1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hiền tri Thiên Lý - Cánh Đồng Tuyết U Linh (76/190)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 18 : LÊ MỤC NGHI HOẶC
      Edit: Yuna
      Beta: chưa

      Đám người Phương Chẩn cả người đầy vết thương mệt mỏi trở lại vệ thành Di Động. Sau khi vượt qua hơn nửa số người trọc hóa ai nấy đều đến điểm giới hạn, họ cần đoạn thời gian rất dài để nghỉ ngơi.

      Đồng thời , bọn họ cũng cho lính đánh thuê của vệ thành phát tán tin tức về quặng mỏ Phạm Nại Nhĩ . Tuy rằng tất cả mọi người đều biết khu vực này có quặng mỏ như vậy, nhưng bình thường các dong binh đoàn có tùy tiện tiến vào, mà nếu có vào phần lớn cũng thể trở ra .

      Quặng mỏ Phạm Nại Nhĩ nằm dưới đất, phạm vi rộng lớn , thông đạo giống như dạng lưới, rắc rối mà phức tạp , lại thêm trọc khí nồng nặc , các dong binh đoàn khó mà thích ứng được với hoàn cảnh đó .

      Thế mà hôm nay lại có người từ trong đó toàn thân trở ra , thể khiến người khác cảm thấy kinh dị .

      Phương Chẩn đem việc xảy ra trong động qua lần , sau đó suy đoán : “ Chúng ta xâm nhập vào nơi trọc hóa , dọc theo đường đều có gặp phải trọc hóa nhân, rất có thể bọn họ cũng trốn vào trong quặng mỏ . ”

      Trọc hóa nhân so với trọc hóa thú nguy hại hơn rất nhiều , có thể sống sót cũng là những dị năng giả có vũ lực cường đại . Đều đáng sợ là ,năng lực của bọn họ căn cứ vào trình độ trọc hóa càng sâu mà ngừng đề cao , cuối cùng tiến hóa thành chí cường sinh vật ma hóa , chẳng những có được trí lực nhất định , hơn nữa chiến lực kinh người .

      Hơn bốn trăm năm trước từng xuất qua gã ma hóa nhân , vì muốn giết chết , trước sau hy sinh hơn ba trăm dị năng giả cao cấp cùng với rất nhiều dị năng giả bình thường , sau cùng ma hóa nhân bởi vì lực lượng khổng lồ vượt qua khống chế của bản thân , dẫn phát tự bạo mà chết . Vụ nổ mạnh ước chừng phá hủy hơn phân nửa thành phố , trong khoảnh khắc đó phạm vi gần trăm dặm lực sát thương giết chết tất cả sinh mệnh còn sống , từ ngày đó nơi này trở thành nơi tử địa trọc khí , đến nay còn có người nào dám đặt chân đến đó. Uy lực khủng bố như thế lưu lại dấu ấn trong lòng mỗi người thể xóa nhòa .

      Tất cả mọi người đều biết , trọc khí xuất mang đến cho tinh cầu rất nhiều nguy cơ đồng thời cũng làm cho sinh mệnh tiến hóa . Loại tiến hóa này tiến hành theo chất lượng cần thời gian để tích lũy . Nhưng quy luật này lại bị trọc hóa nhân phá vỡ , tốc độ tiến hóa của bọn họ hơn người bình thường từ ba đến năm lần .

      Có nhà khoa học từng lợi dụng trọc khí để tiến hành thí nghiệm , cố gắng muốn tìm được phương pháp gia tốc tiến hóa . Đáng tiếc kết quả cũng như mong đợi . Sau khi người có dị năng bị trọc khí ăn mòn , trong cơ thể năng lượng quả có biến hóa , nhưng còn xa xa mới đạt tới tiêu chuẩn tiến hóa . Chỉ có khi độ dày trọc khí vượt qua điểm giới hạn , đạt tới bốn mươi lăm phần trăm trở lên , kết cấu năng lượng mới có thể phát sinh dị biến ràng . Nhưng là lúc này , thần trí của dị năng giả cũng cách nào khôi phục lại . Cái này tiến vào vòng tuần hoàn chết , đến nay các nhà khoa học đều thể công phá vấn đề nan giải này .

      Lúc này xuất ma hóa nhân ,làm cho tất cả các dong binh đoàn đều có chung nhận thức , đó chính là chỉ cần gặp phải trọc hóa nhân , liền nhất định phải tiêu diệt , thể cho bọn có thời gian tiến hóa .

      Sau khi Phương Chẩn đem suy đoán của mình ra , rất nhiều lính đánh thuê đều lộ ra biểu tình ngưng trọng.

      Trong đó tráng hán : “ Nếu biết trong quặng mỏ có ít trọc hóa nhân , vô luận có bao nhiêu nguy hiểm chăng nữa, chúng ta đều phải xông vào lần . ”

      Phần lớn những người còn lại đều gật đầu đồng ý , chỉ có phần tỏ thái độ .

      Phương Chẩn lại : “ Ta điều tra qua tài liệu liên quan tới quặng mỏ Phạm Nại Nhĩ , nó có bốn cửa ra vào , trong đó cái sụp xuống , cách nào để tiến vào , nhưng là ba mặt khác hẳn còn có hư hại . Ta tính toán triệu tập mấy chục người phân biệt theo ba cửa tiến vào quặng mỏ giết chết trọc hóa nhân . ”

      “ hảo , tính ta người . ” Tráng hán kia là người thứ nhất báo danh.

      “ Ta cũng . ”

      “ Còn có ta . ”

      ……... .....


      Trong khoảng thời gian ngắn , Phương Chẩn liền nhận được mười mấy người ghi danh .

      cám ơn mọi người , sau đó đột nhiên hỏi: “ biết trong đây có ai là dị năng giả Linh Giác ? ”

      Mọi người hai mặt nhìn nhau , lâu trong đám người mới truyền tới thanh : “ Là ta . ”

      Mọi người theo tiếng nhìn lại , chỉ thấy gã thanh niên tóc dài tuổi chừng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi tới .

      “ Huynh đệ xưng hô như thế nào ? ”

      “ Lê Mục . ”

      Phương Chẩn hướng về đưa tay ra : “ Lần hành động này hy vọng Lê huynh đệ tham gia với chúng tôi . ”

      “ Rất vui lòng . ” Lê Mục đưa tay trở về.

      Người bên cạnh cảm thấy kỳ quái nên hỏi : “ Phương đội trưởng tại sao lại phải cố ý hỏi đến người có dị năng linh giác ? Tuy rằng dị năng linh giác rất hiếm , nhưng lực công kích đủ , lại cần phân công người bảo vệ . Như vậy chẳng phải là làm cho thực lực của đoàn đội giảm phần ?”

      Nghe được lời này , Lê Mục tỏ vẻ bất mãn , nhưng biểu lộ vẫn như cũ nhàn nhạt .

      Phương Chẩn : “ Mọi người có thể biết , lần này chúng ta sở dĩ có thể toàn thân trở ra từ trong quặng mỏ , cũng phải bởi vì thực lực chúng ta cường đại hoặc là vận khí tốt , mà là bởi vì chúng ta nhận được trợ giúp của dị năng giả linh giác . Nàng chẳng những có thể biết trước nguy hiểm , hơn nữa còn có thể phát động tĩnh của địch ở khoảng cách xa , làm cho chúng ta biết được hướng chính xác để chiến đấu . Có thể nếu có nàng , sợ rằng toàn đoàn chúng ta bị diệt . ”

      Trong mắt Lê Mục lóe lên tia kinh dị, nhịn được hỏi : “ có thể phát động tĩnh của địch nhân ở khoảng cách xa ? Làm thế nào để phát ? ”

      “ cái này , ta cũng biết phải giải thích thế nào . ” Phương Chẩn chần chờ chút , trả lời : “ Tựa hồ chỉ cần dựa vào ngũ giác , mà nàng còn có thể lướt qua chướng ngại tại gian bị phong bế để phát địch nhân , nắm giữ số lượng cùng động tĩnh , hơn nữa có thể phân tích dị năng của bọn họ . ”

      “ Điều đó có khả năng ! ” Lê Mục cau mày : “ Linh giác dị năng giả ngũ giác cao hơn người thường , quả có thể thông qua thính giác, khứu giác, thị giác trước tiên phát địch nhân , nhưng trong gian bị phong bế , đừng là phân tích dị năng của đối phương , đến việc phán đoán số người cũng làm được . ”

      “ Ta cũng cảm thấy kỳ quái , nàng là người có dị năng linh giác kỳ lạ nhất mà ta từng gặp , hơn nữa tuổi còn như vậy , là làm cho người ta bất khả tư nghị . ”

      “ Tuổi Còn ? bao nhiêu ? ”

      “ Đại khái khoảng mười mười hai tuổi . ”

      Lê Mục thể tin : “ Mười mười hai tuổi ? ”

      “ Chắc là chưa trải qua cuộc thi khảo nghiệm dị năng của hài tử , nếu vị thành niên trước , nàng là thể nào xuất loại địa phương này . ”

      “ Ta có thể gặp nàng chút ? ” Lê mục mặt lộ ra vẻ khẩn cấp.

      "Sợ rằng được . ” Phương Chẩn bất đắc dĩ : “ Ta cũng muốn tìm nàng , chẳng qua là lúc trước chúng ta cùng với nàng tạm thời tổ đội , sau khi ra khỏi quặng mỏ nàng rời rồi . ”

      “ Nàng có mình ? ”

      , cùng ca ca nàng . ” Phương Chẩn thở dài : “ Ca ca của nàng cũng mới mười bảy, mười tám tuổi , nhưng thực lực lại cường đại dị thường , chiến lực khả năng đạt đến trung cấp . ”

      “ Theo lời các ngươi , phải là bọn họ ? ” Đột nhiên người bên cạnh chỉ ra ngoài cửa sổ , chần chờ mở miệng .

      Đám người Phương Chẩn đồng thời quay đầu nhìn lại , chỉ thấy xa xa tới hai bóng dáng cao thấp . Trong đó người cao cả người đầy vết máu , cơ bắp rắn chắc tràn đầy lực lượng , bước giống như mang theo quy luật đặc biệt nào đó, phối hợp, tao nhã mà đầy nguy hiểm, tản mát ra cổ sát khí kinh người , như đám sương bay lên . qua chỗ nào , người xung quanh cũng theo bản năng tránh ra , hẹn mà cùng hướng ánh mắt sợ hãi nơi bước .

      Mà bóng dáng thấp bất quá chỉ là khoảng mười mười hai tuổi , lưng mang theo cái ba lô cao hơn nửa người , tóc dài vấn ca

      Chương 18 ( còn thiếu )
      Mà bóng dáng thấp bất quá chỉ là khoảng mười mười hai tuổi , lưng mang theo cái ba lô cao hơn nửa người , tóc dài vấn cao, mặc dù phong trần mệt mỏi , quần áo lại vẫn như cũ có chút nào tổn hại . Đây đối với người mới chiến đấu từ nơi trọc hóa trở về, quả thực là chuyện làm cho người ta bất ngờ . Hơn nữa , ở nơi đất bị trọc hóa như thế này làm sao lại xuất tiểu nương nhìn qua có chút chiến lực nào như vậy ?

      Hai người cương nhu , tạo nên đối lập mãnh liệt , lại có cảm giác dị thường hài hòa . tổ hợp như vậy làm cho người ta ấn tượng khắc sâu .

      “ Quả là bọn họ . ” Phương Chẩn đứng dậy mặt lên vẻ vui mừng , trước tiên cáo lỗi tiếng với mọi người chung quanh , sau đó liền cùng đám người A Nhĩ Tháp bước nhanh ra khỏi phòng ăn , hướng hai người nghênh đón .

      Lê Mục vội vàng đuổi theo .

      “ Thiên Lý , Tra Nhĩ . ” Phương Chẩn cách xa liền cùng bọn họ lên tiếng .

      Cả người Tra Nhĩ căng thẳng , ánh mắt cảnh giác . Thiên lý nắm chặt tay , hướng mấy người chạy tới gật đầu .

      Phía sau, Lê Mục đến gần bọn họ bảy , tám thước đột nhiên dừng lại cước bộ, thậm chí lui lại mấy bước nhưng dễ bị phát .

      “ Lại gặp mặt . ” Phương Chẩn cười : “ Vì sao ba ngày trước các ngươi lại từ mà biệt ? Vẫn mực ở nơi đất trọc hóa sao ? ”

      “ Lúc đó có chút chuyện , xin lỗi các vị . ”

      cần xin lỗi , ngược lại chúng ta còn chưa hảo hảo cám ơn ngươi đâu . ”

      cần phải khách khí ."

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 18.3: Lê Mục nghi hoặc


      Edit + beta: Tiểu Lăng Tình





      "Thiên Lý." A Nhĩ Tháp tiến lên , "Tôi đem số tiền mua Vang mộc chuyển cho em."


      Thiên Lý lúc này mới nhớ tới còn có chuyện đó, : "Việc này vội, chúng tôi vừa trở về, cần nghỉ ngơi ngày tốt trước , ngày mai chúng ta ở nhà ăn gặp mặt lại tiếp được ?"


      A Nhĩ Tháp gật gật đầu.


      "Các em ở đâu?" Phương Chẩn hỏi.


      "Số 009, quán Sơ Tinh."


      "Được, ngày mai gặp mặt ở nhà ăn."


      ...


      " bé ấy chính là dị năng giả linh giác đặc thù kia?" Nhìn bóng lưng của Thiên Lý và Tra Nhĩ cùng nhau rời , Lê Mục hỏi.


      "Đúng vậy."


      "Quả rất kỳ lạ, tôi thế mà lại hoàn toàn cảm giác dao động của dị năng người bé, mà trai của ấy..." Lê Mục nhíu nhíu mày.


      "Tra Nhĩ? Như thế nào?"


      "Tuy rằng cũng có dao động của dị năng như vậy, nhưng tôi ngửi được từ người ta mùi vị nồng đậm của trọc khí cùng hơi thở năng lượng dị thường cường đại."


      "Mới từ địa phương bị trọc hóa trở về, người mang theo trọc khí thực bình thường mà?"


      "Độ dày của trọc khí rất cao, tôi hoài nghi vượt qua giá trị giới hạn." Lê Mục vẻ mặt nghiêm túc.


      " có khả năng." Phương Chẩn phủ định , "Nếu là vượt qua giá trị giới hạn, Tra Nhĩ có khả năng vẫn còn bảo trì lý trí."


      "Đây cũng là điều mà tôi cảm thấy kỳ quái." Lê Mục hỏi, "Thời điểm ta cùng với các cũng là như thế này sao?"


      "Đúng vậy. ta ngoại trừ vẻ ngoài lạnh lùng còn có chút khó gần, cùng với người bình thường cũng có khác biệt. Thiên Lý ta , chúng tôi cũng quả có nghe ta qua câu. Nhưng mà mỗi người đều có tính cách của riêng mình, đây cũng phải chuyện gì đáng giá hoài nghi ."


      Lê Mục lộ ra vẻ mặt ngờ vực cùng hiểu.


      Phương Chẩn vỗ vỗ vai , : "Đừng nghĩ nhiều nữa, hai người bọn họ dám ra vào địa phương bị trọc hóa, hiển nhiên là cất dấu năng lực đặc thù mà chúng ta biết."



      " phải tôi muốn xâm phạm quyền riêng tư cá nhân, mà là điểm kỳ quái ở hai người này nhiều lắm." Lê Mục từ từ , "Cảm giác của dị năng giả linh giác chúng tôi là rất sâu sắc, người Tra Nhĩ có dao động của dị năng, tôi đoán chắc là vì ta mang khí cụ nào đó có thể che giấu dao động. Nhưng cái này đối với dị năng giả linh giác có tác dụng quá lớn, có phải dị năng giả hay , có cái thuộc tính dị năng gì, tôi chỉ ngửi cái liền biết ngay. Tỷ như , đội trưởng Phương, tôi rất ràng biết là dị năng giả hệ điện. Nhưng Tra Nhĩ khác, ta chỉ ngửi được ta có dị năng cường đại, lại hoàn toàn phân biệt được thuộc tính. Đây là tình mà tôi chưa bao giờ gặp qua, càng đừng là tôi thế nhưng còn ngửi được người ta lượng trọc khí vượt qua giá trị giới hạn."



      Lê Mục dừng lại chút, thấy Phương Chẩn lộ ra sắc mặt trầm tư, lại thêm: "Nếu như Tra Nhĩ là vì đồng thời có trọc khí nồng đậm cùng thuộc tính dị năng làm cho tôi cảm thấy kỳ quái, như vậy Thiên Lý liền là vì hoàn toàn có năng lượng gì khiến cho tôi kinh ngạc."



      "Ồ? như thế nào?"


      "Tôi rồi, khí cụ che giấu dao động đối với dị năng giả linh giác có tác dụng quá lớn, tôi vẫn như cũ có thể bằng vào khứu giác hoặc thị giác phát ra dị thường, nhưng ở trong mắt tôi, Thiên Lý cũng chỉ là người bình thường, có dị năng, cũng có trọc khí."


      "Cái gì?" Phương Chẩn vẻ mặt kinh dị.



      " bé có được dị năng linh giác mà tôi quen thuộc nhất, tôi lại hoàn toàn nhận ra. Hơn nữa người mới từ địa phương bị trọc hóa trở về, người vậy mà lại hề có trọc khí. Điều này có khả năng sao? Bọn họ người trọc khí vượt qua giá trị giới hạn, người hoàn toàn chịu ăn mòn của trọc khí. Hai người như vậy, có thể làm cho người ta tò mò sao? Chẳng lẽ Tra Nhĩ có thể thừa nhận lượng trọc khí vượt qua giá trị giới hạn? Chẳng lẽ kia có thể khu trừ trọc khí? ..."



      Nghe Lê Mục ngừng suy đoán, Phương Chẩn nhất thời gì, trong lòng lại ra cái nghi vấn kia ——


      Thiên Lý và Tra Nhĩ, rốt cuộc là loại người nào

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 19: Năng lượng dị biến


      Edit: YunaleeHB


      Beta: Tiểu Lăng Tình



      Ngày đó sau khi từ quặng mỏ lao ra, Thiên Lý phải là muốn từ mà biệt, chẳng qua là chờ khi nàng phục hồi tinh thần bị Tra Nhĩ mang rất xa rồi.


      Tốc độ của rất nhanh, giống như cưỡi gió mà vậy, lâu sau liền xông vào đám trọc hóa thú. buông Thiên Lý xuống bắt đầu đại khai sát giới, giống như ma thần, gặt hái sinh mệnh của lũ dã thú.


      Nàng chẳng qua chỉ là đứng yên bên nhìn, chờ đợi phát tiết xong.


      Tra Nhĩ là trọc hóa nhân đặc biệt nhất mà nàng gặp, vừa có lý trí vừa có điên cuồng, có được khả năng tự kiềm chế ngoan cường, nhưng mà lại có cách nào loại bỏ được ham muốn giết chóc. Lúc ở trong quặng mỏ, còn suýt có vài lần mất khống chế, nhưng đều nhịn xuống được, cho đến tại, rốt cuộc được giải thoát.


      Sau hai ngày, bọn họ vẫn luôn ở địa phương bị trọc hóa này săn giết trọc hóa thú, đường như vậy, ước chừng góp nhặt được hơn ba mươi viên duệ thạch. Sau đó lại tiếp tục đợi Tra Nhĩ ổn định mới lên đường trở về thành.


      Nàng mang theo Tra Nhĩ vào số 009 quán Sơ Tinh, bỏ ba lô xuống, tùy ý ngồi xuống nghỉ ngơi.

      Tra Nhĩ ngồi đối diện nàng, tò mò nhìn chung quanh.


      “Tốt lắm, trước hết nên tắm thôi!” Nàng bên vừa lấy ít thiết bị điện tử, bên về phía phòng tắm.


      Tra Nhĩ lập tức đuổi theo.


      Nàng bắt đầu giúp cởi quần áo, bởi vì trở ngại về chiều cao, động tác có chút thuận lợi .

      Có lẽ là nhìn thấy Thiên Lý làm rất mệt nhọc, cho nên đưa tay, mấy cái liền đem quần áo người xé ra, hóa thành vải vụn.


      Thiên Lý gì, dịch người qua bên, ý bảo ngồi xuống, nàng cầm lấy vòi sen bắt đầu tắm rửa cho .


      Bôi, kỳ cọ, chà lau, loạt động tác vô cùng thành thạo.


      Toàn bộ quá trình, Tra Nhĩ chút kháng cự , ngoan ngoãn mặc Thiên Lý định đoạt, ánh mắt lại chớp cái nhìn nàng chằm chằm, trong ánh mắt mơ hồ lộ ra thần thái khác thường.


      “Tốt lắm!” Thiên Lý giúp tắm rửa sạch , hài lòng gật đầu cái, sau đó đẩy cả người trần trụi ra khỏi phòng tắm, cũng đưa cho bộ quần áo mới, dặn dò, “ tự mặc quần áo, nhưng đừng làm hư chúng đó.”


      xong, nàng liền thẳng vào phòng tắm.


      Tra Nhĩ nhìn chút quần áo tay lại nhìn cửa phòng tắm, nghiêng đầu suy nghĩ nửa ngày, đột nhiên bỏ quần áo xuống hướng phòng tắm đến.


      Thiên Lý vừa mới cởi hết quần áo, liền phát Tra Nhĩ lảo đảo bên ngoài cửa phòng tắm.


      Nàng vội : “Tra Nhĩ, đợi chút ở bên ngoài, tôi rất nhanh ra.”


      Vừa mới dứt lời, liền “thấy” cửa phòng tắm quay vòng vòng, “ầm” tiếng, xuất lỗ hỏng cao bằng nửa người, Tra Nhĩ từ chỗ lỗ hổng chui vào, thân thể cao lớn trần trụi đứng ở trước mặt Thiên Lý.


      Thiên Lý cầm khăn tắm nhất thời im lặng, tuy rằng tại thân thể nàng chỉ là đứa bé, nhưng tư tưởng lại là người trưởng thành, mà Tra Nhĩ tuy rằng được đầy đủ trí lực, nhưng thân thể cũng là người trưởng thành, hai người như vậy giống như có thể xảy ra chuyện nha?


      “Tra Nhĩ, vào đây làm cái gì? ra ngoài!” Thiên Lý chỉ tay ra ngoài cửa, trách mắng.


      Tra Nhĩ cũng nghe, chẳng qua là tự nhiên cầm lấy vòi sen, học theo động tác của Thiên Lý, mở khóa van ra, bắt đầu rửa thân thể cho nàng.


      Thiên Lý ngây người, nhất thời biết phản ứng như thế nào.


      Động tác của mặc dù có chút vụng về, nhưng lực đạo mềm , phảng phất giống như sợ làm Thiên Lý bị thương.


      Thiên Lý bị giở trò, lại thể trách cứ . Tra Nhĩ chính là dùng phương thức của mình bày tỏ thân thiết với nàng, trúc trắc, đơn thuần mà lại trực tiếp.


      Thiên Lý thở dài, phối hợp với hoàn thành quá trình tắm rửa.


      Nửa giờ sau, hai người ướt sũng từ phòng tắm ra, mỗi người cầm cái khăn thay nhau lau nước người.


      Thiên Lý nhịn được cười ra mấy tiếng, cũng lộ ra hai hàm răng.


      Mặc xong quần áo, Thiên Lý thực còn tí khí lực nào, mệt mỏi ngã xuống giường liền ngủ say.


      Tra Nhĩ ngồi xổm bên cạnh mép giường, cẩn thận chọc chọc hai gò má của nàng, thấy nàng có phản ứng, liền lặng lẽ trèo lên giường nằm ở bên cạnh, vươn tay đem thân thể nho của nàng ôm vào trong lòng.


      Ôm chặt bé trong lòng lại, hai loại năng lượng trong cơ thể lại va chạm dây dưa, khiến cho đau đớn thấu tận xương tủy (Lăng: nguyên văn “thực cốt”). Chẳng qua loại đau đớn này quá quen thuộc, kể từ ngày gặp được Thiên Lý, nó cũng chưa từng dừng lại. tình nguyện mỗi ngày chịu đựng đau đớn dày vò, cũng muốn rời xa bé này. Ở chỗ sâu nhất trong đáy lòng luôn có thanh nhắc nhở, khi rời khỏi nàng, đánh mất hy vọng cuối cùng. Về phần hy vọng kia là cái gì, cũng biết, có lẽ điều vẫn chờ đợi chính là ngày mà hiểu được đến…


      Tra Nhĩ nhắm mắt lại, năng lượng trong cơ thể trong lúc quấn quýt tranh đấu dữ dội chậm rãi xuất biến hóa, va chạm, dây dưa, chuyển đổi, dung hợp… Mà gương mặt của Tra Nhĩ cũng mơ hồ ra từng đường vân kỳ quái, dày đặc toàn thân, cho đến khi năng lượng bắt đầu chuyển hướng sang ổn định mới dần dần biến mất…


      Ngày hôm sau, khi Thiên Lý tỉnh lại, ngoài ý muốn phát ra Tra Nhĩ vậy mà lại còn ngủ. Từ trước tới nay đây là lần đầu tiên, cho tới bây giờ Tra Nhĩ đều là người thức dậy sớm nhất, giấc ngủ đối với chẳng quá chỉ là cái chớp mắt.


      Hôm nay xảy ra chuyện gì vậy?


      “Tra Nhĩ?” Thiên Lý cẩn thận kêu tiếng.


      Tra Nhĩ lập tức mở mắt ra, sau đó từ giường nhảy dựng lên.


      Thiên Lý thở phào nhõm, xem ra có việc gì.


      Nàng tiến lên kéo , ai ngờ vừa mới tiếp xúc với tay của liền cảm giác được có chút bất thường. Vốn có Kim tiễn hoàn che giấu, nàng rất khó có thể nhìn thấu năng lượng biến hóa trong cơ thể , nhưng chỉ cần có tiếp xúc thân thể, liền có thể cảm giác được ràng.


      Nếu ngày hôm qua nồi nước sôi ùng ục, vậy hôm nay lại tựa như vực sâu thấy đáy. Trọc khí bạo ngược, dị năng mãnh liệt, linh khí rộng lớn, ba thứ phảng phất như đạt tới giới hạn của cân bằng nào đó, hỗ trợ lẫn nhau, lưu chuyển ngừng.


      Trong cơ thể của Tra Nhĩ hình thành kết cấu năng lượng hoàn toàn mới. Tuy rằng còn chưa có hoàn chỉnh, nhưng sơ qua được đến hình thức ban đầu.


      Nàng rốt cuộc vẫn thể nào theo lẽ thường mà phán đoán được độ dày trọc khí cùng tình trạng ăn mòn trong cơ thể , kết cấu năng lượng mới này dường như có thể đem dị năng, trọc khí và linh khí thu nhận toàn bộ.


      Có lẽ, đây là phương hướng của loại tiến hóa mới....


      Thu thập xong, Thiên Lý định mang theo Tra Nhĩ ăn cơm, mới vừa ra cửa chợt nghe thấy máy truyền tin cánh tay vang lên, tín hiệu đến từ người giám hộ của nàng Bá Ân. Lúc trước khi nàng rời khỏi 8D02, liền đem thông tin về nhà mới truyền đến trong trí não, chỉ cần có điện báo chuyển lại đây, chẳng qua thời gian trước vẫn luôn ở địa phương bị trọc hóa, tín hiệu thể nào truyền tới, vậy Bá Ân chắc nhiều lần tìm nàng.


      Thiên Lý tiếp nhận, câu đầu tiên đối phương đó là: "Thiên Lý, con về nhà rồi sao? "


      có, con ở nhà người bạn.”


      Bá Ân hơi trách cứ : “Vì sao máy truyền tin của con luôn luôn có tín hiệu? Làm người giám hộ của con, ta nhất định phải phụ trách an toàn của con.”


      “Thực xin lỗi, Bá Ân tiên sinh.”


      “Quên .” Khẩu khí của Bá Ân chậm rãi hơn : “Sau này nhớ định kỳ liên hệ để cho ta biết tình hình gần đây của con."


      “Vâng.” Nàng : " tại con ở nhà người bạn có truyền thống giỏi về tri thức máy móc, bình thường hay mở máy truyền tin, nhưng Bá Ân tiên sinh xin hãy yên tâm, con có chuyện gì."


      “Vậy là tốt rồi.” Bá Ân gật gật đầu “Ta biết cha của con là máy móc sư, vậy con ở phương diện này chắc cũng có thiên phú, học tập tốt, cần bất kỳ cái gì đến tìm ta, ta có thể cung cấp cho con tài liệu các loại máy móc cùng bản vẽ cấu tạo.”


      “Cám ơn.”


      …......


      Kết thúc truyền tin, Thiên Lý thầm thở phào nhõm, nàng vài chuyện lớn , có biện pháp, cũng thể cho ngài ấy biết, nàng cùng với trọc hóa nhân ở biên cảnh chơi trò chơi mạo hiểm* ?


      *Lăng: trong raw dịch là “ngoạn tim đập”, theo Lăng nó là trò chơi khiến tim đập nhanh, đập dồn (trò chơi mạo hiểm)


      Tra Nhĩ tò mò nhìn chút cánh tay nàng, cũng có động tác khác. Nếu đưa móng tay ra quét vài cái, trí não liền có thể hai tay buông xuôi rồi .


      Hai người tới phòng ăn, đám người Phương Chẩn quây xung quanh bàn ăn điểm tâm, thấy nàng lập tức kêu lên tiếp đón nàng.


      “Thiên Lý, Tra Nhĩ, tôi giới thiệu với các em chút.” Phương Chẩn chỉ mấy người bên cạnh : “Đây là Lê Mục, giống như em đều là dị năng giả linh giác, ở giữa chính là đội trưởng của dong binh đoàn Kì Sĩ – Khố Tỳ, còn bên kia là phó đoàn trưởng dong bình đoàn Hắc Thập Tự tên là Hắc Cách.”


      Thiên Lý hướng mọi người gật đầu cái, nhưng trong lòng cảm thấy kỳ quái, Phương Chẩn giới thiệu mấy người này với nàng làm gì ?


      thể tưởng tượng được dị năng giả linh giác thần kỳ trong miệng đội trưởng Phương lại là bé.” Hắc Cách cười : “Nhìn thấy em, tôi cảm thấy chính mình già rồi.”


      Khố Tỳ cười yếu ớt : “Chào các em, rất hân hạnh được gặp các em.”


      Thiên Lý chuyển sang Phương Chẩn, hỏi: “Đội trưởng Phương, đây là?”


      “Là thế này , chúng tôi triệu tập ít lính đánh thuê (dong binh), tính toán lại thăm dò chút quặng mỏ Phạm Nại Nhĩ, hoàn toàn tiêu diệt trọc hóa nhân núp trong đó.”


      ra là như vậy.”


      Phương Chẩn lại : “Tôi đại diện cho mọi người, chân thành mời hai người các em tham gia hành động lần này.”


      Thiên Lý trầm mặc , Tra Nhĩ chỉ lo dùng móng vuốt ăn thịt bàn như sói, căn bản quan tâm mấy người đó.


      lát sau, Thiên Lý mới : “Đội trưởng Phương, rất xin lỗi, tôi thể tham gia.”


      Nàng hành tẩu khắp nơi mục đích cũng phải tiêu diệt sinh vật trọc hóa, mà là vì tìm kiếm các loại quy tắc linh văn. Lần này thu hoạch ít, nàng còn chưa kịp sửa sang lại cho tốt, chuyện tình đối phó với trọc hóa nhân giao cho mấy người lính đánh thuê chuyên nghiệp , nàng cần thiết phải tham gia.


      "Thiên Lý, nguy hiểm của trọc hóa nhân em hẳn biết ràng, tiêu diệt bọn chúng là chuyện cấp bách, tôi hy vọng em có thể suy nghĩ kỹ.”


      “Tôi chẳng qua chỉ là đứa có lực lượng ít ỏi, đối với các trợ giúp cũng có hạn, huống chi các vị dị năng giả linh giác gia nhập, có thiếu tôi cũng có ảnh hưởng đến đại cục.”


      Phương Chẩn hơi có chút thất vọng, ở trong lòng , dị năng linh giác ai so được với Thiên Lý, biểu của nàng bên trong quặng mỏ làm người ta kinh diễm. Nhưng Phương Chẩn cũng có cưỡng cầu, giống như lời Thiên Lý , nàng vẫn chỉ là đứa , bất luận kẻ nào cũng có quyền đem nàng đến nơi nguy hiểm.


      Lúc này, Khố Tỳ mở miệng : “Chúng ta lần này chia ra ba đường, dị năng giả linh giác cũng chỉ có người, nếu Thiên Lý nguyện ý tham gia, phần thắng của chúng ta lớn hơn rất nhiều.”


      “Đúng vậy, tác chiến bên trong quặng mỏ đối với lính đánh thuê vô cùng bất lợi, nhiều hơn dị năng giả linh giác, cũng là hơn phần bảo đảm an toàn.” Hắc Cách cũng gật đầu phụ họa.


      Thiên Lý trầm tư chút, đột nhiên hỏi: “Các tính toán lúc nào hành động?”


      “Mười ngày sau.” Phương Chẩn vội trả lời: “Trong lúc đó bọn phải làm tốt công tác chuẩn bị đầy đủ.”

      “Vậy bảy ngày sau tôi cho các câu trả lời thuyết phục.”


      Mọi người đưa mắt nhìn nhau, đồng loạt gật đầu đồng ý.


      Tra Nhĩ ăn no, Thiên Lý đem phần ăn của mình đóng gói lại, sau đó tạm biệt mọi người rời phòng ăn.

      Khố Tỳ cười : “Đứa bé này đơn giản.”


      “Còn cần cậu phải ?” Hắc Cách cười nhạo.


      “Ý của tôi là, bé xử bình tĩnh, kiêu ngạo siểm nịnh, ở cái tuổi này bé hoàn toàn thể có được trầm ổn khi thương lượng như vậy, bằng vào điều này, cũng đủ để làm người ta có vài phần kính trọng.”


      “Vậy cũng được…” Hắc Cách bĩu môi : “Cũng biết đó là cái quái thai mà gia tộc nào bồi dưỡng được ra.”


      Phương Chẩn chú ý tới người nãy gìờ vẫn duy trì im lặng Lê Mục, khỏi hỏi: “Lê Mục, cậu suy nghĩ cái gì?”


      “Các vừa rồi có chú ý tới trai của Thiên Lý hay ?”


      “Tra Nhĩ? ta làm sao vậy?” Phương Chẩn kỳ quái hỏi tiếp.


      “Mùi năng lượng người của ta lại thay đổi.” Lê Mục cau mày : “Ngày hôm qua còn có thể phân biệt được trọc khí cùng dị năng khác biệt, hôm nay lại hoàn toàn là mảnh hỗn độn.”


      Phương Chẩn cùng mấy người Hắc Cách liếc mắt nhìn nhau, đều lên tiếng. Bọn họ cũng có được nhạy bén về ngũ cảm (cảm giác của ngũ quan) của dị năng giả linh giác, hoàn toàn nhận thấy có cái gì khác biệt.


      Lê Mục gì thêm nữa, hứng thú trong lòng đối với em bọn họ càng thêm nồng đậm, xem ra tất yếu phải tra thân phận của họ chút……

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 20: Hậu tố "ql"


      Edit: Vô Ngữ


      Beta: Tiểu Lăng Tình



      Trở lại khách sạn, Thiên Lý lập tức bắt đầu công việc điêu khắc linh mộc, lần này ở gần phụ cận rừng rậm Y Đa Lạp nàng tổng cộng góp nhặt được 45 loại quy tắc văn lộ, trong đó có 29 loại đến từ địa phương bị trọc hóa, 16 loại còn lại là tìm được từ trong rừng rậm.


      Bắt đầu công việc Thiên Lý cũng thể chuyên tâm, nhưng Tra Nhĩ cũng phải người biết an phận, khi ở trong rừng rậm còn có thể đuổi ra ngoài săn bắt thú, tại cần lo lắng về chuyện đồ ăn, hơn phân nửa thời gian của đều ngây người ở bên cạnh Thiên Lý, thế nào cũng chịu rời ra. có biện pháp, Thiên Lý đành phải dùng cái biện pháp cũng phải biện pháp, mua đống đồ chơi ích trí (phát triển trí tuệ, cơ mà lười quá gõ nữa đâu – Lăng) đưa cho giết thời gian.


      Ở thời đại này các món đồ chơi ích trí đều là sản phẩm công nghệ cao, có ý nghĩa nhất định, ví dụ như trò chơi bong bóng cá, chỉ cần mở chốt khởi động, hình thành thế giới giả trong nước có bán kính khoảng 5m, các loại cá giống như chạy xung quanh người, bên cạnh mỗi loại cá xuất tên, chủng loại và các thuyết minh khác. Sau khi ghi nhớ liền có thể bắt đầu hình thức khiêu chiến, trong nước xuất các loại quái thú và loạt cạm bẫy nan giải, người chơi cần tìm được loại cá tương ứng để giải thoát. Trò chơi này chủ yếu là để khảo nghiệm trí nhớ, năng lực phân biệt và ứng biến của trẻ con. Phù hợp với độ tuổi từ 6-14.


      Tra Nhĩ quả nhiên cảm thấy hứng thú với món đồ chơi này, mình chơi đến bất diệc nhạc hồ ( biết trời trăng là gì – Lăng), Thiên Lý lúc này mới có thời gian làm chuyện của mình.


      Nàng đem linh mộc sắp xếp lại, đầu tiên bắt đầu từ những vật có thể trọng nặng trước. có hơn năm kinh nghiệm khắc, thủ pháp hạ dao của nàng cũng càng trở nên thuần thục, xác xuất thành công đạt đến 90%, tốc độ cũng tăng lên ít.


      Bốn mươi lăm loại quy tắc văn lộ, nàng chỉ tốn 5 ngày liền hoàn thành tất cả, tiêu hao thời gian chân chính là lúc sửa sang lại tư liệu. Nàng thể lập tức đánh giá tác dụng của các thành phẩm linh khí, chỉ có thể thử nghiệm từng cái .


      Trong đó có vài món linh khí khiến Thiên Lý đặc biệt chú ý.


      loại là thực vật ký sinh tên là “Kim ti đằng”, sau khi quy tắc của nó hình thành, thân thể trở nên dài mảnh mà mềm dẻo, vừa tiếp xúc với da thịt của sinh vật dị biến lập tức quấn lấy trói lại, ngừng hấp thu năng lượng bên trong cơ thể sinh vật. Mặt khác nếu tiếp xúc với người thường có năng lượng, Kim ti đằng có phản ứng.


      Thúc hồn mà đội trưởng dong binh đoàn Thất Diệp Phương Chẩn sử dụng cũng là loại “đằng”, bấy quá Thúc hồn lấy “bó buộc” (thúc) làm trọng, có thể tăng phúc năng lượng điện, đề cao lực khống chế. Mà Kim ti đằng tác dụng chủ yếu là hấp thụ, hơn nữa có để đem năng lượng lượng hấp thụ chiết xuất, dùng để tinh lọc sinh vật bị nhiễm trọc khí.


      Khi Thiên Lý đem cái linh khí này giao cho Tra Nhĩ, tay của liền bị nó quấn lấy trói vào, năng lượng trong cơ thể bắt đầu vận hành, trọc khí sôi trào, mà mặt Tra Nhĩ cũng lên thằn sắc thống khổ, kết cấu năng lượng mới vốn ổn định của thế nhưng lại có dấu hiệu buông lỏng.


      Trong lòng Thiên Lý kinh hãi, nhanh chóng đem Kim ti đằng lấy trở về trước khi Tra Nhĩ phản kích. Sau đó cẩn thận nghiên cứu lại năng lượng biến hóa, mới biết được đại khái ràng tác dụng của linh khí này. Đây là loại vũ khí cường đại có thể uy hiếp đến Tra Nhĩ, chỉ cần sử dụng thích đáng, nó có thể đối phó với các sinh vật trọc hóa có bất kỳ thuộc tính gì. Đồng thời còn có thể dùng để tinh lọc những người bị trọc khí ăn mòn, nhưng có chút tiếc nuối là, loại tác dụng này là dùng phương pháp hy sinh năng lượng của đối phương* để có thể đạt được hiệu quả tinh lọc, phải vạn bất đắc dĩ tốt nhất nên sử dụng.


      *Lăng: ở chỗ này đại khái là làm năng lượng của đối phương biến mất, giống như là Tra Nhĩ bị đánh vỡ kết cấu năng lượng mới


      Thiên Lý đặt tên là “Tịnh triền”, phương pháp sử dụng cụ thể còn cần các dị năng giả phụ giúp thu thập.


      Còn loại quy tắc khác lấy ở địa phương bị trọc hóa khá đặc thù tên là Độc mộc, bên trong nó chứa chứa chất lỏng đựng kịch độc, sau khi thành hình liền biến thành cái đuôi hình lốc xoáy, thân giống như dao hình rắn vậy.


      Có vết xe đổ của Tịnh triền, lần này Thiên Lý cũng dám tùy tiện đưa cho Tra Nhĩ sử dụng nữa, mà cố ý tìm con dị hóa thú ở bên ngoài thành làm thí nghiệm. Kết quả là dã thú này sau 20 phút bị linh khí này tổn thương liền chết, hơn nữa thi thể lên dao động năng lượng quỷ dị, máu thịt bị độc tính xâm nhập. Đây chính là cái gọi là kiến huyết phong hầu (gặp máu tắt thở: vừa tiếp xúc liền chết – Lăng), loại linh khí này nếu tiếp xúc bình thường có dị trạng gì, nhưng khi đụng phải máu sinh ra độc tính, ngay cả dị năng giả cũng khó tránh khỏi kịch độc của nó, cho dù là người sử dụng cũng phải hết sức cẩn thận, nên để nó tiếp xúc với bộ phận thân thể bị chảy máu nào của mình


      Thiên Lý đặt tên cho linh khí này là “Phệ huyết xà nhận 40” (lưỡi dao hình rắn cắn nuốt máu 40, nhưng nên để nguyên hay hơn – Lăng), bởi vì độc tính quá bá đạo, Thiên Lý tạm thời giữ trong túi lưng, bán ra ngoài.


      Căn cứ vào quy tắc văn lộ của các linh khí, ngoại trừ tất cả đều có tác dụng tinh lọc trọc khí ra, đặc tính của mỗi thực vật tạo nên các tác dụng bất đồng cho mỗi linh khí. Trong giới thực vật tự nhiên có thiên kì bách quái (trăm quái nghìn lạ), chúng gắn với ổn định sinh thái của toàn bộ tinh cầu, và sinh tồn cách ngoan cường. Con người tự xưng là sinh vật cao cấp nhất, nhưng lúc trước khi trọc khí xuất , kỳ thực con người ngừng việc tiến hóa cả mấy ngàn năm rồi, trái lại, thực vật thế nhưng vẫn tiếp tục tiến hóa. Chúng nó chẳng những muốn tranh đấu cùng hoàn cảnh, còn muốn tranh đấu cùng các loại sinh vật khác.


      Vì để thích ứng với hoàn cảnh, thực vật tự sinh ra biến dị kỳ diệu, ví như lần này Thiên Lý tìm được ở trong các quy tắc có loại thực vật tên là “Bồ lan”, thực vật này có sinh mệnh lực cực kỳ kiên cường và dẻo dai, cho dù là ở nơi thổ ốc (mảnh đất màu mỡ phì nhiêu – Lăng) ướt át hay sa mạc khô ráo, nó đều có thể sinh tồn, và quan trọng hơn là, nó có thể hoàn toàn hòa nhập thành thể với mọi cảnh vật, dùng mắt thường thể phân biệt, giống như tồn tại vậy.


      Trước khi bắt đầu khắc gốc thực vật này Thiên Lý còn có thể đoán đại khái nó có tác dụng thân. Quả nhiên, sau khi khắc đao hoàn thành biến thành con dấu hình hoa*, Tra Nhĩ chịu ảnh hưởng của nó, năng lượng dao động ở quanh người có biến hóa rất , Thiên Lý thể dùng mắt thường để phân biệt được hiệu quả chính xác, nhưng căn cứ vào biến hóa kết cấu của năng lượng, nàng cũng biết đây là loại linh khí có tác dụng lên thân mình người sử dụng, cho dù thể thân tuyệt đối, cũng có thể khiến cho thị giác của người khác sinh ra điểm mù ở phía sau nhãn cầu.


      *Lăng: ặc, nguyên văn nó là “quả hoa hình văn chương”, chương là con dấu (theo QT) nên Lăng sửa tạm thành như vậy


      Thiên Lý đặt tên cho linh khí này là “ lan”.


      Thí nghiệm và phân tích linh khí khoảng được hai ngày, đám người Phương Chẩn và A Nhĩ Tháp liền đến thăm hỏi nàng.


      Bấy giờ Thiên Lý mới nhớ tới chính mình sau bảy ngày cho họ đáp án, kỳ đáy lòng nàng sớm hạ quyết tâm , ước hẹn bảy ngày đó chẳng qua là để tránh bọn họ đến làm phiền nàng mỗi ngày.


      " xin lỗi, đội trưởng Phương, tôi cẩn thận suy nghĩ, lần này vẫn là ." Thiên Lý trả lời "Tôi thân đơn sức mỏng (nguyên văn: thân đan lực bạc – Lăng), lần trước có thể an toàn trở ra cũng là may mắn, lần này cũng chắc có vận khí như vậy, mong các thứ lỗi."


      Khuôn mặt Phương Chẩn lên vẻ thất vọng, cũng chỉ có thể cười , "Được rồi, tôi cũng biết mình cầu như vậy là có chút ép buộc. Vậy chúc chúng tôi may mắn ! Chỉ hy vọng sau lần này chúng ta trở về có thể cùng các em gặp mặt.”


      "Các tính thăm dò quặng mỏ trong bao lâu?" Thiên Lý hỏi.


      "Nửa tháng. Nửa tháng sau, cho dù là ba tiểu đội lính đánh thuê có thể tập trung ở trung ương kiểm soát hay , chúng tôi đều rời khỏi quặng mỏ, trở về thành bổ sung vật tư."


      Thiên Lý gật gật đâu : "Tôi còn ở lại nơi này thời gian, đến lúc đó nhất phải nghe được các kể lại quá trình mạo hiểm bên trong quặng mỏ."


      "Ha ha, nhất định rồi." Phương Chẩn cười to.


      Trong lòng Thiên Lý vừa nghĩ, đột nhiên lại hỏi: "Đúng rồi, đội trưởng Phương, Y Bố tiên sinh của quý đoàn lần này cũng sao?"


      Phương Chẩn ngẩn người, trả lời: "Phải, thương thế của cậu ta cũng tốt lên rồi, nên cũng ."


      "Tốt quá, xin chờ lát." Thiên Lý trở về phòng, lấy ra vật đưa cho Phương Chẩn, , "Trước mắt đưa cho mượn cái này."


      "A?" Phương Chẩn tiếp nhận, khuôn mặt lập tức lộ vẻ kinh ngạc, đây là con dấu hình hoa, vào tay liền cảm giác được dao động đặc thù của linh khí.


      nhịn được liền hỏi: "Đây là..."


      "Linh khí " lan", là tôi mua được ở số 108, lần trước nghe các ngươi qua cửa hàng này, cũng liền tò mò đưa đơn, nghĩ đến lại lấy được thứ này, thích hợp cho dị năng giả hệ quang, tác dụng nghe là có thể nấp."


      thực tế, lan có hạn chế bất kỳ thuộc tính nào, chỉ là căn cứ theo kết cấu năng lượng tạo thành, dị năng giả hệ quang mới càng có thể phát huy hết tác dụng của nó.


      " tốt quá!" Phương Chẩn kích động , "Thứ này bao nhiêu? Tôi mua."


      "Trước tiên xử lý chuyện ở quặng mỏ rồi sau, vật này tại ta tính bán, chỉ mong các có thể bình an trở về."


      "Đa tạ." cần nhiều lời cảm tạ, ân tình này, Phương Chẩn nhận.


      Linh khí của số 108 khó cầu, cũng biết làm thế nào mà Thiên Lý mua được, nhưng hai món linh khí trân quý đều từ tay nàng lấy ra, cho dù là trùng hợp hay do nguyên nhân nào khác, việc này nghi ngờ là giúp ích cho bọn họ rất nhiều.


      Tiễn đám người Phương Chẩn , Thiên Lý lại tập trung vào công việc thí nghiệm và sửa soạn lại tư liệu về linh khí. Lần này có 45 món linh khí, nàng dự tính bán ra 40 món, trong đó chỉ để lại 5 món linh khí khá đặc biệt.


      Theo việc số 108 lại tiếp tục bán ra linh khí, các nhân sĩ luôn luôn chú ý số 108 ở khắp nơi cũng bắt đầu xao động. tại các đơn đặt hàng của người mua đến số 108 đạt tới số lượng hơn 3 ngàn, đáng tiếc những người chân chính nhận được linh khí cũng chỉ là bộ phận rất , hơn nữa linh khí cũng phải là giới cao giả, người mua đến cơ hội cạnh tranh cũng có, bán cho ai, đều do duy nhất vị Linh văn sư kia làm chủ.


      Loại tình huống này cũng từng khiến rất nhiều người bất mãn, bọn họ đều cầu Linh văn sư đem định giá bán ra sửa thành hình thức bán đấu giá. Đáng tiếc tất cả đều nhận được hồi , cho đến thời gian sau, số người liền nhận ra điều khác thường, tác dụng của linh khí tuy rằng hề , nhưng nếu muốn phát huy ra tối đa năng lực ấy, thuộc tính năng lượng của người sử dụng phải tương ứng với linh khí. món linh khí ở trong tay của mỗi người hiệu quả cũng giống nhau, mà những người mua Linh văn sư chọn, tất cả đều là những người phù hợp nhất để sử dụng các linh khí đó.


      Biết được tình huống này, tâm tình muốn nháo loạn này của mọi người rốt cuộc cũng lên nổi. Vị Linh văn sư này vốn cần để ý đến nhu cầu của người mua, lấy danh khí tại của ta, dùng hình thức bán đấu giá để bán linh khí quả có thể kiếm thêm số tiền nhiều hơn mấy lần, nhưng ta vẫn duy trì thái độ nghiệm cẩn và điệu thấp như cũ, làm cho mỗi người mua đều lấy được linh khí thích hợp với mình nhất.


      ta mặc dù chưa từng chuyện qua với bất kỳ người mua nào, nhưng thần kỳ và phong cách xử của ta chắc chắn là đáng để mọi người thán phục.


      "Thế nào rồi? Có tra được ?" Trong toà biệt thự lớn ở phía Bắc của khu 1A01 thành Nghịch Tinh Thánh, chàng trai quần áo thẳng thớm vào thư phòng, hỏi người trung niên bận rộn ở trước trí não kia.


      (Vô Ngữ: Có từ nào thay cho từ trí não được Tiểu Lăng? Đọc cứ kỳ kỳ


      Lăng: Tiểu Ngữ, rất tiếc là o_O)


      Người trung niên trả lời: "Số 108 này lấy thân phận ảo để đăng kí, hơn nữa còn là hình thức chuyển hoán võng thụ."


      Cái gọi là hình thức chuyển hoán võng thụ, ý chỉ là những người có nơi ở cố định, vị trí định vị luôn luôn thay đổi, hơn nữa vì để thân phận bị bại lộ, thông tin cá thân cũng thường xuyên thay đổi. Nếu có người muốn căn cứ vào thân phận ảo để tìm kiếm, trí não khởi động hệ thống bảo vệ, đem tin tức của người đó hoán đổi với người khác, khiến cho người tìm kiếm thể nhận thông tin về người mình muốn tìm.


      Chàng trai nhíu nhíu mày, : "Dùng quyền hạn cao cấp của tôi cũng thể tra được?"


      "Đây phải là vấn đề quyền hạn." Người trung niên bất đắc dĩ , "Vị Linh văn sư này thường xuyên chạy ra biên cảnh, thời gian mở máy tính cá nhân thực rất ngắn, mặc dù có quyền hạn, cũng chỉ có thể tra được số tin tức cơ bản, thân phận cụ thể phải cần chúng ta dò được máy tính của ta mới được."


      Chàng trai sờ sờ viên hạt châu màu đen bao tay của mình, đây chính là linh khí mua được từ số 108 --- Trí châu•ql, cũng chính là vì nó nên mới quyết định điều tra thân phận của vị Linh văn sư kia.

      Theo như biết, linh khí mà số 108 bán ra phần lớn đều đánh số ở phía sau làm hậu tố (giống như hậu tố của số từ trong tiếng – Lăng), nhưng cũng có số linh khí được đánh số, mà dùng "ql" làm hậu tố của linh khí, tay chính là trong những kiện linh khí đó. cũng từng thử dùng qua vài loại linh khí khác, các tác dụng cũng giống nhau, mà ở phương diện tinh lọc trọc khí các linh khí đánh số ở phía sau lại bằng các linh khí đánh số, lực lượng công kích cũng mạnh bằng. Hiển nhiên, hậu tố ở phía sau của cac linh khí này cũng có hàm nghĩa đặc thù.


      Mà "ql" tất nhiên cũng là loại đặc thù. Lấy trí châu của làm ví dụ, tác dụng tinh lọc tạm thời đến, nó có thể căn cứ sóng điện não của người sử dụng để chế tạo ảo cảnh, tự hình thành cái lĩnh vực. Mà ở trong cái lĩnh vực này, người sử dụng có thể là vô địch, cho dù là tốc độ, lực lượng hay sức bật đều được tăng phúc lên mấy lần. Ngũ giác của địch nhân hoàn toàn bị người sử dụng khống chế, cho dù là đứng ở trước mặt đối phương, địch nhân có thể cũng phát được .


      Đây là loại vũ khí cường đại đến cỡ nào? Mà vị Linh văn sư kia thế nhưng lại đem vũ khí này bán ra, có thể nghĩ đến tay chắn chắn còn có thứ lợi hại hơn.


      Nhân vật như vậy, sao có thể khiến người ta tò mò?


      thực tế, khi Thiên Lý đạt được Trí châu cũng do dự lúc, nhưng uy hiếp của ảo cảnh đối với nàng cũng lớn là bao, cho dù đối mặt nàng cũng có thể đưa mọi thứ trở lại chân như cũ, nên cuối cùng vẫn đem nó bán ra, để cho các dị năng giả nhiều thêm phần lực lượng đối phó với sinh vật trọc hoá cũng tốt. Chỉ là Thiên Lý nghĩ tới người mua nó lại là người rất giỏi, cường đại của trí châu khiến đối phương chú ý tới.


      Theo danh khí của số 108 càng vang xa, những người điều tra thân phận Linh văn sư cũng theo đó ngày càng nhiều, đây là điều thể tránh khỏi. Nhưng trong khoảng thời gian ngắn ai có thể tra được nàng, trừ khi có người xâm nhập vào trung ương của trí não, đây là phạm trù mà thủ lãnh đoàn tối cao cũng dễ dàng đụng vào.


      Loại phương pháp thứ hai chính là lợi dụng vào kỹ thuật để xâm nhập máy tính cá nhân của đối phương, phương pháp này cần đối phương thường xuyên mở máy tính, hơn nữa vị trí phải tương đối cố định.


      Còn loại phương pháp cuối cùng chính là khởi động hệ thống bảo vệ, trình bày tin tức đối phương phạm tội, trí não tự tiến hành phân tích, sau khi xác nhận là đem thân phận và vị trí của đối phương công bố.


      Nhưng phương pháp này chỉ áp dụng cho tội phạm Internet biết thân phận, mà vị Linh văn sư kia cũng có bất kỳ hành vi phạm tội nào, trí não chỉ có thể xử lý là vu cáo.


      Giao dịch qua Internet, trí nào có quyền điều khiển và khống chế cao nhất.


      Đây cũng là nguyên nhân mà lúc trước Thiên Lý chọn mở cửa hàng qua mạng, tính giữ bí mật phi thường cao.


      Ở Thánh thành có người điều tra thân phận Linh văn sư, ở Vệ thành di động đồng thời cũng có người điều tra thân phận của Thiên Lý và Tra Nhĩ. Khó khăn trong việc này cũng hơn rất nhiều, Lê Mục liên lạc với bạn bè trong thành, đem hình dáng dáng vẻ của hai người Thiên Lý và Tra Nhĩ mô tả qua, chỉ trong ngày liền nhận được kết quả. Ở phía tin tức ghi, Thiên Lý là nhi may mắn còn sống sót của 5D09, sau đó bị phân đến 8D02, người giám hộ là Bá Ân, nghiên cứu sư sống ở thành thị cấp B. Mà tin tức của Tra Nhĩ lại càng đơn giản hơn, chỉ có mấy chữ: tra ra người này.


      Lê Mục chau mày, tin tức của hai người này, người bình thường đến mức thể bình thường hơn, người lại thể tra ra được. Năng lực của bọn họ hoàn toàn phù hợp với kết quả điều tra. Lê Mục tình nguyện tin tưởng là tin tức của hai người này bị thay đổi.


      Quên , chờ từ quặng mỏ trở về rồi tính sau.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 21: Khoảng (1)


      Edit + beta: Tiểu Lăng Tình



      Trong thời gian nửa tháng, Thiên Lý lần lượt đem linh khí mới chế tác bán ra, chỉ còn lại vài món tương đối đặc thù. Mỗi lần khắc được loại quy tắc mới, nàng liền cảm giác được sức sống của đứa càng tràn đầy thêm phần. Quy tắc tựa như dinh dưỡng, ngừng bị nó hấp thu và tiêu hóa. Thiên Lý tin tưởng lâu sau, đứa của nàng nhất định có thể thuận lợi chào đời.


      Dốc lòng sửa sang lại số liệu, biết thời gian trôi qua bao lâu, tận đến khi máy tính báo giờ, nàng mới nhớ lại hôm nay dường như cách ngày đám người Phương Chẩn bọn họ ước định trở về hai ngày rồi, cũng biết bọn họ hành động có thành công hay .


      Thiên Lý thu thập mấy thứ đồ chút, kêu Tra Nhĩ cùng đến phòng ăn. Nơi này vẫn như cũ, tụ tập ít lính đánh thuê rời rạc tản mát, Thiên Lý nhìn chớp mắt, cùng Tra Nhĩ thẳng đến chính giữa vòng tròn bàn cơm. Bọn họ đến khiến phòng ăn xuất giây lát yên tĩnh, tổ hợp lớn kỳ lạ này, ở trong khoảng thời gian này người Vệ thành đều biết , cho dù là Thiên Lý trầm ổn vượt quá số tuổi, hay là Tra Nhĩ với thực lực thần bí khó lường, đều làm người ta có ấn tượng khắc sâu.


      "Lặc Văn tiên sinh, có tin tức về đám người đội trưởng Phương bọn họ hay ?" Thiên Lý ngồi ở trước bàn cơm, hỏi thăm người phục vụ của phòng ăn.


      "Em còn chưa biết?" Vẻ mặt Lặc Văn ngưng trọng , "Ba đội ngũ ra ngoài, tổng cộng có 57 người, hôm kia chỉ trở lại có người."


      "Trở về là ai?"


      "Thành viên đoàn Thất Diệp – Y Bố."


      Thiên Lý nhíu nhíu mày, lại hỏi: " mang về cái tin tức gì sao?"


      Lặc Văn thở dài: "Lúc trở về bị thương nặng, chỉ đúng câu 'Quặng mỏ có quỷ', liền ngất thôi, đến nay còn chưa có tỉnh lại."


      Quặng mỏ có quỷ? Thiên Lý hơi hơi sửng sốt, hiểu ý của câu này.


      "Em xem, vài người lính đánh thuê kia vốn chuẩn bị trợ giúp, tại đều do dự." Lặc Văn nhìn về phía đại sảnh ra sức bĩu môi, giọng , "Đội trưởng Phương bọn họ vốn cũng nghĩ tới lần liền thành công, chính là ai cũng dự đoán được quặng mỏ lại nguy hiểm như thế, vậy mà lại chỉ có người trở về."


      " có biết Y Bố tĩnh dưỡng ở nơi nào ? Tôi muốn thăm ."


      "Số 015 quán Lâm Tinh."


      "Cám ơn."


      Thiên Lý rời khỏi phòng ăn, mang theo Tra Nhĩ đến số 015 quán Lâm Tinh, dưới dẫn dắt của chủ quán tiến vào phòng.


      "Ai, tình trạng vết thương của Y Bố tiên sinh lúc này là quá nghiêm trọng." Chủ quán cách đáng tiếc, "Cho dù thân thể có khôi phục chăng nữa, sau này chỉ sợ cũng chỉ có thể làm người bình thường."


      "Nghiêm trọng như vậy?"


      "Đúng vậy." Chủ quán chỉ vào phòng bên phải, , "Cháu , ở ngay phòng kia kìa, lúc ra nhớ đóng cửa cho kỹ."


      xong, chủ quán liền xoay người rời .


      Thiên Lý vào cửa bên, liền "nhìn" thấy Y Bố nửa thân để trần nằm ở trong cái bồn tắm, trọc khí người như như , mấy bộ phận ngực và chân đều mang theo vết thương lớn giống nhau, hẳn là do các công kích khác nhau tạo thành. Làm Thiên Lý cảm thấy kỳ quái là, năng lượng người Y Bố trở nên cực kì mỏng manh, dường như tùy thời biến mất vậy.


      Nàng đến bên cạnh bồn tắm, đưa tay đặt lên trán , cẩn thận cảm giác tình huống trong cơ thể .


      Thiên Lý nhíu mày, lẩm bẩm , "Kết cấu năng lượng bị phá hủy, khó trách thể nào tái tạo lại."


      Sau hồi cẩn thận dò xét lâu, Thiên Lý thu tay, từ trong túi lấy ra cây châm, nhắm ngay vào đầu mối năng lượng trong cơ thể Y Bố đâm sâu vào.


      Khí cơ châm số 3 —— chữa trị. Chủ yếu dùng để chữa trị tổn hại về kết cấu năng lượng, khi tiếp xúc với đầu mối năng lượng của sinh mệnh sống, tự động thẩm tách* kết cấu năng lượng ra, dẫn dắt năng lượng rải rác lần nữa trở lại quy tắc linh văn như cũ. Nhưng mà, nếu năng lượng trong cơ thể sinh mệnh đều tiêu tan toàn bộ, có kết cấu lại cũng có cách nào chữa trị nổi, hơn nữa loại chữa trị này đối với vật thể có sinh mệnh có hiệu quả gì.


      ====làm phiền chút xíu====


      *thẩm tách: từ này Lăng cũng lắm, tra mạng nó ra thế này:


      Khuếch tán là quá trình vận chuyển thụ động bao gồm: thẩm thấu, thẩm tách và chọn lọc.


      - Thẩm thấu: là vận chuyển nước từ môi trườngng nhược trương sang môi trường ưu trương.


      - Thẩm tách: lá vận chuyển chất hòa tan từ môi trường ưu trương sang môi trường nhược trương.


      - Chọn lọc: là màng tế bào cho qua các hạt chất có kích thước thua lỗ màng.


      ====mời các nàng đọc tiếp====



      Y Bố tuy rằng bị thương rất nặng, nhưng cũng may năng lượng vẫn còn tồn lại ít, nếu Thiên Lý cũng bất lực. Năng lượng khi tiêu hao sạch, Y Bố giống như lời chủ quán vậy, biến thành người bình thường. Điều này đối với dị năng giả mà , tuyệt đối là chuyện khó có thể chấp nhận.


      Giờ chỉ cần chờ khoảng 8, 9 ngày, liền có thể khôi phục như lúc ban đầu.


      Lúc này, Thiên Lý mới chú ý tới linh khí “ lan” mà mình cho mượn lúc trước đặt cùng ở chỗ quần áo của Y Bố.


      Nàng cầm lấy, vô thức vuốt ve vài cái, mặt lộ ra biểu cảm trầm tư.


      Đến cùng trong quặng mỏ phát sinh chuyện gì? Cái công kích gì lại có thể trực tiếp phá hủy kết cấu năng lượng? Kết cấu năng lượng giống như tổ chức cơ thể, sau khi bị xuyên thủng cần thời gian rất lâu mới có thể khép lại, nó chính là loại năng lượng tồn tại dưới dạng thể, cho dù trong phút chốc có bị đánh tan, cũng có thể rất nhanh hồi phục lại như cũ. Phá hủy loại kết cấu này, chắc chắn phải cần loại lực lượng đặc thù, công kích của dị năng phổ thông tuyệt đối thể làm được.


      Thiên Lý đối với loại lực lượng này hết sức tò mò, trong số quy tắc nàng thu thập được, còn chưa có loại linh khí nào có đặc thù có sẵn như vậy. Hơn nữa cái câu mà trước lúc té xỉu Y Bố ra kia, "Quặng mỏ có quỷ" cũng thực có ý tứ. Lúc trước khi rời quặng mỏ, nàng chỉ cảm giác được 7 trọc hóa nhân, Phương Chẩn bọn họ giết chết 3 tên, còn thừa lại 4 tên ở trong đó, dường như cũng có dị năng giả trọc hóa có thực lực tương xứng cùng bọn họ.


      Có lẽ, bản thân hẳn là cần tự mình chuyến?


      "Nhìn nhìn” Tra Nhĩ, giờ phút này chính ngồi xổm ở bên cạnh bồn tắm, dùng ngón tay chọc chọc trán của Y Bố.


      Nàng tin tưởng Tra Nhĩ có thể bảo vệ nàng tốt, hơn nữa biết vì cái nguyên nhân gì, sinh vật trọc hoá dường như đều chủ động công kích nàng, nàng gần như có thể ở địa phương bị trọc hóa lại tự nhiên, điều kiện tiên quyết là gặp cái sinh vật trọc hóa nào bị máu tanh kích thích mà phát cuồng.


      Nghĩ đến đây, Thiên Lý lại làm ra quyết định, lại thăm dò quặng mỏ Phạm Nại Nhĩ lần nữa. Lần này chỉ có nàng cùng Tra Nhĩ, hành động càng thuận lợi hơn chút.


      Thiên Lý ra khỏi phòng của Y Bố, tìm chủ quán : "Chủ quán, nếu là Y Bố tiên sinh tỉnh lại, phiền ngài cho , lúc trước vật mà tôi cho mượn, tôi cầm ."


      "Cái gì vậy?" Chủ quán ngẩn người.


      "Ngài với như vậy, tự mình hiểu ." xong, liền cùng Tra Nhĩ cùng nhau xoay người mà .


      lan cần dị năng mới có thể kích phát, tuy rằng có hạn chế nghiêm cẩn về thuộc tính, nhưng Thiên Lý cũng phải là có thể sử dụng. Sở dĩ nàng mang theo cái linh khí này, chỉ là vì để ngừa vạn nhất. Nàng đoán Y Bố sở dĩ có thể trốn trở về, khả năng chính là dựa vào công dụng hình của lan.


      Trong quặng mỏ nhất định có tồn tại trọc hóa nhân vô cùng cường đại, Phương Chẩn bọn họ chưa hẳn gặp được bất trắc, nhưng khẳng định bị nhốt trụ lại có cách nào thoát thân. Thiên Lý cùng bọn họ có giao tình , ở trong tình huống có năng lực giúp đỡ, nàng vẫn hi vọng có thể giúp bọn họ tay.


      Quặng mỏ Phạm Nại Nhĩ có bốn cửa vào, cái lúc ra ngoài bị sụp xuống kia là ở phía đông của quặng, cách Vệ thành gần nhất, khoảng hơn 2000km.


      Tra Nhĩ lưng cõng Thiên Lý, tăng tốc chạy như điên, lấy tốc độ của , chỉ cần chưa đến mấy tiếng liền tới được mục tiêu.


      Dò xét bốn phía chút, cũng có dị trạng gì, trong vòng mấy ngàn mét thậm chí ngay cả con trọc hóa thú cũng có.


      Mở cửa, cái mùi khó ngửi ngay lập tức đập vào mặt, cùng với trọc khí nồng đậm, làm cho hô hấp của người ta nhất thời dừng lại.


      Tiến vào cửa quặng trước mặt, Thiên Lý trước đó liền lấy ra nước hoa quơ quơ ở chóp mũi của Tra Nhĩ, kích thích liên tục đánh vài cái hắt xì, trong miệng còn phát ra thanh lẩm bẩm đầy bất mãn (Lăng: ôi đáng quá ~ :love: ).


      Cửa vào hành lang khu vực khai thác mỏ phía Đông cùng cửa vào lúc trước cũng khác bao nhiêu, ở trong cảm giác của nàng, chung quanh chỉ có mấy cái sinh vật rải rác, sinh vật trọc hóa hơi có uy hiếp còn lại hẳn là đều bị thanh lý bớt , dọc theo đường đều là thi thể bị hủy hoại.


      Phạm vi cảm giác của Thiên Lý ở trong quặng mỏ bị trọc khí ảnh hưởng, thu hẹp nửa, hơn nữa khoảng cách càng xa cảm giác lại càng mơ hồ. Chẳng qua như vậy cũng là đủ rồi, lấy tốc độ phản ứng của Tra Nhĩ, tuyệt đối có thể trước đó tránh được nguy hiểm.


      Trong quặng mỏ mảnh tối đen, Tra Nhĩ có được đôi mắt có thể nhìn trong đêm (dạ thị), mà cảm giác của Thiên Lý lại hoàn toàn chịu ảnh hưởng của ánh sáng, hai người cứ như vậy đường trong bóng đêm.


      "Tra Nhĩ, dừng chút." Thiên Lý giọng ghé vào lỗ tai .


      Tra Nhĩ dừng lại, cảnh giác nhìn chung quanh bốn phía.


      Trải qua hơn mười cái quặng mỏ, trong cảm giác của Thiên Lý rốt cục xuất tên trọc hóa nhân, cách bọn họ ước chừng hơn 3000m, luôn luôn di chuyển ở trong mấy cái quặng mỏ phía trước, giống như là tuần tra vậy.


      Tuần tra? Trọc hóa nhân có trí tuệ, hết thảy hành động hoàn toàn là theo bản năng, có lẽ so với trọc hóa thú thông minh hơn, nhưng lại cũng chỉ giới hạn ở trong ít hành vi có hình thức đơn giản.


      Như vậy, tên trọc hóa nhân kia chính là có ý thức mà lại?


      Quặng mỏ phía sau người trọc hóa nhân mơ hồ còn có năng lượng dao động, nhưng là khoảng cách quá xa, Thiên Lý cảm giác thể quá ràng.


      Xem ra trước đó nên giải quyết tên trọc hóa nhân phía trước , nhưng mà đối phương có sử dụng dị năng, ở trong cái khoảng cách như thế này, nàng rất khó có thể từ dao động năng lượng của đối phương mà phán đoán chủng loại dị năng.


      Nàng để cho Tra Nhĩ tới gần ít, chính mình lại ngừng sử dụng cảm giác thẩm tách ( giải thích phía ) dị năng của đối phương.


      Đột nhiên, biểu cảm Thiên Lý đình trệ.


      Đó là... Lợi Phu? Lúc trước ở trong phòng ăn ngẫu nhiên nghe thấy Hắc Cách kêu lên tên của , là thành viên của Hắc Thập Tự tham dự hành trình ở trong quặng mỏ.


      Chỉ trong thời gian mười ngày, vậy mà bị trọc hóa? phải là mang theo đầy đủ dược thủy tinh lọc hay sao?


      Lợi Phu là dị năng giả hệ hỏa, nhưng hỏa diễm của giống với nguyên hỏa* của Tạp Địch Bối Nhã, là tinh hỏa*. Cái gọi là tinh hỏa, chính là hỏa diễm có thể xuyên thấu qua da trực tiếp đốt cháy máu. khi bị xuyên thấu vào cơ thể, chút tinh hỏa thôi cũng có thể thiêu cạn máu của cái bộ vị ấy thân thể, biến người ta trở nên tàn tật hoặc là trực tiếp biến thành thây khô, vô cùng đáng sợ.


      *Lăng: ài, ko biết giải thích như thế nào, mn cứ hiểu tạm là lửa thô và lửa tinh nhé ( ra Lăng cũng ko biết nghĩa hai từ này nó như thế nào o_O)


      Theo khoảng cách được kéo gần lại, Thiên Lý cảm giác được năng lượng tinh hỏa người Lợi Phu dao động to lớn mà tàn bạo, chắc hẳn là vì vừa bị trọc hóa lâu, có vẻ cực kì ổn định. Tốc độ tiến hóa của trọc hóa nhân vô cùng nhanh, chỉ cần cho Lợi Phu thời gian, nhất định có thể khống chế dị năng tinh hỏa của , trở nên mạnh hơn so với trước kia gấp mấy lần.


      Thiên Lý từ Tra Nhĩ lưng tụt xuống, vỗ vỗ thắt lưng của , giọng : "Tra Nhĩ, nhờ vậy."


      Tra Nhĩ lúc Thiên Lý vừa dứt lời liền chạy ra ngoài. Song chỉ có 8, 9 phút, liền bỏ chạy trở về, mà trong cảm giác của Thiên Lý dao động năng lượng của Lợi Phu cũng biến mất.


      Đây chính là bi ai khi trở thành trọc hóa nhân, vài phút trước còn kề vai chiến đấu cùng đồng bạn, ngay sau đó liền có thể có thể bị chính tay họ giết chết.


      Thiên Lý đến bên cạnh thi thể của Lợi Phu, phát ở ngực trái của vết thương, máu thịt lẫn lộn, thậm chí có thể thấy được cả xương, hơn nữa có vẻ cũng có trải qua trị liệu băng bó đơn giản.


      Lợi Phu rất có khả năng là bị tách khỏi đội, hoặc là là muốn chạy ra ngoài quặng mỏ báo tin, kết quả bởi vì miệng vết thương có kịp thời xử lý mà bị trọc hóa. Mặc kệ tình huống lúc đó là như thế nào, có điều có thể khẳng định là, chỗ quặng mỏ này so với trong tưởng tượng của nàng còn nguy hiểm hơn rất nhiều.


      Thiên Lý cũng có lấy duệ thạch, đừng là trong thời gian ngắn như vậy có khả năng hình thành duệ thạch, cho dù là có, đối với người mình quen biết, nàng cũng thể nào xuống tay được.


      Bọn họ tiếp tục vào trong, trong cảm giác vài cổ năng lượng dao động kia càng ngày càng ràng, hai cái ở quặng mỏ số 24, cái ở quặng mỏ số 31, mà trong lúc đó, phòng điều khiển và khống chế cao nhất lại ở số 29 và số 30.


      Phòng điều khiển và khống chế cũng có người, phải có người sống, chỉ có ba thi thể ngã đổ.


      Trái tim Thiên Lý hơi hơi căng thẳng, thầm cầu nguyện phải Phương Chẩn bọn họ.


      Trong quặng mỏ tĩnh lặng, u và lạnh lẽo, tiếng bước chân có vẻ đặc biệt ràng. Cùng với trọc khí lưu động, tùy ý có thể thấy được hài cốt, khủng bố như địa ngục, làm sống lưng người ta phát lạnh.


      Cách quặng mỏ số 24 càng ngày càng gần, cảm giác của Thiên Lý cũng càng ngày càng ràng.


      Hai người kia, hoặc là hai tên trọc hóa nhân kia, cuối cùng là ai đây?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :