1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hiền tri Thiên Lý - Cánh Đồng Tuyết U Linh (76/190)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 32: Huyễn kỹ phi hành (2)

      Edit + beta: Tiểu Lăng Tình


      "Em là ai?" Người thông tin bên kia nhìn thấy Thiên Lý, ràng là lắp bắp kinh hãi.

      Thiên Lý trả lời: "Tôi gọi là Thiên Lý, mấy phút trước, trưởng tàu con thoi và vài người điều khiển đều gặp phải tập kích của Lang Chu, bất hạnh lâm nạn."

      Nghe được tin tức này, công cụ truyền tin bên kia im lặng hồi, sau đó là thay bằng người trung niên có chút già dặn, ông hỏi: "Tình huống cụ thể như thế nào? Bảo vệ tàu con thoi đâu? Vì sao lại để cho cháu đứa trẻ xuất tại trung tâm chỉ huy?"

      "Tình huống tàu con thoi tạm thời có thể coi như ổn định, bảo vệ phải duy trì trật tự, nhóm dị năng giả còn bảo hộ trang bị năng nguyên."

      "Bảo hộ trang bị năng nguyên?"

      "Lang Chu phá hủy trang bị năng nguyên số 4 và số 5, có cách nào xác định chúng có thể mở rộng phạm vi phá hoại hay . Nếu bị phá hư liên tục, hình thức tự động bị sửa đổi, tàu con thoi khuyết thiếu người điều khiển kinh nghiệm phong phú, rơi vào tình trạng thể khống chế được, hậu quả khó có thể lường trước."

      Người trung niên nghe Thiên Lý chuyện ràng rành mạch, tin được hơn phân nửa, nhưng ông còn cần tiến thêm bước nữa để xác nhận, liền : "Cháu vừa rồi cháu gọi là 'Thiên Lý' là ? Chào cháu, ta là Trung úy Lai Tư, tại xin cháu hãy tìm đội trưởng đội cảnh vệ Khắc Lạc Tháp đến, ta hi vọng có thể giáp mặt nghe cậu ta báo cáo chút."

      Thiên Lý gật đầu đồng ý, mở dụng cụ liên lạc bên trong ra, gọi tên Khắc Lạc Tháp.

      Chỉ hồi sau, Khắc Lạc Tháp võ trang hạng nặng vào phòng điều khiển, giải thích và tóm tắt đơn giản tình huống trước mắt với người trung niên.

      Người trung niên gật gật đầu, : "Trước mắt xem ra chỉ cần cẩn thận phòng bị Lang Chu tập kích, đợi tàu con thoi thuận lợi hạ cánh, mọi người liền an toàn. Nhưng giống như bé cháu vừa rồi, nếu sau bốn, năm tiếng nữa, Lang Chu liên tục phá hư trang bị năng nguyên, tàu con thoi rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm có người điều khiển. tại, các cậu lập tức đưa toàn bộ những duy tu sư (thợ tu sửa) tàu con thoi tập trung đến phòng điều khiển, bọn họ tuy rằng có trải qua huấn luyện kỹ thuật chuyên nghiệp, nhưng cũng vô cùng hiểu biết đối với kết cấu của tàu con thoi, có thể tạm thời thay thế vị trí của người điều khiển."

      Thiên Lý thầm an tâm, nàng tuy rằng tiến hành thẩm tách tàu con thoi, nhưng tàu con thoi phải là Phiêu phù xa, người thể khống chế được, nếu có mấy người quen thuộc với thao tác phụ trợ, vậy khác.

      Người trung niên lại : "Tôi luôn luôn ở bàn điều khiển tiến hành trợ giúp từ xa, có tình huống gì xảy ra nhất định phải kịp thời báo lại. Bốn, năm tiếng tiếp theo là đoạn thời gian khó khăn nhất phải chịu đựng, chỉ mong tàu con thoi có thể thuận lợi tới nơi, chúc các cậu may mắn."

      Thiên Lý gật gật đầu, sau khi đóng cổng thông tin, lập tức truyền thanh hô toàn bộ các duy tu sư tàu con thoi đến.

      Đội trưởng đội cảnh vệ Khắc Lạc Tháp cũng thông tri cho đội viên, lệnh cho bọn họ hộ tống các duy tu sư an toàn tới.

      Đột nhiên, Thiên Lý biến sắc, nhanh chóng nhấn nút mở công cụ liên lạc, nhắc nhở : "Nhóm dị năng giả phụ cận trang bị năng nguyên số 7 chú ý, có con Lang Chu tiếp cận đến bên chỗ các , xin hãy làm tốt phòng hộ, cẩn thận đề phòng."

      Khắc Lạc Tháp nghe vậy, khỏi kỳ quái hỏi: "Em làm sao biết được? Bên trong máy móc dường như có trang bị công cụ giám sát."

      Thiên Lý trả lời, chỉ hết sức chăm chú làm quen với hệ thống thao tác tàu con thoi. Mặc kệ có thể dùng được hay , học thêm môn kỹ năng cũng là có thêm lợi ích đối với bản thân.

      Khắc Lạc Tháp nhún vai, cũng để ý, sớm từ nhóm dị năng giả ở đó biết được bé trước mắt này cũng là dị năng giả, tuy rằng biết cụ thể là cái dị năng gì, nhưng hiển nhiên là loại hình thiên về trí lực, rất có thể là thuộc loại linh giác.

      bao lâu sau, năm duy tu sư lần lượt được hộ tống tới, sau khi nghe Khắc Lạc Tháp giản lược tình huống xong, bọn họ đều lộ ra biểu cảm kinh sợ.

      người trong đó : "Chúng tôi chỉ là duy tu sư thôi! hề có kinh nghiệm điều khiển, nếu như cẩn thận thao tác sai lầm, hậu quả là thể tưởng tượng được."

      Khắc Lạc Tháp : "Tình huống trước mắt còn chưa tệ như vậy đâu, gọi các tới chỉ là vì phòng ngừa ngộ nhỡ. Bây giờ các có thời gian mấy tiếng để làm quen với thao tác, cần phải làm tốt công tác chuẩn bị đầy đủ, toàn bộ tính mạng của hơn ngàn người tàu con thoi đều đặt ở trong tay của các ."

      Vài duy tu sư đưa mắt nhìn nhau, chịu tiếp nhận tình huống thể tránh được này. Nhưng nhìn xung quanh cả căn phòng điều khiển, bọn họ nhất thời biết nên xuống tay từ chỗ nào.

      Thiên Lý đột nhiên xoay người lại, dáng người nàng thấp bé, nhóm duy tu sư khi tiến vào đều nhìn thấy nàng trong ghế dựa, tận đến lúc này mới phát trong phòng điều khiển ngoại trừ Khắc Lạc Tháp và thanh niên lạnh lùng ra, vậy mà còn có bé.

      "Em ấy là?"

      "Tôi giới thiệu cho các chút, đây là Thiên Lý, dị năng giả, vừa rồi chính là em ấy chỉ huy."

      "?" Nhóm duy tu sư khỏi lộ ra biểu cảm kinh dị và tín nhiệm.

      Khắc Lạc Tháp lại lần lượt giới thiệu với Thiên Lý năm vị duy tu sư này.

      Thiên Lý cũng nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp mở miệng hỏi bộ phận công tác kiểm tra tu sửa mà mấy người này phụ trách chủ yếu.

      Duy tu sư thuận miệng trả lời. Nếu phải biết đối phương là dị năng giả, bọn họ chắc chắn có cái sắc mặt tốt gì.

      Thiên Lý lại nghe cách cẩn thận và nghiêm túc, sau khi nghe xong, nàng suy tư hồi, sau đó trực tiếp phân phó : "Kiều Trì, Lí, các phụ trách rada theo dõi, chú ý cặn kẽ những nhân tố gì ảnh hưởng đến điều kiện phi hành; Thái Lặc, Nội Đăng phụ trách điều chỉnh cân bằng cho tàu con thoi; Tiếu phụ trách ghi lại số liệu lên xuống của động lực, bao gồm cả tình trạng tiêu hao của năng nguyên. Tôi phụ trách điều khiển chỉ huy trung tâm của tàu con thoi và thông tin."

      Năm duy tu sư nghe xong, nhất thời đều có phản ứng.

      "Còn vấn đề gì sao?" Thiên Lý hỏi.

      Mấy người đồng loạt lắc đầu. thực tế bọn họ ở trong trạng thái vô cùng khiếp sợ, bé này chỉ hỏi chút về sở trường của bọn họ, có thể ở trong khoảng thời gian ngắn như vậy an bày bọn họ đến vị trí thích hợp. Điều này cũng lên rằng nàng chỉ có tư duy nhạy bén, đầu óc bình tĩnh, hơn nữa còn có chút quen thuộc đối với hệ thống thao tác của tàu con thoi.

      Kiều Trì nhịn được hỏi: "Thiên Lý, tiểu thư Thiên Lý, trước kia em từng điều khiển qua tàu con thoi?"

      "Có lẽ." Thiên Lý quay ghế dựa lại bàn điều khiển, trả lời câu kiểu nước đôi, thản nhiên , "Chúng ta cách lục địa còn khoảng chừng 4 giờ 25 phút, có thời gian để lãng phí nữa."

      Năm duy tu sư liếc mắt nhìn nhau cái, đều vị trí được an bày ngồi xuống ổn định.

      Bọn họ cảm giác có chút xấu hổ, vài người đàn ông trưởng thành còn bình tĩnh bằng bé.

      Lúc này Khắc Lạc Tháp : "Tôi gọi hai bảo vệ đến bảo hộ mọi người, tuyệt đối thể để thảm kịch của nhóm trưởng tàu lại tái diễn."

      Thiên Lý cũng quay đầu lại : " trai tôi cũng là dị năng giả, ấy bảo hộ chúng tôi, xin đội trưởng Khắc Lạc Tháp hãy ra ngoài phối hợp chỉ huy , khi có tình huống nguy hiểm, việc đầu tiên phải trấn an hành khách cho tốt mới là quan trọng nhất."

      Khắc Lạc Tháp nhìn Tra Nhĩ luôn luôn đứng yên ở góc, lại nhìn thoáng qua Thiên Lý cái thâm sâu, sau đó chào tiếng liền ra ngoài.

      Thiên Lý phân chia tinh thần ra mà làm, vừa làm quen với hệ thống điều khiển, vừa lưu ý hướng của mấy con Lang Chu.

      Mấy người xung quanh chỉ nhìn thấy tay của Thiên Lý vung lên màn hình, thành thạo kiểm tra các mục số liệu, đồng thời còn có thể lưu ý cung cấp cho các dị năng giả tin tức của Lang Chu, chỉ huy cách (từ xa). Bọn họ từ khiếp sợ cho đến chết lặng, thầm nghĩ: Dị năng giả là đáng sợ...

      Sắc trời dần dần tối, tinh thần dần nặng nề. Mọi người bình an vượt qua hai tiếng, trong lúc bớt chút thời gian ăn uống, tinh thần có hơi thả lỏng.

      Nhưng chỉ có Thiên Lý biết, ba con Lang Chu phân chia xong khu vực thống trị của mình, trong hành lang và lối dày đặc mạng nhện, mỗi lần càng khó qua hơn. Cùng lúc đó, Lang Chu trưởng thành đến giai đoạn thứ hai, hình thể gia tăng gấp hai lần, tính ăn mòn của nước bọt càng trở nên mạnh hơn. Bên trong tàu con thoi có rất nhiều nơi bị chúng ăn mòn đến gồ ghề, vô cùng may mắn đó là mỗi khu vực đều có thể vận hành độc lập, nhưng địa phương bị ngăn cách lại dường như trở thành mảnh đất chết. Người bị nhốt ở chỗ nghỉ gần như đều trở thành đồ ăn nuôi dưỡng bị nhốt của Lang Chu. Theo thời gian trôi qua, hiệu suất bảo vệ và cứu viện của dị năng giả và bảo vệ càng lúc càng thấp, phần lớn mọi người đều chỉ có thể chậm rãi chờ đợi cái chết.

      "Nguy hiểm!" Thiên Lý mở công cụ liên lạc ra, vội vàng la lên, "Số 11, Lang Chu ở ngay phía dưới tấm chắn, tốc độ di chuyển đặc biệt nhanh, các ..."

      Lời còn chưa xong, chỉ nghe thấy tràng tiếng kêu thảm thiết bên trong công cụ liên lạc, sau đó là tiếng đánh nhau hỗn loạn, máy tính tùy theo đó phát ra tiếng cảnh báo.

      "Số 5 xin chú ý, Lang Chu tới gần! Số 7..." Thiên Lý thầm kinh hãi, ba con Lang Chu vậy mà lại đồng thời phát động công kích đến ba địa phương khác nhau, chẳng lẽ chúng còn có cả tính tổ chức nữa sao?

      Thiên Lý nhắc nhở cũng làm cho dị năng giả tăng thêm được vài phút thời gian để chuẩn bị, tốc độ của Lang Chu vượt qua dự đoán của mọi người, hơn nữa thân hình chúng linh hoạt, giỏi lợi dụng hoàn cảnh, dị năng giả căn bản có cách nào bắt giữ được bóng dáng của chúng nó cách chuẩn xác.

      Từ lúc bắt đầu chiến đấu, máy tính liên tiếp phát ra cảnh báo. Bên trong tàu con thoi chỉ có tổn thất do Lang Chu ăn mòn, mà còn có cả thiệt hại do dị năng giả kích phát dị năng tạo thành.

      Đột nhiên, toàn bộ đèn biểu ở phòng điều khiển tắt hết, mọi người ngay lập tức liền rơi vào mảnh tối đen.

      5 giây sau, đèn biểu lại sáng lên.

      Chưa để mọi người kịp thở phào hơi, chợt nghe được tiếng kêu kinh hoảng của Lí: "Thiên Lý, rada xuất dị thường."

      Thiên Lý dùng cảm giác xem xét vòng, nghiêm túc : " phải rada xuất vấn đề, mà là tàu con thoi chuyển đổi hình thức."

      Quả nhiên, chỉ trong vài giây, thanh điện tử lạnh như băng của máy tính liền vang lên: "Năng nguyên hao tổn hơn 60%, tàu con thoi số LEO1317 tiến vào hình thức thủ động trong vòng 10 giây sau. Xin hãy mau chóng sửa chữa và bổ sung năng lượng, nếu sau 3 tiếng nữa, tàu con thoi thể vận hành bình thường. Thời gian bắt đầu đếm ngược: 5, 4..."

      Công cụ thông tin mở ra, Trung úy Lai Tư tại bàn điều khiển xuất màn hình, sắc mặt ông nghiêm trọng : "Số LEO1317, mọi người tiến vào hình thức thủ động sao?"

      "Đúng vậy." Thiên Lý , "Lang Chu trưởng thành nhanh hơn so với dự đoán, chúng nó vô cùng mẫn cảm đối với năng nguyên, liên tiếp phá hủy vài cái trang bị năng nguyên, tạo thành hao tổn năng nguyên nghiêm trọng."

      "Được, mọi người hãy nghe đây, tiếp theo tôi phụ trách thao tác chỉ huy từ xa."

      Thiên Lý bình tĩnh gật gật đầu.

      5 người còn lại ngồi nghiêm chỉnh, vẻ mặt khẩn trương.

      " tại bắt đầu..."

      Thiên Lý hết sức chăm chú nghe mệnh lệnh của Trung úy Lai Tư, động tác thành thạo tiến hành thao tác, lần lượt điều chỉnh tất cả các hạng cơ năng của tàu con thoi đến trạng thái tốt nhất, đồng thời chú ý biến hóa của các số liệu khác, đôi khi thậm chí trước lúc đám người Kiều Trì thông báo làm ra lựa chọn chính xác.

      Những người khác có thời gian chú ý việc này, nhưng người luôn luôn chú ý bọn họ - Trung úy Lai Tư lại nhìn thấy rành mạch trong màn hình, chỉ như vậy, bé lại còn có thể lưu tâm cung cấp hướng của Lang Chu cho nhóm dị năng giả khống chế tình hình bên ngoài.

      Trung úy Lai Tư khỏi thầm kinh hãi: bé này rốt cuộc là ai? Dị năng giả loại hình trí lực ở độ tuổi như thế có thể có trí tuệ như vậy sao?

      Đúng lúc này, Thiên Lý đột nhiên ngừng động tác tay, chuyển hướng nhìn lên phương hướng nào đó đỉnh tường.

      "Tra Nhĩ, cẩn thận."

      Luôn luôn ngồi xổm góc vẽ vòng tròn, Tra Nhĩ phút chốc đứng lên, thân hình vừa động nhảy lên mặt tường, móng ngón tay giữa cắm vào đỉnh vách.

      Chỉ nghe thấy tiếng “chit”, Lang Chu trốn ở nơi đó bị thương bỏ chạy.

      Thiên Lý thầm kêu đáng tiếc, đồng thời thể nghênh đón cục diện tệ hơn, con Lang Chu kia để lại dịch ăn mòn mấy đường dẫn chủ yếu...

      Thiên Lý : "Mọi người ngồi vững!"

      Nàng nắm chốt an toàn chặt, hai tay đỡ bàn điều khiển bên cạnh.

      Còn chưa hiểu được ý tứ của những lời này, cả con tàu con thoi đột nhiên chấn động mãnh liệt, đầu của mọi người giống như bị người khác nện mạnh, suýt chút nữa là ngất xỉu. So với bọn họ, hành khách bên ngoài còn thảm hại hơn, tất cả đều ngã lăn mặt đất, tiếng kêu sợ hãi nổi lên bốn phía.

      "Sao lại thế này?" Trung úy Lai Tư vội hỏi.

      "Số liệu phản hồi có cách nào cân bằng, phỏng chừng là đường ngắn." Thái Lặc xoa xoa đầu, cắn răng trả lời.

      "Rada báo sai, số liệu xuất hỗn loạn." Kiều Trì cũng sợ hãi kêu ra tiếng, sắc mặt trắng bệch , "Xong rồi, tôi hoàn toàn rơi vào trạng thái kiểm soát được. tại là đêm muộn, cường độ sức gió ở cấp 6 trở lên, tầm nhìn: 0."

      "Hơn nữa, năng nguyên chỉ còn lại có 10%, với tình huống trước mắt, nhiều nhất chỉ có thể duy trì phi hành được 20 phút." Tiếu bổ sung.

      Trung úy Lai Tư nghe thấy mấy điều này, nhịn được cởi mũ, lau vầng trán toát ra mồ hôi lạnh.

      Hai tay Thiên Lý vẫn cân bằng đặt ở bàn điều khiển, lẩm bẩm : "Khoảng cách chạm đất chỉ cần 25 phút ..."

      Cách nàng gần nhất - Kiều Trì nghe vậy, cười khổ : "25 phút? Đừng còn 25 phút, cho dù chỉ còn 5 phút, dưới loại ánh sáng này, chỉ dựa vào đèn dẫn đường của bàn điều khiển, chúng ta gần như có khả năng thành công hạ cánh dưới hình thức thủ động. Huống hồ, năng nguyên chỉ còn có thể chống đỡ 20 phút, chúng ta chết chắc rồi."

      Nàng còn chưa muốn chết! Thiên Lý thở sâu hơi, nhắm mắt lại, lẳng lặng cảm giác hết thảy ở bốn phía, tình huống hỗn loạn bên ngoài, dị động của Lang Chu, tiếng cảnh báo của máy tính... Dường như đều xa.

      Lúc nàng mở mắt ra lần nữa, biểu cảm trở nên dị thường bình tĩnh.

      Nàng vươn tay, đột nhiên cắt đứt tất cả các trang bị năng nguyên quan trọng, ngoại trừ phòng điều khiển và nhà ăn tụ tập hành khách ra, các địa phương còn lại tất cả đều chìm vào bóng tối.

      "Em làm gì?" Đám người Kiều Trì kinh sợ hỏi.

      "Tôi muốn mở hình thức chiến đấu của tàu con thoi." Ngón tay của Thiên Lý ngừng nghỉ, bắt đầu tự mình sửa chữa số liệu.

      "Em điên rồi? Hình thức chiến đấu? Với lượng năng nguyên tiêu hao lúc này, mở hình thức chiến đấu ra, chúng ta rất có khả năng rơi xuống và bị hủy hoại mà có thông tin."

      "Tôi cần là tốc độ của hình thức chiến đấu." Cố gắng tìm đường sống trong chỗ chết.

      Thiên Lý bình tĩnh : "Tôi tập trung năng nguyên, nếu có thể hạ cánh trong vòng 5 phút, chúng ta có thể sống sót."

      Trung úy Lai Tư lúc này mới lấy lại tinh thần, vội vàng : “Các người có rađa, làm như vậy chỉ có con đường chết mà thôi! Hơn nữa thao tác của hình thức chiến đấu vô cùng phức tạp, chỉ hiểu được thao tác trụ cột các người căn bản có cách nào phối hợp với người khác."

      Thiên Lý chớp mắt, : "Cho nên tôi sửa chữa số liệu, sửa hình thức tổ hợp thành hình thức người thao tác."

      Trung úy Lai Tư há rộng miệng, vẻ mặt hoảng sợ.

      bé này, là điên rồi ? Tạm thời sửa chữa số liệu? Dưới tình huống có rada, cưỡng chế hạ cánh trong 5 phút bằng hình thức chiến đấu?

      bé cho rằng đây là trò chơi sao?

      đợi Lai Tư tiếp tục , Thiên Lý cắt đứt công cụ thông tin.

      Đồng thời trong máy tính truyền ra thanh : "Hình thức chiến đấu được khởi động, thời gian 10 giây đếm ngược bắt đầu..."

      Những người còn lại hoàn toàn đờ đẫn.

      Thiên Lý tự giễu cười: ra ngay cả chính mình cũng có tiềm chết trở thành kẻ điên rồ.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 33: Huyễn kỹ phi hành (3)

      Edit: Tiểu Lăng Tình + Vô Ngữ

      Beta: Tiểu Lăng Tình


      "Thái Lặc, phát thanh , cầu hành khách trong vòng 2 phút tới ngồi ổn định, nhanh chóng cài đai an toàn." Thiên Lý vừa cảm giác hết thảy xung quanh vừa với Thái Lặc.

      Thái Lặc phục hồi tinh thần lại, lập tức tiến hành phát thanh.

      Thiên Lý cũng để ý tới nữa, chỉ chuyên chú đến tình huống vận hành của cả con tàu con thoi, sau khi khởi động hình thức chiến đấu, lớp bọc ngoài tàu con thoi ra tầng hào quang bảo hộ, theo tốc độ càng lúc càng nhanh hơn, nó giống như viên sao băng xẹt qua bầu trời đêm, lóe ra ánh sáng chói mắt.

      Mọi người ở bàn điều khiển ngơ ngác nhìn màn này, đều nín thở tập trung chờ đợi nó hạ cánh, hoặc là... rơi xuống và hủy hoại.

      Tốc độ vẫn liên tục tăng lên, thần kinh của đám người Kiều Trì đều ở trong trạng thái bị kéo căng như dây đàn, tim gần như phải tạm ngừng đập. Bọn họ ở trong phòng điều khiển, chỉ có thể nhìn thấy màu tối đen ở xung quanh, hoàn toàn biết Thiên Lý xác định phương hướng như thế nào.

      2 phút sau, tốc độ ngừng tăng lên, bắt đầu duy trì ở vận tốc tốt nhất. Thiên Lý khởi động trình tự hạ cánh, thân tàu con thoi nghiêng xuống góc 30° phi thẳng đến điểm hạ cánh đất liền. Lấy tốc độ như vậy mà hạ thẳng xuống, tàu con thoi chắc chắn lên đường giao thông hạ cánh, đụng đến bức tường kiến trúc ở xa xa kia.

      Bọn người Kiều Trì nhịn được đứng dậy kêu lên, hai tay gắt gao bám chặt ở ghế tựa, nhắm mắt chờ đợi thần chết gọi tên.

      Trung úy Lai Tư mắt thấy tàu con thoi hạ xuống thẳng hướng bàn điều khiển, kinh hãi đến ngay cả mệnh lệnh tránh né cũng quên truyền xuống.

      giờ tàu con thoi ngay cả rada cũng có, tất cả mọi người trong phòng điều khiển đều giống như bị mù, chỉ có thể dựa vào bàn điều khiển và đèn dẫn đường lối để phân phương hướng. Nhưng cứ cho là như thế, tốc độ tăng lên cũng đồng nghĩa là gia tăng khó khăn trong thao tác. Chỉ sai lầm nho thôi, tàu con thoi liền có khả năng thể khống chế được nữa.

      Giống như tại, tàu con thoi hạ cánh xuống đường giao thông, ngược lại nhằm vào phía bên phải bàn điều khiển.

      ===== Chú thích với các bạn tí xíu =====


      _ Ở đây Lăng dùng hai cụm từ “bàn điều khiển” và “phòng điều khiển”, mạn phép giải thích với các bạn chút:

      + “Bàn điều khiển” có hai nghĩa:

      ` (1) chỉ phòng điều khiển trung tâm, nơi mà trung úy Lai Tư điều khiển

      ` (2) chỉ cái bàn có công tắc nút bấm v.v… ở trước mặt Thiên Lý mà dùng để điều khiển tàu con thoi

      + “Phòng điều khiển”: chỉ dùng để chỉ phòng điều khiển ở tàu con thoi nhé ^^

      ===== Mời các bạn đọc tiếp =====


      Trung úy Lai Tư nắm chặt bàn tay, dường như chấp nhận chờ đợi chờ đợi vụ nổ mạnh phát sinh.

      "Chuẩn bị tốt chưa?" Thiên Lý hỏi câu.

      Đám người Kiều Trì kinh hồn bạt vía nhìn nàng, còn chưa kịp hỏi cái gì, liền cảm thấy thân thể nhất tề nghiêng về bên...

      Tàu con thoi vậy mà tiến hành chuyển hướng 360° với tốc độ cao, ở trung biểu diễn màn vũ điệu xoay tròn theo gió, lấy bàn điều khiển làm trung tâm, xoay quanh để hạ cánh, tốc độ mang theo dòng khí lớn, hình thành cơn lốc xoáy, gào thét động trời.

      Cùng lúc đó, tiếng cảnh báo kịch liệt của máy tính vang lên, năng nguyên liên tục tiêu hao, đường sống và chỗ chết triển khai giao chiến ngay tại khoảnh khắc nháy mắt ngắn ngủi này.

      Tất cả mọi người thấy màn này đều ngây dại, khói lửa phảng phất đẹp mắt sáng rọi bầu trời đêm kia, liều lĩnh liên tục làm từng cái động tác cầu kỹ thuật cao.

      Sau khi hoàn thành vòng cuối cùng, năng nguyên rốt cục hao sạch, tàu con thoi vừa vặn dừng lại đường giao thông. có năng nguyên ra sức, nó chỉ trượt hơn ba trăm mét, nhàng dừng ngay trước bức tường của kiến trúc.

      Thời cơ hạ cánh và khả năng đo độ cao xoay quanh là quá mức tinh chuẩn!

      Người tàu con thoi đồng thời giống như bị hư thoát (hạ đường huyết do mất máu và nước), ngã tựa vào ghế, sau đó lại òa lên từng đợt reo hò kinh ngạc và mừng rỡ.

      Thành công!

      Thiên Lý nhắm mắt lại, thần kinh vừa rồi kéo căng gần như muốn đứt rốt cục buông lỏng được xuống.

      Đúng lúc này, bàn tay to đột nhiên dán lên trán của nàng, động tác như là an ủi của Tra Nhĩ làm Thiên Lý nhịn được mỉm cười.

      Sau khi tàu con thoi thành công hạ cánh, nhân viên cảnh giới vốn chờ lệnh ở sân tàu con thoi tại 1C01 lập tức xuất động, bọn họ mắc vòng năng lượng xung quanh tàu con thoi, chỉ để lại cửa ra, đây là vì phòng ngừa Lang Chu thừa dịp hỗn loạn mà đào thoát.

      Sau khi hết thảy được chuẩn bị và sắp xếp ổn thỏa, Trung úy Lai Tư phát thanh thông tri cho mọi người trong tàu con thoi rời xa cửa khoang tàu, sau đó phái người phá vỡ cửa, hộ tống từng hành khách bên trong ra khỏi tàu.

      Song đám người Thiên Lý lại di chuyển, bởi vì bên ngoài phòng điều khiển nơi nơi đều là mạng nhện, có người thanh lý lối , bọn họ ngay cả muốn ra cũng bất lực.

      Thời gian chờ đợi cũng lâu lắm, gần ba mươi phút sau, nhân viên cứu hộ liền tiến vào phòng điều khiển. Khiến người ta giật mình là, trung úy Lai Tư vậy mà lại tự mình đến .

      trước tiên với đám người Kiều Trì: "Biểu của các tôi đều thấy hết, vô cùng ưu tú, hơn ngàn người tàu con thoi nhờ vào các mà còn sống. Sau khi trở về tôi nhất định ghi công cho các ."

      Đám người Kiều Trì lộ ra sắc mặt vui mừng, tầm mắt lại nhất tề dừng người Thiên Lý, trong lòng bọn họ đều biết ràng, người có công chân chính là bé thần kỳ bên cạnh này.

      Trung úy Lai Tư cũng nhìn Thiên Lý, mỉm cười : "Tiểu thư Thiên Lý, tuy rằng biết về thần kỳ của con, nhưng khi nhìn thấy bản lĩnh thực của con vẫn làm cho ta cảm thấy khâm phục, con sáng tạo ra kỳ tích trong lịch sử của tàu con thoi dân dụng."

      "Trung úy quá khen, chỉ là may mắn mà thôi."

      Chỉ là may mắn? Trung úy Lai Tư từ chối cho ý kiến, cười cười, lại : "Hẳn là con rất mệt rồi , ta cho người chuẩn bị phòng tốt cho mọi người. Chờ mọi người nghỉ ngơi xong, lại xử lý việc khác, công tác giải quyết tốt hậu quả ở nơi này liền giao cho bọn ta ."

      Thiên Lý gật đầu, dưới hộ tống của bảo vệ ra khỏi tàu con thoi.

      Chờ Thiên Lý rồi, trung úy Lai Tư tự mình kiểm tra phòng điều khiển của tàu con thoi, hư hao quả rất nghiêm trọng, có rada cung cấp số liệu chuẩn xác, bé kia chỉ dựa vào bộ não của mình liền tính toán ra tốc độ chính xác và điểm rơi sao? Càng khiến người ta cảm thấy kinh dị là, bé còn ở trong thời gian ngắn như vậy sửa chữa số liệu sang hình thức chiến đấu, từ hình thức tổ hợp thành hình thức khống chế cá nhân, lấy sức của mình mình hoàn thành lần hạ cánh quá mức mạo hiểm. làm như thế nào đây? Dị năng giả linh giác thực lợi hại như vậy sao?

      chỉ có như thế, đứa chỉ mới mười , mười hai tuổi, thế nhưng lại có được quyết đoán, dũng cảm và trí tuệ mà ngay cả những người trưởng thành cũng khó có được!

      Đó là thiên tài! Trung úy Lai Tư khẳng định trong lòng.

      Thiên Lý còn tinh lực quan tâm người khác có phản ứng như thế nào, nàng vừa vào phòng liền gục ở giường, ngay cả chút hơi sức để tắm rửa cũng có, rất nhanh liền tiến vào mộng đẹp.

      Tra Nhĩ sửa lại tướng ngủ của nàng, giúp nàng sửa lại chăn, đứng cạnh giường suy nghĩ lúc, lại lật chăn lên, cẩn thận cởi giày giúp nàng, kết quả phát nếu dùng lực thể cởi ra được, liền vươn móng tay xé giày thành hai nửa. Quần áo người Thiên Lý cũng có đãi ngộ giống y như vậy, may mắn là vẫn còn để lại đồ lót cho nàng.

      Sửa lại chăn lần nữa, Tra Nhĩ mới vừa lòng, vù vù vài cái liền cởi sạch quần áo người, thành thạo chui vào bên người Thiên Lý, đem nàng ôm vào ngực, bình yên nhắm hai mắt lại.

      Ngày hôm sau, Thiên Lý ngủ thẳng đến hơn mười giờ, khi nàng mở mắt ra, vừa vặn nhìn thấy Tra Nhĩ ở bên cạnh nhìn nàng chằm chằm dời mắt.

      Thiên Lý : “Chào buổi sáng!” Lập tức liền phát quần áo người mình nát bấy, giày cũng bị phân thây.

      Nàng che cái trán, lấy tay đâm đâm vài cái vào mặt Tra Nhĩ, tức giận : “Tra Nhĩ, đến khi nào mới có đủ kiên nhẫn mặc và cởi quần áo?”

      Tra Nhĩ cúi đầu nghĩ, đột nhiên từ trong chăn lấy ra khối vải quơ quơ trước mặt Thiên Lý.

      Thiên Lý gì, nhận ra khối vải này đúng là quần lót – người bạn của Tra Nhĩ.

      Nàng nhanh nhẹn giật lấy khối vải rách ném ra xa, sau đó đứng lên, ra lệnh : “, tắm rửa .”

      Tra Nhĩ vui vẻ nhảy dựng lên, nâng Thiên Lý vọt vào trong phòng tắm.

      Bọn họ có thói quen cùng nhau tắm, mỗi lần đều đùa rất vui vẻ. Tra Nhĩ dường như đem điều này làm thú vui của chính mình, đặc biệt thích cảm giác Thiên Lý lau người cho .

      chút suy nghĩ vấy bẩn nào, hết sức đơn thuần mà thích.

      Hai người thân nhàng khoan khoái dùng cơm xong, dụng cụ liên lạc của Thiên Lý liền vang lên, là từ người giám hộ Bá Ân của nàng.

      tốt quá, con sao cả!” Bá Ân thấy có người bắt máy, khẩu khí liền giống như buông lỏng.

      “Có chuyện gì sao?”

      “Vừa rồi xem tin tức mới, có chiếc tàu con thoi gặp cố đường, suýt chút nữa rơi xuống và hủy hoại, còn có mười mấy người tử vong.” Bá Ân “Tuy rằng biết con lên chiếc tàu con thoi kia, nhưng ta vẫn nhịn được mà lo lắng.”

      Thiên Lý im lặng lát, trả lời: “Nếu bác đến LEO1317, vậy đó đúng là con tàu con đón.”

      “Cái gì?” Bá Ân vốn bình tĩnh nghiêm túc giờ đây cũng khó giấu được kinh sợ, : “Con đón con tàu kia? Tại sao con lại lên chiếc tàu đó? Con sao đấy chứ?”

      “Con sao” Thiên Lý cười cười, “Chỉ hơi mệt chút thôi, còn lại đến vết trầy ta cũng có.”

      “Vậy tốt rồi.” Bá Ân vừa nghĩ đến, lại “Con chờ ở đấy, ta phái người đến đón con.”

      cần đâu ạ, từ 3B14 đến 1C01 cần tới mấy ngày, ngày mai con liền đổi sang con tàu khác, trực tiếp đến 3B14.”

      Ở 1C01 có các tàu con thoi hành trình ngắn thông đến các nơi khác, giống như ở khu vực cấp D, mọi đường đều cố định.

      “Được rồi, nhớ cẩn thận, có gì nguy hiểm gì nhớ cho ta biết, cho dù kịp tham gia trận đấu cũng sao cả, quan trọng nhất là an toàn của con.”

      “Con biết rồi, cám ơn Bá Ân tiên sinh quan tâm.”

      Chấm dứt trò chuyện. Thiên Lý vừa mở ra kênh tin tức, lại vừa tìm kiếm hành trình và thời gian cất cánh của các tàu con thoi máy tính.

      “…. Số LEO1317 từ 1D15 đến 2A01 sau khi trình diễn màn mạo hiểm hạ cánh ở 1C01 vào đêm qua. Theo thông tin được lộ ra từ vài hành khách, số thành viên của dong binh đoàn nào đó để ý đến lệnh cấm, vụng trộm đem sinh vật trọc hóa vào con tàu, kết quả là bảo quản tốt, khiến cho sinh vật trọc hóa trốn thoát, tiện đà phá hư năng nguyên bên trong con tàu, làm cho hơn mười hành khách vô tội tử vong, trong đó bao gồm trưởng tàu và bốn người điều khiến. Lúc ấy năng nguyên của con tàu bị hao tổn nghiêm trọng, các dụng cụ xảy ra trục trặc, dưới tình huống có trưởng tàu và người điều khiển, năm duy tu sư tàu nhận nhiệm vụ trong lúc nguy hiểm, mà người chỉ huy lại chỉ là bé mười mười hai tuổi…”

      “Hơn mấy trăm người chứng kiến quá trình hạ cánh giống như vũ điệu lóa mắt của họ…”

      “Bọn họ sáng tạo kỳ tích chưa từng có từ trước đến nay…”

      ......

      Cùng lúc đó, ở trung tâm thành Thánh, có số người cũng thu được báo cáo liền quan về cố của tàu con thoi lần này, trong đó cường điệu trình bày biểu xuất sắc của Thiên Lý.

      Chỉ huy kiên định, năng lực học tập thuộc hạng cực tốt, tính toán ra phương án ứng đối trong thời gian ngắn, tạm thời sửa chữa số liệu chiến đấu, ở thời điểm năng nguyên sắp tiêu hao hết hoàn thành việc hạ cánh… Tất cả những điều này vậy mà lại đều do đứa trẻ làm được. Đây là chuyện khiến người khác thể tin được đến mức nào.

      Rất nhanh, thân phận của Thiên Lý cũng bị điều tra ra.

      “Vì sao bé này có tiến hành thí nghiệm điều tra dị năng?” thanh niên tóc vàng nghiêm mặt “Tất cả những đứa hàng năm đều được tiến hành kiểm tra đo lường, tại sao lại có bất cứ thông tin nào của bé này được ghi lại?”

      “Chẳng lẽ thân phận của bé này là giả?” thanh niên tóc đen khác đoán, lập tức lại lắc đầu, “ thể nào, chúng ta điều tra rất cẩn thận, thân phận của bé này có điểm nào đáng ngờ cả.”

      “Việc này tạm thời nhắc tới, trước nên tiên liên lạc với người giám hộ của bé này ở 8D02 cầu lập tức đưa bé chuyển vào khu vực cấp B. dị năng giả có trí lực cao cấp, ở thời điểm tuổi như vậy biểu ra trí lực cao đến thế, thiên tài hiếm có, thể để nàng bị mai ở khu vực cấp D.”

      “Được, tôi lập tức làm.”

      Thanh niên tóc vàng sờ sờ Trí châu tay, nhìn ảnh chụp tư liệu, lộ ra biểu tình hứng thú.

      bé dường như là tới tham gia Giải đấu chế tạo vũ khí, có lẽ có cơ hội để gặp mặt…..

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 34: Đến 3B14

      Edit + beta: Tiểu Lăng Tình


      "Lát nữa gặp bé kia." Trong văn phòng, trong bộ đàm của Trung úy Lai Tư truyền đến giọng của người thanh niên.

      "Đúng vậy, trưởng quan có gì muốn chỉ thị sao?" Trung úy Lai Tư cung kính trả lời.

      "Lát nữa bảo trì trạng thái kết nối truyền tin, tôi muốn nghe nội dung trò chuyện của các chút."

      "Được."

      Sau thời gian dài, Thiên Lý và Tra Nhĩ được dẫn vào phòng công vụ.

      "Tiểu thư Thiên Lý, hãy để ta thay mặt hơn ngàn người sống sót số LEO1317, lần nữa bày tỏ biết ơn đối với con." Trung úy Lai Tư và Thiên Lý bắt tay, ánh mắt lợi hại của Tra Nhĩ liền bắn thẳng đến.

      Áp lực phảng phất giống như có thực kia khiến trung úy Lai Tư thầm kinh hãi. Đêm qua ông chưa kịp lưu ý người thần bí chưa từng lời này, hôm nay vừa thấy mới biết được cũng là người thể khinh thường.

      Ông lại lên tiếng chào hỏi với Tra Nhĩ, lại nhận được câu trả lời.

      Thiên Lý giải thích: "Tra Nhĩ giỏi giao tiếp với người khác, kính xin Trung úy Lai Tư thứ lỗi cho."

      Trung úy Lai Tư khoát khoát tay, thèm để ý , " sao hết, mời ngồi. Vài ngày tới, ta còn muốn tiến hành điều tra cặn kẽ đối với cố lần này, hy vọng tiểu thư Thiên Lý có thể cung cấp chút tin tức cụ thể, đợi mọi chuyện kết thúc, ta đại biểu cho phía chính phủ phát huy hiệu vinh dự cho tiểu thư Thiên Lý."

      "Huy hiệu vinh dự cần." Thiên Lý nhíu mày, trả lời: "Tôi phải mau chóng tới 3B14, báo danh tham gia giải thi đấu vũ khí, cho nên chỉ sợ thể dừng lại ở chỗ này."

      "Giải thi đấu vũ khí?"

      Thiên Lý gật đầu: "Người giám hộ của tôi - Bá Ân tiên sinh cung cấp cơ hội khó có được lần này cho tôi, tôi muốn bỏ qua."

      Trung úy Lai Tư nghe vậy, kiểm tra màn hình ở mặt bàn hồi, cười : " ra là như vậy, cha của tiểu thư Thiên Lý là máy móc sư ưu tú, xem ra con cũng thừa kế chí nguyện của cha mình. Song lấy năng lực của con, làm trợ thủ khỏi lãng phí tài năng của mình rồi."

      Thiên Lý dừng chút, đối phương hiển nhiên điều tra qua thân thế của nàng, ngay cả chuyện nàng chuẩn bị lấy thân phận trợ thủ dự thi cũng biết.

      Nàng ung dung thản nhiên : "Tuổi tôi còn , xét ở phương diện kiến thức trước sau vẫn kém hơn so với các đại sư thành danh lâu. Cho nên tôi cũng cho rằng làm trợ thủ là lãng phí tài năng của mình, có thể học tập kinh nghiệm quý báu của người khác là uổng công chuyến này rồi."

      Luis lộ ra vẻ mặt thấu hiểu, : " như vậy, ta cũng nên làm người khác khó chịu. Con dự định khi nào xuất phát? Ta giúp con đặt chuyến bay."

      "Cám ơn trung úy Lai Tư, tôi hy vọng càng nhanh càng tốt."

      Trung úy Lai Tư gật gật đầu, lại , "Mặt khác, còn có việc, có ít phóng viên hy vọng phỏng vấn con, con có tiếp nhận hay ?"

      Thiên Lý chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt: " được, xin Trung úy Lai Tư hãy giúp tôi giữ bí mật, kiện lần này tôi quá giới hạn, cũng muốn tiếp tục nổi bật hơn nữa.”

      Lai Tư cũng cảm thấy ngoài ý muốn với câu trả lời của Thiên Lý, dù chỉ trò chuyện với lúc, nhưng có thể nhìn ra được đó là đứa chững chạc. Dị năng giả loại hình trí lực tuy rằng có IQ vượt xa người bình thường, nhưng nhân tố quan trọng cuối cùng quyết định thành tựu của người cao hay thấp, lại là tính cách.

      "Được, chuyện này giao cho ta , ta hạ lệnh cho đám người Kiều Trì được phép lộ ra tin tức của con, chắc chắn có người quấy rầy con đâu."

      "Cám ơn Trung úy Lai Tư." Thiên Lý khẽ khom người chào.

      " cần khách sáo." Trung úy Lai Tư cười , "Về sau còn muốn để con chiếu cố nhiều hơn."

      Ông có thể đoán được bé này lâu sau đó tiến vào tầng quản lý, có lẽ là chưa tròn năm năm sau, trở thành người cấp cao mà mình phải nhìn lên, đây cũng là ưu thế của dị năng giả loại hình trí lực cao cấp.

      Thiên Lý cũng có coi khách sáo của ông là , chỉ là thản nhiên khiêm tốn vài câu.

      Sau khi lại chuyện lúc, trung úy Lai Tư giúp nàng đặt trước chuyến bay tốt, 10h đêm cất cánh, 7h sáng ngày mai là có thể tới nơi.

      An bài thỏa đáng mọi thứ, trung úy Lai Tư đưa hai người ra khỏi phòng công vụ.

      Trước khi tạm biệt, Thiên Lý đột nhiên hỏi: "Có thể cho tôi biết hay , người bên kia bộ đàm là ai?"

      Trung úy Lai Tư sững sờ, vài giây sau mới phản ứng được, sớm phát có người nghe lén.

      " thể sao?" Thiên Lý chuyển mặt nhìn ông.

      Trung úy Lai Tư chần chừ lúc, trả lời: "Là nhân vật lớn có thân phận tôn quý, ta tiện tên của ngài, nhưng nếu con tham gia giải thi đấu vũ khí, rất có thể gặp phải ngài. Ngài đối với con cũng phải là ác ý, chỉ là nóng lòng mến tài thôi."

      Thiên Lý từ chối cho ý kiến, gật đầu : "Cám ơn." Liền dẫn Tra Nhĩ cùng nhau rời

      Lai Tư nhìn hai bóng dáng xa, đột nhiên có loại cảm giác thở phào nhõm, vừa rồi thần kinh cả người ông đều căng thẳng. người thanh niên gọi là "Tra Nhĩ" kia tản mát ra hơi thở đáng sợ làm người ta rùng mình, cường đại mà u lạnh lẽo.

      Thanh niên này lại là ai đây? Thế nhưng cam tâm canh giữ ở bên cạnh bé? chỉ là đứa trẻ mồ côi hề có bối cảnh sao?

      Kỳ quái hơn chính là, thân hai người cũng có dao động năng lượng, bọn họ giấu thực lực như thế nào?

      Xem ra chuyện làm cho vị đại nhân kia cảm thấy hứng thú lại thêm cái rồi...

      ủy thác của trung úy Lai Tư, Thiên Lý rất nhanh thu hồi lại được Phiêu phù xa của mình, né tránh phóng viên, ở gần đó bổ sung chút vật tư, chờ đến đúng thời gian thời gian, thuận lợi lên chuyến bay cách bí mật, bay thẳng đến 3B14.

      Lần này rất thuận lợi, khoảng bảy giờ ngày hôm sau đến đúng mục tiêu.

      "Hoan nghênh tới 3B14, Thiên Lý." Bá Ân sớm chờ từ lâu, ông thấy được Thiên Lý bình an tới nơi, mặt khó được lộ ra nét cười yếu ớt, lập tức nhìn thấy Tra Nhĩ, hỏi, "Vị này là?"

      " ấy gọi là 'Tra Nhĩ', là trai mà con thừa nhận, từng cứu mạng của con, dọc theo con đường này cũng là ấy bảo vệ con." Thiên Lý chậm rãi , "Con mang theo ấy bên người, hy vọng Bá Ân tiên sinh bỏ qua cho."

      Bá Ân khoát tay : "Vốn ta còn lo lắng mình con xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tại có người bảo vệ con, ta ngược lại yên


      [​IMG]

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 35: Kiểm tra dị năng (1)

      Edit: Vô Ngữ

      Beta: Tiểu Lăng Tình


      “Thiên Lý đến đây, ta giới thiệu với con chút.” Bá Ân chỉ vào ba người đàn ông bên cạnh “Đây là Ba Tư Đốn, am hiểu lắp ráp tu sửa; đây là Khoa Phỉ Nhĩ, am hiểu về thiết kế công nghệ; cuối cùng, đây là Cố Phi, đam mê lập trình số liệu.”

      Ba Tư Đốn là người có vóc dáng khôi ngô cường tráng, mặc bộ trang phục trông càng vạm vỡ, thoạt nhìn còn giống chiến sĩ hơn là máy móc sư; Khoa Phỉ Nhĩ lại hơi gầy yếu, có loại phong độ của quý tộc; Cố Phi là người trẻ tuổi nhất trong cả ba, ước chừng khoảng hai mươi tuổi, tươi cười cởi mở, hẳn là người dễ chung sống.

      Trong ba người Ba Tư Đốn và Khoa Phỉ Nhĩ đều có dị năng, chỉ là chỉ số dị năng của hai người cũng kém Bá Ân là bao.

      “Đây là tiểu Thiên Lý sao, đáng .” Ba Tư Đốn vươn bàn tay to, cười ha ha , “Lần đầu gặp mặt, chào con.”

      “Chào ngài, tiên sinh Ba Tư Đốn.” Thiên Lý nắm tay , lại lễ phép chào hỏi hai người kia.

      Mấy người vào phòng khách, Cố Phi đặt chiếc rương tay lên bàn.

      Bá Ân kỳ quái hỏi: “Đây là cái gì?”

      “Quà tặng chuẩn bị cho Thiên Lý.” Cố Phi cười “Lần đầu gặp mặt cũng thể để tay mà đến đúng ?”

      Bá Ân nghi ngờ nhìn ba người cái, nhưng cũng gì thêm.

      “Nhân lúc còn chưa ăn cơm, Thiên Lý có muốn xem quà trước ?” Cố Phi vừa vừa mở rương, đầu tiên lấy ra thứ giống như khối rubic, “Đây là quà của Khoa Phỉ Nhĩ, hộp ký ức.”

      Thiên Lý trước tiên là liếc nhìn Tra Nhĩ chơi trò chơi trong phòng, sau đó nhận lấy hộp ký ức.

      Hộp ký ức có công năng camera, được tạo thành từ rất nhiều khối vuông có màu sắc khác nhau, người mua có thể cầu thiết kế mật mã màu sắc theo ý mình, chỉ khi nêu đúng tổ hợp màu sắc chính xác mới có thể mở hộp ký ức.

      (Ngữ: Giải thích thêm cho ai chưa hiểu, cái này cũng giống như két sắt vậy, mở két sắt cần mật khẩu là dãy số, cái này mật khẩu là màu sắc)

      Khoa Phỉ Nhĩ tự mình thiết kế mật mã của hộp ký ức này, màu sắc dùng làm mật mã được giấu ở giữa khối vuông, nhất định phải giải mã được quy luật móc nối của các màu sắc mới có thể mở ra.

      Chẳng qua đáng tiếc, bọn họ hề biết Thiên Lý căn bản thể nào phân biệt được các màu sắc, mà nàng trực tiếp dùng cảm giác của mình để thẩm tách vật, mật mã của hộp ký ức hề có tác dụng với nàng.

      đến mười giây, nàng liền thuận lợi mở hộp ký ức ra. Nhấn xuống cái nút ở chính giữa, hộp ký ức vang lên tiếng “ding” , thân hộp chậm rãi biến thành trạng thái nửa trong suốt, sau đó ở giữa mỗi khối vuông đều phóng đoạn hình ảnh động ra giữa trung, có kiến trúc, phong cảnh, con người, có thi đấu dị năng cùng với chút cảnh tượng đời sống của đám người Ba Tư Đốn. Những thứ này đều có thể xóa bỏ để ghi chép lại lần nữa, là vật phẩm chuẩn bị của các nhà du hành.

      Thiên Lý : “Cám ơn tiên sinh Khoa Phỉ Nhĩ, con rất thích.”

      Đám người Khoa Phỉ Nhĩ đều thầm kinh hãi, hoàn toàn nghĩ đến bé này lại có thể mở mật mã ra trong mười giây. Điều này cần phải có hiểu biết ràng với kết cấu của hộp ký ức, hơn nữa phải tỉ mỉ thành thạo tính toán. Mặc dù có chút giống như hạ thấp chính bản thân mình, nhưng mà ngay cả Cố Phi cũng dám bản thân có thể giải được nhanh hơn bé.

      Khoa Phỉ Nhĩ và hai người khác liếc nhau cái, cũng tỏ vẻ gì.

      “Rất tốt, rất tốt.” Ba Tư Đốn ha ha cười vài tiếng, lấy từ trong rương ra chiếc hộp kim loại đưa tới cho nàng, , “Đây là quà ta chuẩn bị cho con, hy vọng con thích.”

      Thiên Lý mở hộp kim loại ra.

      Nếu trước đó lúc nhận được hộp ký ức nàng lẫn chưa phát ra, nhưng đến khi nhìn thấy đống đồ trong hộp kim loại này nàng rốt cuộc cũng nhận ra, bọn họ là mượn quà tặng để khảo nghiệm thực lực của nàng.

      Trong hộp kim loại chứa đống linh kiện lộn xộn, căn bản nhìn ra vật gì.

      Ba Tư Đốn cười : “ xin lỗi, từ trước đến nay ta đều rất sơ ý, chưa kịp đem đồ lắp ráp cho xong, Thiên Lý có thể tự mình bắt tay làm thử xem.”

      Thiên Lý chậm rãi quét qua những linh kiện này, sau đó lấy ra từng cái, dựa theo thứ tự để sắp xếp.

      Đám người Ba Tư Đốn cảm thấy có chút kỳ quặc, cách sắp xếp của Thiên Lý hoàn toàn có quy luật nào, dường như cũng thèm phân tích ra cấu tạo của vật này.

      Nhưng rất nhanh bọn họ liền thay đổi suy nghĩ, Thiên Lý bắt đầu chọn lựa linh kiện tinh vi nhất trong chúng để lắp ráp trước, động tác mặc dù nhanh lắm nhưng cũng rất thành thạo.

      Trong lúc nhất thời, cả căn phòng yên lặng tiếng động, chỉ còn lại thanh Thiên Lý lắp ráp linh kiện.

      “Được rồi.” Khoản chừng mười phút sau, Thiên Lý cầm món đồ chơi nhìn giống như Kim tự tháp trong tay cười hoàn thành, hóa ra là chiếc đèn ảo ảnh.”

      Đèn ảo ảnh là loại trang sức có tính chiếu sáng, có thể tự động cảm ứng độ mạnh yếu của ánh sáng, khi cường độ ánh sáng chung quanh thấp hơn 200 cd, đèn ảo ảnh khởi động, ở đỉnh hình thành luồng sáng ảo ảnh xinh đẹp.

      Bá Ân tắt hết đèn trong phòng, đèn ảo ảnh bắt đầu khởi động, đôi cánh ánh sáng chậm rãi mở ra trung, lấy chân đèn làm điểm bắt đầu, từ từ ra con rồng giương cánh muốn bay lên, cao ngạo, xinh đẹp, tràn đầy ánh sáng lung linh.

      Đáng tiếc, Thiên Lý chỉ có thể dùng cảm giác để “xem” vòng chuyển động của ánh sáng.

      Ba Tư Đốn giơ ngón cái lên với Thiên Lý, khen: “Rất tốt, chỉ dùng vỏn vẹn mười phút, tốc độ như vậy chỉ sợ phần lớn máy móc sư sơ cấp đều thể làm được. Đèn ảo ảnh mặc dù phải dụng cụ cao cấp tinh tế gì, nhưng kết cấu bên trong lại hơi phức tạp, cần phải có đủ kiên nhẫn và chuyên chú. Thiên Lý, con hoàn toàn có đủ tiềm chất để trở thành máy móc sư.”

      Khoa Phỉ Nhĩ và Cố Phi cũng gật đầu công nhận.

      Mắt Bá Ân lộ ra chút vui vẻ, lại cố làm ra vẻ vui : “Lần này các cậu hài lòng chưa?”

      “Hài lòng, rất hài lòng.” Ba Tư Đốn cười ha ha.

      “Đừng quên là còn có quà của tôi nữa đấy.” Cố Phi lấy từ trong cái rương ra cái hộp , cười : “Yên tâm, cũng giống hai người phúc hậu bọn họ đâu, chỉ là quà tặng đơn thuần thôi.”

      Thiên Lý cám ơn, mở hộp ra, bên trong là cái vòng tay, vòng tay còn có màn hình điện tử.

      Cố Phi giải thích: “Đây chính là vũ khí máy móc


      [​IMG]

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 36: Kiểm tra dị năng (2)

      Edit + beta: Tiểu Lăng Tình


      Thanh ánh sáng mở ra, nhân viên làm việc với Thiên Lý, “Tiếp theo có người khác dẫn em đến nơi kiểm tra, xin chờ chút, tôi rời trước, chúc em may mắn!”

      Thiên Lý gật đầu với nhân viên làm việc, sau đó đột nhiên xoay người dọc theo hành lang, đưa tay sờ sờ vách tường, trong lòng bàn tay truyền đến xúc cảm của thủy tinh.

      “Là tiểu thư Thiên Lý sao?” Phía sau đột nhiên truyền đến giọng của người đàn ông.

      mặt Thiên Lý đối diện với cửa sổ hơi lộ ra chút vẻ mặt kinh ngạc, vừa rồi nàng vẫn luôn cảm giác hoàn cảnh xung quanh, hoàn toàn phát phía sau có người.

      Bên tai truyền đến tiếng bước chân có tiết tấu.

      Nàng chậm rãi xoay người, trong bóng tối, nàng cảm giác được bên cạnh mình có bất kỳ người nào tồn tại, nhưng thính giác, khứu giác đều cho nàng biết, có người đàn ông đứng cách nàng tới ba mét.

      Đây là chuyện gì xảy ra?

      “Tiểu thư Thiên Lý?” Giọng của người đàn ông vang lên lần nữa, “Tôi là Á Lịch Khắc, chịu trách nhiệm tiến hành kiểm tra đặc thù với em.”

      Thiên Lý lên tiếng.

      Người đàn ông lại , “Ha ha, đừng sợ, mời theo tôi.”

      xong, di chuyển mấy bước, dường như chuẩn bị dẫn đường.

      Nhưng Thiên Lý vẫn cảm giác được hữu của , đây là tình huống kỳ dị chưa bao giờ có. Người đàn ông bên cạnh tựa như hồn, có thể ngửi thấy mùi hoa nhợt nhạt người , nhưng lại hoàn toàn thể dùng cảm giác quét được thực thể.

      Tầng lầu này ngoại trừ nàng ra, chỉ có bốn người, người ở gian phòng thứ ba phía trước, người ở gian phòng thứ năm, hai người cuối cùng ngồi ở trong phòng căn phòng lớn nhất của tầng lầu này. Hai người đó cũng chính là hai dị năng giả nàng phát ra lúc trước.

      Đợi chút, người dị năng giả cường đại kia còn có đồ vật mà nàng rất quen thuộc, là món linh khí có hậu tố QL duy nhất nàng từng bán --- trí châu.

      ra là như vậy, trí châu có tác dụng mê hoặc lòng người, có thể tăng phúc lực lượng cho người sử dụng.

      Dị năng giả này cũng thuộc loại hình trí lực, am hiểu ảo thuật, có thể khống chế ngũ giác (năm giác quan thông thường: thị giác, thính giác, khứu giác, vị giác, xúc giác) của người khác, chế tạo vài cái ảo giác siêu cấp có thể làm giả, hơn nữa có trí châu tăng phúc, ở lĩnh vực này, gần như là vô địch, là tồn tại giống như vị thần vậy.

      Thiên Lý trời sinh bị mù mắt, thị giác có trong phạm vi khống chế của , nhưng cảm giác của nàng lại bị khống chế.

      Chẳng lẽ đây chính là thứ được gọi là "kiểm tra đặc thù”?

      Ngay tại lúc Thiên Lý dùng cảm giác quét xem, dị năng giả trong phòng kia giống như có cảm giác, sờ sờ trí châu được khảm nạm bao tay, lẩm bẩm : "Kỳ quái, tại sao lại có cảm giác giống như bị người khác nhìn trộm?"

      "Có sao?" người đàn ông khác nhún vai , "Tôi hoàn toàn có cảm giác. Chỉ là bé kia vì sao vẫn chưa động, cậu rốt cuộc có chế tạo ảo giác hay ?"

      "Từ lúc bé bước vào hành lang, ảo giác lại bắt đầu."

      "Làm sao vậy? Tiểu thư Thiên Lý?"

      Bên tai lại truyền tới giọng của người đàn ông xa lạ.

      Thiên Lý rốt cục bước chân lên, chậm rãi di chuyển dọc theo hành lang.

      " rồi." Hai người đàn ông trong phòng chớp mắt nhìn chăm chú vào màn hình, chờ đợi chuyện tiếp theo phát sinh.

      "Xin mời, bên này."

      Thiên Lý vừa nghe thanh để phân biệt vị trí, vừa nhanh chóng suy nghĩ.

      Nàng thể trực tiếp làm cho đối phương phát mình nhìn thấu ảo giác của , như vậy rất có thể dẫn tới nghi kỵ cần thiết. Nhưng nàng lại thể biểu là mình hoàn toàn biết, dù sao tin tức nàng tiết lộ cho người khác, tỏ nàng có được năng lực bình thường.

      Như vậy, làm sao mới có thể thông qua lần kiểm tra này vừa mức đây?

      Cánh cửa cảm ứng mở ra, Thiên Lý được dẫn tới căn phòng thứ ba, có người đàn ông đứng thẳng ở góc tường bên trái, thao tác dụng cụ nào đó.

      Căn phòng này ràng trải qua cải tạo, dưới đều sắp đặt mạng lưới bẫy rập bằng ánh sáng, giăng khắp nơi, lẫn lộn giả, khi chạm đến đường laser chân chính, cảnh báo vang lên. Đây là dùng để huấn luyện linh giác, người bình thường nhìn thấy loại ánh sáng này, nhưng dị năng giả linh giác có thể, hơn nữa còn có thể căn cứ vào nhiệt độ của ánh sáng để phán đoán giả.

      Thiên Lý hoài nghi dị năng giả kia còn lợi dụng ảo cảnh để chế tạo rồi ngụy trang, khiến nàng nhìn được mạng lưới ánh sáng tồn tại, chỉ có thể dựa vào xúc cảm nhiệt độ để thông qua bẫy rập.

      Đáng tiếc, mê hoặc thị giác đối với nàng mà là điều thừa, cảm giác của nàng đem tất cả bốn phía phản hồi chi tiết ràng vào trong đầu.

      "Tiểu thư Thiên Lý, trong căn phòng này sắp đặt bẫy rập, xin hãy thông qua nó để tiến vào căn phòng kế tiếp bên trong phòng, rồi lấy viên đá quý từ trong hồ. Tôi chờ em ở cửa."

      Thiên Lý để ý đến giọng của người đàn ông ảo giác lui ra ngoài, mà lại chậm rãi bước vào trong lưới ánh sáng...

      "Cuối cũng tiến vào." Người đàn ông tóc đen quay đầu nhìn về phía người đàn ông tóc vàng, hỏi, "Cậu làm sao lại có vẻ nghiêm túc như vậy?"

      "Tôi cuối cùng cũng có loại cảm giác kỳ quái, bé này khám phá ra ảo thuật của tôi." Người đàn ông tóc vàng hai tay khoanh lại, chống cằm, lẳng lặng nhìn chăm chú vào Thiên Lý màn hình.

      "Làm sao có thể?" Người đàn ông tóc đen nhướn mi , "Cho dù là tôi cũng khó có thể nhìn thấu, bé có làm sao có thể nhìn thấu được?"

      "Cậu phát sao?" Người đàn ông tóc vàng chỉ vào màn hình, thản nhiên , " bé từ lúc vừa mới bắt đầu liền có biểu vô cùng tỉnh táo, tôi chế tạo cho người dẫn đường là thanh niên tuấn mỹ đến gần như dị (vẻ đẹp của ma), bất luận kẻ nào nhìn thấy cũng khó có khả năng phản ứng chút nào, mà bé thậm chí ngay cả con mắt cũng thèm nhìn cái. Còn nhớ lúc trước do dự ? Khi đó rất có khả năng là nhận ra khác thường. Thay vì bé được ảo giác của tôi hướng dẫn, còn bằng là chủ động tiếp nhận hướng dẫn."

      "Vậy sao?" Người đàn ông tóc đen sờ lên cằm, suy đoán , "Có lẽ là bởi vì tuổi bé còn quá , biết thưởng thức ?" (#Lăng: *tát* chụp chết giờ, tiểu Lý biết thưởng thức lúc nào hở??)

      Người đàn ông tóc vàng liếc cái, gì thêm, tiếp tục quan sát biểu của Thiên Lý.

      Thiên Lý loại bỏ toàn bộ bẫy rập giả tạo, ánh sáng còn dư lại có khe hở rất lớn, muốn qua vô cùng dễ dàng. Nhưng tốc độ nàng cũng nhanh, bởi vì nàng lợi dụng ảo thuật lừa gạt ngũ giác của nàng, dò xét ngược lại những ảo giác gì mà đối phương chế tạo cho nàng, để né tránh những chướng ngại ảo giác nhìn thấy kia.

      Nhưng ở trong mắt người đàn ông tóc vàng, quỹ đạo di chuyển của Thiên Lý có vẻ vô cùng kỳ lạ, thoạt nhìn giống như là phán đoán vị trí mạng lưới ánh sáng, ngược lại giống như là xác nhận tồn tại của ảo giác. Thời gian bé dừng lại ở bên cạnh vật thể ảo giác còn dài hơn so với thời gian bé lướt qua bẫy rập.

      Trong mắt người đàn ông tóc vàng lên chút hứng thú.

      Đây vẫn chỉ là đứa chưa đến mười hai tuổi ? bé lại có tâm tư kín đáo như vậy sao? Vì giấu thực lực, cố ý đem quá trình đơn giản phức tạp hóa lên? bé làm sao lại có thể làm được? Có thể nhìn thấu ảo giác của , lại còn có thể lợi dụng ảo giác mê hoặc ngược lại ?

      Nếu là như thế, vậy bé kia lại càng thông minh hơn trong tưởng tượng của .

      Nhưng mà, có khả năng sao?

      Tốn 7, 8 phút đồng hồ, Thiên Lý rốt cục qua căn phòng này, mở ra cửa phòng bên trong.

      Trong phòng vô cùng trống trải, bài trí duy nhất chính là hồ nước hình tròn chạm trổ ở giữa, đường kính ước chừng khoảng 2m, giữa hồ nước có bức phù điêu (tượng nổi) hình thiên sứ ngồi, nước chảy nghiêng xuống, vang róc rách.

      Đáy nước có rất nhiều đá quý, lớn đồng đều. Thiên Lý tiện tay lấy khối, xoay người, ra ngoài cửa.

      Căn phòng này có cái cửa ra, cần trở lại đường cũ.

      Mới ra khỏi cửa liền nghe thấy giọng của người đàn ông ảo giác kia: "Chúc mừng tiểu thư Thiên Lý thông qua cửa thứ nhất, mời theo tôi."

      Thiên Lý lời nào theo, nàng đoán ra đích đến cuối cùng hẳn là căn phòng thứ năm kia.

      "Xem ra khó khăn quá ít." Người đàn ông tóc vàng dựa lưng vào cái ghế, hai tay đan vào nhau , " bé đúng là dị năng giả linh giác thể nghi ngờ rồi, nhưng đạt tới trình độ nào còn cần tiến hành thêm bước kiểm tra nữa."

      "Cậu muốn làm cái gì?" Người đàn ông tóc đen hỏi.

      Ánh sao trong mắt người đàn ông tóc vàng chợt lóe lên, mở công cụ truyền tin phân phó: "Khởi động bay cấp tốc cấp hai."

      "Cậu điên rồi?" Người đàn ông tóc đen cả kinh , "Đây vẫn chỉ là bé, nếu bị thương làm sao đây?"

      "Cho nên tôi chỉ khởi động cấp hai."

      Người đàn ông tóc đen trầm mặc.

      "Tiểu thư Thiên Lý, kế tiếp chỉ cần em ở gian phòng này nghỉ ngơi 15 phút liền vượt qua kiểm tra."

      Thiên Lý dừng ở cửa, khẽ nhíu mày.

      Căn phòng này lên là thiết kế theo hình tròn, vách tường tạo thành từ vô số ô vuông kim loại, kết cấu phức tạp, dường như là gian phòng khoa học kỹ thuật hoàn toàn được công thức hóa. Trong phòng còn có vòng tròn ngăn cách làm tường, sau tường có người mặc trang phục kiểm tra viên.

      Thiên Lý bước vào giữa phòng, cửa kim loại nhanh chóng khép kín.

      "Bay cấp tốc cấp hai khởi động, bắt đầu chiến đấu." Giọng điện tử khô khan đột nhiên vang lên.

      Cái gì? Thiên Lý còn chưa biết tình huống, cảm giác được luồng sóng năng lượng đánh tới bên phải của nàng, nàng theo bản năng né ra, thuận lợi tránh thoát.

      Ngay sau đó, luồng thứ hai luồng thứ ba lại từ các phương hướng khác nhau công kích đến.

      Thiên Lý tiếp tục né tránh.

      Tốc độ năng lượng truyền sóng cũng tính là nhanh, vẫn còn ở trong phạm vi nàng có thể ứng phó. Nhưng là nàng ý thức được có cái gì đó phù hợp, đối phương vậy mà lại chọn phương thức kiểm tra như vậy? Coi nàng là siêu nhân sao?

      "Ha ha." Người đàn ông tóc vàng cười ra tiếng, "Quả nhiên là lợi hại. Ánh sáng bay cấp tốc có thể ngẫu nhiên hình, dị năng giả linh giác bình thường đều rất khó tránh thoát, bé lại làm được."

      Người đàn ông tóc đen cũng kinh dị , “Trước kia làm loại kiểm tra này sao? Đợt thứ nhất đến đột nhiên như thế, lại vẫn bị nàng dễ dàng né nhanh như vậy. Đây là phản ứng thần kinh như thế nào đây?"

      Tần suất ánh sáng bay cấp tốc phóng ra càng lúc càng cao, khoảng cách thời gian giữa hai lần càng lúc càng ngắn, mặc dù tốc độ gia tăng, nhưng Thiên Lý cũng cảm thấy mệt mỏi.

      Nàng còn thời gian thời gian để suy nghĩ vấn đề gì, bởi vì nàng chưa xác định được loại sóng năng lượng này tạo thành bao nhiêu tổn thương cho nàng.

      Suốt bốn phút, nàng bị luồng sóng ánh sáng nào đánh trúng, tỉ lể 100% né tránh khiến hai người thấy màn ảnh bên ngoài sợ hãi than liên tục.

      Người đàn ông tóc vàng gõ cái bàn, mở máy bộ đàm: "Khởi động cấp ba."

      Tốc độ nhanh hơn!

      Thiên Lý yên lặng tính toán.

      Kêu lên tiếng đau đớn, cánh tay bị luồng ánh sáng lướt qua, nơi bị lướt qua truyền đến cảm giác nhoi nhói, phảng phất giống như bị cháy.

      Thiên Lý cũng phải là dị năng giả chân chính, thân thể cũng có trải qua cường hóa, bởi vì tuổi còn , thể chất thậm chí còn yếu hơn so với người trưởng thành bình thường. Nhưng người kiểm tra nàng hiển nhiên là biết, còn tưởng rằng nàng là người sở hữu dị năng nên có thể chất được cường hóa, lại nghĩ rằng mình mang đến cho nàng bao nhiêu nguy hiểm.

      Thần kinh Thiên Lý căng thẳng, tập trung tinh thần cao độ, vừa né tránh ánh sáng, vừa dùng cảm giác tìm kiếm góc chết, vừa nhanh chóng suy nghĩ đối sách.

      Thân thể lần nữa bị đánh trúng, Thiên Lý ngã nhào xuống đất, ngay cả thời gian kêu đau cũng có, nhanh chóng điên cuồng né tránh.

      "Tình huống có cái gì đó thích hợp." Người đàn ông tóc đen nghiêm túc , " bé thoạt nhìn dường như rất thống khổ."

      Người đàn ông tóc vàng cũng nhíu mày, nghi ngờ : " thể nào, cường độ cấp ba đối với dị năng giả mà , đáng kể chút nào. Tại sao bé lại có thể có loại phản ứng này đây? Nhìn lại chút xem."

      Mặc dù Thiên Lý có thể phát quỹ đạo ánh sáng nhanh hơn so với dị năng giả linh giác bình thường, nhưng động tác lại đủ nhanh nhẹn, sau khi tốc độ tăng cao, rất khó tránh thoát trăm phần trăm giống như ban đầu.

      Theo số lần bị đánh trúng tăng càng nhiều, vết thương người nàng cũng càng lúc càng nhiều hơn.

      thể tiếp tục như vậy nữa, nàng chỉ có thể tối đa chống đỡ thêm 2 phút, mà cách thời gian kiểm tra kết thúc vẫn còn 5 phút.

      Thiên Lý điên cuồng mà thẩm tách cả cấu tạo gian phòng, tìm kiếm nơi có thể lợi dụng để đột phá.

      Đúng rồi, cái nút khởi động! Cái nút khởi động ở chỗ nào?

      ... Tìm được rồi! Là ở trong tay kiểm tra viên trong căn phòng ngăn cách đằng sau tường kia!

      Chợt lật nghiêng cái, Thiên Lý lăn đến góc trong gian phòng, nơi này là địa phương có tần suất bị công kích tương đối thấp.

      Nâng giơ tay phải có cài con trỏ định vị lên, trong đầu nhanh chóng tính toán mục tiêu và khoảng cách, sau đó dùng tay trái đặt ra quỹ đạo công kích cực nhanh ở màn ảnh .

      " làm cái gì?" Hai người đàn ông vẫn liên tục chú ý nàng đồng thời lên tiếng.

      Kiên cường chống đỡ vài luồng sóng công kích, Thiên Lý rốt cục thuận lợi đặt xong quỹ đạo, nhấn chốt mở, con trỏ ánh sáng lấy tốc độ mắt thường khó nhìn thấy nhanh chóng mạnh mẽ bắn về hướng kiểm tra viên, vẽ ra quỹ đạo phức tạp trung.

      Bịch tiếng, cái nút trong tay kiểm tra viên bị đánh trúng, tất cả ánh sáng trong phòng trong nháy mắt đều biến mất.

      Thiên Lý giống như bị hư thoát (hạ đường huyết do mất máu và nước), mệt mỏi quỳ ngồi dưới đất, đồng thời trong lồng ngực dâng lên ngọn lửa giận khó có thể ức chế.

      Mà hai người đàn ông ở ngoài màn hình bị phương thức phá vỡ cục diện của Thiên Lý làm cho sợ ngây người.

      Người đàn ông tóc vàng vô cùng xác định, dùng ảo giác vị trí của kiểm tra viên, mà Thiên Lý chẳng những tìm ra vị trí của kiểm tra viên, còn tìm ra cái chốt khởi động ánh sáng...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :