1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hiền Thê Xui Xẻo - Vụ Thỉ Dực (PN 126) Hoàn - Đã Có EBook

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 89

      Edit: Trang Phạm

      Beta: Ishtar

      Ánh mặt trời tháng ba quá mức ấm áp, khiến cho người dưới ánh mặt trời có cảm giác như được ấm áp đó bao bọc, đành lòng rời . Thời tiết tốt như vậy, đúng là thích hợp để du xuân.

      Các ngõ lớn trong kinh thành đều đầy người, vô cùng náo nhiệt.

      Xe ngựa đến thành nam hội chùa, ở quảng trường đều ngừng lại. Chùa Mục Liên ở đây tuy được xem là đại danh, nhưng lại là chỗ nổi tiếng mà ai cũng biết. Nó giống như chùa Bạch Mã uy nghiêm, là chùa của hoàng gia, dân thường thể đến. Mà chùa Mục Liên là do dân chúng tự lập nên, mặc kệ ai cũng đều có thể đến chốn Phật tự linh thiêng này, rất nhiều nữ quyến gia chủ đến dâng hương rồi ngắm sen trong hồ. Có thể , hoa sen trong chùa là vì tên mà gọi thành, cũng vì sen mà thành danh, nhiều người đều là vì ngắm sen mà đến, thậm chí mùa hè hằng năm, cảnh sen nở trong hồ thành cảnh đẹp trong kinh thành.

      Quảng trường lớn như vậy có nhiều xe ngựa đỗ, khi bọn A Manh xuống xe, cũng bị quang cảnh quá mức chật chội của hội chùa dọa sợ.

      Đúng lúc này, có chiếc xe ngựa phú quý nữa đến, trùng hợp dừng trước mặt các nàng. Quá hơn là xe ngựa tiếp, mà đứng luôn tại đó, nhìn xung quanh đều là xe ngựa, hoàn toàn chặn đường của các nàng lại.

      Nha hoàn của Ôn phủ cùng Tri Hạ tiến lên chuyện với đối phương, sắc mặt hơi khó coi, nhưng ngữ khí ôn hòa: “Vị tiểu ca, nơi này nên đỗ xe, ngươi chặn đường của phu nhân nhà ta.”

      Đánh xe là gã sai mặt ăn mặc hết sức thanh tú, chỉ là vẻ kiêu căng mặt phá hủy hoàn toàn, trợn mắt nhìn hai nha hoàn cái, kiêu căng : “ xin lỗi, ta cũng biết phu nhân các ngươi, ngược lại, các ngươi lại cản đường của chủ tử ta, chúng ta muốn dừng ở đâu, là quyền của chúng ta, sao lại đến chặn đường chúng ta?”

      "Ngươi..."

      Loại ngữ khí “Chó ngoan cản đường” khiến người ta muốn đập cho trận.

      Tâm tư Ngu Nguyệt Quyên tương đối mẫn cảm, vừa nghe thiếu niên kia , trong lòng hiểu đối phương muốn gây . Trong lòng thấy uất ức, chờ nàng tức giận, hai người bên cạnh muốn ra mặt.

      đáng thương a, trẻ tuổi như vậy mà mắt có vấn đề.” Như Thúy đồng tình , sau đó quay đầu phân phó nha hoàn, “Chúng ta là người văn minh, chấp nhặt với người tàn tật, nếu mắt đối phương dùng được, chúng ta hảo tâm chút, đừng trách người ta, phải , A Manh?”

      A Manh ngốc nghếch hạ mắt, nhìn bộ dáng ngứa mắt của đối phương, còn phụ họa thêm: “Phải, phỏng chừng mặt trời quá nắng, cho nên nhất thời bị hoa mắt, cẩn thận ngã từ xe xuống nha.”

      “A Manh đúng, chúng ta đều là người văn minh, thôi.” Như Thúy cười , lộ ra hai má lúm đồng tiền tỏa sáng, sau đó kéo tay nàng, vòng tiến lên, để lại gã sai vặt tức chết phía sau.

      Khi các nàng vừa rời khỏi, đột nhiên nghe tiếng kêu thảm thiết, vừa quay đầu, nhìn thấy gã sai vặt kiêu căng kia bốn chân ngã xõng xoài mặt đất, tiếng kêu là từ phát ra.

      Ngu Nguyệt Quyên mở to hai mắt, Như Thúy đồng tình, chỉ có A Manh thầm ảo não, ngày tháng quá bình yên, khiến nàng quên chuyện miệng quạ đen của mình, lần sau, tuyệt đối thể linh tinh nữa.

      “Hà Uy, ngươi sao chứ?” thanh mềm mại mang theo lo lắng vang lên.

      Gã sai vặt tên Hà Uy cắn răng bò lên, tay chân đều bị xước, có vết máu loang ra, nhìn có chút chật vật, nhưng cũng nghiêm trọng, “Tạ Tam tiểu thư quan tâm, thuộc hạ sao.”

      Lúc này, nha hoàn tiến lên mở màn xe ra, Hà Tiêm Ngữ nhô đầu ra đánh giá Hà Uy, thấy còn đứng được, nhàng thở ra, nhưng hơi khác lại thể nuốt trôi.

      “Tỷ, vừa rồi sao lại ngăn cản ta? Hà gia chúng ta cần sợ các nàng!” Hà Tiêm Ngữ oán trách người trong xe.

      Theo Hà Tiêm Ngữ xuống xe là nữ tử mặc nhiều quần áo, dưới thời tiết ngày xuân ấm áp thế này lại mặc như vậy, khiến cho người ngoài cảm thấy khác thường. Nhưng mà, nhìn đến gương mặt tái nhợt của nữ tử cùng dáng người gầy yếu kia, liền có cảm giác đồng cảm, bởi vì chỉ cần liếc mắt cái, người ta khó có thể rời được, khuôn mặt nàng tuy gầy nhưng lại thập phần xinh đẹp, trong suốt đứng đó, cho người ta cảm giác như lạc vào cảnh đẹp cổ điển, khiến cho người ta nhịn được muốn tán thưởng, dáng người suy nhược lại làm mất khí chất thanh cao, hai mắt trầm ổn, thản nhiên nhìn, khiến cho người ta ngưỡng mộ nàng.

      Nhìn thấy nhị tiểu thư, hạ nhân Hà phủ đều nhịn được mà cúi đầu, chỉ có Hà Tiêm Ngữ là nhìn thẳng vào nàng.

      “Tiêm Ngữ, Hà gia sợ các nàng, chỉ là hôm nay Tam ca có an bài, chúng ta thể phá hỏng chuyện của Tam ca.” Hà Tiêm Hoa cười , ánh mắt nhìn theo hướng bọn A Manh rời mà ánh lên nghiêm nghị cùng lạnh lùng.

      Hà Tiêm Ngữ nghe xong, muốn cái gì đó, nhưng lại sợ bí mật bị nhiều người biết. Nhanh nhẹn đỡ tỷ tỷ, khi chạm vào thân thể lạnh như băng của nàng, tâm tình yên lập tức bị lửa giận thay thế, cảm thấy mặc kệ ca ca nàng làm gì người hại tỷ tỷ, nàng đều phải giúp đỡ .

      Hà Tiêm Hoa thu lại ánh mắt, nhìn nha hoàn thấp giọng dặn vài câu, nha hoàn cung kính rời .

      “Được rồi, chúng ta cũng vào hội chùa thôi, Tam ca chờ bên trong rồi.”

      Hà Tiêm Hoa xong, kéo muội muội bước vào chùa.

      *******

      Quỳ lại Phật tổ, ước nguyện xong, lại dâng tiền cũng lễ, ba nữ tử mới theo dẫn dắt của người ta mà đến hậu viện ngắm sen.

      Tuy chưa phải là mùa sen nở rộ, nhưng thời tiết ấm áp, cành liễu đong đưa, như vòng tròn màu xanh mặt hồ, gió thổi đến, nước gợn gợn lên, lá sen lay động, mang đến cảm giác thoải mái cho người xem.

      “Nghe nước trong hồ thông ra sông Thanh Yến, ngay ở phía dưới. Nhân tiện chúng ta xem chút rồi mới hội chùa nhé.”

      Nhị Thúy nương là người rất biết hưởng thụ, bất luận lúc nào cũng thấy có sức sống. Nghe an bài của nàng, A Manh cùng Ngu Nguyệt Quyên đều có ý khác. Ngu Nguyệt Quyên bởi gần đây nhiều việc xảy ra, nên có hứng thú nhiều với việc này, mà A Manh vừa sinh con xong, lòng dạ đặt người con, đối với chuyện này cũng có ý kiến gì.

      Mấy người bước con đường đá cuội, cành liễu lướt qua mặt, dưới ánh mặt trời, cành liễu vừa mảnh, vừa dài như kim.

      cười, đột nhiên, Ngu Nguyệt Quyên phía sau hô lên tiếng, nhìn lại, ra có bóng người từ đường đối diện chạy lại đụng phải người nàng, sau đó vội chạy . A Manh cùng Như Thúy vội qua, quan tâm hỏi: “ sao chứ?”

      Ngu Nguyệt Quyên nhíu mi, nhìn về phía người biến mất trong bụi hoa, thấp giọng đáp: “Người kia cướp khăn tay của ta!”

      “Nha, khăn tay có gì đặc biệt ?” Như Thúy phản ứng nhanh, lập tức hỏi.

      “Có, mặt khăn có thêu đóa Thiền Quyên, nha hoàn của ta đều dùng khăn giống như vậy.”

      “Xem ra là cố ý. Tình huống này, xem ra, nếu có người muốn làm chuyện xấu hay vu oan, khăn tay vừa rồi chính là chứng cớ.” A Manh cũng phân tích: “ phải…” Là kẻ muốn cùng phủ tướng quân có quan hệ thân thiết chứ?

      Sắc mặt Ngu Nguyệt Quyên trắng bệch, có chút kinh hoàng nhìn A Manh.

      Nghe xong, Như Thúy lập tức gọi thị vệ, phân phó: “Các ngươi tìm kẻ vừa rồi, cần phải đòi lại khăn của Ngu tiểu thư, hủy nó .”

      Thị vệ lập tức theo phương hướng người nọ biến mất chạy .

      Nhìn tinh thần của Ngu Nguyệt Quyên còn chưa yên, A Manh cáu giận muốn tìm người hỏi tội, đối với tai nạn gần đây của em chồng cũng có vài phần thương xót, trấn an: “Yên tâm, nếu thực có người dùng khăn tay của muội gây chuyện, ta nguyền rủa bọn họ. Phải rồi, nguyền rủa người vừa rồi bị rơi xuống hồ cho cá cắn.” A Manh cười đến vui vẻ, lại giấu được tà ác.

      Ngu Nguyệt Quyên gì nhìn A Manh, ngay cả Như Thúy cũng nghĩ loại chuyện nguyền rủa này đáng tin, giống như đứa trẻ bị bắt nạt, nguyền rủa đối phương vài câu thôi. Chỉ có Tri Hạ là cảm thấy kẻ cướp khăn tay của Ngu Nguyệt Quyên bị nguyền rủa thảm.

      Thị vệ rất nhanh trở lại, nhưng đuổi theo được người kia, ta có vẻ biết võ công, lợi dụng địa hình rất nhanh biến mất, thị vệ thể làm gì được. Ngu Nguyệt Quyên có chút thất vọng, nhưng cũng chỉ trích thị vệ.

      Vì việc này, tâm tình Ngu Nguyệt Quyên cực tệ, ngay cả tâm tình ngắm cảnh cũng có, liền muốn đến phòng khách của chùa nghỉ ngơi. A Manh muốn dẫn nàng , nhưng tiểu nương hiển nhiên muốn nàng cùng, thậm chí còn có chút tức giận, khiến cho nàng cảm thấy mình qua được việc gì, chỉ có thể phân phó nha hoàn chiếu cố tốt cho nàng.

      *******

      Ngu Nguyệt Quyên cẩn thận đến bồn hoa trước núi giả, cẩn thận tìm kiếm thanh khác thường vừa nghe được.

      Kỳ , nàng muốn ở phòng khách nghỉ ngơi, nhưng luôn nghe thấy thanh kỳ quái, giống như thống khổ lại thực vui thích, nhất thời hiếu kỳ đến ngay cả nha hoàn cũng mang theo, tự mình thám hiểm. Hôm nay là Tiết Thượng Tị, khách đến nơi đây đều là để ngắm hồ sen, rất ít người như nàng lãng phí thời gian nghỉ ngơi ở đây, cho nên chỗ này thập phần im lặng, có bóng người.

      Nhưng mà đến khi nàng tìm được nơi phát ra thanh , Ngu Nguyệt Quyên đột nhiên thầm trách mình sao lại tò mò như vậy, khiến nàng gặp phải chuyện khủng bố - nam nhân quần áo hỗn loạn nằm nữ nhân khỏa thân làm việc dơ bẩn. Mặc dù nàng chưa lấy chồng, chưa cũng hiểu được hai người kia làm gì, nhưng ban ngày ban mặt, hai người quần áo dây dưa dưới bụi hoa, nhìn thế nào cũng là chuyện đồi phong bại tục.

      Khi nàng đỏ mặt đỏ tai muốn rời , lại bị thanh của nữ nhân kia dọa sợ “Tuyệt quá, nhanh chút…” Linh tinh, tuy bị nam nhân kia dùng cái gì chặn lại, nhưng vẫn khiến nàng thiếu chút sợ hãi kêu lên, bỗng trượt chân cái, chống vào gốc cây, phát ra thanh bùm bùm.

      Trong lòng Ngu Nguyệt Quyên thầm kêu xong, lập tức chạy, nhưng còn chưa chạy được mười bước, nhìn thấy nam nhân quần áo chỉnh tề chặn đường nàng, thậm chí nàng dừng kịp bị đụng vào lòng đối phương, sau đó bất chấp ôm mặt, hoảng sợ nhảy ra.

      Tầm nhìn bị cản khiến nàng thể nhìn bộ dáng đối phương. Trường bào khép, lộ ra khuôn ngực màu đồng, đó có bộ lông màu đen kéo dài đến bên hông, sau đó biến mất, mà ở chỗ khố kia phỉnh lên đoàn làm cho nàng hiểu mà hoảng sợ. dám nhìn linh tinh, chỉ có thể nhìn chằm chằm mặt nam nhân kia. Nam nhân này có gương mặt tục tằng, nhìn cũng tuấn, râu quai nón kia nhìn cũng giống như nam nhân Đại Sở đều cạo râu sạch , càng nhìn càng thấy nam nhân này có vài phần cuồng nộ.

      “Ngu Nguyệt Trác…” Nam nhân kia có chút hứng thú nhìn nàng, sau đó dùng thanh cổ quái ra ba chữ này, nghe như đứa trẻ học .

      Trong lòng Ngu Nguyệt Quyên lại càng cảnh giác, thực tế tại nàng có thể bình tĩnh mà đối diện với nam nhân có hảo ý này rất khó, vẫn là kinh nghiệm ăn nhờ ở đậu từ khiến cho nàng có tố chất hơn so với các khuê tú bình thường.

      Làm sao bây giờ? Làm sao có thể bình an rời ? Nghe thanh kỳ dị nam nhân này gọi tên trai nàng, khiến cho nàng cảm thấy nam nhân này chẳng lẽ là kẻ thù của trai sao?

      Ngay khi nàng suy nghĩ làm sao để thoát , lúc này thanh mềm mại vang lên: “Cổ Đạt, sao còn chưa động thủ? Ngươi xem trọng tiểu nha đầu này chứ? Nàng đẹp bằng ta sao?”

      Ngu Nguyệt Quyên thầm nhíu mày, nhìn theo phía phát ra thanh, liên thấy nữ tử vừa rồi bị nam nhân đặt dưới thân, lúc này nàng chỉ tùy ý khoác áo bào, lộ ra dấu vết ái muội vai cùng bộ ngực sữa sinh động, tràn đầy dụ hoặc, thấy thế nào cũng khiến cho người ta khô miệng nóng lưỡi.

      “Sao có thể?” Nam nhân cười tiếng, sau đó cười cười với Ngu Nguyệt Quyên, : “Tiểu nương, thực xin lỗi, ai bảo ngươi là em của Ngu Nguyệt Trác, đành phải để ngươi chịu thiệt.”

      Nghe thế, Ngu Nguyệt Quyên bất chấp chênh lệch giữa mình với đối phương, lảo đảo về phía sau vài bước, xoay người chạy , nhưng đối phương nhanh hơn, tay bắt được y phục của nàng.

      Trước khi hôn mê, Ngu Nguyệt Quyên nhìn nam nhân kia lộ ra nụ cười ác ý, dường như dùng loại thanh được tự nhiên câu làm nàng thực hối hận.

      “Vốn định bắt thê tử của Ngu Nguyệt Trác, nhưng thôi, em của cũng sai…”

    2. quynhanh

      quynhanh New Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      3
      kẻ điên nào k muốn sống nữa mà đụng vào nguyệt trác thế? là cứ phải bị đánh mới tỉnh ra,đúng là toàn gặp phải loại cuồng ngược

    3. Amibm

      Amibm Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      24
      A.MANH nguyền rủa ....:yoyo62:

    4. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Hai chị em hà gia đúng là đồ dở hơi .chưa thấy quan tài chưa đổ lệ nè .choc coi như xong .chờ coi có người bị sử nè .hehehe:yoyo60::yoyo61::yoyo60:

    5. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      thanks. Thằng đại bá này sắp chết thảm

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :