1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện Đại] SỐNG LẠI BẢO VỆ HẠNH PHÚC

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 45: Tiểu Hổ đến

      Editor: demcodon


      Tiểu Hổ sắp đến, kể từ sau khi kết hôn cũng có thời gian ở bên cạnh tiểu Hổ. Mỗi lần về nhà đều là châm cứu cho ba, để lại sách dạy nấu ăn rồi trở về nhà họ Cao. Từ sau khi mang thai châm cứu cho ba vẫn là ba đến nhà họ Cao, càng miễn bàn đến sau khi sinh con gặp được tiểu Hổ càng ngày càng ít. Cho nên với Cao Giang Cảnh muốn tiểu Hổ đến quân đội chơi chút, Tiểu Hoa rất là đồng ý.

      Thừa dịp Cao Giang Cảnh ở đây Tiểu Hoa lấy giấy liệt kê ra rất nhiều món tiểu Hổ thích, sau đó lại giao cho đồng chí nhà bếp.

      Sáng sớm ngày hôm sau, bởi vì buổi sáng hôm nay có đội xe trở về nên nhờ xe này thuận tiện chở tiểu Hổ đến. Tiểu Hoa thu xếp sạch cho hai con rồi gửi cho người khác chăm sóc, còn mình tập trung canh giữ ở phòng bếp nấu món ngon cho em trai.

      Lúc hơn 11 giờ có tiếng gõ cửa Tiểu Hoa vội vàng mở cửa, vừa nhìn thấy chính là em trai mấy tháng chưa có gặp qua xuất ở trước mắt. vội vàng kéo nó vào trong nhà nhìn hồi lâu.

      "Chị, hai cháu cưng của em đâu?" Tiểu Hổ vào nhà buông hành lý hết nhìn đông tới nhìn tây sau đó hỏi.

      Tiểu Hoa vươn tay gõ cái đầu nó, tiếng tức giận : "Vì nấu món ngon cho em ăn nên chị mang hai đứa nó sang cho người khác chăm sóc rồi."

      "Em đến đây rồi, chị mau đưa bọn nó về ! Em rất nhớ hai cháu cưng." Tiểu Hổ từ cũng bị Tiểu Hoa gõ lên đầu nên căn bản là thèm để ý.

      Tiểu Hoa đến phòng bếp mở lửa lại sau đó cởi tạp dề ra đón hai con về. Tiểu Hổ nhìn thấy cháu trai trong mắt cũng có chị nữa, hai cháu trai rất đáng , lấy quà ra chia cho hai đứa rồi hôn má trái rồi hôn má phải, lại ôm lên rung lắc trêu chọc dạy bọn nó kêu cậu.

      Tiểu Hoa thở dài trở về phòng bếp tiếp tục cố gắng, nhìn nồi canh hầm gần 4 tiếng vì em trai và bên thức ăn chuẩn bị xong đợi xào lên, nhìn thời gian vừa đúng lúc bắt đầu xào.

      Lúc Cao Giang Cảnh trở về nhìn thấy em vợ của mình chơi với hai con trai mình, vợ của mình bưng thức ăn lên bàn. demcodon-lqd Sau khi chào hỏi với tiểu Hổ rửa tay, cũng thuận tiện giúp con rửa tay rồi ôm hai con ngồi vào ghế chuyên dụng cho bọn nó.

      Lúc ăn cơm, Cao Giang Cảnh nhìn thức ăn trước mặt vợ tỉ mỉ chuẩn bị, rồi nhìn lại dáng vẻ của vợ buồn bã nhìn em vợ nhà mình, còn em vợ vừa ăn vừa đút cháo cho hai con có chú ý tới dáng vẻ của chị mình.

      Cao Giang Cảnh ho cái với tiểu Hổ: "Giang Lâm nè! Em xem bàn thức ăn này là chị em đặc biệt chuẩn bị cho em đó."

      " rể, cần em cũng biết, đây phải đều là những món em thích sao?" Tiểu Hổ hỏi, vì sao lại đến đặc biệt nhỉ? Chị cũng phải lần đầu nấu cơm cho mình ăn.

      Tiểu Hoa cầm lấy đôi đũa gấp món tiểu Hổ thích ăn vào chén : "Thích là tốt rồi, ăn nhiều chút!"

      "Dạ! thành vấn đề, em giải quyết sạch , chị, chị cứ yên tâm !" Tiểu Hổ gật đầu cái.

      Ăn cơm xong thừa dịp Cao Giang Cảnh rửa chén tiểu Hổ lắc mình đến trước mặt Tiểu Hoa chớp chớp mắt trêu ghẹo: " rể tệ nhỉ? Còn giúp chị làm việc nhà!"

      Tiểu Hoa khẽ cắn môi đưa tay túm lỗ tai của nó, ghé vào lỗ tai nó thấp giọng quát: "Em có biết chị từ ngày hôm qua bắt đầu chuẩn bị những món em thích ăn hay ? Sáng sớm chuyện gì cũng làm bận rộn ở trong phòng bếp! Kết quả em ngay cả con mắt cũng liếc nhìn chị cái, chỉ biết chơi với hai cháu. Trong mắt em còn có người chị này hay ?"

      Tiểu Hổ nghiêng đầu nhe răng trợn mắt : "Chị, chị, em sai rồi, em bảo đảm lần sau cũng dám nữa ... hít... đau... đau... cẩn thận hai cháu học hư theo chị đó."

      Tiểu Hoa vừa nghe cũng tiếp tục, hai con ở trước mặt nghiêng đầu nhìn hai chị em . Tiểu Hoa vội vàng buông lỏng tay, thuận tiện xoa xoa giúp tiểu Hổ rồi ôm hai bọn nó ngủ trưa.

      " rể, sao chị lại càng ngày càng bạo lực như vậy?" Tiểu Hổ xoa lỗ tai vào phòng bếp với Cao Giang Cảnh.

      Cao Giang Cảnh cũng quay đầu lại : " có! Chị em rất dịu dàng. Phỏng đoán bạo lực cũng là đặc biệt nhằm vào mình em, em hẳn là cảm thấy vinh hạnh chứ?"

      Tiểu Hổ liếc mắt nhìn, vinh hạnh này mình có thể cần được ?

      Cả buổi chiều tiểu Hổ rất săn sóc, rất nịnh nọt cầu giúp trông hai cháu cưng để cho chị nghỉ ngơi nhiều chút. Tiểu Hoa cũng có khách khí rồi mang suy nghĩ của mình nghĩ viết chuyện xưa thành đại cương, trước viết chút sau đó lại nấu cơm.

      buổi chiều hai bé và tiểu Hổ vô cùng quen thuộc với nhau, kêu cậu ơi cậu à. Vì thế tiểu Hổ có chút đắc ý, ăn cơm chiều tiếp tục dẫn hai cháu chơi.

      Tiểu Hổ sau khi dẫn hai bé Tiểu Hoa nằm ở giường cảm nhận bình an lâu. Cao Giang Cảnh thu dọn xong rồi cũng nằm xuống bên cạnh trêu ghẹo : "Tiểu Hổ rất có tiềm năng làm bảo mẫu nhỉ!"

      "Mới phải đâu?" Tiểu Hoa phản bác, lại liếc nhìn Cao Giang Cảnh cái mới : "Nó căn bản chính là có lớn lên, giống như đứa bé vậy!"

      Cao Giang Cảnh cười cười ôm Tiểu Hoa lại cười : "Ha ha, em cái gì là cái đó vậy!"

      Hai người ở giường trò chuyện cửa đột nhiên mở ra, Tiểu Hoa đứng lên nhìn thấy tiểu Hổ mặt đen ôm hai bé về thở phì phì ở sô pha. Tiểu Hoa vội hỏi: “Làm sao vậy?”

      "Chị, tên quỷ chán ghét kia sao cũng ở đây vậy?" Tiểu Hổ đầu đuôi .

      Tiểu Hoa kỳ quái hỏi: "Người nào?"

      "Chính là tên quỷ chán ghét tên Lý Minh Ngọc đó, em thích cậu ta!" Tiểu Hổ .

      Tiểu Hoa cười cười an ủi nó: " tổ chức sắp xếp, chị cũng là hôm qua mới biết được."

      Tiểu Hổ thở phì phì : "Vậy chị được phép để ý đến cậu ta, được phép để cho hai cháu cưng gọi cậu ta là cậu, được phép nấu món ngon cho cậu ta ăn..."

      Tiểu Hoa bắt chéo hai tay cho nó dừng lại, Cao Giang Cảnh cũng đến nắm bả vai Tiểu Hoa, hai người buồn cười nhìn tiểu Hổ làm cho nó đỏ mặt lên, có chút chật vật quay đầu.

      "Bà xã, lấy quần áo và giầy của mang về cho Giang Lâm thay. Nếu đến đây làm lính mới đàng hoàng thời gian." Cao Giang Cảnh với Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa le lưỡi với tiểu Hổ rồi lấy đồ đạc ra.

      Tiểu Hổ vừa thấy nhất thời mặt xụ xuống, ủ rũ vào nhà vệ sinh thay quần áo và giầy. Lúc ra nhìn Cao Giang Cảnh hỏi: " rể, em còn có thể đến đây chơi với hai cháu cưng được ?"

      "Lúc mọi người nghỉ ngơi có thể đến." Cao Giang Cảnh trả lời.

      Tiểu Hổ lại nhìn Tiểu Hoa : "Chị, chị có thể nấu thức ăn cho em ăn được ?"

      "Hồ nháo! Em phải muốn tới làm lính hay sao? Mọi người đều hoạt động tập thể, chẳng lẽ mình em muốn làm chuyện khác biệt." Cao Giang Cảnh giúp Tiểu Hoa từ chối, nhưng mà nhìn bà xã nhà mình và cậu em vợ cùng nhau tội nghiệp nhìn mình Cao Giang Cảnh vẫn là thở dài : "Mỗi tuần đều có ngày nghỉ phép, em cứ đến đây!"

      Cao Giang Cảnh xong dẫn tiểu Hổ ra cửa. Tiểu Hoa suy nghĩ: ‘nếu mình về trước, cuối tuần lại đến đây? , mình dường như có ở đây đến chủ nhật. ***************.com-demcodon

      * * *
      Buổi tối lúc ngủ mang suy nghĩ của mình ra, ông xã nhà mình vừa nghe xong liếc mắt cái đưa lưng về phía Tiểu Hoa, chỉ câu: "Về sau tuyệt đối muốn tiểu Hổ làm lính của ."

      Tiểu Hoa thấy dáng vẻ của ông xã nhà mình khó chịu trong lòng khỏi tính toán: ‘dù sao tuần này trở về cũng có chuyện gì, vẫn là ngây ngốc trong nhà, thứ hai tuần sau lại vậy! đưa tay chọc chọc , thấy vẫn để ý tới mình sau đó ôm từ phía sau rồi cọ tới cọ lui ở sau lưng . Cao Giang Cảnh lật người đè dưới người, chặn lại môi và lời muốn .

      Sau đó Tiểu Hoa lén lút xoa xoa thắt lưng vùi ở trong ngực Cao Giang Cảnh, nhìn vẫn còn lời nào : "Đừng tức giận, em nữa còn được sao? Em cũng lấy mình chuộc tội với rồi, cũng đừng tức giận nữa! Ông xã ~~~~~"

      " tức giận. Chẳng qua là em phải chỉ đối xử tốt với tiểu Hổ chút." Cao Giang Cảnh vuốt da thịt trơn mềm của bà xã thỏa mãn .

      Tiểu Hoa nhìn trần nhà đỉnh đầu giải thích: "Lúc mẹ em mất tiểu Hổ còn , mỗi ngày theo em, dường như chính là em nuôi lớn, sao em có thể đối xử tốt với nó được chứ?"

      " nhìn em ở ngoài mặt mình nghiêm khắc, lòng còn mềm hơn bất cứ ai, hai con của chúng ta cũng đừng nuông chiều như thế." Cao Giang Cảnh đổi đề tài.

      Tiểu Hoa trừng mắt liếc cái hỏi: "Là ai khi con gây chuyện cười trừ? Là ai càng nuông chiều con hơn? Đều sắp trở thành hai tai họa, em thấy còn đặc biệt đắc ý, em cũng thấy ngượng ngùng. tại lời ngoài miệng đều biến thành ' xin lỗi', dường như mỗi ngày ra cửa đều phải . xem gen nhà sao lại lợi hại như vậy, thể theo nhà em chút sao? xem em và tiểu Hổ đều ngoan như vậy."

      Cao Giang Cảnh nhìn dáng vẻ tức giận của trực tiếp dùng phương pháp, đó chính là dùng miệng chặn lên...

      * * *
      Bởi vì tiểu Hổ nên Tiểu Hoa trở về, chẳng qua là mỗi ngày dẫn hai con ra thao trường ở bên ngoài chơi, ý đồ từ trong đám người màu xanh tìm ra em trai mình. Nhưng mà bất đắc dĩ nhiều người, còn mặc quần áo và mũ giống nhau, nhìn kỹ cũng có thấy.

      Mãi cho đến chủ nhật tiểu Hổ mới trở về, Tiểu Hoa vội vàng để cho nó cởi đồng phục ngụy trang ra ném vào trong máy giặt, lại nhét vào trong tay nó chén canh gà, nhìn nó uống xong mới đồng ý cho nó chơi với cháu.

      "Chị, chị biết , tại em gấp được chăn rồi, so với chị còn gấp tốt hơn nhiều. Chị xem chị kìa, làm vợ lính mấy năm rồi ngay cả cái chăn còn gấp tốt!" Tiểu Hổ uống hết canh hơi mới với Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa tiếng tức giận : "Chị là vợ lính chứ phải lính được ?"

      " phải mưa dầm thấm đất sao?" Tiểu Hổ cười hì hì hỏi.

      "Chị làm cái gì cũng vô cùng hoàn mỹ rể em tự ti, tốt cũng để cho chồng mình phát huy sở trường chứ." Tiểu Hoa rất nghiêm chỉnh trả lời.

      Tiểu Hổ vừa chơi với hai cháu vừa : "Stop!"

      Bọn cũng học nó với Tiểu Hoa: "Stop!"

    2. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 46: Viết sách cho ông Triệu

      Editor: demcodon


      Lúc con được 1 tuổi Tiểu Hoa vẫn đồng ý với cầu của ông bà nội dẫn bọn nó trở về làm thôi nôi cho bọn nó. Bởi vì phải ngày nghỉ nên Cao Giang Cảnh còn có ba mẹ chồng cũng có cách nào tham gia. Vì thế Cao Giang Cảnh và tiểu Hổ còn oán niệm lâu. Vì vậy chỉ có hai ông bà còn có ba và Tiểu Hoa làm thôi nôi cho hai bé. Tiểu Hoa cũng rất hài lòng, sau lại có dì , ngay cả bọn người Hạ Đồng cũng đến.

      Hôm thôi nôi ra ngoại trừ mấy người lớn vui chơi giải trí chính là chơi với hai bé. Lý Hạo Nam thậm chí cũng ở bên tai Tiểu Hoa về sau và Hạ Đồng cũng muốn sinh đứa con đáng như vậy. Tiểu Hoa vội hỏi bọn họ khi nào kết hôn, Lý Hạo Nam chuẩn bị cầu hôn. Tiểu Hoa nhìn Lý Hạo Nam thâm tình với Hạ Đồng như vậy cũng cảm thấy rất vui mừng vì hai người bọn họ, lại có thêm đôi thanh mai trúc mã nhau!

      Nhưng mà lúc Hạ Đồng đến cho Tiểu Hoa biết chuyện: "Tiểu Hoa, ông nội Triệu bị bệnh, ông muốn gặp cậu."

      Tiểu Hoa suy nghĩ chút, nhiều năm như vậy chỉ có ngẫu nhiên ngày nghỉ mình mới nhớ đến gọi điện thoại cho ông, nhưng mà ông lại truyền những gì mình học được cả đời cho mình. Tiểu Hoa có chút nặng nề gật đầu cái, ý bảo Hạ Đồng mình biết.

      Hạ Đồng vừa Tiểu Hoa với ba: "Ba, ông nội Triệu bị bệnh, con muốn đến thăm ông. Ba và ông bà nội còn có dì gần đây giúp con chăm sóc bọn thời gian nha."

      Ba Giang : "Ba cũng muốn thăm chút." ***************.com-demcodon

      Tiểu Hoa quay đầu rất nghiêm túc nhờ cậy ông bà nội và dì : "Ông nội Triệu cứu mạng ba con cũng chính là cứu mạng cả nhà con, cho nên bọn chỉ có thể nhờ mọi người trông giúp."

      Tiểu Hoa và ba Giang trịnh trọng như thế nên ông bà Cao cũng biết chuyện này đối với bọn họ rất quan trọng. Vì vậy lập tức đồng ý, dì còn đặt vé máy bay cho bọn họ.

      Dọc theo đường ba Giang đều rất yên lặng, tâm tình của Tiểu Hoa cũng rất nghiêm nghị. Mình năm đó còn đồng ý với ông Triệu làm cho tài nghệ của ông thất truyền, nhưng mà nhiều năm như vậy mình cái gì cũng có làm, Tiểu Hoa rất là áy náy.

      * * *
      Lúc nhìn thấy ông lần nữa ông suy yếu nằm ở giường, mũi của Tiểu Hoa chua xót quỳ gối trước giường của ông : "Thầy, con đến thăm thầy đây."

      " phải là con đừng gọi ông là thầy sao? Phải gọi là ông nội, nếu mấy ông già kia cười ông..." Ông Triệu nhìn thấy Tiểu Hoa rất là vui vẻ còn trêu ghẹo .

      "Chú Triệu, chú cảm giác thế nào?" Ba Giang cũng tiến lên ân cần hỏi thăm.

      Ông Triệu cố sức ngẩng đầu nhìn ba Giang cái cười : "Đại Sơn à! Xem ra Tiểu Hoa chăm sóc cháu vô cùng tốt đấy! Cháu có việc gì chú cũng an tâm, công phu của Tiểu Hoa cuối cùng có uổng phí."

      Ba Giang tiến lên kéo tay ông Triệu : "Nếu có chú nhà chúng cháu bây giờ có dáng vẻ gì chú cũng phải biết. Tiểu Hổ thi đậu đại học, con của Tiểu Hoa cũng 1 tuổi rồi, lớn lên rất đáng . Bây giờ sức khỏe của cháu cũng tệ... đều là... làm phiền chú."

      Ông Triệu với Tiểu Hoa: "Lần trước ông kêu gửi hình chụp của bọn cho ông, sao lại gửi?"

      Tiểu Hoa vội vàng lấy tấm hình trong túi xách ra có mặt và Cao Giang Cảnh còn có hai con trai đến trước mặt ông Triệu.

      "Thằng nhóc này lớn lên rất tinh thần, bọn nhìn cũng rất tốt, Tiểu Hoa à! Phải cố gắng sống tốt, biết ?" Ông Triệu xem xong thương với Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa có chút nghẹn ngào gật đầu.

      * * *
      Mấy ngày kế tiếp Tiểu Hoa vẫn đứng ở trước giường bệnh của ông Triệu giúp ông lau người, đổi thuốc, vv... làm tất cả chuyện mình có khả năng. Hôm nay ông Triệu đột nhiên kêu con trai cầm túi châm cứu và mấy quyển bút kí của mình đến, vừa vừa nhét vào trong tay Tiểu Hoa: "Tiểu Hoa à! Ông nội cái gì cũng có, chú của con lại học Tây y, vì vậy ông giao chút gia sản này cho con, con cần phải nhớ kỹ năm đó con hứa hẹn những gì. Đừng làm cho những thứ này của lão tổ tông thất truyền, biết ?"

      Tiểu Hoa tiếp nhận nhìn ông Triệu : "Ông nội, con bất hiếu, có kế thừa y bát của ông nội. đường đến đây con vẫn luôn suy nghĩ đến vấn đề này, tại con suy nghĩ của con cho ông biết, con muốn viết sách cho ông, ông nội thấy thế nào?"

      "Mang bản lãnh của ông viết ở trong sách để cho mọi người đều biết?" Ông Triệu hỏi.

      Tiểu Hoa gật đầu cái : "Ba con năm đó có bao nhiêu nguy hiểm ông nội là người biết , nhưng mà nhiều năm như vậy ba khỏe như trước. Cho nên con nghĩ bản lãnh của ông nội có tác dụng như thế chúng ta vì sao mang nó cho người đời đều biết đến? Mục đích Tiểu Hoa học y cũng đơn thuần chỉ là vì cứu ba, cho nên nó hẳn là đáng giá truyền cho người tốt hơn."

      Ông Triệu cười cười : " là của con, con muốn viết cứ viết . Chẳng qua là món ăn bài thuốc con còn phải thương lượng với ông Lý con. Bắt đầu viết từ hai người bọn ông, hơn nữa vận động thích hợp mới có trị liệu hiệu quả tốt."

      Tiểu Hoa : "Con gọi điện thoại cho ông nội Lý biết, ông nội Lý đây là chuyện tốt, ông đồng ý."

      "Vậy ông cũng thành vấn đề..." Ông Triệu với Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa còn : "Sau khi viết xong con muốn giao cho bệnh viện Trung y. Về sau tất cả phí bản quyền con đều muốn dùng danh nghĩa của hai ông quyên ra ngoài để cứu chữa càng nhiều người hơn."

      Ông Triệu gật đầu cái cười lên, sau đó với con trai mình: "Lập cho ba bản giải thích ràng, con làm nhân chứng..."

      Con trai ông Triệu nghe xong lập tức ra ngoài, bao lâu mượn giấy trở về ở mặt viết chứng minh mọi chuyện. Ông Triệu nâng tay lên cố sức ký tên, thậm chí còn ấn vân tay. Sau đó để cho con trai cũng ký tên đưa cho Tiểu Hoa : "Có cái này về sau con xảy ra chuyện gì, ông nội suy nghĩ chu đáo lắm phải ?"

      Tiểu Hoa liều mạng gật đầu cái nước mắt ngừng rơi xuống, ông trước khi chết còn suy tính thay cho mình như vậy.

      Có lẽ là biết tài nghệ của mình vĩnh viễn thất truyền, cho nên ông Triệu mang theo nụ cười rời . Lúc ông Triệu Tiểu Hoa đau khổ kềm chế được, hai người ông khác khi nhận được thông báo chạy đến sắc mặt cũng là đau đớn xót xa.

      Ông Lý biết Tiểu Hoa viết sách cho ông Triệu nên cũng lấy ra tất cả món ăn bài thuốc mình tích góp cả đời giao cho Tiểu Hoa, hơn nữa cũng viết chứng minh cho . Ông Lưu cũng cho Tiểu Hoa biết rất nhiều phương pháp vận động đơn giản. Tiểu Hoa nhìn tình cảm chất phác này của mấy ông quyết định mình bất luận như thế nào cũng nhất định phải hoàn thành chuyện này, tài nghệ của bọn họ tuyệt đối thể thất truyền.

      * * *
      Trở lại Bắc Kinh lần nữa Tiểu Hoa ngoài chăm sóc hai con còn dành hết sức lực đều đặt vào chuyện này. cẩn thận xem tất cả bút kí, mỗi bệnh đều có phương pháp và độ mạnh yếu khi hạ châm khác nhau, cùng với phối hợp sách dạy nấu ăn. Tiểu Hoa cẩn thận châm chút mỗi chữ.

      Bản sơ thảo sau khi hoàn thành Tiểu Hoa còn đặc biệt tìm bác sĩ vẫn giúp ba xem bệnh, cũng được ông giới thiệu cho vị giáo sư ở bệnh viện Trung y. Tiểu Hoa ngồi đối diện với vị giáo sư chờ ông xem xong quyển sách dày. Sau đó lại cho ông xem hồ sơ bệnh án và ghi chép trị liệu của ba Giang nhiều năm, còn có sách dạy nấu ăn.

      Ông giáo sư nghiên cứu cẩn thận, sau khi xem qua ra ít ý kiến có ích với Tiểu Hoa. Cuối cùng bày tỏ quyển sách này tuyệt đối có giá trị nghiên cứu. Tiểu Hoa cầm bản thảo về lại tăng giảm ít nội dung, mang tất cả món ăn bài thuốc tự mình đều làm lần, cho sau mỗi món ăn đều có tấm hình tương ứng.

      Dưới giúp đỡ của vị giáo sư cuối cùng cũng xuất bản. Giáo sư thậm chí mang quyển sách này trở thành sách để cho học trò của mình dùng học châm cứu. Tiểu Hoa cũng thực hứa hẹn của mình, mang tất cả tiền nhuận bút đều làm từ thiện, để cho người bệnh ung thư được cứu trợ. demcodon-lqd Mặc dù phải rất nhiều nhưng mà Tiểu Hoa cuối cùng có chút an tâm. Tiểu Hoa cầm bản thảo sản xuất thành sách đốt bộ trước mộ phần của ông Triệu, mặt khác cũng mang hai bộ tự mình giao cho ông Lý và ông Lưu. Ông Lý vuốt bức tranh tinh xảo bìa sách nhịn được nước mắt nóng tràn đầy trong mắt. Tác giả sách Tiểu Hoa cũng viết là tên của hai ông, còn mình chẳng qua là làm nhân viên viết bản thảo.

      Chuyện này Tiểu Hoa dùng hơn nửa năm để hoàn thành, trong lúc đó ông bà nội Cao, còn có ba mẹ chồng cũng có câu gì oán hận Tiểu Hoa, chỉ hết sức chăm sóc hai cháu để ảnh hưởng đến Tiểu Hoa. Cao Giang Cảnh cũng vẫn luôn ở sau lưng yên lặng ủng hộ Tiểu Hoa. Chờ Tiểu Hoa buông lỏng xuống, nhìn hai con ăn ràng càng thêm hoạt bát, đầu tựa dựa vào bả vai Cao Giang Cảnh nhàng : "Ông xã, em !"

      Đây là lần đầu tiên Tiểu Hoa ra những lời này, Cao Giang Cảnh vui mừng ôm Tiểu Hoa hồi, cũng với : " cũng em."

      Bởi vì lúc viết sách dùng chuyện ba Giang để ví dụ, nên ba Giang gần đây phải bề bộn nhiều việc, thường xuyên dưới hướng dẫn của bác sĩ đến bệnh viện an ủi những bệnh nhân bị mắc bệnh nan y. Tiểu Hoa rất lo lắng cho sức khỏe của ba, nhưng mà ba Giang lại vì thế rất vui vẻ, ông với Tiểu Hoa là mình có khả năng làm chuyện này, ông rất vui vẻ.

      Nhìn thấy dáng vẻ này của ông Tiểu Hoa cũng ngăn cản nữa, chỉ là cố gắng sắp xếp hàng hóa giúp ông.

    3. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 47: Bị hai tên quỷ tranh nhau đòi

      Editor: demcodon


      Sau khi hoàn thành chuyện của ông Triệu cũng coi như giải quyết tảng đá trong lòng Tiểu Hoa. Kế tiếp mang toàn bộ thời gian ở bên ông xã và con, nhưng mà...

      "Mẹ, mẹ viết sách ! Con muốn cùng chơi trò chơi của con trai." Thần Thần nhìn với Tiểu Hoa như vậy.

      Nhiên Nhiên lại tiếp: "Ba , con chỉ thích chơi búp bê vải, cho nên chúng con chơi với mẹ."

      Tiểu Hoa quay đầu nhìn Cao Giang Cảnh, mặt Cao Giang Cảnh cứng đờ nịnh nọt với Tiểu Hoa: "Nếu chơi với em?"

      Tiểu Hoa đá cái rồi giải thích với hai con là mình cũng có thể chơi trò chơi của con trai. Tiểu Hoa chút cũng hiểu trẻ con đến 2 tuổi sao lại muốn chơi trò của con trai rồi? Bất quá bởi vì ít thời gian chăm sóc con nên Tiểu Hoa cũng có thể dành ra thời gian tiếp tục sáng tác.

      Bởi vì nhà Cao Giang Cảnh ở quân đội quá , cấp cũng lo lắng đến tình huống của nhà nên phân nhà cho lần nữa. Mặc dù cũng phải rất lớn, có 2 phòng ngủ 1 phòng khách là Tiểu Hoa rất thỏa mãn, nhà bốn miệng của bọn họ ở vừa vặn. Tiểu Hoa mua cái sô pha rất dài, nghĩ tới vạn nhất lúc tiểu Hổ đến thăm mình tốt xấu gì có chỗ để ngủ.

      Trở lại quân đội lần nữa Tiểu Hoa cảm thấy rất kiên định. Mặc dù mình giữ hai tên quỷ mệt mỏi chút nhưng mà bọn kêu 'mẹ, mẹ' giống như có cảm giác ngọt ngào.

      Con trai nhà chị Từ được 4 tuổi, sức khỏe khôi phục khác gì đứa trẻ bình thường. Khi nhìn thấy Nhiên Nhiên và Thần Thần rất là vui mừng, cả ngày dẫn theo bọn nó ở bên ngoài chơi ầm ĩ.

      "Toàn Toàn vừa sinh ra chị cũng dám hy vọng xa vời nó có thể giống như bây giờ. Lúc ấy chỉ cầu nó bình an sống sót là tốt rồi, nhưng mà bây giờ rất cám ơn em! Tiểu Giang." Chị Từ nhìn con trai cười to chạy trốn dưới ánh mặt trời với Tiểu Hoa.

      Tiểu Hoa cười cười : " ra có em hai chị cũng sớm hay muộn cho đứa bé giải phẫu, chẳng qua là vấn đề sớm muộn thôi. Lại chúng ta quan hệ tốt như vậy, em vẫn cảm thấy cùng chị giống như người nhà, người trong nhà chữ cám ơn gì chứ!"

      Chị Từ nhìn Tiểu Hoa : "Trước kia lúc em vừa tới bọn chị cũng biết tiểu Cao có thể giữ em được bao lâu. Dù sao nhìn em xinh đẹp như vậy, hơn nữa cũng có văn hóa. ra rất nhiều người bí mật đều hai đứa ở lâu được... đây là chuyện ở quân đội thường có. Nhưng mà mọi người đúng là xem thường em, thế nhưng lại kiên trì lâu như vậy."

      "Em sớm muốn có gia đình, người có thể cho em dựa vào. Chị đừng thấy bọn người Giang Cảnh hết bận rồi lại bận, nhưng mà cũng có thể tin tưởng nhất. Em tức giận, lải nhải vv…., làm gì ảnh cũng gánh vác việc mệt nhọc và chịu oán trách. Mẹ em trước lúc lâm chung cho em biết phải tìm người lòng đối xử tốt với mình, em vẫn nhớ cho nên chỉ cần Giang Cảnh thay đổi em cũng vĩnh viễn thay đổi." Tiểu Hoa kiên định .

      Chị Từ vỗ vỗ bả vai Tiểu Hoa : "Tiểu Cao thích em bao nhiêu mọi người đều biết, làm sao có thể thay đổi chứ? Chị nhìn thấy các em nhất định ở bên nhau đến già."

      Tiểu Hoa gật đầu cái, vừa định đồng ý nhìn thấy con trai của mình ở phía trước chạy đến trước mặt đứa trẻ lớn hơn nó rất nhiều bắt đầu đánh người ta. demcodon-lqd Tiểu Hoa vuốt vuốt trán bất đắc dĩ chạy tới kéo con trai ra, tiếng xin lỗi với người ta rồi xoay người với Thần Thần: "Làm sao vậy?"

      " Toàn Toàn, của chúng con!" Thần Thần chỉ vào chiếc xe hơi trong tay đối phương cầm mà tức giận .

      Bé trai kia vừa nhìn thấy người lớn tới ném chiếc xe hơi xuống đất : "Trả lại cho nhóc đó, phải chỉ chiếc xe hay sao? kêu mẹ mua cho chiếc lớn hơn nữa."

      Nhiên Nhiên nhặt chiếc xe hơi lên vừa nhìn thấy muốn té ngã tiến lên dùng sức đẩy bé trai cái kêu to: "Người xấu! Người xấu, là người xấu! Mẹ, ảnh là đứa trẻ hư! Đánh ảnh !"

      Tiểu Hoa lại vội vàng kéo Nhiên Nhiên qua giật giật khóe miệng, sau đó nhìn thấy Toàn Toàn sắp rơi nước mắt mà vội vàng an ủi: "Toàn Toàn khóc nha, dì mua cho cháu cái mới, mua... loại xe có thể tự điều khiển luôn."

      "Con cũng muốn, con cũng muốn!" Nhiên Nhiên và Thần Thần lập tức náo loạn lên.

      Tiểu Hoa trấn an hai bọn sau đó nhìn bé trai mang gương mặt hâm mộ kia. Sau đó tiến lên : "Bọn nó còn , cháu là trai phải dẫn bọn nó cùng nhau chơi, cháu cũng nhìn thấy lính cũ thường mang theo lính mới cùng nhau huấn luyện có phải hay ?"

      Bé trai cắn cắn môi : "Vậy cháu kêu mẹ cháu mua cho cháu chiếc xe mới, cũng có thể theo bọn họ cùng nhau chơi."

      Tiểu Hoa sờ sờ đầu của nó : " là đứa trẻ ngoan, lại làm dáng vẻ trai. Bất quá lần tới cũng thể tùy tiện ném đồ chơi xuống đất biết ? Đồ chơi hư em trai rất đau lòng."

      Bé trai gật đầu cái sau đó đến chuyện với bọn Toàn Toàn. Lúc bắt đầu hai đứa còn có mâu thuẫn nhưng mà từ từ cũng cảm thấy chơi chung rất tốt, mấy tên quỷ líu ríu tụm lại chỗ biết cái gì.

      Chị Từ : "Làm tệ, rất có dáng vẻ làm mẹ nha!"

      "Cái gì chứ? Em vốn là mẹ đứa mà!" Tiểu Hoa đắc ý .

      Sau đó Tiểu Hoa đặc biệt mua 4 chiếc xe đua điều khiển cho mấy đứa chơi, làm cho hai con vui mừng nhất thời rất nhiều lời ngon ngọt cho Tiểu Hoa nghe. Lúc Tiểu Hoa ở trước mặt Cao Giang Cảnh khoe khoang Cao Giang Cảnh chỉ : "Ai! Xem ra viên đạn bọc đường uy lực vẫn là , hai tên quỷ còn phải tiếp tục dạy dỗ thôi!"

      Tiểu Hoa bởi vì vẫn kiên trì công việc ở toàn soạn cho nên ít nhiều cũng có ít người hâm mộ, hơn nữa sáng tác truyện mạng mặc dù chính giữa gián đoạn thời gian. Nhưng sau đó chuyện Tiểu Hoa giúp ông Triệu viết sách cũng có giấu giếm người khác nên cũng có chút độc giả trung thực. Tiểu Hoa bởi vì lật xem rất nhiều tư liệu cũng phát được tai nạn sắp đến phía trước. Dù sao có phản ứng khác thường cho nên vẫn luôn để cho người khác giúp để ý. Mặc dù biết mình làm những chuyện này có ích hay nhưng Tiểu Hoa trước sau vẫn kiên trì.

      Trong lúc đó cũng hỏi thăm chút chuyện với những người học trường học Vật lý Địa cầu. nhớ sau khi trải qua trận động đất giống như có báo chí từng qua khoảng chừng 2 - 3 tháng tỉnh Tứ Xuyên lại liên tiếp xuất chút chuyện kỳ quái. muốn mang những chuyện này trước tiên tuôn ra để cho người tài giỏi điều tra. Tiểu Hoa biết mình có thể làm cũng chính là những chuyện này, làm những chuyện này cũng phải là vì trấn an lương tâm của mình thôi.

      * * *
      "Chị!" Tiểu Hoa chơi với bọn phía sau đột nhiên truyền ra tiếng như vậy.

      Tiểu Hoa nhìn lại là Lý Minh Ngọc, cuốc sống năm trong doanh trại làm cho bé trai lớn này thoạt nhìn thành thục ít. Tiểu Hoa cười cười : "Thế nào? thích ứng với cuộc sống ở nơi này chưa?"

      "Dạ! Cảm thấy rất có quy luật, rất tốt!" Lý Minh Ngọc trả lời.

      Tiểu Hoa suy nghĩ chút, đứa bé này nhiều năm như vậy biểu đạt thiện ý mình phải là có cảm xúc, hơn nữa mình và kiếp trước hoàn toàn khác nhau. Vì vậy Tiểu Hoa với : "Ừ! Có thời gian vào nhà ngồi chút, đều ở đây cũng rất tiện."

      Lý Minh Ngọc gật đầu cái. Tiểu Hoa gọi hai con lại với bọn nó: "Gọi cậu, lần tới gặp mặt phải nhớ chào hỏi biết ?"

      "Cậu!" Hai đứa bé cùng kêu lên.

      Lý Minh Ngọc nhất thời có chút luống cuống, vội vàng : "Cháu... chào hai cháu!"

      "Cậu tiểu Hổ mua món ngon cho hai cháu ăn, vậy cậu làm gì cho hai cháu?" Nhiên Nhiên nhìn Lý Minh Ngọc hỏi.

      Thần Thần cũng ở bên : "Hay là làm ngựa cho bọn mình cưỡi, nhưng mà cậu tiểu Hổ chỉ có mình, bọn mình lại có hai người, lần này cần cãi nhau rồi!" ***************.com-demcodon

      Tiểu Hoa có chút đau đầu nhìn con của mình trưởng thành, nghĩ rằng: 'mình sao lại sinh ra đứa bé mặt dày như thế, gen nhà họ Cao quả nhiên mạnh mẽ.'

      Tiểu Hoa nghe Lý Minh Ngọc bảo đảm với hai bé lần tới nhất định dẫn bọn nó ăn món ngon, mua đồ chơi cho bọn nó vội vàng ngăn cản: "Em đừng nuông chiều bọn nó, cũng thiếu ăn thiếu mặc, hai đứa này rốt cuộc là giống ai vậy?"

      Ai ngờ Lý Minh Ngọc lại : "Lúc em còn cũng khá bướng bỉnh, phải là nhổ râu ông nội chính là lật tung rổ rau của bà nội, hơn nữa còn ỷ lớn ăn hiếp , có thể... đoán chừng là có chút giống em!"

      Tiểu Hoa vừa nghe đột nhiên nhìn , sau đó yên lặng thầm nghĩ: ‘Ông Lý quả nhiên cũng phải người tốt, mình lại còn oan uổng Cao Giang Cảnh.’

      Tiểu Hoa tiếp xúc chuyện với Lý Minh Ngọc sớm nghĩ xong: ‘bọn họ ở chỗ mà Lý Minh Ngọc chú ý với nhà mình nhất định là làm cho mọi người chú ý, cho nên dứt khoát thoải mái chút. Lại Lý Minh Ngọc cũng quả lớn lên giống như kiếp trước, kiên trì lâu như vậy cũng dễ dàng.'

      Bất quá bởi vì tiếp xúc với Lý Minh Ngọc dẫn đến có người nào đó bất mãn. Lúc tiểu Hổ nghỉ phép về nhà thăm hai cháu cưng vừa thấy có người đoạt chú ý của cháu đối với mình thiếu chút nữa quậy lật trời, quan tâm chính là nhìn Lý Minh Ngọc vừa mắt, hai người vì muốn giành chú ý của bọn mà bắt đầu kịch liệt giằng co.

      "Tiểu Hổ!" Tiểu Hoa túm lỗ tai tiểu Hổ quát: "Em cũng tiết chế chút được sao? Cháu còn như thế mua mấy món này bọn nó có thể chơi hả? Có phải phải là tiền của mình cho nên đau lòng phải ?" Tiểu Hoa nhìn mấy món đồ chơi trước mắt, ít nhất là đứa 8 - 9 tuổi mới chơi được, rốt cuộc nhịn được nổi giận với tiểu Hổ.

      Tiểu Hổ vừa nhìn thấy chị mình tức giận vội vàng xin lỗi. Tiểu Hoa lúc này mới với nó: "Em làm em ruột của chị, cậu ruột của bọn , hai địa vị này vĩnh viễn thay đổi, cũng đừng chặt sừng trâu nữa."

      "Em chỉ là thích cậu ta gọi chị là chị, thích hai cháu cưng gọi cậu ta là cậu." Tiểu Hổ bĩu môi bất mãn .

      Tiểu Hoa hỏi lại: "Vậy gọi là gì?"

      Tiểu Hổ .

      "Đều ở chung chỗ, cúi đầu thấy ngẩng đầu lại gặp, cậu ta chú ý chúng ta như vậy bị người khác biết. Lại mâu thuẫn đời trước, chị mặc dù muốn dính líu gì với nhà họ Lý nhưng mà cậu ta dù sao cũng có làm gì sai. Chị cũng với cậu ta, đừng chuyện của chị cho người trong nhà biết, cậu ta cũng đồng ý rồi. Cho nên em cũng cũng đừng phát cáu nữa, coi như bạn bè bình thường tốt sao?" Tiểu Hoa khuyên tiểu Hổ.

      Tiểu Hổ nghe thế mới gật đầu cái, bất quá trong lòng cậu dù sao cũng lo lắng chị mình có thể dành nhiều tình cảm cậu ta hay , chẳng qua là hai cháu cưng còn biết có thể bị mê hoặc hay ? được, phải từ từ dạy dỗ lại mới được.

    4. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 48: Ghen

      Editor: demcodon


      Có người thương con mình Tiểu Hoa đương nhiên rất vui mừng, nhưng mà con bị người nuông chiều Tiểu Hoa lại cảm thấy mình hẳn là ngăn cản. Con tuyệt đối thể nuông chiều, may mà Cao Giang Cảnh cũng rất đồng ý với quan niệm của Tiểu Hoa. Cho nên bây giờ người khác dùng sức nuông chiều con Tiểu Hoa và Cao Giang Cảnh dùng sức đả kích bọn nó, chẳng qua là mức độ Tiểu Hoa đả kích quá lớn, Cao Giang Cảnh chỉ là con cọp giấy. cảm thấy mình tương đối bận rộn có nhiều thời gian ở bên bọn cho nên có chút khoan dung.

      Kể từ khi có con Tiểu Hoa cảm thấy cuộc sống của mình hoàn toàn bị hai tên quỷ trói buộc gắt gao, hơn nữa bây giờ ở chung với mình dường như đều là bác và chị lớn. Điều này làm chuyện cười rất là buồn rầu, đặc biệt là chuyện Lý Hạo Nam và Hạ Đồng sắp tổ chức hôn lễ. Tiểu Hoa lật tủ quần áo nhưng phát mình nhiều năm có mua váy và giày cao gót, còn có đồ trang điểm, trong tủ quần áo đều là quần áo thoải mái.

      Tiểu Hoa nhìn hai tên nhóc sôi nổi lắc đầu cái, có được tất có mất nhỉ? Ít nhất mình có cảm thấy thỏa đáng! Bất quá xác cũng nên ra ngoài mua thêm ít quần áo.

      Thừa dịp mẹ chồng nhìn thấy Tiểu Hoa có vẻ bận rộn nên chủ động cầu mang cháu chơi với ba chồng. Tiểu Hoa vội vàng tìm bạn bè cùng mình dạo phố.

      Tiểu Hoa tìm Lưu Dao cùng dạo phố với mình. Bây giờ Lưu Dao hoàn toàn nhìn ra sinh viên ngây ngô lúc mới học đại học, hoàn toàn biến thành hình tượng người đẹp của thành phố, giọng cũng là tiếng phổ thông rất tiêu chuẩn, có giọng quê hương 'tôi đây tới', 'tôi '.

      "Giang Hiểu Hoa? Chậc chậc... sao cậu lại mặc đồ phong kiến như vậy? tại 20 tuổi cũng còn cả ngày mặc đồ thể thao như thế đâu." Lưu Dao vừa thấy Tiểu Hoa lắc đầu hỏi.

      Tiểu Hoa thở dài liếc nhìn bạn cái, tiếng tức giận : "Tớ phải là kết hôn rồi sinh con hay sao?"

      Lưu Dao nhìn từ xuống dưới mấy lần rồi mở miệng : "Vậy cũng có dáng vẻ của mẹ người ta chứ? Cậu có dáng người tốt như vậy, lại cho dù cậu muốn làm mẹ người ta tốt xấu cũng giống phụ nữ chứ? Tóc? sợi thun tùy tiện buộc lên, thất bại! Gương mặt? Dáng dấp tệ nhưng mà hoàn toàn có chăm sóc, lãng phí! Quần áo? Thoạt nhìn giống như học sinh cấp 3 mặc, nhìn ra bất kỳ đường cong gì, giả vờ ngây thơ! Giầy?..."

      Tiểu Hoa vội ngăn cản lôi kéo Lưu Dao : "Được rồi, được rồi, đừng nữa! Tớ phải tính thay đổi mới đến tìm cậu ư? Đừng nữa, chúng ta xuất phát ! Xong rồi tớ mời cậu ngon bữa!"

      Lúc Tiểu Hoa lật tủ quần áo của mình phát vấn đề này cho nên cũng thừa nhận mình mấy năm có chút sơ sót với hình tượng nên vốn là tính thay đổi chút. demcodon-lqd Nhưng mà nghe được bị người phê bình như vậy Tiểu Hoa vẫn là cảm thấy hơi đỏ mặt. Nhớ lúc trước đến trường đại học mình còn cho người khác biết: ‘ có con xấu, chỉ có con lười’. Bây giờ lại...

      Lưu Dao dạo suốt ngày với Tiểu Hoa mới tính là vừa lòng với dáng vẻ của Tiểu Hoa tại: mặt trang điểm nhàng tươi mát tự nhiên, mái tóc dài xõa tới thắt lưng, cắt tóc mái trở lại hình dạng rồi chăm sóc hồi. Vốn là rất mềm mại thẳng tắp cho nên cần lại xử lý thêm, hoặc xõa hoặc cột lên thoạt nhìn cũng tệ. người mặc cái đầm kết hợp với đôi giày phải rất cao. Lưu Dao cười : "Cậu nhìn xem mình ăn mặc bây giờ chút , ràng là tốt hơn nhiều phải ?"

      Tiểu Hoa vừa cầm đôi bông tai mang lên lỗ tai vừa : "Vậy còn phải ư? Nếu chẳng phải uổng phí đống tiền này sao?"

      "Vẫn là chồng cậu tốt, vừa thoáng vừa thu nhập cũng tệ. Cậu đó, về sau đừng nữa lãng phí tấm lòng của chồng cậu nữa!" Lưu Dao chọc trán Tiểu Hoa .

      Tiểu Hoa gật đầu cái : "Đúng vậy! vì cái gì khác, vì suy nghĩ đến thể diện của hai con sau này đến trường tớ cũng phải chăm sóc cho mình đẹp chút!"

      "Miệng đều là con, chồng cậu đâu?" Lưu Dao hỏi.

      Tiểu Hoa nghiêng đầu suy tư hồi : "Ảnh? Phỏng đoán ở trong mắt ảnh tớ có mặc thế nào cũng đều là dáng vẻ thôi!"

      "Cậu cứ khoe khoang ! Dùng sức mà khoe khoang!" Lưu Dao nhịn được , Cao Giang Cảnh đối với Giang Hiểu Hoa thế nào mấy năm nay mọi người đều có thể nhìn thấy, quả phản đối.

      Hai người đường vừa vừa cười vào nhà hàng. Lúc vừa mới tiến vào bàn đột nhiên có người đàn ông đến chào hỏi Lưu Dao. Người tới dáng vẻ khoảng 30 tuổi, mang mắt kính, cao hơn 1 mét 8, nhìn như thuộc gia đình nhà văn chương.

      "Đây là hàng xóm gần nhà ba tớ, tên là Đường Triết. Đây là Giang Hiểu Hoa bạn chung phòng đại học với em, hai người làm quen chút !" Lưu Dao chào hỏi với xong giới thiệu lẫn nhau hồi.

      Người đàn ông ở đây Tiểu Hoa tự nhiên cần mời khách. Lúc ăn cơm Tiểu Hoa vốn là rất ngại ngùng, nhưng mà biết được Đường Triết còn là tiến sỹ vừa mới tốt nghiệp ngành Vậy lý Địa cầu, bây giờ còn muốn làm nghiên cứu động đất. Tiểu Hoa cũng cảm thấy rất hứng thú, thuận tiện hỏi rất nhiều vấn đề chuyên nghiệp.

      "Hiểu Hoa, sao cậu lại cảm thấy hứng thú với những vấn đề khô khan như vậy?" Lưu Dao nhìn bọn họ càng tán gẫu càng hợp nhau cười hỏi.

      Tiểu Hoa lấy lại tinh thần : "Chẳng qua là vừa vặn tiểu thuyết của tớ có miêu tả trận động đất. Vì thế tớ có tham khảo chút, cho nên hiểu biết ít da lông. Bây giờ có vị chuyên gia đứng trước mặt tớ như vậy, tớ tự nhiên muốn cố vấn kỹ chút chứ sao?"

      Bởi vì về đề tài mấy người càng rất hợp nhau, trải qua xâm nhập vào cuộc chuyện với nhau Tiểu Hoa biết được Đường Triết là vì động đất vùng núi mà mồ côi. Lúc 2 tuổi động đất vùng núi đoạt sinh mạng của ba mẹ . Sau đó được ông ngoại mang về vùng Đông Bắc nuôi nấng, từ nghe được đều là mọi người thương hại. Cho nên vẫn còn có nguyện vọng, muốn biết về động đất từ đó có dự phòng hiệu quả, làm cho ít người giống như . Tiểu Hoa sau khi biết rất là thông cảm. Nếu là có người có thể dự đoán trước động đất xảy ra ở tỉnh Vấn Xuyên như vậy có bao nhiêu người bởi vì vậy được cứu trợ chứ?

      Bất quá Tiểu Hoa cũng biết thân phận của mình. Vì tránh cho phiền toái cần thiết nên lúc chuyện với Đường Triết vẫn là đưa ra chiếc nhẫn kết hôn tay, cơm ăn vừa xong hai bên trao đổi số điện thoại. Sau khi Tiểu Hoa trở về quân đội quyết định phải suy nghĩ kỹ chút vấn đề này.

      * * *
      Cao Giang Cảnh về nhà nhìn thấy dáng vẻ vợ ăn mặc tỉ mỉ rất là kinh ngạc vì xinh đẹp. Bất quá đối với quần áo Tiểu Hoa mua vẫn là soi mói hồi, cuối cùng ra kết luận ở quân đội Tiểu Hoa vẫn là giữ vững dáng vẻ lúc trước là được. Về nhà họ Cao có thể mặc thích hợp chút, chẳng qua là lộ, khêu gợi, quá mức bó sát người tốt nhất cũng được mặc.

      Tiểu Hoa vừa thấy quần áo của mình dường như bị Cao Giang Cảnh ghét bỏ. Sau khi rửa tay rửa mặt xong hai tay khoát lên vai Cao Giang Cảnh, mặt đối mặt với làm nũng : "Ông xã, lại chọn tới chọn lui, em vốn là có quần áo mặc, tất cả đều mua mới đó." Sau đó nhìn thấy Cao Giang Cảnh có chút lúng túng, Tiểu Hoa nhón mũi chân hôn lên môi của , vừa hôn vừa : "Em có chừng mực, cần lo lắng!"

      Cao Giang Cảnh nhìn vợ nhà mình chủ động dâng hiến nụ hôn cúi đầu tay đỡ eo của , tay đỡ đầu thầm: "Bà xã, em đẹp!"

      có phụ nữ nào thích chồng mình khích lệ và say mê mình. Vì vậy Tiểu Hoa thêm say mê vào trong nụ hôn của cả hai, trong chốc lát hai người lăn lên giường.

      Triền miên qua Tiểu Hoa nằm ở trong lòng Cao Giang Cảnh hỏi: "Ông xã, hai con có nhớ chúng ta ?"

      Cao Giang Cảnh tay ôm Tiểu Hoa, tay cầm cây quạt giúp Tiểu Hoa đuổi muỗi lơ đãng : "Vừa rồi mẹ gọi điện thoại, mẹ hai đứa chơi ở bên ngoài."

      "Ba nhìn nghiêm túc chút nghe cũng rất lợi hại, em chỉ hy vọng ba trông nom hai tên nhóc kia chặt chút." Tiểu Hoa có chút cảm khái, con nhà mình quả làm cho mình đau đầu mà!

      Cao Giang Cảnh có chút bất đắc dĩ : "Lúc còn trẻ tuổi rất lợi hại, sớm hai năm cũng được. Nhưng mà kể từ lần trước mẹ bị bệnh trận, từ sau đó đến nay giống như cây bông chuyện gì cũng nghe mẹ . Cho nên, bà xã à, nguyện vọng của em rất tốt! Khả năng thực cũng cao! Bất quá ba mẹ vẫn có chừng mực, em cứ yên tâm ! Lại mọi người mặc dù nuông chiều bọn nó nhưng đều có mức độ, em cần lo lắng."

      Tiểu Hoa bĩu môi : "Bây giờ miệng em đều là con, mọi người đều em giống như bác vậy. Họ cho mình có việc gì có việc gì, nhưng vẫn là ngừng lo lắng. em có phải là biểu trước khi vào thời kỳ mãn kinh hay ?"

      Cao Giang Cảnh buồn cười bún vào cái trán của cái : " được bậy, em mới mấy tuổi? Lại nào có mẹ quan tâm con chứ? Em quan tâm con như vậy chứng minh em là người mẹ tốt. thích em như vậy."

      "Ha ha! Ông xã, em cho biết chuyện này. Hôm nay em còn gặp soái ca đó, người ta chính là tin em kết hôn có con." Tiểu Hoa đảo mắt đột nhiên ngẩng đầu nhìn Cao Giang Cảnh.

      Quả nhiên mặt Cao Giang Cảnh cứng đờ có chút mất tự nhiên hỏi: "Còn chuyện phiếm?" ***************.com-demcodon

      "Ừ! Còn cùng nhau ăn cơm nữa! Người ta nhìn thấy nhẫn tay em còn nhắc nhở em ngón áp út thể tùy tiện mang nhẫn. Em đây là nhẫn cưới, còn cảm khái trẻ tuổi như vậy sao kết hôn rồi? Ha ha, em lại cho biết con em cũng sinh hai đứa rồi! nghe xong giật mình hoảng sợ." Tiểu Hoa có chút đắc ý ra biểu hôm nay khi Đường Triết biết mình kết hôn sinh con. Mặc dù tính toán để cho Đường Triết giúp nhưng mà có chút chuyện vẫn là trước tiên , tránh cho sau này xảy ra hiểu lầm cần thiết.

      Cao Giang Cảnh trừng mắt nhìn Tiểu Hoa : "Mới gặp mặt lại cùng nhau ăn cơm, bà xã, cách làm của em quá thỏa đáng rồi."

      "Ha ha!" Tiểu Hoa xoay người nằm sấp rồi chống tay lên vách, nhìn Cao Giang Cảnh : "Ghen hả? Em thích nhìn dáng vẻ ghen, hắc hắc!"

      Đôi mắt của Cao Giang Cảnh tối sầm lại ôm lại : "Đây là vấn đề nguyên tắc, về sau kiên quyết thể tái phạm, biết ?"

      " được!" Tiểu Hoa nhếch miệng từ chối: "Người ta muốn làm nghiên cứu động đất, gần đây em muốn viết sách rất nhiều điều phải cố vấn , về sau còn phải thường xuyên liên lạc nữa!" Bất quá nhìn thấy Cao Giang Cảnh híp mắt Tiểu Hoa vẫn là thỏa hiệp, lại bỏ thêm câu: " là bạn của Lưu Dao, em chỉ gọi điện thoại cố vấn thôi."

      Cao Giang Cảnh đợi xong chặn miệng lại, nửa ngày mới : " cho phép gặp mặt!"

      "Yes!" Tiểu Hoa đồng ý! Thỉnh thoảng ghen có thể xúc tiến tình cảm vợ chồng, quá mức có thể tốt, mình vẫn là tự mình hiểu lấy.
      Tôm Thỏ thích bài này.

    5. Thu Trangg

      Thu Trangg Active Member

      Bài viết:
      373
      Được thích:
      197
      Chương 49: Báo động trước động đất

      Editor: demcodon


      Tuy xin phép qua ông xã mình có liên lạc với Đường Triết. Tiểu Hoa nhớ lúc ấy huyện Vấn Xuyên xảy ra động đất mình từng cẩn thận nghiên cứu qua Trung Quốc gần đây cũng xảy ra động đất này, nhớ đại khái năm nay Trung Quốc xảy ra ít động đất. Mặc dù cũng phải là rất lớn nhưng mà cũng có thể mượn kiểm nghiệm chút động đất này nằm ngoài dự đoán hay . Tiểu Hoa liên tiếp chuyện phiếm với hai người bạn bè về tỉnh Hà Bắc, Vân Nam đặc biệt là huyện Vân An và Diêm Tân. Thỉnh thoảng đến phong thổ chỗ đó của bọn họ có chuyện gì kỳ lạ hay cảnh tượng gì kỳ dị hay .

      Cứ như vậy ước chừng đầu tháng 6, lúc người bạn mạng ở tỉnh Vân Nam chuyện phiếm với Tiểu Hoa mình về nhà giúp ông bà nội múc nước. Lúc thả thùng nước xuống rồi vớt thùng lên nước giếng còn sủi lên bong bóng rất thú vị. Tiểu Hoa hỏi nhà ông bà nội của ở chỗ nào ở huyện Diêm Tân.

      Tiểu Hoa suy tư chút sau đó gọi điện thoại cho Đường Triết: " Đường, em là Giang Hiểu Hoa, có vấn đề em muốn hỏi chút, bây giờ có rảnh ?"

      Đường Triết trả lời: “Có rảnh, em hỏi !”

      "Chẳng qua là ngày hôm qua lúc em chuyện phiếm với bạn mạng, người bạn mạng lúc múc nước giếng thấy sủi bong bóng, người bạn mạng khác trong con sông gần nhà bọn họ bắt được rất nhiều cá. Em tò mò hỏi đều là huyện Diêm Tân, tỉnh Vân Nam. Em lại cảm thấy rất kỳ quái, loại tượng này có bình thường thường?" Tiểu Hoa dùng chút ngôn ngữ tò mò hỏi.

      Đường Triết vừa nghe lập tức hỏi: "Có thể kể lại cạn kẽ chút ?"

      Tiểu Hoa cầm điện thoại mắt nhìn trần nhà : "Em chỉ biết bao nhiêu đó, cảm thấy rất thú vị nên muốn hỏi chút đây là nguyên nhân gì tạo thành. Lại tượng này cũng phải vẫn liên tục xảy ra, chẳng qua là ngẫu nhiên có bạn mạng thấy nên bọn em chơi thôi."

      Đường Triết ở đầu điện thoại bên kia hỏi: "Xác định đều là huyện Diêm Tân, tỉnh Vân Nam hả?" ***************.com-demcodon

      Tiểu Hoa : "Đúng vậy! Em chẳng qua là nhớ muốn làm nghiên cứu Vật lý Địa cầu, nghĩ hỏi những chuyện này cũng sai, cho nên..."

      "Cám ơn em! Bây giờ và bạn bè thảo luận chút, có kết quả lại cho em biết." Đường Triết trả lời.

      Tiểu Hoa sau khi cúp điện thoại ngồi ở trước bàn, cũng biết Đường Triết có thể coi trọng mình hay . Tiểu Hoa nhờ bạn bè giúp mình chụp mấy tấm hình khi xảy ra cảnh tượng kỳ quái. Sau khi lấy được ảnh chụp Tiểu Hoa lại trở về trường học tìm nhóm hướng dẫn trước kia giúp mình liên hệ với giáo sư nghiên cứu Vật lý Địa cầu giao ảnh cho bọn họ, hy vọng có thể giúp được chút tác dụng.

      Đầu tháng 7 đầu tiên là huyện Vân An, tỉnh Hà Nam xảy ra động đất 5,1 độ Richter*, may mà có người thương vong nhưng mà Bắc Kinh có cảm giác ràng động đất. Ngày 21 tháng 7 mấy giáo sư Vật lý Địa cầu Bắc Đại, còn có bọn người Đường Triết nghiên cứu động đất đưa báo cáo nghiên cứu báo lên cơ quan địa chấn huyện Diêm Tân, tỉnh Vân Nam có khả năng sắp tới có động đất xảy ra.

      (*Thang đo Richter là loại thang để xác định sức tàn phá của các cơn động đất/địa chấn. Độ Richter từ 5,0 - 5,9: có thể gây thiệt hại nặng cho những kiến trúc theo tiêu chuẩn phòng ngừa địa chấn. Thiệt hại cho những kiến trúc xây cất đúng tiêu chuẩn.)

      Cơ qua địa chấn lập tức dựa vào báo cáo nghiên cứu triển khai điều tra. Nhưng mà gần như đến ngày còn chưa có được kết luận mặt trời lên cao buổi trưa lúc 9 giờ 10 phút 21 giây ngày 22 tháng 7 năm 2006 huyện Diêm Tân, tỉnh Vân Nam xảy ra động đất 5,1 độ Richter, số người tử vong đạt 100 người, đường sắt gián đoạn. Mặc dù động đất lần này chưa kịp báo động trước nhưng mà dù sao cũng là thành công đoán trước lần, cũng coi như thành quả rất giỏi.

      Sau động đất huyện Diêm Tân, bởi vì dù sao cũng dự đoán được. Vì thế rất nhiều chuyên gia nghiên cứu động đất dựa vào động đất lần này cẩn thận điều tra từ đầu tới đuôi. Giữa tháng 8, Tiểu Hoa bởi vì cung cấp manh mối nhận được tiền thưởng. Tiểu Hoa sau khi cầm tiền thưởng theo bọn họ ăn cơm chuyện phiếm, Tiểu Hoa làm bộ tò mò hỏi: "Động đất xong vì sao cá vẫn còn phình bụng lên? Trước đây có phản ứng như vậy hay ?"

      Trải qua điều tra nhưng có phát cái gì, huyện Diêm Tân ngày 25 tháng 8 lúc 13 giờ 51 phút lại xảy ra động đất. Mặc dù rất nhiều nhà cửa và phần đông phương tiện quan trọng đều hư hại khác nhau, chỉ có 1 người tử vong. Nhưng mà cũng đả kích tính tích cực của mọi người, cũng coi như hạ nhiệt độ xuống!

      * * *
      Trải qua kiện lần này bọn người Đường Triết còn đặc biệt thành lập trang web để cho bạn bè mạng khi nhìn thấy xảy ra cảnh tượng kỳ dị gì chụp hình gửi lên mạng, bọn họ qua sàng lọc.

      Biết có thể đoán trước trong lòng Tiểu Hoa nhàng thở ra, chút mạo hiểm trong lòng cảm thấy may mắn, kỳ vọng tương lai động đất huyện Vấn Xuyên cũng được đoán trước. Tiểu Hoa nhìn Cao Giang Cảnh : "Khoa học kỹ thuật phát triển, chuyện này còn có thể đoán trước rất rất giỏi!"

      "Ừ!" Cao Giang Cảnh : "Quốc gia của chúng ta càng ngày càng mạnh. Đúng rồi, bà xã à! Mẹ em nửa tháng bà nửa tháng chăm sóc hai đứa như vậy chỉ cần vất vả thêm năm hai người có thể gửi hai đứa vào nhà giữ trẻ, mọi người thoải mái ít."

      "Dạ! Có mẹ giúp đỡ em thoải mái ít. Hai đứa rất quậy biết ? Hai con trai cưng nhà ngày hôm qua còn đánh nhau với người ta, lột quần đứa 4 tuổi, người ta ngoan, bọn nó muốn đánh mông." Tiểu Hoa hơi rầu rỉ : "Còn có mấy ngày hôm trước tiểu Hổ trật chân em châm cứu giúp nó, kết quả tiểu Hổ khoe khoang bị đội nó biết muốn em dạy bọn họ. Thứ đồ chơi này phải học rất lâu, em cũng phải mỗi ngày ở đây. Ông bà nội tuổi cũng lớn, chăm sóc hai con cũng lực bất tòng tâm, nhưng mà cố tình lại nhận cảm thấy mình rất khỏe."

      "Nếu lại thuê người giúp việc?" Cao Giang Cảnh hỏi.

      Tiểu Hoa : "Vốn là ngày thích cướp việc làm với người giúp việc kia trong nhà, bây giờ lại thuê thêm người phỏng đoán bọn họ mất hứng."

      Cao Giang Cảnh lại cảm thấy tương đối tốt, dù sao hiểu lắm về vấn đề này. cắt đứt lời của Tiểu Hoa, chẳng qua là sang chuyện khác. Tiểu Hoa cảm thấy hứng thú với chuyện gì cũng ngăn cản, ngược lại còn rất ủng hộ. Chẳng qua là với chuyện Tiểu Hoa ra ngoài gặp đàn ông khác Cao Giang Cảnh vẫn luôn rất quan tâm, lúc trở về hỏi rất nhiều chuyện như cái gì, ra ngoài ăn cái gì, vv...

      Mỗi lần nhìn thấy như vậy Tiểu Hoa ở trong lòng cười trộm thôi. Tiểu Hoa cảm thấy cuộc sống của mình thể tốt hơn, cho nên ngoại trừ chăm sóc ba Giang Tiểu Hoa còn làm hết khả năng dùng trái tim chăm sóc ông bà nội.

      * * *
      " Giang, tôi chỉ hy vọng được chuyện với chút." Lúc dạy cho hai con biết chữ Tiểu Hoa nhận được điện thoại của Lưu Nhã.

      Tiểu Hoa trợn mắt cái dường như quên người này, bây giờ lại ra đáng ghét. Tiểu Hoa cảm thấy vẫn là tự mình giải quyết cho tốt, người khác đều đáng tin cậy. Vì thế gọi điện thoại nhờ dì giúp mình trông con, sợ ông bà nội chăm sóc được. Sau đó gọi điện trả lời hẹn thời gian cho Lưu Nhã biết.

      Ngồi ở trong quán cà phê, Tiểu Hoa gọi bình trà xanh vừa uống vừa chờ, chờ lúc Lưu Nhã đến Tiểu Hoa phát người phụ nữ trước mắt này còn tao nhã giống như kiếp trước mình nhìn thấy, nhìn sắc mặt có chút tiều tụy, chân mày luôn lơ đãng nhíu lại.

      "Bà muốn chuyện gì với tôi?" Tiểu Hoa trực tiếp hỏi.

      Lưu Nhã ngồi xuống rồi gọi ly cà phê mới : "Chẳng qua là muốn chuyện với chút, muốn nghe chút muốn làm gì?"

      Tiểu Hoa trợn mắt cái tiếng tức giận : "Tôi chỉ muốn cuộc sống của mình ổn định như vậy. Bây giờ cuộc sống của tôi cũng tệ chỉ muốn cứ duy trì như vậy."

      " năm đó vì sao với cha đến Bắc Kinh?" Lưu Nhã để ý đến Tiểu Hoa trực tiếp hỏi.

      Tiểu Hoa uống ngụm trà : " bên là ba dượng thương tôi tận xương, bên là cha ruột chưa từng gặp mặt, tôi cảm thấy theo ba dượng tôi sống tốt hơn. Về phần cha ruột tôi? Năm đó ông ấy nếu như có thể vì bà vứt bỏ mẹ tôi cũng có thể vì con bà vứt bỏ tôi, cho nên có gì kỳ lạ phải sao?"

      "Chuyện năm đó phải tất cả là lỗi của cha , mẹ cũng có trách nhiệm, bà ta..." Lưu Nhã vội vàng giải thích.

      Tiểu Hoa cắt ngang lời của bà, nhìn bà : "Mẹ tôi chết! Bởi vì người nên cho nên xứng đáng bị phản bội. Bà mẹ tôi có trách nhiệm, nhưng mà lúc mẹ tôi trong bụng còn mang thai tôi ông ấy mập mờ với bà, phải sao? bên là vợ, bên là tình nhân, là làm cho người ta ghê tởm. Bây giờ tôi muốn chuyện về năm đó, tôi chỉ muốn bây giờ tôi chỉ nghĩ tới cuộc sống ổn định của mình, các người cần lại đến quấy rầy tôi. Năm đó nếu muốn dễ dàng từ bỏ chúng tôi như vậy cũng đừng lại bày ra dáng vẻ giả mù sa mưa."

      Lưu Nhã cắn cắn môi chần chờ : "Hiểu Hoa, năm đó..."

      " có năm đó, tôi tôi muốn nghe chuyện năm đó, mẹ tôi quyết định ly hôn tôi tôn trọng lựa chọn của mẹ tôi. Chuyện năm đó ai đúng ai sai tôi cũng muốn nghe." Tiểu Hoa nhìn bà ra ý của mình.

      Lưu Nhã nắm chặt tay chút sau đó : "Nghe và Minh Ngọc ở chung rất tốt?"

      "Chỉ là lính dưới tay chồng tôi mà thôi, có gì đặc biệt." Tiểu Hoa trả lời.

      "Minh Ngọc rất thích , kể từ khi biết mình có người chị thích . Cho dù lúc bắt đầu cũng hiểu biết chuyện năm đó, nó trước sau vẫn luôn rất thích ." Lưu Nhã cẩn thận nhìn Tiểu Hoa.

      Mặt của Tiểu Hoa đổi : "Đây là chuyện của cậu ta, liên quan đến tôi."

      "Sao lại liên quan đến , nó là em trai của , em trai ruột. Hơn nữa vì nó đến bây giờ cũng tha thứ cho tôi, sao lại có thể nhàng như vậy?" Lưu Nhã nhìn dáng vẻ bình thản của Tiểu Hoa nghĩ đến con trai lạnh nhạt với mình có chút khống chế được.

      Tiểu Hoa cũng ngẩng đầu lên, vuốt ly trà rất lạnh nhạt : "Tôi đúng là có em trai, chỉ có mình Giang Lâm. Thái độ của Lý Minh Ngọc đối với bà như thế nào tôi xen vào, đây là chuyện nhà các người."

      Lưu Nhã yên lặng hồi lâu mới : " còn tàn nhẫn hơn mẹ . Lúc mẹ bị tổn thương chút nào lưu tình xoay người rời để lại cha cả đời áy náy. Cho dù tôi giành được người của ông ấy cả đời này ở trong lòng cha đều có vị trí của mẹ , trong lòng ông ấy chỉ có tôi."

      "Ha ha! Lúc bị tổn thương rời còn có thể làm gì? Chờ bị các người tổn thương nữa hả? Áy náy giá trị được mấy đồng tiền? Các người sống được hạnh phúc liên quan gì đến chúng tôi?" Tiểu Hoa buồn cười .

      "Sau khi mẹ rồi, cho dù chúng tôi cực lực che giấu nhưng mà vẫn có rất nhiều người tôi trơ trẽn. demcodon-ddlqd Ngay cả bây giờ tôi đến nhà ba mẹ chồng, thế hệ trước trong dòng họ vẫn có cho tôi sắc mặt gì tốt. Mặc dù cái gì nhưng mà tôi có thể cảm giác được mọi người trước sau cũng chấp nhận tôi." Lưu Nhã tiếp tục : "Tôi giành được cha nhưng tôi lại mất đứa con đầu tiên của chúng tôi. Năm đó áp lực của tôi lớn bao nhiêu có biết ? Chờ sinh Minh Ngọc ra, tôi nghĩ tất cả kết thúc. Nhưng mà cuộc sống yên tĩnh trải qua được bao lâu truyền đến chuyện mẹ qua đời, tất cả mọi người nhà họ Lý đều yên lặng. Từ đầu đến cuối tôi chưa bao giờ gặp qua mẹ , bà ấy cứ như vậy rời . Sau đó lập gia đình sinh ra , chuyện sau đó tôi biết. Tôi ngay cả tiếng xin lỗi cũng có cơ hội , nhiều năm như vậy chuyện này trước sau vẫn giấu ở trong đáy lòng tôi."

      Tiểu Hoa bình tĩnh nhìn bà : "Bà nếu như cảm thấy xin lỗi ... qua lại với cha tôi, bà biết ông ấy có vợ nhưng mà các người vẫn qua lại, mẹ tôi có thể làm gì? Tất cả mọi người nhà họ Lý đều gạt bà ấy, đều chuyện giúp các người. Vì cách làm của các người tôi hoàn toàn cảm nhận được chút xin lỗi. Ngoài miệng xin lỗi nhưng thân thể lại làm chuyện trơ trẽn, áy náy của bà, xin lỗi của bà là cái gì? Tôi chuyện năm đó tôi muốn quan tâm, tôi chỉ nghĩ tới cuộc sống của mình, bà hết lần này đến lần khác quấy rầy tôi rốt cuộc muốn làm gì? Bà nếu như có chút áy náy trong lòng, dù chỉ chút xíu hãy buông tha cho tôi có được hay ?"

      "Muốn cầu xin tôi tha thứ hả?" Tiểu Hoa tiếp tục : " người mà các người muốn xin lỗi chết, mẹ tôi chết, người hẳn là tha thứ cho các người chết, tình của mẹ và tôi liên quan đến nhau, các người đối với tôi mà căn bản là người xa lạ muốn biết, hơn."

      Tiểu Hoa để ý tới Lưu Nhã còn muốn gì nữa mà kêu phục vụ tính tiền. Lúc nhìn Lưu Nhã : "Đừng đến quấy rầy tôi nữa, nếu như bà muốn làm cho người khác biết bà năm đó làm thế nào để quyến rũ cha tôi, chồng mẹ tôi, làm thế nào trải qua từ kẻ thứ ba chuyển thành chính thức cũng đừng đến quấy rầy tôi, ép tôi tức giận chừng làm ra chút chuyện gì đó tốt."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :