1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện Đại] SỐNG LẠI BẢO VỆ HẠNH PHÚC

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 5: Tiểu Hoa học y

      Editor: demcodon


      Tiểu Hoa thu dọn xong lại đến nhà ông Triệu tiếng, khi về nhà ngồi xổm ở phòng bếp nghiên cứu ‘lò gió tây’ trong nhà ở trước mắt này còn có vẻ tiên tiến, nó cần ống thông gió phía . Tiểu Hoa mấy ngày nay thấy ba mang củi đốt lửa, sau đó mang củi lửa bỏ vào trong lòng bếp, tiếp đó đóng chặt cửa sắt bên ngoài bếp là được. Nhưng đóng cửa làm sao mà biết lửa lớn hay lửa , còn củi hay ? Nghiên cứu hồi Tiểu Hoa cũng có suy nghĩ ra, xem ra vẫn là mời ba dạy thôi!

      Tiểu Hoa đứng dậy chống eo, cần dùng lửa đây là vấn đề lớn nha, "a ——" suy nghĩ Tiểu Hoa đột nhiên nhìn thấy bên cạnh tủ chén có cái thùng sắt màu xanh lá có chút quen thuộc. Tiểu Hoa lên phía trước vừa nhìn thấy vui vẻ, đây là cái bếp than tổ ong, xem ra vẫn còn mới, đồ chơi này mình dùng, để cho ba mua than tổ ong hoặc than về cho nhà dùng là được.

      Làm xong những thứ này Tiểu Hoa chuyển cái ghế nằm trong phòng ra thả tới phía dưới bóng cây trong sân bắt đầu chợp mắt ngủ chút.

      Ba Giang tỉnh lại nhìn thấy con ngủ trong sân còn mơ nhíu mày lại, lòng có chút chua xót. Đưa tay muốn giúp Tiểu Hoa vuốt chân mày ra nghĩ Tiểu Hoa chẳng qua chợp mắt chút, bởi vì có người chạm vào mình mở hai mắt ra.

      "Ba, ba tỉnh rồi hả?" Tiểu Hoa có chút kinh ngạc, nhìn sắc trời biết ba cũng ngủ được bao lâu. ***************.com-demcodon

      "Ừ, ngủ đủ rồi! Con biết hưởng thụ nha, nằm chỗ này rất thoải mái đúng ?" Ba Giang cười với Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa cười hắc hắc, đột nhiên nhớ tới hôm nay ba phải chữa bệnh, vội vàng đứng lên lôi kéo tay ba vội vàng : "Ba, chúng ta nhanh tìm ông Triệu !"

      Ba Giang có phản kháng theo Tiểu Hoa ra ngoài. Hai ngày trước Tiểu Hoa đưa giấy khám bệnh của ba đưa cho ông Triệu xem, trong lòng ông Triệu có tính toán. Nhưng mà bắt mạch cho ba Giang xong sắc mặt lại trầm xuống.

      “Ông Triệu, như thế nào?" Tiểu Hoa có chút yên bất an hỏi.

      Ông Triệu lắc đầu ý là mình trị hết! Ông Triệu khỏi có chút đau lòng nhìn thấy Tiểu Hoa rơi nước mắt, trong lòng ông Triệu càng thêm căng thẳng, còn có hai đứa đấy! Mình vẫn là cố gắng hết sức giúp đỡ phen vậy! Thở dài hơi rồi với ba Giang: "Cháu Giang này, bệnh này trị hết, nhưng cháu phải tin ông già ta, kéo dài đến 3 - 4 năm hẳn là có vấn đề gì, cháu nghĩ thế nào?"

      Tiểu Hoa biết bệnh ung thư đáng sợ, trong lòng ít nhiều có chút suy nghĩ vội vàng : "Tin tin tin! Ông Triệu, cầu xin ông trị bệnh cho ba con, con biết bệnh của ba con rất nặng, con tin ông có thể trị liệu tốt nhất cho ba con."

      Ba Giang vốn là nhìn thấy ông Triệu đầu tiên là lắc đầu, sau lại thở dài trong lòng căng thẳng. Cho dù từ bệnh viện biết mình sống được lâu nữa, nhưng mà nhìn thấy ông Triệu như vậy trong lòng ông có chút khổ sở. Nhưng nghe có thể kéo dài thêm 3 - 4 năm, trong lòng cũng coi như có chút an ủi, đến lúc đó tiểu Hổ hẳn là cũng hiểu chuyện rồi.

      Nghĩ tới đây ba Giang cũng gật đầu đồng ý phối hợp để ông Triệu trị bệnh.

      Ông Triệu viết cho ba Giang phương thuốc, sau đó để cho ba Giang cởi áo ngắn tay ra nằm lên giường. Ông cầm cái hộp ra, từ trong hòm thuốc lấy ra vĩ châm rất dùng để châm cứu, tiếp đó lấy châm ngâm vào ít rượu, sau đó đem châm hơ ở lửa, chờ châm sau khi hạ nhiệt độ nhanh chóng ghim châm lên lưng, đùi của ba Giang...

      "Ba, có đau ?" Tiểu Hoa nhìn cây châm dài như vậy đều ghim vào người của ba có chút đau lòng.

      Ba Giang nhìn bộ dáng cẩn thận của Tiểu Hoa bật cười : "Căn bản là có cảm giác gì hết. đau, chút cũng đau."

      Tiểu Hoa bĩu môi vẻ mặt tin, dời mắt nhìn tới cây châm người ba nữa mà với ông Triệu: "Ông ơi, thuốc của ba cũng phải thuốc tiên, có cách gì , hoặc là thứ tự trước sau?"

      "Thứ tự trước sau?" Ông Triệu nghe hiểu được hỏi.

      Tiểu Hoa suy nghĩ chút hỏi: "Con hỏi là, lúc nấu thuốc Đông y có phải là có loại thuốc để trước, có loại để sau phải ?"

      Ông Triệu cười ha ha, vỗ đầu Tiểu Hoa : "Xem ra con tiểu nha đầu này chưa gì chuẩn bị việc này rồi à, ba của con cần uống thuốc nhiều, chỉ cần phải chú ý bình thường ăn uống nhàng là được, sáng tối sau khi ăn xong uống thuốc là được."

      Tiểu Hoa còn gật đầu tỏ vẻ nhớ kỹ, lại hỏi: "Là ba chén nước sắc thành chén có phải ạ?"

      Ông Triệu tốt bụng nhìn Tiểu Hoa : " phải, thuốc trước tiên nấu sôi trong 30 phút, sau đó lửa hầm khoảng 50 phút là được."

      Tiểu Hoa gật gật đầu tỏ vẻ biết, cầm phương thuốc ông Triệu vừa mới viết ra từng câu từng câu hỏi tên thuốc. Ông Triệu nhìn rất thú vị trả lời từng câu từng câu xong cũng hỏi lại Tiểu Hoa: "Tiểu Hoa, con nhớ kỹ chưa?"

      "Dạ! nhớ kỹ." Tiểu Hoa xong cười ngọt ngào với ông Triệu.

      Ông Triệu sửng sốt có ý muốn kiểm tra nên tùy tiện ra tên thuốc hỏi, Tiểu Hoa cũng rất nhanh thuật lại lần nữa những gì ông Triệu dạy cho lúc nãy. Ông Triệu hợp lại hỏi vài câu Tiểu Hoa đều trả lời đúng.

      Nhìn Tiểu Hoa hồi, ông Triệu đột nhiên : "Tiểu Hoa à, con có muốn học y với ông hay ?"

      Đôi mắt của Tiểu Hoa sáng lên, học y có thể chăm sóc cho ba tốt hơn. Vì vậy vội vàng dùng sức gật đầu : "Muốn, muốn, ông Triệu, con muốn học."

      Ông Triệu nhìn xem thời gian rồi nhổ châm cho ba Giang, sau đó với ba Giang: "Tiểu Hoa muốn học y, về sau chú dạy nó."

      Ba Giang vốn muốn ngăn cản, bởi vì ông biết Tiểu Hoa học được bao lâu, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt tươi cười chờ đợi của khỏi mềm lòng với ông Triệu: "Chú Triệu, chú xem, hôm nay cũng có chuẩn bị cái gì. Ngày mai cháu đặc biệt mang Tiểu Hoa đến nhận thầy thế nào?"

      Ông Triệu cười "ha ha", quan tâm : "Chú chính là nhìn đứa này thông minh nhanh nhẹn, còn có lòng hiếu thảo của nó đến dập đầu với chú là được rồi, cần cháu phải chuẩn bị cái gì!"

      “Vậy sao thành được chứ! Chú Triệu, vẫn là dựa theo quy củ ." Ba Giang kiên trì .

      Ông Triệu nhìn thấy ba Giang kiên trì như vậy, thể đồng ý.

      * * *
      Ngày hôm sau, ba Giang mang theo đống đồ lớn dẫn Tiểu Hoa đến nhà ông Triệu. Tiểu Hoa kiên trì hành lễ quỳ lạy, để trở thành học trò của ông Triệu Tiểu Hoa phải làm cho mình nghiêm túc, làm cho ba Giang cần lại tính toán muốn đưa mình ra ngoài.

      Ông Triệu vui tươi hớn hở uống ly trà Tiểu Hoa kính, sau đó dìu đứng lên đưa cho quyển sách để về học thuộc lòng, sau lại cho thêm câu biết tra từ điển. Tiểu Hoa gật đầu cái lại nhìn ông Triệu châm cứu cho ba Giang, đây mới là chuyện làm cho Tiểu Hoa chân chính muốn học.

      Tiểu Hoa cẩn thận nhìn động tác của ông Triệu yên lặng nhớ kỹ, bất quá may mắn là dường như trí nhớ của đứa rất tốt. Tiểu Hoa nhắm mắt lại cũng có thể quen thuộc nghĩ đến động tác của ông Triệu và vị trí châm cứu. Trong lòng Tiểu Hoa rất là vui vẻ, thầm cho mình biết phải ngừng nhớ kỹ, nhất định thể quên.

      Về đến nhà mở ra sách ông Triệu đưa, , bây giờ hẳn là kêu thầy mới đúng, mở ra sách thầy cho Tiểu Hoa nở nụ cười. Thầy là hiểu mình, bên trong là hình vẽ huyệt vị thân thể con người, phía sau còn có viết chú thích tác dụng của những huyệt vị đó. Tiểu Hoa rất nghiêm túc trước tiên xem những chú thích phía sau, sau đó quay về hình vẽ trang đầu tiên ghi nhớ lại huyệt vị rồi tiếp huyệt vị, đều xem kỹ những gì có tác dụng cơ thể người trong đây. Tiểu Hoa trước kia có tiếp xúc qua y học nhưng mà vì có tư tưởng lớn và có trí nhớ tốt của đứa nên học thuộc rất nhanh.

      * * *
      Mỗi ngày đều hướng dẫn cho tiểu Hổ học tập, còn mình ôm sách xem huyệt vị hình vẽ. Mỗi ngày kiên trì quan sát ông Triệu châm cứu cho ba, buổi tối lại lấy tiểu Hổ làm người mẫu, từng bước từng bước nhớ lại cách dùng của những huyệt vị. Trong vòng thời gian ngắn Tiểu Hoa biết hết những gì viết sách, Tiểu Hoa lại dùng 3 ngày củng cố, chờ lúc toàn bộ đọc làu làu mới cho ông Triệu gia gia mình học xong.

      Ông Triệu vốn là nghĩ Tiểu Hoa chỉ là đứa , huyệt vị hình vẽ có rất nhiều chữ lạ phỏng đoán Tiểu Hoa học trong thời gian lâu, ngờ trong 10 ngày ngắn con bé học xong. Ông hơi cảm thấy thể tưởng tượng nổi, ông dùng châm tùy ý chỉ vào từng huyệt vị người ba Giang bắt đầu kiểm tra. Tiểu Hoa trả lời lưu loát, còn giải thích thêm những huyệt vị này ở đâu cơ thể con người và có tác dụng gì.

      "Cháu Giang này, nha đầu này của cháu là người học y nhanh, đầu phải tốt bình thường nha!" Ông Triệu vuốt râu của mình cười tủm tỉm nhìn về phía ba Giang được ông châm cứu.

      Ba Giang ngây ngốc cười : "Tiểu Hoa là người thông minh giống mẹ nó, cái gì cũng học được nhanh, học rất tốt."

      Ông Triệu cười cười với Tiểu Hoa: "Tiểu Hoa à, 2 ngày nay thầy có dạy cho con những thứ khác, con trước cứ học thuộc những huyệt vị này ở trong đầu . Sau đó mỗi ngày sáng tối chạy bộ, phải dưỡng thân thể của con trước, học y là quá trình dâu dài, có thân thể tốt mới có thể làm thầy thuốc tốt, biết ?"

      Tiểu Hoa gật đầu, suy nghĩ rồi : "Thưa thầy, thầy dạy cho con và tiểu Hổ Thái cực quyền thầy hay đánh buổi sáng ! Trong tivi tập những động tác đó tốt cho thân thể."

      "Được, bất quá các con phải kiên trì, biết ? Chạy bộ cũng thể bỏ qua." Ông Triệu ngược lại rất dứt khoát.

      Tiểu Hoa gật đầu đồng ý.

      Ba Giang ở bên nhìn Tiểu Hoa nghịch ngợm : "Con ba cũng quên tivi trong nhà nên sửa. Nếu con và tiểu Hổ cũng có mà xem." Nhà Tiểu Hoa cái tivi, nhưng biết có vấn đề gì tạm thời bị hư.

      "Được được!" Tiểu Hoa vỗ tay nhảy dựng lên, trong lòng lại yên lặng, đống tuổi còn giả bộ ngây thơ.

      Tiểu Hổ tương đối nghe lời, Tiểu Hoa cho làm gì làm cái đó, kêu chạy bộ chạy bộ, kêu theo ông Triệu đánh quyền đánh quyền. demcodon-lqd Bởi vì sau khi mẹ qua đời tiểu Hổ vẫn dám cách Tiểu Hoa quá xa, cũng chơi với những đứa trong thôn, chẳng qua là thỉnh thoảng qua nhà tiểu Mỹ bên cạnh chơi chút. Tiểu Hoa đối với hành vi của tiểu Hổ làm cho rất là đau lòng, cũng có ngăn cản.

      Ông Triệu cảm thấy Tiểu Hoa và tiểu Hổ đều là những đứa hiếu động, cho rằng bọn nó cảm thấy đánh Thái cực quyền có ý gì, cho nên dạy bọn nó bộ khi mình năm đó hành y người khác hay dạy Ngũ cầm hí*. Ngũ cầm hí đa dạng nhiều loại, đứa hẳn thích. Kỳ ông Triệu lúc trước đánh quyền ai đánh chung nên khi luyện khi . Bây giờ có Tiểu Hoa và tiểu Hổ mỗi ngày đánh cùng ông mỗi ngày đều hưng trí bừng bừng, con người thoạt nhìn tinh thần tốt hơn rất nhiều.

      (*Ngũ cầm hí là môn Khí công động dựa cơ sở vận động của 5 loại vật: Hùng (Gấu), Hạc (chim Hạc), Hổ (Cọp), Viên (Khỉ) và Lộc ( Nai). Luyện tập Ngũ cầm hí có tác dụng khai thông kinh mạch, điều hoà khí huyết, từ yếu tố này nâng cao thể trạng cơ thể giúp người tập luyện khỏa mạnh, vững chắc, nhanh nhẹn.)

      , Tiểu Hoa càng thích học Thái cực quyền mình hơn, nhưng đành lòng để tiểu Hổ mình đơn đứng đánh quyền mình. Vì vậy vẫn đánh cùng nó, có chị đánh chung tiểu Hổ đánh càng ngày càng hăng say, còn ông Triệu trực tiếp khen nó là thiên tài học võ, là muốn tìm thầy cho nó, Tiểu Hoa vừa nghe vội vàng đồng ý thay nó.
      Tôm Thỏ, Nguyên NguyễnPhongVy thích bài này.

    2. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 6: lên thị trấn dạo

      Editor: demcodon


      Những ngày học y sau này trôi qua rất nhanh, ông Triệu vừa mới bắt đầu cũng chỉ là kêu Tiểu Hoa học hình vẽ huyệt vị và sách thuốc, còn bảo luyện chữ bút lông. Mỗi buổi sáng, Tiểu Hoa dẫn theo tiểu Hổ cùng nhau chạy bộ, luyện quyền, rồi sắc thuốc cho ba. Sau đó viết vài chữ cho tiểu Hổ làm quen, còn mình bắt đầu học sách thuốc. Giữa trưa dùng bếp than tổ ong nấu cơm, may mà trước kia mẹ của Tiểu Hoa dạy cho Tiểu Hoa nấu cơm, cho nên ba cũng có lòng nghi ngờ; vừa mới bắt đầu vài ngày bởi vì có nắm giữ nhiệt độ của lửa nên nấu có chút tốt, về sau càng làm càng tốt. Buổi chiều có mặt trời phơi nước cho và tiểu Hổ tắm rửa giặt quần áo, cho nên ba Giang đành lòng thấy Tiểu Hoa bận rộn như thế, kiên quyết cần Tiểu Hoa làm cơm chiều, còn thường khuyên ra ngoài chơi với những bạn cùng lứa tuổi. Tiểu Hoa chẳng qua là cười cười, cầm lấy sách thuốc tự mình suy nghĩ. Buổi tối lại cùng ba đến nhà thầy châm cứu...

      Buổi sáng hôm nay bởi vì là chủ nhật cho nên ba Giang chờ Tiểu Hoa và tiểu Hổ vận động xong, ăn sáng mới cho bọn nó biết ông muốn dẫn hai đứa lên thị trấn dạo. Tiểu Hoa đối với thị trấn có ấn tượng quá lớn, chỉ nhớ những năm trước đây gần đến lễ mừng năm mới ba mẹ mang mình mua quần áo, mua đồ dùng tết. Mặc dù ở nhà nông có nhiều công xưởng cho nên có cửa hàng bách hóa , nhưng ở thị trấn đó xem là gì.

      "Ba, thị trấn có cái gì tốt mà dạo, bây giờ lại còn nóng như vậy?" Tiểu Hoa đối với thị trấn có hứng thú quá lớn.

      "Có nhiều món ngon..." Tiểu Hổ nhìn chị muốn xem vội vàng chen miệng vào. ***************.com-demcodon

      Tiểu Hoa nhéo cái miệng của nó cười : "Em chỉ có biết ăn thôi, cẩn thận biến thành heo con!"

      " mập mập, em rất thon thả đó!" Tiểu Hổ hất tay của Tiểu Hoa ra vội vàng .

      Ba Giang cười nhìn con đùa giỡn, sau đó : " dạo chút, ngày nghỉ hè cũng sắp hết rồi, còn có mang con đâu chơi! Thầy của con cũng cho con nghỉ ngơi chút, mãi học tập hiệu quả cũng tốt, phải buông lỏng chút mới tốt đấy!"

      "Con biết, hôm nay chúng ta mang theo con mèo tham ăn dạo thị trấn ..." Tiểu Hoa ngẫm lại cũng đúng, dạo phố với ba vẫn là ký ức tốt đẹp nhất của mình, khó có được lại có cơ hội lần.

      Ba Giang nhìn thấy con đồng ý cười mang theo hai con nhảy lên xe thị trấn. Sau khi nhảy lên xe ở trong mắt Tiểu Hoa là vô cùng an toàn, chính là tương tự xe 3 bánh chạy bằng điện. Bất quá phải chạy bằng điện, bắt đầu lên giống như xe gắn máy, chẳng qua là phía sau buồng xe có thể chứa 10 mấy người, ngồi xuống hết nghiêng rồi lại ngã. Tiểu Hoa dọc theo đường hoảng sợ đến hồn vía lên mây, may lộ trình phải quá xa, 40 phút là đến.

      Lúc xuống xe bởi vì quá cao cho nên Tiểu Hoa được ba ôm xuống. Sau khi xuống dưới đất, chân của Tiểu Hoa còn bủn rủn hồi: "Ba, xóc đó. "

      Tiểu Hổ lại ra vui vẻ nhìn Tiểu Hoa ngồi ở trong quán nghỉ tạm, cười : "Chị, chị hẳn là phải tăng cường rèn luyện thêm thôi."

      Tiểu Hoa bất lực liếc mắt xem thường nó : "Em cần rèn luyện sao, ba mua nước ngọt cũng có phần của em đâu!"

      "Có có có! Có của em..." Tiểu Hổ xong lời này sợ tới mức dám lộn xộn, đáng thương nhìn Tiểu Hoa.

      Lúc này ba Giang cầm hai chai nước ngọt tới Tiểu Hoa đều nhận lấy hết, tiểu Hổ vẫn cẩn thận nhìn Tiểu Hoa. Tiểu Hoa thèm quan tâm đến lý lẽ mở chai rồi uống ngụm. Ba Giang nhìn tiểu Hổ gần sắp khóc có chút buồn cười nhưng có ngăn cản.

      Tiểu Hoa sau khi uống ngụm này phát có uống ngon như trong trí nhớ, suy nghĩ nhìn thấy bộ dáng đáng thương của tiểu Hổ nên trực tiếp đưa chai mình uống đưa cho nó. Tiểu Hổ cũng ghét bỏ, lấy về sau đó uống vui vẻ. Tiểu Hoa đưa chai còn lại thả vào trong túi xách của mình.

      "Chị, sao chị uống nữa?" Tiểu Hổ có chút kỳ lạ hỏi.

      Tiểu Hoa liếc mắt nhìn nó tức giận : "Giữ lại cho em!"

      "Tiểu Hoa, có việc gì, con cứ uống ! hồi lúc trở về lại mua nữa cho các con, hôm nay ba có mang tiền!" Ba Giang có chút đau lòng nhìn Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa vội vàng khoát tay, lắc đầu giải thích: "Xe xóc quá dạ dày con thoải mái, nước ngọt có ga lại lạnh, uống vào ợ lên càng thêm khó chịu, vẫn là giữ lại tiểu Hổ !"

      Ba Giang nghe Tiểu Hoa như vậy cũng bắt buộc nữa, ngồi bên tính toán chờ con khỏe chút lại . Tiểu Hổ ở bên vui vẻ uống đồ uống thích, lại nhìn nhìn ba và chị đều có uống, suy nghĩ chút đưa đồ uống trong tay mình chia cho ba và chị, nhưng đều bị từ chối lại vui vẻ uống.

      Tiểu Hoa ngồi nhìn bốn phía, đột nhiên nhìn thấy cách đó xa có bưu điện, đầu óc nóng lên quay qua với ba Giang: "Ba, hôm nay ba mang theo bao nhiêu tiền? Con muốn mua tem!"

      "Đủ đủ đủ, con muốn mua cái gì cũng được!" Ba Giang có từ chối cầu của Tiểu Hoa, nhìn thấy Tiểu Hoa có tinh thần rồi lôi kéo và tiểu Hổ về phía bưu điện.

      Vào bưu điện, Tiểu Hoa vội vàng chạy đến trước quầy hỏi nhân viên bán hàng: "Chào chị xinh đẹp, cho em hỏi cửa hàng này có bán tem con khỉ ?"

      Nhân viên bán hàng nhìn thấy đáng mình xinh đẹp, sớm vui vẻ đầu hàng cười tủm tỉm : "Em , tem con khỉ có có, nhưng chỉ có bộ nên rất mắc, em xem xem loại khác !"

      "Vậy bộ đó bao nhiêu tiền vậy ?" Ba Giang vừa nghe muốn thỏa mãn cầu của con .

      "240 đồng bộ." Nhân viên bán hàng nhìn thấy người lớn hỏi vội vàng .

      Ba Giang sửng sốt : "Mắc như vậy à!" Lại nhìn ánh mắt khát vọng của Tiểu Hoa cắn răng lấy tiền từ trong túi quần ra đếm đưa cho nhân viên bán hàng.

      Nhân viên bán hàng vừa thấy bộ dáng của ba Giang cũng phải là kẻ có tiền gì nhưng lại hào phóng với con như thế cũng cái gì, ngược lại nghe Tiểu Hoa nhờ vả về sau lại có kêu giữ lại cho mình, có chút cảm thấy Tiểu Hoa hiểu chuyện lắm nhưng vẫn cẩn thận thu tiền đưa tem cho Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa lại hỏi người bán hàng xin tờ giấy bỏ, cẩn thận kẹp bộ tem vào rồi bỏ vào cặp sách. Ba Giang ở bên nhìn thấy Tiểu Hoa thích, vốn là còn cảm thấy mắc nhưng bây giờ lại cảm thấy mình được giá trời, có thể làm cho con thích thế nào cũng cảm thấy đáng giá.

      Tiểu Hoa có giải thích gì với ba Giang nhưng ba Giang lại thỏa mãn nguyện vọng của mình như thế nên cảm thấy trong lòng ấm áp, cũng cảm thấy có chút ngại ngùng. Ba Giang sờ sờ đầu của Tiểu Hoa rồi kéo Tiểu Hoa và tiểu Hổ về phía cửa hàng bách hoá.

      "Bé Hoa, con xem con có thích những quần áo đó , ba mua cho con." Ba Giang đưa Tiểu Hoa đến gian hàng quần áo trẻ em với Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa chán ghét nhìn những quần áo đó trước mắt, cái cũng thích. Nhưng nhìn đến ánh mắt kiên quyết của ba Giang lại bất đắc dĩ nhìn mình. Cuối cùng chọn cái áo kiểu màu xanh dương ngắn tay và cái váy màu trắng dài đến đầu gối, lại chọn cho tiểu Hổ cái áo kiểu màu trắng ngắn tay và cái quần đùi màu xanh dương.

      "Con chọn cho mình là được rồi, hôm nay mua cho tiểu Hổ. Nó còn nên nhanh lớn, lúc trở về mua khúc vải cho bác Lưu của con may bộ cho nó là được. Con xem chút con còn thích váy gì nữa , chọn thêm vài cái ..." Ba Giang lấy ra bộ đồ Tiểu Hoa chọn cho tiểu Hổ .

      Trong lòng Tiểu Hoa lộp bộp tiếng, rốt cục phát có chút thích hợp. Trong lòng thầm nghĩ, 'xem ra ba còn có ý buông tha để cho mình theo cha ruột'. mặt biểu gì cười : "Quần áo của con rất nhiều, mẹ làm cho con rất nhiều bộ rồi, con đều chưa mặc qua đến. Lai con cũng có thấy thích cái gì, nếu như phải ba kiên trì bộ này con cũng muốn mua. demcodon-ddlqd Ngược lại quần áo của tiểu Hổ ít, nếu muốn mua ba lại lấy tiền mua cho nó bộ , lát nữa cũng mua cho ba bộ, chúng ta đều mặc quần áo mới."

      Ba Giang vội vàng mình là người lớn cần quần áo mới gì, lại dưới kiên trì của Tiểu Hoa thanh toán tiền mua hai bộ Tiểu Hoa vừa chọn cho Tiểu Hoa và tiểu Hổ thay. Tiểu Hổ vốn nghe ý của ba là có mua quần áo cho mình cảm thấy mất hứng, sau đó lại nhìn thấy ba trả tiền vui vẻ vội vàng thay.

      Mua quần áo xong ba Giang lại dẫn bọn họ đến quầy hoa quả, quầy thực phẩm. Tiểu Hoa cũng chỉ là chọn mua vài quả táo, lại mua chút đồ ăn vặt cho tiểu Hổ. Lúc này thời gian còn rất ngắn, cái gì hồ lô ngào đường, kẹo sữa, đường viên... Tiểu Hoa gặp qua những đồ ăn vặt tinh tế xinh đẹp sau này nên đối với những thứ này hoàn toàn có hứng thú.

      "Bé Hoa à, ba có tiền, con muốn mua gì cứ mua! cần tiết kiệm cho ba." Ba Giang vẫn muốn cho Tiểu Hoa mua nhiều thêm chút.

      Tiểu Hoa bất đắc dĩ cho ba Giang biết: "Con muốn mua bút máy, mua bút lông, mực nước, còn có giấy và tập vở, còn có giày da. lát lại dẫn con đến nhà sách cũ nhìn xem là được, chứ mấy món ăn này con thích."

      Ba Giang mặc kệ khuyên như thế nào Tiểu Hoa cũng kiên trì động. Ba Giang bất đắc dĩ chỉ có thể nhìn con mua những thứ mình muốn. Những thứ con bé muốn trong thôn đều có, bất quá nhìn thấy Tiểu Hoa kiên trì chỉ có thể đau lòng kéo con đến nơi con bé muốn .

      Sau khi mua giấy bút xong, ba Giang cũng có mang Tiểu Hoa đến nhà sách cũ gì mà là mang đến cửa hàng sách Tân Hoa. Tiểu Hoa có chút dở khóc dở cười, mình muốn nhà sách cũ phải là muốn tiết kiệm tiền sao? Bất quá đảo mắt lại cảm thấy đến cửa hàng sách Tân Hoa là rất cần thiết, mua mấy quyển tiểu thuyết giữ đến sau này vẫn rất có giá trị, cũng giúp mình nhàm chán, còn có trong nhà cũng cần quyển từ điển Tân Hoa to hơn, quyển trong nhà kia sản xuất đơn giản thể thỏa mãn nhu cầu của mình, chữ lạ cần học tập vẫn còn rất nhiều.

      Tiểu Hoa chọn sách ở cửa hàng hồi mua từ điển và quyển mười vạn câu tại sao, tiểu thuyết gì cũng muốn nhìn đến.

      "Tiểu Hoa, con mua sách truyện xưa sao? Ba nhìn thấy mọi người trong xưởng của ba đều mua cho đứa của họ mấy loại truyện gì đó dành con trẻ con xem." Ba Giang hỏi.

      "Ba, con đói bụng, chúng ta ăn cơm !" Tiểu Hoa để ý đến câu chuyện của ba Giang, ngược lại .

      Ba Giang vừa nghe con đói bụng vội hỏi con bé muốn ăn món gì. Tiểu Hoa nghĩ đến chuyện mấy hôm trước tiểu Hổ muốn ăn sủi cảo, mình biết làm vỏ sủi cảo cho nên có làm cho nó ăn. Bây giờ tiểu Hổ vừa nghe muốn ăn sủi cảo vui vẻ đến hai mắt to híp thành sợi chỉ.

      Ba Giang dẫn hai đứa tiệm bán sủi cảo, mua 3 đồng sủi cảo nhân thịt, 3 đồng sủi cảo nhân thịt bò, chén có chút mì sợi. Tiểu Hoa vừa thấy nhíu nhíu mày, ba Giang căn bản có mua chút sủi cảo cho mình, cảm thấy có chút mất hứng. Bất quá cũng nghĩ cãi vả với ba, chẳng qua là ăn 10 cái no rồi, sủi cảo này làm cái cũng nên ba Giang cũng có cảm thấy có cái gì kỳ lại mà vui tươi hớn hở gắp những miếng còn lại trong chén của con ăn hết, ăn xong sủi cảo lại buộc tiểu Hổ uống chút nước súp sủi cảo xong ba người mới rời tiệm sủi cảo. Ba Giang cũng có dẫn bọn họ đến nhà sách cũ mà là vào tiệm chụp ảnh, kéo bọn họ chụp ảnh gia đình sau khi có mẹ mới dẫn theo Tiểu Hoa vào nhà sách cũ mà muốn.

      Tiểu Hoa ở trong nhà sách cũ giống như đào bảo vật, mua rất nhiều sách thuốc cho mình, còn mua mấy quyển sách thoạt nhìn thời gian xuất bản lâu mới tiếp tục lưu luyến mà rời . Sau đó ba lại kiên trì mua bánh nướng, bánh quai chèo ăn, lúc trở về chờ xe còn mua trái dưa hấu lớn.
      Tôm Thỏ, Nguyên NguyễnPhongVy thích bài này.

    3. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 7: mọi chuyện cho ba biết

      Editor: demcodon


      Về đến nhà mọi người đều than mệt, Tiểu Hoa vẫn kiên trì cùng ba qua nhà ông Triệu để châm cứu cho ba.

      Lúc từ nhà ông Triệu ra rất trễ rồi, ở nông thôn có đèn đường chỉ có trong khu nhà xưởng buổi tối mới có đèn đường. đường tối, dường như đưa tay ra cũng thấy được năm ngón tay. Ba Giang tay cầm đèn pin, tay nắm lấy tay Tiểu Hoa .

      ngày hôm nay Tiểu Hoa đều suy nghĩ phải làm thế nào để ba từ bỏ ý định muốn đưa mình , suy nghĩ lâu cuối cùng quyết định lát nữa chuyện công bằng với ba, được cho ba biết vậy.

      "Ba, ba vẫn là muốn đưa con sao?" Tiểu Hoa hỏi.

      Ba Giang sửng sốt, dừng lại bước chân vuốt đầu Tiểu Hoa : "Ba làm vậy chỉ vì muốn tốt cho con."

      "Nhất định phải hả?" Tiểu Hoa lại hỏi, muốn biết có đường sống quay về hay .

      Ba Giang có chút xin lỗi : "Ba muốn cho con trải qua cuộc sống tốt, muốn cho con lên đại học!"

      Nghe xong những lời này nước mắt của Tiểu Hoa bỗng chảy xuống, ngẩng đầu nhìn xem sao sáng trời muốn cho nước mắt dừng lại, nhưng lại có tác dụng gì, lại cảm thấy ba Giang ngây ngốc giúp mình lau nước mắt.

      Tiểu Hoa cắn răng cái, hơi nghẹn ngào : "Chúng ta về nhà !"

      Con đường hơi ngắn ngủn nhưng Tiểu Hoa suy nghĩ rất nhiều. Cuối cùng vẫn quyết định là thẳng thắn ra những chuyện bản thân trải qua với ba, chỉ có như vậy mới có thể ngăn cản được quyết tâm đưa mình của ba Giang.

      Về đến nhà tiểu Hổ ngủ rồi, tuy rằng là mùa hè nhưng Tiểu Hoa vẫn kiên trì nấu nước nóng cho ba Giang rửa chân.

      Buổi tối ngồi ở cái giường với ba Giang, Tiểu Hoa mới chậm rãi : "Ba, ba xem cuộc sống có thể làm lại ?"

      "Bé Hoa, con ngốc cái gì vậy?" Ba Giang cười .

      "Cha ruột của con gọi là Lý Hướng Dương, là chồng trước của mẹ, mẹ là sau khi ly hôn với ông ấy mới phát có mang thai con. Con còn có mẹ kế và đứa em trai hơn con 1 tuổi. ***************.com Bọn họ ly hôn đến 3 tháng cha ruột của con tái hôn, hơn nữa là còn có con rồi mới cưới, chẳng qua là đứa kia có giữ được. Nhưng đứa em trai đó cũng lại hơn con 1 tuổi chút. Ông ấy vẫn biết tồn tại của con, mãi cho đến khi mẹ qua đời, ba lại phát ba bị bệnh thể chữa khỏi mới lén lút liên lạc với ông ấy, muốn mang con đưa cho ông ấy chăm sóc..." Tiểu Hoa dùng thương cảm thuộc loại dành cho trẻ con kể ra.

      "Bé Hoa, những chuyện này là do ai cho con biết?" Ba Giang có chút tò mò, mình và vợ cũng những chuyện này cho Tiểu Hoa biết, người trong thôn cũng có ai biết chuyện Tiểu Hoa phải là đứa của mình.

      "Sau khi mẹ qua đời, con bị ba giao cho cha ruột con đưa về thành phố, trong nhà ông ấy có rất nhiều tiền. Nhưng mà vợ của ông ấy cũng thể nào thích con, bởi vì con là kẻ xâm nhập. tồn tại của con ngừng nhắc nhở bà người chồng này là bà dùng từ thủ đoạn nào mà cướp lấy. Sau đó chắc hẳn là phải vậy, ở trong cái nhà đó con hợp, rồi những đứa trong thành phố. Đặc biệt cái vòng luẩn quẩn kia, mọi người đều đa tài đa nghệ, nhưng là con ngay cả tiếng phổ thông cũng tốt, cũng biết đánh đàn ca hát..."

      "Tiểu Hoa!" Ba Giang có chút dự cảm tốt, vội vàng : "Bé Hoa, con suy nghĩ nhiều rồi, con thông minh như vậy, nhất định là cái gì cũng có thể học được."

      "Con là Tiểu Hoa, nhưng cũng phải là đứa đơn thuần. Ba, cuộc sống này của con là sống lại." Tiểu Hoa nghiêm túc còn nhìn ba Giang .

      "Con..." Ba Giang lấy tay sờ sờ đầu Tiểu Hoa, nóng...

      "29 tuổi năm ấy, trước ngày kết hôn, con uống rượu say nhìn về ngôi sao cầu nguyện, muốn trở lại khi còn bé. Chờ tỉnh lại lại biến thành Tiểu Hoa 9 tuổi." Tiểu Hoa thẳng thắn .

      Ba Giang dường như bị dọa sợ, hồi lâu đột nhiên hỏi: "Ba nướng cá ăn có ngon hay ?"

      "Ba ướp muối mặn muốn chết." Tiểu Hoa trả lời, trong trí nhớ có lần ba mang mẹ và em trai cùng câu cá, kết quả ba hưng trí bừng bừng muốn chuẩn bị bộc lộ tài năng cho mọi người biết. Lúc nướng cá ướp quá nhiều muối, mặn đến mức mình thiếu chút nữa ói ra...

      "Lúc chú Lưu con kết hôn, đưa cho con bao lì xì trong đó có bao nhiêu tiền?" Ba Giang lại hỏi.

      "Con 2 đồng, tiểu Hổ 1 đồng. Ba, con là Tiểu Hoa, con ba nuôi 9 năm." Tiểu Hoa kéo cánh tay ba Giang cực kỳ nghiêm túc .

      "Về sau con với cha ruột con rồi xảy ra chuyện gì?" Ba Giang dường như còn có chút hoài nghi, nhưng còn có chút tò mò, lời dối như vậy phải đứa 9 tuổi nào cũng có thể ra ngoài.

      "Ông ấy mang con sửa lại tên Lý Lạc, lấy thân phận con nuôi cho con vào trong hộ khẩu nhà ông ấy..." Tiểu Hoa vừa tới đây bị ba Giang cắt đứt.

      "Con nuôi? Con ràng là con ruột của ông ấy mà!" Ba Giang giật mình to.

      "Ba, ba hãy nghe con , con biết về sau còn có dũng khí thẳng thắn những chuyện này với ba hay . Con nuôi là vì mặt mũi, có biện pháp giải thích với bạn bè, năm đó người nhà bọn họ thích mẹ. cơ bản bao nhiêu người biết ông ấy trước kia kết hôn. Bản thân ông ấy đối xử với con cũng tệ, chẳng qua là vợ ông ấy thích con lắm. Mặc dù có ngược đãi nhưng vẫn luôn nhìn đến, thậm chí mua cho con cái gì cũng mua cho con người giúp việc nhà ông ấy như vậy. Sau này ông nội nhìn được mới đến nhận chăm sóc con. Nhưng mà bà ấy cho con ra ngoài ở để thích nghi hoàn cảnh để học tốt, kết quả từ nông thôn đến dù sao học cũng tốt, đứa của người giúp việc còn học tốt hơn con. Con lại có học qua đánh đàn, có học quá tiếng , cũng có học qua ca hát khiêu vũ, tiếng phổ thông cũng tốt, làm sao có thể so với con người giúp việc từ lớn lên ở trong thành phố kia chứ. Ở trường học có bạn bè thích hợp, bọn họ đều là cùng nhau lớn lên. Những đứa đều là con nhà trí thức, con xuất chúng, khắp nơi bị lập. có cách nào con chỉ có thể càng thêm cố gắng học đánh đàn, khiêu vũ, học tiếng phổ thông, còn phải cố gắng học tập, thể quá kém..."

      Tiểu Hoa tới đây hung hăng lau nước mắt, tiếp tục : "Cứ như vậy, con vẫn rất cố gắng. Con nghĩ nhanh lớn lên chút, nhanh rời khỏi cái ngôi nhà kia chút. Con cố gắng thi lên đại học, con nghe người bên ngoài với con phải cảm ơn, cảm ơn bọn họ nhận nuôi con, lỗ tai nghe cũng càng mọc dài ra. Lúc học 3 năm đại học, có lần bị chiến hữu của ông nội nhìn thấy, là thích con, muốn cho cháu trai của ông ấy làm bạn với con. Nhưng mà con nghe người khác ở bên ngoài có quan hệ rất tốt với mấy nữ sinh khác, trong lòng phải là nguyện ý. Lại phân phận con nuôi của con, ba mẹ trong nhà người ta cũng phải thích cho nên vẫn cản trở, bị buộc cùng người kia ra nước ngoài.

      Mãi cho đến khi cùng nhau học xong nghiên cứu sinh, học xong tiến sĩ mới trở về nước. May mà mặc kệ ở bên ngoài như thế nào, đối với người người chỉ thừa nhận mình con là bạn , đối xử với con cũng rất tốt. Thời gian dài ở chung con cũng từ từ có thiện cảm với . Con vốn nghĩ cuộc sống cứ trôi qua như vậy cũng được, cuộc sống bình thường như vậy cũng là loại hạnh phúc.

      Sau đó trong lúc vô tình con tìm được tiểu Hổ, từ trong miệng nó biết được sau khi con 3 năm ba cũng qua đời. Tiểu Hổ được gửi đến cho chăm sóc, ngay cả tiểu học cũng chưa học xong, người đàn ông hơn 20 tuổi chỉ có thể ở công trường xây dựng làm công nhân bốc vác. Sống trong xã hội sau này có tri thức cái gì cũng làm được, tiểu Hổ chẳng qua là tốt nghiệp tiểu học, nhưng cũng giống như thất học. Con chỉ biết nó trải qua cuộc sống ở nhà cũng tốt lắm. Tiểu Hổ là người rất tốt, chính là tính tình quá bướng bỉnh, cũng bướng bỉnh giống như ba vậy, chịu nhận giúp đỡ của con.

      Cuộc sống cứ trôi qua bình thản như vậy, rốt cục bên nhà trai giàu có thấy tuổi chúng con lớn mở miệng đồng ý hôn của chúng con. Nhưng là chuyện bi thảm nhất xảy ra, ngày thành hôn chuẩn bị xong trước ngày kết hôn tháng con mới biết được, con của người giúp việc kia dùng để so sánh với con từ bị mẹ kế con bồi dưỡng trở thành con ruột giúp chồng chưa cưới của con sinh đứa bé. demcodon-ddlqd Ngày chúng con kết hôn vừa vặn là ngày đầy tháng của đứa bé, mọi người đều biết ta mang thai sinh con như thế nào mà con lại biết. Chờ đến lúc con biết đứa bé sinh ra, ha ha... Nhiều năm như vậy, con vẫn sống phải gượng ép, nhưng mà con còn phải gượng ép như vậy lập gia đình, gượng ép giúp người khác nuôi đứa bé. Con muốn nuôi, con chất vấn người đàn ông kia, kết quả là người ta căn bản thèm để ý, chỉ đó là ngoài ý muốn, người là con, kêu con cần cố tình gây chuyện, đứa bé về sau giao cho người giúp việc là được rồi, chỉ cần lo chuẩn bị tốt cho hôn lễ. Đàn ông hả? Ai ở bên ngoài gặp dịp chơi.

      Ba, ba có buồn cười hay , đây là người đàn ông luôn miệng con, là người đàn ông đối xử tốt với con ư? Con muốn từ chối hôn lễ, kết quả tất cả mọi người đến ngăn cản con, mẹ kế con trực tiếp với con: ‘Tôi muôi nhiều năm như vậy, bạn bè người thân đều thông báo, hy vọng đừng làm cho tôi mất mặt.’ Buồn cười nhất chính là cha con cũng gì, chỉ với con là ông ấy lại cho con thêm của hồi môn chút... Ông ấy nghĩ con ầm ĩ lên như vậy đều là vì tiền... Ba, đây chính là cha ruột của con sao?"

      "Những chuyện con đều là ?" Vẻ mặt của Ba Giang như khúc gỗ .

      "Dạ, là , trước kết hôn 1 ngày con nhìn ngôi sao trời cầu nguyện, sau đó tỉnh ngủ biết trở lại. Ba, nếu như ba còn tin con chờ thêm hai ngày nữa ông ấy tới đón con, ba hãy hỏi chút ông ấy tính sửa tên cho con là gì, nhập vào hộ khẩu như thế nào, ông ấy chưa tới tuần trước khai giảng tới đón con. tại hẳn là đường tới..." Tiểu Hoa .

      "Bé Hoa, con để cho ba suy nghĩ chút, suy nghĩ kỹ, con ngủ trước !" Ba Giang xoa đầu .

      Tiểu Hoa gật đầu trở lại phòng của tiểu Hổ, cả đêm ngủ, biết ba suy nghĩ như thế nào, cũng biết mình cho ba biết chuyện này có đúng hay ? Trong lòng vẫn thấp thỏm yên.

      Bên kia ba Giang cũng cả đêm ngủ, Tiểu Hoa thay đổi từ khi vợ chết phải mình biết, chẳng qua là... chuyện này rất thể tưởng tượng được.

      Cứ như vậy bình tĩnh hai ngày trôi qua, đến ngày thứ ba, cũng chính là còn có 1 tuần phải học lại cha ruột của Tiểu Hoa đến dựa theo thời gian Tiểu Hoa ở trong nhà mình. Ba Giang từ từ bắt đầu tin tưởng những chuyện như lời Tiểu Hoa . Con quen thuộc và lệ thuộc vào mình phải là giả vờ, tư tưởng tuy rằng có thành thục nhưng căn bản cũng phải là đứa trẻ 9 tuổi, có lẽ như lời nó : nó sống lại.
      Tôm Thỏ, Nguyên NguyễnPhongVy thích bài này.

    4. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 8: Cha và ba

      Editor: demcodon


      Về sau tin tưởng con sống lại trong lòng ba Giang đau buồn hồi. Con của mình trong lúc mình nhìn thấy được bị người tổn thương như vậy, cuộc sống mệt mỏi như vậy. Mặc dù Tiểu Hoa nhàng bâng quơ mình trải qua công bằng, chẳng qua là kể lại mấy câu ngắn ngủn như thế nhưng làm cho ba Giang rất khó chịu. Được dạy dỗ tốt, có bằng cấp cao như vậy, là quý giá có cha có mẹ, sao có thể muốn sống chung với người bệnh gần sắp chết chứ, mà nguyện vọng lớn nhất là trở lại bên cạnh mình.

      Chuyện này rất buồn cười, bây giờ nhìn Lý Hướng Dương ở trước mắt, phong cách hiên ngang càng làm cho trong lòng ba Giang oán hận hồi. Chính là người đàn ông này vứt bỏ mình nhất, lại tổn thương con của mình. Nhưng mình lại cái gì cũng thể làm, vì Tiểu Hoa nên ba Giang liều mạng đè nén oán hận trong lòng.

      "Cậu Giang, nhiều năm rồi đến nơi này thay đổi nhiều nhỉ?" Lý Hướng Dương xuống xe sau đó cười chào hỏi với ba Giang rồi kêu tài xế mang quà tặng chuyển xuống xe.

      Hai mắt ba Giang đỏ bừng cắn chặt răng, thở ra hơi chuyện, mời và tài xế của vào cửa.

      Hôm nay Tiểu Hoa cố ý mang theo tiểu Hổ né ra ngoài, ba Giang lại chuyện với Lý Hướng Dương nên ông có chút xấu hổ.

      Vào nhà hồi lâu, Lý Hướng Dương nhìn ảnh mẹ chụp Tiểu Hoa vách tường ở trong phòng lại có chút đau buồn, có chút nhớ lại kỷ niệm, lại có chút hối hận : "Tiểu Phương xem ra rất hạnh phúc, cậu chăm sóc ấy rất khá."

      "Mẹ Tiểu Hoa trước khi xác ấy ở bên tôi rất tốt." Ba Giang nhớ lại .

      "Tôi có thể thăm ấy được ?" Lý Hướng Dương hỏi.

      Ba Giang suy nghĩ chút rồi gật đầu đồng ý. Ba Giang dẫn Lý Hướng Dương đưa tới trước mộ phần của mẹ Tiểu Hoa, cái gì cũng mà trở về nhà. Ông biết Lý Hướng Dương biết đường về nhà mình, những lời ta muốn với mẹ Tiểu Hoa mình cũng cần thiết nghe, càng muốn nghe.

      Lý Hướng Dương ở trước mộ phần ngây người hồi lâu, lúc sắp đến chạng vạng chậm rãi về phía nhà ba Giang.

      * * *
      Lúc này, Tiểu Hoa dẫn theo tiểu Hổ trở lại.

      "Bé Hoa, con suy nghĩ chút, dựa vào năng lực của con bây giờ có thể làm cho mình trải qua cuộc sống tốt hơn, có thể tránh khỏi những lời con chênh lệch với những đứa trong thành phố. Hay là con vẫn nên theo ông ấy, ông ấy có thể cho con những ngày tháng tốt đẹp, sau nay lên đại học chú ý hơn, cần phải làm bạn với người đàn ông thay lòng đổi dạ kia được rồi." Ba Giang để cho tiểu Hổ đứng ở ngoài cửa còn mình lặng lẽ ra quyết định của mình với Tiểu Hoa.

      "Ba, con muốn thiếu nợ bọn họ, nợ nhân tình rất khó có thể trả hết, ba cũng biết mà. Lại , con muốn chăm sóc cho tiểu Hổ tốt, ba, ba phải tin tưởng con, con có năng lực làm cho mình trải qua cuộc sống tốt đẹp." Tiểu Hoa căn bản cũng có suy tính cùng Lý Hướng Dương.

      "Nhưng mà bé Hoa, như vậy con rất vất vả, ba thể liên lụy con." Ba Giang vẫn đồng ý.

      Tiểu Hoa kiên định : "Ba, con nghĩ muốn rời khỏi hai người, con có ngàn phương pháp từ đường chạy về, ba lo lắng sao? Chỉ có 3 người chúng ta trải qua cuộc sống tốt, tốt sao? Về sau con còn muốn làm cho tiểu Hổ lên đại học, con muốn nó vất vả như vậy. Ba phải tin tưởng lựa chọn của con..."

      "Ông là ai? Đến nhà chúng tôi làm gì?" Đột nhiên nghe tiểu Hổ hô lên.

      "Ba, cứ quyết định như vậy , linh hồn và tư tưởng của con lớn, biết cái gì tốt với mình. Ba cũng nên khuyên con nữa. Cuộc sống của ba và tiểu Hổ tốt đó chính là hạnh phúc của con, là cuộc sống mà con mong muốn." Tiểu Hoa rất nhanh với ba Giang, đợi ông trả lời mà bước ra ngoài.

      Người đàn ông trước mặt này giống như trong trí nhớ, 30 năm ra đời nhìn ông tuổi trẻ. Tiểu Hoa nhìn ông cái nhanh chóng quay sang quát lớn với tiểu Hổ: "Tiểu Hổ, đây là khách, sao em có thể lại lễ phép như vậy thế?"

      lại quay sang với Lý Hướng Dương: "Chào chú, ba con ở trong phòng, chú vào chuyện với ông ấy . Con nấu cơm..." xong cũng kéo tiểu Hổ vào phòng bếp.

      Cháo và bánh bao ba dùng nồi lớn nấu gần xong, cơm cũng chín, trực tiếp gọi tiểu Hổ giúp mình rửa rau. demcodon-lqd Tiểu Hoa nhanh nhẹn hái dưa chuột, cắt khoai tây, cà chua, đập củ tỏi, thịt, ướp chút muối lên thân cá, đánh trứng gà... Sau khi ba biết Tiểu Hoa biết nấu ăn cố ý mua cá và thịt. Tiểu Hổ rửa rau xong nhìn thấy chị thuần thục trộn gỏi dưa chuột, cắt vỏ cà chua ra rồi cắt thành từng sợi... Nghe mùi hương thịt làm cho tiểu Hổ bất động bước đứng ngốc nhìn chằm chằm thịt trong nồi.

      Lý Hướng Dương vừa rồi nhìn thấy được ảnh chụp của Tiểu Hoa ở tường. Tiểu Hoa xinh đẹp giống như mẹ nó, năm đó mình cũng là liếc mắt cái bị mẹ nó mê hoặc. Tiểu Hoa được di truyền từ mẹ đôi chân mày lá liễu, đôi mắt hạnh nhân, gương mặt trái xoan cùng với làn da trắng nõn, quần áo cũng vô cùng sạch , chính là tóc vàng hơi khô và hai gò má đỏ bừng làm cho người vừa thấy chỉ biết nó là đứa ở nông thôn. Con của mình thấy mình cũng gọi ba làm cho trong lòng Lý Hướng Dương có chút thoải mái. Mình năm đó rất là thích vợ trước, ly hôn cũng là cầu. có cách nào ở chung với ba mẹ mình và giao tiếp với người chung quanh. Mình lại thi lên đại học, vội vàng học tập thời gian ở bên cạnh . Tự ti của là nguyên nhân hôn nhân của bọn họ vỡ tan, mình và vợ bây giờ thân mật ở chung mới là ngòi nổ.

      "Cậu Giang nè, cậu nuôi Tiểu Hoa rất khá, cám ơn cậu." Lý Hướng Dương vào phòng tìm cái ghế ngồi xuống chuyện với ba Giang.

      Ba Giang bắt đầu để ý đến , xoay người từ trong ngăn tủ cầm cái hộp ra ngoài, lấy ra giấy chứng nhận trước khi mẹ Tiểu Hoa ly hôn và giấy bệnh viện kiểm tra xét nghiệm của Tiểu Hoa sau khi ly hôn ở thành phố, còn có giấy chứng khai sinh của Tiểu Hoa, mới : "Đây, những thứ này có thể chứng minh Tiểu Hoa là con ruột của . Ngày mai tôi giúp lấy danh nghĩa ba ruột ủy ban làm giấy chứng nhận chuyển hộ khẩu cho Tiểu Hoa..."

      Lý Hướng Dương vuốt ve giấy chứng nhận ly hôn, cắn cắn môi : "Cậu Giang, tôi đối xử tốt với Tiểu Hoa, chăm sóc cho nó tốt, cậu cứ yên tâm . Cậu chỉ cần tách hộ khẩu cho Tiểu Hoa ra ngoài, những thứ này cũng cần..."

      "Lý Hướng Dương, chỉ có tôi và hãy ! Hôm qua, tôi chuyện phiếm với người khác nghe năm đó có người xuống nông thôn biết đứa ở nông thôn là con của mình, đều chỉ lấy danh phận con nuôi. Tôi vừa nghe nổi điên lên, đời này sao lại có người vô sỉ như vậy chứ? Tôi muốn biết, có phải cũng suy nghĩ như vậy hay ? và mẹ Tiểu Hoa là kết hôn, Tiểu Hoa cũng là con hợp pháp của hai người. Dựa theo cách của người lớn tuổi, mẹ Tiểu Hoa là vợ cả của , người vợ bây giờ của là vợ hai. Tôi ngốc, vợ cả sinh đứa sao có thể giống như vợ hai chứ? Nếu như muốn mang Tiểu Hoa về nhận nuôi giống như con nuôi ông đây cho biết, có cửa đâu!" Ba Giang cường ngạnh .

      Lý Hướng Dương có chút xấu hổ, lúc biết được tồn tại của Tiểu Hoa vợ nguyện ý nuôi nó chăm sóc nó, cầu xin duy nhất đó là thể để cho người khác biết nó là con ruột của . muốn làm cho người ta biết là người thứ 3 trong hôn nhân của người khác, cũng hy vọng con bị người chỉ trỏ. Mình lúc ấy tuy có chút muốn nhưng cũng đồng ý. Lần này ra ngoài với tất cả mọi người là ra ngoài nhận nuôi đứa con của người bạn bị mồi côi ... Bây giờ bị Giang Đại Sơn chút nào lưu tình ra quyết định của mình, ít nhiều cũng có chút thoải mái.

      "Cậu Giang, cậu hãy nghe tôi , chúng ta đều là vì muốn tốt cho đứa mà đúng ? Tiểu Hoa..." Lý Hướng Dương giải thích .

      " thúi, cái tên kia là tính mang Tiểu Hoa trở về nuôi thành con nuôi hả?" Ba Giang tức giận lên, biết là chuyện nhưng chính tai nghe được lại là chuyện khác.

      "Làm sao để đối xử tốt với đứa làm sao cậu biết được chứ? Cậu Giang, cậu cũng đừng nóng nảy, thân thể của cậu tốt, nghe tôi có được ?" Lý Hướng Dương cố gắng thuyết phục Giang Đại Sơn.

      Giang Đại Sơn lời nào trừng mắt liếc nhìn Lý Hướng Dương cái, tức giận ngồi ở bên giường.

      Lý Hướng Dương có chút xấu hổ, nhưng vẫn kiên trì : "Tiểu Hoa là con của tôi, con ruột này tôi nhận. tôi tia hoài nghi. Chỉ là năm đó tiểu Phương ở chung với ba mẹ tôi, lại ra cửa lớn, có mấy người biết tôi kết hôn. Bây giờ tôi dẫn đứa con trở về, cho mọi người biết tình hình thực tế cũng thành vấn đề, nhưng những ánh mắt chỉ trỏ vẫn theo Tiểu Hoa. Tiểu Hoa làm sao còn có thể học hành tốt được chứ."

      "Hừ!" Ba Giang mỉa mai tiếng : " phải sợ người khác là Trần Thế Mỹ, vợ của là hồ ly tinh muốn sống chung với người đàn ông có vợ, phải sợ người khác là Trần Thế Mỹ có mới nới cũ, vứt bỏ vợ con phải ? Còn lấy cớ vì Tiểu Hoa, đừng nghĩ tôi hồ đồ, tôi cũng phải là kẻ ngốc."

      "Cậu Giang, cậu có thể chuyện đàng hoàng chút có được ?" Lý Hướng Dương có chút tức giận.

      Ba Giang mắt lạnh nhìn : "Chỉ cần có thể làm việc tốt tôi mới có thể chuyện đàng hoàng."

      ... Trong phòng yên lặng hồi... ***************.com-demcodon

      "Ba, chú, ăn cơm!" Tiểu Hoa nấu cơm xong gọi hai người. Ba Giang cũng đếm xỉa đến Lý Hướng Dương bước ra ngoài. Lý Hướng Dương cũng theo ở phía sau ra ngoài gọi tài xế cùng vào ăn.

      Nhìn trong sân có bàn đá lớn bày bàn đồ ăn, chạng vạng cuối ngày nên cũng nắng gắt, trời cũng hồng hồng, gió lạnh thổi hơi mạnh rất là thoải mái, trong khí tỏa ra mùi hương thức ăn. Lý Hướng Dương và tài xế dưới chỉ huy của tiểu Hổ ra bên rửa tay. Sau đó mọi người cùng ngồi vào bàn có chút thích thú.

      Gỏi dưa chuột, cà chua ướp đường, bắp cải xé sợi, khoai tây xào thịt, thịt bằm xào tỏi, còn có con cá kho tàu rất là phong phú.

      "Bé Hoa chúng ta làm vừa thấy là biết ăn ngon rồi." Ba Giang dẫn đầu nếm miếng, sau đó cười : "Ăn rất ngon."

      Tiểu Hoa trừng mắt liếc nhìn ba cái : "Nước cũng bị ba khen ngon nữa, ba cũng rửa tay, ba vệ sinh như thế cẩn thận tiểu Hổ cũng học theo ba đó." Vừa vừa cầm khăn lông thanh sắt thả vào trong bồn nước làm ướt, còn giúp ba lau tay. Lý Hướng Dương ở bên nhìn cảm thấy rất là hâm mộ.

      Ba Giang cười ha ha, híp mắt hưởng thụ con phục vụ. Lau tay cho ba xong Tiểu Hoa đến gắp thức ăn cho tiểu Hổ, mọi người bắt đầu ăn cơm.

      "Tiểu Hoa nè, thịt xào vừa chín, ướp gia vị vừa đủ, lại xào chung với khoai tây, ăn chung ngon. Cá cũng kho ngon miệng, tệ tệ, tuổi còn mà có thể nấu nướng giỏi như vậy." Lý Hướng Dương ăn cơm con làm cảm thấy ăn ngon lạ thường, tài xế cũng phụ họa theo.

      "Ừ! Ăn ngon!" Tiểu Hổ ăn miệng dích đầy mỡ còn ràng.

      Tiểu Hoa gì, chẳng qua là thỉnh thoảng chăm sóc cho tiểu Hổ và ba, làm cho Lý Hướng Dương hâm mộ hồi. cũng lo lắng đến Tiểu Hoa cũng có chăm sóc cho mình, chẳng qua là Tiểu Hoa ngồi ở giữa ba Giang và tiểu Hổ càng dễ dàng chăm sóc cho ba Giang và tiểu Hổ hơn.

      (đêm: trong bản convert tác giả dùng 'cha' và 'phụ thân' để phân biệt hai người, nên mình để là 'cha' khi về Lý Hướng Dương, 'ba' khi về Giang Đại Sơn. Còn những gia đình khác là 'ba mẹ' bình thường.)
      Tôm ThỏNguyên Nguyễn thích bài này.

    5. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 9: Con muốn rời khỏi nhà của con

      Editor: demcodon


      Món ăn nhìn thấy nhiều may mà có 3 người lớn nên cũng giải quyết sạch . Sau khi ăn xong ba Giang giống như ngày thường ngăn cản cho Tiểu Hoa rửa chén mà tự mình rửa. Tiểu Hổ ăn hơi nhiều nên Tiểu Hoa chỉ huy nó dạo ở trong sân cho tiêu cơm.

      "Tiểu Hoa giỏi đó!" Tài xế ăn cơm xong lại chui vào trong xe. Trong sân tiểu Hổ chậm rãi tới lui, Tiểu Hoa ngồi chuyện phiếm với Lý Hướng Dương.

      "Cám ơn!" Nghe được khích lệ Tiểu Hoa bày tỏ tự nhiên hào phóng.

      "Ha ha! Đứa ngoan!" Lý Hướng Dương vỗ vỗ bả vai Tiểu Hoa cười, lát sau mới hỏi: "Tiểu Hoa biết chú là ai ?"

      Tiểu Hoa gật đầu, tùy ý : "Chú là chồng trước của mẹ con, cũng là cha ruột của con. Tiểu Hổ, chậm chút, vừa ăn xong đừng chạy!"

      Nhìn ra Tiểu Hoa thèm để ý đến mình Lý Hướng Dương có chút bực mình, nhưng vẫn dịu dàng : "Con có biết lần này cha tới làm gì ?"

      Tiểu Hoa mím mím môi : "Mẹ con chết, ba con thân thể tốt muốn mang con đưa cho chú nuôi." Sau đó đợi Lý Hướng Dương chuyện lại nhanh chóng tiếp: "Ba con suy nghĩ nhiều rồi, con , thân thể ba tốt, tiểu Hổ lại còn , con là chị, con muốn chăm sóc bọn họ. Cha, con gọi là ông tiếng cha, con thừa nhận con là con của ông, nhưng mà có ơn sinh có ơn nuôi dưỡng, con tính là vong ơn bội nghĩa."

      "Nhưng mà Tiểu Hoa con còn , vẫn là đứa con nít cần người khác chăm sóc, còn phải đến trường học kiến thức. Ba con và em trai con cha cũng giúp con chăm sóc họ." Nghe được Tiểu Hoa chuyện gì cũng hiểu được Lý Hướng Dương có chút đau lòng vì con bé phải trưởng thành sớm.

      Tiểu Hoa nghiêm túc nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Lý Hướng Dương : "Con có thể chăm sóc tốt cho ba và tiểu Hổ, thành tích học tập của con cũng rất giỏi, con biết nấu cơm giặt giũ quần áo. Bây giờ con học Trung y với ông Triệu, ông Triệu con rất thông minh học rất nhanh, tháng nghỉ hè con học thuộc các huyệt vị trong sách. Bản thảo cương mục* cũng học xong 100 trang, còn biết phần lớn dược liệu ở nhà ông Triệu, cũng biết được những món ăn nào tương khắc với nhau. Con phải là đứa , con biết lựa chọn cái gì tốt cho mình. Ở bên cạnh ba, chăm sóc tiểu Hổ thành người chính là tâm nguyện lớn nhất của con. Con muốn, cũng thể theo cha."

      (*Bản thảo cương mục là từ điển bách khoa của Trung Quốc về dược vật học được thầy thuốc Lý Thời Trân biên soạn vào thế kỷ 16 đầu thời nhà Minh. Đây được coi là tác phẩm y học hoàn chỉnh và chi tiết nhất trong lịch sử Đông y.)

      Giọng điệu của Tiểu Hoa giống như đứa trẻ 9 tuổi. có tư tưởng, chủ kiến của mình, điều này làm cho Lý Hướng Dương có chút luống cuống. Vừa là con của mình muốn nuôi nấng, vừa là Tiểu Hoa ưu tú cũng làm cho kiêu ngạo. ***************.com Lý Hướng Dương cũng nghiêm túc nhìn về phía Tiểu Hoa : "Cha có thể cho con được dạy dỗ tốt nhất, mặc quần áo xinh đẹp, con có thể đến trường ở Bắc Kinh, còn có thể học ca hát khiêu vũ, có thể quen nhiều bạn bè, về sau có thể vào trường đại học tốt, như vậy cũng có thể tìm được công việt tốt mới có thể chăm sóc tốt hơn cho tiểu Hổ, phải sao?"

      "Con cần Bắc Kinh cũng có thể thi đậu vào trường đại học tốt, còn có thể chỉ đạo dạy dỗ cho tiểu Hổ thi lên đại học, con có thể làm được." Lúc Tiểu Hoa ra những lời này rất tự tin, kiên định có lực.

      Lý Hướng Dương nhìn bộ dáng tự tin của Tiểu Hoa nghĩ tới vợ trước của mình, quả vợ trước của mình rất dịu dàng, hiểu chuyện nhưng có chút tự ti. Mình cũng thèm để ý trình độ học vấn của ấy cao thấp nhưng ấy vẫn luôn rất tự ti. Nếu như ấy cũng có thể giống như Tiểu Hoa có lẽ hôn nhân của bọn họ đến ngõ cụt.

      Tiểu Hoa nhìn Lý Hướng Dương rơi vào trầm tư tiếp tục : "Quần áo xinh đẹp, ca hát khiêu vũ, về sau con cũng có, cũng có thể học. Mặc kệ như thế nào con chỉ muốn sống với ba, ba con có thể toàn tâm toàn ý con, có lẽ thể dạy dỗ cho con tốt, cũng thể chăm sóc cho cuộc sống của con tốt, nhưng ba ở trong lòng con là người quan trọng nhất, đây chính là điều con muốn. Cha, cha tái hôn cũng có con, cha có thể bảo đảm và vợ của cha đối xử bình đẳng với con và con của cha hay ? cần trả lời, con biết đáp án. Có số việc thể sử dụng tiền tài để cân nhắc, điều con muốn cũng chỉ là có tài phú mà thôi."

      "Tiểu Hoa, con giống như đứa trẻ bình thường." Lý Hướng Dương cảm khái .

      "Lúc ba sinh bệnh, lúc mẹ qua đời, con giống như đứa trẻ bình thường rồi. Con muốn phải lớn lên, con muốn gánh vác nâng đỡ ngôi nhà này của chúng con, đây là trách nhiệm cũng như nguyện vọng của con. Cha, con rất cảm ơn quan tâm của cha dành cho con, nhưng con tuyệt đối tuyệt đối theo cha, con chính là những lời trong lòng." Tiểu Hoa kiên định .

      Lý Hướng Dương bình tĩnh nhìn Tiểu Hoa, Tiểu Hoa mím môi cũng kiên định nhìn mình. Trong nháy mắt Lý Hướng Dương muốn khóc, con của mình hẳn là được mọi người che chở như Công chúa phải gánh vác nâng đỡ ngôi nhà như trước. Trong lời của Tiểu Hoa lời nào thuộc về giọng điệu của đứa , con bé lấy cái tư tưởng lớn trao đổi với mình. Đây là ăn bao nhiêu khổ, chịu đựng bao nhiêu áp lực mới có thể đạt tới như thế chứ? Lý Hướng Dương yên lặng, ánh mắt của con kiên định, nghiêm túc cho mình biết, con bé rời khỏi Giang Đại Sơn, ở trong lòng con bé ba nó cũng chỉ có Giang Đại Sơn. Mặc dù thừa nhận tồn tại của mình nhưng có quá nhiều tình cảm. Điều này làm cho Lý Hướng Dương rất ghen tỵ cũng rất thương cảm.

      Chờ ba Giang rửa chén xong Tiểu Hoa có đốc thúc ông sang nhà ông Triệu châm cứu, còn tiểu Hổ ở trong phòng xem tivi. Lý Hướng Dương gọi tài xế của mình là Trương Kiến Quân đến hỏi : "Kiến Quân, con của tôi thế nào? tệ chứ!"

      Trương Kiến Quân gật đầu : "Là đứa hiểu chuyện, cũng rất có lòng."

      "Nhưng mà đứa tốt như vậy lại muốn nhận tôi, Kiến Quân à! Tôi có phải là làm người rất thất bại hay , ngay cả con cũng muốn nhận." Lý Hướng Dương rất là mất mát, Tiểu Hoa từ chối ràng như vậy đối với ông là đả kích rất lớn.

      "Ông chủ, đứa còn , có thể từ từ dạy..." Trương Kiến Quân cũng biết nên cái gì để an ủi .

      "Con bé tuyệt đối tuyệt đối theo tôi, nghĩ cũng muốn theo tôi... ràng là Công chúa lại muốn làm nông thôn, ha ha... ràng có thể có những thứ dễ như trở bàn tay lại khinh thường có được, muốn rất nhiều rất nhiều đường vòng để giành được những thứ mình muốn... Đây căn bản phải là đứa , con bé còn thành thục hơn những người lớn. Tôi biết lớn lên quá sớm như vậy là tốt hay là xấu với con bé, nhưng là lại có sức lực ngăn cản. Con bé căn bản là muốn nhận tôi, con bé thậm chí hy vọng ba của nó chính là Giang Đại Sơn bình thường này, cậu ta có cái gì tốt? Tôi lại có cái gì tốt chứ?" Lý Hướng Dương rất là oán giận.

      * * *
      Lý Hướng Dương ở bên này cảm khái, ở bên kia Tiểu Hoa và ba châm cứu xong thầy cũng kiểm tra lại tiến độ học tập của Tiểu Hoa, hai người lại làm bạn với sao sáng về.

      "Tiểu Hoa, muốn ?" Ba Giang hỏi, lúc biết được Lý Hướng Dương tính mang Tiểu Hoa trở về nuôi thành con nuôi ba Giang tức giận quyết định đem tất cả mọi chuyện giao cho con đến xử lý. Nhưng vẫn muốn hỏi chút, dù sao sống chung chỗ với mình Tiểu Hoa rất vất vả.

      Tiểu Hoa dùng sức gật đầu mới : " , với ông ấy. Ông ấy là cha, mà ba là ba. Con có thể làm nũng với ba, ra những lời trong lòng, nhưng đối với ông ấy thể. Con vĩnh viễn cũng quên được lúc muốn ông ấy giúp con giải trừ hôn ước ông ấy chịu làm. Ở trong lòng ông ấy thương con, con, nhưng người cần ông ấy thương, ông ấy chỉ có con. Con cũng phải là quan trọng nhất, lúc ông ấy lựa chọn giữa con và người nhà của ông ấy người bị hy sinh là con."

      "Ai..." Ba Giang nắm chặt tay Tiểu Hoa đau lòng : "Tùy con! Con muốn thế nào làm như thế ấy !"

      "Ba, con mẹ, con ba, con tiểu Hổ, con cũng nhà của chúng ta, như vậy cũng rất tốt, ổ vàng ổ bạc bằng ổ chó của mình, biện pháp kiếm tiền con có rất nhiều cách, ba cần lo lắng." Tiểu Hoa rốt cục thở dài nhõm hơi.

      " biết, về sau phải dựa vào con nuôi. đời này có mấy người thoải mái giống như ba chứ, mới sắp 30 tuổi được con nuôi. Ba cũng... ... 3 người." Ba Giang ra vẻ thoải mái cảm khái.

      * * *
      rời khỏi ba, rời khỏi nhà làm cho Tiểu Hoa vui vẻ. Ba Giang lại dặn dò Tiểu Hoa được bí mật của bản thân cho bất luận người nào biết, cả đời mang nó chôn dưới đáy lòng. Hãy quên những chuyện này cố gắng nhớ kỹ chuyện mình chỉ có 9 tuổi, đừng khác thường vì chuyện gì, bây giờ chỉ là đứa . Tiểu Hoa đồng ý.

      Về đến nhà Tiểu Hoa giúp tiểu Hổ rửa mặt, đánh răng rửa chân rồi nấu nước nóng cho ba rửa chân, cũng bưng nước cho Lý Hướng Dương rửa chân, còn giúp ông giặt sạch vớ. demcodon-lqd Sau khi an bài chỗ ngủ cho tài xế ở giường Tiểu Hoa và tiểu Hổ ngủ. Bởi vì mùa hè nên giường gạch* ai ngủ, nhưng mà gần nhất bếp nhà Tiểu Hoa cũng làm gì nên tính rất nóng. Tiểu Hoa trải chiếu đệm lên giường, kêu tiểu Hổ và mình cùng nhau lên giường gạch ngủ, cũng may ở nông thôn chạng vạng rất là mát mẻ nên ngủ cũng phải rất nóng. Lý Hướng Dương để cho ông ngủ chung với phòng của ba Giang.

      (*Giường gạch còn gọi là: kháng, giường đất, được người Trung Quốc ở phía Bắc hay dùng, giường được xây bằng gạch hoặc đất, ở phía trong rỗng, chừa 1 cửa để đến mùa đông đem than hoặc củi đốt nóng trong đó, làm giường sưởi chống lạnh.)

      "Cậu Giang, cậu xem, nếu tôi lấy thân phận con hợp pháp dẫn Tiểu Hoa con bé có chịu theo tôi ?" Lý Hướng Dương nằm ở giường nghĩ đến vừa rồi Tiểu Hoa cẩn thận săn sóc có chút cảm động hỏi.

      Giang Đại Sơn liếc mắt nhìn mới : "Từ từ, vừa rồi tôi muốn đồng ý với con bé làm theo ý muốn của nó, sớm biết như thế thông báo cho , làm cho chuyện càng thêm phiền phức như vậy."

      Lý Hướng Dương cọ cái rồi ngồi xuống, trừng mắt nhìn Giang Đại Sơn : "Đó là con của tôi."

      "Tôi cho ai biết chuyện này!" Giang Đại Sơn cũng căm tức nhìn .

      hồi sau, Lý Hướng Dương nhìn nữa mà than thở : "Cậu , tôi cũng biết. Cậu xem cậu có cái gì tốt? Vì sao con bé chỉ muốn theo cậu chứ?"

      Giang Đại Sơn hừ tiếng phản bác: "Tôi có gì tốt nhưng con bé thích tôi, chính là nguyện ý theo tôi."

      Lý Hướng Dương bị nghẹn nên lời . Mặc dù có rất nhiều phương pháp bắt buộc Tiểu Hoa rời nhưng nhìn vẻ mặt con bé kiên định như vậy Lý Hướng Dương cũng dám làm gì, chỉ sợ đánh mất chút tình cảm này giữa cha và con . Cuối cùng chẳng qua là mạnh miệng : "Đó là con ruột của tôi."

      "Con bé tôi chính là ba ruột của nó. Tôi có thể đối xử với con bé còn tốt hơn con trai của mình, có thể làm như vậy ? Vợ của có thể làm như vậy ? Ba mẹ có thể làm như vậy ?" Giang Đại Sơn cãi lại.

      ... Trong lòng Lý Hướng Dương chua sót hồi, sao mình có thể làm như vậy chứ? Hiển nhiên là thể nào, thương con trai nhiều năm như vậy, cũng quả thương con . Nhưng dù sao chỉ mới gặp mặt lần có tình cảm sâu như vậy, cũng có cách nào cầu vợ và ba mẹ... Nhưng là cam lòng buông tha cho con sao? cam lòng, làm sao có thể cam lòng chứ, đứa tốt như vậy, sao mình có thể buông tha cho chứ.

      đêm này hai người lại gì thêm...
      Tôm Thỏ, Nguyên NguyễnPhongVy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :