1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện Đại] SỐNG LẠI BẢO VỆ HẠNH PHÚC

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 50: Cần phải biểu diễn tiết mục

      Editor: demcodon


      "Minh Ngọc đối xử với tốt như vậy muốn làm chuyện nhẫn tâm như vậy ư?" Lưu Nhã trước khi Tiểu Hoa hỏi.

      Tiểu Hoa quay đầu nhìn bà : "Chuyện này phải xem bà làm sao chứ? Bà nếu như lại xuất ở trước mặt tôi, nể tình Minh Ngọc biết gì chuyện năm đó, hơn nữa nhiều năm như vậy rất tốt với tôi thêm người em trai cũng sao. Chẳng qua điều kiện tiên quyết đó là bà vĩnh viễn cần xuất ở trước mặt tôi, , tôi chán ghét nhìn gương mặt này của bà."

      "Tôi phải muốn xem nó trở thành em trai, tôi là muốn rời khỏi nó..." Lưu Nhã .

      Tiểu Hoa cười : "Lời này bà cho con trai bà nghe!" xong liếc nhìn Lưu Nhã cái nữa mà trực tiếp bỏ . demcodon-lqd đường nhịn được cười ha ha, kiếp trước có người nhìn đến mình, cũng có đến cầu xin mình, ông trời quả là vẫn mở to mắt. cười xong cầm lấy điện thoại nhắn tin gửi cho Lý Hướng Dương: "Cha, tôi vẫn gọi ông tiếng cha, chẳng qua là ông bảo đảm dường như có tác dụng. Vợ của ông lại tới tìm tôi, lúc này là muốn tôi rời khỏi con trai ông, lời này tôi muốn , ông tự với con trai của ông ! Tôi là vì ông mấy năm nay đối xử tốt với tôi mà khoan dung và tha thứ vẫn còn gọi ông là cha, đừng khảo nghiệm tính nhẫn nại của tôi được chứ?"

      * * *
      Về đến nhà, Tiểu Hoa bởi vì phát tiết với Lưu Nhã hồi nên tâm tình rất tốt, thậm chí lúc Cao Giang Cảnh nghỉ phép về nhà chủ động dụ dỗ .

      "Bà xã, nếu như mỗi ngày em đều nhiệt tình như vậy bảo làm cái gì cũng được." Cao Giang Cảnh sau đó cảm khái .

      Tiểu Hoa khẽ cắn chút lên bộ phận nổi trước ngực của mới : "Trước kia cảm thấy người ta rất lợi hại, tại cũng phải đối thủ của mình, cho nên nhất thời quên hình tượng thôi! Em là phụ nữ truyền thống Trung Quốc, phụ nữ ngượng ngùng xinh đẹp Trung Quốc đó."

      Tay của Cao Giang Cảnh ngừng rong chơi ở người Tiểu Hoa, ở bên tai : "Biểu vừa rồi của em cũng tuyệt đối ngượng ngùng."

      Tiểu Hoa nhìn : "Vậy về sau phát em hoàn toàn có mỹ đức* này."

      (*Mỹ đức là đạo đức, hành vi tốt đẹp phù hợp với chân thiện mỹ.)

      " , được..." Cao Giang Cảnh xoay người muốn ngăn Tiểu Hoa đứng dậy : "Bà xã, em cần giữ cái phẩm đức này, thích dáng vẻ vừa rồi của em!" xong cúi đầu chặn lên miệng Tiểu Hoa, chỉ chốc lát sau trong phòng lại truyền ra tiếng rên rỉ và tiếng thở dốc.

      "Ông xã, chừng nào có thời gian rãnh? Chúng ta cũng chơi ở đâu, cũng có trải qua tuần trăng mật, xem bọn người Hạ Đồng chụp nhiều ảnh xinh đẹp như vậy?" Tiểu Hoa mở hình Hạ Đồng chụp tuần trăng mật gửi cho mình xem cho Cao Giang Cảnh biết.

      Cao Giang Cảnh sửng sốt, mình có dẫn Tiểu Hoa đâu chơi, có chút áy náy : "Bây giờ xin phép nghỉ đông thử xem, nếu như cấp đồng ý mang hai con giao cho mẹ giữ, dẫn em chơi."

      Tiểu Hoa vừa nghe vội vàng gật đầu đồng ý, lúc trước mẹ chồng cũng muốn mình cầu Cao Giang Cảnh dẫn mình ra ngoài chơi. phải là làm người mẹ hiền hậu, là bọn quá ! Tiểu Hoa cầm sổ tay du lịch hưng phấn bừng bừng tính toán muốn đâu chơi, sắp xếp thế nào. Cao Giang Cảnh nhìn dáng vẻ hưng phấn của tiến lên vuốt vuốt đầu , cảm thấy mình còn rất ủy khuất .

      Cao Giang Cảnh ý nghĩ của mình cho mẹ mình biết muốn mang Tiểu Hoa chơi lần, ngờ lấy được toàn lực ủng hộ của mẹ. Mẹ Cao Giang Cảnh mấy năm nay cực kỳ vừa lòng với Tiểu Hoa, người hiểu chuyện lại hiếu thuận, lại còn sinh cho mình hai đứa cháu trai đáng . Hơn nữa lớn lên xinh đẹp như vậy, có bản lĩnh lại an tâm ở nhà làm hết chức vụ làm vợ. Mấy năm nay ở chung mẹ Cao đều xem Tiểu Hoa như con ruột mà thương, cho nên Cao Giang Cảnh vừa mẹ Cao còn hết sức khích lệ con trai hồi.

      Rốt cục xin được ngày nghỉ, cho dù phải đón giao thừa ở trong quân đội cũng thể ảnh hưởng đến tâm tình tốt của Tiểu Hoa, 12 ngày đó! Cũng gần 2 tuần đó! Vốn tính chơi 1 tuần còn lại về ở bên ông bà nội và hai con nhưng lại bị mẹ chồng ngăn cản, muốn chơi chơi lần cho thỏa thích, mẹ chồng hạ lệnh đến ngày trả phép cho phép trở về.

      * * *
      Dọc theo đường Tiểu Hoa đều hưng phấn bừng bừng, chuẩn bị du lịch chuyến này là đến tỉnh Vân Nam. Lần trước bởi vì muốn hỏi chuyện động đất cho nên thường chuyện phiếm với người bạn mạng ở tỉnh Vân Nam, nghe bọn họ kể các loại phong cảnh xinh đẹp ở tỉnh Vân Nam. Tiểu Hoa nghe xong vẫn muốn đến xem, lần này có Cao Giang Cảnh với mình lại cần lo lắng bọn , có thể tùy lúc gọi điện thoại.

      Cao Giang Cảnh nhìn vợ kể từ khi ra cửa nụ cười mặt chưa từng ngắt đoạn có chút mê muội nhìn gương mặt Tiểu Hoa, đồng thời trong lòng ngầm hạ quyết định chờ sau này có thời gian phải dạo với nhiều hơn.

      Ban ngày Cao Giang Cảnh và Tiểu Hoa khắp nơi tham quan chút, buổi tối Tiểu Hoa nhiệt tình phục vụ ông xã nhà mình lăn giường. Ngoại trừ ngẫu nhiên chuyện với vài người nhàm chán đến gần Tiểu Hoa Cao Giang Cảnh rất vừa lòng với chuyến lần này. Tiểu Hoa cũng bởi vì phối hợp với toàn bộ hành trình cùng Cao Giang Cảnh còn có chút mệt nhọc, chuyến lần này cũng cảm thấy phá lệ thỏa mãn.

      Tiểu Hoa biết mình chính là nhìn thấy tuần trăng mật của Hạ Đồng nhất thời xúc động lên, ngờ Cao Giang Cảnh và người nhà phối hợp với mình như vậy. Trong lòng Tiểu Hoa cảm thấy ngọt ngào, đường trở về giọng vào tai Cao Giang Cảnh: "Cám ơn ! Ông xã, em !"

      Cao Giang Cảnh cầm tay Tiểu Hoa lại, gắt gao ôm vào trong lòng thầm bên tai: " cũng em."

      "Về sau có thời gian chúng ta còn có ông bà nội, ba mẹ, còn có hai con, cùng với tiểu Hổ và ba, mọi người chúng ta ra ngoài chơi được ? cần chạy xa, tìm nơi gần trong ngày được rồi, có được ?" Tiểu Hoa hỏi.

      Cao Giang Cảnh 'ừ' tiếng bày tỏ đồng ý, Tiểu Hoa cười híp mắt. chơi với Cao Giang Cảnh chuyến ngay cả buồn bực bởi vì Lưu Nhã mang đến lúc trước lại hoàn toàn biến mất. Trở lại quân đội lần nữa nhìn thấy Lý Minh Ngọc cũng có rối rắm như lúc trước, có thể xem là bạn bè cũng tâm bình khí hòa ở chung với .

      * * *
      Bởi vì Cao Giang Cảnh hết ngày nghỉ đông cho nên lúc đến đón giao thừa phải ở trong quân đội. Tiểu Hoa vì muốn ở bên cũng mang theo hai con lần đầu tiên ở quân đội ăn tết.

      "Hiểu Hoa, em có tài nghệ gì ?" Chị Từ đưa giấy đăng ký với Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa sửng sốt nhìn chị Từ hỏi: "Để làm gì vậy?"

      "Lúc đón giao thừa ngoại trừ chiến sĩ biểu diễn còn có nhóm vợ lính chúng mình cùng với bọn biểu diễn. Đứa nhà em còn trước hết quên , em biểu diễn mình, chị nghĩ em chính là đa tài đa nghệ." Chị Từ cười giải thích.

      Tiểu Hoa vươn hai tay nâng cằm nhìn chị Từ chậm rãi : "Em biết nấu cơm, em biết châm cứu, em biết đánh Thái cực..."

      "Ca hát?" Chị Từ hỏi.

      Tiểu Hoa cúi đầu : "Ngũ được đầy đủ."

      "Khiêu vũ?" Chị Từ lại hỏi.

      "Múa dân vũ, đại học có học qua." Tiểu Hoa trả lời.

      "Đánh đàn? Vẽ tranh?" Chị Từ kinh ngạc nhìn Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa có chút xấu hổ : "Biết đánh đàn dương cầm, nhưng mà ít nhất 5 năm luyện qua, tương đương với biết. Em biết viết chữ bút lông, chỉ giới hạn trong trình độ nghiệp dư..."

      Chị Từ sửng sốt hồi nhìn Tiểu Hoa hỏi: "Vậy em làm gì đây?"

      Tiểu Hoa cúi đầu .

      * * *
      Lúc Cao Giang Cảnh trở về Tiểu Hoa mang chuyện này cho biết, sau đó nhìn : "Ông xã, nhanh chóng nghĩ cho em biện pháp . Chị Từ em biểu diễn phải có tiết mục gì đó. nếu như nghĩ cho em em đón giao thừa ở đây đâu."

      "Nếu em câu lạc bộ đàn dương cầm kia luyện chút? Dù sao em cũng biết được căn bản, đến lúc đó chỉ cần đàn ra là được, có bao nhiêu người có thể nghe ra en đàn đúng hay đâu." Cao Giang Cảnh suy nghĩ chút .

      Tiểu Hoa nhìn : "Em cũng phải thiên tài, nhiều năm như vậy có luyện tập mà chỉ dựa vào mấy ngày, hơn nữa còn phải trông con, nấu cơm, viết bản thảo, có khả năng! Em muốn dọa người đâu!"

      Cao Giang Cảnh đành hỏi chuyện khác: "Bọn họ biểu diễn cái gì?"

      "Chị Từ ca hát, dì Lưu, dì Triệu và mấy người lớn khác đọc thơ diễn cảm, tiểu Đình múa đại..." Tiểu Hoa vươn đầu ngón tay ra tính, sau đó nhìn Cao Giang Cảnh : " ca hát tốt , lên thay em biểu diễn nha?"

      "Hình như được đâu?" Cao Giang Cảnh có chút do dự .

      Tiểu Hoa ngã vào sô pha bất đắc dĩ : "Bà xã của đánh đàn, đánh cờ, làm thơ, vẽ tranh, ca hát, khiêu vũ mọi thứ đều biết, đây phải là làm khó người sao?"

      Cao Giang Cảnh ngồi vào bên cạnh , kéo vào trong lòng cười : "Bà xã của giặt quần áo, nấu cơm, chữa bệnh, sáng tác đều biết là tốt rồi! Biết nhiều chuyện làm cho ông xã của em tự ti!"

      "Ông xã! Lần trước Tử Nghiên bạn quen trước kia cái gì cũng biết, bây giờ có hối hận hay ?" Tiểu Hoa hỏi.

      trán Cao Giang Cảnh xuất vạch đen : "Khi đó vẫn còn học, còn nên suy nghĩ cũng chín chắn, sai khi xem có cảm tình thành tình . Sau lại ở bên nhau bao lâu bởi vì thích hợp nên chia tay, hơn nữa cũng có gặp lại ấy. Người đầu tiên cũng là người cuối cùng đều là em, cho nên đừng có suy nghĩ lung tung nữa."

      "Vậy à! Vậy có hôn qua hay ?" Tiểu Hoa biết mình thể ngăn được lòng hiếu kỳ nên hỏi.

      Cao Giang Cảnh yên lặng hồi mới : "Nếu có em có tức giận ?"

      Tiểu Hoa kéo cánh tay của qua mạnh mẽ cắn cái, sau đó tiếng ra lời ác: " tức giận, dù sao đối tượng nụ hôn đầu tiên của em cũng phải là ! Em tức giận... em..."

      "Ai?" Cao Giang Cảnh nắm cánh tay Tiểu Hoa hỏi.

      Tiểu Hoa nhìn đèn đầu, chính là trả lời. ***************.com-demcodon

      Cao Giang Cảnh ôm lên đùi mình lại hỏi: "Là ai?"

      Tiểu Hoa hừ tiếng, tiếng tức giận : " phải là lần đó... hô hấp nhân tạo... chuyện đó... cũng phải làm ư?"

      Cao Giang Cảnh nghe xong chặn lên miệng của , hung hăng hôn lên. Tiểu Hoa đẩy ra hỏi: "Biểu diễn làm gì đây?"

      "Để mai tính!" Cao Giang Cảnh ôm lên hai bước vào phòng ngủ ném lên giường rồi đè lên, nhìn : "Về sau cho em hôn qua người khác biết ?"

      "Hừ! Chủ nghĩa lớn của đàn ông, cũng phải hôn qua người khác sao?" Tiểu Hoa quay đầu .

      Cao Giang Cảnh cụng đầu vào trán , nhìn môi của nghiêm túc : "Sau khi gặp được em cũng chỉ có em, về sau cũng chỉ có em. Cho nên em phải bảo đảm, cho phép em lại em hôn qua người khác, biết ?"

      Tiểu Hoa nhìn thấy Cao Giang Cảnh nghiêm khắc khác thường như vậy sợ hãi gật đầu cái.

    2. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 51: Tiệc tối giao thừa

      Editor: demcodon


      Chờ ngày hôm sau Cao Giang Cảnh Tiểu Hoa lập tức gom quần áo thành về nhà thăm con. Tiểu Hoa ôm hai con mới xoa xoa eo của mình, quyết định sau này vẫn là nên chọc giận ông xã mình.

      Vừa vặn lúc tiểu Hổ được về nghỉ đông nên Tiểu Hoa mang theo hai con cùng tiểu Hổ chơi khắp nơi. Rốt cục cách ngày biểu diễn gần tuần chị Từ gọi cuộc điện thoại tới hỏi Tiểu Hoa chuẩn bị thế nào. Đầu Tiểu Hoa choáng váng chút, mình quên chuyện này rồi.

      "Tiểu Hổ, em có tài nghệ gì ?" Tiểu Hoa nhìn em trai mình hỏi.

      Tiểu Hổ lắc đầu hỏi: "Đánh quyền có tính ?"

      Tiểu Hoa cắn răng : "Ở quân đội đánh quyền phải là muốn gây chuyện hả?"

      "Vậy còn đơn giản thôi, chị đánh đàn, rể hát, chọn ca khúc được thích đơn giản, có thể bù lại chị đánh đàn tốt, được ? Nếu lại cho hai con chị lên sân khấu đánh quyền, bọn nó còn lại đáng ." Tiểu Hổ thèm để ý .

      Tiểu Hoa vừa nghe hỏi: "Chỉ dùng đàn dương cầm có đơn điệu ?"

      "Em biết chút đàn ghita, Lý Minh Ngọc kia biết ghita bass, hình như còn biết đánh trống, mình được hả, cầu người ngoài người ngoài biết ? Dù sao vốn là năm đầu tiên chị đón giao thừa ở quân đội, ba cũng nhận lời ông bà nội Cao cùng bọn họ đón giao thừa rồi, vừa vặn em với chị cùng nhau ở quân đội." Tiểu Hổ nhìn .

      Tiểu Hoa suy nghĩ chút : "Vậy cũng tốt! Em gọi điện thoại cho Lý Minh Ngọc, em dạy hai cháu đánh quyền, em chọn xem rể em hát bài gì? Chị nghỉ trước lát."

      "Giang Hiểu Hoa!" Tiểu Hoa để ý tới phía sau tiểu Hổ gào lên, lập tức trở về phòng nằm giường cảm giác rất mệt, ngủ lát dậy gõ chữ vậy!

      Chờ lúc Tiểu Hoa tỉnh lại tiểu Hổ thông báo cho Lý Minh Ngọc và Cao Giang Cảnh, nhưng mà còn chưa có quyết định hát bài gì. Tiểu Hoa vừa suy nghĩ vừa lật, nhớ tới sở trường của mình rất thích bài <Biển sâu>. Vì thế nhất bút vung lên quyết định hát bài hát này. Tiểu Hoa nhớ lúc ấy nhớ mình rất thích bài hát này, nhưng mà Tiểu Hoa lên mạng nhìn thấy bởi vì bài < nấp> còn chưa có truyền bá, cho nên ca khúc này còn chưa ra, chính là ca khúc của nước Nga. muốn khác người cho nên Tiểu Hoa theo quy củ chọn bài <Thuần chất trung thành đền nợ nước>, dù sao tiểu Hổ cũng hát.

      Tiểu Hoa tìm người bàn bạc truyền phần nhạc phổ đàn dương cầm bài hát này cho mình. demcodon-lqd Luyện chút bên đàn dương cầm cảm thấy vẫn có thể dùng được, cảm thấy căn bản cần đàn ghita và đánh trống, cứ biểu diễn như vậy thôi. Vì thế xuống lầu nhìn thấy tiểu Hổ : "Em thông báo chưa?"

      " thông báo rồi!" Tiểu Hổ quỳ rạp lên mặt đất làm ngựa cho Nhiên Nhiên cưỡi, còn cười đùa chuyện với Thần Thần.

      Tiểu Hoa nhìn nó : "Chị quyết định chọn bài <Thuần chất trung thành đền nợ nước>, chị đàn dương cầm, 3 người đều hát. Cũng cần dùng đàn ghita hay trống gì, thấy thế nào?"

      "Tùy chị!" Tiểu Hổ cũng quay đầu lại mà trả lời.

      Tiểu Hoa trở về phòng lại luyện lát, kể từ lên đại học cũng rất ít đánh đàn nên có chút lạ. Bất quá lúc trước vẫn luyện đàn điện tử, cho nên cần phải luyện thêm mấy ngày là có thể biểu diễn được?

      Bản thân Tiểu Hoa còn có căn bản nên luyện 2 ngày có chút thuần thục. Vì thế mang theo hai con và em trai trở về quân đội báo cho chị Từ biết tiếc mục mình biểu diễn. Về phần quần áo diễn xuất bọn họ đều thống nhất chọn quân trang, quá dễ dàng.

      * * *
      Tiểu Hoa tìm Lý Minh Ngọc kêu đến nhà mình hỏi luyện tập thế nào? Lý Minh Ngọc có chút ngại ngùng : "Ca từ cũng học thuộc, cũng thử hát vài lần, cũng biết đến lúc đó kết hợp với đàn có được ?" Vốn là Lý Minh Ngọc tính về nhà đón giao thừa, kết quả nhận được điện thoại của tiểu Hổ nên dứt khoát bỏ qua tính toán về nhà, chị của mình vất vả cần mình giúp việc, cỡ nào khó có được cơ hội chứ!

      Tiểu Hoa nhìn chằm chằm sắc mặt của Cao Giang Cảnh có chút trầm quyết định hôm nay luyện tập trước lần. Lúc đến câu lạc bộ tất cả mọi người vừa khỏi Tiểu Hoa mới mở đàn ra thử thanh chút, sau đó đàn lên. Lần đầu phối hợp thanh hơi đồng đều, luyện 2-3 lần sau mới từ từ chỉnh tề. Tiểu Hoa rốt cục nhàng thở ra.

      Lý Minh Ngọc dẫn tiểu Hổ đến ký túc xá của ngủ. Bởi vì có người trở về đón giao thừa nên ký túc xá trống vài cái giường. Lúc tiểu Hổ nhìn thấy rể mình dường như có chuyện muốn với chị, vô cùng hiểu chuyện mang hai cháu , muốn chăm sóc bọn nó.

      Về đến nhà Cao Giang Cảnh vẫn lời nào, Tiểu Hoa chọt chọt cái hỏi: "Ông xã, giận hả?"

      Cao Giang Cảnh nhìn hồi, nhìn thấy Tiểu Hoa có chút chột dạ mới : "Lần sau em có thể cho biết tiếng có được hay ?"

      Tiểu Hoa chớp chớp mắt đến cọ lên người , phe phẩy : " phải là trở về suy nghĩ biểu diễn cái gì hay sao? cũng biết em cái gì cũng biết cho nên muốn trở về luyện tập chút, mới quên cho biết... ông xã... đừng nóng giận được ? Em cũng trách hành hạ em, đừng tức giận mà, nha!"

      " hành hạ em?" Cao Giang Cảnh liếc mắt nhìn hỏi.

      Tiểu Hoa cầm tay thả lên lưng mình, làm nũng : " biết sau khi lúc em tỉnh lại eo của em giống như bị chặt đứt, rất đau nhức, ngay cả đứng cũng đứng vững..."

      Cao Giang Cảnh nhất thời có chút chột dạ, giúp xoa xoa eo. Tiểu Hoa nhìn có chút buông lỏng, cũng biết mình tiếng nào chạy xác rất tệ. Vì thế đưa tay ôm cổ của , hôn hôn cằm của , lấy chân mình cọ cọ lên chân thấp giọng : "Em mệt mỏi muốn động, tắm cho e ... ông xã..."

      vất vả tắm xong rất là kích tình, Cao Giang Cảnh ôm Tiểu Hoa ngồi lên giường giúp lau tóc. Tiểu Hoa suy nghĩ : "Ông xã, tiết mục của chúng ta phải là hạng chót chứ?"

      " phải! Hai tên nhóc kia hát cũng tệ." Cao Giang Cảnh trả lời.

      Tiểu Hoa cười : "Còn em cảm thấy hát tốt nhất. Tiểu Hổ trước kia em dạy nó đánh đàn chút cảm nhạc cũng có, ai biết bây giờ ngược lại có tiền đồ, còn có thể đàn ghita, thể tưởng tượng được."

      Cao Giang Cảnh vẫn nghe lải nhải, lúc tóc lau khô Tiểu Hoa buồn ngủ. Cao Giang Cảnh thấy vậy mới tắt đèn ôm ngủ. Cứ như vậy từng người luyện tập vài ngày cũng ra hình dáng. Lúc tập trước khi biểu diễn ngày Tiểu Hoa còn được chị Từ khen ngợi.

      "Còn em có tài nghệ gì, đàn dương cầm nghe hay như vậy?" Chị Từ cười .

      Tiểu Hoa nhìn chị ngượng ngùng : "Em đàn sai 3 nốt rồi, chẳng qua là chị có chú ý mà thôi!"

      Chị Từ an ủi Tiểu Hoa: “ có vấn đề gì, dù sao hôm đó nhiều người, có chuyện gì đâu.” Hai người bắt đầu thảo luận vấn đề ngày mai nấu món gì, gói bao nhiêu sủi cảo.

      * * *
      Ngày đón giao thừa Tiểu Hoa từ sáng sớm bắt đầu dậy làm bàn thức ăn lớn để cho Cao Giang Cảnh và Lý Minh Ngọc mang những chiến hữu thân có về nhà lại đây ăn cơm. Cũng may hai người tương đối tiết chế, ngoại trừ bọn họ tổng cộng cũng chỉ có 12 người. Tiểu Hoa nhìn thấy tính cả 3 người Cao Giang Cảnh, tiểu Hổ, còn có Lý Minh Ngọc tổng lại thành 15 tên nhóc lớn, khóe miệng vẫn nhịn được giật giật. nghĩ thầm: ‘cũng may mấy ngày nay có thời gian gói sủi cảo, tủ lạnh nhà mình cũng coi như lớn, đủ trước tiên ăn sủi cảo vậy. Sau đó nhiệt tình chiêu đãi bọn họ.

      Lúc ăn cơm xong có mấy cậu lính ngượng ngùng để cho Tiểu Hoa dọn dẹp nên cướp việc làm. Tiểu Hoa thấy vậy mới trở lại phòng mình chợp mắt lát, sau hồi thức dậy bắt đầu hóa trang cho mình, cột tóc, thay quần áo.

      "Chị dâu, chị là xinh đẹp." Có cậu lính nhìn thấy Tiểu Hoa sửng sốt chút . ***************.com-demcodon

      Tiểu Hoa cười : "Sau này cậu tìm vợ khẳng định còn xinh đẹp hơn tôi!"

      " thôi! Còn phải xếp hàng chào cờ lần đó!" Cao Giang Cảnh .

      Tiểu Hoa và tiểu Hổ bận rộn mang thức ăn và nước cho hai con, giúp bọn nó thay quần áo rồi theo mọi người ra cửa. Cơm chiều là mọi người cùng nhau ăn ở căn tin, sau khi ăn cơm Tiểu Hoa lén trang điểm mới ngồi vào ghế của mình dưới sân khấu, tiết mục bọn họ xếp ở phía sau nên trước mắt xem người khác biểu diện vậy!

      Quân nhân biết rất nhiều tài nghệ, tiếc mục buổi tối cũng rất phong phú như: ca hát, khiêu vũ, diễn tiểu phẩm, kể chuyện, vv..., hơn nữa chất lượng cũng rất cao. Tiểu Hoa vừa nhìn thấy ngược lại có chút luống cuống, lúc trước diễn tập mình cảm thấy tiếc mục của mình cũng hạng nhất nhì. tại nhìn thấy cảm thấy tiếc mục của mỗi người đều mạnh hơn mình. Cao Giang Cảnh hình như cảm giác được Tiểu Hoa lo lắng nên cùng kéo con và lôi kéo tay Tiểu Hoa cho nụ cười an ủi.

      "Mẹ, con muốn hát!" Nhiên Nhiên ở bên tai Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa vội vàng : " lát mẹ mang hai con lên sân khấu hát, con còn nhớ ca từ ?"

      Nhiên Nhiên gật đầu cái : "Cậu hát theo cậu là được."

      Tiểu Hoa nhìn thấy Nhiên Nhiên hỏi như vậy cũng có khẩn trương nữa, giống như lên tham gia trò chơi vậy. Chờ sắp đến lượt Tiểu Hoa biểu diễn có người đến thông báo cho bọn họ. Tiểu Hoa đứng lên vuốt quần áo, Cao Giang Cảnh và Tiểu Hoa mỗi người ôm đứa con, Lý Minh Ngọc cũng theo phía sau đến hậu trường sân khấu.

      Vốn tiết mục biểu diễn dựa theo quy củ, thực cho tới khi nào xong thôi. Tiểu Hoa vừa mới nhõm xuống nghe Thần Thần hô to: “Con còn chưa hát mà! Làm lại !”

      Nhất thời từng trận tiếng cười truyền đến, Tiểu Hoa xấu hổ đỏ mặt bảo tiểu Hổ dẫn cháu còn mình tiếp tục đàn. Nhưng mà Thần Thần lại nghĩ cậu đến chơi với nó, ngược lại cười trốn . Nhiên Nhiên vừa thấy cũng theo em chạy khắp sân khấu. Chờ khi Tiểu Hoa lời chào cảm ơn xong người phía dưới sân khấu kêu lên: “Đứa còn chưa hát mà! Làm lại !”

      Tiểu Hoa nhất thời xấu hổ biết làm sao bây giờ, kết quả người dẫn chương trình lên giữ bọn họ chuẩn bị xuống sân khấu lại với Thần Thần: "Vừa rồi sao cháu lại hát?"

      " đuổi kịp! Bọn họ hát quá nhanh!" Thần Thần .

      Người dẫn chương trình cầm micro cười : "Vậy hát lại lần cùng với chú có được ?"

      "Đường đường Trung Hoa muốn cho bốn phương đến..." Thần Thần lên câu về phía micro. Thần Thần xong đợi người dẫn chương trình cái gì Tiểu Hoa dẫn bọn nó bước nhanh xuống sân khấu.

      Mặc dù sau đó mọi người đều cười khen hai bé đáng nhưng mà Tiểu Hoa vẫn cảm thấy ngượng ngùng. Qua mùng 1 dẫn hai con về nhà, chờ đến ngày 15 mới trở lại. Nhưng mà dù vậy vẫn có người lúc ôm hai đứa cầu bọn nó hát.

    3. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 52: Báo động trước động đất

      Editor: demcodon


      Qua năm mới lâu, biết là phóng viên tòa soạn báo nào lại cố ý đến chụp tình hình ba Giang dẫn theo đám người buổi sáng luyện Thái cực. Sau đó trải qua buổi phỏng vấn mọi người đều biết ông là người bệnh ung thư, cho nên dẫn tới chú ý. Cũng may ba Giang bởi vì bệnh tình của mình chẳng qua là đề cử quyển sách tư liệu kia của Tiểu Hoa viết nhưng có nhận phỏng vấn. Phóng viên cũng dám cưỡng cầu, dù sao cũng là bệnh nhân! Tiểu Hoa sau khi biết cũng trực tiếp chạy đến quân đội, muốn chờ mọi việc lắng xuống mới trở lại. Về phần hai con trai, ông bà nội, ba mẹ chồng đương nhiên có khả năng để mặc lâu như vậy có gặp bọn nó. Bởi vậy bắt đầu chạy qua lại 3 nơi.

      Tiểu Hoa cả ngày sống ở quân đội, người vừa ý nhất chính là Cao Giang Cảnh thể nghi ngờ. Kết thúc huấn luyện có thể nhìn thấy vợ, ăn cơm bà xã nấu, ngẫu nhiên còn có thể bổ sung dinh dưỡng cho mấy tên lính thân của mình. Tiểu Hoa chẳng qua là buồn cười nhìn , mỗi ngày trở về vui tươi hớn hở giúp mình giặt quần áo, thu dọn nhà cửa, vv... Nhìn lại mình kết hôn nhiều năm như vậy gấp chăn vẫn mập mạp như vậy. Tiểu Hoa cũng có chút ngượng ngùng, mỗi lần có người đến chơi phải kêu Cao Giang Cảnh gấp chăn lại lần.

      "Ông xã, em có phải có lòng tiến thủ hay ? xem nhiều năm như vậy em ngay cả chăn cũng gấp tốt." Tiểu Hoa nhìn Cao Giang Cảnh ở trước mặt mình mở tung chăn ra gấp lại như miếng đậu hủ có chút bất đắc dĩ .

      Cao Giang Cảnh lập tức trả lời: "Làm gì có? Mỗi việc đều có kỹ thuật của nó, tay chân em ốm yếu thế kia loại việc này thích hợp với em."

      Tiểu Hoa nghe xong vừa lòng gật đầu cái nhào lên lưng Cao Giang Cảnh, cũng thèm để ý làm lộn xộn chăn vừa gấp lại xong, xoay mặt của lại hôn cái : "Ông xã, tốt!"

      Cao Giang Cảnh cõng đứng lên, ôm xoay người lại hung hăng hôn lên môi của , nụ hôn qua ở bên tai : "Bà xã, em cũng rất tốt!"

      "Hì hì! Ông xã, nhanh chóng gấp xong ! lát có khách đến đó!" Tiểu Hoa ôm nhắc nhở.

      Cao Giang Cảnh hôn vài cái ở mặt mới thả xuống : "Em cũng nhanh chóng nhìn lại em , chẳng có bao nhiêu thịt."

      Giống như Tiểu Hoa vĩnh viễn hiểu vì sao chỉ cần Cao Giang Cảnh ở nhà luôn gấp chăn giống như miếng đậu hủ. Cao Giang Cảnh cũng hiểu Tiểu Hoa vì sao luôn thích xem mình thay đổi sắc mặt. Bất quá bọn họ đều cảm thấy đây là việc ảnh hưởng toàn cục, luôn phối hợp với đối phương.

      Kết hôn nhiều năm như vậy, cho dù sinh hai đứa con nhưng Cao Giang Cảnh vẫn xem Tiểu Hoa như tiểu nha đầu năm đó mà cưng chiều, chỉ cần ở nhà công việc có thể đều bị cướp làm. demcodon-lqd Cho nên Tiểu Hoa cũng muốn mệt mỏi, luôn làm xong mọi việc trước khi tan tầm.

      * * *
      Tháng 5, Tiểu Hoa có lần giỡn chuyện thành phố Phổ Nhĩ, tỉnh Vân Nam có cảnh quang kỳ quái lơ đãng cho Đường Triết biết. Ở trong trang web thường xuyên có người chuyện này, nhưng mà đại đa số luôn bịa đặt. Nhưng mà Tiểu Hoa có ảnh chụp làm chứng nên Đường Triết lần đầu tiên tự mình đến tỉnh Vân Nam.

      ngày cuối cùng tháng 5, Đường Triết dự đoán cho Tiểu Hoa biết tin tức thành phố Phổ Nhĩ, tỉnh Vân Nam sắp xảy ra động đất. Tiểu Hoa rất là vui mừng bởi vì dự đoán ra. Nhưng mà phía vẫn muốn nghiên cứu như cũ. Kết quả còn chưa có chờ kết quả nghiên cứu rạng sáng 5 giờ ngày 3 tháng 6 năm 2007 thành phố Phổ Nhĩ, tỉnh Vân Nam xảy ra động đất 6,4 độ Richter, tâm động đất ở khu Lão Thành, huyện Ninh Nhĩ. Động đất ít nhất làm cho 3 người tử vong, 562 người bị thương, hơn trăm vạn người gặp tai hoạ, kinh tế trực tiếp tổn thất 25 tỷ.

      Tiểu Hoa và đội Đường Triết thăm dò dự đoán lúc này rất là tức giận. Đường Triết thậm chí ở truyền thông giận dữ mắng mỏ cơ quan địa chấn là làm. Tiểu Hoa cũng hơi nổi giận, tại sao ràng cho biết trước lại có cách nào tránh khỏi chứ?

      Nhưng mà cơ quan địa chấn cũng có lý giải của mình, mỗi tháng đều có người đưa lên báo cáo nghiên cứu nơi có thể xảy ra động đất, bọn họ vẫn phải điều tra trước, thể nào vừa biết thông báo đại chúng. Nửa năm trước Đường Triết còn dự đoán tỉnh Sơn Đông sắp có động đất, nhưng mà trải qua điều tra loại khả năng này.

      Cách thời gian huyện Vấn Xuyên xảy ra động đất tới năm Tiểu Hoa rất sợ, sợ mình cố gắng nhiều như vậy nhưng cũng có cách nào thay đổi. Bởi vì chuyện này tâm tình của Tiểu Hoa cũng rất sa sút! Cao Giang Cảnh hiểu Tiểu Hoa phiền não chuyện gì, nhưng nhìn thấy thể ra sức làm chuyện này mực nghĩ biện pháp trêu chọc vui vẻ. Trải qua người nhà và bạn bè an ủi nên tâm tình của Tiểu Hoa khá hơn nhiều, nhưng mà cảm thấy vẫn thể buông xuống được.

      Tháng 9 đưa hai con đến trường giữ trẻ, Tiểu Hoa nhìn thấy ông nội Cao cũng thở phào nhõm ở bên len lén cười. Mỗi buổi sáng ông nội Cao luôn muốn tự mình dẫn hai chắt trai nhà trẻ, buổi chiều cũng đến sớm chút đứng chờ ở cửa trường học, công việc này người nào cũng giành được. Tiểu Hoa chỉ có thể mỗi đêm chơi với hai con lát, còn chỉ ánh mắt oán giận vào bọn người bà nội Cao và dì .

      Người lớn trong nhà cũng cảm thấy thời gian ở bên cạnh hai bé càng ít , nhưng mà bọn lại có phản ứng gì, có lẽ là đau lòng cháu trai, có lẽ là muốn ở bên cạnh chắt trai nên ông bà nội Cao để cho Tiểu Hoa lúc hai con học đến ở chỗ Cao Giang Cảnh, chờ chủ nhật hai con nghỉ hai vợ chồng cùng trở về.

      Tiểu Hoa vì thế còn oán trách ba Giang lâu, ba Giang nhìn con kết hôn còn còn làm nũng với mình như trước kia ông có an ủi thậm chí còn trêu ghẹo con .

      Đón giao thừa hàng năm Tiểu Hoa vì tránh né biểu diễn tiết mục nên có ở bên cạnh Cao Giang Cảnh ở quân đội, tiểu Hổ còn vì thế cười nhạo chị hồi lâu. Cuối tháng 3, Tiểu Hoa nhờ người bạn ở tỉnh Tứ Xuyên chụp hình tượng động đất bình thường gửi cho . Tiểu Hoa tự mình mang theo hình tìm Đường Triết, lại tìm rất nhiều nhà nghiên cứu động đất và nhân viên nghiên cứu. Tháng 4, hàng loạt chuyên gia vội vàng đến huyện Vấn Xuyên, tỉnh Tứ Xuyên làm cuộc điều tra địa chất.

      Thời gian ngày lại ngày trôi qua, Tiểu Hoa thậm chí làm xong tính toán phá phủ trầm chu*. Trải qua thời gian dài lặp lặp lại phỏng đoán, mùng 8 tháng 5 có người rốt cục lên vùng này phỏng đoán xảy ra động đất quy mô lớn. Trải qua đông đảo chuyên gia trắng đêm lặp lặp lại phỏng đoán nghiên cứu. Chạng vạng ngày 9 tháng 5 đám người Đường Triết trở lại Bắc Kinh, nộp dự đoán báo cáo.

      (*Chữ Phủ là chỉ nồi, còn chữ Châu là chỉ thuyền. Nguyên ý của thành ngữ này là đập vỡ nồi và dìm chiến thuyền.)

      Ngày 10 tháng 5, chuyên gia cơ quan địa chấn có liên quan bắt đầu nghiên cứu báo cáo khả thi này. Đến buổi tối vẫn có kết quả như cũ, Tiểu Hoa bấm điện thoại gọi cho Đường Triết.

      " Đường, đoán chừng còn bao lâu nữa động đất xảy ra?" Tiểu Hoa mở miệng dò hỏi.

      Đường Triết chút do dự trả lời: "Tùy thời, nhóm người bọn trở lại cùng phía câu thông, nhóm người khác ở lại chỗ đó lần lượt thôn báo động trước."

      " Đường, sáng sớm ngày mai 10 giờ có tiết mục truyền hình trực tiếp phỏng vấn em, có muốn tới hay ?" Tiểu Hoa trầm tư chốc lát hỏi, bởi vì Olympic sắp cử hành, đối với đề tài sức khỏe và rèn luyện này làm loạt báo cáo.

      Đường Triết có chút kích động hỏi: "Em tin tưởng , tin tưởng bọn ."

      "Ha ha, nếu như đúng, như vậy cứu rất nhiều gia đình và sinh mạng. Nếu như sai, em nhiều lắm là tổn thất chút danh dự mà thôi." Trong tay Tiểu Hoa nắm chặt điện thoại , làm bộ thèm để ý .

      Sau khi chuyện với Đường Triết xong, Tiểu Hoa tới bên cạnh ông nội Cao chuyện này với ông. Ông nội Cao chẳng qua là hỏi câu: "Làm chuyện cháu nên làm là được."

      "Ông nội, cám ơn ông!" Tiểu Hoa cảm kích .

      Ông nội Cao lại hỏi Tiểu Hoa chút tường tận mọi chuyện, sau đó hỏi Tiểu Hoa muốn biết số điện thoại của Đường Triết. Sau đó hai người chuyện lâu.

      * * *
      Sáng ngày hôm sau, chờ Tiểu Hoa thu xếp xong, lúc chuẩn bị ra cửa thấy ông nội Cao lâu mặc quân trang lại lần nữa mặc vào quân trang của mình, đội lên nón quân đội, trước ngực còn có cài huy hiệu, cười với Tiểu Hoa: "Đừng thấy ông già rồi nhưng vẫn còn có thể dùng đó."

      Lần đầu tiên nhận phỏng vấn, còn làm cho người ta biến thành tiết mục truyền hình trực tiếp. Tiểu Hoa có chút khẩn trương, nhưng nhìn thấy ánh mắt Đường Triết đỏ lên ôm chồng báo cáo cắn răng vào bàn phỏng vấn.

      543210, lúc người dẫn chương trình thử micro xong giao cho Tiểu Hoa. Tiểu Hoa tự giới thiệu mình rồi nhường cho Đường Triết ở phía sau tự mình lui sang bên.

      Đường Triết cầm micro lên nhanh chóng thân phận của mình. Sau đó ra chuyện dãy huyện Vấn Xuyên sắp có trận động đất quy mô lớn, dường như thời gian giống nhau. Tiểu Hoa tự động gửi công văn , cũng phải trong tiểu thuyết viết, mà là báo động trước động đất. Ông nội Cao cũng gọi điện thoại cho chiến hữu cũ.

      Người dẫn chương trình của đài truyền hình sửng sốt hồi, Đường Triết xong bắt đầu giảng giải tất cả báo cáo nghiên cứu.

      10 giờ 30 phút Tiểu Hoa và Đường Triết được mời vào đồn cảnh sát uống trà. Trong lúc đó hai người cũng bất kỳ lời nào.

      11 giờ 20 phút, cơ quan địa chấn phái người mời bọn họ đến cơ quan chuyện. Trải qua lặp lặp lại kể lại và xem xét, hơn nữa hàng loạt chuyên gia nghiên cứu thảo luận. Rạng sáng 5 giờ ngày 12 cho ra kết luận và nhất trí với kết luận của đám người Đường Triết. Sau đó cả đêm làm báo cáo nộp lên, 10 giờ mới lấy được phê chuẩn, tất cả đài truyền hình thay nhau truyền ra báo động trước động đất.

      Đám người Tiểu Hoa ngồi ở trước sảnh, Tiểu Hoa vẫn nhìn bọn họ ngừng thảo luận, xem xét. Tiểu Hoa vẫn nhìn chằm chằm vào đồng hồ tường, nhìn thời gian từng giây từng phút trôi qua. Lúc 14 giờ 28 phút vừa qua khỏi bọn người Tiểu Hoa cảm nhận được ràng động đất. Sau 10 phút, tỉnh Tứ Xuyên truyền ra tin tức, động đất cũng vừa đến.

      Tiểu Hoa nhắm mắt lại mặc niệm, hy vọng tới kịp...

      Chỉ chốc lát sau vệ tinh truyền tới hình ảnh làm cho tất cả mọi người kinh hãi dứt. Cho dù sớm biết nhưng mà ở đây nhìn thấy Tiểu Hoa cũng nhịn được rơi nước mắt.

      "Chúng ta nỗ lực!" Đường Triết cầm khăn giấy đưa cho Tiểu Hoa, khàn khàn .

      Tiểu Hoa nhận chỉ là: "Em muốn về nhà!"

      Bởi vì Tiểu Hoa phải là nhân viên nghiên cứu cho nên rất nhanh bị đuổi về nhà. ***************.com-demcodon

      * * *
      Về đến nhà nhìn thấy trong nhà có ba Giang, ông bà nội Cao, Tiểu Hoa kiên cường bứt lên thần kinh, đôi mắt tối sầm hôn mê bất tỉnh.

      Đợi tỉnh lại lần nữa là ngày 13 rồi, ti vi ngừng truyền ra tin tức khu động đất, người thương vong ít hơn đời trước rất nhiều. Lúc đầu ở trường bọn học sinh cũng được thầy sắp xếp rất tốt. Bởi vì có báo động trước cho nên ti vi sắc mặt mọi người dù mệt mỏi nhưng có chút nào khủng hoảng.

      Có phóng viên muốn phỏng vấn Tiểu Hoa, Tiểu Hoa chẳng qua là tiết lộ tin tức của bạn bè mình còn mình lại trốn vào doanh trại. nhìn bọn người Cao Giang Cảnh chuẩn bị trước các loại biện pháp cứu viện.

    4. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 53: Kết thúc hạnh phúc

      Editor: demcodon


      Tiểu Hoa mở máy tính ra lợi dụng hội Chữ thập đỏ mạng bỏ vào chút tiền cứu tế. Sau đó Tiểu Hoa ngồi ở ban công nghe thanh các chiến sĩ huấn luyện, đột nhiên cảm thấy tâm tình rất bình tĩnh. từ chối bất kỳ phỏng vấn và báo cáo, chỉ là lẳng lặng nhìn.

      "Chị, em phải , đến khu tai nạn..." Lý Minh Ngọc gõ cửa nhà Tiểu Hoa rồi vào với Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa nhìn , nâng tay sờ tóc ngắn ngủn của cười : "Chú ý an toàn!"

      Lý Minh Ngọc nhếch miệng cười : "Số người tử vong cũng nhiều, phải rất nguy hiểm, chẳng qua là giúp đỡ dời quần chúng mà thôi..."

      Tiểu Hoa gật đầu cái nhìn bóng dáng rời : "Chị làm món ngon cho em, chờ em trở về!"

      Lý Minh Ngọc quay đầu cười vẫy vẫy tay với Tiểu Hoa.

      Lý Minh Ngọc đến mấy ngày Cao Giang Cảnh cũng . Tiểu Hoa lần đầu tiên chủ động mở tivi xem những tin tức có liên quan. tivi mọi người đều mang theo ánh mắt hy vọng và kiên định, biết như thế nào Tiểu Hoa lại khóc lên, áp lực nhiều năm như vậy cuối cùng cũng thả ra.

      Vì sợ Tiểu Hoa suy nghĩ lung tung nên mẹ chồng đặc biệt mang theo hai cháu trai đến gặp .

      "Hiểu Hoa, con là đứa trẻ tốt, làm vợ lính phải quen với loại chuyện này!" Lâm Đình Phương cho rằng con dâu vì lo lắng cho con trai nên an ủi .

      Tiểu Hoa biết mình chỉ là lo lắng cho Cao Giang Cảnh, nhưng mà muốn nhiều lời vì thế gật đầu cái.

      Lâm Đình Phương kéo tay Tiểu Hoa : "Mẹ biết trước kia Giang Cảnh cũng có diễn tập gì đó, con coi như nó lại diễn tập ..."

      "Mẹ! Con biết, bọn người Giang Cảnh chỉ giúp đỡ dời quần chúng , có quá nguy hiểm, con đều biết." Tiểu Hoa trả lời.

      Lâm Đình Phương nhìn thấy Tiểu Hoa hiểu chuyện nên bận rộn cùng Tiểu Hoa đến chuyện hai cháu trai nghịch ngợm dời chú ý của . Chờ khi xác nhận Tiểu Hoa có vấn đề gì nữa bà mới rời . demcodon-lqd Dù sao hai cháu trai học, cho dù nhà trẻ học được bao nhiêu thứ nhưng thiếu nhiều bài cũng tốt.

      Ngoài miệng có chuyện gì nhưng mà ngày tháng chờ đợi vẫn rất khó khăn. Đợi đến khi Cao Giang Cảnh rốt cục trở lại Tiểu Hoa lại nhào vào trong lòng hung hăng khóc hồi.

      * * *
      "Tiểu Hoa, ba có chuyện này muốn cho con biết." Tiểu Hoa khóc xong vừa mới ngủ nhận được điện thoại của ba.

      Giọng của Tiểu Hoa có chút nghẹn hỏi: "Chuyện gì?"

      "Con làm sao vậy? Bị bệnh hả?" Ba Giang nghe được giọng của con đúng vội hỏi.

      Tiểu Hoa vội : " phải, mấy người Giang Cảnh trở về nên con có chút kích động!"

      " có bệnh là tốt rồi! Chuyện đó... ba cho con biết, lúc trước ba và người chung phòng bệnh cùng nhau tham gia tuyển chọn người cầm đuốc được tuyển rồi, phải chạy lên cầm cây đó!" Ba Giang nghe có chuyện gì vội vàng hưng phấn .

      Tiểu Hoa ngồi dậy kinh ngạc : " ?"

      "Ừ! là ba buổi sáng dẫn dắt mọi người luyện Thái cực cổ vũ người bệnh ung thư có cống hiến. Cũng nhận được thông báo từ ban tổ chức, hắc hắc... ba lợi hại ?" Ba Giang đắc ý .

      Tiểu Hoa cười : "Ba, ba quá đẹp trai! Lúc nào chạy cho con biết cổ vũ cho ba!"

      Cúp điện thoại của ba Tiểu Hoa chút chuyện này cho Cao Giang Cảnh biết. Cao Giang Cảnh lại muốn xem tư thế oai hùng của ba vợ. Tiểu Hoa nhìn chồng của mình, nghĩ đến giọng kịch động của ba lúc trước nghĩ rằng: ‘ phải biết đủ, ít nhất lúc đầu mình suy đoán số người chết hoàn toàn bị thay đổi!’

      Ngày hôm sau Tiểu Hoa thực hứa hẹn của mình, mời Lý Minh Ngọc và bạn bè của đến nhà ăn cơm. Cao Giang Cảnh cũng mang theo vài người về.

      "Ấy, tại sao chị dâu đối xử tốt với cậu như vậy? Cậu xem chút đều là những món ăn cậu thích đấy!" Kế bên tay Lý Minh Ngọc gọi là Thường Tân Binh nhìn đầy bàn đồ ăn hỏi.

      "Câm miệng ăn cơm!" "Những món này chẳng lẽ cậu thích?" Tiếng Lý Minh Ngọc gầm và Cao Giang Cảnh cùng lúc hỏi phát ra.

      Tiểu Hoa cười : "Minh Ngọc là em tôi, vì sao làm cho nó?"

      Lý Minh Ngọc ngẩng đầu nhìn Tiểu Hoa cái rồi cúi đầu gắp lên miếng sườn nhét vào trong miệng mình dùng sức nhai, kết quả bị mắc xương. Tiểu Hoa vội đưa cho miếng giấy để nhả xương ra.

      Tiểu Hoa thừa nhận Lý Minh Ngọc làm cho rất là hưng phấn, thường xuyên chạy đến nhà Tiểu Hoa ăn ké làm cho Cao Giang Cảnh đen mặt. Lý Minh Ngọc biết Tiểu Hoa có tính toán muốn nhận người nhà của mình, cũng có miễn cưỡng , ở trước mặt Tiểu Hoa cũng đề cập tới chuyện nhà họ Lý. Bởi vì hành vi này của làm cho Tiểu Hoa có chút cảm động, đối xử tốt với lại thêm mấy phần.

      * * *
      Đường Triết bởi vì có cống hiến dự đoán trước được trận động đất lần này ở huyện Vấn Xuyên cũng được chọn làm người cầm đuốc. Thậm chí ngay cả sách kia của Tiểu Hoa vừa mới bắt đầu cũng bị đào ra từ người bạn mạng chụp hình gửi cho Tiểu Hoa chọn người cầm đuốc, chỉ có Tiểu Hoa bởi vì hoàn toàn trốn cho nên có nhận khen ngợi. Tiểu Hổ cảm thán chị thua thiệt lớn bị ba Giang dạy chút, hai bé cũng theo ông ngoại cùng nhau dạy cậu.

      Ngày 6 tháng 8, đến phiên hai vợ chồng Tiểu Hoa và tiểu Hổ sớm đứng ở chỗ ba Giang giao tiếp. Cao Giang Cảnh ôm cả người Tiểu Hoa phòng ngừa bị đám người chen lấn, tiểu Hổ cầm máy chụp hình chen chúc ở phía trước chờ chụp được tư thế oai hùng của ba.

      "Ba, ba xuống!" Lúc sắp đến ba Giang ba Giang cầm đuốc từ xe xuống, cầm cây đuốc đứng ở nơi rước đuốc tiếp theo. Vừa thấy đến lượt ba Tiểu Hoa kích động hô to.

      "Ba! Nhìn bên này! Cười cái!" Tiểu Hổ cũng vội vàng hô to.

      Ba Giang nhìn thấy con giơ tay lên vẫy vẫy. Chỉ chốc lát sau ngọn lửa rơi vào cây đuốc trong tay ba Giang, ba Giang châm ngọn lửa phất tay về phía đám người Tiểu Hoa sau đó chạy về phía trước.

      "Ba rất tuấn tú đúng ?" lâu sau Tiểu Hoa với Cao Giang Cảnh.

      Cao Giang Cảnh gật đầu cái nhìn Tiểu Hoa khẳng định : "Rất tuấn tú!"

      Tiểu Hoa nhìn Cao Giang Cảnh cười híp mắt, đột nhiên bên tai truyền đến tiếng 'tách'. Tiểu Hổ dương dương tự đắc mầm máy chụp hình trong tay : "Chị, rể chúng ta nên rồi!"

      đường di động của Tiểu Hoa đột nhiên vang lên, là Đường Triết gọi tới hỏi Tiểu Hoa có nhìn thấy tư thế oai hùng của mình hay ? Tiểu Hoa cười có, vì chỉ mãi xem ba nhà mình. Đường Triết lại đưa ra cầu mời Tiểu Hoa ăn cơm, là chúc mừng. Tiểu Hoa nhìn mắt Cao Giang Cảnh : "Ông xã em mời cả nhà em ăn cơm nên em được!"

      Bên kia yên lặng chút mới truyền đến: "Được! Cả nhà em ăn cơm ! hạnh phúc, làm cho người ta hâm mộ. Ha ha... cũng phải tìm hạnh phúc của đây! Bye bye!"

      Tiểu Hoa tạm biệt sau đó kéo cánh tay Cao Giang Cảnh : "Em muốn ăn vịt nướng!"

      "Được!" Cao Giang Cảnh trả lời.

      Chỉ chốc lát sau Cao Giang Cảnh còn : "Về sau muốn ăn cái gì cứ cho biết, dẫn em ăn!"

      "Được!" Tiểu Hoa lớn tiếng . Tiểu Hổ ở phía trước biết chị làm gì, quay đầu tò mò nhìn Tiểu Hoa cái, nhìn thấy chị ấy để ý tới mình lại chuyện với rể, lắc đầu cái cầm lấy máy chụp hình trong tay xem.

      * * *
      Ăn cơm tối xong rồi đưa tiểu Hổ và ba Giang về nhà, Tiểu Hoa và Cao Giang Cảnh đến ngồi ở trong công viên. ***************.com-demcodon

      "Ông xã, là quân nhân, đời này cơ hội chúng ta ra nước ngoài cũng nhiều, như vậy chờ về hưu phải dẫn em chơi khắp Trung Quốc, ăn khắp Trung Quốc, được ?"

      "... Được!"

      "Ông xã, gả cho , em rất hạnh phúc!"

      "Bà xã, cũng rất hạnh phúc."

      "..."

      "Bà xã, về sau được ăn cơm với người khác, biết ?"

      "Dạ!"

      "Bà xã, ghen!"

      "Ha ha!"

      ...

      Tiểu Hoa dựa vào người Cao Giang Cảnh nhìn sao, đột nhiên ngôi sao xẹt qua. Tiểu Hoa nhắm mắt lại cầu nguyện: 'tôi vẫn muốn bảo vệ hạnh phúc của tôi!'


      _ HOÀN CHÍNH VĂN _

    5. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 54: Ngoại truyện 1

      [Hôn lễ của tiểu Hổ]


      Editor: demcodon


      "Chị, chị... chị thấy thế nào?" Tiểu Hổ nhìn gương vài lần sau đó chạy đến trước mặt Tiểu Hoa hỏi.

      Tiểu Hoa đưa tay lên sờ soạng đầu tóc ngắn ngủn của nó chút cười : "Em trai của chị hôm nay rất tuấn tú!"

      Tiểu Hổ tiến lên ôm lấy Tiểu Hoa, để đầu lên vai : "Chị, cám ơn chị!"

      Tiểu Hoa đưa tay lên đánh vào đầu nó cái tát, quay mặt sang xấu hổ : "Cảm ơn cái gì chứ? Chị là chị của em!"

      Tiểu Hổ ôm chặt Tiểu Hoa, Tiểu Hoa cũng vây quanh ôm tiểu Hổ, cũng nhàng vỗ vỗ lên lưng của nó.

      "Chú rể thu xếp thế nào rồi?" Cao Giang Cảnh đẩy cửa vào hỏi, kết quả vừa đẩy cửa ra sắc mặt biến thành màu đen, túm Tiểu Hoa qua với tiểu Hổ: " hồi có vợ để mà ôm."

      Tiểu Hoa cười tiếng.

      An ủi tiểu Hổ xong đến phòng ba Giang, kết quả ba Giang co quắp ngừng túm quần áo, muốn nó càng thẳng hơn. Tiểu Hoa cười tiến lên : "Ba! Vốn là ủi vô cùng thẳng, cần lo lắng nữa!"

      Ba Giang ngốc nghếch cười nhìn Tiểu Hoa có chút ngượng ngùng hỏi: " lát ba lên sân khấu nhường cho con có được ? Người ta có thể cảm thấy tốt hay ?"

      "Nếu ba lên?" Tiểu Hoa hỏi.

      Ba Giang vội vàng lắc đầu : "Ba thể được, được..."

      "Vậy cần lo lắng, ba à! Cứ ở nhà chờ, lát con dâu cưới vào cửa!" Tiểu Hoa an ủi ba .

      Ba Giang gật đầu cái lại hỏi chuyện này đến chuyện khác, bao lì xì mang đủ ? Nhẫn để ở đâu? Giấy kết hôn cất xong chưa, vv...

      Tiểu Hoa đều nhất nhất trả lời.

      Rốt cục người bên ngoài chuẩn bị xong , chuẩn bị cầm pháo đón chú rể. Tiểu Hoa cười cười với ba Giang mới ra ngoài. Kết quả vừa ra khỏi cửa nhìn thấy hai tên nhóc quỷ nhà mình đứa cầm lấy pháo, đứa cầm bật lửa còn cách đó xa, vì thế vội vàng kêu bọn nó lại.

      "Các con hôm nay an phận cho mẹ chút! Nhớ kỹ chưa?" Tiểu Hoa tay túm lỗ tai của hai đứa hỏi.

      "Nhớ kỹ! Nhớ kỹ!" Nhiên Nhiên vội vàng .

      Thần Thần cũng chịu yếu thế : "Bảo đảo phục tùng mệnh lệnh, mẹ, chút... đau..."

      Tiểu Hoa nghe được bọn nó trả lời sau đó mới buông lòng tay : "Hôm nay ngoan ngoãn ở bên ông ngoại, biết ?"

      Hai bé vội vàng gật đầu cái từ trong đám người vọt vào trong phòng. Tiểu Hoa chà xát tay cũng có chút khẩn trương . Hôm nay là hôn lễ của tiểu Hổ, làm chị Tiểu Hoa vẫn cảm thấy có chuẩn bị thỏa đáng. Bất quá nhìn thấy em trai ở phía trước cười vui vẻ Tiểu Hoa càng ngừng cho mình phải cố lên.

      Chỉ chốc lát sau chờ người dẫn chương trình sau khi xong Tiểu Hoa và tiểu Hổ ngồi vào trong xe, ở trong tiếng pháo chạy đến nhà dâu.

      * * *
      Đến nhà dâu lại là trận rối loạn tiểu Hổ mới thuận lợi nhận được dâu, tiểu Hổ ôm được dâu ra cửa trong chớp mắt. dâu nhìn thấy chị chờ trước cửa xe cũng mỉm cười ngọt ngào đến trước mặt Tiểu Hoa, tiểu Hổ mang tâm tình vui vẻ bỏ vào trong xe. Tiểu Hoa ngồi ở ghế kê bên tài xế, người lớn thường ngồi phía xe hoa của chủ rể và dâu, phụ rể và phụ dâu ở phía sau có rất nhiều chỗ.

      "Chị, hôm nay chị vất vả rồi!" dâu tiểu Huyên cười với Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa : " mệt! Hôm nay em là người mệt nhất!"

      Tiểu Huyên cúi đầu lời nào, Tiểu Hoa quay đầu nhìn dâu thẹn thùng và tiểu Hổ miệng cười ngu trong ngu đần. nghĩ em trai này tay mình nuôi lớn bây giờ cũng thành gia lập nghiệp, so với kiếp trước chỉ là công nhân khuân vác trong công trường. Bây giờ tiểu Hổ hiển nhiên mạnh hơn nhiều, tốt nghiệp trường quân đội, bất luận là kỹ thuật hay là võ lực đều đứng đầu, có nhà, có tiền gửi ngân hàng. Về phần xe bọn họ cũng cần, cho nên vẫn chưa có mua. Có mình chăm sóc, có ba ở bên cạnh, tiểu Hổ trải qua so với mình biết từ kiếp trước hiển nhiên hạnh phúc nhiều hơn. Đương nhiên mình cũng hạnh phúc rất nhiều!

      "Chị, lát chị để cho rể để ý đừng để cho ba uống rượu nha!" Tiểu Hổ đột nhiên , ba Giang gần 2 năm nay thân thể từ từ tốt, Tiểu Hoa và tiểu Hổ vẫn luôn rất lo lắng cho ông.

      Tiểu Hoa gật đầu cái : "Chị cho rể em, nhưng mà đoán chừng hôm nay ảnh cũng uống ít rượu. Chị dặn dò hai con rồi, lát em lại cho bọn nó biết, bọn nó có vẻ nghe lời em hơn!"

      "Hắc hắc... đây là hai bé cưng của chúng ta đấy, là hiểu chuyện! Chị thấy Lý Minh Ngọc kia mỗi lần nhìn thấy hai đứa chỉ nghe của em nghe của cậu ta, vẻ mặt kia... ha... nghĩ đến thôi cũng muốn cười! Bất quá chỉ là có chút bướng bỉnh!" Tiểu Hổ đắc ý .

      Bởi vì tiểu Hổ từ tập võ cho nên võ lực tệ. Lúc ấy nghỉ phép ở quân đội luyện tập. Ngoại trừ vừa mới bắt đầu thất bại bị người đánh ngã, nhưng từ từ thấy có thua. Sau khi tốt nghiệp đến quân đội lại thường thắng, mỗi lần hai cháu nhìn thấy đều là cậu thắng cho nên sùng bái tiểu Hổ dị thường.

      "Đừng tranh với Minh Ngọc, em thấy cậu ta nhường cho em hả?" Tiểu Hoa . ***************.com-demcodon

      Tiểu Hổ bĩu môi : "Nhường cho? Khi nào nhường cho chứ? Là lúc giành đồ ăn với em nhường cho, hay là lúc giành hai cháu cưng với em nhường cho? Chị, chị đừng bị cậu ta che mắt, cậu ta chỉ ở trước mặt chị giả vờ đáng thương thôi!"

      Tiểu Hoa cười lắc đầu : "Ý của chị là lần tới em chuyện với cậu ta giọng điệu tốt chút. Chị trải qua nhiều chuyện như vậy, em phải có vẻ đáng thương hơn cậu ta ư?"

      "Nghe theo chị là sai." Tiểu Huyên cũng phụ họa .

      Phụ rể và phụ dâu đều ở bên vụng trộm cười, phụ rể dùng cánh tay thúc thúc tiểu Hổ trêu chọc: "Tôi tiểu Lâm nè, vợ cậu lại là fan hâm mộ chị chúng tôi, phải nghe lời chị biết ? Chị chúng tôi đều là người tuyệt vời!"

      Phụ dâu ngồi ở bên phụ họa với phụ rể, đồng thời cường điệu tiểu Huyên có bao nhiêu sùng bái Tiểu Hoa.

      Gia đình của tiểu Huyên ở vùng núi tỉnh Tứ Xuyên, ba mẹ tiểu Huyên vẫn luôn làm việc ở ruộng, tiểu Huyên vẫn ở sống chung với bọn họ học. Trước động đất tiểu Huyên từng ở mạng xem tiểu thuyết của Tiểu Hoa viết thấy được bên trong có liên quan đến báo động trước động đất. Sau đó lại nhìn thấy tivi nên tiểu Huyên gọi điện thoại cho người thân gia tộc sắp xảy ra động đất để cho bọn họ đều chuẩn bị sẵn sàng. Chờ sau khi tin tức sắp động đất xác định các người thân của tiểu Huyên đều sắp xếp thỏa đáng. Ngoại trừ nhà dường như có tổn thất gì, những thứ đáng giá đều bị mang ra. Sau khi xảy ra động đất tiểu Huyên lại dị thường bội phục Tiểu Hoa. Lúc ấy cũng biết Tiểu Hoa, chẳng qua là thích, cảm kích người này. Sau đó lại thi đậu đại học. Sau khi tốt nghiệp vừa vặn tìm được công việc ở toàn soạn tạp chí chỗ Tiểu Hoa làm, cũng giúp đỡ tiếp thu ít bản thảo Tiểu Hoa viết, vẫn cảm thấy cách viết văn rất quen thuộc. Sau đó lúc chuyện phiếm với đồng nghiệp mới biết Tiểu Hoa chính là tác giả mình vẫn thích kia. Sau đó lại tiếp tục công việc làm quen Tiểu Hoa.

      Dáng vẻ của tiểu Huyên cũng phải rất đẹp nhưng mà cười rất ngọt, tính cách cũng rất sáng sủa rất có sức cuốn hút, cũng rất tình cảm và kiên nhẫn, có thời gian đến luyện quyền với ba Giang. Bởi vì hiểu biết cho nên lúc biết được em trai nhà mình thích này Tiểu Hoa cũng có ngăn cản gì, ngược lại giúp nó ít, ra ít chủ ý. Bây giờ nhìn em trai nhà mình rốt cục có thể ôm người trong lòng Tiểu Hoa cũng từ đáy lòng bày tỏ vui mừng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :