1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hiền Thê Xui Xẻo - Vụ Thỉ Dực (PN 126) Hoàn - Đã Có EBook

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      [​IMG] [​IMG] [​IMG]
      “Ôn đại nhân, Như Thúy, chúc mừng!” A Manh vội cười , đây chính là việc vui a.

      Ngu Nguyệt Trác cũng cười : “Tử Tu, Ôn phu nhân, chúc mừng.”

      Ôn Lương phản ứng, mắt đăm đăm nhìn bụng Như Thúy, mà Như Thúy lại nhìn chằm chằm Hồ thái y, lại quay qua nhìn nét mặt tươi cười của bọn A Manh, rốt cuộc mới nhìn sang trượng phu ngẩn người, gãi gãi tai : “Ôn đại nhân, ta mang thai!”

      Ôn Lương bị tin nàng mang thai làm choáng váng, theo bản năng gật đầu, còn câu mà về sau vạn phần hối hận: “Nga, làm sao giờ? Ta hỏi Vương gia chút…”

      “Đứa bất hiểu, chẳng lẽ ngươi muốn đem tin tức này cho người ở phủ Trấn Quốc Công sao? Đừng quên ai mới là người thân của ngươi, ngươi phải do Túc vương sinh ra, Túc vương sao có con lớn như ngươi chứ?” Hồ thái y hầm hừ mắng: “Còn làm sao à? Mang thai rồi cần an thai tốt để sau này sinh con béo mập.”

      Như Thúy trượng nghĩa động thân , “Hồ gia gia đừng nóng giận, phu quân cao hứng quá mới thế. Ta lập tức cho người đến phủ Túc Vương và phủ Trấn Quốc Công thông báo.” Như Thúy rạo rực , hoàn toàn phát mình cũng chọc giận người nào đó.

      Hồ thái y càng tức, nha đầu kia cũng thực đáng giận.

      Đừng trách sao bọn họ phản ứng lớn vậy, trừ đám người Túc vương phi, thực ít người biết Như Thúy vì cứu Ôn Lương mà bị nội thương bên trong, các thái y đều chẩn đoán cả đời này thể mang thai, mà Hồ thái y cũng từng tự mình khám qua, cho nên mới tức Ôn Lương cưới người thể sinh con làm chính thê. Nhưng tại, thê tử của Ôn Lương mang thai, Hồ thái y là người hiểu nhất, mắng chửi người cũng mang theo tức giận.

      Ôn phủ đều vui mừng, Ngu Nguyệt Trác cùng A Manh chúc mừng bọn họ xong liền hồi phủ.

      Về đến nhà, A Manh cùng Ngu Nguyệt Trác đến đón con trai ở chỗ Diêu thị.

      Diêu thị có chút lưu luyến rời, nhưng khi nghe tin lần này con dâu và con chùa bị thương, sợ đến trắng bệch mặt mũi, hỏi sao lại thế này. Ngu Nguyệt Trác muốn dọa mẫu thân, đem mọi việc lược bỏ bớt, chỉ các nàng bị liên lụy, kẻ ác bắt được.

      Diêu thị ngồi yên được, muốn Lạc Nguyệt hiên xem con đáng thương, Ngu Nguyệt Trác cũng khuyên, phân phó nha hoàn hầu hạ tốt cho lão phu nhân, rồi mang vợ con về Tỏa Lan viện.

      A Manh ôm con, bé con chưa được hai tháng, thị giác và thính giác chưa tốt, biểu tình cũng phong phú. Nhưng đôi khi bé con cũng thể nào hoạt bát, khi ngủ được, lại mang đôi mắt ngốc nghếch ra nhìn mọi người, là đáng .

      A Manh bị con nhìn đến động tâm, nhịn được hôn lên miệng của con, sau đó lập tức bị người đẩy mặt ra, mà con cũng bị người ôm .

      Nhìn kẻ phá đám mẹ con thân thiết là vị tướng quân đại nhân kia, A Manh chỉ có thể mếu máo, dám kháng nghị cản trở mình bồi dưỡng tình cảm với con, thậm chí còn sợ phải đối mặt với hành vi ghen tuông biến thái của vị tướng quân nào đó.

      cho phép tùy tiện hôn con, nó là bé trai!” Ngu Nguyệt Trác còn trưng ra vẻ mặt đó là .

      Hai mắt A Manh sáng lên: “Nếu là con có thể sao?”

      được!” Ngu Nguyệt Trác chút khách khí phủ định lời của nàng, “Trừ ta, nàng được phép hôn kẻ nào, đừng làm chuyện đồi phong bại tục, cẩn thận hay ho.”

      A Manh bị câu của đâm mà thiếu chút dậy nổi, trong lòng gào rít: hôn con mình làm sao mà đồi phong bại tục? Có bản lĩnh về sau chàng đừng có mà thân với con!

      “Ngoan, muốn hôn cứ hôn ta,” Ngu Nguyệt Trác đem nàng ôm vào lòng, bộ dáng thực rộng rãi.

      A Manh buồn bực nhìn cái, hừ tiếng. Nhưng khi nghĩ đến việc, đột nhiên nhảy dựng lên, nắm áo Ngu Nguyệt Trác hỏi: “Phải rồi, ta bị trúng cái độc kia, có thể bị lây hay ?” Bất tri bất giác khẩn trương vài phần.

      Chớ trách sao A Manh lại khẩn trương thế, tuy nàng cảm thấy có khả năng, nhưng độc của Thiêm cung cũng đặc biệt lắm, nàng chỉ sợ có gì ngoài ý muốn, cho nên dù vấn đề này mất mặt, nhưng nàng cũng dũng cảm hỏi ra.

      Ngu Nguyệt Trác bị nàng nhảy dựng lên mà bị dọa chút, sau đó mới bất đắc dĩ : “Nàng nghĩ quá nhiều.”

      Xác nhận xong, A Manh mới yên tâm được chút.

    2. Lnmt131

      Lnmt131 Active Member

      Bài viết:
      174
      Được thích:
      221
      Bé con có tính cách giống A Manh :034: Hay ngây ngốc ra:025: Dễ thương quá a~~~~ :tungtung: Mà vậy là mai mốt hình thành tổ hợp mặt NNT, ngốc ngốc giống A Manh chăng:061:

    3. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      trac có thể ghen mọi lúc mọi nơi ah.....
      Con mình mà cũng ghen được :yoyo69::yoyo69::yoyo69:

    4. Amibm

      Amibm Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      24
      có thể cu này mang vẻ bề ngoài của mẹ....và tâm hồn biến thái của cha...chà...chà..lại kiểu trong ngoài k đồng nhất đây
      người qua đường thích bài này.

    5. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 97

      Edit: Trang Phạm

      Beta: Ishtar

      Ngu Nguyệt Trác đứng trước cửa nhà lao, lạnh lùng nhìn nữ tử chật vật trong đó.

      Vì bị điểm huyệt, lại bị nội thương, nữ tử vốn là người kiều mị, giờ lại chật vật thể chịu nổi trong phòng giam bẩn thỉu, nhìn có chút đáng thương. Nhưng trong lòng Ngu Nguyệt Trác lại hề dao động, vẫn bình tĩnh như mọi khi.

      “Cửu Kiếm công tử, ngươi đến.” Nữ tử ngẩng đầu nhìn , khuôn mặt kiều diễm lộ ra nụ cười quyến rũ, nhìn bóng dáng nam tử thanh nhã cao ngạo đứng trước cửa nhà giam, bất luận ai nhìn thấy cũng cảm thấy thích hợp đứng ở nhà giam u này, hận thể lập tức đưa đến cung điện xa hoa mà giấu .

      Hoa Nhi nở nụ cười, trong lòng hiểu được, vì sao sư tỷ lại lưu luyến si mê nam tử này. Nhưng cũng có chút đồng tình, vì với đôi mắt thanh nhã kia, đúng là tạo cho người nhiều hư ảo, thậm chí vẻ lãnh đạm cần tình người, đều khiến khiến cho người ta thể nhìn được nội tâm .

      “Ngươi biết mục đích ta đến chứ?” Ngu Nguyệt Trác hỏi ràng.

      Hoa Nhi vén tóc mai lên, cố làm cho mình đẹp hơn ít, kiều mị cười : “Ta hiểu nhiều lắm, nhưng hành động của Thanh Môn trong hai năm nay cũng biết chút chút. Cửu Kiếm công tử hôm nay đến đây, chả nhẽ muốn mượn Nhi để đối phó với Thanh Môn?”

      Ngu Nguyệt Trác nhếch mép cười: “Đối phó với Thanh Môn cần mượn người của Thiên cung, ta tuy phải là người tốt, nhưng cũng hợp tác với ma giáo, tự rước họa vào thân. Ta tìm ngươi là có mục đích khác.”

      “Sao?” Hoa Nhi kỳ quái, nhớ đến hành động lần này, tuy may mắn, nhưng tổn thất lớn, chỉ là mất tự do thôi. Nhưng, nàng trừ việc sư tỷ Hoa Tự Ngọc kết hợp với Cổ Đạt để đối phó với Ngu Nguyệt Trác, cũng chưa làm gì cả, chẳng lẽ khi nàng biết, có kế hoạch gì khác sao?

      “Độc người phu nhân ta, là ngươi ra tay sao?”

      Nghe như thế, hai tròng mắt Hoa Nhi trừng lớn, có chút kinh ngạc: “Cửu Kiếm công tử, lá gan Nhi có lớn cũng dám làm vậy. Lần này chúng ta hợp tác cùng Thanh Môn, là cho Thanh Môn chút độc dược để đối phó với Nhất Dạ, các khác cũng có. Thiên cung tuy thích dùng độc, nhưng độc của chúng ta rất quý, dễ dàng dùng bừa.”

      Nghe vậy, Ngu Nguyệt Trác chớp mắt mấy cái, khóe môi hơi hướng lên, nhìn như chính nhân quân tử. Nhưng mà hiểu sao Hoa Nhi lại thấy lạnh, rùng mình cái, lại cảm thấy giang hồ đồn đại quả sai, đối mặt vài lần với Cửu Kiếm công tử này, đều khiến nàng thấy lo sợ.

      Thấy gì, Hoa Nhi có chút yên, hỏi: “Cửu Kiếm công tử, ngươi… tính bao lâu thả ta? Hay phải thế nào Cửu Kiếm công tử mới có thể thả ta?”

      Ngu Nguyệt Trác giương mắt nhìn nàng ta, cười : “Hoa nương chắc chắn Ngu mỗ giết ngươi sao?”

      Hoa Nhi nhún nhún vai, : “Ta giống Cổ Đạt – là người Bắc Việt - hận ngươi, cũng là người của Thanh Môn – vài lần đối phó với phu nhân ngươi, ta nhiều nhất cũng chỉ vì sư tỷ mà giúp bọn họ thôi, vẫn chưa gây hại cho ai.” Chỉ là, Cổ Đạt tại là tình nhân của nàng ta, luyến tiếc nếu chết .

      Nghe như thế, Ngu Nguyệt Trác nhịn được bật cười, hai mắt lên hàn ý, thanh kỳ lạ chậm rãi : “Hoa nương đem tình phủi tay sạch quá. Chỉ là, thả ngươi cũng được, nhưng cần có điều kiện.”

      Trong lòng Hoa Nhi căng thẳng, nhưng nhìn nam tử đứng trước cửa lao, lại thấy mình có hy vọng, nam tử như thế, đoán là làm khó nàng ta.

      “Được, chỉ cần Nhi làm được, công tử cứ việc phân phó.”

      **********

      A Manh lười biếng nằm giường, tứ chi mềm nhũn có sức lực, hai mắt trống rỗng mơ hồ nhìn trần nhà.

      Sau lúc lâu, chỗ trống trong đầu mới dần khôi phục lại, cảm giác như sau khi XXOO này khiến cho da mặt nàng run rẩy chút. ràng, cả quá trình khiến người ta thống khổ, thậm chí muốn quên , vì sao sau khi trải qua, lại có cảm giác toàn thân lâng lâng, như vừa trải qua chuyện tuyệt vời? là khổ mà!!! Độc này a, muốn nguyền rủa người phát minh ra nó…

      bàn tay vén màn lên, mang vào hương vị đặc trưng, đôi tay ôm nàng vào lòng.

      A Manh ngẩng đầu nhìn , vô lực : “Chàng về rồi?!!”

      Ngu Nguyệt Trác lên tiếng, cúi xuống hôn lên trán ẩm ướt của nàng. Bên ngoài có mưa xuân, người còn mang theo hơi lạnh, hơi thở lànhlạnh nàng làm thực thoải mái, nhịn được áp khuôn mặt khô nóng cọ cọ lên cổ . Thân thể Ngu Nguyệt Trác cứng đờ, nhưng đẩy ra, ngược lại còn tăng thêm lực đạo ôm nàng vào lòng.

      Quá trình phát độc rất thống khổ, nhưng mỗi ngày A Manh đều trải qua lần, tuy là đều đau đến muốn chết, nhưng khi nhìn thấy nam nhân này, nàng lại cảm thấy, dù thế nào cũng phải cố gắng. Ân, lúc này, đột nhiên nàng muốn cảm tạ từ khi mình còn đến lớn đều gặp chuyện may, khiến cho năng lực chịu đau của nàng rất lớn, làm cho nàng có chút kiêu ngạo.

      Ai ai ai, xem nàng nghĩ như thế đúng chút nào, ít nhất nàng còn ở đây, phải sao?

      Ngu Nguyệt Trác yên tĩnh ôm nàng, hai người gì, chỉ ôm nhau, nghe mưa xuân rơi ngoài cửa sổ, khí tốt đẹp, ngay cả tâm hồn cũng êm dịu theo.

      lúc lâu sau, di chứng phát độc mới hoàn toàn biến mất, A Manh lại vui vẻ xuống giường, vung tay làm biểu tượng cố lên, tinh thần phấn chấn chuẩn bị thăm con.

      Ngu Nguyệt Trác lôi nàng trở về, năm ngón tay đan vào bàn tay nàng, thân mật hôn môi nàng cái, rồi : “Hôm nay nhà chúng ta có khách.”

      "Nga? Là ai a?" A Manh tò mò hỏi.

      Ngu Nguyệt Trác cười , lôi kéo A Manh ra ngoài gặp khách.

      Đến khi nhìn thấy người mặc như con đàng hoàng, nhưng lại tỏa ra vẻ mị, A Manh nhíu mắt, nhìn nữ cười với nàng đến phong tình vạn chủng, sau đó quay đầu hỏi Ngu Nguyệt Trác: “ nữ này nhìn quen, chàng chuẩn bị mang nàng về làm kim ốc tang kiều sao?”

      Ngu Nguyệt Trác cười tủm tỉm, ở trước mặt nữ, nhéo nhéo mặt người nào đó, : “Ánh mắt ta kém như vậy sao? Nàng thực quá coi thường ta, bị phạt!”

      Tuy bị nhéo, nhưng A Manh cũng tức giận, ngược lại có chút vui vui, nếu Ngu Nguyệt Trác cho rằng ánh mắt mình kém, vậy, chọn nàng, phải chứng tỏ nàng rất vĩ đại sao ~~ nghĩ, A Manh lại sướng, sau đó đồng tình cười với nữ, đến khi có đáp án vừa lòng, hề gì.

      “Công tử, ta tốt chỗ nào?” Hoa Nhi thương tâm hỏi.

      “Ngươi có chỗ nào tốt?” Ngu Nguyệt Trác ghét bỏ nhìn nàng.

      “… Ta xinh đẹp như hoa, lại biết điều, biết cách làm cho nam nhân khoái hoạt, đưa nam nhân hưởng thụ cực hạn của thế gian, nam nhân ở cùng ta ai hài lòng…”

      “Ân, ta biết, ánh mắt ta quả sai, cho nên là chướng mắt với ngươi !” Ngu Nguyệt Trác tủm tỉm cười gật đầu.

      "..."

      A Manh dùng tay áo che miệng cười, nàng hiểu đây là đả kích lớn của Ngu Nguyệt Trác nha.

      thèm nhìn nữ của Thiên cung, Ngu Nguyệt Trác kéo A Manh ngồi xuống, sau đó uống trà nha hoàn dâng lên, thản nhiên : “A Manh, từ hôm nay trở , nàng ta chính là nha hoàn của nàng, nàng có thể tùy tiện đánh mắng, chỉ là được học thói xấu của nàng ta. Biết chưa?”

      A Manh đờ đẫn: kiểu dặn dò này khác gì dặn trẻ con được hư?

      "... Uy!" Hoa Nhi vẻ mặt hắc tuyến kêu tiếng.

      Giới thiệu thân phận mới của Hoa Nhi xong, Ngu Nguyệt Trác liền cho đại nha hoàn dẫn nàng ta chỉ bảo, cho nàng ta mặc trang phục của nha hoàn.

      “Vì sao chàng lại cho nàng ta đến phủ chúng ta làm nha hoàn?” A Manh cọ cọ hỏi.

      Ngu Nguyệt Trác ôm nàng vào lòng, cười đến cao nhã: “Làm sai phải nhận trừng phạt, phải sao? Tuy rằng độc của nàng phải nàng ta tự mình ra tay, nhưng nàng ta tránh khỏi liên quan, làm sao ta có thể làm khó nàng ta? Về sau nàng ta là nha hoàn trong phủ, có nguy hiểm gì để nàng ta ngăn chặn giúp nàng, tác dụng của nàng ta chính là như thế!”

      “Như Nhất Dạ sao?”

      Ngu Nguyệt Trác cười vui vẻ, : “Xem ra chỉ số thông minh của nàng còn cao, thưởng chút.” Cúi đầu hôn nàng cái (ủa ơi, lãng mạn nha! quá mất)

      A Manh đờ đẫn, nam nhân này tâm can đen tối đến thế sao, khiến nàng có chút sợ sợ, trong lòng đồng cảm với kẻ chọc vào , thầm thấy may mắn là mình thức thời, trêu chọc nam nhân biến thái hẹp hòi này.

      Qua ba ngày sau Tiết Thượng Tị, ba ngày này, Ngu Nguyệt Trác đều chạy qua quân doanh rồi lại về nhà, dường như rất nhàn nhã, mỗi ngày đều về nhà đúng hạn, khiến cho A Manh cảm thấy có chuyện gì phát sinh. Cho đến hôm Hoa Nhi xuất , nàng mới hiểu trong lòng có kế hoạch.

      Hoa Nhi rời lâu, nha hoàn lại bẩm báo, Dung Nhan đến.

      Dung Nhan vẫn mang bộ dáng thản nhiên, nhàng, nhanh chậm đến. Chỉ là đột nhiên A Manh cảm thấy có gì khan khác, nghĩ chút, bỗng nhiên tỉnh ngộ.

      ra phía sau Dung Nhan có thiếu niên quần áo đỏ rực nữa.

      “A Nhan, Diêm công tử đâu?” A Manh nhịn được hỏi thăm.

      Dung Nhan đặt hòm thuốc xuống bên, nhận khăn mặt nha hoàn mang đến lau nước mưa người, thản nhiên : “Ta phải mẹ , có nghĩ vụ quản .”

      A Manh nga tiếng, cảm thấy ngữ khí của Dung Nhan lãnh đạm, nàng thấy giữa họ có điểm kỳ lạ, dù sao hình thức hai người ở chung cũng hơi cổ quái.

      “A Trần Thiên cung.” Ngu Nguyệt Trác , hình như có nhìn trộm Dung Nhan, nhưng có nhận ra được gì từ vẻ lãnh đạm kia của Dung Nhan.

      Vừa vặn lúc này, Hoa Nhi cùng Tri Hạ mang trà bánh vào, trùng hợp nghe được, sắc mặt đại biến, xen mồm : “Cái gì? Trần công tử Thiên cung?” xong, vẻ mặt sợ hãi nhìn Ngu Nguyệt Trác, ánh mắt lo lắng.

      Đối mặt với Ngu Nguyệt Trác thong dong bình tĩnh, Hoa Nhi dường như có phần kiêng kị đối với Trần Diêm Ly, phản ứng luôn đặc biệt lớn.

      Tri Hạ trừng mắt nhìn Hoa Nhi, cảm thấy nữ nhân này biết thân phận của nha hoàn của nàng ta mà.

      A Manh hướng nàng ta nhe răng cười, rộng rãi gật đầu: “Đúng vậy, Diêm công tử là người tốt, thời điểm này lại Thiên cung. Phu quân, phải ?” A Manh quên kéo theo đồng minh.

      Ngu Nguyệt Trác mỉm cười gật đầu, bộ dáng ôn nhu săn sóc.

      Biểu tình của Hoa Nhi như ăn phải ruồi bọ, bị đôi vợ chồng ác liệt này biến thành có chút vô lực. Hoa Nhi cảm thấy phu nhân tướng quân biết mình kiêng kỵ Trần Diêm Ly, lại còn vậy, thuần túy là muốn đối phó với mình, toàn bộ người võ lâm đều biết, nếu ma cầm tôn giả là người tốt, vật thiên hạ còn người xấu nữa. Nhìn phu nhân tướng quân tưởng như yếu lại là người ác liệt, chẳng trách lại bị Ngu Nguyệt Trác nhìn trúng mà lấy về nhà.

      Dung Nhan đổi thuốc trị thương cho A Manh xong, Ngu Nguyệt Trác cho nha hoàn xuống, chỉ để lại Hoa Nhi.

      Qua ba ngày, vết thương còn nghiêm trọng, nhưng kỳ quái là thu miệng và đóng vảy, miệng vết thương nhìn như vết thương mới, hơi dùng lực có khả năng chảy máu. Đương nhiên chỉ là cảm giác, thực tế, Dung Nhan dùng loại thuốc bột tốt, có tác dụng khắc chế độc, bằng khi phát độc, động tác giãy giụa của A Manh khiến cho vết thương chảy máu đầm đìa, làm sao còn có thể thoải mái như tại.

      Hoa Nhi liếc mắt cái, liền kinh hô: “Là hồng nhan triền.” xong, cảm giác được ánh mắt hung ác rơi xuống người mình, cảnh giác nhìn lên, vừa vặn nhìn thấy nam tử xưa nay vô cùng nho nhã giờ ánh mắt lạnh như băng, khóe môi cơ hồ tổn thương lòng người.

      Hoa Nhi cứng ngắc dám làm gì, khỏi quan sát Dung Nhan chuyện với A Manh, có chút kinh ngạc, giờ này A Manh tươi cười, mặt mày ủ rũ, nhìn như người bình thường, hoàn toàn uể oải, hoảng sợ như người biết mình trúng độc.

      Loại độc “Hồng nhan triền” này, nghe thập phần lịch tao nhã, lại khiến cho người ta đau đầu vô cùng, khi phát độc như ngàn đao đâm vào, thống khổ chịu nổi, sau khi phát độc xong, lại khiến cho nữ tử nhục nhã vạn phần. Trong trí nhớ của Hoa Nhi, những hiệp nữ võ lâm băng thanh ngọc khiết bị hạ độc này xong, phần lớn đều là dung nhan tiều tụy, thậm chí có những người chịu được mà tự sát cũng thiếu. Nhưng nhìn A Manh, bộ dáng bình tĩnh tự nhiên, đúng là bình thường.

      Hoa Nhi nhướn mi, trong lòng thấy lo lắng. Nàng ta hiểu sư tỷ mình đặt bẫy nàng ta, ngoài mặt là cầu xin nàng ta hỗ trợ, lại lén nàng ta chuẩn bị kế hoạch khác, cùng người Thanh Môn hợp tác, đem độc bá dạo này cho Thanh Môn.

      "Nhìn cái gì?"

      Nghe thanh của Ngu Nguyệt Trác, Hoa Nhi trầm ngâm, thực: “Ta cảm thấy phu nhân tướng quân thực là nữ tử phi thường, trúng độc này còn có thể bình tĩnh được, khiến cho Nhi thực bội phục.”

      Đó là bởi vì thần kinh nàng lớn, nhìn thông nhiều việc, có năng lực chịu khổ mà phải ai cũng có.

      Trong lòng Ngu Nguyệt Trác thầm , ánh mắt bất giác mang theo chút tự hào, như phẩm chất tốt đẹp đó của A Manh có quan hệ với .

      “Ngươi biết tên độc, có thể giải được ?” Ngu Nguyệt Trác hỏi.

      thực là thể.” Hoa Nhi lắc đầu, “Có lẽ các ngươi biết, trong Thiên cung có vài trưởng lão, từng người quản các loại độc giống nhau, trừ cung chủ, ai có thể nắm giữ các loại độc của Thiên cung. Độc của ta nắm giữ khác với độc của sư tỷ Hoa Tự Ngọc, ta chỉ biết tên, nhưng biết cách giải.”

      Đột nhiên, Hoa Nhi di tiếng, nhìn Dung Nhan lấy thuốc bột ra, phóng qua, lấy tay bôi chút thuốc đưa lên mũi ngửi, kinh ngạc : “Ngươi có thể dùng nó để tương khắc thuốc? Ngươi là ai?”

      Dung Nhan để ý đến nàng ta, chỉ có A Manh hảo tâm : “Vị này là y nữ trong y cục.”

      có khả năng, trong hoàng cung làm sao có người có thể biết cách dùng thuốc của Thiên cung chúng ta?” Hoa Nhi quả quyết .

      Lúc này, Ngu Nguyệt Trác mới chậm rãi tiếp lời: “Hoa nương, ngươi có phải quên thân phận của mình hay ? tại, ngươi là nha hoàn của phu nhân ta, thể vô lễ với khách. Ân, nếu là nha hoàn, gọi ngươi là Hoa nương cũng đúng, ta nhớ trước khi ngươi chưa bị cung chủ của Thiên cung thu nhận, mang họ Nhậm, vậy sau này gọi ngươi là Nhậm .”

      "..."

      Hoa Nhi cứng ngắc nhìn nam nhân cười tao nhã như hoa, đột nhiên hối hận giao dịch với , nàng ta có phải đẩy mình vào hố lửa hay ?

      Nhậm – ?!!!

      Thiếu chút nữa A Manh bị nước miếng của mình làm sặc, nhưng lại nhìn Hoa Nhi lần nữa bị Ngu Nguyệt Trác bắt nạt, nhịn được vụng trộm cười, nhìn tâm địa của Ngu Nguyệt Trác còn đen hơn Hắc Sơn, là sung sướng a~~ chỉ cần nam nhân này bắt nạt mình, hại ai nàng cũng có ý kiến.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :