy cảm xúc.

      Có 2 mẹ giúp tay cho nên bàn đồ ăn rất nhanh chuẩn bị xong. Tiểu Hổ nghe theo mời thầy của Tiểu Hoa là ông Triệu và bà Triệu đến, hai ông bà vốn muốn đến nhưng bị tiểu Hổ quấn quýt mè nheo nên có cách nào cũng phải tới. demcodon-lqd Bà Triệu cám ơn cho ba Giang bằng cách làm áo bông, giày vải bông cho Tiểu Hoa và tiểu Hổ. Tiểu Hoa còn thay ngay tại chỗ, còn cười rất ấm áp rất thoải mái, làm cho bà Triệu vui mừng đến cười híp mắt thành sợi chỉ.

      "Hoa Hoa, giày vải bông kia mang rất thoải mái hả? Rất khó coi!" Hạ Đồng thừa dịp người khác chú ý lặng lẽ ghé vào bên tai Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa gật đầu cái : "Mang giày mua bên ngoài tớ bị lạnh đông chân lại, còn mang giày này bị, hơn nữa còn siêu cấp thoải mái, cảm giác giống như chân cây bông vậy đó."

      Hạ Đồng nghe xong mãnh mẽ cầu Tiểu Hoa cởi giày, rồi vội vàng mang vào chân mình thử: " rất ấm áp đó!" được hai bước Hạ Đồng kêu lên: "Mẹ, con cũng muốn!"

      Mẹ Hạ gì vì mình cũng biết làm, có chút khó xử nhìn con khiển trách: "Hạ Đồng, đừng rộn chuyện!"

      "Bà làm cho cháu, tại giày da, giày bông vải gì cũng có thoải mái như chúng ta tự mình làm giày vải lõm xuống, đừng nhìn thấy khó coi nhưng là lạnh nha! Cháu , bà làm cho cháu." Bà Triệu cười .

      "Sao lại biết xấu hổ chứ, đứa này bình thường gây cho mọi người thêm ít phiền toái, lần trước chú còn cho nó thêm cái bồn thuốc tắm, chỗ nào có thể để cho hai người lại thêm tiêu pha phung phí như thế chứ?" Mẹ Hạ vội vàng ngăn cản, bà từ trước tới nay thích chiếm tiện nghi của người khác. Nếu như phải thấy nhà Tiểu Hoa đối xử tốt với Hạ Đồng bà cũng thường đến quấy rầy như vậy.

      Bà Triệu thèm để ý : "Có cái gì mà phiền toái chứ, thím với chú cháu bình thường cũng có chuyện gì, con ở cách khá xa, cháu trai cũng thường gặp. Bây giờ có bệnh viện lớn như vậy, chú của cháu cũng có bận rộn như trước kia, hai ông bà già chúng ta ở nhà vốn là chuyện rất nhàm chán, còn làm phiền mấy đứa này có việc gì theo giúp người già chúng ta. Bọn nó cứ giống như chái trai cháu ruột của thím vậy."

      xong lại cười khẽ kéo tay Hạ Đồng : "Tiểu Hoa hai gò má của mình đỏ như trứng khó coi, nên muốn thầy nó nghĩ biện pháp giúp nó, còn muốn dược liệu làm cho da vừa trắng vừa đẹp, cái là cho, hai cái cũng là cho. Hạ Đồng của chúng ta cũng là xinh đẹp, chẳng qua là trang điểm kém hơn Tiểu Hoa chút. Đứa lại hiểu chuyện, có việc gì quét sân cho thím nữa!"

      "Chị Đồng cũng có quét sân cho nhà chúng cháu nữa." Tiểu Hổ ở bên cũng .

      Hạ Đồng đắc ý nhìn mẹ mình, đầu ngẩng cao cao rất là kiêu ngạo.

      "Nhưng mà Hạo Nam chị Đồng chỉ biết quét rác, cho nên làm được những việc khác!" Tiểu Hổ còn .

      "Lý Hạo Nam, cậu chính là tên khốn kiếp, có việc sao lại phá hoại danh dự của bản nương. Hôm nay đánh cậu tớ mang họ Hạ!" Hạ Đồng vừa nghe để ý tới cởi giày ra trả lại cho Tiểu Hoa mà bỏ chạy đuổi theo Lý Hạo Nam. Hai người bắt đầu đuổi chạy, điên khùng ầm ĩ khắp sân.

      Ai biết lúc này tiểu Hổ đột nhiên lại thêm câu: "Chị quả nhiên có sai, quan hệ của chị Đồng và Hạo Nam tốt! Nhưng mà chị Đồng mang họ Hạ muốn mang họ gì chứ?"
      Tôm Thỏ, Nguyên NguyễnPhongVy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :